1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thần Tình Yêu Báo Ân - Mạc Nhan

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 4

      darkEdit: Minh Minh

      teal;Beta: Quảng Hằng



      Rống —— là bị tức chết!

      Thần tình ? Chưa thấy qua Thần tình xấu xa lại thích nhiều như vậy!

      ***

      Từ sau khi Tả Thành Hạo cho biết Lí Minh Thịnh thích , Quan Xảo Xảo liền tự chủ được bắt đầu chú ý Lí Minh Thịnh.

      Thời gian ở văn phòng, biết vì sao, chỉ cần thân ảnh Lí Minh Thịnh xuất , tự chủ mà khẩn trương, hai tay đánh máy tính, ánh mắt cũng nhìn chằm chằm máy tính, nhưng đầu óc cách nào chuyên tâm.

      nghĩ rằng Lí Minh Thịnh mấy ngày nay có hành động, tỷ như hẹn ăn cơm trưa, hoặc là sau khi tan làm hẹn , nhưng đợi ba ngày, cũng thấy có hành động gì, khiến khỏi hoài nghi, Lí Minh Thịnh thích sao? nhìn ra nha.

      Càng làm cho quan tâm chính là Thần tình , cũng biết mấy ngày nay vội cái gì, bỗng nhiên biến mất ba ngày.

      ta chạy tới chỗ nào rồi? Bình thường ở văn phòng rảnh rỗi, mấy ngày nay gặp "bóng ma", làm trong lòng rất phiền toái, rất quen.

      Cho dù đến, ít nhất cũng phải cho biết vội cái gì! Vô duyên vô cớ biến mất thấy, câu thông báo đều có, đáng giận.

      Sau khi ăn xong cơm trưa, buổi chiều tiếp tục vội vàng làm việc, Thần tình vẫn như cũ có xuất , làm cho nhịn được thầm.

      "Thần tình thối, rốt cuộc chạy tới nơi nào? Bình thường lẽo đẻo theo sau y như bóng ma, lầm bầm lầu bầu ngừng, lúc cần lại có. . . . . . Tức chết người mà . . . . ."

      Cả người nàng uể oải, có Thần tình , cả người liền cảm thấy thích hợp.

      Mới nghĩ như vậy, thanh quen thuộc ở phía truyền đến.

      " phát ngốc cái gì?"

      ngẩng đầu, phát Tả Thành Hạo đứng ở tấm ngăn phía trước bàn làm việc của cười nhìn .

      Vừa thấy đến gương mặt tuấn lãng lấp lánh ánh mặt trời mỉm cười kia, vừa mừng vừa kinh ngạc, tâm tình bỗng tốt lên, vốn muốn hét tên , nhưng đến bên miệng liền dừng lại, nỗi căm tức dâng lên, thu hồi tươi cười, phồng hai má tức giận nhìn , còn hừ tiếng.

      Tả Thành Hạo ngây người. "Làm sao vậy?"

      trả lời, vẫn hừ tiếng.

      Thân mình xuyên qua tấm ngăn, vào bên chỗ ngồi, tò mò quan sát "biến sắc mặt". gây nên chuyện gì?

      Xảo Xảo cố ý nhìn , cũng cười, cái giận này ràng hướng về phía .

      " giận tôi?"

      "Hừ."

      Rất thú vị, làm thế nào mà nhớ mình khi nào chọc tới ?

      "Có thể cho tôi biết tức giận cái gì ?"

      ". . . . . ."

      Đúng, giận, giận bây giờ mới xuất , nhưng lại có lý do muốn gọi người ta người ta phải chạy tới ngay cho nên được, nhưng chính là giận, giận ngay cả tiếng thông báo đều có liền biến mất ba ngày.

      Hé ra khuôn mặt tuấn tú ngăn trở máy tính màn hình, cố ý bày ra sắc mặt buồn cười nháy mắt với mấy cái, còn làm ra mặt quỷ khôi hài. ràng là hé ra gương mặt tuấn, lại thấy vẻ mặt Trư Bát Giới bày ra, làm cho vốn hạ quyết tâm cười, bây giờ lại cố gắng đình chỉ xúc động muốn cười.

      "Hắc, cười rồi."

      " có."

      dùng sức mím chặt môi, cho khóe miệng hướng lên .

      nhướng mày cao.

      "Miệng cười, nhưng lỗ mũi của cười."

      Hết chịu nổi!

      "Aaaaa —— đáng ghét!"

      thấp giọng mắng, vừa tức vừa buồn cười, hai tay còn hướng hươ loạn, đáng tiếc chỉ có thể đánh tới khí, may mắn, ở công ty, bàn làm việc cả mỗi cá nhân đều có dựng tấm ngăn cách , nếu , đồng nghiệp mà thấy như vậy, còn tưởng phát điên.

      lắc đầu, cố ý thở dài:

      "Thí chủ đạo hạnh rất cạn, còn phải tu hành năm trăm năm nữa."

      Tên đáng giận này, còn dasmc ười nhạo , nhưng cố tình lại thích cười, đừng duy trì vẻ mặt hung dữ, nghĩ muốn giận căn bản giận nổi.

      "Người khí, đều đánh đến , nếu là thực thể, tôi nhất định phải đem đánh trận cho hả."

      "Tốt, nếu có cơ hội, muốn đánh, tôi nhất định cho đánh."

      Quan Xảo Xảo tức giận trừng mắt , cho cùng, biết có khả năng, mới cố ý khoa trương như vậy, việc duy nhất có thể làm chính là bĩu môi, phồng má tức giận trừng , bộ dáng hung dữ kia những dọa người mà còn có tính uy hiếp, chỉ làm người ta cảm thấy đáng lại khả ái.

      " cho tôi biết giận cái gì, tôi mới có thể bù lại cho ."

      giọng khuyên bảo, vẻ mặt rất có thành ý, vốn nên lời, dưới hướng dẫn của , rốt cục cũng đem nội tâm bất mãn ra.

      " mấy ngày nay đâu? Vì sao bây giờ mới xuất ?"

      đầu tiên là sửng sốt, sau đó như chợt hiểu.

      Hóa ra giận chuyện này nha, còn tưởng rằng là chuyện gì. muốn nhếch môi cười , đúng lúc nhận thấy vẻ mặt quan tâm của , ý thức được thể cười, bằng thẹn quá thành giận, vì thế chuyển thành nghiêm trang.

      "Ta là Thần tình , bất cứ lúc nào cũng bị thủ trưởng kêu về xử lý vài chuyện, cho nên mấy ngày nay tới."

      Lời này đương nhiên vớ vẩn cho qua chuyện, thực tế, là bị cỗ sức mạnh kéo trở về, cảm giác được linh hồn mình càng ngày càng yếu, trong lòng bất an, nhưng biểu mặt.

      "Ô? Vậy sao, còn có thủ trưởng ư?"

      "Có chứ."

      "Thủ trưởng của cũng là Thần tình ?"

      "Ách. . . . . . đúng vậy."

      "Ông ta quản rất nhiều Thần tình đúng ?"

      "Thiên cơ thể tiết lộ."

      "Ây da ——" vẻ mặt oán thán.

      "Chuyện này cũng thể sao."

      "Thiên cơ chính là thiên cơ, nếu thủ trưởng phát tôi cho nhiều việc, đến lúc đó gọi tôi về, tôi cũng có cách tới tìm ."

      vừa nghe, lập tức khẩn trương sửa miệng:

      "Vậy đừng , tôi hỏi, tôi hỏi nữa."

      Nếu Thành Hạo bị kêu trở về, rất khó qua, bởi vì hy vọng rời .

      Tả Thành Hạo ra vẻ nghiêm túc.

      " biết là tốt rồi."

      Kỳ trong lòng vui vẻ, hóa ra do ở cạnh , để ý đến vậy, có người trông mong mình, cảm giác tốt.

      Sau khi nghe Tả Thành Hạo giải thích, biết Thần tình phải cố ý quan tâm , buồn bực nhiều ngày lập tức tan thành mây khói, lại hồi phục vui vẻ.

      biết vì sao, chỉ cần Tả Thành Hạo ở bên người, cũng rất an tâm.

      "Đúng rồi, tôi có việc muốn hỏi ."

      " ."

      " Lí Minh Thịnh thích tôi, có thể sai ?"

      "Vì sao đột nhiên hỏi như vậy?"

      "Bởi vì tôi hoàn toàn có cảm giác ta theo đuổi tôi nha, từ lần uống cà phê hôm đó đến quan tâm tôi, ta có tới tìm tôi chuyện, cũng cầu tôi cùng nhau ăn cơm, chút cũng giống dáng vẻ thích tôi."

      "Đó là đương nhiên, bởi vì ai biết cùng bạn trai chia tay."

      "Hửm?"

      ngẩn ngơ, đỉnh đầu giống như là đột nhiên mở ra, đột nhiên nhớ tới.

      "Đúng há, chuyện tôi cùng Lưu Tuấn chia tay, đích xác cho đồng nghiệp khác, nhưng mà . . . . . . là nguyên nhân này sao?"

      "Đương nhiên, tất cả mọi người đều nghĩ rằng cùng bạn trai sắp kết hôn, cho nên ai dám đánh tiếng với ."

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 4

      teal;']Edit: Minh Minh

      Beta: Quảng Hằng



      sớm biết nguyên nhân, bởi vì linh hồn mỗi ngày đều ở công ty Quan Xảo Xảo bay tới bay lui, người nào làm lăn lộn nhiệt tình, người nào tâm tư bất lương, các loại đường cùng tin tức bát quái biết toàn bộ.

      " đem tin tức thả ra , tin tưởng tôi, người muốn theo đuổi chỉ có ."

      hồ nghi nhìn Tả Thành Hạo.

      " hay giả đây?"

      " thử sao biết, sao tự tin?"

      "Tôi phải tự tin, mà là trong văn phòng, tôi cũng phải xinh đẹp nhất, rất nhiều nữ đồng nghiệp so với tôi đều mê người nha."

      "Cái đó chưa chắc, ánh mắt đàn ông giống phụ nữ, chỉ cần cho mọi người biết tại có bạn trai, người theo đuổi tới cửa."

      cũng phải suông chứ làm, người nào biết tồn tại trong văn phòng này, ít đồng nghiệp nam chưa kết hôn đều đối với Xảo Xảo rất có hảo cảm, là đàn ông, tất nhiên hiểu được Xảo Xảo đối với đàn ông có lực hấp dẫn ở nơi nào.

      Bề ngoài thanh tú động lòng người chính là trong những ưu điểm của Xảo Xảo, nhưng chân chính hấp dẫn người chính ở cá tính đáng dịu ngoan của . Tuy rằng cùng Xảo Xảo ở chung mới hơn gần tháng nhưng hai người mỗi ngày cùng chỗ, làm cho sâu cảm nhận được Xảo Xảo đáng cùng săn sóc, huống chi là những đồng nghiệp nam này.

      Cho dù ở thời kì thất tình khó qua nhất, cũng để tâm tình của mình gây phiền toái cho người khác, mặt vẫn mang theo mỉm cười. tốt, thà rằng để buồn khổ trong bụng cũng muốn tạo phiền phức cho những người khác, hơn nữa lại có thói quen hy sinh vì người khác.

      như vậy cũng làm cho động tâm, cùng Xảo Xảo sớm chiều ở chung, chỗ đáng mê người của , trong lòng hiểu , chỉ tiếc mình cùng vô duyên, trong mắt lên tia ảm đạm, nhưng rất nhanh che dấu lại.

      Chỉ cần có thể tìm được người đàn ông chân chính hiểu được hy sinh và đáp lại , liền cảm thấy mỹ mãn.

      ***

      Như Thần tình , sau khi Xảo Xảo đem chuyện mình cùng bạn trai chia tay cho đồng nghiệp nữ, tin tức bát quái luôn cần phải quảng cáo, lấy tốc độ lửa rừng cháy lan ra đồng cỏ mà truyền khắp công ty.

      Mới nửa ngày thời gian, toàn bộ đồng nghiệp công ty ở tất cả các ngành đều biết Quan Xảo Xảo giờ danh hoa vô chủ, bên cạnh có bạn trai.

      Những đồng nghiệp nam tốt với mọc rộ lên như măng mọc sau cơn mưa mùa xuân nam đồng nghiệp có hảo cảm với cũng có vài người, ngay cả quản Dương quang tiên sinh, Trần Kính Dương bên phòng nghiệp vụ với tỏ vẻ hảo cảm, còn lập tức áp dụng hành động đến hẹn .

      " ở đây có hai vé xem phim, vừa vặn Tiểu Triệu thể , ngày mai chúng ta cùng xem phim ."

      Trần Kính Dương mời làm cho thụ sủng nhược kinh, bởi vì hiểu được, công ty có rất nhiều nữ đồng nghiệp đều ái mộ Trần Kính Dương, lại cầm vé xem phim đến hẹn .

      xem ngày giờ đó, còn kịp trả lời, Trần Kính Dương lại tiếp:

      "Chúng ta tổng cộng có bốn người, Lâm San San cùng Ngô Đại Hùng cũng , lái xe, mọi người cùng , xem phim xong còn có thể ca hát."

      Bốn người? Nếu nhiều người cùng phải xấu hổ, khi muốn mở miệng đáp ứng, bên cạnh truyền đến câu ngăn lại.

      " thể ."

      ngây người, Tả Thành Hạo liền đứng bên cạnh Trần Kính Dương, tay chỉa chỉa ta.

      "Người này là loại độc hại quê nhà, ngàn vạn lần đừng đáp ứng."

      Quan Xảo Xảo thực kinh ngạc, chẳng qua cùng Tả Thành Hạo bồi dưỡng thành rất ăn ý, chỉ cần Tả Thành Hạo , liền trăm phần trăm tin tưởng.

      " xin lỗi, cám ơn ý tốt của , tôi ngày mai vừa vặn có việc."

      "Ách. . . . . . Như vậy à, sao, em rảnh ngày nào, chúng ta sửa thành ngày đó."

      ngây người, trong khoảng thời gian ngắn biết nên trả lời như thế nào.

      " đáp ứng cùng người khác xem bộ phim này, bạn cũng giúp lấy vé."

      Tả Thành Hạo rất nhanh giúp tìm lý do tốt, Quan Xảo Xảo lập tức chiếu theo lời với Trần Kính Dương.

      "Vậy rất tốt, mọi người cùng nhau xem ."

      Trần Kính Dương vẫn chưa từ bỏ ý định.

      " với ta, phải cùng Dương Quân xem."

      Tả Thành Hạo vừa xong, tiếp tục ra lần, cũng thần kỳ, Trần Kính Dương đầu tiên là vẻ mặt giật mình, sau đó cư nhiên rút lui có trật tự, tiếp tục thuyết phục hoặc quấn quít lấy .

      Đợi Trần Kính Dương rồi, tò mò hỏi Thần tình :

      "Dương Quân là ai thế?"

      "Nhân viên phục vụ tổng đài quảng cáo lầu dưới, là người tình của ta."

      Quan Xảo Xảo há hốc miệng kinh hoàng.

      " ta có bạn ?"

      "Đúng vậy."

      ngoài ý muốn, nhưng ngẫm lại thấy đúng:

      " ta có thể giống như hẹn bạn bè mà mời tôi xem phim, bởi vì ta hẹn mình tôi, còn có mặt hai người khác nha."

      "Đó là kỹ xảo, nhiều người mới phòng bị, đợi cho , rất nhanh phát hai người kia có việc thể tới, chỉ còn cùng amh ta."

      giương miệng, kinh ngạc nên lời, sau đó rốt cục hiểu được vì sao Trần Kính Dương là loại trà độc quê nhà, nhịn được căm giận mắng câu.

      "Tên khốn kiếp!"

      "Đúng vậy."

      "Có bạn còn tìm tôi, bình thường ở công ty lại biểu đàng hoàng như vậy, thể ngờ được lại ở sau lưng làm loại chuyện như thế này."

      "Dù sao ta ăn được , trong lòng biết là tốt rồi."

      "Nhưng tôi còn rất giận, vì sao tôi luôn hấp dẫn đàn ông lăng nhăng? Tức chết tôi rồi!"

      thể rống to, chỉ có thể dùng hơi giọng , đầy ngập tức giận làm cho nhịn được quơ hai đấm, sau khi có kinh nghiệm với Lưu Tuấn Sinh, bây giờ đối với đàn ông lăng nhăng đặc biệt chán ghét.

      " đừng vung tay loạn xạ như thế, nếu có người ngang qua, nhìn như vậy bị dọa đó."

      "Tôi nhịn được mà, rất tức mà, hừ, đối phó loại đàn ông lăng nhăng này, tôi mềm lòng nữa, nếu dám trêu chọc tôi, tuyệt đối xử đẹp ta, tuyệt đối tuyệt đối ——" cứng đờ. Thình lình ánh mắt vừa vặn đón nhận ánh mắt khác thường của Lí Minh Thịnh, đứng ở bên ngoài tấm ngăn, vẻ mặt kinh ngạc nhìn .

      Tả Thành Hạo xoa đầu, xem , đúng là ứng nghiệm.

      "Aha, ai—— tôi —— tôi vận động, cả ngày ngồi lâu lắm, động động gân cốt rất tốt cho thân thể."

      Quan Xảo Xảo vội làm bộ vận động, trong lòng lại rất muốn khóc thét, là mất mặt đến chết, khẳng định Lí Minh Thịnh cho rằng là quái thai mất rồi.

      Tả Thành Hạo nhíu mày:

      " lần này phản ứng rất nhanh."

      liếc mắt trừng Thần tình cái, lúc này phải thời điểm trêu chọc móc ngoáy , đáng giận.

      Lí Minh Thịnh nhìn hồi lâu, đột nhiên bật cười, khiến xấu hỏ đỏ ửng mặt, nụ cười kia tương đương cho , biết tìm lý do.

      Hại đứng bất động ở đằng kia, cũng biết nên đem tay đánh ở chỗ nào mới tốt.

      Được rồi, thừa nhận mình là quái thai!

      "Có cái gì buồn cười, tôi thích làm động tác quái lạ được sao?"

      nhíu mày, có ý tốt trừng mắt nhìn .

      " cảm thấy em đáng ."

      Hở?

      ngốc nhìn , nghĩ đến với lời này, đáng . . . . . . đáng ?

      "Hôm nay tan tầm có rảnh ?"

      "A. . . . . . Em . . . . . ."

      đột nhiên ý thức được, Lí Minh Thịnh hành động, chủ động đến hẹn , nhịn được nhìn về phía Tả Thành Hạo.

      Tả Thành Hạo hướng gật đầu, lộ ra mỉm cười cổ vũ, nếu như thế, lý do cự tuyệt, Lí Minh Thịnh là người Thần tình tán thành, mà , kỳ với Lí Minh Thịnh cũng có hảo cảm.

      thẹn thùng gật đầu.

      "Có."

      "Cùng nhau ăn cơm được ? biết có nhà hàng rất ngon, muốn mời em cùng nếm thử chút."

      lại lén nhìn hướng Tả Thành Hạo.

      " thôi, chàng này tồi, là người rất chính trực."

      Có Tả Thành Hạo cổ vũ, cuối cùng cũng gật đầu, thẹn thùng trả lời ——

      "Vâng."

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 5

      ']Edit: Minh Minh

      Beta: Quảng Hằng



      Tiết thanh minh tảo mộ, vừa vặn gặp liên tục ngày nghỉ.

      Quan Xảo Xảo cũng ngoại lệ, mang theo hành lý đơn giản từ căn nhà trọ thuê chạy về nhà, vì tảo mộ, giúp đỡ ba mẹ chuẩn bị cho tổ tiên cống phẩm cùng hoa tươi.

      Sáng sớm rời giường, Quan Xảo Xảo liền vội vàng ngừng, là con tốt của ba mẹ, phía dưới có cậu em trai cùng em , cậu trai học đại học năm tư, năm nay tốt nghiệp, em gá học năm thứ ba, là chị cả trong nhà.

      vội vàng hỗ trợ chọn mua giấy vàng cùng tế phẩm, đồng thời dặn dò em trai cùng em .

      "Em , em phụ trách đem giấy tiền vàng bạccùng hoa sen đặt tới gói to, em trai, đem hoa quả, bánh bích quy cùng đồ uống đặt lên xe."

      "Ai, năm nay tảo mộ lại phải chợ."

      "Vì sao hàng năm tảo mộ đều phải vội như vậy nha!"

      Cậu nhóc cùng nhóc học đại học ai ai kêu, ở Quan gia, tảo mộ là đại , so năm mới còn vội hơn, bởi vì Quan gia thân thích nhiều, cho nên mộ tổ tiên cũng nhiều.

      "Có thời gian ai ai kêu, bằng làm nhiều việc."

      Quan Xảo Xảo tức giận thúc giục hai đứa em.

      Quan ba ba từ bên ngoài vào phòng, hỏi:

      "Mẹ con đâu?"

      "Mẹ vội trong phòng bếp."

      "Ba —— Năm nay phải tảo mấy mộ nhỉ?" Cậu em hỏi.

      "Ba cũng ràng lắm, chuyện này phải hỏi mẹ con."

      Lúc này Quan mama từ phòng bếp tới.

      "Chuẩn bị tốt chưa? Ơ? Mấy thứ này sao vẫn chưa mang lên xe?"

      "Vợ à, chúng ta hôm nay phải tảo mấy mộ?"

      "Năm."

      "A —— nhiều như vậy sao?"

      "Năm nay có thêm mộ ông chú, còn có mộ ông tổ nội đến phiên chúng ta tảo, chẳng qua các bác, chú với thím khác cũng đến cùng chúng ta hội hợp, thời gian còn sớm, nhanh lên."

      Khi Quan mama thét tiếng ra lệnh, cậu nhóc nhóc vốn bất động cũng chỉ nhanh chóng đem cống phẩm bắt đầu đặt lên xe.

      "Lạ nha, nhà phải tảo nhiều mộ như vậy?"

      Tả Thành Hạo ngồi sô pha, thú vị nhìn người nhà họ Quan bận rộn tới lui.

      Quan Xảo Xảo bên sửa sang lại hương dây cùng hoa tươi, bên giọng : "Vốn chỉ cần tảo ba, năm trước ông chú qua đời, ngoài ra, mà ông tổ nội là mọi người thay phiên tảo, năm nay vừa vặn đến phiên nhà chúng tôi."

      "Thân thích nhà thích cũng nhiều ."

      "Đúng vậy, có biện pháp."

      nhún nhún vai, cầm lấy hoa tươi cùng cùng giấy tiền vàng bạc đem đến xe, Tả Thành Hạo tiếp tục theo .

      "Em trai ."

      "Sao? ư?"

      "Tôi nhìn thấy."

      Quan Xảo Xảo bừng tỉnh đại ngộ:

      "Khó trách nha, nó trước kia làm việc cần người ba thúc giục bốn thỉnh như vậy, lần này trở về lại luôn lầm bầm lầu bầu, lúc trước còn chương trình học nặng nề, có thời gian trở về, hóa ra là vội vàng chuyện đương nha."

      Vừa vặn cậu em từ bên ngoài vào phòng, nhìn thấy chị cả, lại nén giận than thở:

      "Chị, cũng thể xin nghỉ với tổ tiên sao?"

      Quan Xảo Xảo trưng ra gương mặt chị cả, hừ :

      "Xin cái gì mà xin, xin để đương sao? Tổ tiên chỉ có lúc này rảnh, có gan tự em theo tổ tiên ."

      để ý tới vẻ mặt kinh ngạc của cậu em, tiếp tục ra ngoài, mà em ở ngoài cửa nghe thế cũng trưng vẻ mặt kinh ngạc.

      "A? ba, có bạn mới?"

      "Này —— này ——"

      "Mẹ! có bạn mới."

      "Ê —— giọng cái ——"

      xong, vốn dĩ muốn giấu diếm, giờ tốt rồi, về sau trở về nhà cũng có lý do tốt, kỳ quái, chị cả làm sao mà biết?

      Sau khi đem đồ vật này nọ toàn đặt lên phía sau thùng xe, người nhà họ Quan lái xe.

      "Chạy thẳng về hướng nghĩa địa công cộng, chợ tế tổ.”

      Tả Thành Hạo đương nhiên cũng là trong những hành khách, vui vẻ nhìn đứa em của Quan Xảo Xảo ở xe cãi nhau ầm ĩ. Chuyện cậu nhóc quen bạn mới bị cả nhà tra hỏi, Quan mama thoạt nhìn là người mẹ tốt, Quan ba ba lại là ông ba phải, luôn yên lặng lái xe, dọc theo đường đều là Quan mama chỉ huy tác chiến.

      cảm thấy Xảo Xảo có gia đình tốt, gia đình như vậy làm cho rất hâm mộ, cậu em khôi hài, em lại bướng bỉnh, về phần thân là chị cả Quan Xảo Xảo, có phong phạm hiền thê lương mẫu của Quan mama cùng tư thế thu xếp mọi việc lớn trong nhà.

      xe yên lặng hưởng thụ náo nhiệt này, có đôi khi Quan Xảo Xảo quay đầu nhìn lén cười, biết Xảo Xảo sợ cảm thấy vắng vẻ, cho nên luôn mượn cớ quay đầu, muốn cho biết cũng hề xem , hiểu được, Xảo Xảo có lẽ cảm giác được tịch, cho dù che dấu rất khá, nhưng vẫn bị phát .

      Tuy rằng bình thường luôn cười ngốc, nhưng có đôi khi biểu ra thông minh của .

      Sau khi Xảo Xảo cùng Lí Minh Thịnh quen nhau, cũng yên tâm hơn, bởi vì biết, Lí Minh Thịnh là người đàn ông thành lại chính trực, rất có trách nhiệm, điểm này khiến trấn an, nhưng ngẫu nhiên cũng làm cho có cảm giác mất mác.

      Xảo Xảo cùng em trai em đùa giỡn, so với trước kia, có tinh thần hơn, là do đương tạo cho sức sống, con luôn đẹp nhất khi .

      Nhìn nét mặt nhìn nghiêng của , linh quang người rất ấm áp, thu vào đuổi dần thâm thúy nơi đáy mắt của , bàn tay lặng lẽ vươn, vuốt ve đầu tóc dài mềm mại của .

      Ơ?

      Quan Xảo Xảo quay đầu lại, Tả Thành Hạo nhìn ngoài cửa sổ xe, dường như ý thức được ánh mắt của , cũng quay đầu nhìn .

      "Làm sao vậy?"

      lắc đầu, phun thè lưỡi, tỏ vẻ có việc gì, rồi thu hồi tầm mắt, nghĩ thầm rằng chính mình suy nghĩ nhiều quá, vừa rồi còn cảm thấy có người sờ tóc .

      "Đúng rồi, hôm nay bác hai cũng tới, lần này tế tổ phải thuận muốn ghé mộ ông tổ để cầu xin chuyện."

      Quan ba ba , lời vừa ra khỏi miệng, lập tức có tiếng vọng lên.

      "Á! vậy chăng? Ba, muốn cầu xin chuyện gì?"

      Tả Thành Hạo cũng bị hấp dẫn chú ý, cũng rất hiếu kì.

      "Người nhà họ Quan chúng ta khẩu phần đông, mọi người phân tán ở khắp nơi, mỗi lần tảo mộ đều phải tranh thủ thời gian, muốn làm khu nghĩa trang riêng dành cho gia tộc, đem mộ phần của tổ tiên phân tán ở các nơi về cùng nơi, như vậy về sau phải họp lại tảo mộ."

      "Đúng đó —— nên sớm làm vậy, con tán thành!"

      Hai đứa em hưng phấn giơ cao hai tay, Quan Xảo Xảo cùng mẹ cũng vui vẻ gật đầu.

      "Nếu là thế này tốt quá, ba, có mộ phần của gia tộc, cũng tương đối dễ quản lý, về sau mọi người thay phiên tảo mộ, đại khái mười năm mới đổi lần."

      Quan ba ba cười cười.

      "Ba cũng biết như vậy rất tốt, nghe bác trai cùng bác , còn có cậu ba cùng thím ba hướng hai bà tổ nội trịch 筊 qua, đều được thiên mộ thánh 筊 đồng ý, lần này chỉ cần hướng ông tổ trịch 筊, hy vọng ông đáp ứng."

      Tả Thành Hạo nghe xong khỏi sửng sốt, nghiêng người qua ... đến tò mò hỏi :

      "Hai bà tổ nội?"

      "Ông tổ nội có vợ cả với vợ , cho nên tôi cũng có hai bà tổ nội."

      "Chị, chị chuyện với ai?"

      "Tui thích lầm bầm lầu bầu, được sao? Đừng động tui."

      Tả Thành Hạo rất ngoài ý muốn.

      "Ông tổ có diễm phúc."

      "Ông tổ nội có diễm phúc, lại khiến con cháu chợ tảo mộ đến mệt."

      đột nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn chằm chằm Tả Thành Hạo, mà Tả Thành Hạo cũng kỳ quái vì sao đột nhiên nhìn chằm chằm vào .

      "Lại làm sao vậy?"

      Quan Xảo Xảo thấy hai đứa em cùng ba mẹ hưng phấn thảo luận về họp lại của mộ phần gia tộc, rảnh chú ý tới , vì thế lén giọng hỏi Tả Thành Hạo.

      "Nếu khi trịch 筊, ông tổ nội tôi xuất , có thể thấy được ông ấy ?"

      nghĩ nghĩ. "Chắc là có thể."

      Lúc này đáp làm cho hưng phấn cả lên: "Nếu gặp được ông tổ tôi, nhớ cho tôi biết tiếng."

      "Được."

      Quan Xảo Xảo nghe xong vui vẻ, nếu phải xe còn có người nhà, nhất định vui vẻ mà vỗ tay.

      Kinh nghiệm này rất kỳ diệu, có Thần tình bên người , chừng có thể nhân cơ hội này cùng ông tổ nội làm nũng chút.

      ***

      Con cháu nhà họ Quan đứng ở trước mộ bia ông tổ nội, đứa con cả của ông tổ đứng ở đằng trước, phía sau tất cả con cháu gia tộc sắp xếp, cung kính đến trịch 筊 xin chỉ thị ông tổ, dù sao chuyển mộ phần là đại , ông nội nhất định phải hỏi nguwoif cha quá cố của mình.

      Con cháu thế hệ sau cung kính đứng trước mộ ông tổ, nghe ông nội lẩm bẩm với ông tổ, cầm 筊 ở hương dây thượng tha ba lượt, sau đó vứt mặt đất.

      筊.

      Ngay cả trịch ba lượt, đều là 筊, nghĩa là đồng ý.

      "Ba, chúng con nhất định xây mộ viên của gia tộc xinh đẹp, tìm phong thuỷ tốt, hơn nữa, con cháu cần chạy ngược chạy xuôi, cũng phải thay phiên, hàng năm đều có thể tụ tập ở chỗ, cho ba có thể nhìn thấy con cháu đầy đàn, mẹ cũng có thể cùng ba, vô cùng náo nhiệt, ưu đãi rất nhiều ——"


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 5

      darkorange;']Edit: Minh Minh

      darkBeta: Quảng Hằng



      Ông nội cố gắng thuyết phục ba ba qua đời, hy vọng ông thay đổi chủ ý nguyện ý cho di chuyển mộ, thành lập cái mộ viên gia tộc.

      Nhưng mà. . . . . . 筊, lại là 筊, qua nửa giờ, vẫn là 筊, liền như vậy tuyệt, đừng thánh 筊 , ngay cả lần cười 筊 cũng cấp, làm cho mọi người sầu mi khổ kiểm, hơn nữa họp lại để tảo mộ rất mệt .

      (Những từ tiếng Trung mình tra ra, chung mình nghĩ những từ đó như xin xăm, que cười là được cho phép, quả cho, ko rành về vấn đề này tạm hiểu thế nhé.)

      Tả Thành Hạo đứng ở bên, nhìn lão gia gia bên cạnh, trừ bỏ , ai thấy được lão gia gia. Ông là chủ nhân mộ bia, cũng chính là ông tổ nội của Xảo Xảo, ông có mái đầu bạc, chòm râu bạc dài, mày rậm màu trắng, đôi mắt có thần sáng ngời, thấp hơn cái đầu, nhưng thân mình thập phần cường tráng, hai tay hoành ở trước ngực, hé ra gương mặt nghiêm túc, duy trì vẻ mặt tác chiến.

      Mọi người kiên quyết bao lâu, ông liền kiên quyết bấy lâu, mọi người tiếp tục chống đỡ, ông cũng tiếp tục chống đỡ.

      "Lão gia gia, ngài đồng ý ." Tả Thành Hạo khuyên nhủ.

      "Chàng trai trẻ, cậu hiểu, chuyện gì đều có thể thương lượng, duy chỉ có chuyện này thể cho, nếu cho liền vĩnh viễn có ngày yên tĩnh."

      "Vợ do ngài cưới, khi sống ngủ cùng nhau, sau khi chết vì sao ngủ cùng nhau?"

      "Vấn đề ngay tại điểm này, lúc sống có biện pháp, vất vả sau khi chết mới có thể thanh tĩnh. Chàng trai trẻ, đừng tưởng rằng có hai vợ là hạnh phúc, đó là bắt đầu của ác mộng. Lúc còn sống, hai bà vợ mỗi ngày vì chuyện lông gà vỏ tỏi mà so đo, ngại này công bình, ngại kia bất công, chỉ cần giải quyết việc các phân tranh, ta gần như mất nửa cái mạng, may mắn mộ ba người ở cùng cái huyệt, bằng ta ngay cả sau khi chết cũng được bình an."

      Tả Thành Hạo nhìn vẻ mặt kiên quyết của lão gia gia, đành phải quay đầu, nhìn vẻ mặt sốt ruột của Quan Xảo Xảo.

      "Thế nào?"

      "Bởi vì chuyện này —— cho nên như vậy —— cho nên ông tổ nội ‘ chết ’ cũng đáp ứng."

      Quan Xảo Xảo ngây người, thể ngờ được nguyên nhân ông tổ nội chịu đáp ứng là do ngại hai bà tổ làm tai ông thể thanh tĩnh. Vì thế cảm thấy dở khóc dở cười, nếu có thể, rất muốn cầu ông tổ nội, nhưng nhìn thấy ông, cũng nghe đến ông, chỉ có thể nhờ Tả Thành Hạo thuật lại lời ông tổ nội.

      " là Thần tình , ngẫm lại biện pháp ."

      " chưa từng nghe qua thanh quan cũng khó lòng giải quyết việc nhà sao, huống chi việc nhà của ở trong phạm vi quản hạt của tôi."

      Nghe vậy, Quan Xảo Xảo muốn thêm cái gì nữa, tới bên miệng lại nghẹn nuốt trở lại, chỉ có thể ở bên lo lắng suông.

      "Cậu là Thần tình ?"

      Tả Thành Hạo ngẩn ngơ, quay đầu lại, vừa vặn đón nhận vẻ mặt nghi ngờ của lão gia gia, nhịn được xấu hổ.

      Đôi mắt lão gia gia sáng quắc.

      "Chàng trai trẻ, cậu đơn giản, dám dối xưng mình là Thần tình đến trêu cợt cháu của ta, so với ta cao tay hơn bậc, thể ngờ được làm quỷ, còn có thể dùng chiêu này tán , có sáng ý."

      ", ngài hiểu lầm rồi, con. . . . . ."

      "Ta thấy cậu rất thuận mắt, cháu này của ta xinh đẹp lại nhu thuận, đáng tiếc người ma khác biệt, bằng ta muốn đem nó gả cho cậu, cậu thích cháu ta, đúng ?"

      "Con. . . . . ."

      "Cậu cần dối ta, ta có thể nhìn ra, cậu rất thích cháu này của ta, tồi, cậu rất có ánh mắt —— phiền chết, bọn họ rốt cuộc muốn ném 筊 bao nhiêu lần nữa đây, đáp ứng chính là đáp ứng!"

      Lão gia gia tiếp tục chống đối đến cùng, Tả Thành Hạo chỉ có thể cười khổ, Quan Xảo Xảo cũng muốn khóc, sang năm tảo mộ lại phải tiếp tục chạy đôn chạy đáo để tảo mộ mệt nhọc.

      ***

      "Oa —— tôi muộn mất ——"

      "Ai bảo nằm lại giường."

      "Đều tại , tại sao gọi tôi rời giường!"

      "Đầu năm nay, Thần tình của lại phải gọi rời giường, xem tôi là đồng hồ báo thức à?"

      Nhìn thấy Quan Xảo Xảo ở trong phòng chạy lăng xăng như bị lửa thiêu mông, bên tìm quần áo, bên chải đầu, đem chính mình trở thành ba đầu sáu tay.

      "Đừng khẩn trương, Lí Minh Thịnh chờ ."

      "Đến muộn luôn rất ngượng nha, hơn nữa, tôi bây giờ mới rời giường, ấy chờ ít nhất cũng hơn nửa tiếng."

      vọt tới phòng tắm, rửa mặt xong, lại vội vàng tới.

      "Nếu đàn ông thương phụ nữ, để ý việc chờ hơn nửa tiếng."

      Tả Thành Hạo lắc đầu, bé con này chính là thích khẩn trương, đương cũng nhiều lần, mà mỗi lần căng thẳng, liền dễ dàng gặp chuyện may.

      Mới nghĩ, quả nhiên nhìn thấy cẩn thận vấp phải dây điện máy hút bụi.

      "Oa ——" Quan Xảo Xảo kinh hô tiếng, ngay khi nghĩ ngã sấp xuống phía trước, bỗng nhiên cảm thấy có sức mạnh đỡ lấy mình.

      cúi đầu thấy thân thể của mình bị cánh tay giữ lại, là Tả Thành Hạo, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên , vừa vặn nhìn thấy mặt .

      "A? có thể chạm vào tôi được?"

      "Tôi chỉ có thể miễn cưỡng dùng ý chí đụng tới , nhưng duy trì lâu."

      cân bằng lại, tò mò muốn sờ sờ , lại thất vọng phát chỉ có thể xuyên qua thân mình . Về phần Tả Thành Hạo, khi lấy cánh tay giữ lại, cảm giác giống như có dòng nước ấm vòng quanh thân thể của .

      "Tôi muốn chạm vào ."

      nhịn được thốt ra.

      Tả Thành Hạo ngây người, trong mắt tình nhiệt lên, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình thường.

      " tò mò muốn chạm vào tôi?"

      "Đúng vậy, nếu là người tốt rồi."

      " tại tốt sao?"

      " tiện nha, ở nơi công cộng thể chuyện phiếm, còn phải làm bộ nghe di động, nếu có thể ôm lấy tay cùng ăn cơm, xem phim hay dạo phố tốt."

      Khi những lời này, cũng chỉ nghĩ đơn thuần, bởi vì hai người mỗi ngày ở chung, Tả Thành Hạo đem thành bạn thân, hai người thường xuyên thức đêm chuyện phiếm, chỗ nào chuyện, chỉ cần có Thành Hạo ở, rất vui vẻ, tránh được hy vọng có thể cả đời có được người bạn này, nhưng là Thần tình , có ngày rời . chính là có cảm giác này.

      Nếu biến mất, căn bản tìm thấy , cho nên mới khát vọng là thực thể, có thể mò hay tìm được.

      Nhưng biết, khi nghe được những lời này của , trong lòng cỡ nào nóng cháy, cũng phải thần, mà là người phàm, cũng khát vọng có thể chạm vào , ôm cái, cảm giác nhiệt độ cơ thể cùng sức nặng của , nhưng cái gì đều thể cho , chỉ có thể ở bên người , làm thủ hộ của .

      Nhìn thấy nằm trong ôm ấp của người đàn ông khác, trong lòng cỡ nào tiếc nuối cùng sầu não, nhưng khống chế được tình trong nội tâm với càng ngày càng tăng.

      Đệ 5 chương (2)

      "Xảo Xảo, tôi. . . . . ."

      "A, nguy rồi, Lí Minh Thịnh còn chờ tôi, thiếu chút nữa quên."

      đột nhiên nghĩ đến, lại vội vội vàng vàng hướng phòng ngủ, mở ra tủ quần áo tìm quần áo mặc.

      Tủ đầy quần áo, nhất thời biết nên tuyển bộ nào mới tốt, Thành Hạo luôn luôn rất có thẩm mỹ, vội trưng cầu ý kiến của .

      " cảm thấy tôi mặc bộ nào tốt nhất?"

      bên trở mình, bên lớn tiếng hỏi , nhưng phía sau lại người đáp, khiến kỳ quái quay đầu lại, thấy Tả Thành Hạo theo vào, vì thế vội vàng chạy ra phòng ngủ tìm .

      "Thành Hạo?"

      Người đâu? Như thế nào thấy?

      kêu vài tiếng, vẫn thấy , mới biết biến mất.

      Làm cái gì thế? Sao biến mất cũng thông báo?

      Bất đắc dĩ, lại chạy về phòng ngủ, tùy tiện chọn bộ, trong lòng thầm Tả Thành Hạo nghĩa khí, dám ở phía sau biến mất.

      cùng Lí Minh Thịnh chính thức quen nhau nửa tháng, như lời Tả Thành Hạo, Lí Minh Thịnh là đối tượng tốt.

      công tác rất nghiêm túc, làm việc có nề nếp, với người luôn giữ chữ tín, mọi người đều đánh giá tốt bụng, hút thuốc lá uống rượu, cũng có thói quen xấu nào, tính tình cũng tốt, hơn nữa, làm cho đợi gần giờ, nhưng hoàn toàn nhìn ra vẻ mặt mất bình tĩnh của .

      " xin lỗi, em đến muộn."

      Quan Xảo Xảo vội vàng chạy xuống lầu, Lí Minh Thịnh ngồi trong xe có rèm che chờ , bởi vì ngủ muộn, hơn nữa còn phải rửa mặt, trang điểm, chọn quần áo nên mất ít thời gian.

      "Em ràng chỉnh đồng hồ báo thức, kết quả kêu, nên em mới có thể đến trễ như vậy, xin lỗi ."

      nhìn , khóe miệng mỉm cười.

      " sao, từ từ cũng tới."

      Lí Minh Thịnh ở xe chờ, điều này khiến thực băn khoăn, cho nên từ khi rời giường đến giờ, vẫn vội vội vàng vàng, cũng có chút khẩn trương.

      có thói quen chờ người khác, cũng biết xấu hổ để cho người khác chờ, Lí Minh Thịnh trách , càng khiến cảm thấy tốt.

      Thực đáng giận, Thần tình Tả Thành Hạo cũng biết đâu, lại ngại khi hẹn hò cho theo, biết người này lại vội cái gì chứ.

      Bởi vì có chút khẩn trương, hơn nữa, vừa rồi chạy tới, bây giờ còn có chút hổn hển, ngồi nghiêm chỉnh ở chỗ người lái.

      "Xong, lái xe ."

      trưng bộ dáng chuẩn bị tốt để hẹn hò.

      A?

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Đột nhiên phát Lí Minh Thịnh nghiêng nguwoif tới gần, gương mặt nhã nhặn đến gần , làm cho ngây dại.

      tình phát sinh bất chợt, còn chưa chuẩn bị tâm lý, sau nửa tháng quen biết, vẫn bảo trì quân tử, cuối cùng cũng áp dụng hành động hôn ?

      khỏi ngừng thở, vì chuyện sắp phát sinh mà càng thêm buộc chặt, khuôn mặt cũng sắp đỏ hồng.

      Oa —— phải hôn —— Thần tình , làm sao bây giờ nha? chết nơi nào rồi!

      cái dây đeo an toàn kéo ngang người , cạch tiếng, khóa lại dây an toàn, khiến khỏi ngẩn ngơ, chỉ thấy Lí Minh Thịnh sau khi giúp mang dây an toàn, liền ngồi lại vị trí của mình, khởi động xe, nhấn ga, xuất phát.

      Chuyện gì cũng chưa phát sinh, tới gần , căn bản phải hôn , chỉ là giúp đeo dây an toàn thôi.

      Quan Xảo Xảo choáng váng, ngơ ngác ngồi, nhạy bén ngắm hướng Lí Minh Thịnh, chỉ chuyên tâm lái xe, hóa ra là suy nghĩ nhiều quá.

      Kỳ quái chính là, cư nhiên có loại cảm giác nhàng thở ra, cũng quá thất vọng.

      Ngày nghỉ hẹn hò, Lí Minh Thịnh săn sóc thực dịu dàng, ăn cơm, trưng cầu ý kiến của ; muốn đâu, cũng hỏi ý ; khi xuống xe, giúp mở cửa xe; khi lại, nắm tay ; khi vào cửa, cũng trước vì mở cửa, lễ phép ưu tiêncho phái nữ.

      Khi hai người ở chung, đại bộ phận là chuyện, luôn mỉm cười lắng nghe, đương nhiên cũng đáp khi hỏi, giấu diếm việc gì, giống bạn trai trước Lưu Tuấn Sinh, luôn ổn định, làm cho khổ sở chờ đợi.

      Lí Minh Thịnh khiến người ta an tâm, bất cứ lúc nào cũng nghiêm túc quy cũ, ông bà từng , tìm chồng phải tìm người tin cậy, chung quy chính là loại cảm giác này.

      cần cảm giáckiên định, cũng hứa hẹn , lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết để quen , chứng tỏ đối với tình cảm này là , phải đùa giỡn.

      Cùng chỗ, cần đoán, bất an, Lí Minh Thịnh là người tốt, cũng là đối tượng tốt, khó trách ít đồng nữ trong công ty rất có hảo cảm với , nhưng chưa từng đồn qua cùng nữ đồng nghiệp nào có gì mờ ám, chứng tỏ hành vi của thực kiểm điểm, bởi vậy mới có thể được thủ trưởng coi trọng.

      Lí Minh Thịnh chọn thể chọn, tuy rằng mới quen nhau nửa tháng, nhưng khiến người ta cảm thấy đối tượng tốt để kết hôn, vậy mà vì sao cảm thấy thỏa mãn? Cảm giác giống như thiếu cái gì đó.

      Thành Hạo tại sao lại đột nhiên biến mất? Là vì biết hẹn hò nên mới muốn quấy rầy sao?

      Thần tình ở đây, hại vẫn quan tâm .

      "Em có tâm ?"

      Câu hỏi của Lí Minh Thịnh, làm cho đột nhiên lấy lại tinh thần.
      "A? Cái gì? có nha."

      "Em hôm nay giống như yên lòng."

      "Có sao? đâu, em có lúc mơ mộng chút, đây là thói quen xấu của em, đừng để ý." chính mình phải chuyên tâm, bọn họ tại ngồi ở nhà hàng dùng cơm, nên phân tâm.

      Lí Minh Thịnh lẳng lặng nhìn , lộ ra nụcười áy náy. " xin lỗi, ở cùng với rất nhàm chán."

      "A, đừng vậy, em thực áy náy." vực dậy tinh thần tìm đề tài tán gẫu, hy vọng có thể đem khí trở nên thân thiện chút, mới làm cho Lí Minh Thịnh cảm thấy áy náy.
      Chẳng qua, phải gì đây?

      Lúc này, Thành Hạo ở đây tốt rồi, nhất định xuất rất nhiều chủ ý, có ở đây, cái gì cũng sợ.

      Ô ô ô ——Thần tình của nha! Rốt cuộc chạy tới nơi nào?

      ***

      ngồi bên giường nhìn gương mặt ngủ đáng , ngủ ngoan, tính đánh thức , bởi vì chỉ có thế này, mới có thể hề cố kỵ ngắm .

      Ngón tay dọc theo đường cong gương mặt, dịu dàng mơn trớn, thực hi vọng có thể chạm đến khuôn mặt này, ngửi hương vị của , cảm thụ da thịt mềm mại của , ôm mỗi sáng sớm tỉnh lại, đó là việc hạnh phúc cỡ nào.

      cảm giác được mình bị sức mạnh lôi kéo, càng ngày càng thể khống chế mình, có dự cảm, thời gian ở lại bên người nhiều lắm .

      Hồi tưởng mấy ngày nay từng chút từng đoạn thời gian cùng ở chung, thời gian mặc dù lâu, lại cảm giác hai người phảng phất đời trước gặp nhau, chưa từng vui vẻ như vậy, cũng chưa từng thoải máinhư thế, tựa như ốc đảo mà gặp được khi giữa sa mạc, làm dịu tâm linh tịch mịch của .

      May mắn, có thể an tâm ra , ít nhất có thể yên tâm đem giao cho người đàn ông đáng tin cậy, vì là vướng bận duy nhất của , chỉ cần hạnh phúc, có thể buông tay.

      Kỳ , cũng phải Thần tình , lừa , sở dĩ ở bên người , là vì rất tịch mịch, hơn nữa chỉ có nhìn thấy .

      muốn dọa đến , mới bịa cái cớ, là Thần tình báo ân, chỉ cần ở bên người , cùng trò chuyện, vì linh hồn trong khoảng gian tĩnh mịch này, rất đơn.

      tự đáy lòng cảm tạ vận mệnh cho gặp gỡ Xảo Xảo, nhưng cũng hận vận mệnh khiến thể rời , linh hồn càng ngày càng yếu, rất nhanh phải rời khỏi, mỗi khi nghĩ như thế, khỏi đau lòng, trong lòng luyến tiếc Xảo Xảo.

      Người giường rên rỉ, Quan Xảo Xảo mở nửa con mắt buồn ngủ còn nhập nhèm, gương mặt ngủ đáng như trước, thấy ở bên giường chút kinh hoảng, mà là nở nụ cười chào buổi sáng.

      "Chào buổi sáng, Thần tình ."

      "Chào buổi sáng."

      Quan Xảo Xảo ưỡn cong người, đột nhiên nhớ tới ngày hôm qua lời từ giả, nhịn được nén giận.

      " nha, ngày hôm qua cũng thông báo mà , gần đây đều quay về như vậy, đột nhiên biến mất, rốt cuộc vội cái gì?"
      Kỳ cũng cần biết đáp án, bởi vì Thành Hạo luôn trả lời bốn chữ "Thiên cơ thể lộ", chỉ muốn oán giận chút, ngẫu nhiên cũng đổi lầm bầm lầu bầu với .

      "Hôm qua hẹn hò có vui ?"

      gật đầu.
      "Vui lắm, có Thần tình giúp, tình thuận thuận lợi lợi, cũng là tinh mắt, Minh Thịnh là người đàn ông tốt, dịu dàng săn sóc."

      "Vậy là tốt rồi, có ta chăm sóc , tôi an tâm."

      vốn lườ biếng ôm chăn bông, tựa vàobên giường hưởng thụ cùng câu có câu đấu võ mồm, nhưng sau khi nghe Thành Hạo những lời này, cả người đột nhiên giống như hồi quang phản chiếu, vốn suy nghĩ mơ hồ cũng trở nên thanh tỉnh .
      "Sao tôi cảm giác khẩu khí của giống như phải rời khỏi đây vậy?"

      nhàng gật đầu, chỉnh ngay thái độ khôi hài lúc trước, trở nên nghiêm túc.
      "Tôi có thể phải rời khỏi."

      "A? Nhưng vừa mới đến mà."

      "Ý của tôi là, tôi có thể đến tìm ."

      Quan Xảo Xảo ngây người, hồi lâu sau, cứ ngốc ngốc như vậy nhìn ra lời, như là còn tiêu hóa ý tứ trong lời của .

      " ?"

      "Ừm."

      " đến tìm tôi nữa?"

      "Ừ."

      "Cho nên tôi còn gặp lại ?"

      trong mắt khó nén sầu não, nhàng gật đầu.

      Ngay sau đó, hốc mắtcủa đỏ, hai giọt nước mắttrong suốt cứ như vậy hề báo động trước rơi xuống khuôn mặt, làm cho giật mình.

      từng nghĩ tới ngàynhư vậy, chỉ là khi nó phát sinh, vẫn thể chấp nhận.

      Thần tình phải rời khỏi, biết vì sao, lòng của đau quá, khổ sở ra lời.

      "Xảo Xảo. . . . . ." vươn tay muốn lau nước mắtcủa , nhưng nước mắt kia xuyên thấu qua ngón tay , ngay cả muốn giúp lau lệ đều làm được.

      Nước mắt của ngừng rơi xuống. Khi thất tình, cũng rất khó qua, nhưngkhông giống tại khổ sở như vậy, Thành Hạo rời , làm cho ngực giống như có cái gì đó cũng bị lấy mất.

      Tưởng tượng đời này có thể còn gặp lại , giống như đánh mất vật gì đó trân quý nhất thế gian, nở buông tay, còn có nỗi sợ hãi, sợ hãi thấy được , ăn mòn trái tim của .

      " nhất định phải sao? thể xin được với thủ trưởng Thần tình sao?"

      "Tin tưởng tôi, nếu có thể, tôi cũng muốn , nhưng tôi thân bất do kỷ." Ngay cả chính cũng chưa nắm chắc, sâu cảm thấy sức lực của mình càng ngày càng yếu, mà sức mạnh lôi kéo kia bỗng hóa mạnh.

      "A, chân của biến mất rồi!"

      Sau khi kinh hô, cúi đầu vừa thấy, quả nhiên đôi chân thấy, hơn nữa từ từ hướng lên biến mất.

      đến giờ.

      " phải , Xảo Xảo. . . . . ."

      ", quá nhanh, chờ chút."

      "Em phải chăm sóc chính mình tốt, Lí Minh Thịnh là người đàn ông tốt, tin tưởng ta cho em hạnh phúc."

      "Đừng."
      dùng sức lắc đầu, ý muốn bắt giữ , rơi lệ ngừng cầu xin, "Thành Hạo, đừng —— đừng ——" môi cánh hoa hề báo động trước bị hôn lên.

      cúi đầu hôn môi , khắc kia, dòng nước ấm chảy qua môi , cảm nhận được nhiệt tình liếm hôn, cùng với rung động như điện giật.

      nhắm mắt lại, ra sức muốn lưu lại nụ hôn này, tư vị ngọt ngào thấu vào lòng của , khắc kia, cảm nhận được Tả Thành Hạo , phảng phất nháy mắt vĩnh hằng.

      Khi mở to mắt, biến mất.

      hài hước, lầm bầm lầu bầu, cười, cùng với dịu dàng, đều trở thành quá khứ để nhớ lại.

      Nhìn ngoài cửa sổ, nước mắt rơi thành biển.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :