Thịnh sủng hoàng hậu - Kim Đại (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 10
      EDITOR: @haisinn

      Long tĩnh đế biết bên cạnh mình xảy ra chuyện gì, đối với trong nội cung các trở thành loại ký hiệu.

      phần lớn là dựa vào trang phục hoặc phẩm cấp để phân chia.

      Đối với việc nhận diện các trong nội cung nhớ nổi. Bởi vì có trở thành thái tử ngay từ đầu cho nên nữ nhân trong nội cung cũng có nhiều người biết về , chỉ tới lúc lên ngôi thái tử mới có vài vị đại thần trong triều đề cử nữ nhi đưa cho . Cũng vì việc lựa chọn thái tử phi này mà trong cung náo loạn thời gian.

      khi đó có thời gian để ý những nữ nhân đó, toàn bộ tâm tư đều là đổ dồn vào việc học tập trị quốc như thế nào cho tốt.

      Khi phụ hoàng băng hà, đăng quang ngôi vua, mặc dù tình hình dần ổn định. Nhưng vì thiên tính nhạt nhẽo, đối với nữ nhân hậu cung có coi trọng, đến bây giờ nhớ kỹ bộ dáng cũng chỉ đếm đầu ngón tay mấy vị phi tần.

      có vị tài nữ nào mà thấy vài lần mà có thể nhớ, nhưng vị Mạc thị này lớn lên xinh đẹp lại còn rất hợp với khẩu vị của .

      Cho nên khi Mạc Tiểu Uyển vào buồng lò sưởi, Long tĩnh đế liền đặt tay xuống vị trí bên cạnh, thản nhiên : “Ngươi đến đây ngồi”

      Dương thái nữ rất nhanh liền khom lưng lui ra ngoài.

      Nàng rất nhanh tới, ngồi vào vị trí bên cạnh .

      Ngày thường buồng lò sưởi bên trong có đặt hương nhang, nhưng tại để đề phòng có người ám hại nàng, nên đem hương nhang tất cả đều triệt bỏ.

      Đúng là trong phòng có gì cũng buồn tẻ, Mạc Tiểu Uyển liền tìm người mang đến chậu hoa nhài.

      Hoa nhài trog cung coi là quý, nhưng mùi hương dễ chịu lại còn có tác dụng an thần.

      Lần này lại vô tình khiến Long tĩnh đế thích.

      bình thường bị những thứ son phấn hun nhiều, cho nên đối với hương hoa nhài tinh khiết, mùi hương dịu này cảm thấy rất thích.

      Chậu hoa nhài này có màu đỏ khá đẹp mắt, bất giác đưa tay sờ lên những chiếc lá xanh non.

      Mạc Tiểu Uyển thấy lưu luyến chậu hoa, liền cũng mở lời: “Từ khi thiếp mang thai liền thích những mùi hương nhang, nhưng lâu lại phát trong phòng lại có chút nhạt nhẽo, liền tìm người mang đến vài chậu hoa nhài, mùa này lại đúng thời điểm hoa nhài nở, chỉ có hương thơm dễ chịu lại còn rất đẹp.”

      Long tĩnh đế yên lặng lắng nghe.

      Hai người ngồi rất gần, thời gian cũng dần tối.

      Nhưng hôm nay phòng ăn làm việc rất cẩn thận, cho nên thời điểm dùng bữa cũng bị lùi lại khá lâu.

      Mạc Tiểu Uyển sợ Long tĩnh đế đợi đến chịu nổi mà buồn phiền, liền tán gẫu việc nhà cùng , kể những chuyện lặt vặt trong cung của mình cho giết thời gian.

      “Gần đây thượng cung cục mang đến cho thiếp mấy bản vẽ trâm vàng, thiếp cũng chọn xong, đoán chừng mười ngày nữa có thể đeo cho bệ hạ nhìn.”

      “Lần trước nàng có đề cập qua chuyện trong nhà, vậy khi nàng ở nhà thường làm những gì?”

      Mạc Tiểu Uyển khó hiểu khi thấy hỏi, nàng đúng là có ở nhà thời gian, nhưng cũng nhiều cho nên ấn tượng rất ít.

      Mạc Tiểu Uyển cũng liền cười : “Ở nhà tự nhiên là phải làm việc nhà nông.”

      Mùa thu năm ngoái nàng cũng có ở nhà làm hồi. “Cày ruộng thiếp làm được vì thể lực yếu, chỉ có gẩy ngô, còn có tróc đậu. Chính là cái loại đậu mà trong cung thích dùng nhất xích đậu, làm từ sáng đến tối, ngón tay đều là bị mài đến đau rát.”

      Xích đậu: đậu phộng

      “Ta thấy xích đậu, cây cao chỉ bằng con mèo ” Long tĩnh đế vồn là ngồi ở giường nệm, đứng dậy lấy tay so với vạch xuống.

      Mạc Tiểu Uyển nghĩ tới lại khoa tay múa chân như vậy lại còn rất am hiểu, nàng gật đầu cười : “Là cái này, ta mới đầu…”

      Nàng lời còn chưa ra, liền cảm thấy toàn thân toát mồ hôi lạnh.

      Nàng là quá chớn rồi, thiếu chút nữa ra là nàng xuyên mà tới đây. Nếu ta chắc nàng bị xem là nghiệt mất.

      Nàng vội vàng sang chuyện khác: “Thiếp mới đầu cũng có thích tróc cây đậu, về sau phát ở trong thôn, tróc đậu là công việc nhàng nhất, giống như còn dễ hơn hái hoa.”

      “Đậu phụng đều là nằm ở trong đất, lúc nhổ lên đều là mang theo rất nhiều đất, lúc đầu thiếp còn biết làm, cứ bốc nắm vào tay bóp, kết quả là các ngón tay làm hồi liền đau rát, cuối cùng là mẹ cho thiếp biết, phải là dùng ngón tay như vầy…”

      lấy tay với xuống, cười : “Dùng móng tay tróc đậu dễ dàng hơn, giống như hái hoa vậy thể nóng vội.”

      Nghe vậy Mạc Tiểu Uyển cảm thấy kỳ quái, nhịn được hỏi : “Bệ hạ sao người lại biết về xích đậu như vậy?”

      Người trong cung phải là tay chân chăm chỉ, cả ngũ cốc cũng phân biệt được hay sao?

      sinh ra là thiên tử, phải là tự trồng trọt chứ?

      “Hàng năm vào lễ tịch điền, trẫm đều cùng các quan đến trước nông đàn, tế lễ nông thần, sau đó là tự mình cày ruộng.”

      Long tĩnh đế ngồi lại ngay ngắn, ít , nàng là bảy tám câu, mới đáp lại câu.

      Chỉ là Mạc Tiểu Uyển trước kia có xem qua phim phóng , biết Hoàng gia lễ nghi nhiều, việc tế lễ nhiều qui củ, nhưng có hoàng đế nào là chạy tới loại xích đậu?

      nhất định là có chuyện gì đó giấu diếm nàng.

      Chỉ là chịu , nàng cũng dừng lại có nghiên cứu kỹ.

      Bên ngoài có thái giám báo là bữa tối được dọn lên.

      Mạc Tiểu Uyển nghe vậy liền từ giường êm đứng lên, Long tĩnh đế cũng ngồi dậy, vừa rồi ở giường nệm là cởi giày.

      Cổ đại cùng với đại giống nhau, ai cũng chỉ mang loại bít tất màu trắng, mang rất thoải mái nhưng kiểu dáng hơi lạ.

      Lúc này Long tĩnh đế chính là mang đôi bít tất màu trắng, ở đó chuẩn bị mang giày.

      quen có người hầu hạ, chưa bao giờ tự mình mang giày, cho nên cứ như thế đem chân nhấc lên.

      Mạc Tiểu Uyển lập tức liền ngây ngẩn cả người, nàng đột nhiên ý thức được, nàng là phải qua mang giày cho .

      Nhưng nàng chưa có phục vụ ai mang giày bao giờ.

      khi nàng còn đứng sững sờ, Long tĩnh đế nhớ ra cái gì đó.

      có đợi nàng mà là tự mình mang giày, cũng có gọi công công bên ngoài vào, mà rất nhanh khom lưng xuống, chủ động mang giày rồi nhấc chân bước .

      Động tác của rất lưu loát tự nhiên.

      lại ngẩng đầu lên, vẻ mặt vẫn là thái độ nhàn nhạt.

      Mạc Tiểu Uyển chợt cảm thấy nàng là đứng cao cao tại thượng, cảm giác xa cách với Long tĩnh đế vì vậy mà cũng giảm bớt phần nào.
      Hờ AnnhAliren thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 11
      EDITOR: @haisinn

      Dùng xong bữa tối, mọi người trong Hoa Thanh cung đều rất cẩn thận bởi vì Long tĩnh đế muốn nghỉ ở chỗ này.

      Từ khi Long tĩnh đế đăng cơ đến nay, chưa từng có ân sủng này.

      Mạc Tiểu Uyển bị người đỡ tắm rửa, trong cung tắm rửa là phải tới phòng tắm, nhưng vì mùa đông trời lạnh, cho nên Mạc Tiểu Uyển tách buồng lò sưởi ra để làm nơi tắm rửa.

      Lúc này nàng ở bên trong được người hầu hạ tắm rửa.

      Kể từ khi nàng mang thai, các cung nữ hầu hạ cũng làm nhàng hơn vài phần.

      Nơi này giống đại cho nên có xà phòng hay sữa tắm.

      Mà khi tắm có những thứ lá cây, hoa quế hoa hồng được thêm vào bồn tắm.

      Các cung nữ vừa tắm rủa cho nàng, vừa nhàng dùng tay mát xa.

      Chỗ nàng tắm rửa là cùng gian với buồng lò sưởi . Được ngăn ra bằng cái rèm mỏng.

      Mạc Tiểu Uyển cảm thấy có người đứng ở rèm bên kia, ở đó như muốn tiến vào rồi lại như .

      Bởi vì sống lâu, Mạc Tiểu Uyển liếc nhanh liền có thể nhận ra thân ảnh kia là ai.

      Nàng rất nhanh mở miệng hỏi: “Là Dương tài nữ sao?”

      Vừa dứt lời, Dương tài nữ quả nhiên vén rèm vào, chỉ là đến thấy có các cung nữ liền tiện , Mạc Tiểu Uyển liền biết ý từ từ đứng lên cho các cung nữ lấy khăn lau người.

      Sau đó với các cung nữ hầu hạ nàng tắm: “Các ngươi ra ngoài trước

      Đợi những cung nữ kia rời khỏi, Mạc Tiểu Uyển mới nhìn Dương tài nữ, hỏi nàng: “Ngươi có chuyện gì muốn cùng ta?”

      Dương tài nữ khẽ cắn môi dưới, tim đập loạn nhịp, trước đây nàng tuyệt đối ý niệm nào với Long tĩnh đế, chỉ là…

      tại Mạc Tiểu Uyển mang thai, cho dù đồng ý sủng hạnh nàng cũng có những nữ nhân khác.

      Chỉ là mới vừa rồi nàng tất cả vốn liếng đều xuất ra nhưng cũng khiến Long tĩnh đế chú ý. Lại còn để Mạc Tiểu Uyển bắt gặp.

      Trong lòng nàng rất khẩn trương cũng rất sợ hãi, nàng tiến cung khá lâu, nàng vẫn luôn cùng Mạc Tiểu Uyển thân cận, cũng chưa từng gây xích mích với nàng ta.

      “Tiểu Uyển, ta…” Từ khi Mạc Tiểu Uyển thăng lên làm tiệp dư, đây là lần đầu Dương tài nữ gọi tên nàng.

      Mạc Tiểu Uyển nhưng lại thở dài, nhớ lại đoạn thời gian trước kia, khi đó nàng mới vừa tốt nghiệp đại học, nàng bởi vì vận khí tốt, cho lên lần đầu liền nhận được khách hàng lớn, nàng dùng rất nhiều tâm tư cuối cùng cũng hẹn được tên khách hàng kia gặp mặt.

      Nàng ngồi chờ rất lâu, ngờ là bị phó đầu liên tục cướp người .

      Nàng lúc ấy tủi thân, còn chạy đến buồng vệ sinh khóc hồi lâu.

      Chỉ là tức giận cũng tức giận, nàng cũng hiểu việc xảy ra cho dù nàng có làm cái gì cũng vô dụng.

      Hơn nữa vì nghiệp lâu dài, nàng thể bởi vì mà mất lớn, thể hành động theo cảm tính mà đắc tội với phó đầu, sau đó nàng ngược lại còn giúp phó đầu sửa sang tài liệu.

      Cũng vì vậy, sau khi vụ làm ăn đó thành công, phó đầu còn thưởng cho bao lì xì lớn.

      Nàng cũng là liên tục cười hì hì bộ dáng vui vẻ .

      Về sau khi nàng ra ngoài tự gây dựng nghiệp, phó đầu còn lén lút ra tay giúp đỡ cho nàng.

      Việc làm ăn là như thế, trong cung cũng là như thế, có bằng hữu vĩnh viễn, cũng có địch nhân vĩnh viễn.

      Vì lợi ích trước mắt mà nhiều người màng danh lợi.

      Nàng chỉ đơn giản là phân biệt người nào có thể lui tới lâu dài, những người nào cần phải đề phòng.

      Nghĩ tới Dương tài nữ trước đối tốt với nàng, hai người còn sống chung thời gian, nàng cũng biết Dương tài nữ phải là loại người gian xảo.

      Với lại là người ai chẳng có tâm tư.

      Mạc Tiểu Uyển liền giữ chặt tay Dương tài nữ, cười : “Ta biết ngươi muốn gì, chỉ là những lời kia ngươi cần phải ra, ra ngược lại thấy tỷ muội ta có phần xa cách.”

      Dương tài nữ vành mắt hơi đỏ.

      Giọng nàng khàn khàn : “Tiểu Uyển, ta dối gạt ngươi… Ta tiến cung lâu, biết nam nhân cùng nữ nhân ở cùng nhau như thế nào, ta chỉ là muốn nếm thử qua cái tư vị đó… Ta cũng có ý nghĩ nào khác, chỉ là vị kia muốn ngươi chính là muốn người khác, còn bằng nước phù sa chảy tới Hoa Thanh cung chúng ta, ta nếu như là cũng có đứa bé, chúng ta tỷ muội lúc đó dễ ứng phó, đến lúc đó càng thuận lợi, vui vẻ…”

      xong Dương tài nữ liền giúp Mạc Tiểu Uyển mặc y phục, dặn dò nàng: “Nếu là mùa hè, tắm rủa xong ngươi cũng nên nhanh mang y phục, nhỡ đâu cảm lạnh rất khó lường.”

      “Ta hiểu được” Mạc Tiểu Uyển nghĩ tới Dương tài nữ như vậy, nàng nhịn được thở dài, đem lời trong lòng ra: “Ta hiểu ý của ngươi, sao ngươi cũng là tài nữ, muốn được ân sủng là chuyện thường tình, ta trách ngươi, chỉ là…”

      Mạc Tiểu UYển tâm tình có điểm phức tạp, lẽ ra nàng là xứng để ghen, người nam nhân kia thời điểm ngủ cùng nàng biết là ngủ qua bao nữ nhân khác, nhưng dạo gần đây hai lần gặp mặt cùng nhau dùng bữa, biết như thế nào mà nàng cảm thấy nàng và tình huống là rất khác lạ có giống như bình thường.

      “Chỉ là ta muốn chính mình trong nội cung mà phân biệt đối xử, mặc kệ ở bên ngoài sủng ái người nào ta quan tâm. Nhưng ta cũng chỉ là nữ tử, ta luôn cảm thấy buồn nôn mỗi khi nghĩ đến điều đó. Ta mặc dù làm khó ngươi, nhưng chúng ta là tỷ muội ta nhất định là làm được. Đối với ta mà , trong hoàng cung này nữ nhân nhiều, quy củ cũng phức tạp, nhưng Hoa Thanh cung này như vậy, muốn tới, chính là đến để thăm tiểu hài tử trong bụng ta chút, cho nên chúng ta cần phải vì vậy mà bên trong ghen tranh ầm ĩ.”

      đến như thế rồi Dương tài nữ còn có thể gì đây. Rèm cửa ngoài được vén lên, trong nháy mắt Dương thái nữ sắc mặt liền thay đổi.

      Mạc Tiểu Uyển vốn cho rằng phía ngoài là cung nữ muốn vào hầu hạ, chứng kiến sắc mặt trắng bệch của Dương tài nữ, nàng cảm thấy có gì đó đúng. Quay đầu lại nàng liền trông thấy Long tĩnh đế đứng ở chỗ rèm cửa, ánh mắt hướng về phía nàng.
      Aliren thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 12: ĐỪNG QUÁ LÂU
      Editor: @haisinn

      Mạc Tiểu Uyển ngẩn ra, nhớ tới những lời mới vừa , cảm thấy cũng có gì khác người.

      Chỉ là những câu kia "mặc kệ bên ngoài sủng ái người nào ta quan tâm”, “cảm thấy buồn nôn” có chút nghe lọt tai, lại còn nể mặt .

      Nàng thầm tính toán, Dương tài nữ khom lưng cẩn thận lui ra ngoài.

      Lúc này phòng tắm chỉ còn có nàng cùng vị Long tĩnh đế .

      Sau khi Long tĩnh đế vào, bên ngoài cung nữ liền buông mành.

      gian trở lên chật hẹp hơn.

      Mạc Tiểu Uyển muốn đứng lên nhưng chợt nhớ tới bản thân còn chưa mặc quần áo, liền cảm thấy được tự nhiên.

      Hai lần trước khi nàng thừa ân, tuy rằng quá trình rất đục loạn, chuyện gì hai người nên làm đều làm, nhưng dù sao cũng là ở giường, là hoàn cảnh, là đến ngồi xong liền làm, nàng lúc ấy cũng kịp nhìn kỹ .

      Nàng đoán chừng khi đó cũng chưa chắc nhìn kỹ nàng.

      Hai người đều là tỉnh tỉnh mê mê.

      tại ngược lại là thấy , nàng vừa tắm rửa xong, sắc mặt hồng hồng.

      Giống như đóa hoa sen mới nở thanh tao thoát tục.

      Phòng tắm bên trong đốt sáu ngọn nến, nến trong cung so với trong dân gian lớn hơn nhiều, cũng sáng hơn.

      Lúc nàng còn ở nhà đừng đến nến ngay cả ngọn đèn dầu cũng là thấy tiếc khi thắp, cho nên là chỉ có những lúc cần thiết mới dùng đến.

      Trong phòng tắm này lại đốt đến sáu ngọn nến chiếu ngỡ như ban ngày.

      Mạc Tiểu Uyển lung túng 2 giây, cuối cùng cũng nhuyễn y đứng lên, nàng cẩn thận siết chặt áo choàng tắm người.

      Long tĩnh đế biểu tình nhàn nhạt, tuy rằng áo nàng chỉnh, bộ dáng thẹn thùng, ướt át, cũng có tiến lại gần, chỉ bình tĩnh mở miệng : “Đừng quá lâu”

      Sau đó liền vén mành ra ngoài.

      Mạc Tiểu Uyển làm nhiều năm, cũng nhiều lần cùng các lão bản giao tiếp, biết như thế nào cân nhắc lòng người, nhìn ra cảm xúc của đối phương, người bình thường hoàn toàn giấu được nàng.

      Nhưng mà với vị hoàng thượng này, nàng chút cũng đoán ra suy nghĩ cái gì.

      Sau khi nàng thay đổi quần áo để ngủ ra thấy Long tĩnh đế nằm giường.

      Đông Sương phòng của nàng giường ngủ có lớn, gần giường có cái nhuyễn tháp để cung nữ túc trực hầu hạ buổi tối cho nàng.

      Lúc này cung nữ đó vào, vẻ mặt khẩn trương đứng ở ngoài Đông Sương phòng.

      Cung nữ trong nội cung của nàng tuy nhiều nhưng đều là tuyển chọn trong cung nhân, cho nên có hầu hạ qua Thánh thượng, ngay cả phi tần cũng chưa hầu hạ qua.

      Thấy tiểu cung nữ mặt mũi trắng bệch, ánh mắt tội nghiệp nhìn nàng, Mạc TIểu Uyển liền : “Ta đêm nay cần ngươi hầu hạ, ngươi lui xuống trước .”

      Tiểu cung nữ vén áo thi lễ, rón rén lui xuống.

      Ngay cả đại cung nữ khéo léo nhất trong cung của nàng lúc này cũng phải bất lực, sợ làm gì sai.

      Trừ bỏ chuyện bên ngoài, Mạc Tiểu Uyển cũng sợ hồi phòng nội phát sinh chuyện gì đó ngoài ý muốn, hai lần trước nàng bị sủng hạnh, đều là có nội thị canh chừng.

      Vạn nhất về sau còn có mấy chuyện này chuyện kia?

      Mạc Tiểu UYển nghĩ như vậy, liền lập tức khoát tay, : “Các ngươi cũng lui xuống hết .”

      Chờ nàng đuổi xong người vào nhìn thấy Long tĩnh đế chiếm hơn phân nửa giường.

      Nàng rón rén tiến lại, hiển nhiên ngủ.

      Mạc Tiểu Uyển dám quấy rầy mộng đẹp của , vội vàng lui lại trở về, phòng nội cũng có người hầu hạ, nàng nghĩ tới ngay cả thái giám cung nữ đều lưu lại.

      Mạc Tiểu Uyển liền đem bên nhuyễn tháp thu dọn, dù sao giường cũng bị chiếm, nàng liền nhàng đặt người ngồi lên, chuẩn bị gối mềm để ngủ.

      Chỉ là đầu vừa mới tựa vào gối mềm, liền nghe thấy thanh từ giường kia.

      Mạc Tiểu UYển phải là lần đầu tiên nghe được giộng của Long tĩnh đế, nàng biết có giọng tốt, quả thực là có thể khiến người người chết mê chết mệt, nhưng lại nghĩ rằng vì nửa tỉnh nửa mê mà thanh lại có thể gợi cảm như vậy.

      “Ngươi như thế nào lại đây?” nguyên bản nằm ngửa, nhưng lúc này để cho tiện nhìn nàng, liền nghiêng người về phía nàng, gối đầu lên cánh tay.

      Mạc Tiểu UYển nằm nghiêng, cho lên lúc nhìn lên đều là thấy đối phương bộ dáng nằm.

      Mạc Tiểu Uyển biết như thế nào tim đập cũng nhanh hơn phách, cho nên ngay cả chuyện cũng quên suy nghĩ , trả lời thuận theo tự nhiên: “Ta nhìn người ngủ say, ta sợ quấy rầy đến người.”

      Long tĩnh đế có lên tiếng chỉ im lặng nhìn nàng.

      Mạc Tiểu Uyển là đoán được, ở trong cung này người nào cũng đều có thể chiếm được đêm mộng đẹp, duy chỉ có vị cửu ngũ chí tôn này, đừng đến ngủ, chỉ cần 3 ngày liền có chiêu hạnh tấn phi, liền bị thái y cùng đại thần trong triều khuyên can.

      Càng miễn bàn đến mấy nhóm thái phi trong cung nội, cái nào cũng là vì giang sơn xã tắc đến an bài cho sống về đêm. (tội hoàng thượng quá đêm còn phải làm việc)

      Mạc Tiểu Uyển cũng biết bao lâu, thấy Long tĩnh đế vẫn động tĩnh, cũng thúc giục nàng. Cho nên nàng cũng có đổi tư thế, trong lòng có chút chắc chắn.

      Có phải là đợi nàng như trong quá khứ .

      Nhưng khi nàng nhìn kỹ lại thiếu chút nữa là bật cười, vị Long tĩnh đế này cứ như vậy gối cánh tay ngủ say, bộ dáng kia nơi nào là giống Hoàng thượng, dường như giống đứa trẻ tham ngủ hơn.

      Mạc TIểu Uyển liền từ nhuyễn tháp bước xuống, rón rén đến bên người , nhàng đem cánh tay rút ra, để nằm ngang, lại cẩn thận đắp lên chăn mỏng, nhìn thấy bộ dáng ngủ thoải mái, lúc này nàng mới trở về bên nhuyễn tháp.

      Vừa nằm xuống liền chìm vào giấc ngủ sâu, mãi cho đến khi mặt trời lên cao Mạc Tiểu Uyển mới từ nhuyễn tháp tỉnh lại.

      Nàng vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy Dương tài nữ cùng các cung nữ đứng bên nhuyễn tháp canh chừng nàng.

      Mạc Tiểu UYển cảm thấy có chút kỳ lạ.

      Ngược lại vừa thấy nàng tỉnh, Dương tài nữ liền cười, khéo léo với các cung nữ: “Được rồi, mấy người các ngươi đều có thể thả lỏng nghỉ ngơi .”

      Mạc Tiểu Uyển biết những người này vây quanh chính mình làm chi.

      Nàng vội hỏi: “Các ngươi làm gì đấy, như thế nào nghỉ ngơi, nhìn ta ngủ làm chi?”

      Dương tài nữ nhéo lỗ mũi của nàng : “Chúng ta là đều bị dọa chết, ngươi còn cái này, còn phải Thánh thượng bảo chúng ta canh chừng, làm chúng ta tất yếu đều xem trọng ngươi…”

      Nghe xong lời Dương tài nữ vừa Mạc Tiểu Uyển mới nhớ tới chuyện tối hôm qua, nàng vội hướng mắt nhìn lướt qua, kia giường đừng Long tĩnh đế, ngay cả chăn mỏng đều được gấp gọn.

      Thấy Mạc Tiểu Uyển bộ dáng hiểu, Dương tài nữ nén cười: “Chúng ta có giống ngươi, có bụng hộ thể, ăn ngon ngủ ngon cái gì cũng đều để ý, ta cùng các nàng đều là bị dọa chết, nửa đêm đều nỡ ngủ, quan sát tình hình, ta lo ngươi buổi tối động tác lớn động đến đứa , lại lo lắng ngươi phục vụ tốt đắc tội Thánh Thượng, trời còn chưa sáng ta thức dậy, sớm gọi Lý công công cùng nhau chờ ở ngoài mành, kết quả ngươi đoán như thế nào?”

      Mạc Tiểu Uyển tò mò nghe.

      Dương tài nữ ngồi nhuyễn tháp, biểu tình khoa trương: “Chúng ta còn tưởng các ngươi mệt nhọc đây, Lý công công thường ngày Thánh thượng là cần gọi, mỗi lần đều là đến thời gian liền tỉnh, chúng ta cũng dám quá quấy nhiễu thánh giá, liền ở bên ngoài mành đứng chờ, sau khoảng 1 canh giờ, Lý công công mới xốc mành chuẩn bị gọi lên, nào biết vén mành lên, chúng ta hướng vào trong nhìn, hắc, nơi nào còn cần cái gọi là đánh thức a? Thánh thượng sớm tỉnh, chỉ tỉnh, trang phục cũng mặc chỉnh tề! Nguyên lai người là canh chừng ngươi ngủ! Ngươi ngủ bốn chân bát xoay, chân đều là muốn gục mặt đất… nếu phải Thánh thượng vẫn ngăn cản ngươi, ngươi sớm rớt khỏi nhuyễn tháp. Ngươi là có thai, biết té rồi như thế nào?! Cái này ngươi phải biết ta cùng các nàng là khéo léo canh chừng ngươi ?!”
      Aliren thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 13: NGƯỜI LÀ MUỐN ĐEM THÁNH THƯỢNG ĐẨY RA NGOÀI
      Editor: @haisinn


      Mạc Tiểu Uyển cũng biết trong lòng mình tại là cảm xúc nào, nàng cùng vị kia có quá sâu trao đổi, chuyện tổng cộng cũng chỉ vài câu.

      Nhưng lại đối với nàng quan tâm ít.

      Mạc Tiểu Uyển cũng ảo tưởng, nàng biết công lao là nhờ cái bụng của nàng, chính là xem trọng cái bụng của nàng.

      Mạc Tiểu Uyển đứng dậy rời khỏi nhuyễn tháp, lười biếng duỗi eo, lúc này Mạch thái y sớm ở bên ngoài đứng chờ.

      Dương tài nữ vội nhắc nhở nàng: “Thỉnh tiệp dư, thỉnh quý nhân, ngài chuẩn bị nhanh chút, Thái y viện phái tới đứng đợi hơn nửa ngày, hơn nữa buổi sáng bắt mạch là chính xác nhất, người đừng để quá muộn.”

      Mạc Tiểu UYển lúc này mới nhớ tới còn có thông lệ kiểm tra , lúc này mặt trời lên cao, nha hoàn nhanh chóng hầu hạ nàng rửa mặt, ở bên ngoài cũng bố trí xong.

      Sớm có thái giám lấy tấm bình phong che mặt, đặt ở giữa chánh điện.

      Lúc Mạc Tiểu Uyển ra, thái y quỳ ở phía dưới.

      Mạc Tiểu Uyển trong lòng cảm khái, cổ đại chính là như vậy, tàn phá người. Đại phu cứ như vậy cúi đầu lạy 3 cái, ngay cả mặt cũng dám nhìn lên.

      Cái gọi là vọng, văn, vấn, thiết làm như vậy là hơi thiếu rồi.

      Chú giải: vọng, văn, vấn, thiết tương ứng với 4 thứ tự khám bệnh: nhìn, nghe, hỏi, bắt mạch.

      Nàng ngồi sau tấm bình phong, đem cổ tay lộ ra bên ngoài, thái y nhàng ấn ngón tay xem mạch.

      Sau hồi lâu, thái y cười : “Tiệp dư nương nương mạch tượng rất tốt, cần thêm vào tiến dược, chỉ cần thức ăn lên chú ý chút là được.”

      Mạc Tiểu Uyển nghe thái y như vậy, liền thuận miệng hỏi thái y mấy thứ đồ nàng ăn được, ăn được.

      “Gần đây trái cây và nước canh ta dùng nhiều, biết cái nào ta có thể ăn, cái nào tốt, phiền thái y viết danh sách, để ta nhắc nhở phòng ăn chú ý.”

      Thái y đồng ý, lĩnh thưởng ngân lượng sau đó rời .

      Mạc Tiểu Uyển tính tản bộ, nhưng chưa kịp có thái giám tới thông bẩm rằng thượng công cục làm xong trâm cài.

      Lúc tiểu nội nhân tiến vào, Mạc Tiểu Uyển ngẩn ra, nghĩ tới trong cung còn mướn lao động trẻ em, tiểu nội nhân kia nhìn rất tuổi, nhưng bộ dáng đích thực thanh tú, ánh mắt long lanh, linh động.

      Tiểu nội nhân hành lễ, tiến lên trình ra chiếc hộp cầm tay.

      Trâm trong hộp cùng với bản vẽ trước đây giống nhau như đúc.

      Chỉ là thời gian so với tưởng tượng nhanh hơn, hơn nữa lần trước thượng công cục phụng mệnh nghênh nàng, lần này làm xong lại phái tiểu nội nhân đưa, giống cách hành trong nội cung.

      Nàng suy nghĩ, tiểu nội nhân lên tiếng: “Tiệp dư nương nương, kim trâm cài biết ngài có thích hay , lần này thượng công cục gấp gáp chế tạo phượng thoa cho Hiếu Từ hoàng thái hậu, thượng cung vì vậy mà thể tự mình tới đây, kính mong nương nương xá tội.”

      “Ngươi gì vậy, xem này cái kim trâm cài này thực là làm rất tốt, ta tạ các ngươi còn kịp.” Mạc Tiểu Uyển khéo léo gọi cung nữ lấy ngân lượng ban thưởng. Trước cho tiểu nội nhân 1 phần, còn lại bọc vào 3 cái hồng bao, đưa cho tiểu nội nhân dặn dò: “Này là thưởng cho ngươi cầm, phần cho thượng cung, mặt khác cứ cho là ta vì mọi người có công, phiền ngươi đa tạ các nàng thay ta, trâm cài này ta rất thích, rất cao hứng xuống tay.”

      Tiểu nội nhân nghĩ tới Mạc Tiệp dư là người hòa khí như vậy, vội vàng cười nhận phần thưởng.

      Đợi tiểu nội nhân ra, Dương tài nữ là gương mặt chần chờ.

      Mạc Tiểu Uyển kỳ quái liếc nhìn nàng cái.

      Dương tài nữ nhìn chung quanh chút, thấy có ai, mới cúi đầu hạ giọng : “Tiểu Uyển ngươi biết, vị Hiếu Từ hoàng thái hậu kia cũng phải là thân mẫu của Thánh thượng,lúc ta vừa tiến cung nghe qua rất nhiều chuyện của nàng ta. Từ lúc Thánh thượng đăng cơ nàng ta liền từ Trường Nhạc cung dời đến Từ Ninh Cung. Sau này, nếu là đụng tới nàng ta, nhất định phải cẩn thận chút. Năm đó khi Tiên hoàng băng hà, nếu có Thánh thượng can ngăn, nàng ta suýt nữ đem Lưu Thái phi tiền thái phi tuẫn…”

      Mạc Tiểu Uyển gật gật đầu, có thể leo đến vị trí Hoàng thái hậu, nghĩ như thế nào trong nội cung này nàng ta cũng thắng.

      Ban ngày để giết thời gian, Mạc Tiểu Uyển ăn uống, lại tản bộ. Chờ tới khi sắc trời gần tối, Mạc Tiểu Uyển như thành thói quen, cho rằng lại nghe được thái giám thông bẩm, kết quả đợi đến bữa tối, cũng có người nào thông bẩm.

      Mạc Tiểu Uyển liền biết Long tĩnh đế đêm nay là lại nơi nào ngủ rồi.

      Nàng cũng biểu ra cái gì, theo lẽ thường ngồi tại bàn cơm ăn cơm.

      Lúc trước bởi vì có Long tĩnh đế cùng nàng ăn cơm, mỗi lần như vậy Dương tài nữ đều là đứng ở bên hầu hạ, tại có thể cùng nhau ngồi bên cạnh bàn ăn cơm.

      Dương tài nữ sớm phái người đia ra ngoài nghe ngóng, muốn biết khi nào Thánh thượng ngự đến, kết quả người trở về báo: “Lần này Thánh thượng có tới cung Thanh Hoa.”

      Dương tài nữ lập tức liền hiểu là ý tứ gì.

      Chỉ là nghĩ tới Mạc Tiểu Uyển có bộ dáng gì chờ đợi, việc gì lên làm đều làm, cũng có trang điểm, chuẩn bị.

      Dương tài nữ càng mở miệng được.

      tại cùng nhau ngồi trước bàn ăn cơm, nàng rốt cuộc có cơ hội lên tiếng.

      Nàng cũng thận trọng an ủi Mạc Tiểu Uyển: “Tiệp dư, trong cung là như vậy. Chỉ cần ngài ấy nhớ đến người, lâu lâu đến thăm là được. Đừng là hậu cung của đế vương, ngay cả gia đình tầm thường, nam nhân phàm là có chút ngân lượng còn muốn có vài phòng thiếp thất.”

      “Ta hiểu được.” Mạc Tiểu Uyển hoàn toàn có nghĩ tới những điều đó, nàng chỉ suy xét vấn đề: “Ta chỉ là suy nghĩ, nhuyễn tháp của Tây sương phòng quá , ngày khác ngươi giúp ta tìm cái lớn chút. Nếu có liền chế tạo gấp gáp cái, ta muốn rộng chút, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.”

      “Cái gì bất cứ tình huống nào?” Dương tài nữ buồn bực liếc nhìn nàng cái, rất nhanh suy nghĩ cẩn thận, khuyên nàng: “Người lại cân nhắc chuyện gì đây, nơi nào như vậy?. Thánh thượng tới, có hầu hạ còn muốn ngủ ở nhuyễn tháp? Điều này mà truyền ra ngoài…”

      cần truyền tốt thôi.” Mạc Tiểu Uyển đường hoàng giải thích: “Ta có thai, vạn nhất hầu hạ ảnh hưởng tới nhi tử. biết khiến bao nhiêu người đắc ý, ta thể lấy bụng bạo hiểm. chuyện này ngươi nhất định phải thay ta làm, còn phải làm thỏa đáng chút, nhuyễn tháp phải to lớn, thoải mái.”

      Dương tài nữ vẫn cảm thấy thích hợp : “Mạc tiệp dư ơi Mạc tiệp dư. Ta cảm thấy người là muốn đem Thánh thượng đẩy ra phía ngoài ?. Người yên tâm , ngươi phân phó ta ngày mai làm ngay, chỉ là ta vẫn muốn lắm miệng câu. Ở trong cung này nữ nhân ăn chút dấm chua tính cái gì, chỉ là…”

      Mạc Tiểu Uyển rất nhanh tiếp lời, cười : “Ta hiểu, ta hiểu, Thánh thượng là tiền đồ của chúng ta, là nửa đời sau đều trông cậy vào. thể so sánh ngài ấy với nam nhân tầm thường. Ngài ấy là quân, chúng ta là thần là nô tài. Là sở hữu của ngài ấy, tính mạng đều phụ thuộc vào ngài ấy. Ngươi yên tâm, ta đầu óc có bị hồ đồ, ta làm như vậy là có nguyên nhân của ta, ngươi về sau tự nhiên hiểu.’’
      Hờ Annh, NGÂN TRÚCAliren thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 14: MUỐN TẠI ĐÂY NGHỈ ĐÊM TIẾT TẤU?
      Editor: @
      haisinn

      Từ lúc Mạc Tiểu Uyển phân phó xong, ngày hôm sau Dương tài nữ liền ra ngoài thu mua.

      tại trong cung ai cũng biết Mạc tiệp dư có bầu, nếu là nam thai, ai dám đắc tội.

      Cho nên tới ngày liền có La Hán tháp mang tới Hoa Thanh cung

      Vài thái giám ở phía trước thận trọng khiêng, sợ đụng vào đâu làm hỏng nhuyễn tháp, thái giám quản , ngừng thét: “Đều chậm chút, chậm chút. Nhìn dưới chân!”

      La Hán tháp cất xong, đại cung nữ vội dẫn mấy tiểu cung nữ bận rộn trước sau, đem mọi thứ sắp xếp cẩn thận .

      La Hán tháp thu thập thỏa đáng xong, Dương tài nữ liền thỉnh Mạc Tiểu Uyển đến xem qua.

      La Hán tháp này là vô cùng thoải mái. Mạc Tiểu Uyển cũng có chút giật mình, nghĩ tới mình muốn cái gì ngày hôm sau liền được đáp ứng.

      La Hán tháp này so với nhuyễn tháp trước kia lớn hơn rất nhiều, chỉ là loại này có lẽ là phải đặt ở chính điện để đãi khách. Lúc này đặt ở Tây Sương phòng này có vẻ có chút mập mạp. Mùa hè qua tới khi mùa đông sử dụng cũng rất thoải mái.

      Mạc Tiểu UYển nằm lên thử, rất hợp ý nàng.

      La Hán tháp bài trí cũng giống trước đây, trước kia tiểu nhuyễn tháp có giường lò tại đổi thành đồ có chiều rộng lớn hơn. bàn bài trí cũng nhiều thứ hơn, biết ai còn tinh tế thả thanh ngọc như ý.

      Nàng thắc mắc, Dương tài nữ cười : “Ngọc như ý này là nội quan giám đưa ngài. Nguyên nhân ta thượng nghi cục, chỉ là ở đâu dùng chung, ngược lại là nội quan giám có chuẩn bị. Nghe là ngài muốn dùng, mấy tên thái giám, công công ngược lại xử lý tốt. Lập tức liền truyền lời xuống dưới, nhanh chóng liền đưa tới cho ngài. Hơn nữa biết là như thế nào, ngài ấy lại truyền lời tới các công công khác cũng biết. Cho nên các nơi lại đưa cho ngài hồng trổ sơn đàm, ngũ thải bình sứ, là bọn họ hiếu kính.

      Mạc Tiểu Uyển nghe xong có chút vò đầu, trong cung chỉ chuyện như vậy thôi mà cũng liên lụy đến nhiều người như vậy.

      Cục này, sở kia nàng nghe đến đau đầu, ngày khác nàng phải nhanh chóng bồi bổ công lực.

      La Hán tháp được chuẩn bị tốt, Mạc Tiểu Uyển cũng như cũ mỗi ngày du du nhàn nhàn trôi qua.

      Nàng cũng có hỏi thăm vì sao Long tĩnh đế có tới tìm nàng, dù sao chuyện gì tới cũng tới.

      Hôm đó, Mạc Tiểu Uyển dùng qua bữa tối, trong lúc nhất thời nàng còn nghĩ nghỉ, liền tìm Dương tài nữ tâm về những truyện trong nội cung.

      Nàng là muốn biết về những truyện trong cung tường tận hơn, mà Dương tài nữ cũng biết ít cho nên tìm nàng ta cho nàng biết.

      Hai người liền xúm lại chỗ chuyện.

      “Chúng ta trong cung có chủ Hoàng Hậu. Hoàng Thái Hậu lại phải thân mẫu của Hoàng Thượng, nhưng người cũng có nhi tử. Năm đó triều tranh luận rất nhiều về vị trí Thái Tử, sau này Tiên Hoàng thấy tiểu hoàng tử tuổi tác còn quá , cho nên mới phong chức Yến Vương. Kỳ Hiếu Từ Hoàng Thái Hậu trong lòng là cam tâm, nhưng có biện pháp. Đấy là số mệnh, cho nên Thánh Thượng lên ngôi là ý trời sắp đặt.”

      Mạc Tiểu Uyển trong lòng tò mò, nàng sớm biết Long Tĩnh đế phải con của Hoàng Hậu, hơn nữa thân mẫu của thân phận còn rất thấp. Nàng lên tiếng hỏi: “Thân mẫu của Thánh Thượng có được truy phong làm Hoàng Thái Hậu ?”

      “Truy phong là truy phong, chỉ là Từ Dụ Hoàng Thái Hậu mẹ ruột của Thánh Thượng cũng là người có số khổ cực. Người là mồ côi, tiến cung cũng có người giúp đỡ. Nghe khi có bầu Thánh Thượng, vẫn luôn buồn bực vui. Thời điểm chết ngay cả dáng dấp giống như niệm đều có, có khi nào nghĩ đến hài tử của nàng lại có phúc phận đâu.”

      “Thánh Thượng sau khi sinh là ai nuôi lớn?” tại trong cung có đứa nào, cho nên Mạc Tiểu Uyển biết nơi này là cái quy củ gì. Nếu như là Thanh Triều những đứa được mẫu thân nuôi, đều gọi tiếng A ca.

      “Bất quá là hỗn dưỡng tại Trường Nhạc Cung mà thôi. phần vì thân mẫu của Thánh Thượng phẩm cấp quá thấp, có bầu cũng chỉ được phong làm mỹ nhân. Thứ hai Thánh Thượng cũng phải con trai độc nhất của tiên hoàng. Hậu cung của tiên hoàng thực đều có thể sinh, thời gian đó có hơn mười vị hoàng tử. Thánh Thượng đứng hàng lão lục. Ta nghe người ta được sủng là nhị và tam hoàng tử. Sau này tranh hoàng vị lợi hại nhất là Tam hoàng tử cùng Tứ hoàng tử, hai vị này mẫu thân phẩm cấp cũng cao…Lúc ấy Thánh Thượng có được tiên hoàng sủng ái. Tiên hoàng tính tình hào sảng, thích uống rượu, săn thú. Ta nghe các cung nữ trước đây tiên hoàng bộ dáng cao to, giọng vang dội. Cho nên tự nhiên thích những nhi tử giống mình. Nên có phần dung túng cho các vị hoàng tử, cho dù có gây ra đại họa gì, tiên hoàng cũng là sủng. Duy chỉ có Thánh Thượng, ngài ấy làm việc vội vàng xao động, cũng hô ta lớn. Cho nên trong mắt tiên hoàng ngài ấy giống nhi tử… Người xem trong cung còn phải là cao dẫm thấp, cho nên có ai trong cung coi trọng Thánh Thượng?”

      Mạc Tiểu Uyển bên im lặng nghe, bên lại nhớ đến bộ dáng của Long Tĩnh đế.

      Cho nên thời thơ ấu trọn vẹn, mặc kệ sau này cuộc sống có thay đổi thế nào, người luôn có ấn ký.

      Tuy rằng rệt, nhưng liền làm cho người ta cảm thấy thích cười.

      Lúc trước nàng còn cảm thấy là làm Hoàng đế lên nghiêm túc như vậy. Bây giờ là đứng vạn người, tất yếu là gương mặt như thế. Nhưng tại có thể thời thơ ấu hạnh phúc cho lên mới như vậy.

      Thấy Mạc Tiểu Uyển cảm thấy hứng thú, Dương tài nữ tiếp tục : “Bởi vì bị mọi người xa lánh, những ngài ấy lúc nào cũng lách ra xa vạn tuế gia, ngay cả tại thư phòng gặp mặt cũng có chào qua vạn tuế gia…”

      Dương tài nữ vừa dứt lời, Mạc Tiểu Uyển liền nghe thấy bên ngoài có động tĩnh rất lớn. Trong lòng nàng buồn bực, bởi vì trễ thế này, theo lý thuyết cửa cung đều khóa hết rồi.

      Nàng vội từ tháp ngồi dậy muốn nhìn ra phía ngoài xem chuyện gì. Đại cung nữ vội vàng chạy vào, cúi người : “Tiệp dư nương nương, Thánh Thượng hướng đến nơi này. Lý công công cho người truyền lời, gọi chúng ta nhanh chóng chuẩn bị tiếp giá.”

      Đại cung nữ vừa xong Dương tài nữ lập tức từ tháp nhảy dựng lên. Nhìn xung quanh chút, mấy ngày nay Thánh Thượng tới đây, trong cung người người đều thư giãn.

      Dương tài nữ nhanh như gió chạy ra ngoài, vội vã chuẩn bị xung quang, đồng thời miệng hỏi: “Lý công công còn gì khác, Thánh Thượng lại đây muốn dùng bữa sao?”

      “Lý công công chỉ tiếp giá. Nô tỳ nô tỳ…”

      Dương tài nữ tay đặt lên trán xoa xoa, mắng mỏ nàng: “Đều là bị ngươi dọa chết, ngay cả hỏi mọi chuyện cũng hỏi được.”

      Dương tài nữ cũng là cảm thấy kỳ quái, bình thường Thánh Thượng đều đến sớm. Đến lúc này ràng là muốn nghỉ ngơi. Nội cung quy củ, chỉ sợ đều là có sẵn người chờ hầu hạ, Thánh Thượng chẳng lý nào để ý liền chạy đến nơi này?

      Mạc Tiểu Uyển bên này cũng dám trì hoãn, nàng từ La Hán tháp bước xuống, nhanh chóng thay đổi quần áo, đem tóc sửa sang lại, chuẩn bị tiếp giá. Chỉnh tề liền ra ngoài, lúc này thánh giá cũng tới cửa.

      Long Tĩnh đế trời sinh tính tiết kiệm thích phô trương, tính tình lại trầm ổn, sử dụng ngự đuổi toàn thân màu đen.

      mặc quần áo cũng phi thường đơn giản, phần lớn thường phục đều làm cho người khác cảm thấy quá xa hoa.

      Quạt ngũ sắc cũng có lớn lại rất đơn giản, dù là như vậy, Mạc Tiểu Uyển vẫn cảm thấy đối phương toát lên khí chất vương giả.

      Hơn nữa mặc kệ là thời điểm nào, người trong nội cung đều là khuôn mặt nghiêm túc, động tác đồng dạng, dư thừa động tác nào.

      Trong lúc nhất thời bất kể là đứng hay quỳ, nhiều người như vậy ở đây lại lặng ngắt như tờ.

      Long Tĩnh đế từ ngự đuổi bước xuống, Mạc Tiểu Uyển phát chính mình là có chút khẩn trương.

      Hai người cách mấy ngày nay chưa thấy nhau, hơn nữa Mạc Tiểu Uyển biết rất ràng đối phương là bởi vì cái gì mà tới đây. Chỉ sợ ngủ qua vài vị phi tần.

      Cho nên “vị này” là đêm ngủ mệt mỏi, muốn lại đây nghỉ đêm tiết tấu?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :