1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần y khí nữ : Quỷ đế ngự thú cuồng phi – Phù Tử (C11) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 23: Đan Dược Ngũ Phẩm

      Editor: Quế Nhi


      Diệp Lăng Nguyệt hào hứng trở lại bắc trang, muốn cho mẫu thân biết tin tốt này.


      Nhưng vừa tới cửa bắc trang, liền thấy Lưu mụ cùng với đám người tôi tớ ở bên ngoài khiên vác đồ đạc, Diệp Hoàng Ngọc cùng đại cữu Diệp Hoàng Vân đứng ở ngoài sơn trang, chuyện gì đó.

      “Tam Muội, cha bắt đầu từ hôm nay, các ngươi dọn qua viện đông trang ở, trong viện còn giữ mấy người hầu tay chân lanh lẹ.” Diệp Hoàng Vân là trưởng tử Diệp gia nếu như nhìn bề ngoài cùng với gia chủ Diệp rất là giống nhau.

      Dọn nhà? Diệp Lăng Nguyệt nhìn nét mặt của mẫu thân nhà mình, thấy nàng có ý kiến gì, hoàn cảnh đông trang tương đối rất tốt, tại đối với bệnh của mẫu thân mới có lợi.

      “Lăng Nguyệt, con trở về, con làm sao cho mẫu thân biết, con tại đột phá Luyện Thể Ngũ Trọng?” Diệp Hoàng Ngọc cũng là từ trong miệng đại ca mới biết được con mình lại đột phá.

      “Con cho rằng mẫu thân biết rồi, kỳ thực là tối hôm qua, hài nhi ngủ vừa cảm giác sau khi thức dậy, liền đột phá.” Diệp Lăng Nguyệt hàm hồ kỳ từ* .

      (* ràng, úp úp mở mở)

      Ngủ giấc đột phá.

      Diệp Hoàng Vân nghe thấy, ho khan mấy tiếng, trưởng tử Diệp Thánh của đột phá Luyện Thể Ngũ Trọng, nhưng mà là ước chừng dùng thời gian nửa năm, chính mình nghe cháu ngủ liền đột phá, thức người so với người làm người ta tức chết a.

      Diệp Hoàng Ngọc cũng dở khóc dở cười, nhưng mà nàng cũng biết, con uống qua hầu rượu, rất có khả năng là hầu tửu phát huy tác dụng, những việc này nàng tất nhiên tất nhiên là tiện trước mặt của đại ca mà .

      Diệp Lăng Nguyệt nhìn lại mẫu thân chút, phát mẫu thân khi uống hầu rượu tinh luyện qua, sắc mặt hồng hào, so với ngày thường nhìn qua có tinh thần rất nhiều, trong lòng khỏi cao hứng.

      “Lăng Nguyệt a, nghe hôm nay con Võ Các, con chọn nền tảng võ học nào?” Diệp Hoàng Vân cười híp mắt lên phía trước, dưới gối* chỉ có hai đứa con trai, luôn luôn ham muốn có con , thấy Diệp Lăng Nguyệt lanh lợi cùng với dáng dấp xinh xắn, rất là ưa thích.

      (*chỉ con cháu)

      “Niêm Hoa Toái Ngọc Thủ.” Diệp Lăng Nguyệt lời vừa ra khỏi miệng, hai trưởng bối đứng phía trước đều kinh ngạc thôi , Diệp Hoàng Ngọc há miệng muốn gì đó, còn Diệp Hoàng Vân nở nụ cười.

      Năm đó Diệp Hoàng Ngọc vào Võ Các chọn môn thứ nhất nền tảng võ học, cũng là Niêm Hoa Toái Ngọc Thủ, khổ nổi là học được, thế nên mới đổi bộ pháp Thanh Vân.

      “Tiểu hài tử, để cho nàng được chút thất bại mới tốt, cùng lắm ngày sau đổi lại môn võ học khác là được.” Diệp Hoàng Ngọc cũng biết nữ nhi của mình, từ sau khi biến hóa thông minh, làm việc gì cũng nhạy bén, tuyệt đối tùy tiện hành , nếu nàng muốn học, vậy tùy nàng có thể tốt cho nàng là được rồi.

      Sau khi người nhà dọn vào đông trang, Diệp Hoàng Vân gọi Diệp Lăng Nguyệt lại.

      “Lăng Nguyệt, con bây giờ cũng là đệ tử tinh Diệp gia, dựa theo gia quy trong nhà, nam tử tròn mười ba xuống quáng sơn* rèn luyện, nữ tử phải thạch phường học tập buôn bán. Ngày mai con cùng với đại biểu ca DiệpThánh, đến thạch phường Diệp gia nhìn chút.” Diệp Hoàng Vân sau khi dặn dò, mới mang theo hạ nhân rời .

      (*khu mỏ, quặng)

      Lưu mụ còn mang theo đám người làm mới ở bên ngoài sắp xếp lại, còn Diệp Lăng Nguyệt thừa dịp mọi người chú ý, liền vào Hồng Mông Thiên.

      Vừa vào Hồng Mông Thiên, tiểu Chi Chi liền xòe chân ngắn ra, chạy vòng quanh những mẫu đất trong Hồng Mông Thiên bày ra bộ dáng vui mừng đắc ý.

      Sau khi Diệp Lăng Nguyệt được thủ trát* của Hồng Mông Phương Tiên, đối với toàn bộ trong Hồng Mông Thiên khống chế trong tay cũng càng ngày thuận buồm xuôi gió, nàng biết, nếu muốn Hồng Mông Thiên càng mạnh lên phải làm cho bên trong có nguyên khí sung túc dồi dào hơn nữa, tại chỉ có ít linh thực** quan trọng hơn chính là phải tăng lên thực lực của chính mình.

      (*ý như quyển sách lưu lại bí quyết) (**vd Tụ Nguyên Thảo. . . )

      “Nha Nha.” tiểu chi chi nằm sấp vào Diệp Lăng Nguyệt đội nhiên di chuyển đến gốc cây Thanh Mộc Quả rồi hái xuống.

      Chỉ có điều là chỉ qua thời gian nữa tháng, vốn là cây ăn quả Thanh Mộc chỉ cao hơn thước, nhưng mà tại cao ba bốn thước.

      Bởi vì Hồng Mông Thiên, có ai hái, từng cây từng cây Thanh Mộc quả đều tỏa ra mùi thơm mê người mùi thơm mê người, đem nhánh cây cũng ép cong.

      Tiểu chi chi thèm dãi Thanh Mộc quả, muốn leo lên ăn vụng, chỉ tiếc thân cây quá bóng loáng, móng vuốt của nó cào mấy cái liền từ cây té xuống, té chổng bốn chân lên trời, dáng dấp kia có chút buồn cười.

      Diệp Lăng Nguyệt tâm thần động hơn động, Thanh Mộc quả rớt xuống, rầm tiếng nện ở bên người tiểu chi chi bên người, vội vã sử dụng tứ chi của nó, đem cái đó đạt tới nửa người to củaThanh Mộc quả ôm đến sít sao.

      “Nhiều Thanh Mộc quả như vậy, xem ra lần này, phát tài rồi.” Diệp Lăng Nguyệt liếc nhìn cây Thanh Mộc quả, mặt mày cười đến híp lại, nàng giống như nhìn thấy vô số ngân lượng ở hướng về phía nàng vẫy tay.

      Giờ phút này, bên trong tiệm bán thuốc Thu Phong Trấn, chân mày của chưởng quỹ đều có thể véo ra nước.

      Thanh Mộc quả hết hàng tháng nay.

      Sớm trước có người hái thuốc gan lớn, vào khu vực lưng núi thường có mười mấy cây Thanh Mộc quả, nhưng toàn bộ cũng trông thấy cây nào.

      Thực liền cái hột đều cũng lưu lại.

      “Nhất định là những người đạo phỉ, đem những cây Thanh Mộc quả chặt hết rồi. Thế nên ngay sau đó Thanh Mộc quả còn xuất nữa, té đánh rượu làm sao bây giờ a.” Chưởng quỹ thở dài thở ngắn, được nữa, xem ra chỉ có thể dùng giá cao, từ trong huyện thành mua chút ít Thanh Mộc quả trở về.

      Nhưng mà Thanh Mộc quả làm té đánh rượu, nhất định phải mới mẻ, Thanh Mộc quả cách ba ngày trở lên dược hiệu tốt.

      “Chưởng quỹ.” thanh quen thuộc, làm cho chưởng quỹ tỉnh táo lại.

      nương, ngươi đến rồi a, lần này vẫn là bán Tụ Nguyên thảo?” Chưởng quỹ cường cố nặn ra vẻ tươi cười, tiến ra đón.

      , lần này ta là bán Thanh Mộc quả.” Diệp Lăng Nguyệt dứt lời, vội vã mà lấy ra Thanh Mộc quả.

      Trái cây kia, xanh mượt, so với bình thường Thanh Mộc quả lớp gấp ba bốn lần, chỉ có như vậy hơn nữa còn rất mới mẻ.

      “Thanh Mộc quả? Thanh Mộc quả tốt như vậy biết nương ngươi là từ nơi nào chiếm được?” Chưởng quỹ nuốt ngụm nước bọt, hận thể đem cái Thanh Mộc quả kia đoạt tới.

      “Là bằng hữu của ta, dùng nhiều phương pháp đặc thù, từ nơi khác tới được. mỗi ngày cũng có thể cung ứng khoảng chừng năm mươi cân, bất quá giá cả . . .” Diệp Lăng Nguyệt đến đó dừng lại.

      “Giá cả dễ thương lượng, loại phẩm chất này, giá cả coi như là đắt năm phần mười cũng quá đáng, lão phu nguyện ý ra lượng năm ngân mua cái Thanh Mộc quả, năm mươi cân coi như hai trăm năm mươi hai lượng.” Chưởng quỹ liền vội vã đáp ứng.

      , chưởng quỹ, ta chỉ án cái giá bình thường cho ngươi, hơn nữa chỉ cung cấp cho các ngươi. Nhưng ta có điều kiện, ngươi nhất định phải giúp ta hỏi thăm được nơi nào có đan dược ngũ phẩm.” Diệp Lăng Nguyệt lắc lắc đầu, nàng có Hồng Mông Thiên trong tay, trước mặt lại có Đỉnh Tức ở tay, bao nhiêu ngân lượng, chẳng qua là vấn đề sớm muộn.

      tại nàng chỉ muốn trợ giúp mẫu thân, khôi phục nhanh lên chút.

      “Chuyện này. . . thôi được, lão phu đáp ứng ngươi. Có điều đan dược ngũ phẩm xác thực rất ít, coi như là ở trong thị trấn, cũng nhất định có thể tìm được. Như vậy , ngươi cho lão phu thời gian tháng, chỉ cần có tin tức, liền lập tức thông báo cho nương.” Chưởng quỹ tiệm dược liệu tuy là biết thân phận Diệp Lăng Nguyệt, thế nhưng tại nàng cấp cho số lượng lớn Thanh Mộc quả.

      Huống chi vị nương này, mỗi lần xuất ra dược thảo chất lượng tốt đến kì lạ, chắc hẳn ngày sau nàng còn rất nhiều địa phương, chưởng quỹ cũng rất tình nguyện kết giao với nhân nhân vật như vậy.

      Sau khi hai người đạt thành thỏa thuận, Diệp Lăng Nguyệt hai lời, liền đưa nhóm Thanh Mộc quả đến.

      Chương 24: Gia tộc buôn bán

      Editor: Quế Nhi


      Ngày thứ hai, mới qua sáng sớm Diệp Lăng Nguyệt hoàn thành tu luyện thường ngày, liền tuân theo lời Diệp Hoàng Vân an bài, đến thạch phường Diệp gia.


      Diệp gia lấy mỏ sắt lập nghiệp, thạch phường là đem từ Thất Tinh khai thác xuống, sau đó tiến hành phân loại sàng lọc, sau khi trải qua bước đầu tinh luyện, đưa đến trong huyện thành bán.

      Trong thạch phường còn có thể tiến hành quy mô mỏ sắt buôn bán, thường ngày chi phí cung cấp Thu Phong Trấn tiệm sắt cùng dân trấn, cho nên là thạch phường Diệp gia, kì thực cũng là loại .

      Hằng năm Diệp gia có bảy, tám phần thu nhập, dựa đều là thạch phường, vì lẽ đó thạch phường nằm trong tầm quan trọng, đứng sau Diệp gia quáng sơn*.

      (*vùng mỏ, khu mỏ)

      “Lăng Nguyệt, lần đầu tiên ngươi đến thạch phường, ta mang ngươi nhìn bốn phía xem chút .” Phụ trách tiếp đón Diệp Lăng Nguyệt chính là cùng với nàng Tộc tỷ thí có duyên gặp qua lần đại biểu ca Diệp Thánh.

      Diệp Thánh năm nay mười sáu tuổi, dáng dấp cùng với dung mạo coi như tuấn tú, chỉ là bởi vì thân là trưởng tôn Diệp gia, khỏi có mấy phần ngạo khí

      đến Diệp Lăng Nguyệt, Diệp Thánh đối với nàng nguyên bản cũng có ấn tượng gì, chỉ biết là nàng vừa sinh ra chính là ngốc nữ.

      Lần này, Diệp Lăng Nguyệt ở bên Tộc tỷ thí nhất minh kinh nhân*, phụ thân đứng trước mặt người khác hay sau lưng người khác, đối với Diệp Lăng Nguyệt khen dứt miệng, nàng là tiểu thiên tài.

      (* tiếng hót lên làm kinh người)

      Diệp Thánh hôm nay nhìn Diệp Lăng Nguyệt cảm thấy cũng có gì hơn, chẳng qua là may mắn đánh bại Diệp Ninh, liền được gọi là tiểu thiên tài, cha cũng quá mức quá rồi.

      Xem ra trong suy nghĩ Diệp Thánh, Tam (Diệp Hoàng Ngọc) lúc còn trẻ là thiên tài, có nghĩa là con nàng cũng là thiên tài, Diệp gia có thể để cho Diệp Thánh thừa nhận thiên tài, cũng chỉ có Diệp Lưu Vân mà thôi.

      Diệp Thánh xem thường, bắt chuyện với Diệp Lăng Nguyệt khỏi có vài phần khinh thường, Diệp Lăng Nguyệt xem ở đáy mắt, cũng toạc ra, dọc đường chẳng qua là theo sau Diệp Thánh, thuận miệng hỏi chút chuyện của thạch phường.

      “Lăng Nguyệt, ngươi là người Diệp gia, ngươi có biết nghề chính Diệp gia là cái gì?” Diệp Thánh vừa đến , vừa hỏi dò Diệp Lăng Nguyệt.

      “Quáng sơn cùng quặng sắt. Ta nghe , Thái Tổ Diệp gia cũng là bởi vì phát trong núi có đại quáng sơn mới khởi nghiệp lên.” Diệp Lăng Nguyệt đối với tiền sử làm giàu Diệp gia, linh tinh chút ít.

      ” Sai rồi, bình thường loại quặng sắt, lại làm sao có khả năng chống đỡ toàn bộ Diệp gia. Diệp gia chân chính am hiểu chính là tinh luyện thiết, còn có thô luyện huyền thiết.” Diệp Thánh bĩu môi cái, đối với Diệp Lăng Nguyệt vô tri biết gì, rất là xem thường.

      Chuyện đơn giản như vậy, ngay cả con nít ba tuổi Diệp gia đều biết, Diệp Lăng Nguyệt lại cũng biết.

      “Kính xin đại biểu ca chỉ điểm.” Diệp Lăng Nguyệt cũng để ý, ngược lại là khiêm tốn thỉnh giáo.

      “Thiết cùng huyền thiết là giống nhau, thí dụ như trước mắt hai đống này, màu xám trắng chính là thiết thạch, màu bạc chính là huyền thiết thạch. Hai người nhìn thấy chẳng qua là màu sắc khác biệt, nhưng là giá cả lại chênh lệch hơn hai mươi lần. Như Thiết thợ rèn đều có thể cắt chém tinh luyện, huyền thiết lại chỉ có thể võ giả Luyện Thể Tam Trọng trở lên mới có thể cắt chém, còn võ giả Luyện Thể Ngũ Trọng mới có thể tinh luyện.” Vừa Diệp Thánh cầm lên khối quặng sắt cùng huyền thiết thạch, để giải thích cho Diệp Lăng Nguyệt dễ hiểu hơn.

      Từ trong miệng Diệp Thánh, Diệp Lăng Nguyệt còn biết ít thiết cùng huyền thiết thông thường.

      Ở Đại Hạ, thiết chỉ có thể dùng để chế tạo dụng cụ dân dụng, nhưng đối với huyền thiết lại có thể dùng để chế tạo vũ khí, trang bị quân đội.

      Huyền thiết thạch sản lượng rất ít, tinh luyện rất khó, ngay cả Diệp gia chỉ có thể tinh luyện bước đầu.

      Quáng sơn Diệp gia hằng năm sản xuất huyền thiết cùng quặng sắt là tỷ lệ chênh lệch gấp trăm lần, nhưng cũng bởi vì Diệp gia nắm giữ phần huyền thiết, mới có thể ở Thu Phong Trấn, sừng sững nhiều năm ngã.

      Hai người ở trong thạch phường vòng, bất kể là thợ rèn trong thạch phường, hay là thương dân trấn giao dịch, nhìn thấy Diệp Thánh, cũng nhịn được cung cung kính kính kêu tiếng “Diệp Thánh thiếu gia”, nhìn ra được địa vị Diệp Thánh ở trong thạch phường vẫn còn rất cao.

      Những người đó thấy theo bên người Diệp Thánh là nữ tử bề ngoài diện mạo tầm thường khỏi nhìn nhiều thêm mấy lần, Diệp Thánh cũng giới thiệu, ràng cho thấy là có ý lạnh nhạt Diệp Lăng Nguyệt.

      “Trong tay ta còn có chút chuyện, trước mắt kia chính là phần quặng sắt thạch cùng với huyền thiết thạch, ngươi trước học tập phân biệt chút, phía trước chính là sân chế biến sản phẩm, ngươi nếu có hứng thú cũng có thể vào xem chút.” sau hồi Diệp Thánh giải thích phen, liền để cho Diệp Lăng Nguyệt ở lại đây còn chính mình thầm lén lút cân nhắc, tạm thời rời .

      Bên cạnh Diệp Lăng Nguyệt là huyền thiết thạch cùng với quặng sắt thạch , đứng đó chốc lát.

      Diệp Thánh để Diệp Lăng Nguyệt phân biệt huyền thiết thạch và quặng sắt thạch, đó là bởi vì này hai loại khoáng thạch mới vừa khai thác ra, rất là tương tự, ngoại trừ có kinh nghiệm sư phó, người thường rất khó phân biệt, năm trước có ít thợ rèn quáng sơn , theo thứ tự sung hảo*, dùng quặng sắt thạch giả mạo thành huyền thiết thạch mưu cầu bạo lợi**.

      (*hàng nhái) (**lãi kếch xù)

      Phàm là đến thạch phường người Diệp gia học tập, chuyện thứ nhất chính là muốn phân biệt được huyền thiết thạch và quặng sắt thạch.

      Đối với người khác mà , dùng mắt thường rất khó phân biệt được hai loại khoáng thạch, nhưng ở trong mắt Diệp Lăng Nguyệt vừa xem là biết ngay, chỉ vì người nàng nắm giữ Càn Đỉnh.

      Đầu ngón tay hơi động, Càn Đỉnh trong Đỉnh Tức liền chui vào khối huyền thiết trong đá.

      Đúng như Diệp Thánh , màu xám trắng là thiết, màu bạc chính là huyền thiết , Diệp gia phần lớn khai thác đều là huyền thiết khoáng thạch, kỳ thực đều là thiết và huyền thiết thạch hỗn hợp lại.

      Diệp Lăng Nguyệt quan sát, phát trước mắt xếp chồng bên trong huyền thiết khoáng thạch, có lượng lớn là tạp chất, mỗi khối bên trong huyền thiết thành phần ít đến mức đáng thương.

      khối bên trong, đại khái chỉ có hai thành huyền thiết.

      Như vậy huyền thiết quáng, hiển nhiên là thể trực tiếp bán trong huyện thành, cho nên còn phải cần võ giả Diệp gia, bước đầu tinh luyện phen, mới có thể bán được.

      Huyền thiết thạch cấp bậc, hiển nhiên so với Huyền ngọc thấp rất nhiều, Càn Đỉnh trong Đỉnh Tức thấy những thứ bên trong huyền thiết thạch này có ít tập chất, chẳng qua chỉ là lười biếng quay vòng, liền rụt trở lại.

      Ầm ầm ầm —— trước mặt trận tiếng gõ leng keng leng keng.

      Diệp Lăng Nguyệt tiến về phía trước, chỉ thấy trong phường công việc hoàn thành sản phẩm, bề bộn khí thế ngất trời, đại khái hai, ba chục tên võ giả, phân biệt cắt chém cùng với rèn huyền thiết thạch.

      Uống —— tiếng quát to, bên cạnh Diệp Lăng Nguyệt, tên võ giả Luyện Thể Tam Trọng đem nguyên lực ngưng tụ ở bên thiết phủ*, búa chặt xuống, huyền thiết thạch bị cắt chém thành mấy phân.

      (*búa, rìu. . . cứng như sắt)

      Ngay sau đó, cắt chém quặng sắt thạch, lại giao cho tên võ giả Luyện Thể Ngũ Trọng.

      Chỉ thấy trong tay đối phương nắm lấy thanh chuỳ sắt, khanh khanh khanh nện xuống.

      tiếng “Khanh”, búa nện ở bên huyền thiết thạch.

      Chỉ thấy bên thân chùy, mang theo lượng nguyên lực, búa rơi vào quặng sắt thạch, phát ra lực mạnh mẽ, lực lượng tập trung lại đưa tới trận tiếng thanh khen hay.

      Theo cây búa hạ xuống, Diệp Lăng Nguyệt có thể nhìn thấy lượng lớn đá vụn rơi xuống, phần khoáng thạch tạp chất cũng bị nện ra.

      Cùng với thiết thông thường giống nhau, thợ rèn thạch phường Diệp gia xử lý huyền thiết thạch, đơn giản, nhìn kỹ phát bọn họ cắt chém cùng rèn đều là dùng tới Nguyên Lực.

      Sau khi trải qua cắt cùng rèn huyền thiết thạch, khối huyền thiết, đại khái cầu canh giờ*, khoáng thạch to co lại nửa, nhưng bên trong huyền thiết thành phần có thể tăng cao ba, bốn phần như vậy huyền thiết thạch mới có thể vận chuyển đến huyện thành bán.

      (*2 tiếng)

      Ở bên trong lúc mọi người khen hay, Diệp Lăng Nguyệt thối lui ra ngoài.

      “Cái này cũng mất sức ít a, biết, Càn Đỉnh có thể hay tinh luyện được huyền thiết thạch.” Diệp Lăng Nguyệt ra khỏi khu chế biến thành phẩm, thuận tiện trong tay còn nắm hai khối huyền thiết thạch cùng với quặng sắt thạch.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 25: mưu bị nhìn thấu

      Editor: Quế Nhi


      Thạch phường trong Diệp gia có rất nhiều quặng sắt và huyền thiết, Diệp Lăng Nguyệt thuận tiện cầm hai khối, ai chú ý tới khối này.


      Diệp Lăng Nguyệt lúc nãy ở bên nhìn cẩn thận nhìn kỹ, cắt chém tinh luyện quặng sắt thạch, thực là quá mất công sức, người võ giả Luyện Thể Ngũ Trọng, chiếu theo tốc độ lúc nãy, ngày nhiều nhất chỉ có thể luyện ra ba khối huyền thiết thạch thô mà thôi.

      Hơn nữa bên trong độ tinh khiết huyền thiết, còn chỉ có ba, bốn phần mười, quả thực là vất vả mà có kết quả tốt.

      Diệp Lăng Nguyệt nghĩ đến, Càn Đỉnh có thể tinh luyện được dược thảo, vừa có thể nuốt chửng tạp chất, cũng có thể dùng để tinh luyện huyền thiết khoáng thạch.

      Diệp Lăng Nguyệt tìm nơi hẻo lánh, bắt đầu tinh luyện huyền thiết thạch.

      Trong tay có khối huyền thiết thạch lớn chừng bàn tay tiếng “Phốc”, liền bị hút vào bên trong đỉnh Càn Đỉnh.

      Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ, lòng bàn tay Diệp Lăng Nguyệt, có thêm khối sắt màu bạc to bằng trứng ngỗng.

      Nàng vội vàng dùng Đỉnh Tức dò xét lượt.

      “Năm phần mười!” Diệp Lăng Nguyệt tay khỏi run lên, điều này cũng quá thần kỳ , đồ chơi trong tay nàng lại là khối huyền thiết thạch được tinh luyện độ tinh khiết của nó đạt tới năm phần mười.

      Lúc nãy Diệp Thánh cũng , thạch phường Diệp gia nhiều nhất chỉ có thể đem huyền thiết thạch thô luyện đến ba, bốn phần mười, ba, bốn phần mười ba, bốn phần mười mà thôi, tinh luyện huyền thiết đến năm phần mười chỉ có những thương hội tài đại khí thô* mới có thể thu luyện được.

      (*giàu, lắm tiền)

      Nếu lúc này để cho đám người gia công võ giã ngũ đại lão mà nhìn thấy biết hâm mộ và ghen tị thành hình dạng gì.

      Diệp Lăng Nguyệt thử nghiệm lại lần nữa, đem quặng sắt thạch cũng tinh luyện phen, tinh luyện ra quặng sắt thạch độ tinh khiết cao lên tới sáu phần mười.

      Hơn nữa Diệp Lăng Nguyệt còn phát , sau khi tinh luyện hai khối khoáng thạch này, Càn Đỉnh trong Đỉnh Tức so với trước khi tinh luyện tụ nguyên dịch hùng hậu ít.

      Nhìn dáng dấp, tinh luyện khoáng thạch, có trợ giúp Đỉnh Tức ngưng tụ, có điều tiêu hao nguyên lực cũng .

      Lấy tu vi Luyện Thể Ngũ Trọng Diệp Lăng Nguyệt, ngày đại khái chỉ có thể tinh luyện khoảng chừng năm lần huyền thiết thạch mà thôi.

      Diệp Lăng Nguyệt đem huyền thiết tinh luyện cất , đồng thời dạo trong thạch phường vòng.

      Lúc này, nàng nhìn thấy phía trước tụ tập đầy người, đại biểu ca Diệp Thánh cùng vài tên quản thạch phường, nghị luận cái gì đó.

      “Diệp Thánh thiếu gia, đám huyền thiết thạch này độ tinh khiết cao tới bốn phần mười, nhưng mà mười năm khó gặp được hàng tốt như vậy, nếu phải trong tay ta thiếu tiền, cũng bán cho thạch phường Diệp gia của các ngươi.” bộ dáng của nam tử thương nhân kia, cùng với Diệp Thánh cò kè mặc cả.

      Lúc nãy Diệp Thánh ở trong thạch phường dò xét, vừa vặn gặp phải tên thương nhân họ Trần này.

      tự xưng là thương nhân khai thác đá, hồi trước ở trong núi được đám huyền thiết chất lượng tốt, vốn định bán huyện thành, biết làm sao trong nhà lão mẫu đột nhiên bị bệnh nặng, cần tiền gấp, liền tạm thời đưa tới thạch phường Diệp gia bán.

      Huyền thiết quặng thô thạch độ tinh khiết lên tới ốn phần mười, đó cũng là mặt hàng bình thường, toàn bộ quáng sơn Diệp gia, năm cũng chưa chắc có thể đào được hơn trăm cân.

      Tên thương nhân họ Trần này khối đá trong tay , có tới hơn ngàn cân, nếu như thô luyện phen, đến thời điểm bán lên huyện thành vụ mua bán chắc chắn vốn bốn lời.

      Theo cách nhìn của Diệp Thánh cũng khỏi có mấy phần động tâm, tìm trong thạch phường vài tên sư phó khai thác đá, nhìn kỹ chút, đoàn người đều cảm thấy đám khối khoáng thạch này bất luận là màu sắc hay trọng lượng có vấn đề gì, chắc hẳn là hàng .

      Chẳng qua là tên thương nhân này chào giá có chút cao, ngàn cân quặng thô thạch, muốn giá tới hai chục ngàn lượng hoàng kim.

      Con số này, có thể ước chừng so với thạch phường Diệp gia trọng năm lợi nhuận, nếu như xảy ra sai sót, Diệp Thánh cũng đảm đương nổi.

      Ý định ban đầu của Diệp Thánh là mời Diệp Hoàng Vân tới làm chủ, nhưng vị thương nhân họ Trần này, lại cần tiền gấp, nếu như muốn mua, phải cửa hàng đối diện thạch phường Tống thị bán, khắc cũng được.

      tới Tống gia trong thu phong trấn, ai cũng biết Tống gia cùng Diệp gia là đối thủ mất còn.

      Bàn về lịch sử gia tộc, Diệp gia so với Tống gia, ở Thu Phong Trấn còn phải lâu hơn rất nhiều, Tống gia là gần nhất trăm năm nay, gia tộc mới quật khởi, thế nhưng gia chủ Tống gia, cũng là tên cường giả Hậu Thiên Đỉnh Phong, bàn về thực lực, cùng Diệp cách biệt bao nhiêu.

      Bất kể hai nhà bên là quáng sơn hay huyền thiết thạch cung ứng, cũng mực tranh ngươi chết ta sống.

      đám khối đá chất lượng tốt này nếu là bán cho Tống gia, Diệp Thánh là tội nhân thiên cổ trong Diệp gia.

      “Khối đám đá huyền thiết thạch này, chồng ta muốn, chỉ có điều trong thạch phường muốn bỏ ra hai chục ngàn lượng hoàng kịp, tại ta chỉ có thể tập hợp năm ngàn lượng vàng, coi như tiền đặt cọc, số còn lại trong vòng ba ngày nhất định bổ sung đủ.” Diệp Thánh khẽ cắn răng, sai người mang tới năm ngàn lượng vàng, chuẩn bị tay giao tiền, tay giao hàng.

      Chỉ cần Diệp gia có đám khối huyền thiết thạch chất lượng tốt này, chuyển tay cái là có thể kiếm hơn năm chục ngàn lượng hoàng kim.

      Sau khi tên thương nhân họ Trần Tính nghe xong, khóe miệng dễ phát lộ ra nụ cười quái dị, nụ cười này, ngay lập tức bị Diệp Lăng Nguyệt bắt được.

      “Chờ chút, đại biểu ca, ta có thể hay coi chút những khoáng thạch kia.” giọng nữ giòn tan vang lên ngay lúc này, chen vào rất đột ngột.

      Mọi người trong thạch phường, chợt cảm thấy hai mắt tỏa sáng, thiếu nữ xinh đẹp mang mình áo lam y bước ra.

      “Lăng Nguyệt, ngươi nghịch ngợm cái gì đó, ngươi hôm nay mới ngày thứ nhất tới thạch phường biết cái gì.” Diệp Thánh vội vã muốn mua đám khối huyền thiết thạch này vào trong tay, nhưng khi thấy Diệp Lăng Nguyệt nhiều chuyện, giọng của trở nên vui.

      bước lên phía trước bước, tay kéo Lăng Nguyệt lại, muốn để cho nàng lui ra ngoài.

      Vậy mà Diệp Lăng Nguyệt duỗi ra hai ngón tay, ở cổ tay nhàng ấn xuống, Diệp Thánh chỉ cảm thấy cổ tay tê rần, Diệp Lăng Nguyệt chợt lách người sang, từ dưới mê mắt của trượt qua.

      Bị chính biểu muộn nhà mình dễ đãng phá giải tấn công, mặt Diệp Thánh càng nhịn thêm được nữa.

      Nàng nhặt lên khối huyền thiết thạch “Chất lượng tốt ” kia, vẻ mặt như vô tâm ở trong tay thương thức mấy lần.

      Trong tay Diệp Lăng Nguyệt đỉnh tức thuận thế chui vào trong huyền thiết thạch “Chất lượng tốt” .

      Vừa nhìn chút, nhưng lại phải chuyện , cái gọi là huyền thiết thạch này, đừng là huyền thiết, chính là ngay cả thành phần quặng sắt thạch đều rất ít mầy phần, những tảng đá này, chẳng qua chỉ là mặt ngoài, dựa vào tầng cái gọi là huyền thiết tầng mà thôi.

      Thủ pháp làm giả là cao minh, khó trách ngay cả Diệp Thánh cùng những người khai thác đá như sư phó đều nhìn ra.

      tiếng “hừ” lạnh, Diệp Lăng Nguyệt thầm phát lực, chợt nghe tiếng “RĂ. . . Ắ. . . C”, ngón trỏ cùng ngón giữa căng ra, khối huyền thiết thjach ở trong tay nàng, theo tiếng cắt thành bốn mảnh.

      “Ai nha, đây là huyền thiết thạch? Làm sao lại giống như đậu hũ, nhàng bóp cái là vỡ.” Diệp Lăng Nguyệt vừa dứt lời, vốn là muốn để răn dạy Diệp Thánh, nhưng lại nhìn thấy sắc mặt lại trắng bệch ra.

      Huyền thiết thạch thượng hạng cực kì cứng rắn, sao có thể dễ đãng bị Diệp Lăng Nguyệt tạo thành mấy khối.

      Diệp Thánh cùng vài người sư phó khai thác đá hoảng hốt tiến lên coi, vừa nhìn bên dưới, kinh hãi đến biến sắc, những khối huyền thiết thạch này đều là giả.

      ” Vô liêm sỉ, cứ nhiên là giả, người đến, đem tên lường gạt này bắt lại.” Diệp Thánh lúc này mới biết chính mình bị mắc lừa, trong lòng nghĩ đến mà sợ hãi thôi, sai người đem tên thương nhân họ Trần bắt lại.

      Tên thương nhân kia bị nhìn thấu mưu, sắc mặt liền chuyển màu xanh, trong miệng chảy ra máu đen, đôi chân vừa đạp, ngã xuống đất bỏ mình.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Gì vậy... Như kiểu tử sĩ... Thế lực nào muốn chống phá Diệp gia?

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :