1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần y độc phi, đại tiểu thư phế vật - Khất Cái Nữ Vương (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 56: Bách hoa hội

      Xảo Lan lập tức lĩnh hội ý tứ của Hạ Thanh Ca, vội vàng đứng lên : "Nô tỳ hiểu, nô tỳ cầm điểm tâm tìm nha đầu kia nhờ chút."

      Sau khi Xảo Lan , Khương ma ma cầm lấy cái áo khoác dài đến bên người Hạ Thanh Ca phủ thêm cho nàng "Đại tiểu thư mấy ngày nay đều bận rộn làm bức tranh thêu này, giờ bức tranh thêu chuẩn bị xong, cũng nên nghỉ ngơi chút "

      Hạ Thanh Ca nhìn nhìn hình vẽ mặt, nhàn nhạt cười cười "Ha ha, lâu thêu, thời gian này gấp rút làm có chút mệt mỏi, đúng rồi ma ma, khung của bức tranh thêu này đúng là cho các sư phụ ở Xảo Công Các?"

      "Tiểu thư yên tâm, qua, là hôm nay làm xong, buổi chiều hôm nay lão nô mang đến."

      Hạ Thanh Ca lúc này mới thở phào nhõm, cầm lấy bức tranh thêu cho Khương ma ma quan sát "Ma ma cảm thấy bức tranh này như thế nào?"

      Khương ma ma mấy ngày nay nhìn Hạ Thanh Ca bận việc , lắm thủ pháp mà nàng dùng để thêu tranh, nhưng nhìn thấy những hình thêu sống động kia, bà càng cảm thấy thích thú.

      "Lão nô cảm thấy bức tranh thêu này của tiểu thư cực kỳ vui mắt, nếu như Dương lão thái quân thấy nhất định thích."

      Hạ Thanh Ca cười cười "Mấy ngày nay có chút gấp gáp, cũng chỉ có thể làm cái bình phong , nhưng tóm lại là phần tâm ý của ta, ngoại tổ mẫu nên vui thích mới được."

      Khương ma ma vội vàng an ủi: "Yên tâm Đại nương, lão nô cũng là người già tự nhiên hiểu tâm tư của người già, những người ở tuổi này như Dương lão phu nhân, đồ tốt loại nào mà chưa thấy qua, bây giờ bà thích nhất chủ yếu vẫn là phần tâm ý thôi, hơn nữa nương khéo tay, bức tranh thêu này tuyệt đối mất mặt mũi ."

      Nghe Khương ma ma , Hạ Thanh Ca cũng yên lòng, dù sao lúc này đây là lần đầu tiên nàng gặp vị ngoại tổ mẫu trong truyền thuyết, cũng biết bà nhìn thấy mình là vẻ mặt gì?

      Lập tức hề nghĩ nhiều, nghiêm túc làm tiếp việc trong tay.

      Hai người riêng trong chốc lát, lúc này nha hoàn nhị đẳng Tập Xuân ngoài cửa vội vội vàng vàng tới.

      "Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư đến Tử Hà Viện vấn an ngài."

      Hạ Thanh Ca cùng Khương ma ma liếc mắt nhìn nhau, lập tức Hạ Thanh Ca mới lên tiếng "Vậy mời Nhị tiểu thư vào ."

      "Vâng, nô tỳ xuống truyền lời ngay."

      Tập Xuân rời khỏi đây chỉ chốc lát, chỉ thấy Hạ Du Hàm mang theo hai nha hoàn Băng Cầm cùng Lục Bình bên cạnh đến.

      "Đại tỷ tỷ "

      Hạ Du Hàm vừa vào cửa chỉ thấy nàng hai mắt mỉm cười, mặt lại càng có bộ dáng hiểu biết nhu thuận.

      "Muội muội hôm nay sao hào hứng như vậy? Sao lại đến nơi này của tỷ tỷ."

      Trong mắt Hạ Du Hàm chợt lóe, nhưng rất nhanh liền che dấu "Xem Đại tỷ tỷ kìa, từ trước Hàm nhi thường xuyên đến tìm tỷ tỷ chuyện phiếm, tỷ tỷ đều cực kỳ thích, sao giờ lại có cảm giác lạnh nhạt tự đắc."

      Hạ Thanh Ca khẽ cười tiếng "Nhị muội muội mời ngồi."

      Nếu thiện giả bất lai, lai giả bất thiện, nàng cũng chỉ tiếp tục diễn trò theo Hạ Du Hàm, chiến đấu tới cùng .

      "Hôm nay thời tiết tốt, bằng tỷ tỷ cùng Hàm nhi ra phủ chút? Nghe chỗ Vương phủ nhai có Bách hoa hội, tỷ tỷ chắc chưa từng gặp qua?"

      Mí mắt Hạ Thanh Ca nhảy lên cái, ràng có chút ngoài ý muốn với lời mời của Hạ Du Hàm.

      "A? Muội muội sao hôm nay lại rảnh rỗi đến vậy?"

      Hạ Du Hàm cười cười tiếp tục "Mấy ngày trước giữa tỷ muội chúng ta có chút hiểu lầm, mấy ngày nay Hàm nhi suy nghĩ kỹ, như thế nào cũng cảm thấy là mình quá tùy hứng, cho nên hôm nay ta mới chạy tới xin lỗi Đại tỷ tỷ đây, Đại tỷ tỷ làm người luôn khoan dung, tự nhiên so đo cùng muội muội."

      Nàng lời này nâng Hạ Thanh Ca lên rất cao, dụng ý chính là để nàng tiện cự tuyệt, Hạ Thanh Ca suy nghĩ chút, cảm giác, cảm thấy hôm nay Hạ Du Hàm đến có ý tốt.

      Trong mắt Hạ Thanh Ca lóe qua tia sáng, lập tức cười nhạt tiếng "Muội muội nếu như vậy, thịnh tình thể chối từ, hơn nữa hôm nay thời tiết quả tệ, ta cùng muội muội vòng."

      Hạ Du Hàm nghe xong vui mừng, mặt lại càng biểu cực kỳ vui vẻ "Cũng biết trong lòng Đại tỷ tỷ vẫn là thương Hàm nhi, ta bảo phu xe chờ ở ngoài cửa, chúng ta luôn chứ?"

      Hạ Thanh Ca chỉ cười , xoay người ra hiệu bằng mắt với Khương ma ma, liền đứng dậy mang theo hai nha đầu nhị đẳng trong sân là Như Song cùng Tập Xuân cùng Hạ Du Hàm rời .

      Hai người đường ra sau phủ, sớm có hai chiếc xe ngựa dừng ở cửa, Hạ Thanh Ca cùng hai nha hoàn của mình ngồi ở chiếc phía trước, Hạ Du Hàm cùng hai tỳ nữ thiếp thân của nàng là Băng Cầm cùng Lục Bình ở chiếc phía sau.

      Sau khi lên xe ngựa, Vô Song đầy hưng phấn nhìn xem bên ngoài "Tiểu thư, hôm nay ở Vương phủ nhai tổ chức Bách hoa hội, chỗ đó hôm nay tất nhiên náo nhiệt, xem hướng , chúng ta có thể qua vùng Vương phủ nhai."

      Hạ Thanh Ca khẽ cười tiếng, nhìn về phía Vô Song cùng Tập Xuân, hai nha hoàn này cũng theo nàng có mấy năm, ở trong trí nhớ của nàng, hai nha đầu này liên tục làm việc an phận, cũng có coi thường như Thụy Châu cùng Chu Vân.

      Đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng vội mà đuổi hai nha hoàn này, theo đạo lý mà hai người các nàng đều là Lương di nương an bài ở bên cạnh mình, vì sao đến bây giờ đều có bất kỳ cử động gì?

      Thu hồi suy nghĩ, Hạ Thanh Ca nhàn nhạt đáp: "Bách hoa hội hàng năm đều có, chúng ta nhưng chưa từng thấy qua, hôm nay coi như là mở mở mắt, đợi tí nữa hai người các ngươi nếu thích gì ở hội hoa xuân, cứ tính ở đầu ta, xem như ta thưởng các ngươi."

      mặt Vô Song cùng Tập Xuân tràn đầy vui vẻ, các nàng đều là thấy được thời gian này Đại tiểu thư ra tay vô cùng quyết đoán, trong lòng sớm xem hiểu, nếu làm nô tì mà nô đại khi chủ như Chu Vân cùng Thụy Châu ở chỗ Đại tiểu thư này tuyệt đối có có kết cục tốt, trái lại, trung thành bảo vệ như Khương ma ma cùng Xảo Lan, mới có thể nhận được tín nhiệm chân chính của Đại tiểu thư.

      Vì vậy hai người vội vàng cảm tạ: "Vậy bọn nô tỳ cám ơn tiểu thư trước."

      Xe chạy ước chừng gần nửa canh giờ, xe ngựa rốt cục ngừng lại, Hạ Thanh Ca mang theo cái mũ che màu trắng phủ màn tơ, được Như Song cùng Tập Xuân nâng đỡ xuống xe ngựa.

      Lúc này xe ngựa đằng sau cũng vừa khéo ngừng lại, sau đó Băng Cầm cùng Lục Bình theo sát xuống, hai người dè dặt đỡ Hạ Du Hàm xuống xe.

      "Tỷ tỷ, chúng ta có hội hoa xuân phía trước ?" Hạ Du Hàm đến bên người Hạ Thanh Ca, hỏi thăm.

      Hạ Thanh Ca nhìn Hạ Du Hàm đến trước mặt mình, nàng hôm nay quả thực ăn mặc tỉ mỉ phen, hơn nữa sau khi xuống xe cũng thấy nàng mang theo mũ che mặt, xem bộ dáng là dự định tỏa sáng mạnh ở chỗ này a.

      "Nếu tới chỗ này, chúng ta tự nhiên là phải thưởng thức phen." xong Hạ Thanh Ca cao ngạo cười tiếng với nàng ta, vươn tay, Vô Song lập tức tiến lên đỡ lấy nàng xoay người hướng tới phía trước mà .

      Hạ Thanh Ca cố ý bày ra tư thái như vậy cho nàng nhìn , nàng cũng nhận ra Hạ Du Hàm hẹn nàng ra đơn thuần là vì ngắm hoa, Hạ Du Hàm cao ngạo tự đại như vậy, tự cho là đúng, làm sao lại đột nhiên trở nên tốt như vậy?

      Chỉ cần bày ra dáng vẻ nữ nhi dòng chính của mình, Hạ Du Hàm tự nhiên nhịn được tức giận, nàng càng tức giận tỷ lệ lại lộ sơ hở càng cao.

      Đây là loại chiến thuật tâm lý, Hạ Thanh Ca có thể là hạ bút thành văn, giờ nàng giăng mạng lưới, chờ cá mắc câu, hôm nay ngược lại xem chút rốt cuộc là ai ngã quỵ trong tay ai?

      Chương 57: Thưởng thức Bách Hoa Yến

      Quả nhiên, sau khi nhìn Hạ Thanh Ca ngạo mạn trước, mặt Hạ Du Hàm thoáng lên vẻ vặn vẹo cùng dữ tợn, hai tay nắm chặt, trong lòng thầm hận ngừng, Hạ Thanh Ca kia có năng lực gì mà dám bày ra vẻ bỏ mặt mình?

      Hừ! Đợi tí nữa nàng ta có quả ngon để ăn. Nghĩ đến đây, mặt Hạ Du Hàm lại khôi phục tự tin, Hạ Du Hàm nàng tài mạo song toàn, lại là đối tượng mà các quý công tử kinh thành tranh nhau truy đuổi, nàng có gì mà phải ghen tị với con tiện nhân kia ?

      Tự an ủi phen, Hạ Du Hàm cũng cao ngạo đưa tay, mà Băng Cầm sau lưng cũng kịp phản ứng.

      "Ngươi mù sao? thấy bổn tiểu thư đưa tay sao? Ngươi biết làm gì?"

      Hạ Du Hàm nổi giận đùng đùng quay đầu, lúc này Băng Cầm mới phục hồi tinh thần lại, trong lòng thầm mắng mình chủ quan "Tiểu thư bớt giận, đều là nô tỳ tốt, nô tỳ đáng chết."

      Nàng lại bị khí độ giơ tay nhấc chân của Đại tiểu thư vừa rồi mê muội , nhưng mà tư thế cao quý trang nhã cùng khí chất ưu nhã vừa rồi của Đại tiểu thư đúng là đẹp mắt a!

      Băng Cầm cực kỳ cung kính đỡ Hạ Du Hàm, lúc này Hạ Du Hàm sắc mặt trầm, làm gì còn chú ý đến tư thế của mình, sớm tức giận đuổi theo Hạ Thanh Ca xa.

      Ở trong mắt mọi người, nàng mang theo mũ che mặt, lại theo sát sau lưng Hạ Thanh Ca, ngược lại cực kỳ giống nha hoàn theo sau lưng Hạ Thanh Ca.

      Đoàn người tới Vương phủ nhai, Hạ Thanh Ca vừa vừa thưởng thức đủ loại bồn cảnh chung quanh, Bách Hoa Hội có từ lâu, nghe ở trăm năm trước, từng có vị con em thế gia, vì theo đuổi thiếu nữ tiếng tăm lừng lẫy trong kinh thành, thế nhưng dùng trăm loại hoa loại kéo dài cả con đường để cảm động nữ tử kia, về sau hai người thành thân thuộc, Bách Hoa Hội này từ đó cũng tượng trưng cho tình .

      Cho nên hàng năm đến ngày này, thế gia trong kinh thành cơ bản t đều đem chút hoa quý trong nhà mình ra triển lãm ngày, mà ở hội hoa xuân này nếu có người chọn trúng hoa lạ nhà người ta, ra giá tiền tương ứng để mua, bình thường tỷ lệ mua thành công rất cao.

      Hơn nữa Bách Hoa Hội phát triển hơn nhiều nằm, so sánh với đủ loại bồn cảnh đơn điệu đơn giản lúc trước, giờ càng thêm đổi mới rất nhiều, tỷ như trà lài, hoa cao, cùng phấn son, bột nước làm từ cánh hoa mà nữ tử đều thích, cơ hồ cái gì cần có đều có, tại còn có đổi mới, lại tổ chức thêm Bách Hoa Yến, cả bàn thức ăn hầu như tất cả đều là dùng đủ loại cánh hoa chế ra, hơn nữa còn được nhiều người trong kinh thành cực kỳ ưa thích.

      Lúc này Vương Phủ Nhai vài có lẽ chật kín cả người , cả trai lẫn đều đổ ra đường.

      Hạ Thanh Ca dọc theo đường xuống, Vô Song cùng Tập Xuân hai người ràng rất quan tâm với những thứ phấn son bột nước kia, Hạ Thanh Ca tự móc tiền túi mua cho các nàng mấy loại, sau đó trong lòng hai người lại càng thích vị chủ tử Hạ Thanh Ca này.

      Ngược lại đám người Hạ Du Hàm ở đằng sau Hạ Thanh Ca, đều là khuôn mặt u ám, có chút hào hứng dạo phố nào, nhất là hai người Băng Cầm cùng Lục Bình sau lưng Hạ Du Hàm.

      Mắt thấy trong tay hai người Vô Song cùng Tập Xuân mang theo bao lớn bao , trong lòng lại càng cực kỳ hâm mộ thôi, cùng là tỷ muội, vì sao Đại tiểu thư hào phóng như thế, mà Nhị tiểu thư lại luôn vênh mặt với các nàng?

      Mang theo tâm tình giống nhau, mấy người đường đến cuối Vương Phủ Nhai.

      Tập Xuân lên trước quan tâm hỏi: "Tiểu thư mệt mỏi?"

      Hạ Thanh Ca gật đầu , đứng tại chỗ hơi nghỉ ngơi trong chốc lát, con đường này vốn dài, lại thêm vào lúc này đường phố khắp nơi đều là người, nàng mạch như vậy có hơi mệt mỏi, nghĩ đến thân thể này thể hồi phục trong hai tháng được.

      Lúc này Hạ Du Hàm cũng theo tới, cố tự chịu đựng bất mãn trong lòng, mặt cười ngọt ngào "Tỷ tỷ mệt mỏi sao? Vậy bằng chúng ta thuyền hoa nghỉ ngơi trong chốc lát? Tỷ tỷ vẫn sống ở thôn trang, năm nay xem như năm đầu đến xem Bách Hoa Hội, nhất định phải lên thuyền hoa bốn mùa xem chút, Bách Hoa Yến chỗ đó rất nổi danh đấy."

      Hạ Thanh Ca nhìn qua cây cầu hình vòm bên cạnh, qua cầu này đến hồ Liễu Tâm, mà nước hồ này kéo dài đưa tới hồ Đông Bình.

      Nghĩ tới điều gì, Hạ Thanh Ca cười nhạt tiếng "Cũng tốt, chắc hẳn muội muội cũng mệt mỏi, vậy chúng ta cùng nghỉ ngơi chút ."

      Hạ Du Hàm ràng thở phào nhõm, Hạ Thanh Ca nhìn ở trong mắt nhưng cũng lộ ra cái gì khác thường.

      Mấy người cùng nhau lên thuyền, được chừng phút đồng hồ gì đó, Hạ Thanh Ca giương mắt nhìn chiếc thuyền hoa cực lớn ngừng hồ Đông Bình xa xa, thuyền hoa tổng cộng có ba tầng lầu cao, trong lớp sương mù có vẻ cực kỳ mông lung mờ ảo.

      Thuyền hoa bốn mùa này cũng phải là chiếc thuyền thuyền hoa, mà là dobốn chiếc thuyền xuân, hạ, thu, đông màu sắc khác nhau tạo thành, thuyền đường đến chiêc thuyền thứ ba, dọc theo thuyền hoa có hai gã tiểu nhị, thấy có khách đến vội vàng tiến lên nghênh đón.

      Nhìn cách ăn mặc của người tới, tiểu nhị hết sức ân cần mời Hạ Thanh Ca cùng Hạ Du Hàm lên nhã gian Hải Đường lầu hai, tiểu nhị liền vội vàng mang bình trà hoa hồng đến, rót trà cho Hạ Thanh Ca cùng Hạ Du Hàm.

      "Hai vị tiểu thư tới vừa đúng lúc, bây giờ còn sớm, khách nhân nhiều, đến chiều nhiều người hơn, đến lúc đó đến thuyền hoa phải xếp hàng ."

      Hạ Thanh Ca cởi mũ che mặt đầu mình xuống, lập tức giao cho Vô Song hầu hạ bên cạnh, lúc này mới bưng trà lài trước mắt nhàng thổi cách hoa qua bên, lập tức nhấp miếng.

      "Ha ha, vậy chúng ta ngược lại tới kịp lúc sao, tiểu nhị ca, mang những món nổi danh ở chổ các ngươi đến cho chúng ta thử chút."

      Tiểu nhị giương mắt cười tiếng, đúng lúc đối mặt Hạ Thanh Ca, mặt trong nháy mắt tia đỏ ửng. nương này giống như bước từ trong tranh ra, nụ cười thản nhiên kia cùng với khí chất phát ra quanh thân đúng là hấp dẫn người, ở trong thuyền hoa cũng nhìn thấy qua ít tiểu thư đại gia tộc, chưa từng thấy qua nữ tử như vậy.

      "Tiểu thư chờ chút, tiểu nhân xuống truyền món ăn ngay."

      Hạ Du Hàm nhìn chằm chằm Hạ Thanh Ca, trong lòng hơi có phần vui, vừa rồi tiểu nhị ca kia ràng liên tục nhìn nàng, lúc Hạ Thanh Ca tháo xuống mũ che mặt liền hoàn toàn bị nàng ta hút hồn .

      Chỉ chốc lát sau, mấy gã sai vặt liền lục tục bưng món ăn nổi tiếng nơi này lên, nhìn các loại màu sắc, cảnh tượng trăm hoa đua nở bàn, đúng là giống như là bữa tiệc ngắm hoa ngay bàn cơm.

      Mỗi món đồ ăn là loại hoa, hình dáng và màu sắc được làm ra giống hệt như .

      Hạ Thanh Ca phân phó tiểu nhị ca vừa rồi, lại xếp đặt bàn cho Vô Song, Tập Xuân các nàng, mấy nha đầu đều tràn đầy cảm kích nhìn về phía Hạ Thanh Ca.

      Ngay cả Băng Cầm đều thầm cảm thấy Đại tiểu thư này tựa hồ cư xử khéo léo nhiều hơn Nhị tiểu thư, trong lòng lại bắt đầu càng hâm mộ Vô Song cùng Tập Xuân có mệnh tốt!

      Su khi cả đám nếm qua Bách Hoa Yến, Hạ Du Hàm liền đề nghị lên mũi thuyền ngắm cảnh. Mũi thuyền diện tích chừng năm mươi thước vuông, bên bày mấy chục lọai cây quý, lúc Hạ Du Hàm cùng Hạ Thanh Ca đến nơi đây, chung quanh có rất nhiều người vây xem.

      Hạ Thanh Ca quan sát những loại hoa kia, những hoa này cơ bản nàng cũng có thể kêu tên, đại khái được cho là trân phẩm là chậu hoa lan quân tử hiếm thấy cùng chậu cúc vàng, mà khi Hạ Thanh Ca vô tình quét đến mũi thuyền lúc, vẻ mặt ràng hơi ngốc tý.

      Đập vào mắt chính là gốc cây cao cỡ nửa người, phía chút hoa màu trắng, lá cây giống như là lá bồ đào, chia làm ba cánh!

      "Lang Đào?"

      Nàng thầm kinh ngạc, sau khi kinh ngạc lại đổi lại hưng phấn, Lang Đào này ở kiếp trước chỉ được cho là loại đồ bình thường nhất, cũng chính là trái cà chua đời sau ai ai cũng có thể đủ tiền trả, loại vật này có thể xuất ở cổ đại này đúng là hiếm hoi.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 58: Hạ Thanh Ca rơi xuống nước

      Nhớ sách từng ghi lại, trái cà chua đến thế kỷ mười bảy mới được người Châu Âu sử dụng nhiều, tới được Châu Á cũng là truyện vài trăm năm sau, nay ở nơi thời xa lạ này, nàng thế nhưng gặp được loại thực vật này.

      Nếu có thể nuôi trồng thành công, đây chẳng phải là khoản tài phú khổng lồ? Tối thiểu, nàng là người duy nhất hiểu thứ này ở đây.

      Nghĩ đến chỗ này, Hạ Thanh Ca liền bước tới, mà lúc nàng vừa tới mạn thuyền, biết có chuyện gì xảy ra giữa đám đông sau lưng, đột nhiên có hai đại hán tranh cãi rùm beng, hơn nữa có xu thế càng diễn càng căng.

      Người chung quanh đều bị tách ra , Hạ Thanh Ca đứng dậy, thấy bên cạnh mình chỉ có Hạ Du Hàm, mà Vô Song cùng Tập Xuân sớm biết bị chen đến chỗ nào.

      Mắt Hạ Thanh Ca chợt lóe, lập tức giương mắt nhìn về phía hai tráng hán bắt đầu động tay động chân kia, chỉ trong chốc lát nữa, bọn họ đánh tới bên này.

      Hạ Thanh Ca hiểu trong lòng, thầm lướt qua tất cả các khả năng có thể diễn ra trong đầu, lập tức sau đó người mập mạp đẩy hán tử tráng kiện kia cái, đẩy lảo đảo tới trước mặt nàng.

      Hạ Thanh Ca nhanh chóng cử động, đem chân của mình chuyển qua làn váy Hạ Du Hàm, lập tức ôm nàng ta, cũng đúng vào lúc này, Đại Hán kia đánh về phía nàng, Hạ Thanh Ca mượn cơ hội này giữ chặt tay Hạ Du Hàm để ở lồng ngực của mình, mà thân thể Hạ Du Hàm lúc này là mặt quay về phía mình mà đưa lưng về phía người thuyền, cho nên, những người khác cũng phát động tác này của Hạ Thanh Ca, chỉ có Hạ Du Hàm hết sức kinh ngạc trừng lớn hai mắt, muốn rút tay về theo bản năng, có thể động tác dùng sức này của nàng ở trong mắt những người kia lại đổi thành nàng đẩy Hạ Thanh Ca cái.

      Hạ Thanh Ca tà mị cười tiếng, trong nháy mắt mặt chuyển thành vẻ khủng hoảng "Nhị muội muội, vì sao phải hại ta?"

      Nàng hô to tiếng, lập tức thân thể ngã vào làn nước hồ xanh thẳm kia, mà chân nàng quấn vào váy Hạ Du Hàm, cho nên Hạ Du Hàm cũng bổ nhào vào trong nước theo.

      "Phù phù" hai tiếng, bọt nước văng lên.

      Lúc này mọi người ở đó đều giật mình sững sờ, theo bọn họ chính là nữ tử kia đẩy tỷ tỷ của nàng xuống nước, mà bây giờ ngay cả chính nàng ta cũng bị rơi xuống, đúng là báo ứng.

      Đợi có người kịp phản ứng liền vội vàng hô to tiếng "Mau - - mau cứu người - -."

      Lúc Hạ Thanh Ca đến mạn thuyền, lầu hai hướng về phía gian phòng trang nhã, vốn là mấy người ngồi chuyện phiếm chợt nghe kêu to tiếng cứu mạng, lập tức liếc nhìn nhau, đều hẹn mà cùng ra khỏi nhã gian, lên đầu thuyền quan sát, sau khi bọn họ ra, mũi thuyền bên này cũng đứng đầy người, lúc này thuyền hoa bọn họ cũng về phía thuyền hoa đối diện.

      Âu Dương Văn Cẩn khẽ cười tiếng "Dường như ở thuyền hoa thường xuyên có người rơi xuống nước đây."

      "Là ai rơi xuống nước? Nam, nữ?" Diệp Đàn híp mắt cẩn thận nhìn về phía bờ bên kia, bởi vì hồ thượng hàng năm có sương mù, cho nên cũng chỉ có thể mơ hồ nhìn thấu vài nữ tử ăn mặc kiểu nha hoàn lo lắng đứng bờ.

      nữ tử toàn thân ướt đẫm được mang lên mũi thuyền, sau khi nữ tử kia lên thuyền, những người bên cạnh kia cũng giống như quan tâm tiến lên hỏi thăm, ngược lại đều là khinh bỉ chỉ chỉ trỏ trỏ, mặc dù thấy nét mặt của bọn họ, nhưng động tác kia có thể thấy ràng.

      "Hừ, người ta bây giờ chẳng lẽ lại lạnh lùng như vậy? nữ tử yếu đuối rơi xuống nước, bọn họ chẳng những thương tiếc, ngược lại bỏ đá xuống giếng, là thiên lý bất dung." Mộ Dung Dật lúc này cũng tới, lòng đầy căm phẫn trách cứ.

      Phượng Phi Lang cùng Mộ Dung Ngọc ở cuối cùng, tựa hồ đều là bộ dáng thờ ơ.

      "Ai." Diệp Đàn híp mắt phát ra tiếng nghi ngờ "Vì sao nữ tử kia rơi xuống nước cứu lên, còn có người rối rít nhảy cầu? Chẳng lẽ trong nước còn có người?"

      nam tử khác mặc trường bào bằng gấm màu vàng đứng gần kinh hô tiếng "Kia - - đây phải là biểu muội ta sao?"

      Lúc này mọi người mới nhìn về phía nam tử kia, sau khi thấy người chuyện là ai, mọi người liền tò mò hỏi " Biểu muội của Lương Thế tử là tiểu thư quý phủ nào?"

      Lương Khải nhìn về phía người hỏi, lập tức nhàn nhạt trả lời: " Nhị tiểu thư Phủ Tu quốc công."

      Mọi người giờ mới hiểu được hóa ra là Nhị tiểu thư phủ Tu quốc công rơi xuống nước, mà đúng vào lúc này, thuyền hoa của bọn họ đến mũi thuyền thuyền hoa đối diện, lúc này bọn họ có thể nghe thấy ràng tiếng đối diện truyền đến.

      Trong đó có người tức giận bất bình : " biết kinh thành đồn đãi Nhị tiểu thư là tài nữ tài tình như thế nào, cũng biết là người hẹp hòi ác độc như thế, thế nhưng đẩy chị ruột của mình vào trong hồ, là tàn nhẫn đến làm cho người ta giận sôi."

      "Đúng vậy, giờ tìm được Hạ Đại tiểu thư, sợ là dữ nhiều lành ít, sau này Nhị tiểu thư này đúng là đắc ý đây."

      nam tử trong đó lắc đầu "Đại tiểu thư kia ta vừa mới gặp được, người cứ như bước từ trong tranh ra, so với Nhị tiểu thư này xinh đẹp nhiều hơn, cứ như vậy bị hại là đáng tiếc." Người chuyện đúng là tiểu nhị vừa rồi châm trà cho hai người.

      Mới vừa nhìn thấy vị mỹ nhân như vậy, nghĩ tới chỉ thời gian ngắn như vậy cách biệt dương.

      "Ai, là trời đố kị hồng nhan a."

      Mọi người rối rít lắc đầu thở dài, Mộ Dung Ngọc đứng ở đầu thuyền bên kia rũ tay áo " là nhàm chán, ta tình nguyện tìm chỗ uống rượu." dứt lời, liền xoay người rời thuyền hoa.

      Mọi người thấy như vậy đều phản bác được, Tiểu vương gia tính cách quái dị như vậy, bọn họ sớm lĩnh giáo rồi, lập tức mọi người hề chú ý chỗ Mộ Dung Ngọc đến, rối rít tiếp tục quan sát chuyện xảy ra đối diện.

      Khi Phượng Phi Lang nhìn thấy Hạ Du Hàm toàn thân ướt đẫm ngã ngồi ở mũi thuyền, lại nghe người chung quanh rối rít chỉ trích nghị luận, trong nháy mắt ngốc tại chỗ.

      Hạ Thanh Ca, rơi xuống nước chính là Hạ Thanh Ca?

      Nghĩ đến chỗ này, Phượng Phi Lang chút do dự, đưa tay cởi áo choàng, lập tức nhảy vào trong nước.

      "Thanh Sách, ngươi muốn làm gì?" Diệp Đàn quát to tiếng.

      "Chuyện gì xảy ra? chẳng lẽ muốn diễn màn hùng cứu mỹ nhân?" Âu Dương Văn Cẩn tặc tặc sợ hãi than "Phượng huynh chưa từng biểu khẩn trương như thế, chẳng lẽ và tiểu thư phế vật phủ Tu quốc công kia có cái gì?"

      "Cái gì?" nam tử hét to " Tiện nhân Hạ Thanh Ca này, còn chưa qua cửa Lương gia ta làm bại hoại nề nếp Lương gia chúng ta? Đây phải là đội nón xanh cho bản Thế tử sao?"

      Lúc này Mộ Dung Dật quay mặt sang, vui nhìn về phía Lương Khải "Lương gia? Ngươi là thiếu gia Cảnh Điền Hầu phủ?"

      "Đúng, các ngươi là ai? Mới vừa rồi là ai con tiện nhân Hạ Thanh Ca kia ? Nàng cùng ai léng phéng? cho bản Thế tử, bản Thế tử thưởng lớn."

      Lương Khải từ chính là con nhà giàu, hơn nữa Cảnh Điền Hậu phủ những năm này ràng lụn bại, cho nên hoàng tử quý tộc hoàng cung cùng Thế tử tứ đại vọng tộc chưa bao giờ giao tế cùng , trong ngày thường cũng chỉ là lui tới cùng chút con nhà giàu thân phận bằng mình, cho nên, Mộ Dung Dật bọn họ ra ở trước mặt của , cũng có chút nào nhận ra thân phận của bọn họ.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Tiệc mừng thọ ở Vinh phủ. (1)

      Mộ Dung Dật cười lạnh tiếng "Vừa rồi huynh đệ ta chẳng qua là thuận miệng chút mà thôi, Lương huynh xin đừng trách, chẳng qua ta rất hiếu kỳ, vị hôn thê của ngươi rơi vào trong nước, Lương huynh vì sao cứu? Ngược lại cùng mọi người cùng nhau ở chỗ này xem trò hay?"

      Lương Khải cười lạnh tiếng "Hừ! Ta ước gì con tiện nhân kia chết, đỡ phải ủy khuất ta sau này còn phải cưới người quái dị kia."

      Lúc này Diệp Đàn đứng ở bên cười tà tiếng, mỉm cười cất bước chuyển qua sau lưng Lương Khải, lập tức lưu loát nhấc chân, cước liền đá vào mông Lương Khải.

      cước này đá ra vừa vặn đạp Lương Khải đứng ở cạnh thuyền vào trong nước.

      Chỉ nghe thấy "Phù phù" tiếng, lập tức truyền đến tiếng kêu như lợn chết vang lên "A - - cứu - - cứu mạng."

      Lúc này Diệp Đàn mới làm bộ như kinh ngạc, hô to tiếng.

      "Ai, Lương Thế tử sao lại rơi xuống nước rồi? Chẳng lẽ là vội vã cứu vị hôn thê của ngươi? A, đúng là phu thê tình thâm nha."

      Mộ Dung Dật cùng Âu Dương Văn Cẩn đều là vẻ mặt nhịn được vui vẻ, nhìn xem Lương Khải vùng vẫy ở trong nước, mọi người cũng cười nhạo hồi.

      Người thuyền này hơn phân nửa cũng biết thân phận mấy vị này, mặc dù biết , chỉ nhìn khí độ quanh thân cùng cách ăn mặc cũng cơ bản có thể suy đoán đại khái, hơn nữa Lương Khải trong kinh thành thường hành động lỗ mãng, cậy quyền thế mà bắt nạt kẻ yếu, tiếng xấu sớm vang xa.

      Mọi người thấy rơi xuống nước đều thầm cười trộm!

      - -

      Bên này, sau khi Hạ Thanh Ca rơi vào trong hồ nước, liền bơi về phía bờ, nàng nếu dự định làm cho Hạ Du Hàm nếm thử tư vị bị người khác chỉ chỏ tự nhiên nổi lên sớm như vậy.

      Lúc ấy, khi Hạ Du Hàm nhắc tới chuyện thăm quan hồ, nàng cơ bản cũng đoán được mưu của Hạ Du Hàm, chẳng qua là lúc đó nàng chưa xác định được rốt cuộc là Hạ Du Hàm dùng cách gì để hãm hại mình.

      Cho tới bây giờ Hạ Thanh Ca phải thừa nhận, để hai đại hán múa may " cẩn thận" đẩy nàng nước vào là biện pháp tốt nhất, Hạ Du Hàm kia chẳng những cần ra tay còn có thể rút ra được cái gai trong mắt là mình.

      Hạ Du Hàm là biết Hạ Thanh Ca biết bơi, nhưng là nàng ta như thế nào cũng nghĩ ra Hạ Thanh Ca bây giờ sớm còn là người xưa nữa.

      Thời tiết ngày hè, bơi lội trong hồ nước cũng tính là gì, nhưng là do Hồ Đông Bình quá mức rộng lớn, chủ yếu nhất là, nàng quên mất mình là bệnh nhân chưa khỏi hẳn bệnh.

      Mắt thấy phía trước cách đó xa chính là rừng cây, mà vào thời điểm mấu chốt nhất, Hạ Thanh Ca phát hai chân của mình tê dại, dường như mỗi lần dùng sức, chân nhói đau.

      Hạ Thanh Ca thầm mắng tiếng đáng chết, vội vàng dùng sức bơi về phía bờ hồ, khi nàng ló đầu ra dự định xem gần đó có khúc gỗ mục nào có thể dựa vào hay , nàng lại vui mừng phát cách đó xa có con thuyền bơi về phía mình.

      Chỉ trong chốc lát, nàng thấy được tình trạng thuyền, nam tử bạch y bồng bềnh, mang mặt mặt nạ quen thuộc, đứng ở mũi thuyền nhìn qua phía bên nàng.

      nghĩ tới lúc gặp được phiền toái người này lại vừa vặn xuất , nếu là duyên phận ngẫu nhiên, Hạ Thanh Ca dù thế nào cũng tin tưởng.

      Lúc này thuyền của nam nhân áo trắng cũng bơi đến bên cạnh nàng, khi thấy Hạ Thanh Ca, ánh mắt ràng phát sáng lên.

      Lập tức như lại nghĩ tới điều gì, vẻ mặt đột nhiên lại trở nên cực kỳ lạnh lùng.

      đứng ở đầu thuyền cúi đầu nhìn chằm chằm Hạ Thanh Ca mặt mũi đầy nước, khóe miệng nhếch lên nụ cười ta mị quen thuộc, lần này Hạ Thanh Ca lại phát trong gương mặt tươi cười của dường như còn mang theo tức giận mơ hồ.

      "Đại tiểu thư hăng hái nha, có hứng thú bơi lội trong hồ Đông Bình rộng lớn này, là thoải mái."

      Hạ Thanh Ca híp mắt, khẽ nhếch miệng "Công tử chạy đường xa tới đây là để cười nhạo ta?"

      "Làm gì có? Ta chỉ là hiếu kỳ là nếu Hạ tiểu thư biết bơi, lại vì sao bỏ gần cầu xa? Mấy chiếc thuyền hoa đằng sau kia chẳng lẽ nhận tiểu thư?"

      Bạch y nhân thu hết tức giận trong đáy mắt của Hạ Thanh Ca vào mắt, vừa rồi cùng thủ hạ của mình giấu vài chiếc thuyền tỉ mỉ lục soát khu vực gần thuyền hoa phen, kết quả ngay cả sợi tóc của nha đầu này cũng phát , đến lúc đó, mới có cảm giác là mình khẩn trương bị loạn, hoàn toàn quên mất tính tình của nha đầu kia.

      Nàng làm sao để cho thứ muội dễ dàng ám toán mình như vậy? Nếu phải là có toan tính , nàng thể nào có thời gian kéo cả Hạ Du Hàm vào trong nước.

      Nghĩ đến chỗ này, liền phác họa tất cả địa phương gần Hồ Đông Bình trong đầu lần, sau lúc phát rừng cây này là nơi gần thuyền hoa nhất, cho nên liền lập tức cưỡi thuyền chạy tới, quả nhiên là, nha đầu kia ở chỗ này.

      Nghĩ đến nàng vì phản kích Hạ Du Hàm mà cần để ý tính mạng của mình, liền tức giận.

      Hạ Thanh Ca lúc này mới chú ý tới, thân nam nhân này thế nhưng cũng ướt đẫm , chẳng lẽ là vì tìm nàng?

      Nghĩ tới khả năng này, Hạ Thanh Ca có chút buồn cười, cùng mình chỉ có duyên phận hai lần, hơn nữa, đến tột cùng là ai, có than phận gì, mình đều mực biết, nam nhân coi như xa lạ như vậy, như thế nào lại tìm nàng?

      Trong lúc nàng tập trung tinh thần phỏng đoán lung tung hết sức, đột nhiên dưới chân tê rần, Hạ Thanh Ca thầm kêu tốt, vỗ mạnh hai cái liền nhanh chóng chìm xuống, Bạch y nhân thấy vậy cũng bất chấp tức giận, tung người nhảy xuống nước, khi chìm vào trong nước, rất nhanh thấy được bóng dáng vẫn chìm xuống kia, vì vậy vội vàng bơi qua, ôm người lâm vào hôn mê vào trong ngực, nhanh chóng lên thuyền.

      Sau khi bạch y nhân cứu Hạ Thanh Ca lên thuyền, Hạ Thanh Ca bởi vì sặc nước lâm vào hôn mê, giúp đỡ Hạ Thanh Ca ép nước ra ngoài, đồng thời tự trách chính mình chỉ lo tức giận, thế nhưng quên nha đầu kia ở trong nước đợi thời gian quá dài, thân thể tứ chi chỉ sợ sớm tê dại.

      Sau khi ôm Hạ Thanh Ca vào trong ngực, vội vàng di chuyển thuyền bơi tới bên bờ, đến bờ, nam nhân dè dặt ôm Hạ Thanh Ca đến mảnh đất trống gần rừng cây.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Tiệc mừng thọ ở Vinh phủ.(2)

      Nhanh chóng tìm ít củi khô xung quanh nhóm lửa, ngồi ở bên người Hạ Thanh Ca, ngưng thần nhìn chăm chú vào nàng, thấy khuôn mặt nhắn của nàng khẽ cau, như là dù ngủ mê cũng mang theo tia cảnh giác an tâm, chẳng biết tại sao? Thấy nàng như vậy, trong lòng của lại khẽ đau lòng.

      Đưa tay dự định vén mấy sợi tóc mặt nàng, lại đúng lúc này Hạ Thanh Ca mở mạnh hai mắt, mang theo tia khí lạnh chết người, dưới tình huống mà Bạch y nhân đề phòng, Hạ Thanh Ca cũng lấy tốc độ cực nhanh nhổ cây tram đầu đâm về phía ngực Bạch y nhân.

      Bạch y nhân thấy vậy vội vàng ngã về phía sau, đồng thời chuẩn xác nắm tay của nàng.

      Trong lòng thất kinh vì mình sơ suất, kinh ngạc hơn là phản ứng nhạy bén kia của Hạ Thanh Ca chỉ có người nghiêm chỉnh huấn luyện mới có thể phản ứng.

      Trong ánh mắt của vẫn bình tĩnh như cũ, khóe miệng ngược lại mỉm cười "Cứu nàng mạng, chẳng lẽ nàng báo đáp ta như vậy? Dường như mỗi lần ta cứu nàng đều phải coi chừng bị nàng giết lầm."

      Lúc này Hạ Thanh Ca mới khôi phục thần chí, cũng nhớ tới tình huống vừa rồi thân thể nàng tê dại chìm vào trong hồ nước, nhìn Bạch y nhân cái, lập tức thu hồi cây trâm trong tay mình.

      " ngại, đó là thói quen của ta, chỉ cần lúc ta ngủ, có người lạ đến gần, ta phản kích theo bản năng."

      Công việc kiếp trước khiến nàng phải cẩn thận bội phần, cho nên, mặc dù trong cơn ngủ say, tính cảnh giác cũng cao hơn người thường nhiều lần.

      Hơn nữa sau khi hợp nhất với thân thể Hạ Thanh Ca, ở nơi sóng gió mãnh liệt như Hạ phủ, nàng cũng thể lơ là sơ suất!

      Bạch y nhân trêu chọc nàng, năm nay vì tìm kiếm đồ, cơ hồ liên tục chú ý động tĩnh ở Hạ phủ, chuyện Hạ Thanh Ca gặp phải tự nhiên trong mắt, kể cả việc nàng thay đổi khác hoàn toàn trong nháy mắt cũng thoát khỏi mắt .

      Cho nên, đối với nữ tử mười hai tuổi, bị người khi dễ ở nơi ăn tươi nuốt sống kia, có thể tránh khỏi ám toán của người khác là gian nan đến mức nào? cũng biết .

      "Nàng vừa ngâm trong nước lâu như vậy, vẫn nên hong khô quần áo , nơi này bí mật, nếu như nàng tin tưởng ta, ta có thể đến phía trước nhặt chút ít củi khô, nàng cởi áo ngoài hong khô tương đối mau chút."

      Lúc này Hạ Thanh Ca mới chú ý tới khung cảnh chung quanh, chắc là sau khi nàng té xỉu, người này mang nàng tới rừng cây này.

      Toàn bộ y phục người mình đều ướt đẫm, cảm giác dính ở da cực kỳ thoải mái, Bạch y nhân rất đúng, nàng nhất định phải mau chóng hong khô quần áo, ngày mai chính là tiệc mừng thọ của ngoại tổ mẫu, nàng tuyệt đối thể bỏ qua cơ hội thân thiết với Dương gia này.

      Giương mắt nhìn về phía Bạch y nhân bên cạnh, mặc dù có thần bí, đôi khi tính tình quái đản, nhưng mà cũng coi như là quân tử, hơn nữa giờ thân thể của mình cũng chỉ là tiểu nha đầu mười hai tuổi, có thể thấy cái gì?

      Nghĩ đến chỗ này, trong lòng cũng an ủi ít, vì vậy gật đầu "Vậy phiền toái ngươi rời trước lát ."

      Bạch y nhân nhếch môi cười, nhanh chóng đứng lên về phía bờ hồ, còn có thể giúp nàng canh chừng ở đó, hơn nữa còn có thể tranh thủ bắt hai con cá nướng ăn, cũng phải lựa chọn tồi.

      Nghĩ lại cảm giác mấy lần mình ôm tiểu nha đầu này, ngừng thầm lắc đầu, là quá gầy, ôm ở trong tay có cảm giác gì, xem ra sau này nhất định phải bồi bổ tốt.

      Chờ sao khi Bạch y nhân , Hạ Thanh Ca liền cởi quần áo ngoài của mình, chỉ mặc quần áo trong ngồi ở bên cạnh đám lửa, lại nhặt lên củi khô Bạch y nhân chuẩn bị bên cạnh thả vào trong đống lửa, chỉ chốc lát sau, nhiệt độ bên cạnh liền tăng lên.

      Ước chừng qua nửa canh giờ, y phục người Hạ Thanh Ca cơ bản khô, nàng cầm lên mặc vào, lập tức xoay người nhìn về phía bên hồ, chỉ thấy bóng dáng từ rất xa cũng hướng tới bên này.

      Sauk hi vào Hạ Thanh Ca mới phát , trong tay thế nhưng dùng cây côn gỗ cắm hai con cá lớn. Bụng cá được xử lý sạch .

      ngồi ở đối diện Hạ Thanh Ca, đem cá trong tay mình đến cạnh đống lửa bắt đầu nướng, Hạ Thanh Ca nhìn thuần thục xoay côn gỗ trong tay, giống như là thường xuyên làm chuyện như vậy, cực kỳ thành thạo.

      Nhìn ở trong mắt, Hạ Thanh Ca thấy ngoài ý muốn, nàng từng cảm thấy thân người này lộ ra dòng quý khí, mặc dù nhìn được dung nhan của , nhưng là chỉ nhìn khí chất phát ra khi giơ tay nhấc chân, Hạ Thanh Ca có thể đại khái đoán được người nam nhân này nhất định có thân phận khác thường.

      Cho nên ở trong mắt của nàng, người như vậy tất nhiên là hai tay dính nước, mặc dù cái này dùng để hình dung nữ tử, nhưng mà các thiếu gia, các công tử thế gia đại tộc bình thường, ai mà được nuông chiều từ bé?

      Nhưng giờ nhìn động tác nướng cá của , Hạ Thanh Ca đột nhiên có chút buồn cười, người này mặc cẩm phục thêu hoa, lại phải kéo quần áo, tháo giày nhảy vào nước bắt cá, bộ dáng kia chẳng lẽ buồn cười sao?

      Lúc bạch y nhân giương mắt nhìn, vừa thấy được vẻ buồn cười giấu trong mắt Hạ Thanh Ca, khẽ cười tiếng, lập tức "Buồn cười cười, vì sao phải nghẹn chính mình?"

      Hạ Thanh Ca bật cười hì hì tiếng, trong lòng thầm người này đúng là thần thánh, vì sao lại có thể đoán được suy nghĩ của nàng?

      "Ta chẳng qua là cảm thấy, hai lần trước gặp ngươi, dường như đều là lúc ta chật vật nhất, hôm nay thấy bộ dạng của ngươi như vậy, ta cảm thấy được ông trời rất là công bằng, chúng ta hòa với nhau ."

      Bạch y nhân đưa cá nướng chín cho Hạ Thanh Ca, sau đó mới mở miệng "Đây coi là cái gì? Chỉ là bắt hai con cá mà thôi mà thôi, chuyện ta có thể làm nằm xa ngoài trí tưởng tượng của nàng, nếm thử cá nướng của bổn công tử như thế nào? Tất nhiên là mỹ vị nhân gian, coi như nàng có lộc ăn."

      Hạ Thanh Ca chu môi, vẻ mặt hài lòng, tiếp nhận côn gỗ đưa tới, nhàng ngửi chút, hương vị bay vào mũi xác thực cực kỳ mùi thơm ngát, còn kèm theo loại mùi thơm của thịt nướng, thoáng cái khơi gợi khẩu vị của nàng.

      Lập tức nàng cúi đầu xuống cắn cái, cảm giác vào miệng trơn nhẵn, hơn nữa còn mang theo chút vị mặn, làm nổi bật lên hương vị của cá.

      Nhìn đôi mắt tràn đầy mong chờ ở đối diện, Hạ Thanh Ca thầm tự suy đoán, người này nhất định ở dương dương đắc ý chờ đợi mình khen thưởng phen ?

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Tiệc mừng thọ ở Vinh phủ.(3)

      "Ai." Hạ Thanh Ca thở dài tiếng "Thịt của con cá này hình như hơi già chút, mà mùi của con cá này cũng hơi nặng chút, chủ yếu nhất là, hình như còn mang theo mùi máu tươi, ta công tử, ngài có rửa sạch đây? Nên biết là ăn đồ sạch bị tiêu chảy đấy."

      Bạch y nhân trừng lớn mắt, trong đôi mắt phượng tràn đầy thể tin " thể nào, ta rửa là tuyệt đối sạch , hơn nữa cá ở Hồ Đông Bình hơn phân nửa là theo sông Gia Ngọc xuôi dòng lội tới , cho nên mặc dù đầu cá to nặng, lại cực kỳ tươi, bằng Phượng Tiên Lâu này cần gì mở ở bên cạnh Hồ Đông Bình?"

      Bạch y nhân ngầm bực trong lòng, tiểu nha đầu này, nàng có biết trước giờ chưa bao giờ hầu hạ ai hả, cực cưc khổ khổ đánh cá, bỏ công sức xử lý sạch con cá này mang tới nướng cho nàng ăn, nàng lại vẫn cảm kích?

      Lập tức mang theo chút tính trẻ con, tự tay đoạt lấy côn gỗ trong tay Hạ Thanh Ca, hung hăng cắn cái ở chỗ Hạ Thanh Ca cắn qua, cảm giác vào miệng còn ngon hơn cả cá vẫn nướng thường ngày.

      Ngẩng đầu buồn bực nhìn về phía đối diện, mà Hạ Thanh Ca lại cực kỳ vui vẻ cười ngừng, nhìn cái người giống như thần tiên dính khói lửa bụi trần kia cũng có thể tính toán chi li như vậy, Hạ Thanh Ca đột nhiên cảm thấy, cũng phải là có gì làm được, tối thiểu cũng cầu ca ngợi .

      Chủ yếu nhất, Hạ Thanh Ca lần này xem như trả thù , có thể giải tỏa buồn bực của nàng.

      Bạch y nhân phản ứng rất nhanh, lập tức lại lần nữa thay lại vẻ tà mị lạnh nhạt như trước"Nếu như thế, Đại tiểu thư kia đừng ăn cá của tại, nếu ngài tiêu chảy còn trách cứ ý tốt của ta."

      Lắc đầu, mình bắt đầu ăn, lúc này Hạ Thanh Ca ngược lại bực mình , nàng lại lần nữa đoạt lấy côn gỗ trong tay Bạch y nhân, mang theo ánh mắt đắc ý, hung hăng cắn miếng thịt cá ngay trước mặt Bạch y nhân.

      mặt Bạch y nhân ra vẻ ngoài ý muốn, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập vui vẻ.

      Nhìn xem cái miệng nhắn kia mãnh liệt nhai lấy thịt cá trong miệng, môi hồng khi đóng khi mở kia dường như là đôi môi mê người nhất mà từng gặp.

      Cứ như vậy, Hạ Thanh Ca giận lẫy mà nghiêm chỉnh ăn sạch con cá, chỉ để lại bộ xương cá coi như đầy đủ.

      Bạch y nhân tặc lưỡi, nhìn vẻ mặt cùng bộ dáng thỏa mãn của nàng, thầm lắc đầu, từ trước còn cảm thấy nha đầu kia coi như là thục nữ, mặc dù hết sức nhạy bén, thủ đoạn cay độc, chẳng qua ở trong mắt người sáng suốt, hình tượng thục nữ của nàng vẫn được giữ tốt, cơ mà bây giờ hình như muốn thay đổi toàn bộ cái nhìn.

      Đều lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển, xem ra nữ nhân cho dù có độ lượng chỉ sợ nam nhân bọn họ cũng khó có thể tưởng tượng a!

      Hai người xử lý sạch nướng chín, lúc Hạ Thanh Ca nhìn thấy tướng ăn của Bạch y nhân, trong lòng hơi bối rối.

      Nhớ tới chính mình vừa rồi vì muốn kích thích , thế nhưng lại cắn từng miếng lớn, mà lại cực kỳ ưu nhã ăn từng chút , tương phản như vậy, bộ dạng của nàng giống tiểu thư khuê các.

      Bạch y nhân giương mắt nhìn sắc trời chút, lập tức mở miệng : "Thời gian sai biệt lắm, những người kia tìm được nàng tất nhiên cho rằng nàng bị nước hồ đẩy xuống hạ lưu, nàng dự định như thế nào?"

      Lúc này Hạ Thanh Ca mới bắt đầu suy tính chuyện của mình, Hạ Du Hàm tất nhiên là cho là mình chết rồi, sao nàng lợi dụng cơ hội lần này?

      Nghĩ tới điều gì, Hạ Thanh Ca lạnh lùng cười tiếng "Ta tự nhiên muốn trở về, chẳng qua phải là bây giờ."

      Nửa đêm,

      Hạ Thanh Ca được Bạch y nhân an toàn đưa về sân của mình, sau khi Bạch y nhân rời , Hạ Thanh Ca liền vào gian phòng của mình.

      Vừa đẩy cửa ra liền nhìn thấy bốn người Khương ma ma, Xảo Lan, Vô Song cùng Tập Xuân mang vẻ mặt khuôn mặt u sầu chờ trong phòng. Mà sau khi Hạ Thanh Ca vào nhà, Khương ma ma là người đầu tiện thấy nàng .

      "Trời ạ, ta nương có việc gì." Khương ma ma vừa nhìn thấy Hạ Thanh Ca trong chớp mắt, nước mắt lập tức chảy xuống, đêm nay trong phủ xảy ra quá nhiều chuyện.

      Sau buổi trưa, Nhị tiểu thư cực kỳ chật vật trở về phủ, Vô Song cùng Tập Xuân về sau mang đôi mắt khóc xưng đỏ đến Tử Hà Viện, đến lúc này Khương ma ma cùng Xảo Vân mới biết được chuyện gì xảy ra.

      Ngay sau đó Lương di nương liền nổi giận đùng đùng chạy tới, sau phen trào phúng liền phái người tìm kiếm ở trong phòng Đại tiểu thư hồi.

      Khương ma ma biết , Lương di nương liên tục đỏ mắt phần đồ cưới Dương thị lưu cho Đại tiểu thư, giờ Đại tiểu thư chết, nàng chỉ cần đem phần chứng từ kia tìm được có thể tiến đến nhận.

      Khương ma ma trong cơn tức giận cùng Lương di nương tranh rùm beng, về sau trong phòng bị mấy tên thủ hạ của Lương di nương tìm kiếm hỗn loạn chịu nổi, nhất là sau khi Lương di nương tìm được vật mình muốn, liền tức giận hò hét rời .

      Hạ Thanh Ca vừa nghe xong tức giận thôi, hung hăng đánh chưởng lên bàn trà ở bên cạnh, trong lòng thầm , Lương Tâm Đình, giỏi lắm.

      "Vô Song, Tập Xuân, hai người các ngươi xuống nghỉ ngơi trước ."

      Hai nha đầu đều quỳ gối trước mặt Hạ Thanh Ca "Đại tiểu thư, tụi nô tỳ hôm nay bảo vệ tốt tiểu thư, kính xin tiểu thư trách phạt."

      Hạ Thanh Ca lạnh lùng cười tiếng "Nếu biết sai rồi, trở về suy nghĩ tốt chút, lần sau nên làm như thế nào, ta phải nhắc nhở hai người các ngươi câu, nhìn cho tình trạng giờ, xui xẻo sai đường, ngẫm chút kết cục của Chu Vân, Thụy Châu, xuống ."

      Lúc này Vô Song ngẩng đầu lên, mặt tràn đầy chân thành tha thiết "Nô tỳ biết trong lòng Đại tiểu thư vẫn cho rằng hai người nô tỳ là người Lương di nương an bài, kỳ Đại tiểu thư có điều biết, nô tỳ cùng Tập Xuân đều là ám vệ lão gia bài ở bên cạnh Đại tiểu thư an, hôm nay tụi nô tỳ kịp thời cứu tiểu thư, hại tiểu thư thân vùi hiểm cảnh, tụi nô tỳ nhất định báo cáo chuyện này cho lão gia, cũng ấn lấy quy củ trong phủ ám vệ để thỉnh tội."

      Hạ Thanh Ca khẽ nhăn lông mi, ánh mắt mang theo hoài nghi nhìn về phía Vô Song "Ngươi có gì chứng minh hai người các ngươi là ta cha phái tới ?"

      Lúc này Tập Xuân quỳ về phía trước, nhàng vung ống tay áo của mình lên "Tiểu thư mời xem, dấu hiệu này đều là hoa văn của ám vệ bên cạnh lão gia, nô tỳ cùng Vô Song đều có, lúc tiểu thư tám tuổi, lão gia an bài hai người nô tỳ đến bảo vệ, tụi nô tỳ là nằm vùng trong mấy nha đầu Lương di nương phái ."

      Hạ Thanh Ca cúi đầu xem hình vẽ phía , là con Hùng Ưng ( Chim ưng đực) màu đỏ sậm, tổ tiên Hạ phủ nghe là người du mục dân tộc thiểu số, về sau theo tiên đế chinh chiến thiên hạ, cuối cùng mới đổi thành người Hán.

      Con hùng ưng này là đồ đằng của người Hạ gia, người phụ thân cùng Nhị thúc, Tam thúc đều có, mà ám vệ bọn họ cũng dùng tiêu chí như vậy, chỉ là màu gốc có hơi khác, mà hùng ưng của phụ thân chính là màu đỏ sậm, hình xăm như vậy khi ấn ở người biến mất.

      Như vậy xem ra hai người kia hẳn là phụ thân phái đến bên người nàng bảo vệ, Hạ Thanh Ca thầm suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng quyết định chờ tiệc mừng thọ của lão thái quân Phủ Vinh Quốc Công vừa qua, nàng viết phong thơ mang đến chỗ phụ thân, đến lúc đó giả tự nhiên có thể phân biệt.

      Nếu là , Hạ Thanh Ca nhìn hai người Vô Song cùng Tập Xuân cái, khóe miệng nở nụ cười nhạt, nếu là , nàng chẳng những như hổ thêm cánh, hơn nữa còn có thể mượn miệng hai người gián tiếp truyền những hành động của Lương Tâm Đình trong mấy năm này cho phụ thân biết được.

      Hạ Thanh Ca mặc dù biết phụ thân chưa gặp mặt này thương nàng, đúng là nàng cũng quên Hạ Du Hàm cũng là nữ nhi của , hơn nữa còn là nữ nhi nhìn xem lớn lên.

      Xuất phát từ điểm này, muốn phụ thân biết được Hạ Du Hàm cùng Lương Tâm Đình ác độc đúng là dễ, đây là con đường dài dòng buồn chán.

      Thu lại suy nghĩ, Hạ Thanh Ca cúi đầu nhìn về phía hai người "Chuyện này ta thăm dò, hai người các ngươi xuống nghỉ ngơi trước , nhớ lấy, được mang tin tức ta hồi phủ tiết lộ ra ngoài."

      "Vâng, nô tỳ hiểu."

      Chờ sau khi Vô Song cùng Tập Xuân lui xuống, Xảo Lan đóng cửa phòng, lúc này Hạ Thanh Ca mới chú ý tới hành vi có chút quái dị của Xảo Lan.

      "Xảo Lan, ngươi vì sao liên tục cúi đầu?"

      Khương ma ma nhìn thoáng qua Xảo Lan, thở dài, Hạ Thanh Ca thấy vậy liền biết nhất định còn có chuyện gì Khương ma ma chưa .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :