Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 132: Người bày thế cuộc



      Thần Nam sửng sốt, biết nơi đây thật ra là thế giới gì, vì sao thần bí nhân lại bị khốn ở đây. Cùng lúc, hắn nghe thấy tiếng gió, được thánh khiết quang huy của ngọc như ý bao phủ, hắn hạ xuống, bên tai chỉ có tiếng gió vù vù.

      Mặt đất phía dưới vô cùng rộng lớn, nhìn thấy điểm tận đầu, khắp nơi toàn một màu lam, tốc độ đáp xuống cực nhanh, núi sông bên dưới càng lúc càng hiện ra rõ ràng.

      Thân hình hắn được ngọc như ý chủ đạo, dừng lại đứng thẳng mặt đất, lặng lẽ quan sát tình cảnh chung quanh. Đó là một vùng đất chưa được khai hóa, núi non nối nhau, sơn nhai quái thạch điệp trùng, những vách đá dựng đứng cao vạn trượng, ̉ thụ rợp bóng che kín mọi ̉nh núi, tiếng thú gầm chấn động màng tai, từng con quái điểu khổng lồ lướt ngang qua vòm .

      Một thế giới kỳ dị, mọi thứ đều lạ lẫm.

      Ngẩng đầu lên, sao sớm vô tận sáng soi, một thái cực đồ cực lớn treo lơ lửng , có mặt trời nhưng nhờ ánh sao nên nơi đây vẫn sáng rực như ban ngày.

      Thần Nam hơi ngẩn ra, nơi đây tuyệt phải Vĩnh hằng sâm lâm hay nhân gian giới, càng phải tiên giới khiến hắn mơ hồ. Trong truyền thuyết có lục đạo, phải chăng hắn vô tình đến được mọt thế giới trong lục đạo? Hắn ngầm đánh giá, lòng đầy mê hoặc.

      “Lẽ nào ngươi cho rằng thế này sẽ làm khó được ta?” Nữ tử trong ngọc như ý lại phát ra thanh, tuy lạnh lẽo nhưng vẫn vô cùng trong trẻo, vui tai.

      Nhưng vùng gian rộng lớn này có ai đáp lại, Bái Tướng đài và thần bí nhân hình như đã mất bóng, Trấn Ma thạch đáng sợ từ lúc tiến vào thoáng hiện mấy lần rồi còn thấy đâu.

      Thần Nam dùng thần thức đẩy vào ngực, hắn muốn giao lưu với nữ tử trong đó, ngõ hầu tìm ra câu trả lời cho những vấn đề bức thiết.

      Hình như nữ tử biết được ý nghĩ của hắn, thở dài nói: “Có những việc biết lại tốt hơn, nhưng nhiều người chịu hiểu, lặn lội cả đời theo đuổi rồi cuối cùng thoát khỏi cảnh trầm tịch tại Thần Ma lăng viên. Có những việc đã bắt đầu rồi sẽ thể kết thúc, những người có tư cách tham dự vở kịch thật ra đùa với sinh mệnh chính mình, giẫm chân vào thể rút ra, cho đến tận khi vở kịch kết thúc.”

      Mấy câu đột ngột cất lên khiến Thần Nam ngây người, nhưng cũng biết thêm được điều: tại mình chưa đủ tư cách hiểu chân tướng việc, e rằng khắp thế gian, người đủ tư cách đó nhiều.

      Nữ tử trong ngọc như ý hình như lẩm bẩm, lời lẽ lại khiến vạn phần chấn kinh: “Đời người như đánh cờ, thiên địa bất quá là ván cờ lớn, chúng sinh đều là những con cờ trong đó, ta may thất bại trong phút chót nhưng rốt lại ta vẫn có đủ thực lực chơi ván, ta trở lại…” Càng giọng nàng ta càng lớn, sau cùng trở thành tiếng sấm từ chín tầng trời ầm ầm rung động vùng gian.

      “Ta trở lại…” Thanh vang vọng cao vút, cơ hồ vang khắp tam giới lục đạo.

      Thần Nam hiểu nàng ta là nhân vật chí tôn trong trời đất hay là kẻ ngốc. Hiển nhiên nàng là trong những người mạnh nhất thiên hạ nhưng xa xưa từng suýt nữa hồn phi phách tán, linh thức tịch diệt, còn may là cuối cùng cũng quay lại.

      “Gầm trời này quả nhiên có kẻ thao túng, có nhân thượng nhân đủ khả năng chúa tể vận mệnh người khác.” Thần Nam thầm than.

      Cùng lúc, phía xa, ma khí ào ào lao tới nhanh, Bái Tướng đài lại xuất . bền mặt thần bí nhân phủ lớp hoàng vụ mênh mang, hai điểm thanh quang sáng chói lạnh lùng rọi vào , thoáng chốc còn cách đầy trăm trượng, rồi đứng bất động .

      Thần Nam dùng thân thức hỏi nữ tử trong ngọc như ý: “ trong những người đánh cờ của thiên hạ sao”

      sai, hơn nữa đây là nội thiên địa của .”

      Nghe nàng ta khẳng định, trong lòng Thần Nam bừng lên lửa giận, nhìn lên thái cực đồ treo lơ lửng, quy tít trung, nó và hình Thái Cực Thần Ma đồ trong thân thể giống hệt, rất dễ khiến người ta liên tưởng hai hình với nhau.

      Nữ tử trong ngọc như ý tựa hồ cảm ứng thấy niềm phẫn nộ của , giao lại quyền khống chế thế thể cho nhưng thu lại thánh khiết chi lực lưu trong thân thể .

      Thần Nam phát giác thân thể lại thuộc quyền khống chế, tức lướt về phía thần bí nhân Bái Tướng đài quát vang: “Lão quái vật đáng chết, cuối cùng ta cũng biết ngươi là kẻ khống chế tất cả. Là ngươi bày ra ván cờ ở Thần Ma lăng viên. ngay, ngươi định thế nào, hai quang cầu trong thân thể ta rót cuộc là gì, tại ngươi có muốn thu hồi lại ? Ngươi có biết phụ thân ta? Hai người có giao dịch gì ?”

      tình đến nước này, có cảm giác, thể dùng lẽ thường suy đoán thực lực của phụ thân, ông có khả năng biết được sống lại từ Thần Ma lăng viên, rất có thể cũng có liên hệ với nhân vật thần bí đạo diễn loạt kiện này.

      có cảm giác phẫn nộ, muốn bị người ta khống chế tất cả.

      “Hắc hắc… ván cờ này có ý nghĩa . Đến , ta và ngươi đều có phần ở trong nhau.” Đây là lần thứ nhất thần bí nhân mở miệng, thanh chói tai, nghe như tiếng đao mài vào đá.

      Thần Nam cực ghét tư thái tự tin “mọi vật thế gian trong tay ta” của đối thủ, muốn đánh cho đối thủ no đòn.

      “Ngươi, chẳng qua chỉ là con cờ, kẻ được chọn như ngươi là có phúc khí, trong số chúng sinh có mặt đời, biết bao nhiêu kẻ có phúc phần đó đâu.” Thần bí nhân vẫn lạnh lùng đáp.

      Nếu Thần Nam mà có thực lực, nhất định bây giờ tung cước đá chết đối thủ nhưng biết mình thể đánh lại đối phương nhưng mồm miệng bùng nổ.

      “Con mẹ ngươi đánh rắm cái gì!”

      Chỉ có mấy chữ đơn giản lại khiến đích thần bí nhân mình trong lớp hoàng vụ ngẩn người, sau cùng hiển ra nhân hình, cơn giận khiến y rúng động kịch liệt, suýt nữa rớt xuống.

      Ngọc như ý ngực Thần Nam cũng rung động, loáng thoáng nghe như có tiếng cười cố nén để bật ra, sau cùng tiếng cười giòn tan cũng vang lên.

      “Ha ha…” Tiếng cười trong vắt như tiếng chuông bạc vang khắp đất trời.

      Tiếp đó giọng nữ tử trong ngọc như ý vang lên: “Miệt thị kiểu đó với chúa tể như quả là đả kích lớn nhất, ngươi muốn dấn thêm bước, thêm mấy câu ắt khiến đau hơn bị đánh trận nên thân.”

      Nàng ta vừa vừa cười, y hệt tiểu hồ li dạy người ta làm việc ác, ngữ khí có phần tinh ranh.

      “Muốn, đương nhiên muốn, ta hận thể lập tức đánh thành trư đầu !”

      “Được, ta tạm thời phong tỏa sức mạnh của , nhưng thành công đến đâu phụ thuộc vào kĩ xảo của ngươi! Phải cho lão tặc biết thiên ngoại hữu thiên, thái cổ còn có thái cổ hồng hoang!” Nàng ta đột nhiên quát lớn: “Nghịch loạn dương, Hư quy hỗn độn, Thái cổ phong ma chú! Hồng hoang phong ma ấn!”

      tầng của thế giới lỳ dị đột nhiên xuất vô số chữ “chú” và “ấn”, nhanh chóng phủ lấy Bái Tướng đài. Hào quang thánh khiết từ hai loại chữ vây chặt lấy.

      Hào quang lóe sáng, Thần Nam phát giác lại bị nữ tử trong ngọc như ý khống chế, lao thẳng vào vùng ấn tự, đến gần thần bí nhân, lần đầu tiên nhìn dung mạo y.

      “Sức mạnh của ta và trung hòa nhau, mau đánh thành trư đầu !” Giọng nữ tử trong ngọc như ý vang lên.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 133: Đá chó ba trăm cước



      Hoàng vụ mênh mang, dung mạo thần bí nhân hắt vào mắt Thần Nam, cuối cùng bức màn thần bí cũng được vén lên. Mái tóc y đỏ rực như máu, đỏ đến chói mắt, nhìn mà kinh hoảng, nhưng khuôn mặt lại cực kỳ già nua, nếp nhăn chất chồng, quắt lại như trái chanh héo.

      Trong hốc mắt thẳm sâu là ánh mắt màu lục lạnh lùng đáng sợ hơn cả mắt dã thú, thân hình cao gầy như cây trúc khô, làn da xám dịt, thoạt nhìn như được đắp lên khô lâu, xứng đáng với danh xưng lớp da đắp xương khô, khiến y trông như quỷ sống từ ̣a ngục mò lên.

      Thần Nam được nữ tử trong ngọc như ý trợ lực, lướt vào giữa “chú” và “ấn”, cách thần bí nhân đầy mười trượng.

      Ánh nhìn xanh lè lạnh lẽo rọi vào Thần Nam, thần bí nhân chăm chú nhìn hắn với vẻ lạnh tanh, như dã thú nhìn mồi, suýt nữa khiến hắn gục xuống, tinh thần rời rã.

      Đương nhiên nhìn từ góc độ tu luyện, Thần Nam kém quá xa, đối phương mới tùy ý liếc mắt đã khiến tinh thần hắn suýt suy sụp, đủ thấy vị “bố cục giả” trong truyền thuyết này tu vi biến thái cỡ nào, thật thể suy đoán hay lí giải nổi.

      “Nhân loại nhỏ nhoi kia, ngươi tưởng có nữ nhân đó chống lưng thì ta làm gì được ngươi sao? Trong mắt ta người chỉ là loại tiểu xú trùng, tìm đâu chả được kẻ thay vị trí của ngươi trong ván cờ này.” Thần bí bố cục nhân buông lời lạnh lùng, vẫn hìn Thần Nam với ánh mắt băng giá.

      “Chết tiệt, ngươi phải người sao? Dám coi thường con người như vậy, ngươi thật ra là giống gì?” Thần Nam nghiến răng, ́ chịu lại áp lực tinh thần cực nặng, để sa vào cảnh cuồng loạn.

      “Hừ, hừ” Thần bí bố cục nhân hừ lạnh liên mồm, vẫn đáp với vẻ lạnh lùng: “ cần ra vẻ, chủng tộc nhược tiểu mà ̣nh đứng đầu ta sao, ta từ lâu đã còn thuộc phạm trù nhân loại nữa, mà là ̉nh cao nhất của kim tự tháp, trong vùng thiên địa cao cao tại thượng của ta, con tiểu trùng như ngươi phải chịu cho ta nô dịch, ngươi đáng là một hạt bụi.”

      Thần bí bố cục nhân quả thực có mảy may tình cảm của nhân loại, nhìn Thần Nam lạnh lùng như ánh nhìn của động vật.

      Thần Nam cơ hồ phát cuồng, loại kì thị lạnh nhạt này quả là một dạng miệt thị xuất phát từ ́t tủy, bốc cục nhân này thật đáng chết, một con người như hắn làm sao chịu nổi vũ nhục cỡ đó.

      “Ngươi đã miệt thị nhân loại như vậy, sao còn giữ dáng vẻ con người, biến thành heo chó có tốt hơn ?” Thần Nam trả đòn.

      Nhưng thần bí bố cục giả hề phát tác, giọng nói lạnh như nước đá: “Hừ, một cái túi da hôi thối với ta chẳng nghĩ lý gì, dù ta có chuyển đổi bản thể thành heo chó thì vẫn là người nắm trong tay vùng thiên ̣a này, vẫn là kẻ vô thượng chí tôn cao cao tại thượng, trong mắt ta ngươi vĩnh viễn là một con xú trùng.”

      “Hừ, quả nhiên hoàn toàn coi mình là một con người mà chỉ là một con chó điên. Với loại chó điên này, ta cần nóng giận, lẽ bị chó cắn thì cắn lại sao?” Thần Nam gắng gượng chống cự, chật vật cất lời. Hắn quyết chơi với thần bí bố cục nhân đến cùng nhưng tinh thần suy sụp dần, dưới áp lực hùng hồn của đối phương, lúc nào cũng có thể sụp đổ. Thực lực hai bên cách nhau quá xa, đó là sự thật thể cải biến.

      Thần bí bố cục giả hình như để tâm đến “chú” và “ấn” phía ngoài, lạnh lùng nói với Thần Nam: “Hôm nay ta sẽ thử Thái cổ phong ma chú và Hồng hoang phong ma ấn của nữ nhân đó nhưng trước hết ta phải xử lý tên tiểu xú trùng ngươi, quyết hủy diệt con cờ này vậy.”

      đoạn y bắn ra hai đạo thanh quang u, hóa thành mũi nhọn như kiếm bén xạ vào Thần Nam.

      tuy gục ngã nhưng đối diện với tử vong uy hiếp bèn lộ ra phản ứng bản năng. Nội thiên địa nhanh chóng mở ra, luồng thanh quang bị vây phủ, hai mảnh cổ thuẫn chặn tại lối vào, định địa thần thụ cũng bật lên, chặn trước mặt .

      “Choang, choang.”

      Hai tiếng nổ long màng tai vang lên, hai đạo thanh quang đập vào cổ thuẫn, nhưng lần này thần bí cổ thuẫn thể hấp thu hết năng lượng của đối thủ như những lần trước mà bị hất bay .

      Hai đạo ánh sáng sắc lẹm xạ vào định địa thần thụ, “soạt, soạt”, tiếng xé gió vang lên, thần thụ rung động, thần mang màu lục tràn ra, che lấy thanh quang nhưng lần này dải ánh sáng quá hung mãnh, xuyên qua thần quang, lao vút tới.

      Dù những thánh vật hãn thế như thần bí cổ thuẫn và định địa thần thụ nhưng có cao thủ tuyệt đỉnh chế ngự cũng khó lòng phát huy hữu hiệu uy lực vốn có, thành ra chống nổi đòn đánh của thần bí bố cục giả cao thâm khó dò kia.

      Nhưng lúc đó, nữ tử trong ngọc như ý hình như cũng bố trí xong xuôi Thái cổ phong ma chú và Hồng hoang phong ma ấn, ngọc như ý trước ngực phát ra hào quang chói lòa, rồi cánh tay trắng muốt như bạch ngọc đột nhiên thò ra, cảnh tượng quá ư quỷ dị, ngực cơ hồ mọc ra thêm cánh tay.

      Nhưng cánh tay này tương xứng chút nào với tay mà phát ra hào quang mờ mờ, xứng đáng hoàn mĩ đến cực điểm, mềm mại mà bóng mượt, nuột nà như tuyết, quả là cánh tay trân quý.

      Cánh tay ngọc khẽ nhấc lên, chộp lấy hai đạo thanh quang, đòn kinh thiên bị hóa thành điểm điểm quang mang rồi tiêu tán, xứng đáng với bốn chữ: khiến người kinh hãi.

      Lần đầu tiên Thần Nam được thấy phần thân thể của nữ tử trong ngọc như ý, tuy chỉ lộ ra cánh tay ngọc nhưng cũng toát lên mị lực vô tận, đủ khiến nam nhân phát cuồng.

      “Hừ.”

      Bên ngoài nội thiên địa của Thần Nam, thần bí bố cục nhân đứng Bái Tướng đài lạnh lùng hừ lên rồi : “Để xem Phong ma chú và Phong ma ấn làm gì được ta.”

      Từ ngực thò ra cánh tay, đương nhiên Thần Nam thoải mái, nhưng nghĩ đến việc đối phương cứu mình mạng, tiện phát tác.

      Cùng lúc, lời nữ tử ngọc như ý lại vang lên trong ngực : “Chuẩn bị đánh , trong ba phân thời gian tới ta dùng tuyệt đối lĩnh vực trói chặt , ta thể làm gì nhưng cũng vậy, chờ xem biểu của ngươi.”

      Thần Nam đổi sắc, thầm đáp: “Được.”

      Cùng lúc thần bí bố cục nhân đột nhiên biến sắc: “Ngươi giở trò gì, đây phải là Phong ma ấn và Phong ma chú! Ta…” Lúc y phát giác mình thể động đậy, Thần Nam từ trong nội thiên địa lao ra, miệng quát lớn: “Đá chó ba trăm cước.”
      Chó Điêntutu thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 134: Giúp ngươi thành Phật



      Thần Nam lướt tới trước mặt thần bí bố cục giả, song cước liên hoàn đá ra.

      “Bịch, bịch…”

      Trong sát na tung liền hơn ba chục cước, tất cả đều trúng ngực đối phương.

      Gương mặt nhăn nhúm của thần bí bố cục giả biền thành xám xịt như gan lợn, bất quá đó phải vì đau, ngươi đau là Thần Nam, lồng ngực bố cục giả quá cứng, như lớp thép khiến hai chân suýt gãy. Nhưng mặt đối phương vẫn xám như tro tàn vì giận giữ, niềm tự hào của bậc chúa tể bị con tiểu trùng kia giẫm đạp, khiến y hận đến đỉnh điểm, ánh mắt sáng rực nổi hổ thẹn xen lẫn giận dữ u.

      Thần Nam nhíu mày vì đau suýt nữa gào lên, tuy đá trúng khá nhiều cước lên ngực đối thủ nhưng mảy may lay động, liền hiểu rằng tu vi của mình kém quá xa, đối phương cơ hồ là kim cương bất hoại.

      Thời gian cấp bách nên triệu hoán ngay tử vong ma đao, bất quá lần này mấy ma ảnh sau lưng lên, cả những cây vũ khí thần khí cũng mất tăm mất tích.

      Chỉ có cây ma đao hóa thành thực chất phát ra tử vong khí tức dày đặc là lập lờ cạnh , nắm lấy chắc trong tay, tại biết đó là “hồn” của Đại Long đao, uy lực cực mạnh, bèn chém ngay vào cổ thần bí bố cục giả.

      “Choang.”

      Tử vong ma đao độc địa chém vào cổ đối thủ nhưng kết quả vẫn khiến y trợn trừng mắt, lưỡi ma đao sắc lẹm chém nổi đầu đối phương khiến có cảm giác vừa chém vào trụ sắt, ảnh hưởng gì địch thủ chớ, lực phản chấn cực mạnh khiến hổ khẩu nứt toác, máu rỉ ra.

      “Ta cho tiện nhân ngươi nếm mùi!” Thần Nam vừa giận vừa xấu hổ, tu vi của tại nhân gian giới cũng được coi là cao thủ nhưng đối diện với thần bí bố cục giả lại nhoi như trẻ nít, người ta đứng yên cho chém mà làm gì được, khiến nhục nhã. Đương nhiên thực lực của đối phương mạnh đến mức khiến kinh hãi cùng cực.

      “Khốn Thần chỉ!” bay lên cao, song thủ cùng vung ra, từng đạo hắc mang sắc bén như đoản kiếm từ mười đầu ngón tay xạ vào các nơi yếu hại của bố cục giả.

      “Choang, choang, choang...”

      Như đập vào sắt thép, bố cục giả vẫn đứng ngang nhiên, cười miệt thị với , mộ đạo ý thực lạnh lùng vang lên trong lòng : “Tiểu xú trùng, ngươi có bao giờ nghe thấy kiến cắn chết cự long chưa? Trong mắt ta ngươi bé xiu như hạt bụi, ta đứng im cho ngươi công kích sao? Căn bản chạm được sợi lông của ta.”

      “Thông Thiên động địa ma công!”

      Thần Nam lại tung quyền đánh vào mũi thần bí bố cục giả, lại tiếng “choang” vang lên, chiếc mũi lẽ ra bị quyền cương mãnh đánh nát lại hề hấn gì. xoa quyền đầu bỏng rát, trong lòng thoáng thấy vô lực.

      Bất quá vung tay, “chát”, tặng ngay cho bố cục giả bạt tai, tiếng kêu giòn tan vang lên. Bố cục giả miệt thị nhìn chợt sửng sốt, đoạn điên tiết gầm lên: “Tiểu tử, ngươi dám vả ta? Dám đánh vào mặt ta, vũ nhục chúa tể sao? Ta phải giết ngươi, nghiền nát ngươi ra.”

      “Bốp.”

      Thần Nam lại vả cho y cái.

      “Ha ha…”

      Lúc đó nữ tử trong ngọc như ý cười vang, giọng rất dễ nghe: “Đúng rồi, ta bảo ngươi vũ nhục chứ được giết, so với , bị vũ nhục như thế còn khó chịu hơn là chết.”

      “Chết tiệt, tiện nhân ngươi cùng tên tiểu cẩu này dám vũ nhục ta như vậy, nhất định ta khiến các ngươi hối hận sinh ra đời này.” Bố cục giả hưng hãn trừng mắt nhìn Thần Nam, hai mắt cơ hồ phun lửa, chưa bao giờ y nghĩ mình lại bị nhục như thế. “Ôi, đại gia à, rơi vào tay ta mà còn hung hãn như vậy, hôm nay ta triệt để dập tắt tì khí của ngươi. Để xem ai hơn ai.” Thần Nam cũng nổi khùng, tay phải liên tục vung lên, liên tục vang lên những tiếng bạt tai “bốp, bốp.”

      “Đại gia à! Ngươi đúng là biến thái, da mặt dày quá đáng, tay ta đau rát rồi.” Lời lẽ của cơ hồ giết người thường mạng, thần bí bố cục giả bị tát hơn chục cái nên thân, lại nghe thêm câu đó, gần như thổ huyết, gương mặt tái xám bị chọc giận thành màu tím bầm.

      “Ồ, lão quỷ, tam dám chắc, nếu lột lớp da mặt ngươi xuồng làm giáp trụ, chắc chắn còn tốt hơn Huyền Vũ giáp đại danh đỉnh đỉnh, ai phá nổi. Da mặt ngươi dày thế này, đúng là trước chưa có ai, sau cũng có nốt, nhìn trời đất mênh mang, mình ngươi là thế.”

      chưa xong, phát trước trán bố cục giả nổi lên từng sợi đen ngòm, chọc cho đối phương cơ hồ nổ tung óc, đồng thời khóe môi rỉ máu.

      “Vớ vẩn, phải sao, bị ta chọc giận thổ huyết à?” Thần Nam xong lại lật tay tát mạnh, tiếng “bốp” vang lên lớn.

      Ý thức hung ác lại vang lên trong lòng : “Tiểu cẩu, trong lòng ta, ngươi bằng cả xú trùng…”

      Nghe thế, Thần Nam rút tay tát nữa: “Lão cầu ngươi cho rằng ta bằng xú trùng trong lòng ngươi.”

      Thần bí bố cục giả bị chọc giận khiến khóe miệng rỉ máu, xấu hổ đến cực điểm: “Tiểu tử, cho ngươi biết, nữ nhân đó bảo hộ nổi ngươi, sau này ngươi phải hối hận vì những gì làm, ta giết ngươi mà hành hạ gấp trăm ngàn lần.”

      “Đại gia ngươi dám uy hiếp ta sao, ta ghét nhất, thống hận nhất kẻ nào dám vậy với ta.”

      Thần Nam toan động thủ tiếp, nữ tử trong ngọc như ý lại cười: “Ha ha…rất hay, nhưng thời gian nhanh lắm, Thần Nam ngươi mau lui xa trăm trượng.”

      “A, thời gian nhanh , ta còn chưa bắt đầu, chưa thi triển phương pháp chân chính đối phó với lão quỷ này. thể duy trì thêm ba phân thời gian sao?”

      “Nhưng thế này quá hao phí thánh lực, ngươi tưởng tượng được hao phí thế nào đâu, bất quá…ta rất thích nhìn cảnh tên giả dối, tự cao này bị giáo huấn, ta duy trì thêm hai phân thời gian nữa, ngươi mau thi triển thủ đoạn cho ta xem.” Nàng ta khác hẳn lúc trước, dung túng cực độ, tỏ ra đồng khí tương cầu.

      “Ha ha, hay lắm! Lão xú trùng đáng chết có nghe thấy ?” Thần Nam lại quay lại, tung chấn đá vào mông bố cục giả.

      “Ta rồi tặng ngươi chiêu ‘đá chó ba trăm cước’, tất nhiên phải thực , ta đá, đá mạnh.”

      Thần bí bố cục giả gần như phát cuồng, bị tát là vũ nhục khủng khiếp, giờ lại thêm đá ́t, cả hai phương pháp này đối với bất kì người tầm thường nào cũng là cách vũ nhục lớn nhất.

      “Tiểu cẩu ngươi phải hối hận.” Thần bí bố cục giả chịu nổi nữa, huyết thủy từ khóe môi chảy xuống tong tỏng, nhuộm đỏ áo. Những gì phải chịu hôm nay, bậc chúa tể như y tưởng tượng nổi, gần như suy sụp.

      Nữ tử trong ngọc như ý cũng đồng dạng với Thần Nam, hôm nay gần như vô lại, hai người cùng liên thủ khiến bố cục giả hận đến cực điểm, muốn khóc rống lên.

      “Ta đá, ta đá, đá, đá. Lão quỷ đáng chết ngươi đừng cao hứng, bình thường ít khi ta vô mông ngựa nhưng hôm nay phá cách mà ban ân cho ngươi, thậm chí cho luôn ‘đá mông ngựa ngươi’, nên cảm tạ ta mới phải.” xong mà Thần Nam hề đỏ mặt, tựa hồ trả lại đầy đủ những gì mà bố cục giả miệt thị lúc trước.

      “Thần Nam, tại chỉ còn lại chút thời gian nữa.” Nữ tử trong ngọc như ý liên tục giục giã.

      “Được, ta biết rồi.” Thần Nam quay lại, đến trước mặt bố cục giả: “Xem ra ta đá đít, ngươi có vẻ vui nhỉ, hay là ta dùng mông đánh luôn nhá?”

      Bố cục giả phẫn hận, xấu hổ đến cực điểm, nảy ra cảm giấc cực xấu, quả nhiên câu sau của Thần Nam mới khiến y phát cuồng.

      “Vậy được, để ta hoàn thành nguyện vọng của ngươi được “thân ái” với mông ta vài lần vậy.” đoạn bật lên, rồi quay người , quay lưng lại phía bố cục giả, rồi hóp bụng ưỡn mông, ấn mạnh vào mặt đối phương.

      Bố cục giả thể động đậy, trơ mắt nhìn mông đối thủ đập vào mặt, y điên tiết cơ hồ hôn mê nhưng bất lực.

      Lần này Thần Nam dễ dàng thu thập bố cục giả như vậy khiến cũng thấy hoài nghi, đơn giản là thể tưởng tượng nổi, trước đây chật vật tìm kiếm bố cục giả rồi bị y sỉ nhục, bây giờ lại thế này khiến cảm khái vạn phần.

      “Nhớ lấy đòn tiêu diêu thí cổ này, hắc hắc.” Thần Nam cười gian tà, lại tung mình lên, tặn cho bố cục giả tuyệt chiêu “tiêu diêu thí cổ”.

      Đối thủ gần như phát điên, tai mĩ xịt khói, ngay cả mái tóc cũng bốc lên từng sợi khói nghi ngút.

      “Hắc, xem ra câu ‘giận đến thất khiếu xì khói’ là , ha ha… Thời gian nhanh , để ta giúp ngươi, để tóc ngươi bị cháy hết, ta độ ngươi thành phật, lại giúp ngươi gọt tóc thành hòa thượng trọc đầu nhỉ.”

      “Choang.”

      Thần Nam rút tử vong ma đao ra, chém loạn xạ lên đầu bố cục giả, tiếng choang choảng vang lên ngớt, tuy chém sứt da đối phương nhưng cắt mái tóc đỏ lòm như máu lại cực kỳ dễ dàng.

      Thần Nam cơ hồ dùng lực thái rau, thái đến điên cuồng! Thoáng chốc, mái đầu bị gọt sạch, trọc lóc ra trước mắt .

      “Ha ha,” nữ tử trong ngọc như ý cười vang, đồng thời dặn mau lùi lại.

      “Ha ha…” Thần Nam nhanh chóng lùi xa trăm trượng.

      “Tức chết ta thôi.” Thần bí bố cục giả quát lớn, cuối cùng y cũng động đậy được
      Chó Điêntutu thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 135: Đại chiến bố cục giả



      Lúc đó, Thần Nam lướt ra cự ly trăm trượng, nắm rất đúng thời gian, vừa hay trong khoảng thời gian nữ tử trong ngọc như ý đưa ra mà đến chỗ an toàn.

      “Tiểu xú trùng, ta phải xé ngươi làm vạn mảnh…” Thần bí bố cục giả sắc mặt xanh lét, ngẩng lên trời hét vang.

      m ba cuồn cuộn chấn động khiến mây trắng cuối trời tan tác bay về bốn phương tám hướng, mấy ngọn núi dưới đất sụp đổ, loạn thạch tứ tung, khói bụi mịt mờ, từng vạt rừng đổ rạp, lá rơi tơi tả, phía xa, mấy con sông tràn bờ, đổi dòng.

      tiếng gầm của bố cục giả khiến phong vân biến ảo, thiên địa thất sắc, tất cả cơ hồ đổ nát.

      Nếu là trước kia, tu vi của Thần Nam đương nhiên bị thanh xuyên não mà chết, chống nổi cái thế ma uy, nhưng tại có nữ tử trong ngọc như ý mình, thể để xảy ra chuyện gì. Hào quang thánh khiết tỏa ra như sóng nước phủ kín mình , như tầng thánh giáp mờ mờ khiến cái thế ma khiếu theo gió bay mất.

      Thần bí bố cục giả nhìn hung tàn như ác lang, cách cả trăm trượng mà vẫn tung ra quyền bá tuyệt thiên địa đánh tới. Thiên địa rúng động, núi non rung rinh, núi rừng tràn lên như sóng biển.

      Trong mình Thần Nam tràn trề sức mạnh thánh khiết, mạnh hơn trước mấy chục lần, thân thể để lại mặt đất đạo tàn ảnh, nhanh nhẹn lách ba trăm trượng.

      “Ầm.”

      Đỉnh núi cao nhất sau lưng vươn tới mây xanh sập xuống, quyền kình cương mãnh khiến tất cả sụp đổ, thanh thế hãi nhân.

      Thần bí bố cục giả cười lạnh liên tục, y nhận ra Thần Nam có sức mạnh thánh khiết bảo vệ nhưng thèm để ý, trong vùng thiên địa này y là chúa tể tuyệt đối, mỗi gốc cây ngọn cỏ, mỗi khu rừng, đỉnh núi, vạn vật đều tùy thuộc cho y huy động.

      “Lên.”

      Bố cục giả quát lớn, hai tòa núi thấp đột nhiên lao vút lên, tiền hậu giáp công Thần Nam, tức ảm đạm hẳn, hai ngọn núi che khuất ánh sao, tạo thành vùng ảnh.

      “Tiểu cẩu, ta xem ngươi chạy đâu?”

      Về mặt võ lực, “lực bạt sơn khí cái thế” đủ để hình dung sức mạnh của bố cục giả, y quả có khả năng hủy thiên diệt địa, chỉ phất tay mà hai ngọn núi bay tới.

      Thần Nam cơ hồ dám tin, nhưng tình huống cho phép nghĩ nhiều, nhanh chóng triệu hoán tử vong ma đao ra đoạn nhân đao hợp nhất, vận dụng sức mạnh thánh khiết vô biên trong thân thể, khiến ma đao hóa thành cầu vồng vắt ngang trời, bay vút lên.

      Hai tòa núi hình như tùy ý niệm của bố cục giả mà động, gần như có thể xuyên qua hư , lắc lư , chặn đường Thần Nam lại, đoạn độc địa đập xuống theo thế Thái Sơn áp đỉnh.

      “Ầm, ầm, ầm.”

      Trời xoay đất chuyển.

      Thần Nam nghiến răng, quát lớn: “Lão quỷ đáng chết, muốn giết ta hả, dễ thế đâu, hôm nay ta chết, sau này nhất định lại tát ta, đá đít ngươi.”

      cảm giác được áp lực cực lớn, ma đao và thân thể hợp nhất lao thẳng về đỉnh núi, tầng tầng đao quang chiếu sáng lưng chừng , quanh là đao khí xung thiên, nơi nào đao mang qua, loạn thạch văng tứ tán, đỉnh núi chặn trước mặt bị chẻ đôi, đoạn cưỡi ma đao bay ngược lại, đỉnh núi sau lưng quả nhiên nổ tung.

      tại dùng tới sức mạnh của nữ tử trong ngọc như ý, phát ra thánh khiết quang huy, thân thể tỏa rạng hào quang nóng rãy, từ trong tòa núi bị chẻ nát lao ra, như hỏa phượng hoàng sống mãi trong liệt hỏa, chiến ý cao ngất.

      Nữ tử trong ngọc như ý tựa hồ có ý để tham chiến mà can thiệp.

      Mái tóc màu máu của thần bí bố cục giả dựng đứng, tấm thân da bọc xương càng tỏ ra khô gầy, ngửa mặt lên trời rống vang: “A… tiểu cẩu, ngươi chết .”

      Tiếng rống khiến tòa núi còn lại chưa bị chẻ chợt bị ba chấn nát, loạn thạch ngập trời, nhưng rớt xuống mà tạo thành trận bão quét qua chỗ Thần Nam.

      Luồng lốc khiến thiên địa thất sắc này nhanh chóng quay tít, hình thành vùng xoáy đáng sợ, mấy ngọn núi quanh đó bị nó quét tan rồi cuốn vào, rồi tất cả đổ vào Thần Nam.

      cả sinh thất sắc, cơ lốc này khiến tâm thần người ta kinh hãi, cầm ma đao lượn vòng, liên tục tránh né.

      “Tiểu cẩu ngươi tránh sao nổi, đừng quên đây là thiên địa của ta, ta là chúa tể! Ta muốn ngươi sống hay chết đều được.” Thần bí bố cục giả tỏ ra cuồng bá như vậy phải huênh hoang, y có năng lực đó, nêu có ngọc như ý, e là Thần Nam sống nổi đến giờ.

      “Chết chế, Thần Nam ta xưa nay chưa bao giờ sợ tử vong, cần mệnh ta cứ đến đây, bằng thế nào cũng có ngày ta giết ngươi.” Thần Nam lạnh lùng bật lại.

      Trong lúc sống chết mong manh, hề sợ, ngược lại thấy hưng phấn hơn, toàn thân rơi run lên, huyết dịch hiếu chiến sống lại, sôi trào lên, đó là chiến ý cốt tử, là niềm bất khuất từ linh hồn sâu thẳm, sa vào tuyệt cảnh, chiến ý của lại lên cao.

      “A….”

      ngửa mặt gầm vang, mái tóc tung bay, trông còn điên cuồng hơn cả bố cục giả, chém thẳng đao với khí thế băng băng lao tới, tâm thái siêu thoát khỏi sinh tử.

      Đao mang khổng lồ phá lao tới chém vào luồng lốc điên cuồng, phần đao mang tràn vào phong nhãn, khiến cơn lốc cuồng mãnh thoáng chốc ngừng lại, phần đao mang khác hung hãn chém xuống mặt đất, vết nứt dài xuất , uốn lượn như đại hiệp cốc.

      Lúc đó, ngọc như ý đột nhiên lóe sáng, thanh nữ tử vang lên: “Hay lắm, hay lắm! Ta rất hân thưởng chiến ý xuất phát từ cốt tử này, cứ thế này kịch chiến với , tại sức mạnh của ta tạm thời giao hết cho ngươi, ngươi nên nhớ khi nổi cơn cuồng bạo ngươi là vô địch, kể cả chúa tể cũng chống nổi, tâm lý ngươi nên miệt thị .”

      Nàng ta liên tục đem sức mạnh của minh truyền cho , dao động truyền ra từ thể nội càng lúc càng mạnh, thấy lốc quét tới nhưng hắn buồn tránh.

      Trong lúc đó, toàn bộ sức mạnh của nữ tử truyền sang cho , cảm giác tịch mịch vô địch lan tràn, thoáng chốc lộ ra tư thái bao trùm thiên hạ.

      đưa tử vong ma đao ngang trước ngực, đoạn đẩy tới cực chậm, luồng đại lực hùng hồn như biển lớn xô ra, cả vùng thiên địa lay động, đại hà gầm gào, núi cao run rẩy, tất cả như muốn nát vụn.

      Tử vong ma đao quét ra từ chậm thành nhanh, sau cùng hóa thàn đạo điện quang, xé toang góc cơn lốc, cơ hồ chẻ làm đôi vũng xoáy lao về hai hướng, để lại trước mặt khoảng bình lặng.

      Tiến đó, ma đạo lại cắt đứt mảnh hư , toàn bộ cơn lốc quay tít bị chuyển vào đó, biến mất hoàn toàn trong hư vô, ma đao vung lên, gian đóng lại.

      Thần bí bố cục giả kinh nộ cùng cực, ngờ nữ tử trong ngọc như ý lại tín nhiệm Thần Nam như vậy, đem hết sức mạnh cho dùng, mà lại dựa vào đó để phá tan nội thiên địa của y khiến y kinh hãi.

      Nếu nàng ta tự động thủ ra sao? Chắc chắn, hậu quả còn đáng sợ hơn Thần Nam nhiều.

      “Ngươi…quả nhiên là thái cổ cường giả?” Bố cục giả nén được quát lên.

      “Ha ha…” Tiếng cười như chuông bạc vang lên khắp vùng thiên địa nghe cực kỳ vui tai, khác nào tiếng tiên nhạc: “Cuối cùng ta cùng xác định được việc, bố cục giả ngươi chẳng qua là tên tiểu tốt, ha ha…”

      nhăng, thế gian nay ta là chúa tể, ta là tiểu tốt, ai là bá vương?” thần bí bố cục giả cười lạnh liên tục.

      “Thần Nam thịt hắn cho ta, tại ngươi có toàn bộ sức mạnh của ta, dẫu nội thiên địa của kiên cố thế nào, sức mạnh của ta cuối cùng vẫn phá được.” Thanh nữ tử trong ngọc như ý lại vang lên trong lòng Thần Nam.

      Có sức mạnh hùng hậu như thế, sao Thần Nam lại dùng, rất muốn chế trụ bố cục giả, để hỏi y từ cổ đến nay xảy ra đại biến cố trọng yếu gì.

      “Hừ, là tiện nhân ngươi ép ta! Để ta xem ngươi là thần thánh phương nào, ta tin ngươi chế trụ được Bái Tướng đài của ta.” Thần bí bố cục giả quát vang.

      Bái Tướng đài đứng ngoài xa chợt chầm chậm bay lại, khí tức hùng hậu tỏa ra, tức tạo thành áp lực khủng khiếp với Thần Nam.

      Nữ tử trong ngọc như ý cười lạnh: “Hừ, ta hiểu rồi, Bái Tướng đài phải là vật của ngươi, tận lúc cuối mới dùng đến nó, bằng với ngươi…hừ hừ, làm gì được ta?”

      Thần Nam nghe , tâm tư xoay chuyển, ước hiểu ít việc.

      Cùng lúc, ngực nóng rực, hào quang sáng lòa chiếu rọi hư , ngọc khí trong suốt xuất , ngọc như ý biến mất lâu cuối cùng lại xuất .

      Đồng thời từ tận đầu nội thiên địa, ma khí lan tràn, huyết quang xung thiên, chiếc bia khổng lồ từ chân trời lao tới, là Trấn Ma thạch tà dị…
      Chó Điêntutu thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 136: Chân thân



      Trấn Ma thạch hung hãn lao tới, phát ra tử vong khí tức vô tận, Thần Nam nghĩ ra ai khống chế nó, chỉ có cảm giác người này càng đáng sợ hơn, nhưng chưa lộ diện.

      Vĩnh hằng sâm lâm bên ngoài cũng coi là Huyền giới độc lập, vùng thiên địa này là Huyền giới của bố cục giả, như vậy Trấn Ma thạch vào trong Huyền giới của Huyền giới, người đứng sau nó đủ khả năng cách tầng gian mà khống chế, nghĩ thôi cũng đủ thấy đáng sợ.

      Bái Tướng đài và Trấn Ma thạch cơ hồ là những pháp khí đáng sợ như nhau, cả hai đối diện , hình như đều kị húy đối phương. Lúc đó, ngọc như ý trước ngực Thần Nam phát sáng, bay lên phát ra quầng sáng thần thánh vô cùng.

      Thần Nam đứng thẳng ngoài xa, thần bí bố cục giả cũng cách xa Bái Tướng đài, thần tình ngưng trọng nhìn Trấn Ma thạch và ngọc như ý.

      Đột nhiên đạo hư ảnh mờ mờ từ ngọc như ý phiêu đãng bay ra, hình thể nữ tử xinh đẹp ngưng hình tại trung, thân thể do điểm điểm bạch quang tổ thành quả hoàn mỹ, bạch quang nhạt dần, hình càng càng lúc càng rồi hóa thành thực chất.

      tuyệt đại giai nhân khuynh thành hiển , thoáng chốc thân thể do hào quang hóa thành trở nên mỹ nhân có huyết nhục. Làn phượng mi cong cong, cặp mắt tràn đầy linh khí ước uy nghi sát khí, chiếc mũi vươn cao, cặp môi đỏ tươi, mềm mượt, lộ ra hàm răng trắng muốt như trân châu, loáng thoáng phát ra hào quang.

      Vùng ngực đầy đặn, vòng eo thon thả và chét tay, cánh tay tròn lẳn, cặp chân dài trắng muốt, được tầng bạch sa phủ lên, càng tô thêm vẻ đẹp thần bí.

      Thoáng nhìn là vậy nhưng nếu quan sát kỹ, ai có mảy may ý nghĩ khinh nhờn. Bậc tuyệt đại giai nhân đong đầy khí chất đứng lặng tầng , vô hình trung phát ra tư thái cường giả uy nghiêm, bao trùm thiên hạ như thiên kiêu nữ hoàng cao cao tại thượng, rất tự nhiên khiến người khác nảy ra xung động muốn quỳ xuống lễ bái.

      Thần Nam ngây người, phải vì sắc dục mà bị khí tức hùng hồn nhiếp phục, lần đầu tiên được chân chân thiết thiết ngắn dung mạo của nữ tử trong ngọc như ý, cảm giác vô cùng bất ngờ.

      Bất quá chỉ sát na sau, hào quang bảy sắc từ mình nàng toát ra, mây bảy sắc xuất quanh nàng, toàn thân liền lẫn vào mây khói.

      Nữ tử trong ngọc như ý biến mất khỏi tầm mắt, nhanh chóng tỉnh lại, lắc đầu thầm hổ thẹn, nữ tử chí tôn này công lực cao tuyệt, phát ra vô hình khí chất cũng ảnh hưởng được đến tâm thần người khác, thẹn là cường giả tuyệt đỉnh trong thiên hạ.

      nào.”

      tiếng quát từ trong đám mây bảy màu vang lên, ngọc như ý đứng yên cạnh đó hóa thành đạo bạch mang nhanh chóng xẹt vào bố cục giả, hào quang nóng rãy lưu lại trung khí tức tường hòa.

      Thần bí bố cục giả chợt biến sắc, định khống chế Bái Tướng đài lên nghênh kích, nhưng Bái Tướng đài vừa di động chừng nửa trượng, Trấn Ma thạch vẫn chằm chằm dõi theo đột nhiên cuồng mãnh bổ tới, đập vào Bái Tướng đài.

      Trấn Ma thạch cao vút đen rầm, điểm điểm huyết tích bề mặt phảng phất như từ thi thể vừa rưới lên, liu riu chảy tạo thành huyết khí đằng đằng.

      Bái Tướng đài tuy là pháp khí nhưng hình như lại có tư tưởng độc lập, chịu nghe theo ý của bố cục giả công kích ngọc như ý mà hướng về Trấn Ma thạch.

      Thấy vậy, Thần Nam tin lời của nữ tử, Bái Tướng đài thuộc về bố cục giả.

      “Ầm.”

      Trấn Ma thạch tà dị và Bái Tướng đài phát ra khí thế hùng hồn va nhau, tiếng nổ vang trời, từng tòa núi cao phía dưới thi nhau đổ sụp, rừng núi vô tận trong khoảnh khắc nát tan, gỗ bay tứ tán, đó phải sức mạnh của nhân gian.

      Thần Nam tin rằng hai món pháp khí tà dị này còn va chạm tiếp, sớm muộn gì phiến nội thiên địa này cũng tan theo, chỉ hai món pháp khí mà hủy diệt được cả thế giới này.

      Quả nhiên hai món pháp khí vừa chạm vào liên nhanh chóng tách ra, quay tít rồi lại lao vào nhau.

      Cạnh đó, ngọc như ý phát ra thần mang nóng bỏng đuổi theo bố cục giả, nó như lưỡi thần đao, liên tục phá toái gian, ép bố cục giả vào cảnh chật vật, né tránh tứ xứ.

      Lúc này, Thần Nam chân chân thiết thiết cảm thụ được chỗ đáng sợ của thần bí nữ tử, ngọc như ý nàng xuất ra kinh hoàng đến thế, phá toái gian hết sức dễ dàng, dồn bố cục giả còn lực hoàn thủ.

      “Choang”, ngọc như ý kích xạ ra đạo đạo hồng mang, chém lên mình bố cục giả, liên tục vang lên tiếng kim thuộc va chạm.

      Nhưng bố cục giả cũng tầm thường, nội thể mạnh mẽ tới mức chặn được những đợt công kích hung mãnh như thế, cần biết ngọc như ý có thể phá toái gian, mà sức mạnh cỡ đó cũng chẻ được thân thể bố cục giả.

      “Àm.”

      Bái Tướng đài và Trấn Ma thạch lại va nhau, điểm điểm huyết tích Trấn Ma thạch có giọt nhiễm lên Bái Tướng đài khiến nó rung lên bần bật, sau cùng liên tục quay tròn, lao xuống đất, “ầm”, mặt đất lưu lại miệng hố sâu hun hút.

      Liền đó cả mặt đất rung lên, như đảo sông lật biển, từng lớp đất tràn lên như sóng cuộn.

      “Ầm.”

      Bái Tướng đài lao lên, nó hất được giọt máu đỏ tươi kia, lại bay lên lao vào Trấn Ma thạch.

      Ngọc như ý đấnh hồi lâu vẫn chưa hạ được đối thủ, chủ nhân nó, nữ tử trong mây, thể trơ mắt bàng quan, nàng ngự mây lành, ảo hóa thành cánh tay ngọc khổng lồ, chộp lấy ngọc như ý, tự ra tay chém bố cục giả.

      “Soẹt.”

      Mỗi lần ngọc như ý chém xuống, gian lại phá toái, đạo sấm sét bổ xuống, khiến bố cục giả hết đường tránh né.

      “Chém.”

      tiếng trong véo như tiếng phượng gáy vang khắp thiên địa, cánh tay do nữ tử ảo hóa thành cầm ngọc như ý dài hơn hai chục trượng quét tới, bố cục giả dù phá tan gian, thuấn di cả ngàn trượng nhưng ngọc như ý như bóng theo hình, “phập”, y bị chém đứt từ ngang lưng.

      Thần Nam lớn tiếng khen hay, nhưng tiếng hô chưa dứt, hai nửa thân thể bố cục giả nhanh chóng chắp lại, vết thương khủng khiếp rải ra huyết vũ đầy trời nhưng sau cùng cũng liền lại, y hề thương tổn gì, lại cùng ngọc như ý du chiến.

      Thần Nam há hốc mồm, lúc trước hắn từng cạo trọc đầu bố cục giả nhưng y vừa khôi phục đã “bức xuất” ra một mớ tóc màu máu, nhưng giờ hắn buộc phải thừa nhận quái vật này là bất tử chi thân! Thật đáng sợ bởi thể hủy được thân thể y, một ̣ch nhân giết nổi thì đánh kiểu gì?

      “Trò trẻ con! Đừng có vênh vang, có tin ta luyện hóa ngươi ?” Từ trong đám mây bảy màu vang lên giọng của thần bí nữ tử.

      Bố cục giả cười lạnh liên hồi: “Ngươi bớt khóa lác , nếu phải Trấn Ma thạch chết tiệt kia lợi dụng chen chân vào, ta có Bái Tướng đài trong tay, làm gì có chuyện chật vật thế này.”

      “Hừ, đúng là lớn lối, Bái Tướng đài thật sự thuộc về ngươi sao? Bằng vào ngươi thể nào luyện hóa được một món ma khí uy thế hùng mạnh cỡ đó. Tiềm chất của một người quyết ̣nh thành tựu người đó đạt được, ngươi làm gì có được tiềm lực như thế, dù ngươi tăng gấp bội khả năng tuyệt ̉nh của mình cũng ngộ nổi chỗ kỳ diệu của bảo vật này.”

      Giọng nữ tử đượm vẻ khinh miệt khiến bố cục giả nổi đóa, y thân là chúa tể, làm sao chịu nổi khinh thị như vậy.

      “Tiện nhân, đừng có đắc ý, đợi Trấn Ma thạch rồi, ta nhất ̣nh dùng Bái Tướng đài đánh cho ngươi tan tác.” Suy cho cùng, bố cục giả vẫn là sinh vật có huyết tính, còn lâu mới đạt đến trạng thái siêu nhiên như y tự nhận, thậm chí còn “phong phú cảm tình” hơn xa nhân loại, rất dễ động nộ.

      “Ngươi tưởng Bái Tướng đài thương tổn được ta sao? Hừ, ếch ngồi đáy giếng, ta mà triệt để khôi phục nguyên khí, vùng thiên ̣a này chứa nổi chân thân ta sao.”

      “Đừng khoác lác nữa.” Bố cục giả quát vang.

      Thần bí nữ tử hừ lạnh: “Ngươi mở to mắt mà xem, Bái Tướng đài vô cùng kị húy máu dính Trấn Ma thạch, ngươi có dám đem thân thử để huyết tích đó nhiễm vào chăng? Bái Tướng đài đối phó nổi Trấn Ma thạch, ngươi còn ̣nh dùng nó đối phó với ta ư?”

      “Thế gian này vạn vật vốn tương sinh tương khắc, thế cũng có gì mà kì lạ. Bất quá, Trấn Ma thạch mà có tà huyết, căn bản chống nổi Bái Tướng đài, chắc đã bị đánh tan rồi.”

      “Tà huyết? Ha ha ha… ngươi lại bảo huyết tích đó là huyết, xem ra ngươi đúng là lậu quả văn, tại càng chắc chắn ngươi là loại tiểu tốt, rất nhiều chuyện ngươi biết, chẳng qua ngươi cũng là một con cờ mà thôi.”

      Bố cục giả đại nộ: “Đừng cố lộng huyền hư nữa, dọa người ta làm gì, có gì mà ta biết?”

      “Ngươi biết Trấn Ma thạch là vật gì chăng? Có biết bề mặt nó nhiễm huyết tích của ai ?” Thần bí nữ tử cười lạnh liên hồi.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :