Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 67: Bảy chiêu ma đao



      Ma bát bộ, thân hóa thành tia chớp màu vàng rực lao .

      “Tới đây, Liệt Thiên Thập Kích! Kinh Thiên Động Địa!” Đông Phương Trường Minh hề sợ hãi, trong mắt ngược lại lại lên vẻ điên cuồng, vẫn dựa vào hai nắm thiết quyền nghênh đón.

      “Ầm.”

      Sóng khí màu tím và cương khí vàng rực cuồn cuộn lao vào nhau phát ra tiếng nổ như tiếng sấm rền.

      “Ầm.”

      Hai cao thủ xuyên qua màn khí cương, quyền và kiếm chạm nhau, thiết quyền đập vào thanh thần kiếm, phát ra tiếng kim thuộc va nhau choang choảng.

      Đông Phương Thần Minh hết quyền này tới quyền khác đánh vào thanh thần kiếm thứ bảy, tuy nhiên dưới kình đạo phá hoại của cái thế ma công Liệt Thiên Thập Kích, kim kiếm vẫn trơ trơ.

      Đỗ Hạo cười nhạt, thét lớn: “Chết !”

      Gã vung kiếm chém xuống, kim mang lấp lánh xuyên qua hư , chiếu sáng khắp thiên địa, chém thẳng xuống.

      “Kẻ phải chết là ngươi!” Đông Phương Trường Minh tóc dựng ngược, toàn thân tử khí cuồn cuộn, hai cánh tay màu đỏ tía hóa quyền thành chưởng, kẹp chặt lấy kim kiếm.

      “Ngươi chẳng qua biến thanh kiếm cỏ vô dụng thành thiết kiếm, tưởng thế giết chết được ta sao?” Đông Phương Trường Minh thét lớn, mười luồng sức mạnh thế di sơn đảo hải từ hai bàn tay cuộn ra, lao về phía thanh kim kiếm.

      Đỗ Hạo vừa sợ hãi vừa phận nỗ, sáu kiếm trước đối với đối phương mà , cũng vô dụng như thanh kiếm cỏ, quả thực khiến y vô cùng nhục nhã, bây giờ đối phương lại tung kình lực Liệt Thiên Thập Kích, khống chế kim kiếm, khiến gã tài nào khống chế được nhát kiếm thứ bảy.

      “A…” Đông Phương Trường Minh thét vang.

      “Ầm.”

      Kim quang bắn tung khắp đất trời, tuy nhiên cuối cùng vẫn bị tử khí áp đảo, Đông Phương Trường Minh đánh tan kiếm thứ bảy của Thuận Thiên thất thần kiếm, Đỗ Hạo bị lực đạo cuồng bạo hất văng năm mươi trượng, cả thiên địa chảo đảo kịch liệt, dưới chân Đông Phương Trường Minh, xuất nhiều vết nứt rộng nửa thước, lan ra xa hàng dặm.

      Đỗ Hạo há mồm phụt ra ba ngụm máu lớn, gã có cảm giác thất bại khủng toàn diện, từ trước tới giờ gã vẫn là thiên tài, được coi là ngôi sao hi vọng của Đỗ gia, nhưng từ sau khi bước chân ra khỏi Đỗ gia Huyền giới, đầu tiên bại trong tay của Thần Nam, bây giờ lại bại trong tay Đông Phương Trường Minh, quả tạo thành đả kích rất lớn, gã thể chấp nhận nổi hai lần chiến bại này.

      Hai kẻ chiến thắng gã, đều là người của vạn năm trước, tu vi cao siêu và bí như nhau, lòng tự tôn, cao ngạo giày vò gã muốn phát điên.

      “A… phá rồi sau đó lập, ta phải tự phế huyền công, huyền công của Thần gia cần cũng được, ta phải luyện thành Huyết Ma công, để cho huyền công tiên tổ sáng tạo ra lần nữa xuất thiên hạ.” Gã phát điên.

      “A…” Kim quang dần nhạt , cuối cùng hoàn toàn thu vào trong người gã, đau đớn lăn lộn mặt đất, ngũ quan méo mó, gã phải chịu đựng đau đớn cùng cực.

      Đông Phương Trường Minh thèm để ý, quay mặt nhìn hai trận chiến còn lại.

      Tử Kim thần long vốn dĩ lưu manh, bất cứ lúc nào cũng ra với bộ dạng lừa đảo, múa Tử Kim song tiết côn như gió , tiếng “choang, choang” do va chạm với cánh sen ngọc của Mộng Khả Nhi ngừng vang lên. Đồng thời, nó cũng luôn mồm gầm gào: “Đao thương hay côn bổng, ta đều biến thành hình dạng đó được, loại binh khí nào thích nhất? Song tiết côn trong nhu có cương, hư ha, hư ha, người tập võ đều nhớ, nhân giả vô địch.”

      Tuy nhiên Mộng Khả Nhi hề phẫn nộ, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, bạch y tung bay, toát lên vẻ đẹp tuyệt thế cùng khí chất xuất thần như Dao Trì tiên tử.

      “Grào…Thế là thế nào?” Con rồng du côn kinh ngạc thét lên

      Mộng Khả nhi đứng cánh hoa sen khổng lồ, ngọc liên đài dưới chân nàng ta nhanh chóng biến hóa, hợp lại cùng với tám cánh hoa còn lại, bao vây con rồng du côn.

      Liên đài và cánh hoa hóa thành tấm lưới giam chặt con rồng du côn vào trong, rồi thu lại lại bằng nắm đấm, xuất trong tay Mộng Khả Nhi.

      Ngọc liên đài này xưa nay vẫn do nàng sử dụng nhưng mãi gần đây, tu vi tăng tiến, mới dần dần thể uy lực của món đạo gia chí bảo này.

      Đại chiến giữa Thần Nam và Lý Nhược Lan càng kịch liệt hơn, cuồng nữ hiếu chiến có mảy may điểm nào giống nữ tử, điên cuồng hơn cả nam nhân, mày dựng ngược, nhân kiếm hợp nhất, giống như đạo thần quang, tung hoành khắp trời dưới đất, ngừng lao về phía Thần Nam.

      Phạm vi chiến đấu của hai người lan rộng đến hai dặm, vậy mà có lúc Thần Nam vẫn bị Lý Nhược Lan lao xuống đánh lùi ra xa hàng mấy chục trượng, có lúc dùng tử vong ma đao đẩy cuồng nữ hiếu chiến lùi lại cả mấy trăm trượng, nơi nào trận chiến lướt qua, loạn thạch tung tóe lên , mặt đất vốn bằng phẳng rạn nứt, biến thành vô sô hố lớn hố .

      “A…” Lý Nhược Lan thét lớn, lại lao xuống dưới, thần kiếm trong tay chém vào tử vong ma đao, dính chặt lại với ma đao, người nàng ta ở khong trung, dựa vào thế Thái Sơn Áp Đỉnh, dùng thần kiếm áp đảo ma đao, ngừng đẩy công lực, muốn đánh nát Thần Nam.

      “Muốn giết ta, dễ vậy đâu!” Thần Nam hai tay cầm chắc ma đao, chống lại kình lực mạnh mẽ của Lý Nhược Lan, thét lên tiếng: “Nghịch Thiên thất ma đao! Giết!”

      “Ầm.”

      Lý Nhược Lan bị Thần Nam chém bay lên trung, tuy nhiên đây cuồng nữ hiếu chiến giận dữ mà ngược lại còn vui mừng, lộ ra thần sắc cuồng nhiệt vô cùng, lần nữa lại lao xuống, thét lên: “Quân Lâm Thiên Hạ, chiến ý đệ nhất! Giết!”

      kiếm của cuồng nữ chém xuống như phiên giang đảo hải, sức mạnh khủng khiếp từ dội xuống, kiếm khí đáng sợ chém mặt đất thành rãnh sâu dài hơn hai mươi trượng.

      Thần Nam hướng ma đao lên trời, huyền công được vận chuyển tới cảnh giới cao nhất, ngạnh tiếp địch nhân mạnh nhất từ trước tới giờ. Kình khí mạnh mẽ lao từ xuống bị cương khí hộ thể của đánh tản ra hai bên, khiến mặt đất nứt ra thành những rãnh lớn nổ vang ầm ầm, cương khí cuồn cuộn nổ vang, như chiếc trùy vạn cân đập nát mặt đất rộng hàng trăm trượng thành sa mạc.

      Lý Nhược Lan lại cầm thần kiếm lao xuống chém mạnh, Thần Nam có cảm giác như bị cả ngọn núi lớn đè xuống, áp lực mạnh cơ hồ ép nát vụn, xương cốt toàn thân phát ra thanh răng rắc trong lực trường vô hình đó.

      Cuồng nữ quả nhiên đáng sợ, so với lúc đấu với thần long của , khí thế ít nhất cũng mạnh hơn bốn phần, càng đấu càng dũng mãnh, nội thể dường như chứa tiềm lực vô tận.

      “A…” Thần Nam chịu được nữa ngẩng đầu lên trời thét lớn, đao thứ hai trong Nghịch Thiên thất ma đao chém ngược lên trung, va vào thần kiếm của Lý Nhược Lan.

      "Choang."

      Quang mang chói lòa như mặt trời tỏa sáng, đâu đâu cũng thấy dòng năng lượng điên cuồng tràn ra.

      Lý Nhược Lan bị đánh bay lên trunug, Thần Nam cũng bị hất văng mấy chục trượng, tuy nhiên chưa kịp thở, cuồng nữ hiếu chiến nhân kiếm hợp nhất lao xuống, thanh thế của đòn này càng mạnh hơn, người còn chưa tới, mặt đất bị kình khí cuồn cuộn làm cho rung chuyển kịch liệt.

      Quả là đáng sợ tới cực điểm, chỉ dựa vào kình khí cuồn cuộn này có thể giết chết bất cứ cao thủ nào chưa đạt tới ngũ giai cảnh giới, bị luồng cương khí đáng sợ này quét qua nhất định tan xương nát thịt.

      “A…” Lý Nhược Lan giống như cuồng ma nhập thể rống lên.

      Thần Nam cảm thấy phải chịu áp lực xưa nay chưa từng có, dùng tâm pháp Nghịch Thiên thất ma đao phổ vào tử vong ma đao, coi như vô địch trong số những cao thủ ngũ giai cùng trang lứa, nhưng hôm nay thực tế khác xa tưởng tượng.

      Lý Nhược Lan, Đông Phương Trường Minh, Mộng Khả Nhi bất luận là công pháp hay tu vi đều kém , làm sao được gọi là vô địch lớp trẻ.

      “Lý Nhược Lan, xem ra chúng ta phân sinh tử được, tốt nhất hay dốc toàn bộ thực lực của ngươi ra, nếu ngươi phải hối hận suốt đời!” Thần Nam ngẩng đầu lên trời thét lớn, ma đao trong tay hướng về phía Lý Nhược Lan.

      “Quân Lâm Thiên Hạ, Duy Ngã Độc Tôn!” Lý Nhược Lan chỉ lạnh lùng ra tám chữ, rồi lại lao xuống như tia chớp.

      “A…” Thần Nam thét lớn, Nghịch Thiên thất ma đao - đao thứ ba xuất ra.

      Đao mang dài mười trượng màu đen kịt đáng sợ chém ngược lên trung, va vào kiếm khí chói lòa của Lý Nhược Lan.

      “Ầm.”

      trung vang lên vô số tiếng sấm rền nổ ì ùng mãi thôi.

      Cương khí Lý Nhược Lan phát ra giống như thiên ngoại phi tiên chém xuống kiếm hàn quang chói lòa, chém mạnh vào ma đao trong tay Thần Nam.

      "Keng."

      "Choang."

      Tiếng kim thuộc va vào nhau vang lên chói tai, ma đao trong tay Thần Nam nát vụn, Lý Nhược Lan văng ngược lên trung, tuy nhiên lần này Thần Nam chủ động, đao thứ tư nhanh chóng hình thành trong tay , đồng thời tấm cổ thuẫn ngừng chuyển động bên cạnh cũng nhanh chóng lao xuống dưới chân, đưa lao thẳng lên trung, đuổi theo Lý Nhược Lan.

      Mộng Khả Nhi và Đông Phương Trường Minh đều biến sắc, bọn họ thể ngờ rằng Thần Nam có thể dựa vào sức mạnh của mình bay lên
      tutu thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 68: còn tự chủ



      Lúc Thần Nam ở trong Côn Luân ngộ võ, từng thử tu luyện thuật phi hành, nay phi hành được xa, tuy nhiên trong lúc giao chiến có thể bất ngờ bay lên, khiến đối thủ để phòng.

      “Chém” Thần Nam thét lên tiếng, đao thứ tư chém mạnh lên.

      Lý Nhược Lan bay ngược lên trung, nhìn ràng mọi hành động của Thần Nam, ả hết sức bình tĩnh chém ra kiếm.

      “Ầm.”

      Hai cao thủ đều đánh mạnh ra đòn, thần kiếm trong tay Lý Nhược Lan phát ra kim quang mang chói lòa, bị đánh trở lại nguyên hình, hóa thành ngọc liên hoa, ả văng mấy chục trượng mới đứng vững được.

      Ma đao trong tay Thần Nam vỡ vụn, bị đánh bật ra, nhanh chóng rơi xuống mặt đất, tuy nhiên tấm cổ thuẫn ở dưới chân nhanh chóng ốn định lại, đưa lần nữa lao lên trung.

      Chỉ có điều lúc này đâu, trong tay có ma đao, mỗi khi dùng tâm pháp Nghịch Thiên thất ma đao chém ra tử vong ma đao, chỉ có thể chém liên tiếp bốn đòn, sau đó tử vong ma đao khó lòng ngưng tụ lại trong nhất thời.

      Tuy nhiên, vẫn bay đuổi theo Lý Nhược Lan, đạo u quang nhạt từ ngón tay của phát ra, dần dần ngưng tụ thành thanh trường đao.

      Đây chính là bản mệnh nguyên khí của hóa thành, khi xưa lần đầu tiên sử dụng Nghịch Thiên thất ma đao, liên tiếp chém ra bảy đao, chém chết tuyệt thế cao thủ Đào Nhiên thực lực mạnh hơn rất nhiều.

      Bây giờ, Lý Nhược Lan và thực lực ngang nhau, tin rằng nếu cẩn thận khống chế bản mệnh nguyên khí, chắc có thể trong vòng hai đao có thể chấm dứt trận chiến! Tuy nhiên phải làm thế nào để bị ma đao phản lại mới trọng yếu.

      “Chém.”

      Lao tới gần Lý Nhược Lan, vung đao chém xuống, Lý Nhược Lan giơ ngọc liên hoa lên chống cự.

      “Ầm.”

      Lý Nhược Lan bị chém mạnh bay ra hàng trăm trượng, “phụt” tiếng ả há mồm thổ huyết, mái tóc dựng ngược dần hạ xuống, tản ra vai, sát khí trong mắt cùng dần biến mất.

      “Rất tốt… rất tốt…” Lý Nhược Lan khẽ mình: “Chiến Tự quyết hoàn toàn thông suốt, cuối cùng ta cũng bước vào lĩnh vực Loạn Tự quyết. Loạn Chiến! Loạn Chiến! Quân Lâm Thiên Hạ, Duy Ngã Độc Tôn!”

      Lý Nhược Lan tay cầm ngọc liên hoa, từ từ nhắm mắt lại, ả đứng thẳng trung, trong lúc này, ả cuồng nữ hiếu chiến hoàn toàn tĩnh lặng, phong thái xuất trần giống như tiên tử, so với ban nãy cơ hồ là hai người khác nhau.

      Vô số hào quang từ người ả phát ra, tiên khí dày đặc bao phủ xung quanh, khiến ả càng thêm siêu trần thoát tục.

      Thần Nam vốn nghĩ lao lên chém đao, nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dạng cổ quái của ả, cảm thấy có điều thỏa đáng, đầu ngón tay phát ra ô quang, ngưng tụ thành hình thanh trường đao, tuy nhiên hề lao về phía Lý Nhược Lan, chân đạp lên cổ thuẫn, nhanh như chớp lao về phía Mộng Khả Nhi, đao mang dài mười mấy trượng chém mạnh xuống.

      Mắt Mộng Khả Nhi quang mang lóe lên, phát ra sát khí đáng sợ, nàng đứng cánh hoa sen, múa hoa lôi trong tay nghênh chiến, cho dù mạnh như Đông Phương Trường Minh đứng ở dưới đất cũng cảm thấy sát khí đáng sợ của nàng.

      “Ầm.”

      tiếng nổ lớn vang lên, ma đao chém vào hoa lôi trong suốt lấp lánh, trường đao trong tay Thần Nam vỡ vụn, hoa lôi trong tay Mộng Khả Nhi bị chấn động suýt chút nữa vuột khỏi tay.

      “Grào… là Thần Nam sao? Đánh mạnh hơn nữa cho ta, Long đại gia sắp thoát ra rồi!” Tử Kim thần long bị nhốt trong hoa lôi cảm thấy được tình hình ở bên ngoài, bắt đầu gầm gào.

      Nghịch Thiên thất ma đao vô cùng bá đạo, người nắm vững công pháp này, phải lúc tính mạng nguy cấp tuyệt đối sử dụng, Thần Nam lại khác, dùng thất ma đao tâm pháp phổ vào khiến tử vong ma đao dường như có linh hồn, cũng để tránh như nguy hiểm đến tính mệnh.

      Tuy nhiên, vừa nãy thể dùng sinh mệnh nguyên khí của bản thân, bây giờ cảm thấy thể dừng tay lại được nữa, Nghịch Thiên thất ma đao tà dị dường như vượt khỏi tầm điều khiển của .

      cố áp chế nguyên khí cuồn cuộn trong người, bình tĩnh với Mộng Khả Nhi: “Thả Tử Kim thần long ra!”

      đối với Mộng Khả Nhi vừa day dứt… vừa có địch ý, cảm xúc phức tạp đan xen. Sau khi trở về từ Tây đại lục, muốn xung đột trực tiếp với nàng, nhưng bây giờ Tử Kim thần long bị nàng bắt, mà chỉ có thể khống chế được Nghịch Thiên thất ma đao tà dị trong thời gian ngắn ngủi, vì thế chỉ thẳng đao về phía nàng.

      Cảm xúc của Mộng Khả Nhi dao động kịch liệt, dùng hoa lôi lấp lánh trong suốt chỉ về phía Thần Nam : “Nằm mơ, ta phải giết ngươi!”

      “Vậy …đắc tội!”

      Thần Nam nhanh chóng lao lên trước, nguyên khí ma đao hóa hình trong tay chém mạnh về phía trước, đao mang mười trượng xé nát hư , quanh trường đao màu đen xuất những tia chớp khổng lồ, thanh thế vô cùng đáng sợ.

      “Keng.”

      “Ầm.”

      “Grào.. Long đại gia bách chiến bất tử lại được nhìn thấy mặt trời, Grào….”

      cách khác, đó có thể coi là đao thứ bảy của Nghịch Thiên thất ma đao, mặc dù Thần Nam thể hoàn toàn khống chế, dám dùng toàn lực, nhưng uy lực của đao này có thể khai sơn liệt địa, chém rời hoa lôi do đạo gia chí bảo biến hóa thành.

      Tám cánh hoa và liên đài phân chia ra, Tử Kim thần long nhanh chóng bay lên trời, lần này nó lại biến thành hình thần long, long thân rmười mấy trượng uốn lượn trung, gầm gào liên hồi.

      “Grào.”

      Mộng Khả Nhi toàn thân run lên, thân thể phát ra hàng loạt những tia sáng chói lòa, sức mạnh phong ấn sau khi bị chấn động tự động mở ra, giúp nàng chống lại xung lực từ bên ngoài.

      Thần Nam thổ huyết, bây giờ cảm thấy cơ thể có phần yếu , hơn nữa thể khống chế được mình, sinh mệnh nguyên khí ngừng thoát ra từ đầu ngón tay, tâm pháp Nghịch Thiên thất ma đao tự động lấy năng lượng sinh mệnh của , chuẩn bị cho đòn tiếp theo.

      Quả là bộ ma công vô cùng tà dị, vượt ra ngoài khống chế của chủ nhân, theo lí thuyết, dùng tâm pháp thất ma đao điều khiển “linh hồn” của tử vong ma đao, liên tiếp chém ra bốn đao, sau đó dùng năng lượng sinh mệnh của bản thân chém ra ba đao, bảy đao đủ, nên kết thúc rồi mới đúng, nhưng tình hình bây giờ căn bản phải như vậy, năng lượng sinh mệnh mà đao thứ tám cần được tập trung hoàn tất, chỉ đợi chém ra!

      Thần Nam cảm thấy hơi kinh ngạc, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ điều khiển tử vong ma đao, và điều khiển năng lượng sinh mệnh của bản thân mình căn bản là hai chuyện khác nhau, chẳng lẽ ta vẫn phải chém ra bốn đao, tiêu hao hết toàn bộ năng lượng sinh mệnh của mình mới có thể dừng lại sao?”

      vốn nghĩ như thế là có thể dừng tay, nhưng thể làm gì, cảm thấy đao thứ tám ngưng tụ thành hình, nếu nhanh chóng chém ra, phản lại mình.

      “Sao lại thế này?” Thần Nam vừa kinh hãi vừa phẫn nộ.

      Tử Kim thần long phát ra dị thường của , nghi hoặc : “Tiểu tử ngươi sao thế, đừng lo lắng!”

      Lúc này, sức mạnh phong ấn trong người Mộng Khả Nhi được trấn áp, nàng ổn định lại, tuy nhiên vị tiên tử của Đạm Đài thánh địa đối diện với Thần Nam, căn bản thể duy trì được vẻ bình tĩnh thường ngày, nhanh chóng điều khiển ngọc liên đài lao về phía .

      Thần Nam nhìn thấy nàng, giơ cao trường đao màu đen trong tay phải lên, tuy nhiên cuối cùng lại nhằm vào nàng mà điều khiển cổ thuẫn, nhanh chóng lao về phía Lý Nhược Lan đứng trung.

      “Lý Nhược Lan xem đao!” thét lớn tiếng, nhanh chóng lao tới gần giơ đao chém xuống.

      Lý Nhược Lan trong lĩnh vực tu luyện kì diệu, tuy ả nhắm mắt, nhưng thần thức vẫn cảm nhận tình hình bên ngoài, tránh né, tay trái cầm ngọc liên hoa, tay phải ngừng biến hóa pháp ấn, liên hoa cùng pháp ấn đều đưa lên đón đánh. Đồng thời khẽ hô: “Loạn Tự quyết - Loạn Thần ấn!”

      “Ầm.”

      tiếng nổ lớn chấn động thiên địa, Lý Nhược Lan bị đánh bay ra xa trăm trượng, miệng rỉ máu, xuống tấm áo trắng, màu đỏ vô cùng nổi bật.

      Tuy nhiên ả vẫn nhắm mắt, mặt lại nở nụ cười nhạt, cài ngọc liên hoa lên tóc, hai bàn tay bắt đầu động đậy, biến hóa thành những pháp ấn phức tạp.

      Tương truyền, những người công lực tuyệt thế, thông qua kết ấn, có thể thi triển ra số cấm pháp uy lực tuyệt luân, số huyền công lúc vận chuyển, nếu người dùng hoàn toàn kết hợp được những ý nghĩa của huyền công cũng có thể kết ra các loại pháp ấn, đó được gọi là “ngoại tướng” của huyền công.

      ràng Lý Nhược Lan nay vận chuyển đạo gia huyền công, đạt đến cảnh giới linh, thâm tâm và công pháp hoàn toàn kết hợp lại, lúc này tướng do pháp sinh, ấn do thân thành, đây là phản ứng tự nhiên sau khi bước vào diệu cảnh.

      Thần Nam hít hơi khí lạnh, thầm than ả cuồng nữ hiếu chiến quả nhiên là kì tài, trong tình hình nguy hiểm này, thông qua những trận chiến hiểm ác để chứng thực công pháp tu luyện, lại tạo ra được đột phá.

      bây giờ rất muốn giết Lý Nhược Lan, loại bớt kẻ đại địch này, nhưng tin rằng ả nhất định có thuật pháp để giữ tính mạng bỏ chạy, giờ chưa bởi muốn hoàn toàn ngộ thấu huyền công trong trạng thái này.

      muốn có kẻ địch đáng sợ này, tuy nhiên ma đao thứ chín hóa hình mà thành, cần tìm người để phát tiết, ngoái nhìn Mộng Khả Nhi giống như tiên tử, nhưng cuối cùng lao về nơi đó mà điều khiển cổ thuẫn nhanh chóng lao về phía Đông Phương Trường Minh phía đất.

      Đông Phương Trường Minh phát ra Thần Nam có phần dị thường, vạn năm trước y chưa từng nhìn thấy Thần Nam sử dụng Nghịch Thiên thất ma đao, nhưng từng nghe qua, biết được đặc điểm và chỗ đáng sợ của bộ công pháp này, đây là đao thứ chín, nhất định mạnh hơn rất nhiều so với đao thứ tám.

      Công lực toàn thân y điên cuồng vận chuyển, tung quyền đánh lên trời, cái thế ma công Liệt Thiên Thập Kích được phát huy tới cảnh giới cao nhất.

      “Ầm.”

      Ngọn lửa màu tím chống lại ma khí màu đen, trời long đất lở, Đông Phương Trường Minh bị ma đao thứ chín chém bay xa bảy, tám mươi trượng, mồm mũi đều rỉ máu, ngực dập dồn.
      tutu thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 69: Cảm nhận nội thiên địa



      Đông Phương Trường Minh lau sạch vết máu khóe miệng, hai mắt giống như dã thú dữ dằn nhìn chằm chằm vào Thần Nam, cho dù bị nhát ma đao thứ chín chém trọng thương, nhưng ma tính chịu khuất phục vẫn khiến y dấy lên chiến ý vô hạn.

      Lý Nhược Lan vẫn nhắm mắt nhanh chóng lao , ả vì chứng thực huyền công, chủ động tiếp nhát ma đao thứ mười của Thần Nam, cũng lúc này Mộng Khả Nhi điều khiển ngọc liên đài lao xuống, dồn Thần Nam lại cùng với Đông Phương Trường Minh và Lý Nhược Lan.

      “Tiểu tử, ra ngươi làm sao thế? Nếu như ổn, chúng ta chuồn thôi, trời đất rộng lớn, chúng ta muốn , tuyệt đối có kẻ nào có thể ngăn cản được!” Tử Kim thần long phát Thần Nam càng ngày càng bất ổn, mới khuyên rời .

      Thần Nam lắc đầu, biết rằng đao thứ mười ngưng hình tạo thành, căn bản thể thu lại được, nhất định phải chém ra mới được, nhìn thấy ba đại cao thủ đều đứng đường, trong lòng dấy lên chiến ý vô hạn, người chống lại với ba vị thanh niên cường giả mạnh nhất trong thiên hạ, dòng máu hiếu chiến của lại cuộn trào.

      “Sinh tử do số mệnh, Nghịch Thiên thất ma đao, đao thứ mười!”

      Sau tiếng thét lớn, Thần Nam với thế Hoành Tảo Vạn Quân, chém ra đao thứ mười, đao mang dài mười mấy trượng giống như tia chớp khổng lồ màu đen quét ngang qua ba cao thủ.

      Nghịch Thiên thất ma đao đao sau mạnh hơn đao trước, bây giờ trạng thái của Thần Nam có phần ổn, dù thể phát huy được uy lực vốn có nhưng sức mạnh của đao thứ mười này thấp hơn lục giai cảnh giới.

      “Ầm.”

      Sóng chân khí vô biên tỏa ra như sóng biển cuộn trào, chớp mắt vùi lấp ba đại cao thủ, Đông Phương Trường Minh, Lý Nhược Lan, Mộng Khả Nhi bị đánh bay ra xa hàng trăm trượng, cả ba cường giả đều thổ huyết.

      Ở phía xa, đệ tử của Đỗ gia và Lý gia đứng quan chiến đều kinh ngạc há mồm trợn mắt, mình Thần Nam hôm nay đánh bị thương ba vị thanh niên cao thủ thực lực mạnh nhất thiên hạ, vô cùng đáng sợ.

      Tuy nhiên, Thần Nam cũng thổ huyết, càng ngày càng cảm thấy ma đao thoát khỏi khống chế, lúc này vô cùng yếu ớt, năng lượng sinh mệnh tiêu hao gần hết, nếu tiếp tục chém ra đao thứ mười , chắc chắn năng lượng sinh mệnh bị hút hết ra ngoài cơ thể, tới lúc đó có bảo toàn được tính mạng như lần trước hay , ai biết được.

      Tay phải của lại xuất ô quang, tâm trạng lo lắng của Thần Nam dần dần bình tĩnh lại, từ từ biết rằng ma đao khó có thể điều khiển được. Điểm đáng sợ của Nghịch Thiên thất ma đao ở khí thế luôn luôn tiến về phía trước! Ý nghĩa chân chính của ma công chính là đánh chìm thuyền, cắt đứt đường lùi, đặt mình vào chỗ chết để tìm đường sống.

      Hôm nay lo nghĩ quá nhiều, rời xa ý nghĩa của Nghịch Thiên thất ma đao, mới khiến bây giờ thể thu tay lại được, nghĩ được điều cốt yếu trong đó, nhưng quá muộn rồi, ma đao thứ mười hình thành.

      Thần Nam gượng cười: “Lần trước ta dùng ý nghĩa của Nghịch Thiên thất ma đao để giáo huấn cho Đỗ Hạo, ngờ lần này ta lại vào vết xe đổ, chẳng nhẽ ta tự chết trong tay mình sao?”

      Ba đại cao thủ ở phía xa, cảm nhận ràng điểm đáng sợ của Thần Nam, bọn họ đều biết rằng trạng thái bây giờ của tuyệt đối bình thường, nhất định người thể nào đối phó được, cả ba người đều vận công lực lên mức cao nhất, chuẩn bị đón đòn ma đao tiếp theo.

      Tuy nhiên đúng trong lúc này Thần Nam cảm thấy ngón tay phải của mình phát nóng, tim đập mạnh, đó.. phải là nội thiên địa của sao? Hạt giống gian của chính ở đó.

      Thần Nam tập trung toàn bộ tinh lực, nỗ lực hướng thần thức vào nội thiên địa, cảnh tượng đột nhiên thay đổi, linh thức của thuận lợi tiến vào, nơi này ngoài bãi cát mịn ra, những thứ còn lại chỉ là vùng hỗn độn.

      Tuy nhiên, lúc này trong vùng thiên địa này xuất những đợt dao động rất dị thường, cả gian giống như sóng biển cuồn cuộn. dùng tâm cảm ứng, phát ra luồng sức mạnh kì dị chảy vào bên trong thế giới này.

      Điều này.. hơi khó tin, hiểu căn nguyên của dao động, nhưng phát ra khí tức quen thuộc, sức mạnh dao động đó chính là năng lượng sinh mệnh của .

      Là năng lượng sinh mệnh mà chém ra? Hay là năng lượng mà đao thứ mười của Nghịch Thiên thất ma đao chứa bị nội thiên địa của hút lấy? cần biết là từ đâu, nhưng có thể khẳng định, nội thiên địa của dường như muốn thông với ngoại giới, muốn bị khóa trong nơi bé này.

      vô cùng kích động, nội thiên địa có đột phá, đây là tài sản lớn nhất của .

      Cảnh tượng vụt lóe lên, thần thức của biến mất, dùng tâm để cảm ứng, phát ra năng lượng sinh mệnh mà nội thiên địa hút nạp chỉ bao gồm bộ phận bị hút ra ngoài cơ thể mà còn bao gồm cả bộ phận chứa trong ma đao thứ mười ngưng tụ.

      Thần Nam do dự, nội thiên địa và ngoài giới khi nối liền với nhau cần hấp nạp thiên địa nguyên khí vô tận, đương nhiên nếu tu luyện giả cung cấp nguyên khí của mình, tốc độ trưởng thành của nó càng nhanh hơn.

      Năng lượng sinh mệnh của bây giờ chảy vào trong nội thiên địa, cần lo lắng rằng kiệt sức mà chết, bởi có thể thu lại năng lượng sinh mệnh đó từ trong nội thiên địa.

      Nội thiên địa của Thần Nam sau khi liên thông với ngoại giới, đao thứ mười của Nghịch Thiên thất ma đao vốn uy hiếp tính mệnh từ từ ảm đạm, tất cả năng lượng sinh mệnh đều bị nội thiên địa hấp thụ vào trong, đồng thời truyền vào phần cho cơ thể .

      Bây giờ vô cùng hư nhược, suy cho cùng đại bộ phận năng lượng sinh mệnh đều chảy vào trong nội thiên địa, cơ thể của còn lại đáng bao nhiêu.

      vẫn chưa khống chế được tiểu thế giới kia, nhất thời khó có thể thu lại năng lượng sinh mệnh về nội thể, nên cần nơi yên tĩnh để nghiên cứu về trạng thái cơ thể và tiểu thế giới.

      chật vật vẫy tay về phía Tử Kim thần long, con rồng du côn lập tức hiểu ý, nhanh chóng lao xuống, nhảy lên, người rồng lao lên trời.

      “Ngươi chạy đâu??” Lý Nhược Lan mở bừng hai mắt, nhìn thấy người và rồng rời , ả nhảy lên phi kiếm đuổi theo như tia chớp. Mộng Khả Nhi đứng ngọc liên đài giống như lăng ba tiên tử, lời, cũng đuổi theo. Tuy nhiên, tốc độ của hai nữ tử có nhanh thế nào nữa, cũng thể sánh kịp với tốc độ của thần long.

      “Grào…hai tiểu nương bì, cần tiễn đâu, tiễn long đại gia ngàn dặm rồi cũng vẫn phải chia tay!”

      Thần Nam đứng lưng rồng, vẫn nghe thấy tiếng của Lý Nhược Lan dùng vô thượng công truyền tới: “Trận chiến thanh niên nhất đại đế vương của Đông thổ tu luyện giới tháng sau tổ chức tại đô thành Tấn quốc, Thần Nam ngươi có dám tới ?”

      Tử Kim thần long dần dần biến mất, Thần Nam trả lời, bây giờ nội thể vùng hư , mệt mỏi chỉ muốn nhắm mắt lại ngủ giấc.

      Đông Phương Trường Minh nhìn về phía xa, sau hồi trầm ngâm, y cũng quay người nhanh chóng rời .

      Trong hố sâu tại bãi chiến trường, Đỗ Hạo từ từ bò dậy, gằn giọng: “Ta nguyện hóa thân thành Huyết Ma, lôi đài đế vương rửa sạch sỉ nhục phải chịu đựng hôm nay.”

      oOo

      Tử Kim thần long xuyên qua mây, nhanh chóng bay .

      Nửa khắc sau, con khổng tước to lớn nhanh chóng từ phía trước bay tới, thiếu nữ tuyệt sắc toàn thân áo tím đứng lưng, cường khí ngừng tỏa ra, thiếu nữ nhìn thấy Tử Kim thần long, lập tức biến sắc, cao giọng : “Người đối diện có phải là Thần Nam”

      Lúc này, Thần Nam hơi mệt mỏi, lại quen thiếu nữ áo tím, nhưng vẫn thành thực trả lời: “ sai, chính là ta, là ai?”

      “Quả nhiên là ngươi!” Thiếu nữ biến sắc, trong mắt đầy vẻ thù hận, lạnh lùng : “Ta là muội muội của Đỗ Hạo, Đỗ Linh! Ca ca của ta ở đâu?”

      Thần Nam ngờ nữ tử ở trước mắt lại là em của Đỗ Hạo, còn chưa Tử Kim thần long lên tiếng.

      “Đỗ Hạo bị chúng ta giết rồi, xé thành mười sáu đoạn, giết thoải mái, grào…”

      “Cái gì? Ta tin! kẻ nào có thể giết được ca ca của ta, hãy để đệ nhị thanh niên cao thủ của Đỗ gia ta tới thử bản lĩnh của các người!”

      Thế hệ thanh niên của Đỗ gia có bát kiệt. Vị trí đệ tứ, đệ ngũ, đệ lục, đệ thất, đệ bát là Đỗ Huyền, Đỗ Thiên, Đỗ Hồng, Đỗ Hoang, Đỗ Vũ điều bị Thần Nam giết sạch khi còn ở Tây phương.

      Đứng ở vị trí thứ ba là Đỗ Phi lâu trước bởi có ý đồ với Mộng Khả Nhi, nhưng bị nàng tiễn về cực lạc, tới nay bát kiệt Đỗ gia chỉ còn lại hai huynh muội Đỗ Hạo và Đỗ Linh.

      Các bậc tiền bối của Đỗ gia vô cùng phẫn nộ, tuy nhiên cũng hề lo lắng, dù sao gia tộc cổ xưa này thực lực vô cùng mạnh mẽ, cho dù cả thế hệ nào đó hoàn toàn bị tiêu diệt, cũng thể làm lung lay tới gốc rễ.

      Tử Kim thần long : “Muốn đấu với ta, ngươi vẫn chưa đủ khả năng, tên ca ca tử quỷ của ngươi còn phải là đối thủ của chúng ta, huống hồ là ngươi!”

      Đỗ Linh càng giận dữ, ngừng thúc khổng tước tiến lên phía trước, nhưng nó bẩm sinh vốn sợ hãi thần thú, run run rẩy rẩy, dám xông lên.

      Tử Kim thần long đắc ý cười lớn: “Ha ha…bản long thần là bậc vạn linh, ngươi bảo nó mạo phạm tới ta, đây phải là trò cười sao?” Con rồng lưu manh sợ Thần Nam xảy ra bất trắc, đôi co nhiều, vừa ngâm nga vừa nhanh chóng rời .

      “Grào… Long đại gia quay đầu lại lần thứ nhất, con trâu bên đường sợ chết. Grào… Long đại gia quay đầu lại lần thứ hai cát bay đá chạy khiến quỷ sợ hãi. Grào… Long đại gia quay đầu lần thứ ba, trời long sập nước chảy ngược. Grào… Long đại gia quay đầu lần thứ tư, vạn ma chi vương muốn nhảy lầu. Grào… đây chính là ta, vô địch đại soái long… Tử Kim long hoàng đại nhân!”
      tutu thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 70: Gặp gỡ



      Đỗ Linh vốn là em ruột của Đỗ Hạo, trong Đỗ gia cũng là nhân vật thiên tài, mặc dù mới mười chín tuổi, nhưng tu vi của nàng chỉ kém Đỗ Hạo chút, nếu phải kém Đỗ Hạo mấy tuổi, có khi danh hiệu thanh niên đệ nhất của Đỗ gia thuộc về nàng.

      Từ khi Đỗ gia xác nhận nhân vật trong truyền thuyết sống lại, liền bắt tay vào chuẩn bị phá bỏ lời nguyền gia tộc, mấy lão bất tử của gia tộc tính toán kĩ lưỡng, đều thể ngờ được rằng Thần Nam chỉ trong thời gian ngắn ngủi, có thể đạt tới ngũ giai đại thành cảnh giới, thậm chí cả ngũ kiệt trong thế hệ thanh niên cũng chết thảm trong tay ở Tây phương.

      Sau này, Đỗ Hạo lại thảm bại trong tay Thần Nam, càng khiến cả gia tộc chấn động, thanh niên cao thủ thiên tài, ngôi sao hi vọng của Đỗ gia, ngờ vẫn phải là đối thủ của truyền nhân Thần gia.

      Đúng lúc những lão bất tử của Đỗ gia chuẩn bị sử dụng thủ đoạn đặc biệt, thiên tài cao thủ Đỗ Linh lén rời khỏi Đỗ gia Huyền giới, nàng ta yên tâm cho người ruột, đồng thời thiếu nữ với thiên chất nổi bật vốn tâm cao khí ngạo, muốn tranh cao thấp với thiên tài cao thủ Lý Nhược Lan của Lý gia và đại chiến trận với Thần Nam - tử địch của gia tộc.

      Khi Đỗ Linh tới nơi trận chiến kết thúc, chiến địa tàn khốc thể đại chiến kịch liệt thế nào, mặt đất nứt toác còn đáng sợ hơn cả khi các bậc cao thủ tiền bối của Đỗ gia quá chiêu gây ra.

      “Ca ca… sao lại đến nông nỗi này?” Đỗ linh kêu lên kinh hãi.

      Nàng tin vào thực trước mắt, bộ dạng huynh trưởng của nàng lúc này đáng sợ, da thịt toàn thân đẫm máu, hai mắt đỏ ngầu, như dã thú muốn ăn thịt người, đến cả mái tóc dài đen nhánh cũng biến thành màu đỏ thẫm.

      Những đệ tử Đỗ gia đứng cạnh Đỗ Linh run lẩy bẩy, kẻ nào dám bước lên, bởi dưới chân Đỗ Hạo máu tươi ướt đẫm, khắp mặt đất là xác vụn.

      Vừa nãy khi Đỗ Hạo phát điên, xé nát năm đệ tử Đỗ gia, điên cuồng uống máu của bọn họ, tạo thành thảm cảnh trước mắt.

      “Muội muội, muội tới rồi…” Đỗ Hạo cười thảm khốc : “Nhìn thấy bộ dạng của ca ca rất ngạc nhiên, rất thất vọng phải ? Ca ca vô dụng, còn là thiên tài vô địch nữa rồi, lần trước bị Thần Nam đánh bại, lần này lại bị Đông Phương Trường Minh dễ dàng đánh bại, ta là phế vật!”

      , ca ca trong lòng muội vẫn là mạnh nhất” Đỗ Linh vội vàng , rồi nhanh chóng lao tới bên cạnh Đỗ Hạo, đỡ dậy từ đống mảnh vụn thi thể máu me be bét.

      “Ha ha…” Đỗ Hạo cười thê thảm, rất lâu sau mới : “Muội muội, ta thua bọn chúng, bây giờ ta thể đấu được với chúng! Thiên tài cái gì? Xuẩn đồ bẩm sinh có!”

      “Ca ca đừng tự trách mình. Hai người đó dù sao cũng đều là quái vật, bọn chúng là những nhân vật tinh của vạn năm trước, được gọi là người của thời đại này, thua trong tay hai người toàn thân kì công như bọn chúng cũng có gì đáng xấu hổ, ca ca huynh nhất định phải phấn chấn lên!” Đỗ Linh nhìn bộ dạng của Đỗ Hạo, tỏ ra lo lắng.

      “Yên tâm muội muội, ta chết được đâu, cũng vì chuyện này mà vui, ta cần phải làm lại từ đầu” tới đây, hai mắt Đỗ Hạo phóng ra hai đạo huyết quang, thần sắc vô cùng dữ dằn.

      Đỗ linh giật mình run sợ, giọng nàng run run : “Ca ca…huynh… tu luyện Huyết Ma chân kinh?”

      sai, ta cần tự phế Thần gia huyền công, tu luyện ma công của Đỗ gia chúng ta!”

      , ca ca huynh nhất định được tu luyện theo Huyết Ma chân kinh, được giẫm lên con đường có lối về đó!”

      Đỗ Hạo lắc đầu: “Hết cách rồi, tu luyện huyền công của Thần gia, huynh có cách nào nghịch chuyển được, thể nào tu luyện quyển hạ, tạo thành chướng ngại dứt trong tâm lí, cảm giác thất bại đó cứ ám ảnh, đối diện với những địch thủ tu vi tương đương, huynh thường có tự tin chiến thắng, tu vi ràng kém đối thủ, nhưng lại thể chiến thắng đối phương, pháp quyết huyền công của Thần gia trở thành ma chướng, huynh…chỉ có thể tu luyện ma công cấm kị của chính chúng ta mà thôi.”

      Đỗ Linh hiểu, huynh trưởng của nàng từ được phong hiệu thiên tài, là người theo đuổi hoàn mĩ, bây giờ phát giác ra mình có cách nào nghịch chuyển huyền công để tiếp tục tu luyện pháp quyết quyển hạ của Thần gia, trong lòng sinh ra ma chướng, suy cho cùng cũng phải vì tu vi gã kém đối phương, mà gã chưa chiến bại.

      Đương nhiên căn nguyên của ma chướng đó chính là Thần Nam, bởi thành công nghịch chuyển huyền công, hơn nữa còn luyện được các loại thần thông, chứng minh rằng huyền công có quyển hạ.

      Đỗ Linh tỏ vẻ lo lắng: “Ca ca đừng hành động ngốc nghếch, Huyết Ma chân kinh mặc dù uy lực cực lớn, vô cùng huyền diệu, nhưng quá hung hiểm, luyện tới cuối cùng có thể hóa thân thành ma, mất bản tính, lão tổ khi xưa sáng tạo ra bộ công pháp này, luyện tới lúc cuối cùng biến thành vũng máu mà chết, huynh đừng dại dột!”

      Đỗ Hạo cười: “ kịp nữa rồi, ta đem chí bảo hoàng kim chân khí của Thần gia chuyển hóa thành Huyết Ma chân khí. Muội cũng biết khi bước vào cảnh giới Huyết Ma, cả đời khó thoát khỏi huyết hải.”

      ”A… sao lại như thế này, muội sớm biết ngay là huynh ổn, thời gian trước lúc huynh xem Huyết Ma thái pháp, muội thấy khác thường, huynh chỉ là tham khảo, nhưng tới giờ huynh lại tu luyện thêm tầng sâu nữa là Huyết Ma chân kinh, đều trách muội sớm ngăn cản huynh” Đỗ Linh lo lắng bật khóc.

      thể trách muội. Làm sao có thể trách muội được, ta còn cách nào, để trở thành người mạnh nhất trong thiên hạ, ta buộc phải làm thế, muội yên tâm , ta tuyệt đối hóa thành vũng máu như vị lão tổ năm xưa. Huyết Ma chân kinh vốn là vô thượng ma công, chỉ có tầng tâm pháp cuối cùng có vấn đề, tu vi gần tới thất giai cảnh giới, ta giẫm chân và vùng nước đục ấy được, tuy nhiên tin rằng cuối cùng ta có thể hoàn thiện nó. Ta và vị lão tổ đó đều theo đuổi hoàn mĩ, muốn sáng tạo ra công pháp thuộc về Đỗ gia chúng ta, việc mà ông ấy chưa hoàn thành, ta tiếp nối, hơn nữa nhất định thành công!”

      Đỗ Linh và Đỗ Hạo tình cảm vô cùng sâu đậm, nàng biết rằng cứu vãn được nữa, bởi những xác chết mặt đất chứng mình rằng Đỗ Hạo bắt đầu hút huyết tinh của những võ giả, khi bước vào cảnh giới Huyết Ma, cả đời khó thoát khỏi huyết hải, nàng lặng lẽ rơi lệ.

      Đỗ Hạo ngửa mặt lên trời, thét lớn: “Nhất định có ngày ta khiến cả Đông thổ tu luyện giới phải rung chuyển dưới chân ta” Gã dần dần bình tĩnh lại, vỗ vai Đỗ Linh : “Ca ca tặng cho muội món quà quý giá.”

      “Cái gì?” Đỗ Linh lau nước mắt

      “Trong người ca ca vẫn còn phần ba chí tôn hoàng kim chân khí, ta truyền tất cho muội. Bây giờ muội kém bao nhiêu so với ta vào thời kì mạnh nhất, nếu lại có thêm phần công lực đó nữa, tin rằng, trong những kẻ đồng trang lứa cho dù vô địch nhưng cũng thua ai.”

      , đó là do ca ca vất vả lắm mới tu luyện được, muội cần công lực của ca ca.” Đỗ Linh kiên quyết cự tuyệt.

      “Nha đầu ngốc nghếch, phần ba công lực này, ca ca có cách nào chuyển hóa nó thành Huyết Ma chân khí, để lại trong người ca ca cũng chỉ gây họa, bây giờ đem truyền cho muội là hay nhất, muội cũng cần lo lắng, chúng ta là huynh muội ruột thịt, thể chất giống nhau, công pháp tu luyện lại hoàn toàn giống nhau, sau khi muội có được phần công lực này, lo bị bài trừ, ảnh hưởng tới cảnh giới thăng tiến của muội sau này.”

      “Ca ca.. tu vi nay của huynh…” Mắt Đỗ Linh ngấn lệ.

      cần lo lắng, Huyết Ma chân kinh là công pháp có tiến trình tu luyện nhanh nhất đời, chỉ cần có huyết tinh của võ giả cung cấp cho ta hút, bao lâu ta có thể vượt qua thời kì toàn thịnh, đừng khóc nữa, đưa ta về gia tộc, truyền công cho muội xong, ta bế quan!”

      Đỗ Hạo độc ác dã man, nhưng ở trước mặt em ruột, gã lại vô cùng thương .


      oOo


      Năng lượng sinh mệnh của Thần Nam hao phí quá lớn, cơ thể trống rỗng, dần chống chọi nổi nữa, từ từ nằm xuống lưng Tử Kim thần long.

      Lúc tỉnh lại, ngử thấy mùi thơm nhè , nghe thấy tiếng chim hót líu lo, từ từ mở mắt ra, phát ra mình nằm chiếc giường trúc.

      Đây là gian phòng sạch gọn gàng, ghế mây sạch tinh, giá bày từng hàng sách, có thể thấy chủ nhân là người thích đọc sách, có thể đây là thư phòng.

      Mùi thuốc bay vào mũi, quay người nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh sắc ra trước mắt vô cùng đẹp đẽ, phía xa có rừng trúc, suối , gần có hoa cỏ thơm ngát.

      Đột nhiên sững sờ bởi nhìn thấy người quen.

      Gương mặt thanh tú vẫn mang theo khí chất xuất trần, vẻ điềm nhiên ung dung tranh đua với đời thay đổi chút nào, nàng ở bên cạnh chiếc bếp trong vườn cẩn thận sắc thuốc cho , mùi thuốc bay tới từ nơi đó.

      Đó chính là… Nạp Lan Nhược Thủy, người nhiều năm bặt vô tín.

      Chuyện xưa lại về trong đầu , tại Diễn Võ trường trong hoàng cung Sở quốc đại chiến long kị sĩ, giương cung bắn cự long, đại náo hôn lễ trong Tư Mã phủ, lưỡi đao chỉ thẳng hoàng cung Sở quốc.. những chuyện này đều có liên quan tới nữ tử ở trong vườn.

      Trong quỹ đạo của đời người, giữa số người mặc dù có những lần gặp gỡ đặc biệt, nhưng sau đó lại như hai sợi dây chéo qua nhau, càng càng xa, lần gặp lại.

      Thần Nam vốn cho rằng, đời này khó lòng gặp lại Nạp Lan Nhược Thủy, hai người được chú định trở thành khách thoáng qua trong đời đối phương, theo năm tháng, cả hai mờ dần trong trái tim nhau mà để lại dấu tích gì.

      nào ngờ được gặp lại nàng, chỉ là… nhớ lại mọi chuyện trong quá khứ, cảm thấy khó , có những việc biết nên thế nào.

      Thần Nam lặng lẽ nhìn bóng người bận rộn trong vườn, cuối cùng đẩy cửa phòng bước ra.
      tutu thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 71 : Ngũ đế



      Đây là 1 sơn động phong cảnh vô cùng mỹ lệ. Phía xa xa là rừng hoa sơn trà và trúc biếc, ở giữa là các loại hoa dại đua sắc. dòng suối như dải lụa uốn lượn, xuyên qua các khoảng rừng chảy ra ngoài sơn cốc.


      Trúc xá của Nạp Lan Nhược Thủy nằm giữa phong cảnh đẹp đẽ như vậy. Bên trong tiểu viện được bao quanh bởi hàng rào trúc là vô số các loại dược thảo đủ màu sắc, cũng có số loài hoa lạ hiếm thấy rất đẹp. Hương cỏ hoa hoà quyện đem lại cảm giác vô cùng dễ cho con người.


      Nạp Lan Nhược Thủy xao thuốc, nhìn thấy Thần Nam từ trong phòng ra, nhàng cười và hỏi cách vô cùng bình tĩnh: “ Chàng tỉnh rồi à? Chàng cảm thấy trong người thế nào.”


      “Ừm, tỉnh rồi.” Thần Nam đáp.


      Gặp lại nhau nhưng hai người đều rất bình tĩnh, thậm chí xem ra còn có chút xa cách. Nhưng Thần Nam vẫn có thể cảm nhận được lo lắng của Nạp Lan Nhược Thủy đối với , còn nàng có thể cảm nhận được vui mừng của Thần Nam sau khi gặp lại nàng.


      Trong quá khứ xảy ra quá nhiều chuyện, hai người cũng đều trải qua rất vui buồn, mừng rỡ của lần gặp lại này dường như thể diễn tả bằng lời, tất cả đều cần phải nhiều.


      Nạp Lan Nhược Thủy vẫn điềm đạm như trước kia, đấu tranh với đời, khuôn mặt thanh tú lúc nào cũng bình tĩnh như thế, cả người mang theo khí chất xuất thần mơ hồ. Đây là tính cách bẩm sinh có, giống như Mộng Khả Nhi tu luyện đạo thuật mà thành, cũng mang nét giống như tiên nữ của Lý Nhược Lan lúc bình thường (chưa hiếu chiến). Loại khí chất xuất thần mơ hồ của Nạp Lan Nhược Thủy mang lại cảm giác bình yên, làm cho người khác muốn lại gần.


      “Nhược Thủy, ta ngờ có thể gặp lại nàng ở đây!” Thần Nam trong lòng đầy cảm khái.


      “Đúng vậy, ta cũng ngờ rằng chàng cưỡi con rồng quái dị tới nơi này.”


      Ngày hôm đó, sau kiện hôn lễ, Nạp Lan Nhược Tử rời khỏi Sở quốc hoàng thành, nàng thăm các danh lam thắng cảnh ở Đông đại lục, hái thuốc luyện đan, trải qua khoảng thời gian bình lặng. Chỉ đến cách đây lâu, nàng đặt chân tới vùng linh sơn này của Tấn quốc, phát tiểu cốc mỹ lệ này, mới dần dần có ý niệm cư. Sau đó thực dừng chân tại nơi đây.


      Hai bên trao đổi vắn tắt về tình hình của nhau sau khi chia tay. Những gì Thần nam trải qua chứa đầy nguy hiểm, Nạp Lan Nhược Thủy lặng lẽ nghe xong : “Ta và chàng giống như hai người của hai thế giới.”


      Thần nam trầm mặc hồi, biết phải gì.


      Nạp Lan Nhược Thủy : “Tình hình cơ thể của chàng vô cùng xấu, ta xao cho chàng ít thuốc, chàng mau uống .”


      Thần nam ở lại trong tiểu cốc đó, lúc này càng trở nên hư nhược bởi vì bổn mệnh nguyên khí bị nội thiên địa hấp nạp mất quá nửa. Bây giờ cần phải điều trị tử tế thời gian.


      Ở lại trong tiểu cốc xinh đẹp này, Thần Nam cảm thấy vô cùng yên tĩnh, an bình. thời gian dài liên tục bôn ba tứ phương, trải qua vô số những trận chiến sinh tử, ngẫu nhiên có được đoạn thời gian yên bình, đối với , là hưởng thụ rất lớn. cảm thấy thực rất mệt mỏi, nếu có thể sống cả đời tại tiểu cốc này cũng là lựa chọn tồi.


      Con rồng du côn đưa chàng đến đây rồi biến mất, mấy ngày liền thấy tung tích gì cả.


      Những ngày này, ban ngày Thần Nam cùng Nạp Lan Nhược Thủy hái thuốc, buổi tối từ từ nghiên cứu nội thiên địa của . Mặt dù trong chốc lát vẫn chưa tìm ra biện pháp gì để thu lại bổn mệnh nguyên khí từ tiểu thế giới đó nhưng chút nóng vội. rất muốn hưởng thụ cuộc sống bình đạm này, nhàn nhã ngắm hoa nở hoa rơi, nhìn trời khói toả mây trôi.


      Nạp Lan Nhược Thủy mỗi ngày đều cần hái thuốc, Thần Nam luôn cùng nàng. Đối với nàng cuộc sống thế này là tự nhiên và bình an. Nàng hỏi khi nào rời . Nàng lúc này dường như xem mọi chuyện đều rất bình thường. Hàng ngày đều nghiên cứu dược lý, đem những quyển ghi chép dày cộp của vị y thánh nghiên cứu nghiên cứu lại, ngừng điều phối, kiểm nghiệm, cải cách phương thuốc.


      Sau khi gặp lại, có bất kì sóng gió nào, cuộc sống của hai người tại tiểu cốc này vô cùng yên tĩnh và hài hoà. Dường như là có tất cả… thể bằng lời.


      Trong lúc Thần Nam cư, Đông thổ tu luyện giới lại phen dậy sóng.


      Tin tức về trận đại chiến giữa 5 đại cao thủ Thần nam, Đông Phương Trường Minh, Lý Nhược Lan, Mộng Khả Nhi, Đỗ Hạo truyền khắp giới tu luyện. Lại trải qua tường thuật của những người có may mắn được xem cuộc chiến, giới tu luyện được 1 phen chấn kinh. Tu vi của ngũ đại cao thủ thanh niên thâm sâu khó dò.


      Trước đây thời gian, Đỗ Hạo từng tung tin, muốn lập đế vương lôi tại Đông thổ, nhưng cuối cùng lại làm được. Lần này Lý Nhược Lan trịnh trọng tuyên bố với tu luyện giới, thanh niên nhấtt đại đế vương chi chiến được tổ chức tại bên ngoài đô thành nước Tấn sau đó 1 tháng, hoan nghênh tất cả các tu luyện giả trong thiên hạ tới xem chiến, hoan nghênh tất cả các cường giả thanh niên tới tham chiến.


      Lời tuyên bố này gây ra 1 làn sóng lớn trong giới tu luyện, chỉ trấn động Đông phương mà còn trực tiếp tác động đến Tây phương. Vô số cao thủ tây phương lũ lượt lên đường, chuẩn bị đến xem cuộc tỉ thí lôi đài được gọi là “Đế vương chi chiến” của Đông phương.


      Ảnh hưởng của trận chiến Đế vương ngày càng lớn, trong vài ngày truyền khắp thiên hạ, chỉ những người trong giới tu luyện biết, mà các vương công quyền quý của các nước, thậm chí đến lão bách tính cũng nghe thấy tin này. Vương công quý tộc của các nước ở cả Đông Tây phương lênđường chuẩn bị tới xem trận chiến đế vương trăm năm khó gặp này, muốn xem xem rút cục ai là nhất đại đế vương của thanh niên đông thổ, ai mới thực là người mạnh nhất.


      Cùng với sức ảnh hưởng ngày càng lớn của cuộc chiến, Lý Nhược Lan sau khi thương lượng với gia tộc lùi lại thời gian của cuộc chiến. là bởi vì Tây phương tu luyện giới cách nước Tấn rất xa, có nhiều người kịp đến vào ngày khai chiến. Hai là Đỗ gia và Lý gia bí mật trao đổi, Đỗ Hạo vẫn còn bế quan, phải đợi thêm 1 thời gian nữa.


      Đỗ Hạo trước bại dưới tay Thần Nam, sau lại bại dưới tay Đông Phương Trường Minh, chỉ làm cho ta cảm thấy vô cùng nhục nhã, mà còn làm cho gia tộc xưng là đông thổ hoàng tộc Đỗ gia cảm thấy còn mặt mũi. Khi mà thế hệ tiền bối của Đỗ gia thể rời khỏi huyền giới, bọn họ chỉ có thể trông cậy vào lứa thanh niên thể thực lực cường đại của họ với bên ngoài, chứng minh Đỗ gia hổ với danh hiệu “Đông thổ hoàng tộc”.


      Cuối cùng thời gian được lui lại 1 tháng, quyết định là Đế vương đại chiến được tổ chức bên ngoài đô thành nước Tấn sau 2 tháng nữa. Cả giới tu luyện sôi lên sùng sục, tất cả đều bàn luận về Đế vương đại chiến sắp được diễn ra.


      còn nghi ngờ gì nữa, giới tu luyện đông thổ bây giờ vô cùng hùng mạnh, liên tục xuất 5 vị thanh niên cao thủ sắp đột phá lục giai lĩnh vực. là có chút làm cho người ta khó mà tin được. giờ thế cục biến động bất an, rất nhiều người dự cảm rằng huyền chiến trong truyền thuyết dường như sắp bạo phát.


      Trong những cuộc bàn luận sôi nổi của tu luyện giới, trong lúc đế vương chi chiến vẫn chưa bắt đầu nhưng bọn họ bình chọn ra ngũ đế.


      Cuồng nữ hiếu chiến Lý Nhược Lan 2 tháng gần đây, tại Đông phương tu luyện giới điên cuồng khiêu chiến với các cao thủ, có thể giành chức vô địch, cuồng nữ này được mọi người bình chọn là Chiến đế.


      Mộng Khả Nhi tiên tử xuất thân từ Đạm Đài cổ thánh địa, tại Đông thổ có thanh uy cực cao, tu vị tuyệt cao của nàng cũng với khí chất bất phàm của nàng mang lại cho nàng danh hiệu Tiên đế.


      Cao thủ ma đạo thần bí Đông Phương Trường Minh, tuyệt thế thanh niên cường giả mang đầy bí , sở hữu ma công cái thế thất truyền từ lâu Liệt Thiên Thập Kích , như sao băng ngang trời chiếu sáng đông thổ đại địa. Trong vòng 2 tháng y nhanh chóng quật khởi, từ nơi cực hàn chi địa của Đông thổ bắc bộ đánh liền mạch xuống phương Nam khó gặp đối thủ. Thắng lợi trong trận chiến với thiên tài cao thủ của Đỗ gia là Đỗ Hạo, càng làm cho thanh uy của ta lên tới cực điểm, được gọi là Ma đế.


      Đỗ Hạo xuất thân từ Đông thổ hoàng tộc, gia tộc cường đại này thần bí đáng sợ, làm cho các môn phái ở Đông thổ đều cảm thấy vô cùng bất an trong lòng. Từ trong lịch sử tu luyện có thể thấy, đây là gia tộc hùng mạnh có thể làm chao đảo cả Đông thổ. Cao thủ thiên tài của gia tộc như thế, có thể tưởng tượng được cường đại thế nào.


      Đỗ Hạo trước sau từng giao chiến với 3 tuyệt đỉnh thanh niên cường giả là Thần Nam, Đông Phương Trường Minh, Mộng Khả Nhi. Mặc dù 1 hòa, 2 bại, nhưng sức mạnh của ta là thể nghi ngờ. Khi có tin đồn thiên tài cường giả tâm cao khí ngạo này, tự phế công pháp có của mình, chuyển sang tu luyện Huyết Ma chân kinh đáng sợ, được người ta tôn là Huyết đế.


      Thần Nam, tuyệt đại thanh niên cường giả cùng thân phận thần bí, ai biết sư môn thế nào. Từ khi xuất đạo đến nay gây ra rất nhiều sóng gió, trảm sát rất nhiều ngũ giai cường giả, danh xưng tuyệt thế sát tinh. Gần đây, cùng đông thổ hoàng tộc Đỗ gia cường đại phát sinh sung đột kịch liệt, dùng uy danh tuyệt thế giết từng cao thủ Đỗ gia, trở thành đệ nhất phong vân nhân vật của đại lục.


      Đối với danh xưng của , giới tu luyện có phân chia. Có người kiến nghị nên đem danh xưng Ma đế của Đông Phương Trường Minh cho Thần nam, bởi vì bất luận là bản thân hay huyền công mà thi triển, càng mang nặng ma tính.


      Có người lại kiến nghị, nên gọi là Huyết đế. Tại Tấn quốc đô thành, mình đối phó với quân đội ngàn người, phanh thây hơn trăm người. Trong Thập vạn đại sơn của Tội ác chi thành, dùng cự nhân diệt hơn trăm cao thủ. Số tu luyện giả mà tiêu diệt nhiều hơn so với tứ đế kia, hợp với danh xưng huyết đế hơn Đỗ Hạo.


      Có người lại cảm thấy rằng danh xưng của nên là Chiến đế. Nhiều người cảm thấy Thần Nam sau khi phát cuồng còn đáng sợ hơn cả Lý Nhược Lan. từng tại Tây thổ tu luyện giới đại phát cuồng uy, trong 1 ngày giết chết 8 vị tuyệt thế cao thủ, làm chấn động toàn giới tu luyện.


      Cuối cùng, theo ý kiến của số đông, tôn làm Đông thổ Nhất đế. Trong con mắt của người Tây phương , Thần Nam đến từ Đông thổ, từng đại phát cuồng uy tại Tây phương, gọi là nhất đại đế vương của đông thổ thanh niên cũng quá, tức là Đông đế.


      Nhưng theo con mắt người người Đông phương, bất kể thực lực của Thần nam có xếp thứ nhất hay , nhưng những sóng gió mà gây ra tuyệt đối vượt xa 4 người kia, tạm thời tôn là Nhất đại đế vương của thanh niên đông thổ cũng có gì quá đáng, tức là nhất đế.


      Cho nên, cuối cùng, Thần nam được gọi là Đông thổ Nhất đế.


      Tu luyện giới sóng gió nổi lên, trường đế chiến có phạm vi ảnh hưởng cực lớn sắp diễn ra. Vị trí thiên hạ đệ nhất thanh niên cao thủ chỉ có được bằng thực lực của mình.


      Lúc này, điều Thần Nam cần làm nhất là nhanh chóng hồi phục công lực, nếu có thể trực tiếp quán thông nội ngoại thiên địa của .
      tutu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :