1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần y độc phi, đại tiểu thư phế vật - Khất Cái Nữ Vương (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 28: Nửa đêm thiết kế ám hại Hạ Thanh Ca.

      Qua ước chừng phút đồng hồ, Thụy Châu bưng chén chè hạt sen ngân nhĩ đến, Hạ Thanh Ca nhận chén từng ngụm uống hết, lập tức Chu Vân cũng vừa khéo bưng thuốc tới.

      Hạ Thanh Ca lần nữa uống vào ở trước mặt các nàng.

      Sau đó nàng lại cảm thấy mệt mỏi, sau khi đuổi hai người Thụy Châu cùng Chu Vân xuống, liền mê hoặc nằm ở giường.

      Nhìn bộ dáng ngủ say của Hạ Thanh Ca, Thụy Châu cùng Chu Vân liếc mắt nhìn nhau, lập tức lặng lẽ lui xuống.

      Đêm khuya,

      tiếng thét cực kỳ chói tai của nữ nhân vang lên, lập tức, nha hoàn bà tử chen chúc đầy sân, vây chặn nghiêm ngặt nơi phát ra tiếng thét - Tử Hà Viện.

      Chỉ thấy Thụy Châu đứng ở ngoài cửa, mặt ửng hồng mảnh, hai tay che mắt, ngừng hét chói tai .

      "Chuyện gì xảy ra? Chuyện gì xảy ra?"

      Lúc này Lương di nương khoác áo gấm màu tím được nha hoàn dìu đỡ bước nhanh tới.

      Thụy Châu kinh hoảng thất thần, sau khi nhìn thấy Lương di nương phảng phất bắt được cây cỏ cứu mạng."Lương di nương, Lương di nương mau cứu Đại tiểu thư nhà ta ."

      "Lời này của ngươi là ý gì? Đại tiểu thư làm sao, mau để cho ta vào xem chút." Lương di nương liền định lướt qua Thụy Châu vào trong nhà.

      Thụy Châu nhìn về phía cửa, lúc này, cơ hồ hơn nửa người làm trong phủ đều bị bừng tỉnh chạy đến nơi này.

      Nàng vội vàng tiến lên kéo lại làn váy Lương di nương, quỳ gối xuống đất, dùng lớn đúng lúc mọi người trong toàn bộ sân có thể nghe được tiếng khóc ra: "Di nương chớ vào, bên trong - - bên trong thể nhìn a."

      Lương di nương thoáng lên tia mừng thầm trong mắt, mặt lại lo lắng mảnh "Có gì thể nhìn ? Đại tiểu thư luôn luôn thân cận cùng ta, ta vào xem nàng chút có gì thể? Cái đồ nô tài này chớ ngăn cản ta, để tránh làm trễ nãi Đại tiểu thư."

      Thụy Châu ngấc đầu lên khóc hoa lê đẫm mưa "Lương di nương, ta biết người đau lòng Đại tiểu thư, đúng là - - đúng là Đại tiểu thư lúc này đúng là quần áo chỉnh tề, chúng ta nhiều người như vậy vào, chẳng phải là phá hủy danh dự của Đại tiểu thư sao?"

      "Ngươi - - ngươi cái gì?" Lương di nương khiếp sợ ở tại chỗ, thân thể liên tục lui về phía sau, bộ dáng giống như bị đả kích mạnh.

      "Thụy Châu, chớ có bậy ở chỗ này, danh dự của Đại nương há có thể cho phép ngươi tới gièm pha ?"

      "Lương di nương, Thụy Châu hầu hạ Đại tiểu thư nhiều năm, vẫn là trung thành tận tâm , sao lại cố ý làm hư hại danh dự của Đại tiểu thư, bên trong người nam nhân, hơn nữa còn bò tới người Đại tiểu thư, nô tỳ - - nô tỳ thậm chí còn nghe được thanh vẩn đục chịu nổi a."

      Trong sân, lúc này cơ hồ đứng đầy người, nha hoàn, bàt ử các viện khác đến đây hỏi thăm đều là bị triệt để khiếp sợ tại chỗ.

      khỏi có người mắng to: "Đây cũng quá biết liêm sỉ , nương chưa lấy chồng, tại sao có thể làm ra chuyện dơ bẩn khôgn chịu nổi như thế?"

      "Đúng vậy, trong ngày thường chỉ truyền ra nàng là người vô học, xấu xí chịu nổi, nghĩ tới vẫn còn có bản lãnh mạnh mẽ bực này."

      "Ha ha, Tề ma ma, có phải bà cũng muốn lên nghe chút tiếng kêu bên trong hay ? Ta rất hiếu kỳ đồ đĩ gọi thế nào ."

      Tề ma ma bị gọi tên trợn trắng cả mắt, nhe răng nhếch miệng méo mó khóe miệng.

      "Còn có thể tại gọi sao, ân a - - ân a thôi."

      Phần đông phụ nữ có chồng nghe được nàng cố ý làm mẫu tại đó, đều hẹn mà cùng bật cười.

      Nghe được mọi người ngươi câu ta câu, Hạ Thanh Ca thẳng đến vẩn đục chịu nổi, hạ tiện vô cùng, mặt Lương di nương chợt lóe lên khoái ý.

      Lập tức ra hiệu bằng mắt với Thụy Châu, Thụy Châu gật gật đầu, từ mặt đất đứng lên nhào tới mấy người phụ nữ có chồng.

      "Các ngươi những thứ quấy rối này, thế nhưng ở chỗ này vũ nhục Đại tiểu thư nhà ta, ta liều mạng vớicác ngươi."

      xong liền lên cùng mấy phụ nữ lắm miệng uốn éo đánh nhau.

      Lương di nương thừa cơ mang theo tứ đại nha hoàn bên cạnh cùng đám người Lý ma ma, cước đạp mở cửa phòng Hạ Thanh Ca vào.

      Theo các nàng vào nhà trong, quả nhiên hồi thối nát chịu nổi, thanh làm cho người ta đỏ mặt tía tai truyền ra, khóe miệng Lương di nương xuất tia cười lạnh.

      Hạ Thanh Ca, lần này ngươi có ba đầu sáu tay cũng đừng mơ tưởng sống sót.

      Vì vậy mặt liền biến sắc, bình tĩnh hô vào bên trong: "Là đồ hỗn trướng to gan lớn mật nào thế nhưng dám can đảm tự tiện xông vào khuê phòng tiểu thư, người đâu, vào trong trói lại cho ta."

      Bà ra lệnh tiếng, Lý ma ma lập tức mang theo mấy bà tử thân thể cường tráng xông vào trong, thanh bên trong vẫn còn đứt quãng truyền ra, theo vài người vào, chỉ chốc lát sau liền truyền đến tiếng thét chói tai của nữ tử cùng tiếng chửi bậy của nam nhân.

      "Con bà nó, dựa vào cái gì trói lão tử? Lão tử có thể cho các ngươi biết, lão tử là Đại gia tương lai của các ngươi, nếu như dám can đảm đối với lão tử khách khí, xem lão tử sau này như thế nào thu thập các ngươi, những thứ nô tài chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng."

      Lương di nương nghe tiếng người , mới cùng theo vào nội thất, bên trong cũng bị Lý ma ma phân phó người thắp đnè.

      Chỉ thấy đệm chăn giường mất trật tự chịu nổi, quần áo chỉnh tề thân trong chăn, dùng góc chăn che mặt của mình, khóc thút thít.

      Lương di nương nhìn sang cái, khóe miệng dẫn ra tia cười lạnh, lập tức xoay người nhìn nam nhân bị cưỡng chế quỳ ở trước mặt mình.

      "Khẩu khí lớn, ngươi là cái thá gì cũng dám can đảm tự xưng gia phủ Quốc công? Ngươi cũng đái bãi tự soi xem mình là đức hạnh gì, cũng có thể xứng đôi với Đại nương nhà chúng ta?"

      Nam nhân kia người trần truồng, hạ thân chỉ mặc cái quần trắng, Lý ma ma thấy vậy vội vàng nhặt lên y phục của từ mặt đất ném ở bên cạnh .

      "Lập tức mặt vào, để tránh dơ bẩn mắt phu nhân nhà ta."

      Nam nhân kia tướng mạo cực kỳ bỉ ổi, vóc người mập mạp to lớn, liền khuôn mặt béo núc đầy mỡ, đôi mắt đậu đinh nheo lại hướng tới Lương di nương nhìn kỹ phen, lập tức nữa, mặc quần áo vào.

      Lúc này mới hùng hùng hổ hổ : "Làm cái gì lấy trận thế lớn như vậy? Ta với Đại tiểu thư nhà ngươi tình đầu ý hợp, lỡ lầm mang thai, các ngươi nên cao hứng mới đúng sao? Tiểu thư phế vật trong nhà các ngươi, cũng chỉ có Trần A Tứ ta mới để ý thôi."

      xong vẻ mặt ghét bỏ, chẳng qua nghĩ đến vừa rồi dáng người nàng kia mềm mại dưới thân, bụng của căng thẳng, đám lửa thầm dâng lên.

      Xem ra phế vật kia vẫn rất có lực hấp dẫn, liền miễn cưỡng lấy về nhà rồi tính.
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 29: Hạ Thanh Ca xuất đánh vỡ mưu.

      Lương di nương cười lạnh tiếng "Ha ha, Đại tiểu thư nhà chúng ta cho dù là phế vật, cũng phải là người xứng với bọn chuột nhắt như ngươi."

      Nam nhân béo kia cắt ngang "Vậy làm sao bây giờ? Lão tử chiếm hữu nàng, sau này nàng chính là nữ nhân của lão tử, ta cũng tin trong kinh thành này, nữ nhân tàn hoa bại liễu như nàng còn có người muốn? Nếu như theo lão tử, lão tử đồng ý cho nàng làm chính thất."

      "Hoang đường, ngươi là thân phận gì, cũng dám mơ tưởng tới Đại tiểu thư nhà ta?"

      Nam nhân béo mập kia lớn tiếng cười tiếng, trong lúc cười, đống thịt người ngừng rung lên "Lão tử đổi tên, ngồi đổi họ, lad Trần A Tứ bán thịt heo."

      Bên cạnh, bà nương chen miệng "Di nương, người xem Đại tiểu thư cũng như vậy, chẳng theo bằng theo ý Trần A Tứ này, chọn ngày cho cưới vợ ."

      "Đúng vậy, Đại tiểu thư là người của , lại là chưa lập gia đình mà làm ra chuyện cẩu thả dường này, thứ cho lão nô lắm miệng, hãy để cho Đại tiểu thư theo Trần A Tứ này ."

      Mắt Lương di nương xẹt qua tia sáng sắc, lập tức ánh mắt trầm xuống tức giận : "Hoang đường, tiểu thư phủ Quốc công chúng ta có thể nào gả cho mãng phu thô tục như vậy?"

      Lý ma ma bước lên bước : "Lão nô biết di nương ngài luôn luôn xem Đại nương như con mình, nhưng là tình hình dưới mắt cũng phải là lúc để ngài buồn bực ở chỗ này, vẫn là thỉnh di nương mau chóng cho quyết định ."

      mặt Lương di nương thoáng lên đau lòng, nàng thoáng cái nhào về phía Hạ Thanh Ca giường, ôm thân thể ngừng run rẩy của Hạ Thanh Ca bắt đầu khóc lên.

      "Ta thương Đại nương a, con thế nào - - con thế nào lại vừa ý tên đồ tể như vậy a, con bảo di nương làm sao giúp con a."

      Nàng liên tục khóc thút thít, khóc suýt nữa thở nổi.

      Lúc này, bà tử ngoài cửa cũng chen chúc bên ngoài phòng, có người còn chồm qua cửa sổ rình coi bên trong.

      Thấy Lương di nương khóc hô khàn cả giọng như vậy, các nàng đều tán dương.

      "Ai, Lương di nương đúng là di nương trọng tình trọng nghĩa khó có được nha, mấy gia đình lớn trong kinh thành này có mấy di nương có thể thương tiểu thư phải ruột thịt của mình như Lương di nương?"

      "Đúng vậy, chỉ tiếc Đại tiểu thư là đứa ngu chịu được, biết liêm sỉ tới cực điểm, làm ra chuyện tình bỉ ổi bực này, mặc dù di nương muốn che dấu cho nàng, cũng khó mà ra tay."

      "Đúng vậy."

      Lương di nương nghe đến đó khóc to hơn .

      Lúc này Lý ma ma vội vàng tiến lên, dứt khoát nâng Lương di nương lên.

      "Di nương, bây giờ phải là lúc ngài khổ sở, hay là quyết định trước rồi sau ."

      Lương di nương lại nhìn thoáng qua người trê giường, thở dài tiếng, lập tức khoát tay áo "Vậy theo lời các ngươi lúc nãy mà làm ."

      Trần A Tứ vừa nghe, mắt đậu xanh nhìn lại hướng giường, trong lòng kích động mảnh.

      Vừa rồi còn chưa chơi hết hứng cùng nàng giường bị bọn bà tử này cứng rắn xông vào, chỉ có thể cắn răng rút lui từ bên trong.

      Ha ha, tiểu nương tử ở nơi này giờ có thể là nữ nhân của Trần a Tứ , đợi nàng qua cửa, nhất định phải hưởng thụ tốt phen, cần thiết đại chiến ba trăm hiệp mới thôi.

      Nghĩ đến đây, Trần A Tứ lại dâng lên lo lắng, hận thể ngày mai chính là ngày đại hôn.

      "Ai, ta , bà tử gì kia, lão tử tại có thể cho ngươi, giường đây chính là vợ của lão tử, lão tử ngày mai tới đây cưới nàng hồi phủ."

      Lương di nương trắng mắt liếc cái "Ngươi gấp cái gì? Đại tiểu thư phủ Quốc công của chúng ta phải gả, dù thế nào cũng phải thuận lợi vui vẻ."

      "Mấy mẹ già, ở đâu nhiều rắm như vậy, tin hay lão tử tại liền buột chặt nàng ta mang ? Nàng là nữ nhân của lão tử, các ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?"

      Lương di nương nghõ lúc, : "Ba ngày sau ngươi đến phủ cưới vợ, đến lúc đó Đại tiểu thư trong phủ của chúng ta dĩ nhiên là thành tân nương của ngươi."

      Lúc này, giọng trong như nước suối vang dội khắp viện, mặc dù giọng lớn, lại có thể khiến cho mọi người trong sân nghe .

      " Lời này Lương di nương, Thanh Ca , người này là vị hôn phu của Thanh Ca sao?"

      Trong lòng Lương di nương lộp bộp tiếng, vội vàng nhìn về phía người giường, lúc này, Lý ma ma cũng vội vàng tiến lên hung hăng phen kéo chăn mền ra, nhìn thoáng qua bên trong.

      khỏi "A" tiếng!

      Lúc này Hạ Thanh Ca được Xảo Lan đỡ vào trong phòng, chỉ thấy, lúc này Hạ Thanh Ca người mặc bộ trường sam trắng thuần, dưới người mặc váy dài cùng màu, thậm chí ngay cả chân cũng mang giầy thêu hình bán nguyệt màu trắng.

      Lúc Lương di nương nhìn thấy nụ cười khinh bỉ thoáng qua của Hạ Thanh Ca, hy vọng duy nhất trong lòng cũng hoàn toàn dập tắt.

      "Đại - - Đại nương vì sao - - "

      Mày liễu Hạ Thanh Ca nhàn nhạt đảo qua, thu hết tình cảnh trong phòng vào mắt, lúc này mới lạnh lùng cười tiếng "Di nương có phải muốn hỏi, tại sao ta lại từ bên ngoài tiến vào hay ?"

      Lương di nương rất nhanh sắp xếp lại tâm tình, trấn định : "Đúng vậy, Đại nương phải ở trong phòng đợi, sao lại xuất ở bên ngoài?"

      Hạ Thanh Ca khẽ cười tiếng, tựa hồ cần thiết tiếp tục đề tài này "Ha ha, hôm nay nếu ta ở trong phòng, lúc này người núp ở chân giường chẳng phải là đổi lại là ta? Di nương cần cuống cuồng, đợi tí nữa ngài biết, tại ta chỉ muốn biết tại sao lại có đầy phòng người ở chỗ này?"

      Vừa rồi nàng cùng Xảo Lan đều ở trong sân, bởi vì lúc này là đêm hôm khuya khoắ , lại thêm vào trong nội viện tối om, người đông chật ních, cho nên, nàng cùng Xảo Lan hai tiểu nha đầu núp ở góc tầm thường rất khó bị người phát .

      Mà vừa rồi, lúc Thụy Châu cùng Lương di nương ở trong viện kẻ xướng người hoạ hư hại danh tiếng của nàng, nàng nghe rất ràng.

      Lương di nương nhìn lướt qua Chu Vân giường ngừng run rẩy khóc thút thít, lập tức quay mặt lại mỉm cười nhìn Hạ Thanh Ca.

      "Thiếp cũng thực biết là thế nào, vừa rồi thiếp nghe được có người làm ở trong sân la lên Đại nương xảy ra chuyện, vì vậy thiếp liền vội vàng chạy tới."

      Hạ Thanh Ca giả bộ hơi suy tư lập tức ngẩng đầu ra: "A? Tin tức này là ai lan truyền ra ngoài ?"

      Mọi người hẹn mà cùng nhìn lại Thụy Châu đứng ở bên cạnh, Thụy Châu nhìn vào đôi mắt của Hạ Thanh Ca, trong lòng khỏi dâng lên cảm giác ớn lạnh.

      Tại sao lại như vậy chứ?

      Nàng cùng Chu Vân ràng bỏ mị dược trong lò đồng của Đại tiểu thư, sao tại Đại tiểu thư mặc chỉnh tề từ bên ngoài tiến vào, mà Chu Vân lại quần áo chỉnh tề nằm ở giường?

      Cho tới bây giờ nàng mới biết được, tiếng rên mà nàng nghe ở trước cửa đều là xuất phát từ trong miệng Chu Vân.

      là trộm gà được còn mất nắm gạo.

      Chương 30: Hạ Du Hàm diễn kịch.

      Editor: mun's mun.

      "Thụy Châu, bản tiểu thư hỏi ngươi, khoảng thời gian từ lúc ngươi phát trong phòng khác thường tới bây giờ là bao lâu?"

      Thụy Châu suy nghĩ cẩn thận sau đó mới trả lời, "Đại.....Đại tiểu thư, hồi bẩm đại tiểu thư, thời gian nô tỳ nghe được tiếng mờ ám trong phòng đến lúc này khoảng chừng qua khắc đồng hồ."

      Hạ Thanh Ca xoay người nhìn Lương di nương, cố tình tỏ vẻ hiểu hỏi, " là kỳ lạ, vị trí viện Tú Cảnh của di nương nằm ở phía Đông Nam, mà tiểu viện của Thanh Ca lại nằm ở hướng Tây Bắc, từ chỗ của di nương đến đây ước chừng cũng phải mất khắc đồng hồ, theo suy đoán , người nghe được tiếng hạ nhân bàn tán nên hỏi thăm sau đó vội vàng chạy tới đây cũng chỉ mới tới mà thôi. Vì sao nhìn dáng vẻ Lương di nương như tới từ lâu, ha ha, hay là di nương có đôi cánh ngầm bay tới phải ? "

      Mọi người vừa nghe đều nhịn được lén cười, lời Hạ Thanh Ca mỉa mai lại giống như vui đùa, llúc này mọi người mới cẩn thận suy xét, đúng như lời Hạ Thanh Ca sao?

      Vậy Lương di nương làm cách nào tới đây nhanh như thế?

      Trong nháy mắt sắc mặt Lương di nương lộ vẻ bối rối, ngược lại ma ma của nàng rất nhanh trí đáp lời.

      "Hôm nay thân thể nhị tiểu thư cảm thấy khó chịu, mới vừa lão nô theo hầu Lương di nương đến thăm nhị tiểu thư, đúng lúc ra cửa định quay về viện Tú Cảnh lại trông thấy bộ dáng lúng túng của nha hoàn, thế mới biết Đại tiểu thư xảy ra chuyện gì?"

      Khoảng cách giữa Tử Hà viện và Tử Yên viện xa lắm, cho nên, theo như lời giải thích của Lý má má, trước đó Lương di nương ở phòng của Hạ Du Hàm, như vậy từ viện Tử Yên tới đây cũng tốn nhiều thời gian.

      Mọi người nghe Lý má má giải thích bừng tỉnh.

      Hạ Thanh Ca lại vì vậy mà suy nghĩ buông tha, nàng tò mò hỏi, "A, ra là vậy, thế xin hỏi nị muội muội bị bệnh gì? cho mời đại phu chưa? Này đúng là kỳ lạ, buổi chiều ta còn cùng muội muội ngắm hoa ở hoa sen đình, lúc ấy nhìn vẫn rất khỏe mà sao bây giờ đột nhiên ngã bệnh vậy?"

      Nàng vừa xong, đám nha hoàn bà tử dường như nhớ ra từng nhìn thấy Hạ Du Hàm ở trong vườn, lúc ấy nhị tiểu thư còn sinh khí dồi dào mà.

      Lương di nương thấy mọi người nghi ngờ mình, trong lòng nàng cảm thấy bực bội, thở dài tiếng vội vàng che dấu, "Ai, có thể do lúc ở chòi nghỉ mát bị nhiễm gió lạnh, bây giờ ầm ĩ kêu đau đầu, bất quá thiếp thân nhìn ra cũng phải quá nghiêm trọng, chờ trời sáng thiếp thân tự cho mời đại phu đến khám."

      "Đau đầu?" Hạ Thanh Ca thể vô cùng quan tâm.

      "Di nương, bệnh đau đầu cũng thể xem thường đâu, mau chóng cho mời đại phu đến chuẩn bệnh cho nhị muội muội , nếu lòng ta cũng cảm thấy yên tâm."

      Lý má má nhìn Lương di nương có phản ứng, nàng vội vàng , "Di nương, tại điều quan trọng nhất đối với chúng ta là xử lý chuyện của Chu Vân, chờ xử lý xong chuyện này lão nô lập tức đến Thanh Phong đường mời Trần đại phu tới xem bệnh cho nhị tiểu thư."

      Lương di nương vừa nghe vẻ mặt ràng sáng lên, ngay sau đó nhìn Hạ Thanh Ca vừa lòng, "Đúng vậy, đại nương, thiếp thân biết ngươi và nhị tiểu thư là đôi tỷ muội thân thiết, nhưng trước mắt nhiều người đều ở đây, hãy cứ để thiếp thân xử lý tốt chuyện này rồi tiếp ."

      Hạ Thanh Ca hờ hững , "Di nương cứ làm ."

      Chuyện tối nay dường như được thuận lợi như dự tính, Lương di nương mới vừa áp chế xong chuyện tình Hạ Du Hàm đột nhiên ngã bệnh, mới thở phào nhõm.

      nghĩ tới, Hạ Thanh Ca vừa dứt lời ngoài cửa lại truyền đến giọng vô cùng nôn nóng.

      "Mẫu thân....Đai tỷ tỷ làm sao vậy?"

      Theo tiếng thét kinh hãi, tiểu nữ xách váy chạy vào, lúc nàng nhìn thấy người đứng ở trung tâm của đám người là Hạ Thanh Ca, vẻ mặt ràng thoáng chút tàn nhẫn và vui sướng khi người khác gặp họa.

      "Nương.......di nương, con nghe nô tài trong sân đại tỷ tỷ xảy ra chuyện, vậy rốt cuộc là có chuyện gì? Khiến cho Hàm nhi lo lắng muốn chết?"

      Hạ Thanh Ca nhìn thấy nàng vào, giành mở miệng trước, "Nhìn qua tinh thần nhị muội muội vẫn rất tốt nha."

      Hạ Du Hàm sửng sốt, nhất thời phản ứng kịp ý tứ trong lời của nàng, "Đại tỷ tỷ vậy là có ý gì? Hàm nhi vẫn rất khỏe mà."

      Nàng chỉ lo trả Hạ Thanh Ca, có để ý Lương di nương và Lý má má liên tục ra hiệu bằng mắt cho nàng.

      "A, ta nhớ muội muội từng bị bệnh nhức đầu, còn tưởng rằng hôm nay bệnh cũ của muội muội tái phát đấy."

      Vẻ mặt Hạ Du Hàm ràng vui, nàng chỉ cần nghe thấy Hạ Thanh Ca dùng giọng điệu này chuyện với mình, đảm bảo phát cáu ngay lập tức.

      "Ha ha, đại tỷ tỷ nhớ nhầm , cho tới bây giờ hàm nhi chưa từng bị bệnh nhức đầu."

      Hạ Thanh Ca giả bộ bây giờ mới biết, "Là sao? Lương di nương, tai sao nhị muội muội nàng có bệnh, mà người lại muội muội bị nhức đầu đây?"

      Giờ đây sắc mặt Lương di nương vô cùng khó coi, nàng liếc mắt nhìn Hạ Du Hàm tỏ vẻ vui, ngay sau đó quay sang Hạ Thanh Ca.

      "Thiếp thân vừa rồi cũng chỉ hôm nay nhi bị nhức đầu mà thôi, nàng trước đây quả có bị bệnh này."

      "Hàm nhi, người tới cho đại tỷ tỷ biết, ngươi ngày nay có bị nhức đầu hay ?" Lương di nương nhìn Hạ Du Hàm nháy nháy mắt.

      Lúc này, nếu như Hạ Du Hàm hiểu rất ngu ngốc.

      Nàng đỡ trán mình lập tức lộ ra bộ dáng yếu ớt, "Mới vừa rồi có chút đau đầu, nhưng lại nghe đại tỷ tỷ xảy ra chuyện cho nên cấp tốc chạy tới đây, trái lại có quá để ý tại lại phát đau."

      Hạ Thanh Ca nhìn hai mẹ con nàng ra sức biểu diễn, trong lòng lại cười lạnh.

      Tiết mục này có trăm ngàn chỗ sơ hở quả thực có đủ lừa bịp, các nàng nghĩ hạ nhân ở đây đều là lũ ngu xuẩn sao?

      Hạ Thanh Ca yên lặng, mặt tỏ vẻ gì, "Nếu nhị muội muội đau đầu cứ về phòng nghỉ ngơi ."

      Hạ Du Hàm nhìn vẻ mặt xem thường của nàng, mặt lập tức thoáng qua tức giận, nhưng nhớ tới cảnh ngộ tối nay của Hạ Thanh Ca, khuôn mặt nhắn của nàng lại lần nữ phấn chấn.

      "Đại tỷ tỷ, muội biết trong lòng tỷ tại nhất định vui, nhưng mà......nhưng mà tỷ cũng đừng quá để ý, chỉ cần ngày tỷ còn là tiểu thư phủ quốc công, muội muội ta tuyệt đối xem thường tỷ."

      Hạ Thanh Ca chợt sửng sốt, nhưng ngay sau đó nụ cười mặt càng sâu hơn, nơi này ánh sáng , mà giường của nàng lại có kiểu dáng nguyệt động, cộng thêm bên trong phòng có rất nhiều người, Hạ Du Hàm vừa vào thực rất khó nhìn thấy Chu Vân nằm giường.

      Mà lúc này nàng để đầu tóc bù xù, cùng với bộ dáng vừa bị bắt gian tại trận giống sao?

      Hạ Thanh Ca làm vẻ mặt vô cùng mơ hồ giọng hỏi, "Muội muội cái gì? Làm sao tỷ tỷ càng nghe càng hiểu chứ?"

      Hạ Du Hàm thấy vậy, trong lòng hừ lạnh tiếng, Hạ Thanh Ca, cũng rơi vào tình cảnh này mà ngươi còn nghĩ che dấu sao.
      linhdiep17 thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 31: Vô liêm sĩ đến mức nào.

      "Tỷ tỷ - - ta thương tỷ tỷ, ta biết nhất định phải là tỷ tự nguyện, có phải nam nhân kia cưỡng ép tỷ hay ? Tỷ cần phải sợ, cần ra di nương nhất định làm chủ cho tỷ."

      xong, nàng còn cầm lấy khăn lụa lau nước mắt mặt, tiếp.

      "Mặc dù tỷ tỷ hôm nay bị Phượng Thế tử nhạo báng bữa tiệc đấu thơ, nhưng Hàm nhi tin tưởng tỷ tỷ tuyệt đối luẩn quẩn trong lòng tìm nam nhân lỗ mãng như vậy mà theo."

      Mọi người líu lưỡi nhìn xem mình Hạ Du Hàm độc diễn ở đó, trong lòng ràng hiểu, tự nhiên phát ra xem thường người như vậy từ nội tâm.

      Ngay cả tình huống tại đều còn chưa biết ràng, vội định tội danh cho tỷ tỷ của mình, nếu lòng, hỗ trợ che đậy còn kịp , như thế nào lại trưởng tỷ của mình như vậy ở trước công chúng?

      Hạ Du Hàm thành công thấy mặt mọi người thoáng vẻ kinh thường, nhưng là, lập tức nàng liền phát đúng.

      Ánh mắt của các nàng sao đều hướng tới mình? Mà ánh mắt nhìn về phía Hạ Thanh Ca lại thương tiếc như vậy?

      Lương di nương cùng Lý ma ma ở bên là rất gấp, nhưng là Hạ Du Hàm mấy lời này giống như là sớm luyện tập trong lòng mấy chục lần, cực kỳ lưu loát ra, hoàn toàn chừa gian cho người khác chen vào.

      Hai người cũng chỉ có thể ở bên thầm lo lắng.

      Hạ Thanh Ca bên bình tĩnh hơn , trong lòng thầm , đồ ngu xuẩn này quả nhiên để cho nàng thất vọng, xem ra để Khương ma ma cố ý dẫn nàng ta tới đây là lựa chọn cực kỳ sáng suốt.

      Hôm nay, nàng muốn mọi người thưởng thức Nhị tiểu thư phủ Tu quốc công danh tiếng lớn lan truyền trong kinh thành, đến tột cùng là đồ bỉ ổi đến mức nào.

      Chờ Hạ Du Hàm phát dị thường, mọi người cũng hiểu những lời nàng ta .

      Hạ Thanh Ca lúc này mới nhàn nhạt mở miệng "Nhị muội muội quả nhiên là nóng đến hồ đồ rồi sao, ngươi vô duyên vô cớ lời này, khiến tỷ tỷ ta thực tại hiểu! Cái gì mà nam nhân lỗ mãng? Cái gì tự nguyện? Muội muội là lợi hại, ngay cả Thế tử gia Phượng phủ cũng có thể can thiệp đến."

      Sắc mặt Hạ Du Hàm trở nên trắng xanh trong nháy mắt, nàng giống như có lẽ cảm giác được mình mắc mưu.

      Vừa rồi lúc nàng ra cửa, có hai bà tử chuyện đường nàng tới đây, nàng ngầm trộm nghe được bà tử Đại tiểu thư cái gì.

      Nàng biết chuyện mẫu thân an bài đêm nay, mị dược cùng Trần A Tứ kia là nàng cho Thúy Bình tìm đến, cho nên khi nghe hai bà tử kia chuyện Hạ Thanh Ca, nàng liền tò mò qua.

      Vừa nghe xong, nàng mới biết được, Hạ Thanh Ca bị bắt gian tại trận, tại Lương di nương thẩm vấn.

      Cho nên, mới có nguyên nhân chuyện sau đó Hạ Du Hàm chạy vào, hỏi ràng dám can đảm những lời hề kiêng kị kia.

      Đến bây giờ nàng mới phản ứng được, hai bà tử kia nhất định có vấn đề.

      Hạ Du Hàm vội vàng nhìn lại phía Lương di nương, mà lúc này sắc mặt Lương di nương sớm trầm tới cực điểm. Ánh mắt nhìn nàng tràn đầy thất vọng.

      Trong lòng nàng run lên, quả nhiên như trong lòng mình đoán, nàng trúng bẫy rập Hạ Thanh Ca đào, thầm lo lắng trong lòng. Nàng nên giải thích như thế nào mới ảnh hưởng đến danh dự của mình đây?

      Hạ Thanh Ca thấy nàng thay đổi sắc mặt, tiếp tục phản kích "Muội muội trong miệng cái gì mà nam nhân lỗ mãng, ta đại khái là hiểu, nghĩ là Nhị muội muội nghe cái gì, mới lầm tưởng người phát sinh chuyện hoomnay là ta, nhưng là đến Phượng Thế tử ta bỗng thấy kỳ quái, ta chưa từng bị Thế tử châm chọc đến nông nỗi hết sức khó coi?"

      Nàng đột nhiên giọng "A" tiếng, lập tức thở dài : "Có lẽ muội muội tới bài thơ Ám Mai kia, tỷ tỷ thơ kia Phượng Thế tử hiểu lầm, nhất định xuyên tạc ý từ bên trong thơ mắng muội là con lừa ngu ngốc, tỷ tỷ có ý tứ đó chú nào, tỷ tỷ biết , Phượng Thế tử hiểu lầm hàm nghĩa bài thơ của tỷ tỷ trước mặt mọi người như vậy khiến cho muội muội hết sức khó coi, nếu như bởi vì chuyện này mà muội ghi hận tỷ tỷ, vậy tỷ tỷ cũng thể gì hơn, chỉ cần muội muội cao hứng là tốt rồi "

      dứt lời còn bày ra bộ dáng khóc thảm, xem ở trong mắt mọi người, lại càng thêm yếu đuối đáng thương.

      Hạ Du Hàm bị ánh mắt của mọi người khinh bỉ trừng đến khó chịu, nàng từ trước đến giờ đều tiếp nhận ánh mắt sùng bái, hâm mộ, thậm chí là kính ngưỡng , khi nào có người dùng vẻ mặt khinh bỉ lúc nhìn chằm chằm Hạ Thanh Ca nhìn nàng?

      Hạ Thanh Ca thấy mặt Hạ Du Hàm còn hào quan như lúc trước, mà chỉ có khuất nhục cùng phẫn hận, nàng cười lạnh trong lòng, ngay cả chút khuất nhục như vậy cũng chịu nổi, nàng sau này sống còn thế nào?

      Hạ Du Hàm phá hủy Hạ Thanh Ca khi còn sống, món nợ này chính mình còn phải đòi lại từng chút từng chút .

      Hạ Thanh Ca lạnh lùng trong lòng!

      chỉ có đòi lại, còn muốn gậy ông đập lưng ông, làm cho nửa đời sau của Hạ Du Hàm chỉ có thể sống trong nước sôi lửa bỏng, có cơ hội tiếp tục xoay người đứng lên.

      Lương di nương mắt thấy Hạ Du Hàm bị Hạ Thanh Ca ép liên tiếp bại lui, lại câu cũng phản kích được.

      Nàng thầm cuống cuồng trong lòng, nhưng là Hạ Thanh Ca chuyện nhưng vẫn có lý có cứ, mặc cho ngươi cẩn thận nghe như thế nào, đều bắt được sơ hở trong lời của nàng.

      Thấy tình huống lúc này ổn, nàng vội mở miệng : "Chúng ta hay là ra ngoài trước rồi hãy , Lý ma ma, phái người mặc y phục cho Chu Vân, trói Trần A Tứ đến đại sảnh chính đường cho ta."

      “Vâng”

      Được Lương di nương phân phó, Lý ma ma vội vàng phân phó người tiến lên kéo Trần A Tứ, dự định mang xuống.

      Hạ Thanh Ca thấy vậy ôn hoà : "Di nương, cần gì mang tới chính đường, nơi này là tiểu viện của ta, xảy ra chuyện dơ bẩn đến mức này ở trong phòng ta, bổn tiểu thư như thế nào cũng muốn hiểu ."

      Lương di nương thầm mắng tiếng, cười lạnh : "Đại nương, ngài muốn ràng thiếp tự nhiên cho ngài, nhưng là thiếp dù sao cũng là người chưởng quản mọi chuyện trong phủ, trong phủ xảy ra chuyện gì tự nhiên là để thiếp xử lý mới đúng, ngài còn chưa phải nhúng tay."

      Hạ Thanh Ca chút nào nhượng bộ "Lương di nương quản lý phủ, Thanh Ca lời nào để , nhưng là chuyện này hôm nay lại trộn lẫn danh dự củaThanh Ca vào, nếu như Thanh Ca việc này, hoặc là nếu danh dự của Thanh Ca bị tổn thương, di nương ngài đảm đương nổi sao?"

      Lương di nương thầm cắn răng, xem bộ dáng Hạ Thanh Ca là cắn chặt chuyện này thả.

      "Đại nương, chẳng lẽ ngài tin năng lực của thiếp?"

      Đây là thầm ám chỉ Hạ Thanh Ca mắt có trưởng bối, nếu như Hạ Thanh Ca muốn nháo lên vì chuyện này, chỉ sợ bên ngoài lại lại chụp mũ cho nàng.

      Mi mắt Hạ Thanh Ca thoáng lên ánh sáng lạnh " Năng lực của Lương di nương sao Thanh Ca lại tin? Chỉ là chuyện hôm nay quan hệ đến của danh dự Thanh Ca, Thanh Ca cho rằng di nương tự nhiên vì năng lực của ngài mà làm khó Thanh Ca."
      thienbinh2388linhdiep17 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 32: Trêu Lương di nương

      Lương di nương định dùng bất hiếu chụp mũ nàng, cũng đừng trách nàng ăn miếng trả miếng, nếu như Lương di nương còn kiên trì muốn dẫn Trần A Tứ chính đường, chính là đếm xỉa đến đích nữ.

      Hạ Thanh Ca phải là tranh cùng nàng thẩm vấn ở nơi nào, chuyện này từ đầu đến cuối đều là hai mẹ con này thiết kế an bài tốt, chính vì là làm cho Hạ Thanh Ca hoàn toàn trở thành tàn hoa bại liễu.

      Chuyện xảy ra cùng Trần A Tứ đột nhiên xuất ở tiểu viện đều là Lương di nương an bài tốt , tình huống trong đó thể hiểu bằng nàng .

      Hạ Thanh Ca chỉ là phòng bị Lương di nương để cho người bên cạnh mình đè ép Trần A Tứ chính đường, là muốn cho chuyện gì nên mà thôi.

      thực tế, Lương di nương chính là tính toán như thế, này đáng tiếc bị Hạ Thanh Ca bóp chết từ trước.

      "Vậy theo ý tứ của Đại tiểu thư phải làm như thế nào đây?" Lương di nương tại là hận thể bóp chết Hạ Thanh Ca tại chỗ.

      Hôm nay các nàng an bài tốt, vì cái gì vẫn xuất chỗ hở, thế cho nên thiệt thòi mọi đường?

      mặt Hạ Thanh Ca biểu cực kỳ cảm động "Cũng biết di nương hiểu Thanh Ca nhất."

      Lúc nàng chống lại ánh mắt muốn giết người của Lương di nương, vẫn là cười khẽ như vậy "Dựa vào chủ ý của ta, trước mang Trần A Tứ ra gian ngoài, phái mấy bà tử coi chừng ở đó, nơi này lưu hai bà tử coi chừng Chu Vân mặc y phục, chúng ta cùng ngoài phòng chờ, đợi tí nữa chờ Chu Vân ra, chúng ta bắt đầu cẩn thận thẩm vấn."

      Hạ Thanh Ca cực kỳ ràng, Lương di nương cũng tìm ra được điểm sai gì.

      "Được, vậy theo Đại tiểu thư , người đâu, đem Trần A Tứ mang đến ngoài phòng, Lý ma ma, an bài hai người coi chừng Chu Vân."

      Sau khi Lương di nương phân phó hết, lại ra hiệu bằng mắt với Lý ma ma, Lý ma ma ngầm hiểu, lúc mọi người chú ý, nhàng gật đầu với Lương di nương.

      Lương di nương cuối cùng yên lòng.

      Hạ Thanh Ca đứng ở bên cạnh, thu hết cảnh hai người trao đổi ánh mắt vào mắt, nàng lạnh lùng cười tiếng với Xảo Lan ở sau lưng: "Xảo Lan, ngươi lưu lại tra tìm tỉ mỉ tất cả địa phương trong phòng bổn tiểu thư, xem có chỗ nào bị tìm kiếm qua, hoặc là nhiều thêm thứ gì nên có."

      Xảo Lan bên cạnh khẽ phúc thân : "Nô tỳ tuân mệnh."

      Lương di nương bên cạnh nghĩ tới Hạ Thanh Ca làm như vậy, nhất thời sững sờ ở tại chỗ.

      "Đại nương, như vậy chỉ sợ ổn đâu, Xảo Lan cũng tính này nha đầu trong Tử Hà Viện, ngài bảo nàng hỗ trợ tìm còn bằng để Thụy Châu ngày ngày hầu hạ ngài hỗ trợ xem chút, Đại tiểu thư làm việc như thế, chẳng lẽ là yên tâm người bên cạnh?"

      Nghe được lời Lương di nương cố ý mỉa mai, Hạ Thanh Ca cũng giận.
      "Di nương hiểu lầm, Thụy Châu là nhân vật mấu chốt nhất trong tình này, đợi tí nữa ta còn muốn cặn kẽ hỏi nàng ít chuyện, cho nên, nàng nhất định phải theo chúng ta ngoài phòng ."

      Lương di nương khích tướng thành, tiếp tục phản kích: "Vậy cũng cần phải Xảo Lan, vài nha hoàn bên cạnh thiếp tùy tiện Đại tiểu thư sai khiến, Xảo Lan dù thế nào cũng cơ trí như mấy đại nha hoàn này."

      Hạ Thanh Ca cũng lười tiếp tục tranh chấp cùng nàng, nếu nàng biết xấu hổ, Hạ Thanh Ca nàng cần gì phải chú ý?

      "Di nương, hôm nay ta thấy rất lạ, vì sao ta dùng nha hoàn nào di nương cũng muốn hỏi đến? Chẳng lẽ di nương chưởng phủ cũng muốn trông nom cả các chủ tử phân phó nô tài?"

      Nàng nhìn thấy sắc mặt Lương di nương lạnh xuống trong nháy mắt, rốt cuộc giả bộ nổi bộ dáng mặt mũi hiền lành.

      Hạ Thanh Ca cười lạnh tiếng, tiếp tục : "Còn nữa, nơi này chính là Tử Hà Viện, ta muốn phân phó nô tài nào cũng cần phải hỏi đến di nương ngài chứ? Ngài cứ muốn để cho ta dùng nha hoàn của ngìa, ta hiểu là có dụng ý gì?"

      Lương di nương bây giờ có khả năng là bị lời này của Hạ Thanh Ca tức đến khó thở, Lý ma ma thấy vậy vội vàng tiến lên : "Đại nương đa tâm, những năm này di nương đối với Đại nương như thế nào? Đại nương hiểu, người làm trong phủ này cũng tự nhiên hiểu, nàng cũng chỉ là quan tâm Đại nương mới như thế."

      Lý ma ma dứt lời, khuôn mặt già nua to mập tràn đầy bi thương "Nếu Đại nương cảm kích, Lương di nương cần gì phải nữa, vốn vì muốn tốt cho người ta, người ta còn oán giận chúng ta."

      xong là khóc ngay tại chỗ, ràng thầm mắng Hạ Thanh Ca biết tốt xấu.

      Ánh mắt Hạ Thanh Ca lạnh lẽo, trong nháy mắt quét qua Lý ma ma.

      Lão thái bà này quả nhiên là khó dây dưa, bà ta ở bên cạnh Lương di nương chỉ sợ đóng vai trò là nhân vật quân sư.

      Hạ Thanh Ca thầm nghĩ, đốn ngã Lương di nương, nhất định phải rút ra mối họa này bên người nàng mới được.

      Trong lòng nàng dâng lên sát niệm, lập tức lạnh giọng trách cứ Lý ma ma:

      "Chủ tử chuyện còn chưa tới phiên ma ma khoa tay múa chân ở chỗ này, vừa rồi lời của bổn tiểu thư hết sức ràng, chuyện xảy ra hôm ở đây tổn hại đến danh dự của bổn tiểu thư, nếu như vừa rồi người nam nhân kia cố ý đặt thứ cái gì nên có ở bổn trong phòng tiểu thư, ai tới chịu trách nhiệm? Là Lương di nương hay là Lý ma ma ngươi? Bổn tiểu thư chỉ là theo việc mà làm, cũng cố ý nhằm vào ai, ta nghĩ Lương di nương nếu thương bổn tiểu thư như vậy, tự nhiên có thể biết được nương còn chưa xuất giá, gặp được chuyện bực này là bi phẫn cỡ nào."

      Nàng đoạn này rất chi là chân thành tha thiết, huống chi biểu cực kỳ chuẩn xác tâm trạng bé mồ côi gặp được chuyện tình hư hại danh dự như vậy, là cỡ nào bất đắc dĩ cùng đau khổ.

      xong, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, thanh cũng nghẹn ngào.

      Trong lòng Hạ Thanh Ca lại hừ lạnh tiếng, ngươi ở đây bắt đầu khổ diễn với bà đây , vậy bà đây dùng gậy ông đập lưng ông.

      Quả nhiên, nghe những lời như vậy, mọi người thương hại Hạ Thanh Ca càng sâu.

      mồ côi, mẫu thân mất sớm, ăn nhờ ở đậu, thời điểm gặp được cuyện như vầy, ai lòng giúp nàng?

      Khó trách nàng xong liền khóc lên, đây là tức giận chịu nổi cỡ nào a!

      Thấy chỉ trích trong ánh mắt mọi người, Lương di nương mặc dù hận Hạ Thanh Ca, cũng thể tránh được.

      Chỉ đổ thừa nàng những năm này mắt bị mù, thế nhưng lại coi con sói ma mãnh này là cừu mà đối đãi.

      "Chao ôi, Đại nương tốt, sao lại khóc lên, đều là lỗi của thiếp, thiếp nên bởi vì chút chuyện so đo cùng Đại nương như vậy."

      rồi, nàng cũng khóc theo "Đúng là, cho dù thiếp như thế nào, cũng là vì Đại nương tốt."

      Hạ Thanh Ca mắt thấy diễn đủ rồi, cầm khăn lụa xoa xoa nước mắt chưa khô "Thanh Ca cũng biết di nương hiểu ta nhất, nếu như vậy, chúng ta ra ngoài trước ."

      Thấy Hạ Thanh Ca chuyển khóc thành mỉm cười trong nháy mắt, Lương di nương hoàn toàn bị chấn động, há to miệng, khó có thể tâm tình của mình lúc này.

      Nghĩ xem, Lương di nương khi nào phải chịu đựng uất ức, phẫn hận đến mức này? Cho dù năm đó Dương Tử Diên còn sống, cũng dám trêu chọc nàng như thế.

      Tiểu nghiệt chủng này nhịn được.


      Chương 33: Đầu trộm đuôi cướp.

      mặt Lương di nương lộ ta nụ cười cứng ngắc, "Ha ha, vậy nghe lời đại tiểu thư ,bây giờ tất cả chúng ta cùng lui ra phòng ngoài thôi."

      Mọi người cùng nhau ra đại sảnh (*), Hạ Thanh Ca và Lương di nương ngồi ở ghế chủ vị, Lương di nương liếc qua Trần A Tứ lạnh lùng chất vấn.

      * đại sảnh là phòng dùng để tiếp khách nằm bên ngoài phòng ngủ.

      "Trần A Tứ, ta hỏi ngươi, hôm nay ngươi đến phủ Tu Quốc Công rốt cuộc là có chuyện gì?"

      Trần A Tứ quỳ mặt đất lâu đầu gối cũng bắt đầu tê dại, đặt mông ngồi mặt đất sau đó mới ngẩng đầu lên cười lạnh lùng.

      Hừ, "Ta ngươi hỏi cái mẹ gì nữa xong chưa, lão tử đến đây đương nhiên là vì đại tiểu thư nhà ngươi rồi."

      Vừa còn dùng ánh mắt thô tục nhìn Hạ Thanh Ca cười ngừng.

      Mọi người nghe thấy lời sạch của , nhóm người có chồng liền ôm miệng cười trộm, trong ánh mắt đều là vẻ mập mờ khó hiểu.

      Lúc này, hai bà tử đẩy Chu Vân từ bên trong phòng ra, mà Xảo Lan cũng theo sau bọn họ, nhìn Hạ Thanh Ca ra dấu tay ok.

      Đây là ám hiệu Hạ Thanh Ca trước với nàng, ý là, sau khi chuyện thành công làm cái này cho nàng biết.

      Hạ Thanh Ca khẽ gật đầu, cuối cùng mặt cũng giãn ra, nàng để cho Xảo Lan ở lại bên trong là giao cho nàng nhiệm vụ giám sát hai bà nương và Chu Vân xem họ chuyện gì, còn có để nàng kiểm tra phòng chút, phòng trường hợp Lương di nương lấy cái gì tốt đặt trong phòng nàng, nhìn thấy Xảo Lan ra dấu tay trong lòng nàng cũng thả lỏng, tiếp theo chỉ cần ngồi xem chuyện vui là tốt rồi.

      Lúc này, Chu Vân được hai bà tử đỡ ra, ánh mắt do khóc sưng đỏ chịu nổi, trước đây nàng chưa từng chịu nhục nhã như thế, nếu phải ban nãy bị bỏ mị dược nàng tuyệt đối cùng Trần A Tứ làm cái chuyện nam nữ này.

      Vừa nghĩ tới những hình ảnh giường đó, nàng hận thể đụng đầu chết quách cho rồi.

      Nàng nâng lên hai mắt sưng đỏ, tức giận nhìn Hạ Thanh Ca lúc lâu, trong lòng nảy sinh thù hận.

      Nhất định là Hạ Thanh Ca cố ý hãm hại nàng.

      Nghĩ vậy Chu Vân khóc lóc như bệnh nhân tâm thần, bò đến chỗ Hạ Thanh Ca, "Đại tiểu thư, người sao có thể đối với nô tỳ như vậy? Người và Trần A Tứ châu thai thầm kết ( thầm vụng trộm với nhau), nô tỳ vẫn giúp người giấu kín, kết quả sao người lại có thể lại làm nhục nô tỳ như vậy chứ."

      "Nô tỳ.... ........nô tỳ còn có mặt mũi nào sống cõi đời này đây?"

      "Chu Vân, ngươi im lặng chút, vì sao đại tỷ phải cố tình vu oan cho ngươi? Ngươi là đại a hoàn của nàng nha, huống chi ngươi theo hầu nàng mười mấy năm, theo lý mà người có chút lương tâm cũng làm như vậy, lời của người có phần hợp lý cho lắm."

      Chu Vân ngẩng đầu nhìn Hạ Du Hàm, khóc càng thêm dữ dội.

      "Tất cả là do nô tỳ tốt, hàng ngày đại tiểu thư đều lén lút ghen tỵ với nhị tiểu thư tài mạo song toàn, mắt nô tỳ cảm thấy di nương và nhị tiểu thư đối với đại tiểu thư rất tốt, nàng....nàng lại làm vậy với nhị tiểu thư, cho nên mới lên tiếng khuyên nàng vài câu dღđ☆L☆qღđ, nhưng nghĩ tới từ đó về sau đại tiểu thư lại đối xử với nô tỳ đánh chửi làm nhục."

      Mọi người đều hít vào luồng khí lạnh, nếu mà đúng như những lời Chu Vân , lòng dạ Hạ Thanh Ca cũng quá mọn, bụng dạ hẹp hòi .

      Hạ Thanh Ca cười lạnh tiếng , "Chu Vân, ngươi luôn miệng bổn tiểu thư và Trần A Tứ có gian tình có thể đưa ra bằng chứng chứng minh ?"

      Tròng mắt Chu Vân đảo quả vẻ đắc ý, "Ban đầu nô tỳ cũng suy tính nên ra chuyện này, trong lòng nghĩ có thể giữ lại cho đại tiểu thư chút thể diện, nhưng mà đại tiểu thư lại ở đây vu oan nô tỳ, vậy cũng nên trách nô tỳ ra chuyện này.dღđ☆L☆qღđ"

      Nàng bày ra bộ dáng chính nghĩa, xong lời này liền xoay người quỳ trước Lương di nương.

      "Di nương, đại tiểu thư từng nhiều lần vụng trộm với Trần A Tứ, lúc đó đều là nô tỳ cùng nàng, nô tỳ nhớ đại tiểu thư từng đem..."

      tới đây nàng giống như có phần khó mở miệng.

      Lương di nương lạnh giọng chất vấn, "Đem cái gì? mau?"

      "Đại tiểu thư từng đưa cho Trần A Tứ cái yếm thêu hoa hải đường chính tay mình làm."

      "Cái gì!"

      Lúc này có vị nam tử thân mặc bạch y ngồi phía nóc của đại sảnh, gió thổi qua, mái tóc đen bay, khóe miệng giương lên nụ cười quỷ quái.

      Ha ha, tối nay vốn tính toán tới đây tiếp tục truy xét, nhưng ngờ lại bắt gặp tình cảnh này.

      Chơi rất hay!

      Cúi đầu, chớp mắt đen bóng nhìn qua khe hở của mảnh ngói, bên trong toàn thân trắng thuần nằm gọn trong tầm mắt của ! Tình cảnh tối nay biết Hạ Thanh Ca ứng phó như thế nào?


      Bây giờ trong phòng bị trận áp lực trở nên yên tĩnh, mọ người khỏi than thở, nếu quả như lời Chu Vân đại tiểu thư này đúng là quá đê tiện.

      Lương di nương nhìn trong mắt Hạ Thanh Ca chút gợn sóng, trong lòng thỏa mãn cười khẩy, Hạ Thanh Ca, cũng đến nước này ngươi còn giả bộ bình tĩnh có ích lợi gì?

      "Thiếp thân càng ngày càng thương đại tiểu thư, tại muốn thấy đại tiểu thư rơi vào tình thế này, nhưng mà, lúc này có người chứng thực ngườii đưa đồ lót thân của mình cho Trần A Tứ, có lẽ người nên ."

      xong những lời này, Lương di nương cầm khăn nghẹn ngào.

      mặt Hạ Thanh Ca thoáng qua lạnh lẽo, khẽ cười tiếng , "Chỉ bằng lời phía của Chu Vân sợ rằng kẻ dưới khó mà nghe theo, mới vừa rồi nàng phải bổn tiểu thư tặng Trần A Tứ quần áo lót thân(cái yếm) sao, như vậy để Trần A Tứ tại đây lấy đồ ra ta mới thừa nhận."

      Lời nàng vừa ra, khuôn mặt Lương di nương lập tức xuất chút vui mừng, nàng cố ý làm bộ khó khăn.

      "Đại nương, người muốn như thế sao? Phải biết nếu như Trần A Tứ lấy ra thứ đồ này, thanh danh của ngươi bị hủy hoàn toàn."

      Sắc mặt Hạ Thanh Ca lạnh nhạt, "Lương di nương, chuyện này liên quan đến danh dự của bản tiểu thư, đương nhiên muốn đem vật chứng giơ ra trước mặt mọi người mới phải."

      Lương di nương cười lạnh, tốt, Hạ Thanh Ca ngươi muốn chết, vậy ta tiễn ngươi đoạn đường.

      "Trần A Tứ, ta hỏi ngươi, đại tiểu thư có từng đưa cho ngươi cái yếm của mình ?"

      Ánh mắt bỉ ổi của Trần A Tứ liếc trước ngực Hạ Thanh Ca cái, ngay sau đó gật gật đầu, "Có, bây giờ người lão tử."

      Vừa vừa lục lọi người mình, chỉ chốc lát sau, từ trong đáy túi quần lôi ra khối vải màu đỏ.

      Mọi người nhìn kỹ, nhưng phải là cái yếm màu đỏ thẫm sao?

      Trần A Tứ khoe khoang giơ cao đồ trong tay cho mọi người quan sát, "Các người thấy chưa, đây chính là cái yếm của đại tiểu thư."

      Mọi người vừa nhìn, mặt mỗi người càng vẻ khinh bỉ, các nàng đều xấu Hạ Thanh Ca.

      "A! Đây phải là cái yếm của Hàm nhi muội muội sao?"

      "Đúng vậy, phía hình như có thêu chữ hàm đây." Xảo Lan cũng nhanh nhẹn theo.

      Chủ tớ hai người vừa ra, mọi người lại rối rít gật đầu. Phía này quả thân có chữ hàm nho .

      Trong nháy mắt ánh mắt Hạ Du Hàm khó có thể tin được xoay mặt nhìn Hạ Thanh Ca, "Nhị muội muội, ra là.... ra người lúc trước với Trần A Tứ lại là muội muội ngươi?"

      "Hạ Thanh Ca ngươi đừng vội ngậm máu phun người, chuyện này là do ngươi quấy rối có phải hay ? Là ngươi trộm cái yếm của ta rồi đổ tội cho ta có phải hay ?"

      Vào lúc này, Hạ Du Hàm biết miêu tả tâm tình mình như thế nào.

      Tại sao? Tại sao cái yếm đột nhiên biến thành của nàng?

      "Hạ Thanh Ca, ngươi lại dám vu oan cho ta, xem ta đánh chết ngươi tiện nhân này." Hạ Du Hàm hô lên tiếng, chạy tới bên Hạ Thanh Ca, giơ tay tính cho nàng cái tát.

      lúc bàn tay nàng sắp rơi mặt Hạ Thanh Ca, bàn tay khác xuất nắm lấy cổ tay nàng.

      "Nhị tiểu thư, người tốt nhất nên thu tay mình lại, nếu , sáng mai phần thưởng giành cho ngươi là tin miêu tả cái tát này được truyền khắp phố lớn ngõ trong kinh thành.d∞đ∞l∞q∞đ"

      P/S: chị Thanh Ca xử lý xong hai mẹ con nhà này là nam chính có thể xuất rồi.....mọi người ủng hộ nhiệt tình nào!!!!!
      linhdiep17 thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 34: Diệu kế cắn trả.

      Hạ Du Hàm hung tợn đáp trả Xảo Lan, "Ngươi là cái thứ gì? Lại dám ngăn cản bổn tiểu thư? Hôm nay ta chẳng những muốn đánh đồ đê tiện Hạ Thanh Ca, cũng muốn đánh chết cẩu nô tài vô lại nhà ngươi."

      Nghe Hạ Du Hàm la hét như người điên, Hạ Thanh Ca chỉ cười lạnh tiếng, đứng lên nhìn thẳng vào mắt Hạ Du Hàm.

      Đôi mắt trong trẻo lạnh lùng che đậy vẻ khinh bỉ, "Ta thấy nhị muội muội vô cùng tức giận, lẽ bị người khác vạch trần làm những chuyện như vậy cho nên mới thẹn quá hóa giận ?"


      Hai mắt Hạ Du Hàm đỏ rực, khuôn mặt rét buốt tràn đầy căm giận, "Hạ Thanh Ca, ngươi lại dám vu oan hãm hại ta, ngươi chờ mà xem, sau này ta làm cho ngươi chết được tử tế."

      Từ đầu đến cuối Hạ Thanh Ca đều để lời của nàng ta vào mắt, lại càng giống như nàng ở trước mặt mọi người cắn loạn như chó điên.

      "Lương di nương, tình huống tại người cũng thấy đấy, nhị muội muội làm ra loại chuyện này thẹn quá hóa giận bổn tiểu thư có thể thông cảm, nhưng suy cho cùng cứ kéo dài như thế này cũng phải là cách, bằng dựa theo những lời di nương mới mà làm . diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn"

      Hạ Thanh Ca đem tất cả lời của Lương di nương và Hạ Du Hàm tặng cho nàng trả lại cho các nàng.

      Nhìn trước mắt liên tiếp đột phát biến đổi, khiến phần thắng ban đầu nằm trong tay Lương di nương có phần lung lay, giờ nàng nghĩ ra vì sao mọi chuyện lại thay đổi đến tình cảnh này?

      Nghe Hạ Thanh Ca xong, nàng biết bản thân mình nhất định phải bình tĩnh lại nếu danh dự của Hàm nhi bị hủy hoại.

      "Chuyện ngày hôm nay còn nhiều điểm đáng nghi, ta tin Hàm nhi lại làm ra loại chuyện này, hành vi của Trần A Tứ vô cùng đáng nghi, nhất định là có người muốn vấy bẩn tiểu thư Quốc Công phủ chúng ta, vì vậy mới gây ra loại chuyện bỉ ổi này. Người đâu tới đây kéo Trần A Tứ ra ngoài dùng gậy đánh chết, tất cả hạ nhân có mặt ngày hôm nay được truyền chuyện này ra ngoài, nếu như để ta nghe được lời đàm tiếu của người ngoài, bắt được người trong phủ kể cả người nhà mình.... ....lập tức đánh chết!"

      Lương di nương hơi an bài mọi việc, người bên ngoài ai dám lên tiếng, tất cả đều bị uy nghiêm áp chế, Lương di nương hổ hơn chục năm làm trưởng phủ.

      Bất quá Hạ Thanh Ca có ý định bỏ qua cho nàng như vậy, lúc này chỉ thấy Hạ Thanh Ca khóc như hoa lê đái vũ (*).

      * Lê hoa đái vũ [梨花带雨] : Giống như hoa lê dính hạt mưa, lúc khóc vẫn xinh đẹp như hoa lê trong mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả kiều diễm của người con .

      "Di nương, người luôn miệng thương Thanh Ca, nhưng chuyện ngày hôm nay, nếu đúng như vừa rồi là Thanh Ca làm, người liền ép Thanh Ca gả cho tên đồ tể(người làm nghề giết mổ) này, nhưng tại đổi lại là nhị muội muội người lại chữa thành hành vi đáng nghi.diễn-đàn-lê-quý-đôn Người làm trưởng phủ mà như vậy làm sao khiến người ta tin phục hả?"

      Hạ Thanh Ca vừa khóc vừa , mọi người lại gật đầu rối rít, ràng là loại phải đối, rối rít cho rằng cách hành của Lương di nương có phần thích đáng.

      Lương di nương cười lạnh, "Theo đại tiểu thư phải làm như thế nào đây? Người cho là nhị tiểu thư tài hoa lại vừa ý tên đồ tể hay sao?"

      Hạ Thanh Ca thu lại nước mắt, ngẩng đầu buồn bực hỏi, "Muội muội chỉ là con của thứ thiếp cũng hơn người làm nghề giết mổ cho lắm, lẽ nào di nương cho rằng trưởng nữ của Quốc Công phủ thấp kém nên hợp loại người này sao?"

      Lương di nương bị Hạ Thanh Ca kích động suýt nữa đập vỡ ly trà bàn.

      Đúng lúc này Xảo Lan đứng sau lưng Hạ Thanh Ca giọng , "Đại tiểu thư, nô tỳ mới vừa rồi kiểm tra vòng quanh phòng người, nô tỳ từng nhớ, phu nhân trước khi lâm chung có cho đại tiểu thư hộp gỗ tử đàn, nhưng bây giờ thấy bóng dáng."

      "Cái gì?" Hạ Thanh Ca cố tỏ vẻ kinh ngạc .

      "Đây chính là di vật mẫu thân để lại cho ta, làm sao có thể mất đây?"

      Xảo Lan nhíu mày suy nghĩ đến, "Có khả năng là bị người trộm mất ?"

      Hạ Thanh Ca hết sức chắc chắn , "Nếu như bị người trộm tuyệt đối là người quen làm ra, bởi vì hộp gỗ tử đàn được đặt khóa lại trong Đa Bảo Cách, mà chỉ có ta và hai nha hoàn biết chỗ cất chìa khóa."

      Nàng vừa như thế, mọi người rối rít quay sang nhìn Chu Vân, ý tứ là cướp nhà khó phòng.

      Sau khi Chu Vân nhìn thấy ánh mắt của mọi người, chân tay liền trở nên luống cuống, "Nô tỳ.....nô tỳ có trộm."

      Hạ Thanh Ca thản nhiên , "Nếu Chu Vân mình có trộm, ngươi có dám để cho gia nô vào phòng mình lục soát ?"

      Chu Vân hoàn toàn khiếp sợ, nàng bày ra bộ dáng vô cùng oan ức nhìn Hạ Thanh Ca, "Đại tiểu thư, mặc dù thân phận nô tỳ thấp kém, nhưng cũng thể để người vu oan cho mình được, nếu như lục soát gian phòng nô tỳ làm hỏng thanh danh của nô tỳ, tốt nhất để cho nô tỳ đập đầu chết trước mặt mọi người hơn.๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn"

      xong nàng dồn sức đứng lên đụng vào khay trà bên cạnh.

      Lúc này vị phụ nhân mang theo mấy nha hoàn vào, lạnh lùng liếc nhìn Chu Vân , "Nếu đại tiểu thư mất thứ gì đó, đương nhiên nên kiểm tra chút, chẳng nhẽ Chu Vân ngươi nghe theo?"

      Mọi người nhìn người vừa tới, lão phụ nhân ước chừng sáu mươi tuổi, nay đứng trước mặt Chu Vân, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, người này chính là lão phu nhân bên người mẫu thân.

      Chu Vân giương mắt nhìn Quế mẹ, trong lòng cam nhưng lại sợ hãi Quế mẹ nên thể ăn khép nép.

      "Nô tỳ dám."

      "Tốt, nếu dám, lão thân liền phái người của mình lục soát phòng của ngươi, nếu tìm ra được thứ gì, đại tiểu thư trả lại công đạo cho ngươi."

      Quế mẹ xong mấy nha hoàn bên cạnh lập tức xoay mình ra ngoài.

      Qua lúc sau nha hoàn kiểm nha bước nhanh đến, trong đó nha hoàn cầm đầu trong tay bưng hộp gỗ tử đàn vào.

      Mọi người trông thấy hộ gỗ đều kinh sợ, chỉ thấy cái hộp được được khắc hình long phượng bay lên vô cùng tinh xảo khéo léo.

      Chu Vân và Thụy Châu sau khi nhìn thấy đều giật mình tại chỗ, sắc mặt trở nên trắng bệch.

      "Cái hộp này nhìn có phần quen mắt." Quế mẹ tự chủ mở miệng.

      Hạ Thanh Ca gật đầu đầu cái, "Nghĩ đến mẫu thân nên có phần nhớ, đây là đồ cưới năm đó mẫu thân mang theo vào phủ."

      Quế mẹ bỗng nhiên tỉnh ngộ, năm đó Dương thị gả vào Tu Quốc Công phủ vinh hiển ra sao? Đó là mười dặm trang sức màu đỏ nha.

      Ngay sau đó vặn hỏi, "Chu Vân, bây giờ ngươi còn có gì để ?"

      Lúc Lương di nương trông thấy cái hộp trong lòng càng thêm hận Chu Vân lòng tham đáy, ngay cả đồ cưới của Dương thị cũng có can đảm trộm. Đúng là tự mua dây buộc mình, đánh chết trái lại bớt phiền.

      Chu Vân liếc nhìn cái hộp, lập tức nhanh chóng cúi đầu, "Đây là đại nương đưa cho nô tỳ."

      "Ngươi chắc chắn?" Hạ Thanh Ca đợi Quê mẹ mở miệng chính mình tự hỏi.

      Chu Vân chống lại ánh mắt Hạ Thanh Ca, trong lòng thoáng hồi hộp, cứ cảm thấy câu hỏi của nàng giống như cái bẫy đợi mình sa vào.

      "Nô tỳ chắc chắn, hộp gỗ này và đồ trang sức đeo tay bên trong đều là nương đưa cho nô tỳ, lúc ấy người còn đưa cho Thụy Châu mấy thứ mà."

      Thụy Châu đứng bên nghe thấy lời của nàng trong lòng thầm nôn nóng, lại càng mắng Chu Vân là kẻ ngu ngốc.

      Hạ Thanh Ca nghe xong lời của nàng, khóe miệng liền nâng lên nụ cười quỷ quái, tất cả mọi người đều hít hơi khí lạnh, chỉ thấy đập vào mắt là các loại trân bảo (vật quý giá), mỗi loại đều là vật phẩm quý báu hiếm có.

      "Mới vừa rồi ta để cho Chu Vân xác định mấy lần đồ vật bên trong là ta ban thưởng cho nàng? Nàng hoàn toàn trả lời "Đúng", ta tránh được có phần buồn bực, năm đó lúc mẫu thân gả vào phủ Quốc Công, ngoại trừ được thái hậu sắc phong làm nhất phẩm cáo mệnh phu nhân ra, còn ban thường cho người số đồ trang sức. dღđ☆L☆qღđ Mà toàn bộ đồ trong hộp gỗ tử đàn đều là của thái hậu nương nương ban thưởng, thử hỏi ta biết là thánh vật do thái hậu ban thưởng làm sao hồ đồ ban thưởng cho đám người Chu Vân chứ?"

      Nàng vừa xong, lại làm toàn bộ mọi người sợ hãi, mức độ nghiêm trọng của việc này cần cũng biết, thánh vật thái hậu ban thưởng nếu như tùy tiện ban thưởng cho người làm?
      Winterlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :