1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần trộm cuồng phi - Di Hương

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 23: Sỉ nhục

      Editor: Tử Sắc Y


      Người ở chỗ này, mặc kệ dân chúng hay là quan binh, hoăc là đội ngũ đón dâu đều bị lời của nam tử làm sợ đến ngây người.

      Đợi đến khi mọi người thấy được vật giơ cao ở trong tay nam nhân kia, tất cả mọi người đều khỏi ồ lên trận, mà Liễu Nhược Tuyên vất vả mới thoát khỏi đám người kéo nàng, sau khi chứng kiến vật ở trong tay người kia, nàng lập tức nhịn được mà hét lên tiếng, rồi che ngực che mặt chạy trốn về phía sau, nhưng bị bọn Đại Ngốc sớm thấy vừa vặn chặn lại đường , chắn ở trường.

      Người nam tử lời lúc trước chính là người được Tô Lâm phái tới, là tráng hán cao lớn thô kệch, vật giơ cao trong tay , chính là cái yếm Hoa Thiên Vũ vừa vặn cởi xuống từ người Liễu Nhược Tuyên, tài năng của siêu thần trộm chính là, vào lúc thần biết quỷ hay từ người nữ nhân cởi xuống cái yếm, là chuyện thường tình quá đơn giản.

      Nhưng cái yếm là , người ở trường sau khi chứng kiến biểu của Liễu Nhược Tuyên cũng có đến sáu bảy phân tin tưởng, mặc dù mọi người cho rằng tráng hán trước mắt này là người Liễu Nhược Tuyên vừa ý, nhưng ai ai cũng biết, các tiểu thư nhà giàu đôi khi có vài người có khẩu vị rất là đặc biệt, chừng có chút khẩu vị nặng cũng là chuyện thường tình!

      Tráng hán vẫn chưa xong, sau khi thấy Liễu Nhược Tuyên bị chặn lại, từ từ bước từng bước tới Liễu Nhược Tuyên hoảng sợ, vừa vừa làm ra vẻ thâm tình khẩn thiết, nhưng khi phối hợp với gương mặt hung dữ giết heo kia, khiến cho người ta nhịn được mà nôn mửa.

      "Nhược Tuyên, ta biết , hôm nay ta nên tới, nhưng ta nhịn được, cho dù ngươi cho ta biết, chúng ta đến thiên trường địa cửu (lâu dài như trời đất), ngươi vĩnh viễn nhớ đến ta, ngươi tìm cơ hội tới tìm ta, nhưng khi ta nghĩ đến qua ngày hôm nay, ngươi trở thành nữ nhân của người khác, tim của ta cũng đều muốn chết rồi! Cho nên, xin ngươi tha thứ cho ta, ta đến đây rồi, ngươi theo ta , tại ngươi cũng còn cách nào có thể cưới người nam nhân kia được nữa, vậy ngươi còn chờ cái gì, rời với ta , chúng ta rời khỏi nơi khiến cho chúng ta thương tâm!"

      Lời tráng hán khiến cho quản gia vương phủ giận ngất nay lại tức đến tỉnh dậy, lão quản gia hổn hển nhảy dựng lên, tách đám người kia ra rồi lấy tay chỉ vào tráng hán tức giận mắng to: "Ngươi là dân lang thang từ nơi nào tới đây, ngươi cũng biết, tội danh tùy tiện mưu hại người hoàng gia là gì ? Ngươi muốn sống nữa rồi sao?"

      "Mưu hại? Ta và Nhược Tuyên đều là hai bên tình nguyện! Cần ta mưu hại sai?" Tráng hán khinh miệt quét mắt nhìn lão quản gia cái, : "Ngươi thử hỏi nàng chút , cái yếm ở trong tay ta phải là của nàng sao? Vật này là vật ở bên người nàng, hơn nữa còn là lúc chúng ta từng nhu tình mật ý, nàng đồng ý với ta, trừ phi gả làm vợ ta, nếu kiếp này cũng mặc yếm nữa! Lão già kia, ngươi dám tra xét ràng ?"

      Lão quản gia dám tin nhìn xem tráng hán, vốn nghĩ tới hán tử kia lại dám ra lời biết xấu hổ như vậy, nhưng khi tráng hán kia đến tra xét, lão quản gia thấy ràng Liễu Nhược Tuyên đứng ở bên hoảng sợ run rẩy lấy tay nắm chặt lấy vạt áo trước của mình, tựa như sợ hãi rằng có người tra xét người nàng!

      Trong lòng lão quản gia ngừng run lên, thầm kêu tiếng thảm. Ngày hôm nay ông trời có cần chơi vố như vậy hay , làm sao mà xui xẻo vướng mắc chuyện như vậy chứ, tại chỉ là hôn lễ này cử hành được, mà trong sạch của thiên kim tướng phủ chỉ sợ rằng cũng bị phá ở chỗ này! Việc này nếu hoàn toàn ấm ĩ lên, nhất định bản thân cũng có quả ngon để ăn!

      Mà lúc này Liễu Nhược Tuyên mang cảm xúc cực kỳ ổn định nhìn lại tráng hán từng bước ép sát mình, rốt cục nàng cũng phát điên lên, tay nắm lấy vạt áo trước của mình, tay chỉ tráng hán phẫn nộ quát: "Tránh ra, ngươi lăn xa khỏi đây cho bổn tiểu thư, ai biết cái loại người dơ bẩn ác tha như ngươi chứ, ngươi lại còn dám làm nhục trong sạch của ta, ta nhất định phải để cho cha ta trị ngươi tội chết, ta khiến cho ngươi chết có chỗ chôn!"

      "Muốn giết ta?" Tráng hán nghe vậy hừ lạnh tiếng, cầm cái yếm tay ném xuống đất rồi sau đó giơ chân đạp lên, lập tức cái yếm đỏ tươi bị dính đầy bụi đất, tráng hán cười lạnh với Liễu Nhược Tuyên: " ra là ngươi có lòng muốn gả vào vương phủ, lúc này, ngươi rốt cục cũng lộ ra mặt của ngươi! Ta vốn tin ngươi là người như vậy, nhưng nghĩ rằng là ta sai rồi!"

      Tráng hán tựa hồ như đếm xỉa đến, mặt lộ ra vẻ lạnh lùng, tay chỉ Liễu Nhược Tuyên ngây ngốc quát to với mọi người xung quanh: "Đến đây, mọi người sang đây xem, đây là vẻ mặt ghê tởm của thiên kim đại tiểu thư tướng phủ Liễu Nhược
      [​IMG]

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :