1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thẩm tiên sinh, Cố phu nhân - Ôn Sưởng (58 chương 2 phiên ngoại) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nancy1986

      nancy1986 Well-Known Member

      Bài viết:
      811
      Được thích:
      604
      Chương 40



      Hai người ăn cơm xem phim, trải qua ngày lễ tình nhân như cặp đôi bình thường, sau đó Cố Tích Hoa đưa Thẩm Châm về nhà.


      xe.


      “Hôm nay Chu Khởi Minh sang bên nhà mới xem xét, tuần sau có thể đưa ra mấy bộ phong cách thiết kế thích hợp, em xem mình thích loại nào rồi ra chi tiết và ý nghĩ của mình.”


      Thẩm Châm nghe ra có gì đó khác thường, vì sao đều là bàn bạc, đâu?


      Cố Tích Hoa tiếp: “ phải ra nước ngoài xử lý số việc còn lại, hai tháng sau mới về.”


      Bỗng nhiên nghe được tin tức như thế Thẩm Châm có chút trì hoãn, ra nước ngoài? Hai tháng?


      như là nghĩ đến gì đó, cẩn thận hỏi: “Đại khái là khi nào, hãy chính xác chút.”


      “Giữa tháng mười.”


      Thẩm Châm hiếm khi nghiêm túc, nhìn : “Được rồi, giữa tháng mười.” Ánh mắt kia sáng hơn bình thường, nhìn đến mức khiến trái tim Cố Tích Hoa nóng lên. vươn bàn tay giữ chặt tay Thẩm Châm, mười ngón tay giao nhau, từng ngón quấn lấy thong thả, mang theo tình dịu dàng vô tận: “Được.”


      Nghĩ tới hai tháng được gặp , trong lòng Thẩm Châm có bất cứ cảm xúc nào, ban đầu nụ hôn tạm biệt nhàng chạm vào nhau sau đó liền tách ra, có đôi khi Cố Tích Hoa chơi xấu nhào tới, nhưng Thẩm Châm chưa bao giờ chủ động quấn lấy , hôm nay nụ hôn tạm biệt nhàng hình như thể thoả mãn tâm tình mất mát của Thẩm Châm, khi Cố Tích Hoa tách ra, ý nghĩ Thẩm Châm nóng lên lại hôn lần nữa, Cố Tích Hoa sửng sốt, chính Thẩm Châm cũng sửng sốt.


      Thế có phải rụt rè quá ?


      Thẩm Châm thừa dịp Cố Tích Hoa ngây người, trong nháy mắt cắn môi . rụt rè rụt rè…


      Ánh mắt Cố Tích Hoa trở nên sâu thẳm, trong phút chốc bị động trở thành chủ động, bắt lấy môi , hôn mạnh trả lại…
      tart_trung thích bài này.

    2. nancy1986

      nancy1986 Well-Known Member

      Bài viết:
      811
      Được thích:
      604
      Chương 41



      Nụ hôn lắt nhắt ngưa ngứa của Cố Tích Hoa dừng mặt , Thẩm Châm cảm thấy toàn thân mình bị cắn nhiều lần, cả người đau đớn. lần nữa Cố lão nhị được nắm lấy, thanh u ám đến đáng sợ của Cố Tích Hoa vang bên tai: “Thẩm Châm, muốn chết…”


      đau lòng khi nhìn khó chịu mà cố nén, : “ vào…” Câu kế tiếp bị nuốt vào trong miệng , môi lưỡi quyết liệt khiến Thẩm Châm thở nổi: “…Ưm…”


      : “ cho !” thanh trầm thấp, mang theo sắc bén, giống như sợi dây nào đó cố nén bùng nổ bên cạnh. “ nhịn được, Thẩm Châm.”


      Ai muốn nhịn. Thẩm Châm trợn tròn mắt.


      Cố Tích Hoa lấy lại lý trí trước khi sụp đổ, hít sâu mấy hơi buông Thẩm Châm ra, quyết định nhanh chóng đứng dậy vào phòng tắm.


      Chờ hai người lăn qua lăn lại xong mười hai giờ, Thẩm Châm tiến vào trong lòng Cố Tích Hoa, điều chỉnh tư thế chút để người trong lòng nằm thoải mái hơn, Thẩm Châm rất mệt mỏi nhưng muốn ngủ, muốn lại biết gì, chỉ đành lật qua lật lại. Cố Tích Hoa phát sốt ruột bất an của , hôn vỗ về , thanh từ tính và khàn khàn, quá gợi cảm: “ cùng nhé?”


      Thực ra Cố Tích Hoa cũng muốn xa lâu như vậy, hiểu người có tính độc lập rất mạnh mẽ, lần đầu tiên biểu ỷ lại vào người mãnh liệt như vậy, vẫn là chính mình, tâm trạng của thể tốt.


      Sau khi buồn bực lúc lâu Thẩm Châm : “… trở về sớm chút.”


      vươn tay ôm chặt lấy . Nếu Cố Tích Hoa những lời này khẳng định có thể sắp xếp tốt mọi thứ để dễ dàng theo , công việc, thị thực gì đó chắc chắn thành vấn đề, cũng muốn xa , nhưng mà, Thẩm Châm cảm thấy mình làm vậy chẳng giống Thẩm Châm chút nào, cũng có nguyên tắc và khoảng cách, muốn cứ quấn quýt lấy để thoả mãn chính mình lại mang đến phiền toái cho cuộc sống của .


      Sau đó biết làm sao ngủ thiếp , Thẩm Châm mơ màng cảm giác được có người hôn , dường như là có người “Chờ trở lại”, cố gắng muốn mình tỉnh táo nhưng đánh thắng buồn ngủ dữ dội, cuối cùng chỉ có thể ngủ say. Buổi sáng khi thức dậy Cố Tích Hoa lên máy bay, Thẩm Châm ngồi ở mép giường ngẩn ngơ hồi mới bắt đầu rửa mặt, rồi làm.
      tart_trung thích bài này.

    3. nancy1986

      nancy1986 Well-Known Member

      Bài viết:
      811
      Được thích:
      604
      Chương 42



      Trong thời gian Cố Tích Hoa ra nước ngoài Thẩm Châm trải qua cuộc sống hằng ngày theo quy luật thế này, làm – trang hoàng nhà mới – ngủ – làm – trang hoàng nhà mới.


      Đảo mắt liền tới tháng mười, dấu mang thai của Tống Thanh Vãn bắt đầu lộ ra, bụng hơi gồ lên, có chút tượng phù thũng, chiếc cằm vốn xinh xắn thon gọn nay trở nên đầy đặn, ngược lại thêm vài phần phúc hậu đáng . Lúc đầu, mỗi ngày Cố Nam Thành đều gọi mười cú điện thoại về nhà, nay trở thành đến công ty mà sửa sang lại phòng sách dùng làm việc, để mỗi ngày ngồi ở nhà trông chừng Tống Thanh Vãn, nhìn người đàn ông còn khẩn trương hơn mình chỉ đành cười trừ, bây giờ mới bốn tháng thôi, chẳng lẽ nửa năm sau đến công ty? Cố Nam Thành mặc kệ những điều đó, ta ở nhà cố gắng xử lý công việc, cuộc họp tại công ty cần ta tham gia đều đổi thành họp qua video, mỗi tuần cố định đến công ty nửa ngày, đúng vậy, nửa ngày, bạn nghe lầm đâu, hơn phút đồng hồ cũng được.


      Tháng trước Thẩm Châm còn thử qua thăm Tống Thanh Vãn, nhưng mỗi lần đến, vẻ mặt đều giống như xông lên pháp trường khiến Tống Thanh Vãn hết sức vui, hai người bạn thân hơn hai mươi năm gặp nhau lại ngồi cách nhau tại hai đầu của sofa, sau đó hỏi han ân cần đến mức người trong đó hướng hai mắt lên trần nhà…


      Tống Thanh Vãn biết tính cách của Thẩm Châm, muốn làm chuyện gì hoặc là sợ chuyện gì, bạn thể ép buộc, càng ép càng chặt cuối cùng mất cả chì lẫn chài, lòng dạ của này rất mạnh mẽ. Tống Thanh Vãn cũng biết mỗi ngày Thẩm Châm đến thăm đều có áp lực tâm lý rất lớn, ban đầu khi nhận thấy bạn mình lộ thai, trong nháy mắt sắc mặt Thẩm Châm trắng bệch, lại cứng nhắc. Nhưng cho dù thế, mỗi ngày Thẩm Châm vẫn sang đây thăm lần, Tống Thanh Vãn biết đây là giới hạn của Thẩm Châm. Nếu đổi là người khác, đừng mỗi ngày đến thăm, Thẩm Châm trực tiếp quên mất người này cho đến khi người ta sinh con, sau đó mới cầm tiền mừng dày cộm tham dự tiệc đầy tháng.


      Tống Thanh Vãn thấy thế đương nhiên trong lòng cảm động, khi bụng lộ ra ràng thể nào che giấu quyết tâm đuổi Thẩm Châm , vì thế sau này trở thành liên lạc qua điện thoại mỗi tuần hai lần.


      Vì sao tuần hai lần chứ? Bởi vì Cố Nam Thành tia phóng xạ của di động tốt cho người lớn và em bé, tuần hai lần là giới hạn cao nhất mà ta có thể chịu đựng, vì thế ta bao giờ quên sàng lọc ai có thể nằm trong mười cú điện thoại gọi vào nhà mỗi ngày. Đây là điển hình của mình muốn làm gì làm, đếm xỉa đến quyền lợi chính đáng của người khác. Thẩm Châm cười nhạt, nhưng chỉ có thể giận mà dám gì. Mặc kệ thế nào cũng là vì tốt cho Tống Thanh Vãn, Thẩm Châm quá dị nghị về vấn đề này.


      Ngày quốc khánh được nghỉ dài hạn tuần, Cố Tích Hoa định để Thẩm Châm bay qua chỗ , kết quả trước khi mở lời trần thuật kế hoạch nghỉ quốc khách của mình, hay lắm, chẳng có chuyện nào liên quan tới . Thăm ông bà Thẩm, thăm hỏi ba mẹ , bàn bạc vấn đề trang hoàng nhà cửa với Chu Khởi Minh, mua đồ dùng trong nhà… Bảy ngày sắp đặt kín lịch. Cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng Cố Tích Hoa, Thẩm Châm cố tình sắp xếp hợp lý như thế, chẳng bới móc ra được lỗi gì. Cố nào đó cảm thấy mình biến thành oán phu, loại cảm giác này nên lời.


      Thẩm Châm cầm điện thoại cười tủm tỉm: “Thế nào? Thẩm tiên sinh, xin khen ngợi Cố phu nhân hiền lương thục đức.”


      Cố Tích Hoa: “Tốt lắm.”


      Thẩm Châm sửng sốt, xác định cảm giác của mình cho lắm, hỏi: “ cái gì?”


      tốt lắm.” Bên kia ngữ khí rất bình tĩnh.


      Thẩm Châm vẫn có chút xác định, nhưng ràng cảm nhận được…oán khí của Cố Tích Hoa, cho dù ra vẻ trấn định thế nào cũng thể che giấu? Là cảm giác của có vấn đề ư? Sao Cố Tích Hoa lại có tâm trạng như thế được?


      Tuy rằng khẳng định, nhưng Thẩm Châm vẫn thử thăm dò hỏi: “Cố Tích Hoa, có oán khí?”


      Bên kia trầm mặc lâu, lâu đến nỗi Thẩm Châm cho rằng có lẽ mình suy nghĩ quá nhiều, chưa từng nghĩ tới ngữ khí của bên kia rất thản nhiên : “Đúng vậy, Cố phu nhân.”


      Ngược lại khiến Thẩm Châm biết gì. Thế , oán gì chứ?


      “Trong kế hoạch , Thẩm Châm.” vậy.


      Thẩm Châm cảm thấy khó hiểu, sao có thể , về nhà thăm ông bà Thẩm là để tìm con đường chung giữa vợ chồng, thăm hỏi ông bà Cố là vì làm tốt nghĩa vụ của nàng dâu, bàn bạc với Chu Khởi Minh về vấn đề nhà mới là vì cuộc sống sau này của hai người bọn họ. Thẩm Châm lập tức hiểu ra, nhưng chắc chắn hỏi: “ vốn định bảo em bay qua đó ư?”


      Bên kia lại trầm mặc, sau lúc lâu mới hừ tiếng coi như trả lời.


      Thẩm Châm cầm điện thoại nhoẻn miệng cười —— Cố Tích Hoa sao có thể đáng như thế chứ?


      lặng lẽ cười ngây ngô hồi rồi : “Thẩm tiên sinh, em nhớ .”


      Nghe thấy thanh bên kia ràng mang theo ý cười, Cố Tích Hoa có cảm giác thẹn quá hoá giận —— khi nào này cưỡi đầu rồi?


      rất nhớ .”


      Cố Tích Hoa trầm lặng. Được rồi, em muốn cười cười . Vợ mình nuông chiều nuông chiều ai chứ?


      mau trở về , Cố Tích Hoa.” thanh bên kia rất , giống như nỉ non giống như khẽ khàng, tựa như lời âu yếm, Cố Tích Hoa nghe được cơ thể run lên, trong lòng như có dòng nước ấm áp lại mát rượi chảy qua, thanh bất giác xuống: “Ừm, em hãy chú ý sức khoẻ, đừng thức khuya, ngủ đủ giấc.”


      Thẩm Châm ừm tiếng, hai người quyến luyến thêm chút nữa mới cúp máy.
      tart_trung thích bài này.

    4. nancy1986

      nancy1986 Well-Known Member

      Bài viết:
      811
      Được thích:
      604
      Chương 43


      Hôm Cố Tích Hoa trở về là ngày 20 tháng 10, vào ngày thứ hai, Thẩm Châm phải làm, Cố Tích Hoa cũng bận rộn giải quyết công việc trong công ty mà phải đích thân xử lý, vì thế hai người chỉ vội vàng gọi qua điện thoại, bởi vì hai người đều có bí mật riêng nên phát giác điểm khác thường của đối phương.


      Ví dụ như với tính cách của Cố Tích Hoa, cho dù bận thế nào nếu về buổi tối khẳng định phải gặp Thẩm Châm, nhưng có; lại ví dụ như với tính cách của Thẩm Châm, công việc làm sao có thể quan trọng hơn Thẩm tiên sinh, tám giờ sáng Cố Tích Hoa xuống máy bay, nếu Thẩm Châm muốn, hoàn toàn đón được, nhưng có, ngủ thẳng đến tám rưỡi mới vội vàng thức dậy chạy đến công ty, cũng chẳng biết tối qua làm gì. Hai người mang tâm riêng, mỗi ngày bận đến nỗi chân chạm đất, cứ thế nhoáng cái đến thứ sáu.


      Buổi sáng khi thức dậy Thẩm Châm có chút ngơ ngác, sau khi nhìn ngày di động lát mới từ giường đứng dậy, trong di động đầy ắp lời chúc mừng của người thân và bạn bè, nhíu mày, haiz, hai mươi lăm tuổi rồi.


      Đúng vậy, ngày 24 tháng 10 là sinh nhật của Thẩm Châm, đây là năm thứ 25 bước vào thế giới.


      Mặc dù hôm nay sinh nhật nhưng vẫn phải làm. Tống Thanh Vãn vượt qua thời kỳ nguy hiểm, mặc Cố Nam Thành phản đối mà kiên trì tổ chức buổi tụ họp nho để mừng sinh nhật Thẩm Châm, tám giờ Thẩm Châm vào gian phòng được đặt riêng cùng mọi người đợi tại đó vui chơi, nhận quà tặng đến mỏi tay, sinh nhật của những năm trước Thẩm Châm đều trở thành đối tượng bị chuốc rượu, năm nay vốn cũng ngoại lệ, nhưng rượu mời của mọi người dành cho đều bị Cố Tích Hoa ngăn cản, đổ hết vào bụng , Thẩm Châm biết tửu lượng của Cố Tích Hoa thế nào, khi lượt tấn công mãnh liệt ập tới Thẩm Châm kéo lại, : “Em có thể uống, tửu lượng của Cố phu nhân tốt lắm.”


      Khoé miệng Cố Tích Hoa chứa đầy ý cười, ánh mắt sâu xa nhìn , hiểu sao khiến lòng Thẩm Châm ấm áp, : “Thẩm tiên sinh chắn rượu và tửu lượng của Cố phu nhân có liên quan với nhau.” Vì thế ngửa đầu, cổ họng động cái liền uống cạn ly.


      Tống Thanh Vãn nép trong lòng Cố Nam Thành nhìn Cố Tích Hoa bị mọi người bao vây tấn công, trong lòng cảm thán, chậc chậc chậc, Thẩm Châm, đây là người đàn ông mà cậu ước mong đấy.


      Thẩm Châm ngàn chén say, trời sinh có tửu lượng tốt, vì thế tụ họp gì đó từ trước đến giờ đều là đối tượng bị tấn công, Thẩm Châm cũng quen thói như nữ hùng lấy chọi trăm, tửu lượng của Tống Thanh Vãn rất kém cỏi, ly là gục ngay, trước kia chưa gặp Cố Nam Thành, tất cả rượu đều do Thẩm Châm chắn, đương nhiên, sau khi gặp Cố Nam Thành ngay cả cơ hội uống rượu cũng chẳng có.


      lần uống xong về, tinh thần Thẩm Châm vẫn còn tỉnh táo hoàn toàn giống người uống hết bảy tám chai, Tống Thanh Vãn trêu chọc : “Cậu uống giỏi như vậy tương lai Thẩm tiên sinh làm hùng cứu mỹ nhân thế nào đây?”


      Thẩm Châm : “Tớ uống được hay chuyện, ấy có cứu lại là chuyện khác. Mặc dù ấy vừa uống liền say ngay nhưng sẵn lòng chắn cho tớ mới là Thẩm tiên sinh.”


      Cậu xem, Thẩm Châm, ấy đến rồi.


      Cả đám người vui chơi tới mười giờ hơn, Cố Tích Hoa giúp Thẩm Châm bưng quà tặng bỏ vào cốp xe, vẫn còn dư ít phải đặt vào ghế sau. Bởi vì Cố Tích Hoa uống rượu ít, người lái xe là Thẩm Châm, việc này rất hợp ý , xe khởi động chạy tới hướng nào đó.


      Tuy rằng những ly rượu kia khiến Cố Tích Hoa say khướt, nhưng đầu vẫn hơi choáng, mở cửa kính xe để cho đầu óc mình thanh tỉnh tránh làm hỏng việc, khi mở ra cảm thấy có điều đúng, hỏi: “Chúng ta đâu thế?”


      Thẩm Châm cười: “Nhà.”


      Nhà mới trang hoàng xong xuôi nhưng Cố Tích Hoa vẫn chưa qua lần, Thẩm Châm cố ý cho bất ngờ.


      Cố Tích Hoa cười như cười: “Bắt chước ngục giam?”


      Thẩm Châm đỏ mặt, trợn mắt nhìn : “ phải!” Sau đó giọng : “Rất bình thường…”


      Cố Tích Hoa vốn chỉ là chọc , nghe thế chỉ cười.


      Sau khi đến nhà mới, Thẩm Châm xuống xe trước vào chuẩn bị dép trong nhà cho Cố Tích Hoa thay, đỏ đen, dép màu đỏ là kiểu nữ, có hoa văn đơn giản màu đen, dép màu đen là kiểu nam, có hoa văn đơn giản màu đỏ, ràng đây là cặp. Thẩm Châm tiến vào phòng khách, hưng phấn dạo vòng dang hai tay với Cố Tích Hoa: “Hoan nghênh Thẩm tiên sinh về nhà.” Cố Tích Hoa ôm lấy của mình xoay vòng, Thẩm Châm cười to.


      Ngôi nhà trang hoàng rất tinh tế, thiên về cổ điển, cũng mất sống động, tấm màn là màu cà phê đậm, rất dày, hợp gu của Thẩm Châm, Cố Tích Hoa cũng cảm thấy tốt lắm. ban công ngoài dự liệu quả đặt cái xích đu, hai giàn nho còn , đoán chừng hai năm nữa mới phát triển to lớn.


      Cố Tích Hoa mở cửa phòng ngủ, chiếc giường dành cho hai người rất quy củ, kiểu Perfect Night mềm mại nhất trong loạt hàng Serta kinh điển, trải ra giường màu đỏ thẫm, ngọn đèn màu da cam, tựa như ảo mộng. Bố trí của phòng ngủ và phong cách của cả ngôi nhà gần giống nhau, chỉ có điểm giống chính là trong phòng ngủ có trải thảm lông cừu, phải mảnh , mà là trải cả phòng, đây là gợi ý qua điện thoại của Cố Tích Hoa. thấy sàn nhà mềm êm, vô cùng hài lòng.


      Thẩm Châm chạy vào nằm giường, cười tủm tỉm: “Thẩm tiên sinh thích ?”


      Cố Tích Hoa gật đầu.


      Thẩm Châm ngồi dậy, : “ hãy ra bưng quà tặng vào đây, Cố phu nhân muốn tháo quà.”


      Cố Tích Hoa hai lời liền giúp Thẩm Châm mang đồ đạc vào.


      Vì thế hai người ngồi bên giường tháo quà.


      Tháo được nửa Thẩm Châm phát chiếc hộp màu xanh thẫm viết tên, suy nghĩ chút có ấn tượng mình nhận món quà này, đưa cho Cố Tích Hoa xem, : “Của .”


      Thẩm Châm sửng sốt.


      Cố Tích Hoa dịu dàng đặt xuống nụ hôn mặt : “Mở ra xem .”
      tart_trung thích bài này.

    5. nancy1986

      nancy1986 Well-Known Member

      Bài viết:
      811
      Được thích:
      604
      Chương 44


      Thẩm Châm cầm chiếc hộp lụa nhìn chút, lớn , lớn hơn bàn tay của Cố Tích Hoa chút, lắc lắc nghe thấy tiếng động, cảm giác cũng rất . Thẩm Châm biết là cái gì, nhưng nhịp tim chợt đập rất nhanh. Trực giác của phụ nữ hẳn là chuẩn, suy nghĩ. Ánh mắt Cố Tích Hoa nóng đến nỗi dám nhìn thẳng, chỉ có thể cố gắng phục hồi nhịp đập thong thả mà tháo sợi dây lụa màu xanh.


      Bên trong hộp là đoá hoa hồng nở rộ, ở giữa cành hoa hồng là chiếc nhẫn nam màu trắng, bóng loáng nhẵn nhụi, phát ra tia sáng lạnh lùng trong trẻo, giống như lời thề và hứa hẹn mãi mãi thay đổi.


      Nhẫn nam? Nhịp tim Thẩm Châm đập loạn. Người đàn ông bên cạnh đến phía trước , Thẩm Châm ngửa đầu nhìn , sau đó theo động tác của mà cúi đầu.


      khuỵu xuống chân thon dài, quỳ rất trang trọng và thẳng tắp. Ánh mắt sâu lắng lẳng lặng nhìn .


      Thẩm Châm bị ánh mắt như thế buộc lại, tim đập kịch liệt, cố gắng ổn định hô hấp, nhưng bàn tay run nhè bán đứng .


      nhìn thẳng , tháo ra chiếc hộp lụa màu xanh thẫm tay hơn cái hộp kia rất nhiều, nằm bên trong là chiếc nhẫn nữ tinh xảo, tia sáng kim cương làm loá đôi mắt Thẩm Châm.


      “Lấy nhé, Thẩm Châm.” Ánh mắt của thản nhiên mà thâm tình, trong phút chốc Thẩm Châm rất muốn khóc, nhìn khuôn mặt trịnh trọng và trìu mến kia mà gật đầu, Cố Tích Hoa đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của Thẩm Châm.


      Thẩm Châm sửng sốt. Haiz, đúng, nên là ngón giữa ngón giữa mà!


      Thẩm Châm còn chưa kịp Cố Tích Hoa : “Đeo cho .”


      Vì thế Thẩm Châm đành phải gỡ chiếc nhẫn nam xuống, chuẩn bị đeo vào ngón giữa cách chính xác Cố Tích Hoa rụt tay, vì thế chiếc nhẫn vốn đeo vào ngón giữa lại trượt vào ngón áp út. Sau đó hiểu được đây là cố ý, khó hiểu nhìn vẫn còn quỳ. Cố Tích Hoa nhướng mày: “Bên trong còn thứ khác.”


      Thẩm Châm cúi đầu nhìn, lấy mảnh lụa ra, phát —— giấy chứng nhận kết hôn.


      Giấy chứng nhận kết hôn?


      Giấy chứng nhận kết hôn!


      Lần này Thẩm Châm hoàn toàn ngây người. Khi mở quyển sổ bên trong ra, nhìn thấy tên của mình và Cố Tích Hoa, lại ngớ ra lần nữa.


      Này, kết hôn chẳng phải hai bên nên có mặt hay sao phải sao phải sao phải sao phải sao phải sao… Vì sao biết gì cả, Cố Tích Hoa có thể viết tên lên hơn nữa còn được nhân viên đóng dấu?!


      “Cố phu nhân, bắt đầu từ ngày hôm qua em là của .” thanh của Cố Tích Hoa vang lên bên tai, lỗ tai chợt nóng lên, mau chóng xem ngày —— ngày 23 tháng 10 năm 2014. Là hôm qua.


      “Sinh nhật vui vẻ, Thẩm Châm.” Ngày 24 tháng 10 năm 2014, 23 giờ 59 phút, phút đồng hồ cuối cùng của sinh nhật Thẩm Châm, : “Quà sinh nhật hài lòng , Cố phu nhân?”


      Thẩm Châm nghiêng đầu nhìn người đàn ông gần trong gang tấc, phát trong mắt có thứ gì đó phóng ra, vẫn là tình sâu nóng cháy trước sau như , nhưng có chút gì đó giống, trực giác của cảm thấy nguy hiểm. Tiếng chuông đồng hồ trong phòng khách vang lên, ngân nga mà thong thả, giống như tuyên bố việc sắp xảy ra. Cố Tích Hoa nghe thấy tiếng chuông đồng hồ, khoé miệng cong lên, chậm rãi tới gần Thẩm Châm: “Đến sinh nhật rồi, Cố phu nhân.”


      Đúng vậy, sinh nhật của bọn họ chỉ kém nhau ngày.


      Thẩm Châm còn chưa kịp nụ hôn nóng cháy ập tới, tất cả quà tặng đều bị đẩy xuống giường, trong tay Thẩm Châm còn cầm quyển sổ đỏ, Cố Tích Hoa đè lên , cạy mở môi , chiếc lưỡi tiến quân thần tốc, tham lam mút mát mùi vị ngọt ngào của người dưới thân, Thẩm Châm bị hôn kịch liệt đến nỗi đầu óc choáng váng, tay nắm chặt giấy chứng nhận kết hôn biết làm sao mà thừa nhận ham muốn dục vọng của người đàn ông thể thu hồi.


      …….


      tắm, được ?” Sau khi ân ái thanh của người đàn ông khàn khàn, lại khó nén vẻ dịu dàng.


      Thẩm Châm rề rà gật đầu.


      đứng dậy xả nước, mười phút sau mới ôm còn buồn ngủ. Khi cơ thể mềm nhũn ngâm trong bồn tắm lớn ấm áp, tinh thần Thẩm Châm sảng khoái, thoải mái thở ra hơi. Cố Tích Hoa ở bên cạnh mở vòi tắm hoa sen rửa sạch thân thể rồi tắm cho Thẩm Châm, mệt đến nỗi mí mắt mở ra mà để hầu hạ. Cơ thể sau khi ân ái còn rất mẫn cảm, làm sao chống lại vuốt ve có dụng ý khác của Cố Tích Hoa, chỉ chốc lát sau nhiệt độ trong phòng tắm tăng lên, sải bước ngồi vào, kéo mềm nhũn đặt người mình, Thẩm Châm nằm sấp người , vừa mệt mỏi cực độ vừa bị người nào đó vuốt ve mà thốt ra tiếng rên rỉ, thân dưới bị vật nào đó chạm vào, muốn lơ là cũng được.


      “Đừng mà…” Thẩm Châm uể oải.


      Đàn ông lần cuối cùng” đều là gạt người…


      Có lẽ là rất lâu rất lâu rất lâu rất lâu… Thực ra tác giả cũng chẳng biết là bao lâu, tác giả viết đến mệt mỏi, ánh mắt của Cố Tích Hoa lướt qua: nghe viết đến mệt mỏi? Tác giả: có!


      Vì thế rất lâu rất lâu rất lâu rất lâu rất lâu, con trai ăn no rồi, con khóc đến nỗi mắt sưng lên.


      Thẩm Châm biết mình ngủ lúc nào, chỉ biết thức dậy vào chiều hôm sau, khi tỉnh lại, toàn thân như bị chiếc xe chở hàng lớn chạy qua người, vừa mỏi vừa đau, chẳng nâng nổi cánh tay, nhất là…chỗ đó. Cũng may cả người nhàng khoan khoái, có lẽ người nào đó tắm cho .


      Cố Tích Hoa tỉnh từ lâu, nhìn đôi mi thanh tú của người con trong lòng chau lại, động tác xoay người hơi cứng nhắc, lập tức hiểu được, nụ hôn ấm áp dừng mi tâm , hỏi: “Đói bụng ?”


      Toàn thân Thẩm Châm đều đau nhức, muốn ngọ nguậy cựa mình, cọ cọ trong lòng : “Đói.” thanh vừa thốt ra đều là khàn khàn, vừa khô lại ráp. Có thể thấy được tình hình chiến đấu tối qua có bao nhiêu kịch liệt, đúng, là rạng sáng hôm nay…


      Cố Tích Hoa lấy cốc nước ở đầu giường, tay nâng đầu , tay đút uống nước, Thẩm Châm uống ừng ực hết nửa cốc, sau đó Cố Tích Hoa đỡ nằm xuống lại.


      xoay người xuống giường, cơ thể trần trụi đến phòng thay đồ chọn quần áo, thân hình thon dài, cơ bắp rắn chắc, màu da lúa mạch hơi trắng chút, tôn lên khuôn mặt trong trẻo hơi lộ vẻ lạnh nhạt, còn phối hợp với khí chất kín đáo bên trong phát ra khắp người , vừa vặn. Rất tuấn tú, rất đẹp trai, đẹp trai muốn chết. Thẩm Châm vui sướng rạo rực.


      thay quần áo ở nhà xong rồi ra ngoài, lại hôn người con nằm giường, : “ gọi cháo, hâm nóng xong bưng lên.”


      Thẩm Châm gật đầu.


      Sau khi Cố Tích Hoa đóng cửa lại Thẩm Châm quan sát căn phòng —— cái nào cũng đều do lựa chọn tỉ mỉ, đèn, ngăn tủ, giường, thảm…


      Nhà của .


      Nhà của .


      Nhà của bọn họ.


      Thẩm Châm vươn tay ra, chiếc nhẫn bạch kim ngón áp út toả ra tia sáng ấm áp, kiểu dáng đơn giản trang nhã, nhìn đẹp lắm. đặt nó lên môi rồi hôn cái, nở nụ cười hạnh phúc.
      tart_trungLùn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :