1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần y độc phi, đại tiểu thư phế vật - Khất Cái Nữ Vương (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 35: Chèn ép Lương di nương.

      Lúc này hai nha đầu bưng vài thứ tới, "Đại tiểu thư, Quế ma ma, nô tỳ tìm được những thứ này trong phòng Thụy Châu."

      Thụy Châu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm cả người tê liệt ngã đất, cũng
      để ý những tiếng xung quanh mình, trong đầu ngừng nhớ về tình cảnh Hạ Thanh Ca đưa cho các nàng mấy món đồ trang sức này, ra ngay từ đầu đại tiểu thư bố trí cái bẫy này chờ bọn họ nhảy vào.

      Chu Vân ngây ngây dại dại té ngồi đất, hai mắt nàng sáng lóe nhìn chằm chằm Lương di nương, mà sau khi Lương di nương giành lại tinh thần trong cơn trấn động đối với nháy mắt của Chu Vân sát ý nổi lên bốn phía.

      "Lương di nương, người cứu nô tỳ với, người cứu nô tỳ với."

      Thụy Châu cũng theo gót Chu Vân bò qua, nhanh chóng đến bên cạnh Lương di nương.

      "Lương di nương người nhất định phải cứu nô tỳ nha, dù sao cũng là.... ...... ...."

      "Câm miệng, hai người các ngươi đúng là tiện tì lòng rạ rắn rết, giờ phạm phải tội lớn tày trời như vậy mà còn dám đến trước mặt ta cầu xin tha thứ? Tuy nhiên giờ ta là trưởng phủ, lại xuất loại cẩu nô tài như các ngươi tuyệt đối thể xem , hơn nữa còn liên quan đến đại tiểu thư, ta càng thể bỏ qua cho các ngươi."

      Chu Vân và Thụy Châu hoàn toàn choáng váng, đây ràng là Lương di nương sai khiến các nàng, tại sao bây giờ lại phủi sạch vậy?

      Lương di nương sợ chuyện này liên lụy đến mình liền mở miệng đe dọa , "Nương tình các ngươi hầu hạ trong phủ nhiều năm, mặc dù có công lao cũng có khổ lao, vì vậy ta chắc chắn đối xử tốt với người nhà các ngươi."

      Ý tứ là, nếu các ngươi dám ra những chuyện nên cũng đừng trách Lương di nương ta tàn nhẫn.

      Ngồi dưới đất Thụy Châu hoàn toàn hết hi vọng, nàng đúng là ngu muội tự cho mình là thông minh nắm giữ được điểm yếu của Lương di nương dđ✩ lqđ, nhưng giờ đây nàng có lấy những bức thư này ra cũng giúp ích được gì, tánh mạng người nhà của nàng vẫn nằm trong tay Lương di nương.

      Cho dù nàng vạch trần Lương di nương, cùng lắm bà ta chỉ bị giam cầm trong biệt viện, thu hồi quyền trưởng phủ, nhưng mà nhị tiểu thư là nữ nhi do nàng sinh ra, phía sau còn có hầu phủ Cảnh Diền làm chỗ dựa, muốn giết chết người nhà của nàng chẳng phải đơn giản như bóp chết con kiến sao?

      Thụy Châu và Chu Vân đương nhiên có cùng suy nghĩ, cuối cùng đều là nhắm mắt tuyệt vọng.

      Ánh mắt Lương di nương xuất ánh sáng tối tăm, trong lòng suy đoán chắc chắn các nàng hiểu thâm ý trong lời của mình, ngay sau đó quay sang nhìn Hạ Thanh Ca và Quế ma ma.

      "Tất cả chỉ tại thiếp thân hồ đồ, vậy mà lại đưa hai nô tỳ tham lam đến hầu hạ đại nương, thiếp thân xin cúi đầu nhận lỗi với đại nương, hôm nay ở trước mặt đại nương nhất định phải nghiêm trị hai nô tỳ này."

      xong nàng kêu tiếng với bên ngoài, "Trương ma ma, lập tức cùng với hai phụ nhân kéo hai cẩu nô tài này ra ngoài đánh chết."

      "Lương di nương, khoan !"

      Chỉ có Hạ Thanh Ca tới, "Lương di nương, dù sao Thụy Châu Và Chu Vân cũng là nha hoàn của ta, chuyện trừng phạt nô tỳ này nên để ta làm tốt hơn."

      "Đại tiểu thư, mô tỳ như thế này người còn giữ lại các nàng làm gì? Ngoài ra Chu Vân còn có quan hệ bất chính với nam nhân, đây là chuyện vô cùng xấu hổ đáng nhẽ phải dùng gậy đánh chết mới phải." Lương di nương nghiến răng nghiến lợi trừng nàng.

      Hạ Thanh Ca nghe thấy vậy lại càng cười tươi, nàng xoay người nhìn Quế mẹ.

      "Hôm nay ma ma cũng trông thấy hành động của hai nha hoàn này, nô tì hèn hạ như các nàng đương nhiên thể tin tưởng, nhưng tìm ra nguyên trạng vật bị mất thôi tha cho các nàng mạng ."

      Quế ma ma gật đầu liên tiếp , "Loại nô tài nô đại khi chủ này đúng là phạm vào mười tội nặng nhất, nhưng nếu đại tiểu thư có lòng giữ lại mạng cho các nàng tùy đại tiểu thư xử trí ."

      "Cảm tạ ma ma tin tưởng giao cho ta."

      Lương di nương thấy Quế ma ma đồng ý, nàng cũng khó mà phản đối, hôm nay Quế ma ma tới đây nhất định là do ý của lão thái thái, nếu nàng ở trước mặt phản đối chẳng khác nào nể mặt lão thái thái.

      Nghĩ như vậy, nàng cũng dám có ý kiến gì nữa.

      Hạ Thanh Ca nhìn lại Chu Vân và Thụy Châu, sau đó hờ hững , "Ta và các ngươi coi như cũng có đoạn thời gian làm chủ tớ, ta lấy mạng của các ngươi nhưng tội chết có thể miễn tội sống khó tha. Người đâu, tới kéo các nàng ra đánh tám mươi gậy đuổi ra khỏi phủ ."

      Vâng ạ.

      Mấy vị phụ nhân bên cạnh Quế ma ma lập tức trói Chu Vân và Thụy Châu lại lôi xuống dưới, lâu sau bên ngoài truyền đến tiếng lại tiếng khóc hét to, chắc chắn phải vô cùng đau đớn mới có thể gào thét như vậy.

      Tất cả mọi người nghe đều sợ run, đối với vị đại tiểu thư ngồi ghế kia cũng dám khinh thường nữa rồi.

      Lúc này Hạ Thanh Ca mới nhìn sắc mặt thê thảm của Trần A Tứ đất, tại còn vẻ điên cuồng ngang ngược nữa rồi.

      "Di nương, bây giờ chuyện của nhị muội muội và Trần A Tứ Thanh Ca cũng tiện nhiều nữa, nếu liên quan đến nhị muội muội tất cả để di nương giải quyết ."

      Hạ Thanh Ca hiểu , thực lực của nàng và Lương di nương còn chênh lệch rất lớn, tuyệt đối có cách nào tranh đoạt trực diện, chưa kể đến lão phu nhân thương Hạ Du Hàm nhất định bỏ mặc danh dự cháu bị tổn hại.

      Còn có phía sau Lương di dương là hầu phủ Cảnh Điền làm chỗ dựa vững chắc, càng thể trơ mắt ngồi nhìn.

      Hôm nay có thể loại bỏ được Chu Vân và Thụy Châu cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ của nàng rồi.

      Trong lòng Lương di nương tức giận khó bình, lại biết làm thế nào, chỉ có thể đè nén tức giận với Hạ Thanh Ca, "Cảm ơn đại nương nâng cao đánh khẽ."

      Đây ràng ám chỉ Hạ Thanh Ca cố ý làm tổn hại thanh danh cuả thứ muội, lại càng nghi ngờ chính Hạ Thanh Ca ra tay ám hại muội muội.

      Trong lòng Hạ Thanh Ca cười lạnh, cái đuôi cũng bị kẹp nát rồi còn muốn ngáng chân nàng.

      "Lương di nương sao có thể như vậy, mọi chuyện ngày hôm nay chủ yếu là do có kẻ đứng sau lòng dạ độc ác bày ra, cũng biết là ai lòng lang dạ sói sai khiến Chu Vân và Thụy Châu làm ra loại chuyện bẩn thỉu này, cuối cùng chẳng những hại đến thanh danh nhị muội muội, còn hại chính mình mất nhiều hơn được, di nương người thấy sao?"

      Lương di nương nở miệng cười trầm, Hạ Thanh Ca hề sợ hại chống lại , "A..., đúng rồi, Chu Vân chịu tám mươi gậy mặc dù lấy được tính mạng của nàng nhưng hơn nửa là bị tàn phế, ban đầu người muốn tìm ra chủ mưu chuyện này thừa dịp bây giờ ra ép hỏi, có lẽ có thu hoạch ."

      Lương di nương hít sâu hơi, trong lòng hận thể đem Hạ Thanh Ca chém thành tám khúc, "Đại nương, thiếp thân vô cùng buồn bực, hôm nay sao Chu Vân và Trần A Tứ lại ở trong phòng của ngươi? Đêm hôm khuya khoắt ngươi lại chỗ nào?"

      Lúc này Hạ Thanh Ca vội đáp lời, nàng xoay qua với Xảo Lan, "Hôm nay toàn bộ hành trình của ta đều có ngươi theo, ngươi tới cho Lương di nương bản tiểu thư nửa đêm đâu làm chuyện gì?"

      Xảo Lan gật gật đầu: Vâng ạ.

      "Bẩm Lương di nương, ngày mai là ngày mười ba tháng bảy, vốn là ngày giỗ của phu nhân, đại tiểu thư muốn cảm ơn sinh thành và nỗi nhớ nhung đối với phu nhân. Trước đây ở tại thôn trang được hồi phủ cho nên thể làm tròn chữ hiếu với phu nhân, năm nay trước thời gian đại tiểu thư có phân phó phòng bếp chuẩn bị chút đồ mà phu nhân thích ăn, vẫn luôn trông coi từ giờ hợi buổi tối đến giờ mùi."

      Lương di nương nghe Xao Lan xong lại mỉa mai, "Ai biết ngươi hay giả? Xảo Lan, nếu ta nhớ nhầm ngươi là người bên cạnh phu nhân, đương nhiên cùng đại tiểu thư cùng ruột rồi."

      Lúc này, Quế ma ma ngồi bên cạnh cũng nhịn nổi điệu bộ gây của Lương di nương nữa.

      "Lương di nương, lão phu nhân giao cho ngươi chức trưởng phủ, ngươi lại quản việc như thế này? Thậm chí ngay cả mai là ngày giỗ của đại phu nhân cũng nhớ rồi sao?"

      "Ta....Quế ma ma, dĩ nhiên là thiếp thân nhớ , chỉ là hơn nửa đêm tiểu thư đến Từ Đường cũng biết là hay giả."

      Nhìn ánh mắt hoàn toàn tin của Lương di nương, Hạ Thanh Ca cũng giận, "Nếu Lương di nương tin có thể đến hỏi Lưu ma ma-người trông coi Từ Đường, chính bà tự mình đưa ta vào Từ Đường."

      Quế ma ma cũng tiếp, "Lưu ma ma có hơn ba mươi năm trông coi Từ Đường, tính tình vô cùng ngay thẳng, nếu như Lương di nương tin đại khái có thể hỏi cho ràng. Ngoài ra, lão nô trông đại tiểu thư mặc thân quần áo trắng rất giống bộ dạng chịu tang phu nhân."

      Trong lòng Lương di nương bực tức khó chịu, cũng thể làm ầm ĩ vui trước mặt Quế ma ma, nhưng mà trong lòng nàng tuyệt đối tin Hạ Thanh Ca luôn luôn ở trong Từ Đường túc trực bên linh cữu, phải vậy, Chu Vân và Trần A Tứ làm sao lại ở giường nàng chứ?

      Nhưng có ai làm chứng, tại tất cả chứng cớ đều chỉ Hạ Thanh Ca có trong phòng, nàng cũng thể lại tiếp tục bắt bẻ.


      Nghĩ tới đây Lương di nương thầm cắn chặt răng, hôm nay nàng thất bại trong tay tiểu dã chủng này, sớm muộn gì có ngày nàng đòi lại cả vốn lẫn lãi.

      Lương di nương nhìn Hạ Thanh Ca cười lạnh lẽo, tức giận lôi kéo Hạ Du Hàm rời .
      Last edited by a moderator: 24/11/15
      Hành Tinhlinhdiep17 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 36: Tắm rửa thay quần áo.

      Xảo Lan chứng kiến cảnh này cười hì hì, khẽ bên cạnh Hạ Thanh Ca, "Lửa giận này cũng phải kéo dài vài ngày đây."

      Hạ Thanh Ca chỉ yên lặng cười gì, sau đó quay sang Quế mẹ trí tạ, "Đa tạ mẹ giúp tay."

      Lúc này Quế mẹ còn dáng dấp uy phong như vừa rồi nữa, ngược lại trong mắt xuất vẻ hiền từ.

      "Đại tiểu thư cần cảm tạ lão nô, người có thể gặp dữ hóa lành là nhờ có Dương phu nhân trời hiển linh phù hộ , để Khương má má theo bên cạnh người, lão nô và nàng là tỷ muội nhiều năm nay, hiểu con người của nàng, sau này người ở trong phủ có gặp khó khăn gì lão nô cũng cố hết sức giúp đỡ."

      Hạ Thanh Ca vô cùng xúc động khi nghe được những lời trân thành của Quế mẹ, trong lòng đối với Khương má má càng thêm muôn phần cảm kích.

      Quế mẹ vội vàng nâng nàng dậy , "Đứa bé ngoan, mấy năm nay mẹ biết ngươi phải chịu nhiều vất vả, nếu trở về trong phủ phải tạo ra cho mình mảnh trời riêng, những gì thuộc về mình tuyệt đối để bọn tiểu nhân kia được lợi."

      "Vâng, Thanh Ca xin nhớ."

      Sau khi Quế mẹ rời khỏi, bên trong viện Tử Hà lại khôi phục vẻ yên tĩnh như trước, điều duy nhất thay đổi đó là nơi đây còn bóng dáng của hai ác tỳ nữa."

      Hạ Thanh Ca cảm thấy, ngay cả khí cũng trở nên trong sạch hơn ngày thường.

      Xảo Lan bưng ly trà sâm vào, "Tiểu thư uống ly trà ."

      Hạ Thanh Ca cười đưa tay nhận lấy, "Hôm nay nhờ bà và Khương má má bên ngoài ra tay giúp đỡ, nếu , tại người bị mất hết danh dự là ta."

      Xảo Lan cười tiếng, đôi mắt vô cùng trấn tĩnh, "Đại tiểu thư người giàu có đều có khả năng thay đổi thiên văn, tại chỉ trừ bỏ hai ác tỳ, hơn nữa còn đánh đòn mạnh vào Lương di nương và nhị tiểu thư. Chỉ là nô tỳ cảm thấy hai ác tỳ kia tội ác tày trời, suýt nữa hại đến trong sạch của tiểu thư, quả thực các nàng đáng để tiểu thư phải cầu xin thương tình."

      Hạ Thanh Ca khẽ mỉm cười, "Bà cho rằng ta muốn lấy mạng hai cẩu vật đó sao? Ha ha, ta muốn các nàng phải chết, nhưng tuyệt đối phải ta da tay, Chu Vân nàng luôn nghe theo sai bảo của Lương di nương, lần này Lương di nương nhẫn tâm trở mặt nàng ta mất bao nhiêu lòng tin? Ta muốn để cho nàng sống, thuận tiện nhìn xem bộ mặt vô nhân tính của Lương di nương, khiến nàng dù chết cũng cam tâm."

      Vừa hai tay cầm chặt, chỉ nghe ly trà trong tay "Phanh" tiếng vỡ thành từng mảnh.

      "Tiểu thư chú ý thân thể của mình." Xảo Lan vội vã xử lý những mảnh vụn trong lòng bàn tay Hạ Thanh Ca.

      Hôm nay Hạ Thanh Ca vì hai nàng mà cầu xin tha thứ, trong mắt những nô tài ngoài cánh cửa kia nhất định ca tụng Hạ Thanh Ca, nô tài bên mình suýt nữa làm mất trong sạch của nàng, nàng lại vẫn có thể tha thứ, cứ như vậy mà chiếm được mỹ danh người có trái tim mẹ hiền.

      Xảo Lan cẩn thận quan sát tay Hạ Thanh Ca, than tiếng, " tốt bị vết thương nào, chỉ là làm sát lớp da mà thôi, nô tỳ liền lấy thuốc mỡ xoa cho người."

      Hạ Thanh Ca giữ lấy ống tay áo nàng, cúi đầu nhìn bàn tay do sơ ý mà bị cắt miếng .

      Mình làm sao vậy? Từ lúc bản thân mang kí ức Hạ Thanh Ca, trong lòng nàng hình như luôn bùng cháy cỗ oán hận, hận Lương Tâm Đình và Hạ Du Hàm, hận Thụy Châu và Chu Vân, lại càng hận nam nhân trong trí nhớ kia.

      "Tiểu thư, người nên bôi ít thuốc , để tránh lưu lại sẹo."

      Nghe được lời của Xảo Lan Hạ Thanh Ca mới khôi phục lại tinh thần, "Được rồi, ngươi mau đến trước bàn trang điểm trong phòng đem bình sứ trắng tới đây, bên trong là thuốc cao thượng hạng."

      "Vâng."

      Xảo Lan vội vàng xoay người vào bên trong phòng sau đó nhanh chóng cầm ra bình sứ trắng.

      Vẻ mặt Hạ Thanh Ca dần trở lại bình thường, lúc này mới nhớ tới chuyện buổi tối hiếu kỳ hỏi, "Xảo Lan làm sao nguơi lại biết võ công?"

      Chuyện hôm nay may mà Xảo Lan biết võ công, lúc nàng được Xảo Lan mang lên núi mới biết được Xảo Lan và Khương má má vẫn luôn ở núi, ngoại trừ đúng thời gian xuống núi quét sân viện cho Dương thị ra gần như các nàng đều xuống núi.

      Hạ Thanh Ca cũng là trong lúc vô tình phát sân sau có mấy hàng cọc gỗ dùng để luyện võ, thế mới biết Xảo Lan biết võ công.

      Sau khi biết Xảo Lan tập võ, Hạ Thanh Ca liền nảy sinh ý định đó là phái Xảo Lan thầm giám thị Chu Vân và bên phía Lương di nương.

      Lúc nàng đem ý nghĩ này với hai người, Khương má má và Xảo Lan đều nhất trí tán thành.

      Cũng may mà có Xảo Lan giúp đỡ giám thị Chu Vân, nhờ đó mà Xảo Lan nghe được cuộc chuyện giữa Lương di nương và Chu Vân trong phòng nàng nhân lúc nàng ngủ say.

      Vì vậy, Xảo Lan đem những gì nghe được từ cuộc chuyện giữa Lương di nương và Chu Vân viết ra tờ giấy , gấp thành hình con hạc đặt bên cạnh cửa sổ.

      Sau đó Hạ Thanh Ca ở phía sau sử dụng kế liên hoàn.

      "Ha ha, có lẽ đại tiểu thư biết, năm đó nô tỳ theo phu nhân từ phủ Vinh Quốc Công gả tới đây, mấy vị đại tỷ tỷ bên cạnh đều có võ công, nô tỳ so ra còn kém xa bọn họ đấy, mấy năm nay chỉ có khinh công là tiến bộ hơn trước."

      "A?" Hạ Thanh Ca càng nghe càng tò mò.

      Thông thường nha hoàn bên người các tiểu thư nhà quan đều giống nhau nho nhã lễ độ, theo như nàng biết, khả năng cầm kỳ thư họa của Dương thị rất cao, cũng biết võ công, vì sao tất cả nha hoàn bên người nàng đều là cao thủ núi Lục Lâm?

      "Xảo Lan, các ngươi đều lớn lên trong phủ Vinh Quốc Công sao? Có phải hay mỗi vị tiểu thư của Vinh Quốc Công phủ bên người vài nha hoàn có võ công bảo vệ?"

      Xảo Lan hoàn toàn phủ định, " phải như vậy, nô tỳ và mấy vị tỷ tỷ là do thái hậu ban thưởng cho phu nhân, các vị tiểu thư kia có."

      "Thái hậu nương nương rất thương mẫu thân sao?"

      Xảo Lan liên tục gật đầu, " thương mà thái hậu giành cho phu nhân tuyệt đối thua lão thái quân đâu, hơn nữa từ phu nhân sống trong hoàng cung, trông coi bên cạnh thái hậu thời gian dài, thái hậu cũng đem phu nhân nuôi dưỡng như chính nữ nhi của mình."

      Nghe Xảo Lan nguyên nhân, Hạ Thanh Ca gần như có thể lý giải, chẳng qua là, phần ý muốn quan tâm săn sóc của thái hậu dường như còn chu đáo hơn cả Dương lão thái quân!

      Vứt bỏ những suy đoán lung tung trong lòng, nhìn chút sắc trời bên ngoài, ngoài trời mặt trời lên, mắt thấy thời gian sắp sáng choang.

      " đêm cũng có nghỉ ngơi, ngươi lui xuống ngủ trước ."

      Xảo Lan dọn sạch mảnh vụn của ly trà sau đó mới đứng dậy , "Chu Vân và Thụy Châu còn trong phủ nữa, bên cạnh người cần có người chăm sóc, hay là cho nô tỳ ở lại ."

      Hạ Thanh Ca nghe lời của nàng thêm gì nữa, trong mắt tràn đầy xúc động.

      "Sau này ngươi và Khương má má đều ở lại bên cạnh ta ."

      Xảo Lan vừa nghe liền vui mừng, "Trước hết nô tỳ xin cảm tạ tiểu thư, nghĩ đến Khương má má chắc chắn đồng ý mà."


      "Tiểu thư, bây giờ noài trời sắp sáng, người nên nghỉ ngơi chút ."

      Hạ Thanh Ca lắc đầu cái, "Xảo Lan chuẩn bị nước nóng cho ta, ta muốn tắm rửa thay quần áo!"

      "Vâng."
      Last edited: 24/11/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 37: Nam nhân bạch y mang mặt nạ.

      Lúc này, có ngồi trước gương, mái tóc đen dài như thác nước đổ xuống, da thịt tự nhiên trắng nõn như ngọc, khuôn mặt trái xoan có ngũ quan tinh tế khéo léo, đôi mắt sáng ngời màu hổ phách giống như ánh sáng rực rỡ phát ra từ bảo thạch .

      Nàng mặc áo lụa mỏng màu vàng nhạt, bên dưới măc thân váy dài màu trắng ngà kết hợp với các họa tiết ám hoa mai li ti tản ra như sương mờ .

      Mấy ngày nay Hạ Thanh Ca chưa từng tỉ mỉ quan sát bộ dạng của mình, nhưng nàng biết mình là tiểu mỹ nhân, chỉ là bị Thụy Châu và Chu Vân che giấu rất kỹ.

      Bây giờ, thời điểm nàng tháo xuống lớp ngụy trang liền xuất ánh mắt lăn tăn, mặt mũi tinh xảo.

      Xảo Lan đứng đằng sau Hạ Thanh Ca vẫn nhìn nàng đến ngơ người, sau lúc lâu mới phục hồi lại tinh thần, "Bộ dạng lớn lên của tiểu thư là đẹp!"

      Hạ Thanh Ca cười nhạt , "Hôm nay ngươi theo ta ra phủ ."

      "Ngày hôm nay tiểu thư phải đến lớp học?"

      "Đúng vậy, rất lâu tới đó rồi." Nếu như nàng chỉ sợ Trình phu tử đem tên nàng gạch bỏ mất, nàng cũng muốn vậy, hơn nữa hôm nay nàng ra ngoài còn vì tìm người.

      Người này trong trí nhớ kiếp trước là vật khó lường, tại điều quan trọng là nàng phải tìm được .

      Xảo Lan gật đầu cái sau đó tiến lên đỡ Hạ Thanh Ca, hai người cùng ra ngoài.

      Khi hai người tới sau viện Hạ Thanh Ca bỗng nhiên cảm giác được có ánh mắt mãnh liệt nhìn nàng, d_đ。l。qღđ đây là trực giác kiếp trước làm đặc công của nàng, mà loại trực giác này nhiều lần cứu tính mạng của mình.

      " có gan nửa đêm xông vào phủ Quốc Công, tại sao dám lộ diện đây."

      Nàng cất giọng mềm mại trách cứ làm Xảo Lan sợ hết hồn, vội vã ngoảnh đầu lại.

      nóc nhà dường như truyền đến tiếng cười khúc khích, ngay sau đó nam tử áo trắng từ nóc nhà phi thân xuống.

      Xảo Lan trước tiên che trở Hạ Thanh Ca bên cạnh, nàng trăm nghĩ vạn nghĩ cũng nghĩ tới nóc nhà lại có người? Nhìn nam tử áo trắng xuất trước mắt, bạch y hơi hơi tung bay ở trong gió giống như đóa hoa bạch liên nở rộ ra ngoài.

      Trong tay cầm bầu rượu nâng lên uống hớp, điệu bộ tự nhiên chút lo lắng.

      Mặt nạ màu bạc che giấu dung mạo của , nhưng đôi mắt lộ ra ngoài lại manh theo nồng đậm ý cười đùa giỡn, cúi đầu quan sát Hạ Thanh Ca.

      "Nếu như ta ta vốn định thâu hương thiết ngọc (*), ngươi làm gì?"

      * thâu hương thiết ngọc *:偷香窃玉 ” thâu” là trộm, ” thiết” cũng là trộm. Do đó, nghĩa đen là “trộm ngọc, cướp hương” => hiểu nôm na là chỉ dan díu vụng trộm giữa nam nữ. ( theo http://olympiavn.org/forum/index.php?topic=465.330)

      "Giết ngươi." Hạ Thanh Ca suy nghĩ chút nào, thản nhiên trả lời.

      Nhưng trực giác mách bảo cho nàng , người nam nhân này hoàn toàn có mục đích như .

      "Ha ha, là đáng ."

      Mới vừa rồi nằm ở nóc nhà, ngoại trừ lúc vị tiểu thư xinh đẹp này tắm rửa tự giác tránh né còn đâu tất cả mọi chuyện xảy ra bên dưới đều thu hết vào trong mắt .

      Khóe miệng bạch y nam tử nổi lên chút ý cười, nhưng trong mắt mọi người xung quanh đều cảm thấy vô cùng mê hoặc.

      "Rốt cuộc ngươi là ai?" Hạ Thanh Ca nhìn chằm chằm hai mắt , mở lời chút sợ hãi nào, cái loại tính tình thản nhiên cộng thêm dáng người tuyệt sắc đứng ở trong gió làm cho nam nhân trước mặt lộ vẻ mất hồn.

      "A, ngươi đoán xem."

      Hạ Thanh Ca nhìn chăm chú ánh mắt của , lộ ra chút nào sợ hãi điều này khiến hơi bất ngờ diễn-đàn-lê-quý-đôn, nhưng khi nghĩ lại chút chuyện trước đó lại thấy bình thường.

      bước tới trước mặt nàng, đôi mắt mang theo ý cười cộng với điệu bộ đứng đắn , "Ngươi sợ sao?"

      Hạ Thanh Ca vểnh môi lên mang theo vẻ khinh bỉ, "Sao ta phải sợ?"

      Nam tử cúi đầu, áp sát vào thân thể của nàng, mùi hương nhàn nhạt truyền vào trong mũi , đó là mùi hương tỏa ra từ người nàng hết sức dễ chịu.

      cười cách quỷ quái, giọng điệu vô cùng ám muội , "Chẳng lẽ ngươi sợ ta làm cái gì với mình? Hừ?"

      Hạ Thanh Ca nghênh đón khiêu khích của , dơ ra khăn lụa trong tay, "Nếu ngươi tiếp tục đến gần ta, ngươi lập tức trúng độc mà chết, tin ngươi có thể thử xem."


      Lúc Hạ Thanh Ca giơ lên khăn lụa trong tay, nam nhân đeo mặt nạ cũng ngửi thấy mùi vị quen thuộc, theo bản năng nín thở, là người luyện võ quanh năm đương nhiên nhận ra nguồn gốc của loại hương này.

      "Hóa ra tiểu thư vô dụng của phủ Quốc Công lại là cao thủ giỏi dùng độc, tại hạ đây thất lễ thất lễ rồi."

      Nhìn dáng điệu cà lơ phất phơ của Hạ Thanh Ca cũng tức giận, "Nếu công tử biết, ta cũng muốn giết ngươi, còn bây giờ mờ ngươi trở về ."

      Nàng chẳng thèm giết , ra tay với người lớn xác như vậy còn phải nghĩ cách giải quyết thi thể, thực rất phiền phức!

      nhìn tiểu nha đầu trước mặt vừa lộ vẻ tứ giận liền chuyển thành sợ hãi trong lòng thoáng cái tốt lên nhiều, thầm nghĩ trong bụng nét mặt như thế này mới đúng với tiểu nha đầu. Ban nãy nàng quá đanh đá chua ngoa, thích!

      "Quên với ngươi chúng ta đều học chung chỗ, chiếc khăn này coi như là quà gặp mặt ngươi tặng ta." xong liền nhét vào trong lòng mình.

      "Đúng là biết xấu hổ." Nhìn dễ dàng lấy khăn lụa trong tay nàng, Hạ Thanh Ca thoáng cái giật mình diễn-đàn-lê-quý-đôn, ngời tới võ công của nam nhân áo trắng lại cao như vậy, hơn nữa còn sợ chất độc bôi khăn lụa của nàng.

      Giữa lúc Hạ Thanh Ca ngây người đôi tay mạnh mẽ ôm lấy eo nàng, Hạ Thanh Ca nhanh chóng rút cây trâm đầu nhắm vào yết hầu của .

      Đúng lúc này bàn tay nàng bị bàn tay mạnh mẽ khác tóm chặt, nhìn khuôn mặt ngập tràn tức giận của nàng, mặt liền xuất ý cười đùa giỡn.

      "Hình như người ngươi có chỗ nào chứa độc."

      "Còn rất nhiều, ta tin có loại nào lấy được mạng của ngươi."

      Nam tử cười khẽ tiếng, mũi chân điểm thân thể lập tức bay lên cao.

      Trong nháy mắt Hạ Thanh Ca cảm giác được bản thân ở giữa trung, vì vậy theo bản năng ôm lấy cổ nam nhân, ánh mắt nhìn xuống bên dưới. tại nàng bị nam nhân này ôm ấp thi triển khinh công hướng tới phía sân sau của Thu Vũ Các.

      Cho đến khi lên tới tầng lầu cao nhất nam nhân mặt nạ mới buông Hạ Thanh Ca ra, ánh mắt mang theo vẻ thăm dò nhìn chằm chằm nàng.

      "Sao. Bây giờ mới thấy sợ sao?"

      Sau khi đứng vững Hạ Thanh Ca khẽ nâng tầm mắt nhìn chăm chú người áo trắng này, "Nếu như ngươi muốn giết ta ra tay từ lâu rồi, ngược lại muốn trộm hương (len lút làm chuyện nam nữ) cần gì phải xa như vậy? Huống hồ thân thể của ta bé chỉ sợ vừa mắt ngươi, hay trong tư tưởng của ngươi là kẻ biến thái, chỗ này vị trí khá cao chỉ cần ta la lên nhất định hộ vệ gác đêm trong phụ kéo tới đây."


      Lời của Hạ Thanh Ca lúc này làm cho bạch y nam tử phải sửng sốt, ngờ tới tại thời điểm nguy hiểm nàng vẫn giữ được bình tĩnh như cũ, trong thời gian đó còn đưa ra điều có lợi nhất cho mình.

      Nghĩ đến cái gì, bạch y nam tử liền nở nụ cười mị, thân thể chớp lóe đột nhiên xuất bên cạnh Hạ Thanh Ca.

      Thở ra hơi , "Ta đương nhiên giết ngươi, giết ngươi chẳng phải rất đáng tiếc sao? Mặc dù tại ngươi chỉ là tiểu nha đầu có gì, nhưng nếu nuôi dưỡng tốt qua hai ba năm nữa nhất định trở thành mỹ nhân quốc sắc thiên hương."

      Hạ Thanh Ca cười lạnh, lười phải những điều vô nghĩa với , "Nếu giết ta vậy công tử nên ra mục đích đên đây của ngươi ."

      Nam nhân áo trắng cười khẽ tiếng, cúi đầu nhìn nương điềm tĩnh này, "Chẳng lẽ ta thể tùy ý dạo xung quanh sao?"

      Hạ Thanh Ca thực chịu nổi giọng điệu cố ý chêu đùa của , thực coi nàng là kẻ đần độn sao?

      "Tùy ý dạo lại đến Quốc Công phủ? Công tử đúng là người an nhàn thoải mái mà, tốt, ta cũng lời vô ích với ngươi nữa, nếu ngươi dễ dàng mang ta đến Thu Vũ Các khẳng định ngươi rất quen đường trong phủ Quốc Công, mà ngươi bắt ta tới đây rốt cuộc vì mục đích gì, có lẽ ta có thể ra tay giúp ngươi cũng chừng?"


      Trong lòng Hạ Thanh Ca hiểu , theo như thực lực của nam nhân này, tại nàng tuyệt đối thể đối chọi với , mà bộ dạng cà lơ phất phơ này cho thấy có địch ý với nàng.

      Chỉ có chính bản thân mình ra điều kiện mới là cách thức sáng suốt nhất.

      Nam tử áo trắng hơi hơi nhíu mày, đối với lời của Hạ Thanh Ca có chút bất ngờ, " nghĩ tới đại tiểu thư phế vật trong lời đồn của mọi người lại khác người như vậy, rất thoải mái, ta đấy nhớ kỹ ngươi rồi."

      Hạ Thanh Ca liếc mắt qua , trong lòng nàng thầm mắng, đúng là kẻ kiêu căng ngạo mạn, lời ra khỏi miệng đều rất đáng đánh đòn.

      Bạch y nam tử trông thấy ánh mắt khinh bỉ của nàng cũng thèm quan tâm, trong lòng cười thầm, chơi đùa cùng nha đầu này đúng là rất vui.

      "Ta tới đây là để tìm người."
      Last edited: 24/11/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      tim ai day?

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38: Thay đổi phu tử .

      Quả nhiên, nghe lời của bạch y nam tử, trong lòng Hạ Thanh Ca thầm khó chịu, quả nhiên là đến tìm đồ .

      " , muốn tìm cái gì?"

      "Di vật của mẹ nàng." Nam tử do dự, thẳng ra mục đích của mình.

      "Cái gì?" Hạ Thanh Ca hoàn toàn thể tưởng được tới nơi này là vì di vật của mẫu thân?"Tại sao lại là di vật của mẫu thân ta? Ở trong đó có cái gì đáng giá ngươi muốn tìm sao?"

      Ánh mắt của bạch y nam tử thoáng lên tinh quang "Có số việc biết càng ít mạng của nàng càng an toàn, những thứ khác ta thể trả lời."

      Hạ Thanh Ca đầu óc nhanh chóng chuyển, ngừng nghĩ đến chút chuyện cũ, di vật của mẫu thân ngoại trừ những thứ được lưu giữ trong tiền trang Dược Long cùng đất đai cửa hàng bên ngoài ra, đồ trang sức khác tất cả đều bị Lương di nương chiếm đoạt, thời ở bên người nàng chỉ còn sót hộp gỗ hồng kia.

      Bên trong ngoại trừ chút đồ trang sức đeo tay cũng có cái gì khả nghi, vì sao nam tử này lại vì cái này mà xâm nhập phủ Quốc công?

      Hạ Thanh Ca cẩn thận xem kỹ nam tử trước mặt, ngoại trừ có chút vẻ cần ăn đòn, còn lại khí vũ hiên ngang, mặc dù thấy dung mạo của , nhưng là chỉ nhìn cách ăn mặt của cùng khí độ phi phàm quanh quẩn quanh thân, Hạ Thanh Ca cũng biết tuyệt đối phải là kẻ đầu đường xó chợ, thấy thế nào cũng như ăn trộm, vậy vì sao lại tìm di vật của mẫu thân?

      Lúc này phía chân trời hửng sáng, bạch y nam tử mang theo chút vui vẻ nhàn nhạt nhìn chằm chằm nữ tử lâm vào trầm tư trước mặt, dường như chơi rất hào hứng, lách mình đến bên người Hạ Thanh Ca, đưa tay cái ôm Hạ Thanh Ca vào trong ngực, lập tức bay khỏi lầu các.

      lần nữa trở lại sân , buông hai tay ôm vào bên hông Hạ Thanh Ca, mi mắt thâm thúy khó hiểu, lại nổi lên ánh sáng trong suốt "Nàng cần phí tâm suy nghĩ, tại thời gian còn sớm, ngày khác ta tới lấy đồ."

      Trong lòng Hạ Thanh Ca dừng lại, nghĩ tới có thể nhìn ra ý nghĩ trong lòng nàng! Cảm giác như thế đối với Hạ Thanh Ca mà là cực kỳ khó chịu, nàng ghét nhất là người khác có thể dễ dàng đoán được ý tưởng của nàng.

      "Lần sau để xem ngươi có bản lãnh này hay ." Những lời này nàng thậm chí mang theo cảm giác cắn răng nghiến lợi.

      Lúc này là sơ sẩy của nàng, lần tới đừng mơ tưởng lại gặp may mắn như vậy!

      Nam tử hắng giọng, cười tiếng, thân thể trong nháy mắt chợt biến mất trước mặt của nàng, chỉ để lạ trong khí mùi hương mai hoa nhàn nhạt, vương lại lâu tiêu tan - -.

      "Khụ khụ." Lúc này Xảo Lan bị điểm huyệt đạo cảm giác người bị vật gì đó đánh cái, lập tức cả người nàng rốt cục có thể động, nàng giãn hai tay nhìn chằm chằm phương hướng người kia biến mất, cúi đầu xem cục đá dưới chân mình mới bừng tỉnh hiểu.

      "Tiểu thư, người sao chớ?"

      Hạ Thanh Ca giương mắt nhìn về phía phương hướng người kia biến mất, lắc đầu, Xảo Lan thấy người nàng cũng có vết thương mới yên lòng.

      "Tiểu thư, người này đúng là lợi hại, cũng biết đến phủ Quốc công vì mục đích gì?"

      Hạ Thanh Ca khẽ cười tiếng, trong lòng cũng lọt vào hồi trầm tư, nàng nhớ mình trêu chọc qua nhân vật như vậy, đến tột cùng muốn những thứ đó làm cái gì?

      Liếc khuôn mặt nhắn buồn bực của Xảo Lan cái, Hạ Thanh Ca dở khóc dở cười "Ta hôm nay còn muốn bên cạnh có nhiều hơn cao thủ, sau này sợ những thứ kia khi dễ người của chúng ta, nhưng nghĩ là, so sánh với người vừa rồi, ta đột nhiên cảm giác mình lại tràn ngập nguy cơ."

      Xảo Lan cười hắc hắc, trong lòng hiểu tiểu thư trêu chọc nàng, mặt mang tia xấu hổ "Tiểu thư, người bình thường ở chết tay ta xác thực nhiều, nhưng là người kia vừa rồi vừa nhìn chính là loại cao thủ đứng đầu võ học, sư phụ của ta cùng các sư tỷ sợ cũng thể so với ."

      Hạ Thanh Ca vốn cũng là đùa, nghe lời Xảo Lan trong lòng của nàng lại càng phát tò mò .

      biết người này là địch hay bạn, vẫn là chuyên tâm nghiên cứu chế tạo chút độc dược phòng thân là được.

      "Tốt lắm, thời gian còn sớm, chúng ta thôi."

      - -

      Thư Viện Bạch Lộc .

      trong những thư viện nổi danh nhất vương triều Tần Vũ, tịnh xưng thiên tử thủ phủ cùng Quốc Tử Giám.

      Hạ Thanh Ca từ trong màn xe nhìn thoáng qua cửa gỗ sơn hồng khí phái phi phàm trước mặt cùng những xe ngựa trước cửa.

      "Ngươi theo lời ta mà làm, cho chưởng quỹ chỗ đó, buổi chiều ta đích thân gặp mặt cùng ."

      "Vâng, tiểu thư, Xảo Lan nhất định làm xong chuyện này." Vẻ mặt Xảo Lan kiên định vô cùng, nghĩ tới ngày đầu tiên theo Đại tiểu thư, nàng liền giao cho mình món chuyện quan trọng như vậy, có thể thấy được nàng cực kỳ tin tưởng mình , nàng tuyệt thể phụ niềm tin của tiểu thư.

      Hạ Thanh Ca gật đầu , khẽ mỉm cười "Nếu như có thời gian, tối nay ta dẫn ngươi Phượng Tiên Lâu ăn bữa ngon."

      Xảo Lan có chút thụ sủng nhược kinh, ngày thường nàng ở phủ Quốc công nhận hết xem thường, khi nào từng có đãi ngộ như vậy.

      "Nô tỳ tạ Đại tiểu thư."

      Hạ Thanh Ca xuống xe ngựa liền đến phía ong Bạch Lộc Thư Viện, thư viện có văn bản quy định ràng, nha hoàn trong phủ theo tới thể theo.

      Bạch Lộc Thư Viện phân nam khoa cùng nữ khoa, chia chia làm hai viện Đông, Tây nhưng là có vài môn nam tử cùng nữ tử cùng nhau học .

      Bốn môn này theo thứ tự là cầm, kỳ, thư, họa, nữ tử cũng chia cưỡi ngựa bắn tên, nhưng lại thể so sánh cùng nam tử bình thường bảy ngày mới có lần học.

      Nàng mới vừa vừa vào trong nội viện bị hồi tiếng chuyện hấp dẫn bước chân.

      "Nghe ? Phu tử dạy hội họa của chúng ta đổi người rồi đấy." vị mặc trường sam màu hồng đào hưng phấn .

      " vậy chăng? Vậy vì sao Trình phu tử tới?" vị khác mặc quần áo màu vàng nhạt theo ở bên người nàng vô cùng tò mò hỏi.

      "Ha ha, ngươi còn biết , ta nghe Trình phu tử bị bệnh, cũng biết là bệnh gì, chẳng qua tạm thời sợ là thể đến đây, vị phu tử tạm thời tới đây, nghe là công tử thế gia, nhưng mà đến tột cùng là ai biết."

      Hai người qua bên người Hạ Thanh Ca, Hạ Thanh Ca cố ý bước chậm nghe ràng đối thoại của các nàng.

      Đổi phu tử sao?

      Đây cũng là tin tức tốt, Trình phu tử kia tốt nhất bệnh dậy nổi nàng mới vui vẻ, hôm nay nàng đúng lúc chính là học môn hội họa, bởi như vậy cũng có thể đỡ nhìn thấy khuôn mặt kia.

      Lớp Thư họa dạy tại điện Lễ Thánh, lúc Hạ Thanh Ca đường đến ngoài điện, liền nhìn thấy bên trong ngồi đầy người, nàng suýt nữa hoài nghi mình nhầm cửa, ngẩng đầu nhìn thấy ba chữ sơn vàng to xác nhận mình chưa có tới sai chỗ.

      Chương trình học Thư họa bình thường coi là đứng đầu ở trong thư viện, cũng phải là đương triều chú trọng môn này, là Trình phu tử kia quả thực khiến người chán ghét, cho nên hơn phân nửa học sinh tình nguyện giờ phút này ở trong nhà mời phu tử đến giảng bài cũng lười chạy tới nơi này chịu tội.

      Ngày hôm nay, bên trong điện đầy hết học sinh, loại tình cảnh này sợ là trăm năm khó gặp.

      lúc Hạ Thanh Ca giật mình hết sức, bên trong truyền ra giọng ôn nhuận nho nhã.

      "Các vị học sinh, thời gian này Trình phu tử thân thể mang bệnh , cho nên có tại hạ trước dạy thay, sau này nếu có chỗ nào hiểu có thể ra để mọi người cùng nhau bàn luận."
      Last edited: 24/11/15
      Winterthienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :