1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thỉnh nghiêm túc ngựa đực - Tam Thiên Lưu Ly (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 75: Nhân loại ngu xuẩn!

      Jarrett liền vội vàng nhét sủng vật gây họa của mình về bên trong gian, rồi sau đó chỉ thấy, tỷ tỷ nhà bị ép thành "Hình chữ đại" phục xuống đất, cho đến khi sức nặng người biến mất, mới đầu đầy bụi đất bò dậy, liên tiếp ho khan : "Sao, chuyện gì xảy ra? Tình huống gì thế? Trời giáng thiên thạch?"

      ''... ....'' Jarrett đành lòng nhìn thẳng, nghiêng đầu , ''Là Chít Chít....''

      "Hả? Tỷ đắc tội nó?" Thang Mộ đứng lên vỗ vỗ bụi đất người, lại móc khăn tay ra xoa xoa mặt, trong lòng thầm may mắn, may nhờ có tố chất thân thể tốt, nếu nàng sớm bị ép thành nhân bánh thịt.

      "Nó. . . . . . Đại khái chỉ là muốn làm nũng với tỷ. . . . . ."

      sai, Jarrett đưa cho Chít Chít chỉ thị chính là 'nắm lấy thời cơ liền làm nũng với tỷ tỷ, thu hút chú ý của đối phương', nhưng mà. . . . . . quên mất phương thức nũng nịu của sủng vật nhà mình là kinh thiên động địa thế nào, thế cho nên, bị chơi xỏ rồi.

      Giờ phút này, trong tim của tràn đầy cảm giác áy náy thể ra, vô cùng muốn phỉ nhổ chính mình, thế nhưng bất kể thế nào cũng thể , được làm, ít nhất là tại, thể lộ ra bất kỳ sơ hở nào -- muốn bị tỷ tỷ ghét bỏ, tuyệt đối.

      ". . . . . . Jerry, tỷ nghiêm túc." Thang Mộ nghiêm mặt : "đệ nên cho nó giảm cân ."

      "Đệ hiểu, ngày mai bắt đầu." Tự cảm giác vô cùng chột dạ , Jarrett lập tức đảm bảo.

      ". . . . . ." Trong gian sủng vật, Gấu Trúc mập yên lặng cào tường, chủ nhân ngài chuyện giữ lời! Ngài giữ lời! Ta chán ghét ngài TAT

      Những ngày kế tiếp có cái gì khác nhau nhiều so với lúc trước, trừ thành viên tăng thêm mấy vị. So với ở bên trong Tinh Vân châu, Kirsten và Ysasi thích hóng gió bên ngoài hơn, về phần Chít Chít? Nó vừa xuất xe ngựa lập tức sụp?

      khi được thả ra, nó lập tức bị đốc thúc giảm cân.

      Cho nên trong khoảng thời gian này, kẻ duy nhất cảm thấy u buồn, chỉ có thể là nó.

      Vốn cho là, này cuộc sống bình thản vẫn có thể kéo dài nữa, vậy mà khi bọn họ tới trấn tình hình thay đổi.

      thực tế, bọn họ vốn là chỉ muốn ở trấn tên Boone này nghỉ ngơi đêm, bổ sung chút vật tư hằng ngày rồi ngày thứ hai liền rời , vậy mà, khi bọn chuẩn bị xuất phát đường trong trấn lại bị phong toả.

      Nguyên nhân là - Khánh điển mỗi năm lần của trấn này lại tới.

      Jarrett và Thang Mộ lần đầu tới địa phương này, đối với tập tục địa phương cũng ràng lắm, sau khi hỏi thăm mới biết được, ngày mai đúng lúc là ngày cử hành Khánh điển, mà lúc này khách lạ ở trọ trong khách sạn đều là khách mời ‘’cam chịu’’ tới tham gia khánh điển.

      đơn giản là, bọn họ bị buộc tham gia náo nhiệt.

      Cũng may bản thân bọn cũng có việc gì gấp, có thể tham gia vô góp vui, cảm thụ phong tình ngày lễ nơi dị giới, Thang Mộ vẫn thấy thực vui vẻ.

      Theo ý nghĩa nào đó mà , chỉ cần nàng vui vẻ, Jarrett làm cái gì cũng được.

      Vì vậy, bọn họ liền vui sướng ở lại trong khách sạn thêm tuần so với dự định, an tâm ở lại, hơn nữa còn hỏi thăm dân bản xứ về tập tục khánh điển chút.

      Như vậy sau khi nghe ngóng, bọn họ phát , này tập tục lại có quan hệ vi diệu cùng Ma tộc.

      Đơn giản mà , ở thời kỳ chiến tranh giữa loài người và Ma tộc, trấn Bonie cũng bị ngọn lửa chiến tranh lan tràn tới, Ma tộc tới cái trấn này hề giống các Ma tộc khác có giá trị vũ lực cường hãn, phương thức tác chiến của bọn họ gần giống với -- nhập thân.

      Sau khi ăn hết nội tạng con người, khoác lớp vỏ con người bên ngoài núp ở trong đám người, rồi từ người thân, rồi đến bằng hữu, rồi sau đó là người quen biết. . . . . . Từng cái , ăn hết toàn bộ người quen thuộc.

      Cho đến lúc người trong thôn dần dần giảm bớt, mới có người cảm thấy khác thường.

      Lâm vào khủng hoảng, chúng dân trong trấn ban đầu biết làm thế nào cho phải, vào lúc này, vị kỵ sĩ kiếm thuật cao cường cùng vị Thần Thuật Sư pháp lực cao siêu dũng cảm đứng ra.

      Nếu Thần Thuật Sư, bản chất có chút tương tự với Ma Pháp sư hệ Quang, nhưng lại có chút bất đồng: đầu tiên, trong cơ thể của bọn chỉ có thuộc tính quang hệ; hơn nữa, bọn họ phải có tín ngưỡng thành kính.

      Như thế mới được Nữ Thần Ánh sáng chúc phúc, tăng cường Ma Pháp Quang Hệ của bản thân-- cũng là bởi vì bọn họ là mượn thần lực mà phải là thông qua tự mình cố gắng mới đạt được thực lực mạnh mẽ, cho nên ma pháp sư vốn đều lấy mục tiêu cuối cùng là "Đem hết toàn lực tìm tòi nghiên cứu chân lý" cự tuyệt thừa nhận bọn họ là đồng loại, như vậy, bọn họ có được cái tên mới, tức là Thần Thuật Sư.

      Mà từ khi chúng thần ngã xuống tới nay, sức mạnh của Thần Thuật Sư kém hơn ngày trước rất nhiều, tiện tay phóng ra thần tích gì đó cơ hồ là thể nào thực được, nhưng mà cho dù như thế, bọn họ vẫn như cũ kế thừa từ thế hệ này sang thế hệ khác ma pháp hệ Quang nội bộ mà đời trước lưu lại, những ma pháp này có tác dụng chữa khỏi mạnh mẽ cùng với loại bỏ sức mạnh hắc ám, cũng vì vậy đại lục này, so với Ma Pháp Sư, bọn họ còn được người đời sùng kính hơn chút.

      Trong truyền thuyết ở trấn này, vì phân biệt loài người và Ma tộc, Thần Thuật Sư đem toàn bộ đài phun nước trong trấn hóa thành nước Thánh, rồi sau đó hướng dẫn mọi người vẩy nước lên người lẫn nhau, kẻ thể chịu đựng sức mạnh ánh sáng này chính là Ma tộc khoác da người.

      Mặt nạ dối trá bị xé bỏ, Ma tộc lộ ra bộ mặt dữ tợn, kỵ sĩ tinh thông kiếm thuật dũng cảm đánh ngã toàn bộ Ma tộc, cũng bắt bọn chúng tới quảng trường rộng lớn, cây đuốc thiêu sạch.

      Cuối cùng, cuộc chiến tranh giữa loài người và Ma Tộc ở nơi này giành được thắng lợi, mà cái truyền thuyết này cũng được lấy làm cách thức tổ chức khánh điển (lễ mừng), được từng đời từng đời bảo tồn lại.

      Mà cách thức tiến hành Khánh điển nước này. . . . . .

      Thang Mộ sau khi nghe xong chỉ có chữ 囧.

      Đó phải là lễ hội tạt nước kết hợp cùng đốt lửa trại sao?

      Ngựa đực đại thần ngươi còn dám tầm thường hơn chút nữa ? !

      thực tế, tên này đúng là dám!

      Ở khánh điển, mỗi năm lần phân ra chọn lựa hai người, bọn họ chia ra diễn Kỵ sĩ dũng vô song và tâm địa thiện lương - Thần Thuật Sư .

      Đơn giản mà , chính là cos¬play trước mặt mọi người cùng với tập thể chọn người đẹp!

      Thang Mộ ở cảm thấy áp lực rất lớn, đồng thời, nhạy cảm phát giác được, đây có vẻ lại là cơ hội chuẩn bị bổ sung hậu cung cho đệ đệ nàng.

      Mặc dù nàng cũng muốn ép buộc đệ đệ mình làm cái gì, nhưng có cơ hội quen biết vài cũng tốt mà.

      Vì vậy nàng vỗ vỗ vai đệ đệ mình, bình tĩnh : "Jarrett, vị trí kỵ sĩ đệ còn có thể là ai nữa, cố gắng lên!"

      ". . . . . ."

      "Nhìn tới nhìn lui, cả trấn này chỉ dáng dấp đệ là đẹp trai nhất, ta xem trọng đệ nhé!"

      "Nếu như đệ làm kỵ sĩ, tỷ tỷ nguyện ý làm làm thuần thuật sư của đệ chứ?" Jarrett vươn tay, đặt bàn tay lên đầu vai ấm áp ấy.

      "= 皿 =" Thang Mộ yên lặng hết biết gì, cuối cùng vẫn là quyết định , "Đệ cảm thấy nhan sắc của tỷ, có khả năng sao?"

      Rồi sau đó nàng kinh hãi nhìn thấy, đệ đệ mình thế mà cực kỳ khẳng định gật đầu: "Trừ tỷ tỷ ra, đệ nghĩ ra còn có ai thích hợp với nhân vật này hơn nữa."

      ". . . . . ." Thang Mộ ngắm nhìn bầu trời cái, rồi sau đó hai mắt rưng rưng hồi đáp, "Mặc dù được đệ khích lệ tỷ rất vui vẻ, nhưng mà, nghiêm túc, Jerry, kiếu thẩm mỹ của đệ nên nâng cao ."

      ". . . . . ."

      Thang Mộ tuyệt đối cho là dáng dấp mình xấu xí, hoàn toàn ngược lại, nàng cảm thấy mình vẫn rất có thể gặp người.

      Nhưng ''Nhân bỉ nhân đắc tử, hóa bỉ hóa đắc nhưng''[1]!

      [1]Nhân bỉ nhân đắc tử, hóa bỉ hóa đắc nhưng(人比人得死, 货比货得扔): người so với người chỉ muốn chết, hàng so với hàng chỉ muốn ném . Ý mỗi người(vật) có số mệnh đặc thù riêng biệt, có người hơn xa mình, có người thua xa mình. Nếu cứ lấy ra so sánh thấy mình thua kém đến chỉ muốn chết.



      Ở trong thế giới mà Ngựa đực sáng tạo này, coi như là em '' mua nước tương'' ở ven đường cũng đều được gọi là xinh đẹp ở cuộc sống thực rồi!

      Chứ đừng nàng nay phải tranh đấu với những muội tử kia. . . . . . Nếu như thấy người thứ nhất nàng còn có thể tự ti, người thứ hai, thứ ba, thứ tư. . . . . . Lúc đó thẩm mỹ cùng lòng tự ái của nàng đều tăng lên tới mức vô cùng đáng sợ luôn, Thang Mộ rất may mắn đây phải là nhà mình, nếu sau khi phen lịch lãm ở chỗ này trở về, đoán chừng nàng tìm được vợ.?

      "Nếu như tỷ tỷ muốn tham gia, như vậy đệ cũng đâu." Jarrett mấp máy môi, yên lặng xoay đầu sang chỗ khác, "Tỷ tỷ có ở đây, nên có chút ý nghĩa nào."

      "! ! !" Đứa này là bị nàng nuôi thành "Luyến mẫu, , luyến tỷ" rồi sao? Loại cảm giác vừa vui mừng lại 囧 này là chuyện gì xảy ra?

      Tổng, tóm lại. . . . . . ra . . . . . . Nàng vẫn là rất vui vẻ , khụ, được đệ đệ mình tán thưởng gì đó, nàng mới có cảm thấy vui vẻ sắp bay đâu!

      "Tốt! Vậy chúng ta cùng nhau tham gia !" Trong lòng phơi phới, hai tay Thang Mộ nắm chặt tay đệ đệ mình, cam kết như thế.

      Nhưng mà. . . . . . cái gọi là tình hình như vĩnh viễn phát triển theo phương hướng nàng nghĩ , vĩnh viễn !

      Đầu tiên, là phương thức tuyển chọn, cũng phải là nam trái nữ phải như nàng nghĩ như vậy, mà là mọi người tập thể rút thăm!

      Lại là rút thăm rp (may mắn), ngay từ thời điểm năm đó tham gia cái cuộc tranh tài Dong Binh đoàn gì kia, Thang Mộ đều biết, nàng nên có bất kỳ mong đợi nào với vận may của mình.

      Tỷ như giờ phút này.

      Thang Mộ nhìn tờ giấy trong tay viết hết sức ràng "Ứng cử viên Kỵ sĩ số 38" mà lệ rơi đầy mặt, đây rốt cuộc là rp cở nào chứ. . . . . .

      Cuối cùng, nàng ngờ tới, rp rách của mình thế nhưng lây bệnh đến người của Jarrett.

      sai, tờ giấy trong tay đệ đệ nhà nàng bất ngờ viết -- Ứng cử viên Thần Thuật Sư số 4.

      "Jarrett tỷ thực xin lỗi đệ!" Thang Mộ cảm giác mình sắp gào khóc, "Nếu , chúng ta đổi ?"

      "Người chắc chắn sao? Tỷ tỷ." Jarrett quơ quơ ngón tay, chỉ về hướng vị đại thúc mặc trang phục màu đỏ, "Từ lúc chúng ta rút số xong, mã số lập tức được ghi chép lại, nếu như lén lút đổi có lẽ mất tư cách."

      Mặt Thang Mộ u: "Vậy giờ tỷ xử lý có còn kịp ?"

      ". . . . . ." Jarrett đỡ trán.

      "Đừng khẩn trương, tỷ chỉ đùa." Nàng làm sao có thể xuống tay đối với vị đại thúc có sức chiến đấu là 5, hoàn toàn thuộc về phạm vi người bình thường được chứ.

      Tiến hành đầu tiên là chọn lựa thần thuật sư, cho tới giờ khắc này Thang Mộ mới biết vì sao trước đó Jarrett rút được số thẻ như vậy, bởi vì những thứ gọi là lá phiếu này được dụng chút ma pháp, đơn giản mà , tựa như cuộc kiểm tra thuộc tính Ma Pháp sư vậy, có thể phát trong cơ thể con người rút thăm có chứa nguyên tố hệ Quang Thuộc Tính hay .

      Sau khi người có (nguyên tố hệ quang) rút được tờ giấy, phía tự nhiên ra chữ "Thần Thuật Sư", hơn nữa theo như thứ tự đánh số, mà người có, dĩ nhiên chính là chữ "Kỵ sĩ".

      Thang Mộ bi ai nhớ tới, cung thủ trong Long Chi Cốc , hình như bình là dùng công kích thuộc tính ám, huống chi thế giới này căn bản kiểm tra ra trong cơ thể nàng có chứa ma pháp, trách được nàng bị đưa về hàng ngũ kỵ sĩ dự bị.

      Bản thân Ma Pháp Sư tồn tại cũng rất rất ít ỏi, huống chi là Ma Pháp Sư chân chính, cho nên đánh số lúc trước của Jarrett cũng phải là chuyện kỳ quái gì rồi.

      Vị trí "Thần Thuật Sư" hàng năm, cơ hồ đều là do Thần Thuật Sư trong giáo đường địa phương đảm nhiệm.

      Năm nay dự thi người cũng phải rất nhiều, cộng thêm Jarrett tổng cộng mới 4 người.

      Mà phương thức bọn họ tuyển chọn cũng rất đơn giản, so sánh ma pháp của ai hiệu dụng ( hiệu lực và tác dụng) lớn hơn.

      Nghe đâu có bà cụ Thần Thuật Sư đầu tóc bạc trắng trong quá khứ bốn mươi năm liên tục cos 25 lần, vừa nhìn có người trẻ tuổi lên đài, tùy tiện dùng cái Ma Pháp hệ Quang liền phủi mông cái trốn , trắng trợn nhường nào -- người già chịu nỗi giày vò nữa rồi!

      Ba người còn lại.

      Hai người chỉ là sơ cấp Ma Pháp Học Đồ.

      Bại hoàn toàn!

      rành rành bại hoàn toàn!

      Vì vậy, Minh Thần Võ đệ đệ nhà Thang Mộ hoàn toàn xứng đáng trở thành người duy nhất chiến thắng.

      Cuộc tỉ thí của Thần Thuật Sư này tương đối coi như có hàm lượng kỹ thuật, mà kỵ sĩ so đấu liền vô cùng có hàm lượng kỹ thuật rồi. . . . . . cả đánh đều cần luôn.

      Bởi vì -- cầu của chúng dân trong trấn đối với kỵ sĩ chỉ có điểm, đó chính là, dáng dấp phải đẹp trai!

      Cho nên phương thức chọn lựa là -- từng người dự thi ngang qua sân khấu quảng trường, cuối cùng để tập thể các trong trấn bỏ phiếu, đạt được số phiếu nhiều nhất chính là người thắng.

      Nhìn , có bao nhiêu đơn giản dễ hiểu nha?

      Thang Mộ cảm giác mình sắp bị quy tắc này làm khóc, vì sao?

      Bởi vì người tới tham gia đều là đàn ông thô kệch được ? !

      thích của các em tham gia bỏ phiếu cuộc thi kỵ sĩ chính là nhìn năm nay lại tăng thêm mấy đẹp trai nha!

      Thang Mộ nhìn chăm chú vào vài người bên cạnh, hoặc cởi áo ra biểu diễn cơ thịt, hoặc buông vũ khí diễn vẻ tuấn, hoặc dứt khoát chỉ mặc quần cộc toàn thân bôi dầu sáng bóng, trong lòng bi thương chảy ngược thành sông, nàng có thể rút lui khỏi cuộc thi ? Có thể ?

      Dù, dù sao. . . . . . Nếu có con , tham gia hay tham gia đều là có bất kỳ ý nghĩa gì nha.

      Hơn nữa đổi lại góc độ khác mà , khi loại đàn ông này cùng Jarrett nhà nàng ra trận, chậc chậc, này ràng chính là cọng cỏ đuôi chó cùng với đóa hoa mới nở, hoàn toàn có khả năng so sánh có được hay ? !

      Thang Mộ vô cùng có tự tin cảm thấy, đệ đệ nhà nàng trở thành kẻ thắng cuộc duy nhất vào ngày mai!

      nghi ngờ chút nào được ? !

      Vì vậy, nàng lặng lẽ giơ tay lên, chuẩn bị rút lui.

      lúc này, nhờ thính giác nhạy bén được ban tặng, trong tai của nàng truyền đến đoạn đối thoại như sau.

      "Ngươi xem kỵ sĩ năm nay, ai đạt được xuất sắc?"

      "Số 25 xem ra tệ, bắp thịt rất rắn chắc nha!"

      Thang Mộ yên lặng nghiêng đầu nhìn về phía số 25, người đàn ông rót dầu từ đầu xuống bắp thịt liền toét miệng nở ra nụ cười vô cùng rực về phía nàng, rồi sau đó đưa ra bình: "Em , muốn phát, , chai sao?"

      ". . . . . ." Đây rốt cuộc là nhầm như thế nào mà thuần thục như thế chứ? !

      "Ta ngược lại ra cảm thấy số 47 tệ, ta là thích thân hình tinh tế, hơn nữa y phục rất xuất sắc!"

      Thang Mộ nhìn về phía số 47, đó đích xác là người đàn ông ít lộ ra cơ thể hiếm thấy, mặc người bộ áo giáp vô cùng chói sáng bằng bạc, bên chuôi kiếm cầm trong tay còn nạm mấy viên bảo thạch, trông. . . . . . đóng gói rất tốt nhỉ? !

      Các em , thưởng thức của các người còn dám kém hơn chút nữa sao?

      "Nhưng ra là ai cũng sao cả nha, càng đáng xem hơn là ở phía sau á."

      "Cái gì?"

      "Ai nha, các ngươi quên rồi sao? Ở trước hoạt động hắt nước, kỵ sĩ phải quỳ chân đất hôn tay Thần Thuật Sư đó, ngờ năm nay Thần Thuật Sư lại tuấn như vậy, đợi có trò hay để nhìn rồi!"

      "A! sai nha! Ha ha ha, mong đợi quá nha!"

      Mong đợi. . . . . . Em ngươi đó! ! !

      Nàng phải là nghe lầm cái gì chứ?

      Nàng tuyệt đối là nghe lầm phải ?

      Tuyệt đối ! ! !

      Kỵ sĩ lại phải hôn tay Thần Thuật Sư?

      Tay Jarrett nhà nàng lại phải bị nam nhân khác hôn?

      Đùa gì thế!

      Thề phải bảo vệ trinh tiết mu bàn tay Jarrett nhà nàng!

      Thang Mộ toàn thân hừng hực thiêu đốt lên, xu hướng Gay gì đó phải biến mất ngay tại nguồn.

      Giờ phút này tỷ tỷ đại nhân, tràn đầy ý chí chiến đấu.

      Sau đó, bắt đầu tranh tài.

      Đối mặt với từng người đàn ông lên tận tình biểu diễn vóc người, Thang Mộ ở dưới đài lộ ra nụ cười lành lạnh dữ tợn .

      Hừ hừ, nhân loại ngu xuẩn, các ngươi cho như vậy có thể thắng sao?

      Quá ngây thơ rồi!

      Ghế Kỵ sĩ , ta liền khách khí nhận!
      Trâunhoxbina thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 76: phục, tới chiến!

      Có vẻ là Thang Mộ cười đến hết sức trầm khác thường, Kirsten cùng Ysasi trước đó được nàng chấp nhận vào hệ thống trò truyện tổ đội cư nhiên lại đồng thời mở miệng dò hỏi.

      muốn làm cái gì? 】

      【. . . . . . lại muốn làm chuyện xấu gì thế? 】

      Thang Mộ nắm tay, tràn đầy tự tin hồi đáp.

      【 Thề phải bảo vệ trinh tiết cho Jarrett nhà ta!】

      【. . . . . . 】 tỷ tỷ nhất định lại tưởng tượng tới phương hướng ổn gì đó rồi.

      Chỉ là, Jarrett lặng lẽ nghiêng đầu sang chỗ khác, chăm chú vào nhìn như có ý chí chiến đấu khác thường cách đó xa, khẽ nhếch miệng cười.

      -- tỷ tỷ như vậy, vô cùng đáng .

      Thang Mộ biết chút gì về việc mình bị si hán, giờ phút này kiểm tra túi ảo của mình, cái tên nam nhân túi hộp trước đó ngược lại nhắc nhở nàng chuyện, gần đây nàng vẫn chỉ mặc bộ quần áo Hắc Nguyệt, ngày hôm qua cũng thế, nhiều lần như vậy có cảm giác mới mẽ nha, quả nhiên, trước tiên vẫn cần phải tính toán đổi bộ quần áo mới tốt nhỉ ?

      Vì vậy nàng lật phần thời trang của mình ra, lựa chọn màn hình, tầm mắt cuối cùng rơi vào bộ thời trang được đặt tên là "Mộng ảo lạc phong" , đây là trong những bộ thời trang nàng thích nhất -- hoặc là , chỉ cần là nàng mua, rất ít khi thích.

      Nhưng bộ này coi như tương đối đặc biệt, bởi vì, đây là bộ đồ duy nhất nàng mua có màu trắng.

      Thang Mộ suy nghĩ chút, cuối cùng lấy áo khoác ra che chắn để thay đổi y phục.

      Trang phục cung thủ hầu như đều là váy, hơn nữa làn váy cơ hồ cũng rất cao, thuộc về loại hình bước liền lộ nội y bên trong, mà bộ này và bộ Hắc Nguyệt lúc trước là giống nhau, tạm coi như là váy dài.

      Bộ váy này gần giống với yếm váy, lấy màu trắng làm chủ đạo, ở làn váy viền màu xanh dương nhạt, nhìn tổng thể có vẻ vô cùng đơn giản, chỉ là ở bên ngực phải đính thêm đóa hoa sơn trà trắng noãn trang trí.

      Váy yếm tất nhiên có tay, chỉ ở khuỷu tay bọc bởi hai tụ quyển nhắn màu trắng, ở giữa dùng sợi ruy băng màu đen thắt lại, nhìn vô cùng xinh xắn.

      Tất chân lấy màu đen làm nền, phía điểm thêm hoa hình cầu màu trắng, chiều dài ước chừng đến đầu gối, cùng đính hai quả cầu nhung lung linh màu trắng, lúc bộ hơi rung , vô cùng đáng .

      Phía dưới chính là đôi giày cao gót màu trắng tinh, và đối lập với, đồ trang sức đầu của bộ thời trang này cũng là màu trắng, chỉ là phải cái mũ, mà thứ giống như đóa hoa sơn trà màu trắng.

      Ở trong trò chơi, đóa hoa này có vẻ hơi lớn, nhưng sau khi Thang Mộ mặc xong bộ thời trang, lặng lẽ lấy cái gương ra soi soi, phát ở trong thực xem ra tinh xảo hơn nhiều lắm, cũng xinh đẹp hơn.

      Trang phục vĩnh viễn là vũ khí lợi hại giúp tăng cường lòng tự tin của phái nữ!

      Thu thập xong, Thang Mộc cảm thấy lòng tự tin của mình được tăng cường rất nhiều.

      Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, hi vọng bộ thời trang có thể kích thích cảm giác đáng này có thể giúp nàng 'tước vũ khí' phiếu bầu trong tay của các em !

      Sau đó lâu, rốt cuộc đến phiên nàng, Thang Mộ hít hơi sâu, nhanh chóng thu hồi áo choàng, nhấc chân bước lên đài.

      Trong nháy mắt đó, dưới đài yên tĩnh.

      Dĩ nhiên. . . . . . phải kinh diễm.

      Rồi sau đó, bị kinh hách (hoảng sợ).

      Trước đây người tới tham gia tuyển chọn kỵ sĩ mặc dù cũng có phái nữ, thế nhưng tối thiểu đều là nữ tráng sĩ thân hình tráng kiện nha, đột nhiên nhảy ra đóa hoa trắng này rốt cuộc là tình huống thế nào đây?

      Ngây người chốc lát, đột nhiên có chợt hiểu ra, lôi kéo mấy chị em bên cạnh, lặng lẽ chỉ chỉ Jarrett cách đó xa.

      Các chị em liền bừng tỉnh, các chị em nổi giận, các chị em bộc phát!

      Đậu đen rau giá, cái đoá hoa trắng này là tới cướp nam nhân đó!

      Đầu năm nay tìm nam nhân tốt dễ dàng lắm sao dễ dàng lắm sao dễ dàng lắm sao? !

      Tên này lại muốn ''gần quan được ban lộc'', chết !

      Vì vậy, vào giờ khắc này, các em phải mình! Họ phải mình!

      Họ đồng thời được linh hồn bám vào người, rồi sau đó, tập thể phát ra tiếng xuỳu to! ! !

      ". . . . . ." Thân, cái này giống với suy nghĩ nha!

      Thang Mộ đỡ trán, nàng cảm thấy hình như mình xem thường tâm tư hận gả của các em , vì vậy, nàng bị đám người vô cùng khinh bỉ.

      Sao có thể ngã xuống ở chỗ này được? Nàng còn phải bảo vệ trinh tiết của Jarrett nữa mà!

      Thang Mộ nắm tay, cuối cùng, vẫn phải bắt đắc dĩ sử dụng vũ khí bí mật, sai, đó chính là -- Vạn muội Sát! ! !

      Vạn muội sát vừa ra sân, ai dám tranh phong?

      Chỉ thấy chỉ là trong nháy mắt, trường lần nữa khôi phục yên tĩnh như trước, lần này, các em lại là bởi vì kinh sợ sao?

      Hình như, phải.

      Chẳng biết lúc nào, em mới vừa rồi đột nhiên ''phúc đến lòng cũng sáng ra'' thốt ra câu: "Bây giờ nhìn nàng ta, rất khả ái. . . . . ."

      Các em lần nữa bừng tĩnh, các em lần nữa nổi giận, các em lần nữa bộc phát!

      Đậu đen rau giá, mới vừa rồi là người nào dẫn đầu quấy rối hả? thấy doạ em người ta đến mặt chút thay đổi rồi sao?

      Em đừng sợ, chúng ta bảo vệ em ~~~

      Vì vậy, vào giờ khắc này, các em phải mình! Họ phải mình!

      Họ đồng thời được linh hồn bám vào người, rồi sau đó, tập thể phát ra tiếng vỗ tay rầm rộ! ! !

      ". . . . . ." Thân, lần này giống với suy nghĩ rồi.

      Thế nhưng mà, nội tâm của nàng sao cứ rối rắm như vậy chứ?

      Mị lực cá nhân của nàng đâu? Mị lực cá nhân ở nơi nào?

      Thang Mộ trong lòng lệ rơi đầy mặt, thôi, quên , tóm lại, kết quả tốt, tất cả liền đều tốt đúng ? Chắc vậy. . . . . .

      Có chắc ? Các vị thấy mặt đệ đệ đen đến rất đáng sợ chưa?

      Hoàn toàn phát bi kịch, Thang Mộ tiếp tục phân đoạn bỏ phiếu, nghi ngờ chút nào trở thành người thắng lớn thua gì đệ đệ nhà nàng.

      Từ lão bà bà tám mươi tuổi, cho tới bé con còn phun bong bóng, đều dứt khoát ném cho nàng lá phiếu tuyệt vời, cả em Ysasi bây giờ có thực thể cũng yên lặng bay tới bên người nàng, lặng lẽ đem đóa hoa tươi thay thế phiếu bầu bỏ vào trong tay của nàng.

      Cuộc sống của Người chiến thắng chính là như thế!

      "Chúng ta phục! ! !"

      Những người đàn ông đứng bên cạnh nổi giận.

      Bọn họ chuẩn bị cả năm rồi lại được kết quả như vậy sao?

      thể thắng còn chưa tính, nhưng chuyến này đều có được cơ hội nào là thế nào chứ?

      ma pháp!

      Ăn gian! Tên này nhất định là ăn gian!

      lời ra, bốn phía kinh ngạc.

      Vì vậy mấy người đàn ông bên cạnh cũng rối rít giơ tay kháng nghị --"Đúng! phục! phục!"

      "Các ngươi có cái gì phục?" số 1 đứng ra, tay chống nạnh, "Chỉ bằng diện mạo này của ngươi ai thèm để ý hả?"

      ". . . . . ." số hán tử khóc lóc chạy .

      "Còn đây!" số 2 đứng ra, "Xem ngươi mặc kiểu túi hộp này, có biết cái gì gọi là Tiểu thanh tân[1] hay ? tại lưu hành là Tiểu Thanh Tân có biết ? 45 độ nhìn trời Tiểu Thanh Tân!"

      [1] Nguyên bản là 小清新 (tiểu thanh tân) là thể loại trong sáng, duy mỹ, có lối sống sâu sắc ảnh hưởng nhóm thanh niên, bất kể là lý tưởng sống, con người hay ước mơ khát vọng, tiểu thanh tân đều trang nhã, tự nhiên, giản dị. Ở đây ý là ăn mặc kiểu trang nhã, giản dị.

      ". . . . . ." Lại thêm số hán tử khóc chạy .

      số 3 chịu đơn lên sân khấu: "Thua còn thừa nhận, quá mất mặt rồi ! Chúng ta tuyệt đối chọn loại người như ngươi, đàn ông chịu trách nhiệm!"

      ". . . . . ." Các hán tử còn dư lại tập thể lệ rơi đầy mặt.

      Cái thế giới này ra sao rồi hả?

      A. . . . . . Mệt mỏi muốn nữa. . . . . .

      mực yên lặng lặng yên đứng xem, Thang Mộ được thái độ kiên định của các em khích lệ, lúc này mà còn đứng ở sau lưng các em có còn là người đàn ông, , nữa sao?

      Vì vậy nàng dứt khoát đẩy các chắn trước người mình ra, tay phải sờ soạng, lập tức trong tay xuất cung tên tinh xảo vô cùng, nàng hất tóc, hừ lên tiếng: " phục, lại tới chiến!"

      Lần này, nàng giả bộ Xxxx vô cùng thành công.

      Từ tiếng hoan hô tiếng vỗ tay của tập thể phía sau mà có thể nghe ra, Thang Mộ cảm giác mình càng bay càng cao, cũng sắp bay đến mặt trăng rồi, trách được mấy tên nam ngựa đực thích tán , đây là hưởng thụ mỹ diệu cỡ nào nha chậc chậc. . . . . . Thang Mộ cảm giác mình hình như ngộ ra gì đó.

      Về phần kết quả chiến đấu. . . . . . Còn phải gì nữa sao?

      Diệt ngươi 3000 trứng, chưa bao giờ thất bại qua có được hay !
      Trâunhoxbina thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 77: ngoài ý muốn

      Đứng đám "Thi thể" của đám hán tử, bóng lưng Thang Mộ là mảnh lá rụng đìu hiu.

      Nàng giống như vị kiếm khách mới vừa giành được chiến thắng quyết định, bóng lưng đơn đứng nơi tĩnh mịch, được gọi là cuồng duệ khốc huyễn soái!

      "Cực giỏi!"

      "Đẹp trai ngây người!"

      "Tới cái nữa tới cái nữa!"

      Các em vỗ tay hoan hô, thậm chí có mấy người giơ chân lên đá đá mấy nam nhân đất: "Này! Tránh ra cho chúng ta nhìn tí coi!"

      ". . . . . ." Tập thể nam giới lệ rơi đầy mặt.

      Điên rồi!

      Các toàn bộ điên rồi!

      Hu hu hu hu hu cái trấn này đáng sợ quá, sau này bao giờ tới nữa!

      chỉ tán được mà còn có nguy cơ đoạn tử tuyệt tôn có được hay !

      Nhưng thực tế, Thang Mộ vẫn cực kỳ phúc hậu, vì những mũi tên nàng sử dụng đều là tên gỗ mà lúc trước ngủ ngoài đồng tiện tay nhặt được dùng để chuẩn bị nhóm lửa, hơn nữa nàng sớm hủy bỏ trang bị và vũ khí trong mục Trang bị, chỉ mặc thân thời trang, lực công kích cũng cao, cho nên đối phương coi như bị bắn trúng, cũng nhiều lắm là, khụ, hơi đau chút mà thôi, cũng lưu lại di chứng gì.

      Chỉ là tranh tài mà thôi, nàng cũng muốn tổn thương người.

      Nhưng cho dù như thế, nàng hình như cũng đánh giá thấp coi trọng của đám đàn ông đối với cái bộ phận đó.

      tóm lại, hầu như tất cả mọi người đều bị kích diệt "Mệnh" của nàng, ngã xuống đất dậy nổi.

      tại, Thang Mộ là chuẩn nam nhân đứng thi thể của đám đàn ông, đúng, là chuẩn nữ nhân!

      Nàng hoàn toàn xứng đáng giành được thắng lợi, trở thành kỵ sĩ duy nhất vào khánh điển ngày mai.

      Mặc dù mọi chuyện rất thuận lợi, nhưng ánh mắt các hình như càng ngày càng đáng sợ, Thang Mộ cảm thấy sau lưng mình lạnh lẽo lạnh lẽo quá, da cũng nóng hừng hực nóng hừng hực, dưới tình huống quỷ dị này, nàng lặng lẽ tắt danh hiệu "Vạn muội sát".

      Thế nhưng!

      Tình hình có chút thay đổi nào!

      Ánh mắt các vẫn nóng rực như vậy!

      Đây là tình huống gì thế?

      Chẳng lẽ . . . . . . Cho dù xóa danh hiệu độ thiện cảm cũng hạ xuống sao? !

      Cứu mạng!

      Tình huống này cho tới bây giờ có ai với nàng được !

      ". . . . . . Ngươi cũng chưa bao giờ hỏi ta được chứ! Hơn nữa ta cho ngươi cái danh hiệu này chỉ là muốn giúp ngươi dễ dàng chung đụng với các khác của nam chủ, ai biết ngươi dùng như vậy chứ!"

      "Ơ, ngươi còn sống à."

      ". . . . . . , thương lượng chút, chúng ta có thể chuyện trong khí hoà bình được ?"

      "Ha ha." Thang Mộ lập tức cười trong khí hoà bình với Ngựa đực đại thần.

      ". . . . . ."

      Lần nữa bị đâm, tên này lại biến mất.

      Cũng biết rốt cuộc là tới làm gì. . . . . .

      Thang Mộ bất đắc dĩ nhún vai, với cái động tác này lại lần nữa giành lấy tiếng hô " ngầu" của đám đông, nàng giơ tay lên, dứt khoát mà chỉ trong trung: "Nhìn! Có máy bay!"

      Vì vậy các rối rít nhìn về phía bầu trời.

      phải là chỉ số thông minh của các nàng đủ cao, mà là cho dù tại Thang Mộ trời có chuột và mèo chơi trò đồng tính họ cũng tin -- phái nữ ở thời khắc này là có lý trí gì hết.

      Mà Thang Mộ vô cùng nhạy bén lợi dụng chớp mắt lơ đễnh của các em , trùm áo choàng lên biến mất. . . . . .

      Lần nữa ra nàng trở lại trong phòng khách sạn, lấy tư thế "囧rz" té nhào xuống đất, nghiêng người đỡ trái tim đập "Thình thịch thình thịch", lại xoa xoa mồ hôi lạnh trán, mới trấn định lại được.

      Xem ra hậu cung quá nhiều cũng phải chuyện gì tốt, nhiều em như vậy rất khó thỏa mãn. . . . . . Có phải có cái gì kỳ quái lẫn vào phải hả?

      "Tỷ tỷ. . . . . ." thanh yếu ớt từ phía sau nàng truyền đến.

      "A! ! Ah?" Thang Mộ bị dọa cắm đầu xuống đất, rồi sau đó mới phản ứng được, vừa bò dậy vừa quay đầu ai oán , "Jarrett hả? Chớ tùy tiện dọa người chứ, làm tỷ sợ muốn chết."

      "Tùy tiện dọa người là tỷ tỷ mới đúng chứ."

      ". . . . . ." Ngồi chồm hỗm đất Thang Mộ ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào đệ đệ có vẻ vô cùng vui của mình, xác định hỏi, "Đệ là. . . . . . Tức giận sao?"

      " có."

      ". . . . . ." Trả lời tốc độ như vậy, có tức giận mới là lạ đó!

      Làm đệ khống, Thang Mộ phải thể thái độ và tư thế đúng đắn, bật người lên : "Là ai khi dễ đệ? Tỷ giúp đệ đánh !" sai, nàng hoàn toàn quên mất đáng buồn rằng cấp bậc bây giờ của mình thấp hơn đệ đệ mình rất nhiều.

      Jarrett cúi đầu, sau lúc im lặng hồi đáp: " có."

      Cái tình hình này. . . . . . sao quỷ dị như vậy chứ?

      Thang Mộ sờ cằm, Jarrett nhà nàng phải là bị khi dễ còn dám người ta chứ? Như vậy người khi dễ chẳng lẽ là. . . . . . Đợi nào...! Thang Mộ đột nhiên nghĩ tới tình hình mới vừa rồi, vốn là, nàng muốn dùng Vạn muội sát, nhưng vì bảo vệ trinh tiết đệ đệ mình, nàng chỉ là dùng chút, rồi sau đó. . . . . . Rồi sau đó. . . . . . A a a a nàng phải là cố ý đâu!

      Cảm giác mình rốt cuộc hiểu gì đó, nước mắt Thang Mộ tuôn như mỳ sợi, quỳ xuống ôm ống quần đệ đệ mình: "Tỷ là cố ý giành em của đệ đâu! Tha thứ cho tỷ Jarrett! !"

      ". . . . . ." Tỷ tỷ ngươi còn có thể chậm chập hơn nữa ?

      Yên lặng đỡ trán, Jarrett biết gì, thở dài, nhìn chăm chú vào tỷ tỷ mà hình như nếu đồng ý lăn lộn đất, vi diệu cảm thấy Chít Chít lớn lên đứng đắn như vậy cũng phải vô lý mà có rồi.

      Thượng bất chính hạ tắc loạn, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

      Nhưng mà, từ trước đến giờ vốn hạ được quyết tâm với nàng, , làm sao có thể hạ quyết tâm được.

      Quyết định tuân theo nội tâm, Jarrett nửa quỳ, : "Tỷ tỷ, đệ có giận tỷ."

      "?" Thang Mộ ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào tròng mắt như biển khơi xanh thẳm của đệ đệ mình, mừng rỡ hỏi.

      "Ừ." Jarrett gật đầu, "Nếu quả phải đệ có cái gì vui, như vậy chỉ có. . . . . ."

      "Cái gì?"

      "Đệ chưa bao giờ nhìn thấy tỷ tỷ mặc bộ quần áo tại đâu."

      ". . . . . . Bộ này hả!" tâm tình Thang Mộ trong nháy mắt có chút trở nên vi diệu, nhưng loại cảm giác này thoáng qua rồi biến mất, sau đó nàng ho tiếng , "Tỷ cũng là nhất thời nhớ tới mới đổi, việc này, mặc dù đệ phải là người đầu tiên nhìn thấy, nhưng tuyệt đối là người duy nhất đứng gần nhất nhìn thấy, như thế nào như thế nào? Đẹp trai ? !"

      "Khụ, rất đẹp đáng ." Nhưng là cùng đẹp trai gì đó hoàn toàn chút dính dáng.

      "Tất nhiên rồi!" Sở thích lựa chọn trang phục của mình đạt được tán thưởng, Thang Mộ cảm động muốn chết rồi, vẫn là đệ đệ nhà nàng tốt!

      Bởi vì trước đó hoàn toàn dựa vào sức quyến rũ cá nhân để chinh phục người xem nên bị đánh nát lòng tin, giờ phút này, như kỳ tích được cải tạo rồi.

      Được khích lệ, Thang Mộ quyết định ''bánh ít , bánh quy lại'', vì vậy "lộp cộp" cái liền từ dưới đất bò dậy, tinh thần tràn đầy vỗ eo : "Trong túi ảo của tỷ còn nhiều y phục tốt lắm, đều là người khác chưa từng thấy, tỷ lại thay cho đệ xem nha!"

      Vì vậy Thang Mộ quả quyết bắt đầu thay quần áo, cái này rất dễ dàng, chỉ cần đem quần áo trong hệ thống ảo ướm người, nó xuất ở trong túi, rồi sau đó lấy bộ y phục khác ở trong túi ảo xuống, nó liền lập tức xuất người, còn dễ hơn so với tự mình cởi mặc nữa.

      "Tỷ tỷ người làm cái gì. . . . . ."

      "A?"

      vội vàng lột bộ thời trang người ra, Thang Mộ lấy lại tinh thần, vừa đúng lúc nhìn thấy bộ dạng đệ đệ mình xoay đầu sang chỗ khác, từ cái góc độ này của nàng, còn có thể thấy gò má và vành tai đỏ ửng của đối phương.

      "Đệ cần đến mức vậy chứ, bên trong tỷ cũng phải là có mặc. . . . . . Ah? ? ? ? ?"

      Thang Mộ theo bản năng ôm ngực kẹp chân ngồi xổm xuống, đại não liều mạng chuyển động, cho nên , bây giờ là cái tình huống gì?

      A! Đúng rồi!

      Trước đó lúc đánh nhau vì muốn tổn thương người khác, nàng hình như bỏ tầng trang bị bên trong bộ thời trang kia. . . . . . cách khác, nàng tại cởi thời trang xuống, bên trong cũng phải bộ quần áo trang bị màu cam cấp A như nàng nghĩ , mà là. . . . . . áo lót quần lót trắng tinh đó QAQ

      Nàng hoàn toàn quên mất chuyện này !

      Cho, cho nên , dưới tình huống biết gì nàng dâm loạn đệ đệ mình sao?

      Dâm loạn!

      Dâm loạn! !

      Dâm loạn! ! !

      Nàng có thể chết ? Có thể ? !

      khí trong phòng nhất thời rất kỳ lạ.

      Yên tĩnh kéo dài vây lượn bên cạnh hai người, đến cuối cùng, nhịp tim cùng hô hấp song phương đều tựa như gần ở bên tai.

      ràng khoảng cách cũng gần nha. . . . . .

      đến mặt của Jarrett càng ngày càng đỏ, ngay cả da mặt dày có thể dùng để mài đao như Thang Mộ cũng hơi có chút cảm thấy tốt lắm, nhưng trong khoảng thời gian ngắn đại não vốn là dùng cũng được ổn lắm giờ lại đứt đoạn, hoàn toàn biết nên cái gì, làm những gì.

      Lại sau mảnh trầm mặc.

      "Tỷ tỷ trước tiên người nên là . . . . ."

      "Jarrett tỷ phải. . . . . ."

      Đồng thời mở miệng, lại đồng thời lọt vào lúng túng trầm mặc.

      khéo thành sách.

      Ngay vào đúng lúc này, vị ngu ngốc đột nhiên bay vào trong phòng: "Ha ha, Jarrett, những bên ngoài tới bây giờ vẫn còn tìm tỷ tỷ của con, là. . . . . ."

      Kinh sợ! ! !

      Quái lạ! ! !

      Ngây ngô! ! !

      Giận! ! !

      "Các ngươi đây là tình huống gì?"

      Mặc dù Jarrett ở vào giây thứ nhất Kirsten nhảy vào, liền lập tức phản ứng kịp thời kéo áo choàng che thân thể tỷ tỷ mình lại, nhưng nhìn vào tình hình trước mắt, rốt cuộc cần mất giây, cuối cùng bất giác .

      "Ta. . . . . ."

      "Ta. . . . . ."

      Lại đồng thời mở miệng.

      Jarrett cúi người xuống, cách áo choàng ôm lấy tỷ tỷ mình, mặt nóng thêm vài phần, ngón tay khẽ nhúc nhích, lại vẫn buông tay ra.

      "Các ngươi. . . . . ."

      lúc Kirsten còn chuẩn bị gì đó, Ysasi đột nhiên nhàng vào, rồi sau đó kéo ông ta ra ngoài, từ đầu đến cuối, nàng bất kỳ lời , phát ra bất kỳ thanh nào.

      Ngược lại bị nàng kéo tới ngoài cửa, Pháp Thánh đại nhân rất bất mãn: "Ngươi kéo ta ra ngoài làm gì? Ta còn chuẩn bị. . . . . ."

      "Ngươi chuẩn bị làm cái gì?"

      "Đương nhiên là . . . . ." Kirsten dừng lại, đúng vậy, muốn làm cái gì chứ?

      Ysasi nhìn chăm chú vào hai mắt Kirsten, sắc vàng kim gặp gỡ sắc bạc, giống như mặt trời chống lại ánh trăng: "Tại sao tức giận?"

      "Ta đương nhiên là . . . . . là . . . . ."

      Chờ lâu mà vẫn ra lời, Ysasi khẽ thở dài cái, xoay người rời : "Đều là ngu ngốc."

      Giọng lạnh lẽo truyền đạt ra những lời này, cũng phải hề có nhiệt độ gì.

      Nàng rốt cuộc cảm thấy cái gì chứ?

      Lại bàn về người rối rắm ngoài cửa, bên trong cửa hai tỷ đệ trải qua người khác làm rối loạn, cuối cùng từ mới vừa cứng ngắc khôi phục lại bình thường.

      Thang Mộ cách áo choàng lần nữa đổi lại bộ thời trang lúc trước, nhân tiện đem trang bị vững vàng mặc vào, thầm thề về sau trước khi thay quần áo nhất định phải cẩn thận tra xét chút!

      Mà Jarrett. . . . . . Mặc dù rất muốn thừa nhận, nhưng qua màn mới vừa rồi kia, hình như hồi tưởng lại giất mộng thể ra, nhịp tim chợt gia tốc, trái tim nhảy lên kịch liệt cơ hồ muốn thoát khỏi lồng ngực, trong nháy mắt nhận thấy -- ít nhất trong thời gian ngắn, cách nào nhìn thẳng tỷ tỷ mình.

      Lại ôm ý nghĩ như vậy với tỷ tỷ, , suýt muốn. . . . . . , phải nhịn nhịn, chỉ cần tỷ tỷ ở bên người liền thỏa mãn, nên thỏa mãn.

      thể làm bất kỳ chuyện gì có thể làm nàng rời , cho nên. . . . . . Cho nên. . . . . . tại chỉ có thể. . . . . . phải. . . . . .

      "Gì kia, Jarrett. . . . . ."

      Thang Mộ chuẩn bị gì đó, lại nhận được đáp lại như vậy--

      "Đệ còn có chuyện, rời trước."

      Bỏ lại những lời này, Jarrett ở trong mắt Thang Mộ giống như con thỏ con bị giật mình nhanh chóng chạy mất, nàng khí nặng nề quỳ xuống đất đỡ trán, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nàng cẩn thận dâm loạn đệ đệ mình, sau đó bị ghét. . . . . . Bị ghét. . . . . . Bị ghét. . . . . .

      Quả nhiên, nàng vẫn là mổ bụng mới tốt đúng ? !
      Trâunhoxbina thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 78: Nụ hôn ở khánh điển

      X tử từng câu danh ngôn -- tỷ tỷ khóc, hãy vùng lên, phế (huỷ) !

      Vì vậy Thang Mộ khóc, nàng đứng lên! Nàng phế. . . . . phế cái gì? có công cụ gây án có được hay !

      Chẳng lẽ nàng phải tìm người mượn cái sao?

      lúc nàng rối rắm, sau lưng đột nhiên truyền đến câu yếu ớt: "Này, sao chứ?"

      "Ông cho ta mượn cái để phế. . . . . . Phi!" Thang Mộ vội vàng vả miệng, ra liền phá vỡ hạn cuối luôn đó!?

      "Cái gì?" Đối phương quả nhiên hiểu.

      Thang Mộ đứng lên, khinh bỉ liếc cái, bình tĩnh : "Loại đàn ông được định sẵn trở thành Ma Pháp Sư như ông thể lý giải được ta đâu!"

      ". . . . . ." Kirsten rơi lệ đầy mặt, đây là bị khinh bỉ chứ gì? Tuyệt đối là bị xem thường đúng ?

      Cho đến sáng sớm ngày thứ hai, Thang Mộ mới được gặp lại đệ đệ mình.

      "Jarrett. . . . . ." Nàng lên trước kéo vạt áo đối phương lại, thanh thay đổi liên hồi, tràn đầy cầu khẩn, "đệ chắc chắn muốn tức giận với tỷ sao?"

      ". . . . . ." Tỷ tỷ, đây phải là khẩn cầu, mà là uy hiếp được chứ?

      "Tha thứ cho tỷ , tỷ sau này dám nữa." QAQ

      "Đệ cũng. . . . . ." Mặc dù rất muốn "Đệ cũng có tức giận", nhưng nhìn bộ dạng bất luận như thế nào cũng tin tưởng của tỷ tỷ, vì vậy Jarrett vẫn là hồi đáp như vầy, "Khụ, đệ tha thứ cho tỷ."

      "?"

      Nhìn chăm chú vào đôi mắt trong nháy mắt trở nên sáng lấp lánh của tỷ tỷ mình, Jarrett hết sức khắc chế bản thân kích động muốn kề sát lại, khẽ gật đầu: "Ừ, bất kể tỷ tỷ làm cái gì, đệ đều tức giận."

      "Jarrett, đệ là giống Thánh Phụ!"

      Thang Mộ cảm động đến rơi nước mắt.

      Cùng lúc đó, Jarrett rối rắm, loại cảm giác vi diệu này, là chuyện gì xảy ra?

      Đó là bởi vì -- thiếu niên, ngươi được phát thẻ người tốt nha!

      Nghi thức Té nước được cử hành lúc rạng sáng, cụ thể là sáng sớm khi tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu đến thị trấn này.

      Khánh điển cử hành ở quảng trường, mà trước đó, diễn viên Kỵ sĩ và Thần Thuật Sư phân ra vào hai bên quảng trường chuẩn bị thay đổi trang phục hôm nay.

      Thân là Kỵ sĩ, Thang Mộ vốn là nên mặc bộ áo giáp, nhưng trải qua đêm các "" bắt tay hợp tác, y phục của nàng được làm tương đối đặc sắc.

      Trang phục chia thành áo và quần.

      Nửa người là áo sơ mi màu trắng bên trong, khoác ngoài là áo giáp sợi mỏng bằng bạc có tay, hai tay là bao tay màu đen sẫm bọc từ khuỷu tay đến nữa ngón tay cái, mu bàn tay bao bọc bằng mảnh giáp bạc.

      Nửa người dưới là quần soóc đen nhánh bằng da, dài khoảng chừng tới giữa đùi, thanh đoản kiếm trang trí hoa lệ được mang bên hông lóe ra vầng sáng màu bạc.

      Mặc xong y phục người, Thang Mộ mang đôi giày màu trắng dài đến gối, hướng về phía gương soi soi: "Chậc chậc, tỷ đây là càng ngày càng đẹp trai!"

      "A, đúng rồi."

      Nàng nhớ ra cái gì đó liền cầm áo choàng ngắn màu trắng bên cạnh lên, cái thứ tồn tại ở giữa quần áo và mũ giáp này chỉ dài đến nửa người , buộc chặt dây áo choàng xong, Thang Mộ trùm mũ lên đầu, [​IMG]
      Trâu thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 79: Lại hôn lần nữa

      Cánh môi nhàng chạm đến mu bàn tay mềm mại của đối phương.

      Thang Mộ có thể cảm thấy trong khoảnh khắc đó tay của đối phương khẽ run, nàng kinh ngạc nhìn lên, từ động tác ngửa đầu có thể ràng nhìn thấy sắc mặt đệ đệ mình nổi lên hai mảng đỏ ửng --

      A, ra là xấu hổ nha.

      Nàng thầm nghĩ.

      Rồi sau đó đột nhiên nổi lên ý xấu, duỗi ngón tay len lén khều khều lòng bàn tay , rồi sau đó trừng mắt nhìn đối phương: nhột , nhột ?

      ". . . . . ." mặt của Jarrett càng thêm đỏ, dùng cái trợn mắt là cảnh cáo bằng là ngượng ngùng nhìn tỷ tỷ da mặt dày của mình cái -- đừng quậy phá!

      Trong nháy mắt này, ánh nắng rốt cuộc vọt ra khỏi đường chân trời.

      Thang Mộ rất may mắn có quên rằng mình tiến hành nghi thức, vì vậy theo quy trình, để tay của đối phương xuống, lại kéo về đặt ở ngực mình.

      Cùng lúc đó, tia ánh sáng mặt trời đầu tiên chiếu xuống, sau lưng Jarrett toả ra vầng hào quang rực rỡ nhưng chói mắt, trong nháy mắt này, khuôn mặt của giống như che lên tầng voan mỏng mông lung nhìn .

      "Thần tích!"

      Người dân bốn phía hô lên như thế.

      Thang Mộ nhìn chăm chú vào đệ đệ tắm mình trong ánh nắng ban mai, mặc dù biết đây là chương trình được lập sẵn, lại vẫn khẽ thở dài cái -- a a, giống như là thần tích.

      Chưa có khắc nào so với lúc này nàng xác thực cảm nhận được -- Jarrett, trưởng thành, là chàng trai thành thục rồi.

      "Kỵ sĩ, theo ta."

      Jarrett mở miệng lần nữa, cùng lúc đó, tay của rốt cuộc rời khỏi lòng Thang Mộ, hơi đỏ mặt xoay người, tới bên đài phun nước.

      Bản thân chỉ cần trước mặt mọi người phóng ra Ma Pháp Hệ Quang là coi như xong chuyện.

      Dù sao biến toàn bộ nước trong hồ thành Thánh Thủy gì đó, quá hao phí ma lực rồi.

      Thế nhưng giờ khắc này Jarrett rảnh suy tư vấn đề "Ăn bớt ăn xén" này, theo bản năng khoát tay, chính là "Đại Quang Minh thuật" .

      Từ đầu ngón tay toát ra ánh sáng trắng noãn, nước từ đài phun và cả dưới hồ giống như hoa tươi nở rộ sôi trào lên, từng tầng bọt nước trong suốt luân phiên trào lên, dưới ánh nắng toả ra hào quang bảy màu, từ xa nhìn lại, giống như cầu vòng rơi xuống nhân gian.

      Động tác này kéo dài đến mấy phút.

      Rồi sau đó, dòng nước trong đài phun lần nữa khôi phục tĩnh lặng.

      Thế nhưng Thang Mộ đứng ở bên cạnh có thể tinh tường cảm nhận được, tất cả vừa rồi đều phải ảo giác, bởi vì, hơi thở ánh sáng vỗ vào mặt.

      Đám đông tĩnh lặng.

      Rồi sau đó bộc phát ra thanh ''WoW'' khổng lồ!

      " là thần tích!"

      "Các ngươi nhìn thấy ? Đây là Thánh Thủy!"

      "Thần Thuật Sư, là Thần Thuật Sư sao?"

      Bởi vì tuổi tác quá lớn mà đứng quan sát nghi thức này ở lầu hai xa, Thần Thuật Sư bà bà "A ha ha" cười hai tiếng, thở dài : "Người trẻ tuổi bây giờ đúng là khó lường!"

      "Này, có phải quá khoe khoang hay ?" Thang Mộ bị ánh mắt nóng rực phía dưới nhìn chăm chú có chút rợn tóc gáy, hơn nữa ánh mắt kia còn phải là hướng về phía nàng.

      Jarrett nhếch miệng khẽ cười: " có việc gì, hơn nữa theo nghi thức tỷ tỷ phải xối dòng nước này phải sao? tinh lọc cái được."

      ". . . . . ." Thang Mộ yên lặng nhìn trời, phải tưởng tượng nàng quá yếu đuối rồi chứ?

      Sau khi đám đông dần dần yên tĩnh lại.

      Jarrett chậm rãi giơ pháp trượng màu trắng trong tay lên, cùng lúc đó, Thang Mộ lần nữa nửa quỳ, hơi cúi đầu, đôi tay cung kính bắt chéo đặt trước ngực.

      Đỉnh Pháp trượng chậm rãi chạm vào dòng nước phun trào, rồi Jarrett nhàng chạm vào đỉnh đầu , khẽ đặt mấy giây.

      Như thế ba lượt.

      thu hồi pháp trượng, cao giọng tuyên bố: "Khánh điển, bắt đầu."

      Phía dưới lập tức truyền đến tiếng hoan hô kịch liệt mà cao vút.

      chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Thang Mộ lanh tay lẹ mắt lập tức kéo đệ đệ mình chạy xuống dưới đài, nhưng vẫn như cũ quá xem thường trình độ nhiệt tình của chúng dân trong trấn.

      Bị bao vây ngăn chặn hơn nửa canh giờ, Thang Mộ rốt cuộc thở hồng hộc lôi kéo đệ đệ mình rúc vào bên trong góc , sau khi cẩn thận đánh giá bốn phía, nàng thở phào cái, buông tay Jarrett ra, rồi sau đó. . . . . .bật cười "Phốc" tiếng chỉ vào Jarrett: "Jerry, đệ ướt hết rồi!"

      Rồi sau đó nhìn mình chút, xoay người khoe khoang: "Nhìn , tỷ khô ráo, ướt chút nào!"

      "Tỷ tỷ, dùng y phục khi dễ người là đúng."

      "Hừ hừ, tỷ cứ muốn khi dễ đệ đó !" Thang Mộ trả lời tương đối vô sỉ.

      Dĩ nhiên, lời Jarrett cũng sai.

      Dù sao chỉ mặc thân áo choàng trắng, còn phải Ma Pháp Bào chân chính nữa chứ, có công hiệu thấm nước nào.

      Mà Thang Mộ đây?

      đầu có mũ trùm đầu!

      người là Ngân Giáp!

      Thân dưới là quần da!

      Dưới chân là giày ủng!

      Từ bộ trang phục này xem ra, nàng cảm nhận được tình thầm kín của các em . . . . . . đúng chỗ nào rồi nha?

      Thang Mộ tới tới lui lui vòng quanh đệ đệ mình vòng, vô cùng hiền hậu huýt sáo cái: "Vóc người tệ! Xem ra bình thường ít rèn luyện, tệ tệ, tiếp tục giữ vững!"

      ". . . . . ." mặt của Jarrett lần nữa đỏ lên.

      Lấy cái gì cứu vớt ngươi đây, tỷ tỷ luôn đánh rơi tiết tháo!

      Lại Ma Pháp Sư chính là rất tiện lợi, nhìn , trong nháy mắt sấy khô, , là hong khô chứ!

      Nhìn động tác lưu loát của Jarrett, Thang Mộ nhanh tay lẹ mắt nắm lấy tóc của : "Cái này để tỷ làm cho!"

      "Ừ." Jarrett biết nghe lời phải.

      "Ngoan ~" Thang Mộ hài lòng gật đầu, "Nghe sử dụng pháp thuật hong khô ảnh hưởng chất tóc đó, tóc đệ tốt như vậy, nếu là bị chẻ ngọn tiếc lắm nha."

      ". . . . . . Tỷ tỷ, đệ là con trai, quan tâm cái này."

      "Lừa gạt ai đó!" Thang Mộ vừa tìm chỗ kéo đệ đệ mình ngồi xuống, vừa dùng vẻ mặt khinh bỉ : " quan tâm đệ để tóc dài làm gì chứ, hừ hừ, cần xấu hổ với tỷ, tỷ cười đệ rối loạn. . . . . Phốc!"

      ". . . . . ." Vừa mới cười đấy? Hơn nữa, "Tỷ tỷ mặt tỷ biểu tình mà làm mặt cười bị dọa những người khác nha."

      ". . . . . . Jarrett đệ tuyệt đối là bị Kirsten làm hư!"

      Jarrett khẽ nhếch miệng, xin lỗi, Kirsten gia gia, người thấy hơi uất ức chút .

      Đè đầu vai đệ đệ để cho ngồi xong, Thang Mộ từ trong túi ảo lấy ra cái khăn lông trắng khô ráo, phủ lên đầu chàng trai, nhàng vuốt xoa.

      "Jerry."

      "Cái gì?"

      "Còn nhớ ? Lúc đệ còn bé, tỷ cũng giúp đệ lau tóc như vậy."

      "Ừ." thanh Jarrett dừng chút, rồi sau đó hồi đáp, "Nhớ." Cho nên mới cắt tóc, ở thời gian tỷ tỷ biến mất thấy nữa, ít nhất. . . . . . Còn cất giữ dấu vết nàng từng tại bên người .

      Thang Mộ lọt vào trong ký ức, nàng vừa hồi tưởng vừa : "Còn nhớ tỷ lần đầu tiên giúp đệ lau tóc đệ cứng đờ vô cùng, tỷ thể làm gì khác hơn là để cho đệ tự mình lau, lúc ấy tỷ còn tưởng rằng đệ chán ghét tỷ!"

      Bởi vì lời của nàng, Jarrett tự nhiên cũng nhớ tới đoạn ký ức này, giọng cười : " phải ghét tỷ tỷ, chỉ là. . . . . . Khi đó đệ lá gan rất ." Hơn nữa, thường nghe có nô lệ bị những người lớn đáng sợ mang tắm rữa sạch rồi làm đủ loại chuyện kỳ quái. . . . . . lo lắng mới là lạ đó?

      "Nhát gan?" Thang Mộ biết sao ''phúc đến lòng cũng sáng ra'', trong nháy mắt lĩnh ngộ được hàm ý chưa ra trong câu của đệ đệ mình, rất là bỉ ổi tiến tới bên tai đệ đệ mình nở nụ cười: "Hắc hắc, chẳng lẽ đệ sợ tỷ làm chuyện gì kỳ quái với đệ?"

      ". . . . . ."

      " chuyện chứ."

      ". . . . . ."

      "Này!"

      ". . . . . ."

      "Phốc!" Thang Mộ nhìn chăm chú vào vệt đỏ từ gò má đến vành tai của đệ đệ mình, rốt cuộc nhịn được lần nữa phun cười thành tiếng, cũng quản là có hù doạ người ngang qua hay , "Ha ha ha, Jarrett đệ là quá đáng ."

      "Tỷ tỷ!"

      Thấy người nào đó thẹn quá hoá giận, Thang Mộ có chừng có mực che miệng lại, gật đầu liên tục: "Được rồi, được rồi, tỷ nữa! Đừng nóng giận đừng nóng giận, tỷ tiếp tục lau tóc cho đệ nha!"

      Trong động tác dịu dàng đến đến gần như vuốt ve đó, Jarrett khẽ rũ hai mắt xuống, trong mắt lên thần thái ôn tình mà hơi khổ não.

      Từ chân tóc đến đuôi tóc, Thang Mộ làm hết phận lau khô mỗi tấc sợi tóc cho đệ đệ, rồi sau đó hài lòng : "Xong! Đệ xem. . . . . ."

      Nàng vốn là muốn tiến tới trước mặt đệ đệ mình tranh công, lại nghĩ rằng, Jarrett cũng vừa đúng lúc này nghiêng đầu, môi của nàng, cứ như vậy, áp lên gò má của .

      ". . . . . ."

      ". . . . . ."

      Hai người nhất thời cũng bị tình huống như vậy làm cho có chút ngơ ngẩn.

      Cảm nhận được nhiệt độ dưới môi càng ngày càng nóng bỏng, Thang Mộ khẽ lui về phía sau, nháy nháy mắt, nhìn chăm chú vào đệ đệ mình tựa hồ vội vàng tìm hang động, lần nữa bật cười: "Thiệt là! Muốn tỷ tỷ đến kề má hôn cái có thể thẳng mà!"

      Dứt lời, đôi tay nàng bưng lấy mặt đệ đệ, khách khí chút nào hôn lên.

      "mua!"

      Hôn xong, nàng vẫn chưa thỏa mãn liếm liếm môi: "Thân ái, muốn lại thêm cái ?"

      ". . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ."

      A! đầu giống như muốn bốc khói rồi!

      "Phốc! Ha ha ha, Jarrett đệ là quá đáng ."

      Thang Mộ vươn tay, khách khí chút nào vò loạn mái tóc của đệ đệ mình, rồi sau đó sải bước chạy : "Ta tiếp tục chơi !"

      Lưu lại Jarrett ngồi nguyên tại chỗ, đầu tóc rối bời, tầm mắt đuổi theo bóng dáng xinh xắn trong đám đông, sau lúc lâu, khẽ thở dài cái.

      Trong lòng nửa là ngọt ngào, nửa là khổ sở.
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :