1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần y độc phi, đại tiểu thư phế vật - Khất Cái Nữ Vương (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Tiệc mừng thọ ở Vinh phủ.(4)

      "Ma ma, có phải có chuyện gì xảy ra hay ?"

      Khương ma ma thương tiếc nhìn về phía Xảo Lan, lập đầu đuôi chuyện xảy ra.

      Vốn là bà theo lệnh Hạ Thanh Ca mệnh liên tục canh giữ ở Tử Hà Viện chưa từng ra ngoài, đúng là Hạ Thanh Ca được bao lâu, Ương Nhi tam đẳng nha hoàn ngoài cửa liền vội vội vàng vàng chạy vào, cho nàng biết Xảo Lan bị mấy bà tử ở cửa thuỳ hoa bên kia đánh.

      Bà lúc ấy nóng lòng liền chạy theo ra ngoài, lúc đến đó liền nhìn đến Xảo Lan bò mặt đất, nhiều mấy bà tử đè người của nàng, trong tay còn cầm lấy ngân châm hung hăng đâm lên người nàng.

      tới chỗ này hốc mắt Khương ma ma cũng đỏ lên, bà đời này lập gia đình, nha đầu Xảo Lan kia xem như nàng chăm sóc lớn lên, đem nàng coi như con của mình, giờ thấy bộ dáng nàng như vậy, tự nhiên rất đau lòng.

      Hạ Thanh Ca nghe Khương ma ma đơn giản tự thuật, trong lòng sớm tức giận chịu nổi, nàng đến bên người Xảo Lan nâng cằm của nàng lên, khuôn mặt vốn là thanh tú trong ký ức của nàng bị đánh thay đổi hoàn toàn.

      chút lý tính còn sót lại của nàng cũng biến mất hầu như còn.

      "Tiểu thư ngài vẫn chớ nhìn, nô tỳ có chuyện gì."

      Hạ Thanh Ca nghe khuyện chút nào, lại kéo ống tay áo của nàng, khi thấy hết những điểm đỏ lớn tay, Hạ Thanh Ca hít vào hơi.

      Nàng mắng to tiếng "Đám cẩu nô tài đáng chết kia là ác độc, Xảo Lan ngươi , đến tột cùng là bà tử nào làm? Ta làm cho các nàng chết được tử tế."

      Xảo Lan nhìn ra tâm tình Hạ Thanh Ca bây giờ cực kỳ phẫn nộ, nàng vội vàng phúc thân : "Đại tiểu thư đừng tức giận vì chuyện này, ngài quên mất sao, nô tỳ có võ công, hôm nay bị đánh là nô tỳ nguyện ý ."

      Hạ Thanh Ca lắc đầu, thở dài tiếng nâng nàng dậy "Ta biết tâm tư của ngươi, ngươi yên tâm , ta phải là người hành động theo cảm tình, ta chỉ là muốn biết tại sao ngươi lại biến thành như vậy?"

      Nàng biết dựa vào thân thủcủa Xảo Lan, đối phó với mấy bà tử tuyệt đối là dư dả, Xảo Lan ra tay nhất định có đạo lý của nàng.

      Nếu như Hạ Thanh Ca sai, Xảo Lan hơn phân nửa vẫn là băn khoăn vì nàng.

      Xảo Lan cắn chặt môi, bộ dạng muốn lại thôi, qua lâu nàng mới từ từ mở miệng : "Nô tỳ biết , hôm nay nô tỳ cùng tiểu thư, ngài cũng nhất định thăm dò, chuyện hôm nay là nô tỳ mở miệng trước, cho nên, cho dù là tiểu thư dự định trút giận cho nô tỳ, mấy bà tử kia cũng nhất định lên tiếng phủ nhận lời các nàng ."

      "Các nàng gì?"

      Hạ Thanh Ca mặc dù hỏi, nhưng hơn phân nửa đoán được tình hình đại khái.

      Xảo Lan tâm tư thông tuệ, tuyệt đối phải là hạng người tính tình lỗ mãng, nguyên nhân có thể làm cho nàng tức giận chỉ sợ nhất định là mấy bà tử kia gì đó làm cho nàng thể chịu được.

      Xảo Lan giương mắt nhìn về phía Hạ Thanh Ca, bộ dạng cực kỳ khó xử "Đại tiểu thư, nô tỳ ngài nên tức giận, lại càng nên ra mặt vì nô tỳ, nếu nô tỳ tuyệt đối ."

      Hạ Thanh Ca gật đầu , Xảo Lan được bảo đảm mới ra chuyện hồi xế chiều.

      "Hôm nay nô tỳ tiền viện tìm tiểu nha đầu Tuyết Nhi kia, đường trở về liền nhìn thấy mấy bà tử nhàn rỗi vô ngồi ở gốc cây dưới cây đa hóng mát, lúc ấy nô tỳ vội vã trở lại cũng để ý, nhưng là, lúc nô tỳ vào lại nghe được các nàng vũ nhục tiểu thư, ta nhất thời tức giận liền nhịn được mới lý luận."

      "Tề ma ma kia miệng lưỡi bén nhọn, đổi trắng thay đen, nàng ngừng bịa đặt sinh , Đại tiểu thư cố ý khó xử di nương trong phủ, khắt khe, khe khắt thứ muội, huống chi phạt di nương đóng cửa suy nghĩ. Nàng ngừng sinh từ việc đâu, nô tỳ tức giận tiến lên tát nàng cái, kết quả mấy bà tử bên cạnh liền đồng loạt xông lên, vây quanh nô tỳ."

      Tâm tình Hạ Thanh Ca lúc này dần dần ổn định, thèm để ý chút nào đối với chuyện mấy bà tử cố ý bôi nhọ mình.

      Nàng ngồi ở ghế kế bên, vẻ mặt nhìn ra vui giận, giống như rơi vào trầm tư.

      Khương ma ma nhìn Xảo Lan cái, lập tức đến trước mặt Hạ Thanh Ca: "Đại nương, chuyện này tuyệt đối phải trùng hợp, nghe Xảo Lan kể lại lão nô cảm thấy chuyện hôm nay kỳ quặc."

      Hạ Thanh Ca mím môi, giống như cười mà như .

      Lần nữa ngẩng đầu lên, mặt dường như ràng ít "Ma ma rất đúng, chuyện này sợ là những người kia cố ý, mà Xảo Lan lại thành mục tiêu cho người khác hạ thủ."

      Xảo Lan gật đầu , cũng cực kỳ đồng ý với Hạ Thanh Ca "Nô tỳ vừa mới bắt đầu kịp phản ứng, nhưng là lúc đám phụ nữ kia chen chúc lên, nô tỳ đột nhiên hiểu, những người này cứ như sớm có chuẩn bị, như là cố ý ở chỗ này chờ nô tỳ, cho nên, lúc ấy nô tỳ cũng có vội vã đánh lại, chỉ sợ các nàng có mưu gì."

      Hạ Thanh Ca cực kỳ đau lòng nhìn về khuôn mặt xanh tím của nàng "Ủy khuất ngươi, ngươi yên tâm thù này ta nhớ kỹ."

      Xảo Lan dường như muốn bày tỏ mình có việc gì, cho nên còn cười cười, nhưng là nụ cười này lại khẽ động miệng vết thương.

      "Ma ma, mau cầm cao xanh ngọc trong phòng ta tới cho Xảo Lan bôi vào vết trầy, để tránh để lại sẹo."

      "Vâng, lão nô ngay."

      Chờ Khương ma ma bôi thuốc mỡ lên Xảo Lan xong, ba người mới bắt đầu cẩn thận phân tích chân tướng chuyện này, các nàng ba cái nhất trí cho rằng chuyện này thoát được quan hệ với Hạ Du Hàm.

      Hạ Thanh Ca đột nhiên nhớ lại việc, nàng nhìn Xảo Lan cùng Khương ma ma cái, cẩn thận phân tích.

      "Hạ Du Hàm hẹn ta ra ngoài, mà ta lưu lại ma ma ở Tử Hà Viện phòng thủ, lúc này, Xảo Lan xảy ra chuyện, ma ma bị tiểu nha đầu trong sân vội vội vàng vàng kêu ra ngoài, lúc này Tử Hà Viện có người ta có thể tin được, xem ra mục đích hôm nay của Hạ Du Hàm chỉ là muốn mạng của ta, nàng ta còn có chuẩn bị."

      Khương ma ma vừa nghe xong trong lòng căng thẳng, tức giận : " Ương Nhi đáng chết kia quả nhiên là bên kia phái tới, để lão nô xử lý nàng ta."

      " cần, bây giờ còn phải là thời điểm thu thập nàng, để tránh đả thảo kinh xà."

      Khương ma ma nghe Hạ Thanh Ca phân tích cũng gật đầu tán thành.

      "Đại nương, lão nô vừa rồi cũng nghĩ đến khả năng này, cho nên vừa về kiểm tra lại các chỗ trong phòng, lại thấy nhiều thêm cái gì hay thiếu cái gì, cái này kỳ quái, Nhị tiểu thư đến tột cùng là muốn tìm cái gì?"

      "Đúng rồi, bức tranh thêu của ta làm xong tốt rồi?"

      " chuẩn bị xong, trưa nay lão nô tự mình đến chỗ sư phụ đó xem."

      "Ừ, ma ma lấy ra ta coi chút ."

      Khương ma ma gật đầu , vội vàng lấy bức tranh thêu trong phòng ra, Hạ Thanh Ca thả bức tranh thêu mặt bàn, cúi đầu đưa bức tranh đến gần thêu cẩn thận ngửi cái, lại xoay người cầm lấy ngọn nến lắc lư qua lại ở bức tranh thêu, lúc này chuyện tưởng được xuất .

      Khương ma ma kinh hô tiếng "Làm sao lại biến thành như vậy?"

      Lúc này, bức tranh thêu biến thành màu đỏ như máu trong nháy mắt, màu sắc tươi đẹp như máu bao trùm cả tú phẩm.

      Xảo Lan sau khi thấy hít vào hơi, rồi lập tức chuyển thành phẫn nộ " Nhị tiểu thư này đúng là hèn hạ vô sỉ, sao lại nghĩ ra biện pháp ác độc như vậy? Nếu như Đại tiểu thư phát ra, hậu quả kia - - "

      Nàng dám tiếp, nhưng là ba người đều hiểu, nếu như Hạ Thanh Ca cầm bức tranh thêu này đế Phủ Vinh Quốc Công đưa cho Dương lão thái quân, như vậy danh dự của nàng hoàn toàn bị phá hủy, hơn nữa có khả năng bởi vì chuyện này Phủ Vinh Quốc Công hoàn toàn đoạn tuyệt liên lạc cùng Đại tiểu thư.

      Hạ Thanh Ca tự giác nắm chặt tay, thầm may mắn nàng kiếp trước am hiểu dụng độc, cho nên mới thấy được bức tranh này có lớp xanh đen.

      Kiếp trước nàng cũng biết loại vật này, nó là loại khoáng chất ở Tây Tạng, đem nghiền nát sử sau đó ngâm qua nước có thể trở thành loại giống như thuốc màu.

      Nhưng nó khác thuốc màu ở chỗ thoa lên là trong suốt, chỉ có ở nhiệt độ nhất định mới ra.

      Nàng chỉ là tò mò làm sao Hạ Du Hàm lại có loại vật này ?

      "Đại nương, cái này phải làm thế nào? Ngài ngày mai phải đến Phủ Vinh Quốc Công." Khương ma ma cực kỳ lo lắng, lại càng thầm hận mình sơ suất để người khác được lợi.

      khuôn mặt của Hạ Thanh Ca lóe qua tia ngoan "Trả lễ lại, lúc này ta tất nhiên là hoàn trả lại cho nàng ."

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Tiệc mừng thọ ở Vinh phủ.(5)

      "Khương ma ma, ta viết phương thuốc, tại là giờ hợi, ngươi cần phải thu hết những loại viết giấy lại giúp ta, sợ là mấy tiệm thuốc đều đóng cửa, ta nghe Thanh Phong Đường lúc nào cũng có người coi chừng, có chuyện này ?"

      Khương ma ma vội vàng gật đầu "Có chuyện này, dược liệu ở Thanh Phong Đường rất nhiều đều là loai quý báu hiếm có, cho nên chỗ đó mỗi ngày đều an bài hai gã sai vặt gác đêm."

      Hạ Thanh Ca thoáng yên tâm ít "Vậy là tốt rồi, bây giờ ngươi nhanh ra ngoài, nếu có người hỏi tới, ngươi hãy ra ngoài tìm ta, như vậy ngày mai ta cũng có lý do danh chính ngôn thuận hồi phủ."

      Khương ma ma vừa nghe, mặt vui mừng "Lão nô hiểu, nương xin yên tâm, lão nô tuyệt đối lấy tốc độ nhanh nhất trở về."

      Hạ Thanh Ca trở về trước thư án lấy bút nhanh chóng viết xuống phương thuốc giao cho Khương ma ma.

      Khương ma ma lấy được liền vội vội vàng vàng ra ngoài.

      Hạ Thanh Ca nhìn thoáng qua Xảo Lan đứng bên cạnh "Hôm nay nghe được cái gì?"

      Xảo Lan vội vàng gật đầu "Ta hỏi Tuyết Nhi, nàng sáng nay nhìn thấy qua gia đinh phủ khác được ở cửa chính chờ chút, Lục Tử giữ cửa tiến lên tiếp đãi, về sau hình như là nhận lấy thứ gì, gia đinh kia được lát, Băng Cầm ở viện Tử Yên liền tiến lên với Lục Tử gì đó, sau đó Lục Tử liền cung kính đem đồ trong tay giao cho Băng Cầm, nô tỳ đoán rằng nàng cầm nhất định là thiếp mời của Phủ Vinh Quốc Công."

      Hạ Thanh Ca nghe lời của nàng, hơi suy tư trong chốc lát "Chuyện này ngươi thấy thế nào?"

      Xảo Lan nhìn Hạ Thanh Ca cái, mới đắn đo hồi ra "Nô tỳ cảm thấy Nhị tiểu thư chuẩn bị hai tay, nếu như hôm nay nàng có thể thành công đẩy tiểu thư vào trong hồ nước, nàng dĩ nhiên là trừ chướng ngại lớn nhất của mình, nhưng nếu có việc ngoài ý muốn, như tiểu thư ngài bình yên vô trở về trong phủ, bức tranh thêu này chính là đả kích trí mệnh với ngài. Ngài mai nếu chúc thọ Dương lão thái quân thôi, nhưng nếu ngài , bức tranh thêu này nếu như lộ ra ngay trước mặt Dương lão thái quân, tất nhiên bị người là xuất màu đỏ, đây chính là đại hung nha, đến lúc đó quan hệ giữa tiểu thư ngài cùng Dương phủ chỉ sợ là hoàn toàn bị phá hủy."

      Hạ Thanh Ca tán thưởng nhìn nàng cái, nàng nhìn lầm, Xảo Lan quả nhiên là người thận trọng.

      "Ngươi rất có lý, cho nên tại ngươi diễn tuồng kịch ở trong sân cho ta, còn phải cả đêm phái người có thể tin được đưa phần phong thư Phủ Vinh Quốc Công, chuyện này ngươi giao cho Vô Song làm, ta là muốn đánh cuộc keo nàng có phải là hay ."

      Xảo Lan vừa nghe ánh mắt sáng lên, nàng biết Đại tiểu thư như vậy liền nhất định có phương pháp xử lý mọi chuyện.

      Hạ Thanh Ca lên trước vài bước vài câu ở bên tai Xảo Lan, Xảo Lan càng nghe càng kích động.

      "Tiểu thư thông tuệ, như vậy nô tỳ ngược lại muốn nhìn chút ngày mai Nhị tiểu thư giải thích như thế nào."

      Hạ Thanh Ca khẽ cười tiếng "Tốt lắm, , chuyện hoàn thành xong ngươi liền trở về phòng nghỉ ngơi tốt, mấy ngày nay đều cần lên đây hầu hạ, cái này cầm lấy, dưỡng thương cho tốt."

      Xảo Lan nhìn xem thuốc mỡ Hạ Thanh Ca cầm trong tay, hốc mắt nàng tự giác đỏ hồng "Đại tiểu thư đối với nô tỳ là tốt nhất, nô tỳ nhất định ghi nhớ trong lòng."

      Hạ Thanh Ca thêm gì, Xảo Lan những ngày này sinh hoạt cùng Hạ Thanh Ca cũng ít nhiều biết tính cách của nàng, cho nên, những lời khác cũng , tiếp nhận thuốc mỡ trong tay Hạ Thanh Ca rồi phúc thân ra ngoài.

      Nhìn bóng lưng Xảo Lan rời , Hạ Thanh Ca trầm tư hồi.

      Xảo Lan xác thực thông minh, mặc dù nàng cũng là người Dương phu nhân lưu lại, nhưng là nàng dù sao cũng giống Khương ma ma, Khương ma ma là nhìn xem Dương thị lớn lên, cơ hồ giống như là mẹ đẻ mà chăm sóc Dương thị, nhưng là Xảo Lan giống vậy, nàng là theo Khương ma ma lớn lên, trí nhớ đối với Dương thị nhất định rất mơ hồ.

      Cho nên, nha đầu như vậy nếu có thể thành người của mình tuyệt đối là cánh tay trái đắc lực nhất, nhưng nếu trở thành kẻ địch - -?

      Hạ Thanh Ca tiếp tục suy nghĩ nữa, nàng vẫn có mong đợi đối với Xảo Lan, hy vọng nàng luôn luôn trung thành với mình.

      Ước chừng lúc lâu sau, Khương ma ma từ bên ngoài chạy về sân , đến trước mặt Hạ Thanh Ca, giao đồ tìm được cho Hạ Thanh Ca.

      Nhìn bàn đặt bức bình phong thêu hình cây quạt, Khương ma ma thở dài tiếng.

      "Vốn là cái này thêu là cực phẩm, ngay cả sư phụ ở Xảo Công Các nhìn hình thêu đều đều liên tục tán dương, chỉ tiếc bị đồ bỉ ổi kia biến thành như vậy, là nát bét."

      Hạ Thanh Ca cúi đầu kiểm tra đồ trong tay, nghe lời của Khương ma ma mới cười nhìn bà.

      "Ma ma cần cuống, Thanh Ca sớm nghĩ kỹ biện pháp, ngày mai ngươi chờ xem."

      "Chẳng lẽ tiểu thư có biện pháp nào xóa màu đỏ bức tranh này? Nếu quả là như vậy, mang bức tranh thêu của tiểu thư tất nhiên được Dương lão phu cực kỳ nhân thích."

      Hạ Thanh Ca cười nhạt .

      Sáng sớm ngày thứ hai.

      Hạ Thanh Ca ra khỏi giường từ rất sớm, được Khương ma ma cùng Xảo Lan tỉ mỉ hầu hạ mặc quần áo, nàng mặc trường sam bằng gấm, hạ thân mặc váy dày màu trắng thêu hoa mai.

      đầu búi tóc vân kế, ở búi tóc cài cây trâm bằng mã não, hai bên búi tóc đều cài trâm hoa mai.

      Xảo Lan lại trang điểm cho nàng, toàn thể trang phục mất phú quý trang nhã lại tục tằng, Khương ma ma cùng Xảo Lan nhìn Hạ Thanh Ca đứng ở trước mặt các nàng, đều lộ ra ánh mắt tràn đầy kinh diễm, Hạ Thanh Ca nhàng cười tiếng.

      "Hôm nay Vinh Phủ Quốc công, Khương ma ma hãy theo ta , Xảo Lan trong phủ nghỉ ngơi tốt."

      Xảo Lan cắn cắn đôi môi mang theo xin lỗi : "Hôm nay đối với tiểu thư mà là ngày cực kỳ quan trọng, nô tỳ lại thể làm bạn hầu hạ, trong tâm nô tỳ cảm thấy khó chịu."

      Hạ Thanh Ca khẽ mỉm cười, đến trước người của nàng kéo tay nàng an ủi: "Ngươi đừng lời ủ rũ như vậy, ngươi làm nhiều vì ta, hôm nay ở nhà dưỡng thương , sau này còn nhiều chỗ cần ngươi."

      Xảo Lan sau khi được Hạ Thanh Ca khuyên giải lúc, tâm tình tốt lên rất nhiều.

      "Tiểu thư, tại thời gian còn sớm, nô tỳ vừa rồi nghe Tuyết Nhi tới đây , viện Tử Yên bên kia sớm ly rời ."

      Hạ Thanh Ca lạnh lùng cười tiếng " đúng là đủ tích cực, ta lại là muốn nhìn chút tài nữ kinh thành hôm nay đẹp mặt như thế nào."

      Xảo Lan cười cười : "Hôm qua Nhị tiểu thư mất hết thể diện, hôm nay nàng đến có thể chiếm được chỗ gì tốt? Chỉ là tự rước lấy nhục thôi, đúng rồi, nô tỳ đem lời tiểu thư truyền đến bên cạnh, ta nghĩ nàng hôm nay nhìn thấy tiểu thư nhất định bị hù chết."

      Lúc này Khương ma ma lấy cái áo choàng phủ thêm cho Hạ Thanh Ca phủ thêm: "Tốt lắm, thời gian còn sớm, nương, chúng ta bây giờ đứng dậy , xe ngựa sớm đợi ở cửa."

      Hạ Thanh Ca gật đầu , được Khương ma ma cùng Tập Xuân,Vô Song cùng ngang qua cửa thuỳ hoa, hướng tới cửa chính.

      Dọc theo con đường này lúc, người làm trong phủ nhìn thấy Hạ Thanh Ca, đều bị hù dọa liên tiếp lui về phía sau.

      Lúc này, lính gác cửa nhìn thấy xa xa có đám người tầng tầng lớp lớp tới bên này, lính gác cửa đứng ở bên trái khuôn mặt gầy gò, vóc người như cây gậy trúc liền nhìn về phía bên này.

      Lúc vừa thấy nữ tử đầu, ánh mắt ràng lóe qua tia kinh diễm, lập tức liền kịp phản ứng ngườ tới bên này đến tột cùng là ai, mặt lại lóe qua tia khiếp đảm.

      Hôm qua phải Đại tiểu thư chìm vào Hồ Đông Bình sao? Từ đầu đến cuối vớt được thi thể, nghe người trong phủ , nếu như hôm nay tìm được, cơ bản xác định Đại tiểu thư hẳn phải chết thể nghi ngờ.

      Nhưng mà - - nữ tử dung nhan đẹp đẽ về phía mình kia là ai?

      Sau khi Hạ Thanh Ca vào, lính gác cửa cửa đều lui về phía sau mấy bước, lúc có thể ngẩng đầu nhìn kỹ, phát Hạ Thanh Ca giương mắt mang nụ cười nhìn bọn họ chằm chằm, nhìn xem Khương ma ma cùng vài tiểu nha đầu theo phía sau, mặt các nàng có vẻ sợ hãi chút nào.

      Như vậy xem ra Đại tiểu thư chết? Biết Hạ Thanh Ca còn sống, lá gan tiểu Lục cũng lớn mạnh ít, thấy Hạ Thanh Ca vào, liền vội vàng bỉ ổi cười cười lên trước chặn lại Hạ Thanh Ca.

      "Đại tiểu thư,vừa sớm tinh mơ ngài ra cửa là có chuyện gì gấp?"

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Tiệc mừng thọ ở Vinh phủ.(6)

      Hạ Thanh Ca giương mắt nhìn về phía tên giữ cửa ngăn cản ở trước mặt mình, nam tử trước mặt, thân hình gầy gò, sắc mặt vàng vọt, chung quanh con mắt lại tím xanh mảnh, vừa nhìn bộ dáng liền biết là miệt mài quá độ.

      Lại thêm vào tướng mạo có chút bỉ ổi, đôi mắt chuột đánh giá chung quanh ở người nàng, gặp người như vậy, trong lòng Hạ Thanh Ca liền cảm thấy chán ghét.

      Lúc này, Khương ma ma đứng sau lưng Hạ Thanh Ca mạnh đứng tiến lên ngăn trở, hừ lạnh tiếng.

      "Ngươi là ai, chẳng lẽ Đại tiểu thư ra cửa còn phải bẩm báo cho tên giữ cửa nho như ngươi sao?"

      Tiểu Lục vừa thấy điệu bộ của Khương ma ma, vội vàng thay bộ dáng nịnh bợ "Ai nha, Khương ma ma cũng thể như vậy, chúng ta đều là nô tài trong phủ, phụng mệnh làm việc thể theo a. Ngài cũng nên làm khó tiểu nhân, đây cũng là tiểu nhân làm đúng chuyện, phải sao ?’

      Khương ma ma khinh bỉ, bà đương nhiên biết Tiểu Lục là người Lương di nương bắt làm gì là làm nấy, hôm nay nhìn thấy trực ban vốn cũng sảng khoái, tại tự tiến lên tìm mắng, bà đương nhiên cũng khách khí.

      "Phụng mệnh làm việc? Lão nô ngược lại muốn hỏi câu, ngươi đến tột cùng là phụng mệnh ai?"

      Tiểu Lục xem Khương ma ma có dự định nhượng bộ chút nào, mặt cũng còn chút vui vẻ nào, vẻ mặt có chút khinh thường.

      "Khương ma ma, tiểu nhân lời dễ nghe, ngài là ma ma nuôi dạy bên cạnh Đại tiểu thư, nếu muốn thẳng thắn, bà và ta có cái gì khác nhau? Đều là chó giữ cửa cho người, ta dầu gì coi như là chó giữa xửa lớn, bà cũng chỉ là xem như chó ở Tử Hà Viện, nếu như phân đẳng cấp, Tiểu Lục ta còn cao hơn bà đấy."

      Khương ma ma bị Tiểu Lục tức giận, thân thể run lên, phẫn nộ quát.

      "Ngươi cái đồ chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng."

      Lúc này Hạ Thanh Ca vội vàng tiến lên giữ chặt Khương ma ma, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Tiểu Lục, khẽ cười tiếng.

      "Tiểu Lục đúng , bổn tiểu thư cũng rất tò mò ngươi ở nơi này ngăn đón bổn tiểu thư là phụng mệnh của ai?"

      Tiểu Lục cúi đầu phủi Hạ Thanh Ca cái, Hạ Thanh Ca trong mắt chẳng qua là tiểu nương mười hai mười ba tuổi, có Khương ma ma ở bên người nàng, nàng cũng chỉ là nàng khóc sướt mướt thôi.

      "Đại tiểu thư vẫn chớ nên hỏi, ngài nghe tiểu nhân khuyên câu, tại ngoan ngoãn trở về, nếu có lệnh bài của di nương ngài coi như là từ cửa sau cũng được."

      Hạ Thanh Ca giả bộ mới hiểu được, lạnh nhạt ra "A, hóa ra là Lương di nương cho ngươi chặn đường ở cửa đúng ?"

      Tiểu Lục thấy mình lỡ miệng, cũng có ý định che dấu cái gì, trong phủ này ai mà nghe Lương di nương.

      "Đại tiểu thư hiểu tốt, nếu hiểu, ngài vẫn là nên ở chỗ này khó xử tiểu nhân."

      Hạ Thanh Ca khẽ cười tiếng "Khương ma ma, thời gian trước Lương di nương tự nguyện bế môn tư quá, lão phu nhân như thế nào?"

      Khương ma ma thấy Hạ Thanh Ca hỏi chuyện này, khóe miệng lộ ra vẻ đắc ý "Hồi bẩm Đại tiểu thư, lão phu nhân , thời gian này di nương phạm vào sai lầm, cho nên, công việc lớn trong phủ do Đại tiểu thư quản lý."

      Hạ Thanh Ca gật đầu , lần nữa xoay mặt nhìn về phía Tiểu Lục "Nghe sao? Cho dù từ trước ngươi nghe lệnh của ai, người nắm quyền trong phủ hôm nay là bổn tiểu thư, bổn tiểu thư nếu muốn ra cửa chẳng lẽ còn muốn xin chỉ thị của di nương sao? Tiểu Lục, xem ra ngươi vì nghe lệnh Lương di nương mà cãi lời lệnh của lão phu nhân."

      Sắc mặt Tiểu Lục thay đổi liên tục, trong lòng kinh hoảng hồi.

      nghĩ đến Đại tiểu thư này đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, thế nhưng lại mang lão phu nhân áp chế , ở đâu còn dám ở nhắc tới Lương di nương a.

      Ánh mắt Hạ Thanh Ca quét qua tia sắc bén, trong nháy mắt chuyển thành tối tăm, lạnh giọng quát lên.

      " tên giữ cửa nho nhìn thấy bổn tiểu thư chẳng những tiến lên hành lễ vấn an, mà còn dám ở chỗ này cản trở bổn tiểu thư đường, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng miệt thị bổn tiểu thư, chẳng lẽ gia pháp phủ Tu quốc công đều là bài trí hay sao? Chẳng lẽ Lương di nương ngày thường là dạy bảo các ngươi như thế?"

      Hạ Thanh Ca lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiểu Lục cái, tiếp tục "Bổn tiểu thư mặc kệ ngươi từ trước nghe lệnh ai, nay ngươi mở ra mắt chó xem chút, ai mới là chủ tử chân chính trong phủ này, bổn tiểu thư nếu được chỉ thị của tổ mẫu phụ trách quản lý công việc trong phủ, người thứ nhất sửa trị đúng là thứ nô tài nô đại khi chủ như ngươi."

      Lúc này, quanh thân nàng mang khí thế vô cùng uy nghiêm, ra lại càng mang theo uy nghi lớn lao.

      Thân thể Tiểu Lục run lên, vội vàng quỳ gối trước mặt Hạ Thanh Ca "Đại tiểu thư tha tội, tiểu nhân thực biết tại là Đại tiểu thư chưởng phủ, tiểu nhân đáng chết, là tiểu nhân có mắt tròng, cầu xin Đại tiểu thư tha thứ cho nô tài."

      Hạ Thanh Ca cúi đầu nhìn , ánh mắt lóe qua tia máu lạnh "Tha cho ngươi? Tha cho ngươi bổn tiểu thư phải phục chúng như thế nào?"

      Lập tức nàng đứng lên lạnh giọng phân phó "Người đâu, đem thứ chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng này kéo đến cửa thuỳ hoa cho bổn tiểu thư, đánh sáu mươi trượng."

      Ánh mắt nàng hướng tới vài kẻ hạ nhân đứng ở cửa, mấy người sau khi thấy ánh mắt sắc bén của nàng, tự giác bước lên bước.

      Bọn họ đều nghe ràng rành mạch, Đại tiểu thư là được lão phu nhân cho phụ trách quản lý việc trong nhà, mà bây giờ chứng kiến khí phách khiếp người bực này của Đại tiểu thư, bọn họ ở đâu còn dám nghe?

      "Đại tiểu thư, tiểu nhân biết sai rồi, ngài tha thứ cho tiểu nhân ."

      Tiểu Lục vẫn còn vùng vẫy giãy chết, Hạ Thanh Ca liếc thêm cái nào nữa, bị mấy nam đinh đường kéo về cửa Thùy Hoa.

      Nhìn xem Tiểu Lục bị mọi người vây quanh vào trong, Hạ Thanh Ca cười lạnh tiếng "Ma ma, thời gian còn chưa muộn, tại chúng ta cũng qua liếc mắt nhìn."

      Khương ma ma thấy Hạ Thanh Ca khí phách như thế, trong lòng mừng thầm hồi.

      Vội vàng tiến lên đỡ Hạ Thanh Ca lộn trở lại cửa Thùy Hoa.

      Lúc này đại đa số người dưới trong phủ đứng ở bên cạnh vây xem, bọn họ có người còn biết Tiểu Lục đến tột cùng là phạm sai lầm gì, đều là vẻ mặt mê mang nhìn trước mắt.

      Tiểu Lục bị mấy ma ma hung hăng đè ở ghế đẩu dài mảnh, hai ma ma phân biệt đứng ở hai bên hung hăng đánh xuống từng cái .

      Từng tiếng ván gỗ đánh vào da thịt hòa với tiếng thét chói tai, bên cạnh có mấy bà tử thấy cảnh này, sớm sợ đến sắc mặt tái nhợt.

      Mà Hạ Thanh Ca lại ngồi ở ghế gỗ bên cạnh lạnh lùng nhìn trước mắt hết thảy.

      Máu tươi người Tiểu Lục dính đến hèo, máu đỏ tươi kia lộ ra cảm giác u ám.

      Xem ở trong mắt người chung quanh, kia giống như là lời cảnh báo, thời khắc nhắc nhở lấy bọn họ, thời Đại tiểu thư sớm khác xưa!

      Chờ đánh xong, mấy ma ma đỡ Tiểu Lục hấp hối lên, kéo đến trước mặt Hạ Thanh Ca.

      "Đại tiểu thư, kế tiếp ngài muốn xử trí nô tài này như thế nào?"

      Hạ Thanh Ca nhìn Tiểu Lục mặt đất chút, giương mắt nhìn về phía mọi người, lạnh giọng mở miệng, giọng tuy nhàng non nớt, lại lộ ra khí phách sát phạt quả quyết cùng uy nghiêm.

      "Hôm nay các ngươi cũng nhìn thấy, Tiểu Lục này nô đại khi chủ, năng lỗ mãng với bổn tiểu thư lại vũ nhục ma ma nuôi dạy bổn tiểu thư ngay trước mặt bổn tiểu thư. Nô tài đáng chết bực này dựa theo gia pháp phủ Quốc công hẳn là phải đánh chết."

      Nàng dừng lại chút nhìn mọi người, cười lạnh tiếng "Hôm nay bổn tiểu thư niệm tình vi phạm lần đầu, cho nên tha cho mạng, nhưng là, như sau này còn có loại nô tài đáng chết bực này, bổn tiểu thư tuyệt đối tay. Mượn chuyện hôm nay bổn tiểu thư , bổn tiểu thư theo ý tứ của tổ mẫu tạm thời phụ trách quản lý công việc lớn trong phủ, nếu như còn có nô tài có mắt bực này, cũng đừng trách bổn tiểu thư - - gia pháp hầu hạ."

      Nàng dứt lời, ánh mắt quét qua từng người làm, khí phách lạnh lùng kia, khiến cho mọi người đều rung động.

      Bọn họ đều kinh hồn táng đảm đứng tại chỗ, thầm may mắn, hoàn hảo thời gian này nhục nhã Đại tiểu thư như như trước, nếu hậu quả cũng có thể đoán được.

      Xem chút Tiểu Lục mặt đất cả người là máu cũng biết kết quả của bọn họ như thế nào.

      đám người làm cúi đầu chỉnh tề phúc thân, với Hạ Thanh Ca: "Nô tài cẩn thận tuân theo lời Đại tiểu thư ."

      Hạ Thanh Ca nhìn bọn họ cái, lập tức phân phó ma ma bên cạnh: "Điền ma ma, dẫn Tiểu Lục , mời đại phu cho ."

      bà tử chừng sáu mươi tuổi vội vàng khom người : "Lão nô tuân mệnh."

      Xử lý chuyện Tiểu Lục, kế tiếp Hạ Thanh Ca tin tưởng, nô tài ở trong phủ này dám có chút khinh thị nào với nàng.

      Lão phu nhân nếu để nàng tạm thời chưởng phủ, cho dù là lợi dụng, nàng cũng phải bắt cho được cơ hội khó được lần này.

      Nàng muốn thu hồi lại chút quyền lợi mà Lương di nương cướp , nắm trong lòng bàn tay, trong lòng Hạ Thanh Ca biết, đây mới là chỗ trí mạng để tương lai phá đổ Lương di nương.

      Ngày hôm nay giết gà dọa khỉ chẳng qua là vừa mới bắt đầu mà thôi.

      Thấy mọi người đều cúi thấp đầu, Hạ Thanh Ca đứng dậy đến trước bà tử mặt trường ssam màu đỏ đậm, trong ánh mắt lóe qua tia thầm hận, lập tức thấy thân thể bà tử kia bỗng nhúc nhích, Hạ Thanh Ca cười lạnh tiếng, đưa tay, được Khương ma ma nâng đỡ xoay người rời .

      Thuận lợi rời phủ, đoàn người Hạ Thanh Ca liền lên xe ngựa.

      " tại đại khái bao lâu rồi?"

      Hạ Thanh Ca vừa lên xe ngựa liền hỏi Khương ma ma ngồi bên cạnh, lúc này Khương ma ma mới thu hồi lại tươi cười dọc theo đường .

      "Đại nương cần gấp, tại vẫn còn kịp."

      Nghe được lời của ma ma, Hạ Thanh Ca thở gấp thở ra hơi. Tâm tình cũng thả lỏng theo.

      Khương ma ma tràn đầy nụ cười nhìn nàng " nghĩ tới Đại nương còn tuổi mà lại quả quyết như thế, là phu nhân trời có linh thiêng phù hộ, lão nô nhìn nương hôm nay, lo lắng trong lòng này cuối cùng cũng buông xuống chút."

      Hạ Thanh Ca nhàng cười tiếng : "Ma ma lo lắng cái gì? Sau này ngài ngày ngày bảo vệ Ca nhi, sợ bọn họ hại ta được sao? Có ma ma ở bên người, Ca nhi cái gì cũng sợ."

      Khương ma ma vừa nghe Hạ Thanh Ca cố ý làm nũng, tâm tình cũng tốt lên rất nhiều.

      "Đại nương yên tâm, lão nô bảo vệ ngài, coi như là liều mạng cũng bảo vệ ngài tốt."

      Trong lòng Hạ Thanh Ca xúc động hồi, nhưng nhìn cái Vô Song cùng Tập Xuân ngồi trong xe ngựa, nàng thêm cái gì.

      Khương ma ma xem hiểu ánh mắt của nàng, cũng thêm lời.

      thăm dò hai người tiểu nha đầu này có phải người bên Lương di nương kia hay , các nàng tuyệt đối thể thêm cái gì ngay trước mặt hai người bọn họ.

      Trong xe thoáng cái rơi vào trầm mặc.

      Hạ Thanh Ca nhàng vén rèm xe nhìn quanh đường phố, đường phố kinh thành đều là lắp đá xanh, con đường cực kỳ bằng phẳng.

      Tiếng rao hàng của người bán hàng rong hai bên đường dứt bên tai, hai hàng cửa hàng lại bày toàn thương phẩm.

      Kinh đô của Tần Vũ vương triều cũng tính là phồn vinh hưng thịnh, thái bình thịnh thế, đường phố này người đến đến hết sức phồn hoa.

      Hạ Thanh Ca là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy kể từ khi tỉnh lại, khỏi hiếu kỳ nhìn nhiều mấy lần.

      Xe qua phố Vương Tú, đường hướng tới cửa Bắc, ước chừng được chừng nửa canh giờ, xe ngựa rốt cục ngừng lại.

      Khương ma ma đẩy ra rèm xe nhìn quanh ra phía ngoài cái mới xoay người lại " nương, đến cửa chính Phủ Vinh Quốc Công , lão nô xuống ngay bảo người giữ cửa thông bẩm tiếng."

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Tiệc mừng thọ ở Vinh phủ.(7)

      Khương ma ma đẩy ra rèm xe nhìn quanh ra phía ngoài cái mới xoay người lại " nương, đến cửa chính Phủ Vinh Quốc Công , lão nô xuống ngay bảo người giữ cửa thông bẩm tiếng."

      Hạ Thanh Ca gật đầu , Khương ma ma liền đẩy màn xe xuống, Hạ Thanh Ca sau đó liền nhìn cửa chính xuyên qua rèm xe.

      Phủ Vinh Quốc Công cửa chính cực kỳ tương tự với phủ Tu Quốc Công, chẳng qua mà , Phủ Vinh Quốc Công càng thêm khí phái chút.

      cửa lớn sơn hồng kia được điêu khắc hoa văn cực kỳ tinh xảo, chỉ hai cái vòng cánh cửa kia, Hạ Thanh Ca nhìn cái có thể nhận ra đó là đồ cổ, giá trị tuyệt đối xa xỉ.

      Gia đình đại tộc bình thường chú ý nhất là khí phách ngoài cửa, Phủ Vinh Quốc Công tự nhiên ngoại lệ, chỉ cửa lớn hào hùng thế này cũng đủ thể thân phận của phủ này.

      Hạ Thanh Ca cẩn thận nhìn hồi, chỉ thấy Khương ma ma xoay người trở về.

      đến bên cạnh rồi mở rèm xe vào bên trong với Hạ Thanh Ca "Đại nương, chúng ta vào thôi, quản giữ cửa thông bẩm Dương lão thái quân, bà ấy vừa nghe là ngài tới lập tức liền phái người ra ngoài đón."

      Hạ Thanh Ca được Tập Xuân cùng Vô Song nâng đỡ xuống xe ngựa, dưới hướng dẫn của Khương ma ma vào Phủ Vinh Quốc Công.

      Khi nàng đường chuyển tiến cửa Thùy Hoa, chỉ thấy mấy bà tử vội vội vàng vàng đến, vị dẫn đầu sau khi nhìn thấy Khương ma ma xoay quanh hồi.

      Khương ma ma dẫn nàng đến bên người Hạ Thanh Ca "Vị này chính là nữ nhi của Tam tiểu thư, Đại tiểu thư phủ Tu Quốc Công."

      Lúc này Hạ Thanh Ca cũng đến trước mặt người phụ nữ, bà ước chừng chỉ dưới năm mươi tuổi gì đó, nhìn qua trẻ tuổi rất nhiều nếu so với Khương ma ma, nhưng là nghe vừa rồi Khương ma ma , vị ma ma này dường như còn lớn hơn bà ấy mấy tuổi.

      Sắc mặt bà trắng nõn mượt mà, cực kỳ phúc hậu, người mặc bộ cẩm y mây xanh đối với cẩm tước, bên dưới mặc váy gấm tơ mỏng.

      Toàn thể có vẻ khí độ phi phàm.

      "Đại tiểu thư, vị này là Cao ma ma bên cạnh Dương lão thái quân."

      Hạ Thanh Ca khẽ mỉm cười phúc thân, : "Thanh Ca gặp qua Cao ma ma."

      Cao ma ma vội vàng tiến lên vài bước thân mật lôi kéo tay Hạ Thanh Ca, trong mắt tràn đầy vui vẻ "Đại nương đưng làm khó lão nô."

      Hạ Thanh Ca giương mắt nhìn Cao ma ma, cười ngọt ngào : "Ma ma là người đắc lực bên cạnh tổ mẫu, ngài tự nhiên là nhận nổi cái cúi đầu củaThanh Ca."

      Cao ma ma vừa nghe nàng , trong lòng tự nhiên có thiện cảm với vị biểu tiểu thư lần đầu gặp mặt này.

      "Lớn lên xinh đẹp nha, cái miệng nhắn này cũng ngọt như vậy, ha ha, vẻ đẹp này nếu lão phu nhân nhìn thấy rất thích đấy."

      Hạ Thanh Ca khẽ vuốt cằm e lệ cười tiếng "Cao ma ma chỉ cười nhạo Thanh Ca."

      "Tốt lắm, lão nô cũng thể tiếp tục trì hoãn, biểu tiểu thư mau cùng lão nô thôi, lão phu nhân chờ ngài đáy."

      "Kính xin ma ma trước dẫn đường."

      Cao ma ma ở phía trước, đường mang theo Hạ Thanh Ca về hướng viện Từ Hiếu mà Dương lão thái quân ở.

      thầm tính toán đoạn đường này, trong kinh thành đồn đãi biểu tiểu thư ngu dại xấu xí, nhưng là hôm nay vừa thấy, ở đâu mà xấu xí ? Tư sắc như Đại tiểu thư như vậy mà là xấu, kinh thành sợ tìm ra mỹ nhân.

      Viện Từ Hiếu ở phía đông trạch viện, nơi này ánh sáng mặt trời chiếu lâu nhất, cho nên, vị trí thích hợp nhất để người già ở lại.

      Hạ Thanh Ca từ sau khi theo tiến vào cửa Thùy Hoa liền đường xuyên qua vườn hoa, qua mấy hành lang, đường chừng khắc đồng hồ.

      Tính theo như vậy, vừa rồi Cao ma ma nhất định là chậm tới, từ điểm này, Dương lão thái quân đối với ngoại tôn nữ Hạ Thanh Ca này xem như thích.

      Trong thính đường,

      Dương lão thái thái ngồi ở chủ vị, hai bên đều tự ngồi các tiểu thư trẻ tuổi, các phu nhân cũng an bài ở bên trong sảnh.

      Nữ tử ở nơi này đa số đều là tiểu thư khuê các của các đại tộc, tiệc mừng thọ hàng năm của Dương lão thái quân cũng có các tiểu thư này ở bên cạnh bồi bạn với bà, cũng đúng lúc coi xem chút tặng phẩm các nàng đưa lên có gì mới mới.

      Chủ yếu nhất là, bên ngoài còn có thể có rất nhiều con em thế gia đến đên chúc, bọn họ đến lúc này cũng có thể nhìn thấy các tiểu thư lúc đưa lễ, trắng ra là giống như là cách xem mặt.

      Bởi vì bối cảnh của Phủ Vinh Quốc Công là trong những gia tộc hiển hách nhất, sau lưng lại có Thái Hậu lão phật gia cùng Đức phi nương nương làm hậu thuẫn.

      Thân phận người có thể đến đây chúc thọ tự nhiên đều là cực kỳ hiển hách.

      Lúc này trong phòng ngồi đầy các vị tiểu thư, các vị tiểu thư vây quanh lão thái quân theo thứ tự là dòng chính nữ cùng thứ nữ Dương phủ.

      Dùng cái này suy ra, ấn lấy thân phận cùng quan hệ ngồi mấy hàng.

      Lúc này Hạ Du Hàm mắt thấy các vị tiểu thư Dương gia cũng lời chúc thọ Dương lão thái quân, này mới chậm rãi đứng người lên hướng tới Dương lão thái quân phúc thân : "Lão thái quân, hôm nay mặc dù tỷ tỷ của Hàm nhi thể đến đây tận hiếu với ngài, chẳng qua Hàm nhi bên này thay thế tỷ tỷ chúc thọ với ngài, Hàm nhi mong ước lão thái quân người khoẻ mạnh, phúc thọ an khang."

      Hạ Du Hàm lời này câu hai nghĩa, vừa giải thích mình cầm lấy Hạ Thanh Ca thiếp mời đến đây là vì Hạ Thanh Ca thể tới đây, cũng chính là ám hiệu Hạ Thanh Ca đếm xỉa ngoại tổ mẫu của mình.

      Có thể nghĩ, người mấy chục năm chưa từng đến bên cạnh ngoại tổ mẫu tận hiếu, truyền vào trong lỗ tai người khác bị nghị luận như thế nào?

      Dương lão thái quân nhìn chằm chằm Hạ Du Hàm hồi, mặt mày đều là nụ cười từ ái "Hàm nhi nha đầu đúng , ha ha, năm thấy đúng là càng đẹp ra đây."

      mặt Hạ Du Hàm tràn đầy ngượng ngùng, khẽ vuốt cằm "Lão thái quân hay khen, Hàm nhi là xấu hổ." Nghe được khẩu khí của lão thái quân, Hạ Du Hàm thầm thở phào nhõm, xem ra Dương lão thái quân còn biết chuyện Hạ Thanh Ca rơi xuống nước chết.

      "Ha ha, đảm đương nổi." Lão thái quân cười cười, trong ánh mắt lại lóe qua tia sáng, xoay chuyển tiếp tục :

      "Đúng rồi, hôm nay mẫu thân con có tới ?"

      Hạ Du Hàm vừa nghe, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, Dương lão thái quân đây là ý gì? Biết mẫu thân của nàng là di nương, tại thiệc mừng thọ như vậy chắc là được thỉnh mời, vì sao bà còn hỏi như vậy?

      Lúc này, vị thiếu nữ trẻ tuổi theo sát Dương lão thái quân thân mật khoác cánh tay Dương lão thái quân "Tổ mẫu, ngài hồ đồ sao? Vị Hàm tiểu thư này là Nhị tiểu thư phủ Tu Quốc Công, mẹ đẻ nàng nghe vị di nương trong phủ, cho nên ấn theo quy củ phải trong phạm vi mời mọc."

      Hạ lão thái quân tựa hồ vừa mới kịp phản ứng, đưa tay vỗ vỗ tay của thiếu nữ "Nhìn ta, đúng là càng già càng hồ đồ đây, những năm này lần nào Hàm nhi nương đến, ta đều lầm nàng là đích tiểu thư nhà ai, là già rồi hồ đồ."

      Dương Tử Y khẽ cười tiếng, mỉm cười xem kỹ người Hạ Du Hàm phen "Tổ mẫu làm gì mà già rồi hồ đồ, cash ăn mặc cùng quần áo của Hạ tiểu thư bên ngoài nhìn vào cũng giống như là tiểu thư thứ xuất, ha ha, Y nhi nếu phải từng có vài lần duyên phận cùng Hạ tiểu thư tự nhiên cũng bị nhầm lẫn."

      Lúc này mọi người theo ánh mắt Dương Tử Y cùng nhau nhìn người Hạ Du Hàm.

      Hạ Du Hàm đột nhiên cảm giác chung quanh có vài chục ánh mắt khinh bỉ bắn tới phía mình, giống như mình là tôm tép nhãi nhép bị người ngắm cảnh vuốt vuốt.

      Như vậy làm cho Hạ Du Hàm nghẹn khuất nhục trong lòng, suýt nữa tông cửa xông ra, nhưng là, nghĩ đến lời mẫu thân dặn dò, nàng đơn giản chỉ cần nhịn.

      Mục đích của nàng là vì nhìn thấy mấy vị công tử như thiên thần kia, mà phải đến để cùng so đo với lão thái bà đáng chết còn có tiểu tiện nhân Dương Tử Y này.

      Nhịn!

      An ủi chính mình, mặt Hạ Du Hàm lần nữa dâng lên vui vẻ "Dương tiểu thư đúng lắm, lão thái quân ngài hiểu lầm cũng kỳ quái, mẹ đẻ ta chính là thứ nữ dòng chính của Cảnh Điền Hầu phủ, thân phận tự nhiên là cao hơn di nương bình thường rất nhiều, hơn nữa những năm này ở phủ Tu Quốc Công lại được lão phu nhân cùng phụ thân ân sủng, phụ trách quản lý việc bếp núc trong phủ, cho nên Hàm nhi tuy là thứ xuất, nhưng là cầm kỳ thư họa, các hạng tài nghệ đều là ấn theo đích tiểu thư các thế gia đại tộc, di nương cầu các hạng cực kỳ nghiêm khắc, cho nên lúc Hàm nhi ra cửa có ít phu nhân đều cho rằng Hàm nhi là tiểu thư dòng chính nhà ai."

      Lúc này vị tiểu thư quen biết Hạ Du Hàm đứng bên cạnh giúp vào " ra là như vậy, ta nghe Nhị tiểu thư Hạ phủ đúng là nổi danh tài mạo song toàn trong kinh thành, quả thực là khác biệt trời vực cùng Đại tiểu thư Hạ phủ, xem ra chuyện này quả như thế."

      Ánh mắt Dương lão thái quân lóe qua tia lệ khí, nhưng lập tức bị lớp da từ ái che giấu.

      "Tốt, là đứa bé ngoan, tài danh bực này tương lai nhất định là nhân vật lớn."

      Dương Tử Y cứ như mới bừng tỉnh "A? Theo như lời Hạ tiểu thư , Hạ phủ là do di nương cầm quyền, ngay cả thứ nữ cũng có đãi ngộ bực này như Hạ tiểu thư, vậy dòng chính nữ phải là càng thêm khó lường rồi sao?"

      Hạ Du Hàm thầm mắng trong lòng, Dương Tử Y này, ngày thường cũng thấy nàng có cái gì lui tới cùng Hạ Thanh Ca, hôm nay lại những câu châm chọc nàng, ràng chính là xả tức cho Hạ Thanh Ca.

      Dương lão thái quân ngừng chuyển động Phật châu trong tay, tựa hồ hoàn toàn thèm để ý Dương Tử Y thẳng.

      Hạ Du Hàm thấy vậy mới hiểu được, hôm nay, tổ tôn hai người này ràng là muốn cho nàng khó coi.

      Nhìn mọi người nhìn có chút hả hê nhìn mình chằm chằm, mặt Hạ Du Hàm đỏ lên."Di nương ở trong phủ luôn luôn là đối xử như nhau, đối đãi với ta cùng Đại tỷ tỷ đều giống như con ruột, hơn nữa ta cùng Đại tỷ tỷ lại càng giống như tỷ muội mẹ sinh ra, tình cảm rất sâu đậm."

      Dương Tử Y nhìn Hạ Du Hàm cái giống như cười mà như "Ha ha, tình cảm giữa Hàm nhi muội muội cùng biểu muội ta đúng là bền chặt, hôm qua ta nghe ở hồ Đông Bình có vị thứ muội tự mình đẩy tỷ tỷ dòng chính của mình xuống hồ, nữ tử ác độc ngoan như vậy thực khiến người khác giận sôi, so với Hàm nhi muội muội là khác biệt trời vực a."
      Last edited: 7/3/16

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 59: Tiệc mừng thọ ở Vinh phủ.(7)

      Nghe được lời Dương Tử Y , trong lòng Hạ Du Hàm lộp bộp tý, giương mắt nhìn lão thái quân cái, thấy người vẫn bình tĩnh như trước ngồi ở chỗ kia, nàng mới an tâm.

      Chẳng qua vừa nghĩ tới Hạ Thanh Ca hôm qua rơi xuống nước chết, mặc dù ngày hôm qua nàng bị người ta chỉ chỏ, nhưng cuối cùng là diệt trừ tiện nhân Hạ Thanh Ca này, chỉ cần chờ hai năm, ai nhớ chuyện này?

      Hạ Du Hàm chẳng những tức giận, ngược lại mặt còn dâng lên tia tươi cười đắc ý.

      Đúng lúc này, bên ngoài truyền ra tiếng bước chân, chỉ chốc lát sau, Cao ma ma cười đến.

      "Lão thái quân, biểu tiểu thư đến đây, đứng chờ ngoài cửa."

      Lúc này Dương lão thái quân đứng mạnh lên, mặt tràn đầy vẻ kích động "Nha đầu của ta, mau, mời vào."

      Bà vừa mới xong, chỉ thấy thiếu nữ được mọi người vây quanh đến, trong mắt nàng mang vui vẻ nhàn nhạt, mặt mày như nh tra vẽ, giống như tiên.

      nhàng về phía mọi người, mọi người ở đây đều nhìn về phía nữ tử, sau khi thấy dung mạo tinh xảo của nàng tự giác thầm khen, tượng mạo của nữ tử này có thể sánh vơi hoa, quốc sắc thiên hương.

      Hạ Thanh Ca chậm rãi tới trước mặt Dương lão thái quân, khẽ phúc thân "Thanh Ca gặp qua ngoại tổ mẫu, mong ước tổ mẫu trường thọ."

      Dương lão thái quân lên trước vài bước sít sao nắm chặt tay Hạ Thanh Ca "Là nha đầu Thanh Ca của ta, ngoại tổ mẫu vừa thấy con cứ như thấy được mẫu thân con."

      xong hốc mắt liền nổi lên chua xót, Hạ Thanh Ca thấy vậy, dường như cũng bị ảnh hưởng mà đỏ mắt nức nở .

      "Ngoại tổ mẫu, Thanh Ca những năm này thể đến bên cạnh lão nhân gia ngài tận hiếu, ngài trách tội Thanh Ca là tốt rồi."

      đường tới, trong lòng Hạ Thanh Ca còn nhiều ít thấp thỏm, mặc dù nàng biết từ trước Hạ Thanh Ca thể chúc thọ lão thái quân, hơn phân nửa là thân bất do kỷ.

      Nhưng cho dù là tình thân sâu đậm đến mức nào thig cũng bị thời gian từ từ phai nhạt, cho nên, nàng thể xác định giấy viết thư ngày hôm qua Vô Song truyền tới Dương phủ có thể đưa đến hiệu quả gì. Nhưng là hôm nay vừa thấy vẻ mặt của lão thái quân, bộ dáng từ ái kia tuyệt đối phải là giả vờ.

      Lúc này Dương Tử Y vội vàng tiến lên đỡ lão thái quân "Tổ mẫu, nếu biểu muội đến đây, ngài cũng đừng bi thương như vậy, xem kỹ xem cháu ngoan của ngài , những năm này gặp, biểu muội đúng là càng xinh đẹp đây."

      Dương lão thái quân nghe Dương Tử Y cũng ngồi xuống, nhưng là hai tay buông Hạ Thanh Ca ra, nha đầu Bùi Ngọc bên cạnh lão thái quân cũng chỉ có thể mang cái ghế để Hạ Thanh Ca ngồi ở bên cạnh lão thái quân.

      Như vậy ngồi xuống, Dương Tử Y ngồi ở bên phải lão thái quân, mà Hạ Thanh Ca ngồi ở bên trái lão thái quân.

      Lúc Hạ Du Hàm ở nhìn thấy Hạ Thanh Ca liền hoàn toàn khiếp sợ tại chỗ, sắc mặt trở nên trắng bệch, ngày hôm qua nàng ràng thấy sau khi Hạ Thanh Ca rơi xuống nước được cứu lên, nàng ta lại biết bơi, vì sao chết?

      Hạ Thanh Ca đến hoàn toàn trở thành tiêu điểm toàn trường, phần đông tiểu thư vẫn còn thầm tự suy đoán vị nữ tử xinh đẹp này đến tột cùng là thần thánh phương nào, thế nhưng có thể được lão thái quân đãi ngộ như vậy.

      Lại nghĩ, nàng dĩ nhiên là Đại tiểu thư phủ Tu Quốc Công? Vị Đại tiểu thư mà Nhị tiểu thư Hạ phủ vừa rồi luôn miệng tới được?

      Cuối cùng là thế nào?

      Có nghe qua Hạ Thanh Ca xấu xí vô cùng, lại vô học, hôm nay sau khi nhìn thấy tướng mạo thoát tục quý khí của Hạ Thanh Ca, lại càng khó có thể tin dung mạo tuyệt sắc như vậy lại bị trong kinh thành đồn đãi thành người quái dị?

      là lời người đáng sợ a!

      Dương lão thái quân sau khi Hạ Thanh Ca đến hoàn toàn để mắt đến Hạ Du Hàm đứng ở chính giữa, vẫn là nha đầu Băng Cầm bên cạnh Hạ Du Hàm kịp thời tiến lên kéo tiểu thư nhà mình trở lại chỗ ngồi.

      Dương lão thái quân thấy là ở tiệc mừng thọ của mình, còn có rất nhiều tiểu thư nhà người khác, cho nên bắt đầu có nhiều bất tiện, chỉ đơn giản hỏi chút liền thêm lời.

      Lập tức chỉ đơn giản giới thiệu Hạ Thanh Ca phen.

      Lúc Hạ Thanh Ca nhìn Dương Tử Y, trong ánh mắt lộ ra tia cảm kích vui vẻ, vừa rồi nàng kỳ sớm chạy tới cửa, nghe Hạ Du Hàm chuyện liền cố ý đứng ở chỗ đó trì hoãn tý.

      Cho nên những chuyện trong phòng nàng cơ bản đều nghe xong, Cao ma ma đứng ở bên cạnh nàng càng hết sức coi thường Hạ Du Hàm.

      Đối với da mặt của Hạ Du Hàm, Hạ Thanh Ca sớm thể nghiệm, thấu hiểu rất , cho nên cũng có cảm tưởng quá nhiều.

      Dương Tử Y tướng mạo rất là đoan trang, vóc người thon dài, dung mạo mặc dù tính là cực kỳ tinh xảo, nhưng coi như là tú sắc khả xan. Hạ Thanh Ca đặc biệt thíc đôi mắt của nàng, đen bóng tinh khiết.

      Cũng biết là bởi vì Dương Tử Y vừa rồi giúp nàng, hay còn gì khác, nhưng là, nàng xác thực có chút cảm tình tốt với Dương Tử Y.

      Kế tiếp lão thái quân giới thiệu chính là nữ nhi dòng chính chi thứ hai Dương Tử Nguyệt, tuổi tác chênh lệch với Hạ Thanh Ca là mấy, mặt trái táo tròn trịa cực kỳ trắng nõn, cười rộ lên còn có hai cái má lúm đồng tiền, bộ dáng cực kỳ hoạt bát.

      Sau đó chính là thứ nữ các phòng, con ở Dương phủ đông đảo, chỉ là Đại cữu (Cậu Cả) đích tôn có bat rai sáu .

      Con trai lớn Dương Tử Ưu, trưởng nữ Dương Tử Y cùng hait rai sáu do thị thiếp sinh, co thứ hai Dương Uyển Phỉ, con thứ ba Dương Vũ Phi, con thư tư Dương Hàm Mị, Con thứ năm Dương Hi Viện, con thứ sáu Dương Tử Đồng, con trai kế Dương Tư Viễn, con trai thứ ba Dương Hi Thần.

      Chi thứ hai sinh ra trai ba , con trai lớn Dương Tử Mặc, trưởng nữ Dương Tử Nguyệt cùng hai phòng thứ nữ Dương Tuệ Đình, Dương Tú Tuyết.

      Hôm nay Dương phủ những tiểu thư chính thứ cơ hồ đều đến đủ toàn bộ, lại thêm vào cá tiểu thư bên ngoài đến chúc thọ, cơ hồ ngồi đầy sảnh đường.

      Ánh mắt Hạ Thanh Ca lập tức hướng tới Hạ Du Hàm, nàng ngồi ở vị trí trung gian, bên cạnh nàng là Lương Giai Dĩnh của Cảnh Điền Hầu phủ.

      Hôm nay hai người đều ăn mặc chói lọi, xem ra là mất rất nhiều thời gian.

      Các tiểu thư còn laik Hạ Thanh Ca nhận ra, ở trong này cũng nhìn thấy Lý Tân Nhu, Tấn Tuệ Tâm, nghĩ đến các nàng coi là thế gia đại tộc, cho nên ở trong phạm vi mời mọc.

      Ánh mắt Hạ Thanh Ca dạo qua vòng, dừng ở chỗ ngồi trống bên trái phòng khách, chẳng lẽ tí nữa nơi này còn có khách nhân?

      Làm khách phải tới sớm chứ.

      chút con em của quan viên trong triều cùng các thế gia ấn lấy quy củ được an bài tại tiền viện, do Đại lão gia cùng Nhị lão gia tiếp đãi, mấu phòng ở hậu viện này đều là các phu nhân tiểu thư.

      Những phu nhân kia đều do Dương đại phu nhân cùng Dương Nhị phu nhân chiêu đãi tiếp kháchmấy vị trí kia chắc là để cho mấy vị khách đặc biệt.

      Hạ Thanh Ca cũng chỉ là nhìn thoáng qua liền nghĩ nhiều, lúc này Cao ma ma đứng ở bên cạnh đến bên cạnh lão thái quân vài câu. Lão thái quân lúc này mới giương mắt lên nhìn về phía mọi người.

      "Ha ha, nhìn các nương trẻ tuổi các ngươi trong tâm của ta liền vui vẻ hồi, tại canh giờ còn sớm, thời gian ăn trưa vẫn chưa tới, lão thái bà ta thích xem xem tài nghệ của các tiểu thư, hôm nay bằng chúng ta so phen, như thế nào?"

      Nghe được lời của lão thái quân, mặt các tiểu thư đều lộ ra sắc mặt vui mừng.

      Hạ Thanh Ca lần đầu tiên trước đây còn biết quy củ nơi này, nhìn Hạ Du Hàm cái, ngay cả nàng cũng mang theo vẻ khẩn trương, nắm tay bên trong khăn, tựa hồ đợi cái gì.

      Dương lão thái quân mới vừa truyền ra, chỉ chốc lát sau, bên ngoài có nha hoàn đến."Hồi bẩm lão thái quân, Ngũ điện hạ, Thất điện hạ, Thế tử Bình Nam Vương cùng các Thế tử, công tử cũng đến chúc thọ lão thái quân."

      câu kia truyền ra, ánh mắt của các tiểu thư trong thính đường rối rít nhìn ra bên ngoài, ngay cả Dương Tử Y ngồi ở bên cạnh đều ngoại lệ.

      Lúc này Hạ Thanh Ca nếu hiểu tình hình trước mắt ngu xuẩn, trách được nàng nghe ngày sinh của Dương lão thái quân hàng năm, các tiểu thư trong phủ đều vót đầu cho nhọn tới đây chúc mừng.

      Các tiểu thư ở trong phòng này đều chút ít có mặt mũi, các nàng mặc trang phục lộng lẫy như vậy tự nhiên phải là vì đến tán gẫu cùng Dương lão thái quân. Những con em thế gia tới mới là mục tiêu của các nàng.

      Lúc này ngoài cửa vài vị công tử lục tục vào, người đầu mặc áo mãng bào tím xanh, đai lưng bạch ngọc, đầu mang buộc tóc kim quan, vừa nhìn những thứ này liền biết người này có thân phận tuyệt đối bình thường,

      Lại nhìn tướng mạo , tóc như đao tài, mi như mực vẽ, cả thân tản ra khí chất ôn nhuận, nhưng chỉ cần nhìn kỹ ánh mắt của , đôi mắt mơ hồ mang sắc bén.

      Quanh thân người này từ trong ra ngoài khỏi tản ra khí quý tộc, đứng ở trong đám người như là ngôi sao sáng chói, làm cho người ta quỳ lạy.

      Mà lúc Hạ Thanh Ca nhìn lại, vẻ mặt ràng lóe qua tia hận ý, người nam nhân này là người từ Hạ Thanh Ca trước kia ngu dại sâu đậm, lại là kẻ hại nàng rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục - - Mộ Dung Dật!

      lúc Hạ Thanh Ca nhìn chằm chằm Mộ Dung Dật, đôi mắtmang chút trêu đùa cũng nhìn nàng.

      Hạ Thanh Ca luôn luôn nhạy cảm, lập tức nhìn lại đôi mắt kia, mà khi nàng nhìn thấy tướng mạo của chủ nhân đôi mắt, hoàn toàn khiếp sợ tại tại chỗ.

      Nếu như thời khắc vừa rồi nhìn thấy Mộ Dung Dật đánh thức thù hận trong Hạ Thanh Ca, như vậy, giờ phút này nàng nhìn thấy nam tử trước mắt, suýt nữa kinh hãi ngã từ ghế xuống.

      Chỉ thấy mặc trường bào màu trắng, phiêu dật vô cùng, bên hông thắt cái đai lưng gấm thêu bạch mai, chân mang ủng da bạch lộc, tóc đen nhánh tùy ý dùng ngọc trâm màu trắng gài tóc cố định.

      Mắt xếch hẹp dài giống như sao, trong ánh mắt chớp động, dung mạo như vẽ, xinh đẹp giống như người , quanh thân tản ra cỗ tiên khí vượt qua người phàm.

      xuất của trở thành tiêu điểm cho mọi người quan sát, những nữ tử kia lúc này đều nhìn chằm chằm vào , phảng phất trong nháy mắt bị quyến rũ hồn phách.

      Mọi người đều là sợ hãi than, nam nhân này như tiên!

      Mà người nam nhân khiến Hạ Thanh Ca khiếp sợ phải do dung mạo tuyệt sắc của , mà là gương mặt quen thuộc kia.

      thế nhưng - - thế nhưng lớn lên giống Minh Thần như đúc!
      Last edited: 7/3/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :