1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thần Tình Yêu Báo Ân - Mạc Nhan

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Thần Tình Báo Ân – Chương 2
      Edit: Minh Minh
      Beta: Quảng Hằng
      Tả Thành Hạo nếu biết chàng này có vấn đề, làm sao có thể bỏ mặc? giả ngu, đơn giản nằm ngủ ở tòa sau, thèm .
      Điều này làm vôi muốn chết, nhưng lại có cách với .
      Hôm nay là ngày Quan Xảo Xảo hạnh phúc nhất, đây là ước hẹn mà mong chờ lâu, nhà hàng xinh đẹp, bạn trai hài hước, lãng mạn cùng với ăn bữa cơm, hết thảy đều hoàn mỹ như vậy, lại cố tình có cái bóng đèn ở bên cạnh.
      "Gan ngỗng chưng, thoạt nhìn trông rất ngon —— món này tôi rất thích, bò cuộn bánh nướng thoạt nhìn nướng rất ngon, tôm hùm hấp là món nhất của tôi —— mỗi món đồ ăn thoạt nhìn đều rất ngon ——"
      Tả Thành Hạo cứ mãi nhìn chằm chằm mỗi món đồ ăn, bộ dáng sắp chảy nước miếng, từ món thứ nhất đưa tới, liền vẫn lầm bầm ngừng, làm hại lỗ tai Quan Xảo Xảo ngứa ngáy.
      "Lỗ tai của em làm sao vậy? Vì sao cứ ngoáy liên tục?" Lưu Tuấn Sinh kỳ quái hỏi.
      vội vàng bắt cái tay từ trong lỗ tai lấy ra.
      "A, có, em có ngoáy lỗ tai."
      " ngoáy lỗ tai cũng vô dụng."
      Lão thần Tả Thành Hạo khắp nơi với , khuyên đừng uổng phí khí lực.
      Gân xanh trán Quan Xảo Xảo gần như nổi cả lên, còn tiếp tục như vậy, cuộc hẹn của liền ngâm nước nóng, được, phải nghĩ cách.
      "Em toilet chút."
      mỉm cười với Tuấn Sinh, sau đó đứng lên, trước khi rời còn hướng Tả Thành Hạo nháy mắt ra hiệu.
      toilet chỉ là lấy cớ, muốn tìm Tả Thành Hạo để chuyện ràng.
      nổi giận đùng đùng về hướng toilet, khi đến cửa toilet, lại hết lòng vì việc chung mà đến chỗ rẽ bên kia, sau khi xác định bốn bề vắng lặng, mới vù vù xoay người chất vấn Tả Thành Hạo.
      " tại sao vẫn theo tôi?"
      " phải bảo tôi đến với sao?"
      "Tôi là cuộc hẹn, vì sao phải theo?"
      "Bởi vì tôi muốn cho biết, ta có phụ nữ khác bên người."
      ngây ngốc kinh ngạc, sau đó phẫn nộ chất vấn :
      "Làm sao có thể!"
      "Tôi lừa , tôi nhìn ra được."
      "Tôi tin, có khả năng!"
      Tả Thành Hạo lắc đầu:
      "Xem ra ánh mắt nhìn đàn ông của rất kém cỏi, chỉ giáo được."
      nể mặt. "Ánh mắt tôi làm sao mà kém được?"
      " rất đơn thuần, chỉ là nhìn cách ta ở cùng nhau, tôi biết hoàn toàn bị ta ăn gắt gao, theo tôi thấy, chàng này chính là lừa gạt ."
      " bậy."
      "Tôi là đàn ông, nên biết đàn ông nghĩ gì, tôi cam đoan bắt cá hai tay, đừng quên tôi là Thần tình ."
      Trái tim của đập gia tốc, cảm thấy máu toàn thân đều sôi trào, đối với lời vừa khiếp sợ lại tan nát cõi lòng.
      "Ý của , ấy từ đầu tới cuối đều gạt tôi?"
      "Đúng vậy."
      Ngực Quan Xảo Xảo co rút lại, lời này của Tả Thành Hạo giống như đâm trúng điểm yếu của , Lưu Tuấn Sinh lừa gạt ?
      ! làm thế nào đều thể tin Lưu Tuấn Sinh thoạt nhìn dịu dàng lại lịch thiệp là người đàn ông lăng nhăng! Nắm tay siết chặt, liền phản bác lời .
      " cũng biết, ấy cầu hôn tôi."
      "Chỉ cần ta chưa cưới , chỉ cần dỗ chút bằng cách này là tốt rồi."
      Quan Xảo Xảo thở phì phì trừng mắt nhìn .
      " phải Thần tình sao? phải giúp tôi, sao lại nguyền rủa tôi?"
      "Tôi đúng là giúp đấy, may mắn chưa gả cho , nếu phải chịu tổn thương lớn hơn nữa."
      Sao có thể? , , Tuấn Sinh ràng rất , nhưng Tả Thành Hạo vô cùng chắc chắn như vậy, ảnh hưởng .
      Kỳ năm rưỡi này, phải hoài nghi lời của Lưu Tuấn Sinh, nhưng mỗi khi nhìn thấy cười, cùng với đủ loại dịu dàng liền khiến mềm lòng, tình nguyện lựa chọn tin tưởng .
      Nhưng sâu trong nội tâm, vẫn bất an, đó cũng là lí do cũng thể nào vui nổi, bởi vì trong lòng cảm thấy, Lưu Tuấn Sinh có việc dối , chỉ là vẫn tìm thấy chứng cứ xác thực.
      ngẩng đầu, thẳng tắp nhìn Tả Thành Hạo.
      " ấy có người phụ nữ khác, chứng minh cho tôi xem ."
      Tả Thành Hạo nhìn , cảm thấy có chút hao tổn tâm trí, đột nhiên lại do dự.
      "Tại sao lời nào? thể chứng minh đúng ?"
      "Tôi chỉ sợ ăn tiêu, chân tướng luôn rất tàn nhẫn."
      "Tôi muốn biết chân tướng, trừ phi chính mắt thấy, nếu tôi tin."
      Tả Thành Hạo cảm thấy buồn bực, ngốc này, thế mà tin lời ?! là bị đến u mê mà.
      "Tôi hỏi , ta có gọi tên vài lần ?"
      khó hiểu nhìn . "Hỏi cái này có ý gì?"
      " ta chỉ gọi là bảo bối, đúng ?"
      "Đúng sao?"
      "Với người đàn ông lăng nhăng mà , nhớ tên phụ nữ rất phiền phức, cũng vì tránh cho sai tên, kêu bảo bối như nhau là an toàn nhất."
      nghe xong, trong lòng như bị cái gì đâm chút.
      "Đây là chứng minh của ? Như vậy tôi tin tưởng ư? rất khoa trương!"
      "Xảo Xảo."
      "Đừng nữa, hoàn toàn biết tình trạng tôi cùng Tuấn Sinh quen biết, cũng biết ấy là chàng trai mềm lòng lại thiện lương cỡ nào, bây giờ tôi phải về ăn cơm với ấy, cho phép theo."
      Nghiêm chỉnh cảnh cáo , Quan Xảo Xảo trở lại bàn ăn, hồi phục nụ cười ngọt ngào kia, trong lòng vẫn lo lắng biết Tả Thành Hạo có thể theo tới hay , may mắn, Thần tình này đủ thức thời, xuất bên cạnh nữa, cũng khiến nhàng thở ra.
      có Tả Thành Hạo cạnh bên, cuối cùng cũng có thể hưởng thụ thế giới của hai người. thâm tình nhìn bạn trai, tin tưởng người đàn ông này rất .

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 2

      ']Edit: Minh Minh

      Beta: Quảng Hằng



      Lời cỡ nào thiệt thòi, cỡ nào chịu trách nhiệm, thấy vẻ mặt chân thành, lòng của cũng mềm nhũn.

      "Em hiểu, em biết cũng vì tương lai tốt đẹp của chúng ta, em chờ ."

      "Thiệt thòi cho em rồi."

      lắc đầu: " thiệt thòi, chỉ cần vì , em tuyệt thiệt thòi."

      "Em biết ? nhất chính là điểm này của em, luôn suy nghĩ cho ."

      ca ngợi khiến trong lòng ấm áp, nhịn được tựa đầu vào vai .

      "Có những lời này của , em liền cảm thấy mỹ mãn."

      tin tưởng Tuấn Sinh , Thần tình cái gì cũng đều hiểu, Tuấn Sinh đúng là người đàn ông tuyệt nhất.

      ***

      Mấy ngày nay, ánh mặt trời đặc biệt xán lạn, trong lòng tràn ngập tình , làm cái gì cũng đều vui vẻ, nhất là làm chuyện nhà cho người , giúp giặt quần áo, phơi nắng, cùng với nấu nướng, với , đây là hạnh phúc lớn nhất.

      Ở công ty hàng kịp thời gặp gỡ bạn trai Lưu Tuấn Sinh, trước khi lên máy bay, mười ngày này hai người đều có thể cùng chỗ, khiến đặc biệt quý trọng.

      nhớ tới Thần tình Tả Thành Hạo, sau ngày đó cùng gây gổ trận, xuất nữa.

      suy nghĩ, khẩu khí của mình lúc đó có phải hơi nặng ? Làm mất hứng, cho nên, mấy ngày nay cũng để ý ?

      Kỳ Thần tình cũng vì muốn tốt cho , nên nổi giận với , có cơ hội, nhất định phải giải thích cùng Tả Thành Hạo. Hơn nữa, phải nghĩ biện pháp hướng giải thích, Lưu Tuấn Sinh tốt lắm. Nếu Thần tình có thể thấy Lưu Tuấn Sinh bởi vì cảm thấy vẻ khổ sở cùng áy náy khi thấy bở vì xa cách của hai người mà đau lòng, hiểu được Lưu Tuấn Sinh đến mức nào.

      Đàn ông thể rơi nước mắt, nhưng Lưu Tuấn Sinh bởi vì đau lòng cho mà đỏ hốc mắt, cho nên kỳ ấy cũng chịu nổi nha.

      "Bảo bối."

      đôi tay từ phía sau ôm thắt lưng .

      "A, tỉnh, sao ngủ nhiều chút nữa?"

      " nhớ em."

      bật cười. "Em ở ngay đây phải sao?"

      Dựa sát vào lòng ngực , thực vui vẻ, rồi lại có nào đó bất an, thân thủ nhàng ngăn trở môi tới gần.

      "Tuấn Sinh, em muốn hỏi việc?"

      "Chuyện gì, bảo bối?"

      "Vì sao rất ít khi gọi tên em?"

      "Bởi vì thích gọi em là bảo bối."

      "Nhưng mà. . . . . . Em hy vọng gọi tên em, phải là gọi bảo bối."

      "Vì sao?"

      "Bởi vì ai cũng đều có thể bị kêu bảo bối, nhưng Xảo Xảo chỉ có , chính là em, em hy vọng gọi em Xảo Xảo."

      "Em suy nghĩ nhiều quá, gọi em bảo bối, là vì em là bảo bối của ."

      ", phải gọi em Xảo Xảo."

      kiên trì, vì chỉ như vậy, mới cảm thấy kiên định. Tiếng Tả Thành Hạo vẫn vang vọng bên tai , khiến bất an, cần ít tin tưởng.

      Lưu Tuấn Sinh bật cười:

      "Được, bảo bối Xảo Xảo, Xảo Xảo nhu thuận của , như vậy được rồi chứ?"

      nghe xong rất vui vẻ, hai tay ôm cổ .

      "Em thích nghe gọi tên."

      "Vui vẻ sao? theo ý em gọi em Xảo Xảo, như vậy em nên thưởng cho sao đây?"

      cười đến giống như đứa , hiểu được ý , chu miệng lên, nguyện ý cho hôn.

      Lưu Tuấn Sinh cúi thấp mặt, muốn hôn phen, chuông cửa ngay lúc này lại vang lên.

      "Đừng để ý nó."

      bật cười đánh .

      "Đừng náo loạn, mau cho em mở cửa."

      Trốn khỏi vòng tay ôm ấp của , tới cửa phòng khách, bên môi ý cười vẫn giấu được, cũng nghĩ nhiều, liền mở cửa ra.

      Ngoài cửa, đứng, trẻ tuổi xinh đẹp.

      Quan Xảo Xảo sửng sốt, nghi hoặc nhìn đối phương.

      "Xin hỏi tìm ai?"

      Đối phương lạnh lùng đánh giá , đem đánh giá từ đầu đến chân, ánh mắt kia khiến Quan Xảo Xảo thấy bất an, phảng phất như có chuyện gì sắp xảy ra.

      "Lưu Tuấn Sinh đâu?"

      Khi đối phương kêu ra tên Lưu Tuấn Sinh, ngây cả người, cảm giác ớn lạnh theo lòng bàn chân chạy tới đỉnh đầu.

      "Bảo bối Xảo Xảo, ai thế?"

      Lưu Tuấn Sinh từ phòng bếp ra, khi nhìn thấy ở cửa, cả người đều ngây dại.

      trực tiếp vào, chút cũng kinh ngạc, đối với Lưu Tuấn Sinh mở miệng.

      "Hừ, quả nhiên ở trong này, mấy ngày nay di động mở, nghĩ rằng như vậy tôi tìm được sao?"

      " là ai?" Quan Xảo Xảo nhịn được hỏi.

      Đối phương nhìn về phía , khóe môi hừ tiếng rồi nở nụ cười:

      "Bộ dạng tồi, là mẫu người thích, khó trách."

      Quan Xảo Xảo bị ánh mắt tốt của đối phương khổ sở, khí thế này rất mạnh, làm cho người ta có cảm giác rất lạnh, giống như phải đối phó với nhân vật hung ác.

      "Tôi biết, là bạn trước của Tuấn Sinh."

      "Bạn trước?" chợt cười ra tiếng.

      " với tôi là bạn trước của ư? Để tôi đoán xem, còn rằng, cho thời gian, bởi vì việc buôn bán thất bại, cần trả nợ, chờ nợ nần xong, liền lập tức cưới , có phải hay ?"

      Quan Xảo Xảo kinh ngạc nhìn chằm chằm , nhìn lại Lưu Tuấn Sinh, Lưu Tuấn Sinh ngày thường hào hoa phong nhã, lúc này lại có chút chột dạ, đôi mắt dám nhìn , cũng dám nhìn kia.

      Trái tim của bắt đầu đập nhanh hơn, dự cảm bất hảo kia càng ngày càng trầm trọng, nặng đến mức trái tim của gần như muốn nhảy lên đến miệng.

      "Tuấn Sinh, ta rốt cuộc là ai?"

      hừ lạnh tiếng, gằn từng tiếng hướng tuyên bố: "Tôi là bà Lưu."

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Đệ 3 chương (1)

      Trong phòng, trái tim lương thiện của đều nát.

      Nước mắt thể thể toàn bộ thương tâm của , vết thương chân chính là ngực của , chỗ ấy rỉ máu.

      có thể cảm giác được, linh hồn màu hồng phấn của ngày càng ảm đạm, mất sáng bóng, vùi mình trốn ở trong tủ quần áo, thân mình cuộn tròn, khóc đến thương tâm.

      Nếu có thể ôm lấy , để tựa vào lòng mình mà khóc, chân tướng luôn rất tàn khốc, đây là đành lòng chân tướng cho , bởi vì loại đau này, hiểu.

      ngồi bên người , vươn tay, sờ sờ đầu , trấn an , tuy rằng thực đụng chạm, nhưng cảm giác được.

      Nâng lên hai tròng mắt đẫm lệ, nhìn ngồi ở bên.
      " sớm biết đúng ?"

      gật đầu.

      "Tôi rất ngốc đúng ?"

      lắc đầu, sửa chữa lời .
      " phải ngốc, chính là thành tâm đối xử với người ta, dụng tâm , lại vừa vặn đúng người."

      "Tôi , tôi đối với ấy tốt như thế, ấy vì sao phải tổn thương tôi? Nếu ấy thể cưới tôi, vì sao có thể lấy thành ý tình đến thế đối đãi tôi, biểu thiện lương như vậy, làm ra chuyênnhư vậy, cứ như có tôi được? ràng thể cho tôi hứa hẹn, vì sao phải với tôi những lời vĩnh viễn thực ? Tôi hiểu, hiểu, ta vì sao lại đối xử với tôi như vậy?"

      "Tôi biết tại sao."

      nhìn , vẻ mặt mờ mịt cùng kinh ngạc.

      bắt tay khoát lên vai , nghiêm trang .

      "Tin tưởng tôi, gặp phải tên tâm thần."

      ngây người, ngay sau đó, gào khóc.

      "Ô oa —— Tôi muốn sống nữa——"

      A, nguy rồi, nghĩ muốn trêu , ngược lại càng khiến thương tâm.

      Nước mắt cũ chưa khô, nước mắt mới lại đến, lấy hai tay che mặt khóc, khổ sở, đau quá, biết nên làm sao bây giờ?

      Gút mắt trong tim được tháo, ngừng ăn mòn , quá khứ cùng bạn trai đủ loại ngọt ngào chậm rãi bám vào tim, bám vào ngực , giờ tàn nhẫn giống như nhát dao sắc bén tàn nhẫn, trực tiếp chặt đứt.

      Rất đau, chịu nổi.

      cần , Tả Thành Hạo cũng có thể cảm nhận được đau đớn của , anhcố nghĩ cách! Vì thế, nhắm mắt lại, làm cho chính mình chuyên tâm nhất chí, sau đó hai tay vây quanh , dùng từ trường chia sẻ thống khổ của , hy vọng đem sức mạnh truyền cho .
      Gương mặt đầy lệ từ trong hai tay nâng lên nhìn .
      "Tôi có thể cảm nhận được cái ôm của ."

      " ư? Vậy tốt quá." Đây là lần đầu tiên dùng loại phương pháp này, thể ngờ lại có thể khiến cảm giác được.

      "Nếu là người tốt rồi, tôi thực hy vọng ở trong lòng mà khóc."

      " xin lỗi, tôi chỉ có thể lấy loại hình thức này xuất ."

      "Thần tình , tôi nên làm cái gì bây giờ? Lòng tôi đau quá."

      "Thất tình tựa như miệng vết thương, ngay từ đầu nhất định sinh mủ trước, nhưng rồi nó chậm rãi kết vảy, rơi xuống, ngày nào đó lại phục hồi như cũ, trong lúc này, tôi vẫn ở cạnh ."

      "Tôi rất khổ sở ——"

      "Được rồi, khóc , đem đau thương khóc ra , đừng để nó trong lòng."

      khóc bao lâu, liền cạnh bấy lâu, lúc ủ rũ , liền an ủi .

      "Tôi bao giờ ... chuyện đương nữa."

      " chuyện tình chính là dạng quan sát, thể đồng ý, liền thay người khác, đến khi có thể tìm được người hợp với mình, có thể lấy làm chồng, cho nên mới gọi là tình ."

      "Tôi tìm thấy người tốt, tôi đời này cũng muốn kết hôn."

      "Đừng dùng tại để phủ định tương lai, đó là thể nào giống như vậy."

      "Tôi tại thống khổnhư vậy, muốn vui vẻ cũng nổi nữa, làm sao có thể chờ mong tương lai đây?"

      "Ngọt ngào cùng thống khổ là tương đố nhaui, tựa như sợi dây thun, được càng sâu, chẳng khác nào lực kéo căng càng lớn, lực đạo bắn ngược cũng rất mạnh, thống khổnhư vậy, chứng tỏ quá khứ của rất vui vẻ,cuộc sống hiếm khi có những niềm vui như vậy, phải cũng tốt lắm sao?"

      " cần, rất thống khổ, tôi thà rằng chưa từng gặp gỡ ta, tôi hy vọng tất cra những chuyện này đều chưa từng xảy ra, tôi mệt mỏi quá. . . . . ."

      Tả Thành Hạo bắt đầu lo lắng cho , bởi vì thấy linh hồn bịt kín tầng u ám. xem qua rất nhiều màu sắc linh hồn, cũng biết màu u ám này đại biểu cái gì, đó là dấu hiệu người luẩn quẩn trong lòng, chỉ sợ làm chuyện điên rồ.

      tại có thể ở bên người bảo vệ , nhưng khi khi phải chạy lấy người, chỉ để lại mình, đúng là sợ gặp chuyện may, phải nghĩ ra cái biện pháp mới tốt.

      " đừng thất vọng, có Thần tình như tôi bên cạnh, còn sợ quen được đàn ông tốt sao? Lần sau tìm đối tượng, tôi giúp kiểm định, cho gặp loại đàn ông hư hỏng."

      Lời này quả nhiên dùng được, chỉ thấy hai mắt đẫm lệ ngẩng đầu.

      " vậy chăng?"

      "Đương nhiên là , lần này là vì tôi ở cạnh bảo hộ, mới để cho gã xấu xa kia có cơ hội, lần sau quen bạn trai, tôi dạy như thế nào nhìn đàn ông, giúp tìm được đối tượng tốt."

      dùng nồng đậm giọng mũi đáng thương :
      "Lời này còn có chút xuôi tai."

      "Như vậy tâm tình tốt lên chưa."

      nhàng gật gật đầu, chờ mong hỏi .
      " giúp tôi?"

      "Tôi rồi, tôi là báo ân, phải sao? Tôi giúp tìm được đối tượng tốt."

      vỗ về ngực.
      "Tôi . . . . . . có thể gặp được đối tượng tốt sao? Có thể quên ta, thoát khỏi loại đau lòng này sao?"

      "Đương nhiên có thể, phải giống máy ly tâm, biết ?"

      ngơ ngác nháy đôi mắt ngập nước, vẻ mặt buồn bực.
      "Máy ly tâm?"

      "Những suy nghĩ của giờ giống như ở tại chỗ xoay tròn, cho nên phải tự xem mình là máy ly tâm, bởi vì khi máy ly tâm xoay tròn đem những giọt nước hất hết ra bên ngoài, lực xoay tròn càng nhiều lực bắn ra càng mạnh; Ngược lại khi lốc xoáy xoay tròn lại đem người ta hút vào vòng xoáy đócàng lún càng sâu, cả người rơi vào . thể làm lốc xoáy chỉ có thể làm máy ly tâm, biết ?"

      nghe được sửng sốt.
      "So sánh kỳ quái, chỉ là vẫn có điểm có lý."

      "Đương nhiên là có đạo lý, lời Thần tình chỉ bảo chính là rất có thâm ý, nhớ kỹ, phải làmmáy ly tâm, phải lốc xoáy."

      thào theo nhớ kỹ:
      "Tôi phải làm máy ly tâm, đem tốt gì đó quăng hết ra ngoài."

      "Đúng, bên chuyển động, bên chậm rãi đem đồ tồi quăng ra ngoài."

      "Tôi muốn đem đồ tồi quăng ra ngoài, tôi phải làmmáy ly tâm."

      "Đúng vậy, là máy ly tâm."

      Hai người giống ở hô hào khẩu hiệu giống nhau, bên khóc bên thề phải làm máy ly tâm, giúp nang cao tinh thần, cho ít nhất phải mình, giúp quagiai đoạn thất tình, thẳng đến khi vết thương nội tâm phục hồi như cũ.
      ***

      Vì giúp Quan Xảo Xảo thoát khỏi bi thương, Tả Thành Hạomỗi ngày đều theo bên người .
      làm cũng theo, tan tầm cũng theo, đại khái trừ bỏ vào WC, tắm rửa ra, cơ hồ là linh hồn ở sau lưng , vì làm cho tâm tình đỡ hơn, còn cầu xem phim.

      " đúng là thuận tiện, cần mua vé xem phim, dù có đảm nhiệm chức vụ hay cũng trực tiếp vào, tôi lại tốnhơn ba trăm đồng, rất quý đó."

      "Tôi có lòng tốt xem phim cùng , lại còn bị ngại? Cũng ngẫm lại, nhìn thấy ăn bỏng ngô uống nước vui vẻ, tôi lại hưởng thụ được, tôi mới phải oán thán đây."

      lối bộ rộng mở sạch của khu tín nghĩa, Quan Xảo Xảo tuy có bạn trai, nhưng tuyệt tịch mịch, bởi vì Thần tình yêuTả Thành Hạo của mỗi ngày đều đến gặp .

      Thứ sáu cuối tuần, bọn họ hẹn cùng đến nơi xem phim, hai người bồi dưỡng mười phần ăn ý. Lúc cùng Tả Thành Hạo chuyện phiếm, liền bắt tay nghe đặt giữa lỗ tai, bởi vậy, người khác liền nghĩ chuyện điện thoại, xem bị bệnh thần kinh.

      nhìn , nhìn chằm chằm chuyển mắt, làm khỏi kỳ quái.

      "Làm sao vậy?"

      "Tôi suy nghĩ, nếu những người khác nhìn thấy , khẳng định có rất nhiều quay đầu lại nhìn ."

      "Chuyện đó còn phải sao."

      "Hắc, ca ngợi câu, liền vênh mặt, nào có loại Thần tình yêunày?"

      "Có chứ, phải ở trước mặt sao?"

      nhìn , bộ dáng khoe khoang tính cách phóng khoáng, nhịn được lại nở nụ cười.

      "Chưa thấy qua loại Thần tình này, xem phim, còn cố ý ăn mặc, mặc loại thời trang thịnh hành nhất nay nữa."

      "Chẳng lẽ đồng ý, hy vọng tôi cởi sạch quần áo, lộng cái cánh, rồi mang theo cung tiễn ư?"

      "Nếu dám cởi sạch quần áo, tôi xem là đại sắc langbiến thái."

      "Vậy đáng tiếc, dáng người của tôi rất tuyệt, kỳ rất muốn xem đúng ? Tôi tại liền hy sinh đến cùng, biến thành thiên sứtrần trụi cho xem."
      xong còn bày ra bộtư thế muốn đổi pháp thuật.

      " thể!"
      hoảng sợ, đúng là sợ đột nhiên trở nên trần trụi, nhất định thét chói tai, rồi khi nhìn thấy bộ dáng ôm bụng cười, mới biết đùa giỡn , nhịn được muốn đánh , lại đánh vào khí.

      "Đừng hươ loạn, cẩn thận bị người ta là bệnh thần kinh."

      Quả nhiên có mấy người qua đường trừng mắt nhìn vềhướng , vội thu tay lại, vừa nổi giận vừa buồn cười trừng mắt nhìn cười to.

      đáng giận! Muốn đánh nhau lại đánh đến , muốn cười, lại thể cười quá lợi hại, nhưng mà có Tả Thành Hạo làm bạn, làm cho vượt qua rất nhiều ngày vui vẻ.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 3

      Edit: Minh Minh

      ']Beta: Quảng Hằng



      "Tôi còn cảm thấy rất thần kỳ, thế giới này lại có Thần tình , thế giới các là bộ dáng gì vậy?"

      "Tôi sớm qua, thiên cơ bất khả lộ, tôi thể lộ ra nhiều."

      " chút cũng thể sao?" đáng thương thỉnh cầu.

      bưng lên cái giá, nghiêm túc :

      " thể, đây là quy định."

      chu miệng. "Hừ, quỷ hẹp hòi."

      Tả Thành Hạo đem bộ dáng của xem ở trong mắt, khóe môi dật ra nụ cười, vui cuối cùng cũng có tinh thần, giống mấy ngày hôm trước vô tình như vậy.

      Từ khi quen biết Quan Xảo Xảo, cuộc sống của cũng có cái vui đời.

      Trước đây vì giết thời gian nhàm chán, xuyên qua vách tường, đến rạp chiếu phim xem miễn phí.

      đứng ở rạp chiếu phim, dù bên cạnh đều là người, nhưng vẫn cảm thấy tịch như cũ, bởi vì ai chia sẻ cảm thụ của , có thể thảo luận nội dung vở kịch hâm mộ, chia sẻ vui sướng cùng mọi người, sâu cảm nhận được, thế giới nếu ai cùng nhau chia sẻ, phảng phất chính mình có tồn tại.

      cảm tạ Quan Xảo Xảo xuất , xác thực cứu , bởi vì , khiến hề cảm thấy cái loại tịch làm người ta sắp điên, cảm tạ từ tận đáy lòng.

      Đối với Quan Xảo Xảo mà , may mắn có Thần tình chăm sóc , Thần tình này chỉ hiểu được làm sao dùng ngôn ngữ an ủi mà còn khiến cười.

      "Nhớ kỹ, chỉ có lý trí mới có thể giải quyết vấn đề, người trong cơn hoảng loạn, đừng nên quyết định bất cứ chuyện gì."

      "Được." gật gật đầu, cảm thấy rất có đạo lý.

      "Thất tình vốn chính là thống khổ, lúc này nếu muốn dùng biện pháp thoát ly vai diễn bi thương này, lý trí phải đứng ra đối thoại cùng chính người thương tâm."

      vẻ mặt mờ mịt cùng rất hiếu kì.

      "Làm sao đối thoại?"

      đột nhiên đứng ở bên trái, đối với khí bên phải chuyện:

      "Ngươi có thể khổ sở, nhưng được ảnh hưởng đến ta."

      Sau đó, lại đứng ở bên phải, đối với khí bên trái chuyện:

      "Nhưng ta rất khó qua nha."

      Tiếp theo lại quay về bên trái, đối với khí bên phải :

      "Ngươi cho dù muốn khổ sở, cũng phải khổ sở xinh đẹp, khổ sở xấu xí, đây là ảnh hưởng đến ta nha."

      Quan Xảo Xảo đầu tiên là sửng sốt, rồi lại cười vèo ra, che miệng, thân mình ngừng run run, còn phải chú ý người khác có nhìn hay .

      Trời ơi, cư nhiên làm mẫu người đa nhân cách, hữu mô hữu dạng cho nhau đối thoại.

      Mục đích của chính là muốn làm cười, cũng muốn giúp nghĩ thông suốt.

      " phải có câu như vậy sao? Đừng dùng sai lầm của người khác để trừng phạt bản thân, phải đem cách ăn mặc cho mình trở nên xinh đẹp, bởi vì xấu cũng phải qua, đẹp cũng phải qua, bằng qua cuộc sống xinh đẹp ."

      dùng sức gật đầu.

      "Đúng, tôi phải xinh đẹp."

      Đúng thế, trận này bởi vì thương tâm, trở nên tương đối tiều tụy, lười cách ăn mặc của mình, soi gương, ngay cả chính mình đều cảm thấy mặt mình cũng khó coi.

      biết, Thần tình mặt ngoài làm cười, kỳ những lời này là cổ vũ , hy vọng bởi vì thương tâm mà tổn hại chính mình, cho dù có bạn trai, cũng phải đem chính mình biến thành xinh đẹp. Vì thế, bắt đầu tươi tỉnh lại, thẩm mỹ viện gội đầu, lại để cho nhà thiết kế giúp sửa sang lại tóc, cũng bắt đầu khôi phục thói quen trang điểm, làm cho khí sắc của mình thoạt nhìn tốt hơn.

      Tả Thành Hạo đều ở bên người , cũng cho ý kiến. Điều này khiến phát , ánh mắt tốt lắm, rất có thẩm mỹ, cũng khó trách, là Thần tình nha, chỉ cần nhìn tạo hình của có thể so sánh cách ăn mặc của những nam người mẫu cũng biết thưởng thức rất cao.

      Thần tình ngoại trừ theo xem phim, thẩm mỹ viện, còn giúp dạo phố mua quần áo.

      "Đẹp ?" vui vẻ ở phòng thay quần áo mặc quần áo mới, sau đó kích động tiêu sái ra xoay vòng vòng cho xem, lòng tràn đầy chờ mong đánh giá.

      Tả Thành Hạo vẻ mặt nghiêm túc cao thấp đánh giá , trầm giọng :

      " muốn nghe lời hay là lời khách sáo?"

      "Đương nhiên là lời ."

      " xấu."

      suy sụp hạ mặt, tay chống thắt lưng.

      "Làm sao được? ràng cũng rất đẹp."

      Hai tay giang ra.

      "Do muốn nghe lời ."

      "Vậy lời khách sáo sao?"

      "Bộ quần áo xấu này xứng với ."

      cước đá tới phía trước, vội né tránh.

      "Dù sao cũng đá tới , trốn cái gì?"

      "Tôi cho mặt mũi, nên mới giả vờ muốn trốn, phải tôi , ánh mắt chọn quần áo tốt."

      "Nào có, ràng nhìn đẹp lắm mà." phục.

      "Tôi cho , mục đích chọn quần áo, là muốn tôn vinh cái đẹp của con người, phải quần áo đẹp là tốt, phải chú ý cảm quan của toàn thân, còn có màu sắc phối hợp, nếu làm cho người ta cảm giác được quần áo mặc xinh đẹp, vậy là thất bại, phong cách rất quan trọng, nhất định phải đẹp tự nhiên, cái đẹp khiến người ta bất tri bất giác, hiểu được tôi cái gì ? Ý cùa tôi chính là ——" Vịt kêu cạp cạp, chim sẻ ríu rít mãi, ra là Thần tình cũng thực nhiều chuyện, phát Tả Thành Hạo kỳ rất thích lầm bà lầm bầm, giống như linh hồn theo , ngừng oa oa oa.

      Hai người phải đùa giỡn, chính là đấu võ mồm, mỗi ngày vui vẻ chơi đùa cùng nơi, cũng may mắn có làm bạn, giúp bị nhốt trong vòng thất tình.

      Ba ngày trước, lấy nước mắt rửa mặt, chịu đủ tra tấn đau lòng, theo chuyện, chờ vào giấc ngủ.

      Ngày thứ mười, khổ sở như vậy, nhưng nghĩ đến chỗ thương tâm, ngẫu nhiên vẫn rơi nước mắt, nhưng làm cười, nhìn chằm chằm cho phép đói bụng, cho dù muốn ăn cũng phải ăn.

      Nửa tháng sau, bình tĩnh trở lại, ngực đau, kể chuyện xưa cho nghe, làm phân tâm thèm nghĩ chuyện thương tâm nữa.

      tháng sau, nở nụ cười, tuy vết thương nơi ngực chưa lành, nhưng tích cực hơn với mỗi ngày của cuộc sống, mà vẫn như cũ mỗi ngày theo bên người .

      thành công làm cái máy ly tâm, đem đoạn tình cảm lưu luyến mất kia phân giải, lưu lại những gì tốt đẹp, đem những thứ xấu xa ném hết ra sau đầu, bước ra khỏi đau xót của thất tình. Tuy miệng vết thương ngẫu nhiên còn có thể phạm đau, nhưng tận lực thèm nghĩ tới nó nữa, hơn nữa, Thần tình hài hước liên tục cho sức mạnh tươi cười.

      Trừ bỏ dạo phố xem phim, cũng cùng ăn cơm, đương nhiên ăn, chỉ là ở bên cạnh xem ăn, đồng thời, cũng chỉ bảo ý nghĩ của đàn ông.

      "Nếu chỉ có ta có thể liên lạc , mà liên lạc được ta, vậy là có vấn đề."

      Giữa thời gian nghỉ trưa, sau khi Quan Xảo Xảo dùng xong bữa cơm đơn giản, tới cửa hàng cà phê Starbucks, lúc này đông nghịt cả người, ngồi ở góc, cho viên đường vào chén Tả Thành Hạo ngồi ở vị trí đối diện , góc quán dẫn người chú ý, cũng giúp bọn họ chuyện phiếm.

      "Nhưng nếu . . . . . . ta là cơ trưởng, phải bay khắp các quốc gia thế giới, vốn có phương tiện liên lạc nha."

      "Bé à, tin tưởng tôi. người đàn ông nếu quan tâm , cho dù liên lạc, ta cũng vội vã mỗi ngày liên lạc , có lý do, bởi vì khi ta nhớ , lý do này cũng là lý do."

      "Phải ?"

      "Phải" - Ngữ khí trảm đinh tiệt thiết.

      thở dài hơi.

      "Có phải tôi dễ bị lừa lắm . . . . . ."

      "Phải" – Ngữ khí càng thêm trảm đinh tiệt thiết.

      "A, cho tôi chút mặt mũi được , trả lời nhanh như vậy, cũng cần suy nghĩ chút."

      " Nếu biết chính mình ngốc, liền chứng tỏ vẫn chưa ngốc lắm, chân chính ngu ngốc là biết chính mình ngốc, cho nên thừa nhận chính mình ngốc, đối với là tốt."

      há miệng nửa ngày, nhưng cách nào phản bác câu, đành phải theo:

      "Được thôi, tôi ngốc đó, được chưa."

      "Đàn ông có thiên tính thích săn, phụ nữ là mục tiêu săn bắn của đàn ông, cho nên đàn ông đối với phụ nữ trời sinh có loại nhạy bén, trước khi săn bắn, chúng tôi cẩn thận phân biệt cùng quan sát con mồi, càng là thợ săn vĩ đại, càng có thể nhìn ra đặc tính con mồi, sau đó, áp dụng thành công phương pháp săn bắn cao thâm."

      nghe rất chuyên chú, nhịn được tò mò hỏi:

      "Ý của , cũng có thể phán đoán loại hình phụ nữ?"

      "Phải"

      "Tôi đây là loại hình gì?"

      "Cả người lẫn vật vô hại."

      Khi tay đánh tới phía trước, sớm trốn thoát.

      "Do muốn hỏi, thể trách tôi, tôi chỉ xem tình hình thực tế trả lời."

      "Tôi mới phải cả người lẫn vật vô hại, tôi dễ bị khi dễ như vậy."

      phục mắng.

      "Vị thí chủ này, Thần tình ta đây cần nghĩ cũng biết tay phải của muốn đánh lại đây, đánh trúng còn có thể thử lại lần, sau đó đổi tay trái, hai tay đều thất bại dùng chân đá, nhất cử nhất động của đều trốn qua pháp nhãn của Thần tình đây."

      cố ý bày ra tư thái cao nhân võ công, trốn tránh khoa trương, ỷ vào người khác nhìn thấy , lập tức vươn tay thành hình rắn, phút chốc lại múa sang thế võ bọ ngựa, còn dáng vẻ có lòng tốt sửa đúng .

      " hẳn là nên đánh nơi này của tôi trước, nơi này tương đối dễ đánh, cố lên, cố lên."

      Rống —— người này sao lại đáng ghét như vậy!

      bên muốn đánh , bên lại cẩn thận để các vị khách phát cử chỉ dị thường của , bị kích thích đến nghiến răng, rất cam tâm.

      nghĩ rằng ai chú ý tới cử chỉ dị thường của , thực tế lại phải vậy.

      Cách bàn gần đó, đôi vợ chồng mang theo nhóc năm tuổi cùng cậu em trai tuổi ngồi sô pha bên cửa sổ.

      Đôi vợ chồng này phi thường ân ái, người chồng ngày thường thực tuấn, người vợ tuy tướng mạo bình thường, thậm chí có chút dị tật ở chân, nhưng đối với thương đến cực điểm, trong mắt chỉ có người vợ mà vĩnh viễn muốn xa rời.

      Cậu bé tuổi kế tục ngũ quan của ba ba, bị ba ba ôm vào trong ngực, hấp núm vú cao su, dáng vẻ hạnh phúc, mà chị năm tuổi ngồi ở bên người mama, khuôn mặt nhắn thanh tú càng ngày càng xinh đẹp, mắt to trong suốt nhanh nhạy lại chỉ nhìn chằm chằm bàn khác.

      Ôn phu nhân phát con mình khác thường, dịu dàng hỏi:

      "Viên Viên, con nhìn gì vậy?"

      Viên Viên quay đầu lại, khờ dại chỉ vào bàn của Quan Xảo Xảo.

      " trai ở đằng kia nhảy tới nhảy lui."

      Ôn phu nhân hướng phương hướng con mình chỉ, khỏi sửng sốt, bởi vì chỉ nhìn thấy , căn bản thấy được trai nào cả, nhưng biết con mình khác người thường, trong lòng hiểu , vội đem cái tay chỉ vào người ta của con mình kéo trở về.

      "Chuyện này đừng cho người khác được ?"

      "Vì sao ạ?"

      Bởi vì biết người mà Viên Viên nhìn thấy phải người bình thường, nhưng Viên Viên còn , cho nên, phải bảo hộ, mặc dù phải con do chính sinh ra, nhưng đứa con này, cảm thấy so với sinh mệnh chính mình còn quan trọng hơn.

      "Bởi vì chỉ có con mới nhìn thấy ấy, người khác thấy, hứa với mẹ, về sau con thấy được cái gì, chỉ cho mình mẹ, vì mẹ phải bảo vệ con, biết ?"

      Viên Viên gật đầu, tuy , nhưng cũng rất thông minh.

      "Biết ạ."

      "A, nguy rồi."

      Ôn phu nhân nhìn về phía chồng Ôn Hàn Vũ.

      "Làm sao vậy?"

      "Thằng nhóc này mông nóng nóng."

      Vợ chồng hai người nhìn về phía cậu nhóc, cậu đỏ mặt, nhìn như "dùng sức".

      "Để em đổi tã."

      Ôn phu nhân đứng dậy, nhưng chồng ngăn lại.

      "Để , em trông Viên Viên ."

      " có thể chứ?"

      "Đương nhiên có thể, thôi nhóc con thúi, chúng ta đổi thơm thơm nào."

      xong tay ôm lấy đứa con, tay cầm gói to có tã đứng dậy mà .

      Quan Xảo Xảo cùng Tả Thành Hạo vẫn lén đùa giỡn như cũ, cho rằng ai chú ý tới bọn họ nên phát thân ảnh tới gần.

      "Em làm gì vậy?"

      Hai người ngẩn ngơ, quay đầu nhìn về bên, chàng trai nhã nhặn đứng, tay cầm cà phê Starbuck, đôi mắt kỳ quái nhìn chằm chằm cử chỉ quái dị của .


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Thần Tình Báo Ân – Chương 4

      darkEdit: Minh Minh

      ']Beta: Quảng Hằng



      Quan Xảo Xảo ngẩn ngơ, người đứng bên cạnh, vẻ mặt kỳ quái nhìn chính là đồng nghiệp ở công ty Lí Minh Thịnh.

      "Em hươ loạn xạ gì vậy?"

      Nguy rồi, bị nhìn thấy cử chỉ kỳ quái của , phải tìm lý do qua loa tắc trách cho qua mới được.

      "Em —— em ——" đáng giận, đầu óc đủ linh hoạt, nghĩ ra lý do nào tốt.

      "Đập muỗi." Tả Thành Hạo thoải mái đánh mấy câu lại đây.

      "Đúng, em đập muỗi, có con muỗi cứ quấy rầy em."

      "Hóa ra là thế." Lí Minh Thịnh nhìn , lễ phép hỏi:

      " ngồi đây được ?"

      "Sao lại , sao, mời ngồi."

      mặt ngoài lễ phép đáp lời, kỳ cảm thấy rất kinh ngạc.

      Ở công ty, Lí Minh Thịnh là người rất nghiêm túc, cẩn trọng, được đồng nghiệp nữ đánh giá rất tốt, bên ngoài nhã nhặn, ngày thường rất ít mở miệng, làm cho người ta có cảm giác rất có trách nhiệm, thanh danh cũng tốt.

      hút thuốc lá, uống rượu, đối với đồng nghiệp nữ cũng rất lễ độ, ngoài công việc ra, rất ít nghe chuyện phiếm, cho nên làm cho người ta có loại cảm giác thần bí.

      Lí Minh Thịnh tuy là đồng nghiệp công ty , nhưng ở nghành doanh tiêu nghiệp vụ, mình lại là nhân nghành hành chính, bình thường rất ít chuyện, cho dù chuyện cũng là vì công việc, cẩn thận ngẫm lại, hai người bọn họ cũng thân.

      Giống như bây giờ, chỉ có hai người ngồi ở chỗ này uống cà phê, nhưng ra là lần đầu tiên.

      "Em ăn cơm trưa chưa?"

      "Rồi ạ, còn ?"

      " cũng ăn rồi."

      Tiếp đó lại là trận trầm mặc, biết phải gì, chỉ có thể đáp lời của Lí Minh Thịnh, nhưng lại cảm giác được khí rất lạnh cũng tốt, cho nên cố gắng tìm đề tài .

      " đều ăn cơm trưa mình à?"

      " nhất định, xem tình hình."

      "Hmm. . . . . ."

      "Còn em?"

      "Em. . . . . . cũng xem tình hình."

      Lại là trận trầm mặc.

      Tả Thành Hạo lấy khuỷu tay chống mặt, nhướng mày, nhìn qua lại hai người.

      người am hiểu chuyện, người lại thích mở miệng chuyện nên nội dung chuyện đều rất vô vị, tất cả đều là vài câu vu vơ đến nơi chốn.

      Loại trầm mặc này xấu hổ, làm hại cũng biết nên gì.

      Rốt cục Lí Minh Thịnh cũng mở miệng, hỏi vẫn là những câu hỏi ăn nhập đâu vào đâu.

      "Em tới nơi này uống cà phê?"

      "Vâng." lễ phép mỉm cười trả lời.

      "Tới nơi này uống cà phê, chẳng lẽ là đến để đốt đèn sao?"

      "Phốc." câu của Tả Thành Hạo hại cười đến phun cà phê.

      "Đúng, xin lỗi." che miệng, lúc Lí Minh Thịnh trưng vẻ mặt kinh ngạc, vội dùng khăn tay lau miệng, bởi vì chịu nổi cảm giác muốn cười mà toàn thân run run.

      Thần tình chết tiệt, có việc gì tự dưng thốt câu như vậy làm cái gì, hại cười đến muốn ngừng cũng được, xong.

      Lí Minh Thịnh vẻ mặt mờ mịt.

      "Em cười cái gì?"

      " có, có việc gì."

      hít sâu hơi, vất vả ngừng xúc động muốn cười, liếc mắt trừng Tả Thành Hạo cái. Đều do làm hại, khiến cho giống như bị bệnh thần kinh muốn cười mà ngừng được, cũng muốn bị người khác hiểu lầm kỳ quái.

      "Tâm tình của em dường như tốt hơn nhiều."

      "Ơ?" nghi hoặc nhìn Lí Minh Thịnh, gương mặt nghiêm túc cẩn trọng kia, bỗng nhiên lại lộ ra nụ cười, khiến khỏi ngây người.

      "Lúc trước nhìn em như có tâm , rất có tinh thần, nhưng bây giờ giống như khôi phục sức sống."

      kinh ngạc, thể ngờ được Lí Minh Thịnh chú ý tới , vậy lúc nãy ngồi xuống cũng bởi vì quan tâm sao?

      cảm thấy cực kì kì lạ.

      "Lúc trước gặp vài chuyện, cho nên. . . . . ."

      " sao, nếu muốn đừng , có đôi khi giải thích cũng làm người ta mệt chết, muốn tạo thành khó xử cho em, chỉ cần biết rằng em tại có việc gì, an tâm rồi."

      Lời này thoải mái, vốn khí của hai người câu nệ bỗng có chuyển biến, trở nên thoải mái hơn nhiều.

      "Cám ơn."

      "Đừng khách khí, tất cả mọi người là đồng , quan tâm chút hẳn nên làm."

      gật đầu, lộ ra ý cười cảm kích, nụ cười này, xem vào trong mắt Tả Thành Hạo, mày cau lại.

      Lí Minh Thịnh đứng lên: " quấy rầy em nữa."

      "A, , có làm phiền em."

      " biết em nhớ người, vừa rồi nhìn em đắm chìm trong thế giới người, cười trông rất vui vẻ."

      A.

      Dưới ánh mắt kinh ngạc của , Lí Minh Thịnh giống như có việc gì gật đầu chào :

      " trước, nhớ quay về công ty, đừng quên thời gian."

      xoay người, thong thả rời .

      nhìn bóng dáng Lí Minh Thịnh rời đến xuất thần, hồi tưởng những lời vừa này nọ, đây phải chứng tỏ ra chú ý tới từ rất lâu sao? Chỉ có thế mới có thể biết người đắm chìm trong thế giới chính mình, còn nhìn thấy cười đến vui vẻ.

      Tả Thành Hạo đem hết thảy xem ở trong mắt, trong lòng hiểu được.

      quay đầu, khẩn trương hỏi Tả Thành Hạo:

      lẽ ấy đối với tôi. . . . . ."

      Tả Thành Hạo trầm mặc, mới nhìn gật đầu: "Phải"

      lộ ra vẻ mặt kinh ngạc:

      " vậy chăng? Trời ơi, thảm."

      "Thảm?" Đến phiên vẻ mặt ngây ngốc.

      " ấy đối với hành vi vừa rồi của tôi cảm thấy kỳ quái, cho rằng tôi quái lạ, khẳng định ấy cho những người khác, tôi xong rồi!"

      Tả Thành Hạo ngây người, tại đến phiên muốn cười.

      " ngốc còn thừa nhận, có vậy cũng nhìn ra."

      "Cái gì?"

      " ta thích ."

      mặt lại lộ ra vẻ rung động. "A! gạt tôi!"

      "Lừa tôi lại có ưu đãi, chàng kia thích ."

      ra, từ lần đầu tiên nhìn thấy Lí Minh Thịnh, biết, người này đối với Xảo Xảo có thiện cảm; vẻ mặt có thể vờ lạnh lùng, có thể giấu diếm, nhưng ánh sáng linh hồn lừa được mắt .

      Khi người với người ở chung, màu sắc linh hồn theo người mình gặp mà thay đổi. Ở công ty, có mấy lần Xảo Xảo cùng Lí Minh Thịnh chuyện công việc, liền nhìn thấy linh hồn Lí Minh Thịnh phát ra thản nhiên ánh sáng màu phấn hồng lấp lánh. Đây là phản ứng ta thích Xảo Xảo, chẳng qua bởi vì Xảo Xảo lúc ấy trong cơn sóng , đối mặt người đàn ông khác có hứng thú, cũng nghe vào, cho nên mới chưa .

      tại, thấy linh hồn Xảo Xảo có chút phản ứng. Ở mặt ngoài, khi Xảo Xảo nghe được Lí Minh Thịnh thích , cảm thấy khiếp sợ cùng bất khả tư nghị, nhưng cũng có cảm giác bài xích, mà biến thành thẹn thùng màu đỏ nhạt, có lẽ ngay cả chính cũng biết mình có phản ứng này.

      "Trời ơi, ta thích tôi? Nhưng tôi chút cảm giác cũng có. . . . . . Căn bản nhìn ra nha! Thành Hạo, tôi nên làm cái gì bây giờ?"

      "Làm sao đây? Binh đến tướng chặn, nước đến lấp đất."

      "Ây da, đừng trêu tôi nữa, tôi hỏi ."

      " cứ thuận theo tự nhiên, làm bộ biết, chờ ta có tiến thêm bước hành động hãy , cần tự mình dọa mình, OK?"

      "Éc, được, tôi khẩn trương, thuận theo tự nhiên, thuận theo tự nhiên."

      khẩn trương, lại càng khẩn trương, chỉ là vẻ mặt, mỗi cọng lông tơ cũng đều căng thẳng đến sựng cả lên, làm cảm thấy buồn cười.

      Nhìn Xảo Xảo, trong lòng hiểu sao đột nhiên dâng lên cảm giác mất mác biết làm sao. có thể đoán trước, tình mới của Xảo Xảo sắp đến, bởi vì biết Lí Minh Thịnh là người đàn ông tồi, nhưng nội tâm lại thể vui nổi.

      Linh hồn chàng kia có màu, ổn trọng, lăng nhăng, có trách nhiệm, có thể có điểm cứng nhắc, nhưng rất thích hợp Xảo Xảo, tốt, cần người con trai hiểu được những gì cho.

      Điều duy nhất có thể làm, chính là ở bên người , cho ý kiến, khiến vui vẻ, trừ lần đó ra, cái gì cũng thể giúp.

      nhếch lên nụ cười , đúng vậy, làm duy nhất đều vì , chính là Thần tình của , giúp tìm được đúng người.

      "Nhìn khẩn trương vậy, cũng phải chưa từng ."

      "Bởi vì —— bởi vì tôi nghĩ tới Lí Minh Thịnh thích tôi nha."

      " yên tâm, trải qua vừa rồi, ta nhất định bị cử chỉ quái dị của dọa nên thay đổi chủ ý chạy trốn."

      A? Dám như vậy, đáng giận! Tay phải đánh qua, đánh đến, tay trái đánh qua, lại đánh đến, hai chân dưới bàn đá , đương nhiên đá đến.

      "Vị thí chủ này, vĩnh viễn chỉ có nửa chiêu thức lưu lạc giang hồ, như vậy được rồi."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :