Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 207: Tiên phật ma cùng sống lại



      Nghe thấy hai từ sư phụ từ miệng Phật tổ, các Thần vương khác đều lộ vẻ tin, bọn họ nghi ngờ nhìn về quỷ ảnh mơ hồ kia.

      Thanh Thiện Cổ Phật rốt cục tồn tại bao nhiêu lâu rồi, rất ít người có thể được. Nhưng thực lực của lão cường đại, vạn niên tiền vang danh thiên giới, ai là biết.

      Nhưng đúng lúc lão như mặt trời chính ngọ, lão niết bàn thất bại tọa hóa. Liên quan đến cái chết của lão, có rất nhiều truyền thuyết, trong đó truyền thuyết của Phật giáo là được lưu truyền rộng rãi nhất, truyền ngôn rằng chỉ cần mười ba hạt xá lợi mà lão lưu lại chưa bị hủy, sớm muộn cũng có ngày lão hồi sinh

      “Rút cục là có chuyện gì?”. Thần Nam quát lớn, trong lòng vô cùng khủng hoảng, vào lúc chuẩn bị phục sinh cho Vũ Hinh, trong lòng cảm giác bất an, bây giờ cảm giác đó càng ngày càng mạnh.

      Đây rốt cục là phục sinh cho Vũ Hinh, hay là vô tình phục sinh cho sư phụ của Phật tổ, Thần Nam vô cùng lo lắng.

      Đạm Đài Tiên tử cũng vô cùng kinh ngạc, lần đầu tiên thể thần sắc nghiêm trọng, nàng tự nhủ: “ phải là thành phục sinh cho lão hòa thượng đó chứ?”.

      Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnh nữ thần đáp, bọn họ vẫn triệu hoán hồn phách tiêu tán.

      “Sư phụ….có phải người đó ?”. Phật tổ vốn thóat khỏi thất tình lục dục, lúc này thanh đột nhiên run rẩy

      Vô Ưu Tiên tôn : “ cổ quái, cho dù là Thanh Thiện Cổ Phật có cường đại, nhưng lúc này lão chỉ có hồn phách, có cơ thể, mình lão làm sao có thể chống lại bảy thần vương được”.

      Cửu U ma vương : “ phải chỉ có viễn cổ chiến hồn, các ngươi hãy nhìn những quỷ mị mơ hồ trong bóng tối kia, có lẽ có mấy hồn phách cường đại bị triệu hoán đến đây, dường như đều là những linh thức có tự chủ”.

      Hiên Viên Thần vương cũng kinh ngạc : “Đúng, dường như chỉ có 1 hồn phách có linh thức, là y dẫn động các thần hồn khác ngăn cản đòn hợp lực của chúng ta”. đến đây Hiên Viên Thần vương nhìn Phật tổ : “Thực là…Thanh Thiện Cổ Phật ư?”, y cũng giống như các vị Thần vương khác, trong lòng thắc thỏm. Đối với Cổ Phật vang danh thiên giới vạn năm trước, những người này đều vô cùng úy kị.


      “Phật…” tiếng phật hiệu du dương vang lên trong tinh , thanh già lão truyền vào tai mỗi người: “Nghiệt đồ…xá lợi..”

      “Vâng …sư phụ…” Phật tổ thanh run rẩy, nhanh chóng đả khai nội thiên địa, 7 hạt xá lợi kim quang rực bay ra, nhanh chóng bay về phía ảnh mơ hồ trong bóng đêm.

      Liên tiếp bảy tiếng nổ lớn vang lên, phong gào thét trong tinh , phật hiệu ngừng, hàng trăm viên thất thải thần thạch kịch liệt rung động, oan hồn vô tận dường như gào thét, toàn bộ phiến tinh hỗn loạn

      Thần Nam vừa kinh ngạc vừa tức giận, gầm lên: “Lẽ nào…lẽ nào tên giặc trọc này nhân cơ hội phục sinh Vũ Hinh, muốn chiếm tiên cơ, cũng muốn phục sinh?”.

      “Phật…”

      Lúc này, tiếng Phật hiệu chấn động màng nhĩ ngừng vang vọng, truyền ra bên ngòai. Những tu giả quan chiến quanh Đạm Đài tiên sơn đều lộ vẻ tin. Bọn họ chỉ nghe thấy tiếng Phật hiệu du dương, mà còn cảm nhận được cỗ khí tức bàng bạc, từ bên trong tinh lan tỏa ra ngoài, áp lực khổng lồ khiến tất cả mọi người đều có cảm giác khó thở.

      Bên trong Tinh quỷ khí lạnh lẽo, ma ảnh trùng trùng. Bảy viên xá lợi quang mang rực rỡ, phá khai màn ma khí, sau đó đột nhiên nổ tung giữa trung.

      Bảy đạo quang mang sản sinh từ các vụ nổ, như bảy vầng mặt trời giữa trung, sau đó nhanh chóng tụ lại. kim quang rực rỡ, thân ảnh mờ mờ từ trong bóng tối phía xa, nhanh chóng tiến vào giữa màn kim quang đó,

      “Đáng chết” Thần Nam còn chịu được, nhanh chóng lao lên.

      Bởi vì phát được màn kim quang rực rỡ giữa trung đó, dường như có lực hấp dẫn rất lớn, ngờ lại hút hết năng lượng sinh mệnh khổng lồ xung quanh Vũ Hinh, vô số đạo kim quang từ trong cơ thể Vũ Hinh thoát ra, tụ về quầng sáng kim sắc giữa trung.

      Thanh Thiện Cổ Phật trong truyền thuyết ngờ lại muốn phục sinh, ngờ lại tranh đoạt năng lượng sinh mệnh của Vũ Hinh.

      việc ngòai ý, Thần Nam rút cục hiểu, vì sao trước đây trong lòng lại bất an, bởi vì số lớn nhất phải là những Thần vương tới ngăn cản, mà chính là Thanh Thiện Cổ Phật muốn phục sinh này.

      Từng đạo kim quang lấp lánh, bụp tiếng, Thần Nam bị hất văng ra.

      Thanh Thiện Cổ Phật trong màn kim quang tựa hồ chịu đựng nỗi thống khổ cực lớn, niệm Phật hiệu ngừng.

      Đạm Đài Tuyền trong mắt lóe lên đạo thần quang, tự nhủ: “Niết bàn tái sinh…”

      Tuyệt Tình ma vương, hỗn thiên ma vương, Phá Diệt ma vương, ba đại ma đầu nhìn nhau hội ý, đột nhiên xuất thủ, tấn công vào màn kim quang

      Vô Tình tiên tử là địch nhân mà bọn họ muốn trừ khử, nhưng Thanh Thiện Cổ Phật cũng là đại địch của bọn họ, bởi vì bọn họ có thù oán rất sâu với Phật giáo, nếu như để cho Cổ phật trong truyền thuyết phục sinh, sau này bọn họ khó mà có chỗ đứng ở Thiên giới, rất khó có gian sinh tồn, chỉ có trời mới biết lão hòa thượng đó rốt cục là đáng sợ đến thế nào.

      Ba tiểu thế giới mở ra, từ bên trong năng lượng ánh sáng vô tận phun ra, toàn bộ công vào vầng kim quang đó.

      Oành

      chỉ toàn bộ Tinh rung động, đến cả trời đất bên ngoài cũng xuất những sức mạnh dao động như đại dương, 5 tòa núi bên ngoài bị chấn nát, có thể tưởng tượng được ba người xuất thủ hung mãnh đến thế nào.

      Vô số quan chiến giả vô cùng kinh hãi.

      Đạm Đài Tuyền, Lý Đạo Chân liên thủ hóa giải luồng sức mạnh lan về huớng Vũ Hinh, giúp thân thể nàng gặp tổn hại gì.

      Kim quang vẫn rực rỡ, ba đại ma vương toàn lực oanh kích, nhưng làm tan hết vầng kim quang kia. Lúc này có thể mơ hồ nhìn thấy lão hòa thượng ngồi xếp bằng trong vầng kim quang đó, phải chịu đựng nỗi thống khổ cực lớn, niết bàn sắp thành công.

      Tuyệt Tình ma vương hét lớn: “Cửu U ma vương, ngươi còn mau tới giúp tay, lẽ nào ngươi muốn sau này bị lão lừa trọc trong truyền thuyết này luyện hóa? Cái đồ khô lâu vương đồ sát vô số sinh linh như ngươi, lạc vào tay lão mà có kết quả tốt đẹp sao. Lão và bọn ta ở thế đối lập.

      Hỗn Thiên ma vương lao đến trước mặt Phật tổ quát: “Tên khốn hư vô kia, đừng nghĩ là thiên giới biết nguyên nhân thực của việc tọa hóa của sư phụ ngươi, nếu như lão niết bàn thành công, việc đầu tiên là tìm ngươi tính sổ đó”.

      Phá Diệt ma vương cũng quát Vô Ưu Tiên tôn và Hiên Viên Thần vương: “Các ngươi còn mau giúp tay, nếu như để cho lão hòa thượng này phục sinh, thế cân bằng của thiên giới bị phá vỡ, rất nhiều người gặp phải tai ương.

      Cửu U ma vương lao lên trước, Vô Ưu Tiên tôn, Hiên Viên Thần vương, Phật tổ nhúc nhích.

      Bốn đại ma vương bắt đầu điên cuồng công kích kim sắc quang đoàn giữa trung, tứ đại ma vương đồng thời xuất thủ, kim quang giữa trung còn chịu được nữa, phút chốc bị oanh tán

      Tình Tình ma vương lao tới trước mặt ba người Vô Ưu Tiên tôn quát: “Các ngươi cũng nhìn thấy đó, lão hòa thượng đó tuy có Phật quang bảo hộ, nhưng phải là phá vỡ được. Lúc vừa rồi lão có thể ngăn được đòn liên thủ của bảy người chúng ta, tịnh phải chỉ dựa vào sức mạnh của lão, mà còn dựa vào những cổ lão thần hồn có linh thức hỗ trợ. Tranh thủ thời khắc niết bàn quan trọng của lão, chính là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt , nếu sau này thiên giới có lẽ ai có thể giết được lão”.

      Vô Ưu Tiên tôn, Phật tổ, Hiên Viên Thần vương vẫn động đậy, chỉ nhìm chằm chằm vào những ma ảnh mơ hồ trong bóng đêm, có chút do dự

      Phá diệt ma vương gầm lên: “Đến giờ còn do dự cái gì! Vừa rồi lão lừa trọc chỉ là hồn phách, tự nhiên có thể dẫn dụ cổ lão hồn phách, có thể tận dụng các tàn hồn có linh thức tương trợ. giờ lão lừa trọc đó hoàn hồn, niết bàn trùng sinh, mất liên hệ với các cổ lão chiến hồn đó…”

      Ngoại trừ Phật tổ, Vô Ưu Tiên tôn và Hiên Viên Thần vương còn do dự, lần lượt xuất ra chưởng lực bài sơn đảo hải, tấn công Thanh Thiện Cổ Phật.

      Lục đại Thần vương đồng thời xuất thủ.

      Dưới con mắt của bọn họ, Cổ phật niết bàn trọng sinh này còn đáng sợ hơn cả Vô Tình tiên tử.

      “Phật…thiện tai…thiện tai…”

      Tiếng Phật hiệu già lão ngừng vang vọng trong tinh , đồng thời Phật quang càng ngày càng u ám, cuối cùng sáu vị Thần vương cũng đánh tan vầng kim quang đó.

      Trong đôi mắt Thanh Thiện Cổ Phật ánh lên thần sắc bi ai, lúc này lúc này, cơ thể của lão trong trạng thái giao nhau giữa máu thịt và ánh sáng (nửa thân là máu thịt, nửa thân là ánh sáng), niết bàn tái sinh rốt cục vẫn chưa triệt để hoàn thành.

      “Lão nạp bình sinh chỉ có nguyện vọng lớn, nguyện cho tam thiên đại thế giới chúng sinh bình đẳng. Nại Hà, chúng sinh thỏa nguyện, quỷ mị nhiều vô cùng, tranh đoạt mãi thôi. Hôm nay, ta mà thành ma như thế, các ngươi cũng đừng hòng mong sống! Phật…” Tiếng Phật hiệu du dương vang vọng tinh .

      Nhưng quan chiến giả quanh Đạm Đài thánh địa đều nghe thấy những tiếng Phật hiệu như đại hồng chung đó.

      Từng đạo kim quang, phát ra từ thân thể Thanh Thiện Cổ Phật, nửa thân hình bằng ánh sáng đột nhiên dậy lên từng trận hắc sắc ma khí, Cổ phật ngờ lại bị bức thành ma.

      Kim quang lóa mắt từ bên trong cơ thể Thanh Thiện Cổ Phật ngừng lan ra, ma khí bao phủ nửa cơ thể vốn kim quang rực rỡ, khiến mấy vị Thần vương ngừng lùi lại, dựng cả tóc gáy.

      Tất cả kim quang đều tập trung về cơ thể của Vũ Hinh, đồng thời nghi thức triệu hoán của Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnh nữ thần cũng hoàn tất, trận cuồng phong tiến vào Tinh , hư ảnh mờ ảo nhập vào bên trong cơ thể Vũ Hinh.

      Đôi mi Vũ Hinh run rẩy, sau đó vụt tiếng, nàng đứng thẳng giữa trung, đôi mắt nhắm chặt phát ra hai đạo thần quang rực rỡ, toàn bộ tinh giống như có hai tia chớp vọt qua.

      Từng trận hào quang từ trong cơ thể của nàng tỏa ra ngoài, hào quang bảy sắc bao phủ xung quanh nàng, nàng mở miệng du dương: “Thái thượng vong tình, phải vô tình, vô tình là yên tĩnh động tình, chứ phải là quên . Ngôn ngữ tồn tại ở ý, đạt được ý quên ngôn..”

      bọn Hỗn Thiên ma vương vô cùng kinh ngạc, Vô Tình tiên tử ngờ phục sinh, hơn nữa cảnh giới dường như tăng thêm bậc.

      Thanh Thiện Cổ Phật tái thế gian, khiến cho bọn họ vô cùng chấn kinh, Vô Tình tiên tử vốn còn hi vọng phục sinh cũng phục sinh, là khiến bọn họ kinh hãi đến cực điểm.

      “Grào…”

      Đúng lúc này, Thanh Thiện Cổ Phật phát ra tiếng ma gầm chấn thiên, nửa bên nhục thể thay đổi, còn nhuẳ bên cơ thể ánh sáng, từ kim quang rực rỡ trở thành đen kịt như mực.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 208: Ai dám tranh phong



      Trong màn đêm tinh quang lấp lánh, phong dừng lại, những đạo quỷ ảnh nhe nanh múa vuốt cũng biến mất

      Bên trong Tinh Nguyệt điện, mấy vị Thần vương thần sắc nghiêm trọng, dù thế nào bọn họ cũng tưởng tượng được, chỉ Vô Tình tiên tử sống lại, mà cả Thanh Thiện Cổ Phật trong truyền thuyết cũng xuất thế.

      Tiếng ma gầm từ Thanh Thiện Cổ Phật ngưng lại, lúc này lão nửa ma nửa phật, nửa bên trái nhục thể là Phật thân, phát ra từng trận Phật quang, nửa thân thể bên phải ma vân bao phủ, hắc khí trùng trùng.

      “Phật..” Lại tiếng Phật hiệu nữa vang lên, thanh già nua của Thanh Thiện Cổ Phật vang vọng trong tinh :”Các vị thí chủ, các vị muốn lão nạp độ các thí chủ thành Phật, hay là muốn thành Ma”.

      Bọn Hỗn Thiên ma vương lạnh cả người, cảm giác cỗ hàn khí dậy lên trong lòng. Thanh Thiện ở trong trạng thái nửa Phật nửa ma, khiến cho bọn họ khiếp sợ.

      ”Tên giặc trọc kia đừng có làm ra vẻ thần bí. Hôm nay ngươi độ được cho ai đâu. Ngươi từ đâu đến trở về đó . Thiên giới còn là thiên giới khi ngươi còn hô phong hoán vũ nữa, lớp người mới thay thế người cũ, ngươi cần phải sống nữa, chết ”.Tuyệt Tình ma vương chưởng phóng về phía trước, đồng thời lao về phía Phá Diệt ma vương, Cửu U ma vương quát to: “Còn lặng người ở đó làm gì, tuyệt để tên lừa trọc này sống mà rời ”.

      Hỗn Thiên ma vương, Phá Diệt ma vương, Cửu U ma vương nghe xong đều lao lên, tứ đại ma vương đại chiến Cổ phật

      Thanh Thiện Cổ Phật miệng niệm Phật hiệu : “các ngươi vốn là ma vương, giờ ta độ cho các ngươi thành Phật”.

      Trong chớp mắt, lão hòa thượng nửa Phật nửa Ma, khai mở khoảng gian, từ bên trong phát ra từng trận kim quang lóa mắt, chớp mắt cuốn bốn vị ma vương vào trong.

      Bọn Hỗn Thiên ma vương kinh hãi, bọn họ vội vàng khai mở các tiểu thiên địa của mình nhằm đối phó với tiểu thế giới của Cổ phật, nhưng thành công. Chỉ sau khi bị cuốn vào kim quang phật giới, lực lượng từ các tiểu thế giới mới kịp tấn cong.

      Chỉ là, bốn đại ma vương tuy hung hãn, nhưng sau khi tiến nhập vào Phật giới của Cổ phật, phát giác sức mạnh của các tiểu thế giới của minh, khó có thể tạo thành hủy diệt hữu hiệu ở trong đó, tất cả lực lượng giống như tiến vào hư , lần lượt biến mất.

      Quang mang rực rỡ ngừng lấp lánh, mấy vị Thần vương bên ngòai có thể nhìn thấy ràng cảnh tượng bốn vị ma vương kiệt lực oanh kích trong Phật giới.

      Kim quang rực rỡ lấp lánh, tòa miếu nguy nga xuất trong Phật giới, nó giống như tòa núi phủ lên đầu Hỗn Thiên ma vương, sau đó nhanh chóng áp xuống, tạo ra cỗ uy áp khủng khiếp, khiến Hỗn Thiên ma vương dậy lên cảm giác bất lực

      Đó là cổ miếu năm xưa nơi lão nạp tham ngộ Phật pháp tĩnh tu. Đem ma đầu ngươi cấm cố ở đây vậy, lúc nào thành Phật lúc đó có thể ra.”

      Oành

      tiếng nổ lớn vang lên, Hỗn Thiên ma vương bị tòa cổ miếu đó lạnh lùng ép xuống đất, mặc dù y kiệt lực giãy dụa, nhưng rốt cục chỉ làm cho cổ miếu rung lên vào lần, sau đó làm gì được nó nữa.

      Hiên Viên Thần vương ở bên ngòai Phật giới chấn kinh vô cùng, lẩm bẩm: “ ngờ lại có thể trấn áp Hỗn Thiên ma vương như thế, là đáng sợ”.

      “Lão lừa trọc”.

      Trong Phật giới tràn ngập hào quang, Tuyệt Tình ma vương, Phá Diệt ma vương, Cửu U ma vương thấy Thanh Thiện Cổ Phật cường hãn đến mức độ đó, vừa kinh ngạc vừa sợ hãi. Ba người cùng tấn công vào cổ miếu, muốn phá vỡ nó cứu Hỗn Thiên ma vương r.

      Nhưng mà lúc này, Thanh Thiện Cổ Phật thân hình nhất động, lưu lại vào đạo tàn ảnh giữa trung, chớp mắt chặn trước mặt bọn chúng.

      “Phật”, sau tiếng Phật hiệu, tay trái đạo Phật Thủ ấn, phát ra hào quang vạn trượng, tay phải đòn ma chưởng, ma khí ngập trời, lan tỏa bốn phía, chớp mắt ngăn cản ba đại ma vương.

      Trong Phật giới của Thanh Thiện Cổ Phật, cũng có núi cao , sông dài, thảo nguyên…, cùng với hai chưởng của lão phát ra, toàn bộ Phật giới dường như xảy ra địa chấn, núi non lắc lư, chục tòa núi chớp mắt sụp xuống, sông dài cuồn cuộn, dưới chấn động kịch liệt chảy ngược dòng, có thể tưởng tượng được uy lực của hai chưởng này đáng sợ đến mức nào.

      Ba đại ma vương vô cùng kinh hãi, bọn họ liên thủ phát ra vài đạo chưởng lực, Phật giới lập tức ma khí ngập trời, lan tỏa khắp nơi.

      Ba đại ma vương bị hất va vài ngàn trựong, liên tục làm sập vài ngọn núi, còn Thanh Thiện Cổ Phật cũng bị phản chấn hất và trăm trượng.

      Phá diệt ma vương giơ tay quệt vệt máu bên mép : “Lão lừa trọc này cường mãnh như trong tưởng tượng, nếu như Hỗn thiên khôn gbị trấn áp, chúng ta bốn người có thể giao chiến với lão trận. Bất quá bây giờ chúng ta cùng lão lưỡng bại câu thương, lão cũng làm khó được chúng ta.

      Ba lão ma vương phát ra ma khí cuồn cuồn, quầng mây đen bao phủ phật giới, tiếp tục tấn công Thanh Thiện Cổ Phật.

      Nhưng vào lúc này, nửa bên trái của Thanh Thiện Cổ Phật kim quang vạn đạo, nửa bên phải ma khí cuồn cuộn, cùng với tiếng ma gầm, lão hòa thượng đột nhiên tách đôi cơ thể mình ra.

      Tàn thân sau khi phân khía, nhanh chóng biến hóa, cuối cùng ngờ tu bổ hoàn hảo, trở thành hai Thanh thiện hoàn chỉnh, chỉ là người tướng mạo trang nghiêm, toàn thân phát ra Phật quang rực rỡ, người ma khí ngập trời, tràn ngập hắc ám ma khí.

      Hai Thanh Thiện khí chất trái ngược đứng ở

      “Thân thể nửa phật nửa ma khiến người ta thống khổ. Lão nạp vẫn chưa muốn triệt để thành ma như thế, chi bằng tạm thời phân ra hai cực Phật ma”.

      m thanh già nua vang vọng trong trung, mặc từ lời vô cùng từ bi, nhưng lại khiến cho các Thần vương chứng kiếm vô cùng kinh hãi, lão hòa thượng này đem lại cho người khác cảm giác tà dị vô cùng.

      Xoẹt xoẹt

      Hai Thanh Thiện chỉ lưu lại đạo tàn ảnh, nhanh chóng lao về phía ba đại ma vương.

      Thanh Thiện Phật thân ngăn chặn Phá diệt ma vương và Tuyệt Tình ma vương, lời, trực tiếp phát ra phật quang ngập trời, bắt đầu chiến đấu cùng hai đại ma vương.

      Thanh Thiện ma thân ngăn chặn Cửu U ma vương, vô cùng từ bi : “Ma thân của ta còn mạnh hơn so với Phật thân, hôm nay nhất định phải độ hóa ngươi”.

      “Lừa trọc thối bớt khoác lác ”.

      Cửu U ma vương nhìn xuyên được bộ dạng bình lặng của Thanh Thiện, trực tiếp hiển lộ khô lâu bản thể, dậy lên từng trận phong, đồng thời khai mở nội thiên địa, phóng ra bạch cốt đại quân vô tận, lao về phía Thanh Thiện ma thân.

      ra ngươi là truyền nhân của Cốt Hoàng. Được rồi, hôm nay nể mặt cố nhân, tha cho ngươi mạng.”.

      Thanh Thiện ma thân, đột nhiên sắc mặt nanh nọc, tiếng ma khiếu vang lên, các dãy núi trong Phật giới rung chuyển kịch liệt, cơ thể của lão trong chớp mắt đầu đội trời chân đạp đất, ma thân khổng lồ đáng sợ vô cùng, lão giơ tay lên, ma khí vô tận điên cuồng lan tỏa, giống như đại dương thôn phệ Cửu U ma vương.

      Đại quân bạch cốt vô tận chớp mắt bị đánh tan, toàn bộ hóa thành khói bụi, vưong vãi trong Phật giới. Sau đó ma thân cao như ngọn núi vung cự chưởng chụp lấy Cửu U ma vương.

      Rắc

      Rắc



      Tiếng xương vỡ nát vang lên, Tử kim thần cốt của Cửu U ma vương bị Thanh Thiện ma thân bóp nát

      Bất kể là bọn Vô ưu tiên tôn đứng quan sát, hoặc là Tuyệt Tình ma vương và Phá Diệt ma vương đại chiến, đều kinh hãi thất sắc. Thanh Thiện ma thân mạnh đến mức tin nỏi, ngờ có thể dễ dàng đánh bại ma vương, lại còn hủy thân thể của y như vậy.

      Trong lòng chưởng của Thanh Thiện ma thân, chỉ còn lại cái tử kim khô lâu đầu, trong mắt tràn ngập thần sắc kinh hãi

      “Nể mặt Cốt Hoàng, ta tha cho ngươi mạng, mau cút ”.

      Thanh Thiện ma thân ném tử kim khô lâu đầu ra khỏi Phật giới, phần sót lại duy nhất của Cửu U ma vương này chẳng chẳng rằng, hóa thành đạo tử điện bay ra khỏi Tinh Nguyệt Điện.

      Ở bên ngòai, các tu giả quan chiến nhìn thấy lão ma vương chỉ còn cái đầu lâu đào mệnh, lập tức ầm ĩ tranh luận.

      Bên trong Phật giới, Tuyệt Tình Ma Vương và Phá Diệt Ma vương quay sang nhìn nhau, bọn chúng biết rằng nếu như đợi đến lúc Thanh Thiện ma thân và Phật thân cùng liên thủ, bọn chúng chết mà có đất chôn.

      Hai ma vương cùng nhau gầm lên, sau đó dùng đại pháp lực phá toái hư , xuất trước cổ miếu trấn áp Hỗn Thiên ma vương, dùng đại pháp lực xuyên qua màn kim quang do cổ miếu phát ra, tiến vào bên trong.

      Hai ngươi vì cầu sống, lẽ nào tự nguyện tù cấm bản thân chăng?”. Hai Thanh Thiện đồng thanh cất tiếng, giọng tràn đầy từ bị

      Grào…

      tiếng gầm cực lớn phát ra từ bên trong cổ miếu, cỗ dao động vô cùng đáng sợ từ bên trong phát ra, chỉ thần vương bên ngòai Phật giới chấn kinh, mà cả hai Thanh Thiện đều biến sắc.

      tiếng nổ lớn hất văng cổ miếu ra, ma ảnh to gần 10 trượng bay vụt lên, mái tóc đỏ rực cuồng loạn bay trong gió, hai chiếc răng nanh thò ra ngoài, đôi mắt như dã thú hàn quang lấp lánh, ma vương khổng lồ vô cùng hung tợn

      Thanh Thiện Phật thân ồ lên tiếng rồi : “Ta biết rồi, truyền thuyết lục đại tà địa là sáu phái có chung tổ sư, có bộ cái thế ma công, có thể khiến lục tà hợp nhất, sau khi hợp thể có sức mạnh như tổ sư. Hôm nay các ngươi ba người hợp nhất, xem ra là dùng đến bộ ma công đó”.

      “Lừa trọc kia, vừa rồi ma thân của ngươi đánh bại Cửu U ma vương, mất nửa công lực, hiệu tại ta có thể nhìn hư thực của ngươi, đừng có làm bộ làm tịch nữa. giờ bản ma vương còn sợ ngươi nữa”. Đại ma lạnh lùng nhìn Thanh Thiện, sau đó gầm lên tiếng lao tới.

      Ma công vô địch, tuy phải là lục tà hợp nhất, nhưng tam ma hợp thể, tu vi chỉ đơn giản là tăng theo cấp số cộng. Lúc này đại ma cao mười trượng kịch liệt giao tranh cùng Thanh Thiện, Phật giới thiên rung đất chuyển, thiên hôn địa ấm, ma gầm và phật thanh vang vọng, đại chiến vô cùng thảm liệt.

      tinh , mọi thứ bên ngòai đối với Thần Nam mà , đều biến mất, trong mắt lúc này chỉ còn hình ảnh bạch y nữ tử thanh lệ thoát tục, sinh ly tử biệt, hội ngộ rồi chia ly, trải qua bao khó khăn, vượt qua thiên gian vạn khổ, cuối cùng cũng giúp Vũ Hinh phục sinh, cuối cùng cũng cảm nhận được khí tức quen thuộc của nàng

      bay về hướng tuyệt đại mỹ nhân có nhan sắc khuynh thành khuynh quốc đó, lúc này trong lòng có vạn điều muốn , nhưng lại thể cất lời.

      Đôi mắt đẹp của Vũ Hinh quan sát khắp nơi, lạnh lùng nhìn từ Phật giới đến Hiên Viên thần vương, rồi đến bọn Phật tổ. Nhìn thấy Thần Nam bay đến gần nàng, đôi mắt lạnh lẽo của nàng như xóay thẳng vào trong lòng .

      Thần Nam chấn động, cảm thấy trong lòng lạnh toát, lẽ nào…kẻ được phục sinh rốt cục lại là Vô Tình tiên tử, chứ phải linh thức của Vũ Hinh làm chủ thân thể này.

      Nhưng mà, vẻ lạnh lùng trong mắt Vũ Hinh chớp mắt biến mất, nàng nhàng nở nụ cười tươi tắn, bay đến bên cạnh Thần Nam, thanh trong trẻo như tiếng đất trời vang lên bên tai Thần Nam

      khổ cho chàng, vất vả làm bao nhiêu chuyện”.

      Lúc này, Thần Nam giống như từ thế giới băng tuyết đột nhiên xuất giữa thiên đường ấm nắng, những lo lắng trong lòng nhanh chóng biến mất

      Vừa rồi, sợ hãi, sợ đối mặt với thực tàn khốc.

      “Vũ…” Thần Nam vừa định mở miệng, lập tức bị bàn tay nhắn mềm mại của Vũ Hinh chặn lại, nàng nhàng hỏi: “Những vết thương người chàng có phải do Hiên Viên thần vương gây ra ? Thiếp cảm giác được khí tức của y”.

      “Đúng…”

      “Được, chàng với thiếp”. Dứt lời, Vũ Hinh nắm lấy tay Thần Nam bay lên, như đôi chim liền cánh, bay về phía Hiên Viên thần vương.

      Vũ Hinh và Thần Nam kề vai đứng trước mặt y, thanh lạnh lùng vang vọng khắp Tinh .

      “Hiên Viên thần vương, ngươi muốn tự sát hay là muốn ta tự thân động thủ giết ngươi”.

      Vũ Hanh bạch y phấp phới, thần thái siêu phàm thoát tục, nhưng thanh lại tỏa ra cỗ sát ý cường liệt, điều này khiến Thần Nam đột nhiên sinh ra cảm giác xa lạ.

      Hiên Viên thần vương cười lạnh : “Mặc dù tu vi của ngươi cao hơn ta, nhưng muốn triệt để giết chết ta, ngươi còn chưa đủ khả năng”.

      “Ha ha…” tiếng cười trong trẻo thánh thót của Vũ Hinh vang lên trong tinh , khiến các vị thần vương đều chấn động

      Hiên Viên thần vương lạnh cả người, đột nhiên y có cảm giác đại họa lâm đầu.

      “Vô Tình tiên tử, hôm nay ta muốn đấu sinh tử với ngươi, hôm khác tái chiến, cáo từ”.

      Dứt lời, Hiên viên thần vương hóa thành đạo thần quang, bay ra khỏi tinh , chỉ là y vừa bay được khoảng mười trượng, đột nhiên la lên thảm thiết: “A…..”

      Trong tinh , viên thất thải thần thạch đập thẳng vào ngực y, suýt chút nữa là xuyên qua người y.

      Vũ Hinh nắm lấy tay Thần Nam, cùng bay đến trước mặt Hiên viên thần vương.

      “Mọi cành cây ngọn cỏ của thế gian, thiên địa vạn vật đều là binh lính của ta, to như núi cao sông dài, như con kiến, cát bụi thậm chí bao gồm cả cơ thể ngươi, ý niệm suy nghĩ, phạm là vật chất, đều nghe hiệu lệnh của ta. Trong trời đất là mọi vật ta đều có thể cảm nhận, ngươi có thể chạy được đâu hả Hiên Viên thần vương”.

      Lời của Vũ Hinh vô cùng lạnh lụng, các vị thần vương nghe thấy đều biến sắc

      “Hừm, bớt cuồng vọng , hôm nay Hiên viên ta đấu với ngươi trận, xem ngươi có thể làm gì được ta”.

      Hiên Viên thần vương toàn thân thần quang rực rỡ, y biết rằng khó tránh được trận quyết đấu sinh tử, liền tực tiếp đả khai tiểu thế giới, muốn thu Vũ Hinh và Thần Nam vào trong.

      Nhưng mà, điều làm y ngạc nhiên chính là, Vũ Hinh vẫn nắm lấy tay Thần Nam đứng im tại chỗ, chẳng chút động tĩnh.

      Còn tiểu thế giới của y đột nhiên trở lên hỗn loạn, từng dãy núi rung chuyển kịch liệt, sau đó nổ tung, tất cả các dòng sông cuồn cuộn sôi sục, đến khi đại địa rung chuyển, liền chảy ngược dòng.

      Tiểu thế giới của Hiên vưong thần vương đột nhiên sụp đổ, từng đạo gian đại liệt phùng xuất trong khu vực hỗn độn trong tiểu thế giới của y.

      “Ngươi…” Hiên Viên thần vương kinh khủng trợn tròn mắt, y tin nổi, vô cùng khiếp sợ nhìn bạch y nữ tử trước mắt.

      “Ta rồi, ngươi tự sát, ta đích thân giết chết ngươi! Vạn kiếm xuyên tâm.”

      Cùng với tiếng hô của Vũ Hinh, trong tinh quang mang lóe lên, hàng chục đạo, trăm đạo thân ảnh của Vũ Hinh xuất giữa trung, phát ra hàng trăm nghìn đạo thần quang hướng về phía Hiên viên thần vương.

      Hiên Viên thần vương hét lên tiếng thê thảm, toàn bộ cơ thể nổ tung.

      Sau đó, tất cả những ảo ảnh trong trung đều biến mất, chỉ còn duy nhất tuyệt đại giai nhân đứng bên cạnh Thần Nam
      Chó Điêntutu thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 209: Đế hoàng



      Cơ thể Hiên Viên thần vương nổ tung, máu tươi tung tóe, những mảnh vụn của thi thể văng tung tóe, bóng màu vàng mờ mờ lao vụt ra phía ngòai Tinh .

      Nhưng trong mắt Vũ Hinh lập tức bắn ra hai luồng điện. Hai đạo thần mang chất hóa tê liệt hư , như hai tia chớp lóe sáng cả gian, sau đó đánh trung vào hư ảnh màu vàng đó.

      “A…” Hiên Viên thần vương hét lên thảm thiết, kim sắc hồn phách như băng tan chảy dưới ánh mặt trời, từ từ tiêu tán giữa trung, Hiên Viên thần vương thần hình bị tiêu diệt, lưu lại chút sinh mệnh ấn kí nào

      Mấy vị thần vương quan chiến hít hơi lạnh, dưới con mắt của bọn họ, tu vi của Vô Tình tiên tử vươn đến cảnh giới mới. Điều này khiến cho những thần vương đến ngăn cản việc phục sinh thắc thỏm yên.

      Những thần vương khác nhìn thấy, nhưng Thần Nam đứng gần Vũ Hinh như vậy, phát sau khi Vũ Hinh vừa xuất thủ, khuôn mặt trắng như ngọc của nàng lóe lên đạo huyết sắc, nhưng chớp mắt biến mất.

      thực lực của Vũ Hinh cường đại giống như thế? Thần Nam có chút nghi ngờ, nhưng sợ hãi nhiều hơn. Vũ hinh mà biết tuyệt có giống như thế, Vũ Hinh của vạn năm trước tâm địa thiện lương, ngây thơ thuần khiết, thể lãnh huyết sát nhân như vậy được.

      “Nàng là…. Vô Tình tiên tử” Thần Nam run rẩy

      Vũ Hinh quay đầu lại mỉm cười, đúng là nụ cười giai nhân khuynh quốc khuynh thành, cả khoảng tinh vì nụ cười của nàng mà như rực rỡ hơn, giống như luồng gió xuân ấm áp thổi qua người vậy,

      “Phải…nhưng cũng phải! Thiếp có kí ức của những người đó, tất cả những gì xảy ra đều ở trong lòng thiếp. Bản thân thiếp bây giờ cũng có thể coi là bọn họ niết bàn phục sinh, chàng cần lo lắng, thiếp nhất định hại chàng”.

      Thần Nam lạnh cả người, việc mà lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy ra, người được phục sinh tuy phải là Vô Tình tiên tử, nhưng cũng phải là Vũ Hinh ngây thơ đáng của vạn năm trước.

      “Thái thượng vong tình lục” quá tà dị, những người tu luyện loại công pháp này, nhân cách ngừng biến hóa, bản thân mình bị bản thể “mới” chiếm cứ.

      Lúc ban đầu, Vũ Hinh ngây thơ bị Vô Tình tiên tử thay thế, trước mắt tu vi của nàng lại tiến thêm bậc, Vô Tình tiên tử lại bị Vũ Hinh trước mắt chiếm cứ, điều này khiến Thần Nam biết

      “Chàng muốn thiếp trở về nguyên bản của thiếp ư” giọng của Vũ Hinh ấm áp như gió xuân, nhưng đối với Thần Nam lại như sét đánh ngang trời, gắng gượng gật đầu.

      Thái thượng vong tình lục có ba cảnh giới, Thiên Địa Nhân. Bây giờ thiếp mới biết, đạt đến Thiên cảnh có thể trở về ban đầu, lúc đó thiếp lại chính là thiếp”.

      Thần Nam vừa kinh ngạc vừa vui mừng, như vậy Vũ Hinh mà quen thuộc sớm muộn quay trở lại, dường như cần lo lắng, cần phải vội vã.

      Bất quá, những lời tiếp theo của Vũ Hinh khiến gắn như rơi xuống hố băng, nàng rạng rỡ cười : “Nhưng thiếp muốn tu đến cảnh giới nghịch thiên, vì sao thiếp lại phải biến mất, vì phải thiếp lại phải trở về bổn nguyên, bây giờ thiếp mới chính là “bản thân thiếp”. Thiếp quyết làm thế thân cho kẻ khác”.

      Lúc này Đạm Đài Tuyền bắt đầu mở thiên nhãn, đạo quang huy thánh khiết từ trán nàng phóng ra, hướng về phía Thần Nam. Tất cả những hành động của Thần Nam, sớm khiến nàng nghi hoặc, giờ nàng muốn điều tra xem rốt cục là ai.

      Tinh Nguyệt điện là nơi vô cùng đặc biệt, bất kể ai đứng ở đây, đều che dấu được linh hồn của mình, đều ra bản thể của mình

      Chỉ là, sau khi Thần Nam tiến vào nơi này, vẫn thể linh hồn của , khôgn ai có thể nhìn thấu được , Đạm Đài Tuyền chăm chú quan sát mấy lần, nhưng đều phát tầng thần giáp che phủ linh hồn của , nàng biết đó chính là tác dụng của Huyền Vũ Giáp.

      giờ, Đạm Đài Tuyền quản kinh ngạc của các vị thần vương khác, trực tiếp dùng thiên nhãn điều tra bí mật của Thần Nam.

      đào hào quang từ phía Đạm Đài Tuyền bắn đến Thần Nam, bao phủ lấy . Đạm Đài Tuyền chăm chú quan sát Thần Nam.

      Chỉ là, nàng lại thất vọng, nàng vẫn thể nhìn xuyên qua Huyền Vũ Giáp để quan sát được linh hồn thực của Thần Nam.

      Thiên nhãn thần quang của Đạm Đài Tuyền kinh động Vũ Hinh. Nàng cười, sau đó buông tay Thần Nam, bay đến trước mặt Đạm Đài Tuyền, nàng cúi người thi lễ : “Đa tạ tỷ tỷ giúp muội phục sinh”.

      Vô Tình tiên tử với ta tình thân như tỷ muội, đây là những điều tỷ nên làm. Nhìn thấy muội bình an vô , tỷ tỷ vô cùng yên tâm”.

      Tiếp theo, Vũ Hinh bay đến trước mặt Đại bàng thần vương : “Đa tạ thần vương tương trợ, ngày khác nếu ngài gặp khó khắn, ta đương nhiên báo đáp”.

      Có thể dễ thấy, lời hứa này của Vũ Hinh còn quý hơn bất cứ loại lễ vật gì.

      Đại bàng thần vương lộ ra vẻ ngại ngùng : “Ta chịu ủy thác của người khác, giúp nàng hoàn hồn. Nhưng ta lại có tư tâm, trong lúc phục hoạt cho nàng, ta cũng muốn thử phục sinh cho Thanh Thiện cổ phật trong truyền thuyết, muốn để y thanh lý môn hộ. ngờ suýt nữa gây ra họa lớn, khiến cho việc phục sinh của nàng suýt chút nữa xảy ra chuyện ngòai ý muốn. giờ Thanh Thiện cổ phật thực phục sinh, nhưng ở lại ở trạng thái nửa phật nửa ma. Ta biết ta có phải là tội nhân của thiên giới hay , biết Cổ phật đó có đem lại tai nạn gì cho thiên giới hay .

      Vũ Hinh gật đầu : “Thần vương thẳng thắn như vậy, có thể thấy là người sảng khoái. Lời hứa của ta đổi”.

      Khi Vũ Hinh đáp tạ hai vị sinh mệnh nữ thần và quang minh thần, biểu tình của hai vị nữ thần vô cùng bất tự nhiên.

      Điều này gây chú ý cho Thần Nam, năm nghìn năm trước, sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu và Vũ Hinh có giao tình. Nghĩ đến đây Thần Nam có chút kích động, hôm nay cơ hội khó gặp, quyết tâm giải mối nghi ngờ ngàn năm trước.

      Cuối cùng, Vũ Hinh quay người, lạnh lùng nhìn về phía Vô ưu tiên tôn và Phật tổ : “Các vị hôm nay đến đây, phải là muốn giết ta sao, bây giờ xin mời ra tay”.

      Phật tổ mừng chẳng lo, bình thản đứng giữa hư , giống như hề cảm thấy sát khí từ Vũ Hinh. Vô ưu tiên tôn trong lòng lo lắng. Mặc dù cũng là thần vương phương, uy chấn thiên giới bao năm, nhưng đối mặt với kẻ có thể dễ dàng tiêu diệt thần vương, rút cục y cũng có cảm giác sợ hãi.

      “Tự sát! Hoặc là ta ra tay”. Vũ Hinh ngắn gọn, sát ý trùng trùng, toàn bộ phiến tinh đột nhiên như lạnh hẳn .

      Phật tổ vẫn bất động, còn Vô ư u tiên tôn từ sợ hãi biến thành phẫn nộ. Y gầm lớn: “Vô Tình tiên tử ngươi khinh người thái quá”. Y nhanh chóng khai mở tiểu thế giới, chụp về phía Vũ Hinh.

      Ngòai ý liệu của y, Vũ Hinh ngờ lại bị tiểu thế giới của y thôn phệ vào trong. Vô ưu tiên tôn cũng tiến nhập thế giới của mình, cười lạnh : “ ngờ ngươi cũng sai lầm như vậy, dám vào trong tiểu thế giới của ta cùng ta quyết chiến”.

      “Hừm” Vũ Hinh hừ lạnh tiếng : “tiểu thế giới là thứ phiền phức, trước giờ ta chưa từng tu luyện cái thứ vô dụng này, bởi vì toàn bộ vạn vật trong trời đất đều do ta sử dụng”.

      Nữ nhân cuồng vọng. Chết .

      Vũ Hinh cười lạnh : “ tự sát, ta tự thân động thủ. Cho ngươi thưởng thức thế nào mới là cường giả chân chính”.

      Dứt lời, Vũ Hinh bay lên, hóa thành đạo cầu vồng cực lớn bầu trời của tiểu thế giới, phát ra uy áp cực lớn, phá nát cả hư

      Cả khoảng gian lớn bị phá toái, trở về hỗn độn.

      Sau đó Vũ Hinh lao xuống, tiến vào giữa khu vực núi non liên miên bất tuyệt, chớp mắt, vô số ngọn núi vỡ nát, đá bay đầy trời, cát bụi mù mịt

      Vũ Hinh hóa thành đạo cầu vồng, trong chớp mắt hủy diệt cả vùng núi non bất tận đó, sao đó lại đánh nát cả vùng bình nguyên.

      Cuối cùng, lấy Vũ Hinh làm trung tâm, những cột ánh sáng khổng lồ phóng thẳng lên trời, hư tê liệt, núi non vỡ nát, toàn bộ tiểu thế giới của Vô ưu tiên tôn, dưới đòn công kích hủy diệt đó, hòan toàn phá toái

      “Ngươi…lẽ nào đạt đến cảnh giới đế hoàng”.

      “Chưa, nhưng cũng đủ để thu thập ngươi”.

      “a…” Vô ưu tiên tôn hét lên thảm thiết, cơ thể nát vụn thành nhiều mảnh.

      Từng quầng ánh sáng lóe lên, những tiếng sấm inh tai nhức óc vang lên ngừng, khi tất cả trở lại bình thường, Vô ưu tiên tôn hóa thành tro bụi. Nội thiên địa của y quay trở về hỗn độn, giữa tràng chỉ còn duy nhất bóng trắng xinh đẹp, yên lặng đứng giữa hư , đôi mắt thần quang lấp lánh, như nữ hoàng quân lâm thiên hạ.

      Đồng thời, trong Phật giới của Thanh Thiện Cổ Phật, cuộc chiến diễn ra vô cùng quyết liệt, Phật thân và Ma thân Thanh Thiện cùng cự ma cao 10 trượng đánh đến thiên băng địa liệt, núi đồi, thảo nguyên vỡ nát, trong Phật giới Ma khí ngập trời, chìm trong hắc ám vô biên, u ám lạnh lẽo

      Vũ Hinh chuyển người, nhìn Phật tổ thở dài : “xem ra ta thực đánh giá thấp ngươi, ngờ ngươi cũng giống như Đạm Đài tỷ tỷ, tàng tu vi của mình

      Dứt lời, chưởng của Vũ Hinh nhàng đánh về phía trước, cơ thể Phật tổ phút chốc tan thành tro bụi

      Quang Minh thần và Lý Đạo Chân đứng ở gần đó đại kinh, bọn họ dám tin vào mắt mình nữa

      Đúng vào lúc này, trong Phật giới của Thanh Thiện Cổ Phật truyền ra tiếng Phật hiệu già nua, Thanh Thiện tức giận quát lên: “Nghiệt đồ, ngươi dám…”

      Chỉ thấy màn Phật quang lóa mắt xuất cạnh Thanh Thiện Phật thân, vây lấy lão vào bên trong, sau đó, Phật tổ cũng xuất trong đó.

      “Nghiệt đồ, ngươi muốn thôn phệ sức mạnh của ta sao? Hừm, người còn chưa đủ sức”.

      Thanh Thiện Ma thân toàn lực thóat khỏi cự ma, nhanh chóng tiến lại gần màn Phật quang kia, mãnh liệt phá khai nó, sau đó cùng Thanh Thiện Phật thân hợp lại chỗ, trở về trạng thái nửa Phật nửa Ma.

      Thanh Thiện Cổ Phật thở dài : “NGhiệt đồ, tu vi của ngươi ngờ gần bằng ta. Ngươi quả biết trầm ổn giấu mình, nhẫn tới tận bâygiờ”.

      “Ngã Phật từ bi” Phật tổ nhiều, chỉ niệm câu Phật hiệu.

      thú vị”. Vũ Hinh cười lạnh rồi cũng bay vào trong nội thiên địa của Thanh Thiện Cổ Phật.

      Thanh Thiện Cổ Phật nhìn cự ma, rồi lại nhìn Phật tổ, cuối cùng ánh mắt dừng lại người Vũ Hinh, lão lắc đầu : “Xem ra ta với Phật từ nay hết duyên, tại chỉ có nghịch chuyển Phật thân, trở thành bất diệt ma thể thôi. Ngã Phật từ bi, thiện tai, thiện tai”.

      Thanh Thiện Cổ Phật miệng niệm Phật hiệu, nửa thân Phật quang lấp lánh, chớp mắt từ từ nhạt dần, tất cả kim quang biến mất. Sau đó cỗ ma khí từ trong cơ thể lão chầm chầm tỏa ra, cuối cùng nửa thân Phật cũng giống như nửa thân ma, bị vô tận ma khí bao phủ, phát ra từng trận ba động đáng sợ.

      cỗ khí tức lạnh lẽo vô cùng đáng sợ ùa ra ngòai Phật giới, lan tỏa khắp Tinh , từng phiến hư rung chuyển kịch liệt, cuối cùng ba động đáng sợ truyền khắp Tinh , lan cả ra khu vực xung quanh Đạm Đài thánh địa, tất cả các ngọn núi rung chuyển, ma vân vô tận che mờ cả thái dương cao, Đạm Thai tiên phủ chìm vào bóng tối.

      cái thế ma vương sắp xuất thế.

      Thiên địa dị biên khiến vô số tu giả trong Đạm Đài thánh địa biến sắc, bọn họ dám tiến vào Tinh , chỉ im lìm chờ kết quả thần vương đại chiến. mặc vù cách nào nhìn được cảnh tượng bên trong,nhưng bọn họ nghe được hầu hết nội dung, cũng hiểu được phần nào những chuyện xảy ra bên trong.

      chỉ việc Vô Tình tiên tử phục sinh, sư phụ của Phật tổ cũng phục sinh, hơn nữa Thanh Thiện Cổ Phật trong truyền thuyết còn muốn nghịch Phật thành Ma, đại kiện chấn kinh thiên giới.

      Vùng tiên sơn ngừng rung chuyển, cuối cùng có 06 ngọn núi sụp xuống, vô tận ma khí điên cuồng lan tỏa

      “Ma khí cường đại, bổn Hoàng cũng đến tham gia nhiệt náo”. tiếng hồng trầm trầm từ viễn vọng lại, ba cuồn cuộn khiến mọi người dựng tóc gáy, có nhiều tu giả hoa mắt chóng mặt, rơi từ cao xuống.

      cỗ phong điên cuồng cuộn tới, phát ra quỷ khí u. ước trong ma vân, có thể nhìn thấy thân ảnh cao lớn đứng mây, vô số quỷ ảnh bao quanh thân thể y, tiếng qủy gào vang khắp trung.

      Cùng với ma vân càng ngày càng gần, vô số tu giả quanh Đạm Đài tiên sơn đều cảm thấy áp lực khổng lồ, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn lên .

      Lúc này, tất cả mọi người đều cảm giác vô cùng sợ hãi, hôm nay là đại loạn, khí tức của kẻ mới đến này phát ra, còn đáng sợ hơn cả các thần vương.

      Từng trận quỷ khóc cùng khí tức u lạnh lẽo truyền vào bên trong Tinh Nguyệt điện, Đông Hải Thần Vương Lý Đạo Chân kinh ngạc thốt lên: “Mùi xác chết nồng nặc quá”

      Trong con mắt duy nhất của Đại bàng Thần vương bắn ra tia thần quang, trầm giọng : “Thi hoàng (Vua xác chết) đến rồi”

      Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu nghe xong, lập tức biến sắc hỏi: “Thi hoàng…y…có lai lịch như thế nào?”.

      Đại bàng thần vương kinh ngạc nhìn nàng, trầm giọng : “Thượng cổ thần thi sản sinh ra linh trí, đả phá sinh tử pháp tắc, có thể xưng vượt cả thần ma”.

      sinh mệnh nữ thần tạp mâu run rẩy : “Là…y”.

      Thần Nam nghe vậy, trong lòng chấn động.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 210 – Thi Hoàng



      Thi hoàng

      Kẻ khiến Đại bàng thần vương sắc mặt nghiêm trọng, khiến sinh mệnh nữ thần tạp mâu biến sắc

      Thần Nam trong lòng cũng chấn động, chớp mắt liên tưởng đến rất nhiều việc.

      Đầu tiên liên tưởng đến Cản Thi phái ở nhân gian giới, đồng thời cũng động chạm đến ký ức đau buồn của – Linh Thi Vương Vũ Hinh.

      Ở nhân gian giới, Thần Nam tuyệt đối là nhân vật phong vân, trong đó cuộc chiến vang danh nhất chính là cùng chính tà thánh địa truyền nhân đại chiến Cản thi phái, triệt để tiêu diệt môn phái tà ác đó.

      Đó là quá trình vô cùng nguy hiểm, đối mặt với lục giai thi vương, nếu như có Thiên ma tả thủ, có lẽ kết quả hòan toàn khác. Trong cuộc chiến đó biết được nhiều điều, điều làm cho đau long nhất chính là ở Cản Thi Phái, phát ra thi thể của Vũ Hinh bị tế luyện thành Linh Thi vương.

      Điều đáng mừng là Linh thi Vũ Hinh được hút hêt tử khí, thoát được chế, trở thành sinh mệnh hoàn toàn mới, theo truyền thuyết của Cản Thi phái, Vũ Hinh đả phá sinh tử pháp tắc như vậy, triệt để hiểu của sinh tử, sớm muộn cũng vượt qua thần ma.

      Trong truyền thuyết, Cản Thi phái chỉ có Linh thi vương là Vũ Hinh, trước đó vị tổ sư của Cản Thi phái, vô ý đào được thượng cổ thần thi, sau khi được tế luyện chỉ vượt qua khống chế, mà sau khi sản sinh linh trí, tu vi mãnh tiến, cuối cùng phá toái hư tiến nhập thiên giới.

      Nghe đồn, sau khi tiến nhập thiên giới, Linh Thi vương đó có pháp lực vô biên, y từng nhiều lần xuống hạ giới báo ơn vị tổ sư đó của Cản Thi Phái.

      Cảm giác được thi khí ba động đáng sợ, bản năng của Thần Nam đem thi hoàng liên tưởng đên Cản thi phái, thầm đoán có lẽ đây chính là Linh thi vương đó

      Grào….

      tiếng hống trầm đục từ tiểu thế giới của Thanh Thiện Cổ Phật truyền ra ngoài, ba động khủng bố lan tỏa tám hướng, vào lúc này, trong Tinh , tất cả các thần vương đều cảm thấy cỗ áp lực khổng lồ.

      Thanh Thiện Cổ Phật cuối cùng nghịch phật thành ma.

      Phật giới vốn kim quang rực rỡ, lúc này ma hỏa ngập trời, Thanh Thiện đứng ma vân, toàn thân còn chút quang mang thánh khiết nào, ma khí hắc ám bao quanh thân thể lão, lão hòa thượng vốn hiền lành từ bi lúc này vẻ mặt nanh nọc, có lẽ nên gọi lão là Thanh Thiện Cổ Ma.

      Thanh Thiện Cổ Ma tại, dáng vẻ phát sinh biến hóa rất lớn, vẻ mặt già nua từ từ trẻ lại, da lấp lành từng đạo ma văn, chiếc đầu trọc mọc lên mái tóc đỏ rực, ánh mắt tàn khốc lạnh lẽo chấn nhiếp hồn phách.

      Chỉ cần nhìn qua cũng biết Cổ Phật từ nay biến mất, Thiên giới có thêm Cổ Ma vô địch.

      Thanh Thiện Cổ Phật lập địa thành ma, cảm ứng được khí tức cường đại của Thi hoàng áp đến, lão ngẩng mặt gầm lên tiếng, ma khí cuồng bá lan tỏa ra ngòai Tinh , tiến vào Đạm Đài tiên sơn.

      Trong những tiếng ầm ầm vang dội, năm sáu tòa núi bị chấn nát.

      “Ha ha…Cổ phật trong truyền thuyết thành ma” từ bên ngòai Tinh truyền vào giọng sâm của Thi hoàng, cỗ khí tức lạnh lẽo bao phủ trời đất tiến vào Tinh , Thi hoàng trong truyền thuyết tiến vào tinh .

      Mùi xác chết (thi khí) xung quanh ma ảnh cao lớn điên cuồng lan tỏa, vô số ác hồn vây quanh người y gầm thét, phát ra thi khí ba động đáng sợ, như sóng biển cuồn cuộn lan tỏa khắp Tinh

      Cường đại Ma khí do Thanh Thiện Cổ Ma vừa sinh ra tạo ra, bị Thi Hoàng chấn tan ít. Điều này khiến Thanh Thiện cảm thấy thách thức nghiêm trọng, Bất quá, địch thủcường đại kém lão vừa xuất , chính là cơ hội tốt để lão thí nghiệm ma uy.

      Thi hoàng mang theo vô tận thi khí, tiến vào tiểu thế giới của Thanh Thiện Cổ ma.

      “Ngươi chính là Thi hoàng” Thanh Thiện lạnh lùng hỏi, giờ khí chất của lão biến dạng, mái tóc đỏ như máu tung bay, ánh mắt lạnh lẽo, còn chút dáng vẻ gì của Cổ Phật nữa.

      “Đúng, chính là bản hoàng”

      “hừm, khẩu khí . Dám tự xưng đế hoàng, tu vi của ngươi bây giờ căn bản chưa đạt đến cảnh giới đế hoàng”.

      “Ha ha…” Thi hoàng lạnh lùng cười: “Trong thiên giới khẳng định có những tồn tại cấp thần hoàng, ma đế, nhưng dường như trước giờ chưa từng xuất . giờ ta cách cảnh giới đế hoàng chỉ bước chân, tiến vào cảnh giới đó chỉ là chuyện sớm muộn.”

      Thanh Thiện Cổ Ma cười lạnh : “Chỉ cách bước! Hừm, cũng chính là ngàn vạn dặm, từ trước đến nay ít người bồi hồi đứng cửa, chỉ cách bước chân, nhưng cả đời cũng bước qua được. Ngươi còn cách xa lắm”.

      Nghe Thanh Thiện Cổ Ma phê phán khách khí như thế, Thi Hoàng cười lạnh : “Ta phá toái hư lên đây, bất quá chỉ mới vài ngàn năm, mà có tu vi như thế này, ta dám đủ để ngạo thị thiên giới. Còn ngươi, tên hòa thượng trong truyền thuyết, bị người coi gần như vô địch, nhưng hôm nay gặp mặt, ta thấy ngươi cao minh hơn ta được chút nào. Nhưng dù sao ngươi cũng là hòn đá mài đao rất tốt, hôm nay cùng ngươi sinh tử nhất chiến, hi vọng cái chết của ngươi có thể giúp ta đột phá được cảnh giới tại.

      Thanh Thiện lạnh lùng : “Vạn năm trước ta đạt tới cảnh giới thần hoàng, nếu phải hôm nay ta chưa phục sinh trọn vẹn, sao lại có loại tu vi như thế này được. Tuy nhiên sau khi nghịch Phật thành Ma, đạt đến trạng thái đỉnh cao ngày xưa chỉ còn là chuyện sớm muộn”. đến đây, hai mắt Thanh Thiện phát ra hai đạo huyết mang, chìm chằm chằm vào Thi Hoàng : “Ta cảm thấy tia khí tức quen thuộc người ngươi, ngươi tuyệt phải là người chỉ mới tu luyện vài ngàn năm, người chắc là người vạn năm trước ta từng biết”.

      Mùi tử khí lan tỏa ra xung quanh người Thi Hoàng, y nghe xong ngẩn người ta chút, sau đó trầm giọng : “Tám ngàn năm trước, ta chỉ là thượng cổ thần thi, cơ duyên xảo hợp trở thành Thi hoàng ngày nay. Nếu như thế, ngươi tiếp xúc với tiền thân của ta, ha ha… là làm cho người ta khó mà tưởng đến được! Xem ra, năm xưa ta cũng là nhân vật cùng cấp thần hoàng với nhà ngươi”.

      Thanh Thiện cười lạnh, gì, nhưng trong lòng lão lại dậy sóng, những kẻ sống lâu như lão ở thiên giới ít có bằng hữu, hôm nay ngờ lại gặp phải cường giả vốn là thi thể tái sinh linh trí, dường như là nhân vật cùng thời đại với lão.

      Thi Hoàng chuyển người nhìn Vũ Hinh lạnh lùng cười : “Vô Tình tiên tử, lâu rồi gặp, có lẽ ngươi hiểu bí sinh tử của ta rồi chăng”.

      Vũ Hinh cười lạnh, toàn thân quang mang đại thịnh: “Ngươi có muốn thử ”.

      phiến thần quang như mặt trời, lấp lánh xung quanh Vũ Hinh, sau đó cuộn về phía trước, phá tan màn thi khí vô tận xung quanh Thi Hoàng.

      Thi Hoàng biến sắc : “ ngờ ngươi cũng cách cảnh giới thần hoàng chỉ bước chân”.

      Trong lúc Thi Hoàng chuyện với Vũ Hinh, Thần Nam tinh nhạy phát giác ra biến hóa trong thần tình của Tạp Mâu, vị Sinh mệnh nữ thần này liên tục biến sắc, điều này… lên điều gì? đầu mối từ từ lên trong đầu Thần Nam.

      Trong phút chốc, các thông tin phức tạp nhanh chóng hợp lại, vào lúc này, liên tưởng đến rất nhiều việc.

      5 nghìn năm trước Vũ Hinh trọng thương gần chết, tới tận Tây phương tìm sinh mệnh nữ thần cứu trợ, sau đó lọt vào tay Cản Thi phái cách kì bí, tất cả dường như đều có liên quan đến nhau.

      Trong Cản Thi phái, Vũ Hinh từ linh thi vương biến đổi thành bán thần, tâm tư vô cùng trong sáng, nàng từng ngây thơ tố cáo với Thần Nam rằng nàng có ký ức mơ hồ, có nữ tử từng đến bốn chữ Thái Thượng Vong Tình từng bảo hộ nàng

      Tất cả những gì biết vụt qua trong đầu , sau đó nghĩ đến mối quan hệ của Vô Tình tiên tử và Sinh mệnh nữ thần năm ngàn năm trước, còn vừa rồi Thi Hoàng từng Vô Tình tiên tử hiểu được bí mật sinh tử của y.

      Trong chớp mắt, bí được giải khai, Vũ Hinh ở Cản Thi Phái chính là do Vô Tình tiên tử cố tình đưa vào. Vô Tình tiên tử trong lúc tu luyện Thái thượng vong tình lục, dường như cũng tìm kíêm sức mạnh vượt qua pháp tắc thế gian từ hướng khác.

      Chỉ là…Vũ Hinh đó phải là hạt giống linh hồn, vậy nàng sinh ra như thế nào.

      Thần Nam nhìn chằm chằm vào Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu, triển khai thần vương dực bay đến cạnh bà, dùng thần niệm truyền : “Vô Tình tiên tử vẫn còn sống, vậy tại sao ở Cản Thi phái tại nhân gian lại có thi thể của Vô Tình tiên tử”.

      Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu đại kinh, sau đó nghiêm mặt lại, lắc đầu, ràng bà muốn tố cáo Thần Nam.

      Thần Nam lúc này vô cùng vội vàng, vô cùng muốn biết điều bí mật bên trong, cuối cùng ngại dùng lời lẽ đe dọa Sinh mệnh nữ thần: “Tiền bối biết Thi Hoàng vốn phải là loại thiện lương gì, tiền bối dường như từng giúp Vô Tình tiên tử, nếu như bị Thi Hoàng biết, tiền bối ….hãy chovãn bối biết bí mật bên trong, Đông phưong thiên giới đệ nhất cường thế gia tộc, Thần gia, nợ tiền bối món nợ ân tình cực lớn.


      Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu liên tục biến sắc, cuối cùng nghiến răng truyền : “Vô Tình tiên tử vô cùng đáng sợ, ngươi từng nghe đến Kim thiền thóat xác chưa? Ý nghĩa của bốn từ đó, chính là nguyên nhân của mọi việc”.

      Thần Nam kinh hãi, trong lòng thầm than, Thái THượng vong tình lục đúng là ma công! Ma công

      Sinh mệnh nữ thần tiếp tục truyền : “Cái thóat ra phải là xác chết, mà chính là “bản ngã” thực ”.

      Thần Nam thể tiếp tục giữ bình tĩnh được, trong lòng dậy sóng, nếu như vậy, Vũ Hinh ở nhân gian giới…mới chính là Vũ Hinh chân chính.

      “Mời tiền bối tiếp, vãn bối muốn biết tất cả những điều bên trong” Thần Nam nhìn Vũ Hinh đứng ở xa, trong lòng lạnh lẽo, cảm giác vô cùng khó chịu

      Ầm

      Toàn bộ Tinh rung chuyển kịch liệt, trong tiểu thế giới của Thanh Thiện Cổ Ma ma khí lan tỏa, thi khí ngập trời, thần quang rực rỡ. Thanh Thiện Cổ Ma, Thi Hoàng, Vũ Hinh cùng nhau hỗn chiến, còn Phật tổ và cự ma do tam đại ma vương hợp thaàh bay ra ngoài.

      Đại chiến giữa những kẻ cùng gần đạt tới cấp độ thần hoàng, đột ngột nổ ra như vậy.

      Cách đó xa, Đạm Đài Tuyền hai mắt phát ra thần quang rực rỡ, nàng hét lớn: “Đây là Đạm Đài thánh địa của ta, các ngươi muốn phá hủy di tích tinh này ư? Hừm, như thế đừng trách ta khách khí”.

      Đạm Đài Tuyền sắc mặt trang nghiêm, lúc này nàng vô cùng thánh khiết, mỹ lệ, đứng im giữa trung, trong miệng phát ra những tiết cổ xưa khó hiểu, trong tinh , tất cả thất thải thần thạch đều rung chuyển, cuối cùng quang mang soi sáng cả bầu trời.

      những tiết cổ xưa khó nghe, giống như loại chú ngữ vừa hết, Đạm Đài Tuyền hét lớn: “Tinh chiến hồn - ”.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 211: Tinh chiến hồn



      Sau khi Đạm Đài Tuyền kêu khẽ lên tiếng, khắp tinh tinh quang sáng lạn, tất cả thất sắc thần thạch hào quang đại thịnh chói mắt, tất cả tinh quang toàn bộ đều hội tụ thành mặt trăng tròn vành vạnh trung.

      Vẻ mặt của đám thần vương lên kinh dị, Trăng tròn ở phía tỏa ra từng đợt nguyên khí dao động, nang lượng dao động kịch liệt này càng lúc càng mãnh liệt, khắp tinh bắt đầu rung động. Cuối cùng như biển cả mênh mông tràn ra khắp tinh , khiến cho tất cả núi non ở vùng phụ cận ĐẠm Đài thánh địa đều chấn động theo.

      thanh trầm muộn từ phía mặt trăng, đó ánh sáng ngừng dao động kịch liệt, cuối cùng xuất mấy đạo ma ảnh to lớn ở phía mặt trăng, phát ra từng tiếng ma khiếu u khủng bố.

      Ma ảnh đó gần như là vô hình vô bóng, lại rất mãnh liệt, tất cả mọi người đều cảm giác được đáng sợ của bọn chúng.

      Đột nhiên, quang mang của thất sắc thần thạch bên trong tinh toàn bộ thu lại, mà mấy đạo ma ảnh lại chất chồng lên nhau, cuối cùng trở thành ma ảnh

      Thi Hoàng, Thanh Thiện, Vũ Hinh vẫn đánh nhau, bất quá bọn họ vẫn chú ý đến ma ảnh kia, tựa hồ cảm thụ được uy hiếp từ nó.

      Đạm Đài Tuyền trong miệng phát ra những tiết cổ xưa, tựa hồ như hạ mệnh lệnh cho ma ảnh, sau tiếng ma khiếu vang vọng khắp đất trời, tinh quang trong tinh lóe lên, nhưng Đạm Đài Tuyền lại sắc mặt lại lộ ra khóc cười được.

      Lúc ma xuất , Đại bằng thần vương cũng kinh dị thôi, trông thấy sắc mặt của Đạm Đài Tuyền như vậy, nhịn được liền hỏi : “Đó là…?”

      Đạm Đài Tuyền hít vào hơi, trả lời : “Ta dựa theo trận pháp ghi lại, triệu hoán ra chiến hồn thủ hộ tinh này, nhưng mà… vừa rồi khi cùng với y liên hệ, y cho ta rằng… tấn công, chỉ có thể bị động thủ hộ”.

      Đại bằng vương cũng kinh dị thôi, y cảm giác được mạnh mẽ đáng sợ của tinh chiến hồn, nhưng ma ảnh này lại quái dị như vậy.

      Thần Nam ở cách đó xa cũng giật mình kinh hãi, kinh dị phải là xuất của tinh chiến hồn, mà là những tiết cổ xưa mà Đạm Đài Tuyền vừa mới phát ra, tựa hồ đó là loại ngôn ngữ rất là cổ xưa”.

      Đạm Đài Tuyền làm gì, tinh chiến hồn xuất , liền dẫn tới chú ý của mấy vị thần vương quan chiến, bất quá bọn họ dần dần phát ra chỗ bất thường của chiến hồn này.

      lại có thể ngăn trở năng lượng dao động khủng bố phát ra từ tiểu thế giưois của Thanh Thiện. Biết rằng ba vị cường giả đại chiến ở chỗ này, năng lượng mạnh mẽ mãnh liệt khiến cho người ta thể nào tưởng tượng nổi, nếu như phải do ngăn trở, khắp tinh này bị chấn động, thậm chí là vỡ nát.

      Trong tiểu thế giới của Thanh Thiện cổ ma, đại chiến diễn ra vô cùng kịch liệt, Thanh Thiện, Thi Hoàng, Vũ Hinh thi triển hết sở học bình sinh, tiến hành đánh giết sinh tử. Với tu vi của bọn họ trong trời đất này, so với cuộc chiến cảu các thần vương có bất đồng lớn.

      Chiến đầu giữa nhưng người sắp tiếp cận thần hoàng cấp, phương thức đại chiến biến dạng rất nhiều.

      “Cánh cửa sinh tử luân hồi!”

      Thi Hoàng hét lên, toàn thân dưới chỉ có thi khí tràn ra, mà còn bạo phát ra từng luồng ánh sáng thánh khiết, đó là bí mật của sinh tử y nắm được sau khi đột phá thiên địa pháp tắc.

      Sinh tử hai cực khí tức tương phản từ trong người ngừng tràn ra, quấn quýt với nhau, lao về hướng Vũ Hinh cùng với Thanh Thiện cổ ma. Đó là sau khi Thi Hoàng đột phá thiên địa phép tắc, lĩnh ngộ được thâm ảo của sinh tử còn bị giới hạn của thiên địa pháp tắc.

      Thần vương bất quá là lực lượng đề thăng lên cao, cùng với phát triển cực hạn của tiểu thế giới mà thôi. Bọn họ tuy có thể nắm trong tay các lĩnh vực pháp tắc, nhưng vẫn bị thiên địa pháp tắc hạn chế, phải tuần tự tuân theo thiên địa pháp tắc, bằng dẫn tới thiên phạt.

      Mà Thần Hoàng lại hoàn toàn giống như vậy, bọn họ đột phá hạn chế của thiên địa pháp tắc, nắm trong tay chung cực pháp tắc do bản thân tự ngộ ra, cho dù bọn họ có thể vận dụng thi triển ra lực lượng cực hạn, cũng dẫn tới thiên phạt.

      Thi Hoàng do sinh mà tử, hóa thành thần thi, sau đó lại do tử mà sinh, loại bỏ hết tử khí. Giải thoát khỏi ràng buộc của thân thể trở thành tiên thần. Y trải qua nhưng việc mà người thường vô pháp tưởng tượng, ngừng luân hồi giữa sinh tử, cuối cùng rốt cục tiến lên đột phá cực hạn sinh tử, nắm trong tay ý nghĩa thâm ảo của sinh tử, trở thành thiên giới nhất phương chí tôn.

      Có thể tưởng tượng, y cứ như vậy mà tu luyện, sớm muộn gì cũng tu thành thần hoàng, vô địch thiên giới.

      Sinh tử luân hồi, do sinh mà tử, do tử mà sinh, sinh tử lưỡng cực nguyên khí tràn ra mênh mông làm lên trong tiểu thế giới này vô số loại ảo ảnh, khi thi thể nổi lên khắp nơi, biển máu ngập trời, khi mặt đất lại mọc lên cây cỏ xanh tươi, bừng bừng sinh cơ.

      Chín cánh cửa luân hồi, phía trước mặt huyết quang chói mắt, lên xung quanh Vũ Hinh cùng với Thanh Thiện, từ từ ép về phía bọn họ, muốn thôn phệ bọn họ vào bên trong.

      nghi ngờ gì nữa, nếu như bị thôn phệ tiến vào cánh cửa sinh tử luân hồi, cũng đồng thời bị phong ấn trong sinh tử luân hồi của Thi Hoàng, sống chết do y nắm trong tay.

      “Vô pháp vô thiên, ma chủ trầm phù, diệt sát!” Thanh Thiện cổ ma hét lớn, ở trước mắt là pháp tác của ông ta nám trong tay. Cổ ma mái tóc điên cuồng bay loạn xạ, hai mắt hồng quang lên, cả người phát ra sát ý vô tận, sát khí cùng với khí tức hủy diệt tràn ngập khắp tiểu thế giới.

      Pháp tắc mà Cổ phật nắm giữ trong tay vạn năm trước là ánh sáng của sống, nhưng lần này sau khi nghịch phật thành ma hoàn toàn ngược lại, từ cổ phật hiền lành ngày hôm nay hoàn toàn biến mất, thay vào đó chính là ma đầu hủy diệt.

      Mấy lỗ hổng gian u phát ra sát khí vô tận xuất trong tiểu thế giới, hoặc đối kháng với cánh của sinh tử luân hồi của Thi Hoàng, hoặc thôn phệ Vũ Hinh vào trong.

      Vũ Hinh có pháp tắc của riêng mình, nàng liên tục cười lạnh : “Ta tu luyện tiểu thế giới dư thừa này , cũng tu luyện pháp tắc vô dụng kia, ta xem ra tất cả đều chẳng ra gì. Bởi vì, cả trời đất này là thế giới của ta, mà thiên địa pháp tác của thế giới này do ta định ra!.

      luồng ánh sáng hỗn độn từ thân thể Vũ Hinh bạo phát ra, ánh sáng tối tăm ngăn trở ở phái trước Cánh cửa sinh tử luân hồi cùng với diệt sát động, khiến bọn chúng toàn bộ bị ngăn cản ở bên ngoài. Đồng thời, từng đạo ánh sáng hỗn độn áp bách về phía Thi Hoàng cùng với Thanh Thiện.

      Thi Hoàng cười lạnh, trầm : “ tự lượng sức, vọng tưởng hóa thành trời, đúng là đáng cười! Hôm nay nhất định phải khiến cho ngươi sinh tử hai đường đều khó, vĩnh viễn rơi vào cánh cửa của luân hồi”.

      Thân Thiện sát khí trung thiên, ông ta cũng lạnh lùng : “Bằng vào mấy phần sức lực này cũng vọng tưởng hóa thành trời! Đúng là si tâm vọng tưởng! có tự mình hiểu được thiên địa pháp tắc, sao có thể siêu thoát giới hạn của trời được chứ?”

      Vũ Hinh vẫn vô cùng trấn tĩnh, ngữ khí bình thường : “Đó là do ngươi tầm nhìn hạn hẹp, hiểu thiên ý, vọng tưởng rằng có thể ngộ được mấy pháp tắc để mà đột phá. biết pháp tắc của trời đất bao la vô cùng, các người làm sao có thể khám phá hết được! Đến lúc cuối cùng lại phải dẫn đến hứng chịu thiên phạt hung mãnh lên người mà thôi! Nếu hôm nay các ngươi bái ta làm sư phụ, ta truyền phụ cho các ngươi thiên địa chính pháp cho bọn!"

      “Ha ha…”

      Thi Hoàng cười điên cuồng. Nhất thời thi khí giăng khắp trời, trong tử khí vô số hồn phách giãy dụa kêu gào, đó thực cảnh tượng tu la địa ngục.

      “Vô tình tiên tử ngươi cần phải thổi phồng lên như vậy, Cứ cho rằng ngươi lĩnh ngộ được đại thiên chi pháp, để sinh tử pháp tắc của ta ở trong mắt, vì sao lại xuống hạ giới tìm nguyên bản ý nghĩa thâm ảo của sinh tử luân hồi? ‘Thái thượng vong tình lục’ tuy được truyền tụng là thiên giới đệ nhất kì công. Nhưng ta xem ra ngươi bất quá cũng chỉ như vậy mà thôi, ta giờ đây cũng đặt nó vào trong mắt”.

      Vũ Hinh bác bỏ : “ tất cả pháp tắc thế gian sao có thể nắm được đại thiên chi pháp?”

      Thanh Thiện cổ ma cười lạnh, : “Đột phá thiên chi cực cảnh, chính là có hai pháp môn. Vô tình tiên tử ngươi cứ nghĩ như thế, sớm đứng ở dưới mà thôi!”.

      “A a a…” Vũ Hinh cười vang như chuông bạc vang vọng cả đất trời, bất quá càng ngày càng rét lạnh.

      “Vậy để cho các ngươi xem thử!”.

      xong, Vũ Hinh thân ảnh phảng phất càng lúc càng ảm đạm, tựa hồ dung nhập vào trong thiên địa hư . Cánh cửa luân hồi, còn có diệt sát động tấn công về phía nàng, toàn bộ giống như hư ảnh xuyên qua bên cạnh. Cuối cùng, cánh cửa luân hồi toàn bộ hướng về phái Thanh Thiện cổ ma bức tới, diệt sát động lại tiến về phía Thi Vương mà thôn phệ.

      Tình huống đột ngột phát sinh này nhất thời khiến cho hai người lâm vào mấy lầm suýt lâm vào hiểm cảnh.

      Vũ Hinh như người bàng quan. Bình tĩnh : “Từng cái cây ngọn cỏ của thế gian này. Thiên địa vạn vật đều là binh của ta, từ núi cao đến sông dài, từ con kiến đến hạt bụi, thậm chí pháp tắc mà các ngươi kiêu ngạo, đến cả ý niệm, phàm là vật chất đều nghe thao lệnh ta!”.


      Thi Hoàng cùng với Thanh Thiện cỗ ma lúc mới đầu đích xác có kinh hãi thất sắc, bất quá bọn chúng sau khi kìm giữ công kích của đối phương, đồng thời lần nữa phóng cánh cửa luân hồi cùng với diệt sát động về phái Vũ Hinh.

      Thi Hoàng cười lạnh : “Vậy hữu hình nghe lệnh ngươi. Nếu như vật vô hình sao?”

      Cánh cửa luân hồi hóa thành vật vô hình, trong trời đất chỉ còn sinh tử nhị khí, hướng tới Vũ Hinh mà thôn phệ.

      Thanh Thiện cổ ma cũng cười trầm, : “Ta còn tưởng rằng ngươi có pháp tắc gì, ngươi bất quá chỉ nắm trong tay hỗn độn pháp tắc mà thôi”.

      Diệt sát động cũng hóa thành sát khí vô hình, bức về phía Vũ Hinh.

      Vũ Hinh toàn thân dưới, ánh sáng hỗn động tối tăm lại xuất , nàng lạnh lùng : “Các ngươi nếu như cho rằng như vậy là thể. Dù sao phương pháp tu luyện của ta, tất cả là từ bổn nguyên. Hừ, thế gian vạn vật đều có hình, cũng có ba, thần niệm cũng đồng dạng như vậy thể thoát khỏi. tại tu vi ta còn chưa viên mãn mà thôi. Nếu , tất mọi pháp tắc vô hình của các ngươi, kể cả thân thể của các ngươi đều tuân theo lệnh của ta. Loại công pháp này của ta, đợi đến lúc tiến lên thêm tầng nữa, trong thiên địa này ta tức là trời, trời tức là ta, những gì ta chính là pháp, những gì ta làm chính là tắc, thiên địa pháp tắc do ta định lấy!"

      Ba đại cường giả, mặc dù trong quá trình công kích ngừng bàn luận về pháp tác, nhưng nguy hiểm trong đó khó mà tưởng tượng được. Cánh cửa luân hồi, diệt sát động, ánh sáng hỗn độn,

      Lúc này, Thần Nam từ Sinh mệnh nữ thần Tạp Mâu ở nơi này, được đối phương lí giải cho những gì cần biết, trong lòng vô cùng kích động, rất muốn quay ngay về nhân gian giới.

      Bất quá lúc này dị tượng phát sinh.

      Tinh chiến hồn vốn được cho rằng vô dụng, lúc này chỉ ngăn trở lực lượng phát ra từ Thanh Thiện cổ ma mà còn khiến cho khắp tinh phát sinh biến hóa kì dị.

      Đầu tiên là cửa vào tinh đột nhiên đóng lại, sau đó bên trong tinh xuất ánh sáng rực rỡ vô cùng, khiến cho người ta tạm thời chói mắt thấy gì cả, đến khi mọi người mở được mắt ra phát cả tinh tựa hồ biến mất.

      Mấy trăm viên thất sắc thần thạch vẫn còn lập lòe phát sáng, nhưng tất cả đất trời bên ngoài đều ra trước mắt các vị thần vương. Cẩn thận xem xét có thẻ phát giác, tầng trong suốt ngăn cách tinh kì dị này với thế giới bên ngoài.

      Tất cả những người quan chiến trong Đạm Đài tiên sơn đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ có thể nhìn thấy được cảnh tượng bên trong tinh .

      Bên trong tinh , Đạm Đài Tuyền cũng giật mình kinh hãi, hôm nay là lần đầu tiên triuệ hoán ma hồn, căn bản biết nó có năng lực kì dị như vậy.

      Lúc đó. Trong tiểu thế giới của Thanh Thiện cỗ ma truyền lại ba tiếng kinh hô. Thi Hoàng, Thanh Thiện, Vũ Hinh ba người đều đình chỉ đại chiến, bọn họ đều xuất thần sắc khiếp sợ, pháp tắc bọn họ nắm trong tay tự nhiên mất công hiệu. Tiểu thế giới chịu khống chế của Thanh Thiện bắt đầu đóng lại, ba người vội vàng ra giữa tinh .

      Trong khí tất cả mọi người phát giác ra có gì đó đúng, Hỗn thiên ma vương, hét lên : “Đạm Đài Tuyền, ngươi động tay động chân làm cái gì đó, vì sao tu vi của chúng ta bị thụt lùi xuống cảnh giới phổ thông tiên nhân?”

      Thi Hoàng, Thanh Thiện cổ ma, Vũ Hinh cũng vừa sợ vừa giận đưa mắt nhìn về phía Đạm Đài Tuyền, Đại bằng thần vương sắc mặt hiệnlên vẻ hoài nghi. Quang Minh thần cùng với hai vị sinh mệnh nữ thần cũng ngừng kinh nghi, hỏi : “Đạm Đài tiên tử, bà rốt cuộc làm cái gì thế?”

      Lúc đó, nhưng người quan chiến ở bên ngoài tinh đều có thể nhìn cảnh tượng bên trong nhưng nghe được bất cứ thanh nào ở trong đó, bất quá lúc này tất cả mọi người đều biết ở trong đó có biến phát sinh.

      Tất cả thần vương đều mắt hổ gườm gườm Đạm Đài Tuyền, khiến cho nàng có cảm giác áp lực ngày càng lớn, lúc này thần vương lực của nàng cũng biến mất, nàng vội vàng hướng về ma ảnh to lớn phía mặt trăng, trong miệng phát ra những tiết cổ xưa, tựa hồ hỏi gì đó.

      Ma ảnh rít gào lên vài tiếng, cuối cùng tự nhiên biến mất.

      “Đạm Đài Tuyền, ngươi có ý tứ gì vậy, ngươi cùng với tên kia cái gì vậy?” Thi Hoàng lớn tiếng quát hỏi.

      Đạm Đài Tuyền tựa hồ sợ Thi Hoàng, thèm để ý đến y. Quay về phía đám thần vương giải thích : “Ta có ác ý, ta vốn nghĩ mời tinh chiến hồn ra để bảo hộ tinh này. Vừa rồi, y với ta, y dùng sức mạnh của mình khởi động hoàng cấp tinh pháp trận. Đem tu vi của mọi người lưu giữ lại cảnh giới tiên nhân, khiến cho ai có thể uy hiếp được tinh này. Cái này… thực là việc cong biện pháp nào khác”.

      đến đây, Đạm Đài Tuyền chỉ cười khổ, năng lực của tinh chiến hồn này, khiến cho nàng có chút bất đắc dĩ.

      Nghe đến đó, Tuyệt tình ma vương lập tức hỏi tiếp : “Cửa vào tinh này đóng lại, lẽ nào chúng ta mãi mãi ở trong trạn thái này vĩnh viễn bị phong ấn tại nơi đây?”

      phải” Đạm Đài Tuyền trả lời : “Vừa rồi, ta có hạ mệnh lệnh cho , sau canh giờ mới có thể giải trừ trạng thái này”.

      Mọi người thở phào nhõm, bất quá trong lúc đó, cỗ sát khí đột nhiên bạo phát ra, Phật tổ nhanh như chớp lao về phía Thanh Thiện cổ ma, đối với y mà , giải quyết được Thanh Thiện sau này thiên giới có nơi nào cho y dung thân.

      Đồng thời, Đại bằng thần vương cũng cười lạnh : “Bây giờ tu vi của tất cả mọi người đều ở cảnh giới phổ thông tiên nhân, hù hù hù…” dứt lời, y hóa thành đạo thần quang, đuổi theo Phật tổ.

      Tất cả thần vương còn lại ngừng kinh nghi, lúc này lực lượng của bọn họ đều giảm sút, vốn tu vi càng cao càng bất an, tại tất cả thần vương đều bắt đầu đề phòng lẫn nhau.

      Hỗn thiên ma vương, Tuyệt tình ma vương, Phá diệt ma vương tụ lại chỗ. Hai vị sinh mệnh nữ thần cùng với Quang Minh thần tụ lại chỗ.

      Lí đạo chân cũng lao đến chỗ Đạm Đài Tuyền, đồng thời ánh mắt nhìn Vũ Hinh có chút phức tạp, y rất muốn gọi Vũ Hinh đến, nhưng biết, bạch y nữ tử kia còn là “tỷ tỷ” mà biết.

      Thi Hoàng hai mắt lóe hung quang, nhìn về phía Vũ Hinh cười trầm, y chính kà thân thể kim cương bất hoại, cổ thi chi thể, nhực thể mạnh mẽ nhất.

      Bất quá Vũ Hinh cũng hề sợ hãi, chủ động xuất kích lão vè phía Thi Hoàng. Ở bên Thanh Thiện cổ ma, Phật tổ, Đại bằng thần vương cũng cùng nhau đại chiến.

      Nếu như trong trường ai là người khẫn trương nhất, còn nghi ngờ gì nữa đó là Thần Nam, tu vi của bị ảnh hưởng chút nào, vốn đúng là cảnh giới tiên nhân thất giai. Thân mặc Huyền vũ giáp, sau lưng đeo cung, tuy có khả năng co sức lực cảu thần vương, nhưng trước mắt tuyệt đối là phòng ngự đệ nhất.

      Thần Nam thậm chí muốn cười lên điên cuồng, cơ hội trời cho này, nếu như lợi dụng tốt, hôm nay tại tối hậu nhất chiến này của thiên giới có thể đem tất cả đại họa toàn bộ tiêu diệt, sau đó trực tiếp quay lại nhân gian giới.

      mở nội thiên địa, đêm hai con rồng ra ngoài.

      Vừa mới ra ngoài, Tử Kim thần long hống lên tiếng dài, bất quá khi nhìn thấy đám nhân vật trước mắt, nó liền ngậm miệng lại. Long bảo bảo cũng đảo đôi mắt to, kinh hãi than : “Bảo bảo thiên long tại thượng!”

      “Ha ha…”Thần Nam bật cười : “ cần phải sợ, đám người kia tại đều đa suy yếu, hôm nay chúng ta chỉ đấu trận tiêu diệt hết những kẻ đối đầu”.

      Trải qua Thần Nam lại cách đơn giản, hai con rồng cũng biết phát sinh ra chuyện gì.

      Thần Nam cười lạnh : “Lúc cướp lôi thần điện, lấy được ma lôi cùng với tử kim thần hỏa, giờ còn lại ít, hôm nay hai ngươi cứ mặc sức mà ném, đầu tiên ném chết ba tên kia cho ta!”

      Thần Nam lấy Lôi Thần trùy ra, chỉ tay về phía ba người Tuyệt Tình ma vương, Hỗn thiên ma vương, Phá diệt ma vương, khiến cho hai con rồng hứng phấn gào lên.

      Thần Nam tay vùng Lôi Thần trùy, lao về phía ba đại ma vương đánh tới, miệng hét lớn : “Trước tiên giết chết ba tên suy yếu các ngươi, sau đó lại diệt tiếp lão cương thi”

      "Phanh"

      Trước tiên là Hỗn thiên ma vương bị đánh bay , lão ma vương bực đến muốn ói máu. Thần vương lực biến mất, lão ma vương bị người ta khinh thị đánh cho như thế này, y sắp phát điên lên mất.

      Đồng thời, “oanh oanh oanh” những tiếng nổ vang lên ngừng. Trong tinh chấn động thôi, ma lôi trong tay hai con rồng ngừng ném ra.

      "A……đáng hận!"

      “Tức chết ta thôi”.

      Tuyệt tình ma vương cùng với Phá diệt ma vương bị nổ đến nẩy lên dập xuống, toàn thân dưới cháy đen, đầu tóc rồi bù.

      “Grào… ném ma vương đau, đúng là rất hưng phấn”.

      Ở cách đó xa, thi hoàng cũng lâm vào tình trạng như vậy, hai mắt y lóe hung quang, hét lên : “Dám chọc đến ta?”

      “Thần , ngươi đáng bị ném”.

      “Người bị ném là ngươi!” Thần Nam bỏ qua Hỗn thiên ma vương, triển khai thần vương dực lão đến gần Thi Hoàng, tay trái cầm Lôi Thần trùy, tay phải cầm Định Địa Thần Thụ, hung hăng bổ tới Thi Hoàng.

      Đồng thời, hai con rồng tập trung toàn bộ ma lôi lại.

      "Oanh oanh oanh"

      ………….
      Chó Điêntutu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :