1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thần Tình Yêu Báo Ân - Mạc Nhan

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      magenta;font-family:Georgia;']Chúc mừng sinh nhật Uyên Nhi nha!!!!!Bonne Anniversaire!!!!!Happy birthday to Uyển Nhi!!!
      <img class="alignnone size-full wp-image-21559" title="16" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/16.gif" alt="" width="48" height="48" />




      <img class="alignnone size-full wp-image-21561" title="8C06A20D170649FBBFD0DF32C62D82A5" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/8c06a20d170649fbbfd0df32c62d82a5.gif" alt="" width="85" height="219" />


      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 8

      darkEdit: Minh Minh

      darkorange;']Beta: Quảng Hằng



      Sau khi luyện tập lại xong, hai người trở lại phòng bệnh, mà người này quả nhiên thực hứa hẹn phải trừng phạt , hướng đòi hôn, cái miệng nhắn đủ, còn muốn cắn cổ , làm sợ nhột bật cười, khi tiếp tục giúp làm chườm nóng, tay người kia cũng càng ngày càng quy củ ( mất trật tự), lúc đầu khi muốn cởi quần dài của , là ai liều chết theo?

      vui sướng phát việc phục hồi của A Hạo có tiến bộ rệt, cũng biết có phải do hôn môi hay , chuyện càng ngày càng thông thuận, khí sắc cũng càng ngày càng tốt, ngay cả chuyên gia trị liệu cùng thầy thuốc hộ sĩ đều rất kinh ngạc tiến bộ của .

      "Đúng rồi, em với tiếp chuyện chúng ta trước kia ."

      Vì tìm lại trí nhớ về quen biết của cùng Xảo Xảo, tinh tế nghe Xảo Xảo từng giọt từng giọt đem chuyện phát sinh giữa hai người trong lúc đó cho nghe, mà khi đến Lưu Tuấn Sinh, nhíu mày.

      "Đàn ông kém cỏi."

      "Đúng thế, rất kém cỏi, nhưng cũng nhờ , giúp em vượt qua những ngày tan nát cõi lòng kia, là cứu giúp em."

      đem quá trình hai người quen biết kể cho A Hạo, bởi vì đây là , chẳng qua lúc ấy, A Hạo là linh hồn xuất khiếu, chưa , cũng dám , nếu A Hạo xem mắc bệnh thần kinh liền thảm, trước khi A Hạo nhớ ra, giữ kín bí mật này.

      May mắn A Hạo nghĩ đây là chuyện phát sinh trước khi hôn mê, chỉ cần tin tưởng, vậy cứ tiếp tục như thế.

      Bàn tay to xoa mặt , khiến khỏi giương mắt nhìn đôi mắt tuấn trong suốt của A Hạo, chỉ thấy nghiêm túc với :

      "Tin tưởng , em gặp phải tên bị tâm thần."

      khỏi sửng sốt, ngơ ngác nhìn hồi lâu, thấy phản ứng, Tả Thành Hạo nghĩ thầm nguy rồi, biết có phải tổn thương rồi , xấu hổ mở miệng.

      " xin lỗi, nghĩ như vậy giúp em cười."

      đột nhiên ngã đầu nhập vào ngực , làm kinh ngạc hiểu, nhưng vẫn nhanh ôm sát .

      "Xảo Xảo?"

      "Giống nhau."

      "Cái gì?"

      Người từ trong ngực nâng mặt lên.

      "Khi đó, cũng thế với em, muốn làm em cười, kết quả lại chọc em khóc."

      "A? Là như vậy sao?"

      nhịn được bật cười.

      "Em vui nha, hóa ra vẫn là , cái tật hay giỡn cũng giống thế, em điểm này nhất, cách gặp phải tên bị bệnh tâm thần này, toàn bộ thế giới cũng chỉ có nghĩ ra."

      " sai, kia dám quý trọng em tốt, còn chơi loại trò chơi hai mặt này, phải bệnh thần kinh là cái gì?"

      "Đúng, em gặp phải tên tâm thần."

      "Nhân sinh khó tránh khỏi gặp phải vài tên mắc bệnh thần kinh, thấy ra tốt rồi."

      " cũng vậy, tái giá người khác kia, cứ coi như gặp phải kẻ bị thần kinh ."

      thực tế, có tình của Xảo Xảo làm dịu đau đớn của , sớm thoát khỏi tình bi thương, chẳng qua vẫn cố ý vỗ về ngực, làm ra dáng vẻ đau lòng.

      " có biện pháp, lòng đau quá. . . . . ."

      Quan Xảo Xảo lại ngây ngốc, vốn giỡn, thể ngờ được lại có phản ứng này, còn có thể vì người khác đau lòng? Lời này làm đau, mắt thấy nước mắt rơi ra.

      "Lừa em đấy, ngốc ạ."

      lại vươn tay ôm , vui vẻ cười .

      "Em giận đó, em cảnh cáo , cho phép nhớ ta, cho ——" Môi lại bị hôn.

      Xảo Xảo đáng , khi ghen lại trực tiếp thẳng thắn như vậy, bộ dáng tức giận làm cho người ta đau lòng, cỡ nào may mắn mới có thể này, mà bé này cũng thương .

      Nụ hôn nóng bỏng nối tiếp nhau, dùng tình nồng cháy mang theo cuồng dã, dịu dàng chà đạp cái lưỡi thơm tho ngọt ngào, bàn tay to tiến vào trong quần áo của , lòng bàn tay như có lửa thiêu đốt, dấy lên ngọn lửa của da thịt bóng loáng .

      Quan Xảo Xảo nằm trong lòng , chìm đắm trong sóng triều mãnh liệt của , thích dùng lực hôn , càng thích hề giữ lại mà bày ra dục vọng với , bởi vì hiểu được chỉ có vậy mới có thể giúp hồi phục nhanh hơn, cho nên hòa mình , thỏa mãn .

      sớm nhận định , mặc kệ tương lai người đàn ông này có dáng vẻ gì, cũng muốn làm vợ , theo đến già, dắt tay cả đời.

      Bàn tay lớn giống như điện lưu lướt qua da thịt , cảm giác được nút thắt nội y của mình bị đẩy ra, sao đó bàn tay thay thế nội y, bao trùm bộ ngực mềm mại mượt mà của .

      "A Hạo. . . . . ."

      giọng nỉ non làm dục hỏa của càng tăng lên, mút hôn xuống cháy lan, nới cao quần áo của , vùi mặt vào hai vú của , môi hôn qua lại bộ ngực mềm mại co dãn, khéo léo đung đưa của .

      Hô hấp của dồn dập, bộ ngực cao thấp phập phồng càng đưa gần sát cái miệng của , cảm nhận được khi mềm , khi cuồng dã liếm cắn.

      Hai người hôn biết bao nhiêu lần, mỗi lần đều cảm giác được càng ngày càng linh hoạt, tuy rằng còn chưa thể chân chính chạm , nhưng chỉ mới vuốt ve như vậy làm cho tiêu thụ được, cả người cơ hồ sắp hòa tan.

      Đột nhiên, dừng lại.

      Xảo Xảo vốn bị hôn đến hỗn loạn, phát ngừng tay, khỏi kỳ quái mở mắt, màu đỏ mặt vẫn còn bị tình dục tiêm nhiễm, lại phát kinh ngạc nhìn chằm chằm .

      "Làm sao vậy?"

      " ở phía dưới có phản ứng. . . . . ."

      Mắt đẹp mê ly, sau khi hiểu ra ý tứ trong lời của liền mở to trong nháy mắt.

      " ư?"

      "Ừm."

      Hôn mê tám tháng khiến thân thể có rất nhiều công năng đều cần phục hồi, ngoài hai chân thể lại, đương nhiên bộ phận liên quan cũng bị ảnh hưởng tính công năng, cho nên đối với Xảo Xảo, chỉ có thể hôn môi cùng vuốt ve, nhưng tại cảm thấy cỗ lửa nóng sống lại.

      Xảo Xảo nghe xong vừa mừng vừa sợ lại có điểm bán tín bán nghi.

      " . . . . . ."

      " tin, em có thể ‘ chứng thực ’."

      Lời lớn mật này làm càng thêm đỏ bừng, chẳng qua dưới khát vọng nóng cháy của , làm theo, thẹn thùng chứng thực, chạm đến dục vọng nóng rực dưới thân , quả nhiên là "Thức tỉnh".

      Vuốt ve của cũng làm cho dục hỏa trong mắt càng tăng lên, khuôn mặt tuấn tú bởi vì nhiệt huyết tăng vọt mà hồng lên.

      Ngay từ đầu, rất ngượng ngùng, nhưng khi phát mình có thể nắm trong tay dục vọng của , từ đáy lòng vui vẻ cực kỳ, cười đến càng thêm quyến rũ động lòng người, biến thành tiểu mèo hoang gợi cảm ý định khiêu khích người.

      nhìn ra đắc ý của , bé bướng bỉnh này có ý định đùa với lửa.

      "Cẩn thận chơi với lửa có ngày chết cháy, ăn em."

      chẳng những sợ, còn giọng ghé vào lỗ tai mười phần khiêu khích.

      "Có lá gan cứ để ngựa lại đây."

      trong mắt lóe lên vẻ chiếm hữu, bàn tay vốn bao trùm ngực tăng thêm sức nắm, hung hăng hôn , muốn cởi sạch quần áo của , lấy hành động chứng minh dám.

      tiếng, nghĩ ra người đàn ông này bình thường bình tĩnh thế mà phóng ngựa ở đây? Nơi này dù sao cũng là phòng bệnh, hôn , giở trò còn có thể, nhưng cũng phải nơi thích hợp mây mưa thất thường, huống chi lỡ mà hộ sĩ tiến vào liền thảm.

      " được đâu, đừng ở chỗ này, có người vào."

      "Cầu xin tha thứ ."

      "Được được được, em cầu xin tha thứ, là em đúng, nên khiêu khích , tha tội em ."

      "Vậy cũng tạm được, chẳng qua —— muốn cứ như vậy tha cho em."

      còn có ý đồ phải cởi sạch nhưng lại luyến tiếc thắng lại, khiến bật cười mắng .

      "Mau dừng tay ngay, chẳng lẽ muốn để cho người khác nhìn thấy vợ tương lai của trần truồng sao?"

      đương nhiên muốn, nhướng mày, thầm nghĩ có đạo lý, thân thể của chỉ có thể cho xem, nếu bị người khác nhìn thấy, phi thường mất hứng.

      Cưỡng chế dục hỏa vừa mới sống lại, thể đình chỉ hành động tiếp tục công chiếm, đành phải trưng ra vẻ mặt bất mãn.

      "Trước buông tha em lúc này, lần sau tìm cơ hội tuyệt đối phải ăn em."

      Trái tim tràn đầy ngọt ngào, đỏ mặt giọng :

      "Dù sao người ta hạ quyết tâm phải gả cho , còn sợ có cơ hội sao? nhanh đứng lên, đến lúc đó . . . . . . Tùy xử lý em."

      xong, ngay cả chính cũng xấu hổ đem mặt giấu trong ngực .

      Tả Thành Hạo ôm chặt sâu, lại hôn lúc lâu, cảm giác được thân mình mệt mỏi, người cũng nằm ở giường, mà sửa sang lại quần áo xong, rồi nằm ở khuỷu tay .

      "Ngủ chút được ?"

      vuốt mặt , phát đám râu vừa mới cạo hôm qua lún phún, giúp cạo râu.

      "Theo giúp ." .

      thâm tình nhìn , ở bên tai nỉ non :

      "Em theo cả đời."

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      magenta;font-family:Georgia;']Chúc mừng sinh nhật Uyên Nhi nha!!!!!Bonne Anniversaire!!!!!Happy birthday to Uyển Nhi!!!!!
      <img class="alignnone size-full wp-image-21559" title="16" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/16.gif" alt="" width="48" height="48" />



      <img class="alignnone size-full wp-image-21561" title="8C06A20D170649FBBFD0DF32C62D82A5" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/8c06a20d170649fbbfd0df32c62d82a5.gif" alt="" width="85" height="219" />


      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 9

      darkEdit: Minh Minh

      ']Beta: Quảng Hằng



      Hôm nay trời trong nắng ấm, thời tiết sáng sủa, vì sợ Tả Thành Hạo ở mãi trong bệnh viện nhàm chán, sau khi cùng bác trai bác thương lượng, cũng qua đồng ý của bác sĩ, Quan Xảo Xảo rốt cục cũng có thể mang Tả Thành Hạo "Xuất môn dạo".

      "Em muốn dẫn đâu?"

      " nơi có thể cho nhớ lại nơi chúng ta từng quen biết."

      " biết, nhưng rốt cuộc là nơi nào?"

      " biết thôi."

      Quan Xảo Xảo cùng mẹ Tả đẩy xe lăn của Tả Thành Hạo ra khỏi bệnh viện, bên mẹ Tả luôn cười cười trong suốt đường , Tả Thành Hạo trong lòng cảm thấy kỳ quái, đột nhiên tỉnh ngộ.

      "Mẹ, mẹ biết nơi mà Xảo Xảo muốn dẫn con ?"

      "Mẹ cũng biết Xảo Xảo muốn dẫn con đâu."

      "Dáng vẻ mẹ cười hoàn toàn giống biết."

      "Đừng hỏi bác , bác đáp ứng em phải giữ bí mật."

      Trong lòng Tả Thành Hạo càng thêm cảm thấy ổn.

      "Hai người liên hợp lại xếp đặt ?"

      "Em có ý tốt mà, sợ ở bệnh viện lâu buồn, mới muốn dẫn ra ngoài cho thoải mái."

      "Cần thần bí thế sao?"

      Xảo Xảo cùng mẹ Tả hẹn mà cùng trả lời.

      "Phải."

      Tả Thành Hạo nhướng mày, gật gật đầu.

      "Được rồi. muốn nhìn, rốt cuộc là nơi nào mà nhất định phải thần bí như vậy thể trước cho biết."

      Xe lăn được đẩy rời khỏi khoa phục hồi chức năng, họ ở cửa chờ, bao lâu sau, chiếc xe chạy tới, người lái là ba Tả, hôm nay là thứ sáu cuối tuần, bác lái xe riêng đến đón con.

      Kỳ việc phục hồi của Tả Thành Hạo tiến bộ rất nhiều, hai chân chậm rãi có thể đứng thẳng lại, chỉ cần có thể nâng phen. Hơn nữa có cơ hội, cũng tận lực dựa vào chính mình mà , cho nên, khi ba Tả trực tiếp ôm lên xe, cự tuyệt, kiên trì tự mình , mà Xảo Xảo cũng ở bên phụ trợ khi dựa vào.

      Tình huống này xem ở trong mắt hai người lớn tuổi, vừa cảm động lại vui vẻ. So với mấy tháng trước, con mình bây giờ sáng sủa, lạc quan lại tích cực, thậm chí khôi phục tính hài hước trước đây, còn có thể múa mép khua môi, giỡn với họ.

      Đợi đến khi mọi người ngồi xe, xe lăn cũng được đặt vào thùng xe sau, ba Tả chở mọi người nhanh chóng rời khỏi bệnh viện.

      Có thể rời bệnh viện thở phào nhõm, đúng là chuyện khiến người khác phấn khởi, Tả Thành Hạo từ cửa kính xe hít thở khí bên ngoài, cảm thấy vui vẻ thoải mái, bên cạnh có bé Xảo Xảo dựa sát vào , mà đằng trước ba ba mama cũng cười, ngẫu nhiên mama quay đầu lại, thấy vợ chồng son cảm tình tốt như vậy, cũng hiểu ý cười.

      Ước chừng mở hai mươi phút, xe tiến vào bãi đỗ xe trong tòa nhà, Tả Thành Hạo cảm thấy kỳ quái, thầm nghĩ nơi này rốt cuộc là nơi nào? Quay đầu nhìn thấy Xảo Xảo cùng mẹ đều cười thần bí, làm thế nào cũng chịu .

      Sau khi tới tầng hầm ngầm bãi đỗ xe, cửa xe mở ra, ba Tả nâng xe lăn xuống cho con ngồi, Tả Thành Hạo trong lòng càng ngày càng có dự cảm yên.

      "Đây là chuyện gì?"

      " lên biết."

      Quan Xảo Xảo dìu ngồi xe lăn xong liền cười với ba Tả mẹ Tả:

      "Bác trai bác , A Hạo cứ yên tâm giao cho con ."

      "Đến giờ, hai bác đến đón các con."

      "Vâng ạ."

      Tả Thành Hạo sửng sốt, nhìn ba mẹ tựa hồ sắp rời , khỏi buồn bực hỏi:

      "Ba mẹ phải ?"

      "Công ty ba con phải tăng ca, mẹ cũng phải làm việc, con và Xảo Xảo cứ thả lỏng ngày, nhớ phải lễ phép."

      xong hai người ngồi lên xe, cứ như vậy đem con mình lưu lại, vẫy tay chào với đôi vợ chồng son, rồi lái xe rời bãi đỗ xe.

      Phải lễ phép? Rốt cục là nơi nào mà cần phải lễ phép?

      Tả Thành Hạo càng nghĩ càng đúng, Xảo Xảo đẩy xe lăn vào thang máy, ấn nút tầng mười , cửa thang máy đóng lại.

      Quan Xảo Xảo sớm lên kế hoạch cho ngày này lâu, từ đầu tới cuối, là người hưng phấn nhất, đợi cửa thang máy mở ra, đẩy xe lăn Tả Thành Hạo ra cửa thang máy, trực tiếp hướng biển số nhà mình đến.

      Tả Thành Hạo đột nhiên cả người tỉnh ngộ.

      "Đây là nhà em?"

      "Ây da, chơi vui, vốn định cho kinh hỉ."

      Kinh hỉ? , đây là kinh hách, Quan Xảo Xảo dám đưa tới nhà !

      hai lời, lập tức quay xe lăn lại bỏ trốn mất dạng.

      "Oái, làm gì vậy?"

      " phải về!"

      "Sao được? Tới nhà em rồi mà!"

      "Chính là bởi vì tới rồi, mới muốn chạy trốn!"

      Quan Xảo Xảo đương nhiên chịu cho , sống chết lôi kéo tay cầm xe lăn.

      " vì sao muốn chạy trốn?"

      "Vì sao?"

      Tả Thành Hạo gặp quỷ trừng , căm giận chỉ vào chính mình.

      "Bởi vì , ngồi xe lăn!"

      "Việc đó có sao đâu?"

      "Đương nhiên có sao, dáng vẻ chật vật thế này làm sao có thể gặp người nhà em?"

      "Có gì thể, em quan tâm, ngưởi nhà em cũng để ý đâu!"

      "Nhưng để ý!"

      gì cũng chịu, sống chết quay bánh xe đòi , còn Xảo Xảo có chết cũng lôi kéo xe lăn cho , hai người ngay tại hành lang giằng co, trình diễn màn giằng co oanh liệt lúc lâu.

      Aaaaaaaaa —— người này cứng đầu mà!

      Quan Xảo Xảo cũng phải ngu ngốc, sớm biết A Hạo khi tính xấu nổi lên là khó lay chuyển đến mức nào! Chẳng qua sợ, con dâu xấu rốt cuộc cũng phải gặp cha mẹ chồng mà!

      Lúc này, vừa vặn có người từ thang máy ra, may mắn thế nào lại đúng là em trai nhà họ Quan, nhìn thấy chị lôi kéo người ngồi xe lăn, khỏi ngẩn ngơ.

      "Chị, chị làm gì?"

      Quan Xảo Xảo vội vàng ra lệnh cho em trai:

      "Mau tới giúp chị, đừng cho ấy chạy thoát!"

      Cậu em hai lời, lập tức tiến lên giúp chị, hai người hợp lực đem xe lăn Tả Thành Hạo đẩy mạnh vô nhà.

      "Mau! Mau khóa cửa!"

      " thành vấn đề!"

      Chị em hai người rất ăn ý người khóa cửa, người chống đỡ cho Tả Thành Hạo chạy trốn, mà Tả Thành Hạo bị cưỡng chế bắt cóc vào, toàn khuôn mặt đều tái xanh rồi, lúc này em từ trong phòng tới.

      " ồn cái gì thế?"

      Cậu em kéo hai bên tay áo, bộ dáng hung dưa muốn ăn thịt người, chất vấn Tả Thành Hạo:

      "Mày, đến nhà tụi tao trộm đồ phải ?"

      bàn tay đánh lên bả vai cậu em.

      " hưu vượn cái gì thế? ấy là Tả Thành Hạo, còn mau gọi Tả?"

      Em trai họ Quan ngẩn ngơ, gặp quỷ nhìn tỷ tỷ.

      " ta phải tên trộm vặt à? Vậy chị vừa rồi làm gì khẩn trương như vậy, còn bảo đừng cho ta chạy thoát?"

      " ấy đúng là muốn chạy trốn, nhưng chị cho ấy trốn."

      "Chị, người kia là ai thế?"

      em bướng bỉnh tò mò đánh giá trai tuấn ngồi xe lăn trước mắt này, ngữ khí trực tiếp quanh co lòng vòng đúng phong cách của tất cả những người trẻ tuổi đương thời.

      Lúc này, Quan ba ba cũng từ WC ra, tay còn cầm tờ báo mà ông ngồi chồm hổm ở bồn cầu xem để giết thời gian, mà Quan mama từ nhà bếp bưng thức ăn ra, bên lớn giọng hô:

      "Xảo Xảo, con mang bạn đến chơi rồi à? Mau mời người ta ngồi ."

      Cậu em kín miệng đáp lớn:

      "Mẹ, người ta có chỗ ngồi sẵn rồi."

      Cả người Tả Thành Hạo đều cương cứng.

      "Chị, chị muốn dẫn bạn tới chính là này ư? Vì sao dáng vẻ ấy thoạt nhìn rất khẩn trương?"

      em rất thú vị nhìn chằm chằm người ta.

      Quan ba ba cầm tờ báo liếc mắt cái, tuy nhìn thấy con dẫn theo người bạn ngồi xe lăn nhưng vẻ mặt ông cũng khác thường, ông vẫn giống ngày thường lộ ra tươi cười, khẳng khái :

      "Có bạn đến chơi nha, mau tiếp đón người ta."

      "Ba, mẹ, ấy là bạn trai con, tên Tả Thành Hạo."

      trường đột nhiên im ắng, mọi người đứng bất động, Quan ba ba cầm tờ báo đứng, Quan mama cầm chén đủa giơ ở trung, hai đứa em cũng ngốc ngốc mà đứng, toàn bộ tầm mắt đều dồn về vẻ mặc cứng ngắc bị dọa ngốc của Thành Hạo.

      dự đoán được Xảo Xảo lại thẳng ra như vậy, làm cho ngay cả cơ hội tìm chỗ trốn cũng có, xấu hổ cảm nhận tất cả tầm mắt kinh ngạc của người nhà họ Quan toàn bộ tập trung người , tâm tình cũng trầm tới đáy cốc rồi.

      Họ nghĩ như thế nào? Bạn trai con mình lại là người ngồi xe lăn? vậy chắc họ rất mất hứng đúng ? Khẳng định phản đối đúng ? chuẩn bị tâm lý nhận ánh mắt khác thường, họ khẳng định chào đón đến thăm.

      "Là bạn trai chị sao?"

      "Chị, hai người quen nhau khi nào?"

      "Bộ dáng đẹp trai."

      "Mau, gọi người nhà cùng nhau đến ăn cơm."

      Ơ?

      ngây ngốc, kinh ngạc liên tục, thể ngờ được người nhà họ Quan chẳng những có lộ ra ánh mắt chán ghét, cũng có ngạc nhiên, ngoại trừ dáng vẻ ngây người ngay từ đầu, lại lập tức khôi phục bình thường, còn cùng nhàn thoại việc nhà.

      Tả Thành Hạo kinh ngạc, họ thấy ngồi xe lăn sao? Con mình quen bạn trai ngồi xe lăn, họ phản đối sao?

      " sao lại ngồi xe lăn?"

      em chút xấu hổ mà trực tiếp sảng khoái hỏi.

      Tả Thành Hạo ngơ ngác nhìn bé ngồi bên phải , sau khi giới thiệu xong, Xảo Xảo phải nhà bếp giúp mẹ, để người sô pha phòng khách.

      ". . . . . . từng bị tai nạn xe cộ."

      "Á? Cho nên hai xương đùi bị gãy có phải ?"

      Tả Thành Hạo nhìn vẻ mặt tò mò của cậu bé ngồi bên trái , cũng trực tiếp sảng khoái, câu hỏi chút nào e dè.

      "So với việc đó còn thảm hại hơn . . . . . . biến thành người sống đời sống thực vật. . . . . ."

      "Ô?"

      Hai người đồng thời kinh ngạc hô lên.

      "Ô cái gì mà ô, hai người các ngươi nhảm gì đó? Còn mau giúp mang chén dĩa lên."

      Quan Xảo Xảo đem canh bưng ra, bày ra uy phong của chị cả, đối với hai đứa em thích hỗn ăn chờ chết ra lệnh.

      "Em vội giúp chị chiêu đãi khách nha." em .

      "Đúng rồi, chúng em chuyện phiếm với ấy, như vậy ấy mới có cảm giác như ở nhà, có phải ?"

      Cậu em cũng phụ họa theo, cuối cùng dùng ba chữ "Có phải " hỏi người ta, bộ dáng bắt buộc người ta đồng ý.

      Tả Thành Hạo ngồi sô pha cười khổ, nghe hai đứa em này hát đôi, lại quay xung quanh vấn đề xấu hổ nhất, nhưng từ trong miệng hai nhóc ấy hỏi ra, hoàn toàn mang theo ý tứ khinh bỉ mà giống như hỏi nhà ở đâu, đồng thời cũng mang theo lòng hiếu kỳ.

      Quan ba ba cùng Quan mama hai người càng tuyệt hơn, với việc con mình dẫn trở về, có chút ý kiến gì, còn để tùy ý, xem như nhà mình là tốt rồi.

      là con trai độc nhất, cho nên chưa từng hưởng thụ qua khí gia đình có nhiều em, nhà họ Quan và nhà hoàn toàn bất đồng, nhà này náo nhiệt, cũng rất tùy hứng, có thể chuyện hề cấm kỵ.

      Ngay từ đầu, rất khẩn trương, lại phát mình rất nhanh thích ứng bầu khí thoải mái này, nếu họ xem như khách, có lẽ ngại ngần nhưng người nhà Quan gia cùng chuyện tựa như cùng người nhà, gì kiêng kỵ.

      "Oa! làm người sống đời sống thực vật tám tháng? thể nào?!"

      "Cho nên tại ở khoa phục hồi chức năng?"

      "Cho nên cũng phải tàn phế."

      "Hóa ra chị chăm sóc nha, khó trách, em nghĩ chị phát bệnh thần kinh, tự dưng đén bệnh viện làm công ——" Binh!!! Thanh bị gõ vào đầu.

      "Dám ta mắc bệnh điên, muốn chết."

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-family:Georgia;']Chúc mừng sinh nhật Uyên Nhi nha!!!!!Bonne Anniversaire!!!!!Happy birthday to Uyển Nhi!!!!!
      <img class="alignnone size-full wp-image-21559" title="16" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/16.gif" alt="" width="48" height="48" />




      <img class="alignnone size-full wp-image-21561" title="8C06A20D170649FBBFD0DF32C62D82A5" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/8c06a20d170649fbbfd0df32c62d82a5.gif" alt="" width="85" height="219" />


      ']


      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 9

      darkEdit: Minh Minh

      Beta: Quảng Hằng



      bàn cơm vô cùng náo nhiệt, mọi người bàn luận ngừng. Lên tiếng hỏi cảm tưởng của khi làm người sống đời sống thực vật giống như chuyện bát quái, làm cho Tả Thành Hạo vừa buồn cười vừa muốn khóc.

      Người nhà này thú vị, lập tức liền thích, đối mặt họ, có cảm giác thoải mái mà chưa từng có trước đây, bởi vì người nhà họ Quan chút nào làm ra vẻ, cũng tận mắt thấy Xảo Xảo khác lúc ở nhà, hóa ra còn pha đủ uy nghiêm của chị cả.

      Quan mama gắp thức ăn nóng hổi cho , bảo ăn nhiều chút, hơn nữa người mẹ sốt sắng, ăn được bao nhiêu miếng liền đứng lên làm việc nhà khác, giống con ong mật bận rộn bay khắp nơi.

      biết làm thế nào, đột nhiên có loại cảm giác quen thuộc, giống như từng quen biết, phảng phất cũng từng trải qua loại khí này.

      Xảo Xảo muốn dẫn nơi hai người họ từng quen biết, điều này chứng tỏ từng tới Quan gia mới đúng, nhưng vì sao người nhà họ Quan lần đầu tiên nhìn thấy ?

      Cậu em gắp miếng lạp xưởng, lúc sắp đưa vào miệng, lại dừng lại, nhìn miếng lạp xưởng, rồi như nhớ tới cái gì, cậu quay đầu nhìn chằm chằm Tả Thành Hạo.

      Làm sao vậy? Tả Thành Hạo cũng nghi hoặc nhìn cậu em.

      "Mạo muội hỏi chút, ‘ cây kia ’ của còn có thể dùng ?"

      Da mặt Tả Thành Hạo cứng lại rồi.

      "Em muốn chết ——" Quan Xảo Xảo nghe xong nhịn được thét chói tai mắng.

      "Oa ha ha ——" em cười sặc sụa.

      Còn Quan ba ba dùng cái nắm tay hướng từ đầu con đánh xuống giống như đánh bao cát, có tiếng leng keng.

      "Đau quá !"

      "Tại sao lại hỏi người ta vấn đề này?"

      "Con chỉ là quan tâm hạnh phúc của chị —— ôi!"

      Lần này là nắm tay mọi người cùng nhau đánh xuống.

      Quan ba ba mắng đứa con, sau đó áy náy với Tả Thành Hạo:

      " có lỗi, miệng tên này bác cản kịp."

      Vừa mới xong, ong mật bận rộn Quan mama từ trong phòng lớn tiếng hô ——

      "Ông ơi, quần lót tôi đặt bàn trang điểm đâu rồi? Làm sao lại thấy ?"

      "Mặc người ."

      "Cái gì?!"

      "Cầm giặt sạch mau."

      "Khặc!"

      trán đầy hắc tuyến, cứng ngắc, xấu hổ, dở khóc dở cười chính là vẻ mặt Tả Thành Hạo giờ phút này, vừa rồi là ai mắng con mình biết giữ mồm giữ miệng?

      Đây là người nhà họ Quan, chuyện gì kiêng kỵ, ăn cơm giống như ở chợ.

      biết làm sao, muốn cười, phi thường muốn cười, mà cũng cười thoải mái, ngày hôm nay, từ khi nằm viện, là ngày vui vẻ nhất trong đời .

      Xảo Xảo, cũng cái chợt cười đáng của và cả người nhà tràn đầy sức sống.

      ***

      Buổi tối, sau khi rời Quan gia trở lại phòng bệnh trong khoa phục hồi ở bệnh viện, Xảo Xảo ở bên trái Thành Hạo, chăm sóc tắm rửa, mát xa, cùng với chườm nóng, trước khi A Hạo ngủ, theo xong những chuyện thú vị của em trai, em bướng bỉnh, cùng với rất nhiều chuyện khôi hài của người nhà.

      " hâm mộ em có được người nhà thú vị như vậy." cười .

      "Do thấy lúc cãi nhau, ầm ĩ như muốn long trời lỡ đất."

      " là con trai duy nhất, hy vọng có cơ hội nếm thử chút cảm giác em chị em cãi nhau này."

      cầm bàn tay , đặt ở mặt mình, làm nũng :

      "Sau khi chúng ta kết hôn, họ đều là người nhà của ."

      Lời này làm trong lòng nóng lên, bàn tay đặt mặt chuyển qua lồng vào tóc , đỡ lấy gáy kéo gần lại mình, hạ xuống những nụ hôn thâm tình.

      Sau phen nùng tình mật ngữ cùng tê dại, nhớ tới nghi hoặc trong lòng, vừa lúc thừa dịp này hỏi .

      "Em từng tới nhà em?"

      "Đúng vậy."

      "Vậy vì sao người nhà của em cũng lần đầu tiên nhìn thấy ?"

      A.

      Trong khoảng thời gian ngắn, cũng ngây dại, biết nên như thế nào trả lời vấn đề này.

      Thời điểm đến nhà , là linh hồn tới, người nhà thấy được , đương nhiên biết, nhưng chuyện này phải như thế nào? cũng thể trả lời vấn đề này được?

      " khát nước ? Em giúp rót nước ấm."

      Bàn tay to khóa cổ tay mảnh khảnh của , đem quanh co của kéo trở về.

      "Xảo Xảo, em giấu chuyện gì?"

      " có."

      "Vậy em vì sao trả lời ?"

      Nếu có thể trả lời, sớm trả lời, dưới ánh nhìn chằm chằm của A Hạo, biết thể trốn tránh vấn đề này, đơn giản hỏi lại .

      "Lần này tới nhà của em, có cảm giác quen thuộc ?"

      nghĩ nghĩ, gật gật đầu, điều này khiến trong mắt sáng ngời, vội ngồi ở bên giường, kinh hỉ hỏi:

      " ư? Vậy có nhớ lại cái gì ?"

      Tả Thành Hạo tự hỏi, cho nghe cảm giác:

      " khí nhà em, giống như lâu trước kia cảm nhận qua, hơn nữa, khi ngồi ở nhà em, nhìn cảnh vật bốn phía, có cảm giác giống như từng quen biết."

      liên tiếp gật đầu vài cái.

      "Đúng vậy, đúng vậy, hơn nữa còn theo nhà em tảo mộ tế tổ."

      " ? Khi nào thế?"

      "Đương nhiên là thời điểm tiết thanh minh rồi, còn theo ông tổ nội em chuyện phiếm ——" A, nguy rồi.

      Tả Thành Hạo nhíu mày.

      " với ông tổ nội em chuyện phiếm? Ông tổ em phải qua đời rồi sao?"

      nhất thời á khẩu trả lời được, tròng mắt chuyển nhanh, vội ngăn đề tài này.

      " có muốn ăn táo ? Em tước táo cho ăn."

      "Xảo Xảo."

      Bản tay lớn kéo trở về, cho mượn cớ trốn, thậm chí trực tiếp đem thắt lưng của khóa trong cánh tay, tay kia nâng cằm của ép nhìn thẳng vào mình, cho trốn tránh.

      "Em rốt cuộc dối chuyện gì? Vì sao ?"

      kháng nghị.

      "Em đều là lời , chẳng qua. . . . . . Có chút tin tưởng."

      "Em , làm sao biết tin?"

      "Bởi vì nếu đổi lại là em, em cũng tin, người bình thường cũng tin."

      lời này, càng khiến thêm quan tâm, rốt cuộc là chuyện gì mà ngay cả ra người bình thường cũng tin tưởng?

      "Em xem."

      cầu xin tha thứ :

      "A Hạo, thời gian trễ rồi, trước nghỉ ngơi cho tốt được ?"

      " được."

      "Thời gian trễ, sợ em mình về nhà nguy hiểm sao?"

      " muốn em đêm nay cùng ngủ giường với , sau đó cho biết ."

      kiên trì, bởi vì có đôi khi Xảo Xảo cũng ở trong này qua đêm với , nơi này còn có quần áo cho tắm rửa, cần vội vã trở về.

      Tả Thành Hạo rất kiên trì, cái gì cũng cho , đem thân mình mềm mại của hoàn toàn dán trước ngực , ở bên tai dùng ngữ khí nóng rực ngọt ngào uy hiếp ưng thuận.

      "Em nếu , đêm nay cho em ngủ."

      nghe xong hai má đỏ lên, ngay cả lỗ tai đều nóng lên, hiểu được ý tứ của , vài ngày gần đây, A Hạo đều dùng kỹ xảo vuốt ve thuần thục của làm cho khô nóng chịu nổi, cơ hồ rên rỉ ra tiếng, cố tình ở bệnh viện lại thể có tiếng quá lớn, nhưng ở nơi này, chính là sợ .

      vốn định đến thời điểm cuối cùng, tuyệt , nhưng A Hạo lại cố chấp, cũng rất khó dây dưa, được, do dự hồi lâu, cuối cùng rốt cục quyết tâm dùng lễ đính hôn đánh cuộc keo.

      "Được rồi, trước khi , phải đáp ứng em, phải hoàn toàn tin em."

      " đương nhiên tin em."

      "Thề."

      "Có nghiêm trọng vậy ——" Nhìn lên thấy suy sụp mặt, lập tức sửa miệng:

      "Được, thề."

      "Thề nghĩ em mắc bệnh thần kinh."

      nhíu mày, cảm thấy có điểm buồn cười, nhưng vẫn theo ý .

      "Được, thề nghĩ em mắc bệnh thần kinh, mặc kệ em cái gì, em đều em nhất."

      Quan Xảo Xảo nhìn , sau khi xác định nghiêm túc ưng thuận cam kết, mới hạ quyết tâm làm cái hít sâu, sau đó, bắt đầu năm mười đem chân tướng cho A Hạo.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      ']magenta;font-family:Tahoma;']Chúc mừng sinh nhật Uyên Nhi nha!!!!!Bonne Anniversaire!!!!!Happy birthday to Uyển Nhi!!!!!
      <img class="alignnone size-full wp-image-21559" title="16" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/16.gif" width="48" height="48" />







      Chương 10

      Phòng bệnh, tĩnh lặng tiếng động.

      Khi nghe xong Xảo Xảo tự thuật địa điểm hai người quen biết, trải qua, cùng với thân phận Thần tình này, phản ứng của Tả Thành Hạo chính là có phản ứng.

      có phản ứng, cũng phải hoàn toàn có phản ứng, vẻ mặt phản ứng, nhưng ánh mắt có phản ứng.

      nhìn chằm chằm , lâu lâu đều chuyện, biết là bị dọa ngây người hay là tự hỏi đầu óc có phải có vấn đề hay ?

      Tóm lại, phản ứng tổn thương đến .

      Quan Xảo Xảo đột nhiên nhảy xuống giường rời , động tác đột nhiên này của cuối cùng làm cho phục hồi tinh thần lại, phản xạ đem ôm trở về.

      "Buông ra!"

      "Em đâu?"

      "Em phải về nhà!"

      " trễ thế này em còn muốn về nhà? được!"

      "Em mặc kệ, em phải về nhà!"

      "Vì sao?"

      thở phì phì trừng :

      " căn bản tin em ."

      " nào có! cái gì cũng chưa !"

      "Miệng chưa , nhưng vẻ mặt !"

      nhất thời ngậm miệng, có phủ nhận, cũng có biện giải, càng làm cho tức giận đến hốc mắt đỏ, giãy dụa thoát khỏi ôm ấp.

      "Xảo Xảo ——"

      "Em , cần sợ bệnh thần kinh quấn quít lấy , em chạy lấy người đây!"

      Đây đương nhiên do giận mới , nếu cho , kia còn phải , vội vàng dỗ dành :

      " phải tin, chỉ là cần thời gian thích ứng."

      "Đủ rồi! thấy vẻ mặt vừa rồi của , bộ dáng hoàn toàn là bị em dọa rồi, em sớm biết có phản ứng này, cho nên em mới muốn , bởi vì em có cách chứng minh, cứ coi như em chưa !"

      tức giận giãy dụa, nước mắt tròn vo từng viên từng viên rơi xuống, mạch dùng sức giãy khỏi ôm ấp của , nhảy xuống giường muốn .

      cần để ý đến , thề phải tin tưởng , lại có làm thế, phản ứng bị dọa đến ngốc lúc ấy của tổn thương lòng của , nhất định cho rằng điên rồi, hoặc dùng lời dối là có rắp tâm tiếp cận , vì chứng minh mình trong sạch, chạy lấy người được chưa?

      vừa mới đụng tới cửa, đột nhiên bị hai cánh tay phía sau chặt chẽ ôm lấy, rơi vào khủy tay liều chết để của A Hạo.

      "Đừng ——"

      "Buông ra —— —— a!"

      Đột nhiên, cả người khiếp sợ thôi, vốn định mắng lại biến thành kinh hỉ hô .

      " có thể đứng?"

      Bản thân Tả Thành Hạo cũng kinh ngạc, chỉ lo suy nghĩ phải đem Xảo Xảo về, căn bản nghĩ nhiều lắm, vì cho Xảo Xảo rời , phấn đấu quên mình ôm chặt , thẳng đến giờ phút này cũng mới phát mình đứng.

      cúi đầu nhìn hai chân mình, đúng là đứng thẳng, hơn nữa từ bên giường đến nơi đây khoảng cách có ít nhất bốn bước, chứng tỏ chẳng những có thể đứng, còn có thể .

      " được rồi?" Ngay cả chính đều thể tin.

      "A Hạo, được rồi , tự mình được rồi!"

      "Đúng vậy, tự được rồi."

      Họ sớm quên hai người vừa rồi còn mới cãi nhau, lúc này họ kinh hỉ ôm đối phương. Hai người đều chảy nước mắt vui sướng, bởi vì họ trăm triệu nghĩ tới kỳ tích từ trời giáng xuống, con đường trị liệu vất vả cuối cùng cũng có hi vọng, tâm họ kích động, cảm động, kinh hỉ, hưng phấn cùng nước mắt đan xen.

      Còn ồn cái gì? Với họ mà , buổi tối hôm nay là cả đời vĩnh hằng.

      "Để lại thử xem."

      "Cẩn thận nha."

      muốn đỡ A Hạo, nhưng cự tuyệt, kiên trì tự mình dùng hai chân bước nửa bước, còn để cho Xảo Xảo nắm tay , thong thả di động cước bộ.

      Tuy rằng mỗi bước đều nặng ngàn cân, nhưng đích xác cảm giác được, hai chân có tri giác, có cảm giác thực tế đạp mặt đất, lại năm bước, cũng mồ hôi ướt đẫm, thở hồng hộc, nhưng tâm tình hưng phấn làm cho biết cái gì gọi là mệt.

      Lúc này, tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, chỉ chốc lát sau, cửa bị mở ra, là hộ sĩ phụ trách.

      " xin lỗi, tiếng của chị quá lớn, phòng bệnh cách vách đều kháng nghị ——"

      A? hộ sĩ ngốc ngạc trừng mắt nhìn Tả Thành Hạo, như là lần đầu tiên nhìn thấy cao như vậy.

      "Miss Lâm, A Hạo được rồi!"

      "Trời ạ! thể nào?! đứng lên xem!"

      hộ sĩ cũng nhịn được kinh hô, quên mình là tới bảo người ta im lặng, kinh hỉ tiến lên, thể tin nổi nhìn chằm chằm hai chân Tả Thành Hạo.

      Ba người kinh hỉ ôm nhau, Xảo Xảo cùng A Hạo còn vui vẻ ở hai má hộ sĩ thơm ngụm to, hộ sĩ cũng đỏ hốc mắt, vội vàng thông báo với bác sĩ, đương nhiên, Xảo Xảo cũng lập tức gọi điện thoại báo cho ba Tả mẹ Tả biết, báo cho họ tin tức kinh hỉ này, hai ông bà nghe xong lập tức chạy tới bệnh viện.

      đêm này, kỳ tích trời ban làm cho rất nhiều người khóc đỏ mắt, có lẽ thực Thần tình phù hộ, cùng Xảo Xảo như thế nào gặp gỡ, cũng quan trọng, quan trọng là ..., họ nhau.

      ***

      Tả Thành Hạo còn cần mượn đôi giày sắt cùng song sắt luyện tập lại, tuy rằng hai chân có thể đứng và lại, nhưng vì tiếp tục huấn luyện cơ lực cùng chịu đựng, tiến đến dùng máy trợ bước chân để lại, như vậy mới làm cho hai chân vừa mới lại có nhiều gánh nặng.

      Nghe bạn trai con có thể lại, Quan ba ba Quan mama cùng hai đứa em bướng bỉnh toàn bộ đến bệnh viện chúc mừng, riêng hôm nay xuất viện, phòng bệnh của Tả Thành Hạo tương đối ồn ào.

      Tả Thành Hạo cần ở phòng phục hồi, có thể về nhà tự mình tiếp tục làm trị liệu, chỉ cần định kỳ quay về bệnh viện kiểm tra là được.

      Tả gia cùng Quan gia cũng bởi vậy hiểu biết thân thiện, ba mẹ Tả gia vốn thích Xảo Xảo thiện lương lại xinh đẹp như vậy. Nếu có thể làm dâu nhà mình, khẳng định là phúc khi họ và con kiếp trước tu luyện; ba mẹ Quan gia luôn luôn khai sáng, họ dùng chính sách hoàn toàn mở để giáo dục con cái, chỉ cần là lúc quen nhau, làm chuyện xấu, giấu diếm cha mẹ, họ cũng phản đối.

      Dưới trợ giúp của Xảo Xảo, Tả Thành Hạo cần làm trị liệu, hy vọng nhanh hồi phục, chỉ là vì Xảo Xảo, tin tưởng có ngày thức tỉnh, để phụng dưỡng lại cho ba mẹ, họ vì tốn tiền thuốc men nhiều lắm.

      hy vọng mau chóng quay lại công việc, làm người đàn ông chân chính có thể bảo quản gia đình, hề khiến ba mẹ vất vả kiếm tiền như vậy, cũng muốn hồi báo tình sâu sắc thay đổi của Xảo Xảo, vì cho Xảo Xảo tương lai hạnh phúc, phải nhanh chóng hoàn toàn hồi phục.

      Trong lúc này, vẫn thường xuyên ra vào Quan gia như cũ, Quan ba ba Quan mama sớm xem là người nhà, hai đứa em cũng cùng thân thiết, thậm chí hai nhà còn có thể cùng du lịch, có đôi khi Xảo Xảo tới Tả gia qua đêm, hoặc là đến Quan gia qua đêm, vợ chồng son chỉ còn kém có ký tên thủ tục mà thôi.

      Đương nhiên còn có cọc tâm nguyện chưa đạt thành, cũng chính là chuyện Tả Thành Hạo đáp ứng Xảo Xảo.

      chỉ cho hạnh phúc, mà còn thỏa mãn .

      Rất nhanh, nửa năm trôi qua.

      Tả Thành Hạo lên kế hoạch nghỉ phép Dân Túc hai ngày đêm, mang theo bạn vào nông trường tươi mát của Dân Túc sơn trang.

      Mùa đông mặc dù lạnh, nhưng phong cảnh vẫn tuyệt đẹp như cũ, ở ngoài cửa sổ có thể thấy bầu trời đày sao từ phòng của tình nhân, khi Tả Thành Hạo tắm nước nóng xong, từ phòng tắm tới, mắt đầu tiên nhìn thấy, đó là Quan Xảo Xảo mặc áo tắm khách sạn ngồi ở giường, thẹn thùng vùi mình ở chăn bông, lộ ra gương mặt đỏ ửng như quả táo, khẩn trương nhìn .

      ". . . . . . tắm sạch lắm."

      đỏ tươi thẹn thùng kia, giống như dâu đêm tân hôn, có chờ mong, cũng có khẩn trương.

      Ánh mắt trở nên thâm thúy mà lửa nóng, buông khăn mặt hướng đến.

      Xảo Xảo dám nhìn , cầm điều khiển từ xa ngừng đổi kênh, cho chính mình đừng khẩn trương, nửa năm phục hồi làm cho A Hạo khôi phục khỏe mạnh, giống đại soái ca xuất trước mặt lúc trước, là cao lớn lại mê người như vậy, còn có bộ dáng mới vừa tắm rửa xong, tóc ngắn hỗn độn càng thể vẻ gợi cảm kềm chế được của , nhìn thấy quả thực khiến người nhiệt huyết sôi trào, trái tim nhảy dồn dập.

      Bàn tay lớn nắm giữ tay bé của , lấy điều khiển từ xa, tắt TV, quay đầu lại, đón nhận ánh mắt thâm tình khát vọng của , quả nhiên thấy hai luồng dục hỏa, khiến toàn thân cũng nóng lên.

      tắt chốt đèn điện tủ đầu giường, thoáng chốc bên trong tối sầm xuống, chỉ còn ánh sáng đầy trời của các vì sao, từ cửa sổ bằng thủy tinh lóe lên những tia sáng bàng bạc.

      biết muốn làm gì, bởi vì vì thế chờ mong hồi lâu, rốt cục đợi đến ngày này, môi mềm mại tùy ý hạ xuống những nụ hôm, lúc này trừ bỏ tiếng tim đập, còn có tiếng hít thở cùng tiếng hôn môi đan xen.

      nằm xuống, cảm nhận được bàn tay đẩy áo tắm người ra, lộ ra thân thể mĩ miều lành lạnh của .

      Nương ánh sáng các vì sao ngoài cửa sổ, thân ảnh A Hạo cũng bỏ áo tắm, dưới tỉ mỉ chăm sóc của , lồng ngực cường tráng lỏa lồ trước mặt , như có thể thấy được đường cong cơ thể .

      Cho dù hai người quen thuộc thân thể lẫn hơi thở của nhau, nhưng vẫn khiến kẻ khác chờ mong như vậy, tựa như lần đầu tiên chạm đến nhau, tim đập thình thịch.

      Thân hình sớm nóng lên, đặt đường cong mềm mại hơi lạnh của , giống như cứng rắn nên tìm kiếm mềm mại, mới có thể hoàn toàn kết hợp, tí khe hở.

      tiếng thở dài vạch trần tình cảm mãnh liệt được mở màn,những nụ hôn nóng bỏng như lửa ngừng rơi như mưa xuống những điểm mẩn cảm gáy cổ,

      "A Hạo. . . . . ."

      " em, cả đời."

      Vài lời ngắn ngủi cũng chính là lời thề chân thành của .

      miệng mỉm cười, trong lòng cảm động, bởi vì họ có cách mạng tình cảm mà người khác thể thay thế được, đồng tâm vượt qua nhân sinh khổ cùng bi, trải qua nhân sinh hỉ giận cười vui, rồi sau đó, đến đêm nay, dưới bầu trời đầy sao kết hợp cùng chỗ.

      Trong tình cảm mãnh liệt, vẫn có lúc hôn rất dịu dàng, mỗi tấc da thịt trơn bóng của đều bởi vì mà gấp đôi sung sướng mẫn cảm, giống như bốc cháy.

      cảm nhận được cuồng dã, mà triền miên khống chế được, hề áp lực mà để dục vọng tùy ý dẫn dắt hai người đến thế giới vui thích.

      Triền miên qua ——

      Hai người cùng nằm giường, ôn tồn hưởng thụ tình cảm mãnh liệt còn lại cùng với nhiệt độ cơ thể của nhau, tại ban đêm rét lạnh, họ cỡ nào may mắn có thể có được đối phương.

      "A, tuyết rơi rồi."

      Xảo Xảo kinh hỉ phát ngoài cửa sổ bông tuyết trắng bay nhàng.

      Đây là ông trời cho kinh hỉ, ở Đài Loan, mùa đông muốn xem tuyết, chỉ có thể leo lên núi cao, có khi còn phải thử thời vận, thể ngờ được, họ may mắn nhìn thấy tuyết đầu mùa đông này.

      Bông tuyết bay bay, phảng phất tới thế giới kia, hai người họ dùng chăn lông bao bọc thân mình, cùng ngồi sô pha trước cửa sổ, thưởng thức cảnh tuyết khó gặp này, thậm chí cười khẽ mở ra cửa sổ, vươn tay đón nhận những mảnh bông tuyết rơi từ bầu trời.

      "Đẹp quá A Hạo."

      hưng phấn như đứa , làm nhịn được buộc chặt cánh tay ôm chặt , chết bộ dáng đáng khờ dại này của .

      Ngoài cửa sổ khí lạnh, làm cho hơi thở của thở ra biến thành những làn khói trắng, như đứa thổi ra đoàn sương khói, hi hi ha ha chơi đùa.

      "Cẩn thận coi chừng bị cảm."

      " , có ôm em, em cảm thấy rất ấm áp."

      "Phải ? Em có muốn trở lại giường, ôn lại chút ấm áp ?"

      Tay lại xấu xa chạy người , khiến khỏi trận run rẩy, quay đầu lại xấu hổ liếc cái.

      " Làm gì vậy?"

      ở bên tai giọng .

      "A? còn muốn?" phải vừa mới chấm dứt sao?

      "Nó cũng cần phục hồi chức năng."

      kiều rên rỉ tiếng, bị lời này làm cho cười duyên, thi triển hết mặt nhu tình như nước của , thể ngờ được người đàn ông này khi thức tỉnh, liền như sói như hổ.

      lộ ra nụ cười quyến rũ của tiểu mèo hoang gợi cảm, đồng thời xoay người, hai tay cũng đặt lên bả vai rộng lớn của .

      "Mặc hưởng dụng."

      trong mắt nóng lên, đóng cửa sổ, ôm lấy trở lại giường lớn, nhiệt tình cấp tốc đốt lửa, kéo dài đêm triền miên khó quên này.

      ***

      Lại là lễ tình nhân mỗi năm lần, ngước mắt nhìn lại, thấy có vẻ chướng mắt —— ồ , là song song ngọt ngào mới đúng.

      Tả Thành Hạo đứng cạnh cửa hàng tủ kính đường, cách ăn mặc của có thể so sánh với diễn viên, thân hình nam tính lạnh lùng, nhưng hơn phần trầm ổn hàm xúc, biết có bao nhiêu ngang qua phố nhìn ngắm .

      tay cầm ví tiền, tay cầm di động, nhìn xem thời gian di động, lại vào lúc này có thanh quen thuộc kinh hô với .

      "A Hạo?"

      Tả Thành Hạo ngẩng đầu lên, tầm mắt dừng người trước mặt, khi thấy đối phương, cũng ngoài ý muốn.

      thể ngờ được hai năm sau đường vô tình gặp lại, Mễ Tuyết, vợ chưa cưới trước của .

      vẫn xinh đẹp thời trang, cầm tay túi hàng hiệu, người cũng mặc quần áo hàng hiệu, vẫn đẹp đẽ quý giá như cũ, nhưng mặt tựa hồ có thêm chút buồn bã ánh sáng.

      Tả Thành Hạo nhìn , khóe môi cong lên nụ cười.

      " lâu gặp."

      Nhìn thấy Tả Thành Hạo tươi cười, Mễ Tuyết cả người vừa mừng vừa sợ, càng nhiều hơn chính là kinh diễm.

      ", em còn cho rằng em nhận sai người, . . . . . phải . . . ."

      biết Mễ Tuyết muốn hỏi cái gì, bảo trì lễ phép cười lễ độ.

      " phục hồi như cũ."

      "A, phải ? Trời ơi, em cũng biết. . . . . ."

      cao thấp đánh giá , thể tưởng được lại bình phục, lại đẹp trai như vậy, , so với trước kia càng tuấn, giống như hơn phần mị lực của đàn ông thành thục.

      nghĩ rằng mình từng đính hôn với người đàn ông tuấn như vậy, nhịn được cảm thấy đáng tiếc, lại lo lắng vẫn còn giận .

      "A Hạo, . . . . . . còn giận em ?"

      "Giận? Vì sao?"

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']magenta;font-family:Tahoma;']Chúc mừng sinh nhật Uyên Nhi nha!!!!!Bonne Anniversaire!!!!!Happy birthday to Uyển Nhi!!!!!
      <img class="alignnone size-full wp-image-21559" title="16" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/16.gif" alt="" width="48" height="48" />



      ']
      <img class="alignnone size-full wp-image-21561" title="8C06A20D170649FBBFD0DF32C62D82A5" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/8c06a20d170649fbbfd0df32c62d82a5.gif" alt="" width="85" height="219" />



      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 10

      seaEdit: Minh Minh

      ']Beta: Quảng Hằng



      Nương ánh sáng các vì sao ngoài cửa sổ, thân ảnh A Hạo cũng bỏ áo tắm, dưới tỉ mỉ chăm sóc của , lồng ngực cường tráng lỏa lồ trước mặt , như có thể thấy được đường cong cơ thể .

      Cho dù hai người quen thuộc thân thể lẫn hơi thở của nhau, nhưng vẫn khiến kẻ khác chờ mong như vậy, tựa như lần đầu tiên chạm đến nhau, tim đập thình thịch.

      Thân hình sớm nóng lên, đặt đường cong mềm mại hơi lạnh của , giống như cứng rắn nên tìm kiếm mềm mại, mới có thể hoàn toàn kết hợp, tí khe hở.

      tiếng thở dài vạch trần tình cảm mãnh liệt được mở màn,những nụ hôn nóng bỏng như lửa ngừng rơi như mưa xuống những điểm mẩn cảm gáy cổ,

      "A Hạo. . . . . ."

      " em, cả đời."

      Vài lời ngắn ngủi cũng chính là lời thề chân thành của .

      miệng mỉm cười, trong lòng cảm động, bởi vì họ có cách mạng tình cảm mà người khác thể thay thế được, đồng tâm vượt qua nhân sinh khổ cùng bi, trải qua nhân sinh hỉ giận cười vui, rồi sau đó, đến đêm nay, dưới bầu trời đầy sao kết hợp cùng chỗ.

      Trong tình cảm mãnh liệt, vẫn có lúc hôn rất dịu dàng, mỗi tấc da thịt trơn bóng của đều bởi vì mà gấp đôi sung sướng mẫn cảm, giống như bốc cháy.

      cảm nhận được cuồng dã, mà triền miên khống chế được, hề áp lực mà để dục vọng tùy ý dẫn dắt hai người đến thế giới vui thích.

      Triền miên qua ——

      Hai người cùng nằm giường, ôn tồn hưởng thụ tình cảm mãnh liệt còn lại cùng với nhiệt độ cơ thể của nhau, tại ban đêm rét lạnh, họ cỡ nào may mắn có thể có được đối phương.

      "A, tuyết rơi rồi."

      Xảo Xảo kinh hỉ phát ngoài cửa sổ bông tuyết trắng bay nhàng.

      Đây là ông trời cho kinh hỉ, ở Đài Loan, mùa đông muốn xem tuyết, chỉ có thể leo lên núi cao, có khi còn phải thử thời vận, thể ngờ được, họ may mắn nhìn thấy tuyết đầu mùa đông này.

      Bông tuyết bay bay, phảng phất tới thế giới kia, hai người họ dùng chăn lông bao bọc thân mình, cùng ngồi sô pha trước cửa sổ, thưởng thức cảnh tuyết khó gặp này, thậm chí cười khẽ mở ra cửa sổ, vươn tay đón nhận những mảnh bông tuyết rơi từ bầu trời.

      "Đẹp quá A Hạo."

      hưng phấn như đứa , làm nhịn được buộc chặt cánh tay ôm chặt , chết bộ dáng đáng khờ dại này của .

      Ngoài cửa sổ khí lạnh, làm cho hơi thở của thở ra biến thành những làn khói trắng, như đứa thổi ra đoàn sương khói, hi hi ha ha chơi đùa.

      "Cẩn thận coi chừng bị cảm."

      " , có ôm em, em cảm thấy rất ấm áp."

      "Phải ? Em có muốn trở lại giường, ôn lại chút ấm áp ?"

      Tay lại xấu xa chạy người , khiến khỏi trận run rẩy, quay đầu lại xấu hổ liếc cái.

      " Làm gì vậy?"

      ở bên tai giọng .

      "A? còn muốn?" phải vừa mới chấm dứt sao?

      "Nó cũng cần phục hồi chức năng."

      kiều rên rỉ tiếng, bị lời này làm cho cười duyên, thi triển hết mặt nhu tình như nước của , thể ngờ được người đàn ông này khi thức tỉnh, liền như sói như hổ.

      lộ ra nụ cười quyến rũ của tiểu mèo hoang gợi cảm, đồng thời xoay người, hai tay cũng đặt lên bả vai rộng lớn của .

      "Mặc hưởng dụng."

      trong mắt nóng lên, đóng cửa sổ, ôm lấy trở lại giường lớn, nhiệt tình cấp tốc đốt lửa, kéo dài đêm triền miên khó quên này.

      ***

      Lại là lễ tình nhân mỗi năm lần, ngước mắt nhìn lại, thấy có vẻ chướng mắt —— ồ , là song song ngọt ngào mới đúng.

      Tả Thành Hạo đứng cạnh cửa hàng tủ kính đường, cách ăn mặc của có thể so sánh với diễn viên, thân hình nam tính lạnh lùng, nhưng hơn phần trầm ổn hàm xúc, biết có bao nhiêu ngang qua phố nhìn ngắm .

      tay cầm ví tiền, tay cầm di động, nhìn xem thời gian di động, lại vào lúc này có thanh quen thuộc kinh hô với .

      "A Hạo?"

      Tả Thành Hạo ngẩng đầu lên, tầm mắt dừng người trước mặt, khi thấy đối phương, cũng ngoài ý muốn.

      thể ngờ được hai năm sau đường vô tình gặp lại, Mễ Tuyết, vợ chưa cưới trước của .

      vẫn xinh đẹp thời trang, cầm tay túi hàng hiệu, người cũng mặc quần áo hàng hiệu, vẫn đẹp đẽ quý giá như cũ, nhưng mặt tựa hồ có thêm chút buồn bã ánh sáng.

      Tả Thành Hạo nhìn , khóe môi cong lên nụ cười.

      " lâu gặp."

      Nhìn thấy Tả Thành Hạo tươi cười, Mễ Tuyết cả người vừa mừng vừa sợ, càng nhiều hơn chính là kinh diễm.

      ", em còn cho rằng em nhận sai người, . . . . . phải . . . ."

      biết Mễ Tuyết muốn hỏi cái gì, bảo trì lễ phép cười lễ độ.

      " phục hồi như cũ."

      "A, phải ? Trời ơi, em cũng biết. . . . . ."

      cao thấp đánh giá , thể tưởng được lại bình phục, lại đẹp trai như vậy, , so với trước kia càng tuấn, giống như hơn phần mị lực của đàn ông thành thục.

      nghĩ rằng mình từng đính hôn với người đàn ông tuấn như vậy, nhịn được cảm thấy đáng tiếc, lại lo lắng vẫn còn giận .

      "A Hạo, . . . . . . còn giận em ?"

      "Giận? Vì sao?"

      "Bởi vì em . . . . . . Em nghĩ đời này cũng tỉnh lại, lúc ấy em rất hoảng, rất bất lực, em bị dọa rồi, cho nên em. . . . . ."

      "Em chuyện từ hôn? sao, ai gặp được loại tình này cũng rất khiếp sợ, trách em, đây là nhân chi thường tình."

      Mễ Tuyết từ lo lắng chuyển sang vui mừng.

      " trách em, ư?"

      "Mỗi người đều có quyền lợi theo đuổi hạnh phúc của mình."

      Mễ Tuyết nghe xong câu này, mặt vui sướng lại biến mất, ngược lại, mang vẻ mặt bi thương.

      "A Hạo, em . . . . . . Em hối hận tái giá cho người khác."

      "Làm sao lại thế? Nghe em nhanh chóng đính hôn, lại tia chớp kết hôn mà."

      lắc đầu:

      "Em nên lập gia đình sớm như vậy, lúc trước em nghĩ ta tốt lắm, mực theo đuổi em, hơn nữa lúc ấy, bị tai nạn xe cộ biến thành người sống đời sống thực vật, em chịu đả kích rất sâu, ta thừa dịp em khổ sở mà vào, em mới gả cho ta."

      đến thiệt thòi như vậy, cũng hiểu, cho dù người ta theo đuổi , cũng là nguyện ý quen biết nhà chồng, lại trách được ai đây? còn có thể gì?

      "Đây là duyên phận, em gặp gỡ ta, ta cũng em, việc này phải tốt lắm sao? Hơn nữa, thấy em có vẻ rất khá."

      đến điểm ấy, Mễ Tuyết khó nén phẫn hận, thiệt thòi tích lũy đầy bụng rốt cuộc giấu được, hơn nữa, gặp gỡ tình nhân cũ, nhịn được giống trước đây kể khổ với A Hạo.

      "Cái đó căn bản là nghiệt duyên, ta luôn miệng em, còn thề non hẹn biển với em, kết hôn đến ba tháng liền ra ngoài ăn vụng, em căn bản bị ta lừa, ta cưới em chỉ vì vị thế nhà em, A Hạo, em hối hận đó ." xong che mặt khóc.

      Tả Thành Hạo nghe xong ngoài ý muốn, vẫn nghĩ Mễ Tuyết rất khá, vốn muốn chỉ cần hạnh phúc, liền chân thành chúc phúc, ai biết hôn nhân của lại gặp phải loại cục diện này.

      Haizz, chỉ có thể tạo hóa trêu người, thở dài sâu, giọng an ủi.

      "Em đừng khổ sở."

      "A Hạo ——"

      Mễ Tuyết tiến về phía lòng ngực , liền dựa sát vào ngực khóc lên. Tả Thành Hạo tuy cảm thấy ổn, chẳng qua nhớ lại bọn họ trước đây cũng từng có đoạn nhau tốt đẹp, đành lòng đẩy ra, cố gắng an ủi, khuyên phen, hy vọng Mễ Tuyết có thể thấy ra, hôn nhân gặp phải nguy cơ gì, chỉ hy vọng có thể cùng tiên sinh câu thông.

      Mễ Tuyết đột nhiên ngẩng đầu lên, năn nỉ :

      "A Hạo, em rất hối hận rời khỏi , em bây giờ mới phát , em kỳ vẫn còn , lòng em vẫn ở người ."

      kinh ngạc nhìn Mễ Tuyết, thể ngờ được chuyện tới bây giờ, ta lại với mình điều này.

      ta thương ? Cái gì là ?

      Ở thời điểm cần ta nhất, ta lại ngã vào ôm ấp của người đàn ông khác, người, phải là rời xa sao? Lúc này mới thương , có phải rất buồn cười ?

      Giận ư? , tuyệt giận, ngược lại, lễ độ kéo tay ra, đem nhàng đẩy ra, bảo trì khoảng cách.

      "Em chính là rất thương tâm mới có thể thế này, em tại mang thân phận kết hôn, nên biết kiềm chế."

      "A Hạo, chỉ cần nguyện ý, em cũng nguyện ý cùng ta ly hôn, trở lại bên cạnh , em biết rất em, phải sao? từng qua, đời này nhất là em."

      Tả Thành Hạo cuối cùng cũng thấy người phụ nữ này, từng thề cưới phải là , đúng là như thế mảnh mai chịu nổi, bị thiệt thòi tìm đến chỗ dựa khác để dựa vào, chỉ sợ cũng chỉ là nhìn trúng vẻ bề ngoài bảnh bao tuấn tú của nay, là rất buồn cười, ta chỉ là vẻ bề ngoài chịu nổi khảo nghiệm như thế, chỉ sợ ngay cả chính ta cũng biết, kỳ thứ mà ta chân chính chính là bản thân ta.

      "A? A Hạo, bạn à?"

      Quan Xảo Xảo từ trong quán tới, cầm bao lớn bao , nhìn thấy A Hạo chờ ở bên ngoài, bên người còn có khác, nhịn được tò mò đánh giá đối phương.

      "Mua xong rồi ?"

      "Đúng thế, em mua rất nhiều, thu hoạch lớn a, giảm giá được bảy phần trăm."

      "Đến đây, đưa cho ."

      cầm lấy toàn bộ gói to trong tay Xảo Xảo, Mễ Tuyết đứng bên thấy thế, khỏi kinh ngạc.

      "A Hạo, ấy là ai?"

      "Ô, đúng rồi."

      Tả Thành Hạo phen ôm chầm Xảo Xảo, mỉm cười giới thiệu với :

      "Đây là bà xã ."

      Có thể nghĩ ra, hai chữ bà xã đương nhiên là làm Mễ Tuyết khiếp sợ ra lời, trăm triệu thể tưởng được, Tả Thành Hạo chẳng những hồi phục, trở nên càng tuấn, hơn nữa còn kết hôn.

      " ấy có phải là . . . . ." Xảo Xảo tò mò nhìn xinh đẹp này.

      " ấy là Mễ Tuyết." Tả Thành Hạo mỉm cười trả lời.

      Quan Xảo Xảo lập tức bừng tỉnh đại ngộ:

      " ấy chính là cái người kia của bị thần ——" đến nửa liền dừng lại, thiếu chút nữa đem chữ "kinh" ra miệng.

      Mễ Tuyết vẻ mặt nghi hoặc, thần cái gì? Nữ thần sao? ta lại dấy lên hy vọng.

      "Đúng, chính là ấy."

      Xảo Xảo vội vàng gật đầu.

      "Ừ, em biết rồi."

      Quay đầu mỉm cười với Mễ Tuyết.

      "Nghe chị kết hôn, chúc chị hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn."

      " thôi, bà xã, còn phải đón ba mẹ nữa."

      "Đúng rồi, đặt nhà hàng, bây giờ vừa vặn tới kịp, thôi."

      Sau khi hướng Mễ Tuyết tiếng hẹn gặp lại, vợ chồng họ liền ân ái cùng rời , cũng quay đầu lại.

      " ta vừa rồi cái gì với ?" Xảo Xảo tò mò hỏi.

      Tả Thành Hạo cong lên khóe miệng.

      " có gì, ta chỉ là rất kinh ngạc bình phục."

      "Em thấy ánh mắt ta nhìn rất khát vọng, hơn nữa khóe mắt ta có nước mắt nha."

      " tính sao, ngoại trừ nước mắt bà xã có thể khiến mềm lòng, các khác liên quan chuyện của ."

      Xảo Xảo cười duyên, càng nhanh dựa sát vào .

      "Ai bảo ông xã rất đẹp trai, ngay cả tình nhân cũ cũng đều muốn ăn ."

      Tả Thành Hạo nhíu mày.

      "Đừng tới ta, giận đấy, em biết lòng chỉ có duy nhất mình em."

      Quan Xảo Xảo lè lưỡi, cái gì cũng , ở khuôn mặt hôn cái, giống như là giải thích, đúng là cố ý như vậy để ồn ào .

      tại hạnh phúc, trở thành bà xã họ Tả, làm cho cuộc đời này của uổng, đây chính là ân tình lớn nhất Thần tình báo ân cho .

      Bỗng nhiên, mắt Tả Thành Hạo sáng ngời, hề báo động trước thay đổi phương hướng, lôi kéo qua đường cái hướng phố đối diện.

      "A? A Hạo, muốn đâu?"

      " vừa nhìn thấy người bạn cũ."

      "Bạn cũ? Ai cơ?"

      Quan Xảo Xảo tò mò nhìn xung quanh tìm kiếm, muốn biết người bạn cũ trong miệng là vị nào?

      "Tiểu Hắc!"

      Khi Tả Thành Hạo kêu ra tiếng, cách đó xa con chó lai lông đen toàn thân đầu tiên là ngốc nhìn Tả Thành Hạo, chỉ chốc lát sau, lập tức hưng phấn hướng chạy tới, vui vẻ phe phẩy cái đuôi, đôi mắt đen chớp thập phần sáng ngời, còn lộ ra bộ dáng ngốc nghếch.

      "Ha ha! Tiểu Hắc, lâu gặp! Mày còn nhớ tao à!"

      "Gâu gâu ——"

      Tiểu Hắc kêu hai tiếng, giống như hưởng ứng , tùy ý sờ sờ đầu mình, thè đầu lưỡi, vẻ mặt rất vui vẻ.

      Quan Xảo Xảo bật cười, hóa ra bạn cũ mà A Hạo con chó đen, là.

      "Tiểu Hắc, đến đây , theo tao về nhà."

      "A? A Hạo, muốn dẫn con chó này về nhà à?"

      " muốn thu dưỡng nó, được , bà xã?"

      ôm tiểu Hắc, hoàn toàn chê nó bẩn, với , tiểu Hắc so với những con chó có huyết thống nổi danh cao quý gì đó còn trân quý hơn.

      "Đương nhiên là được, em ý kiến, thích tốt rồi, chỉ là em rất hiếu kì, cùng ‘ người bạn cũ ’ này như thế nào quen biết?"

      "Nó với em giống nhau, là duy nhất có thể thấy , lại làm bạn già giúp vượt qua những ngày đơn."

      "Á, ra là thế, nó là ——" Khoan ! Mắt đẹp trợn trừng, bừng tỉnh đại ngộ, khiếp sợ trừng mắt nhìn A Hạo.

      " nhớ ra rồi?"

      Tả Thành Hạo dùng chiêu bài tươi cười nở nụ cười sáng rực rỡ như ánh mặt trời, lại mang theo chút bướng bỉnh, hề trả lời rằng phải, nhưng tươi cười tuấn lãng này ra đáp án.

      "Trời ạ! nhớ lại khi nào?"

      Quan Xảo Xảo thét chói tai, hưng phấn ôm lấy ông xã, cũng quan tâm chú chó lưu lạc bẩn hay , tâm tình giờ phút này là hưng phấn, kinh hỉ vô cùng.

      "Chỉ mới nhớ lại thôi, cho em do muốn cho em kinh hỉ."

      " hư lắm! sớm cho người ta biết."

      " dáng vẻ hưng phấn đáng của em."

      Hai người họ quan tâm ánh mắt khác thường của người qua đường, hai người cùng con chó lưu lạc cứ như vậy ôm nhau, hướng bãi đỗ xe đến, sau này trong nhà có thêm thành viên mới tiểu Hắc, về sau tiểu Hắc chính là phần tử của gia tộc họ, cần phải lưu lạc nữa, đây cũng là cách báo ân với tiểu Hắc.

      Ven đường có bé hai mắt trong suốt nhanh nhạy, hưng phấn chỉ vào Tả Thành Hạo.

      "A, mẹ, là trai kia."

      " trai nào?"

      "Chính là lần đó ở StarBuck đó nhảy tới nhảy lui, mẹ xem, ấy còn ôm con chó."

      Ôn phu nhân nhìn theo phương hướng con Viên Viên chỉ, lúc này đây, nhìn thấy đối phương, đó là người đàn ông tuấn, ôm và mang theo con chó.

      Nếu nhìn thấy được đối phương, liền chứng tỏ phải quỷ.

      Ôn phu nhân nở nụ cười, sờ sờ đầu con .

      "Con nhìn lầm rồi, kia phải cái ở StarBuck."

      "Con nhìn lầm, ấy mà."

      "Được được được, là ấy, thôi, ba ba cùng em con đợi chúng ta, nào."

      Tiểu Viên Viên bị mẹ nắm, vừa vừa quay đầu lại, dọc theo đường ngừng lầm bầm.

      " ấy mà, là trai kia —— Nhưng lại có lão gia gia mỉm cười theo bọn họ, bên cạnh còn theo hai bà bà. . . . . ."

      Thanh xa, tiểu Viên Viên bị mẹ lôi kéo , hòa lẫn vào đám người, về phần trai Tả Thành Hạo kia, âu yếm ôm bà xã Xảo Xảo, mang theo bạn già tiểu Hắc của cùng tiến vào tầng hầm bãi đỗ xe.

      【 toàn bộ hoàn 】

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :