Chương 157 .Đồ Đằng Thuỵ Đức Lạp Áo phẫn nộ gầm lên: “Ta mới là chúa tể chân chính của Tây thổ, ta đây mới chính là điều thần kì của tây thổ, ta bị mấy người bọn chúng hãm hại, ta bị thế nhân quên lãng, ta muốn giành lại những gì mất." Càng nghĩ càng phẫn nộ, tây thổ Đồ Đằng muốn phát điên, cuối cùng, cả tầng địa ngục thứ 12 rung chuyển ngừng, tiếng gào thét lan khắp 18 tầng địa ngục khiến nơi đây vạn ma gào thét. Tiếng gào thét ầm ĩ truyền lên tận mặt đất, khiến toàn bộ Quang Minh giáo hội kinh hồn táng đởm. Bọn Cổ Tư mặc dù trở thành sinh vật bất tử nhưng vẫn bị khí thế đó chấn ngất. Có điều bọn chúng biết, sau khi Đồ đằng Thụy Đức Lạp Áo “tỉnh giấc” , cũng kinh động đến Quang minh giáo hội thời kì đó. Đối với Quang Minh giáo hội thời kì đó mà , bọn họ như gặp phải đại địch. phải khi nào có ác ma phía dưới gào thét, nhưng chưa bao giờ có ai gây chấn động mãnh liệt như thế, thông thường các hung thần ác sát cường đại đều lựa chọn bảo tồn lực lượng chờ cơ hội phá khai phong ấn, ai lãng phí lực lượng như vậy. Hơn nữa từ trình độ năng lượng chấn động khủng khiếp mà , có thể thấy đây tuyệt đối là siêu cấp khủng bố tồn tại, là kẻ bị phong ấn mà Quang minh giáo hội tra được nguồn gốc. Lúc đó thượng cổ thần long Khôn Đức vẫn ở tại Quang minh giáo hội, bằng linh giác nhạy cảm lão nghe được hết những gì mà Thuỵ Đức Lạp Áo ra. Kẻ ở dưới dám tự xưng chúa tể chân chính của tây thổ, lão long nhất thời chấn động, hơn nữa nghe ra thanh kia phải phát ra từ người của ma long tộc bị lão phong ấn. Lão hiểu rất về Quang minh giáo hội, biết được tầng địa ngục thứ 12 là 1 gian huyền giới hết sức tà dị nhưng bên trong có phong ấn kẻ nào hết. Sau khi biết chuyện, lão cùng Quang minh giáo hoàng thời đó đàm đạo rất lâu, nhằm tìm hiểu tình huống. Chỉ là, lão long và giáo hoàng chuyện gì, ngoại nhân căn bản ai biết. Bất quá cả Quang minh giáo hội đều biết 7000 năm nay lão long luôn đặc biệt chú ý tới tầng địa ngục thứ 12. Những điều này, kẻ bị phong ấn 7000 năm như Cổ Tư, dĩ nhiên biết Từ 7000 năm nay, Cổ Tư luôn có tín niệm, chính là chờ hung ma cường đại khác bị phong ấn vào đây, tận mắt chứng kiến tây thổ đồ đằng Thuỵ Đức Lạp Áo bị giết chết. Tuy nhiên biết, đó chỉ là giấc mơ mà thôi. Thuỵ Đức Lạp Áo dù sao cũng là thần kì xuất khi tây thổ còn trong thời kì mộng muội, còn trước cả khi các thần linh thiên giới xuất . Bất quá Cổ Tư tin rằng Thuỵ Đức Lạp Áo cho dù trước đây có mạnh đến thế nào, y cũng phải là người lợi hại nhất, bởi vì thực lực sớm bị hao tổn, hơn nữa biết bị ai phong ấn, ngủ say trong thạch quan. Y lãng phí vô số năm tháng, trong thời gian này có biết bao nhiêu thần linh quật khởi rồi. Chỉ cần Thuỵ Đức Lạp Áo phải vô địch, kiểu gì cũng có người giết được . Mắt nhìn những cùng mình bị phong ấn ở tầng địa ngục thứ 12, người chết, người tự sát, cuối cùng chỉ còn lại mình Cổ Tư. vốn tuyệt vọng, nghĩ tới lại gặp được Thần Nam, người mòn mỏi chờ đợi bị phong ấn vào đây. “Mẹ ơi, là thể tin nổi, là điều bất ngờ,” Tử kim thần long sau khi từ Cổ Tư biết được mọi thứ, ngừng cảm thán. Thần Nam cũng vô cùng cảm khái, kì tích từ siêu cấp viễn cổ, ngờ lại bị giam hãm ở tầng địa ngục thứ 12 này. Đó từng là Tây thổ Đồ Đằng, đồ đằng sống thực tồn tại. Quả thực làm cho người ta thể tưởng tượng. “Ngươi muốn ta giúp ngươi báo thù chính là muốn ta giết chết tây thổ Đồ Đằng ” Thần Nam hướng về khô lâu đầu Cổ Tư, phát ra đạo tinh thần ba động kịch liệt hỏi “ Ngươi đùa với ta hả, kẻ như vậy ta sao có thể đối phó sao?” “Ngươi đến giết y, y cũng giết ngươi” “Vậy sao giờ này y còn chưa đến giết ta” “Bởi vì y ngủ, khi tỉnh lại và phát ra các ngươi, y hấp thu linh hồn lực lượng của các ngươi, các ngươi có tu vi cường đại, với y là món đại bổ. Cho nên bây giờ nhân lúc chưa có hoàn toàn tỉnh giấc, chính là thời gian động thủ tốt nhất. Vì sống sót của chính mình các ngươi cần phải ra tay. “ Thần Nam cảm thấy đau đầu vô cùng, theo những tin tức từ Cổ Tư, xem ra tây thổ Đồ Đằng cường đại, chỉ có thể cầu nguyện rằng vì nơi này có thiên địa nguyên khí, y cũng dần thấy suy kiệt sức lực. Tử kim thần long đột nhiên gầm : “Cổ Tư ngươi còn có chuyện gì giấu chúng ta, hừ hừ nếu phải ta tinh thông sưu hồn thuật chắc chắn bị ngươi hại chết rồi” “Sao lại thế” Thần Nam cả kinh hỏi. “Ta từ trong đầu Cổ Tư biết được nơi này dù có thiên địa linh khí nhưng gã tây thổ Đồ Đằng kia tu vi cũng có giảm xuống mà lại tăng cường hết sức ổn định.” Nghe được tin này, Thần Nam suýt chút nữa đập nát cái đầu của Cổ Tư, điều gì có thể xấu hơn tin này, tây thổ đồ đằng trước mắt tuyệt phải là kẻ mà bọn có thể đối phó. cố kiềm chế cơn giận : “Ngươi muốn báo thù, điều này ta có thể hiểu, nhưng ngươi thể giấu diếm bọn ta như thế, biết được thực lực chân chính của đối phương chúng ta chỉ có con đường chết vô ích. Khô lâu đầu Cổ Tư xấu hổ khóc lóc, truyền từng trận tinh thần ba động bi thương. “ Được rồi, đừng có khóc nữa” Thần Nam “dã man đối kháng, khẳng định là chỉ có chết, bây giờ chúng ta tính xem có thể nghĩ ra cách gì đưa vào chỗ chết được .” “Lão Khôn Đức đáng chết, tự phong ấn chúng ta ở cái chỗ biến thái chết tiệt này, lão thằn lằn đó khốn khiếp” Tử kim thần long chửi bới ầm ĩ. Thần Nam lẩm bẩm: “Ta thấy thái độ của lão long này khó lường, nếu như lúc đó lão chỉ ở bên xem cuộc chiến chúng ta chết chắc rồi, sau đó lão xuất thủ cũng trực tiếp đánh chết chúng ta mà lại phong ấn chúng ta tại đây? hiểu có thâm ý gì đây” “Phì, lão hỗn đản này có thâm ý gì, chẳng qua lão sợ con lão trở mặt nên trong tình huống thể giết chết ta, liền tận tình báo thù ta. Ta thề là nếu có ngày ta thoát ra được, ta nhất định làm lão tức giận đến bạc hết râu.” Thần Nam lại lại, trầm tư suy nghĩ về tây thổ đồ đặng, tự nhủ “đồ đằng của những bộ lạc lớn nhất của nhân loại thời mông muội, tây thổ chúa tể bị người hãm hại, tên khốn này phải là kẻ rút lui giữa chừng, hoặc là bố cục giả bị đào thải chứ.” Chỉ là, vì sao y lại bị phong ấn tại tầng địa ngục thứ 12 chứ? Với sức mạnh của y, cho dù bị phong ấn, cũng phải bị phong ấn xuống tầng dưới cùng chứ/ Đúng rồi, dường như…y toàn ngủ ở dưới đất, phải bị người ta phong ấn, là kì quái. Nơi y nằm ngủ vì sao lại thành tầng địa ngục thứ mười hai được. Thần Nam trong lòng tràn ngập nghi vấn. Bất quá, vào lúc này, khoảng hắc ám phía trước truyền đến trận trận năng lượng ba động, mơ hồ như có tiếng rồng ngâm phượng gáy truyền lại “Grào…” là hai tên tiểu đậu đinh và tiểu bất điểm, khẳng định là chúng gặp phải bọn cương thi đánh mãi chết rồi,chúng mau đến chi viện” Tử kim thần long bay vụt . Thần Nam xách cái đầu Cổ Tư cũng bay nhanh . Bay khoảng hơn 10 dặm có thể thấy trung con phượng hoàng bảy màu bay lượn cao, xung quanh nó là biển lửa, đám cương thi cánh dơi cuống cuồng chạy trốn , phát ra tiếng kêu vô cùng chói tai. Dưới màn lửa vô tình, rất nhiều cương thi có cánh bị thiêu thành tro, hoặc rơi xuống đất. Ở bên cạnh, long bảo bảo ra chân thân, vẫn giữ kích thước dài mét, phi hành trong trung nhanh như thiểm điện, miệng nó cũng phun thần hỏa, vô số ma vật bị thiêu cháy giữ trung Con rồng du côn thấy vậy xấu hổ than vãn “ta là hồ đồ a, bon cương thi do tồn tại qúa lâu, tích lũy vô tận sát khí, nên cơ thể bọn chúng trở thành kim cương bất hoại. Nhưng dù sao bọn chúng cũng phải là nhưng cương thi được càn thi phái tế luyện cho nên chúng có điểm yếu trí mạng, đó là bọn chúng chỉ thuần túy là sinh vật bất tử mà thôi sợ nhất là pháp thuật thần thánh. Vô cùng đơn giản chỉ cần dùng thần hỏa là đủ giết chúng rồi, ngẫm lại vừa rồi cực khổ phí lực, như vậy thực là đau lòng”. Nghe những lời Tử kim thần long vừa , Thần Nam thầm tặc lưỡi, lũ cương thi này tồn tại lâu năm như vậy, là làm người ta kinh ngạc. Nếu như bị Càn Thi phái tế luyện, đơn giản có thể tung hoành toàn bộ tu luyện giới. Tất cả đều là hồng hoang kì thi a ! “Ai nha… Các ngươi cuối cùng cũng tới, mau giúp ta, ta sợ hãi….” Tiểu phượng hoàng khiếp đảm hô hoán nhưng đồng thời nó càng tỏa ra nhiều thần hỏa, đám cương thi rớt xuống càng nhiều. Nhờ có thần hỏa của tiểu bất điểm có thể thấy cảnh tựong xung quanh, trung có gần trăm bạch mao cương thi và hồng mao thi sát có cánh. Dưới mặt đất có gần ngàn tên cương thi và thi sát cánh, còn có vô số bạch cốt đại quân, cả khoảng trắng xóa xương người, đó là tử vong quân đoàn khổng lồ. Tử kim thần long quẫy mạnh cái đuôi khổng lồ lao xuống mặt đất, trong miệng tử kim thần hỏa điên cuồng phun ra những nơi nó qua bạch cốt vỡ vụn, cương thi gào thét, thi sát chạy trốn. Con rồng du côn quay ngược lại, lập tức sinh vật bất tử mặt đất bị giết như ngả rạ, lão du côn sảng khoái vô cùng, triệt để giải tỏa phiền muộn trong lòng. “Grào Long đại gia đến đây……….” Thân hình dài 30 trượng của con rồng du côn, khắp nơi đều là tử kim thần hỏa, lao vào bầy thi sát và cương thi, giống như hổ đói lao vào bầy dê. Bọn cổ thi vốn có cơ thể kim cương bất hoại, giờ giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời, thân hình dần dần tan thành mây khói. Bất quá đúng lúc này cỗ tinh thần ba động cường đại đến cực điểm từ phía xa truyền lại, thanh lạnh lùng như băng vang lên trong đầu Thần Nam và 3 thần thú “hừ hừ hừm, là tế phẩm tồi, ta phải hưởng thụ phen” Chớp mắt thanh tới trước mắt, trung huyết quang đầy trời, đúng như khô lâu đầu Cổ Tư miêu tả, tây thổ Đồ Đằng đúng là đầu người thân rắn, mặt có 3 mắt, khắp người hoa văn phủ kín, tà dị vô cùng. Thụy Đức Lạp Áo nhìn Thần Nam 1 lúc rồi đột nhiên vung đuôi, gian lập tức xuất đạo đại liệt phùng. Thần Nam hoảng hốt vội vàng né sang bên. Bất quá Thụy Đức Lạp Áo dù sao cũng là tây thổ Đồ Đằng trong truyền thuyết, đâu phải là loại dễ đối phó, chiếc đuôi rắn to dài đột nhiên phình to ra, sau đó như thiểm điện đánh tới eo Thần Nam Cho dù là Thần Nam tránh né như thế nào, đuôi rắn luôn như quỷ ảnh theo đuôi, dường như có thể khống chế thời gian, gian, chớp mắt cuốn lấy eo . Lập tức, Thần Nam cảm thấy lục phủ ngũ tạng như muốn nhảy ngược lên, tất cả các khí quan dường như muốn vỡ nát. Thụy Đức Lạp Áo phát ra hai đạo huyết mang, ma văn toàn thân cũng phát ra quang mang dị, cả người trông tà dị vô bỉ, có chút điểm nào giống với bộ dạng thần kì trong truyền thuyết. Giờ đây y có cái vẻ tham lam giống như con sói đói bị thương, gặp phải con dê béo “Ta đêm ngươi hóa thành bộ phận linh lực của ta, ta nhớ ngươi”. m thanh của Thụy Đức Lạp Áo lạnh lùng, dùng lực siết chặt đuôi lại, chiếc đuôi huyết quang lấp lánh, muốn xiết chết Thần Nam ngay lập tức. Chính vào lúc này, bên hông Thần Nam phát ra vầng quang mang nhàn nhạt, quang hoa hai màu kim hắc, từ eo của lan tỏa ra như sóng nước, ngăn chặn sát chiêu của Thụy Đức Lạp Áo. Tây thổ Đồ Đằng giống như bị điện giật, rất nhanh thu đuôi lại, nhìn chằm chằm vào eo lưng Thần Nam, vừa kinh sợ vừa giận dữ, cuối cùng nở nụ cười tà dị : “Thú vị, lẽ nào có người thiết lập bố cục này, sai kẻ làm quân cờ như ngươi đến thăm dò ta." “Ta hiểu ngươi cái gì” Thần Nam hít sâu hơi, cảm giác đau đớn từ từ biến mất, vừa rồi cảm nhận được tử vong khi tức, suýt nữa bị siết thành hai đoạn” “Hừ, bắt tốt giết tướng, hôm nay ta muốn xem còn có hậu chiêu gì đợi ta nữa ” tây thổ Đồ Đằng hai mắt chợt lóe lên hai màn huyết quang, lưỡng đạo huyết sắc thần kiếm ngưng tụ thành hình, nhanh chóng bắn về phía Thần Nam. Đột nhiên vào lúc này, Thần Nam cảm thấy hai tay nóng lên, tay trái đen nhánh, tay phải kim quang thôi xán, cảm thấy hai tay chứa lực lượng vô cùng, giơ tay chộp lấy hai thanh huyết kiếm bay tới “Leng keng Leng keg"h. “Lạch cạch” “Keng keng” tiếng kim loại va vào nhau vang và tiếng kim loại gãy dường như cùng đồng thời vang lên. Hai đạo huyết sắc thần kiếm do ánh mắt biến thành của Đồ Đằng bị Thần Nam chụp lấy rồi vặn gãy. trung huyết mang lóe sáng, tây thổ Đồ Đằng ngờ phá khai gian, trực tiếp biến mất tại chỗ, sau đó đột ngột xuất trước mặt Thần Nam, song thủ chụp vào ngực .
Chương 158:Hậu Nghệ, Huyền Vũ, thần thuẫn phục thánh (Hậu nghệ, Huyền vũ, thần thuẫn, phục kích đồ đằng) trung huyết mang lóe sáng, tây thổ Đồ Đằng ngờ phá khai gian, trực tiếp biến mất tại chỗ, sau đó đột ngột xuất trước mặt Thần Nam, song thủ chụp vào ngực . Trực tiếp xuyên qua gian! Tốc độ này thực là quá nhanh, Thần Nam chỉ có thể dựa vào bản năng chiến đấu huy động song quyền đánh ra, nghênh đón song trảo của Thụy Đức Lạp Áo. Nhưng tiếng như kim loại va chạm vào nhau vang lên, - gian nơi quyền trảo chạm nhau lập tức bị phá vỡ, Thần Nam bị đánh bay ra sau trong khi Thuỵ Đức Lạp Áo vẫn đứng im tại chỗ, cười lạnh nhìn Thần Nam. “Quả là tồi, cỗ lực lượng bàng bạc trong người ngươi làm ta tâm động.” Thần Nam như lâm đại địch, tinh khí thần hợp nhất, nhìn chằm chằm tây thổ Đồ Đằng. Hai tay tê rần, nếu phải có lực lượng của kim hắc lưỡng sắc quang cầu hai tay có lẽ bị phế rồi, đối phương quá cường đại so với . Nghĩ lại những gì Thần Nam trải qua từ khi sống lại, trải qua vô số trận chiến, tồn tại giữa đao quang kiếm ảnh, ở phàm nhân giới gần như vô địch, nhưng khi bắt đầu tiến nhập huyền giới lĩnh vực, các cao thủ mới lại xuất hiểu rằng thế gian có khái niệm vô địch, người cảm thấy tịch mịch đối thủ chỉ là cảm khái ở lĩnh vực nào đó mà thôi. Từ đó có thể , hiểu biết của kẻ đó chưa đủ. Nếu có thể tiến vào lĩnh vực hoàn toàn mới y phát ra thế giới này quá rộng lớn. giờ tiến vào huyền giới lĩnh vực, chỉ như “tân nhân” mới quật khởi, những đối thủ cường đại giấu mặt nhiều đến mức khó có thể tính toán được, hơn nữa những kẻ mà gặp phải đều là những cao thủ đỉnh cấp. Huyết sắc tàn ảnh lóe lên, Thuỵ Đức Lạp Áo nhanh chóng xuất sau lưng Thần Nam, 2 tay chộp tới cổ , Thần Nam căn bản hai mắt theo kịp tốc độ của y, tàn ảnh còn ở trước mắt địch thủ nhanh chóng xuất ở phía sau rồi. Thần Nam lạnh cả sống lưng, bản năng chiến đấu khiến lập tức đả khai nội thiên địa, vụt tiếng biến mất trong tiểu thế giới của mình. Thuỵ Đức Lạp Áo hai tay chụp vào khoảng , chỉ phát ra nội thiên địa của Thần Nam, y có nghĩ đến đối phương lại dùng phương pháp này để tránh đòn trí mệnh của mình. Đối với nội thiên địa của đối phương, ngây người ra lúc rồi lập tức cười to : “Tốt lắm, ngờ còn tế luyện được nội thiên địa, rất tốt, rất cường đại, ta cảm thấy khí tức quen thuộc a, dường như ngươi có gia thế cũng tồi”. Thần Nam rất nhanh chóng thoát ra khỏi nội thiên địa, muốn đùa với lửa, với tu vi của đối phương mà , phá huỷ nội thiên địa của tuyệt phải vấn đề. Nếu như chết thảm như thế, thà tự sát. nhìn đôi song chưởng nhất kim nhất hắc, nắm chặt quyền đầu, chăm chú quan sát Thuỵ Đức Lạp Áo. “Hắc hắc nhìn ngươi quả thực khá thú vị, ta quyết định thư giãn gân cốt chút rồi mới thu thập linh hồn chi lực của ngươi”. Tây thổ Đồ Đằng xoẹt tiếng xuất bên trái Thần Nam, chưởng nhanh như chớp cắt về phía ngực , Thần Nam vội vàng vung quyền ngăn cản. “Phanh” Quyền chưởng chạm nhau, Thần Nam bật lại, bất quá Thuỵ Đức Lạp Áo còn nhanh hơn, sớm xuất tới phía sau lưng vung đuôi quất mạnh tới. “Bình.” Thần Nam bị quất văng , lúc này phát kim hắc song sắc lực lượng từ song chưởng của lan ra toàn thân, khiến nửa người hắc sắc sâm, nửa người kim quang rực thần thánh vô cùng. há hốc mồm, suýt chút nữa ngất , mình biến thành cái dạng gì rồi? là khó coi hết sức Sức mạnh cường đại có thể thôn phệ thần của của thái cực đồ ai nghi ngờ, nhưng vì sao nó lại xuất ? Ngược lại lại phân tán xung quanh người tạo thành cỗ lực lượng bảo hộ, điều này làm cho Thần Nam vô cùng khó hiểu “Bình.” Thần Nam lại bị quyền chấn bay. Bụp cái quất đuôi cực mạnh, thần nam lại bị hất văng , nếu phải có kim hắc lưỡng sắc lực lượng bảo vệ, sợ rằng sớm tan xương nát thịt. “Ngươi chỉ có bản lãnh thế này thôi sao? Ta thấy ngươi có cỗ tiềm lực hùng hậu, nghĩ lại kém như vậy, đánh đấm chẳng thú vị gì” tây thổ Đồ Đằng chán chường . Thần Nam lập tức xuất ngôn phản kích “Lão quỷ ngươi có tài cán gì? Nếu chúng ta là người cùng thời đại ta có thể đánh ngươi tới mức mẹ ngươi cũng nhận ra nữa, ngươi tu luyện bao nhiêu năm tháng như vậy, cho dù chiến thắng ta cũng sao, chẳng có gì vẻ vang. Ngươi cũng chỉ là bị người ta bày kế phong ấn ở nơi này, hiếp đáp kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh, bản thân người cũng chỉ là kẻ thất bại mà thôi” . Những lời này như đánh trúng vào vết thương của Thuỵ Đức Lạp Áo, y phẫn nộ gầm lên: “Kẻ nào có thể phong ấn ta, nơi này vốn là thế giới của ta, cái mà ngươi gọi là tầng địa ngục thứ 12 này chính là thiên địa mà ta tạo ra, chỉ là trong khi ta ngủ say bị bọn vô sỉ lợi dụng mà thôi." “Bình.” “Bụp” Thần Nam giơ chưởng đón đỡ cú quật dữ dội từ chiếc đuôi rắn, mặc dù có kim hắc lưỡng sắc lực lượng hỗ trợ, vẫn bị nội thương , khoé miệng rỉ máu tươi. Lúc này bọn Tử kim thần long, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng giải quyết đại bộ phận cương thi với thi sát, thấy Thần Nam liêu xiêu chống trả vội vàng lao tới viện thủ. Chỉ là, 3 con thần thú có thể hô phong hoán vũ ở bên ngoài, nhưng ở trước mặt tây thổ Đồ Đằng chưa đủ cân lượng. Tu vi của bọn chúng chưa đủ để gây thương tích gì cho tây thổ Đồ Đằng. Vừa được vài chiêu, ba con thần thú đều lần lượt bị thương. Nếu phải Thụy Đức Lạp Áo chưa muốn tiêu diệt bọn chúng, có lẽ tất cả đều ô hô ai tai rồi Thần Nam còn đường lùi, hiểu rằng dù tây thổ Đồ Đằng này bị người ta lập mưu chìm vào giấc ngủ, làm ngừng tu luyện, thế nhưng dù sao cũng là thần kì đồ đằng của Tây thổ từ thời mông muội, quá nửa là cùng thời đại với nữ tử trong ngọc như ý, lực lượng nguyên thủy vẫn đủ làm cho người ta ngưỡng mộ. Thần Nam lúc này mở nội thiên địa, nắm trong tay định địa thần thụ, muốn mượn lực thánh khí, nhưng lại dám để Thuỵ Đức Lạp Áo tiến vào trong nội thiên địa của chính mình, cho nên chỉ có thể dựa vào định địa thần thụ, đứng ở cửa thế giới lạnh lùng : “Ngươi có giỏi đến đây” Thuỵ Đức Lạp Áo híp mắt nhìn kĩ bích lục thần thụ hóa thành kích cỡ thước trong tay Thần Nam, gật đầu : “ trách ta cảm thấy có khí tức quen thuộc, tốt lắm, tốt lắm” Rất nhanh y lao tới, song chưởng chém thẳng vào Thần Nam, huyết sắc phong mang sắc bén vô cùng. Thần Nam vội giơ thần thụ nghênh đón, lục sắc quang mang vô cùng rực rỡ, chiếu sáng cả tầng địa ngục thứ 12, hổ là thánh khí lưu truyền từ viễn cổ, ngờ ngăn chặn được song chưởng của Thụy Đức Lạp Áo, hất văng y ra ngoài. “Thú vị đây” Thuỵ Đức Lạp Áo bị hất bay ra ngoài, cảm giác bị mất chút thể diện, xoạt tiếng, y khai phá gian trực tiếp xuất bên trong nội thiên địa Thần Nam. Thần Nam vô cùng kinh hãi! Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng, Tử kim thần long cũng biết Thần Nam lâm vào hiểm cảnh, nếu đối phương phá nát bên trong thiên địa, đương nhiên tan xương nát thịt mà chết, 3 con thần thú cùng bay vào. Bất quá đúng lúc này, tình kì dị phát sinh, kim hắc lưỡng sắc lực lượng bên trong cơ thể Thần Nam, như nước triều nhanh chóng tụ về đan điền, sau đó quang hoa sáng lên, 2 kim hắc sắc quang cầu xuất , Thái cực thần ma đồ tái . Cùng lúc, định địa thần thụ tự động phóng vọt lên cao hoá thành tham thiên thần thụ (cây thần chống trời) cản đường tây thổ Đồ Đằng. Hai toà núi do cổ thuẫn tàn phiến tạo thành nằm trong vùng hỗn độn cũng bay vọt lên, hướng về phía Thuỵ Đức Lạp Áo lao tới. Điều kinh ngạc nhất là Huyền vũ giáp người Tử kim thần long hóa thành thần quy, bay vụt lên trời, cũng lao về phía Thuỵ Đức Lạp Áo. Con rồng du côn sợ hãi thất thanh. Tham thiên định địa thần thụ, thần sơn cao đại cộng thêm Huyền vũ thần quy hóa thân đạt tới ba mươi trượng, từ bốn phương bao vây Thuỵ Đức Lạp Áo. Thái cực thần ma đồ trực tiếp tiến vào vòng vây, đối đầu với tây thổ Đồ Đằng. Thần Nam thực vô cùng kinh dị, như thế nào cũng có nghĩ tới mấy món thánh khí này có thể tự chủ cự địch, hiển nhiên bọn chúng đều có linh tính! Còn Thái cực thần ma đồ càng làm cho người ta phải suy nghĩ, dường như bắt đầu cố tỏ ra yếu thế, tại nó bắt đầu liên kết được mấy trợ thủ, chuẩn bị triệt để tiêu diệt tây thổ Đồ Đằng. ”Đáng ghét, bọn lưu manh cũng biết võ thuật, kẻ nào có thể phòng được, rùa cũng biết bay, đồ đằng cũng bị đánh tơi bời. Lão quy khốn khiếp này mấy ngàn năm nay bắt ta người, chưa bao giờ thấy nhúc nhích chút nào, đến lúc cấp bách lại tự bay lên trời cao, đúng là chân nhân bất lộ tướng.” Mặc dù Long bảo bảo lẩm bẩm rất , nhưng Thần Nam vẫn nghe được lời của nó: “Tây thổ Đồ Đằng, muốn bắt nó nấu canh rắn quá….” còn gì để nữa. Lúc này đây, định địa thần thụ, Huyền vũ thần quy, hai toà thần sơn đột nhiên phát ra vạn trượng quang mang, tạo thành cự đại quang tráo vây lấy tây thổ Đồ Đằng. Thái cực thần ma đồ cũng bắt đầu xoay quanh Thuỵ Đức Lạp Áo. Đến lúc này, tây thổ Đồ Đằng xuất thần sắc nghiêm túc, còn vẻ tuỳ tiện nữa. “Mấy đồ vật này tựa như là thánh khí của Tiên Ảo Đại Lục khi trước, ta nhớ rồi, giờ hai đại lục nhập vào làm ” Thuỵ Đức Lạp Áo tự nhủ. Lúc này Thái cực thần ma đồ xoay càng lúc càng nhanh rồi phía trước nó đột nhiên xuất cái hắc động, động khẩu màu đen nhanh chóng hút Thuỵ Đức Lạp Áo vào bên trong. Thuỵ Đức Lạp Áo biến sắc, ngửa mặt lên trời thét dài tiếng, huyết sắc hồng phát loạn vũ, toàn thân lão ma văn phát ra tà dị quang mang, con mắt thứ 3 trán lúc này bắn ra đạo kim hoàng sắc quang mang. Mặc dù được mấy món thánh khí bảo hộ, nhưng linh lực dao động bàng đại từ tia quang mang khủng khiếp vẫn xuyên thấu qua màn quang tráo, nội thiên địa của Thần Nam rung chuyển kịch liệt. Có thể tưởng tượng nếu được vài món thánh khí bảo hộ phiến gian đó, nội thiên địa của Thần Nam có khả năng chịu nổi cỗ lực lượng khủng khiếp như vậy. Tây thổ Đồ Đằng quả hổ là thần linh tồn tại từ trước cả các thần linh thiên giới! Cửa ra của nội thiên địa của Thần Nam vốn đóng, mặt đất của tầng địa ngục thứ 12, khô lâu đầu Cổ Tư kinh ngạc nhìn tình cảnh xảy ra bên trong, tinh thần ba động vô cùng kịch liệt “Đồ Đằng thánh nhãn mở, Đồ Đằng thánh nhãn - truyền thuyết có thể huỷ diệt thế gian vạn vật.
Chương 159: Loạn đến thiên giới Thần Nam cảm ứng được tinh thần ba động của Cổ Tư, kinh ngạc quay sang nhìn đạo kim quang bắn ra từ con mắt thứ ba của Thuỵ Đức Lạp Áo Đạo thần quang đó nhanh chóng bắn vào hắc động phía trước Thái cực thần ma đồ, hắc động như chiếc miệng của cự ma sau khi bị luồng kim quang bắn trúng liền nhanh chóng biến mất, đương nhiên luồng thần quang đó cũng theo đó mà tan biến. Thuỵ Đức Lạp Áo mặt xuất nét nghiêm trọng, Thái cực thần ma đồ dường như cũng bắt đầu cẩn thận hơn, tiếp tục xoay tròn quanh người Thụy Đức Lạp Áo. Bọn Thần Nam đại kinh thất sắc, Thái cực thần ma đồ chưa từng thất bại thất thủ rồi! Có thể thấy được tây thổ Đồ Đằng mạnh đến như thế nào. Định địa thần thụ, Huyền vũ thần quy cùng thần sơn cao đại cùng cũng từ từ xoay tròn, trong chốc lát tạo ra thế cân bằng vi diệu với Thụy Đức Lạp Áo, hai bên ngang ngửa nhau. Bất quá chỉ cần là tranh đấu, cân bằng rất nhanh chóng bị phá vỡ. Trong chớp mắt, Đồ Đằng cùng Thái cực thần ma đồ cũng biết là kẻ nào phát động công kích trước, lần này động tác của bọn chúng nhanh như điện quang, chỉ thấy bên trong quang đoàn do thánh khí tạo thành, khắp nơi đều là tàn ảnh, thể thấy vị trí của cả hai, chỉ biết lúc này bọn họ ngừng va chạm vào nhau. Trong quá trình này, Đồ Đằng thánh nhãn của Thuỵ Đức Lạp Áo ngừng lóe sáng, thần quang danh xưng có thể hủy diệt vạn vật thế gian cuồng oanh loạn tạc. Nhưng tất cả các đạo kim quang đều bị Thái cực thần ma đồ ngạnh tiếp, để cho đạo ánh sáng huỷ diệt nào thoát ra ngoài Mặc dù vậy, bên trong nội thiên địa của Thần Nam giống như có động đất, ngừng rung lên kịch liệt. Khu vực hỗn độn phía xa thậm chí bắt đầu sụp đổ. Điều này làm cho Thần Nam hồn kinh đáng tởm, cuộc chiến giữa tây thổ Đồ Đằng và Thái cực thần ma đồ quyết liệt,năng lượng huỷ thiên diệt địa này nếu chỉ thoát ra 1 bộ phận cũng lập tức huỷ diệt nội thiên địa của . “Grào… để cho ta còn sống với chứ, sao chúng ta gặp phải toàn những kẻ biến thái như thế, ta dám tên Đồ Đằng biến thái này chẳng thua kém gì so với thiên hạ đệ nhất nữ kia”. Khi nhắc tới nữ tử thần bí trong ngọc như ý, Tử kim thần long nhịn được rụt cổ lại, đối phương để lại ấn tượng quá sâu sắc. Đột nhiên trời đất chấn động, Thái cực thần ma đồ và Thuỵ Đức Lạp Áo kịch liệt va chạm nhau, bọn họ tựa hồ đến hồi gay cấn. “Bùng” Đúng lúc này, định địa thần thụ ở bên ngoài bộc phát luồng lục quang vô cùng to lớn, nhắm đến Thuỵ Đức Lạp Áo ở bên trong, cùng lúc, hai toà thần sơn cũng đánh tới, Huyền vũ thần quy cũng hung hăng múa trảo hùng hổ xông lên. Mấy món thánh khí ngờ cũng tham chiến, điên cuồng tấn công tây thổ Đồ Đằng. Nhưng dù năng lượng quang mang của mấy kiện thánh khí đồng thời hướng vào trong, cũng hoàn toàn ngăn cản được nguồn năng lượng từ bên trong thoát ra. Trong phút chốc nội thiên địa Thần Nam như trải qua trận hạo kiếp, mặt đất vốn khắp nơi hoa cỏ đua sắc trong nháy mắt bị nát vụn, toàn bộ vùng hỗn độn ngừng sụp xuống, tiếng ầm ầm vang lên ngớt, cả tiểu thế giới thiên địa đảo lộn, sắp hoàn toàn bị huỷ diệt Thần Nam bị chấn động đến mức máu phun thành vòi, ba con thần thú bị quăng quật khắp lớn, la hét ầm ĩ, giữa cơn lốc năng lượng bọn chúng cũng đều bị thương Đây là tai nạn vô cùng lớn, tiểu thế giới của Thần Nam cơ hồ bị phá huỷ, vài đạo gian liệt phùng xuất tại vùng hỗn độn, phiến nội thiên địa sắp sụp đổ đến nơi. Nhưng vào lúc nguy hiểm nhất, năng lượng phong bạo cũng thể phá thêm bước cuối cùng, định địa thần thụ toả quang hoa vạn trượng, hấp nạp toàn bộ năng lượng phong bạo trong tiểu thế giới. Sau đó lục quang điểm điểm, tràn về những đạo gian liệt phùng, khiến chúng từ từ khít lại, khôi phục lại trạng thái hỗn độn ban đầu. Lúc này hai toà thần sơn bị tây thổ Đồ Đằng đánh văng tít vào nơi sâu nhất của vùng hỗn độn, cơ hồ nhìn thấy đâu nữa. Đột nhiên, dãy núi đá khổng lồ màu xanh đột nhiên xuất từ trong vùng hỗn độn, sừng sững đứng giữa chiến trường, đè lên cái đuôi rắn của tây thổ đồ đằng, chỉ còn nửa thân của y là nằm bên ngoài. ngờ đó chính là nửa bổn thể hóa thạch của Đại long đao, ai ngờ rằng vào phút cuối cùng, long đao cũng tham chiến, đè tây thổ Đồ Đằng xuống dưới Huyền Vũ thần quy huy động cự đại lục trảo, liên tục giáng xuống nửa thân của Thụy Đức Lạp Áo. Thái cực thần ma đồ quang mang ảm đạm, lơ lửng giữa trung, cuối cùng ngờ dừng lại. Hai quang cầu kim hắc phân tái, hợp thành thái cực đồ nữa mà lần lượt bay về đan điền của Thần Nam. Thần Nam nằm mặt đất, xương cốt toàn thân như muốn vỡ vụn ra,, ngay cả cử động ngón tay cũng thấy khó khăn vô cùng, tưởng rằng mình cứ như thế này chết , bất quá khi nội thiên địa được định địa thần thụ ổn định trở lại, biết rốt cục thoát khỏi bàn tay của tử thần “Grào, long đại gia vĩnh sinh bất diệt… ta…vẫn chưa chết…grào…con rồng du côn phun ngụm máu tươi, nằm lăn ra đất than thở Long bảo bảo bị thương nặng hơn, nó nằm mơ mơ màng màng lẩm bẩm: “Ta chết ư! ta muốn ăn …canh rắn Đồ Đằng …” Tiểu phượng hoàng lúc này máu me bê bết, rơi vào trạng thái hôn mê. Thần Nam rốt cục có thể động đậy, nhịn đau ngồi dậy, đau lòng ôm lấy Long bảo bảo mê sảng, lau sạch những vết mảu rỉ ra vảy của nó, sau đó truyền cho nó tí chân nguyên rồi đặt xuống đất. lại ôm lấy Tiểu phượng hoàng nằm bên cạnh, lau sạch máu lông nó, truyền cho nó ít chân nguyên rồi mới lảo đảo đứng dậy Ngũ tạng Thần Nam đều bị thương, phát bản thân khả năng bị phế, lảo đảo tiến từng bước đến trước mặt Thuy Đức Lạp Áo Lúc này lục trảo to như căn phòng của Huyền vũ thần quy từng đòn từng đòn giáng xuống Thụy Đức Lạp Áo, nhưng lão quy dường như cũng thọ thương, dáng vẻ lực bất tòng tâm, thể đánh nát được thân của Thuỵ Đức Lạp Áo. Nhưng điều đó đủ chứng mình đáng sợ của tây thổ Đồ Đằng, thực có thân hình kim cương bất hoại, mặc dù y cũng bị hôn mê, nhưng trước oanh tạc liên tục của con vật khổng lồ như lão quy mà mảy may thương tổn. “Mẹ kiếp, ngờ đánh chết được ngươi” Tử kim thần long hóa thành mình người đầu rồng, lảo đảo bước tới, chẳng chẳng rằng rút đôi tử kim song tiệt côn điên cuồng bổ xuống đầu Thụy Đức Lạp Áo.. “Keng” “Grào…” tiếng kim loại va đập vang lên Đôi song tiết côn văng ra khỏi tay Tử kim thần long, chấn động mạnh khiến hổ khẩu của nó rách toạc, máu tươi dầm dề đau đến mức nó liên tục thổi ta phù phù, tức giận chửi mắng: “Mẹ kiếp, con rắn biến thái này làm ta tức chết được, hôn mê như vậy mà có cách nào giết được , đau quá”. Thần Nam ánh mắt lạnh lùng, thương thế của quá nặng, giờ chỉ là cố dằn xuống mà thôi, làm như thế chẳng khác nào tự phế, nhưng chẳng có biện pháp nào khác, nếu nhanh chóng xử lý tây thổ Đồ Đằng, đợi đến lúc tỉnh lại, bọn chẳng kẻ nào sống được. cắn răng để ý đến thương thế nghiêm trọng của mình, tập trung tất cả lực lượng tiềm tàng trong cơ thể “Roẹt” tiếng, Tử vong ma đao xuất tay phải , đồng thời bảy tám binh khí xuất lơ lửng xung quanh người đạo ma ảnh đứng phía sau lưng Thần Nam, tay trái nó cầm kiện binh khí thần bí, đó là tượng người bị xích trói chặt, dài hơn mét, nhưng tượng người rất mơ hồ, nhìn mặt. Thế nhưng sợi xích bên rất ràng, nhìn thấy từng mắt xích Lần này, đôi mắt của ma ảnh cũng mở to, giống như Thần Nam lạnh lùng nhìn tây thổ Đồ Đằng hôn mê. Thuỵ Đức Lạp Áo dường như trong lòng cũng cảm thấy điều gì, y tỉnh lại, nhìn thấy ma ảnh sau lưng Thần Nam, lập tức chấn kinh. Bất quá lúc này, tử vong ma đao trong tay Thần Nam lao tới, điên cuồng chém vào đầu, vào cổ y, tiếng “Đinh đinh” ngừng vang lên, chỉ là vẫn thể làm tổn thương y chút nào. Thuỵ Đức Lạp Áo vì đòn tấn công đó mà sợ hãi, ngược lại lại có cảm giác kinh dị về ma ảnh phía sau lưng Thần Nam, y nghi hoặc hỏi ma ảnh: “Ngươi là ai?” Vừa hỏi, y vừa giãy giụa đứng lên, lúc này y mới phát giác bản thân ngờ lại bị toà thanh bích thạch sơn đè lên, y kinh ngạc kêu lên: “ ngờ lại là Đông thổ Đồ Đằng” Tây thổ Đồ Đằng kinh ngạc nhìn ma ảnh sau lưng Thần Nam, lại nhìn thanh long thạch sơn đè lên y, con mắt trán rung chuyển nhè tựa hồ sắp mở ra. “Con lươn kia mau tránh ra” Thần Nam hất con rồng du côn ra, sau đó chút do dự ấn tay trái vào mặt tây thổ Đồ Đằng. “Mẹ kiếp, grào...” Tử kim thần long bị hất văng ra Đồng thời, thao thiên ma khí từ tay trái Thần Nam lan tỏa ra, cỗ lực lượng hung dũng bành phái trong nháy mắt bao phủ cả phiến thiên địa, ma khí thôn phệ tất cả “Khốn khiếp” Thuỵ Đức Lạp Áo kêu lên: “Mau dừng lại chúng ta phải địch nhân a…” tiếp theo chỉ nghe y la lên thảm thiết “Thiên ma tả thủ?” Tử kim thần long bị đánh bay chỉ kịp lầm bầm câu rồi ngất . Vô tận ma khí cuồn cuộn khắp nơi, nội thiên địa của Thần Nam phát ra tiếng nứt vỡ, phun ra ngụm máu lớn rồi ngất . Đợi cho ma khí tan hết , bên mặt của Thuỵ Đức Lạp Áo - bị đánh bay, nhưng trong tình huống bị đè chặt, lại thêm đòn Thiên ma tả thủ ở cự ly gần như thế, chưa bị hoá thành tro bụi đủ để làm chấn động thế gian rồi Nửa mặt Tây thổ Đồ Đằng còn, con mắt trán cũng biết văng đâu. mặt đất dấu tay ràng, xuyên qua mặt đất, xuyên qua nội thiên địa của Thần Nam, Thiên ma tả thủ xuyên qua tiểu thế giới của Thần Nam. Thuỵ Đức Lạp Áo có chết, sau khi y tỉnh dậy, tinh thần ba động vô cùng kịch liệt, con mắt còn lại uất hận nhìn Thần Nam còn hôn mê bất tỉnh, muốn trực tiếp hạ sát thủ. Nhưng nhìn ma ảnh phía sau Thần Nam, y có chút do dự. Y tức giận đến mức điên cuồng gào thét (bằng tinh thần ba động) “Mẹ nó chứ, là kẻ nào mưu thủ đoạn, phong ấn tên tiểu tử này vào đây. giống cách xuất cờ bình thường. Mẹ nó nữa chứ, ta muốn đem tên tiểu tử này tống vào thiên giới của các ngươi. dám làm loạn, ta cho các ngươi loạn đến cùng."
Chương 160: Đả thông thiên địa Thần Nam, con rồng du côn, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng đều hôn mê, trong nội thiên địa chỉ còn Tây thổ Đồ Đằng Thụy Đức Lạp Áo điên cuồng gào thét, chửi bới, y thực tức giận đến phát điên “Dám bày mưu với ta như vậy? Đừng để ta biết ngươi là ai, nếu ta với ngươi chết xong. Rất lâu sau, Tử kim thần long, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng dần dần tỉnh lại. Còn Thần Nam, do thương tích quá nghiêm trọng, vẫn trong trạng thái hôn mê, lúc này ma ảnh sau lưng biến mất. “Sợ chết được, tên khốn này chỉ còn nửa mặt mà vẫn sống …” Tiểu phượng hoàng nhát gan nhất, bộ dạng vô cùng sợ hãi. “Nga, Quang minh đại thần côn tại thượng, món canh rắn của ta.” Long bảo bảo mơ mơ màng màng dụi mắt. Tử kim thần long có vẻ tỉnh nhất, căng thẳng run rẩy di chuyển lại gần ôm Thần Nam rồi chạy ngược lại, bộ dạng rất hoạt kê. “Grào … làm ta sợ hãi đến mức trái tim già cứ đập thình thịch ngừng.” Con rồng du côn toát mồ hôi lạnh . Được Tử kim thần long và Long bảo bảo cùng truyền nguyên khí vào, cuối cùng Thần Nam cũng từ từ tỉnh lại. Nhưng khi nhìn thấy Tây thổ Đồ Đằng gào thét ở gần đó, lập tức thiếu chút nữa ngất tiếp. Thiên ma hữu thủ, ở cự ly gần như vậy, cũng thể tiêu diệt được y, đời này còn có mấy kẻ có thể giết được y? “Mẹ kiếp, bây giờ phải làm thế nào? giờ y ở trong nội thiên địa của ngươi, cho dù chúng ta chạy, cũng bám theo như hình với bóng. Hơn nữa có chạy cũng được, chúng ta bị kẹt ở tầng địa ngục thứ 12 đáng chết này. Mẹ ơi, có đánh cũng đánh chết được y, chạy cũng chạy nổi, là đau khổ!” Long bảo bảo nắm chặt đôi hoàng kim sắc tiểu quyền đầu, bộ dạng vô cùng khẩn trương, cuối cùng nó lấy cái nghịch lân (vảy nghịch – vốn là Xạ nhật tiễn) ở cổ xuống, trịnh trọng đưa cho Tử kim thần long, : “ Hay là … hay là … ngươi trực tiếp tự sát là được” “Mẹ kiếp, tiểu đậu đinh, ngươi vẫn còn tâm tình trêu chọc long đại gia ta à… ?” Tiểu phượng hoàng bay lên vai Thần Nam, giọng: “ là kì quái, y cũng vội giết chúng ta.” Tinh thần dao động của Thụy Đức Lạp Áo vấn ở trong trạng thái cuồng bạo, ngừng lan tỏa khắp nội thiên địa, rất lâu sau y mới dần ổn định trở lại, nhưng thỉnh thoảng vẫn chửi lên vài câu. Thần Nam cảm thấy nội thiên địa của mình bị kích xuyên cũng như chàng vậy, toàn thân đau đớn vô cùng, nếu như có tử kim thần long giúp đỡ, e rằng đến đứng lên cũng làm được. Lúc này dao động tinh thần của Thụy Đức Lạp Áo cuối cũng hoà hoãn trở lại, dùng tinh thần truyền với Thần Nam: “Gặp phải bọn hoạ tinh các ngươi là đại bất hạnh. Các ngươi lại đây, ta muốn biết cuối cùng là kẻ nào định bày mưu với ta ?” Trước mắt, bọn Thần Nam sớm chẳng còn chiến lực, bây giờ đối phương muốn ngồi xuống chuyện, tất nhiên kháng cự. Nhìn thấy cái đầu mất nửa bên mặt của Thụy Đức Lạp Áo, Tử kim thần long đứng sau lưng Thần Nam thầm cười sướng, tuy là khi bắt đầu bọn bị no đòn, nhưng cuối cùng Thần Nam dùng 1 chưởng trả toàn bộ nợ, cảm giác này khiến Tử kim thần long còn cảm thấy sung sướng còn hơn là kẻ trực tiếp ra tay – Thần Nam. “Ta muốn hỏi, rút cục là ai phong ấn các ngươi vào tầng địa ngục 12 này?” Thụy Đức Lạp Áo tức giận nghiến răng kèn kẹt, nhưng chỉ có nửa cái cằm ngừng rung động nghiến lên được. Con rồng du côn chẳng suy nghĩ gì buột mồm : “Hoàng kim thần long ba đầu Kì Lạp Ngang Tư, đấu thần Trát Lý Tư, lục đầu thần ma viên, thượng cổ thần Khôn Đức.” Long bảo bảo chớp chớp đôi mắt tiếp tục: “Còn có bọn cao thủ huyền giới của Đỗ gia đông thổ và thi vương của Càn thi phái huyền giới.” “ ngờ lại nhiều người như vậy, chỉ có mấy người các ngươi mà cần đến bằng đó người xuất thủ hay sao, đừng có lừa ta.” Tiểu long đành : “Được rồi, coi như ta lắm lời, chính là mấy người đầu tiên.” Tên tiểu tử này có cùng mục đích với con rồng du côn, muốn bán đứng mấy đại địch kia, nhưng lại bị đối phương phát , nó đành đổ oan cho bọn lục đầu thần ma viên. “Khôn đức? Dường như rất quen tai, a, ta nhớ ra rồi, đám người bọn Cổ Tư phải là cũng bị tên khốn đó phong ấn vào đây hay sao? Chó chết, linh giác của tên khốn này nhạy bén, ngờ phát được tồn tại của ta, nhưng ta đoán sau lưng còn có người khác, nếu chỉ dựa vào 1 mình làm sao dám đến thăm dò ta.” Tinh thần dao động của Thụy Đức Lạp Áo lại trở lên kịch liệt: “3 tên bọn lục đầu thần ma viên có lai lịch thế nào?” Con rồng du côn “giải thích”: “Đương nhiên là lũ khốn ngông cuồng, trong đó lục đầu thần ma viên có lai lịch lớn nhất, mẹ của gần như là nữ nhân mạnh nhất Tây thổ giờ, còn cha là thần ma thiên giới, lai lịch xem ra cũng .” “Người của thiên giới chẳng kẻ nào ra gì ? Năm xưa kẻ chủ mưu lớn nhất hãm hại ta tất nhiên cũng ở thiên giới. tại có lẽ có nhiều loại cảm ứng, tạo ra hàng loạt trùng hợp, đem các ngươi phong ấn vào đây. Đương nhiên cũng có lẽ thực do trùng hợp ngẫu nhiên, các ngươi chỉ vô tình bị phong nhập vào đây. Nhưng mà, ta quyết định, đưa các ngươi tiến vào thiên giới, muốn loạn ta làm loạn đến cùng.” “Liên quan gì đến ta chứ?” Thần Nam đầy vẻ hiểu, nhìn Tây thổ Đồ đằng như kẻ thần kinh trước mặt. “Tại sao lại liên quan đến ngươi ? Ai động phải ngươi kẻ đó đều xúi quẩy, ta muốn mấy tên khốn thiên giới gặp xúi quẩy 1 phen.” “Động phải ta liền xúi quẩy?” Thần Nam càng hiểu. “Đương nhiên … ta vừa tận mắt nhìn thấy ngươi … thôi, được rồi… đây phải là thứ mà bây giờ ngươi có thể hiểu được Dù sao người cũng là hoạ tinh, bản thân xúi quẩy đành, lại còn gieo giắc hoạ loạn khắp nơi.” “Cơm có thể ăn lung tung, thể lung tung được, ngươi dựa vào cái gì mà ta như vậy ?” “Dựa vào ta là Tây thổ Đồ Đằng, trải qua vô số thời đại, là 1 trong những tồn tại mạnh nhất từ thái cổ đến kim.” “Cũng may ngươi là “ trong”, nếu ta lại cho rằng ngươi là thiên hạ đệ nhất.” Thần Nam đả kích: “Ngươi muốn đưa bọn ta lên thiên giới, xin hỏi ngươi có cách nào thoát ra khỏi tầng địa ngục 12 này ?” Tây thổ Đồ Đằng Thụy Đức Lạp Áo làm sao lại nghe ra thái độ mỉa mai của Thần Nam, y lạnh lùng : “Ngươi cho rằng với thực lực của ta có cách nào phá phong ấn thoát ra được sao ? Ta sở dĩ muốn là vì ta muốn mang theo cả tầng 12 địa ngục. Đây là thiên địa do ta sáng tạo ra, ta làm sao có thể để cho người ta biến nó thành tù lao!” Năm xưa tây thổ Đồ Đằng thực quá chủ quan, để người ta thi triển thủ đoạn rơi vào ngủ say, hơn nữa lại là rơi vào trạng thái ngủ tới biển cạn đá mòn ở tầng sâu nhất. Nếu như có việc gì ngoài ý muốn xảy ra, e là y ngủ mãi bao giờ tỉnh. Xúi quẩy hơn nữa, đó là khi y tỉnh lại bỗng phát ra, gian mà mình tế luyện ra biết bị kẻ nào phá đến bảy tám phần, trở thành 1 tầng lao ngục vô cùng rộng lớn trong 18 tầng địa ngục, dường như triệt để mất liên hệ với y. Nếu như y muốn khai phá hư thoát có thể dễ như trở bàn tay, nhưng phải cắt đứt mối liên hệ cuối cùng với gian này, vĩnh viễn mất khoảng thiên địa này. Thụy Đức Lạp Áo tuyệt đối thể từ bỏ gian của mình như vậy, y phải đoạt lại thiên địa vốn thuộc về của mình, cho nên 7 ngàn năm nay khổ sở tìm biện pháp tế luyện lại khoảng thiên địa này. Nhưng mà sau khi quan sát tỉ mỉ, Thụy Đức Lạp Áo phát ra, mười tám tầng địa ngục có 1 số tầng cũng là những huyền giới vô cùng rộng lớn, y liền có dã tâm muốn thôn tính cả 18 tầng địa ngục. Đem tất cả gian ở đây nhập vào nội thiên địa của y, tới lúc đó gian của y rộng lớn vô biên, có thể tranh đấu với trời. Những việc này đương nhiên Thụy Đức Lạp Áo thể toàn bộ với Thần Nam, nhưng chỉ 1 chút thông tin là đủ để cho Thần Nam kinh hoàng về tu vi của y “Ngươi ... thực có thể đưa chúng ta tới thiên giới ?” Tiểu phượng hoàng hỏi . Con rồng du côn lắp bắp : “Bản thân ngươi…. đến thiên giới chưa? ta nghe ngươi là tồn tại vô cùng cổ xưa … nhưng …” Tây thổ đồ đằng cười lạnh : “Khi ta được vạn chúng kính ngưỡng có lẽ tổ tiên của ngươi vẫn còn bú sữa.” “Ta …” Con rồng bỉ ổi chửi thầm trong lòng. Tây thổ Đồ Đằng bất cần : “Thiên giới là cái gì, năm xưa khi thiên giới bị ta phát ra, các thần linh giờ vẫn chưa có danh hiệu, ta muốn đưa các người lên thiên giới dễ như trở bàn tay.” Mẹ nó chứ, là 1 lão già biết sống bao lâu! Thần Nam và 3 con thần thú muốn chửi bới trận cho hết nỗi cảm khái trong lòng “Ta có thể cảm giác được đại cừu nhân của ta thiên giới, ta cũng đoán được đám khốn đó khẳng định bày mưu tính kế. Bọn chúng muốn xếp đặt mưu đồ ám muội, vậy ta cho chúng 1 bất ngờ, thế “loạn cờ”, ta trực tiếp đưa các ngươi tiến vào thiên giới.” Lúc này tây thổ Đồ Đằng phải dùng rất nhiều lực khí mới có thể rút nửa thân dưới của mình ra khỏi thanh long thạch sơn. Sau đó, trước vẻ trợn mắt há hốc mồm của bọn Thần Nam, nửa khuôn mặt của y dần dần khôi phục huyết nhục, từ từ hồi phục lại dung mạo như cũ. Thụy Đức Lạp Áo quay đầu nhìn thanh long thạch sơn, thở dài : “Đông thổ đồ đằng đáng thương, ngươi còn thảm hơn ta.” Đại long đao cũng là đông thổ Đồ Đằng ? Bọn Thần Nam trong lòng nhiều nghi vấn, nhưng chưa đợi bọn họ mở miệng, tây thổ Đồ Đằng bay ra khỏi nội thiên địa của Thần Nam, sau đó cỗ đại lực kì diệu cũng kéo bọn chúng ra. “Ta giúp các ngươi biến thành thánh, bạch nhật phi thăng, đây là nguyện vọng mà vô số người cả đời trở thành thực .” Tây thổ đồ đằng vừa , song thủ ngừng kết ấn, 1 cỗ năng lượng hạo hãn ba động, lan toả khắp tầng địa ngục 12, sau cùng năng lượng ba động kịch liệt này dẫn đến các hung thần ác sát bị phong ấn trong địa ngục khác cùng nhau gầm rú lên Bên trong Quang minh giáo hội đại loạn, Trấn ma thạch bay mất, thánh cốt thay thế trấn áp, 18 tầng địa ngục vừa mới ổn định, giờ sao lại loạn như vậy? Trong thần điện trung tâm, Quang minh giáo hoàng hỏi: “Căn nguyên của động loạn là tầng địa ngục thứ mấy?” “Là ở tầng thứ 12!” Sau khi nghe thần chức nhân viên chuyên giám sát 18 tầng địa ngục bẩm báo, Qquang minh giáo hoàng vừa đứng lên vội ngồi xuống bảo tọa của lão, lầm bầm : “Lẽ nào là … là kẻ lắm chuyện!” Lúc này, tây thổ Đồ Đằng khai phá tầng 12 địa ngục, bên ngoài là 1 gian thông đạo tối om, là gian toại đạo duy nhất dẫn tới Quang minh giáo hội mặt đất Nhưng chính lúc này, cỗ uy lực hạo hãn từ thông đạo áp xuống Thụy Đức Lạp Áo biến sắc : “Cái gọi là “thánh vật trấn áp” có chút tưởng tượng được, nhưng ta muốn dây với nó, ta có thể trực tiếp khai phá gian thiên giới tại đây là được, ta xem nó có thể làm được gì?” Tây thổ Đồ Đằng từ từ mở con mắt thứ 3 trán, hủy diệt chi quang, xưng danh có khả năng hủy diệt thế gian vạn vật phóng ra. “Oành oành” Cả 18 tầng địa ngục chấn động kịch liệt, kim sắc quang mang trong nháy mắt chiếu sáng cả gian thông đạo đen ngòm, lúc này gian tối tăm đó dần dần bị phá vỡ, cỗ năng lượng ba động kì dị từ gian đó lan toả ra. Nhưng mà, cùng với lúc này, nền móng của Quang minh thần điện cũng bị chấn động kịch liệt, thánh cốt lại phát ra 1 cỗ năng lượng bàng bạc, hung dũng bành phái xuống bên dưới, ma khí ngút ngời bao phủ toàn bộ bầu trời phía Quang minh thần điện. Tây thổ Đồ Đằng cười lạnh từng trận, kim quang trong mắt càng mạnh, xuyên qua gian phía trước, ngừng phá vỡ rồi lại ngừng khép lại “Cái này …” Thần Nam vô cùng kinh ngạc. “Ngươi cho rằng thiên giới dễ vào lắm sao? Nếu như có kẻ nào giống như các ngươi là người thường phi thăng, nếu như tránh được thiên lôi, các ngươi làm sao có thể lên thiên giới được ? Thiên phạt chi lôi chuẩn bị xuất , ta chuẩn bị hóa giải, thể 1 bước là khai phá thiên giới được” Lúc này, sức mạnh mà thánh cốt tỏa ra cuối cùng cũng đánh tới , Thụy Đức Lạp Áo giơ chưởng đánh lên , đồng thời hủy diệt thần quang trong mắt phóng ra càng mãnh liệt. “Oành” Cái gọi là “thiên địa gian” cuối cùng cũng bị kim quang phá ra, thiên lôi vô tận đánh xuống, tây thổ Đồ Đằng quả nhiên mạnh mẽ đến mức làm người ta kinh hoàng Hủy diệt thần quang từ con mắt thứ 3 bắn ra, 1 mặt đối kháng lại thiên phạt chi lôi, 1 mặt dẫn họ tiến vào vùng gian địa đái, đúng lúc sức mạnh của thánh cốt từ áp xuống, va chạm với nhau Lập tức, 18 tầng địa ngục như sôi lên, có tiếng thiên phạt chi lôi rền vang, cũng có tiếng cuồng oanh loạn tạc của huỷ diệt thần quang của tây thổ Đồ Đằng và có cả năng lượng ba động vô tận của thánh cốt. 18 tầng địa ngục chấn động, vạn ma gầm rú, hung thần gào thét, tất cả các hung thần ác sát bị phong ấn tại nơi đây đều trở lên cuồng loạn.
Chương 161 : Toái hư - - thiên giới Đối với Quang minh giáo hội mà , thời gian này nhiều kiện, Trấn ma thạch rời dẫn tới 1 loạt các kiện, may mà còn có thánh cốt thay thế trấn áp. Nhưng hôm nay có việc vô cùng bất ngờ xảy ra, phàm là người của Bái Đán thánh thành đều cảm nhận được tiếng sấm kì lạ, đây tuyệt đối phải là có người cố tình dẫn dụ thiên phạt chi lôi đại chiến mà là dấu hiệu có người muốn vũ toái hư . Có người muốn phá toái hư , vào thiên giới, đương nhiên đây là kiện lớn, nhưng địa điểm sản sinh thiên phạt quá tà dị, ngờ chính là từ 18 tầng địa ngục, ngờ lại từ địa ngục – nơi trấn áp các hung thần ác sát truyền tới. Điều này làm cho những tu luyện giả cảm nhận được thiên phạt dao động đều há hốc mồm kinh ngạc, đây thực là chuyện khó tin Nhưng, chính xác là việc diễn ra như thế! Phiến hư đó cuối cùng cũng bị phá vỡ, gian thông đạo mây lành bao phủ xuất bên ngoài tầng địa ngục mười hai. Cửu đạo đại thiên lôi mang theo 99 đạo tiểu thiên lôi giáng xuống toàn bộ, hoàn toàn bị hủy diệt thần quang của Thụy Đức Lạp Áo và sức mạnh thánh cốt hủy diệt. Thần Nam và 3 con thần thú bị Thụy Đức Lạp Áo đẩy vào trong thông đạo rực rỡ đó, mấy tên này như nằm mơ, là thể tưởng tượng được. lâu trước đó họ còn liều mạng với Tây thổ Đồ Đằng (vật tổ của Tây thổ), mới chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi, sinh tử đại địch lại giúp bọn chúng phá toái hư , muốn đưa bọn chúng vào thiên giới – nơi các tu luyện giả cả trong giấc mơ cũng nghĩ đến. là như mộng, như ảo. Thụy Đức Lạp Áo rút cục nhìn thấy điều gì người Thần Nam ? Tại sao cứ nhất quyết cho rằng là căn nguyên họa loạn ? Thần Nam nghĩ kiểu gì cũng ra. trận tinh thần dao động kịch liệt từ tầng địa ngục 12 truyền ra, Cổ tư hoảng loạn kêu lên: “Thần Nam hãy mang ta lên thiên giới với, Tây thổ Đồ Đằng vĩ đại hãy cho ta lên thiên giới …” Thụy Đức Lạp Áo quất đuôi cái, “uỳnh” 1 tiếng, khô lâu đầu Cổ Tư bắn vào trong thiên giới thông đạo. Thông đạo từ từ đóng lại, thân ảnh của bọn Thần Nam từ từ biến mất, Thụy Đức Lạp Áo phong ấn tầng địa ngục 12 của mình trở lại. Đám Thần Nam cảm thấy như mình vẫy vùng trong dòng sông thời gian, dường như xuyên qua những năm tháng dài vô tận, cuối cùng quang mang lóe sáng, họ bay ra khỏi gian thông đạo. cỗ linh khí ùa tới trước mặt, lập tức làm cho người ta toàn thân nhàng, nhưng mà, ngay sau đó, cả đám kinh hãi kêu lên. “Tỏm” “Tỏm” Bọn chúng rơi vào 1 dòng suối ấm áp, hơi nóng bồng bềnh tỏa ra, đồng thời từng làn hương ngào ngạt thấm vào tâm can. Đó là ngọn núi thấp đẹp đẽ, tiên hoa phủ đầy ngọn núi, khí tràn đầy mùi hương làm mê đắm lòng người. Từ đỉnh núi, những dòng suối ấm áp chảy xuống, tạo ra hàng chục chiếc hồ nối liền với nhau giữa sườn núi, mỗi hồ nước như 1 hạt trân châu điểm xuyết giữa sườn núi tràn ngập tiên hoa dã thảo. là vùng thánh địa. “Ồ, ta cùng Quang minh đại thần côn đồng tại, ta đến nhà của người rồi sao ? Linh khí nơi đây là dày, làm ta say mất.” Long bảo bảo mơ màng hấp háy đôi mắt to tròn, vùng vẫy trong làn nước nóng, bộ dạng say sưa. Tiểu phượng hoàng cũng vui sướng quạt nước, rửa sạch những vết máu dính lông của nó, bộ dạng vô cùng hưởng thụ. Còn khô lâu đầu Cổ Tư nằm bờ cũng tham lam hít lấy hương hoa, mặc dù chẳng còn khứu giác, nhưng được thấy lại ánh sáng mặt trời, cảm thấy hạnh phúc tới mức muốn ngất . Con rồng du côn là kì lạ nhất. Đôi nhãn mơ màng nhìn chằm chằm về hồ nước nóng ở phía xa, nước miếng ngừng chảy ra. Thần Nam cũng nhìn theo hướng nhìn của nó, lập tức trợn trừng mắt. Phía xa, trong dòng làn nước ấm, mấy thân thể trắng nuột vui vẻ té nước, mấy thân ảnh mỹ lệ quá hấp dẫn, làn da mềm mại lấp lánh trong suốt như ngọc bầy mỹ nữ cùng đùa giỡn trong nước, thực là dụ hoặc quá lớn, dung mạo tuyệt mỹ, chiếc cổ nõn nà, bộ ngực đầy đặn, chiếc eo cong cong thon thả , cặp mông mẩy cùng lúc ra, làm cho người ta nghĩ còn nghĩ được chuyện gì nữa Vấn đề quan trọng nhất là sau lưng các nữ tử đó đều có những đôi cánh trắng muốt, phối hợp với mái tóc vàng óng ả rủ xuống khuôn mặt thánh khiết, cùng với tấm thân kiều gợi cảm, thực làm cho người ta phát sốt. Con rồng du côn nước miếng nhểu xuống, lẩm bẩm : “Phải mượn ông trời 500 đôi mắt, để ta có thể nhìn được 360 độ xem …” “Nhìn cái bộ dạng của ngươi kìa.” Thần Nam đập vào đầu nó cái. “Mẹ kiếp, đồ hỗn lão nhà người còn dám ta ư, ngươi cũng chảy nước miếng đó.” “Vớ vẩn.” “Nếu như chảy, tại sao ngươi lại phải chùi miệng thế kia?” Con rồng du côn phản kích rất hiệu quả. Thần Nam vội vàng buông tay, : “Suối nước này nóng quá, ta lau mồ hôi.” “Phì” Con rồng du côn thèm quay đầu phì 1 tiếng, cái miệng dãi vẫn chăm chú nhìn về hồ nước nóng phía xa. Long bảo bảo người nhưng độ quái lại lớn, cũng trố mắt lên, nhìn chớp mắt vào đám thiên sứ mỹ lệ đó, thầm : “Hóa ra thực lên thiên giới rồi, là những thiên sứ mỹ lệ thánh khiết.” Dần dần, khí bắt đầu sôi nổi lên, Thần nam, con rồng du côn cùng Long bảo bảo bắt đầu sôi nổi bình luận về nhưng ưu nhược điểm cơ thể của đám thiên sứ mỹ nữ đằng xa. Tiểu phượng hoàng hiểu kì nhìn 3 tên, nó có chút hiểu, thực nó nhìn ra đám thiên sứ kia đẹp ở chỗ nào, làm sao có thể bì được với bộ lông bảy màu lấp lánh của nó. “Thiên sứ đó được! Môi dầy quá.” “Grào … thiên sứ ngoài cùng bên trái là đẹp nhất, eo thon, mông mẩy, ngực căng, mắt sáng, là người ta thích nhất !” “Quang minh đại thần côn tại thượng, sao ta lại cảm thấy thiên sứ ngoài cùng bên phải là đẹp nhất.” “Grào … cười chết mất, đó chỉ là 1 con bé thôi. Ha ha … nhưng mà lại thích hợp với đứa trẻ con như ngươi , a ha ha …” “Hai ngươi chẳng có nhãn quang, nhìn con bé ở giữa kìa …” Mấy tên khốn này thực bị mĩ sắc hấp dẫn, cảm giác lạ lẫm khi mới tới thiên giới biến mất tăm mất tích, đồng thời cũng quên luôn việc trước đây bọn họ tự tay tiêu diệt vài thiên sứ. Nhưng mà, bọn họ đắc ý quên cả đề phòng, thanh bàn luận dần dần to lên, lập tức bị đám thiên sứ ngâm mình trong nước đằng xa nghe thấy. “Kẻ nào?” “Kẻ nào nhìn trộm ?” Đám thiên sứ kinh hoàng la lên, thi nhau chạy khỏi suối nước nóng, tìm y phục của mình, lập tức trận hoảng loạn. Trốn mau Thần Nam vốn trọng thương, tiện hành động, nhặt vội khô lâu đầu Cổ Tư rồi nhảy lên lưng Tử kim thần long, nhanh chóng bay về phía bên kia núi. “Tên biến thái nhìn trộm ở đằng kia.” “Đuổi theo, để cho bọn chúng chạy thoát.” “Trời ạ, là quáit, hãy nhìn xem, đầu lợn thân người, là quái đầu lợn.” … Tử kim thần long thiếu chút nữa là rớt xuống, Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng sớm bay sang phía sau núi, nó ở phía sau đoạn hậu, đường đường là 1 thần long đầu rồng thân người lại bị người khác gọi là quái đầu lợn, thực làm nó phiền muộn vô cùng. Bay tới phía bên kia núi, Thần Nam ráng chịu đau đả khai nội thiên địa, cả bọn vội trốn vào trong đó. Tiểu thế giới này cũng bị thương vô cùng nghiêm trọng, mấy đạo gian liệt phùng tuy được định địa thần thụ bổ hợp, nhưng vẫn chưa kiên cố, chưa hoàn toàn quay về trạng thái hỗn độn. Hơn nữa, lỗ hổng do Thiên ma hữu thủ oanh kích, chỉ miễn cưỡng trở lại trạng thái hỗn độn mà thôi, chỉ cần dùng 1 ít lực sợ rằng cũng bị xuyên thủng, nội thiên địa bây giờ rất cần được Thần Nam gấp rút tế luyện. Tuy nhiên, trước mắt cũng đủ trốn được đám nữ thiên sứ đó. Bầy thiên sứ nữ y phục xộc xệch ồn ào bay lượn truy tìm vài vòng cũng phát ra vết tích của kẻ nhìn trộm háo sắc, cuối cùng chửi rủa 1 hồi rồi bỏ . Đây là chuyện đầu tiên mà bọn Thần Nam gặp phải sau khi tiến vào thiên giới. Cảnh sắc bên cạnh ngọn núi đó mỹ lệ dị thường, là 1 nơi tiên cảnh. Cả bọn quyết định dưỡng thương tại đây, thương thế của cả bọn thực , nhất là Thần Nam, gần như trở thành phế nhân. Cổ tư muốn rời xa đám Thần nam, muốn bị đám thiên sứ thánh khiết kia coi như sinh vật tà ác rồi “tịnh hoá” Trong sơn cảnh tú lệ như vậy, chỉ có duy nhất 1 thứ hài hòa đó là khô lâu đầu Cổ tư, tên này đầu tiên dùng linh hồn chi hỏa giết chết 1 con thỏ hoang, đem đầu lâu của chụp lên đầu con thỏ, thực là khôi hài đến cực điểm. Cuối cùng, sau khi hao phí rất nhiều sức lực, cũng tìm thấy thứ khá giống như “thân thể”, dùng khô lâu đầu chụp lên đầu của con hươu sao, rốt cục cũng dễ bề hành động. Thông qua Tử kim thần long và Long bảo bảo ngừng ra ngoài điều tra, cuối cùng cũng biết bọn chúng thực tiến vào tây phương thiên giới. Nơi bọn họ ở là địa bàn thần vực của nữ thần trí tuệ Nhã Ti. Bên ngoài 50 dặm, thần điện tiếp nối nhau thành từng phiến, nữ thần trí tuệ Nhã Ti cư ngụ tại nơi đó. Vùng núi non này phong cảnh mỹ lệ, lại có suối nước nóng nhiệt độ thích hợp, khiến cho nhiều thiên sứ thủ hạ của nữ thần trí tuệ vô cùng thích thú. Thương thế của Thần Nam cực kì nghiêm trọng, trong lúc đại chiến, nội thiên địa của gần như bị phá vỡ, mấy lần cửu tử nhất sinh. Qua mấy ngày, thân thể của vẫn chưa có dấu hiệu khởi sắc, tu vị giống như bị phế, rất khó tập trung nguyên khí. Tử kim thần long và Long bảo bảo ngược lại rất lạc quan, khuyên giải rằng đây là phúc phận của , ở đây từ từ dưỡng thương, hằng ngày ngắm các thiên sứ muội muội tuyệt sắc nghịch nước, đó chính là niềm vui to lớn nhất của đời người (và cả đời rồng nữa). Đương nhiên, Tử kim thần long còn bổ sung thêm đầy tà ác, nếu như có thể bắt được mấy thiên sứ, đó là diễm phúc tế thiên. Nửa tháng sau, Long bảo bảo mang về 1 tin quan trọng, nữ thần trí tuệ tính ra được thánh chiến thiên sứ dưới hạ giới thức tỉnh, hơn nữa còn biết tên người đó là Nạp Lan Nhược Thủy. tại tất cả các thiên sứ ở trí tuệ chủ thần điện đều rất bận rộn, bọn họ dựng tế đài, khắc họa ma pháp trận, chuẩn bị khởi động triệu hoán pháp trận cổ lão thần bí khó lường, triệu hoán thánh chiến thiên sứ về thiên giới Thần nam vô cùng kinh ngạc, Tây phương thiên giới cách đây lâu ngừng phái các thiên sứ hạ giới, tìm thánh chiến thiên sứ trong truyền thuyết, từng làm loạn ở Đông thổ. Từng hoài nghi thánh chiến thiên sứ là Long Vũ, Mộng khả Nhi hay cuồng nữ Lý Nhược Lan, đều là những nữ tử cực kì nổi tiếng trong giới tu luyện Đông thổ. Nhưng kết quả lại là 1 người mà giới tu luyện chẳng hề nghe tới – Nạp Lan Nhược Thủy. Điều này thực là ngoài dự liệu của mọi người. Có lẽ khi nữ thần trí tuệ biết được điều này cũng ngẩn người ra. danh y mỹ nữ tu vị bình thường, văn nhã yếu đuối, lại là thánh chiến thiên sứ chuyển thế với chiến lực chấn động thiên giới, tương phản này thực rất lớn. “ được, nhất định phải ngăn cản bọn họ. thể để bọn họ dùng cái ma pháp trận thần bí cổ quái kia triệu hoán Nhược Thủy lên thiên giới. Ta quyết để Nhược Thủy trở thành kim bài đả thủ (át chủ bài) của bọn chúng.” Thần Nam vô cùng kiên quyết “Hị hị…” Tử kim thần long cười gian xảo, : “Thương thế của ngươi có cách điều trị rồi, cho cùng bởi vì ngươi và nội thiên địa liên hệ quá mật thiết, nội thiên địa chưa khôi phục như cũ, thương thế của ngươi cũng khó mà khởi sắc. Ta nghĩ chỉ cần định địa thần thụ hấp thu đủ năng lượng, nhất định có thể khai hóa hỗn độn, tu sửa được các gian đại liệt phùng bên trong. Còn nguồn năng lượng bàng đại đó ở đâu ra ? Hị hị … triệu hoán pháp trận thần bí của bọn họ chẳng phải chuẩn bị xong rồi ư ? Hị hị …” Thần Nam cũng cười theo Loại triệu hoán pháp trận cường đại và thần bí này, nếu muốn thực phát động, khẳng định phải cần linh lực cực lớn, nếu làm sao có thể cường hành triệu hoán 1 tu luyện giả cường đại ở phàm trần lên thiên giới ? Đến lúc đó, nếu có cách đưa 1 phần linh khí cực đại đó rót vào nội thiên địa của Thần Nam là đủ, chỉ cần để định địa thần thụ hấp thu đủ là có thể tu bổ được nội thiên địa của Thần Nam. Cần phải biết rằng trong lần phong ba vừa rồi, định địa thần thụ mất đại lượng linh lực, còn màu xanh lục thần dị như trước, rất cần đại lượng linh lực bổ sung, trước mắt cơ hội đến. Ngày thứ hai, Long bảo bảo lại thám thính được 1 tin, đông thổ thiên giới sắp có tiên nhân hạ phàm, lựa chọn 1 vài cao thủ nhân gian có tiềm lực cự đại lên thiên giới. Thần Nam trầm tư suy nghĩ, vậy phải là tu luyện giới đông thổ tìm kiếm tiên thần chuyển thế sao ? nhớ tới vài khuôn mặt thanh nhiên cao thủ quen thuộc cùng lứa với , nếu như thế chẳng phải sau nay có thể gặp lại vài người quen hay sao.