Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 97: Đỗ gia Huyền giới



      Tiềm lực của Bái Nguyệt quốc khá mạnh, cùng Sở quốc, An Bình quốc xưng là tam đại bá chủ quốc gia ở đông đại lục, diện tích rộng lớn, nhiều núi cao vực sâu, tọa tiêu của Đỗ gia Huyền giới lại nằm ở ngọn núi Thái Hành trứ danh tọa lạc phía Tây của Bái Nguyệt quốc.

      Núi Thái Hành kéo dài bất tuyệt, từng đỉnh núi hiểm trở vươn lên, ngoằn nghoèo như con rồng hung hãn phục xuống đất.

      Tuy biết tọa tiêu của Đỗ gia Huyền giới nằm đỉnh núi thứ hai mươi bảy của Thái Hành sơn nhưng tìm được nó trong cả dãy múi mênh mông này nào có dễ dàng. Có những dãy núi kéo dài cả ngàn dặm có dư, núi cao núi thấp nhấp nhô đan xen, rất khó phân biệt. tại Thần Nam có thể phi hành, ̣ng thêm Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo tương trợ. và hai con rồng tìm mục tiêu trong Thái Hành sơn.

      Hoạt động kiểu này cực kỳ nhàm chán, suốt ngàn dặm dài từng ngọn núi nối nhau, tìm vòng mà phải năm ngày sau, và hai con rồng mới gặp nhau tại điểm, xác định được nơi cần đến.

      Những đỉnh núi rải rác khắp nơi, nhấp nhấp nhô nhô, bọn họ đành dùng cách loại trừ, lúc bay qua đỉnh núi thứ mười , Thần Nam chợt có cảm giác tầm thường, bốn phương tám hướng đều dồn thiên địa linh khí về đó.

      cần tìm nữa, ngọn núi này chính là nơi chúng ta cần tìm, tọa tiêu của Đỗ gia Huyền giới.” khẳng định.

      “Sao ngươi biết?” Tử Kim thần long hỏi.

      “Dùng tâm cảm ứng là thấy dao động linh khí khác thường. Mỗi Huyền giới đều tương thông với thế giới thực, cần lượng linh khí cực lớn để bổ sung. Gia tộc lớn như Đỗ gia nhất định phải bày trận pháp để tăng tốc độ lưu thông linh khí. Vì thế ta phán đoán Đỗ gia Huyền giới chính ở đây.”

      Ngọn núi thứ hai mươi bảy này cao vút chạm mây, như siêu cấp viễn cổ cự thú vươn mình, khí thế hùng vĩ.

      Thần Nam lao lên đỉnh đầu tiên, hai con rồng theo sát, vừa lên đến đỉnh, toàn bộ đá núi, cây cối mất sạch, ảo tượng xuất khiến người ta có cảm giác hôn hôn trầm trầm, muốn ngủ luôn, buồn tỉnh dậy nữa.

      “Cổ quái . Hình như là mê hồn trận.” Thần Nam khẽ cảnh tỉnh.

      Tử Kim thần long toan bật cười, Thần Nam ngăn lại, nhưng lão du côn đắc ý phi phàm, hạ giọng khoa trương: “Ta tuy dám xưng là ‘Trận thông’ nhưng loại trận pháp kiểu này với ta đúng là mùa rìu qua mắt thợ, nên biết năm xưa ta từng bỏ cả chục năm nghiên cứu đạo lý về trận pháp.”

      đoạn nó nhanh chóng hành động, nhổ bật gốc cổ thụ, ném mấy tảng đá , phá tan mê hồn trận. Nhưng nó tuyệt dừng lại, hơi trầm tư như suy nghĩ gì đó rồi tiếp tục thực công việc.

      Nừa thời thần sau nó với ngừng lại: “Đỗ gia quả nhiên cẩn thận, trừ mê hồn trận, còn có ba tuyệt sát trận, may mà ta tinh thâm trận pháp bằng hôm nay có khi chúng ta lãnh đủ.”

      gian chi môn chừng mười trượng xuất đỉnh núi, quang mang điểm điểm, nét kì dị.

      “Đó là nhà Tiểu Đỗ sao?” Long Bảo Bảo nhìn gian chi môn với vẻ hiếu kì: “Xem ra bên trong nhất định rất rộng, có khi có những nơi hay ho như tiên quả viên ở Côn Luân Huyền giới.” Tiểu long tỏ vẻ ao ước: “Chúng ta nhất định phải khoắng sạch, nếu có chỗ như thế, cứ yên tâm giao cho ta, ta tha triệt để hủy diệt.”

      “Im ngay, chỉ biết ăn thôi, ngươi sắp béo tròn như quả bóng rồi.” Thần Nam khẽ cốc nó.

      “Im ngay, chỉ biết ăn thôi, ngươi sắp béo tròn như quả bóng rồi.” Tiểu Phượng Hoàng cũng phụ họa, nhưng lại thấp giọng: “Kì , ta cũng muốn ăn…”

      Thần Nam thấy hai con rồng chỉ chực xông vào, bèn can: “Chúng ta đến đây lần này phải quyết sinh tử với Đỗ gia, ta biết với tu vi của mình mà xông vào, nếu bị phát giác chỉ còn nước chết, cộng thêm hai ngươi cũng ổn.”

      Tử Kim thần long khôi phục lục giai cảnh giới, lòng tin tăng lên cao ngất, bĩu môi: “Thế đánh kiểu gì?”

      “Có những bằng chứng cho thấy các cao thủ tiền bối của Đỗ gia hình như thể rời khỏi Huyền giới, chúng ta cứ giữ ngoài gian chi môn. Tên tiểu bối nào của Đỗ gia xuất là diệt ngay, xem mấy lão bất tử có dám đột phá xông ra .”

      “Chủ ý này tệ, ta thích nhất đánh nhau kiểu đó trước cửa nhà người ta, hắc hắc…” Con rồng du côn tà ác nhớ lại những việc làm, cười phớ lớ.

      Long Bảo Bảo trờn mắt nhìn gian chi môn, lúc đó đột nhiên lên tiếng: “Sao ta lại cảm thấy cao thủ thể tưởng tượng được nhỉ, chẳng lẽ trong đó có siêu cấp viễn cổ cự ma?”

      Tiểu Phượng Hoàng cũng mơ hồ gật đầu: “Ta cũng cảm thấy có đại hung ma ở trong đó.”

      Kỳ Thần Nam cũng cảm thấy thế, những có cách nào xác nhận, tại nghe tiểu long , nhíu mày lại, nếu là người Đỗ gia, tình huống quả lấy gì làm tốt đẹp.

      sao, bất kể mạnh tới đâu đều ra ngoài được. Huống hồ, chúng ta còn phương pháp, đòn phản kích chân chính giờ mới bắt đầu.”

      Thần Nam xông vào Đỗ gia Huyền giới, muốn mạo hiểm, nhấc tàng đá ngàn cân lên, dụng lực ném vào rồi bảo con rồng du côn và Long Bảo Bảo rống lên.

      Long khiếu chấn thiên, khiến cả núi Thái Hành rung động, tiếng vang vọng vào trong Đỗ gia Huyền giới, những người trong đó thể nghe thấy gì.

      Quả nhiên lúc sau thấy đội nhân mã từ trong Huyền giới xông ra, tất cả khoảng ba chục người, ai cũng trẻ trung, hiển nhiên là thế hệ mới của Đỗ gia.

      Lãnh đội trừng mắt nhìn Thần Nam: “Ngươi là ai mà dám đến đây gây rối, có biết đây là đâu ?”

      “Đây phải là Đỗ gia Huyền giới, lẽ nào lại là nơi đặc thù nào sao?” Thần Nam giở giọng côn đồ, dáng vẻ hết sức nghênh ngang.

      “Hừ, biết đây là Đông thổ hoàng tộc thánh địa mà vẫn dám đến gây loạn, ngươi chán sống rồi hả?” Lãnh đội vô cùng phẫn nộ, xưa nay chưa bao giờ xảy ra tình huống này, lại có kẻ đến tận cửa gây .

      “Im ngay, hoàng tộc cái gì, hoàng cẩu còn chưa đáng.” Tử Kim thần long dài trượng vươn mình nhanh chóng, thò đầu nhìn về phía trước.

      “A, rồng… thần long!” Lãnh đội cả kinh thất sắc, đồng thời cũng minh bạch chuyện, thất thanh: “Ngươi là Thần Nam sao?”

      “Đúng rồi.” Thần Nam nhận ra ba chục người này tu vi hữu hạn, thậm chí có người chưa đạt đến nhất giai, đều là những kẻ tầm thường, nên muốn gây khó mà lớn tiếng quát: “Mau vào trong thông báo cho tổ tông của ngươi đến đây, bảo mấy lão bất tử rửa cổ cho rạch, chuẩn bị đợi ra đến chặt đầu.”

      Ba mươi cao thủ Đỗ gia run như cầy sấy, tại trong Đỗ gia Huyền giới ai biết đại danh Thần Nam, chém chết mấy vị cao thủ của gia tộc, bát kiệt của thế hệ thanh niên có tới sáu người mất mạng trong tay , kể cả đệ nhất cao thủ Đỗ Hạo cũng bị chặt đầu.

      Ai nấy nhanh chóng lùi lại, nháy mắt đẫ khuất bóng sau gian chi môn.

      Đỗ gia Huyền giới vô cùng rộng rãi, những người này vào báo tin, cũng phải lúc sau mới xong. thời thần sau, trận trận dao động từ trong gian chi môn truyền ra, mấy cao thủ Đỗ gia sát khí đằng đằng nhanh chóng xông ra.

      Tuyệt đại đa số là nam tử trẻ tuổi, thân thể mạnh mẽ vô cùng, trong tay ai cũng câm binh khí lấp lánh hàn quang, phát ra khí tức cường giả, hiển nhiên đây là đội tử sĩ, trải qua tẩy lễ bằng máu và tử vong khảo nghiệm, còn vương vấn sinh tử.

      Thần Nam lắc đầu: “Mấy lão rùa đen lại để các ngươi tìm chết sao? khó nghe các ngươi có khác gì mấy con kiến đối với ta.”

      Ai cũng động nộ, định xông lên.

      “Lùi lại!” giọng trong vắt vang lên, nữ tử thân thể kiều từ trong bước ra, khuôn mặt nàng như vẽ, xứng đáng với hai chữ tuyệt sắc nhưng lại phát ra hàn ý lạnh người, sát khí dày dặc lan khắp đương trường.

      “Ồ…” Thần Nam hơi kinh ngạc, nữ tử này chính là Đỗ Linh bị thiên sứ bắt , ngờ lại an nhiên quay về.

      “Thần Nam, ngươi cuồng vọng , dám đến tận cửa nhà ta, chúng ta tìm ngươi gây phiền lẽ ra ngươi phải trốn , đằng này tự đến tìm chết, đáng ghét , ngươi chết .” Đỗ Linh lạnh lùng thốt.

      Thần Nam chợt thấy hay, Đỗ Linh này mang lại cho cảm giác kì quái, cụ thể ràng được nên chú tâm quan sát.

      Lần trước, Đỗ Hạo bị giết, Đỗ Linh từng nghiến răng căm hận mà giờ lại bình tĩnh như thế, đúng là hơi cổ quái, đồng thời chú ý thấy khí tức của nàng ta rất lạ, phảng phất rất hỗn loạn nhưng rất mạnh, dao động kịch liệt khiến người ngoài nắm bắt được.

      “Ngươi phải là Thánh Chiến thiên sứ?”

      “Hừ, xem ra ngươi biết ít chuyện.” Đỗ Linh hừ lạnh: “Ta phải là chuyển thế của Thánh Chiến thiên sứ nhưng còn mạnh hơn.”

      “Xem ra ngươi phải là Thánh Chiến thiên sứ nên mới được thả. Nếu vậy, ta hiểu ngươi dựa vào đâu đòi giết ta?”

      “Hừ, ngươi biết ngay thôi.” Đỗ Linh lại hừ lạnh, dung nhan tuyệt mỹ lóe lên ánh sáng dị dạng.
      tutuChó Điên thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 98: Hai hồn chung xác



      “Để ta lên.”

      Thần Nam định xông lên, Tử Kim thần long tranh quyền nhưng Đỗ Linh lùi lại: “Thần Nam, ngươi dám đấu trận với ta sao? Ta chỉ muốn đấu cùng ngươi.”

      “Được. Để ta tự thân ra tay.” Thần Nam để Tiểu Phượng Hoàng bay lên trung, rảo bước tiến tới, nghĩ ra Đỗ Linh có bản lĩnh gì mà đòi đấu với lục giai cao thủ.

      Đỗ Linh tung mình lên , động tác ưu mĩ cực điểm, lả lướt như chim phượng bay, bất quá hạ thủ lại đặc biệt độc ác, mười đạo Khốn Thần chỉ lực như mười đạo thần quang vàng chóe xuyên tới Thần Nam, “soạt, soạt”, tiếng xé gió vang lên vi vút.

      Tu vi của Đỗ Linh đạt đến đỉnh cao ngũ giai, cơ hồ vượt cả Đỗ Hạo lúc phong quang nhất, nhưng chỉ dựa vào thực lực cỡ này, Thần Nam tài nào hiểu nổi, nàng ta dùng phương pháp gì giết được .

      Thần Nam thong thả đẩy ra chưởng, nhưng đó là chưởng lực của lục giai cao thủ, vượt hẳn uy lực mà ngũ giai cao thủ chống đỡ nổi. Dù Khốn thần chỉ lực thần quỷ mạc trắc, nhưng Đỗ Linh vẫn là ngũ giai, căn bản đấu lại Thần Nam.

      Toàn bộ mười đạo chỉ lực vàng rực tan biến trong làn chưởng lực hùng hậu của , nhưng Đỗ Linh hề tránh né kình khí khủng khiếp đó, mà tiếp tục thi triển Thiên Ma bát bộ lao tới, đồng thời tung tiếp đòn Diệt Thiên thủ, đẩy dạt chưởng lực ép xuống.

      Đương nhiên, cao thủ ngũ giai như Đỗ Linh mà bị đạo chưởng lực đó đánh trúng, chết cũng trọng thương, nhưng quái xảy ra. Thân thể nàng ta đột nhiên sáng rực huyết quang, Diệt Thiên thủ phát ra cũng chuyển thành màu máu, nàng nhàng xuyên qua chưởng lực cuồng mãnh của Thần Nam, hữu thủ hình thành nên cây huyết kiếm được thực chất hóa, độc địa chém vào đối thủ.

      Muốn phá được kình khí của lục giai cao thủ, đương nhiên trình độ cũng phải tương đương trở lên. Biến cố xảy ra quá nhanh, Thần Nam tài nào nghĩ ra được Đỗ Linh lại trở thành lục giai cao thủ, hiểu có phải đối phương tàng thực lực chăng. Lúc trước kiểm tra khá cẩn thận khí tức của nàng ta, quyết thể là lục giai cao thủ!

      Nhưng tình hình cho cả nghĩ, kịp triệu hoán xuất tử vong ma đao, bèn đẩy tới chưởng. Chưởng lực phát ra trong lúc vội vã va chạm với huyết kiếm, liền bị đánh tan, Thần Nam thoái lui liền mấy bước, dù thụ thương nhưng sắc mặt cũng nhợt nhạt .

      “Đỗ Hạo?” nhìn Đỗ Linh chằm chằm, vừa nãy cảm giác được khí tức của kình địch, bất quá có phần hơi tán loạn, thoạt có thoạt , đúng là tà dị cực điểm, ràng đối phương bị chặt đầu rồi.

      Đỗ Linh chậm rãi từ đáp xuống, thân thể bùng lên dải hào quang pha trộn hai màu vàng và máu. Dao động hùng hồn tràn ra, hiển nhiên là sức mạnh thuộc đẳng cấp lục giai.

      “Ngươi gọi ta là Đỗ Hạo cũng được, Đỗ Linh cũng được.”

      Thần Nam hề kinh hãi, bật cười vang: “Nhân ? Ha ha…”

      Sắc mặt Đỗ Linh xanh lét, nhìn đầy phẫn hận khiến dung nhan tuyệt mĩ ánh lên nét dị. Trong mắt nàng ta ánh lên màu hoàng kim, tròng trắng chuyển sang màu máu, bắn ra hai đạo hào quang khiến ai nấy lạnh mình.

      “Thần Nam, tại ta cũng đạt đến lục giai cảnh giới, tu vi kém hơn ngươi, nhất định hôm nay báo cừu tuyết hận!” Đỗ Linh vốn là nữ tử, nhưng giọng lại là của nam tử, giống hệt giọng Đỗ Hạo mất mạng.

      “Quả nhiên ngươi chiếm cứ thân thể muội muội, đúng là ác độc !” Thần Nam lạnh lùng thốt.

      nhăng. Ca ca đời nào làm vậy, là ta nguyện ý cùng ca ca sử dụng chung thân thể này, như thế huynh muội chúng ta mới là đồng sinh cộng tử chân chính.” Thân thể nhân ại phát ra giọng trong vắt của Đỗ Linh.

      “Hai người cùng chung thân thể, chuyện này…” Thần Nam hơi kinh ngạc, làm sao kinh ngạc trước chuyện quỷ dị này.

      Giọng Đỗ Hạo lại vang lên: “Huyết Ma đại pháp của Đỗ gia là ma công đệ nhất thiên hạ, quyết kém hơn Thần gia huyền công. Tiếc là ta luyện đến lục giai cảnh giới vội tham gia đế vương lôi đài chết tiệt đó, bằng làm gì có chuyện bị hủy thân thể? Ta dù tái sinh nhưng tại chỉ có thể dùng chung thân thể với muội muội ruột thịt, ta hận!” Gã ngửa mặt gầm vang.

      Ai gặp phải tình huống này cũng phát cuồng lên, vốn là nam tử thân cao bảy thước, được coi là thiên tài, tiền đồ thênh thang, nhưng giờ lại thành nữ tử, quả là tưởng tượng nổi. Đau khổ lớn nhất của nam nhân e rằng chỉ đến thế, so với chết còn khó chấp nhận hơn.

      “Ca ca, là muội nguyện ý, huynh cần tự trách, như vậy hàng ngày chúng ta đều được bên nhau.”

      Nghe Đỗ Linh vậy, Thần Nam run cầm cập, là huynh trưởng, hay…

      “Ta vốn thấy ổn, ai ngờ hoang đường như vậy.” lạnh lùng thốt, con người tuyệt sắc trước mắt khiến được tự nhiên, thậm chí cảm giác còn tệ hơn đối diện với dương nhân chân chính.

      “Ta nhất định phải giết ngươi.” Giọng Đỗ Hạo lạnh lùng rít lên.

      “Đọi ta hỏi chút , vừa nãy ta xem xét kỹ, ngươi chỉ đạt ngũ giai cảnh giới, vì sao đột nhiên tăng lên lục giai?”

      “Hừ,” Đỗ Linh hừ lạnh, “ chỉ linh tức ca ca tiến vào thân thể ta mà toàn bộ tu vi cũng thế, sức mạnh của chúng ta tự do phân hợp, hợp lại là phá nhập lục giai lĩnh vực, sức mạnh cỡ này vừa đủ giết ngươi.”

      cộng hơn hẳn hai cá thể, ngờ còn phương pháp gia tăng sức mạnh kiểu này, chẳng qua cái giá lớn quá.” Thần Nam khẽ thở dài.

      “Giết!” Đỗ Hạo nhịn nổi nữa, vung huyết kiếm lao tới.

      Thần Nam lao lên nhanh như chớp, tránh khỏi huyết kiếm của Đỗ Hạo, lạnh lùng đứng cao nhìn xuống: “Ngươi tuy bước vào lục giai cảnh giới, nhưng còn xa mới là đối thủ của ta.”

      “Bớt vớ vẩn , hôm nay ta nhất định giết ngươi, mau chịu chết .” Đỗ Hạo xông tới, truy kích Thần Nam.

      “Ta rồi, ngươi tại còn chưa đủ tư cách khiêu chiến với ta.”

      Thần Nam tan biến trước mắt Đỗ Hạo như mây khói, huyết kiếm chỉ đánh tan dải tàn ảnh, lúc phát ra đối phương đứng trước lối vào Đỗ gia Huyền giới, hoàn toàn cắt đứt đường rút lui của gã.

      “Đỗ Hạo, lần trước ngươi may mắn thoát chết, hôm nay ta xem ngươi sống sót cách nào.” Giọng Thần Nam lạnh lùng cực độ, quay sang Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo: “Hai ngươi thiếu kinh nghiệm chiến đấu, kẻ này giao cho hai ngươi.”

      “Được đấy!” Long Bảo Bảo vang vẩy quyền đầu xíu màu vàng, định xông lên.

      Nhưng Tử Kim thần long bĩu môi: “ có tư cách đấu với ngươi, có tư cách đấu với ta chắc? về kinh nghiệm chiến đấu, trong thiên hạ mấy ai so được với ta, nhớ năm xưa long đại gia là nhân vật phong vân bậc nhất đại lục.”

      Thần Nam muốn nhiều với nó, toẹt ra: “Ai thịt Đỗ Hạo trước, lần tới có thiên sứ chi tâm cho kẻ đó…”

      “Vù, vù.”

      chưa xong, hai con rồng xông lên. Long Bảo Bảo chỉ thi triển hóa thân hơn xích, động tác lại nhanh như chớp, chỉ thấy quanh mình Đỗ Linh có đạo hoàng quang liên tục xoay chuyển, trong nháy mắt, tiểu long xuất ra hơn trăm quyền, huyết kiếm của Đỗ Hạo bị nó đánh vỡ mấy lần liền.

      Tử Kim thần long chịu kém, vì thiên sứ chi tâm đương nhiên con rồng du côn chịu ra sức, hóa thành thân người đầu rồng, cầm đôi tử kim song tiết côn, hận thể lập tức đập Đỗ Hạo thành tương thịt.

      Được thiên sứ chi tâm kích thích, hai con rồng mạnh mẽ cực điểm, đáng thương cho Đỗ gia huynh muội, vừa mới nếm mùi tư vị lục giai phải lãnh trận cuồng phong bạo vũ.

      Tránh cho núi non sụp đổ, hai con rồng liên tục tấn công , dao động năng lượng khiến mấy đỉnh núi quanh đó rung lên, thanh thế kinh nhân.

      “Thiên biến vạn hóa, thân ngoại hóa thân!” Đỗ Hạo quát vang, bất quá tại gã mang dáng hình tuyệt sắc mĩ nữ, thể thi triển được khí thế cương mãnh.

      “Soạt, soạt, soạt.”

      Tầng thoáng đãng chợt u hẳn, màu máu vô tận nhuộm đỏ bầu trời, trong làn huyết quang, mấy đạo huyết ảnh thoáng thoáng , chuẩn bị tập kích Long Bảo Bảo và Tử Kim thần long.

      Nhưng chưa kịp hành động, Long Bảo Bảo phun ra đạo hoàng kim thánh hỏa, nhanh chóng xua tan huyết vụ làm lộ ra bốn đạo huyết ảnh, là thân ngoại hóa thân, hình ảnh hơn lần trước bị Thần Nam đánh tan nhiều, dáng vẻ rất giống Đỗ Linh.

      Hai con rồng đưa mắt nhì nhau: “ người hai hóa thân.”

      đoạn, cả hai tách ra lao vào hóa thân màu máu, lúc đó Đỗ Hạo mới kip lấy hơi, gã suýt bị hai con rồng giết chết. Cuối cùng gã cũng hiểu, cùng là lục giai sơ cấp, nhưng khoảng cách giữa những tu luyện giả khác nhau còn cách rất xa.

      “Đỗ Hạo, muốn chạy sao? Ta xem ngươi chạy về Đỗ gia Huyền giới kiểu gì.” Thần Nam chặn trước lối vào Huyền giới, lạnh lùng nhìn đối thủ, cắt đứt đường về.
      tutuChó Điên thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 99: Cắt đứt nguyên linh



      Đỗ Hạo đáp, vẻ mặt ngưng trọng nhìn huyết sắc hóa thân cùng hai con rồng chiến đấu, gã biết sớm muộn gì cũng phải thua, nhưng lại muốn trốn chạy trước, vì muốn nhìn thấy nhược điểm của hai con rồng này, để sau này có đánh nhau cũng có kế hoạch đối phó.

      “Choang!”

      Song tiết côn của Tử Kim Thần Long nện vào ngực huyết sắc hóa thân đòn mạnh, đánh văng lên cao, máu bắn ra tứ phía, tanh hôi vô cùng.

      Tiểu long thấy Tử Long giết chết được hóa thân tức giận : "Này này, được chạy, phải ở lại chơi với ta!"

      “Choang!” “Choang!”

      Long Bảo Bảo vung hai bàn tay vàng rực ra, xuất quyền đánh nổ tung hóa thân, trong trung máu bắn tung tóe, rồi sau đó tấn công Đỗ Linh.

      Đỗ Hạo liên tục thổ huyết, thân thể tổn thương nặng, nhưng Huyết Ma chân kinh quả loại ma công đặc biệt, cho nên huyết nhục hóa thân và bản thể cũng có mối liên hệ quá chặt chẽ, càng mang ý nghĩa là hóa thân của chân thân, nên đối với sinh mạng gã cũng ảnh hưởng nhiều.

      Cho dù là thế, Đỗ Hạo cũng kinh hãi thất sắc, vì gã nhìn ra tu vi của Tiểu Long, cũng phải gần đạt đến cảnh giới trung cấp lục giai, lúc nãy nó chưa ra tay, giờ mới tỏ uy lực .

      tiếng ồm ồm từ trong Đỗ gia huyền giới vọng ra: "Linh nhi, hai ngươi còn mau trở về, muốn sính cường sao?"

      Thần Nam trong lòng chấn động, tu vi của lão già này từ lục giai trở nên, chắc hẳn là cao thủ đệ nhất của Đỗ gia rồi! đứng ở cửa vào Huyền giới, hướng vào bên trong : "Ha ha, các ngươi nghĩ rằng Đỗ Linh có thể trở về sao? Muốn ả giữ được mạng sống trừ phi các ngươi mạo hiểm ra đây cứu người!"

      Lúc này bốn huyết ảnh hóa thân đều bị hai con thần long giết chết, chúng truy đuổi Đỗ Linh. Bỗng nhiên, từ thân thể nàng ta phát ra từng đạo ánh sáng đỏ như máu, rồi sau đó bay thẳng lên trời cao, rồi quay đầu lộn xuống đánh Thần Nam.

      "Muốn qua ải của ta hả? thể nào đâu!" Thần Nam hét lớn tiếng, tay cầm ma đao, hướng lên phía mà chém.

      Nhìn bên ngoài thấy Đỗ Linh dường như bổ tới , nhưng đến phút cuối lại đánh hụt rồi va đầu xuống đất.

      trung, hai con rồng cười lăn lộn, Thần Nam cũng ngạc nhiên đến nỗi đứng yên chỗ, chuyện này phải…đáng cười lắm sao? tuyệt sắc mỹ nữ tự nhiên lao xuống, chui vào bùn đất.

      Thoáng chốc, Thần Nam giật mình tỉnh ngộ, lật thanh ma đao, hung hăng lao xuống chém. Thanh đao nhoáng lên cái, ầm tiếng, mặt đất thủng lỗ lớn, máu bắn tung tóe.

      "Đáng ghét" Thần Nam khua khua cây đao hướng về phía lối vào Đỗ gia Huyền giới rồi chém nhát, phát tiết bất mãn dâng trào trong lòng, biết vậy là Đỗ Hạo chạy thoát trở về.

      "Thần Nam, lần này làm cho ngươi thất vọng rồi! Ta quên cho ngươi biết, khi luyện đến cảnh giới cao siêu của Huyết Ma chân kinh ắt có thể Huyết Độn Thiên Lý, ha ha, lại khiến ngươi uổng công ngăn cản ta." Giọng Đỗ Hạo từ trong Huyền giới vọng ra.

      "Ha ha, cái gì mà Huyết độn với chả thiên lý, chẳng qua chỉ là trò hạ đẳng đào đất chui nhủi mà thôi!" Tử Kim thần long trung la lên, thanh ràng cho thấy nó bực bội, mắt nhìn thấy “thiên sứ chi tâm” đào tẩu, làm sao mất hứng cho được.

      Hiện tại Đỗ Linh đã chạy vào nhưng hơn mười tử sĩ theo nàng ta vẫn đứng ở của Đỗ gia Huyền giới. Những người này sợ chết, tuy biết thực lực song phương cách nhau quá xa nhưng mắt ai cũng xạ ra hung quang, hung hãn nhìn Thần Nam.

      giết chết được Đỗ Hạo khiến cho Thần Nam tức giận mãi thôi, giờ lại nhìn thấy nhóm tử sỹ này tự nhiên xuất , liền hét to ra lệnh cho hai con rồng rằng: "Giết sạch đám người này cho ta!"

      "Gràooo."

      "Gràooo."

      Hai con thần long đồng thanh gầm lớn, chúng thuận mắt mấy tử sỹ nhưng cũng muốn động thủ.

      Tử Kim Thần Long cười ha hả: "Đây chỉ là chuyện , nên giao cho Tiểu Bất Điểm ngươi"

      Lúc này Tiểu Phượng Hoàng bay ở gần đó, nên nghe thấy hết, liền quay đầu lại nhìn.

      Con rồng du côn lại bắt đầu làm công tác tư tưởng, nên : “Tiểu Bất Điểm, nếu theo bọn ta, phải chém giết rất nhiều, nên giờ phải rèn luyện cho ngươi".

      "Ta phải rèn luyện thế nào đây?" Tiểu Phượng Hoàng nhút nhát hỏi.

      Lão du côn cười cười gian xảo: "Giết người phải tập từ lúc còn , giờ ngươi thử xem."

      Tiểu Phượng Hoàng lắc lắc đầu, khẽ: "Nhưng ... ta làm được!"

      " sao, cứ từ từ ngươi làm được thôi" Con rồng du côn xong vận long lực mà bao quanh Tiểu Phượng Hoàng, rồi sau đó đẩy nó xuống vòng vây của bọn tử sỹ.

      Đệ tử Đỗ gia thấy thần điểu Phượng Hoàng sà xuống, tuy nó còn , nhưng đâu dám khinh thường, kiếm khí, chưởng lực đồng loạt đánh loạn cả lên.

      Tiểu Phượng Hoàng sợ đến run cầm cập, la hoảng: "Cứu mạng, cứu mạng ..." vừa la vừa đập cánh loạn xạ. Có lẽ do trong lúc hoảng loạn quá, lại phát sinh ra điều kỳ diệu, quanh thân Phượng Hoàng từ từ xuất ra vòng ánh sáng, rồi từ từ tỏa ra bốn phương tám hướng, phủ lấy đệ tử Đỗ gia vào bên trong.

      “Aaaaaaa”

      “Cứu mạng.”

      ....

      Tiếng kêu thảm vang lên dứt, chỉ trong chốc lát tại cửa vào Đỗ gia Huyền giới còn ai sống sót, tất cả bị đốt cháy thành than, ngay cả chút vết tích cũng còn, chỉ lưu lại ít tàn tro mặt đất.

      Hai con rồng và Thần Nam nhìn đến sững cả người, ngờ lửa từ tiểu Phượng Hoàng này lại mạnh đến thế, ngay cả đá cũng bị thiêu rụi, cũng may giờ nó mới nở ra, chứ đến khi nó trưởng thành lúc ấy còn lợi hại đến thế nào nữa ...

      "Ủa, người đâu hết rồi? Mọi người chạy đâu hết rồi?" Tiểu Phượng Hoàng vừa rồi sợ hãi đến độ nhắm tịt hai mắt, giờ hé nhìn chẳng thấy ma nào cả, liền tò mò nhìn quanh quất rồi cất tiếng hỏi.

      Mọi người im lặng.

      Lúc này trong Đỗ gia Huyền giới lại nghe có tiếng thở dài, dường như đó là tiếng người lớn tuổi, xuyên thấu gian truyền đến: "Thần Nam, nếu ngươi tìm được chỗ này rồi, sao đến chuyện, chẳng lẽ ngươi muốn biết chuyện gì xảy ra với cha mẹ ngươi vạn năm trước sao?"

      "Ta đương nhiên muốn biết, nhưng ngươi biết sao? Ta vẫn mong ước bấy lâu, nhưng muốn dùng nó để dụ ta vào trong đó e rằng làm ngươi thất vọng. Các ngươi trốn chui trốn nhủi ở trong đó lâu quá chắc lú lẫn hết rồi." Thần Nam khách khí đốp lại.

      "Ha ha ha" Lão già nghe thế cũng nổi giận, chỉ cười đáp: "Ngươi sao vào đây? Chỉ đứng ngoài khua môi múa mép mà cũng gọi là báo thù sao? Nên biết Đỗ gia chúng ta sắp tìm ra cách thoát khỏi nơi đây! Chỉ cần ta ra được, ngươi chết chắc!"

      Lão nhân cười nhạt, nhưng Thần Nam nhận ra sát ý trong đó!

      " nên mơ mộng nữa, theo truyền thuyết, chìa khóa phá giải vây khốn cho Đỗ gia phải chính ta hay sao? Nếu ta vào, các ngươi có thể thoát ra được sao? Tính ra các ngươi chỉ là hậu bối, lại những lời vô lễ trước mặt ta, chỉ khiến ta nghĩ các ngươi giống như hạng tôm tép. Có giỏi ra đây! Ra người ta giết người! Còn trông vào việc liên thủ, tỉnh dậy , đừng mơ, muốn dụ ta vào để hóa giải nguy khốn của các ngươi hả? Tốt nhất nên tắt ngay ý nghĩ ngu ngốc ấy , có ai muốn cho gia tộc hùng mạnh lại có dã tâm như các ngươi xuất thế? Vọng tưởng!"

      Bên trong im phăng phắc, Thần Nam biết mình đánh trúng tim đen đối phương. Trước kia khi chém giết Đỗ Vũ, trong lúc vô tình chẳng phải chính máu của giải trừ trớ chú của Đỗ gia hay sao? Xem ra giờ cũng như vậy thôi, Đỗ gia muốn thoát ra, cần “”!

      Thấy phía còn ai trong Đỗ gia huyền giới lên tiếng nữa, Thần Nam cười to: "Đừng tưởng rằng ta vào, thể đối phó ngươi được. Ta giờ cắt đứt linh khí chi nguyên của các ngươi. Đến khi Huyền giới của các ngươi có linh khí bổ trợ nữa, liệu chống đỡ được mấy hơi, ta xem các ngươi trốn dưới đó được bao lâu."

      Dứt lời, hắn nhanh chóng mở nội thiên địa, ngồi ngay dưới định địa thần thụ.

      Tử Kim thần long từng thấy qua chuyện này rồi, Thần Nam lợi dụng nội thiên địa mà hấp thu tinh khí bốn phương. Giờ lại có định địa thần thụ là thánh vật, tốc độ thu nạp linh khí khó mà tưởng tượng được.

      "Đáng ghét! Tiểu tử này quá đáng quá, lại ở chỗ này tu luyện, cũng như lấy mạng của Đỗ gia huyền giới mất rồi!"

      Thần Nam ở trong nội thiên địa kêu lên: "Con lươn ngươi đến đây, thả Huyền Vũ quy ra để nó khai thác tối đa vùng hỗn độn, hiếm khi có được cơ hội như vậy, ta làm sao bỏ qua thiên ̣a linh khí vô tận trong đây được? Phải tận dụng để tu luyện!"

      "Chết tiệt! Tiểu tử ngươi quá ác độc mà, là gian trá ... đây chẳng phải là phong cách của ta sao? Ha ha ... ta thích lắm!" Tử Kim Thần Long lao vào trong nội thiên địa, chật vật lôi thân thể của Huyền Vũ chui vào. Sau khi vào, con rùa già được Thần Nam điều động, bắt đầu nghiền nát đất đá xung quanh.

      Tiểu Phượng Hoàng bay đến đậu lên vai Thần Nam, tò mò nhìn con rùa già. Long Bảo Bảo lắc lắc lư lư, bay quanh Thần Nam, lúc này linh khí dầy đặc, lợi dụng lúc này mà tu luyện nhanh hơn rất nhiều. Tử Kim Thần Long ở trong bay vòng trong nội thiên địa rồi thấy quá nhàm chán nên bay vào trong núi Thái Hành.

      “Soạt, soạt”, định địa thần thụ bắt đầu biến hóa, từ thân cây phát ra ánh sáng màu xanh, chính là thiên địa linh khí từ bốn phương tám hướng mà tụ tập lại, hướng về phía thần thụ, hay chính xác hơn là Thần Nam ở trong ấy.

      Đây đích thị cướp đoạt! Hay đúng hơn là rút sạch máu huyết của Đỗ gia Huyền giới, cũng chính là rút cạn nguồn “sinh lực” của Huyền giới bổ sung cho nội thiên địa của Thần Nam, đối với người trong Đỗ gia hành động như vậy quá vô sỷ, , phải là quá độc ác!

      Trưởng lão của Đỗ gia hồi nãy chuyện với Thần Nam giận dữ hét lớn điên cuồng, khiến cho Thái Hành sơn lung lay, nhưng cũng bó tay, dú lão có thần thông bằng trời cũng đành để mặc Thần Nam chiếm tiện nghi.
      tutuChó Điên thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 100: Thiên Ma



      Để Huyền Vũ quy cần mẫn cày xới vùng hỗn độn, Thần Nam huy động tử vong ma đao liên tục chém xuống, định địa thần thụ liên tục rung động tụ tập thiên địa linh khí, tiểu thiên địa của thu hút linh khí bên ngoài với tốc độ “điên cuồng”, “khủng khiếp.”

      Trong ba ngày ngắn ngủi, mấy ngọn núi cạnh đó đều tàn tạ nhưng Thần Nam hề có ý dừng tay, tiếp tục thi triển nội thiên địa, liên tục dồn linh khí và khuếch đại vùng gian đó.

      “Thần dạy, đúng là thể tin được.” Long Bảo Bảo lần đầu tiên trông thấy tình cảnh này, liên tục hô lên kinh hãi.

      Tiểu Phượng Hoàng hiếu kì chớp mắt, chú thị toàn bộ quá trình.

      Nửa tháng qua , tiểu thiên địa chầm chậm phát triển, mỗi thời mỗi khắc đều thoáng biến hóa, hoa cỏ dần dày mượt, rồi có cả cảnh ong bay bướm lượn…

      Sinh mệnh của tiểu thiên địa càng lúc càng hiển , Thần Nam vô cùng hân hoan, sau cùng nén được chạy ra ngoài bắt mấy con thỏ hoang vào. Long Bảo Bảo nghịch ngợm cũng nháy mắt, “vù” tiếng lao ra, bắt mấy con linh hồ vào để ngồi xem cảnh “hồ thỏ đuổi nhau”. gian quá , Thần Nam muốn thỏ hoang bị thịt hết nên đành tống khứ mấy con linh hồ.

      Tiểu Phượng Hoàng cũng chịu ra sức, gáy vang gọi tới dàn chim, nhưng đáng tiếc chúng đều bị bộ dạng “nước miếng chảy ròng ròng” của Long Bảo Bảo dọa chạy sạch.

      Đến ngày thứ hai mươi, núi non trong phạm vi hai chục dặm hoàn toàn khô kiệt mà Thần Nam vẫn chịu dừng tay, người Đỗ gia thể chịu đựng nổi nữa. Linh khí đủ cung cấp cho bên trong Huyền giới, tạo thành ảnh hưởng nhất định, núi non trong đó bắt đầu có tượng khô .

      Trong phiến thiên đường đó, các cao thủ Đỗ gia đều ngậm mối căm hờn, các của Thần Nam quá đáng ghét, ép họ gần như phát cuồng, các cao thủ tiền bối dù có nhất thân ngạo thế tu vi cũng vô dụng.

      “Thần Nam, có thể bàn bạc chút chăng?” Trưởng lão Đỗ gia lại xuất ở cửa Huyền giới. lớn tiếng gọi.

      có gì phải bàn, ta phải tranh thủ thời gian tế luyện nội thiên địa, mấy khi tìm được linh khí dày đặc thế này.” Thần Nam trực tiếp cự tuyệt, “các ngươi nên nhớ. chúng ta ở vào thế quyết tử, gì cũng vô dụng, cần phí lời.”

      Đỗ gia trưởng lão nín lặng, đó là thể chối bỏ, bọn họ dã phản lại Thần gia, song phương triệt để đối lập, hơn nữa họ nhiều lần sách động, quyết dồn Thần Nam vào tử địa, ngõ hầu đem thi thể về Đỗ gia Huyền giới. giờ có muốn gì cũng vô dụng, đến chuyện thương lượng càng nực cười.

      Trầm mặc hồi lâu, Đỗ gia trưởng lão dường như nhớ ra việc, quát lớn: “Thần Nam, ngươi cứ ở đó mà đùa với lửa! Ta biết chắc ngươi cũng cảm ứng thấy trong Huyền giới của chúng ta có cỗ khí tức vô cùng đáng sợ, nếu ngươi phá tan thế cân bằng của Huyền giới, e rằng phải trả giá bằng sinh mệnh.”

      Thần Nam kinh hãi, từ lúc đến đây, chỉ mà cả Long Bảo Bảo, con rồng du côn, Tiểu Phượng Hoàng đều cảm ứng được sinh vật dáng sợ đến mức khó tưởng tượng, nếu dụng tâm khó phát giác nhưng cảm ứng thấy lại khiến lòng phát run, cảm giác đè nén như ngọn núi lớn trong tim khiến ai nấy chịu nổi.

      “Hừ, ngờ Đỗ gia các ngươi lại mọc ra được nhân vật như thế, tu vi đáng sợ , tại chắc vẫn ngủ say? Các ngươi cứ việc đánh thức dậy, để ra giết ta. Tu vi cỡ đó, dù bị trớ chú hay cấm chế, ta chắc cũng làm gì được .”

      Thần Nam hơi bất an, thực lòng e ngại đối phương hành động như thế, nhưng cũng có cảm giác, người ngủ say kia thuộc Đỗ gia, khí tức khác hẳn.

      “Hừ.”

      Đỗ gia trưởng lão hừ lên nặng nề, nghe oán khí, oán hận, lão phẫn hận rít lên: “Ngươi chắc cảm ứng được và cũng đoán được, cường giả ngủ đó phải là người Đỗ gia chúng ta. vậy ta cũng toạc ra, gã phụ thân Thần Chiến đáng hận của ngươi an bài đâu đấy, bố trí cường giả ở đó tạo thành cửa ải quan trọng chế ước chúng ta được ra khỏi Huyền giới.”

      là cửa ải phụ thân ta để lại nhằm chế ước các ngươi? là nhân vật thế nào nhỉ?”

      Các cao thủ tiền bối của Đỗ gia thể ra ngoài, lúc bí này sắp được khai mở, Thần Nam khỏi khẩn trương. hóa ra tất cả đều do phụ thân bố trí.

      “Người này đương nhiên vô cùng hữu danh, dù ở nhân gian giới hay tiên thần giới, cũng là cao thủ vô địch.” Từ ngữ khí của Đỗ gia trưởng lão cũng nghe ra được niềm kính sợ, lão đành thố lộ: “Nên biết Đỗ gia chúng ta truyền thừa vạn năm, thời gian dài như vậy cũng xuất những cao thủ kinh tài tuyệt diễm, chỉ vài ba người tu vi đạt đến tiên thần cảnh giới nhưng ai so được với .”

      Thần Nam kinh hãi, phụ thân lại có thể buộc nhân vật phong quang khắp chín tầng trời đến trấn áp Đỗ gia, đúng là quá kinh người, nhưng vẫn hoài nghi, phụ thân có năng lực cỡ đó sao?

      ra là ai?” nén được, lên tiếng hỏi.

      “Thiên Ma.”

      Đỗ gia trưởng lão chỉ thốt ra hai từ nhưng khiến tai ong ong. Quả thể tin nổi.

      Đó quả nhiên là Thiên Ma trong truyền thuyết, nhưng đó là nhân vật vô địch từ thời kì viễn cổ, chấn động tam giới lục đạo, hiệu xưng thiên hạ đệ nhất ma!

      “Điên rồi, thể nào.” Thần Nam trực tiếp phủ định, bản lĩnh của phụ thân dù mạnh nhưng chưa đến mức nô dịch được Thiên Ma. Hơn nữa nhân vật như Thiên Ma, làm gì có chuyện chịu để người ta nô dịch? địch nổi cũng chiến tử, bao giờ nhẫn nhục sống trộm.

      Nhưng nghĩ ngay tới khả năng: “ tại Thiên Ma thành tên hiệu, Thiên Ma đời thứ nhất biến mất, sau này xuất mấy đời Thiên Ma, trong Huyền giới của các ngươi là Thiên Ma đời thứ mấy?”

      “Thứ nhất, chân chính là thế gian đệ nhất ma!”

      Đỗ gia trưởng lão chỉ câu đủ khiến Thần Nam trợn tròn mắt.

      “Đó… sao có thể? Phụ thân ta sao có thể sai khiến được Thiên Ma, các ngươi… láo quá đáng.”

      “Ngươi thể tưởng tượng được phụ thân ngươi đáng sợ cỡ nào, bởi ngươi rời khỏi thời đại đó quá sớm, được thấy đại thần thông thần quỷ mạc trắc, uy nhiếp thiên hạ đó. Thiên Ma trong Huyền giới của chúng ta cũng phải hoàn chỉnh, đó… chỉ là đầu Thiên Ma bị phong ấn nửa. Phụ thân ngươi cũng sai khiến Thiên Ma mà đạt thành hiệp nghị với nó.”

      “Cái gì? Chuyện này… là vậy à… đầu Thiên Ma quả nhiên ở đây.” Thần Nam kinh hoảng.

      Theo truyền thuyết, trong quá khứ xa xưa, Thiên Ma từng cùng Quang Minh thần của phương Tây liên thủ đại chiến cao thủ hùng mạnh tưởng tượng nổi, Quang Minh thần tan xương nát cốt, còn Thiên Ma mất tích. Sau đó có có lời đồn rằng thân thể Thiên Ma bị chia năm xẻ bảy, phong ấn khắp tam giới.

      Thần Nam hoài nghi truyền thuyết này, bởi lấy được Thiên Ma tả thủ bị phong ấn, vạn vạn lần ngờ đầu Thiên Ma lại ở đây, chỉ cái đầu mà chấn nhiếp toàn bộ cao thủ của Đỗ gia Huyền giới.

      Viễn cổ vô địch ma vương này quả đáng sợ! bị phân thây, tàn thi cả vạn năm bị rữa nát, linh thức trải qua vạn lần hung hiểm vẫn tịch diệt, phải chia ra phong ấn tại nhiều nơi mới trấn áp được, thẹn là thế gian đệ nhất ma.

      nhớ lại nữ tử thần bí trong ngọc như ý từng , lúc đầu Thiên Ma đột phá phong ấn phi thăng lên tiên thần giới, từ từ hợp Thiên Ma thân lại, lúc đó Thiên Ma tái sinh.

      giờ Thiên Ma còn chưa hợp thân được, vẫn ở lại nhân gian giới chắc rằng có mưu đồ riêng, biết lão và phụ thân đạt thành hiệp nghị gì.

      Đỗ gia trưởng lão : “Giờ chắc ngươi hiểu, trong Huyền giới chỉ có người của chúng ta, nếu ngươi tiếp tục cướp đoạt thiên địa tinh khí, khiến Huyền giới của chúng ta chịu nổi, có thể kinh động Thiên Ma, lúc tỉnh lại sau giấc ngủ, phát ngươi quấy nhiễu giấc ngủ, tất trả đũa. Nên nhớ đó chỉ là chiếc đầu nhưng tìm khắp nhân gian cũng có địch thủ.”

      Thần Nam : “Để Thiên Ma xuất càng hay, ta muốn hỏi tình vạn năm trước, trước sau gì Đỗ gia các ngươi cũng chỉ cung cấp cho ta toàn tin tức vô dụng.”

      “Hừ, ngươi ngây thơ , đầu Thiên Ma hiệp nghị với phụ thân ngươi, chẳng qua là lợi dụng nhau, dù ngươi là con trai Thần Chiến cũng được ưu đãi gì, chạm vào chỉ có kết cục – chết.”

      “Được, vậy để ta thử xem.”

      “Ngươi…” Đỗ gia trưởng lão tức giận: “Hay lắm, để ta cho ngươi biết tin tức nữa, ngươi là bổ phẩm tốt nhất cho Thiên Ma, nếu bị phát giác, ngươi đương nhiên chết tại dốc Phong Ma trong Huyền giới. Ta chỉ đến thế, nếu ngươi còn muốn tiếp tục, ta cản trở, ngươi chết rồi, chúng ta cần phải vạn kiếp ra khỏi Huyền giới này nữa.”

      Thần Nam sững người, trong lòng có cảm giác lành, thủy chung vẫn xua nổi ý nghĩ trong Đỗ gia Huyền giới có cao thủ đáng sợ, tạo thành uy hiếp khủng khiếp với .
      tutuChó Điên thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 101: Gặp lại Đại Ma



      Hơn mười ngày sau, Thần Nam đóng chặt nội thiên ̣a, để Đỗ gia Huyền giới có thời gian hồi lại, tránh lâm vào cảnh điêu linh. Nhưng qua mười ngày, lại cướp đoạt linh khí, khiến người trong Huyền giới vô cùng bức bối.

      Ít nhiều cũng trút được cục tức, mặc cho Đỗ gia mạnh thế nào, phát triển thế nào trong vạn năm qua, mấy ngày này bị mò đến tận sào huyệt, thống khoái cướp đoạt linh khí của Huyền giới khiến tất cả phát cuồng mà đành bó tay.

      Đúng là phong thủy luân chuyển, mấy hôm trước, người Đỗ gia liên tục sai người vây bắt , tại cả gia tộc khổng lồ bị mình ép ở trong sào huyệt và cách nào hoàn thủ, dù có cái thế cao thủ cũng vô dụng.

      Cứ vậy, Thần Nam ở ngoài Đỗ gia Huyền giới suốt ba tháng, chia thành từng khoảng thời gian, “dưỡng” rồi “sát”, khiến cả Đỗ gia phát điên nhưng đành bất lực.

      tại Đỗ gia Huyền giới còn là tiên cảnh như hồi mấy tháng trước, hầu hết cây cỏ khô héo như khi mùa thu ngả bóng.

      Đó là chuyện quái dị trong tu luyện giới, thanh niên tu vi chưa thể coi là vô địch lại chèn ép cả Huyền giới, kì quái còn chuyện gì kì quái hơn nữa.

      Đương nhiên, Thần Nam có được thành tựu này chủ nhờ có thánh vật định địa thần thụ, giúp điên cuồng cướp đoạt linh khí của Đỗ gia mà các cao thủ chân chính của gia tộc này làm gì được.

      Lần này thu hoạch cực lớn, nội thiên ̣a mở rộng thành sáu chục trượng, bên trong chỉ có hoa cỏ, có cả nhưng sinh vật như ong bướm, càng lúc càng giống thế giới chân . Tu vi của cũng tiến triển theo, chỉ cách chút xíu là bước vào lục giai trung cấp.

      Nhưng cũng đành rút lui, trong Đỗ gia Huyền giới có Thiên Ma ngủ, tuy chỉ là chiếc đầu nhưng sức mạnh vô địch, nếu chạm vào khiến thiên hạ đệ nhất ma tỉnh lại, e rằng vạn kiếp bất phục.

      Người Đỗ gia tiễn như tống khứ được ôn thần, lần này họ vô cùng xấu hổ, tức giận, các cao thủ tiền bối tuy đông nhưng làm gì được đối phương.

      Sách lược mới lại được đưa ra, tại họ chỉ muốn bắt Thần Nam đem về giải tỏa bó buộc cho các cao thủ tiền bối.

      Trạng thái của Đỗ Linh cũng khiến các cao thủ tiền bối lo lắng, lúc hai huynh muội chia sức mạnh ra thành ngũ giai trạng thái, đủ để an toàn ra vào Huyền giới, nhưng khi ở bên ngoài, cả hai liền hợp lực lại thành lục giai cao thủ.

      Đây là con bài tẩy của Đỗ gia, nếu vì “cái gia quá đắt”, các cao thủ tiền bối Đỗ gia chắc tạo ra nhiều cao thủ kiểu đó hoặc tự mình ra trận.

      Cứ thế mà khỏi Đỗ gia Huyền giới khiến Thần Nam đôi chút tiếc nuối nhưng có ở lại cũng giết được các cao thủ tiền bối của gia tộc này bởi đầu Thiên Ma chính là mối họa hoạn cực lớn. thầm quyết định, khi chưa đủ năng lực đặt chân vào.

      Lại thêm tháng, mang theo hai con rồng qua các danh sơn, ở những nơi thưa vắng chân người như thế, linh khí sung túc, thích hợp tu luyện hơn cả.

      lại mò sang Tây đại lục, định thăm dò dấu vết của Vũ Hinh còn lưu lại từ năm ngàn năm trước và thành Đại Long đao thất lạc ở đó. Theo truyền thuyết, Đại Long đao là bảo vật của bảo vật, chỉ có loại thần binh như thế mới mang lại cho sức mạnh hùng hậu đủ dùng, nên quyết phải tìm được.

      vừa tu luyện vừa từ từ về phía tây, bất tri bất giác đến Thập vạn đại sơn ở miền trung Thiên Nguyên đại lục, nơi này cách Tội Ác chi thành xa, quyết định đến Thần Phong học viện chuyến.

      Vừa vào Tội Ác chi thành, thấy mấy bóng người kịch chiến tầng Thần Phong học viện.

      “Grào… hưng phấn , mấy hôm nay buồn quá, sau cùng cũng được đánh nhau.” Con rồng du côn lao tới đầu tiên, Thần Nam, tiểu long và Tiểu Phượng Hoàng theo sau.

      Phi hành đến tầng Thần Phong học viện, Thần Nam cả kinh, nhìn thấy người quen, là Đại Ma mất tích nhiều ngày, bậc bá giả gần như vô địch trong trận đại chiến ở Sở quốc hoàng cung

      Lần đó Thiên Ma thể thần thông cao siêu, có thể tự phong ấn và giải phong ấn, mượn thiên phạt công kích cường địch, phong tư vô địch đó đến hôm nay còn khiến kinh hãi.

      Sau đó ngọc như ý, Thái Cực Thần Ma đồ công kích vào trận hỗn chiến giữa mấy người, từ đó Đại Ma biến mất. Kể cả Đoan Mộc có tham gia trận chiến cũng biết kết quả sau cùng, lão chỉ thi triển hóa thân, trụ được đến cùng.

      tại đột nhiên thấy Đại Ma, bảo sao kinh hãi.

      Con rồng du côn nhìn thấy Đại Ma lập tức dừng lại, sợ trời sợ đất như nó cũng dám tiến thêm nửa bước.

      Đại chiến trung vô cùng kịch liệt, Đại Ma đấu hai vẫn hề hạ phong, lâu gặp mà phong thái của y vẫn như xưa, hiển phong phạm vô địch, bất động như thái sơn, động lại như sấm nổ, cơ hồ cả thiên địa đều nằm trong tay y khống chế.

      Hai đối thủ của Đại Ma lần này tầm thường, người trung niên tóc đen râu dài, ung dung như thần tiên, toàn thân phát ra khí chất xuất trần.

      Đối thủ còn lại của đại ma đáng sợ hơn, chính là thiên sứ sáu cánh, ba đôi cánh trắng muốt biểu y là thiên sứ cấp cao, là thần linh phương tây đạt đến thất giai cảnh giới.

      ra là chuyện gì, thiên sứ cấp cao sao lại xuất ở nhân gian, đúng là tin nổi.” Thần Nam thở dài.

      Hán chú ý đến người phương đông tóc đen râu dài kia, thực lực lại kém hơn thiên sứ sáu cánh, hiển nhiên cũng thuộc cấp bậc thần tiên, là đông phương thần linh hạ giới sao?

      Thiên sứ sáu cánh nhanh như chớp liên tục di chuyển tức thời , lưu lại đạo đạo tàn ảnh, y liên tục sử dụng thuấn phát ma pháp, cần ngâm xướng chú ngữ, tả thủ ngừng phát ra đạo đạo thánh quang, đáng sợ cùng cực. Khắp tầng toàn là bóng y điên cuồng công kích Đại Ma.

      Hỏa diễm rừng rực đốt cháy tầng , là hỏa hệ cấm chú ma pháp, nhưng Đại Ma trơ ra như liệt hỏa kim cương, mảy may sợ hãi, tung ra chưởng đánh tan hỏa diễm ngùn ngụt bên mình.

      Người trung niên râu dài tóc đen cũng công kích vô cùng lăng lệ, chưởng lực như sấm động liên tục oanh kích, cây phi kiếm trong tay chém xuống, chiêu thức độc địa, dấy lên làn sóng thiên địa nguyên khí khiến cả vòm xáo động.

      “À, Quang Minh đại thần côn cao, ba tên này mạnh quá!” Long Bảo Bảo cả kinh than.

      , chúng ta vào trong học viện nghe ngóng xem là chuyện gì.” Thần Nam lao xuống trước.

      Vô số người trong Thần Phong học viện ngẩng đầu quan sát trận đại chiến giữa thần linh với nhau. Lúc Thần Nam mang theo hai con rồng và Tiểu Phượng Hoàng hạ xuống, ai nấy kêu lên kinh hãi, nhiều người nhận ra là người từng ở học viện thời gian.

      Thần Nam trực tiếp đáp xuống ban công của phó viện trưởng, phát lão đầu tử gian trá đứng trong sân quan chiến, thấy đáp xuống, lão có vẻ hơi kinh hãi.

      “Xú tiểu tử quả nhiên biết bay, hơn nửa năm gặp, ngươi lại tiến lên được lục giai cảnh giới, đúng là tin được.”

      “Hắc hắc, nhờ vận khí!”

      “Chuyện của ngươi ta biết hết, các cao thủ trẻ tuổi của Đỗ gia và Lý gia đều bị ngươi diệt sạch uy phong. Địch thủ của ngươi trở thành cao thủ đời trước, ngươi chân chính bước vào lĩnh vực cao thủ Huyền giới, đáng mừng, đáng mừng.” Phó viện trưởng cảm thán: “Nhưng áp lực ngày sau của ngươi càng lớn, địch thủ cũng mạnh hơn.”

      “Ồ, ta biết.” Thần Nam hỏi: “Đại chiến là sao, xảy ra chuyện gì?”

      “Ồ, Thần Phong học viện xay ra loạt việc trọng đại, hấp dẫn vài siêu cấp đại nhân vật…” Phó viện trưởng từ từ giải thích.

      Thần Phong học viện vẫn tiến hành thực nghiệm bí mật, là “kế hoạch chế tạo thần”, vì thế phó viện trưởng từng xin Thần Nam ít huyết dịch.

      Nghiên cứu bí mật mà trọng đại này cách đâu ít lâu có đột phá, kết quả bất hạnh là “vật thực nghiệm” thay nhau dẫn đến thiên phạt, dị tượng phát sinh, phảng phất như có mấy tu luyện giả sắp đồng thời phi thăng.

      Tồi tệ hơn là mây ngày sau đó đều có “vật thực nghiệm” dẫn đến thiên phạt tạo thành sóng gió cực lớn, nhiều người cho rằng mấy hôm nay Tội Ác chi thành liên tục có người phi tiên.

      Nên biết thiên giới và nhân gian giới có liên hệ ràng rịt, kiện này hề tầm thường, khiến tây phương thiên giới chú ý, kết quả bí mật phái tiên thần xuống điều tra.

      Thần Nam vô cùng kinh hãi, nén được bật lên tiếng hỏi: “Các ngươi là… lại muốn tạo ra nhiều thần tiên, phải muốn xảy ra tiên phàm đại chiến chứ.”

      Phó viện trưởng đáp: “Ồ, chúng ta chỉ muốn nghiên cứu.”

      Thần Nam tin lão, tại Thần Phong học viện còn ít bí mật.

      Phó viện trưởng tiếp: “Nếu thiên giới ép nhau quá, chừng chúng ta tao ra tạo ra nhiều thần tiên, lúc đó phải xin ngươi ít huyết dịch.”

      Thần Nam kinh hãi trước lời của lão đầu tử gian trá, thực nghiệm của Thần Phong học viện quá điên cuồng! tại thu hút thiên sứ cấp cao và tiên nhân đồng nhân gian, chừng có sóng gió cực lớn xảy ra, bước vào thời đại huyền chiến
      tutuChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :