1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thịnh Sủng - Cống Trà ( C90) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 107:


      Biết tin Trầm Tử Hữu bị đuổi ra khỏi kinh thành, Quý Minh Xuân và Trần Hiên đều vô cùng luống cuống, cùng tìm vị đại nhân khác ở Binh bộ thương nghị, vị đại nhân kia thở dài : "Xem ra, Tứ Vương Gia thể nào hồi kinh được rồi, các ngươi tự cầu nhiều phúc "

      Sắc mặt Quý Minh Xuân đại biến, mình đắc tội với Tề Vương phủ, nếu Tứ Vương Gia thể vào kinh, mình cũng chỉ có thể từ quan, ra khỏi kinh thành, nếu , tất nhiên Tề vương phủ tha cho mình.

      So với Quý Minh Xuân, Trần Hiên vốn là môn hạ của Tứ Vương Gia, biết nếu Tứ Vương Gia thể vào kinh, bọn họ đơn giản là mất chức, thất thiểu với Quý Minh Xuân: " phải phu nhân Tứ công tử vẫn còn ở kinh thành sao? Ngươi lại hẹn gặp nàng, thương nghị tìm đối sách ."

      Quý Minh Xuân gật đầu, tìm Vương Du cũng khá khó, nhưng có biện pháp liên lạc với Tiểu Ngọc Lan.

      Kể từ khi Vương Du và Trầm Tử Hữu tới bái kiến Tiểu Ngọc Lan, Phương gia liền đối xử rất tốt với Tiểu Ngọc Lan, bây giờ Trầm Tử Hữu bị đuổi ra khỏi Kinh Thành, nhưng bọn họ biết tường tận mọi chuyện bởi vậy cũng làm khó Tiểu Ngọc Lan.

      Quý Minh Xuân rất thuận lợi đến gặp mặt Tiểu Ngọc Lan.

      Tiểu Ngọc Lan nghe Quý Minh Xuân xong, sắc mặt cũng thay đổi, như vậy, Tứ Vương Gia thể vào kinh thành? Như vậy, Du nương phải làm thế nào? khi Trầm Tử Trai đăng vị, bỏ qua cho nhà Tứ Vương Gia sao? Du nương phải thành quả phụ sao ?

      Quý Minh Xuân : " giờ, ta muốn gặp mặt Du nương để mọi người thương nghị biện pháp."

      Tiểu Ngọc Lan cắn răng : "Có phải khi cả nhà Tề vương chết rồi, hoàng thượng có lựa chọn khác, cũng chỉ có thể để Tứ Vương Gia lên làm thái tử?"

      Quý Minh Xuân cười khổ : "Muốn để Tề vương chết cũng dễ dàng như vậy. Lúc trước hai lần bị trúng độc, phải còn sống lại?"

      "Đó là do có vận khí tốt." Tiểu Ngọc Lan cúi đầu, hồi lâu mới ngẩng đầu lên : "Ngươi đừng gặp Du nương vào thời điểm tại, tránh để lộ dấu vết, làm người ta nghi ngờ."

      Quý Minh Xuân thấy Tiểu Ngọc Lan rất có lý, tất nhiên gật đầu đồng ý.

      Tiểu Ngọc Lan : "Ta gặp Du nương, sau đó Du nương cái gì ta lại chuyển cáo cho ngươi."

      Ở Tề Vương phủ, Hạ Trọng Phương chuyện với tất cả mọi người, nhưng vẫn để ý tới Trầm Tử Trai.

      Trầm Tử Trai vì muốn lấy lòng Hạ Trọng Phương, biết Hạ Trọng Phương thích xem kịch, nên mời đoàn kịch hát từ bên ngoài vào phủ, ở trong phủ thiết gia yến, mời Hạ Trọng Phương xem cuộc vui, uống rượu.

      Hạ Trọng Phương biết mời đoàn kịch hát, liền gọi người tới phân phó họ mời Thái Phó phu nhân và Vi Thanh Mi qua phủ xem cuộc vui.

      Sóng gió vừa ngừng, Thái Phó phu nhân và Vi Thanh Mi cũng thở phào nhõm, nghe là đến xem kịch, cũng vui vẻ tới.

      Mọi người gặp mặt, Thái Phó phu nhân với Hạ Trọng Phương: "Nghe con vẫn giận Vương Gia? Tất nhiên, lúc trước là Vương Gia đúng, nhưng đây phải là vì ép Trầm Tử Hữu ra khỏi kinh sao? giờ chỉ chờ Vương gia có chiến công, tự có đại thần liên danh tiến cử Vương Gia làm Hoàng thái tôn, đến lúc đó tất cả đều thảnh thơi rồi."

      Hạ Trọng Phương đỡ Thái Phó phu nhân : " khi có chuyện, đẩy con ra, nào có đặt con trong lòng?"

      Thái Phó phu nhân khuyên nhủ: "Mắt thấy ít ngày nữa phong thái tôn, con cũng đừng giận . Cẩn thận người khác thừa lúc vắng mà vào."

      Hạ Trọng Phương cũng biết khi Trầm Tử Trai làm thái tôn, phải chọn trắc phi , nhưng. . . . . .

      Thái Phó phu nhân biết nàng nghĩ gì, vỗ vỗ tay nàng : "Con chỉ cần ngồi vững vị trí chính phi, chuyện khác cũng còn cách nào, chỉ có thể tha thứ."

      Vừa chuyện, buổi diễn cũng chuẩn bị xong, Hạ Trọng Phương thấy Vi Thanh Mi vui, liền hỏi: "Mẫu thân còn buồn vì Du nương sao?"

      Vi thanh Mi đáp: "Nuôi nàng hai mươi năm, lòng vì nàng, quay đầu lại, nàng còn oán giận ta, sao ta có thể thương tâm?"

      Hạ Trọng Phương muốn khuyên, cũng biết khuyên từ đâu, chỉ đành im lặng.

      Vi Thanh Mi cũng hỏi thăm Hạ Trọng Phương chuyện cùng Trầm Tử Trai, khuyên nhủ: "Vương Gia chịu lấy lòng con, con cũng nên để cái bậc mà xuống, đừng cố chết mà chống lại. Vả lại trong phủ bận rộn, con cũng nên để ý nhiều hơn."

      Hạ Trọng Phương giọng : "Chỉ là con
      [​IMG]
      Yoolirm Parkhuyenlaw68 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 108:

      Trầm Tử Trai buồn bực trở lại thư phòng, dưới đèn xem sách hồi, lại gọi Lục Mộng vào pha trà, thấy Lục Mộng đứng hầu, liền hỏi: "Lục Mộng, ngươi xem ta phải làm thế nào để lấy lòng vương phi?”

      Lục Mộng sững sờ, lâu sau mới : " Vương phi chịu làm vú em cho Vương Gia chứng tỏ vương phi là người tốt bụng, nhưng sau này vương phi trở thành chất nữ của Giản gia, người trở nên cẩn thận hơn chút, về sau người là thân nữ của Vương Trạng nguyên lại càng biết suy nghĩ thấu đáo hơn, giờ Hiền ca nhi thông tuệ như vậy, địa vị của vương phi càng cao. Cho nên, Vương Gia muốn lấy lòng vương phi cũng dễ."

      Trầm Tử Trai ngẩn người ra, đúng vậy, Phương nương còn là bà vú nho mới vào phủ trước kia nữa rồi, mà nàng là thân nữ của Vương Trạng nguyên. Nhà thân mẫu cường thế như vậy, tự nhiên nàng có thể thẳng sống lưng mà sống, vả lại Hiền ca nhi thông tuệ như thế, nàng lại có thêm chỗ để dựa vào, mình muốn dỗ nàng chỉ có thể từ từ thôi.

      Trầm Tử Trai uống trà, càng ngủ được, bèn chạy tới phòng luyện võ, luyện ném phi tiêu, tập đến đầu đầy mồ hôi, tay cũng mỏi nhừ mới trở về phòng.

      Tô Lương ở bên cạnh phục dịch, thấy rốt cuộc Trầm Tử Trai cũng chịu về phòng mới thở ra hơi.

      Bọn họ mới ra từ phòng luyện võ, thấy dáng người yểu điệu cầm đèn lồng tới, xuống : "Tham kiến Vương Gia!"

      Trầm Tử Trai mượn ánh đèn nhìn, nhận ra đó là Tất Nguyệt Nhan, bởi vậy bèn hỏi " trễ thế này, ngươi tới đây làm gì?"

      Tất Nguyệt Nhan : "Vương Gia, là Quận chúa sai nô tỳ tới đây, người sợ Vương Gia mệt nhọc, nên sai nô tỳ khuyên Vương Gia sớm an giấc chút."

      Từ khi giải quyết được thái tử, lại đuổi được Trầm Tử Hữu, thái độ Cảnh Tông hoàng đế lại như vậy khiến Trầm Ngọc Tiên tin rằng Tất Nguyệt Nhan và Mai Đồng là người của hoàng đế, mà phải người của thái tử hoặc Tứ Vương Gia, bởi vậy đối với hai người cũng có chút ưu đãi. Mấy ngày nay thấy Hạ Trọng Phương để ý tới Trầm Tử Trai, trong lòng cũng thấy tức, phải là vì an nguy của phụ mẫu các ngươi mà ca ca mới viết hưu thư sao? Kiểu cách cũng phải có mức độ, ngày ngày bày sắc mặt như vậy cho ca ca nhìn là có ý gì?

      Trầm Ngọc Tiên bực tức sẵn, đêm nay lại biết được chuyện Hạ Trọng Phương còn chưa phải cho Trầm Tử Trai vào phòng, Trầm Tử Trai lại chạy đến phòng luyện võ, ném tiêu, nhất thời liền kêu Tất Nguyệt Nhan vào, phân phó mấy câu, để nàng tới đón Trầm Tử Trai.

      Trầm Tử Trai thấy Tất Nguyệt Nhan ăn mặc kiều diễm, chuyện nũng nịu, nhưng cũng nhìn nhiều, lại lạnh nhạt : " Chuyện của Bổn vương do vương phi xử lý, muội muội quá giới hạn rồi."

      Tất Nguyệt Nhan cả kinh, ý của Vương gia là chủ mẫu Tề vương phủ là vương phi chứ phải Quận chúa?

      Trầm Tử Trai để ý tới Tất Nguyệt Nhan nữa, phất tay áo rời .

      Tô Lương nhìn Tất Nguyệt Nhan, lắc đầu cái, vội đuổi theo Trầm Tử Trai.

      Mặt Tất Nguyệt Nhan như đưa đám, xách theo đèn lồng trở về, nghe tin Trầm Ngọc Tiên còn chưa ngủ, liền tới gặp, đem lời của Trầm Tử Trai lại cho nàng ta nghe.

      Trầm Ngọc Tiên nghe vậy càng tức giận, tốt lắm, ca ca vì nữ nhân này mà ta quá giới hạn sao. Ngày trước tất cả mọi chuyện của Tề Vương phủ phải đều do ta xử lý sao? Nữ nhân kia ỷ vào việc dưỡng dục Hiền ca nhi, đặt người Tề vương phủ vào mắt, nếu là sau này, hừ hừ!

      Trầm Ngọc Tiên thấy Hạ Trọng Phương từ bà vú nho mà đến đạt tới địa vị ngày hôm nay, trong lòng nàng ta nghĩ rằng Hạ Trọng Phương có thể làm vương phi, nên biết ơn người quận chúa này và Trầm Tử Trai đến rơi nước mắt mới đúng, cũng nên mực cung kính, mà phải lên mặt như vậy. Nàng ta có cảm giác Trầm Tử Trai được phong làm Hoàng thái tôn, mà Hạ Trọng Phương trải qua nhiều chuyện như vậy, xứng làm thái tôn phi.

      Đêm nay, chỉ Trầm Tử Trai và Hạ Trọng Phương ngủ ngon, cả Trầm Ngọc Tiên cũng thể ngủ ngon được.

      Mặt khác, chuyện Quý Minh Xuân bị người ta bắt lúc nửa đêm, đánh cho gần chết mới ném về cửa nhà lại bị truyền ra, mặc dù mọi người dám là ai làm, nhưng cũng ngầm hiểu với nhau.

      Tiểu Ngọc Lan mới gặp mặt Quý Minh Xuân, tự nhiên cũng để ý tới chuyện của , nghe tin bị đánh, thầm kinh hãi, Tề Vương phủ ra tay thu thập Quý Minh Xuân, lần tới tự nhiên muốn dọn dẹp Tứ Vương Gia, Du nương là tức phụ của Tứ Vương Gia, đến lúc đó dù Vương gia nguyện ý bảo vệ nàng, chỉ sợ cuộc sống sau này của nàng cũng tốt. Cả đời mình bị phá hủy, chẳng lẽ Du nương cũng phải chịu cảnh đó sao?

      Bởi mấy ngày nay Vương Du ở trạch viện mà Trầm Tử Hữu chuẩn bị cho nàng, mà ở lại Vương gia. Tiểu Ngọc Lan muốn gặp nàng ta, lại muốn bị người để ý đến có chút khó khăn. Nhưng đến hôm nay đành cho người t tìm Chung bà vú, để Chung bà vú truyền lời, mình muốn gặp Vương Du.

      Chung bà vú được Vi Thanh Mi dặn nhìn kỹ Vương Du, nếu có người nào muốn gặp Vương Du, phải bẩm báo trước với nàng. Nghe Tiểu Ngọc Lan , mặc dù đáp ứng với bà ta, nhưng sau đó liền bẩm báo với Vi Thanh Mi.

      Tiểu Ngọc Lan dù
      [​IMG]
      Yoolirm Parkhuyenlaw68 thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 109:

      "Mẫu thân đuổi Du nương ?" Hạ Trọng Phương nghe tin này cũng khỏi thất kinh.

      Vương Tông kể lại mọi chuyện rồi cuống cuồng : "Tỷ tỷ, từ lúc mẫu thân đuổi Du tỷ tỷ , người vẫn ngồi bất động trong phòng, cơm cũng ăn, sắc mặt kém vô cùng, cho dù ai khuyên cũng được, bởi vậy ta thể đến cho người biết tiếng, tỷ mau sang Vương gia giúp ta khuyên mẫu thân chút!"

      Hạ Trọng Phương vừa nghe vậy, nghĩ ngợi nhiều liền chuẩn bị ra cửa, trước khi cũng quên ôm Hiền ca nhiđi cùng.

      Trầm Tử Trai trong thư phòng nghị , có người đến bẩm báo: "Vương Gia, xong rồi, vương phi ôm thế tử chạy!"

      "Chạy?" Trầm Tử Trai sững sờ, mặt liền biến sắc, để ý nhiều, quát: "Mau chuẩn bị ngựa!"

      Hạ Trọng Phương mới bao xa, liền bị Trầm Tử Trai đuổi kịp.

      Trầm Tử Trai cực kỳ tức giận, giục ngựa tới trước xe ngựa của Hạ Trọng Phương xe ngựa, quát: "Dừng lại, dừng lại!"

      Phu xe thấy là Trầm Tử Trai, mặc dù còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng vẫn dừng xe lại.

      "Sao vậy?" Hạ Trọng Phương vén màn xe lên, thấy Trầm Tử Trai nhảy xuống ngựa, còn thị vệ bên cạnh nhanh chóng tiến lên dắt ngựa, lại nhảy lên xe ngựa của nàng, khỏi giật mình : "Vương Gia đây là?"

      Trầm Tử Trai tức giận : "Phương nương, sao nàng có thể thầm bỏ lại Bổn vương, ôm Hiền nhi về nhà mẹ đẻ như vậy?"

      Lúc này Hạ Trọng Phương mới biết Trầm Tử Trai hiểu lầm, liền giọng : "Là ta nhất thời nóng lòng, quên cho người bẩm baod cho Vương Gia tiếng." rồi kể lại toàn bộ chuyện Vi Thanh Mi đuổi Vương Du cho Trầm Tử Trai nghe.

      Trầm Tử Trai biết Hạ Trọng Phương muốn khuyên Vi Thanh Mi, phải muốn rời khỏi vương phủ, lúc này sắc mặt mới hòa hoãn xuống, vuốt vuốt ngực : "Bổn vương cùng nàng."

      Hạ Trọng Phương nhìn Trầm Tử Trai cái, phân phó phu xe: "!"

      Vương Tông ngồi trong xe ngựa bên cạnh, thấy xe ngựa dừng lại, cũng thò đầu ra nhìn, thấy Trầm Tử Trai cùng tới Vương gia với bọn họ, liền buông màn xe xuống, cảm thấy khá yên tâm, Vương Gia có coi trọng tỷ tỷ, lúc này mới cùng họ về nhà.

      Trầm Tử Trai và Hạ Trọng Phương ngồi chung xe. Lên xe, đưa tay ôm qua Hiền ca nhi, điểm chóp mũi con : "Lần sau mẫu thân muốn dẫn con đâu, con phải chạy tới cho phụ thân biết, để mẫu thâm mang phụ thân cùng."

      Hiền ca nhi nửa hiểu nửa hiểu, gật đầu : "Được ạ!"

      Hạ Trọng Phương thấy phụ tử bọn họ hỏi đáp, rốt cuộc cũng lạnh mặt được, ngược lại sắc mặt còn ôn hòa hơn rất nhiều.

      Ở Vương gia, mọi người thấy Vi Thanh Mi ăn uống đều vô cùng gấp gáp, nghe tin Vương Tông dẫn Hạ Trọng Phương tới, mọi người đều thở phào hơi, có lẽTề vương phi khuyên được phu nhân?

      Vì chuyện này Vương Tinh Huy cũng nhức đầu vô cùng, nghe tin Hạ Trọng Phương tới, bèn cho người nhanh chóng ra đón nàng.

      Hạ Trọng Phương vào phòng, quả nhiên trông thấy Vi Thanh Mi ngồi giường, cúi đầu , vội vàng tiến lên gọi: "Mẫu thân!"

      Vi Thanh Mi nghe được giọng của Hạ Trọng Phương, ngẩng đầu lên, khàn khàn : "Phương nương, con đến rồi?"

      Có ma ma sớm bưng tới chén nước cơm, đặt trong tay Hạ Trọng Phương, Hạ Trọng Phương hiểu ý, ngồi vào bên cạnh Vi Thanh Mi, cầm chén ghé vào bên môi bà, giọng : "Mẫu thân, uống chút nước cơm !"

      Vi Thanh Mi nhìn Hạ Trọng Phương, có chút sợ hãi, nếu mình nghe được cuộc chuyện của Du nương cùng Tiểu Ngọc Lan , có phải Phương nương bị họ độc chết hay ? Thân nữ nhi của mình mà mình dưỡng dục nàng được ngày, để cho nàng phải ở bên ngoài chịu khổ, thiếu chút nữa lại để dưỡng nữ hạ độc hại nàng. thương tâm đối với hành động của Vương Du, chuyển thành áy náy đối với Hạ Trọng Phương, nhất thời bà hé miệng, uống vài ngụm nước cơm.

      Mọi người thấy Vi Thanh Mi chịu ăn canh rồi, cùng thở hơi.

      Hạ Trọng Phương lại nhận cháo trong tay ma ma, đưa cho Vi Thanh Mi : "Mẫu thân, dùng chút cháo !"

      Vi Thanh Mi thở dài cái, nhận lấy chén, ăn nửa chén cháo , mới đưa chén cho ma ma, để các nàng lui ra ngoài.

      Hạ Trọng Phương biết Vi Thanh Mi có lời muốn , ngồi lại gần, giọng : "Mẫu thân, người còn có ta là nữ nhi!"

      Vi Thanh Mi sờ sờ đầu Hạ Trọng Phương rơi lệ : "Phương nương, là mẫu thân có lỗi với con, vẫn luôn quá sủng ái Du nương."

      Hạ Trọng Phương tựa đầu vào vai Vi Thanh Mi : "Mẫu thân, bắt đầu từ bây giờ người cưng chiều con, bù đắp thiếu hụt những ngày trước cũng chưa muộn."

      Vi Thanh Mi ôm Hạ Trọng Phương, dù sao đây cũng là nữ nhi của mình, tuy nuôi dưỡng bên cạnh nhưng tâm tính phẩm hạnh cũng giống mình, nhìn lại Du nương, liền. . . . . . .

      Hạ Trọng Phương ở nơi này an ủi Vi Thanh Mi, Vương Tinh
      [​IMG]
      Yoolirm Park, caoduonghuyenlaw68 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 110:

      Hạ Trọng Phương nghe ngoài cửa sổ có tiếng động, quát hỏi: "Người nào ở bên ngoài?"

      hiểu sao, vào lúc này Trầm Tử Trai lại giả tiếng mèo kêu, rồi né qua bên.

      Hạ Trọng Phương nghe tiếng mèo kêu, nghi ngờ gì, chỉ đến đóng kín cửa sổ, chuẩn bị lên giường ngủ.

      lúc sau, Trầm Tử Trai tìm Phương ngự y, bịt mũi : "Lão Phương, cả người Bổn vương nóng ran, có phải bổ tâm hoàn có chút đúng hay ? "

      Phương ngự y chẩn mạch cho Trầm Tử Trai, lắc lắc đầu : "Vương Gia, người nhiệt huyết sôi trào, ràng là tư xuân, có quan hệ gì với bổ tâm hoàn?"

      Trầm Tử Trai buông tay : "Mặc kệ là vì sao, ngươi phải có cách để Bổn vương dừng chảy máu mũi chứ?"

      Phương ngự y đến gần : " sớm dừng lại."

      Trầm Tử Trai sờ mũi, lắc đầu cái, lúc này mới ra.

      mới đến trong thư phòng, liền có mật thám tới bẩm, tra ra chứng cớ Tiểu Ngọc Lan sát hại Chương bà vú.

      Trầm Tử Trai gọi Tô Lương vào : "Sáng mai đem chứng cớ nộp cho quan phủ, để quan phủ phán quyết cho tốt."

      Tiểu Ngọc Lan dám xui khiến Vương Du, muốn độc hại toàn gia Tề Vương phủ, chết có gì đáng tiếc, chứ đừng đến việc tra ra chứng cứ bà ta sát hại Chương bà vú.

      Tô Lương nhận lệnh, tự mình an bài.

      Lần này Quan phủ làm việc cũng mạnh mẽ vang dội, rất nhanh tra ra tất cả chứng cứ phạm tội của Tiểu Ngọc Lan.

      Sau khi Vương Du bị đuổi ra khỏi Vương gia, có mặt mũi nào mà tới Giản gia, đành phải đến ở trong trạch viện của Trầm Tử Hữu sống mình. Hôm nay nàng ta mới nghe quan phủ tra ra chứng cớ Chương bà vú là bị Tiểu Ngọc Lan sát hại, phải do trượt chân rơi xuống giếng, chỉ sợ lần này Tiểu Ngọc Lan nhất định phải chịu tử tội.

      Sắc mặt Thị Cầm trắng bệch, nhất nhất bẩm lại những gì nghe được cho Vương Du, lại : "Du nương, để cứu di nương người phải cầu Phương gia thôi. Phương tán lang dù sao cũng là phu quân của di nương, thể thấy chết cứu ."

      Vương Du lắc đầu : "Vô dụng thôi! Nhi tử của Phương tán lang - Phương Chấp Bình là Quận mã của Tề Vương phủ, lúc này còn muốn phủi sạch quan hệ với di nương ấy chứ, sao lại chịu cứu người? Vả lại lúc trước di nương bị định tội xúi giục, còn chịu cứu, giờ là tử tội, càng ra tay."

      Thị Cầm : "Vậy di phu nhân chỉ có thể đợi chết?"

      Vương Du tằng hắng cái : "Bây giờ Tề vương được thế, nếu mẫu thân chịu giúp ta cầu xin Tề vương tiếng, di nương có thể được cứu."

      Thị Cầm nghe lời này, cũng hiểu ý là muốn cầu xin Vi Thanh Mi, liền : " Lần trước phu nhân đuổi người , còn giúp đỡ người sao?"

      "Mẫu thân thương ta mới có thể nổi giận như vậy." Vương Du cầm tay Thị Cầm : "Ngươi Vương gia bẩm báo ta bệnh sắp chết, muốn gặp mẫu thân lần cuối. Nếu mẫu thân đồng ý gặp ta, chừng di nương được cứu."

      Vi Thanh Mi nghe tin Vương Du bệnh sắp chết, lập tức đến Tề Vương phủ tìm Phương ngự y, : "Sức khỏe Du nương vẫn luôn yếu, nhờ thuốc của Phương ngự y thân thể mới có chuyển biến tốt. Nghe giờ lại bị bệnh, ta muốn nhờ Phương ngự y khám cho nàng chút, xem tình huống là như thế nào?"

      Phương ngự y đồng ý, : "Thể chất Du nương vốn yếu, nếu tâm tư quá nặng dễ sinh bệnh."

      Vi Thanh Mi để Phương ngự y dẫn theo ma ma ra cửa, bà trở về nhà luôn mà ở lại Tề Vương phủ chờ tin tức. Dù sao cũng là nữ nhi mình nuôi hai mươi năm, đột nhiên nghe nàng bị bệnh nặng, cũng vô cùng lo lắng.

      Hạ Trọng Phương thấy Vi Thanh Mi đứng ngồi yên, liền : "Mẫu thân, người lo lắng như vậy đến gặp nàng thôi!"

      Vi Thanh Mi lắc đầu : "Hôm nay nghe quan phủ muốn xử tử Tiểu Ngọc Lan, Du nương liền bị bệnh nặng, chừng là muốn gặp ta để cầu xin. Nếu ta gặp nàng, lại phải nhìn nàng cầu xin ta cứu Tiểu Ngọc Lan, ta cũng cần tự tìm khổ sở."

      Hạ Trọng Phương nghĩ tới việc lúc trước Tiểu Ngọc Lan giả mạo làm thân mẫu của mình, mặc kệ là lòng hay giả dối, bà ta cũng quan tâm đến nàng thời gian, lúc này cũng có chút khó chịu, nhưng lại : "Cũng do bà ta tự gây nghiệt."

      Vương Du chờ cả ngày thấy Vi Thanh Mi tới đây, lại thấy Phương ngự y tới bắt mạch biết , Vi Thanh Mi chịu tới gặp nàng ta, nhất thời khỏi rơi lệ.

      Phương ngự y chẩn mạch cho Vương Du, chỉ tâm trạng được thả lỏng bệnh liền hết, nhưng vẫn mở hòm khai thuốc, xong mới cáo từ.

      Vi Thanh Mi ở Tề Vương phủ đợi lúc Phương ngự y tới, hỏi được là bệnh của Vương Du chỉ bị bệnh liền thở phào cái, đứng dậy cáo từ.

      Hai ngày sau, Vương Du nghe tin Tiểu Ngọc Lan qua đời. Tiểu Ngọc Lan cũng biết mình thoát khỏi tử tội, bởi
      [​IMG]
      Yoolirm Park, caoduongvo tam thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 111:

      Cuối năm tất cả các phủ đều thiết yến, lần lượt mời Hạ Trọng Phương tới dự tiệc, nên sau đó, Hạ Trọng Phương cũng phải trả tịch. Khi vương phủ thiết yến, cũng chỉ mời mấy phu nhân hay qua lại tới dự tiệc, đương nhiên Thái Phó phu nhân và Vi Thanh Mi cũng đến.

      theo Thái Phó phu nhân tới dự tiệc, có Giản Mộc Huyền và Giản Mộc Lam. Giản Mộc Lam mười sáu tuổi, dung nhan như hoa như ngọc, Giản phủ muốn giúp nàng chọn phu quân tốt, nên đợt này Thái Phó phu nhân dẫn nàng đến dự tiệc khắp nơi. Hôm nay Thái Phó phu nhân nghe có Thị Lang phu nhân cũng tới dự tiệc, vừa đúng trong nhà Thị Lang phu nhân có nhi tử chưa đón dâu, hỏi thăm tuổi cùng tướng mạo đều tệ, vì vậy dẫn Giản Mộc Lam tới đây, nếu Thị Lang phu nhân cũng có ý, tự nhiên muốn xem ý tứ bên đó chút.

      Gần đây Vi Thanh Mi nghe Vương Du bệnh nặng, rốt cuộc cũng thấy buồn lòng, tới đây cũng là mượn cớ tới giải sầu. Hai người gặp nhau thấy Thái Phó phu nhân mang Giản Mộc Huyền và Giản Mộc Lam tới dự tiệc, tự nhiên tiến lên chào hỏi, cười : "Lam nương càng ngày càng xinh xắn."

      Giản Mộc Lam xấu hổ : "Phu nhân lại giễu cợt ta?"

      Ngược lại, Thái Phó phu nhân cười : "Bàn về xinh đẹp, nàng sao có thể vượt qua Phương nương? Vẻ ngoài Phương nương lúc trước cũng rất xuất sắc, nhưng cũng thể phân cao thấp với Thanh nhi, bây giờ qua hai năm tinh dưỡng, da trắng mịn, càng thêm xinh xắn."

      Vi Thanh Mi cười : "Lam nương xinh đẹp như hoa, còn có sức sống thanh xuân, cũng thua Phương nương."

      Mọi người chuyện, có Vũ Văn Thực nghe Giản Mộc Huyền tới chạy tới gặp, cười vui vẻ.

      Vi Thanh Mi nhìn cái, kinh ngạc : "Huyền ca nhi và vị Công chúa Việt Quốc này hình như hết sức quen thuộc."

      Thái Phó phu nhân : " Lần trước Huyền ca nhi dẫn nàng dạo Kinh Thành, sau đó nàng thường chạy đến Giản phủ tìm Huyền ca nhi, Giản phủ cũng thể ngăn nàng ngoài cửa được, vào lúc này lại. . . . . ."

      Vi thanh Mi đáp: "Nàng xem trọng Huyền ca nhi sao?"

      Thái Phó phu nhân : "Huyền ca nhi nghị hôn rồi, sao cùng nàng?" rồi cho người gọi Giản Mộc Huyền tới đây.

      Vũ Văn Thực mới cùng Giản Mộc Huyền mấy câu, có người tới đem Giản Mộc Huyền , khỏi thầm : " vui chút nào."

      Thị nữ Bối Nhi của Vũ Văn Thực : "Công chúa, chúng ta tới Cảnh quốc cũng được mấy tháng rồi, lúc nào trở về đây?"

      Vũ Văn Thực đáp: "Ta thích Cảnh quốc, muốn về."

      Bối Nhi giọng : "Nhưng chúng ta thể ở tại Tề Vương phủ, hình như vương phi thích chúng ta."

      Vũ Văn Thực nhíu nhíu mắt : "Sáng mai ta cầu kiến Hoàng đế Cảnh quốc, để ban hôn, ta muốn gả cho Giản Mộc Huyền."

      "Công chúa chứ?" Bối Nhi giật mình: " lấy Tề vương nữa ạ?"

      Vũ Văn Thực đáp: "Tề vương vẫn để ý tới ta, Giản Mộc Huyền lại đối tốt với ta. Vả lại chưa đón dâu, cần hưu thê tái giá, như vậy tốt hơn."

      Bối Nhi kinh ngạc : "Công chúa thay lòng?"

      Vũ Văn Thực : " phải thay lòng, là cảm giác Giản Mộc Huyền thích hợp với ta hơn."

      Bên kia, Trầm Ngọc Tiên nghe Thái Phó phu nhân tới, tự nhiên ra ngoài gặp mặt, chào đón Giản Mộc Lam, cũng khen nàng ta mấy câu, sau đó liền lôi kéo Giản Mộc Lam ngồi chỗ chuyện.

      Giản Mộc Lam là thứ nữ, lúc trước vẫn bị Giản Mộc Thanh đè ép, sau khi Giản Mộc Thanh xuất giá, nàng cũng dần dần lộ ra thông minh, giờ thấy Trầm Ngọc Tiên thân thiết với mình như vậy, trong lòng thầm thấy hài lòng.

      Trầm Ngọc Tiên thấy Giản Mộc Lam là người có phẩm độ, tướng mạo hòa khí, đáng tiếc là thứ nữ, nếu , nhất định có thể chọn phu quân tốt. Nhưng chính bởi vì là thứ nữ, nếu để nàng làm trắc phi nàng ta nguyện ý chứ?

      Nấu Hạ Trọng Phương để ý tới ca ca, Bản Quận chủ liền vì ca ca mà nạp vị trắc phi vào phủ vì Tề Vương phủ khai chi tán diệp.

      Trầm Ngọc Tiên có ý định này nên nhìn người được mời đến dự tiệc còn chưa tới đủ, liền kéo Giản Mộc Lam : "Lam nương còn chưa dạo vườn hoa của vương phủ vườn ? Bản Quận chúa dạo với ngươi chút nhé."

      Trầm Ngọc Tiên thân thiện như vậy, Giản Mộc Lam thụ sủng nhược kinh, tự nhiên cự tuyệt, vội với Thái Phó phu nhân tiếng, lúc
      [​IMG]
      Yoolirm Park, huyenlaw68vo tam thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :