1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thịnh sủng hào môn thiếu phu nhân - Tiêu Tương Thập

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 74.2: Thời đại của nhà họ Mộ đến lúc nên kết thúc.

      Editor: heisall

      Đường Hạo Thiên ở chung chỗ cùng Giang Mỹ Kỳ, vừa nhận được điện thoại của cha liền chạy về công ty.

      "Cha, cha gọi con tới đây gấp như vậy là có chuyện gì?"

      Gương mặt của Đường Chấn lạnh lùng nhìn con trai mình: "Cha hỏi con, hơn mười hai tỷ đó là ở đâu mà có?"

      "Là con vay từ ngân hàng."

      "Lấy cái gì vay? Vay thế nào?" Đường Chấn hỏi: "Mười hai tỷ cũng phải là con số !"

      "Cha, phải con từng với cha rồi sao, con có người bạn làm cấp cao ở trong ngân hàng, nên tìm ta giúp đỡ, mất cái gì. . . . . ."

      Đường Chấn đột nhiên vỗ bàn cái: "Con còn dám gạt cha?"

      Đường Hạo Thiên bị dọa đến phát hoảng.

      "Cha hỏi con, có phải con và Giang Mỹ Kỳ chia tay phải ?"

      "Cha. . . . . ."

      "Có phải chia tay hay ?"

      "Con xin lỗi, cha, chúng con là nhau lòng." Đường Hạo Thiên thể làm gì khác hơn là đàng hoàng thừa nhận.

      "Hơn mười hai tỷ đó là nhà họ Giang cho con mượn đúng ?" Đường Chấn nghi ngờ hỏi.

      Mắt Đường Hạo Thiên đảo vòng, dám mình thầm ký thỏa thuận với nhà họ Giang, chỉ gật đầu.

      "Sao nhà họ Giang lại đồng ý cho con mượn hơn mười hai tỷ? Hơn nữa còn thế chấp hết tất cả tài sản, theo tính tình của Thiệu Thiến, chắc chắn bà ta mạo hiểm lớn như vậy." Đường Chấn nghi ngờ: "Con chỉ mượn hơn mười hai tỷ? có làm cái gì khác chứ?"

      " có, có." Vẻ mặt của Đường Hạo Thiên ràng đúng.

      Đường Chấn nhìn ra được điều gì đó: "Có phải còn có chuyện gì gạt cha hay ?"

      " có, có đâu cha."

      "Còn mau !" Đường Chấn cầm tài liệu bàn định quăng về phía ta.

      Đường Hạo Thiên sợ hãi giơ tay lên muốn ngăn lại, thể làm gì khác hơn là đàng hoàng khai ra toàn bộ.

      "Kỳ Kỳ để cho con lấy danh nghĩa của tập Đoàn Đường thị đầu tư thêm mười hai tỷ, đến lúc khu vui chơi vào hoạt động, ấy mẹ của ấy đồng ý chia cho tập đoàn Đường thị của chúng ta ba phần lọi nhuận." Đường Hạo Thiên cẩn thận từng li từng tí : "Con nghĩ tiền này kiếm cũng uổng. . . . . ."

      " ta xem tập đoàn Đường thị của chúng ta thành cái gì rồi hả?" Đường Chấn tức giận .

      "Cha, về điểm này Kỳ Kỳ sai, dù sao nhà họ Đường chúng ta cũng thiếu cái gì, có thể kiếm thêm khoản nữa, sao lại . . . . . ."

      "Con động não suy nghĩ sao?" Đường Chấn tức giận gõ lên đầu Đường Hạo Thiên: "Nếu là đầu tư kiếm lời mà , Đường thị chúng ta quả kiếm thêm chút, nhưng nếu đầu tư thất bại, đến lúc đó người đền tất cả lại là chúng ta. Tất cả nguy hiểm đều do tập đoàn Đường thị chúng ta chịu, còn tập đoàn Giang thị tốt rồi, cái gì cũng cần làm, có lời lấy tiền, lỗ vốn tập đoàn Đường thị phải bồi thường đấy!"

      "Vậy lần này phải làm ăn có lời sao?"

      "Nếu lỗ vốn sao? Mười hai tỷ này con trả sao?" Đường Chấn hỏi.

      "Mẹ của Kỳ Kỳ cũng nghiên cứu qua trước rồi, chắc chắn lời lỗ, mới nhường chuyện tốt này lại cho chúng ta.”

      “Con cho rằng người ta cũng ngu như con vậy sao? Quan hệ giữa nhà họ Giang và nhà họ Đường chúng ta là gì chứ? Sao lại muốn nhường chuyện tốt như thế lại cho nhà họ Đường chúng ta? Chỉ có kẻ ngu như con mới tin tưởng người ta như vậy! Quả là ngu tới trình độ của họ con rồi.” Đường Chấn tức giận .

      Đường Hạo Thiên vừa nghe cha lấy mình so với người họ có trí khôn giống như đứa bé kia, trong lòng cảm thấy bất mãn, chẳng lẽ cũng nhược trí (suy giảm trí khôn) sao?

      “Cha, cha cần lần nào cũng mắng con là nhược trí nhu vậy! Con làm gì sai chứ? phải là muốn cho tập đoàn Đường thị của chúng ta kiếm thêm được nhiều tiền sao? Kỳ Kỳ mang thai con của con lại bị Giang Dĩ Mạch đánh đến sinh non, ta xin lỗi, còn khiến họ thiếu chút nữa bóp chết con, như vậy vẫn tính là gì, Đường Hân còn chạy tới đây buộc con phải chia tay, thế mà Kỳ Kỳ cũng oán hận con, tốt như vậy đâu mà tìm đây?”

      “Con chia tay với Kỳ Kỳ có lỗi sao?” Đường Hạo Thiên hỏi ngược lại cha mình: “Nếu phải do Giang Dĩ Mạch, làm sao đứa bé của con và Kỳ Kỳ mất được?”

      Nhắc tới đứa cháu chưa kịp ra đời còn, Đường Chấn cũng đau lòng.

      “Cha mới con câu, con lại nhiều câu như vậy, con chuyện với cha mình như vậy sao?” Đường Chấn vui trách cứ.

      Đường Hạo Thiên lại cảm thấy sảng khoái và thoải mái, chưa bao giờ ở trước mặt cha mà ta lại thẳng thắng ra những suy nghĩ và bất mãn ở trong lòng mình như vậy, ngờ sau khi ra cảm giác lại tốt như vậy.

      “Cha, con chỉ ra những suy nghĩ ở trong lòng mình mà thôi.”

      “Con nhà họ Giang nhường chuyện tốt này lại cho tập đoàn Đường thị chúng ta, nếu tốt như vậy, coi như tập đoàn Đường thị chúng ta mượn nhà họ Giang mười hai tỷ, chờ khi khu vui chơi thu được lợi nhuận tập đoàn Đường thị chúng ta trả mười hai tỷ này lại cho họ.”

      “Cha…...” Đường Hạo Thiên kinh ngạc.

      “Có vấn đề gì ?”

      “Tại sao cha có thể làm như vậy chứ? Việc làm này cùng độc chiếm khác nhau ở chỗ nào?” Đường Hạo Thiên bất mãn .

      Đường Chấn làm ra vẻ đương nhiên giải thích: “Vốn là do tập đoàn Đường thị của chúng ta đầu tư, tại sao lại chia cho nhà họ Giang? Cha cũng nuốt luôn mười hai tỷ đó, sau này vẫn trả lại cho nhà họ Giang.”

      “Cha…...”

      “Cứ quyết định như vậy, con đừng thêm nữa.” Đường Chấn muốn tiếp tục cái đề tài này.

      “Cha, cha thể làm như vậy, cha làm như vậy con phải sao với Kỳ Kỳ đây?”

      “Các con nhau như vậy, ta cũng ngại, hơn nữa nếu sau này ta gả vào nhà họ Đường chúng ta, phải tất cả đều là của ta hay sao!” Đường Chấn dụ dỗ.

      “Nhưng…...”

      “Chớ nhưng nhị gì nữa, cha là người từng trải, hiểu hơn so với con, tuyệt đối hại con.” Đường Chấn nhìn xa trông rộng : “Con là con trai duy nhất của cha, tại cha khổ cực làm tất cả những chuyện này cũng vì tương lai của con, con nghe lời cha sai.”

      “Nhưng chúng ta làm như vậy phải rất quá đáng hay sao? Đến lúc đó con phải giải thích với Kỳ Kỳ như thế nào?”

      “Trong tương lai tất cả tài sản của nhà họ Giang nhất định để lại cho em trai của ta, chút quan hệ gì với ta, tương lai nếu ta gả tới nhà họ Đường chúng ta, chẳng phải tất cả tài sản của nhà họ Đường chúng ta đều thuộc về ta sao. Cha tin tưởng Kỳ Kỳ là người thông minh, ta hiểu .”

      “Cha, ý của cha là đồng ý cho hôn của con và Kỳ Kỳ?” Đường Hạo Thiên nhân cơ hội hỏi.

      Đường Chấn lại gì.

      “Cha, sao cha trả lời con, đúng như vậy ư?”

      “Cả ngày con trừ muốn những thứ này ra muốn những thứ khác nữa hả?” Đường Chấn hỏi ngược lại.

      “Cha, Kỳ Kỳ mang thai con của con lại bị đánh đến sinh non, ngay tại lúc ấy còn chưa xuất viện con chia tay, vậy mà ấy đều oán hận con câu, tốt như vậy, là con có lỗi với ấy, nên con muốn cho ấy danh phận, cái này có gì sai chứ?” Đường Hạo Thiên hỏi ngược lại cha mình: “Cha, chẳng lẽ trong lòng cha hận sao? Đứa cháu mập mạp của cha bị Giang Dĩ Mạch đánh chết, còn cháu họ muốn bóp chết con của cha, Đường Hân còn tới nhà trút giận, buộc con chia tay, tại cha cũng muốn theo họ làm tổn thương con cùng Kỳ Kỳ sao?”

      Trong lòng Đường Chấn cũng rất tiếc nuối và thương xót đứa cháu mất kia, trong lòng sớm có mâu thuẫn đối với em , chuyện gì nó cũng chỉ nghĩ cho nhà họ Mộ, bao giờ suy nghĩ đến cảm nhận của người trai là ông chút nào.

      Cháu trai bị con dâu của nó đánh thành vũng máu, con trai thiếu chút nữa bị con trai của nó bóp chết, nó biết quan tâm còn tới nhà trút giận, phải là ỷ vào địa vị lớn mạnh của nhà họ Mộ ở thành phố này sao?

      “Con khăng khăng muốn ở chung chỗ cùng Giang Mỹ Kỳ, cha cũng phản đối, nhưng nếu các con muốn kết hôn, trước hết phải sinh được cháu trai cho cha .” Đường Chấn .

      Nghe được lời cha , Đường Hạo Thiên lập tức vui mừng hớn hở: “Cảm ơn cha.”

      Đường Chấn thở dài: “Nếu đứa bé kia vẫn còn, tại có thể ra đời rồi.”

      Đường Hạo Thiên biết cha đến đứa bé mất ở trong bụng Giang Mỹ Kỳ.

      “Lần này là nhà họ Mộ bất nhân, thể trách cha bất nghĩa.” Đường Chấn giống như lầm bầm lầu bầu.

      Đường Hạo Thiên nghi ngờ: “Cha, cha cái gì? Nhà họ Mộ thế nào?”

      Nó là con trai của mình, cho nó biết cũng sao.

      “Cha mới vừa bán 19% cổ phần của tập đoàn Mộ thị trong tay cha cho tổng giám đốc của tập đoàn Ngự Thiên, cũng chính là Ông Trùm giấu mặt đứng phía sau công ty thu mua lại khu vui chơi ở trung tâm thành phố…. .”

      Cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra, Mộ Đình vào: “ mới vừa cái gì?”

      Đường Chấn cả kinh, nhìn trợ lý của mình.

      Trợ lý khó xử giải thích: “Tôi xin lỗi, tổng giám đốc, tổng giám đốc Mộ, ông ấy…...”

      bán cổ phần của tập đoàn Mộ thị trong tay rồi hả?” Mộ Đình nghiêm túc hỏi.

      Đường Chấn thấy bị nghe được, cũng cần phải giấu diếm nữa: “Đúng vậy, sai.”

      “Làm sao có thể bán hết tất cả cổ phần của tập đoàn Mộ thị như vậy? Hơn nữa còn bán cho đối thủ cạnh tranh của tập đoàn Mộ thị!”

      “Cổ phần ở trong tay tôi, đương nhiên tôi có quyền bán !”

      .….”

      “Nếu thẳng ra, vậy tôi hết. Em rể, nhiều năm qua tôi bị cậu áp bức đủ rồi, bao giờ muốn nhìn mặt cậu mà sống qua ngày nữa, Thiên Thần là đứa ngốc, Tử Duệ lại dạy được, ngay cả chị dâu mình mà cũng có ý đồ, thời đại của nhà họ Mộ các người cũng đến lúc nên kết thúc rồi!”

      “Đường Chấn, ….. .” Ngực của Mộ Đình đột nhiên đau đớn, mồ hôi trán chảy xuống ròng ròng, ông đau đến ngã xuống đất ngất .

      …….
      Last edited by a moderator: 10/12/16

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75: Giành giật sống

      Edit: Ngọc Hân

      Trong phòng cấp cứu của bệnh viện, Mộ Đình cấp cứu ở đó.

      Nhận được tin tức Đường Hân và quản gia lập tức cùng tới bệnh viện, Mộ Đình vẫn cấp cứu, còn lái xe nhà họ Mộ chờ ở bên ngoài.

      “Xảy ra chuyện gì rồi hả? Thế này là có chuyện gì?” Đường Hân sốt ruột chất vấn lái xe.

      “Phu nhân, tổng giám đốc tới tập đoàn Đường thị tìm họ của bà, biết vì sao đột nhiên té xỉu, trợ lý tổng giám đốc Đường chạy ra cho tôi biết tổng giám đốc xỉu rồi. Tôi lập tức gọi điện thoại cấp cứu, lúc này mới đưa tổng giám đốc vào bệnh viện.”

      “Mộ Đình bị xỉu khi gặp họ tôi?” Đường Hân kinh ngạc, mơ hồ cảm giác trong chuyện này tất có tình (Điều bí ).

      Bà ta lập tức gọi điện cho họ Đường Chấn hỏi xảy ra chuyện gì, kết quả lại là trợ lý của họ nghe máy, ông ta họp tiện nghe điện thoại.

      Đường Hân càng lúc càng cảm thấy thích hợp, quan hệ giữa nhà họ Mộ và nhà họ Đường phải bình thường. Sao có thể khi chồng mình bị xỉu ở chỗ họ mà sau đó bản thân họ lại bận họp tiện nghe điện thoại?

      Trước kia họ cũng từng có chuyện tổ chức họp khẩn cấp, mình gọi điện thoại qua cũng từ chối nghe máy cơ mà.

      ràng đây chính là cố tình nghe!

      Trong này nhất định có chuyện.

      “Lão Viên, ông có biết Mộ Đình ông ấy gặp họ tôi là vì chuyện gì ?” Đường Hân sốt ruột hỏi.

      Lái xe nhất thời cũng lắm. “Hình như hôm nay khu vui chơi trung tâm thành phố cắt băng khánh thành, trong bản tin tổng giám đốc Đường cũng có tham dự. Nghe trợ lý , tổng giám đốc liền vào phòng họp xem bản tin trực tiếp, lúc đó tức giận đến nỗi phải dùng thuốc, lúc tôi đưa tổng giám đốc trợ lý Lý còn đặc biệt bảo tôi phải chý ý chút.”

      Trước kia Đường Hân từng nghe chồng đề cập qua hạng mục khu vui chơi trung tâm thành phố kia, nhưng bản thân họ sao có thể tới tham dự lễ cắt băng?

      Càng nghĩ càng thích hợp.

      Đường Hân lập tức gọi điện thoại tới cho trợ lý của Mộ Đình, cuối cùng lúc này mới biết được chân tướng câu chuyện liền tức giận đến mặt đen luôn.

      Bà ta tin nhà họ Đường làm loại chuyện này, càng tin họ mình làm như vậy!

      Năm đó, lúc nhà họ Đường gặp nạn, nhà họ Mộ giúp đỡ ít, sao họ mình có thể quên ơn phụ nghĩa, bỏ đá xuống giếng đây?

      Đường Hân tức đến kiềm chế được, trong chuyện này chắc có hiểu nhầm gì rồi.

      Điện thoại họ Đường Chấn vẫn gọi được, muốn trực tiếp đến tập đoàn Đường thị tìm họ mình giáp mặt hỏi ràng bị quản gia Triệu khuyên bớt nóng.

      “Phu nhân, bà bình tĩnh chút, bây giờ ông chủ cấp cứu trong phòng sống chết chưa , đây chưa phải là lúc truy cứu trách nhiệm, trước hết chúng ta chờ ông chủ có việc gì rồi hẵng .”

      Lúc này Đường Hân mới bình tĩnh được chút, lo lắng đứng chờ ngoài phòng cấp cứu.

      ***

      Trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Đường thị, trợ lý cung kính chuyện Đường Hân vừa mới gọi điện đến bị ta chặn lại.

      Đường Hạo Thiên hỏi, “Ba, bây giờ nhất định tức điên người, vì sao ba nghe điện thoại của ? Chuyện này ba phải giải thích cho hiểu chứ!”

      Đường Chấn đuổi trợ lý ra ngoài, : “Có gì mà giải thích? phải chuyện thắng bại thương trường sao, hơn nữa nhà họ Đường chúng ta nợ nhà họ Mộ ấy thứ gì, là tự dượng con khỏe xỉu , có liên quan gì tới chúng ta?”

      Đường Hạo Thiên rất kinh ngạc về kiểu Logic của ba mình, lúc này mới hiểu ra ba mình vốn là người như thế.

      “Vậy bên …..”

      “Cho dù thế nào cũng là thân thích, qua hai ngày nữa mang ít đồ tới bệnh viện thăm là được.” Đường Chấn sao cả .

      “Ba, trước kia nhà giúp Đường thị của chúng ta ít, như vậy được ? Người khác có nhà họ Đường chúng ta có đạo nghĩa (Đạo đức và chính nghĩa – theo QT) hay ?”

      “Nhà họ Mộ giết chết cháu trai ba, chuyện này là có đạo nghĩa?” Đường Chấn hỏi lại.

      “Ba, ra ba cũng để ý tới đứa bé này, vậy vì sao lúc trước cho con và Kỳ Kỳ kết hôn?”

      “Trước khác nay khác!” Đường Chấn , “Khi đó nhà họ Mộ có chuyện vui, dù sao nhà họ Đường chúng ta cũng thể vì chuyện này mà trở mặt với nhà họ Mộ? Hơn nữa, phải ba với con, sao tìm người phụ nữ khác mà lại cố tình chọn em Giang Dĩ Mạch? Nó chính là em ruột vợ chưa cưới của con đó!”

      Chuyện này Đường Hạo Thiên được gì rồi.

      “Thôi, chuyện qua ba cũng muốn nhiều, con lập tức liên hệ với phóng viên đưa tin về việc Giang Dĩ Mạch đánh Giang Mỹ Kỳ tới sinh non, những giải thích còn bảo Thiên Thần thiếu chút nữa bóp chết con. Còn nữa, chuyện tốt của con và Giang Mỹ Kỳ cũng nên tuyên bố với bên ngoài, phải tranh thủ giành đồng cảm của bên ngoài, hoàn toàn bôi nhọ nhà họ Mộ. Chỉ có như vậy, cho dù nhà họ Đường chúng ta gây ra nhiều chuyện, bên ngoài cũng cảm thấy là do chúng ta bị dồn ép, chỉ trích nhà họ Đường chúng ta nhiều, mà là nhà họ Mộ hợp đạo lý làm người.”

      “Con biết, con làm ngay đây.”

      ***

      Mãi cho đến đêm khuya Mộ Đình mới được đẩy ra khỏi phòng cấp cứu, bác sĩ vì cảm xúc bị kích động quá lớn, bị kích thích nghiêm trọng khiến bị vỡ mạch máu não dẫn tới trúng gió. Tạm thời nguy hiểm tới tính mạng, nhưng từ nay về sau thể nào xuống giường lại được.

      “Bác sĩ, đây là ông có ý gì?” Đường Hân cảm giác đầu mình như bị trời đè, “Cái quái gì mà bảo thể nào xuống giường lại.”

      Bác sĩ hiểu tâm tình của người nhà bệnh nhân, gật đầu rồi rời .

      Mộ Đình được đẩy ra khỏi phòng cấp cứu vào nằm trong phòng bệnh cao cấp, cả người Đường Hân sắp muốn xỉu theo ông.

      Sao đột nhiên chồng mình có thể bị liệt được?

      Đường Hân vô cùng tức giận, lập tức bảo quản gia lái xe đưa bà ta tới nhà họ Đường, nhất định phải biết xảy ra chuyện gì.

      “Phu nhân, bây giờ là nửa đêm.”

      “Nửa đêm thế nào? Lập tức lái xe đưa tôi !”

      Lúc quản gia Triệu lái xe đưa Đường Hân đến nhà họ Đường, cửa chính nhà họ Đường cũng mở cho bà ta, nhưng gọi nửa ngày người gác cổng mới ra trong nhà có người, tham gia lễ chúc mừng rồi.

      “Lễ chúc mừng gì?” Đường Hân hỏi.

      Người gác cổng cũng biết lễ chúc mừng gì, hai câu liền vào ngủ.

      Đường Hân gọi điện thoại cho họ nhưng vẫn gọi được như trước, liền gọi qua cho cháu trai Đường Hạo Thiên và chị dâu, cũng đều tắt máy.

      Cái này dường như là cùng hẹn trước với nhau rồi.

      Lúc này quản gia Triệu cung kính giọng : “Phu nhân, nghe hôm nay khu vui chơi trung tâm thành phố tiến hành nghi lễ cắt băng khánh thành, buổi tối tổ chức lễ chúc mừng ở khách sạn Giang Gia, có thể ông Đường ở chỗ này chăng?”

      “Lập tức lái xe đưa tôi qua đó.”
      Last edited by a moderator: 10/12/16

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75.2
      Trong khách sạn Giang Gia cử hành lễ chúc mừng nho mà long trọng, những người tham dự và bên xây dựng cùng với các nhà đầu tư lớn còn có người phụ trách bên ngân hàng của khu vui chơi đều có mặt. Tất cả đều muốn nhìn thấy tổng giám đốc thần bí đứng đằng sau hạng mục này, kết quả phát vẫn là trợ lý Bạc chủ trì lễ chúc mừng.

      Mặc dù mọi người đều có chút thất vọng nhưng có thể tham dự lễ chúc mừng như thế này cũng là vinh dự lắm rồi.

      Từng người, công ty, tập đoàn vì hạng mục này mang đến lợi nhuận cũng phải là ít, tất nhiên trong lòng vô cùng cao hứng thoải mái.

      Đường Chấn cùng mấy nhà đầu tư trò chuyện gì đó, còn vợ ông ta chuyện gì với Thiệu Thiến vô cùng vui vẻ, thỉnh thoảng cười rộ lên. Đường Hạo Thiên và Giang Mỹ Kỳ thân mật ở trong gian phòng cách vách.

      Vẻ mặt Đường Hân nghiêm nghị hùng hổ xông vào, nhìn thoáng qua tiệc rượu liếc mắt cái liền chú ý thấy Đường Chấn chuyện.

      Có người nhắc nhở Đường Chấn, hình như biết có kịch hay để xem.

      Bản tin buổi tối rất nhiều người xem, ân oán cá nhân của nhà họ Mộ và họ Đường bị viết cách đặc sắc cộng thêm khoa trương lại giả tạo, ngoài ra còn đảo ngược lung tung.

      Đầu tiên là Giang Dĩ Mạch ỷ vào tài sản mẹ để lại bắt nạt mẹ kế và em trai cùng em , biết em thích Đường Hạo Thiên cố ý phá hoại, vẫn cứ đính hôn với Đường Hạo Thiên.

      Sau này biết nhà họ Mộ có tiền lại bắt đầu cướp đoạt chồng chưa cưới của em .

      Còn Đường Hạo Thiên và Giang Mỹ Kỳ vẫn luôn chịu đựng tình bị chia lìa, mãi đến lúc Giang Dĩ Mạch kết hôn rốt cuộc hai người chịu nổi nữa mới ở cùng chỗ thương lẫn nhau, còn có đứa nữa.

      Kết quả Giang Dĩ Mạch ghen tị thành thói quen, cái tát khiến Giang Mỹ Kỳ sinh non, chẳng những giải thích mà còn mắng em mình sinh non là đáng đời. Lại còn bảo chồng ngốc của mình thiếu chút nữa bóp chết Đường Hạo Thiên.

      chỉ có những thứ này, tiếp sau còn nhiều chuyện chưa hết. Ngay cả mẹ chồng cũng chính là vợ của ông chủ nhà họ Mộ còn phải đặc biệt chạy tới nhà họ Đường ầm ĩ trận, buộc Đường Hạo Thiên và Giang Mỹ Kỳ chia tay, đối phương bắt nạt con trai ngốc nghếch của bà ta.

      Mọi việc cứ như thế viết hẳn trang dài, nhà họ Đường chịu bao nhiêu tủi nhục, nhà họ Mộ có bao nhiêu khinh người quá đáng, ngay cả đứa chưa chào đời cũng buông tha.

      Giờ phút này nhìn thấy Đường Hân hùng hổ chạy tới chất vấn như vậy, càng chứng thực bản tin kia.

      Quả nhiên nhà họ Mộ rất hung hăng càn quấy!

      Đường Chấn nhìn thấy em họ mình tới, cười đón tiếp: “Hân Hân, sao em lại đến….”

      , em hỏi , xảy ra chuyện gì khiến Mộ Đình té xỉu?” Đường Hân nghiêm túc chất vấn.

      Bà ta bị tức giận sắp mất lý trí, thèm quản có người khác ở đây hay .

      “Hân Hân, ở đây nhiều người chúng ta tìm chỗ khác chuyện.”

      Đường Hân thấy người xung quanh nhìn bên này chờ để chê cười, liền đồng ý.

      Hai người ra hành lang bên ngoài tìm chỗ yên tĩnh chuyện.

      “Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra?” Đường Hân hỏi, bà ta tuyệt đối tin trai mình làm ra loại chuyện này, “Vì sao Mộ Đình xỉu? Còn nữa, làm sao có thể tới tham dự lễ chúc mừng của hạng mục khu vui chơi?”

      là nhà đầu tư đương nhiên phải tới tham dự lễ chúc mừng rồi.” Đường Chấn .

      Quả Đường Hân thể tin vào tai mình, “, chẳng lẽ biết hạng mục khu vui chơi kia vốn là của nhà họ Mộ em, là bị người khác hung hăng giành lấy.”

      “Đây cũng chỉ có thể trách em rể có năng lực, mấy ngàn công nhân tập đoàn Đường thị chờ cơm ăn, cuối cùng thể quản bọn họ, có tiền kiếm ư?” Lúc này Đường Chấn mới lộ ra bộ mặt .

      Từng là người rất thương bà ta từ đâu mất rồi?

      “Hân Hân, trước kia em cũng là người nhà họ Đường, dù sao cũng hi vọng công ty ba mình vất vả kinh doanh bị hủy trong tay chúng ta chứ?” Đường Chấn còn thêm.

      , đầu tư vào đây kiếm lời Đường thị bị phá hủy sao?” Đường Hân hỏi lại.

      “Hân Hân, có lời vì sao lại làm? Em là con hiểu chuyện buôn bán làm ăn thương trường trách em, chuyện này chúng ta nữa….”

      , chẳng lẽ quên trước kia lúc tập đoàn Đường thị gặp khó khăn, em và Mộ Đình làm gì giúp à? Sao có thể bỏ đá xuống giếng vào lúc này, chỉ lo cho bản thân đây?” Đường Hân chất vấn.

      “Khi nào chỉ lo cho mình hả? chăm lo cho toàn bộ nhà họ Đường, em hiểu nên lung tung!” Đường Chấn hài lòng , “Mộ Đình bị xỉu đó là do thân thể ông ta khỏe, có liên quan gì đến ? Em nên nhanh chóng trở về , còn phải tham dự lễ chúc mừng…..”

      , bây giờ Mộ Đình nằm trong bệnh viện, bác sĩ ông ấy trúng gió từ này về sau ngay cả tự lo cho mình cũng khó khăn!”

      “Hân Hân, Mộ Đình xảy ra chuyện như vậy cũng có lời thông cảm với em, nhưng chính thân thể ông ta tốt cũng có cách nào khác, em vẫn nên về chăm sóc Mộ Đình , vào trước.”

      “Đường Chấn, hơi quá đáng đấy!” Đường Hân tức giận lớn tiếng , “Ngày trước nhà họ Mộ chúng tôi đối xử với thế nào? Bây giờ lại vong ân phụ nghĩa như thế với Mộ Đình?”

      Hai em tranh cãi khiến mọi người nhìn qua, Đường Chấn cố ý : “Ngày trước nhà họ Mộ đối xử với tôi thế nào chẳng phải trong lòng biết ư? cái tát của con dâu giết chết cháu trai tôi, chẳng những giải thích, đứa con ngốc nghếch của thiếu chút nữa bóp chết Hạo Thiên. còn chạy tới nhà tôi làm ầm ĩ trận, buộc Hạo Thiên và Giang Mỹ Kỳ chia tay, nhà họ Mộ đối xử với nhà họ Đường tôi như thế nào?”

      hươu vượn gì thế?”

      Đường Chấn thèm để ý tới Đường Hân nữa xoay người rời , Đường Hân tức giận đuổi theo kéo Đường Chấn. Kết quả Đường Chấn khách khí vung tay, Đường Hân trẹo chân ngã xuống mặt đất, hoàn toàn còn uy nghi của nữ chủ nhân nhà họ Mộ ngày trước.

      Lúc này Thiệu Thiến qua nâng Đường Hân dậy, “Chị già, xem ra chị già rồi, mà cũng có thể bị ngã, em dìu chị ra ngoài.”

      Đường Hân lạnh lùng gạt Thiệu Thiến ra, mắt cá chân đau đớn lại ngã xuống đất.

      phân biệt tốt xấu, thấy người ta có lòng tốt.” Thiệu Thiến đứng đó từ cao nhìn xuống Đường Hân ngã mặt đất: “Tôi có lòng tốt đỡ bà dậy, sao bà lại tức giận với tôi? Là nhà họ Đường đắc tội với bà chứ phải tôi, bà tỏ ra ngang ngược với tôi làm gì hả?”

      Đường Hân biết Thiệu Thiến cố ý, “Thiệu Thiến, ngày trước phải người hầu của tôi sao? cướp chồng và tài sản của bạn thân mình cho rằng có thể leo lên đầu tôi sao?”

      Khuôn mặt Thiệu Thiến lúc đỏ lúc trắng, bà ta kiêng kỵ nhất là người khác khơi lại chuyện năm đó của bà ta, “Đường Hân, tôi thấy bà cũng là già rồi lú lẩn, khi nào tôi làm người hầu cho bà? Bà già nên ngu muội sao? bó tuổi rồi nên ra ngoài chạy loạn, ngoan ngoãn ở nhà chữa bệnh !”

      Đường Hân phẫn nộ nhìn Thiệu Thiến, lúc này mới hiểu chính xác câu “Hổ sa cơ bị chó bắt nạt.”

      “Quản gia Triệu!” Đường Hân gọi tiếng quản gia Triệu lập tức tới, nhìn thấy Đường Hân bị ngã mặt đất liền chạy đến nâng bà ta dậy.

      Lúc này Đường Hân mới nhìn thẳng vào Thiệu Thiến, mất uy nghi khí thế hào môn : “Thiệu Thiến, tôi với bà là cùng tuổi, tôi bó tuổi vậy bà cũng là bà già như tôi, còn ăn mặc trang điểm như con , cũng ngại mất mặt.”

      “Bà cái gì?” Thiệu Thiến tức giận.

      “Năm đó bà giống như con chó, khi làm người hầu của tôi cũng dám với tôi như vậy.” Dáng vẻ Đường Hân đàng hoàng của quý phu nhân hào môn, : “Quản gia, dìu tôi !”

      ***

      Sau vài ngày liên tục xảy ra chuyện, quan hệ giữa nhà họ Đường và nhà họ Mộ trở thành đề tài ồn ào huyên náo cho toàn thành phố, quan hệ hai nhà cũng hoàn toàn chấm dứt.

      Mộ Đình nằm giường bệnh hoàn toàn thể cử động, ngay cả năng lực tự chăm sóc mình cũng còn. Điều này đối với Mộ Đình người vẫn luôn rất mạnh mẽ lại bá đạo mà , thể nghi ngờ là đả kích trầm trọng.

      Nhưng bây giờ ngay cả chuyện ông cũng thể , mở miệng muốn gì đó song nhiều lắm chỉ có thể hừ hừ vài tiếng.

      Đường Hân thấy chồng như vậy cảm giác như trời sập xuống đầu mình, vừa bực tức vừa hận, mất hết hi vọng.

      Lúc này bà ta mới nhớ tới con trai Mộ Tử Duệ, chỉ có thể bảo con trai út về làm chủ đại cục, nó là hi vọng duy nhất của nhà họ Mộ.

      “Mộ Đình, bây giờ chỉ có thể làm như vậy thôi.” Đường Hân với chồng mắt nghiêng miệng lệch nằm giường bệnh, “Ông biến thành dạng này rồi, Thiên Thần lại là người đần độn chẳng thể giúp được gì, bây giờ nhà họ Mộ chúng ta chỉ có thể dựa vào Tử Duệ thôi.”

      Mộ Đình nên lời, tất cả mọi thứ đành để Đường Hân định đoạt.

      “Tôi gọi điện bảo Tử Duệ về gấp, ông cần lo lắng gì cả, có Tử Duệ ở đây tất cả rồi tốt thôi.” Đường Hân , “Còn có việc tôi cũng muốn thương lượng với ông chút.”

      Bà ta nhìn Mộ Đình : “Bây giờ ông thành dạng này, nhà họ Mộ chúng ta chỉ có thể dựa vào Tử Duệ. Nhưng quyền hạn của tập đoàn Mộ thị còn ở trong tay ông, khi Tử Duệ trở về giúp ông xử lý chuyện tập đoàn sợ có người phục, gây khó khăn cho Tử Duệ quản lý.”

      “Ư… Ư…” Mộ Đình muốn gì đó nhưng chỉ ư ư được vài tiếng chứ nên lời.

      Đường Hân tiếp tục , “Mộ Đình, cho nên tôi muốn ông chuyển toàn bộ cổ phần tập đoàn Mộ thị mà ông giữ trong tay cho Tử Duệ được , khi đó Tử Duệ chính là cổ đông lớn nhất của tập đoạn Mộ thị, còn có quyền lên tiếng cũng có thể quyết định sách lược, càng tiện cho nó quản lý chuyện của tập đoàn, phải sao?”

      “Ô…. Ô….”

      “Văn kiện chuyển thêm cổ phần tôi bảo trợ lý của ông chuẩn bị xong rồi, người như ông bây giờ cũng có cách nào để ký tên, ấn dấu tay cũng dễ làm thôi mà.” Đường Hân cứ thế tới, “Tiểu Tử, lấy đồ lại đây.”

      Ninh Tử cầm văn kiện chuyển nhượng cổ phần trong túi qua, phía đóng dấu riêng của Mộ Đình, chỉ cần ấn dấu tay là được.

      Đây là muốn chiếm đoạt tài sản mà!

      Lúc ông trúng gió liệt người, cả đám đều lộ ra bản tính của chúng.

      Mặc dù Mộ Đình trúng gió động đậy được, cũng thể chuyện nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo.

      “Ô…. Ô…” Mộ Đình ô ô vài tiếng muốn gì đó nhưng hoàn toàn mở miệng được.

      Ông trơ mắt nhìn vợ cầm tay ấn dấu lên văn kiện chuyển nhượng cổ phần.

      “Được rồi.” Đường Hân đưa văn kiện thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần giao cho Ninh Tử cất kỹ, “Mộ Đình ông yên tâm, Tử Duệ nhất định giúp phần việc này, ông nghỉ ngơi cho khỏe, lần sau tôi trở lại thăm ông.”

      Đường Hân rồi, Mộ Đình cứng đờ nằm giường bệnh, mắt nghiêng miệng lếch được gì, cả người cũng hoàn toàn cử động được, nhưng ánh mắt lo âu lại biểu giờ phút này trong lòng ông rất khẩn trương thất vọng và cả lo lắng.

      Hết chương 75
      Last edited by a moderator: 10/12/16

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 76: Con riêng

      đường trở về, Ninh Tử cẩn thận hỏi: "Phu nhân, lão gia bị trúng gió, đại thiếu gia ở nước ngoài, cần tiếng với đại thiếu gia để cậu ấy trở về ?"

      "Nó trở về giúp được cái gì, cũng phải với nó, để cho nó ở nước ngoài chờ đợi ."

      Ninh Tử suy nghĩ, lại cẩn thận hỏi: "Phu nhân, thủ tục ra nước ngoài của tôi làm xong, chuyện ra nước ngoài..."

      "Nhà họ Mộ xảy ra chuyện lớn như vậy, còn ra nước ngoài làm gì?" Đường Hân quay đầu nhìn Ninh Tử: "Đầu óc sao có kiến thức như vậy?"

      "Xin lỗi phu nhân, tôi suy nghĩ người bảo tôi cố gắng mang thai đứa bé để phá hoại tình cảm giữa đại thiếu gia với đại thiếu phu phân, bây giờ bọn họ ở nước ngoài, ngộ nhỡ đại thiếu phu nhân mang thai trước, trong lòng thiếu gia càng bỏ xuống được đại Thiếu phu nhân."

      Đường Hân nở nụ cười: "Tùy bọn họ, có thai hay là chuyện bọn nó, tôi quản được."

      "Nhưng phải trước kia phu nhân..."

      "Trước kia là trước kia, tình huống bây giờ khác rồi. Mộ Đình trở nên như vậy, tất cả cổ phần của Mộ thị nhường cho Tử Duệ, chờ Tử Duệ về nước nó là tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị, coi như Giang Dĩ Mạch mang thai cũng uy hiếp được Tử Duệ."

      "Phu nhân đối với nhị thiếu gia tốt, tôi vẫn rằng phu nhân thương đại thiếu gia nhất."

      Đường Hân gì, Ninh Tử cẩn thận tiếp: "Vóc người đại thiếu gia vừa cao lớn vừa đẹp trai, nhưng đáng tiếc trời sinh ngu dại, tôi cũng hiểu vì sao phu nhân thiên vị nhị thiếu gia."

      "Đây là đương nhiên, tôi chỉ có đứa con trai là Tử Duệ, tôi thiên vị nó thiên vị ai?" Đường Hân hỏi lại.

      giờ chồng trúng gió bị liệt, làm ra được bất kỳ quyết định gì, bây giờ tất cả nhà họ Mộ đều là của bà với Tử Duệ, bà cần che dấu nữa.

      Ninh Tử giật mình mở to mắt: "Phu nhân, người vừa rồi cái gì? Vậy đại thiếu gia ..."

      " đứa con riêng mà thôi." Đường Hân chán ghét .

      "Đại thiếu gia là con riêng củalão gia với người phụ nữ khác? Nhưng phảinăm đó TV với báo chí đưa tin đại thiếu gia là do phu nhân ở bệnh viện sinh mổ sao? Lúc ra viện còn bị đám phóng viên tranh nhau phỏng vấn..."

      "Chuyện quá khứ còn ra làm cái gì?" Đường Hân cắt ngang, nhìn Ninh Tử: "Làm sao biết tôi sinh mổ Thiên Thần ở bệnh viện, ra viện còn bị đám phóng viên? biết chuyện quá khứ của tôi rất ràng!?"

      " phải, phu nhân." Ninh Tử vội vàng giải thích: "Tôi chỉ trong lúc vô tình nghe người hầu khác bàn tán mới biết được, có cố ý hỏi thăm."

      Xe dần dần xa.

      *

      Phòng ăn nhà họ Đường.

      Người hầu bày thức ăn xong, hiếm khi hôm nay nhà ba người đều ở đây.

      bàn cơm Đường Chấn với vợ trò chuyện, nhắc đến nhà họ Mộ.

      "Lão Đường, bây giờ Mộ Đình trúng gió bị liệt, chúng ta phải nhanh chân đến thăm? ở bên ngoài phố lớn ngõ báo chí đều đưa tin chuyện hai nhà chúng ta đoạn tuyệt, mặc dù phần lớn đều nhà họ Mộ phải, nhưng cũng có người nhà họ Đường chúng ta quá nhẫn tâm, quan tâm tình nghĩa hai nhà." Mẹ Đường .

      " thăm thăm, tốt xấu hai nhà cũng là thân thích." Đường Chấn sao cả : "Cũng được để cho những người nhà họ Đường chúng ta quan tâm tình nghĩa phải ngậm miệng!"

      Nhìn thoáng qua con trai ăn cơm: "Hạo Thiên, buổi chiều con theo ba cùng đến thăm dượng con."

      "Con cũng phải ?" Đường Hạo Thiên vui hỏi.

      "Thăm dượng con như thế nào?"

      "Ba, buổi chiều con có việc, có thể thời gian." Đường Hạo Thiên khó xử .

      "Lại gặp Giang Mỹ Kỳ kia?"

      Vẻ mặt Đường Hạo Thiên giống như có hẹn với Giang Mỹ Kỳ.

      "Hạo Thiên, chuyện lần trước ba với con, con đề cập qua với nhà họ Giang chưa?"

      "Chuyện gì?"

      Đường Chấn bất mãn liếc con trai cái: “ khoản đầu tư ngàn hai trăm vạn nhà họ Giang kia, coi như nhà họ Đường chúng ta vay nhà họ Giang, về sau trả, về phần cái khác, ba nhắc lại.”

      “Ba, làm sao con mở miệng việc này được?”

      “Làm sao mở miệng được? Lần trước ba với con những thứ kia con hãy cho Giang Mỹ Kỳ, nếu ta là người phụ nữ thông minh hiểu.” Đường Chấn : “Buổi chiều con với ba đến bệnh viện thăm dượng con trước, sau đó con gặp Giang Mỹ Kỳ, ràng việc này, nếu con ngay cả cái này cũng làm xong, xứng làm con trai của Đường Chấn này!”

      “Lão Đường, ông gì với con trai?” Mẹ Đường bất mãn, đau lòng cho con trai duy nhất của mình.

      Đường Chấn nhìn Đường Hạo Thiên, giọng điệu dịu còn : “Ba làm như vậy đều là vì tương lai của các con, có ai mang tiền kiếm được cho người ngoài công, coi như con cưới Giang Mỹ Kỳ, nhà họ Giang cũng là người ngoài, sau này Giang Mỹ Kỳ gả vào nhà của chúng ta là người nhà họ Đường chúng ta, tự nhiên hướng về nhà họ Đường chúng ta.”

      Mẹ Đường cũng khuyên con trai: “Hạo Thiên, tốt nhất con vui vẻ chuyện, khuyên nhủ ta.”

      Lần này Đường Hạo Thiên đụng vào khó khăn, lời này ta ra miệng, hơn nữa ta ký hiệp nghị riêng với Thiệu Thiến rồi.

      *

      Buổi chiều, bệnh viện.

      Đường Chấn cố ý tìm đến phóng viên chụp ông tavới con trai mang theo quà tặng đến bệnh viện thăm Mộ Đình.

      Trong phòng bệnh cao cấp, Mộ Đình nằm ở bất động đó nhúc nhích.

      Bảo vệ vừa mới giúp ông trở mình, sau đó thối lui ra ngoài.

      Khi Mộ Đình nhìn thấy Đường Chấn, ánh mắt rét lạnh lợi hại, nhìn Đường Hạo Thiên có chút sợ sệt.

      “Em rể, thân thể em thế nào? Hôm nay anhvới Hạo Thiên đặc biệt đến thăm em. Những thứ đồ dinh dưỡng này mang cho em, đặc biệt đường mua, em phải nhớ phải ăn.” Đường Chấn bảo con trai đặt đồ dinh dưỡng ở ngăn tủ.

      “Mặc dù hai nhà chúng ta ở phương diện làm ăn có chút xung đột, nhưng dù sao là thân thích, Đường Chấn tôi từ trước đến nay rất rộng lượng, mang thù, em cũng cần thiết tức giận với nữa.”

      Ánh mắt Mộ Đình sắc bén, như dao găm nhìn Đường Chấn.

      Đường Hạo Thiên chưa từngthấy ánh mắt dượng hung ác như vậy, có chút ăn tiêu, đứng ở bên dám nhiều.

      “Em rể, em đừng nhìn như vậy, con dâu em làm mấtmột đứa cháu trai của , đứa con ngốc của em thiếu chút nữa bóp chết Hạo Thiên, Hân Hân còn đến nhà họ Đường làm ầm ĩ, buộc Hạo Thiên chia tay, những thứ này chưa so đo với em, sao em lại còn so đo với hả? Chuyện buôn bán thương trường phải là thua thua thắng thắng, ngờ em thua như vậy.” Đường Chấn vui sướng khi người gặp họa : “Nhà họ Mộ em tranh giành được hạng mục khu vui chơi trung tâm thành phố kia, chẳng lẽ còn cho phép người khác tham gia đầu tư? Này căn bản thể nào nổi! Em rể, em có đúng ?”

      “Đường Chấn tự nhận rất tốt với nhà họ Mộ em rồi, em cần cảm thấy trước đây giúp Đường thị buộc Thiên Tử làm chư hầu, lấy những thứ này đến đè .”

      phải lúc Đường thị gặp khó khăn giúp Đường thị tay sao? Chút ơn huệ như vậy, là được la hét nhà họ Đường tôi vong ân phụ nghĩa, truyền làm cho người ta chê cười nhà họ Mộ em lòng dạ hẹp, kiêu căng cuồng vọng đúng?”

      Toàn bộ Đường Chấn mình , Mộ Đình được , tức giận chỉ có thể phát ra tiết ô ô.

      Nếu ông có thể động, sớm đánh tát cái qua rồi.

      “Em rể, nghe người bình thường trúng gió, đều sống nổi mấy năm, hơn nữa vài năm cuối cùng cũng giống như em vậy, tựa như phế vật, nghĩ lại trước kia em nhiều vẻ vang? Muốn gió được gió muốn mưa được mưa, dám nắm nhà họ Mộ ở trong tay, phải bàn về lòng dạ ác độc, ra bằng em...” Phía sau Đường Chấn còn giống như muốn cái gì, nghĩ chút, cũng ra: “Coi như đây là báo ứng của em.”

      Đường Hạo Thiên đứng ở bên nghe như lọt vào trong sương mù, hoàn toàn biết ba mình cái gì.

      *

      Rời khỏi bệnh viện, Đường Hạo Thiên liền đến chỗ hẹn với Giang Mỹ Kỳ, lúc , Đường Chấn lại đặc biệt dặn dò ta nhớ chuyện tiền bạc.

      Trong phòng khách sạn xa hoa của nhà họ Giang, sau phen nồng nhiệt, Giang Mỹ Kỳ nằm ở trong lòng Đường Hạo Thiên, hỏi thăm hướng nhà họ Mộ gần đây.

      Lần này nhà họ Đường đoạn tuyệt như vậy, nhà họ Mộ dễ dàng chịu thua.

      “Dượng trúng gió, bây giờ nhà họ Mộ rất rối loạn.” Chuyện nhà họ Mộ ta có hứng thú, nên quan tâm như thế nào.

      “Đúng rồi, dượng trúng gió, tập đoàn Mộ thị ai đến xử lý? họ ngốc của kia thể trông cậy, có phải Tử Duệ về nước giúp quản lý Mộ thị đúng ?”
      Last edited by a moderator: 10/12/16

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 76 <Tiếp>

      " nghe thấy ba đề cập đến, có thể về nước, dù sao nhà họ Mộ thành như vậy rồi." Đường Hạo Thiên thuận miệng , trong lòng mực tính toán làm thế nào mở miệng.

      "Kỳ Kỳ, ba đồng ý quan hệ của chúng ta rồi." Đường Hạo Thiên : "Ba còn về sau em gả vào nhà họ Đường là người của nhà họ Đường."

      Đường Hạo Thiên tiếp: "Kỳ Kỳ, có chuyện muốn với em, nhưng em nhất định phải giúp ."

      Giang Mỹ Kỳ biết Đường Hạo Thiên đột nhiên cái này nhất định có chuyện.

      "Cái gì? ."

      "Ba ngàn hai trăm vạn mẹ em đầu tư kia coi như nhà họ Đường vay, về sau trả lại cho mẹ em..."

      Giang Mỹ Kỳ đột nhiên ngồi dậy: " cái gì?"

      "Em đừng kích động, Kỳ Kỳ, ba rất đúng, em là con , tương lai tất cả nhà họ Giang đều cho em trai em, với em chút quan hệ cũng có, tại sao phải tặng công tiền kiếm được cho người ngoài?" Đường Hạo Thiên gần như mang lời của ba ra : "Kỳ Kỳ, về sau chúng ta mới đúng là người nhà, em nên lấy lợi ích nhà họ Đường chúng ta mà suy nghĩ."

      Tròng mắt Giang Mỹ Kỳ lặng lẽ xoay chuyển, : "Nhưng lúc trước đồng ý với mẹ em, bây giờ lật lọng thế nào? Hơn nữa phải với mẹ em ký hợp đồng rồi sao?"

      "Cho nên xin em giúp ." Đường Hạo Thiên khó xử nhìn Giang Mỹ Kỳ: "Em cầu xin mẹ em, ngồi làm việc chút với mẹ em, coi như chưa từng ký phần hợp đồng kia, ngàn hai trăm vạn nhà họ Đường nhất định trả lại cho mẹ em."

      "Em ra được, muốn tự với mẹ em." Giang Mỹ Kỳ muốn lội vào vũng nước đục này.

      Nếu bây giờ ta thành thiếu phu nhân nhà họ Đường, ta còn nguyện ý giúp việc này, nhưng lúc này tất cả đều là trong miệng ba Đường Hạo Thiên dễ nghe, nhưng có thể thực được còn chưa nhìn ra.

      Nếu ta giúp việc này, đến lúc đó nhà họ Đường trở mặt đồng ý, liền là Trư Bát Giới soi gương, trong ngoài phải là người.

      "Kỳ Kỳ, em giúp ." Đường Hạo Thiên làm nũng: "Tương lai chúng ta là người nhà, giúp ông xã chuyện cũng muốn sao? Ba , nếu làm xong việc này, ông nhận đứa con trai này, đến lúc đó hôn của chúng ta cũng phải ngâm nước nóng theo."

      "Vậy định khi nào cưới em?" Giang Mỹ Kỳ hỏi.

      Vừa nghe Giang Mỹ Kỳ hỏi việc này, Đường Hạo Thiên lập tức : "Ba chờ em sinh đứa bé, chúng ta lập tức kết hôn."

      "Sinh đứa bé gì?" Giang Mỹ Kỳ lạnh lùng: "Em chưa mang thai, đâu mà sinh chứ? với ba cố ý rang buộc em sao?"

      " có, ra lần trước nếu em sanh non, bây giờ chúng ta có thể kết hôn rồi." Đường Hạo Thiên .

      "Tại sao em nhất định phải cùng sinh con xong mới kết hôn? Có ý gì? Người khác đều là kết hôn trước sinh con sau khi, sao đến nhà họ Đường lại ngược lại?"

      "Kỳ Kỳ, em đừng nóng giận, phải chỉ sinh đứa bé sao, cần phải tức giận lớn như vậy." Đường Hạo Thiên : "Dù sao sau khi chúng ta kết hôn cũng phải sinh con, sinh trước hay sau đều giống nhau phải sao?"

      " như vậy..."

      "Kỳ Kỳ, bây giờ phải lúc chúng ta cái này, ba ngàn hai trăm vạn kia coi như nhà họ Đường vay, em giúp chút với mẹ em !" Đường Hạo Thiên : "Kỳ Kỳ, vì tương lai chúng ta, em giúp với mẹ em chút ."

      "Trừ phi cưới em trước." Giang Mỹ Kỳ .

      " nhất định lấy em, nhưng em với mẹ em trước..."

      ", cưới em trước, em với mẹ em, nếu em làm sao mà biết có thể giống lần trước đột nhiên chia tay với em." Giang Mỹ Kỳ .

      "Kỳ Kỳ, phải em làm khó chứ? Ba vừa mới đồng ý hôn của chúng ta, em cứ như vậy, bảo với ba như thế nào?"

      "Chúng ta có thể đăng ký trước, chờ sinh đứa bé ra với ba mẹ cho làm hôn lễ được sao?" Giang Mỹ Kỳ ra biện pháp.

      Đường Hạo Thiên cảm thấy đó là phương pháp tốt: " thành vấn đề, vậy em nhất định phải giúp chuyện đầu tư với mẹ em."

      "Lấy hiểu biết của em với mẹ em, mẹ em đồng ý." Giang Mỹ Kỳ .

      "Vậy vừa rồi em còn với nhiều như vậy?"

      "Em có biện pháp, cần lo lắng." Giang Mỹ Kỳ : "Chờ chúng ta đăng ký xong, em giải quyết."

      *

      Trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Giang thị, Giang Mỹ Kỳ tìm kiếm phần hợp đồng lúc trước mẹ mình ký với Đường Hạo Thiên khắp nơi.

      Thay vì tốn miệng lưỡi thuyết phục chuyện vốn có khả năng đồng ý, bằng trực tiếp hủy hợp đồng , đến lúc đó miệng bằng chứng, mẹ mình cũng chỉ có thể nhận tội.

      Có lẽ Thiệu Thiến nằm mơ cũng nghĩ con còn chưa gả ra ngoài bắt đầu đối nghịch với bà rồi.

      Cay đắng đau khổ nuôi con hai mươi mấy năm ra là con sói mắt trắng.

      Giang Mỹ Kỳ tìm cả buổi tìm được, chú ý đến két sắt an toàn, thử nhiều lần, mật mã cũng đúng.

      Lúc này cửa ban công đột nhiên mở ra, Giang Gia Kiệt đến: “Chị? Sao chị ở trong này? Mẹ đâu?”

      “Chị cũng đợi mẹ.” Giang Mỹ Kỳ bình tĩnh : “Em tìm mẹ có chuyện gì?”

      “Vài ngày nữa sinh nhật bạn em, em muốn mua quà tặng cho ấy.”

      “Em mua quà cho ấy, tìm mẹ làm gì?”

      “Em đủ tiền.” Giang Gia Kiệt : “Chị, nếu chị cho em mượn trước ta chút?”

      “Chút tiền đó mình chị còn chưa đủ xài, mẹ cho chị bằng mỗi tháng em nhận nhiều tiền tiêu vặt như vậy!”

      Giang Gia Kiệt bĩu môi: “Chị là ghen tị, từng tháng mẹ cho chúng ta tiền tiêu vặt đều giống nhau, đừng cho là em biết. cái túi hàng hiệu của chị hơn mười vạn, còn mẹ bất công!”

      “Chị , là chính em , đừng chụp mũ loạn cho chị.” Giang Mỹ Kỳ vội vàng .

      “Vừa rồi phải chị có ý vậy sao?” Giang Gia Kiệt vội la lên: “Hơn nữa, mẹ chỉ có đứa con trai, tốt với em chút cũng là bình thường, tương lai tất cả nhà họ Giang còn phải cần nhờ em sao?”

      “Nhờ em?” Giang Mỹ Kỳ trào phúng nhìn em trai, ràng cho rằng cậu ta đáng tin cậy: “Nếu em làm cho phá sản tốt rồi, còn nhờ vào em?”

      “Chị xem thường em?” Giang Gia Kiệt vẫn còn quá trẻ tuổi, kích liền giận: “Em là người thừa kế duy nhất nhà họ Giang, dựa vào em dựa vào ai?”

      “Vâng, nhà họ Giang chúng ta phải dựa vào em rồi!” Giang Mỹ Kỳ kỳ quái , trong lòng phục, ai bảo ta là thân con , nếu thể kế thừa nhà họ Giang, vậy ta dứt khoát đoạt lấy.

      *

      Thiệu Thiến vừa mới gặp khách hàng trở về, thấy hai chị em ngồi ở chỗ này.

      “Sao các con đều ở trong này?”

      Giang Gia kiệt lên ôm lấy cánh tay Thiệu Thiến: “Mẹ, vài ngày nữa sinh nhật bạn con, con muốn quà tặngcho ấy, tình hình kinh tế chút kẹt, người giúp đỡ chút!”

      Thiệu Thiến gõ đầu con trai: “Con biết mua quà tặng bạn con, lúc nào cũng mua quà cho mẹ!”

      “Mẹ, sinh nhật người năm nay con nghĩ mua quà gì cho ngài rồi.” Giang Gia Kiệt lấy lòng .

      “Coi như con chuyện dễ nghe.” Thiệu Thiến cười cười, lấy tấm thẻ để cho cậu ta quét.

      Tất cả Giang Mỹ Kỳ đều nhìn vào trong mắt, trong lòng tự nhiên có tư vị.

      Mình vất vả vì nhà họ Giang suy nghĩ cuối cùng còn phải tiện nghi cho người em trai học giỏi sao?

      “Kỳ Kỳ, sao con cũng ở trong này?” Thiệu Thiến lấy văn kiện trong túi ra, đến két sắt, xoay mật mã, thuận miệng hỏi.

      Ánh mắt Giang Mỹ Kỳ nhìn mật mã chuyển động, sau đó : “Con nghe ba Tử Duệ trúng gió nằm viện rồi hả?”

      “Đúng, vài ngày trước mỗi đài báo toàn thành phố đều đưa tin việc này.” Thiệu Thiến bỏ văn kiện quan trọng vào, sau đó đóng tủ sắt: “Nhà họ Đường với nhà họ Mộ lần này xem ra hoàn toàn cắt đứt, qua vài chục năm, quan hệ hai nhà như nhà, bây giờ còn phải vì lợi ích mà nhận người thân!”

      “Hạo Thiên ba ấyđã đồng ý chuyện quan hệ với con, còn tính để cho chúng con kết hôn.” Giang Mỹ Kỳ .

      “Bên ngoài đưa tin đều viết con với Hạo Thiên thiệt lòng nhau bị nhóc con Giang Dĩ Mạch kia cố ý phá hoại, nhà họ Đường vì vãn hồi hình tượng đồng ý quan hệ của các con, dù sao làm nhà giàu có, thể diện luôn luôn rất quan trọng.” Thiệu Thiến ngồi ở ghế sofa: “Hôm nay con đến chỉ với mẹ cái này?”

      “Con đến hỏi thăm nhà họ Mộ chút, thuận tiện cho mẹ biết tin tức tốt ba ấy đồng ý quan hệ giữa con với Hạo Thiên này.”

      “Vậy con phải nắm chắc cơ hội tốt, đừng động chút là cãi nhauvới Hạo Thiên.” Thiệu Thiến : “A..., đúng rồi, mẹ đột nhiên nhớ ra, Mộ Tử Duệ vài ngày nữa trở về, nếu con cùng với Hạo Thiên, cần cùng Mộ Tử Duệ dây dưa , tránh cho đến cuối cùng ai đều chiếm được.”

      “Tử Duệ muốn trở về rồi hả?” Giang Mỹ Kỳ kích động hỏi.

      “Mẹ chuyện với con, đừng dây dưa với Mộ Tử Duệ nữa, bây giờ nhà họ Mộ bấp bênh, Mộ Đình trúng gió, Mộ Tử Duệ còn quá trẻ, phải đối thủ của cậu ta, hơn nữa đối thủ cạnh tranh tập đoàn Mộ thị cũng phải hai nhà, đặc biệt là tập đoàn Ngự Thiên mới nổi năm nay, đều chờ thời cơ cướp lấy. Đánh cược cuộc sống ở loại người này quá mạo hiểm, vẫn là Hạo Thiên có vẻ an toàn chút.”

      *

      Nhà họ Mộ, Ninh Tử lặng lẽ gọi điện thoại cho Mộ ngốc ở nước ngoài: “Phu nhân với tôi như vậy, là con riêng của lão gia với người phụ nữa bên ngoài sinh.”
      Last edited by a moderator: 10/12/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :