Chương 142 – Phá kính trọng viên (Gương vỡ lại lành) Thần Nam rời khỏi cổ tinh linh bộ lạc, nhìn xuống những dãy núi trùng điệp bên dưới, cùng những cánh rừng nguyên thủy ngút ngàn tầm mắt, cả bọn đột nhiên cảm giác mất phương hướng, biết tiếp theo lên đâu, làm gì Tìm nơi cư, khổ tu bản linh? thực tế, tu vi đạt đến cảnh giới của bọn họ, hiệu quả của khổ tu nhanh bằng lịch luyện ngoài đời, thể nghiệm trong chiến đấu. Thần Nam nghĩ lại mọi việc, bất luận là vào lúc đại chiến cùng người bày thế cuộc, hay lúc chuẩn bị chia tay, nữ tử thần bí đó nhiều lần đề cập đến mười tám tầng địa ngục, điều này làm Thần Nam có chút hoài nghi, lẽ nào nàng ta ám chỉ điều gì “Grào…ta cảm thấy mất mục tiêu trong cuộc sống, mong có được vị long muội muội từ trời rơi xuống”. Tử kim thần long rống vang, làm vô số thú vật bên dưới kinh hoàng chạy trốn. “chúng ta cần tranh thủ tất cả khả năng đề thăng tu vi, mọt ngày nào đó phá toái hư , tiến nhập thiên giới. Còn bây giờ, ta nghĩ chúng ta lên thăm quan 18 tầng địa ngục chút”. Thần Nam giải thích đơn giản những việc liên quan đến người bày thế cục với ba thần thú, đối với ba tên trời đánh này, dấu diếm chút nào. “Ta thích tiến nhập thiên giới, bây giờ phàm giới chỉ có ta là chính tông đông phương thần long. Vì hạnh phúc tương lai của ta, ta nhất định phải nỗ lực tiến nhập thiên giới, tranh thủ tìm tiên nữ rồng làm vợ, grào…” Tử kim thần long lại bắt đầu gào thét Nhìn Tử kim thần long, rồi lại nhìn tiểu long, Thần Nam cười : “Nếu như biết Long bảo bảo là do thiên long sau khi trọng thương hóa thành, ta còn nghĩ nó là do lão du côn nhà ngươi năm đó phút hoang đường, cùng nữ nhi của thần long Khôn đức sinh hạ”. “Kháng nghị! Nghiêm trọng kháng nghị” tiểu long vung vẩy kim hoàng sắc tiểu quyền đầu, dường như vô cùng bất mãn cái suy nghĩ đó của Thần Nam. Con rồng du côn chút nữa rơi từ xuống, phun phì phì : “ Nếu như ta có đứa con như thế, bị tức chết mới là lạ”. Thần Nam : “Ta rất lấy làm kì về việc phân chia thực lực của long tộc. Trước hết là về rồng của phương Tây. Thứ nhất là địa long, cấp thứ hai là phi lòng, cấp ba á long, cấp bốn cự long, cấp năm thánh long, cấp sáu thần long. Còn rồng của Đông thổ, ta chỉ biết ngươi và tiểu long. Các ngươi ở cấp sáu là thần long, vậy cấp 7 lẽ nào lại là thiên long cảnh giới, trạng thái toàn thịnh của Long bảo bảo năm xưa. “Sai, vô cùng sai” Tử kim thần long lắc đầu : “Thần long ý là cảnh giới thông thần, là tôn xưng cường đại nhất của long tộc. Thực lực của bọn họ tối thiểu là lục giai. Còn tu vi đạt đến thất giai, vẫn được coi là nằm trong cảnh giới thần long. Tu vi đạt đến bát giai, có phải vẫn nằm trong phạm trù thần long , ta cũng biết. Bởi vì lúc ta mạnh nhất cũng mới chỉ đạt đến thất giai. Đối với thực lực của các cấp phía sau ta biết. Còn đối với cảnh giới thiên long, thực cũng biết rốt cục là ở cấp độ bao nhiêu. Chỉ biết rằng sau khi đạt đến cảnh giới thiên long, bản thân có thể cảm giác ràng thân thẩn phát sinh tiến hóa, cảm giác ràng mình tiến vào cảnh giới thiên long. Còn thiên long rốt cục là cường đại đến trình độ nào, thực là khó đoán. Trong lịch sử của long tộc, rất ít kẻ đạt được đến cảnh giới thiên long”. Thần Nam kì quái nhìn Long bảo bảo, khó tưởng tượng tên tiểu quỷ đáng tham ăn này ngày xưa từng là thiên long Tiểu long ưỡn cái ngực kim hoàng sắc : “Ta là đại đức đại uy bảo bảo thiên long, ta…” đến đây nó lại trùng xuống, lầm bầm : “ta thực có chút ấn tượng nào, căn bản biết bản thân là thiên long”. Nửa ngày sau, cả bọn thoát ra khỏi vùng núi non trùng điệp đó, bên dưới xuất những thành trấn của nhân loại. Đây là vùng thuộc về Mạn La đế quốc trong Tây phương tứ đại đế quốc. Tây đại lục cũng giống như Đông đại lục, chủ yếu chia thành vài nước lớn. Ngoài ra còn gần trăm tiểu quốc sinh tồn ở các khu trung gian. Bốn nước lớn ở Tây phương là Tân Lan, Mạn La, Lạp Thóat Duy Á, Ai Khắc Tư Tân Lan nằm ở phía đông của Tây đại lục. Mạn La ở phía nam, Lạp Thoát Duy Á chiếm cứ bắc phương, còn Ai Khắc Tư hùng bá phía tây. Vị trí của mười tám tầng địa ngục nằm ở Bái Đán thành, thánh thành của Quang Minh giáo hội. Thành nằm ở trung tâm của Tây đại lục, xung quanh có nhiều hoang mạc, thảo nguyên, có rất nhiều tiểu quốc, là vùng đất chiến tranh, được bao quanh bởi tứ đại đế quốc. Cổ linh tinh bộ lạc mà bọn họ vừa rời nằm ở phía tây của đại lục, do đó bọn họ về phía đông, hướng về Bái Đán thành. Bọn họ vội, do đó ngày sau bọn họ mới tới được vùng đất chiến tranh đó. Cách Bái Đán Thành vài trăm dặm, Tiểu Phượng Hoàng đột nhiên kêu lên: “trời ơi, đại quái, mọi người nhìn kìa, có hai đại quái bay về phía chúng ta”. Thoạt nhìn, từ phía xa hai đám mây đen nhanh chóng bay tới. Nhìn kĩ thực khiến người ta kinh sợ. con ếch xanh khổng lồ, cùng con cóc khổng lồ, hai con vật cao gần năm mươi trượng, như hai hòn núi phi hành giữa trung. “Lạy thần tình ” Long bảo bảo kinh ngạc : “Đó là ếch xanh và cóc, là hai núit thịt mà”. Tử kim thần long nghi ngờ : “Con ếch xanh khổng lồ kia, giống như đại quái Ma Oa của Côn Lôn huyền giới, lão chạy đến Tây phương làm gì nhỉ? Ồ, hình như lão bị trong thương, nhìn xem, miệng của lão ngừng thổ huyết…” Thần Nam kinh hãi : “Đúng là trong bốn đại ma của Côn Lôn? ngờ bản thể của lão lại to lớn đến mức này”. Càng tới gần, có thể nhìn thấy con ếch xanh khổng lồ miệng ngừng trào máu ra ngòai, còn con cóc khổng lồ bảo hộ bên cạnh nó, thần tình có vẻ khẩn trương Tiểu Phượng Hoàng : “Hình như đúng là Ma Oa lão gia, ta cảm giác được khí tức quen thuộc “Đúng, là Ma Oa” Thần Nam khẳng định, sau đó lại băn khoăn: “Nhưng con cóc khổng lồ kia là ai?”. “Ha ha, grào..’ Tử kim thần long cười lớn: “Ta có thể đoán được là ai, chính là thanh mai trúc mã của lão, là lão bà cùng lớn lên với lão, cũng là đại của Côn Lôn huyền giới. Nhưng do nhiều nguyên nhân khác nhau, cóc đó giận nhau với Ma Oa, từ đó lưu lãng bên ngoài, quay trở lại Côn Lôn huyền giới. Ha ha… ngờ lão ếch xanh lại chạy đến Tây thổ tìm lão bà, nhưng có gì đó ổn. Làm sao lão lại bị thương nhỉ, lẽ nào lại bị con cóc kia đả thương? là vợ cáp mô cương đại, dữ tợn”. Hiển nhiên hai đại ma cũng chú ý đến bọn họ. Khi hai bên tiến lại gần, tốc độ đều giảm xuống. Thần Nam lớn tiếng hỏi: “Tiền bối bị làm sao vậy, làm sao lại đến tây thổ, làm sao lại bị trọng thương vậy?”. Tử kim thần long bên cạnh hắc hắc cười : “ phải là bị cáp mô đại tẩu, dùng oán khí tích lũy ngàn năm đánh trọng thương đó chứ. Hắc hắc, chúc mừng hai vị gương vỡ lại lành”. Cáp Mô trừng mắt nhìn con rồng du côn, Ma Oa giơ tay quệt vệt máu mép : “ lời khó hết, ta bị thương ở mười tám tầng địa ngục. Thông qua lời kể vắn tắt của Ma Oa, bọn Thần Nam biết được nguyên nhân lão từ Đông thổ đến mười tám tầng địa ngục, biết được việc lão cùng giáo hoàng đại chiến phen. Khi nghe lão kể đến đoạn Trấn Ma thạch bay lên trời, Thần Nam đột nhiên biến sắc. Tại vĩnh hằng sâm lâm, dường như từng nghe nữ tử thần bí qua, Trấn Ma thạch đến từ mười tám tầng địa ngục. giờ thông qua chứng thực của Ma Oa, vô cùng kinh ngạc, dù thế nào cũng tưởng nổi Trấn Ma thạch vốn là ma thạch trấn áp mười tám tầng địa ngục. Sau khi Trấn Ma thạch bay , vì muốn áp chế tà ma, tà thần muốn phá phong ấn, Quang Minh giáo hội đem đốt xương ngón tay vốn được lão quang minh thần bí mật truyền thừa vạn năm trấn ở bên dưới quang minh thần điện, ngờ hoàn toàn bình được động loạn. Trong suốt quá trình đó, giáo hoàng hứa với ma oa, chỉ cần lão tranh thủ cháy nhà hôi của, phóng thích cho nửa thân ếch kia. Ma Oa tuân thủ lời hứa. Sau đó, khi mười tám tầng địa ngục bình tĩnh trở lại, giáo hoàng cũng giữ lời hứa, muốn mở tầng địa ngục thứ 11, lúc này liền xuất vấn đề. đốt xương ngón tay nhìn chẳng để vào mắt thay thế Trấn Ma thạch, áp chế mười tám tầng địa ngục, chỉ uy hiếp ma bên dưới, mà cả giáo hoàng cũng cách nào mở được tầng địa ngục thứ 11. Cho dù gian ma pháp đắc ý nhất của giáo hoàng cũng thất hiệu. Ma Oa khẩn trương, lão cũng thử phá giải phong ấn, nhưng căn bản có chút kết quả. Nhưng lão bỏ cuộc, ở lại Bái Đán thành ngày. Tranh thủ lúc Quang Minh giáo hội chú ý, lão muốn bí mật gỡ đốt xương ngón tay đó ra, giải cứu nửa bản thể bị phong ấn Chỉ là, lão hề nghĩ đến, việc làm đó chút nữa dẫn đến họa sát thân cho lão. Đốt xương ngón tay nhoi đó, nhìn chẳng để vào mắt, giống như là bị phong hóa hết, tạo cho người ta cảm giác, chỉ cần miết cái là tan ra. Nhưng Ma Oa ngờ, khi lão vừa đột nhập vào bên dưới thần điện, cái đốt xương đốt bạo phát ma khí trùm trời, chớp mắt phóng đại hàng vạn lần, như là chiếc cột chống trời bằng xương trắng, giáng về phía lão. Trong chớp mắt, ma khí như uông dương đại hải, bảo phủ cả tòa Bái Đán thành, chiếc cột làm bằng xương trắng đứng giữa trung tâm, toàn bộ tòa thành rơi vào khủng khoảng. Giáo hoàng biết ngay là có chuyện gì xảy ra. Lão đoán có người đột nhập xuống bên dưới thần điện, mới có thể có kết quả khủng khiếp thế này. Lão liền dùng gian ma pháp, muốn đem kẻ xâm nhập tống ra chỗ khác, tránh để xảy ra hậu quả xấu hơn. Sau khi Ma Oa bị gian ma pháp cường hành đem , ma khí trùm trời quanh Bái Đán thành mới từ từ biến mất, cột xương cao trăm nghìn trượng cũng từ từ trở lại thành đốt xương ngón tay. gian ma pháp tác dụng lên người Ma Oa, nhanh chóng đưa lão đến trụ sở của giáo hoàng, do đó mà Ma Oa mới may mắn giữ được tính mệnh của mình. Nhưng cho dù là như vậy, cột xương khổng lồ mặc dù chưa đánh trúng Ma Oa, nhưng ma khí khủng khiếp trong chốc lát cũng khiến Ma Oa suýt toi mạng. Sau đó rất nhiều thần chức nhân viên của quang minh giáo hội, cùng dùng quang hệ thần thánh ma pháp trì liệu, mới có thể đưa lão từ quỷ môn quan trở về. Quang Minh giáo hội sở dĩ phí lực bảo vệ tính mạng của lão, bởi vì sợ phát sinh hiểu lầm với Côn Lôn huyền giới, làm phát sinh đại chiến giữa hai tập đoàn thế lực hùng hậu này. Cáp Mô vẫn lưu lạc tại tây phưong từ trước. Khi Ma Oa tiến vào tây thổ, Cáp Mô cảm ứng được khí tức của lão, hai người vì nhiều nguyên nhân mà chia tay, nhưng khi cảm ứng được Ma Oa bị trọng thương, Cáp Mô vẫn xuất tương trợ. Thấy việc quay trở lại đông thổ quá xa, Ma Oa ngại ngùng quyết định về nơi ở của Cáp Mô dưỡng thương, do đó mới vô tình gặp bọn Thần Nam đường. Ma Oa nghe bọn Thần Nam muốn vào 18 tầng địa ngục, thần tình nghiêm túc : “Với tu vi của các ngươi mà đến đó, căn bản tra cứu được gì. Cái đốt xương ngón tay đó khủng khiếp, đối mặt với nó, ta có cảm giác bản thân chỉ yếu nhược như sâu kiến. Hơn nữa trong quá trình đó, ta nghe được thanh như có như khiến cho ta sởn cả gai ốc”. “m thanh gì?” Tiểu Phượng Hoàng hiếu kỉ hỏi “Do ma mà chết…do ma mà sinh…”
Chương 143 – Đại đức đại uy Thiên Long Nghe thấy câu đó, Thần Nam trong lòng kìm được chấn động. Nhân vật đó rốt cục là đẳng cấp nào? Lại có thể đáng sợ đến như thế? đốt xương bé, ngờ lại có thể làm cho đại quái Ma Oa trọng thương suýt chết? Còn thanh kì lạ như có như đó, càng thêm phần tà dị. Sau khi từ biệt Ma Oa, bọn Thần Nam nhanh chóng tiến vào Bái Đán Thành. Ở đó bọn họ cảm ứng được gì. Kể từ khi nghe câu chuyện của Ma Oa, bọn họ triệt để vất bỏ ý tưởng tiến vào mười tám tầng địa ngục. Bọn họ tự biết mình, từ khi muốn chết, còn tuyệt đối được kích động Thần Nam cùng ba con thần thú đứng xa quang minh thần điện quan sát. “ dám lẻn vào mười tám tầng địa ngục, xem ra chúng ta khó có thể phát được gì tại Bái đán thành, hay là chúng ta sớm rời khỏi đây”, Tử kim thần long kiến nghị. Nó từng có đoạn lịch sử hoang đường tại Tây thổ, đắc tội với ít nhân vật phiền phức, giờ tu vi chưa khôi phục lại trạng thái đỉnh cao, con rồng du côn trong lòng có chút bất an, sợ những oan gia đối đầu ngày xưa tìm đến. “Con lươn kia sợ rồi, hi hi…” tiểu long làm bộ dang tinh linh cổ quái. “Ai dài, Khôn Đức đến…” Tiểu Phượng Hoàng kinh hoàng thốt lên Con rồng du côn hét lên sợ hãi hỏi “Ở đâu?” Bất quá chớp mắt, nó lập tức minh bạch, mặt đỏ rực, hét lên: “Giỏi cho ngươi tiểu bất điểm, ngờ cũng biết cách chọc lão nhân gia, ngươi thực là toàn học cái xấu”. “ ra là ngươi thực sợ Khôn Đức” Tiểu Phượng Hoàng làm ra vẻ ngây thơ, chớp chớp đôi mắt to tròn mỹ lệ của mình: “Ta nghe ngươi nhiều lần rằng thượng cổ thần long Khôn Đức khốn khiếp như thế nào, lợi hại như thế nào, ngờ ngươi thực sợ lão ta”. “Ăn lung tung, làm sao ta có thể sợ cái lão khốn khiếp đó được?” con rồng du côn có chút tức giận ghẹn cả thở. “Thực thế sao, ngươi sợ lão sao?”. “Ta đương nhiên….” đến đây, con rồng du côn đột nhiên cảm giác có gì đó đúng, bởi vì người vừa cất tiếng hỏi, phải Tiểu Phượng Hoàng, cũng chẳng phải Thần Nam cùng Long bảo bảo, mà là thanh mang đầy vẻ buồn bực của nữ tử. Con rồng du côn vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy thiếu nữ trẻ tuổi cao ráo, dung mạo cực kì mỹ lệ, dường như cũng theo dõi quang minh thần điện như bọn họ. Tử kim thần long há hốc miệng, cái miệng lão lúc đó chắc phải nhét vừa ba quả trứng gà. Người thiếu nữ đó cực kì có khí chất, mái tóc bạch kim chảy dài xuống hai vai, tung bay phía sau lưng. Cặp mắt đẹp sắc như dao cau, phát ra từng trận hàn khí. Nàng mặc bộ quần áo màu trắng bạc, im lặng đứng đó, như đóa hoa băng trong tháng cuối của mùa đông “ là mỹ nhân, nhưng nhãn thần lạnh lùng qúa” Tiểu Phượng Hoàng chân thành . “Thiếu nữ này dường như rất cường đại” Long bảo bảo nhanh nhạy phát ra tóc bạch kim này hề dễ động vào “Ê lươn, phải ngươi biết này đó chứ” Thần Nam hỏi Tử kim thần long cuối cùng cũng bừng tỉnh, mặt mếu máu : “Ngươi đúng đó, ta đúng là có biết nàng, là người quen cũ. Mảnh vỡ của khối cổ thuẫn người ngươi vốn là của nàng. Ngươi xem ta có phải là quen nàng hay ?” Xỉu ngờ lại chính là con của thượng cổ thần long Khôn Đức, người từng bị Tử kim thần long “viếng thăm “nhà vài nghìn năm trước Thần Nam mắt chữ I mồm chữ O, Tử kim thần long nhanh chóng bay lên . Thần Nam cũng dám chậm trễ, nhanh chóng bay lên theo. Long bảo bảo và Tiểu Phượng Hoàng bay phía sau, đuổi theo Tử kim thần long. Tử kim thần long hóa thành đạo tử điện, liều mạng bay ở phía trước. mặt vội vã chạy trốn, mặt run rẩy lẩm bẩm: “Cái thế giới này là quá bé, ngờ lại gặp con của Khôn Đức, trước đây…vì sao ta lại khoắng sạch nhà ta cơ chứ, là làm cho ta còn chỗ dung thân mà”. Nhìn thấy Thần Nam ở xa phía sau, con rồng du côn hét lớn: “Tiểu tử ngươi…giúp ta trả lại mảnh vỡ của cổ thuẫn…” giọng của nó có chút ngập ngừng, biết là do sợ hãi, hay là do làm việc xấu nên trong lòng yên. “Trả lại cái gì mà trả, ăn trộm vài nghìn năm rồi, bây giờ trả lại, ngươi thấy là quá muộn rồi sao?” Thần Nam đáp Trời đất rộng lớn, vì sao ta lại gặp ta ở đây cơ chứ? A, trời ơi, ngờ ta….đuổi đến rồi”. Tử kim thần long quay đầu lại, chỉ thấy chiếc bóng màu bạc ngày càng gần, chỉ chốc lát là bắt kịp bọn họ Cái bóng màu bạc đó qúa nhanh, khi vượt qua Tử kim thần long liền hét lớn:”Dừng lại”. “Được, ta dừng, ta dừng”. Tử kim thần long mặt cắt còn giọt máu, đứng giữa trun. Thần Nam, Long bảo bảo, Tiểu Phượng Hoàng lần lượt dừng lại phía sau nó. Phía trước, con ngân long dài khoảng mười trượng dừng giữa trung, bộ giáp màu bạc lấp lánh từng trận thánh khiết quang huy, đôi mắt rồng to tròn và đẹp đẽ tràn đầy vẻ phẫn nộ. Đó là con tây phương thần long, mặc dù tức giận, nhưng vẫn biểu phong thái ưu nhã, đem lại cho người khác cảm giác vô cùng đặc biệt, giốgn như mỹ nữ duyên dáng đứng trước mặt. “Giai Ti Lệ, lâu ngày gặp, nàng…vẫn khỏe chứ?” Tử kim thần long húng hắng hỏi. “Hừm, chẳng khỏe tí nào?”. Ngân long lạnh lùng đáp Thần Nam cảm giác có chút gì đó quái gì, lập tức minh bạc giữa hai con rồng này, khả năng có quan hệ đặc thù gì đó, chứ đơn giản chỉ là quan hệ giữa kẻ ăn trộm và người bị trộm. “Ta vừa nghe ngươi chửi phụ thân của ta là đồ khốn khiếp, ngươi thực sợ phụ thân của ta sao? Vậy được, bây giờ ngươi cùng ta gặp người” Ngân lòng trừng mắt nhìn Tử kim thần long. “À, hị hị… đùa à, làm sao ta dám chửi Khôn Đức đại nhân là đồ khốn nạn được, hị hị...” Tử kim thần long cười nhạt nhẽo Giữa hai con rồng này chắc chắn có vấn đề! giờ Thần Nam hoàn toàn có thể khẳng định điều đó. “Tên khốn khiếp nhà ngươi ngờ biến mất là biến mất mấy ngàn năm? Lẽ nào ta đáng sợ đến thế sao? Ngươi lại trốn tránh ta cả mấy ngàn năm!” Ngân Long Giai Ti Lệ thần tình vô cùng kích động, thanh càng ngày càng sắc bén. “ phải như nàng tưởng đâu, bởi vì…” Tử kim thần long lắp bắp “Ta biết ngươi quên được con bạch long đó, những sao ngươi lại dùng thủ đoạn ăn cắp để chia tay với ta? Ngươi là đồ khốn khiếp đáng chết!” Đôi mắt của Giai Ti Lệ tràn đầy nước mắt “Thần tình ơi!” Tiểu Phượng Hoàng nhịn được kêu lên: “ ra là người của rồng du côn thúc thúc!”. “Giai Ti Lệ, nàng nghe ta giải thích, phải là như nàng tưởng tượng đâu” Tử kim thần long toát hết cả mồ hôi. Thần Nam triệt để minh bạch, ngờ hai con rồng này lại có đoạn tình cảm, xem ra con ngân long kia vẫn chưa quên được con rồng du côn. “A, Quang Minh đại thần côn tại thượng, ra chân tướng là như thế, cái thế giới này là điên rồ” Long bảo bảo lắc lư lắc lư, vỗ vỗ đôi cánh kim hoàng sắc. Ánh mắt của ngân long Giai Ti Lệ lập tức bị tiểu long thu hút, từ kinh ngạc chuyển sang cật kinh, cuối cùng biến thành chấn kinh, rốt cục chuyển sang phẫn nộ, nàng giận dữ hét thẳng vào mặt Tử kim thần long: “Ngươi… ngờ ngươi lại kết hôn với con rồng khác, ngươi…lại còn có cả hài tử nữa….người” Tử kim thần long xém chút rơi từ xuống, hét lên đầy oan uổng: “Trời ơi, Giai Ti Lệ, nàng nghĩ đâu vậy, tên tiểu quỷ này làm sao có thể là hài tử của ta được? trời ơi” Tiếc là, lúc mặt Long bảo bảo thoáng lên gian xảo,nó lắc la lắc lư bay lên vai Tử kim thần long, làm bộ dạng ngây thơ đáng , nhìn giống như con rồng con rất biết nghe lời. Khi Tử kim thần long phủ nhận tiểu long phải là hài tử của lão, Long bảo bảo chớp chớp đôi mắt to tròn, lộ ra thần thái vô cùng ủy khuất Ngân long Giai Ti Lệ vỗ cánh phành phạch, tức giận : “Còn phải, ngươi còn có lương tâm ? Hài tử đáng như thế ngươi còn nhận, tính độc ác của ngươi cả mấy ngàn năm nay vẫn thay đổi chút nào?”. Con rồng du côn tức đến hộc cả máu, nhìn tiểu long đứng vai nó, hai mắt nó như muốn phun lửa, cuối cùng dùng lực đẩy Long bảo bảo xuống. “Ngươi…đồ khốn khiếp, người làm sao có thể làm như thế? Đứa trẻ làm gì có tội, hơn nữa nó lại còn đáng như thế!” Ngân long tức giận hét lớn. Tử kim thần long ức phát khóc, gào thét ầm ĩ: “Ta thề là tên tiểu quỷ này phải là hài tử của ta, nếu như ta có đứa con quỷ quái này, ta bóp chết nó…hu hu…tiểu quỷ, ngưoi hại chết ta rồil…” con rồng du côn khóc ra nước mắt, uất ức nhìn tiểu long ở bên cạnh làm ra vẻ ngây thơ đáng . Thần Nam đứng bên cạnh cố gắng nhịn cười, Long bảo bảo quá đáng, tên tiểu quỷ này lợi hại, khiến Tử kim thần long phải phơi bày hết gan ruột ra ngoài. Tử kim thần long tức xì khói, nhưng càng giải thích càng rối. Bộ dạng của Long bảo bảo khiến người khác khỏi hoài nghi, nhìn thế nào cũng thấy nó cùng con rồng du côn giống như là có quan hệ cha con. Cuối cùng, khi Tử kim thần long uất ức gần như muốn tự sát, Long bảo bảo mới thu cái bộ dạng trẻ con ngây thơ lại, lộ ra thần thái tinh linh cổ quái, ngọng nghịu cười với ngân long: “Ngươi thực là nghi oan cho con lươn kia rồi, ta với có quan hệ máu mủ gì. Nếu như xét về bối phận, ta có khả năng còn là tiền bối của ”. “Ngươi…ngươi năng linh tinh gì đó, làm sao ngươi lại tôn trọng trưởng bối như vậy! dù sao cũng là phụ thân của ngươi” Ngân long kinh ngạc nhìn tiểu long Thần Nam thấy đến lúc xuất để giải thích, bèn : “Nàng thực nghi oan cho Tử kim thần long rồi, Long bảo bảo thực có chút quan hệ gì với . Phụ thân Khôn Đức của nàng cũng là cường giả của thời kì thượng cổ, người chắc biết rất những cao thủ thời đó, người bao giờ đề cập với nàng về Đại đức đại uy thiên long của long tộc chưa?”.
Chương 144 – Tiếng ma gào nửa đêm tại Đạm đài cổ thánh địa Nếu như là người khác quá nửa là chưa từng nghe qua cái tên đó, nhưng Khôn Đức dù sao cũng là tiền bối long tộc đức cao vọng trọng, ai am hiểu các cao thủ long tộc hơn lão, ngân long Giai Ti Lệ cũng từng nghe phụ thân của nàng nhắc đến cái tên này “Nó…tên nhóc con này là thiên long” Giai Ti Lệ tràn đầy vẻ hoài nghi. Tử kim thần long cuối cùng cũng thở phào, nguy kị lớn nhất được giải trừ, nó vội vàng giải thích: “tình huống của tên tiểu quỷ này vô cùng phức tạp, sau này ta giải thích cho nàng nghe, như vậy nàng tin tưởng ta chưa?”. “Được, nhắc đến việc của con rồng này nữa, vậy ta hỏi ngươi, mấy nghìn năm nay, vì sao ngươi lại trốn tránh ta, dường như biến mất khỏi nhân gian vậy”. “Hu hu….Gia Ti Lệ , vì sao nàng cứ đổ oan cho ta như vậy. Làm sao ta lại tránh nàng cơ chứ, ta bị người ta phong ấn mấy nghìn năm nay. Nếu bằng tu vi cái thế của phụ thân nàng, làm sao lại cảm ứng được khí tức của ta, làm sao lại tìm được ta, thu thập ta?” Giai Ti Lệ vô cùng kinh ngạc hỏi: “Cái gì? Ngươi bị người ta phong ấn, chuyện là thế nào?”. Tử kim thần long nghiến răng nghiến lợi : “Ta bị lão khốn đáng chết, độc ác, đáng bị tống xuống mười tám tầng địa ngục phong ấn, mấy nghìn năm nay, ta trải qua những ngày tháng u am thấy ánh mặt trời”. Giai Ti Lệ nhàng vỗ đôi cánh, cẩn thận hỏi: “ngươi…ngươi phải là bị cha ta phong ấn đó chứ, phải là…vì muốn ngăn cản chúng ta…người hạ thủ với ngươi?” “Nàng nghĩ đâu vậy?” Tử kim thần long ngẩn người ra, vội vàng giải thích: “ phải là do lão khốn đó..à… phải là do người cha khốn nạn của nàng...trời ạ, sai rồi. phải là phụ thân của nàng đâu”. “Người là đồ chết bầm, làm sao ngươi chẳng thay đổi được chút nào, cứ xấu phụ thân của ta như vậy?”Giai Ti Lệ ai oán nhìn Tử kim thần long. “Khục khục…cái đó, nhất thời thuận miệng, lần sau ta để ý”. Tử kim thần long có chút ngại ngùng. Thông qua những tình tiết này, Thần Nam đứng bên cạnh nhìn ra được vấn đề, xem ra Khôn Đức thích con rồng du côn này, dường như có ý muốn chia loan rẽ thúy. “Xem ra thực phải là phụ thân ta phong ấn ngươi” ngân long Giai Ti Lệ : “Năm đó cha ta từng vận dụng đại pháp lực tìm kiếm ngươi, kết quả phát nửa điểm tung tích, người…” “Lão khốn đó khẳng định muốn bắt ta, thu thập ta trận: Tử kim thần long vô tình lại buột miệng chửi. “Ngươi…” Giai Ti Lệ trừng mắt nhìn Tử kim thần long : “Khi phụ thân của ta tìm kiếm được tung tích của ngươi, cũng từng đoán là ngươi bị người ta phong ấn, cũng sợ người tìm ngươi tính sổ nên phá toái hư tiến nhập thiên giới, ngờ ngươi thực bị người ta phong ấn. “Lão khốn đó thực là hiểu ta, nêu như ta phải bị người ta phong ấn, thực cũng muốn phá toái hư tiến nhập thiên giới” Giai Ti Lệ nổi giận: “Ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi dám chửi phụ thân ta lần nữa, ta quyết ăn thua đủ với ngươi”. “Được được, ta để ý được chưa, nhưng ta quen miệng, khó sửa lắm”. Thần Nam đứng bên cạnh vừa xem vừa cười, có thể tưởng tượng, con rồng du côn cùng cha con Giai Ti Lệ có quan hệ vô cùng phức tạp, làm cho người ta dở khóc dở cười Vài nghìn năm gặp, Giai Ti Lệ đối với Tử kim thần long lúc nghiến răng nghiến lợi, lúc mắt lại ươn ướt, có thể thấy tâm tình của nàng vô cùng phức tạp. “Con lươn chết toi nhà ngươi là lớn mật, năm đó đắc tội với bao nhiêu người, bây giờ tu vị bị hạ xuống mức này, còn dám to gan tới tận Tây phương, lẽ nào ngươi sợ bị những kẻ thù đó phát hay sao?” Giai Ti Lệ bắt đầu biểu lộ dáng vẻ quan tâm. Tử kim thần long trả lời vẻ bất cần: “ Ta có chạy lung tung, chỉ tới đây có chút việc thôi, chẳng bao lâu nữa ta quay lại đông thổ”. biết là do nghe lão rồng sắp về đông thổ, hay là bất mãn ngữ khí của con rồng du côn, Giai Ti Lệ hừ lạnh tiếng: “Ngươi còn lựa chọn ư, hai ngày nay mười tám tầng địa ngục xảy ra nhiều biến động, thu hút rất nhiều cao thủ Tây thổ đến thăm dò tình hình, dưới tình huống như vậy ngươi còn dám xuất , là to gan lớn mật”. Đúng vào lúc này, từ phía xa truyền lại tiếng rồng gầm vang trời, thanh như sấm vang vọng giữa trung: “Con rắn bốn chân đáng chết kia, đúng là ngươi rồi, kẻ khác với ta, ta vẫn chưa tin. Chó chết, mấy ngàn năm trước ngươi đánh cắp hết bảo tàng của ta, đến đồng xu sứt cũng để lại, làm ta nghèo đến mức cái quần lót cũng có mà mặc, bị thiên hạ cười chê mãi. Chó chết. Ta tìm kiếm tung tích của ngươi bấy lâu nay, vài ngàn năm nay chưa lúc nào quên, cuối cùng ta cùng tìm được con rắn bốn chân khốn nạn này, lần này xem ngươi chạy được đâu. Tử kim thần long sắc mặt đại biến, đầu muốn nổ tung, ngẩng đầu lên trời thở dài ân hận. Thần Nam cũng bất lực cười khổ, xem ra tình lần này khó mà kết thúc êm đẹp được đạo ngũ sắc quang mang từ xa lao tới, cỗ khí thế bàng bạc lan toả mạnh mẽ, nghi ngờ gì nữa, ngũ sắc thần long thực lực cường tuyệt đuổi đến nơi Ở Tây thổ, do mười tám tầng địa ngục biến động dẫn đến loạt những bất ổn, Đông thổ xa xôi cũng còn bình yên Đạm đài cổ thánh địa, là tiên cảnh trong mắt người thường, địa điểm cực kì thần bí, rất ít người trong giới tu luyện biết được vị trí chính xác của nơi đó. Thời gian gần đây, Đạm Đài cổ thánh địa phát sinh số biến động. Trước đây, nơi này thung lũng xanh như ngọc, tiên khí giăng giăng, kì hoa nở rộ, cỏ tiên tràn mặt đất, hạc trắng bay lượn, vượn trắng hát ca, giống như đào nguyên tiên cảnh. Tại lối vào tiên cảnh đó, khối đá xanh sừng sững, có khắc hai chữ cổ “Đạm Đài”. Đó chính là Đạm Đài cổ thánh địa, năm xưa Đạm Đài Tuyền truyền đạo thụ pháp tại đây, sau đó phá lên tiên, đó thực giốngnhư cõi thiên đường trong mơ. Cảnh đẹp vẫn như xưa, nhưng trong Đạm Đài thánh địa xuất bầu khí ngột ngạt, trầm mặc, những tiếng cười đùa vui vẻ của đệ tử trong phái bớt hẳn, bởi vì trong cổ thánh địa rất có khả năng sắp phát sinh biến cố lớn. Vạn năm trước, Đại Đài tổ sư trời sinh kì tài, trong khoảng thời gian cực ngắn vũ phá hư , tiến nhập thiên giới. Đạm Đài Tuyền là nữ bỉ bí , là ngôi sao sáng nhất của thời kì đó. Khi nàng đạt được thực lực tiên thần cấp, nàng từng liên kết với rất nhiều tuyệt thế cao thủ, trấn áp ma đầu cái thế bên trong Đạm Đài cổ thánh địa. Có thể tưởng tượng được người bị phong ấn có tu vi khủng bố như thế nào. Bao nhiêu tuyệt đỉnh cao thủ tiên thần cấp mà có thể triệt để huỷ diệt được y, chỉ có thể miễn cưỡng phong ấn, đủ chứng minh tu vi của y đáng sợ như thế nào. Vạn năm trôi qua, những cao thủ thời đó phá toái hư , tiến nhập thiên giới, rất nhiều người thành chí tôn của phương. Thời gian vạn năm, những người tham gia phong ấn ma đầu đó, từng trước sau ghé thăm Đạm Đài cổ thánh địa, gia cố phong ma ấn, nhưng rốt cục vẫn thể triệt để huỷ diệt kẻ bị phong ấn đó. Từ phương diện này cũng nên mức độ cường đại của y. Bây giờ là thiên niên thứ mười, nhưng thiên giới vẫn chưa có ai xuống gia cố phong ấn, phong ma ấn suy chuyển, tiếng gầm thét của ma phương bị phong ấn vạn năm ước truyền lên mặt đất. Đạm Đài cổ thánh địa tường hoà, bởi vì tiếng ma gào ước đó, còn vẻ yên tĩnh hằng ngày, các Đạm Đài đệ tử tâm tình đều rất trầm trọng Mỗi nửa đêm, tiếng ma gào trở lên ràng nhất. Đến lúc đó, rất nhiều đệ tử trẻ tuổi đều run rẩy sợ hãi. Bởi vì vào lúc đó, tại vùng đất bị phong ấn, bóng ma khổng lồ xuất , tạp thành áp lực khủng khiêế đôi với Đạm Đài phái. Những đệ tử trẻ tuổi trong lòng đều rất sợ hãi, bọn họ sợ có ngày, bóng ma khổng lồ đó hoá thành , thôn phệ tất cả mọi người ở đó. nỗi sợ hãi từ từ lan toả, thậm chí số đệ tử trẻ tuổi còn có ý nghĩ rút lui khỏi Đạm Đài cổ thánh địa. Đêm khuya, Mộng Khả Nhi mình đứng im lặng trong hoa viên, mùi hưong hoa thơm ngát làm nàng cảm thấy thư thả thoải mái hơn, những nỗi lo lắng trong lòng cũng tiêu bớt phần Thực ra đây vốn phải là vấn đề lớn, bởi vì tâm pháp của Đạm Đài cổ thánh địa chú trọng tu tâm. Nhưng gần đây, hiểu vì sao nàng có chút bất an, dễ dàng sinh ra cảm giác lo lắng. Trong lòng nàng có mối lo lắng, có mối lo đến từ ác ma bị phong ấn, có nỗi lo đến từ bên trong cơ thể nàng. Gần đây, nàng thường buồn nôn, điều này làm nàng vô cùng sợ hãi. Nếu như là vài tháng trước, nàng nhất định lo sợ là mình có mang, nhưng, bây giờ cách cuộc hôn nhân hoang đường đó tám chín tháng rồi, thể là bây giờ mới có phản ứng được. Từ khi tử Tây thổ trở về, nàng vô cùng lo lắng về cuộc hôn nhân hoang đường đó, chỉ là lúc đó có biểu gì đặc biệt, ít nhất cho đến giờ bụng nàng có dấu hiệu to lên Nhưng bây giờ, những tượng trong cơ thể nàng dường như thực có chút ổn, hàng loạt các tượng chứng minh đó là dấu hiệu mang thai. Nhưng làm sao có thể như thế được, lẽ nào tiểu sinh mệnh đó cần phải hoài thai vài năm? là vô cùng hoang đường! Mộng Khả Nhi tâm trạng nặng nề, nàng thực lo lắng, vạn nhất điều hoang đường đó thành , nàng phải đối mặt với nó như thế nào? Đến lúc đó, sư môn có dung thứ cho nàng? Nàng có thể vượt qua cửa ải của chính bản thân mình hay Nghĩ đến đây, Mộng Khả Nhi vô cùng tức giận, nếu phải do cuộc hôn nhân hoang đường đó, nàng đâu có rơi vào tình trạng như giờ. Nghĩ đến khả năng thực mang trong mình giọt máu của Thần Nam, vị tiên tử của Đạm Đài cổ thánh địa có cảm giác phát điên phát rồ. Nàng khó chấp nhận đó. Tiên tử của Đạm Đài thánh địa là hình tượng băng thanh ngọc khiết trong tâm trí mọi người, làm sao lại có thể để phát sinh chuyện như thế? Nàng bắt đầu tính toán thiệt hơn “Con có hai nguyện vọng, thứ nhất, ngàn vạn lần để ác ma bị phong ấn tại Đạm Đài cổ thánh địa thoát ra, làm loạn thánh địa. Thứ hai, ông trời phụ hộ, ngàn vạn lần đừng để con bị mang thai”. Mộng Khả Nhi lặng lẽ cầu nguyện
Chương 145 – Dĩ ngã ma huyết nhiễm thanh thiên (hãy để ma huyết của ta nhiễm đỏ trời xanh) “Grào…” tiếng rồng gầm vang vọng trời đất, con ngũ sắc thần long khổng lồ nhanh chóng từ xa bay lại, đôi cánh to lớn tạo ra những đợt cuồng phong cuồn cuộn. “Con rắn bốn chân kia! Lan Đức La Ni ta tìm ngươi mấy nghìn năm rồi, ngờ ngươi thực vẫn chưa chết!”. Tiếng gầm thét của con rồng này làm người ta ong hết cả tai. Ta khinh! Con thằn lằn to xác kia, ngươi vẫn chưa chết à! Vừa dài vừa béo, tròn như quả bóng, là đáng làm thịt đem ra chợ bán!”. Con rồng du côn phản đòn, ngôn ngữ còn cay độc hơn. Ngũ sắc thần long Lan Đức La Ni càng tới gần, từng trận khí lưu cuồn cuộn thổi qua, y phục của Thần Nam tung bay phần phật, Tiểu Phượng Hoàng chịu nổi, phải trốn vào trong lòng Thần Nam. Con thần long tây phương này, thân hình vô cùng to lớn, dài tới bốn mưoi trượng, toàn thân phủ đầy vẩy ngũ sắc, quang hoa lấp lánh, đầu có đôi sừng thủy tinh lấp lánh, tạo cho nó uy thế riêng. Đôi mắt to tướng phát ra những ánh nhìn oán hận, rừng rực lửa oán hận như sẵn sàng phun ra ngoài. Đôi trảo sắc nhọn vô cùng, phát ra những tia sáng lạnh lẽo. Chiếc đuôi to lớn, mạnh mẽ. thế , con rồng du côn nó béo cũng có chút đạo lý. Con rồng này nhìn như hòn núi thịt. Nhưng chỉ là, nó hề béo chút nào, mà là quá cường tráng, hình dáng trông rất đô con, khiến nó trở lên vô cùng vạm vỡ, phong mãn. Mặc dù thể hình của Tây phương thần long phản ánh sức mạnh bên trong, nhưng thể công nhận ngũ sắc thần long Lan Đức La Ni thực tạo cho người đối diện áp lực rất lớn. thể có so sánh giữa những con rồng với nhau. Ngân long Giai Ti Lệ dài mười trượng, so với Lan Đức La Ni dài 40 trượng, vô cùng nhắn, xinh xắn. Cho dù là Tử kim thần long có hiển lộ bổn thân, cơ thể dài ba mươi trượng của nó cũng hơi khó nhìn. Cơ thể thuôn dài của nó dưới mắt ngũ sắc thần long khác gì con giun dài. Đương nhiên đó chỉ là cách nhìn mà thôi. Vì trong mắt con rồng du côn, ngũ sắc thần long cũng chỉ giống như con thằn lằn mập ú. “Chết ! Con rắn bốn chân ti tiện, vô sỉ, hạ lưu”. Lan Đức La Ni bụng đầy lửa giận, gầm vang tiếng, chiếc miệng khổng lồ phun ra phiến “đao vũ” khổng lồ. ma pháp phong nhận (lưỡi đao gió) lấp lánh hàn quang bao trùm trời đất chớp mắt vây lấy Tử kim thần long” “Cẩn thận”. Giai Ti Lệ thấp giọng hô lên, nàng vẫn còn rất quan tâm đên con rồng du côn. Lan Đức La Ni là trong mười cao thủ của Long tộc, thực lực cao thâm khó dò. Còn Tử kim thần long bị phong ấn ngàn năm, căn cứ theo hình thể của nó, ràng là nguyên khí đại thương. “Tử kim đại tiên, thiên hạ đệ nhất. Hiệu lệnh tây thổ, kẻ nào dám nghịch. Tây phươn bất bại ta quay lại, grào…” Tử kim thần long ngẩng cao đầu gầm rú, giống như lão vạn niên xuất thế Nhưng Tử kim thần long cũng phải kẻ hồ đồ, nó liên tục phát động tử kim long trảo, toàn bộ khoảng gian lân cận rung chuyển kịch liệt, thiên địa nguyên khí hóa thành những đợt sóng hữu hình, lấy nó làm trung tâm, hùng dũng lan tỏa ra bốn phía, tiêu diệt toàn bộ đao vũ chém tới. Ngân long có chút hoảng hốt, đứng bên cạnh hô lớn: “ biết cái loại rồng gì đây nữa. Lúc nào rồi còn ănnói lung tung, còn nhanh nghiêm túc đối địch” “Giai Ti Lệ, làm sao nàng lại giúp cho tên khốn đó?” m thanh chát chúa cảu Lan Đức La Ni vang lên, tràn đầy bất mãn. “Tên khốn này cũng từng trộm cắp nhà nàng, nó là con rắn bốn chân mà rất nhiều thành viên long tộc tây phương của chúng ta muốn tiêu diệt mà” “Ta khinh! Long đại gia ta nhổ vào mặt ngươi” Tử kim thần long hét lớn: “Tên khốn mập ú nhà ngươi, chẳng qua chỉ là con thằn lằn to xác qua đường ai cũng muốn đánh. Ta là Tây phương bất bại, bên trong xưng tôn, thiên hạ xưng hùng, vạn long kính ngưỡng, vạn con mắt nghìn vào kính ngưỡng, là con rồng đẹp trai nhất trong thiên hạ, người đừng có bôi nhọ thanh danh của ta”. “Con rồng chết tiệt nhà người, cái tính ba hoa khoác lác chẳng hề thay đổi, hôm nay ta muốn lột da ngươi bọc trống, róc xương ngươi làm dùi”. Lan Đức La Ni gầm rú liên miên, ngừng thi triển long ngữ ma pháp. Từ cao, thiểm điện, hỏa diễm, băng đao, phong nhận điên cuồng lao xuống, ma pháp công kích cuồng bạo bao vây lấy Tử kim thần long, toàn bộ khu vực sôi lên. Con ngũ sắc thần long này là trong thập đại cao thủ của Long tộc, ở tuổi đó mà có được thực lực này phải dễ, ma pháp công kích trùng điệp, tạo thành nguyên khí ba động kịch liệt, sớm kinh động đến Bái Đán thành. Rất nhiều cao thủ vì mười tám tầng địa ngục mà đến, cảm ứng được khí tức cường đại ba động, lập tức tụ tập về đây. “Thần tình oi, Tử kim thần long thúc thúc như chiếc lá giữa biển khơi, bảy nổi ba chìm” Tiểu Phượng Hoàng nhìn Tử kim thần long bị tấn công tới mức chỉ biết thụ động phòng thủ, kêu lên cảm thán”. “Lực bạt sơn hề khí cái thế! Grào…” Tử kim thần long huy động hai cây côn (thần côn) khổng lồ chống trả. Nhưng hiển nhiên, lúc này nó còn là đối thủ của đại địch ngày xửa, sau khi mất long nguyên khiến nó mất tư cách tuyệt đỉnh cao thủ của nhân gian “Mẹ nó nữa chứ, nếu phải long đại gia ta bị nữ đó hút hết long nguyên, bây giờ ta sớm giẫm chết con thằn lằn mập ú nhà ngươi” con rồng du côn càng ngày càng bị động, nhưng ngoài miệng vẫn phục. “Ha Ha…con rắn bốn chân đáng chết nhà ngươi tu vi xuống thấp quá, ta xem ngươi khua môi múa mép có hiệu quả gì ”. Lan Đức La Ni mặt thi triển ma pháp cuồng bạo, mặt tiến lại gần Tử kim thần long, thân rồng khổng lồ vũ động tấn công, là loại vũ khí tốt nhất Bình Phập Keng cao, Tử kim thần long dài ba mươi trượng bắt đầu dùng thân thể cận chiến với ngũ sắc thần long dài 40 trượng, nhục thể của bọnchúng cường hãn đến cực điểm, sau khi va chạm liền tạo ra những thanh kim loại ma sát, thậm chí còn tóe lửa. Thần Nam thầm tặc lưỡi, hai hình thể đó quá khoa trương, hổ danh là thần thú trong trời đất, nếu về thể chất, có lẽ có chủng tộc nào so được với long tộc Hai con rồng ràng thực tức giận, triển hai những đòn tư sát hung mãnh lăng lệ. Nhưng Tử kim thần long ràng rơi vào thế hạ phong, đối với nó mà , Lan Đức La Ni giống như hòn núi, mỗi lần bị y đánh vào nó đều văng ra trăm trượng, nhưng nó tấn công đối phương chẳng mảy may suy chuyển “Hừ, làm ta tức chết mất, rồng xuống đồng bằng bị thằn lằn khinh! Ngươi là con thằn lằn đáng chết. Ta mà còn tu vi năm đó, hôm nay ta muốn ăn thịt thằn lằn cũng được” Tử kim thần long bị đánh đến mức thực tức giận, nhưng vô cùng phiền muộn, giờ nó thể nào đánh lại đối phương Thần Nam bí mật truyền cho Long bảo bảo và Tiểu Phượng Hoàng: “Chúng ta chuẩn bị lên, nếu con lươn kia chắc chắn bị người ta lột da”. Sức mạnh của Tiểu Phượng Hoàng đáng kể, nhưng thực lực của Long bảo bảo cực ổn. Đầu tiên tiểu long lắc lư bay lên phía trước mặt Lan Đức La Ni, bộ dạng giống như lúc nào cũng có thể bị gió cuốn mất, nó chớp chớp đôi mắt trong trẻo của mình, vất vả giữ vững cơ thể trong gió, ngọng ngiụ van vỉ ngũ sắc thần long: “Đừng đánh nữa…nếu …nếu …” “Nếu làm sao?” Lan Đức La Ni nhìn bộ dạng trẻ con đáng của tiểu long, cảm thấy vô cùng bất ngờ, nhưng lập tức cười lên hả hả: “Giai Ti Lệ nàng nhìn thấy chưa? Cái con rắn bốn chân này có phải là thứ tốt đẹp gì đâu? Phản bội nàng rồi còn có con với kẻ khác, uổng cho chúng ta năm đó đối với nàng lòng dạ. Nàng thèm để mắt đến ai, mấy ngàn năm nhớ nhung kẻ du côn đó, là làm cho người ta đau lòng!”. Ngất Bây giờ Thần Nam hiểu, vì sao con ngũ sắc thần long này lại hận Tử kim thần long đến như vậy. ra là còn nguyên nhân khác, ngờ chúng còn là tình địch của nhau. Xem ra năm đó con rồng du côn chẳng tốt đẹp gì, những con thần long mà nó khoắng sạch bảo tàng trước khi lên đường có lẽ đều là những kẻ cùng tranh đoạt Giai Ti Lệ với nó. “Nếu …nếu …ta khách khí với ngươi!” Long bảo bảo giống như đứa trẻ ngượng ngùng thốt lên câu đó. “Ha ha…ngươi còn chưa dài hơn đốt ngón tay của ta, người khách khí với ta sao?” Lan Đức La Ni bên chiến đấu với Tử kim thần long, bên nhìn tiểu long cách đầy hứng thú, nó cảm thấy rất thú vị. “Ta…thực khách khí nữa” tiểu long tiến lên phía trước “Ha ha…lại đây, đừng khách khí” ngũ sắc thần long cười lớn: “Con rắn bốn chân kia, đứa con tư sinh của ngươi thú vị, mới dứt sữa à? Chỉ là, con rắn bốn chân nhà ngươi thực là khốn nạn, nhìn là biết ngay mẹ của con rồng này là hoàng kim thần long của Tây phương, tên khốn đáng chết nhà ngươi vô sỉ, toàn cướp đọat mỹ nữ của Tây phương chúng ta, hôm nay biến ngươi thành thái giám được”. “ Ta *&6(*&#^!&#%@” Tử kim thần long tức giận chửi lại Đồng thời, tiểu long nhanh chóng bay lại gần mắt phải của ngũ sắc thần long, dường như đủ sức lực, vẫy cánh liên hồi, cẩn thận tự hỏi: “Ta… biết ta có bị hụt hơi ?”. “Đến đây, đến đây, tên tiểu quỷ kia, mau đến đấm bóp cho ta, cần sợ” Lan Đức La Ni biết sống chết gọi tiểu long”. “Được , ta đến đây, đến lúc đó ngươi đừng trách ta nhé, là người để cho ta đánh ngươi” Tiểu long ngọng ngiụ , giơ đôi hoàng kim sắc tiểu quyền đầu lên, đôi mắt to tròn chớp chớp tràn đầy hưng phấn. “Tiểu quỷ, ngươi còn do dự cái gì…grào….đáng chết, mắt của ta…grào…mũi của ta…đau chết mất, khốn nạn, tên khốn đáng chết…grào…” giây trước đó, đôi hoàng kim sắc tiểu quyền đầu của Long bảo bảo đột nhiên to lên gấp trăm ngàn lần, to như căn phòng, quyền lạnh lùng đánh thẳng vào mắt phải của ngũ sắc thần long, quyền đấm thẳng vào mũi nó. Ngũ sắc thần long nổ đom đóm mắt, mũi chảy máu ròng ròng, mắt phải thâm quầng, sưng phù giống như cái bánh bao cháy khổng lồ. Đó là tiểu long còn hạ thủ lưu tình, nó thấy con rồng này phải là xấu, nếu quyền ở cự li gần như vậy, cho dù đối phương là thần long, có lẽ mắt phải cũng vỡ nát rồi. “Mi là tên tiểu quỷ đáng phanh thây xé xác…grào” Tiểu long chớp chớp mắt ngây thơ vô tội : “Là người để cho ta đánh mà…” Hàng nghìn năm nay, đây là lần đầu tiên Lan Đức La Ni bị thiệt thòi thế này, giờ nó bị đau đến đơ cả người, ôm lấy mũi và mắt gào thét liên miên Thân là trong thập đại cao thủ của long tộc Tây phương, địa vị và thực lực đều siêu nhiên, gặp phải tình huống này đối với Lan Đức La Ni là chưa từng tưởng tượng, vừa tức tối vừa đau khiến nó suýt ngất. Lúc này, ở có ít tu luyện giả tụ tập, những người đó đều đến từ Bái Đán thành. Bọn họ đều vì mười tám tầng địa ngục mà đến, có thể đều là các huyền giới cao thủ có danh tiếng tại Tây thổ, nhìn thấy cao thủ long tộc lại bị con tiểu long đánh đến sưng cả mắt, mọi người đều há hốc miệng ra cười (lúc này nhét con trâu vào cũng vừa) “Ta có tóc, ta có đậu hũ” Tiểu Phượng Hoàng kinh hoàng, chớp chớp đôi mắt đẹp, quan sát những cao thủ xung quanh: “trời ơi, có bao nhiêu quái nhân đến, con khỉ kia và sao lại có sáu cái đầu nhỉ?”. “Đó là Lục đầu thần ma viên, đừng có ăn lung tung, đó phải kẻ dễ trêu đâu” Giai Ti Lệ dường như rất có cảm tình với Long bảo bảo và Tiểu Phượng Hoàng. Nhìn thấy Tiểu Phượng Hoàng ăn lỡ lời, lập tức giải thích với nó. “a, người kia vì sao lại cưỡi lên lưng tộc nhân của tỷ”. “Đó là thần long kỵ sĩ thực lực cường đại, nhưng con rồng đó cũng là cao thủ của long tộc ta. Bọn họ có khế ước bình đẳng với nhau, cũng có vấn đề gì?” “A, người kia vì sao lại có cánh, có phải là người chim ?” “Người chim? Trời ạ, ngờ…là thiên sứ” Giai Ti Lệ bất lực đáp lời Thần Nam cảm giác tình huống có chút ổn, vốn là muốn hợp sức đánh Lan Đức La Ni, nhưng bây giờ lại tụ tập biết bao nhiêu cao thủ Tây thổ, nếu như cùng ba con thần thú đánh hội đồng, chỉ e là có tình bất diệu phát sinh. Ngoài ra chỉ có trời mới biết con rồng du côn đáng chết vạn lần đó rốt cục là có bao nhiêu cừu nhân. Hơn nữa, khi Giai Ti Lệ giải thích với Tiểu Phượng Hoàng, Thần Nam cũng phát trong những kẻ đến xem chiến có cả thiên sứ hàng lâm. Thần Nam biết là sắp có chuyện lớn. Có lẽ cái vũng nước này càng thêm đục. Tử kim thần long hiển nhiên cũng nhìn tình thế trước mắt, nó đưa mắt quan sát đám người cách thận trọng. May mà phát thêm kẻ địch ngày trước nào nữa. con rồng du côn vừa bị đòn đau, lại vừa bị người ta đứng xem chỉ trỏ, cảm giác vô cùng bực bội, hét lớn: “Long đại gia ta phát uy, các ngươi chắc coi ta là con rắn bốn chân mất ,Huyết …Long… Đại… Pháp”. Tiếng rồng gầm vang dội chớp mắt chấn động cả màng nhĩ Tử kim thần long liên tục thổ ra bảy ngụm máu lớn, máu huyết đỏ rực nhanh chóng hóa thành màn sương máu, bao quanh cơ thể nó. Lúc này biến hóa kinh người xuất , màn sương máu bạo phát ánh sáng rực rỡ, chiếu sáng cả phiến thiên bóng huyết sắc thần long dài trăm trượng nhanh chóng ngưng tụ , hóa thành hình , bao trùm lên người Tử kim thần long. Hình dáng huyết long hoàn toàn giống với Tử kim thần long, ngoại trừ màu sắc và độ dài, còn lại giống như Tử kim thần long được phóng to ra. cỗ áp lực bàng bạc phát ra từ cơ thể huyết sắc thần long, như sóng cả vỗ bờ, húng dũng lan tỏa ra bốn phương tám hướng. Thần Nam đại kinh, ngờ con rồng du côn muốn liều mạng, phải lần đầu tiên nhìn thấy huyết long hóa thân của nó. Năm xưa khi cả hai chạy trốn truy sát của Mộng Khả Nhi, Tử kim thần long từng buộc phải thi triển lần, đó là chuyện từ rất lâu rồi. Nghĩ đến Mộng Khả Nhi, hiểu vi sao trong lòng Thần Nam đột nhiên cảm thấy bất an, điều này…trong lòng dậy lên nỗi lo lắng. Đột nhiên, có cảm giác kì lạ, phương đông xa xôi dường như có tình trọng đại lặng lẽ xảy ra. Vào lúc Thần Nam trong long sinh ra cảm ứng, ở Đông phương xa xôi, bên trong Đạm Đài cổ thánh địa, ma như có như , vang vọng bên tai mỗi vị đệ tử Đạm đài phái “Thiên trọng kiếp, bách thế nan, từ ngàn xưa đến nay, chỉ như làn gió thoảng. Thân thể bất tử, linh hồn bất diệt, oái trấn cổ kim, vô nhân địch…” ma vang vọng khắp Đạm Đài cổ thánh địa, giống như bất diệt ma chú từ thái cổ hồng hoang truyền lại..”Đợi đến lúc dương nghịch loạn, hãy để ma huyết của ta nhiễm đỏ trời xanh…”
Chương 146 – Thiên phạt chiến “Con lươn chết toi kia, ngươi làm gì đó” Thần Nam hét lớn. thực sợ con rồng du côn muốn giữ thể diện bằng mọi giá, cuối cùng chỉ còn cái thân tàn xác chết. “Grào…” tiếng long ngâm phát ra từ miệng huyết long, thanh vang vọng hơn hẳn so với trước. tiếng long ngâm, như những đợt sóng bài sơn đảo hải, ở cao, thiên địa nguyên khí tạo ra những đợt sóng khí vô tận, ngừng chuyển động Cho dù những quan chiến giả đều là những cao thủ có thể ngự phi hành, đều là các nhân vật trong huyền giới, nhưng mọi người đều cảm giác được cỗ áp lực khủng khiếp. “Hôm nay, ta muốn cùng y đại chiến trận, cho y biết Tử kim thần long ta phải là dễ trêu” tiếng Tử kim thần long lúc này vang vọng , truyền xa trăm dặm, thấu phát uy nghiêm vô thượng. “Đồ rắn bốn chân đáng chết! Đừng có giả thần giả quỷ nữa, xuống địa ngục cho ta” Lan Đức La Ni ổn định lại, máu mũi ngừng chảy, cái mắt sưng vù cũng bị nó dung ma pháp liệu thương điều trị. Nó chĩa mũi dùi vào tiểu long, mà còn càng tập trung tinh thần bao vây lấy Tử kim thần long. Bởi vì nó phát mỗ cỗ khí tức cường mạn, thời kì toàn thịnh của Tử kim thần long dương như quay lại, nó thể thận trọng. “Grào…” Lan Đức La Ni gầm vang rồi lao tới, tứ trảo hàn quang lấp lánh, phát ra từng đạo thải mang ( dài màu) sắc bén như những thanh kiếm sắc tấn công vào các chỗ yếu hại của Tử kim thần long, đồng thời miệng nó phun ra từng đạo thiểm điện, giáng thẳng vào đầu Tử kim thần long. Lúc này Tử kim thần long dài gần trăm trượng, toàn thân huyết mang lấp lánh. Đó phải là hư ảnh, mà là so nguyên khí của nó sở hóa thành. Bản thể dài 30 trượng của nó bên trong huyết long. Mỗi động tác của nó, huyết long bên ngoài đều biểu giống y như thế, sai lệnh chút nào. Huyết long lắc đầu né những đạo thiểm điện cự đại, sau đó gầm vang tiếng, đôi trảo ở phía trước vuốt mạnh giữa hư , hai đạo gian liệt phùng cự đại xuất trước mặt nó, những phong lợi trảo ảnh của Lan Đức La Ni lao tới đều biến mất trong đó. chỉ như thế, Lan Đức La Ni lao tới gần, đôi trảo phía trước của nó cũng tiến vào bên trong gian liệt phùng. Ngũ sắc thần long vội vàng khựng lại, rồi dùng lực cố thoát ra Tuy nhiên hắc ám gian liệt phùng dài chục trượng dường như có sức hút rất lớn, dính chặt rời Lan Đức La Ni, từng chút từng chút kéo nó vào bên trong Thần Nam đứng phía ra trợn mắt há mồm, con Tử kim thần long lúc nghiêm túc, thực lực là biến thái! Có thể tưởng tượng được năm đó nó cường đại đến mức nào. trách được con rồng du côn cuồng ngạo như thế, hóa ra thực cũng có chút bản lĩnh. “Grào…” huyết long bạo hống, rất nhiều quan chiến giả phía xa thân hình rung động. Hắc ám gian đại liệt phùng càng ngày càng lan rộng, từ bên trong phát ra cỗ năng lượng cuồng bạo, giằng xé Lan Đức La Ni, từng đạo từng đạo hắc sắc toàn phong, như thần binh bảo đao sắc bén, lưu lại trênngười ngũ sắc thần long từng vết thương . Trong chốc lát, nửa thân trước của nó đầm đìa máu tươi “Con rắn bốn chân vô sỉ, lại là chiêu này. Vài ngàn năm trước ta lĩnh giáo qua, phải là Phá toái gian trảm hay sao? Làm sao có thể làm khó được ta. Lôi toái cửu thiên! Phá cho ta! Ngũ sắc thần long cuồng nộ, niệm động chú ngữ, từng đạo từng đạo lôi điện cự đại, từ trời giáng xuống, cuồng bạo nhắm vào giữa nó và Tử kim thần long. Cự đại gian liệt phùng nằm trọn trong phạm vi công kích của lôi điện. Oành Oành Oành Sấm nổ liên hồi, chớp giật ngang trời, ánh sáng lóa mắt, chiếu rọi cả khoảng gian, khiến mặt trời cũng trở lên ảm đạm vô quang Từng đạo từng đạo thiểm điện tê liệt hư , triệt để phá toái gian xung quanh gian đại liệt phùng đó. Toàn bộ gian xuất từng khu vực hắc ám vô quang, gian thông đạo do Tử kim thần long tạo ra bị thiểm điện đánh nát bét, còn có thể khống chế được nữa gian bị đánh đến băng hội, sau đó lập tức trở lại hỗn độn. Phía , từng đạo từng đạo gian liệt phùng từ từ biến mất, hai con rồng lại tiếp tục giao chiến . “Biến thái, là biến thía” Thần Nam cảm thán, hai con rồng là cường hãn Ở xa, rất nhiều quan chiến giả cũng biến sắc. Ngũ sắc thần long niệm động chú ngữ, bắt đầu tụ tập năng lượng ma pháp. Lúc này nó dám khinh thường Tử kim thần long nữa, nó cũng hiểu đối thủ đáng ghét của nó dùng phương pháp tự tổn hao nguyên khí, tạm thời đề thăng tu vi lên trạng thái điên phong. “Lôi hỏa lưỡng trọng thiên, thiên hàng hỏa lôi” Cùng với tiếng hét của Lan Đức La Ni, đại hỏa lan tỏa khắp bầu trời rồi từ từ hạ xuống, lửa đỏ rừng rực thiêu đỏ cả góc trời, quan chiến giả đứng ở xa cũng mồ hôi đầm đìa, ướt hết cả quần lót. Lửa đỏ rực trời chớp mắt phủ kín Tử kim thần long. Tiểu Phượng Hoàng bên cạnh Thần Nam hai mắt sáng rực, miệng lẩm bẩm: “ là nhiều năng lượng, muốn nuốt qúa…” Nhìn thấy nó muốn bay qua, Thần Nam vung tay chụp lấy nó, rồi ôm nó vào lòng : “ được qua đó, hai tên khốn đó quyết đấu công bình, đây phải lúc đánh hội đồng”. “a, được rồi, là tiếc” Tiểu Phượng Hoàng mơ hồ gật đầu. Thần Nam có chút úy kị, bởi vì quan chiến giả đều là cao thủ của Tây thổ, nếu như đánh hội đồng ngũ sắc thần long, khả năng tạo ra hậu quả vô cùng nghiêm trọng Trong màn lửa đỏ rực, Tử kim thần long vũ động huyết long chi thân khổng lồ, hét vang: “con thằn lằn mập ú kia, ngươi nghĩ đám lửa này có thể làm ta bị thương sao? là quá coi thương ta rồi, mặc dù chúng ta giống như phượng hoàng tộc, nhưng trời sinh có thể phun thần hỏa, mấy đốm lửa này làm sao thương hại đến Đông phương thần long chúng ta được. Cho ngươi thử tư vị của liệt hỏa phần thiêu: Tử Kim Thần Hỏa”. Trong màn lửa rực trời, Tử kim thần long ngẩng đầu quẫy đuôi, cái miệng khổng lồ há ra, đạo tử kim sắc quang mang phát ra, sau đó hóa thành lằn lửa khổng lồ, cuồn cuồn đổ về phía Long bảo bảo. Tử kim sắc đại hỏa thuận gió tiến lên, nhanh trong tạo ra từng đợt từng đợt sóng lửa . Các quan chiến giả mồ hôi như tắm, hai con rông có cá tình, dùng hỏa đối hỏa. Điên cuồng công kích Lúc này, Lan Đức La Ni cất giọng chửi: “Con rắn bốn chân đen đúa kia, lửa của ngươi là thần hỏa,còn của ta là lửa thường à? Lôi bạo” Oành Oành Lúc này, trong màn lửa đỏ hừng hực vây lấy Tử kim thần long, đột nhiên phát ra những tiếng ì ùng, giống như là những đạo thiên lôi nổ tung Tử kim thần long né ngang né dọc, toàn thân thân bốc khói, những chiếc râu rồng cũng bị đánh rụng, con rồng du côn phẫn uất, la hét ầm ĩ, ngờ lại bị đòn ngầm như vậy. Kì thực nó sớm nghe thấy ma pháp mà đối phương thi triển là hỏa lôi, nhưng đề phòng rất lâu, chỉ thấy là lửa bình thường. ngờ từng đạo từng đạo lôi điện sau đó mới phát động, đánh cho nó lăn lộn ở “Tức giận, tức giận! Long đại gia ta thức tức giận!” Tử kim thần long gầm vang. gian xung quanh con rồng du côn bắt đầu chấn động kịch liệt, cỗ long uy vô thương xuất phát, long khí hung dũng bành phái hạo hạo đãng đãng. Đó chắc phải là lục giai uy áp, mà đó là uy thế phát ra do Tử kim thần long ngại tổn hủy nguyên khí, đem huyết long đề thăng lên thời kì toàn thịnh. Đó là sức mạnh gần đạt đến thất giai, sắp vượt qua phạm vi sức mạnh cực hạn mà nhân gian cho phép. “Đồ rắn bốn chân chết tiệt, ngươi điên à. Chúng ta đâu phải là ở trong huyền giới gian đặc thù chiến đấu, ngươi điên cuồng đề thăng tu vi của ngươi như thế này, gặp phải thiên phạt đó”. “Hừm. Ngươi hiểu cái gì, đó chính là nghệ thuật chiến đấu”. Tử kim thần long khinh bỉ : “cường giả chân chính, đều biết lợi dụng thiên phạt. Chỉ có những người có thực lực đó, mới có thể xứng với danh hiệu cường giả”. Ngũ sắc thần long đại nộ hét: “Lúc ta xưng bá, ngươi còn bị phong ấn, lại còn dám buông lời cuồng vọng với ta, hôm nay ta tử tế giáo huấn ngươi, con rắn cuồng vọng kia”. Lúc này, hai con rồng đều thoát khỏi vòng lửa, bắt đầu điên cuồng tụ tập sức mạnh của mình, trời đất bắt đầu rung chuyển. Hai trung tâm năng lượng nhanh chóng điên cuồng hình thành, cuồn cuộn bao quanh hai con rồng. Quan chiến giả nhanh chóng thối lui, tất cả thấy hai con rồng muốn liều mạng với nhau rồi “Grào…long đại gia ta quay đầu, thiên băng địa liệt, thủy đảo lưu, con thằn lằn mập thù lù kia sợ vãi cả đái”. Tử kim thần long gầm lên tiếng, dùng lực lao đầu về phía ngũ sắc thần long. Từng đạo từng đạo long ảnh khổng lồ hướng thẳng về phía Lan Đức La Ni. Đó phải là thân ngoại hóa thân, mà là loại công pháp đặc biệt, chỉ thấy từng thần long chi ảnh gầm thét, giống như là do chân long chất hóa, ngừng tập kích ngũ sắc thần long. cao, năng lượng khổng lồ ba động, cuỗi cùng cũng làm cho thiên địa thất sắc Oành tiếng sấm khủngkhiếp đột nhiên vang lên, từ trong hư vô tận, thiên lôi đột ngột giáng thẳng xuống hai con rồng. Tử kim thần long sử dụng sức mạnh siêu việt nhân gian, cuối cùng cũng dẫn đến lực lượng thiên phạt “Đáng ghét, sao lại nhanh như thế” Tử kim thần long vội vàng triệt khứ sức mạnh người, nhanh chóng lùi lại, tránh thiên phạt chi lôi. Mặc dù Tử kim thần long lùi lại rất nhanh, nhưng ràng nó chưa thuần thục phương pháp tác chiến này, Cuối cùng còn dẫn theo vài đạo thiên lôi ngừng đuổi theo nó Những tiếng sấm trầm muộn vang lên, làm những người ở đó rét run. Bầu trời vốn quang đãng, chớp mắt thấy mây đen phủ dày, tạo bầu khí trầm trọng đến mức ngạt thở. “Híc, có trò vui rồi” trong lúc vội vã, Tử kim thần long đành huy động sức mạnh, toàn lực phi hành, bất tri bất giác sử dụng đến thất giai thần lực, khiên cho thiên phạt chi lôi liên tục truy kích, phát nát khoảng gian. Hơn nữa lúc này, Tử kim thần long cảm giác nguyên khí nhanh chóng tiêu thất, huyết long hóa thân do nó dùng bí pháp cường hành tạo thành từ từ mờ dần, nếu như thực biến mất, trong tình trạng nguyên khí đại thương, nó càng gặp nguy hiểm. Tử kim thần long đảo mắt cái, quẫy đuôi nhanh chóng bay về phía quan chiến giả, từng đạo từng đạo thiên phạt chi lôi đuổi rát phía sau. “Chó chết, được qua đây”. “Con rắn bốn chân khốn nạn này là ác độc” “Con rắn bốn chân đáng chết, vài ngàn năm trước ta gặp ngươi, ngươi chẳng chút gì thay đổi, là kẻ chẳng ra gì”. “Ngươi để cho chúng ta tập thể đối phó thiên lôi à? Bao nhiêu siêu cấp tu luyện giả tụ tập chỗ, khả năng dẫn đến thiên phạt khủng khiếp hơn, con rắn bốn chân đáng chết kia”. “Lúc này mây đen cuồn cuộn, toàn bộ trời đất màu u ám, trầm muộn, làm cho mọi người cảm giác giống như ngọn núi khổng lồ đè lên đầu, cảnh tượng giống như ngày tận thế Trong bóng tối, Thần Nam cảm giác trong khoảng đen kịt vô tận bên , có đôi mắt ngạo nghễ quan sát chúng sinh