1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thịnh Sủng - Cống Trà ( C90) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 120:

      Hôm nay khi trở về phủ, Hạ Trọng Phương liền hỏi Trầm Tử Trai về chuyện câu chuyện kia.

      Trầm Tử Trai : "Kịch bản là do Kiều sư gia và La sư gia viết, in thành sách đưa đến những quán trà, tiểu lâu náo nhiệt ở Kinh Thành, để mấy thuyết thư tiên sinh dựa theo đó mà kể chuyện, những chuyện trước kia mà có thể gây bất lợi cho nàng đều được áp chế xuống hết. Lúc trước nàng lưu lạc bên ngoài, ở trong lòng dân chúng đó à lúc nàng phải chịu nhiều khổ sở, như vậy bọn họ càng hy vọng nàng có thể trở thành thái tôn phi, tương lai vì bọn họ mà mưu cầu phúc lợi, vì bọn họ mà chuyện."

      Hạ Trọng Phương ôm hông Trầm Tử Trai : " Cám ơn Vương Gia giúp ta mưu đồ."

      Trầm Tử Trai cười , " Nếu Phương nương có danh vọng rồi, đợi khi Bổn vương lên làm Hoàng thái tôn, vị trí thái tôn phi kia phải nàng còn là ai. Chúng ta cần phải lo lắng nữa."

      Nửa tháng trôi qua, bên ngoài, những tin đồn về Hạ Trọng Phương phần nhiều là tin tức tốt, trọng điểm đều nàng vào kinh thành như thế nào, cứu sống Trầm Tử Trai ra sao. Về chuyện nàng từng gả cho Quý Minh Xuân lại bị bỏ qua, vô cùng mờ nhật như chuyện chưa từng tồn tại.

      Gần đây bởi vì Hà ma ma bắt đầu mở thêm các lớp nữ học, trước mặt họ cũng tuyên truyề giúp Hạ Trọng Phương ít, còn muốn mời Hạ Trọng Phương đến trường dạy cho những nữ học ưu tú.

      Lại , trong kinh thành, những nhà nghèo khổ cũng thể nào để cho nữ nhi nhà mình học, mà muốn giữ ở nhà, làm việc kiếm tiền phụ cấp cho gia đình. Có thể học, phải là nữ nhi mà trong nhà có chút dư giả để có tiền đóng học phí. Bởi vậy khi họ nghe trường của Hà ma ma cần giao học phí vẫn có thể học, tự nhiên đến báo tên. Những nương này có thể tới học, cũng có thời gian hỏi thăm những chuyện xảy ra ở Kinh Thành, hơn nữa còn được nghe rất nhiều chuyện bát quá về Hạ Trọng Phương i.

      Nghe Hạ Trọng Phương đến dạy, những nữ học này khỏi hưng phấn cực kỳ, lặng lẽ thảo luận.

      "Vương phi tuy là thân nữ nhi của Vương Trạng nguyên, nhưng ta nghe trước đây người lưu lạc bên ngoài, hơn mười tám năm sống cuộc sống cực khổ, so với chúng ta còn khổ hơn ấy. Đợi khi làm vương phi, người liền muốn mở lớp nữ học, giúp những người biết chữ như chúng ta có cơ hội học tập."

      "Đúng, ta cũng nghe như vậy, vương phi còn là vào vương phủ mới bắt đầu học tập. Nhưng nghe nàng trời sanh thông tuệ, chỉ học hai ba năm, học vấn liền thua gì những quý nữ trong kinh thành rồi."

      "Người còn có thể thổi tiêu đấy! Mà thổi tiêu nghe là do Vương Gia tự mình dạy dỗ."

      "Đúng rồi đúng rồi, nhà ta có vị thân thích ở cửa hàng Phương gia làm việc, thân thích này khá thân với Mạnh Lệ Nương, nghe Mạnh Lệ Nương qua, Vương Gia rất tốt với vương phi, chỉ dạy thổi tiêu, còn đích thân dạy làm thơ. Có lần vương phi muốn chơi xích đu, Vương Gia còn đích thân buộc xích đu, cùng vương phi đánh đu !"

      "Mạnh Lệ Nương là ai ?"

      "Mạnh Lệ Nương à, nàng chính là khuê mật của vương phi. Mẫu thân nàng là Tiền ma ma, ở bên cạnh vương phi hầu hạ, là ma ma đắc lực bên người vương phi. Con trai nàng là Mạnh An Chí, là thư đồng của tiểu vương gia."

      "A a, như vậy, lời này dĩ nhiên là có thể tin ."

      " chuyện trước kia, Vương Gia khi đó bệnh nặng, cũng may mà vương phi vào phủ làm bà vú, lúc này mới cứu sống được vương gia. Vương Gia và vương phi đúng là nhân duyên định mệnh mà!"

      Vừa chuyện, có người la ầm lên: "Tới, tới rồi, Hà ma ma dẫn vương phi đến rồi!"

      Bởi vì nữ học sinh khá nhiều, bình thường giảng bài cũng đều phải chia lớp , vả lại mỗi lớp chỉ học hai canh giờ, thời gian còn lại để cho các nàng về nhà học tập, cũng trì hoãn việc nhà. Hôm nay, Hà ma ma để hai trăm nữ học sinh cùng tập trung ở phòng học lớn.

      Nghe tin Hạ Trọng Phương tới, hai trăm nữ học sinh châu đầu ghé tai chuyện trong nháy mắt liền yên tĩnh lại.

      Đợi Hạ Trọng Phương vào phòng học, hai trăm người liền vội vàng đứng lên, cùng nhau phúc thân, bái kiến : " Tam kiến vương phi!"

      "Miễn lễ, đều ngồi xuống !" Hạ Trọng Phương vừa vào phòng học thấy đống người, ra cũng có chút khẩn trương, chỉ là dù sao nàng xã giao với phu nhân quyền quý nhiều, rất nhanh trấn định lại, ngồi vào ghế, hơi mỉm cười : "Bổn vương phi hôm nay tới đây là theo của cầu Hà ma ma đến dạy cho các ngươi tiết tú công."

      Mấy nữ học sinh sau khi ngồi xuống, có người to gan, liền lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Hạ Trọng Phương, thấy so với trong truyền thuyết nàng còn xinh đẹp hơn, khỏi thầm sợ hãi than.

      Hạ Trọng Phương tự nhiên, bình thản : "Mọi người cũng biết, trước kia bổn vương

      [​IMG]



      Mọi người có thời gian ghé qua mấy bộ ta ed ủng hộ nha

      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong-nhuoc-thanh-ngon.28880/

      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-huyet-phuong-cung-cung-truong-nguyet.30040/

      https://cungquanghang.com/threads/xuyen-khong-ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the-quy-tich-do-do.29166/
      Yoolirm Park thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 121:

      Editor: Krystal99


      Tất cả cáo mệnh phu nhân các phủ khi trở về phủ, quả nhiên đều ở trước mặt phu quân tốt cho Hạ Trọng Phương vài lời.

      Thượng Thư phu nhân : " Vương phi là người hiền hòa, nếu lên làm thái tôn phi, tự nhiên cũng thân thiện với người trong phủ chúng ta, đối với chúng ta cũng có lợi."

      Thị Lang phu nhân :"Người nào mà có chút chuyện khó trong quá khứ, chuyện lúc trước có thể tới, tại tốt là được. Vả lại vương phi có tướng mạo xuất chúng, lại là thân nữ nhi của Vương Trạng nguyên, nàng làm thái tôn phi, là chuyện mà mọi người cùng hướng tới."

      Thái Sử phu nhân : " Xem cách làm người của vương phi, nàng là người chịu vì dân chúng mà mưu phúc lợi, vả lại lúc trước nàng lưu lạc bên ngoài, biết dân chúng gặp nhiều khó khăn, nếu làm thái tôn phi, là phúc của dân chúng."

      . . . . . .

      Lời của mấy cáo mệnh phu nhân quả nhiên có tác dụng, trong triều người phản đối Hạ Trọng Phương làm thái tôn phi dần dần giảm ít.

      Chờ đợi thời cơ, Hạ Trọng Phương lại ôm Hiền ca nhi vào cung bái kiến Tô Thục phi.

      Tô Thục phi vừa nghe Hạ Trọng Phương ôm Hiền ca nhi tới, cũng rất vui sướng, bảo nội thị mau mời.

      Hạ Trọng Phương vào điện,cùng Hiền ca nhi bái kiến Tô Thục phi, phúc thân : " Bái kiến Thục phi nương nương!"

      Hiền ca nhi được Hạ Trọng Phương dặn dò trước, lúc này cũng hành lễ, : " Bái kiến Thái Tổ mẫu!"

      "Nha, tiểu tử này miệng ngọt đấy!" Tô Thục phi được Hiền ca nhi gọi là Thái Tổ mẫu, mặt mày đều là ý cười.

      Mặc dù bà được phong hoàng hậu, nhưng Hiền ca nhi phải vẫn gọi nàng là Thái Tổ mẫu sao? Chỉ cần Trầm Tử Trai kế thừa nghiệp lớn, tự muốn tôn nàng lên làm Thái Hoàng thái hậu, đến lúc bà trở thành hậu cung chí tôn, cũngkhông cần lo lắng lúc về già nữa.

      Tô Thục phi suy nghĩ vậy, nhìn lại Hạ Trọng Phương, cũng cảm thấy Hạ Trọng Phương thuận mắt hơn nhiều. Tính tình Hạ Trọng Phương tốt như vậy, tương lai khi làm thái tôn phi, cũng hiếu thuận, tôn kính bà như thái bà bà .

      "Phương nương ngồi thôi, chớ đứng!" Tô Thục phi khó có khi ôn hòa như vậy, Hạ Trọng Phương cám ơn rồi ngồi xuống, còn Tô Thục phi liền gọi Hiền ca nhi đến trước mặt, ôm ngồi ở bên cạnh, cười hỏi gần đây học cái gì, học có hiểu .

      Hiền ca nhi kiêu ngạo ngửa đầu : "Mọi thứ con học con đều hiểu. Tiên sinh còn khen con, con thông tuệ."

      Tô Thục phi liền để cho ngâm thơ, quả nhiên ngâm được bài, chữ cũng sai.

      Tô Thục phi ngạc nhiên : "Quả nhiên thông tuệ, giống như phụ thân ngươi khi còn bé." rồi phân phó cung nữ: "Hôm kia có bộ chén ngọc ly ngọc được đưa tới, nhìn nhắn, khéo khéo, hợp để Hiền ca nhi dùng, ngươi đưa ra để ta thưởng cho Hiền ca nhi!"

      Cung nữ vội lên tiếng rồi xuống.

      Hạ Trọng Phương vội vàng đứng lên thay mặt Hiền ca nhi cám ơn.

      Đợi cung nữ tìm được chén ngọc ly ngọc tới, quả nhiên là bộ, cực kỳ khéo léo, chén cỡ nắm tay, vô cùng tinh xảo.

      Tô Thục phi liền để cung nữ ôm Hiền ca nhi đến gian điện phụ chơi đùa.

      Hạ Trọng Phương thấy vậy, biết Tô Thục phi có lời muốn , dặn dò Hiền ca nhi mấy câu, nhìn cung nữ ôm xuống, những người khác trong điện cũng lui xuống, liền cười : "Thục phi nương nương có gì phân phó?"

      Tô Thục phi nghiêm mặt : "Phương nương, ngươi đến nay còn ổn ngồi ở vị trí vương phi, có người có công cũng có sức, ngươi biết người này là ai chứ?"

      "Là ai ?" Hạ Trọng Phương có chút khó hiểu, mình có thể an tọa tại vương phi vị, phải nhờ vào Trầm Tử Trai vì mình mà mưu đồ sao?

      Tô Thục phi : "Chỉ mình Tề vương, há có thể đối kháng với ý của thượng ? nay hoàng thượng chỉ nhất nhất nghe lời người, chuyện của ngươi, trước sau, người này đều ra lực."

      "La đạo trưởng!" Hạ Trọng Phương bật thốt lên.

      Tô Thục phi gật đầu : "Đúng là . Mấy hôm nay trong triều cũng vậy, dân chúng cũng vậy, người phản đối ngươi làm thái tôn phi quả rất nhiều, những người qua cửa như người, dễ bị người ta hoàn mỹ. Hoàng thượng cũng hài lòng. Nhưng nếu có La đạo trưởng chuyện giúp ngươi, cửa ải của hoàng thượng cũng thành vấn đề rồi. Hoàng thượng gật đầu, tất cả tự nhiên phải tuân theo ngài."

      Hạ Trọng Phương vội cám ơn Tô Thục phi chỉ điểm, lại : "Nhưng ta muốn gặp La đạo trưởng, cũng dễ dàng."

      Tô Thục phi cười tiếng: "Có cái gì dễ dàng? Hôm nay và hoàng thượng ở Tam Thanh điện chuyện, ngươi và Hiền ca nhi gặp hoàng thượng, tự nhiên cũng gặp . có lòng giúp ngươi, tự chỉ điểm."

      Cảnh Tông Hoàng đế ở Tam Thanh điện trung uống trà, chơi với La đạo trưởng ván cờ, bước cuối cùng đẩy quân cờ lên, dáng vẻ như có điều suy nghĩ.

      La đạo trưởng cười : " nay thiên hạ thái bình, hoàng thượng còn có khổ não gì sao?"

      Cảnh Tông Hoàng đế cũng dối gạt , thuận miệng : "Trẫm nghĩ phong Tử Trai làm Hoàng thái tôn, nhưng chuyện thái tôn phi rất khó để quyết định."

      La đạo trưởng : "Bây giờ Tề vương phi ở trong dân chúng rất có có tiếng ngắm, lại dưỡng dục được nhi tử tốt, phải là nhân tuyển tốt sao?"

      Cảnh Tông Hoàng đế dò xét La đạo trưởng : "Lão đạo, lần trước ngươi vì nàng chuyện, gì mà nàng có quốc mẫu chi tướng. Bây giờ lại vì nàng mà chuyện?"

      La đạo trưởng buông tay : "Nhiều người vì nàng chuyện như vậy, Tề vương lại lòng hướng đến nàng, hoàng thượng nếu tuyển người khác làm thái tôn phi, chỉ sợ cũng tốt lắm!"

      Cảnh Tông Hoàng đế ngẩn ra, suy nghĩ .

      Đúng lúc này có nội thị vào bẩm báo, là Hạ Trọng Phương và Hiền ca nhi cầu kiến.

      Cảnh Tông Hoàng đế liền cho người truyền bọn họ tấn kiến.

      Hạ Trọng Phương mang theo Hiền ca nhi vào điện, bái kiến Cảnh Tông Hoàng đế, lại thăm hỏi La đạo trưởng mấy câu.

      La đạo trưởng cười : " dám nhận lễ của Vương phi!"

      "Lễ này, lão đạo nhận được đấy chứ." Cảnh Tông Hoàng đế ở bên cạnh cười : " nhiều lần ngươi vì nàng chuyện, nhận của nàng lễ có là cái gì?"

      Hạ Trọng Phương giật mình, giương mắt nhìn La đạo trưởng, thấy cười gật đầu cái, đột nhiên hiểu ra, ra là La đạo trưởng mực giúp ta! Ân cứu mạng năm đó ông ấy vẫn còn nhớ!

      La đạo trưởng cười với Cảnh Tông Hoàng đế: "Hoàng thượng, chẳng lẽ đúng là sau khi Tề vương gặp được vương phi, mới từng bước từng bước đổi vận hay sao? Có lẽ vương phi vốn là quý nhân của Tề vương. Lão đạo muốn vì hoàng thượng phân ưu, vì Tề vương phân ưu, tự nhiên chuyện giúp vương phi."

      Cảnh Tông Hoàng đế vừa nghe, cười mắng La đạo trưởng câu, đến ôm Hiền ca nhi, thấy Hiền ca nhi lanh lợi, trong lòng thầm nghĩ: cũng được, nể mặt nàng ta là thân mẫu của Hiền ca nhi, để nàng ta làm thái tôn phi cũng tốt lắm.

      "Dạy dỗ Hiền ca nhicho tốt, xử lý tốt vương phủ, vì Tử Trai phân ưu!" Cuối cùng Cảnh Tông Hoàng đế cũng mở miệng dặn bảo Hạ Trọng Phương mấy câu, lại : "Trời cũng còn sớm, các ngươi trở về !"

      Hạ Trọng Phương nghe vậy, biết Cảnh Tông Hoàng đế phản đối nàng làm thái tôn phi nữa, khỏi mừng rỡ, vội cung kính vâng lệnh, cùng Hiền ca nhi lui xuống.

      Trầm Tử Trai trở về phủ nghe được tin Hạ Trọng Phương cũng từ trong cung trở lại, liền vào phòng hỏi mấy câu.

      Hạ Trọng Phương nhất nhất lại, lúc này mới nhắc tới việc năm đó mình cứu La đạo trưởng.

      Trầm Tử Trai mừng rỡ, ôm Hạ Trọng Phương : "Quả nhiên người tốt có báo đáp. Phương nương năm đó cứu ông ta mạng, bây giờ tự nhiên ông ta muốn báo đáp."

      chuyện, Trầm Tử Trai lại : "Bổn vương dặn người làm bố trí gian thư phòng cho Phương nương. Đến lúc đó, Phương nương có thể tự ở trong thư phòng của mình vẽ tranh viết chữ, làm chút chuyện của mình."

      "Vương Gia!" Hạ Trọng Phương khỏi hôn Trầm Tử Trai cái.

      Gian thư phòng này của Hạ Trọng Phương là do Trầm Tử Trai tự tay bố trí, chuẩn bị cho nàng các loại sách dạy đánh cờ cùng số khúc phổ, vô cùng phong phú.

      Đợi thư phòng bố trí tốt Hạ Trọng Phương vào nhìn, lập tức thích, cười với Trầm Tử Trai : "Vương Gia, ta giống như nằm mơ vậy."

      Trầm Tử Trai để người làm ra ngoài, dắt tay Hạ Trọng Phương, để nàng ngồi vào trước thư án, chỉ vào đồ đựng bút cùng những vật có trong phòng, lai lịch và tác dụng của chúng cho nàng nghe.

      Lòng Hạ Trọng Phương tràn đầy vui mừng, giương mắt thấy dung nhan tuấn tú của Trầm Tử Trai, khỏi nghĩ đùa giỡn , : "Cái gì cũng tốt, chính là thiếu Hồng Tụ Thiên Hương ."

      Vừa đúng lúc Trầm Tử Trai mặc áo đỏ, nghe vậy cười : " Bổn vương làm Hồng Tụ Thiên Hương cho nàng!" rồi quả nhiên sắn ống tay áo đến chỗ lư hương, lại đem bột hương bỏ vào trong lư hương, điểm hương, lúc này mới đến cạnh Hạ Trọng Phương hỏi: "Vương phi còn có gì phân phó?"

      "Người đẹp đấm vai cho bổn vương phi!" Hạ Trọng Phương được voi đòi tiên.

      "Tuân lệnh!" Trầm Tử Trai đến sau lưng Hạ Trọng Phương, vươn tay đấm vai cho nàng, vừa bóp vừa : "Thoải mái ?"

      "Tạm được!" Mặt mày Hạ Trọng Phương tất cả đều là cười, miệng lại chỉ huy : "Lưng cũng cần được đấm bóp."

      Trầm Tử Trai bèn dời tay về phía lưng, bóp ngang hông Hạ Trọng Phương, : "Eo Vương phi nhắn như vậy, trước kia trưởng thành như thế nào?"

      "Trời sanh." Hạ Trọng Phương có chút ngứa ngáy, nhưng cũng chịu đựng.

      "Còn nơi đẫy đà của vương phi? Cũng là trời sanh?" Trầm Tử Trai sớm nhịn được, đôi tay vòng lên trước, như bị gắn vào nơi đẫy đà của Hạ Trọng Phương, cách xiêm áo xoa nắn, mơ hồ hỏi.

      Hạ Trọng Phương ưm tiếng, đẩy tay Trầm Tử Trai ra, để cho cử động nữa nhưng sao có thể đẩy được?

      "Phương nương!" Trầm Tử Trai dùng tay ôm cái, ôm lấy Hạ Trọng Phương bế nàng đến án, cúi đầu hôn cái.

      "Vương Gia, đây là thư phòng của ta, sao có thể. . . . . ." Lời vừa dứt khỏi miệng, môi đỏ mọng của Hạ Trọng Phương bị ngăn chận, chuyển thành tiếng ngâm khẽ.

      Hai người âu yếm lát, nghe được bên ngoài có người bẩm báo, lúc này mới dừng lại động tác, gọi người làm vào.

      ra muội muội của Vi Thiên Trạch Vi Thiên Chân về Kinh, Vi Thiên Trạch đích thân đến đón vào thành, về vương phủ , Tô Ngọc Diệp cố ý cho người đến bẩm báo với Hạ Trọng Phương tiếng.

      Mấy ngày trước, Hạ Trọng Phương biết chuyện Vi Thiên Chân tới kinh thành, sớm cho người chuẩn bị sương phòng, lúc này nghe bẩm báo, tự nhiên phân phó người chuẩn bị tửu tịch, cho Vi Thiên Chân đón gió tẩy trần.

      Cùng lúc ấy, Vi Thiên Chân ngồi trong kiệu, vén lên góc màn kiệu, nhìn ra ngoài , thầm gật đầu, hổ là Thượng Kinh phồn hoa, khắp nơi cực kỳ náo nhiệt.

      Dương bà vú thấy Vi Thiên Chân hơi liếc mắt nhìn để màn kiệu xuống, liền : "Tiểu thư, phu nhân dặn dò, chúng ta tuy là tới thăm người thân, nhưng thâm ý trong đó, người cũng biết, người nên xem mà chuẩn bị."

      Vi Thiên Chân gật đầu lên tiếng: "Dạ!"

      Năm ngoái Trầm Tử Trai lật đổ được thái tử, sau đó lại loại bỏ được Trầm Tử Hữu, tin tức sắp được phong làm Hoàng thái tôn, tự nhiên cũng truyền tới biên quan.

      Phu nhân Vi Thanh Nhĩ là Dương thị sợ Vi Thanh Nhĩ lại chỉ giống như mấy năm trước, chỉ quanh quẩn ở biên quan. Dù nhi tử Vi Thiên Trạch cưới được Tô gia nương tử, rốt cuộc cũng đủ an toàn.Liền tự mình quyết định, cũng với Vi Thanh Nhĩ, chỉ Vi Thiên Chân cũng mười lăm tuổi, thể trì hoãn nữa, tự muốn lên Kinh Thành nương tựa ca ca Vi Thiên Trạch, để Vi Thiên Trạch và Tô Ngọc Diệp tìm cho nàng mối hôn tốt.

      Dương thị cũng với Vi Thiên Chân: " Mặc dù vương phi Tề vương phủ sinh được nhi tử, nhưng nghe được hoàng thượng thích, chừng đảm đương nổi vị trí thái tôn phi. Lần này , con hãy lưu ý, nếu có thể, liền. . . . . . . Nếu thể cũng để cho ca ca và tẩu tử thay con tìm mối hôn tốt."

      Những năm này Vi Thiên Chân vẫn ở biên quan, mặc dù cũng gặp qua nam tử, nhưng đó chỉ là mấy vũ phu thô lỗ, tự nhiên nhìn vừa mắt, nghe được có thể lên Kinh Thành, tự nhiên liền gật đầu đáp ứng.

      Đoàn người tiến gần đến Tề vương phi, rốt cuộc nàng ta cũng chịu đựng để vén màn xe lên xem khung cảnh bên ngoài nữa, chỉ giọng : " biết Vương Gia và vương phi là dạng người nào?"

      Tác giả có lời muốn : đổi mới!
      Yoolirm Park, caoduongHalong-ngoc thích bài này.

    3. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      drop rồi hả ad

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :