1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thịnh Sủng - Cống Trà ( C90) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 101:

      Bởi vì lời đồn ngày càng nhiều, Hạ Trọng Phương vô cùng lo lắng, cuối cùng nàng quyết định mang Hiền ca nhi vào cung, gặp Tô Thục phi trước, sau khi bái kiến xong, liền : "Thục phi nương nương, gần đây bên ngoài có rất nhiều lời đồn, phần nhiều là lời đồn gây bất lợi Tề vương phủ, bất lợi cho ta. Ta sợ đây là do người có dụng tâm khác cố ý phát tán, mục đích là để đả kích Tề Vương phủ."

      Bởi vì gần đây Trầm Tử Hữu được Cảnh Tông Hoàng đế tán dương, Tô Thục phi có chút lo lắng, lúc này nghe được chuyện có lời đồn gây bất lợi cho Tề vương phủ, trầm ngâm chút rồi : "Ngươi cầu kiến hoàng thượng, xem hoàng thượng thế nào?"

      Cảnh Tông Hoàng đế biết Tô Thục phi và Hạ Trọng Phương cầu kiến, liền cho người truyền các nàng vào.

      Hạ Trọng Phương ôm Hiền ca nhi, dạy: "Khi gặp Thái Gia Gia con phải hành lễ, biết ?"

      Gần đây Hiền ca nhi biết số câu đơn, người lớn gì đều có thể hiểu phần lớn, bởi vậy lúc này Hiền ca nhi vội gật đầu đáp ứng.

      Đợi khi vào tới Dưỡng Tâm điện, nhìn Tô Thục phi và Hạ Trọng Phương hành lễ, Hiền ca nhi cũng vội hành lễ, cười hì hì hô: "Thái Gia Gia!"

      "Ah, Hiền ca nhi biết ba chữ rồi hả ?" Cảnh Tông Hoàng đế vừa thấy Hiền ca nhi, ý cười mặt càng nét, gọi tiến lên, ôm lấy để ngồi vào lòng, còn cố ý hỏi "Ngươi bao nhiêu tuổi?"

      Hiền ca nhi giơ ngón tay lên, đung đưa : " tuổi."

      Cảnh Tông Hoàng đế cười ha ha rồi : "Còn biết đếm rồi."

      Trêu chọc Hiền ca nhi mấy câu, lúc này Cảnh Tông Hoàng đế mới với Hạ Trọng Phương: "Hôm nay vào cung là có việc gì thế?"

      Ban đầu vì cưới nàng vào phủ, Trầm Tử Trai rút lại thân phận trắc phi của Vương Du và Tô Ngọc Diệp, dĩ nhiên chuyện nàng chưa thành hôn mà có con được bẩm báo cho Cảnh Tông Hoàng đế biết, lúc này Hạ Trọng Phương đến chuyện lời đồn, cũng có chút tự nhiên, chỉ dám nhắm mắt mà bẩm báo.

      Cảnh Tông Hoàng nhìn Hiền ca nhi, giương mắt : "Chỉ cần cho người tra xét kỹ càng, giết mấy người tung lời đồn, dĩ nhiên lời đồn biến mất." Mặc dù đúng là Hiền ca nhi sinh đủ tháng, nhưng bên ngoài có người dám loạn truyền lời đồn về Tề vương phủ, dám xấu Tề vương phi, phải là đến tìm chết sao?

      Tô Thục phi : "Cây muốn ngưng mà gió chẳng ngừng, chỉ giết mấy người, sợ còn có lời đồn khác truyền ra."

      Cảnh Tông Hoàng đế lạnh nhạt : "Ý của ngươi là chỉ cần ngày nào trẫm chưa lập thái tử có người tung lời đồn xấu Tề vương phủ, muốn làm hỏng danh tiếng của Tề vương phủ?"

      Tô Thục phi can đảm hỏi: "Như vậy, hoàng thượng muốn lập thái tử hay là lập Hoàng thái tôn?"

      "Lớn mật, lời này là lời ngươi có thể sao?" Cảnh Tông Hoàng đế mắng Tô Thục phi câu, lúc này mới nhớ tới Hiền ca nhi vẫn ngồi trong lòng mình, liền hạ giọng : "Muốn lập ai phải là chuyện ngươi có thể quan tâm, xuống!"

      Tô Thục phi hoa dung thất sắc, liếc Hạ Trọng Phương cái, ý bảo nàng tự lo liệu lấy, mình lui xuống trước.

      Hạ Trọng Phương thấy Cảnh Tông Hoàng đế nổi giận, cũng dám nhiều.

      Cảnh Tông Hoàng ôm Hiền ca nhi đến cho Hạ Trọng Phương, cũng lạnh nhạt : "Trở về , chuyện lời đồn trẫm xử lý."

      Hạ Trọng Phương vội đáp rồi ôm Hiền ca nhi lui xuống.

      Cách mấy ngày, biết Cảnh Tông Hoàng đế sử dụng biện pháp gì, quả nhiên lời đồn biến mất.

      Hạ Trọng Phương vừa cảm thấy nhõm hơi nhận được tin của Trầm Tử Trai là đoàn người của về gần đến kinh thành, khoảng ngày 10 tháng 9 là về đến kinh thành.

      Buổi sáng hôm ấy, Hạ Trọng Phương dậy sớm, cho Phương Chấp Bình dẫn người đến ngoài thành chào đón Trầm Tử Trai.

      Còn chưa tới buổi trưa, có người vào phủ bẩm báo: "Vương phi, Vương Gia trở lại, người cưỡi tuấn mã nhưng giống ngựa của Cảnh quốc, có lẽ là ngựa của Việt Quốc."

      Hạ Trọng Phương vội cùng Trầm Ngọc Tiên ra đón, vừa : " sai biệt lắm họ được năm tháng..., lúc , Hiền ca nhi mới chỉ biết ngồi, giờ biết rồi."

      Mọi người chen chúc ở cửa phủ, tiếng người huyên náo, Hạ Trọng Phương nghĩ tới lời Lữ Bát Nương , cũng có chút khẩn trương, sợ Trầm Tử Trai dẫn theo công chúa vào phủ.

      lát sau, đoàn người cỡi ngựa gần đến cửa phủ, Trầm Tử Trai giục ngựa tiến về phía trước, vừa thấy Hạ Trọng Phương đứng ở cửa phủ, hô: "Phương nương!"

      Nghe thanh quen thuộc, trái tim Hạ Trọng Phương có cảm giác nóng lên, vội lên tiếng: "Vương Gia!"

      Trầm Tử Trai vừa xuống ngựa trước cửa phủ, mấy người phía sau cũng xuống ngựa, người trong đó vừa thấy Hạ Trọng Phương liền hỏi Trầm Tử Trai: "Vị này chính là vương phi sao?"

      Hạ Trọng Phương thấy người đặt câu hỏi là thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, mắt to, khi cười cực kỳ xinh đẹp, trong lòng liền biết đây là Vũ Văn Thực.

      Trầm Tử Trai thấy sắc mặt Hạ Trọng Phương thay đổi, đáp lại lời của Vũ Văn Thực, chỉ dựa vào gần Hạ Trọng Phương, : "Phương nương, mọi chuyện ta tỉ mỉ với nàng sau, lúc này vào phủ !" rồi cùng Hạ Trọng Phương sóng vai vào, cũng để ý tới Vũ Văn Thực.

      Vũ Văn Thực ngẩn ngơ, nhưng cũng vào phủ.

      Trầm Ngọc Tiên cũng ra đón đám người Phương ngự y và Vi Thiên Trạch , lại với Vi Thiên Trạch: "Diệp nương có hỉ, ngươi nhận được tin chưa?"

      Vi Thiên Trạch cười đến mặt mày nở hoa, : "Nhận được rồi, nàng đâu?"

      Trầm Ngọc Tiên đáp: "Nàng cũng muốn ra đón ngươi, nhưng chúng ta sợ nhiều ngươi nhỡ đụng phải nàng nên cho nàng ra ngoài, để nàng trong phòng chờ, lúc này có lẽ chờ đến sốt ruột rồi, ngươi nhanh gặp nàng !"

      Vi Thiên Trạch nghe vậy, nghĩ ngợi nhiều vội gặp Tô Ngọc Diệp.

      Lúc này, Trầm Tử Trai kéo Hạ Trọng Phương vào phòng, đóng cửa phòng, ôm nàng : "Phương nương, Bổn vương nhớ ngươi muốn chết!"

      Năm tháng gặp, Hạ Trọng Phương cảm giác Trầm Tử Trai cường tráng hơn chút, cũng khí hơn chút, lúc này bị kéo, tim đập nhanh hơn, nhưng vẫn đẩy ra, : " Vũ Văn Thực là có chuyện gì xảy ra?"

      "Uh, Bổn vương còn chưa cho nàng biết tên của nàng ta, sao nàng biết?" Trầm Tử Trai cười : "Là Bát Nương mật báo với nàng sao."

      Hạ Trọng Phương trầm mặt : "Ngày trước, chàng muốn nạp Du nương làm trắc phi, phải gạt ta sao? Bây giờ lại muốn đón Vũ Văn Thực vào phủ cũng muốn gạt ta?"

      Trầm Tử Trai cười khổ : "Bổn vương có vương phi, làm sao có thể nghênh nàng vào phủ? Chỉ là nàng vẫn luôn theo sát, bỏ rơi được mà thôi."

      Hạ Trọng Phương nghe Trầm Tử Trai định nghênh Vũ Văn Thực vào phủ, thở phào nhõm, : "Chàng chọc nàng, nàng sao lại theo chàng chứ?"

      Trầm Tử Trai thở dài : "Ta chọc công chúa Việt Quốc làm cái gì? Bây giờ nàng ta đến vương phủ, ra nàng phải giúp ta đuổi nàng ta mới đúng."

      Hạ Trọng Phương hung hăng trừng Trầm Tử Trai cái, có chuyện gì lại có gương mặt tuấn tú chọc đào hoa.

      Đúng lúc này bên ngoài có người bẩm báo, bày xong tiệc đón gió tẩy trần, mời Vương gia vương phi đến, lúc này Hạ Trọng Phương mới nhớ tới mình bận rộn nửa ngày cho người thiết tiệc, lúc này lại núp trong phòng chuyện, để những người khác chê cười rồi.

      Trầm Tử Trai buông Hạ Trọng Phương ra, tự mở cửa, để cho người mang nước tới rửa mặt phen.

      Hạ Trọng Phương cũng cho người gọi bà vú bế Hiền ca nhi tới.

      Trầm Tử Trai xoa tay cười : "Lần này trở về, ta mang theo rất nhiều đồ chơi từ Việt Quốc, để cho Hiền ca nhi chơi đùa."

      lát sau, bà vú ôm Hiền ca nhi tới, Trầm Tử Trai thấy Hiền ca nhi lớn hơn rất nhiều, nhìn chung quanh : " Dáng vẻ tựa như có chút thay đổi?"

      Bà vú cười : "Tiểu oa nhi lớn nhanh, bộ dáng cũng thay đổi."

      Trầm Tử Trai thở dài : "Khi còn bé bộ dáng cực kỳ giống bà ngoại, lúc này trông cũng giống ta rồi."

      Hiền ca nhi an tĩnh nhìn Trầm Tử Trai hồi, nghe Hạ Trọng Phương kêu phụ thân, mới non nớt hô: "Phụ thân!"

      "Ai!" Trầm Tử Trai đáp tiếng, đem Hiền ca nhi ôm lên đảo quanh, mặt tươi cười : " Hiền ca nhi nhà ta trưởng thành rồi."

      Hiền ca nhi cười khanh khách, lúc này mới lòng gọi phụ thân.

      nhà ba người đoàn tụ hồi, liền cùng nhau dự tiệc.

      Lữ Bát Nương thấy Hạ Trọng Phương ra, chạy tới nhanh như mèo, bên tai nàng: "Vương phi, đường này đều là Vũ Văn Thực quấn lấy vương gia, nhưng ta quan sát lâu, thấy Vương Gia cực ít khi để ý tới nàng, đối với vương phi là toàn tâm toàn ý!"

      Nghe Lữ Bát Nương vậy, Hạ Trọng Phương mới tin Trầm Tử Trai dụ dỗ người kia, vì thấy Vũ Văn Thực đến dự tiệc, Hạ Trọng Phương liền hỏi Trầm Ngọc Tiên: "Công chúa Việt Quốc đâu? Nếu đến cửa, chính là khách, chúng ta cần phải tiếp đãi nàng chu đáo."

      Trầm Ngọc Tiên đáp: " tắm !"

      Vừa chuyện xong Vũ Văn Thực tới, lần này Hạ Trọng Phương khách khí mời nàng ngồi xuống, lại hàn huyên mấy câu.

      Vũ Văn Thực nhìn Hạ Trọng Phương, khen: "Vương phi xinh đẹp, chả trách Vương Gia để ý gì tới ta!"

      Trầm Tử Trai tiếp lời: " sớm với ngươi, vương phi của bổn vương tướng mạo xuất sắc, tính tình dịu dàng, so sánh ngươi quả thực bằng, ngươi còn tin."

      Hạ Trọng Phương nghe Trầm Tử Trai khích lệ mình trước mặt mọi người, khỏi đỏ ửng mặt, trong lòng cảm thấy rất thoải mái, nhưng miệng lại khiêm tốn : "Cũng chỉ là bạc liêuc chi tư, đâu có gì đáng khen?"

      "Ah, cách chuyện của Phương nương ra dáng văn nhân, học thức có tiến bộ nha!" Trầm Tử Trai lại khen Hạ Trọng Phương.

      Hạ Trọng Phương trừng mắt nhìn , nhưng rốt cuộc vẫn cảm thấy uất ức trong lòng mất ít.

      Tới lúc tiệc tan, Hạ Trọng Phương để Trầm Ngọc Tiên an bài chỗ ở cho Vũ Văn Thực, lại hỏi Phương ngự y và Lữ Bát Nương mấy câu, mắt thấy Hiền ca nhi nháo muốn ngủ, lúc này mới ôm trở về phòng trước.

      Trầm Tử Trai cũng theo Hạ Trọng Phương, hai người dỗ Hiền ca nhi ngủ, nhìn ngủ an ổn, dặn bảo bà vú chăm sóc cẩn thận, lúc này mới tay trong tay trở về phòng.

      Vào phòng, hai người tự mình tắm rửa tươm tất, lúc này mới ngồi vào trước án chuyện.

      Trầm Tử Trai với Hạ Trọng Phương:" Thiên Trạch theo ta ra khỏi kinh thành nhưng theo ta tới Việt Quốc, ra ta lệnh cho Thiên Trạch điều tra chuyện của Tứ Vương Gia. Đợi sáng mai vào cung, ta đem chuyện bẩm báo với Hoàng tổ phụ."

      Hạ Trọng Phương cũng cho Trầm Tử Trai biết chuyện Vương Du gả cho Trầm Tử Hữu, lại chuyện lần trước có người tin đồn khiến nàng phải xin Cảnh Tông Hoàng đế ra tay đè xuống mọi chuyện.

      Vừa chuyện, Hạ Trọng Phương vừa châm trà cho Trầm Tử Trai, lúc Trầm Tử Trai nhận lấy ly trà, thuận tay sờ sờ tay Hạ Trọng Phương, tay nàng trắng nõn, trong lòng khỏi khẽ động, nhìn Hạ Trọng Phương, thấy nàng eo thon, ngực đầy đặn, thu ba động lòng người, hai gò má hồng hào, bất tri bất giác mà ngây người.

      Hạ Trọng Phương bị Trầm Tử Trai nhìn đến mức tự chủ được mà cúi thấp đầu.

      Trầm Tử Trai thấy nàng xấu hổ, khỏi bật cười, năm tháng gặp, nàng lại giống như thiếu nữ rồi. cầm tay Hạ Trọng Phương, giọng : "Phương nương, mấy ngày này có nhớ Bổn vương ?"

      Hạ Trọng Phương rên tiếng : "Bận như vậy, có ai rảnh mà nhớ tới chàng?"

      Trầm Tử Trai dùng lực, kéo Hạ Trọng Phương vào lòng, hôn nàng, môi lưỡi đồng tiến, nhiệt liệt mà tỉ mỉ, hồi lâu mới buông ra, hỏi " muốn?"

      Hạ Trọng Phương đẩy cái : "Biết còn hỏi."

      "Rất nhớ rồi hả?" Trầm Tử Trai ôm Hạ Trọng Phương, bên tai nàng: "Bổn vương cũng rất muốn, rất muốn." xong, tay vén xiêm áo nàng lên.



      Chương 102:


      Hạ Trọng Phương đè tay Trầm Tử Trai lại, để cho cử động nữa, chỉ :"Ta có đồ cho chàng xem, trước tiên chàng tạm thả ta ra ."

      Lúc này, Trầm Tử Trai rất nghe lời mà buông tay ra, nhàng vuốt ve khuôn mặt Hạ Trọng Phương :" Lúc trước nhận được thư của nàng, nghe nàng Trầm Tử Hữu về kinh, trong lòng bổn vương rất lo sợ, sợ nhân lúc vương phủ có người, gây bất lợi cho nàng. Bây giờ trở lại thấy mọi người vẫn tốt, ta cũng yên lòng."

      Hạ Trọng Phương nghe vậy, tựa đầu vào ngực , cười : "Có phụ thân và mẫu thân ta ở đây, mọi việc ta đều thương nghị cùng bọn họ, cũng còn chịu đựng được." xong, xoay người tới ngăn kéo lấy ra cái hộp lớn, mở hộp để Trầm Tử Trai nhìn: "Đây là đồ ta thêu cho chàng, lần này vô cùng đầy đủ, nợ chàng."

      Trầm Tử Trai nhìn lên, thấy bên trong đặt mười hà bao, nhiều kiểu dáng, được thêu cực kỳ tinh xảo, cầm lên cái, nhìn kỹ rồi : "Thêu cái này cần phí bao nhiêu thời gian? Nàng từ từ thêu, năm thêu cái cũng được, chẳng lẽ bổn vương còn thúc giục nàng làm?"

      Hạ Trọng Phương cười : " Sau khi Vương Gia , buổi chiều cũng rảnh rỗi, ta liền thêu, bất tri bất giác, sau mấy tháng thêu được mười cái."

      Trầm Tử Trai cầm hà bao lên, nhìn kĩ rồi bỏ xuống, đến đống đồ mình mang về, lấy ra cái hộp , mang tới đưa cho Hạ Trọng Phương : "Đây là đồ cho nàng."

      Hạ Trọng Phương cầm lấy cái hộp , mở ra, thấy đó là chuỗi trân châu đồng tâm, hạt trân châu lớn bằng nhau, mượt mà sáng bóng, tất nhiên là nàng vô cùng vui mừng, cười : "Đây là đồ chàng mua cho ta sao?"

      Trầm Tử Trai lại cười : "Uh, đây là lần đầu tiên bổn vương mua đồ cho nàng." rồi cầm chuỗi hạt châu đồng tâm đeo lên cổ tay cho Hạ Trọng Phương, thấy tay Hạ Trọng Phương trắng noãn, tự chủ được liền nắm lấy.

      Khuôn mặt Hạ Trọng Phương ráng hồng, nhàng dựa vào ngực Trầm Tử Trai.

      Trầm Tử Trai gác cằm lên đầu Hạ Trọng Phương, ngửi hương thơm mái tóc nàng, ngửi lúc rồi cúi đầu, hôn lên trán nàng, đường từ trán hôn xuống, từ từ hôn đến bên môi, : "Phương nương, lần này ra ngoài, ta rất nhớ nhung nàng, hận được chắp cánh bay trở lại bên nàng."

      Hạ Trọng Phương cảm giác thân thể Trầm Tử Trai nóng lên, cũng động tình, : "Ta cũng nhớ Vương Gia."

      "Nhớ bao nhiêu?" Trầm Tử Trai hôn lên môi thơm, mút vào chút, hỏi thêm: "Có nhớ đến ngủ được ?"

      Tim Hạ Trọng Phương đập mạnh, ôm cổ Trầm Tử Trai, chủ động dâng môi thơm, chặn lại câu hỏi của Trầm Tử Trai.

      Trầm Tử Trai miệng đắng lưỡi khô, ngậm chặt đôi môi đỏ mọng của Hạ Trọng Phương, môi lưỡi cùng tiến, quên luôn cả câu hỏi.

      Phen này tiểu biệt thắng tân hôn, Trầm Tử Trai lửa nóng quanh người, mặt Hạ Trọng Phương cũng đỏ hồng như sắc hoa đào, thân thể cũng nóng hổi, hô hấp nóng rực, thở dốc, hô: "Vương Gia, Vương Gia, Tử Trai!"

      "Phương nương, tâm can của bổn vương!" Trầm Tử Trai nuốt trọn môi của Hạ Trọng Phương vào miệng, lưỡi quấn lấy cái lưỡi thơm mềm của nàng, dây dưa dứt.

      Hạ Trọng Phương yếu đuối tựa vào ngực Trầm Tử Trai, ngâm ra tiếng.

      Trầm Tử Trai ôm nàng thả lên giường, đưa tay cởi xiêm y của nàng, xé áo ngực, dừng ở nơi đỏ tươi của nàng, nhàng mút vào, tay khác vê nơi đẫy đà bên kia của nàng, nơi lửa nóng chống đỡ giữa hai chân Hạ Trọng Phương, ** thực cốt.

      Giờ là tháng chín, mặc dù đóng cửa sổ, vẫn có gió mát xuyên qua cửa sổ, Hạ Trọng Phương sợ lạnh, thân thể càng dính sát vào thân thể Trầm Tử Trai, lẩm bẩm hô: "Vương Gia!"

      "Ừm!" Trầm Tử Trai ôm chặt Hạ Trọng Phương, kéo chăn che lên hai người, hai người ở phía dưới chăn mền bắt đầu chuyển động.

      Ngày hôm sau, Trầm Tử Trai sảng khoái tinh thần mà rời giường, còn Hạ Trọng Phương lại thiếu chút nữa dậy nổi.

      ra Trầm Tử Trai muốn để Hạ Trọng Phương ngủ thêm lúc nữa, nhưng Hạ Trọng Phương nhớ còn phải vào cung cầu kiến Hoàng đế, nên ngủ tiếp, mà vội vàng đứng dậy chuẩn bị đồ ăn sáng.

      Trầm Tử Trai dùng xong đồ ăn sáng, liền gọi Vi Thiên Trạch vào cung cầu kiến Hoàng đế.

      Cảnh Tông Hoàng đế vừa lâm triều xong, nghe tin Trầm Tử Trai cầu kiến, biết muốn đến bẩm báo chuyện khi đến Việt Quốc thăm đáp lễ, liền tuyên vào.

      Trầm Tử Trai vào, bái kiến xong mới ngẩng đầu lên nhìn Cảnh Tông Hoàng đế, thấy tinh thần người còn tốt yên tâm, sau đó mới bẩm chuyện lần này đến Việt Quốc.

      Cảnh Tông Hoàng đế nghe được Việt Quốc dần dần cường đại, Hoàng đế mới đăng vị vô cùng trọng dụng năng thần (quan có năng lực), quốc lại ngay ngắn ràng, liền : "Việt Quốc là nước láng giềng, ta cũng phải giao hảo lung lạc, nhưng vì hai nước quá gần, cũng phải đề phòng."

      "Vâng" Trầm Tử Trai bẩm xong, lại chuyện Vũ Văn Thực cùng đến Cảnh quốc: "Nếu Vũ Văn Thực có thể chọn thần tử của Cảnh quốc để gả đến đây, hai nước là thông gia, quan hệ càng thêm chặt chẽ."

      Cảnh Tông Hoàng đế gật đầu : "Chuyện công chúa Việt Quốc gả cho Cảnh quốc giao cho con an bài."

      Trầm Tử Trai đáp vâng, lại : "Còn có chuyện khác con muốn bẩm báo Hoàng tổ phụ, có liên quan tới Tứ vương gia ."

      "Lão Tứ lại có chuyện gì?" Cảnh Tông Hoàng đế hơi kinh ngạc.

      Trầm Tử Trai lưỡng lự trình lên hai lá thư, : "Đây là hai lá thư mà năm đó Trần ngự y viết."

      Cảnh Tông Hoàng đế nhận lấy thư, mở ra xem ra.

      Trầm Tử Trai : " Lần đầu tiên tôn nhi trúng độc hoài nghi là do thái tử gây nên, vả lại chuyện thái tử thích Tôn nhi cũng là , hai phủ cũng trở mặt từ lâu. Khi đó Tôn nhi tự cho là mình sống được bao lâu nữa, sau lại được Phương nương cứu giúp, mới sống lại. Sau khi phu thê Vương Trạng nguyên hồi kinh, kinh thành lại có lời đồn Hoàng tổ phụ muốn gọi Tứ vương gia vào kinh. Khi đó, thái tử điện hạ cho Tử An cầm hai lá thư này đưa cho Tôn nhi, là năm đó Trần ngự y viết. Ở trong thư, Trần ngự y năm ấy phụng lệnh Tứ vương gia hại độc Tôn nhi. Tôn nhi tin, chỉ nghĩ là thái tử ngụy tạo chứng cớ muốn mê hoặc Tôn nhi, liền để mở chuyện này."

      Trầm Tử Trai xong chuyện lúc trước, lại tiếp: "Lần này, ra khỏi kinh thành, tôn nhi lệnh cho Thiên Trạch bí mật đến chỗ ở của Trần ngự y lục soát, tra lại chuyện Tứ vương gia hạ độc, ngờ lại tra xét ra mọi chuyện là . Thiên Trạch ở bên ngoài, còn có nhân chứng may mắn còn sống sau năm đó, là dược đồng theo Trần ngự y tên Trần Kiều."

      Trần Kiều năm nay mới 16 tuổi, bởi vì lúc theo Trần ngự y mới là dược đồng mười tuổi nên bị nhiều người chú ý, sau mới có thể sống sót.

      Cảnh Tông Hoàng đế nghe vậy, sắc mặt đại biến, lão Tứ rắp tâm hiểm ác như thế? Gây xích mích giữa phủ thái tử và Tề Vương phủ, ở giữa làm ngư ông đắc lợi?

      Rất nhanh, Cảnh Tông Hoàng đế liền triệu Vi Thiên Trạch và Trần Kiều vào tấn kiến.

      Từ trong cung ra, nét mặt Trầm Tử Trai hơi thả lỏng, lần này nhân chứng vật chứng đầy đủ, Hoàng tổ phụ cũng thể hoàn toàn tin? Tuy nay chuyện liên quan tới Tứ vương gia, Hoàng tổ phụ dễ dàng hạ quyết định mà nhanh chóng định tội Tứ vương gia, nhất định còn phải cho người điều tra lại chuyện năm đó. Nhưng trong khoảng thời gian này, Hoàng tổ phụ lập Tứ Vương Gia làm thái tử, càng lập Trầm Tử Hữu làm Hoàng thái tôn, mình cũng có thể mượn cơ hội này mà dưỡng tốt thân thể, đợi thời cơ.

      Hạ Trọng Phương vẫn ở trong phủ chờ đợi, thấy Trầm Tử Trai trở lại, vội hỏi "Mọi chuyện có thuận lợi ?"

      Trầm Tử Trai lại tỉ mỉ, cười : "Lần này, Tề Vương phủ có thể thở phào nhõm rồi." rồi cho gọi hai vị mưu sĩ tấn kiến, thương nghị công việc.

      Hạ Trọng Phương thấy bọn họ mật nghị, liền lui ra ngoài, gặp mấy người Lữ Bát Nương .

      Lúc này, Vi Thiên Trạch cũng dẫn Trần Kiều gặp Phương ngự y.

      Trần Kiều thấy Phương ngự y, liền thỉnh cầu: "Phương ngự y, xin người để cho tại hạ theo học bên cạnh người!"

      Phương ngự y thấy Tề Vương phủ rộng lớn, muốn trồng số loại dược thảo trong vườn Tề Vương phủ, giờ có Trần Kiều chăm sóc dược thảo, liền cười : "Như vậy theo ta học về dược thảo !"

      Vi Thiên Trạch an bài xong mọi chuyện cho Trần Kiều, lúc này mới gặp Tô Ngọc Diệp.

      Bên kia, Trầm Tử Hữu vừa được mật báo, Vi Thiên Trạch theo Trầm Tử Trai đến Việt Quốc, ngược lại là đến chỗ ở cũ của Trần ngự y, còn dẫn theo vị dược đồng về kinh. Hôm nay Trầm Tử Trai vào cung gặp hoàng đế, dẫn theo Vi Thiên Trạch và dược đồng Trần Kiều tấn kiến.

      Chuyện năm đó Tứ vương gia hạ độc, Trầm Tử Hữu cũng biết, nhưng nghe tin Trầm Tử Trai có hành động bất thường như vậy, nên nhanh chóng viết thư, mọi chuyện Trầm Tử Trai làm sau khi trở lại kinh thành, sau đó sai người thúc ngựa đưa tới chỗ Tứ vương gia.

      Bởi vì tháng mười là của sinh nhật Vi Thanh Mi, Vương Du chuẩn bị lễ thọ, vả lại bây giờ nàng ta gả cho Trầm Tử Hữu, cũng muốn nhân dịp sinh nhật Vi Thanh Mi mà thể được phong quang phen.

      Nha đầu Thị Cầm thấy Vương Du chuẩn bị lễ thọ, liền cười : "Người phu nhân thương nhất là nương tử, nương tử tặng cái gì cũng tốt, chỉ cần là nương tử tặng, phu nhân nhất định thích."

      Thị Cầm là a hoàn hồi môn của Vương Du, lúc trước Thái Phó phu nhân và Vi Thanh Mi dặn dò để nàng hầu hạ Vương Du cho tốt.

      Thị Cầm cũng biết, bởi vì thân thể Vương Du khỏe, nếu thể sinh dưỡng, chừng đến lúc đó nàng được làm thông phòng, sinh ra đứa bé nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của Vương Du. Bởi vậy nàng ta cực kỳ tận tâm hầu hạ Vương Du, dám chậm trễ.

      Ngược lại, Vương Du lại muốn biết Hạ Trọng Phương chuẩn bị lễ thọ gì, để còn chuẩn bị lễ vượt mặt Hạ Trọng Phương, nhất thời : "Tề vương trở về kinh thành, sáng mai Tứ công tử phải đến Tề Vương phủ chuyến, tự nhiên ta phải cùng. Đến lúc đó ngươi gặp Tiền ma ma và Thanh Trúc giúp ta hỏi thăm chút, xem vương phi đưa lễ thọ gì đến Vương gia."

      Thị Cầm đáp dạ, : "Theo nô tỳ thấy, phu nhân vô cùng thương nương tử, ngược lại vương phi vẫn thua kém chút."

      Vương Du nghe vậy cảm thấy rất sảng khoái, nhưng vẫn còn cố : "Ta sao so được với vương phi? Nàng là nữ nhi ruột thịt, mặc dù ta được nuôi dưỡng bên cạnh mẫu thân hai mươi năm, rốt cuộc cũng bằng."

      Thị Cầm lại trấn an nàng ta phen, cố gắng chứng minh cho Vương Du thấy Vi Thanh Mi thương nàng ta.

      Hai người chuyện Trầm Tử Hữu vào phòng, Thị Cầm vội lui xuống.

      Trầm Tử Hữu : "Sáng mai đến Tề Vương phủ, chúng ta cũng phải chuẩn bị quà tặng."

      Vương Du : " chuẩn bị rồi, phu quân yên tâm."

      Trầm Tử Hữu thấy trong phòng có người nào, kéo Vương Du đến bên cạnh, giọng : "Du nương, nếu nàng gả cho ta nên lòng với ta."

      Vương Du giương mắt : "Đây là tự nhiên."

      Trầm Tử Hữu nhìn Vương Du, : "Nàng có muốn vượt lên Tề vương phi, để nàng ta phải cúi đầu trước mặt nàng cả đời ?"

      Vương Du cũng biết oán khí của mình đối với Hạ Trọng Phương thể gạt được Trầm Tử Hữu, nên đáp: "Phu quân, tất cả những chuyện qua đều do vương phi đè ép ta, nếu có cơ hội có thể đè áp nàng, ta cũng muốn có."

      Trầm Tử Hữu cúi đầu, : "Vậy nàng hãy tìm cách ly gián Tề vương và vương phi. Nàng ta phải thân tỷ muội của nàng, nàng cũng cần quá quý nàng ta."

      Trong lòng Vương Du nhảy lộn, ra mọi chuyện đúng như mình dự liệu, phu quân vẫn luôn suy nghĩ muốn đè ép Tề vương, lên làm hoàng thái tôn. Nếu trở thành thái tôn, mình chính là thái tôn phi rồi, quả Hạ Trọng Phương chỉ có thể cúi đầu trước mình cả đời.

      Tác giả có lời muốn : Cập Nhật ~

      Last edited: 28/9/16
      Yoolirm Parkhuyenlaw68 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 103:

      Sáng sớm hôm sau, Trầm Tử Trai và Hạ Trọng Phươngđến thăm Hiền ca nhi có người báo phu thê Trầm Tử Hữu đến.

      Hạ Trọng Phương với Trầm Tử Trai: " tới kinh thành lâu nhưng nhân duyên tốt vô cùng, khắp nơi đều ôn hòa trung hậu, bây giờ nghe tin Vương Gia trở về, tự nhiên vội vàng tới gặp mặt."

      Trầm Tử Trai cho người mời Trầm Tử Hữu và Vương Du vào, lại với Hạ Trọng Phương: "Người tưởng như trung hậu chưa chắc trung hậu. cưới Du nương, cũng chưa hẳn là lòng."

      Hạ Trọng Phương :" Lúc trước phụ thân, mẫu thân cũng nghi ngờ có mưu đồ bất lương, nhưng sau khi cưới Du nương, đối với Du nương là toàn tâm toàn ý mà săn sóc, nên mẫu thân vừa nghi hoặc vừa hy vọng tâm với Du nương!"

      Trầm Tử Trai : "Mẫu thân cũng phí hết tâm huyết với Du nương rồi."

      Hạ Trọng Phương cảm thấy hơi ghen tuông, nhưng nghĩ lại bây giờ mình gả cho người rồi sinh con, có cuộc sống của chính mình, cần phải tranh sủng ái của phụ mẫu với Vương Du, bởi vậy thở dài : "Thôi, ta so đo với nàng."

      Rất nhanh, Tô Lương dẫn Trầm Tử Hữu và Vương Du tiến vào.

      Trầm Tử Hữu thấy ngồi bên cạnh Hạ Trọng Phương là nam tử tuấn tú, biết đây là Trầm Tử Trai, vội vàng tiến lên bái kiến, cười : "Bái kiến Tề vương!"

      "Miễn lễ, ngồi !" Trầm Tử Trai quan sát Trầm Tử Hữu, thấy quả nhiên là người có tướng trung hậu, khỏi thầm hừ tiếng, cái này mới là "Dĩ mạo mê người" ( lấy dáng dấp mê hoặc người)!

      Vương Du cũng bái kiến Hạ Trọng Phương, cười vương phi.

      Hạ Trọng Phương biết Vi Thanh Mi vẫn hi vọng nàng và Vương Du có thể chung sống giống như tỷ muội, bây giờ thấy Vương Du chịu chủ động tới cửa bái phỏng, cũng muốn làm nàng mất mặt, nên cũng thân thiết chào hỏi.

      chuyện lúc, Vương Du liền muốn gặp Hiền ca nhi, : "Khi gặp ta, mẫu thân luôn Hiền ca nhi đáng như thế nào, khiến cho lòng ta ngứa ngáy, rất muốn gặp lần."

      Hạ Trọng Phương thấy Trầm Tử Trai cùng Trầm Tử Hữu đến chút chuyện lý thú trong triều, dáng vẻ trò chuyện với nhau vui, liền mang Vương Du đến vườn tìm Hiền ca nhi.

      Phương ngự y định khai hoang các loại dược thảo trong vườn, nên lúc này cũng ở ngoài vườn, Hiền ca nhi thích đến vườn chơi nên cũng theo.

      Đợi khi hai người tới vườn, Hiền ca nhi vừa thấy Hạ Trọng Phương, liền chạy như bay đến, hô: "Mẫu thân!"

      "Nhìn chút, lại chạy đến đầu đầy mồ hôi!" Hạ Trọng Phương nhìn nhi tử lại giúp Hiền ca nhi lau mồ hôi, cười : "Bây giờ là tháng chín, ta còn muốn mặc nhiều thêm bộ quần áo còn con lại ngịch đến chày nhiều mồ hôi như vậy?"

      Bà vú và ma ma vội tiến lên : "Hiền ca nhi rất hiếu động, ngồi yên chỗ, mà thích chạy tới chạy lui nên ra nhiều mồ hôi."

      Hạ Trọng Phương dắt tay Hiền ca nhi, gọi Vương Du là dì.

      Khi Hiền ca nhi cười lên gò má trái có lúm đồng tiền, hết sức mê người, Vương Du cười : "Tông nhi có lúm đồng tiền ở má phải, Hiền ca nhi cũng có lúm đồng tiền ở má trái, thú vị."

      Nàng xong, lại hỏi " Cuối tháng là sinh thần của mẫu thân, vương phi định tặng cái gì? Vương phi cũng nên tặng cùng món quà với ta."

      Là ngươi nên tặng giống vương phi chúng ta mới phải! Tiền ma ma đứng bên thầm, vị Du nương này luôn là bộ cao cao tại thượng, nhưng phải biết rằng, người ngươi gả cũng chỉ là nhi tử của Tứ Vương Gia, tuần vệ lang nho . Vương phi của chúng ta gả cho Tề vương, phẩm cấp biết cao hơn ngươi gấp bao nhiêu lần?

      Hạ Trọng Phương nghĩ tính tình của Vương Du chính là như vậy, nghe vậy cũng để ý, đáp: "Mẫu thân thích sưu tầm ngọc thạch, ra ta tìm khối ngọc thạch lớn, ngọc thạch được tạc thành tượng tiên dâng đào, đến lúc đó đưa qua, có lẽ mẫu thân thích. Ta còm tự mình làm đôi giầy."

      Vương Du thấy Hạ Trọng Phương thẳng thắn như vậy, cũng : "Ta cũng làm giầy, cũng chuẩn bị phần lễ thọ, chỉ là ta vẫn hài lòng lắm, mấy ngày nay còn suy nghĩ xem có nên tặng thứ khác ."

      Hai người chuyện cùng nhau, hình như rạn nứt giữa họ từ từ biến mất. Nhưng hai người cũng biết, giữa bọn họ thể nào có tình cảm giống như tỷ muội bình thường được nữa.

      Tháng mười, sinh thần Vi Thanh Mi đến, bữa tiệc lần này, so lần trước còn náo nhiệt hơn chút.

      Trong bữa tiệc Hiền ca nhi rất vui vẻ đùa giỡn, chọc cho mọi người cười ha ha.

      Vương Du ngồi bên cạnh Vi Thanh Mi, nghe người ta khích lệ nàng có phúc lớn, gả cho lang quân tốt ,..v...v...

      Vì lễ thọ này, Vương Du cũng chuẩn bị ngọc thạch, là tượng bát tiên chúc thọ, vượt lên tiên hiến đào của Hạ Trọng Phương, được Vi Thanh Mi tán thưởng, trong lòng rất vui, vì vậy cũng biểu lộ sắc mặt vui mừng.

      Vi Thanh Mi thấy Vương Du hề bị bệnh nữa, lại cùng mọi người chuyện trò vui vẻ, tất nhiên rất vui mừng, chỉ mong Vương Du có thể sinh hạ trai , về sau có nơi để nương tựa, mình cũng phải vì nàng mà ưu tâm nữa.

      Trong bữa tiệc có mấy phu nhân vụng trộm phỏng đoán, bây giờ thái tử chết bệnh, hoàng thượng phải lập thái tử khác, chừng lập Tứ Vương Gia . Mà Trầm Tử Hữu là nhi tử lớn nhất của Tứ Vương Gia, tương lai chừng lên làm thái tử. Đến lúc đó, Vương Du chính là thái tử phi. Lúc này cố gắng lấy lòng nàng, cũng phải để lại ấn tượng tốt, coi như lót đường trước cho nhi tử.

      Cũng có phu nhân đoán Hoàng đế sủng ái Trầm Tử Trai, cũng có thể lập Hoàng thái tôn, cũng lấy lòng Hạ Trọng Phương.

      Về phần Vi Thanh Mi, dù sau này Trầm Tử Hữu thượng vị, hay là Trầm Tử Trai thượng vị, nàng đều yên ổn ở vị trí nhạc mẫu. Các vị phu nhân mượn sinh thần lần này cũng cố hết sức lấy lòng nàng.

      Để Hiền ca nhi ngủ trưa, Hạ Trọng Phương cùng bà vú và ma ma ôm Hiền ca nhi đến sương phòng ngủ.

      Đợi an trí cho Hiền ca nhi xong, Hạ Trọng Phương liền dẫn hai nha đầu đến bữa tiệc. tới nửa đường, lại gặp Vương Du.

      Vương Du : "Phương nương, ta muốn tìm ngươi chuyện!"

      Bên kia, lại có người mật báo cho Trầm Tử Trai biết, Hạ Trọng Phương và Vương Du làm rùm beng ở tây sương phòng.

      Trầm Tử Trai ngẩn ra, hôm nay là sinh thần của Vi Thanh Mi, nếu biết được hai nữ nhi gây gổ, phá hỏng tâm tình của bà. suy nghĩ, quyết định xem chút, bởi vậy mượn cớ rời chỗ, đến tây trong sương phòng.

      Vương Du cho nha hoàn ra ngoài, cùng Hạ Trọng Phương vào tây sương phòng, đóng cửa phòng, ngồi xuống mới : "Phương nương, ta vốn muốn với ngươi chuyện này, nhưng lại sợ truyền ra ngoài, gây bất lợi cho ngươi, làm sao hơn được chỉ đành phải tới hỏi ngươi."

      Hạ Trọng Phương ngẩn ra : "Chuyện gì?"

      Vương Du chọn ngôn từ, mặt có vẻ khó khăn, lâu sau mới : "Ta vừa mới đến gian thay đồ, trì hoãn ở đó lúc có hai ma ma, có lẽ họ cho là bên trong có người nên đứng ở phòng ngoài chuyện."

      Hạ Trọng Phương hiểu ra sao, nhìn Vương Du : "Du nương, ngươi có việc gì cứ việc thẳng."

      Vương Du cắn cắn môi : "Hai ma ma , vào sinh thần năm ngoái của mẫu thân, trong lúc vô tình họ bắt gặp ngươi và Trầm Tử An chuyện ở bên ngoài sương phòng, sau lại trước sau vào sương phòng, biết có chuyện này ?"

      " hưu vượn? Là hai ma ma nào , tra được phải đánh chết họ." Hạ Trọng Phương giận dữ .

      Vương Du : "Phương nương, ngươi nên tức giận, thể làm gì khác hơn là ngươi nhớ nghĩ xem, vào sinh thần lần trước của nương, ngươi chuyện riêng với Trầm Tử An sao? Hai ma ma còn chỉ bắt gặp ở ngoài cửa."

      Hạ Trọng Phương kinh nghi, lần trước vào sinh thần Vi Thanh Mi đúng là nàng gặp Trầm Tử An, cũng lấy lý do Trầm Tử An đùa giỡn nàng, khuyên Vi Thanh Mi ngăn Vương Du, để Vương Du gả cho Trầm Tử An.

      Lúc nàng bị Trầm Tử An ngăn lại, chẳng lẽ bị hai ma ma nhìn thấy?

      Vương Du thấy Hạ Trọng Phương đáp, liền lại : "Phương nương, ngươi cũng đừng phủ nhận, lúc đó Trầm Tử An mượn cớ rời chỗ, sau lại vội vã tới chỗ ngồi rồi cùng phụ thân cáo từ, còn có người nhìn thấy môi bị cắn đến rách da." Rồi giọng : "Nếu đùa giỡn ngươi...ngươi nên cho phụ thân mẫu thân biết, chuyện xảy ra năm, đột nhiên bị người lật lại, nếu truyền tới tai Vương Gia trong tai, chừng dẫn tới hiểu lầm."

      Hạ Trọng Phương căm tức : "Bây giờ phải cho phụ thân mẫu thân, để cho bọn họ tìm ra hai ma ma tới đối chứng."

      Vương Du thấy Hạ Trọng Phương mắc mưu, lừa nàng : "Phương nương, ta , lần trước ta nhìn Hiền ca nhi kĩ chút, bởi vì lần đó khi tới đây, ta cũng nhìn thấy ngươi và Trầm Tử An đứng chuyện đường , cũng nhìn thấy lôi kéo ngươi."

      Đến đây, Hạ Trọng Phương cũng vô pháp phủ nhận, chỉ đành phải : "Lần trước tới đây chúc thọ, bởi vì Hiền ca nhi buồn ngủ, ta cùng con trở về phòng, sau định trở về chỗ ngồi, quả bị Trầm Tử An ngăn lại mấy câu, về phần cái gì mà trước sau trở về sương phòng, quả thực là hoang đường. Còn chuyện môi rách da hề có quan hệ cùng ta. Khi đó với ta mấy câu vô lễ, ta cũng cho mẫu thân. Cũng vì vậy, mẫu thân biết với ngươi phải là lương phối, mới quyết định kéo dài hôn của các ngươi. Nếu , ngươi gả cho , bây giờ còn biết như thế nào cho phải!"

      Vương Du vừa nghe, la ầm lên: "Hóa ra là ngươi giở trò, trách được mẫu thân đột nhiên tìm cớ kéo dài hôn , cho ta gả cho Trầm Tử An! Phương nương, ngươi gả cho Vương Gia rồi, cần gì trêu chọc Trầm Tử An?"

      Hạ Trọng Phương : "Du nương, phải là ta chọc giận , là vô lễ. Cũng chỉ là mấy câu, hôm nay ma ma loạn truyền tin đồn như vậy, tự nhiên cần phải cho mẫu thân biết để mẫu thân làm sáng tỏ."

      Vương Du cười lạnh : "Phương nương, việc này của ngươi và Trầm Tử An, Vương Gia biết ? Lại , ngươi sao dám cho Vương Gia biết đây? Còn việc Quý Minh Xuân ba lần bốn lượt dây dưa với ngươi, ngươi chưa thành hôn mà có con. . . . . . , ngươi cũng dám cho Vương Gia biết ? Chỉ sợ Vương Gia biết, vị trí vương phi này ngươi cũng đừng mong làm nữa."

      Hạ Trọng Phương tức giận : "Du nương, ngươi cái gì vậy?"

      Nàng vừa dứt lời, tiếng cửa phòng bị đẩy mạnh vang lên, Trầm Tử Trai trầm mặt bước vào phòng, hét lên với Vương Du: "Cút!"

      Vương Du vừa thấy Trầm Tử Trai, lập tức đứng dậy , lúc , khóe miệng có chút ý cười.

      Trầm Tử Trai đứng trước mặt Hạ Trọng Phương, hỏi "Những gì nàng vừa ?"

      Hạ Trọng Phương ngẩn ra, lập tức tức giận : "Vương Gia đứng ngoài cửa sổ nghe lén?"

      Trầm Tử Trai cả giận : "Bổn vương chỉ hỏi nàng, những gì nàng nhưng ?"

      Hạ Trọng Phương nhìn Trầm Tử Trai : "Chẳng lẽ Vương Gia tin ta?"

      Trầm Tử Trai nổi lên lòng nghi ngờ, : "Bổn vương tin tưởng, nhưng là Bổn vương chưa phá thân ngươi, ngươi mang thai,. Hơn nữa, phải là ngay trước mặt Du nương, chính miệng ngươi thừa nhận Trầm Tử An và ngươi có dây dưa sao? Chuyện này, ngươi vẫn gạt Bổn vương . Lúc đó ngươi chỉ thuyết phục phu nhân, để phu nhân kéo dài hôn của Du nương, hoá ra là thuyết phục như vậy."

      Hạ Trọng Phương uất ức, la ầm lên: "Ngươi hoài nghi Hiền ca nhi phải con ngươi?"

      khi Trầm Tử Trai nổi lên lòng nghi ngờ, cũng vô pháp ngăn lại, lạnh lùng : "Hiền ca nhi cực kỳ giống phu nhân, cũng giống bổn vương."

      Hạ Trọng Phương chỉ vào Trầm Tử Trai : " ràng mấy ngày trước ngươi còn , Hiền ca nhi càng lúc càng giống ngươi."

      Trầm Tử Trai lạnh mặt : "Khi đó Bổn vương thương Hiền ca nhi mới như vậy."

      Trong đầu Hạ Trọng Phương như có gì đó rầm rầm vang dội, vừa giận vừa hờn vừa hận, bật thốt lên: "Vương Gia nếu tin ta, đưa cho ta hưu thư là được!"
      Last edited: 28/9/16
      Yoolirm Park, huyenlaw68, kabi_ng0k3 others thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Chương 104:

      Editor: Krystal99


      "Phương nương, đối với ngươi mà đến tột cùng hòa ly có ích lợi gì, ngươi lần lại hai muốn hòa ly, đây là uy hiếp bổn vương, cho là bổn vương dám cùng cách với ngươi phải ?" Trầm Tử Trai nhìn chằm chằm Hạ Trọng Phương : "Nếu vị trí Tề vương phi này với ngươi đáng xu, bổn vương thành toàn cho ngươi,"

      Vừa lúc nãy Hạ Trọng Phương chỉ là tức giận nhất thời, vẫn muốn cùng cách, chỉ cho là đến việc hòa ly, Trầm Tử Trai phải dụ dỗ, xin lỗi nàng, sau đó nàng lại giải thích lại mọi chuyện, giữa hai người còn hiểu lầm nữa. Vả lại Vương Du là thê tử của Trầm Tử Hữu, thân phận của nàng là như vậy, những gì nàng Trầm Tử Trai cũng tin tưởng hoàn toàn. ngờ Trầm Tử Trai lại tin tưởng lời nàng ta, nhất thời khỏi bối rối.

      Trầm Tử Trai thấy Hạ Trọng Phương thêm gì nữa, liền cười lạnh : "Thế nào, lại bỏ được vị trí Tề vương phi?"

      Hạ Trọng Phương cố gắng tỉnh táo lại, cắn môi : "Vương Gia, Du nương và ta luôn bất hòa, đây là kế ly gián của nàng, chàng tin tưởng?"

      Trầm Tử Trai hừ lạnh : " Bổn vương cũng tin lời của Du nương, nhưng chuyện của Trầm Tử An là do chính miệng ngươi thừa nhận, ngươi bổn vương phải nghĩ thế nào?"

      Mặt Hạ Trọng Phương sung huyết đỏ bừng, oán hận : "Vương Gia, người biết đây là kế ly gián của Du nương, lại nguyện ý trúng kế sao?"

      " Mặc dù Du nương có ý tốt, nhưng lời của nàng ta cũng phải là có đạo lý . Ngươi và bổn vương cũng phải là lương phối." Trầm Tử Trai ủ dột .

      Suy nghĩ của Hạ Trọng Phương có chút lộn xộn, quýnh lên : "Vương Gia muốn hưu ta sao? Những lời hứa hẹn lúc trước, tất cả đều là giả sao?"

      Trầm Tử Trai trầm giọng : "Phương nương, chuyện hòa ly là tự ngươi ra, Bổn vương chỉ muốn thành toàn cho ngươi lần mà thôi."

      Hạ Trọng Phương dám tin, thốt lên: "Còn Hiền ca nhi?”

      Trầm Tử Trai như đấu tranh, lâu sau mới : " Bổn vương cho người đưa thư hòa ly đến Vương gia, còn Hiền ca nhi sau này do ngươi nuôi dưỡng ."

      Hạ Trọng Phương tin Trầm Tử Trai ra những lời như vậy, lại dám tin thực hưu nàng, chỉ ngơ ngác lẩm bẩm: "Đây là nằm mơ thôi, phải ?"

      Vương Du chỉ giả vờ nên ra nhanh chóng quay lại, lúc này đứng ở trước cửa, đợi khi nghe được lời ngoan tuyệt của Trầm Tử Trai, thấy quyết vứt bỏ Hạ Trọng Phương rồi, thở dài, xoay người rời .

      Trầm Tử Trai nghe thấy tiếng động ngoài cửa, biết Vương Du , liền phẩy tay áo cái, cũng đẩy cửa ra.

      Sau đó, Trầm Tử Trai chào mà , về thẳng Tề Vương phủ.

      Nghe được tin Trầm Tử Trai trở lại, hai vị mưu sĩ của liền đến thư phòng bàn chuyện.

      mặt Trầm Tử Trai nhìn ra hỉ nộ, chỉ phân phó Kiều Thiệu Nguyên: "Kiều sư gia, ngươi giúp Bổn vương viết phong thư hòa ly sau đó đưa đến phủ Nội Vụ lập hồ sơ, lại đưa phần đến Vương gia ."

      Kiều Thiệu Nguyên ngạc nhiên, hồi lâu sau mới : "Vương Gia muốn hưu vương phi?"

      Trầm Tử Trai cười khổ : "Khi ta rời chỗ để đến tây trong sương phòng, cũng là khi đường , ta nhận được mật báo, trong kinh thành Trầm Tử Hữu chưởng quản Binh bộ, bây giờ có ý liên kết binh mã Ngũ Thành, chỉ đợi đến cuối năm phát động. Đến lúc đó, ở đây, Tứ Vương Gia lĩnh tư binh ở bên ngoài kinh thành tiếp ứng, phụ tử liên thủ, Bổn vương có thể chống lại ? Hôm nay ta hưu Phương nương, ngộ nhỡ Bổn vương có mệnh hệ gì, mẫu tử Phương nương nhờ vào thế lực của Vương Trạng nguyên còn có thể sống sót."

      Kiều Thiệu Nguyên kinh hãi : "Trầm Tử Hữu cấu kết với Binh bộ và sở binh mã Ngũ Thành, ý đồ bất chính, người phải bẩm báo với hoàng thượng mới đúng."

      Trầm Tử Trai lắc đầu : "Trầm Tử Hữu là tuần vệ lang hoàng thượng chính miệng ngự phong, giao hảo với người của sở binh mã Ngũ Thành cũng có gì kỳ quái, nếu Bổn vương đến việc này trước mặt hoàng thượng, chưa chắc hoàng thượng tin lời của Bổn vương. Về chuyện cấu kết với Binh bộ, Bổn vương cũng có bằng chứng cụ thể. Bây giờ ta chỉ sợ hoàng thượng còn chưa điều tra ràng chuyện Tứ Vương Gia hạ độc, Trầm Tử Hữu khống chế được Kinh Thành."

      Kiều Thiệu Nguyên suy nghĩ chút, : "Bây giờ cũng chỉ có thể tìm cách khiến hoàng thượng thấy bộ mặt của Trầm Tử Hữu thôi."

      Trầm Tử Trai : "Kể từ khi phụ thân, mẫu thân chết bệnh, Bổn vương vẫn luôn bị quản chế, lại có hai lần trúng độc, từng bước đều đối diện với nguy cơ. Lần này, nếu ta được phong Hoàng thái tôn, lại phải phụ thuộc vào kẻ khác, Bổn vương tình nguyện chết chứ sống tạm bợ như thế này nữa."

      Sau đó, Trầm Tử Trai nhanh chóng tìm gặp Vi Thiên Trạch, để bàn chuyện, : "Bây giờ ta chỉ có thể hưu Phương nương, rồi tìm cách đánh bại Trầm Tử Hữu. Đến lúc đó ngươi lấy lý do ta hưu Phương nương mà làm ầm lên để khỏi Tề Vương phủ, chờ khi Trầm Tử Hữu thực mưu đồ bất chính, nhất định phải bắt giữ ."

      Từ lần cùng Trầm Tử Trai ra khỏi kinh thành, nghe lệnh điều tra chuyện Tứ Vương Gia hạ độc, lại thêm thời gian này luôn quan sát Trầm Tử Trai, ngược lại Vi Thiên Trạch phát , Trầm Tử Trai là người có mưu lược và thủ đoạn, hề giống bộ dạng bệnh yếu bên ngoài. Lúc này nghe phân phó, tất nhiên vội đáp ứng.

      Ở Vương gia, Vương Tinh Huy và
      [​IMG]
      Yoolirm Park, huyenlaw68vo tam thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 105:

      Editor: Krystal99


      Ngày hôm sau, Trầm Tử Trai cho người đưa thư hòa ly đến Vương gia.

      Sau khi tin tức bị truyền ra tất cả các phủ ở kinh thành đều nghị luận ầm ĩ, cũng có chút dám tin, tuy phu thê cũng có lúc cãi vã nhưng đâu đến nỗi phải hòa ly.

      Bên ngoài lời đồn lại nổi lên tứ phía, Hiền ca nhi là đứa bé sinh đủ tháng, Hạ Trọng Phương mang thai con của người khác mà gả vào Tề Vương phủ, Tề vương biết được, thể nhịn nữa, lúc này mới hưu thê.

      Trầm Tử Trai nghe được lời đồn, lại tức giận, ngộ nhỡ mình thể thành công, tới lúc đó tự nhiên Vương gia nghĩ cách chứng minh Hiền ca nhi đúng là nhi tử của người khác, phải là nhi tử của mình. Như vậy mới có thể bảo vệ mẫu tử Phương nương.

      Trầm Ngọc Tiên tin Hiền ca nhi phải là nhi tử của Trầm Tử Trai nên xông thẳng vào thư phòng, tức giận : "Ca ca, người muốn hưu tẩu tử có thể cưới người khác, ta quan tâm, nhưng Hiền ca nhi là huyết mạch của vương phủ, sao có thể để Hiền ca nhi ở lại Vương gia? Người cần, ta cần. Ta đón về."

      Trầm Tử Trai trầm giọng : "Muội muội, những năm này chúng ta làm gì mới vượt qua được? Ca ca có thể sống đến tại dễ dàng gì rồi. Ta quyết định như vậy đều vì muốn tốt cho mọi người, người khác tin ca ca, nhưng ngươi phải tin tưởng ta."

      Trầm Tử Trai nghĩ dù sao Phương Chấp Bình cũng là người của Phương gia, sau này dù chuyện có xảy ra như thế nào, Phương Chấp Bình có thể thông qua Phương gia, cầu xin Tiểu Ngọc Lan bảo vệ cho Trầm Ngọc Tiên, dù sao Trầm Ngọc Tiên mang thai, đối với số người cũng tạo thành uy hiếp.

      Trầm Ngọc Tiên nghe Trầm Tử Trai vậy, nhớ tới những chuyện trải qua, chợt mũi cay xè, từ lúc cha mẹ qua đời, hai huynh muội vẫn luôn phải nỗ lực mới tới được hôm nay, mắt thấy ca ca có hi vọng trở thành Hoàng thái tôn, lại xuất thêm Trầm Tử Hữu.

      Trầm Tử Trai thấy Trầm Ngọc Tiên thêm gì nữa, liền : "Ngươi xuống , tất cả có ca ca!"

      Trầm Ngọc Tiên nhìn Trầm Tử Trai chút rồi lui xuống.

      Thái Phó phu nhân nghe được tin Trầm Tử Trai hưu thê, cũng có chút dám tin, nàng luôn luôn thương Hạ Trọng Phương nên lập tức cho người chuẩn bị kiệu ngựa, tới Vương gia hỏi thăm tình hình.

      Vi Thanh Mi trấn an Hạ Trọng Phương, nghe tin Thái Phó phu nhân tới, vội ra ngoài nghênh đón Thái Phó phu nhân vào.

      Thái Phó phu nhân vào phòng, thấy mặc dù mắt Hạ Trọng Phương sưng đỏ, nhưng khóc, chỉ hô tiếng Phương nương, liền thở dài .

      "Tổ mẫu!" Hạ Trọng Phương bật thốt lên, giọng tràn đầy uất ức.

      Vi Thanh Mi sớm để a hoàn ra ngoài, tự mình rót trà đưa cho Thái Phó phu nhân.

      Thái Phó phu nhân nhận lấy, lúc này mới hỏi nguyên do khiến Hạ Trọng Phương và Trầm Tử Trai gây gổ.

      Hạ Trọng Phương lại mọi chuyện, rồi : "Chuyện Vương Gia muốn hưu con, chỉ sợ là kể từ khi trở lại từ Việt Quốc nghĩ tới, tuyệt chỉ là nghe Du nương vài lời đồn, liền trong nháy mắt quyết định hưu thê."

      Thái Phó phu nhân cũng biết gần đây Cảnh Tông Hoàng đế khá coi trọng Trầm Tử Hữu, chừng để Tứ Vương Gia làm thái tử, hoặc là phong Trầm Tử Hữu làm Hoàng thái tôn. Nhưng lúc này Trầm Tử Trai hưu Hạ Trọng Phương, chính là buông tha cho mối liên kết cùng Vương gia, Vi gia và Giản gia, công chúa Việt Quốc có thể bù đắp được cả Tam Gia sao?

      Vi Thanh Mi lại : "Việt Quốc cách Cảnh quốc gần, nếu dẫn binh đến kinh thành chỉ cần hơn 1 tuần liền tới, so với Tứ Vương Gia ở phong địa đưa binh đến Kinh Thành, phải sớm hơn tháng."

      Cũng là , nếu Trầm Tử Trai thành thân cùng công chúa Việt Quốc, khi Kinh Thành có biến, có thể nhờ Việt Quốc chi binh, tranh cơ hội.

      Hạ Trọng Phương có chút nản lòng thoái chí, lúc trước vì muốn liên kết với Vi gia, Trầm Tử Trai liền tiếc gạt nàng, muốn nạp Vương Du làm trắc phi, bây giờ vì muốn lấy được trợ giúp từ Việt Quốc, lại tiếc mà hưu nàng, người như vậy sao xứng là phu quân? Sao có thể phó thác cả đời?

      Quý Minh Xuân nghe tin Trầm Tử Trai và Hạ Trọng Phương hòa ly, liền cùng Trần Hiên mật nghị, sau đó cầm danh thiếp đến Vương gia cầu kiến Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi.

      Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi vốn gặp Quý Minh Xuân, nhưng sau đó quản gia vào bẩm lại: "Lão gia, phu nhân, Quý lang quân này , chuyện lần này có liên quan tới Hiền ca nhi, mong lão gia và phu nhân gặp lần."

      Vương Tinh Huy kinh ngạc, suy nghĩ chút : "Mời vào!"

      Quý Minh Xuân sắp xếp lại đống suy nghĩ trong đầu, đợi khi vào Vương gia, thấy Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi, liền trực tiếp : "Hiền ca nhi là nhi tử của ta!"

      Lời của Quý Minh Xuân đúng là khiến long trời lở đất.

      Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi hai mặt nhìn nhau, sao có thể tin tưởng?

      Quý Minh Xuân : "Thử hỏi, Tề vương bệnh mấy năm, vẫn
      [​IMG]
      Yoolirm Parkhuyenlaw68 thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 106:

      Trong hoàng cung, Cảnh Tông Hoàng đế vừa nhận được mật báo, là chuyện có liên quan tới việc năm đó Tứ Vương Gia hạ độc, còn có những việc mà chuẩn bị phong, cùng những tai mắt mấy năm nay sắp đặt ở kinh thành.

      Cảnh Tông Hoàng đế nhìn mật báo, đứng trước cửa sổ thở dài cái, nhất thời gọi La đạo trưởng tấn kiến.

      La đạo trưởng rất nhanh tới nơi, sau khi hành lễ mới ngẩng đầu lên : "Hoàng thượng kêu lão đạo tới đây, là có gì phân phó"

      Cảnh Tông Hoàng đế thở dài : "Lão đạo, ngươi cho trẫm nghe chút, trong những nhi tử và tôn nhi của trẫm, ai mới có tướng đế vương?"

      La đạo trưởng cười : "Lão đạo cũng gặp qua tất cả nhi tử và tôn nhi của hoàng thượng, khó mà !"

      ra trong lòng Cảnh Tông Hoàng đế có quyết định, nhưng vẫn còn do dự, muốn cùng La đạo trưởng thảo luận phen để xác định mà thôi, nên : "Chỉ cần xem lão Tứ, còn về phía mấy tôn nhi chính là Tử Hữu và Tử Trai thôi."

      La đạo trưởng trầm tư, ra trong lòng cũng có quyết định, bây giờ thiên hạ thái bình, Hoàng đế cũng cần phải quá háo chiến và cường thế, chỉ cần đó là người có thể thủ thành, bảo vệ vị trí Hoàng đế, dân chúng cũng có phúc. Tứ Vương Gia là người có đại tài, nhưng lòng dạ ác độc, khi đăng vị, chỉ sợ muốn làm bá chủ phương, tiến đánh chung quanh, lúc đó tất nhiên dân chúng có ngày lành. Về phần Trầm Tử Hữu, trong ngoài đồng nhất, bên ngoài dường như là người trung hậu, kì thực lại vô cùng phúc hắc. Trầm Tử Trai nửa trước đời nhấp nhô. . . . . .

      La đạo trưởng nghĩ, lại nghĩ đến Hạ Trọng Phương, hai, này lão đạo suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Bây giờ báo đáp ân cứu mạng năm đó, còn lúc nào để báo đáp đây?

      Cảnh Tông Hoàng đế thấy La đạo trưởng trầm tư, cũng thúc giục, chỉ lẳng lặng uống trà.

      La đạo trưởng thở dài, cuối cùng mở miệng : "Theo lão đạo, Tề vương phi có quốc mẫu chi tướng, Hiền ca nhi cũng là nhân trung chi long."

      Cảnh Tông Hoàng đế nghe vậy, : "Nhưng vị vương phi quốc mẫu chi tướng này mới vừa bị Tử Trai hưu!"

      La đạo trưởng ngửa đầu : "Hưu có thể hợp lại! Nhớ ngày đó, nếu phải nhờ vương phi, Tề vương hai lần trúng độc còn có thể sống tới ngày nay?"

      Cảnh Tông Hoàng đế cười ha ha đáp: "Cũng đúng."

      Vừa chuyện, Cảnh Tông Hoàng đế vừa tuyên nội thị vào, : " phủ Nội Vụ hỏi thư hòa ly của Tề vương lập hồ sơ chưa, nếu có cầm tới cho trẫm xem chút."

      Nội thị vội tới phủ Nội Vụ, hỏi về thư hòa ly, vì đây là ý của hoàng thượng, phủ Nội Vụ cũng dám lập hồ sơ, mà tự rút thư hòa ly, đưa đến trước mặt Hoàng đế.

      Cảnh Tông Hoàng đế nhìn chút, lại phân phó nội thị : "Đến Vương gia , đem phần thư hòa ly còn lại mà Tề vương đưa cho vương phi mang vào cung ."

      Nội thị tự mình đến Vương gia , Trầm Tử Trai cũng dẫn Hạ Trọng Phương và Hiền ca nhi vào cung.

      Cảnh Tông Hoàng đế nghe tin nhà ba người của Trầm Tử Trai vào cung, cũng tuyên vào luôn, chỉ với La đạo trưởng: "Bây giờ là gần cuối năm, trẫm cũng muốn Kinh Thành máu chảy thành sông, mà muốn nhà nhà được sống yên ổn."

      Cảnh Tông Hoàng đế thở dài, nếu Tử Hữu dẫn người của binh bộ bức vua thoái vị, phải tổn hại nhiều quan viên võ tướng, điểm tốt nhất là như vậy đả thương căn cơ Kinh Thành, chẳng phải là. . . . . . Vả lại những người này của Binh bộ, cũng phải từ từ xử lý, thể tận diệt.

      La đạo trưởng : "Hoàng thượng minh, tất nhiên mọi người cần được sống yên ổn qua năm."

      Cảnh Tông Hoàng đế gật đầu, lại cùng La đạo trưởng thảo luận chuyện dưỡng sinh. Sau nửa canh giờ, nội thị thúc ngựa mang thư hòa ly mà Trầm Tử Trai viết từ Vương gia vào cung.

      Cảnh Tông Hoàng đế thấy hai phần thư hòa ly đều ở đây, lúc này mới tuyên Trầm Tử Trai, Hạ Trọng Phương và Hiền ca nhi tấn kiến.

      Đợi nhà ba người tiến vào, Cảnh Tông Hoàng đế hừ : "Tử Trai, lấy lại thư hòa ly !"

      Trầm Tử Trai giương mắt, vừa mừng vừa sợ, như vậy là Hoàng tổ phụ muốn giúp đỡ mình, vì chuyện phong Hoàng thái tôn mà để cho nhà mình rơi vào nguy hiểm?

      Cảnh Tông Hoàng đế : " có tiền đồ, sợ Tử Hữu liên kết với Binh bộ và người của sở binh mã Ngũ Thành bức vua thoái vị, sau đó giết các ngươi sao? Ngươi còn có thể tra được chuyện, chẳng lẽ trẫm lại biết? Dù sao Tử Hữu mới đến Kinh Thành thời gian ngắn, vả lại quá vội vàng, luôn để lộ dấu vết."

      "Hoàng tổ phụ!" Trầm Tử Trai run giọng kêu câu, tiến lên nhận thư hòa ly, xé nát.

      Hạ Trọng Phương nhìn Trầm Tử Trai, có chút trố mắt.

      Cảnh Tông Hoàng đế thấy Hiền ca nhi hoạt bát bằng
      [​IMG]
      Yoolirm Parkhuyenlaw68 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :