1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thịnh thế độc phi tàn vương - Đào Khí Du Du

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 2:-(2)

      Hiên Viên Sách rất nhanh lấy lại bình tình, vỗ bàn tay giống như sợ hù đến người nào đó.

      "Diệp Tam tiểu thư là tài nữ a, bài hát rất êm tai, lời ca ý cảnh là tiêu sái tự tại, biết xuất ra từ nơi nào?" Hiên Viên Sách vội vã hỏi, cũng như hỏi thay tiếng lòng của mọi người.

      "Thế tử quá khen, tiểu nữ chẳng qua là thỉnh thoảng nghe được trong sơn cốc, thấy thích nên nhớ kỹ, cũng tìm được là người nào viết ra." Diệp Hàm Vân đứng dậy khom người trả lời, nàng dĩ nhiên cách nào giải thích ca khúc này ở đâu, chuyện xuyên qua này ở đại còn có người chấp nhận được, huống chi là cổ đại.

      "Ca khúc quá hay, Diệp Tam tiểu thư ngươi có thể dạy ta hay , ta cũng muốn vừa đàn vừa hát như vậy." Hiên Viên Tuyết là bị khuất phục, huống chi ca khúc hay như vậy, nếu nàng học được, biểu diễn trước mặt Thái hậu, nhật định có thể làm vui lòng Thái hậu.

      "Quận chúa, dám nhận, nhạc phổ ta viết được, có thể thỉnh nhạc công nghe nhạc phổ chút phổ, rồi ta viết lời ca khúc cho người, được ?" Diệp Hàm Vân giữ lại, nàng tin tưởng lấy tài trí của cổ nhân, cũng có nhiều người nghe qua, nhất định có người có thể ghi nhớ bài nhạc và lời ca, nàng cần gì phải giấu diếm nữa, sau khi nàng khảy đàn chú ý tới hồ Lạc Nhạn có rất nhiều du thuyền sang trọng, có điều nàng xác định tiếng tiêu vừa rồi cùng tấu với nàng là ở chiếc thuyền nào.

      " cần chờ nhạc công, ca ca huynh viết phổ nhạc , Diệp Tam tiểu thư viết lời ca, chúng ta tại có thể hoàn thành." Hiên Viên Tuyết xong cũng phân phó hạ nhân chuẩn bị hai phần giấy và bút mực, có thể thấy được tâm tình nôn nóng của nàng.

      "Tam muội, Thế tử và Quận chúa vậy mụi nên cự tuyệt, mau mau viết , muội khiến Quận chúa gấp tới vậy." Diệp Bội Liên hồi lâu có lên tiếng, lúc này đột ngột chen vào câu cũng có chút đường đột, nhưng Hiên Viên Sách và Hiên Viên Tuyết nhìn nhau cười tiếng, cũng gật đầu, Diệp Hi Hà nhàn nhạt cười, trong lòng lại đắc ý, Diệp Bội Liên rất hiểu biết a.

      "Cung kính bằng tuân mệnh." Diệp Hàm Vân bước nhàng, ngồi đối diện Hiên Viên Sách, cái bàn tròn đặt ở giữa, giờ ngồi quanh bàn tròn lớn, tại hai người ngồi đối diện nhau, cảm thấy có chút quá gần.

      Lúc hai người người viết nhạc phổ, người viết lời ca, Hiên Viên Tuyết mừng rỡ hồi nhìn bên Diệp Hàm Vân, chút lại qua bên cạnh ca ca híp mắt nhìn nhạc phổ chút, dẫn tới những người khác cũng tới tham gia náo nhiệt. Diệp Hi Hà và Diệp Bội Liên cười tiếng, thâm ý trong đáy mắt cũng có chút chế giễu. Diệp Giai Thúy và Diệp Ngưng mặc dù tuổi còn , nhưng là cũng hiểu được thưởng thức này kia, vốn khâm phục thôi bước đến nhìn Diệp Hàm Vân viết lời, tất nhiên còn về thế tử viết nhạc phổ bọn họ dám tiến lên nhìn.

      Chỉ chốc lát sau, nhạc phổ và lời ca cũng xong xuất trước mặt mọi người. Lúc hai tờ giấy để chung chỗ, chữ viết Thế tử cứng cáp có lực, hào phóng kềm chế được khiến chúng nữ say mê thôi, Diệp Hi Hà lặng lẽ cười, nụ cười Diệp Bội Liên càng thêm nồng ღHạDuღdien.dan.le.quy.don. Nhưng khi tầm mắt của các nàng rơi vào chữ viết giấy của Diệp Hàm Vân, Diệp Hi Hà và Diệp Bội Liên đều thể tin, Diệp Giai Thúy và Diệp Ngưng càng thêm khâm phục, con mắt Hiên Viên Sách lên tia ánh sáng, nhìn chằm chằm lưu luyến rời. Chỉ có Hiên Viên Tuyết kích động nhất, đến muốn khóc, chữ viết của nàng, làm sao luyện thế nào cũng thấy tiến bộ, cũng biết bị phạt bao nhiêu lần, lần nữa nhìn chữ viết của Diệp Hàm Vân, nhìn từ xa vì hoa, nhìn gần vì chữ, trong hoa có chữ, trong chữ giấu hoa, hoa chữ hòa nhau thành chữ, kiểu chữ mạnh mẽ có lực là phù hợp với khí chất lạnh lẽo kiên quyết như hoa mai của nàng.

      "Đây cũng chữ Tiểu Triện hoa mai trong truyền thuyết sao?" Hiên Viên Sách kiến thức rộng rãi, nhìn trong chốc lát liền xác định, có điều vẫn hỏi lại, kích động trong lòng cần cũng biết.

      "Vâng, Thế tử, chính là chữ Tiểu Triện hoa mai." suy nghĩ nhiều Diệp Hàm Vân thành trả lời, truyền nhân trung y thế gia, gia gia từ dạy nàng là thầy thuốc quý ở có cái nhìn mọi người trong thiên hạ, vì ý chí nhiệm vụ của mình; trước núi thái sơn sụp đổ mà biến sắc, định lực nháy mắt khi nai bị bệnh tả; phải cứu sống, thuốc đến bệnh trừ. Hết thảy đều cần tĩnh tâm, cho nên từ nàng luyện tập thư pháp, trong đó sở trường nhất là chữ Tiểu Triện hoa mai.








      thuyt thích bài này.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 3: Hồng nhan bạc mệnh(1)

      Tam tỷ, chữ này đẹp quá, tỷ được tiên sinh nào dạy vậy?" Đôi mắt Diệp Giai Thúy đơn thuần nhấp nháy, tràn đầy hâm mộ.

      Quay lại chỗ cũ, Diệp Hàm Vân có chút hối hận việc làm hôm nay, tại sao nàng lại ngốc hát khúc 《 Hãy là ta 》 làm gì chứ, dễ dàng tiết lộ tài năng của nàng, nàng làm như thế nào giải thích với mấy người này đây, có người kích động, có người có ý tốt, ghen tỵ, hâm mộ.. tất cả đều có.

      “Khụ, cái kia là do lúc trước di nương dạy ta, hôm nay cũng có thể xem như luyện lại chữ giữ lại chút kỷ niệm." xong vẫn quên cúi đầu bộ dạng rất buồn bả, kì thực chỉ để che dấu khóe miệng cong lên của nàng, Vân di nương xuất thân từ thư hương thế gia, chắc phải có chút bản lĩnh này, nàng cũng xác định được, chỉ có thể lấy xuất thân của Vân di nương ra làm tấm bia đỡ, nàng cũng tin bọn họ còn có thể hỏi tiếp, dù gì người cũng qua đời có bản lãnh bọn họ có thể tìm nàng hàn huyên chút? Dù Vân di nương còn trẻ nữa, nhưng Vân gia vẫn còn có hậu nhân đấy.

      "Vân di nương?" Diệp Hi Hà có chút nghi ngờ hỏi.

      "Họ Vân? Chẳng lẽ là Cẩm Châu Vân gia?" Hiên Viên Sách nghi ngờ hỏi.

      "Vâng, là Cẩm Châu Vân gia." Cẩm Châu Vân gia rất nổi tiếng sao? Đến Thế tử Hầu phủ ở kinh thành cũng biết? Diệp Hàm Vân cũng rất nghi ngờ, ấn tượng về mẹ đẻ của thân thể này rất ít, nàng cũng hiểu Vân gia.

      "Vậy kỳ quái, xem ra có thời gian bản Thế tử cũng muốn học hỏi chút."

      Nghe Hiên Viên Sách vậy, vẻ mặt mọi người khác nhau, có kích động nhìn về phía khẩn cầu, trong ánh mắt kia rất mong có thể đạt thành tâm nguyện; có vẻ mặt cố gắng che dấu oán hận, hơi thẹn thùng trong khóe mắt lóe giấu được cao ngạo; có ánh mắt say mê, trong mắt đẹp sáng ngời như nước hồ thu, có tràn đầy nghi ngờ, trong mắt trong suốt như nước giống như sương mù dính hoa.

      Nghẹn lâu tiêu tan vẫn còn ganh tị, Diệp Hi Hà dẫn bọn họ trở về tướng phủ.

      “Nương, người chuyện của Vân di nương cho con nghe chút , nương?" Diệp Hi Hà nghĩ đến nương mình có thể biết chút gì đó, sau khi nghỉ ngơi chút, liền vào phòng Tô Nguyệt Nga.

      Tô Nguyệt Nga ngồi giường, trong tay cầm bút viết, thỉnh thoảng làm dấu sổ sách chút, nghe nữ nhi hỏi vấn đề này có chút giải thích được.

      "Sao lại nghỉ tới Vân thị, nàng cũng chết năm năm rồi."

      "Nương, chuyện này rất quan trọng với nữ nhi, nương mau ." Diệp Hi Hà nhàng kéo ống tay áo bà chút, làm nũng .

      "Đại tiểu thư, có phải xảy ra chuyện gì hay ?" bên Lâm ma ma mặt mày hiền lành, bình thường vô cùng thương Diệp Hi Hà, ra bà cũng là bà vú của Tô Nguyệt Nga, khi Tô Nguyệt Nga đến tướng phủ, bà liền theo.

      lay chuyển được hai người, Diệp Hi Hà chỉ có thể lại chuyện lúc trưa cho hai người nghe, để nương và Lâm ma ma có thể hiểu nàng muốn biết chuyện của Vân di nương là vì cái gì.

      " như vậy, ngày hôm nay nha đầu kia là người nổi bật nhất sao." Tô Nguyệt Nga cau mày suy tư.

      "Cũng phải sao, nương người biết đâu, Quận chúa rất sùng bái Diệp Hàm Vân, ngay cả Thế tử cũng có vài phần kính trọng với nàng, đến, bên cạnh còn có rất nhiều du thuyền của các công tử thế gia khác." Vẻ mặt Diệp Hi Hà tràn đầy tức giận, nồng đậm đố kỵ.

      "Còn có rất nhiều du thuyền sao? Con nhìn thấy có người quen ?"


      Chương 3: (2)



      "Dạ có rất nhiều, chẳng qua con cũng có xác định là nhà ai, nhưng du thuyền của Thái tử điện hạ con cũng nhìn thấy." Vẻ mặt Diệp Hi Hà lúc đến Thái tử rất thẹn thùng, thanh cũng hơn.

      Nhìn nữ nhi hoa đào đầy mặt, vô cùng thẹn thùng, Tô Nguyệt Nga hiểu ý cười tiếng, nghĩ tới gì đó trong mắt lại lạnh lùng, hôm nay có cơ hội tốt bao nhiêu, có thể biểu lộ tài năng trước mặt Thái tử, tại sao có thể để cho con nha đầu của tiện nhân kia đoạt danh tiếng. Xem ra đương gia chủ mẫu như bà là quá mức hiền lương, thứ nữ cũng dám áp đích nữ.

      "Nương, nữ nhi xong rồi." Diệp Hi Hà thấy mẫu thân mình chậm chạp trả lời, thể thúc giục.

      "Nhà mẹ để Vân thị là Cẩm Châu Vân gia, mặc dù Vân gia có địa vị hiển hách như Tô gia chúng ta, nhưng danh tiếng ở Cẩm Châu rất tốt, bởi vì Vân gia có thư viện Cẩm Sơn, học sinh rất nhiều, trong triều có rất nhiều đại thần ra từ thư viện Cẩm Sơn." Tô Nguyệt Nga thản nhiên .

      " như vậy, gia cảnh nhà mẹ đẻ Vân di nương cũng tệ, làm sao lại chấp nhận làm thiếp của phụ thân." Diệp Hi Hà sau khi nghe xong, lại hỏi tiếp, .

      "Cái này cụ thể như thế nào nương cũng , có điều nghe năm đó Vân gia xảy ra chuyện, là phụ thân con giúp đỡ giải quyết, sau đó dẫn Vân thị vào nhà, Lâm ma ma cụ thể như thế nào ngươi biết ?" Tô Nguyệt Nga vừa , bên lại hỏi Lâm ma ma.

      "Phu nhân, chuyện năm đó lão thân cũng quá ràng, đều tôi biết cũng khác mấy với những gì phu nhân vừa , lúc Vân thị tiến vào là ngày đầy tháng của Đại thiếu gia, lão thân và phu nhân cứ lo cho đầy tháng của thiếu gia, cũng có để ý nhiều, chẳng qua Vân thị kia rất an phận, cũng tranh thủ tình cảm, cũng cố ý thân cận người nào, sau khi sinh Tam tiểu thư, nàng càng thêm an phận, chân bước ra khỏi nhà, sau đó ngay cả lão gia cũng bước vào sân của nàng."

      "Vân di nương chết như thế nào?" Diệp Hi Hà vẫn chuyện này, hỏi.

      "Cái này lão thân biết, nàng bị bệnh qua đời, nghe thân thể nàng vốn tốt, sau khi sinh Tam tiểu thư càng kém, thường bị bệnh nằm giường, chống đỡ tới khi Tam tiểu thư mười tuổi, đêm gió rét liền lấy mạng của àng, hương tiêu ngọc vẫn." Lâm ma ma tiếc hận cho thân hồng nhan bạc mệnh của Vân thị.

      Ba người đồng thời trầm mặc, nhưng tâm tình của mọi người khác nhau.

      "Hi Hà, chuyện của Vân thị con nên hỏi nữa, những chuyện kia cũng qua, hôm nay con cũng đến tuổi cập kê, mẹ mời Tĩnh Hòa công chúa tới chải đầu cho con, lễ nghi cung quy con phải học tốt chút, nên xuất sai lầm trước mặt Tĩnh Hòa công chúa." Tô Nguyệt Nga nhàng chọc trán Diệp Hi Hà chút, tràn đầy thương nhìn nữ nhi đến tuổi cập kê, đồng thời cũng có chút buồn, sau tuổi cập kê liền phải lập gia đình, mẹ con chia lìa.

      "Nương, Hi Hà hi vọng lễ cập kê nương chải đầu cho con hơn.” Diệp Hi Hà sao có thể hiểu tâm tư Tô Nguyệt Nga, vùi đầu vào trong ngực mẫu thân làm nũng.

      "Hi Hà, cũng lớn như vậy rồi, còn làm nũng, thân phận Tĩnh Hòa công chúa rất tôn quý, có thể mời Tĩnh Hòa công chúa đến chải đầu cho con, địa vị của con ở kinh thành cao hơn, huống chi Thái tử rất tôn kính Tĩnh Hòa công chúa, con lấy lòng Tĩnh Hòa công chúa, còn sợ lọt vào mắt Thái Tử." Tô Nguyệt Nga hưởng thụ nữ nhi gần gũi, tất nhiên cũng tính toán cho tương lai của nữ nhi.

      Chia hai phía, sau khi trở về Diệp Bội Liên trực tiếp lôi kéo Diệp Ngưng tìm Quan di nương, có điều Quan di nương ngủ trưa trễ, còn chưa đứng dậy, đợi các nàng nhìn thấy Quan di nương là nửa canh giờ sau.

      "Con ?" Nghe Diệp Bội Liên , phản ứng đầu tiên của Quan thị đây phải .

      "Di nương, chuyện này sao có thể lừa người được, con đoán chừng Đại tỷ đến chỗ phu nhân hỏi chuyện của Vân di nương." Diệp Bội Liên vội vàng muốn biết lai lịch của Vân di nương.

      Đúng lúc này, nha hoàn thiếp thân Ngọc Bích của Quan thị bước nhanh vào phòng, nhìn về phía hai vị tiểu thư cúi người chào, liền cúi người bên tai Quan thị mấy câu, Quan thị gật đầu tỏ vẻ hiểu.
      thuyt thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 4: Có chừng có mực (1)

      "Liên Nhi, chuyện của Vân di nương qua, con cần để ý nhiều làm gì, bậy giờ chuyên con nên quan tâm à chuyện của phu nhân và đại tiểu thư, Ngọc Bích nghe được đến lễ cập kê của Đại tiểu thư, Tĩnh Hòa công chúa tham dự, hơn nữa đích thân chải đầu cho Đại tiểu thư, con có biết ý nghĩa của chuyện này là gì ?" Quan thị tự biết mình có chỗ dựa phía sau, cho nên từ trước đến giờ vẫn cố gắng nung đúc tâm trí của các nàng, dưới cố gắng của bà, Diệp Bội Liên có thể nhìn thấu đấu tranh gay gắt bên trong, Diệp Ngưng Huyên còn quá , nhưng vẫn cần dạy dỗ.

      "Di nương, phu nhân đúng là dụng tâm lương khổ a, ngờ mới vậy mà tính toán tương lai cho đại tỷ, Tĩnh Hòa công chúa thân phận cao quý, lại vô cùng gần gũi với Thái tử, là quanh minh chính đại làm việc ngầm a, muốn được bên cạnh Thái tử, lại có thể vì đại tỷ và Thái tử mà lót đường." Diệp Bội Liên càng càng sáng tỏ, nàng có chút bội phục thông minh của mình.(@Du: chị này tự tin ghê quá^o^).

      "Dạ, Liên Nhi, con phân tích vô cùng đúng, mấy năm nay cố gắng của có uổng phí, con thấy thế cục, cũng phải tính toán cho mình sớm chút." Quan thị rất vui mừng khen ngợi , cũng quên chỉ điểm chút cho nữ nhi.

      "Di nương, Liên Nhi tâm ý quyết, hơn nữa di nương cũng đồng ý." Diệp Bội Liên đấm bờ vai Quan thị, lấy lòng .

      Việc Diệp Hi Hà và Diệp Bội Liên lo lắng, Diệp Giai Thúy tràn đầy mừng rỡ, kể lại chuyện buổi trưa rất sinh động phấn khích cho Trần thị nghe. Trần thị nghe xong dặn dò Diệp Giai Thúy sau này thân cận với Diệp Hàm Vân nhiều , liền đuổi nàng nghỉ ngơi. Sau khi Diệp Giai Thúy , Trần thị bắt đầu suy nghĩ chuyện. Diệp Hàm Vân mực yên lặng tiếng tămsao bỗng nhiên lại nổi tiếng, tài hoa hơn người? Có phải có cao nhân chỉ điểm ở sau ? dien,dan,le,quy,don,ღHạDuღ.Còn có cái chết của Vân thị rất kỳ lạ, có phải có chuyện gì đó mình biết?

      Trong khi mọi người hâm mộ ghen tỵ, hận Diệp Hàm Vân, giờ phút này Diệp Hàm Vân nằm giường của mình suy nghĩ. Nàng luôn che giấu, hôm nay lại nhất thời cao hứng, lỡ quăng cục đá tạo thành tầng sóng rồi, cuộc sống sau này sợ rằng càng thêm khổ sở đây. Chỉ thử nghĩ cảm thấy đau đầu, có điều kế hoạch của nàng cũng nên bắt đầu chuẩn bị áp dụng rồi, chỉ là tìm cái cớ gì để ra ngoài dạo đây?

      Ngày thứ hai, sau khi lâm triều, Diệp Hồng An được các vị đồng liêu khen tặng mà cảm thấy kiêu ngạo. Tam nữ nhi luôn im lặng, hôm qua khúc thành danh, vậy mà các nàng cũng them với hắ tiếng, làm cho tại bị đồng liêu hỏi đầu óc có chút choáng váng. Nghe hôm qua rất nhiều đệ tử thế gia đều may mắn nghe được, thậm chí ngay cả Thái tử cũng ở đó, lúc này Diệp Hồng An hận thể lập tức trở về nhà hỏi đến tột cùng là chuyện gì, nhưng bị công vụ ngăn trở cũng có biện pháp phân thân.

      Đợi đến khi Diệp Hồng An trở lại tướng phủ, cũng tối, bầu trời hồng hồng ráng đỏ, càng thêm làm nổi bật vẻ mặt đầy hồng quang của , thẳng tới Thiên viện của Diệp Hàm Vân.


      "Nô tỳ bái kiến lão gia." Thạch Duyệt tưới nước cho dược liệu mới trồng, nhìn thấy Diệp Hồng An, vội vàng cúi người thỉnh an.

      "Tiểu thư của các ngươi có ở đây ?" Thấy cái viện hoang vu này, vốn tâm tình Diệp Hồng An kích động, từ từ lạnh xuống, đột nhiên cảm thấy thẹn với Vân thị và Vân nhi.

      "Bẩm lão gia, Tam tiểu thư ở trong phòng." Thạch Duyệt vừa , liền dẫn Diệp Hồng An vào sương phòng phía sau.

      "Vân nhi bái kiến phụ thân." Diệp Hàm Vân rất là ngoài ý muốn, vời người cha tiện nghi này, thân thể này cũng hưởng thụ được tình thương của cha, huống chi là nàng đây.

      "Vân nhi, tới ngồi xuống chuyện với cha chút." Trước kia do quên Vân nhi, quyết định sau này đền bù cho nàng tốt hơn, Vân nhi lớn lên càng lúc càng giống mẹ đẻ Vân thị của nàng, giống như gốc hoa U Lan, càng thêm rất giống.

      "Vâng, phụ thân." Tuy Diệp Hàm Vân có chút nghi ngờ, nhưng thấy sắc mặt tỏa sáng của Diệp Hồng An cũng đoán được mấy phần.
      thuyt thích bài này.

    4. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Nang có bản convert cho ta xin được :yoyo40::yoyo40::yoyo40:

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      [​IMG] [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :