Chương 212: Đại đức đại uy Thi Hoàng là nhân vật như thế nào chứ, tại tuy tu vi chỉ có thể dùng được đến mức cực hạn của cảnh giới phổ thông tiên nhân, nhưng từ dáng vẻ đến thái độ vẫn cuồng ngạo như trước có gì thay đổi. Thấy Thần Nam đánh tới, thèm lui này mà ngược lại còn tiến lên trước, tạo nên từng đợt thi khí đánh ra chưởng như dời non lấp biển. Bất quá, Lôi Thần Trùy chính là trong những bảo vật của thiên giới, phát ra từng trận quang vụ lấp lánh màu tử kim khiến cho tất cả thi khí đều bị chấn tan. Tiếp sau đó, Định đại thần thụ tay Thần Nam lấp láp lục quang, hung hăng bổ xuống tay của Thi Hoàng. Thi Hoàng bị chấn bay ra ngoài, Thần Nam cũng bị cỗ lực lượng cực lớn phản chấn khiến cả người phải liên tục lui lại, bất quá còn tốt hơn Thi Vương rất nhiều. “Oanh” Ma lôi oanh kính đến, tử kim lôi hỏa ngừng nổ tung xung quanh Thi Hoàng, Dù cho thân thể là kim cương bất hoại toàn thân Thi Hoàng cũng bị cháy đen, nẩy lên dập xuống. Tử Kim thần long cùng với Long bảo bảo lúc này đứng ở cửa vào của nội thiên địa của Thần Nam, Ma Lôi trong tay chúng ngừng oanh tạc về phía Thi Hoàng. Đồng thời, sau khi lui về sau đoạn lục sắc thần quang trong tay Thần Nam lóe lên, Định Địa Thần thụ trong nháy mắt hóa thành thần cung. Thần Nam kéo dây cung, đạo kim quang rất nhanh ngưng tụ tại, theo chuyển động của dây cung đạo thần quang rực rỡ như thiên phạt bắn ra phá toái hư công kích về phía Thi Hoàng. "Oanh long long" Sấm chớp nổi lên, cả gian khẽ rung động. Bất quá đạo cầu vồng kinh thiên này, khi vừa mới bắn ra thần quang sáng lạn nhưng rất nhanh lại trở nên ảm đạm. Thần Nam lẩm bẩm : “Ta biết là như vậy mà”. Con rồng du côn gào lên : “Tiểu tử hỗn trướng, người mộng du à? Sao lại có khí lực vậy?” “Cong rồng ngu ngốc nhà ngươi động não chút . Ta vừa rồi phải cho mi biết rồi sao? Ở trong tinh này, tất cả các lực lượng đều bị ép chỉ đạt đến thủy chuẩn của phổ thông tiên nhân. Ngay cả lão cương thi hay Thanh Thiện tặc ngốc gần tiếp cận đến cảnh giới Thần Hoàng cũng đều thể may mắn tránh khỏi, huống chi là mũi tên bắn ra từ thần cung? Tất cả những lực lượng vượt quá thất giai đều bị giam cầm”. Tất cả đều giống như những gì Thần Nam , thần quang rực rỡ càng lúc càng ảm đạm, lúc bay tới trước mặt Thi Hoàng thanh thế sớm còn lớn như khi vừa mới rời khỏi dây cung nữa. Thi Hoàng cười lạnh, hai tay phất ra, “Phanh” tiếng, định bắt lấy đạo kim quang kia. Bất quá đạo thần quang vẫn đẩy bắn về phía sau mấy chục trượng, sau đó nổ tung khiến cho Thi Hoàng ở trung ngừng chấn động. Con rồng du côn hô to : “Mau mau dùng thần huyết nhiễm tiễn, chỉ cần giải quyết được lão cương thi này, cho dù tổn thất nửa số máu trong người cũng đáng giá”. “Lúc đối kháng với Hiên Viên thần vương ta hao phí mất phần ba lượng máu trong người, bây giờ nếu như lại hao tổn lượng máu lớn nữa sợ rằng ta chưa giết được y toi mạng trước rồi”. Thi Hoàng hoàn toàn bỏ qua Vũ Hinh, gào thét chấn động cả đất trời, thi khí ngừng tràn ra mãnh liệt, khắp nơi trong tinh đều tràn ngập khí tức tử vong. Y hung hăng lao tới đánh về phía Thần Nam. Mà Vũ Hinh cũng công kích về phía Thi Hoàng nữa, nàng nhằm phía ba lão ma vương gườm gườm như hổ rình mồi lao tới, tuy tại mọi người ở đây đều cùng cấp bậc, nhưng cường giả từng tiếp cận thần hoàng lĩnh vực, còn mạnh hơn bọn người Hỗn thiên. "Oanh" Tử Kim thần long cùng với Long bảo bảo ngừng dùng tử kim lôi hỏa phóng về phía Thi Hoàng. Thần Nam quát lên : “ cần dùng ma lôi đối phó với Thi Hoàng, lão bất tử này thần thể mạnh mẽ như thần binh, căn bản thể công phá được, quay sang đối phó với ba tên hỗn đản Hỗn thiên ma vương kia kìa”. Lúc này, lôi hỏa trong nội thiên địa của Thần Nam rất nhanh hết, lần trước làm nổ tung linh căn trong Phật Tổ. Cơ hồ dùng hết, chỗ còn lại này chỉ là chút ít còn sót lại của lần đó. Thần Nam nắm chặt Lôi Thần Trùy cùng với Định Địa Thần Thụ lao lên lần nữa, liên tục cùng với Thi Hoàng kịch liệt giao đấu, hai thần binhnày đều có hữu hiệu gây thương tổn cho Thi Hoàng. Hơn nữa Định Địa Thần Thụ liên tiếp đánh cho Thi Hoàng tối tăm mặt mũi, hổ là bảo vật từ thời thái cổ lưu truyền lại. Thần Nam trong lòng cười lạnh, quả đúng như dự đoán. Sau khi lùi lại đoạn, cho Lôi Thần Trùy vào trong nội thiên địa rồi lấy Lôi Thần Kiếm ra, thần kiếm màu tử kim kim phát ra thần quang dày đặc. Thanh thần kiếm này tuy bằng mấy bảo vật thần dị như Huyền Vũ giáp, Hậu Nghệ cung nhưng cũng là thần bảo của Tây phương lưu truyền từ rất lâu rồi. Nếu như có thể phát huy được toàn bộ uy lực thể nào tưởng tượng được. Thần Nam đưa Tử Lim thần kiếm lắp vào dây cung. Theo từng đạo thần quang phát ra, Tử kim thần kiếm giống như có sinh mệnh, bắt đầu rung lên và phát ra những thanh trong trẻo khoan khoái. Nguyên khí vô tận tụ tập lại, Tử kim thần kiếm bạo phát cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ, hào quang máu tử kim chói mắt giống như mười mặt trời cùng tỏa sáng trung vậy khiến cho người ta thể mở mắt được. Dây cung buông, đạo tử kim mềm mại dài hơn mười trượng rạch ngang bầu trời lao về phía Thi Hoàng, tinh chấn động kịch liệt. Thi Hoàng cười lạnh, bởi vì y thấy đạo tử kim kim mềm mại kia lúc bắt đầu thanh thế kinh người nhưng càng tiến lại gần quang mang càng lúc càng ảm đạm. định dùng tay nghênh đón, nhưng đột nhiên cảm giác có chút khí tức nguy hiểm, y liền vội vàng tránh né. Bất quá phàm là thần tiễn do Hậu Nghệ cung bắn ra, trúng mục tiêu rơi xuống, lúc này tử kim thần kiếm cách Thi Hoàng chưa tới nửa trượng liền vòng lại lao tới sau lưng bám sát như hình với bóng. Thi Hoàng phẫn nộ vô cùng, vội vã quay người lại, hai tay vung ra muốn bắt lấy thần kiếm. “Phốc”. Thi Hoàng bắt lấy tử kim thần kiếm, nhưng thần kiếm hào quang sáng lạn, lúc chạm vào hai tay của Thi Hoàng trong nháy mắt phá nát bàn tay của y, mà thần kiếm theo lực quán tính mạnh mẽ tiếp tục lao về phía trước, nháymắt cắm phập vào trước ngực Thi Hoàng ba phân. "Xoát" Hào quang lóe lên, đạo thân ảnh xinh đẹp nhanh như chớp phóng tới, cỗ năng lượng mạnh mẽ đập mạnh vào tử kim thần kiếm. “A…” Thi Hoàng kêu lên tiếng thảm thiết, Tử kim thần kiếm quang mang đại thịnh, phá nát hai tay của y, xuyên thấu hản vào trong lồng ngực, bạo phát ra từng luồng tử quang. Thân ảnh xinh đẹp chính là Vũ Hinh, nàng trông thấy có cơ hội liền bỏ qua tam đại ma vương, hướng về tử kim thần kiếm phất ra cỗ lực lượng mạnh mẽ khiến cho Thi Hoàng bị đánh thành trọng thương. Vũ Hinh biến ảo ra bàn tay trắng như ngọc nắm lấy tử kim thần kiếm, dùng lực lắc mạnh. Thi Hoàng đầu tóc dựng ngược, hai tay nắm lấy mũi kiếm, hai mắt phẫn nộ, ngừng gào thét, cuối cùng rốt cuộc bất đắc dĩ phải bỏ qua thần kiếm, bay nhanh về phía sau. Trước ngực y còn lưu lại vết thương kinh khủng, máu tươi từ chỗ đó ngừng chảy ra ngoài. Vũ Hinh tay cầm thần kiếm, quay đầu lại với Thần Nam : “Ta tới đối phó với y”. Thần Nam gật đầu, đồng thời trong lòng mừng rỡ, vừa rồi dùng thần kiếm làm thí nghiệm, quả nhiên đúng như nghĩ trong lòng. Tuy gian này giam cầm những lực lượng vượt quá thất giai, năng lượng dao động của Hậu Nghệ cung, HuyềnVũ giáp, Tử Kim thần kiếm cũng bị khống chế, nhưng bản thân những bảo vật này lại bị giam cầm, tựa hồ nơi đây chủ yếu là nhằm vào đám thần vương. Tại trường này lực sát thương của mấy vị thần vương căn bản bị giảm sút. Tuy Vũ Hinh trước mắt còn là Vũ Hinh của vạn năm trước. Nhưng Thần Nam vẫn y như cũ hi vọng nàng gặp nguy hiểm, Thi Hoàng giờ trọng thương, rốt cục cũng yên tâm, có thể toàn tực chém giết ba lão ma vương kia. “Cá trạch, Long bảo bảo mang tất cả ma lôi cùng với tử kim thần hỏa ném về phía mấy lão ma vương kia”. “Gào… đánh cho mấy lão ma vương này khóc ròng là việc mà long đại gia ta thích nhất”. “Thần , ta rất thích”. Thần Nam huy động Lôi Thần truy cùng với Định Địa Thần Thụ đánh về phía ba lão ma vương, trọng điểm “Chiếu cố” Hỗn thiên ma vương, hai kiện thần binh trong tay hào quang sáng lạn đem lão ma vương này vây khốn tại đương trường. Cách đó xa, Tuyệt tình ma vương cùng với Phá diệt lão ma vương cũng rất nhanh kêu cha gọi mẹ. Bọn chúng bị Tử Kim thần long cùng với Long bảo bảo dùng ma lôi và tử kim thần hỏa đánh cho tơi bời, căn bản có cách nào tiếp cận được. Tử kim thần long cùng với Long bảo bảo đem loại công kích này thành loại hưởng thụ, tuy tiêu hao ma lôi cùng với tử kim thần hỏa nhưng lại vừa vui vừa sướng. “Grào… Tuyệt tình lão tử xem chiêu, xem Long đại gia rải đậu thành binh!”. "Oanh oanh oanh……" Tuyệt tình ma vương rất tức giận nhưng thể nào phát tiết ra được, căn bản thể lao tới được. Lúc này lão ma vương hình dạng rất là thê thảm, quần áo người đều bị con rồng du côn oanh kích tan nát, trần truồng đại chiến, thân thể cũng bị đánh đến cháy đen khiến cho người ta khó mà nhìn ra được vẻ mặt già nua kia. “Thần , ngươi có tội! Thiên nữ rải hoa! phải, là Bảo Bảo rải hoa!”. "Oanh oanh oanh……" Phá diệt ma vương so với Tuyệt tình ma vương cồn buồn bực hơn. Bị con súc sinh miệng còn hôi sữa ném cho nẩy lên dập xuống, thực mất hết thể diện, lúc quần áo bị Long bảo bảo có ý tốt làm cho nổ tan nát, lão ma vương thẹn đến mức muốn đập đầu mà chết. “Ha ha, Long đại gia ta ném ném ném… ném cái đầu ngươi!”. Kết quả, Tuyệt tình ma vương hổ thẹn tay che lấy hạ thân, tay huy động chưởng lực mãnh liệt, tức giận quát lên : “Con rồng lưu manh nhà ngươi ném nữa . Ta #$&@....” “Lại đây, Long đại gia có là làm đầu ngươi nổ tung sao? Ta ném! Ta ném! Ta ném nữa này!”. "Oanh oanh oanh……" Tinh bị tầng năng lượng trong suốt bao phủ. Bên ngoài tụ tập vô số tu luyện giả, bọn họ có thể trông thấy ràng cảnh tượng đại chiến ở bên trong, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, biết thần vương ở chỗ này vì sao lại chịu ủy khuất như vậy. Có ít nữ tu luyện giả sắc mặt đỏ rực, mặt vừa quan chiến mặt thấp giọng mắng con rồng lưu manh vô sỉ. Thần Nam cùng với Hỗn thiên ma vương kịch chiến hồi, biết thân thể lão ma vương này đích xác còn ra mới mạnh mẽ được như Thi Hoàng. trong lòng có quyết định, hướng vè phía Long bảo bảo hét lên : “Long bảo bảo đưa Xạ Nhật Tiễn cho ta”. Tiểu long đôi mắt to mơ mơ màng màng, nhưng sau đó đột nhiên tỉnh ngộ, giọng : “Ta suýt nữa quên mất nó”. Kim quang lóe lên, nghịch lân của Tiểu long bay đến trong tay của Thần Nam, hóa thành thanh thần tiễn được đặt lên dây cung. Hỗn thiên ma quân lúc ấy sắc mặt biến đổi, mới vừa rồi y kiến thức được, đến Thi Hoàng còn ăn đủ từ Thần cung, huống chi là y? Y quay người bỏ chạy, Thần Nam đuổi sát tha. Bên ngoài vô số người quan chiến ầm ĩ cả lên, đường đường đại thần vương lại bị kẻ hậu bối đuổi theo truy sát, việc này đúng là chuyện lạ của thiên giới. “Hỗn thiên hôm nay ngày chết của ngươi đến rồi”. Xạ Nhật tiễn rời khỏi dây cung, kéo theo dải kim quang rực rỡ dài hơn trăm trượng chiếu sáng cả tinh . "Phốc" Máu tươi vọt ra, Xạ Nhật tiễn cắp xuyên qua hậu tâm của Hỗn thiên ma vương, tạo thành vết thương lớn, máu chảy đầm đìa. “A…” Lão ma vương kêu lên tiếng thảm thiết, từ rơi xuống. Sau đó, Long bảo bảo ngừng lẩm nhẩm, Xạ Nhật tiễn như có linh hồn, hóa thành đạo thần quang quay về trong tay Thần Nam. “Hỗn thiên, lão cần phải giả chết, đến đây”. Thần Nam lạnh lùng hét lên, sau đó lại giương cung lên. đạo cầu vồng sáng rực, xé rách hư giống như tia chớp lớn trong nháy mắt kích trúng Hỗn thiên ma vương. Máu huyết tung bay. Lão ma vương gào lên, giãy dụa bay lên trung, tóc y bay loạn xạ, hình dạng giống như lệ quỷ, chỉ tay về phía Thần Nam : “Tiểu bối…” Tiếng dây cung lại vang lên, thần quang chói mắt, tiễn quang chiếu sáng cả tinh , lần nữa lại xuyên qua thân thể của lão ma vương. Đồng thời với đó. Thần Nam sau khi đón lấy thần tiễn quay lại, tiếp tục giương cung nữa, triển khai Thần vương dực, rất nhanh lão tới, Lôi Thần trùy trong tay ngừng hung hăng đập lên thân thể tàn tạ trọng thương của lão ma vương. Lão ma vương lúc này trọng thương, còn chút năng lực để chống lại. Cái đầu tròn to lớn của Thần trùyđánh vào người lão ma vương phát ra tiếng “bịch”. Thân thể của hỗn thiên ma vương bị đánh đến còn lành lặn, có thể bị đánh nát bấy, thân thể cao lớn hoàn toàn biến dạng bị đánh bay . Thần Nam hai mắt lấp lánh quang mang lạnh lẽo. động đến sát tâm, khi động thủ tuyệt hạ thủ lưu tình. vung lại Thần trùy lao lên. Lần này, sau khi Thần trùy đánh xuống, lão ma vương toàn thân dưới, có nửa gân cốt bị đánh nát, tại cả người y máu thịt bầy nhầy. Tuyệt tình ma vương cùng với Phá diệt ma vương trong lòng đều phát run, cho dù bọn họ ngạo thị thiên giới hơn vạn năm, nhưng điều kiện đầu tiên là bọn họ có tu vi ngạo nghễ thiên giới. Nhưng nay lại rơi vào gian kì diệu khó hiểu này, tu vi của bọn họ bị hạ thấp xuống. Đối mặt với tên hậu bối tiểu tử có thể giết chết được bọn họ, chỉ có thể tự bảo vệ lấy mình, bọn họ căn bản nghĩ đến việc tiến lên ngăn cản. Lúc này, riêng gì hai lão ma vương giật mình kinh hãi, tất cả thần vương ở bên trong tinh cảm giác trong lòng bốc lên luồng khí lạnh. "Oanh" Hư tan nát, Thần Nam bắn thần tiễn ra muốn hoàn toàn kêt thúc tính mạng của lão ma vương. Thần tiến lạnh lẽo, sau khi xuyên qua thân thể của Hỗn thiên ma vương bạo phát ra quang mang chói mắt. "Phốc" Hỗn thiên ma vương bị chia năm xẻ bảy. Thần thể hóa thành những mảnh vụn. Bên ngoài tinh , vô số tu luyện giả hoàn toàn sôi sục, nhân vật vô lại lại có thể giết chết thần vương. Xem công lực tựa hồ chưa đạt được đến cảnh giới thần vương, điều này thực thể suy nghĩ. Bất quá lúc này, tiếng ma khiếu trầm thấp từ bên trong tinh vang lên, xung quanh đám thi thể tan nát của Hỗn thiên ma vương, đạo quang ảnh rất nhanh ngưng tụ lại. “Tiểu tử, ta với ngươi thề đội trời chung! Đợi sau khi cấm chế trong tinh này biến mất, ta khiến ngươi hình thần câu diệt!”. Thần Nam giật mình kinh hãi, nguyên thần của Hỗn thiên ma vương thế mà vẫn còn tồn tại, giương cung lắp tên, lần nữa bắn về phía lão ma vương. Chỉ là, thần tiễn lần này có công hiệu. Hư ảnh nhàn nhạt của lão ma vương lúc tiếp xúc với thần tiễn đột nhiên tiêu tán, dung nhập vào hư . Theo thàn tiễn quay trở về trong tay Thần Nam, nguyên thần của lão ma vương lại lần nữa ngưng tụ lại trong hư , lãnh cười : “Thần vương hồn là bất diệt, ngươi giết chết được ta đâu, tiểu tử ngươi đợi hình thần câu diệt ”. Thần Nam liên tiếp giương cung, nhưng lại phát giác làm gì được Hỗn thiên ma vương. mồ hôi lạnh chảy xuống, nghĩ đến thần vương lại mạnh mẽ đến như vậy, cho dù bị giam cầm trong trạng thái phổ thông tiên nhân nhưng lại giết chết, thần vương hồn đúng là bất diệt. Tất cả đều xảy ra ngoài ý liệu của Thần Nam, nghĩ rằng thần vương lại khó hủy diệt đến như vậy. “Mẹ nó. Lão tử liều thôi!” Thần Nam phẫn hận mắng chửi : “Hủy được thần vương hồn của các ngươi, ta đem nhục thể của các ngươi toàn bộ đánh nát, trước là để trút giận, cho dù sau này có bị các ngươi giết chết cũng cam”. Tuyệt tình ma vương cùng với Phá diệt ma vương nhe thấy vậy, hai khuân mặt già nua liền tím tái, sau khi mất nhục thể, tu vi của bọn họ lập tức bị mất năm thành. Cho dù sao này có tìm được thân thể tốt, cũng phải cần thời gian rất dài mới khôi phục lại được. Hai lão ma vương đưa mắt nhìn nhau, nhanh như chớp tránh xa khỏi Thần Nam. “Muốn chạy? dễ thế đâu”. Thần Nam lúc này tâm tình tốt, chỉ muốn hủy diệt nhục thể của đám ma vương, mặt đuổi sát phía sau tha mặt nhanh chóng giương cung lắp tiễn. Những người quan chiến ở bên ngoài tinh ồn ào hẳn lên, những việc trông thấy ngày hôm nay vượt xa tưởng tượng của bọn họ, thần vương lại bị hậu bối tiểu tử đuổi theo phải vội vàng chạy trốn chó nhà có đám tang vậy. thực này thể nào tưởng tượng được. "Sát……" Thần Nam hét lên mọt tiếng, ngừng giương cung lên bắn. Hai lão ma vương trốn chạy kêu lên thảm thiết Thần Nam lúc này rất là tàn nhẫn, dùng thần tiễn bắn đứt cánh tay trái của Tuyệt tình ma vương, đồng thời bắn nát chân phải của Phá Diệt ma vương. Điều này thực là điều kì lạ thiên giới ít có, hai thần vương cao thủ bị hậu bối tiểu tử truy sát phải chật vật chạy trốn. Đúng lúc này, Vũ Hinh hô lớn : “ cần phải để ý đến bọn chúng, mau đến giúp ta hủy diệt thân thể của lão cuong thi này, chỉ cần dải tinh này tiêu trừ cấm chế, tất cả những người có nhục thể, ta bảo chứng bọn chúng hình thần câu diệt”. Cho dù phải là Vũ Hinh của vạn năm trước, nhưung Thần Nam vẫn do dự lao tới. Ở phía trước ngực Thi Hoàng lúc nàyđã lên vết thương đẫm máu. Y trầm nhì về phía Thần Nam, thực là vừa sợ vừa giận, hôm nay gặp phải chuyện này, tất cả đều vượt ra khỏi khống chế của y, tại y tự nhiên lại trở thành đối tượng để người ta săn giết. "Phốc" vòi máu vọt ra, Xạ Nhật tiễn xuyên qua vai trái của Thi Vương bay ra, y rốt cuộc thể tiếp được tiễn này. “Grào…” Thi Hoàng ngửa mặt lên trời gào thét, phong, thi khí tràn ra mênh mông. Cách đó xa, Thanh thiện cổ ma hai mắt phát ra thần quamg. Vừa rồi, ông ta mặt đại chiến với Phật tổ, mặt quan sát Thần Nam, ông ta tự nhiên nhận ra Hậu Nghệ cung, nhưng cái hấp dẫn ánh mắt của ông ta chính là Xạ Nhật tiễn. Đến lúc này, ông ta phảng phất đột nhiên tỉnh ngộ, thất thanh kêu lên : “Là Nghịch thiên tiễn của Đại đức đại uy thiên long”. Lời này ra, tất cả thần vương bên trong tinh đều quay đầu nhìn về phía Long bảo bảo. Tiểu long hai mắt mở to đảo qua đảo lại, giọng bất mãn : “Các ngươi sao lại đều nhìn ta, ta… ta biết là có ý tốt”.
Chương 213: Toái Vương Hoàng Lời của Thanh thiện khiến cho đám thần vương trong trường kinh dị thôi, tất cả ánhmắt của mọi người đều hướng về phía Tiểu Long, bởi vì bọn họ biết “Nghịc Thiên Tiễn” là do Tiểu Long lấy từ cổ xuống, nếu như vậy xem ra, Tiểu Long này chẳng phải chính là --- Đại đức đại uy thiên long sao? Trong trường, ngoại trừ Thanh thiện cổ ma, còn lại những người khác đều biết lai lịch của Đại đức đai uy Thiên long, nhưng Thanh thiện cổ ma chính là cường giả của vạn năm trước, người được ông ta xem trọng liệu có phải là hậu bối tầm thường? Bất quá mọi người dù cho nhìn thế nào con rồng này cũng có khả năng là cái lão già gì đó, có khả năng là phẫn trư cật hổ. (Giả heo thịt hổ - Ý ra vẻ yếu ớt để lừa đối thủ, tỷ như đám thợ săn muốn bắt hổ thường giả tiếng heo để dụ hổ ra sau đó săn giết). Thanh thiện cổ ma nhìn Long bảo bào lắc đầu kinh nghi thôi, : “ có khả năng…” “Ta… thích như vậy”. Hôm nay, hình dạng của Tiểu Long lần đầu tiên được ghi nhớ vào trong đầu của đám thần vương. Ở bên cạnh, Thần Nam ngừng giương cung bắn tiễn, mỗi lần Xạ Nhật tiễn bắn ra đều bắn vào cùng vị trí thân thể Thi Hoàng, đó là đầu vai trái của y. "Phốc" Máu tươi vọt ra. “Grào…” Thi Hoàng gào thét. Đối mặt với Xạ Nhật tiễn liên tiếp bắn tới, Thi Hoàng kinh sợ tới cực điểm, sau bảy tiễn bắn xuyên qua, vai trái của y xuất vết thương rất lớn. Cả cánh tay trái máu thịt bầy nhầy, máu tươi chảy xuống tí tách, giờ hoàn toàn bị phế cơ hồ như chỉ còn nối liền với bả vai bằng lớp da, mắt thấy như muốn rời khỏi thân thể, Thi Hoàng càng thêm kinh sợ, bất quá lúc này tu vi của chỉ đạt được đến mức cực hạn của cảnh giới phổ thông tiên nhân, căn bản có biện pháp hữu hiệu nào để tiến hành thuật tái sinh cơ thể. có cách nào phục hồi lại cánh tay trái. Hậu Nghệ cung phối hợp cùng với Xạ Nhật tiễn, có thể là uy thế thể kháng cự, bất quá Thần Nam cũng hao phí lượng lớn công lực, dù sao mỗi lần giương cung đều phải dùng tu vi bẩn thân phụ trợ. Theo mũi tiễn thứ tám bắn ra, cánh tay trái của Thi Hoàng rốt cục cũng bị bắn rời khỏi bả vai rơi xuống, máu tươi tuôn xối xả. Trong tinh vang lên tiếng gào thét đinh tai nhức óc, thi khí vô tận mãnh liệt tràn ra. Vũ Hinh có được cơ hội này, Lôi thần kiếm trong tay phóng ra như chớp. Kiếm quang ngập trời ngừng chặt chém về phía Thi Hoàng, khiến thân thể y lên từng vết từng vết thương rất khủng bố. Những người quan chiến bên ngoài tinh hoàn toàn lâm vào trạng thái chết lặng, thiên giới đỉnh đỉnh đại danh hung sát Thi Hoàng lại bị người ta bắn giết như vậy, nếu như phải chính mắt trông thấy nhất định bị cho rằng đây là câu chuyện cười. Biết rằng Thi Hoàng uy danh chấn động thần giới, tất cả thần vương đều tránh xa ba bước. Huống chi là phổ thông tu luyện giả mới đạt đến cảnh giới tiên nhân. chấn động này chỉ như vậy, Thần Nam phối hợp với tấn công của Vũ Hinh, ngừng giương cung, nhắm ngay vào chân phải của Thi Hoàng bắn tới. Máu tươi vọt ra, cái chân to tráng kiện của Thi Hoàng bị bắn thủng. Thi Hoàng phẫn nộ đến cực điểm. Mấy lần muốn lao tới chỗ Thần Nam, nhưng đều bị Vũ Hinh ngăn trở phải lui lại, người lưu lại vô số vết thương nghiêm trọng. Đến mũi tiễn thứ chín được bắn ra, chân phải của Thi Hoàng gần như gãy rời ra. “Grào…” Thi khí tràn ra, Thi Hoàng gào lên bi thương. Tin rằng nếu như y có thể thi triển ra được cánh cử sinh tử luân hồi, sớm khiến cho Thần Nam hình thần câu diệt rồi, nhưng sờ sờ ngay trước mắt, y chỉ có thể gào lên ủy khuất. “Bổn hoàng hôn nay thề rằng, sau khi rời khỏi gian này, cho dù là chân trời góc biển cũng phải đánh đám tiểu bối các ngươi rơi vào cánh cửa luân hồi, khiến cho mi muốn sống được muốn chết cũng xong!”. Vũ Hinh lạnh lùng đáp lại : “Đáng tiếc, ngươi có cơ hội đó”. Thần Nam mặt giương cung, mặt trả lời : “Hừ, đe dọa ta? Ngươi tưởng rằng ta sợ ư, hôm nay nhất định phải hoàn toàn phá hủy nhục thân của ngươi”. "Phốc" Chân trái của Thi Hoàng sau khi bị mũi tiễn thứ mười hai xuyên qua, rốt cục cùng đứt lìa khỏi thân thể rơi xuống, máu tươi vương đầy trời. “Grào…” Tiếp đó, Thần Nam nhắm Xạ Nhật tiễn vào ngực của Thi Hoàng rồi liên tục bắn xuyên qua, vết thương ngừng mở rộng, cả vùng ngực đều bị bắn xuyên qua. Thi Hoàng hổ là thiên giới chí tôn nhất phương. Cho dù thực lực bị hạ xuống đến cảnh giới phổ thông tiên nhân, nhưng vẫn ngạch tiếp được thần tiễn uy lực vô cùng. Biết rằng Hỗn thiên ma vương mới vài tiễn bị bắn nổ. Mà bắn lúc Thi Hoàng phải toàn lực tập trung bắn vào điểm, bắn liên tục mới có thể xuyên qua. Đến mũi tiễn thứ mười bẩy, khắp nơi ngực Thi Hoàng cũng chi chít lỗ thủng, sau đó dần dần vỡ ra, cuối cùng tiếng nát vụn vang lên, Thi Hoàng bị bắn vỡ vụn ra. Ngực bụng ngừng vỡ ra, đến cả đầu cổ cùng tay phải cũng rời ra, y gào thét điên cuồng, hai mắt trợn lên phẫn nộ nhìn về phái Thần Nam và Vũ Hinh. Tin rằng cuộc chiến hôm nay, Thần Nam vô danh hậu bối này, nhất định được truyền tụng khắp thiên giới, trước bắn nổ Hỗn thiên ma vương, giờ lại bắn cho Thi Hoàng thân thể nát bấy chia năm xẻ bẩy, mắt thấy nhục thể sắp bị hủy diệt. Đó tuyệt đối là đại kiện chấn động thiên giới. Vô số tu luyện gỏa quan chiến bên ngoài tinh máu huyết sôi sào, bọn họ so với Thần Nam còn kích động hơn. “Tốt, cần bắn nữa, lưu lại cho cái đầu lâu, ta muốn dùng để giam cầm thần vương hồn của y”. Vũ Hinh vận dụng đại thần thông, dãi ánh sáng rực rỡ bao phủ lên đầu lâu cùng với những mảnh vụn thân thể của Thi Hoàng. Thần Nam do dự, quay người lại tìm Tuyệt tình ma vương với Phá diệt ma vương, thời gian còn rất ít, muốn trong thời gian ngắn nhất hủy diệt nhục thể của hai người này. "Sát!" Sau khi phát ra hành tung của hai người này, Thần Nam do dự giương cung bắn tiễn, thần tiễn như cầu vồng bắn thẳng về phía Tuyệt tình ma vương. "Phốc" Huyết quang thoáng . "A……" Tiếng kêu thảm thiết truyền lại. Sau sáu mũi tiễn, nhục thể của Tuyệt tình ma vương rốt cuccj cũng bị nổ tung, trong tinh bạo phát màn huyết vụ. Thần vương hồn nhàn nhạt ngưng tụ ở vùng phụ cận huyết vụ. “Tiểu tử, ta với ngươi chết thôi, nhất định khiến ngươi tan thành tro bụi”. Thần hồn của Tuyệt tình ma vương gào lên thê lương. Thần Nam để ý đến lão mà quay Hậu Nghệ cung bắt đầu bắn về phía Phá Dệt ma vương. chân của lão ma vương sớm bị đứt lìa, cảm giác đau đớn thể chịu đựng được vẫn chưa dứt, giờ lại thấy thần tiễn bắn về phía mình, y kinh sợ đến cực điểm. "Phốc" "Phốc" …………. Liên tiếp bốn tiễn. Lão ma vương bị bắn nát nửa người. Máu tanh tràn ngập tại trường, khiến cho mấy vị thần vương trong lòng rung động, bởi vì bọn họ biết nếu như lúc này thần tiễn bắn về phía họ, họ cũng giống như vậy. Nhưng ngay lúc này, trong tinh quang mang đại thịnh, mấy trăm viên thất sắc thần thạch chiếu ra ngàn vạn hào quang, dường như tất cả nàng lượng trong đó đều phóng ra hết. Sau đó cả tinh ảm đạm trờ lại, trong nháy mắt lại trở nên tối đen, bên ngoài thể nhìn thấy được mọi việc xảy ra bên trong. Đồng thời, cửa ra của tinh mở ra, cỗ khí tức thanh tân tràn ra bên ngoài. Tất cả thần vương chỉ trong khắc khôi phục lại công lực, nhất thời trong gian năng lượng dao động mạnh mẽ, từ trong tinh ngừng tràn ngược ra ngoài. Đám thần vương vẫn bình yên bị làm sao đều thở hắt ra hơi dài. Phản ứng đầu tiên là Phật Tổ, y nháy mắt phá toái hư , trực tiếp phá vỡ gian như ngôi sao băng bắn ra ngoài. Thanh thiện cổ ma rống lên giận dữ, hóa thành đạo hắc quang bám sát theo. Kim sí đại bằng thần vương hít vào hơi đưa mắt nhìn bọn họ xa. Thần Nam rất nhanh đem hai con rồng tiến vào nội thiên địa, trước mắt đám thần vương khôi phục lại công lực, hai con rồng nếu còn ở lại bên ngoài, bị đối mặt với uy hiếp sinh tử. “Hống…” “Ngao…” “Tiêu nhi nạp mạng!”. Hai đạo thần vương hồn của Hỗn thiên ma vương cùng với Tuyệt tình ma vương, ở bên còn có nửa thân thể của Phá diệt ma vương, ba người phát ra ma khí vô tận, hung ác lao tới đánh về phía Thần Nam. Bất quá, tiếng hừ vang lên giống như quả trùy lớn đánh vào trái tim của ba đại ma vương. Vũ Hinh thân hình ngư tia chớp, đứng chắn đường của bọn chúng. Kiến thức qua đáng sợ của Vô tình tiên tử. Tâm Đại ma vương lúc này thân thụ trọng thương, nhất thời trong lòng phát lạnh. Lúc này, thi thể nát vụn của Thi Hoàng bị giam cầm trong trung dột nhiên bắt đầu rung động kịch liệt, ý hét lớn : “Các ngươi giết tiểu nhi kia, ta ngăn Vô Tình tiênt ử cho các ngươi”. Tam đại ma vương mắt lóe hung quang, thoáng chần chừ lúc, lại muốn đánh về phía Thần Nam. Bất quá Thần Nam cũng kinh hoảng, thần tiễn được lắp dây cung. tùy lúc có thể để cho thần tiếm nhiễm máu, lúc này ai tiến lên đầu tiên. tiện thể tặng cho đòn nghiêm trọng. “Grào…” Thi thể nát vụn của Thi Hoàng kịch liệt dao động, thi khí tràn ra khắp cả bầu trời, hai cánh cửa luân hồi xuất trung. Ba lão ma vương mừng rỡ, muốn lao tới đánh về phái Thần Nam. Vũ Hinh quát lên lạnh lùng : “Thi Hoàng bất quá chỉ giúp sức cho các ngươi phân tán tinhh lực của ta mà thôi, ngu xuẩn…” đạo thần quang sáng rực được Vũ Hinh đánh ra, hai đạo thần vương hồn hoảng sợ lui về phía sau, Phá diệt ma vương cậy mình còn có thân thể, liền lao vọt tới. Chỉ là, Thi Hoàng vẫn chưa xuất thủ tương trợ bọn chúng, hai cánh cửa sinh tử luân hồi ngừng thôn phệ phong ấn của Vũ Hinh, căn bản thể ngăn cản được Hỗn động thần quang của Vũ Hinh. "A……" tiếng kêu thảm thiết vang lên, thần thể của Phá Diệt ma vương bị chia năm xẻ bẩy nát vụn ra huyết vụ tung bay, thần vương hồn trong nháy mắt bị hào quang hỗn độn đánh tan. Thi Hoàng rốt cục cũng mở đưuọc phong ấn, xung quanh là chín cánh cửa sinh tử luân hồi bảo hộ, hung hăng nhìn Vũ Hinh cùng với Thần Nam. Thần hồn của Tuyệt tình ma vương cùng với Hỗn thiên ma vương mắt thấy Phá Diệt ma vương hình thần câu diệt liền phóng rangoài tinh dám ngoái đầu nhìn lại. Vũ Hinh trong lúc giằng co cùng với Thi Hoàng, liền buông tha cho bọn chúng chạy thoát. Thần Nam cũng nhanh chóng lui lại phía sau, biết đại chiến cấp bậc này giúp đỡ được gì cả. Đám người Đạm Đài Tuyền. Lí đạo nhân, Đại bằng thần vương, Quang Minh thần cũng lẳng lặng quan sát. Vũ Hinh thanh lạnh lùng : “Thi Hoàng, ngươi nếu còn muốn sống hãy may rời khỏi đây. Bằng vào thân thể tàn phế này của ngươi, như thế nào lại dám cùng ta phân tranh”. Thi Hoàng cười lên trầm, : “Ngươi nếu như thực lưu lại tính mạng cho ta, ta nhất định khiến cho ngươi phải trả cái giá rất đắt, nhất là đánh cho ngươi mất sáu thành công lực, khiến cho mấy ngàn năm khổ tu của ngươi bị hủy trong chốc lát”. Thi khí tràn ra, chín cánh cửa luân hồi ngừng chuyển động xung quanh Thi Hoàng. Đồng thời, xung quanh Vũ Hinh lên từng luồng ánh sáng hỗn độn. Đại chiến gần đạt đến cấp thần hoàng lúc nào cũng có thể bùng phát. Nhưng mà, đúng lúc đó ma khí ngút trời từ cửa vào tinh mãnh mẽ tràn vào, Thanh thiện cỗ ma quay trở lại. Đạm Đài Tuyền sắc mặt biến đổi, nàng nghĩ rằng cục diện lại biến thành ba đại cường giả đối chiến, vì muốn tinh bị hủy trong chốc lát, nàng lại lần nữa triệu hoán tinh chiến hồn. Ba cường giả gần đạt đến cấp Thần hoàng thần sắc biến đổi, bọn họ nghĩ lại bị tước đoạt tu vi lần nữa. Thi Hoàng bắt đầu hành động trước, chín cánh cửa sinh tử luân hồi mở đường, trước tiên lao nhanh về phía cửa ra. Vũ Hinh muốn để còn sống rời khỏi nơi này, hỗn động thần quang xuất thủ, hai đại cường giả bên đại chiến bên lão ra ngoài tinh . Thanh thiện cổ ma có xuất thủ, hai mắt ông ta lạnh lẽo quét qua trong tinh , dừng lại người Thần Nam, sau đó rất nhanh mở tiểu thế giới ra, thôn phệ Thần Nam vào trong đó, rồi sau đó hóa thành tia chớp màu đen bay .
Chương 214: Đại Long Đao Thiên giới mây gió nổi lên. Ngày Vô tình tiên tử sống lại dẫn đến trường phong ba lớn. Bảy đại thần vương đến, kết quả Hiên Viên thần vương, Vô Ưu thiên tôn, Phá Diệt ma vương vị Vô tình tiên tử đánh cho hình thần câu diệt, trong ngày thiên giới mất ba đại cao thủ cấp thần vương là kiện lớn nhất của thiên giới ngàn năm trở lại đây. Ngoài ra, Thi Hoàng cũng gia nhập vào trường đại chiến này, lúc trọng thương sắp chết làm dẫn tới thiên phạt kéo đến, cùng với Vô Tình tiên tử lưỡng bại câu thương, cuối cùng thất bại phải độn mà . Trong trường phong ba này, Thanh Thiện cổ phật sống lại hóa thân thành ma càng khiến cho thiên giới chấn động, nhân vật chết từ vạn năm trước, lại sống lại sao khiến cho cả thiên giới phải chấn kinh!. Đồng thời, việc Thanh Thiện cổ phật tạo hóa vạn năm trước cùng với Phật tổ có liên quan trọng đại. tại Phật tổ thoái lui ra khỏi Phật Tổ, Thanh Thiện hóa thân thành ma là chủ nhân mới của Phật Tổ. Đương nhiên, trong hàng loạt đại kiện xảy ra ở đó, còn có người ngoài khiến cho người ta phải quan tâm. thân mặc Huyền Vũ giáp, tay cầm Hậu Nghệ cung, giao đấu với Hiên Viên thần vương, sau đó lại đại chiến với Hỗn Thiên ma vương, Tuyệt tình ma vương và phá hủy luôn nhục thể của bọn họ, bắn cho Phá Diệt ma vương cùng với Thi Hoàng vô địch tơi bời hoa lá, khiến cho nhục thể của hai người này gần như nát vụn. Người thanh niên xuất bí này, lập tức dẫn tới chấn động lớn, có được bảo vật Huyền Vũ giáp và Hậu Nghệ cung trung truyền thuyết, có thể kháng cự lại được với thần vương, thực là quá kinh người!. Sau đó, thiên giới có tin đồn, thanh niên thần bí này chính là cường giả ra từ thần gia gia tộc cường xưa mà cường đại nhất, nghe đồn thanh niên này chính là “người thứ mười” trong truyền thuyết cảu Thần gia. Trong thiên giới người biết đến Thần gia nhiều, biết được điển cố về mười người trong truyền thuyết của Thần gia lại càng ít. Nhưng sau khi lời truyền ngôn này đồn đại ra ngoài, cả thiên giới đều biết đến tồn tại của Thần gia, người thứ mười trong truyền thuyết của Thần gia huyền bí lại càng huyền bí hơn. Mọi người trong thiên giới đều đoán già đoán non về những việc thần bí về người thứ mười của Thần gia, nhưng phải tất cả mọi người đều biết gì về Thần Nam. lâu trước, các lão già của các môn phái bằng vào dự cảm của mình cảm nhận được phong vân sắp nổi lên, từng cho người trong môn phái xuống nhân gian giới tìm chuyển thế tiên thần của bổn phái lúc trước, tại đám người hạ giới trở về, còn mang theo hai người lên thiên giới. Hai người này đều là người quen của Thần Nam, là Nam Cung Tiên Nhi của Tình dục đạo, người còn lại là Tiểu Ma Vương Hạng Thiên của Hỗn Thiên đạo. Nam Cung Tiên Nhi đương nhiên là tiến nhập vào nơi của Tình Dục Đạo thiên giới, còn Hạng Thiên nghi ngờ gì là tiến nhập vào Hỗn Thiên Đạo thiên giới. Hai người này chính bản thân họ nghĩ mình chính là thân thể chuyển thế tiên thần, bọn họ đều được các môn phái rất xem trọng. Bọn họ cũng nghe được lời đồn về “người thứ mười” cảu Thần gia, sau khi nghe kể lại kĩ lưỡng tình huống khi đó, Nam Cung Tiên Nhi cùng với Hạng Thiên vô cùng kinh hãi. Từ thủ đoạn hành , cùng với Hậu Nghệ cung, còn có hai con rồng, bọn họ đều liên tưởng đến người, đó là Thần Nam còn nghi ngờ gì nữa. Việc này khiến cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm, ngàn vạn lần thể nghĩ đến Thần Nam được đồn đãi là bị phong ấn tiến nhập vào mười tám tầng địa ngục thế mà tiến nhập thiên giới. Vả lại còn gây lên trận phong ba như vậy, tất cả quả thực đều thể tưởng tượng được. Nam Cung Tiên Nhi tịnh có đem tin tức mình biết được báo cho sư trưởng của môn phái, Hỗn Thiên tiểu ma vương vẫn tính nóng như lửa, sau khi biết được liền lớn tiếng mắng chửi, y cùng Thần Nam có thể là đại địch sinh tử. Cao thủ trong Hỗn Thiên đạo từ trong miệng của Hỗn Thiên tiểu ma vương, biết được những việc của Thần Nam tại nhân gian giới, Hỗn Thiên lão ma vương thực rất tức giận, cuối cùng cũng biết được chút tin tức vể tên tiểu tử lếu láo kia. Tin tức tại còn chưa truyền ra, nhưng thân phận của Thần Nam sớm muộn gì cũng bị người trong thiên giới biết được. Thần Nam lúc này ở thiên giới Phật Tổ “làm khách”, bất quá người khách này là bị cưỡng bức mà tới. Thanh Thiện cổ ma thu phục Phật Tổ, ngoại trừ ba phần tăng phật chạy thoát , những người còn lại đều thần phục Thanh Thiện cổ ma, tuy y giờ nghịch chuyển thành ma nhưng ở trước mặt đám phật tử này, y vẫn là tổ sư gia như cũ. Mười đại đệ tử của Phật tổ có bảy người nghe phong thanh mà viễn độn, có ba người đến Phật Tổ triều bái, đến lúc này ThanhThiện cổ ma nắm Phật Tổ ở trong tay. Thanh Thiện cổ ma đem Thần Nam đến Phật Tổ, dụng ý là muốn qua lại với Thần gia thiên giới, muốn thông qua Thần Nam để khởi đầu cho quan hệ, vì vậy Thần Nam tại Phật Tổ được coi như thượng khách. Thần Nam từ Thanh Thiện cổ ma biết được tình thế của thiên giới lúc này, nhất thời đau đầu trận. Thi Hoàng lên tiếng xác nhận, mặc kệ là truyền nhân của gia tộc nào. Đều phải đánh nhập vào trong cánh cửa luân hồi. Hỗn Thiên lão ma vương cùng với Tuyệt tình ma vương lại càng độc ác hơn, rằng nhất định phải đánh cho Thần Nam hình thần câu diệt. Phá Diệt phái lại càng phải , Phá Diệt ma vương chết trong tay Vũ Hinh, nhưng dám tìm Vũ Hinh báo thù, tất cả mọi tội trạng đều quy hết lên người Thần Nam, phần đông đám đệ tử đều thề rằng phải giết chết Thần Nam. Ngoài ra, hai phái của Hiên viên thần vương, Vô ưu thiên tôn cũng rằng, coi Thần Nam là cừu địch. Thần Nam đau đầu trận, lúc này thực thể ở lại thiên giới được, tại nếu như phải là được bảo hộ trong Phật Tổ, sợ rằng ngay lập tức bị đám người trong thiên giới đuổi giết. Chỉ là, nghĩ rằng, cũng thể đợi ở tại Phật Tổ này được. Lời đồn đãi về “người thứ mười” của Thần Gia làm náo động cả thiên giới, Thần gia thiên giới nhất định phái cao thủ tìm , đến lúc đó nếu quả thực bị Thần gia thiên giới phát giác, vậy có phiền toái lớn. Thần Nam nghĩ đến đâu làm đến đấy, bất quá muốn lẳng lặng rời khỏi Phật Tổ, nhưng lại bị Thanh Thiện cổ ma giam lỏng, nguyên nhân là người trong Thần gia quả nhiên thực truyền tin đến, rằng nhất định phải giữ Thần Nam lưu lại Phật Tổ, cho dù phải dùng đến vũ lực. Thanh thiện là nhân vật như thế nào chứ, sống nhiều năm có thể là thành tinh. Y chỉ trong nhất thời nhốt Thần Nam ở bên dưới Phật Tổ. ra, Thanh Thiện cổ ma đích xác là nhân vật đắc địa, linh căn lần trước bị Thần Nam làm cho nổ tung, được y dùng pháp lực tái tạo lại. Khi bắt đầu tụ tập lại, mặc dù linh khí sớm tiêu tan hơn nửa, nhưng gần nửa số linh khí còn lại khi tụ tậplại thành linh căn, vẫn dạt dào vô cùng, thể tưởng tượng. “Kháo, tên tặc ngốc này quá đáng giận mà! Tử Kim Thần Long mở miệng mắng chửi. “Chúng ta lại quay về chỗ này”. Long bảo bảo tò mò dò xét linh mạch dưới lòng đất. Tại thế giới dưới lòng đất này, con rồng lớn nhe nanh múa vuốt, khí thế hùng vĩ bị Thanh Thiện cưỡng bức giam cầm tại chỗ linh căn này. Thần Nam lần này thực lo lắng, bị nhốt ở nơi đây, nếu như đợi đến khi người của Thần gia đến, bị đưa đến Thần gia, trở thành vật hi sinh để làm sống lại đại nhân vật. “Con bà nó, mau dùng thần cung nhiễm huyết bắn vỡ phong ấn, sau đó chúng ta chém giết ra ngoài. “ được, lúc phát nổ nhất định làm kinh động đến Thanh Thiện, tu vi của thực quá cao thâm, chúng ta có chạy cũng thoát”. Thần Nam trực tiếp phủ định ý kiến của nó, : “Đáng tiếc còn ma lôi. Nếu như còn có số lượng lôi hỏa như lần trước, trực tiếp lại cho nổ vụ lớn, làm cho cả Phật Tổ rung chuyển, chúng ta thừa lúc hỗn loạn mà chạy trốn”. Long bảo bào đôi mắt to đảo qua đảo lại, : “Chúng ta còn biện pháp nào khác sao. Nếu làm linh căn này tan , biết Phật Tổ có đại loạn ?” Tử Kim thần long hai mắt toát ra tặc quang, : “Lượng linh khí khổng lồ này, cho dù chũng ta chỉ hấp thu bộ phận cũng đem lại linh lực khổng lồ thể nào tưởng tượng được!”. “Con cá trạch nhà ngươi sao lại xuất ra chủ ý làm loạn này, ngươi long mạch bị nhốt lại bạo liệt như thế nào sao, mọi người ở Phật Tổ dựa vào từng chút từng chút linh khí bên ngoài mà lợi ích cũng dùng được hết, nguoi nếu như trực tiếp hấp thụ vào sợ rằng có thể chấn nát ngươi ra” Thần Nam , đột nhiên ánh mắt sáng lên : “Chúng ta thừa nhận chịu đựng nổi mạnh mẽ của long mạch. Bất quá mấy kiện bảo vật có khi có thể chịu được”. Tử Kim thần long cùng với Long bảo bảo nhất thời hai mắt cũng sáng rực, đồng thời kêu lên : “Dùng Định Địa Thần Thụ chuyển hóa thử xem”. Định Địa Thần Thụ từ trong người Thần Nam bay ra, sau đó hóa thành cây đại thụ rậm rạp, từng chếc lá xanh lấp lánh quang mang, dao động xào xạc tạo lên từng trận lục sắc thần quang. Dùng Định Địa Thần Thụ hấp thụ linh khí long mạch dạt dào như biển, tuy nhất định làm cho long mạch rối loạn, nhưng nghi ngờ là đối với Thần Thụ nhất định là việc rất tốt. Bất quá Thanh Thiện cổ phật hiển nhiên sớm có phòng bị, lúc những chiếc là của Định Địa Thần Thụ bắt đầu dao động lời của y từ mặt đất truyền xuống. “Nếu như các ngươi muốn Hậu Nghệ cung bị ta lấy , tốt nhất là nên thu hồi nó lại”. “Tên tặc ngốc này đúng là giám thị chúng ta”. “ là đáng chết”. Tử Kim thần long cùng với Long bảo bảo giọng lải nhải. Thần Nam có nghĩ là xảy ra như vậy. Bất đắc dĩ thu Định Địa Thần Thụ tiếnvào trong nội thiên địa. Đột nhiên trong lúc này, phát sinh biến hóa, trong nội thiên địa của bắt đầu dao động kịch liệt, giải đất hỗn độn ngừng vỡ nát, tiếng long ngâm vang vọng khắp đất trời. ngọn núi rất nhanh từ trong nội thiên địa cảu Thần Nam bay ra, lao về hướng long mạch. “Trời ơi, lão long rốt cục tỉnh ngủ rồi, phải bởi vì Huyền Vũ giáp cùng với Hâu Nghệ cung phong ấn bị phá, nó cam lòng, cũng muốn tu bổ thân thể chứ?” Thần Nam vô cùng kinh ngạc. Thanh Thiện cổ ma lại càng kinh hãi hơn, y đến bây giờ con chưa biết ngọn núi kia là vật gì, chỉ cảm giác được cỗ khí tức phi thường tốt, tựa hồ long mạch cũng biến đổi kịch liệt. Long ngâm chấn thiên, Đại Long Đao hóa thành ngọn núi, tiến vào trong địa mạch, trực tiếp áp về phía linh căn hình rồng kia. "Oanh" Phật Tổ như bắt đầu sôi trào, tất cả tiên sơn đều dao động kịch liệt, mặt đất nứt ra vô số khe hở khổng lồ, phảng phất như thiên băng địa liệt. Trong những tiếng “oanh long long” vang vọng, những ngọn núi trong Phật Tổ ngừng vỡ vụn, cảnh vật hiền hòa nơi đất phật còn tồn tại, tất cả tăng phật đều kinh hãi bay lên trung. Lúc này, trong lòng mạch dưới đất cũng dao động kịch liệt, vô số cự thạch rơi xuống đầu Thần Nam. Bất quá Định Địa Thần Thụ hiển uy năng, Thần Thụ cao ba mươi trượng bay ra từ nội thiên địa của Thần Nam, giống như cái tán lớn, khiến cho tất cả đất lở cùng với đá rơi đều bị rơi sang bên. Từng trận long ngâm vang lên, Đại Long Đao sở hóa thành ngọn núi giống như trăm sông đổ về biển, ngừng hấp thụ long mạch linh khí, thiên địa linh khí mênh mông như biển lớn ngừng trào dâng về phía ngọn núi khe lớn ở đỉnh ngọn núi nhanh chóng khép lại, phong bế. Vốn lúc trước phát ra sinh mệnh dao động yếu ớt, tại càng lúc càng mãnh liệt. Đại Long Đao thế mà lại thôn phệ long mạch. “Thần , thể nào hiểu nổi!” Tiểu long kinh hãi than. Con rồng du côn cũng trợn mắt há hốc mồm, than : “Uy của long hoàng quả nhiên khủng bố! Khiến cho ta tự nhiên lại có cảm giác kinh tâm động phách”. Thần Nam dùng thần niệm hướng về hai con rồng truyền : “Chuẩn bị cho tốt, khi Đại Long Đao xong việc, chúng ta lập tức quay về nhân gian giới, thiên giới này thực thể ở lại”. Từng tai họa cứ liên tiếp đổ xuống đầu, cừu gia càng lúc càng khủng bố, thiên giới này thực có nơi nào yên ổn cho Thần Nam. Huống chi còn phải về nhân gian tìm Vũ Hinh chân chính. Con rồng du côn : “Chạy về nhân gian có bảo hiểm sao?” “Thiên giới cùng nhân gian giới tựa hồ có chút quy tắc, cường giả thiên giới thể tùy tiện hạ giới, nhân gian có giới hạn lực lượng của thiên giới, hù hù hù, sau khi quay về, ta nhất định phải cấp cho thiên giới đại lễ”. “Đại lễ ?” Long bảo bảo tò mò hỏi. “Vạn năm trước Đạm Đài Tuyền với tổ sư của tà đạo lục thánh địa, cùng nhau phong ấn đại nhân vật, lần này quay về chúng ta nhất định phải nghĩ ra biện pháp thả ra, để đến đại náo thiên giới, khiến cho đám ma vương muốn giết ta phải đâu đầu sợ hãi”.
Chương 215: Điên cuồng Phật Tổ bình thường vẫn tường hòa giờ như nước sôi, mọi đỉnh núi lay động, mười mấy đỉnh đổ sập, vô số vết nứt lan xa mấy dặm, từ trung tâm là Linh sơn phảng phất có hỏa sơn dưới lòng đất bùng phát khiến Phật Tổ cực độ hỗn loạn, các tăng phật bay lơ lửng . Linh mạch dưới lòng Linh sơn. Đại Long đao ảo hóa thành ngọn núi phát ra trận trận long ngâm xung kích vào long mạch trong vùng sâu địa quật, linh khí như biển bị nó ngừng hút lấy, những vết nứt mình thanh sơn dần tan , ngọn núi ràng dần. Linh căn long mạch trong địa quật bất cam, giãy giụa kịch liệt, linh khí hùng hậu rung lên tạo thành địa chấn cho Phật Tổ. Cự long do linh khí trong địa quật hóa thành liên tục đổi màu, từ xanh sang tím, lục rồi hóa thành kim long, phát ra hào quang rực rỡ, nhe nhanh múa vuốt chống lại Đại Long đao. Nhưng Đại Long đao như cái động đáy, nguồn linh khí vốn đáp ứng, ngọn núi xanh biếc dần hóa hình thành rồng nhưng chỉ là nửa con. Đại long xanh biếc hơn ngàn thước tuy sánh được với cái đuôi kim long nhưng nó nuốt dần thân thể đối phương, đương nhiên đó phải huyết nhục chi thân mà là linh khí bản nguyên thuần tịnh nhất. Lúc Đại Long đao hiển hóa long hình thân thể, Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo đều thấy khó chịu, áp lực kinh hồn khiến chúng bất an, thậm chí sợ hãi. Nhưng lúc thấy thân thể tàn phá của thanh long liên tục được tu bổ, chúng lại hưng phấn như thế thân thể mình trọng thương phục nguyên. Thần Nam cũng vô cùng vui mừng, thấy vết thương mình thanh long dần lành lại, biết thần binh uy chấn tam giới sắp tỏa hào quang. Kim long ngừng giãy giụa nhưng cuối cùng gầm lên trầm trầm, cả long thân rung lên, thanh long do Đại Long đao hóa thành hút được phần mười của nó. tầng Linh sơn, Thanh Thiện cổ ma dùng đại pháp lực định sơn thúc địa, khiến mọi đỉnh núi rung chuyển yên tĩnh lại, mặt đất dừng nứt toán, dần lành lại. Lão muốn linh cơ vạn năm của Phật môn bị hủy nên cố ổn định cảnh vật trong vòng hơn trăm dặm của Phật Tổ rồi hóa thành tia chớp bay vào địa quật, định hàng phục long đao, khiến cự long do linh khí nguyên hóa thành yên ổn lại. Trong lúc này, kim long run lên càng dữ dội, Đại Long đao tăng tốc hút nguyên khí. Thanh Thiện cổ ma đại nộ, dùng đại pháp lực cách long đao và kim long ra rồi thi triển pháp tắc lĩnh vực, diệt sát động tối om phát ra khí tức kinh nhân chặn trước Đại Long đao. “Ầm, ầm, ầm.” Đia quật rung lên kịch liệt, cự long do linh khí hóa thành rúng động, nứt toác ra, cơ hồ nổ tung. Thanh Thiện cổ ma đại nộ, lần trước linh căn phá toái, lão phải dùng thông thiên đại pháp lực ép tụ hợp lại, ai ngờ bị Đại Long đao tấn công đòn chịu nổi, sắp nổ tan. Thanh long do Đại Long đao ảo hóa lạnh lùng nhìn Thanh Thiện cổ ma, hề hành động gì, cổ ma đành bỏ qua việc hàng phục long đao bởi còn thời gian nữa. Lão dấy lên cuồn cuộn ma khí, bao lấy nguồn linh khí sắp nổ tung, vô tận ma khí như bức tường sắt đen ngòm chặn cự long tan nát lại. Sắc mặt Thanh Thiện đèn sầm, dị thường cật lực, lần này là linh khí trong hơn trăm vạn dặm vuông tụ lại, nếu có tu vi gần đạt mức Thần Hoàng ắt làm nổi. Nguồn linh khí như biển tạm thời ngừng lại nhưng cự long sắp vỡ vụn trong ma khí đen ngòm lại muốn xông ra, giãy giụa kịch liệt, muốn bị phật thỏ trói buộc. tràng long ngâm vang vọng thiên địa, thanh long lơ lửng hóa thành đoạn đao, bề mặt vấn vít vụ khí màu xanh, phát ra thần quang xanh biếc. Vô tận sát khí tràn khắp địa quật, đoạn xông lên mặt đất, bay lên mây cao. Từ xa nhìn lại, Phật Tổ xông lên làn khí xanh, sát ý lạnh lùng khiến lòng người buốt lạnh. Lại tràng long ngâm truyền khắp trăm dặm, đoạn đao dài gần ngàn thước như tia sét khổng lồ tránh qua Thanh Thiện cổ ma, trực tiếp phá bức tường sắt, đánh tan ma khí phong tỏa nguồn linh khí. Thanh Thiện cổ ma vừa kinh vừa nộ, bức tường ma khí bị phá vỡ, linh khí bị cấm cố còn chịu khống chế, tức cuồng bạo ngay. “Ầm.” Cả nguồn linh khí nổ tung như bị Thần Nam dùng lượng lớn lôi hỏa kích nổ, địa quật sôi trào, mặt đất chịu cơn siêu cấp đại địa chấn. “Grào…, bà nó chứ, mau chạy thôi, là xong đời.” “Đại thần côn cao!” Đại hỗn loạn được hi vọng xảy ra, phải nhân lúc loạn mà chạy, Thần Nam dùng định địa thần thụ mở đường, gạt hết đá tảng chặn đường ra hai bên, mở Thần Vương dực bay tới, hai con rồng bám theo. Địa quật vốn là nơi tốt nhất phong ấn tù đồ, tàn thể Thiên Ma mất ý thức bị Thanh Thiện phong ấn tại đây từ vạn năm trước. Nhưng hôm nay Thanh Thiện cổ ma phạm sai lầm lớn, vạn lần ngờ Đại Long đao xuất , vạn long chí tôn hút long hình linh khí có gì khó? Nó là khắc tinh. “Ầm, ầm, ầm.” Trong địa quật liên tục vang lên những tiếng nổ đùng đục, suối linh khí như nước biển gầm gào tràn về bốn phương tám hướng, uy thế chặn nổi, tạo thành khe nứt lớn, tràn lên mặt đất. viên linh nguyên chi tâm sáng rực bay khỏi địa quật, nửa thanh long đao ngâm lên, hóa thành nửa con thanh long nhanh chóng lao theo, hút mất linh nguyên chi tâm. Thanh Thiện cổ ma vốn cấm cố linh khí, thấy Đại Long đao hút linh căn chi tâm liền gầm lên, truy sát đại long, mặc kệ linh khí ngừng tràn ra, Phật Tổ rung chuyển, núi non sụp đổ. Phật Tổ hỗn loạn như ngày tàn tới, lần này linh căn triệt để mất , nghiêm trọng hơn lần trước biết bao nhiêu lần, dù linh khí tràn ra nhưng Phật Tổ vẫn bị xô đổ. Đại Long đao phá tan hư , hóa thành đạo thanh sắc thần quang, lao về chân trời. “A...” Thanh Thiện cổ ma nổi giận hú vang, mái tóc màu máu rung bay, vô tận ma khí triệt để che kín Phật Tổ, ma lâm đại địa, gian nơi này đen như mực. Nhưng thoáng sau, linh khí hùng hồn bị bức lùi lại dưới lòng đất, ma khí ngùn ngụt cũng tan hết vào địa quật, Thanh Thiện cổ ma bất chấp tự tổn tu vi, tạm thời phong ấn linh khí. Đoạn lão nhanh chóng đuổi theo, Đại Long đao hút linh căn chi tâm, coi như lấy nửa linh khí, quả lão chịu nổi chuyện đó. “Đại thần côn cao!” Cách đó mười mấy dặm, Long Bảo Bảo lắc lư bay, nhìn thấy tất cả những gì xảy ra ở Phật Tổ. “Hưng phấn .” Tử Kim thần long vốn chỉ lo thiên hạ loạn hưng phấn kêu ngao ngao ầm lên. Thần Nam cầm thần cung với hai con rồng: “Các ngươi xem, bây giờ ta quay lại Phật Tổ, dùng máu nhuộm thần tiễn xạ vào phong ấn của giặc trọc Thanh Thiện, để suối linh khí bùng phát, liệu có bị cả Thiên giới truy sát ?” “Đáng ghét, ngươi điên rồi sao?” Tử Kim thần long cả kinh: “Tên ma hòa thượng đó tất báo thù, truy sát chúng ta tới cùng.” “Ngươi tưởng chúng bỏ qua cho bọn ta việc hôm nay chăng, đắc tội khiến phát điên luôn.” Thần Nam tại sợ gì nữa, đắc tội với quá nhiều nhân vật nổi danh Thiên giới, lật mặt với Thanh Thiện cổ ma, thôi để lão phát cuồng lên. “Nếu các đại nhân vật của Thiên giới thuận mắt bọn ta, trước khi về Nhân gian, chúng ta phải làm cho hoành tránh, để chúng điên lên.” “Thần thánh ơi.” Long Bảo Bảo được phen lác mắt. “Điên, điên rồi.” Tử Kim thần long lẩm bẩm. Lúc này Thần Nam trong trạng thái bốc đồng, tiền đồ ràng, mấy Thần Vương cùng các đại thế lực muốn diệt , cả Thần gia cổ lão thần bí cũng tìm tới, coi như đại nạn chực lâm đầu. Trong tuyệt cảnh, bị bức phải hành động điên cuồng. xòe Thần Vương dực tiến về Phật Tổ, thoáng chốc đến sát, cắn ngón giữa để máu vào Xạ nhật tiễn đoạn giương cung nhả tên. “Ầm.” Khắp trời toàn là thần hồn ma phách, phong gào rú, Phật Tổ rung lên, những ngọn núi vừa ổn định bị áp lực của thần tiễn lại lắc lư, hai ngọn gần nhất sụp đổ. Thần tiễn nhuộm máu quả phong vân biến ảo, thiên địa thất sắc, vô số thần ma tàn tượng lơ lửng , tiếng gầm khiến người khác sởn gai ốc vang vọng. tiếng nổ chấn động màng tai, thần tiễn nhuộm máu bay ra, huyết quang và kim quang tương hỗ, tạo thành dải hồng quang mấy trăm trượng xuyên vào Phật Tổ. “Ầm, ầm, ầm.” Tiếng nổ trầm muộn vang lên liên tục dưới lòng đất, Phật Tổ dâng trào như sóng, núi cao như ngọn sóng, mặt đất bằng như chân sóng. Thần Nam caanfn hìn cũng biết Phật Tổ bị hủy khá nhiều, Long Bảo Bảo lại triệu hoán Xạ nhật tiễn về, đưa hai con rồng vào nội thiên địa, xòe Thần Vương dực, lao vút về chân trời thèm ngoảnh lại. Phật Tổ như mạt nhật giáng lâm, suối linh khí hùng hồn miễn cưỡng bị Thanh Thiện cổ ma phong ấn lại bùng lên, hủy diệt vô số tiên sơn, mặt đất nứt nẻ… Chúng tăng phật nổi thấy Thần Nam bỏ chạy cách đó mấy dặm, nhiều người tức giận đuổi theo nhưng dù pháp lực cao thâm cũng kịp Thần Vương dực. Thần Nam bay hơi vạn dặm, tin chắc có truy binh mới dừng lại tại nơi sơn thanh thủy tú, phong cảnh vô cùng tú lệ. lao xuống mặt hồ trong vắt, để đầu óc điên cuồng lãnh tĩnh lại rồi thả hai con rồng khỏi nội thiên địa. "Grào... tiểu tử khốn, ngươi quả là sao quả tạ vô địch, tên Tây thổ Đồ Đằng sai, ai dính vào ngươi là xui tận mạng.” Long Bảo Bảo bất mãn, lẩm bẩm: “Chúng ta xui tận mạng…” Thần Nam lãnh tĩnh lại bèn : “ cần nghĩ lắm, dù gì cũng có lô cường địch, cộng thêm Phật giáo cũng có sao, tại để chúng khóc , chúng ta về Nhân gian giới.” Xạ nhật tiễn được đặt lên Hậu Nghệ cung, phá toái hư , gian thông đạo mông lung xuất trước mặt cả bọn. Long Bảo Bảo vừa định tiến vào Thần Nam cản lại: “Ta nghe người Thiên giới muốn xuống Nhân gian giới rất khó, nếu có cường giả hộ thân ắt cửu tử nhất sinh.” quăng hòn đá vụn vào gian thông đạo. “Bốp.” dòng điện hồ xíu bổ xuống hư , viên đá tan thành bột. Thần Nam há hốc mồm, Long Bảo Bảo nháy mắt cười thầm, con rồng du côn lại cười vang: “Thiên phạt chi lực nhược tiểu thế này sao lại cửu tử nhất sinh? Grào…cười chết mất.” Nhưng Thần Nam vẫn thấy ổn, quăng khối đá ngàn cân vào đó. “Soạt.” Lại đạo thần quang bổ xuống, tảng đá tan tành. Tử Kim thần long cười nổi nữa, nó hóa thân thành long bay lên, thoáng sau long thể khổng lồ cuốn theo mấy khối đá vạn cân quăng vào gian thông đạo. “Ầm.” , thần quang giáng xuống, cự thạch hóa thành tro bụi ngay. Qua mấy lần thí nghiệm, thậm chí bắt cả các loại phi cầm tẩu thú nghiệm chứng, thần phạt cực kì vừa vặn, hủy diệt hết mọi sinh mệnh hoặc vật phẩm tiến vào thông đạo. “Bảo bảo thiên long cao!” “Lão long ta dám về Nhân gian!” Thần Nam cuối cùng cũng tin vào truyền ngôn ở Thiên giới, tiên nhân hạ giới phi thường khó khăn, thực lực càng cao lúc vào gian thông đạo càng chịu lực thiên phạt mạnh hơn, nếu có người tương trợ quả khó lòng mình xuống Nhân gian được. Đó là nguyên nhân cao thủ Thần Vương hạ giới, tu vi như họ mà mốn tìm người tương trợ gần như thể, mà họ lại muốn đem thân mạo hiểm. Thần Vương thể ơ hờ hạ giới, với bọn Thần Nam lại là tin tốt nhưng trước tiên cả bọn phải về Nhân gian giới . định tìm Đại Bằng thần vương tương trợ nhưng lại thôi, muốn liên lụy đối phương. Tìm Thiên giới Vũ Hinh cũng thể, hiểu sao lại lắc đầu, trong lúc này muốn gặp nàng. Hai ngày sau, ngọn tiên sơn cả bọn ở đột nhiên truyền lại dao động, tiếng hò hét từ vang lên: “Giết...” Ma vân cuồn cuộn, mấy trăm ngươi cưỡi hắc vân lao tới. Ở giữa có lá cờ có hai chữ “Phá Diệt”. “Giết...” Ở tây phương hào quang trận trận, thái vân ùn ùn, nhóm hòa thượng nhanh chóng lao tới. “Giết...” Ở phương nam, thi khí lan tràn, phong gào rú, toán cương thi ngự thi khí, gào lên lao tới. “Giết...” Ở bắc phương tiên khí liễu nhiễu, thần quang lấp lánh, lá cờ giương cao có hai chữ “Vô Ưu”. “Ông nó chứ, đại quân của Thiên giới Thần Vương vây ráp chúng ta.”
Chương 216: Trận tàn sát máu lạnh “Thần dạy, chúng ta chạy mau.” Long Bảo Bảo đảo mắt tìm hướng đột vây nhưng khắp nơi đều là nhân ảnh cùng ma vân cuồn cuộn, tiên khí liễu nhiễu, đại quân chặn hết đường rút của cả bọn. “Tổ tông ơi, sao chúng đến kịp lúc thế nhỉ, lại vây chúng ta nữa, ta #@#...” Tử Kim thần long cảm giác tình thế ổn, lớn tiếng mắng chửi. Vùng núi bên ngoài toàn là truy sát đại quân: có phe của Phá Diệt, Vô Ưu tiên tôn, Thanh Thiện, Thi Hoàng, cộng lại dưới ngàn người. Thần Nam nhức óc, ngần này tu giả vấy giết, dù có Hậu Nghệ cung trong tay bắn chết được bao nhiêu người? Trước sau gì cũng khó thoát cảnh bị làm thịt. “Thần gia tiểu tử chịu chết !” Từ đông phương, mấy trăm người phe Phá Diệt ma vương gầm lên chấn động thiên địa, ai nấy vô cùng hận , Phá Diệt lão ma vương bị dùng thần tiễn bắn nát thân thể, sau cùng bị Vũ Hinh khiến cho tịch diệt, Phá Diệt phái tụt cấp hẳn tại Thiên giới. Lúc này người Phá Diệt phái đều đỏ lựng con mắt, hận thể giết ngay. “Thần gia tiểu nhi, hôm nay mọc cánh cũng khó thoát.” Ở bắc phương, phe Vô Ưu tiên tôn cũng gầm lên, lá cờ ở giữa bị gió thổi phần phật. Vô Ưu tiên tôn vốn bị Vũ Hinh diệt nhưng ở Thiên giới ai chả biết Vô Tình tiên tử sắp vươn đến Thần Hoàng chi cảnh, đại chiến Thi Hoàng bị trọng thương vẫn bế quan nhưng ai dám trêu vào, đệ tử Vô Ưu phái đành trút giận lên mình Thần Nam. Ở tây phương, hòa thượng trẻ tuổi trong Phật Tổ đại quân quát lớn: “Thần gia tử đệ hủy Phật Tổ của chúng ta, tội nghiệt ngập trời, phải bị phong ấn vĩnh viễn, nên xuất thế!” “Phải bị phong ấn vĩnh viễn, nên xuất thế!” Các tăng phật cùng gầm lên, thanh thế kinh nhân. “Gào…” Ở nam phương, quỷ khí u, thi khí lan tràn, nhiều cương thi quỷ vương liên tục gầm lên. “Thần gia tiểu cẩu, dám đối địch với Thi Hoàng, hôm nay khiến ngươi hồn phi phách tán, vĩnh thế được siêu sinh!” Đại quân vây giết Thần Nam cùng quát vang khiến tứ phương vân động, mọi tu giả quanh đó đều chấn kinh. Bốn thế lực cộng lại gần ngàn người vây chặt cả bọn, tiên khí liễu nhiễu, thi vân ào ào, ma khí cuồn cuộn... thanh thế hãi nhân. Thần Nam nhức óc nhưng cũng được an ủi đôi chút, Thanh Thiện cổ ma và Thi Hoàng tới, Phá Diệt ma vương và Vô Ưu tiên tôn chết nên thể tới, trường có cao thủ Thần Vương. Kì , Thanh Thiện và Thi Hoàng tới bởi họ cố kị Thiên giới Thần gia, trời mới biết gia tộc cổ lão này có Thần Hoàng cao thủ hay , nếu họ tự thân diệt Thần gia “đệ thập nhân” ắt rước lấy phiền hà, vì thế họ chỉ sai đệ tử đến truy sát, đồng thời thử phản ứng của Thần gia. “Dựa vào các ngươi? Hừ, có Thần Vương, các ngươi tới thêm cũng giết nổi ta.” Thi Hoàng và Thanh Thiện tới, Thần Nam thầm tính, có Huyền Vũ giáp hộ thân tính mệnh tạm thời sao. “Grào… hóa ra mấy tên biến thái tới, để long đại gia đánh trận đầu.” Tử Kim thần long cầm song tiết đại bổng tử kêu lên: “Cái gì mà đao thương với côn bổng, ta đều phỏng theo hình dáng được. Binh khí nào hay nhất? Song tiết côn trong nhu có cương, hây hô hây hô…” Con rồng du côn múa cây song tiết côn như gió, dấy lên trận trận cương khí, thanh thế đích xác hùng hổ nhưng nó chỉ làm bộ múa may, dám xông lên đại chiến. “Con quái long kia, ta đến đây.” nam tử cao lớn của Phá Diệt phái dấy lên ma khí lao vào con rồng du côn. “Ta khinh, ngươi mới là phổ thông tiên nhân chi cảnh, tu vi tầm thường như vậy, long đại gia mà xuất thủ, quá ăn hiếp ngươi. Được rồi để Thần tiểu tử giết ngươi, long đại gia thích đấu với ngươi.” Mặt Tử Kim thần long dày như tường thành, lớn lối ra vẻ phong phạm cao thủ, ung dung lùi ra sau lưng Thần Nam. Thần Nam giơ cung lắp tên, câu nào, bắn ra mũi quang tiễn. “Phập.” Huyết nhục tứ tán, huyết vụ bùng lên, tu giả đó mất mạng ngay. Với tu vi của Thần Nam lại thêm thần cung hoàn toàn giải khai phong ấn, tuy làm gì được Thần Vương nhưng giết tiên nhân lại quá đơn giản. Đồng thời mình lóe thanh quang, Huyền Vũ giáp lấp lánh ánh sáng kim thuộc, che chở thân thể “Gào…” Phe Thi Hoàng có hồng mao cương thi xông ra, mắt ánh lên huyết quang, bốc ra trận trận thi khí lao vào Thần Nam. “Bình.” Hậu Nghệ cung khẽ rung, quang chất thần tiễn rời dây, hồng mao cương thi bị bắn nổ tung. “Hôm nay các ngươi muốn thử tiễn thuật của ta sao? Hừ, đến bao nhiêu ta giết bấy nhiều, cứ chuẩn bị đợi chết .” Thần Nam mặt thần giáp rồi, sẵn sàng đấu với cả Thần Vương, gì mấy người này nhưng kiến có thể cắn chết voi, dám đánh lâu, bởi chưa là Thần Vương chân chính, chủ yếu dựa vào lực phòng ngự siêu cường, dốc sức đột vây. Nội thiên địa mở ra, thi hai con rồng vào. Nhưng tứ phương đại quân rất có tổ chức, vạch sẵn kế hoạch rồi mới vây giết, trận thế nào cũng có người cầm đầu, hai người vừa phái ra chỉ là thăm dò nông sâu. Cùng lúc, đại quân từ bốn phía sau lưng đồng thời gầm lên. “Giết...” “Giết...” ... Diệt sát lệnh truyền ra, ma vân và thi khí lan tràn, sát khí xung thiên, ai nấy gầm lên lao vào Thần Nam. “Giết...” Tiếng thét chấn thiên, những đỉnh núi quanh đó khẽ rung lên. giương cung lắp tên, liên tục nhả dây, mấy người đầu bị bắn nổ tung, huyết hoa tứ tán, từng vùng huyết vụ lan tràn. “Giết...” Nhưng đại quân sợ, ai nấy điên cuồng xông lên, khắp nơi đều là nhân ảnh, dùng Hậu Nghệ cung bắn chết mấy chục người rồi, Thần Nam phát giác thần cung cũng vô dụng, địch nhân áp sát, cho kịp giương cung. Cận chiến bùng nổ, huyết chiến kịch liệt diễn ra. Thần cung nhập thể dấy lên sức mạnh sinh sinh bất tức, tràn khắp tứ chi bách mạch, kình khí lan khắp toàn thân. Hai tay như đao quét ngang quét dọc trong đám đông, huyết quang tung tóe, thoáng chốc giết liền mười mấy người nhưng địch nhân quá đông như dòng nước nhấn chìm . Đối diện đại quân sợ chết, dù có Huyền Vũ giáp hộ thể cũng vô cùng cật lực. Có Thần Vương dực cũng đột vây được, cảm giác như sa vào đầm lầy, căn bản thể thoát thân, lại như sa vào tổ rắn, vô số độc xà quấn quanh, chực chờ mổ vào . Cảm giác này quả khó chịu. Trận chiến vượt ngoài lẽ thường, lúc này cùng mấy chục người dùng nhục thể đấu nhau…. cơ hồ thể động đậy, cả ngàn người chồng chất, vây vào giữa, ép chặt lèn. Tấn công là phật thủ ấn, cương thi quỷ trảo, đao bén, phủ sắc, vô số cánh tay giữ chặt tứ chi, ôm đầu, định phân thây , đây phải là chiến đấu mà là vạn mã nuốt cây cỏ. Nếu có Huyền Vũ giáp hộ thân, chắc chắn bị xét tét, chiến đấu kiểu này hiếm khí xảy ra ở Thiên giới. Được thần giáp bảo vệ, tuy có thân thể mạnh như Thần Vương nhưng có tiểu thế giới đáng sợ, đủ khả năng lật núi vạch đất nên giết nổi ngần này cường giả. Đó là trận chiến chật vật nhất của từ khi xuất đạo, nếu được chọn chắc tiếc phần ba huyết dịch, bắn tan đám người truy sát. Biển người vây công, bị giày xéo khổ kể xiết, lại thể động đậy, sau cùng đành gầm lên, há miệng phun máu, mấy cương thi túm lấy bị nhiễm vào mình. “Gào…” Tiếng gào chấn thiên, mấy cương thi bị huyết dịch dính vào liền bốc khói trắng, phát ra mùi vị tanh hôi, gào hét, giãy giụa khỏi đám đông. Đó là cơ hội khó kiếm, nhuộm máu vào song quyền, mặc kệ ba phía kia, lao vào đám cương thi. Trong màn thi khí dày đặc, tiếng kêu thê thảm vang lên ngớt, mở ra cho mình tiểu gian, định địa thần thụ nhanh chóng ảo hóa ra, bị nắm chắc tay. biết vừa nãy phạm sai lầm, vạn lần thể quấn quít với địch nhân, tránh được dù thước cũng phải tránh, bằng thể động đậy, bị đám đông “nghiền chết.” dùng định địa thần thụ như trường đao, dù thuận tay nhưng sát thương lực khước phi thường khủng khiếp, quét ngang quét dọc, huyết quang liên tục bắn ra. Định địa thần thụ sáng lóa lục sắc thần quang, nhưng lúc này lại có vẻ u ám, chặt đầu, cắt xéo đứt nửa thân người hoặc đập tan đầu địch nhân Máu đỏ, não trắng khiến Thần Nam như dục huyết tu la đại khai sát giới. tại phải nhẫn tâm, nhân từ với địch cũng là tự mình tìm đến tử vong. Bản năng khát máu, sát lục là chân lí! mặc tình chém giết, dù huyết hoa tứ tung, tay chân gãy văng khắp nơi, dù bụng dính tạng phủ tan nát của địch, cũng nhíu mày. Huyết thủy nhuộm đỏ Huyền Vũ giáp, như huyết nhân, quanh mình đoạn tí tàn chi liên tục bay ra, thiên địa trút xuống huyết vũ. Người có tình, ma vô tình, lòng dần lạnh, huyết dịch hiếu chiến sôi lên, hai mắt đỏ ngầu như máu, sát khí từ thể nội dâng trào, phảng phất hóa thân thành ác ma, diệt hết nhân tính. Chỉ có sát lục mới là khoái cảm, hề còn chút lòng thương nào, các tu giả tung hoành, nụ cười tàn nhẫn lên, từng sinh mệnh rơi rụng. “Thần Nam, quả nhiên là ngươi.” tiếng thét đột ngột từ vang lên.