Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 37: Truyền thừa của Thần linh



      Khải Lợi ở Tân Lan đại đô, nghe Thần Nam trở về Phí Sa thành, lập tức cưỡi phi long bay tới. muốn bị Ma Pháp vương tử cứ suốt ngày quấn lấy làm phiền, giải thích về nguyên nhân mất tích.

      “Cái gì? Hai người từng sống chung trong ngôi nhà sao? Điều này quá…” Khải Lợi nghe Mộng Khả Nhi và Thần Nam đều mất trí, cùng sống dưới mái nhà trong khoảng thời gian, kinh ngạc há hốc mồm.

      Đương nhiên có số chuyện Thần Nam thể ra, nếu như Khải Lợi biết được rằng Thần Nam và Mộng Khả Nhi từng kết thành phu thê, ta nhất định kinh ngạc nhảy dựng lên.

      Buổi tối, Áo Lợi Liệt công tước tổ chức bữa tiệc linh đình trong phủ.

      Đại sảnh im ắng trở lên huy hoàng, hàng trăm người tới dự tiệc, những chiếc đèm chùm pha lê chiếu sáng khiến cho cả đại sảnh càng trở lên lung linh, đám đông quý tộc giơ cao li rượu, ba năm người tụ tập lại thành nhóm, cùng nhau nâng li, chuyện xôn xao.

      Thần Nam là người đông phương, vốn thích những bữa tiệc rượu như thế này.

      Khải Lợi : “Thần Nam huynh biết , trong những ngày huynh mất tích, Đông thổ hoàng thất Đỗ gia phái ra Đỗ Hạo, cao thủ mạnh nhất trong gia tộc của họ, ngươi này võ học cao thâm khó lường, chỉ trong vòng tháng ngắn ngủi đánh bại vô số cao thủ nổi danh của Đông thổ, ta rằng, chỉ cần đơn thương độc mã đánh bại mười đại phái tu luyện, sau đó xây dựng ‘đế hoàng lôi đài’ ở Đông thổ, mời tất cả những tu luyện giả toàn đại lục tới xem ta quyết đấu trận với huynh lôi đài.”

      Thần Nam lạnh lùng : “Cẩu nô tài đáng chết, dám hoành hành bá đạo.”

      “Đông thổ quả nhiên có gia tộc hùng mạnh như thế, đúng là khiến người ta thể nào tin được. Thần huynh và gia tộc này có ân oán như thế nào?”

      “Công pháp mà gia tộc bọn chúng tu luyện tất cả đều là của Thần gia, tuy nhiên bây giờ phản bội Thần gia, muốn loại truyền nhân cuối cùng của Thần gia là ta, gia tộc bọn chúng độc ác vong ân bội nghĩa, bỏ , ta muốn nhiều nữa, ta thề rằng nhất định tận tay tiêu diệt gia tộc này.” Thần Nam cứ mỗi lần nghĩ tới Đỗ gia Đông thổ gia tộc là tài nào khống chế được nộ hỏa.

      Đột nhiên, Thần Nam phát ra bóng người quen trong đám đông.

      Đây là người con tóc vàng, dáng người kiều thướt tha, ngực căng tròn, eo thon nhắn, cặp mông tròn trịa… khiến người ta nhìn mà say mê.

      Dung nhan của nàng ta có lẽ bằng với Mộng Khả Nhi, Long Vũ, nhưng lại gợi cảm, đáng , kiều diễm hơn. Đây là vưu vật khiến cho đàn ông nảy sinh dục vọng.

      “Lộ Ti.”

      Thần Nam khẽ gọi, cái tên này hề lạ lẫm gì với , lúc trước khi còn ở Thần Phong học viện, người con tây phương gợi cảm kiều này từng chỉ lần mời ta tham gia vào tập đoàn thực lực nào đó.

      Và giữa hai người cũng từng có lần quan hệ hoang đường, Thần Nam mỗi lần nghĩ lại vẫn cảm thấy bối rối, đó đúng là chuyện thê thảm và mất mặt vô cùng, bởi nếu ra cả hai đều là những người bị hại.

      “Ý, huynh quen nàng ta, đó là bông hoa giao tiếp rất xuất sắc và rất hoàn mĩ, phải là… giữa hai người xảy ra điều gì chứ” Khải Lợi đột nhiên cười nửa miệng hỏi Thần Nam.

      “Đừng có bừa”.

      “Ừ, ta hiểu rồi, nàng ta mới trở về từ Thần Phong học viện lâu, còn huynh trước đây cũng từng sống tại Thần Phong học viện, nếu như nàng ta chưa tìm tới huynh, đánh chết ta cũng tin, chức trách của nàng chính là tìm ra tất cả những nhân tài có thể sử dụng được cho thế lực đứng sau lưng.” Khải Lợi ra thế lực lớn mạnh đứng sau lưng Lộ Ti, nhưng có thể suy ra ắt rất có máu mặt ở Tây phương.

      Thần Nam hơi bối rối: “Huynh có thể rời lát được ?” Bởi phát ra Lộ Ti về phía này.

      “Hắc hắc…tình cũ khó dứt, ta là người tốt, đương nhiên tạo cơ hội cho hai người rồi, hai người cứ từ từ chuyện, ta cho hai người tự nhiên”.

      Khải Lợi cười tươi, tuy nhiên trong mắt Thần Nam, cảm thấy hơi khó chịu, Cầm long thủ lập tức vung ra, đánh đòn vào mông Khải Lợi, khiến gã lập tức bay khỏi nơi này.

      Lộ Ti cười kiều, dáng người uốn éo, bước nhàng, khi bước tới gần, nàng ta ngồi xuống bên cạnh Thần Nam, tay phải nhè lắc li hồng tửu tay, : “Lâu lắm gặp”.

      “Đúng thế, lâu lắm rồi gặp, vẫn khỏe chứ”.

      “Huynh xem.” Lộ Ti cười .

      Thần Nam hơi bối rối.

      “Ha ha, đừng có như vậy, chúng ta ai nợ ai cả” Lộ Ti cười vô cùng xinh xắn, làn môi đỏ lại thêm hồng tửu càng trở nên tươi tắn, “Huynh chắc cũng hiểu thân phận của ta, có số việc ta thể tự chủ được, ra cũng chỉ có hại và đem lại phiền phức cho huynh. Được rồi, huynh phải ngại gì cả, nếu như có thể, sau này chúng ta là bạn”.

      “Huynh chắc cũng hiểu thân phận của ta, có số việc ta thể tự chủ được” Thần Nam cảm nhận được niềm đau trong câu này, đúng thế, người con xinh đẹp như hoa như ngọc, nếu như có thể, ai lại muốn bán vẻ đẹp của mình?

      “Ta muốn giúp đỡ , lòng muốn giúp đỡ, xin đừng cự tuyệt.” Thần Nam chân thành .

      “Huynh…” Lộ Ti tỏ vẻ ngạc nhiên, nàng ta ngờ Thần Nam lại có thể ra câu như vậy.

      “Ta nghĩ… sớm chán ngán cuộc sống như thế này rồi, ta muốn giúp đỡ thoát khỏi khổ ải của tại, xây dựng lại cuộc sống hoàn toàn mới”.

      Lộ Ti là người con thông minh, từng trải mọi chuyện, nàng ta nhìn thấy được rằng Thần Nam muốn giúp đỡ mình, Nàng mặc dù rất xúc động, nhưng giọng vẫn rất bình tĩnh: “Đúng thế, ta sớm chán ghét cuộc sống tại lắm, thế lực ở sau lưng ta hứa rằng, nếu như ta tiếp tục làm việc cho họ thêm năm năm nữa, ta có thể được tự do, nhưng người con trẻ tuổi đào đâu mấy lần năm năm? Thần Nam, huynh là người tốt, nếu huynh có thể giúp được ta, cả đời này ta quên”.

      “Ta có thể khiến cho Áo Lợi Liệt công tước và Khả Lợi vương tử ra mặt, thế lực đứng sau lưng phải khuất phục” Thần Nam cảm thấy có thể làm gì đó giúp cho Lộ Ti, cảm giác day dứt trong lòng giảm rất nhiều, ta hỏi: “Sau này định làm gì?”

      ra cũng may mắn, ta người và người đó cũng ta, hơn nữa nhiều năm qua người đó vẫn đợi ta, nếu như ta được tự do, ta nghĩ ta lập tức cưới người đó” Lộ Ti bình tĩnh đáp.

      Lộ Ti được rất lâu rồi, Thần Nam vẫn sững sờ nhìn li rượu, Khải Lợi vỗ vai ta: “Nhìn bộ dạng hồn xiêu phách lạc của huynh kìa… đừng đờ đẫn mãi như thế”.

      “Ừ, Khải Lợi, ta muốn huynh tận lực giúp ta việc…”

      Khải Lợi lập tức gật đầu đồng ý việc của Lộ Ti, đảm bảo có vấn đề gì, Thần Nam cười : “Hãy đem toàn bộ đám ma tinh hạch ta để lại ở phủ của huynh, và vài con thú vương nữa, tất cả giao cho Lộ Ti, hi vọng sau này nàng ta có cuộc sống nhàn hạ”.

      Khi tiệc rượu sắp kết thúc, bên vai phải của Thần Nam đột nhiên vang lên giọng sặc mùi rượu: “Ôi. thơm quá, mĩ tửu thơm như thế này, khiến người ta ngủ được”.

      “Trời, ngươi đúng là tửu quỷ!” Thần Nam cảm thấy vai phải hơn ngứa, biết tiểu long tỉnh dậy.

      “Ồ, ta rất muốn ra, uống cốc lớn, ta thèm chết được” Tiểu Long bất mãn làu bàu.

      Thần Nam nhìn trái nhìn phải, may mà có ai, chịu được nữa mới cười : “Tiểu tử ngươi đúng là hết nổi, mau mau hồi phục !”.

      “Thần Nam ta cảm thấy người ngươi có thứ thần khí, đó là thứ gì thế?”.

      “Là Xạ nhật tiễn”.

      “Quang Minh đại thần côn cao, đó là thứ gì vậy? kì quái, sao ta nghe lại quen thế nhỉ? Mau để nó vào trong tay áo trái của ngươi , ta cảm thấy nó dường như có tác dụng đối với ta”.

      “Đại thần côn cao, ta…cảm thấy có thể hấp thụ nó, Thần Nam mau rời khỏi nơi này, ta nghĩ có thể sắp xảy ra số chuyện đặc biệt”.

      Thần Nam đứng dậy, vội vàng tạ lỗi với Áo Lợi Liệt công tước, sau đó nhanh chóng rời .

      Vừa tới đường lớn, cánh tay trái của lóe lên ánh sáng chói lóa, thánh vật Xạ nhật tiễn của Quang Minh giáo hội nhập vào trong tay trái của. ra là nhập vào trong cơ thể của tiểu long.

      Thần Nam dám chậm chễ, sử dụng Thiên Ma bát bộ, chạy như bay về phía Phí Sa thành, người đường kinh ngạc vô cùng, bọn họ chỉ nhìn thấy những tia kim quang lóe qua, vẫn còn cho rằng là sao băng rơi xuống nhân gian.

      Tới nơi hoang vu, áo Thần Nam bị kim quang rừng rực cánh tay phải đốt cháy thành tro, Xạ nhật tiễn nhập vào trong da , tiến vào trong mình của tiểu long.

      hiểu tại sao lại như thế, hỏi tiểu long: “Tiểu tử, rốt cuộc là chuyện gì thế, ngươi đừng có nóng nảy”.

      kì lạ, ta cũng biết làm sao hết, tuy nhiên ta cảm thấy sức mạnh nhanh chóng được phục hồi, ta… hình như lập tức có thể ra rồi” Tiểu long vừa xong câu này, cánh tay phải của Thần Nam trở nên chói lòa.

      “Grào…” tiếng rồng gầm vang động khắp thiên địa, tiểu long từ cánh tay phải nhanh chóng lao ra ngoài.

      “Tốt quá rồi, ngờ Xạ nhật tiễn lại có tác dụng đối với ngươi, quả ra rồi” Thần Nam vô cùng vui mừng.

      “Đại thần côn cao, ta cuối cùng cũng có thể uống mĩ tửu.” Tiểu long vui mừng gầm gào, vui sướng bay qua bay lại trong trung.

      “Ồ, Long Bảo Bảo, Xạ nhật tiễn ở đâu rồi?”.

      “Ý, đúng đó, nó ở đâu” Long Bảo Bảo chớp chớp đôi mắt, lộ ra vẻ mặt ngại ngùng, dùng đôi tiểu trảo màu vàng xoa qua xoa lại vào người.

      “Ồ, đại thần côn cao! Nó..ở đây, nó…biến thành mảnh vảy vàng, trời ơi, lại còn ngược hướng nữa chứ, đáng ghét, người ta sao lại mọc ra những thứ kì quái này chứ, đầu tiên là chiếc sừng, bây giờ lại là cái vảy mọc ngược”.

      Tiểu long bất mãn oán trách, dưới cổ nó là mảnh long lân mọc ngược, kim quang lấp lánh.

      Thần Nam suy nghĩ rồi : “Xạ nhật tiễn là thánh vật của Quang Minh giáo hội, chắc do Quang Minh thần để lại. Trước đây tiểu tử ngươi hấp thụ luôn xá lị của Quang Minh thần, bây giờ lại hấp thụ thần tiễn của ông ta, như thế… ngươi và ông ấy đúng là có duyên” đột nhiên nghĩ ra khả năng nào đó: “ thể nào, nếu vào ngày nào đó trong tương lai, ngươi hấp thụ toàn bộ những thứ Quang Minh thần để lại, vậy ngươi… tên tiểu tử ngươi phải trở thành Quang Minh thần mới sao? Trời ơi!!”.

      “Đại thần côn cao, ta muốn hấp thụ những thứ lộn xộn này của ngươi đâu, ta muốn trở thành tiểu quái vật!” Tiểu long bất mãn làu nhàu.

      “Rống vốn dĩ có vảy mọc ngược, có gì là quái vật cả. Ta đoán, Xạ nhật tiễn có phải là…vốn có quan hệ gì đó với ngươi hay ? Nếu sao lại như thế này?”.

      Thần Nam nhìn mắt tiểu long hơi cổ quái, có lẽ đây là truyền thừa của thần.
      tutuChó Điên thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 38: Rồng kêu chín tầng trời



      Đỗ Hạo liên tục tiêu diệt được chín đại phái trong tu luyện giới Đông thổ là Tiêu dao cung, Thiên cương phái, Vũ Lăng môn… lưỡi đao tới đâu, ở đó kẻ nào địch nổi, làm dấy lên cơn sóng lớn trong tu luyện giới Đông thổ, thu hút quan tâm của tất cả mọi người.

      Gã từng rằng, cần phải liên tục đánh bại mười phái, cuối cùng xây dựng đế hoàng lôi đài, chờ đợi Thần Nam từ tây phương trở về, ở trước mặt tất cả những người tu luyện trong thiên hạ, quyết chiến trận sinh tử.

      Phái nào trở thành phái thứ mười đây? Các môn phái lâu đời đều cảm thấy bất an, chỉ sợ môn phái mình bất hạnh, trở thành viên gạch lót đường thứ mười.

      Trong mấy ngày này, Đỗ Hạo ở Đông thổ rằng, trận chiến thứ mười khiêu chiến với Long gia, trong thập đại thế gia của Đông thổ, lời vừa xong lập tức dấy lên trận phong ba.

      Thập đại thế gia ở Đông thổ, truyền qua lịch sử lâu đời, mỗi gia tộc đều có quá khứ huy hoàng, đời nào mỗi gia tộc này đều có ít nhất hai ngũ giai cao thủ, là những môn phái tu luyện mạnh nhất ở Đông thổ.

      Đỗ gia được truyền qua vạn năm, là chúa tể Đông thổ, khi gia tộc này xuất thế, mọi người đoán được rằng sớm muộn gì cũng gây ra cuộc chiến kịch liệt với thập đại gia tộc, dù sao họ cũng cần chứng minh, rốt cuộc ai mới là đệ nhất hoàng kim gia tộc của Đông thổ.

      Ngày này cuối cùng cũng đến, nhưng ngờ Đỗ gia chỉ phái hậu bối cao thủ, lại muốn khiêu chiến với Long gia trong mười đại thế gia, đúng là khoa trương đến cực điểm, mặc dù người thanh niên này gần tháng tung hoành như rồng cuốn gió, chấn động cả tu luyện giới nhưng mình gã khiêu chiến với Long gia, vẫn khiến người ta có cảm giác quá coi thường thập đại thế gia.

      Gia chủ tại của Long gia là Long Tự Phong vẫn rất bình tĩnh, trận chiến với Đỗ gia thể tránh khỏi, mọi người dưới của Long gia đều bình tĩnh chờ đợi giây phút đó, đây là trận chiến liên quan tới vinh nhục của gia tộc.

      Long Tự Phong có bốn con trai và con , người con trai thứ tư Tiềm Long từng được các vị tiền bối phong là đệ nhất nhân trong lớp trẻ, nhưng có điều trời ghét người tài, Tiềm Long gặp nạn và chết tại Tử vong tuyệt địa, ba người con trai lớn của Long Tử Phong võ công đều tồi nhưng kém xa so với Tiềm Long, nếu như Tiềm Long vẫn còn sống, ta có thể thay thế cha chiến đấu trận oanh liệt.

      Mỗi khi nghĩ tới chuyện này, Long Tự Phong lại kìm được cảm giác chua xót, gần mười năm nay Long gia suy yếu, bây giờ ngoài bản thân ông ta ra, chỉ có võ công của Long lão thái gia là mức ngũ giai, những người còn lại có ai có thể đánh lại Đỗ Hạo, có lẽ Đỗ gia nhìn thấy Long gia nhân tài thưa thớt nhất trong thập đại gia tộc, nên mới khai đao mở màn với bọn họ.

      Long Tự Phong có cảm giác hùng mạt lộ, ông ta biết rằng Đỗ gia quật khởi ắt khó người nào ngăn cản được, thập đại thế gia của Đông thổ lần lượt bị tiêu diệt, khi Đỗ gia có địch thủ nữa, những tiền bối của Đỗ gia xuất .

      Ông ta cầm lòng nhớ tới người nhà mình, người mà ông thương nhất nhất chính là con Long Vũ, chỉ có điều đứa con này… khi Tiềm Long mất gây nên cú sốc rất lớn đối với nó.

      Sau khi trở về từ Thần Phong học viện, Long Vũ chỉ chuyên tâm với thư họa, cả ngày ở trong nhà viết sách vẽ tranh, lại còn thường ra ngoài viết những điều thực tế, bề ngoài Long Vũ dường như lại trở lại là người con vui tươi, lạc quan, lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ, nhưng Long Tự Phong vẫn cảm thấy con vẫn chưa thể thoát khỏi được những vướng mắc trong lòng, nàng ta càng như vậy, ông càng cảm thấy lo lắng.

      Ông cảm thấy cần phải thăm con của mình, có lẽ là để cho con ông ra . Bây giờ gia tộc này gặp tai họa, nữ tử như nàng thích hợp ở lại.

      Trong vườn của Long Vũ tràn đầy kì hoa dị thảo, vừa bước vào là ngửi thấy mùi hương ngào ngạt.

      “Phụ thân, người tới rồi” Long Vũ ở trong vườn vẽ tranh, mái tóc ngắn đen nhánh chỉ che qua tai, đôi mắt long lanh, trong veo như nước mùa thu, sống mũi cao, đôi môi thắm, tạo thành vẻ đẹp tuyệt mĩ.

      Long Tự Phong cảm thấy kì lạ, cho rằng Long Vũ mọi lần đều vẽ tranh sơn thủy, lần này nàng ta lại vẽ thanh kiếm, thanh kiếm sát khí giết người, hàn khí chiếu ra xung quanh.

      Cho dù người ngoài nghề cũng có thể nhìn thấy được công sức Long Vũ bỏ ra, bức vẽ này vẽ rất chuyên tâm, biểu được toàn bộ sát khí đáng sợ của thanh kiếm, đặt vào trong mắt những người luyện võ như Long Tự Phong bức tranh này phải là bình thường, thể được võ cảnh sắc sảo, khiến cho ông thể đánh giá lại người con này của mình, nàng ta từ lúc nào có được đẳng cấp võ công này.

      “Vũ Nhi thế này là…”.

      Long Vũ bật cười, thần thái bay bổng, phong thái tự tin, vẻ mặt tươi tắn. Long Tự Phong có cảm giác con của mình dường như xóa bóng đen trong lòng, lần nữa lại hồi phục lại được thần thái vui vẻ khoáng đạt

      “Nữ nhi quên nhiều chuyện, tập trung vào thư họa, bây giờ đột nhiều có chút thành công , tâm cảnh có được đột phá, võ học cũng dần dần có những bước tiến dài, bây giờ con bước tới lĩnh vực ngũ giai rồi”.

      “Điều này…” Long Tự Phong kinh ngạc vô cùng, ông ta biết rằng người con này thiên tư cao vời, dù thế nào cũng chịu chăm chỉ luyện võ, vì thế mà mãi chỉ dừng lại ở tam giai cảnh giới, ngờ sau khi chuyên tâm vào thư họa lại đột phá như vậy.

      “Đáng tiếc… nếu trong bức tranh sơn thủy, con có thể phát ra được sát khí mạnh mẽ hơn cả của thanh kiếm kia, như vậy con có được lòng tin chiến đấu với tên Đỗ Hạo kia rồi, bây giờ con vẫn phải là đối thủ của ta”.

      Long Vũ từng ăn nửa trái tim của thiên sứ, bây giờ toàn thân tràn ngập linh khí, giống như tiên tử trời.

      Nhìn thấy Long Vũ dường như thoát khỏi những chuyện trong quá khứ, Long Tự Phong giọng run run : “Vũ Nhi con chỉ cần có lòng là được, cần nghĩ ngợi nhiều làm gì, gia tộc còn có phụ thân, còn có gia gia, cần để con phải tới chiến trường”.


      , phụ thân, trong thời khắc nguy vong của gia tộc, con làm sao có thể lùi bước được, như thế còn xứng là con của Long gia hay ?” Long Vũ mỉm cười, giống như hoa lan trong cố vắng, khiến cho người ta có cảm giác tinh thần đều sảng tỏ, nàng ta : “Phụ thân cần lo lắng, con nghĩ có người tới kịp thời, giúp đỡ chúng ta giải cứu được nguy nan sắp tới…”.

      “Ai?”.

      tên… đốn mạt”.

      Long Tự Phong ngạc nhiên, nghi hoặc nhìn con : “Vũ Nhi, con gì thế, có người tới hay sao?”.

      Long Vũ từ từ quay người , mặt nhìn về phía Tây, bình tĩnh : “Con nghĩ ta tới”.

      Long Tự Phong vẫn hiểu.

      “Nếu như tới coi như con nhìn nhầm người” Long Vũ xong lại cúi người xuống nhanh chóng vẽ tiếp bức tranh, nam thanh niên cưỡi thần long, trong làn mây, có vài phần giống Tiềm Long, nhưng ràng phải…

      Thế lực hùng mạnh của Đông thổ hoàng tộc Đỗ gia quật khởi gây chấn động toàn tu luyện giới, vấn đề nóng bỏng nhất lúc này là việc Đỗ Hạo sắp khiêu chiến với Long gia, lập tức truyền tới tây phương, tất cả mọi người đều bàn tán.

      Thần Nam sau khi nghe được tin này, vẻ mặt biến sắc, trong tim ta xuất bóng dáng kiều- Long Vũ.

      Nhớ tới cảnh tượng khi xưa long Vũ xả thân cứu ta, Long Vũ tuyệt mĩ, giống như đóa hoa héo tàn xơ xác, vẻ mặt nàng ta nhợt nhạt còn giọt máu, máu từ miệng ngừng rỏ ra, quần áo trắng đều nhuốm đầy vết máu, nhưng trông nàng vẫn rất xinh đẹp thánh khiết…

      nhớ tới câu mà mình với Long Vũ giống như đùa lúc sắp chia tay: “Ắt xì, ta chỉ sợ muội thương cảm lúc li biệt, hơn nữa những gì ta đều là . Long Vũ, sau khi về muội nên nghỉ ngơi thời gian, quên hết những gì vui . được lấy người khác, nếu có lấy ai nhất định phải thông tri cho ta, ta thiếu muội mạng, cả đời này đành lấy thân đền đáp. Nếu có ngày muội mở lòng mình ra, chỉ cần tiếng trong tu luyện giới, ta có ở xa vạn dặm cũng lập tức cưỡi rồng đến Long gia ở Tấn quốc. Những gì ta đều là …”

      “Ôi, cánh gà là ngon! Grào! Hồng tửu là thơm” giọng của tiểu long kéo trở về với tại.

      “A, tiểu tử ngươi vẫn còn ăn sao?” Thần Nam phát ra rằng ở trước mặt tiểu long có mấy chục chiếc bình rượu , bàn dưới bàn đều vứt đầy xương.

      “Ta phải là ở vào giai đoạn phát triển quan trọng của cơ thể sao?” Tiểu long tủi thân kêu lên, tuy nhiên vẫn ăn liên mồm, ngừng kêu khen ầm ỹ.

      người rồng này ở trong tửu lầu hào hoa của Phí Sa thành, tiểu long ăn hơn giờ rồi, vẫn chưa ngừng.

      Những người phục vụ mang rượu thịt lên đều trố mắt, con vật màu hoàng kim này đáng sợ, người bé tí mà lại giống như cái giếng đáy, ăn bao nhiêu đồ như vậy mà vẫn chưa thôi.

      “Trời ơi!” Khải Lợi tức trợn mắt, : “Sau thời gian, Đông thổ xây dựng đế hoàng lôi đài, tới lúc đó những người trong tu luyện giới trong thiên hạ đều xem, ta nhất định thể bỏ lỡ được”.

      Khải Lợi thế, lúc Thần Nam trở về Đông thổ tỏ ra vô cùng cao hứng, dường như tất cả mọi người đều biết Thần Nam tới cứu viện cho Long gia.

      “Grào”.

      tiếng rồng gầm vang vọng khắp đất trời, khiến cho cả Phí Sa thành đều rung chuyển theo, lúc này tất cả mọi người trong toàn thành đều nhìn thấy cảnh tượng khó quên.

      Thần Long dài mười bảy mười tám trượng, từ mặt đất bay lượn lên khong trung, phát ra hà quang kim sắc khắp bầu trời, thân của thần long đông phương, cánh của thần long tây phương, Thần Long trong truyền thuyết, chỉ có trong thần thoại, hôm nay lại xuất trước mắt những người bình thường, lập tức tạo thành trận náo động cực lớn.

      “Grào” .

      Rồng gầm vang vọng khắp chín tầng trời.

      Thần Long đưa theo Thần Nam, bay qua tây thổ, hướng về hướng đông, dọc đường khiến cho vô số người hành lễ quỳ bái.
      tutuChó Điên thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 39: Giết Rồng Lập Uy



      Thần Nam cảm thấy rằng lục giai cao thủ của Đỗ gia dường như có hạn, thể giống như thanh niên cao thủ của gia tộc tùy ý ra ngoài, nếu những lão quái vật sớm xuất rồi, hoàn toàn xử lí ta cho nhanh gọn.

      Tuy nhiên vẫn cảm thấy trong lòng khó hiểu, vạn nhất những gì dự liệu là sai, quả gặp phải những lão quái vật, chết chắc, cho dù tiểu long đạt tới lục giai, nhưng trạng thái của nó vẫn chưa ổn định, thể giúp đỡ được .

      Thần Long vượt qua mây, vượt qua trùng trùng núi cao, lúc tới Thần Phong học viện, Thần Nam để Long Bảo Bảo hạ xuống, số chuyện cần tìm phó viện trưởng của Thần Phong học viện.

      “Grào”.

      Thần Long bay bầu trời gần Tội Ác chi thành, khiến cho hàng vạn người kinh ngạc kêu lên, vô số người quỳ bái hành lễ, khi nó hạ xuống long trường của Thần Phong học viện, tất cả cự long, á long đều sợ hãi nằm phục xuống đất, toàn thân run rẩy ngừng, ngoài ra, trong đại sơn ở ngoài thành, các loại muông thú đều sợ hại vô cùng, hướng về phía Tội Ác chi thành ngừng quỳ lạy.

      Thần Long xuất thế, thế nhân quỳ bái, vạn thú khiếp sợ!

      Vô số học sinh của học viện lập tức chạy tới, trong đó tuyệt đại đa số mọi người đều quen biết Thần Nam, nhìn thấy truyền kì cao thủ của giới tu luyện uy chấn đông tây này, rất nhiều người đều muốn tới chào hỏi, chỉ có điều tiềng gầm của thần Long làm tất cả mọi người đều dùng bước.

      Thần Nam từng ở đây thời gian rất dài, còn gây ra rất nhiều chuyện tại đây, đại chiến Đông Phương Phượng Hoàng, giết chết Thần Uy tiểu hầu gia, dũng vào tử vong tuyệt địa, huyết chiến Tội Ác chi thành, bao vây giết tuyệt thế cao thủ Lăng Tử Hư, cách nhìn của mọi người đối với cũng thay đổi liên tục.

      Cho tới gần đây, đại chiến ở Tây thổ, tiêu diệt hết tuyệt thế cao thủ này tới tuyệt thế cao thủ khác, trong mắt đám đông học viên của Thần Phong học viện, sớm trở thành đỉnh cao võ đạo mơ ước, tuyệt đại cường giả khó có thể vượt qua.

      Phó viện trưởng lập tức tới long trường, tiếng gầm chấn động thiên địa của Thần long sớm kinh động tới ông ta.

      Vì thời gian cấp bách, Thần Nam vẫy tay về phía những người quen, sau đó nhanh chóng theo phó viện trưởng vượt qua đám đông. Đương nhiên trong lúc rời , Thần Nam cũng quên đưa mắt nhìn tiểu long, Long Bảo Bảo hiểu ý, thèm để ý tới kinh ngạc của đám đông học sinh, nhanh chóng biến lại, sau đó lao về phía kho thuốc của Thần Phong học viện

      Thần Nam và Phó viện trưởng chuyện rất lâu, hiểu tình hình của Đông thổ, sau đó mới những điều mình lo lắng.

      “Đỗ gia cao thủ mạnh thế nào, ta cũng sợ, chỉ cần là những người cùng trang lứa, tới người giết người, tới mười người ta giết mười người! có đệ tử Đỗ gia nào có thể sống sót trở về Đỗ gia, ta chỉ kiêng sợ những lão cao thủ của Đỗ gia mà thôi”.

      Phó viện trưởng cười : “Vài ngày trước ngươi nhận được thư của ta rồi chứ? Ta bảo ngươi tới đây chuyến, điều muốn chính là vấn đề này. Ngươi chỉ cần ra tay, chỉ cần ngươi có bản lĩnh, cứ đại khai sát giới, giết hết đám thanh niên cao thủ của Đỗ gia, cần phải để ý tới đám lão quái vật của Đỗ gia, có người thay ngươi tiếp đãi chúng”.

      Thần Nam nghi hoặc nhìn lão hồ li, thể ngờ rằng ông ta lại có thể những lời như thế.

      Phó viện trưởng bất mãn : “Ngươi nhìn gì thế, cho rằng ta bừa sao? Tội Ác chi thành vốn là tòa thánh thành, vô số cao thủ đều cư tu luyện tại đây, đêm đó khi ngươi và Mộng Khả Nhi đánh nhau, vị lục giai cao thủ xuất ngăn cản các ngươi, ngươi còn nhớ chuyện đó ? Còn nữa, ta từng đòi ‘thần huyết’ của ngươi, ngươi có biết ai tiến hành nghiên cứu thần nhân ? Là chính là viện trưởng, người đạt tới lục giai cảnh giới của học viện”.

      Thần Nam kinh ngạc, sau đó là hoảng hốt.

      “Hừ, Đỗ gia quá ngông cuồng, số tiền bối cao thủ chuẩn bị tốt cho trận đại chiến rồi, nếu như những nhân vật tiền bối của Đỗ gia xuất , đảm bảo có người thay ngươi tiếp đãi chúng”.

      “Tốt, có câu này của tiền bối, ta nhất định giết sạch đám thanh niên của Đỗ gia” Thần Nam và Đỗ gia sớm ở vào thế đội trời chung, có lời hứa này cũng nhất định làm như thế.

      “Tiểu tử, ngươi cũng đừng có quá bất cẩn, thanh niên cao thủ của Đỗ gia phải là đơn độc, nghe chúng còn mang theo môn phái tu đạo cổ xưa chiến xa của mình. »

      “Cái gì?” hai mắt Thần Nam phát ra hai đạo hàn quang.

      “Môn đạo này khi xưa được gọi là đông thổ đệ nhất, biết vì nguyên nhân gì, hàng nghìn năm xuất thế, lần này ngươi gặp được những đối thủ mạnh thể tưởng tượng được cùng trang lứa vì vậy hãy cẩn thận lại mất mạng”.

      Thần Nam bây giờ cuối cùng hiểu được tình hình ổn, rất nhiều chuyện đơn giản như tưởng tượng.

      Đúng trong lúc này có người vội vàng gõ cửa, phó viện trưởng nhanh chóng bước ra, lâu sau quay lại, : “Đỗ gia quyết định sớm động thủ với Long gia”.

      “Cái gì? Hôm nào?”.

      “Chính là hôm nay”.

      “Ta giết chết con mẹ Đỗ gia” Thần Nam chịu được nữa cất tiếng chửi, đứng phắt dậy, nhanh chóng lao ra ngoài.

      “Đỗ gia muốn lập uy, nhưng hi vọng ngươi vẫn tới kịp” Tới khi Thần Nam biến mất rồi, phó viện trưởng mới than thở: “Thời đại Huyền chiến lại xuất rồi”.

      ‘‘Grào’’.

      tiếng rồng gầm vang vọng khắp quần sơn, chấn động khiến cho cả Tội Ác chi thành đều như rung chuyển, Thần Long lao mình lên , phát ra hào quang vàng chóe chiếu rọi khắp đất trời, nhanh chóng bay về hướng Đông thổ.

      lâu sau, Thần Phong học viện vọng ra tiếng kêu thảm thiết phẫn nộ của phó viện trưởng: “Trời ơi, con rồng du côn rồi, giờ lại tới Thần Long cường đạo, bao nhiêu thuốc quý cất trong kho thuốc của Thần Phong học viện! Thần tiểu tử trời đánh, ta#@%#%%……”

      cánh cửa sắt chống trộm của kho thuốc của học viện có lỗ hổng hình tiểu long bé, tiên chi linh thảo trong mật thất, phòng bí mật đều bị ăn sạch.

      đường bay tới đông đại lục, tiểu long cười ngây ngất.

      “Ôi, hay …Thần Phong học viện đúng là nơi tốt”.

      Thần long dài mười bảy, mười tám trượng, vượt qua thiên địa đông thổ, thần thú trong truyền thuyết thần thoại xuất trước mắt người đời, khiến cho vô số người hành lễ mô bái, cả Đông đại lục sôi sục.

      Thần Long xuyên mây, bay qua vạn dặm, cuối cùng cũng tới được Tấn quốc, theo như lộ trình mà phó viện trưởng , Thần Nam chỉ cho Long Bảo Bảo nhanh chóng bay về phía Long gia.

      Lúc này Long gia bị đám người của Đỗ Hạo bao vây, mười phi long kị sĩ bao vây trung, ngoài ra còn có hơn trăm cao thủ bao vây bên ngoài Long phủ.

      Long Tự Phong vẻ mặt phẫn nộ nhìn Đỗ hạo : “Đây là ngươi mình khiêu chiến sao?”.

      “Đúng, ngươi cứ yên tâm, chỉ cần người của Long gia trốn chạy, những người này tuyệt đối động thủ, chỉ mình ta là đủ rồi” Đỗ Hạo bình tĩnh, tự tin, ngông cuồng cực độ.

      Long Tự Phong hiểu, Đỗ gia quả muốn đại khai sát giới, chín môn phái trước, nghe bị giết hết, những Long gia khác, bọn họ là trong thập đại thế gia của Đông thổ, Đỗ gia muốn lấy họ khai đao lập uy.

      “Đỗ gia các người chuẩn bị kĩ lưỡng rồi chứ, hàng vạn năm phải là chịu xuất , sao tới phi long của tây phương cũng có” Long Tự Phong chế nhạo.

      Đỗ Hạo cười lớn: “Ha ha, đây là hậu thế của chiến lợi phẩm mà năm nghìn năm trước chúng ta có được, trận chiến đó đương nhiên rất hay, được rồi, thời gian đến, hôm nay Long gia nhất định xóa tên khỏi Đông đại lục”.

      “Grào”.

      Đúng trong lúc này, tiếng rồng gầm vang đột nhiên từ phía xa vọng tới, khiến cho mười con phi long run lẩy bẩy, suýt nữa rơi xuống, Thần long từ phía xa nhanh chóng lao tới.

      “Grào”.

      Tiếng rồng gầm vang, từ cửu thiên vọng xuống dưới cửu u, vang vọng khắp đất trời.

      “Cẩu nô tài Đỗ gia, kẻ nào sống sót rời khỏi đây!” Thanh cuồn cuộn như sấm dậy, từ xa hàng trăm dặm sang sảng trong trung.

      “Ngươi là ai?” Đỗ Hạo giận dữ, nhìn về phía xa.

      “Thần Nam tới xử lí môn hộ, tất cả đám người của Đỗ gia đều phải chết” Thanh cuộn tới, Thần Long đem theo Thần Nam tới bầu trời Long phủ.

      Thần Nam chân đứng lưng rồng, giương cung lắp tên, thét lớn: “Giết.”

      mũi tên bình thường, được Thần Nam truyền vào cương khí mạnh mẽ vô cùng, giống như thần phạt của thiên giới, hóa thành tia chớp, xé nát hư , chỉ trong chớp mắt cắm vào đầu của con phi long.

      “Choang”.

      tiếng nổ lớn, cái đầu khổng lồ của phi long chỉ trong chớp mắt nổ tung, tàn cốt, thịt nát bay tung tóe trong trung, xác rồng khổng lồ rơi xuống.

      “Giết”.

      Cùng với tiếng thét, mũi tên thứ hai của Thần Nam bay , phi tiễn sáng chói lóa giống như sao băng bay bầu trời, kéo theo cái đuôi ánh sáng chói mắt cắm vào đầu con phi long thứ hai.

      “Ầm”.

      tiếng nổ lớn, đầu rồng vỡ tung, xác rồng khổng lồ rơi xuống.

      mặt đất vô số người của Long gia và Đỗ gia đều trố mắt, vẫn còn là người sao? mũi tên bình thường trong tay ta, bắn hạ phi long dài mười bảy mười tám trượng, giống như bắn chim, đây là khó tưởng tượng.

      Thần Nam ngẩng đầu lên trời thét, thanh cuồn cuộn giống như tiếng sấm rền, lan tỏa khắp thiên , hai mắt đỏ ngầu, mái tóc dài dựng ngược, công lực toàn thân tập trung vào mũi tên, hết mũi tên này tới mũi tên khác bay ra.

      “Giết giết giết..... ”.

      Mũi tên được truyền sức mạnh khủng khiếp, phát ra ánh sáng chói lóa,giống như chiếc cầu vồng dài bắc ngang trời, mang theo mọt cái đuôi ánh sáng rất dài lần lượt cắm vào đầu các con phi long.

      “Ầm ầm ầm... ”

      Hàng loạt những tiếng nổ lớn, mười cái đầu khổng lồ của mười phi long bị những mũi tên mang theo sức mạnh vô cùng đáng sợ bắn nát, xác rồng lần lượt rơi xuống.

      Cảnh tượng đáng sợ này khiến cho tất cả mọi người đều kinh hãi, đây là đẳng cấp võ công gì? Mười mũi tên bình thường chỉ trong chớp mắt giết chết mười phi long, đúng là giống như võ thần chuyển thế.
      tutuChó Điên thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 40: được đặt tên



      Thần Long xuyên qua những đám mây, vượt qua vạn dặm, đem theo Thần Nam từ tây phương trở về đông thổ, thân rồng dài mười bảy mười tám trượng, phát ra hàng nghìn hàng vạn đạo hào quang, chiếu ra ánh sáng vàng chóe lấp lánh khắp thiên địa.

      Thần Nam đứng lưng rồng, mái tóc dài dựng đứng, ngọn lửa ma bên ngoài cơ thể cháy bừng bừng, giương cung, liên tiếp bắn hạ mười con phi long, lúc này trông giống như cái thế ma vương.

      Mũi tên bé, lại có thể bắn nát những cái đầu khổng lồ của phi long, sinh vật dài mười bảy mười tám trượng dưới mũi tên của Thần Nam trở nên yếu đuối, xác rồng đồ sộ rơi xuống mặt đất, mười con phi long đều liên tục rớt lộp độp, khiến thiên địa chao đảo, mặt đất kịch liệt rung chuyển.

      Mọi người đều kinh hãi nhìn lên trung, trong mắt họ, Thần Nam đúng là giống như cái thế ma thần, mười mũi tên bắn hạ mười phi long to lớn, đều này vượt qua mọi tưởng tượng của mọi người, khiến ai nấy đều kinh ngạc há hốc mồm.

      Thần Long uốn lượn trung, hào quang vàng rực chói lòa khiến cho mọi người thể mở mắt ra.

      “Trời ơi, Thần Long trong truyền thuyết”.

      “Người đó… cưỡi thần long tới viện trợ cho chúng ta”.

      Trong Long phủ truyền ra những tiếng kêu kinh ngạc.

      Cũng trong lúc này, đám đông người nhà Đỗ gia đều rất nản lòng, nhân vật trong truyền thuyết xuất , vũ lực biểu ra lại mạnh mẽ như vậy, mười mũi tên cái thế khiến cho người ta khiếp sợ, có số người bắt đầu run rẩy.

      “Đây… ác ma quả sống lại rồi”.

      .. đúng là phải con người”.

      Con người trong truyền thuyết này thể chiến thắng được.

      Các vị trưởng lão trong gia tộc xuất ai có thể chống lại.

      Đám đông người nhà Đỗ gia đều cảm thấy áp lực khủng khiếp, đồng thời nghĩ tới việc sau khi phản bội lại Thần gia có những lời nguyền đáng sợ, trong lòng họ vô cùng sợ hãi.

      Tuy nhiên trong lúc này, Đỗ Hạo vô cùng bình tĩnh, khóe miệng cười nhạt, ngửa cổ nhìn Thần Nam, ánh mắt lập tức lóe lên vẻ hung bạo, bộ mặt vốn tuấn lên vẻ dữ dằn, dáng người cao lớn khiến cho người ta có cảm giác ghê rợn.

      “Ha ha ha…ha ha”.

      Đỗ Hạo sợ hãi vì thực lực mạnh mẽ mà Thần Nam biểu ra, ngược lại còn cười lớn.

      số đệ tử Đỗ gia nghe thấy tiếng cười, dường như bình tĩnh lại rất nhiều, còn sợ hãi như vừa nãy nữa, ánh mắt đám đông nhìn Đỗ Hạo đầy vẻ kính sợ, gã dường như đem tới niềm tin cho đám người Đỗ gia.

      Đỗ Hạo cũng chỉ mới hai mấy tuổi, nhưng võ công khiến nhiều cao thủ tiền bối của Đỗ gia cũng phải xấu hổ, được coi là trong những kì tài Đỗ gia từ trước tới nay.

      Tới nay tuổi gã quá hai lăm, nhưng võ công sắp bước qua lĩnh vực ngũ giai, đặt chân vào Chân võ cảnh giới, cảnh giới thứ 6 của đông phương vũ giả.

      ta bước vào được Chân võ cảnh giới vài lần, nhưng thời gian của mỗi lần đều rất ngắn, vậy cũng đủ để kiêu ngạo so với những thành tựu mà nhiều tiền bối của Đỗ gia đạt được ở tuổi này.

      Điểm bất phàm của Đỗ Hạo được biểu ở nhiều mặt, gã giống với những người cùng trang lứa trong gia tộc ăn linh dược, hoặc được trưởng lão tặng cho công lực, mọi thần thông đều do gã tự lực mà có, vất vả luyện tập, từ trước tới giờ đều dựa vào ngoại vật.

      ta đồng ý với cách của tiền nhân, cho rằng sức mạnh có được từ thế giới bên ngoài đều thuần túy, tới thời kì cuối của tu luyện có thể ngăn cản võ công thăng tiến.

      Đỗ Hạo khi hai mươi tuổi bắt đầu tìm ra được công pháp tu luyện thích hợp với mình từ trong huyền công của Thần gia, điều hiếm có là gã tu luyện cách máy móc mà kế thừa có sáng tạo, cải tạo cơ sở những cơ sở pháp quyết vốn có, phát triển ra nhiều kì công huyền diệu uy lực đáng sợ.

      Với người Đỗ gia, Đỗ Hạo nhất định trở thành vũ thần trong tương lai của gia tộc, vượt qua tất cả các tiền nhân.

      “Thần Nam, ngờ động tác của ngươi lại nhanh chóng như vậy, có thể từ vạn dặm xa xôi tới được nơi này, ngươi muốn ngăn cản ta? Ngươi cho rằng mình có năng lực đó?” Đỗ Hạo ngước nhìn lên trung, giọng tỏ ra vô cùng tự tin.

      “Ngươi cho rằng ta thể nào ngăn cản được ngươi sao?” Lời của Thần Nam cũng bình tĩnh, hơi tỏ ra coi thường, tuy nhiên vẫn tràn đầy ý chí chiến đấu.

      đứng lưng Thần long, đưa mắt nhìn xuống tất cả đệ tử Đỗ gia: “Chắc các ngươi đều biết được lai lịch của ta, các ngươi tới cùng với Đỗ gia, nhất định sớm quên lời thề năm xưa, hừ. Các ngươi muốn giết ta, vậy đừng trách ta ra tay độc ác, hôm nay Thần mỗ phải đại khai sát giới! Đỗ Hạo, ngươi nghe cho ta, hôm nay ta những ngăn cản ngươi, mà còn giết sạch đệ tử Đỗ gia mà ngươi dẫn theo”.

      “Grào…” Thần Long gầm lên tiếng, vang vọng khắp tầng mây, chấn động đến nỗi cả thiên địa như rung chuyển, khiến cho lời vừa nãy của Thần Nam càng trở nên có uy thế hơn.

      Người Đỗ gia đều kinh hãi, Đỗ Hạo nheo mắt lại, lúc mở ra, phát ra hai đạo quang mang lạnh lẽo, gã hề sợ hãi phải đánh nhau với Thần Nam, điều gã kiêng dè chính là Thần Long ở trung.

      Tuy nhiên ta nhận được mật báo, trạng thái của thần long dường như ổn định, đối với võ giả sắp bước vào lục giai cảnh giới mà , điều này khó tạo thành uy hiếp.

      “Hắc hắc…” Đỗ Hạo cười nhạt: “Ta xem ngươi ngăn cản ta như thế nào?”.

      “Giết.” Thần Nam thét lên tiếng trong trung, sau đó cưỡi Thần Long lao xuống, Thần Long dài mười bảy mười tám trượng thân phát ra kim quang ngợp trời, uốn lượn lao xuống, mình rồng đồ sộ giống như tia chớp khổng lồ, lao vào đám đệ tử của Đỗ gia..

      “Choang” “Choang” “Choang”.

      Cả gian đều chấn động, tám thân mười mấy trượng của Thần Long ngừng uốn lượn, long thân khổng lồ giống như gang thép tôi thành, từ trung đập xuống, chỉ trong chớp mắt có hơn hai mươi đệ tử Đỗ gia tan xương nát thịt.

      “Grào…”.

      tiếng gầm lớn vang lên, vọng khắp tầng mây, chấn động thiên địa, muông thú trong vòng trăm dặm đều nháo nhác, sợ hãi run rẩy, tất cả đều nằm rạp xuống đất, Thần Long quất mạnh đuôi trung, mình rồng dài thượt giống như quét qua ngàn quân, mấy chục đệ tử Đỗ gia đều nát bét.

      mặt đất, tiếng kêu gào thảm thiết ngừng vang lên điếc tai.

      “Grào…”.

      Thần thú trong truyền thuyết, Thần Long hàng nghìn năm mới xuất ở nhân gian, long uy mạnh khủng khiếp, chấn động tuyệt đối, kẻ nào chống lại được nó.

      “Grào…”.

      Từng hồi rồng gầm, truyền khắp từng tất đất trong vọng hàng trăm dặm, tất cả đám đệ tử của Đỗ gia đều cảm thấy nản lòng, sợ hãi nhìn lên thần thú trung, nhanh chóng lùi về sau lưng Đỗ Hạo.

      Vòng vây bên ngoài Long Phủ lập tức tan tác, tất cả người Đỗ gia đều tập trung lại xung quanh Đỗ Hạo, thanh niên cao thủ mạnh mẽ vô cùng này trở thành kẻ bảo vệ của đám đông.

      Nhìn thấy kết quả của trận đánh ngắn ngủi vừa nãy, trong Long phủ truyền ra những tiếng hoan hô.

      Đỗ Hạo phẫn nộ, giật mình, Thần Long ở trước mắt quả nhiên mạnh tới độ khiến người ta sợ hãi, nếu như phải biết rằng Thần Long thể nào tùy ý huy động long lực, e bây giờ gã sắp sửa rút lui.

      Thần Nam cưỡi thần linh long bay trung, hiệu quả lập uy được tạo ra, tin rằng đệ tử Đỗ gia lúc này đều ở trong trạng thái khiếp sợ, nhất định dám ngông cuồng tấn công vào Long gia.

      Long Bảo Bảo biến thân xong trông thần vũ vô cùng, bây giờ vẫn chưa tỏ ra mệt mỏi, sau khi hấp thụ Xạ nhật tiễn, trạng thái của nó ổn định rất nhiều, có thể tiến hành vài trận chiến đấu lẻ tẻ.

      “Thần Nam,,,,” Lời lẽ Đỗ Hạo vô cùng lạnh lùng, nghiến răng kèn kẹt : “Lời ban đầu của ta vẫn thay đổi, hôm nay ta muốn tiêu diệt hết Long gia! Thần long với trạng thái ổn định có tác dụng với ta, ngươi mau mau xuống đây đánh với ta trận, xem ngươi ngăn cản ta thế nào đây?”.

      “Hừ, hôm nay ta vì giết ngươi mà tới đây” Thần Nam lạnh lùng trả lời.

      “Grào…”.

      Thần linh long gầm lên tiếng, lượn vòng lao xuống, Khiến cho đám đệ tử Đỗ gia ở sau lưng Đỗ Hạo sợ hãi, số kẻ thậm chí run lẩy bẩy.

      Đợi tới khi xuống thấp, Thần Nam mới từ lưng rồng nhảy xuống, đứng ở phía trước cách Đỗ Hạo khoảng mười trượng, vùng đất mà ta đặt chân xuống xuất hàng loạt những vết nứt lớn, lan ra phía trước, đồng thời, luồng sức mạnh khủng khiếp tỏa ra cuồn cuộn, dòng năng lượng này giống như cơn lốc, cuồng bạo lao về phía trước.

      Đỗ Hạo có biểu gì, nhưng đám đệ tử Đỗ gia ở sau lưng ta có tới hàng chục tên bị luồng sóng dao động năng lượng đó đánh cho thổ huyết bay ngược về phía sau.

      “Grào…”

      Thần Long gầm lên tiếng, lại mấy chục tên nữa ngã lăn ra đất.

      “Giết”.

      Vô số đệ tử Long gia từ trong Long phủ xông ra, tấn công vào vòng vây trùng trùng của đám đệ tử Đỗ gia, Long lão thái gia mái tóc bạc phơ cùng với Long Tự Phong bước ra khỏi Long Phủ, Long Vũ phong thái tuyệt thế cũng bên cạnh.

      Đỗ Hạo chỉ quay đầu liếc qua, sau đó chỉ chăm chăm nhìn vào Thần Nam, ta lạnh lùng : “Ta làm đế vương lôi đài cho ngươi, vẫn chưa dùng tới, hi vọng hôm nay ngươi chết”.

      Thần Nam có mặt làm đảo lộn kế hoạch của Đỗ Hạo, gã nhìn thấy được võ công của Thần Nam cũng đạt tới trạng thái ngũ giai đại thành, cộng thêm ba ngũ giai cao thủ của Long gia nữa, gã thế chắc chắn mười phần lấy được tính mạng địch thủ.

      “Hi vọng ngươi để ta thất vọng” Đỗ Hạo cười tàn nhẫn, tay phải ta chỉ về phía Thần Nam: “Keng” thanh kim loại vang vọng khắp thiên địa, rất nhiều đệ tử trẻ tuổi của Long gia bị thanh này làm cho thổ huyết ngừng, đám đông nhanh chóng lùi lại sau, mười mấy người mềm nhũn ngã vật ra đất.

      “Cái gì?”hai mắt Thần Nam phát ra hai đạo thần quang.

      Tay phải của Đỗ gia kim quang chói lóa, mọt thanh trường kiếm quang mang lấp lánh từ từ ngưng hình, dần hóa thành thực thể.
      tutuChó Điên thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 41: Bảy chiêu thần kiếm



      Đây là…?

      Thần Nam tỏ vẻ lo lắng, quả kinh ngạc vô cùng! Đỗ Hạo này đúng là tầm thường, ngón tay của gã ngưng tụ nên thanh quang kiếm vàng rực khiến Thần Nam cảm nhận được nét đáng sợ của đối thủ. Nhận ra luồng khí tức quen thuộc từ thanh quang kiếm, năm chữ Nghịch Thiên thất ma đao lóe lên trong đầu .

      “Ha ha ha… ngạc nhiên lắm phải ?” Đỗ Hạo ngửa cổ cười vang, mái tóc dài gió mà tung bay, thân hình cao lớn phát ra khí thế hùng hồn khiến những người xung quanh nghẹt thở, lúc này gã như ngọn núi vươn cao sừng sững.

      “Đoán ra chưa?” Quang mang trong mắt của Đỗ Hạo ánh lên lạnh lẽo, cất giọng lạnh tanh: “Nghịch Thiên thất ma đao là cái ma công, nhưng lại có nhược điểm khi sử dụng phải lấy tính mệnh ra đánh cược, ai có thể tùy ý sử dụng, môn tà công này người bình thường đừng mong sử dụng được. Đỗ gia bọn ta dường như có ai tu luyện, tuy nhiên, ta đây lại rất có hứng thú với nó, từ khi bước vào võ đạo, ta nghiên cứu kĩ lưỡng cuối cùng cũng giải được bí mật, ngươi vừa thấy Thuận Thiên thất thần kiếm, những nhược điểm trước kia của ma đao đều được ta cải sửa, ai nghịch thiên nhất định chết! Nghịch Thiên thất ma đao biến thành Thuận Thiên thất ma kiếm, ta có thể tùy ý sử dụng, cần phải lo lắng mất tính mạng, hừ, ngươi có tử vong ma đao, ta có thần kiếm, hôm nay xem ngươi làm gì được ta, Thuận Thiên thất thần kiếm đánh bại tử vong ma đao, ta nhất định cắt cái đầu ngươi xuống!”

      Thần Nam im lặng hồi lâu mới lên tiếng: “Ngươi là nhân tài, nhưng phải thiên tài, còn lâu mới là kì tài!”

      “Keng keng.”

      Khí tức cuồn cuộn bốc ra, bóng đen xuất sau lưng Thần Nam, tử vong ma đao từ tay bóng đen vụt bay lên lơ lửng đỉnh đầu .

      Đúng lúc này, sáu, bảy thanh binh khí màu đen mờ nhạt xuất quanh , ngừng xoay tròn, dập dềnh.

      Quanh Thần Nam như hé được cánh cửa thời gian và gian, địa ngục chi môn cũng mở rộng.

      Khí tức tử vong cuồn cuộn bốc lên mây cao.

      Quanh mình Thần Nam mờ ảo, giống như có linh hồn bao phủ, luồng khí tức tà dị lạnh lẽo loáng thoáng kèm theo thanh dần dần che khắp gian.

      “Ha ha..” Đỗ Hạo cười nhạt.

      “Ầm” tiếng, người gã dường như bùng cháy, hoàng kim chân khí chớp mắt tràn ra, quang mang lấp lánh chói mắt khiến người ta dám nhìn thẳng, khí mang chói lòa tỏa ra như thánh hỏa của thiên giới, bao quanh cơ thể khiến gã có vẻ thần thánh vô cùng.

      Quang kiếm vàng rực trong tay gã phát ra ánh sáng chói mắt, từ chiều dài thước thành hơn trượng, ánh sáng càng lúc càng rực rỡ.

      Trông Đỗ lúc này Hạo thần vũ khác nào chiến thần kim giáp từ thiên giới giáng trần.

      Bề ngoài Thần Nam hoàn toàn tương phản, khí mang màu đen phát ra ma khí cuồn cuộn bao quanh thân thể như u minh ma hỏa cháy rừng rực, cộng thêm mấy món binh khí ma quái dày đặc khí tức tử vong, trông hệt như tu la ma vương mới từ địa ngục bước lên, xuất với tư thái hung hãn.

      “Cuối cùng được thấy tử vong ma đao, gần đây ta cứ nghĩ nó có những điểm bất phàm gì cơ, giờ được thấy, chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi” Đỗ Hạo được chân khí vàng rực bao phủ, giống hệt như võ thần, lời lẽ tự tin vô cùng, nhìn Thần Nam chớp.

      “Hà, hình dạng tử vong ma đao có gì đẹp đẽ, tuy nhiên lại lấy được mạng người, Thuận Thiên thất thần kiếm của ngươi trông đẹp đẽ nhưng khác nào món đồ chơi, biết tiếp được mấy đòn của ta, hi vọng nó tương xứng với tính tự phụ của ngươi, đừng để ta thất vọng”. Thần Nam chiến ý hừng hực, lạnh lùng nhìn tử đối đầu.

      Người của Long gia lùi ra xa, đệ tử của Đỗ gia cũng nhanh chóng rời nhường chỗ cho hai người đối chiến.

      Hai người còn lời nào để , chỉ có thực lực mới quyết định được tất cả, đại chiến khó lòng tránh khỏi.

      “Giết.”

      “Giết.”

      Hai tiếng thét vang dội, hai bóng người như hai tia chớp đen vàng lao về phía đối phương.

      Tay phải Đỗ Hạo cầm chắc thanh quang kiếm vàng rực dài gần trượng, toàn thân kim quang lấp lánh.

      Tay phải Thần Nam làm động tác cầm đao, tử vong ma đao đặt ngay lên bàn tay, ma đao dài hơn nửa trượng tử khí dày đặc, mặc dù tỏa ánh sáng chói mắt lấp lánh, nhưng phát ra ánh sáng màu đen đặc trưng khiến người ta sợ hãi, càng nhìn càng cảm thấy đáng sợ, dường như có thể nuốt chửng tinh thần người khác.

      “Chết này.”

      “Chết này.”

      Hai người đồng thanh thét vang, thần kiếm kim quang lấp lánh, ma đao tử khí dày đặc, xé nát hư chém mạnh vào nhau.

      “Keng”

      Tiếng kim thuộc va nhau vang lên, người trong vòng mấy chục dặm đều nghe , đệ tử của Đỗ gia và Long gia ở gần đó, ít người bị chấn động đến nỗi thổ huyết, ngã lăn ra đất.

      Lần đầu tiên giao đấu, hai đại tuyệt đỉnh thanh niên cường giả, hề dựa vào kĩ xảo, hoàn toàn dùng man lực áp đảo đối phương, khiến cho địch thủ bất an.

      Tiếng “răng rắc” vang lên, thần kiếm vàng rực vỡ vụn, hóa thành những hạt kim quang bay tản ra xung quanh.

      “Choang”, tử vong ma đao gãy vụn, quang mang đen nhánh bay tung tóe.

      Quang mang hai màu hóa thành cơn bão năng lượng cuồn cuộn.

      “Ầm, ầm, ầm.”

      Thiên chấn động, mặt đất rung chuyển, gian gấp khúc….

      Hai dòng năng lượng cuồn cuộn phóng khiến đất trời chao đảo, thiên địa rung chuyển kịch liệt.

      Thần Nam và Đỗ Hạo đứng trung tâm dòng năng lượng, lúc địa tầng rung chuyển, cả hai đồng thời rơi xuống, quanh chỗ họ đứng mấy chục trượng đều nổ tung, những tảng đá cực lớn văng lên cao tới mấy chục trượng.

      Khoảng đất gần chỗ hai người ngừng chấn động rồi sụt xuống.

      “Ầm, ầm, ầm.”

      Những khối đá khổng lồ văng tứ tán, vô số loạn thạch bay ngược lên trung, cảnh tượng như trong ngày tàn.

      Thần Nam và Đỗ Hạo rơi xuống cách đó mười lăm trượng, miệng hố rộng cả trượng xuất trước mắt những người quan chiến, hai đại cao thủ đứng đáy hố.

      Uy lực của đòn này kinh thiên động địa, rất nhiều đệ tử của Đỗ gia và Long gia đều bị những tảng đá lớn đè thành đống tương thịt, nhân mã của hai thế gia lần nữa lùi xa quan chiến.

      Ngoài xa hơn nữa là đám đông nhân sĩ tu luyện giới. Việc Đỗ gia khiêu chiến Long gia sớm truyền khắp tu luyện giới, vô số cao thủ Đông thổ đổ tới Tấn quốc xem trận đại chiến thế gia vô cùng trọng đại này.

      Chỉ có điều, Đỗ gia từng lớn tiếng tuyên bố vài ngày nữa mới đại chiến với Long gia, nhưng hôm nay đột nhiên lại khai chiến sớm, khiến cho nhiều tu luyện gỉả ở Đông thổ chưa tới kịp, thành ra lúc này mới tụ tập được vài nghìn người mà thôi.

      Nhiều người cảm thấy may mắn vì mình tới muộn, đứng quá gần, bằng những tảng đá ngập trời kia biết làm bị thương biết bao nhiêu người trong tu luyện giới.

      Đỗ Hạo lạnh lùng nhìn Thần Nam : “Ma đao bình thường vẫn rất lợi hại, hôm nay e rằng có tác dụng, ngày chết của ngươi tới.”

      Lúc đệ tử Đỗ gia thảm bại trở về, Đỗ Hạo vô cùng kiêng dè tử vong ma đao của Thần Nam, bây giờ thấy có thể chống lại được nên ta vô cùng tự tin.

      “Hừ, đủ để giết ngươi là được rồi!” Thần Nam lạnh lùng đáp.

      Hiển nhiên, hai người thực lực tương đương, bây giờ đều muốn sử dụng tâm lí chiến nhằm đả kích đối phương.

      “Giết.” Đỗ Hạo thét lên, mỗi tay xuất thanh thần kiếm quang mang lấp lánh, gã sử dụng Thiên Ma bát bộ búng mình lên trung, hào quang vàng rực tràn ngập từng thốn gian, khiến người ta thể mở mắt.

      Tay phải Thần Nam xuất ra tử vong ma đao, tay trái lấy ra tấm cổ thuẫn.

      Đao kiếm thuẫn, chém mạnh vào nhau, trong vòng mấy chục trượng những hố sâu mười lăm dặm ra, loạn thạch bay tung lên trời, những tảng đá to và đất trộn lẫn vào nhau, giống như núi lửa phun trào, phụt lên cao mấy chục trượng.

      Kim quang lấp lánh và ma khí tử vong dày đặc lao vào nhau, Đỗ Hạo và Thần Nam cũng lao vào đối kháng kịch liệt, hai người đều cầm thần kiếm và ma đao, ngừng chém vào đối phương, từ trong hố sâu lao lên mặt đất, lại tới trung, Thiên Ma bát bộ được thi triển tới cảnh giới cao nhất, khiến cho cả hai giống như bay, những đợt sóng khí mạnh vô cùng, ánh sáng cuồn cuộn tuôn ra.

      Thiên địa lay động kịch liệt, mặt đất rung lên như sóng biển từ trung tâm trận chiến lan ra, Long phủ nằm trong phạm vi ảnh hưởng, từng khu nhà lần lượt đổ sập thành đống đổ nát.

      Những người đứng quan chiến cách xa hàng dặm há mồm trợn mắt, thực lực của hai thanh niên cường giả này quá đáng sợ, dường như vượt xa cảnh giới những tu luyện gỉả bình thường.

      Từ xa nhìn lại, trong hào quang vàng rực cùng ma khí ngập trời, hai đại cao thủ như bay, Thiên Ma bát bộ phát huy tới cảnh giới cao nhất khiến cho cả hai gần như giao chiến kịch liệt .

      Ánh mắt lạnh lùng như nhau, phẫn nộ như nhau, hai tuyệt đỉnh thanh niên cường giả như thần ma cầm binh khí thần bí điên cuồng đại chiến .

      “Đời này kiếp này, ngươi đơn độc chiến đấu, con cháu Đỗ gia chúng ta hàng trăm hàng nghìn, ngươi chống lại thế nào?” Mái tóc Đỗ Hạo lăng loạn, khóe miệng rỉ máu, gã vừa vung thần kiếm vừa đả kích Thần Nam.

      Thần Nam lau vết máu miệng, ma đao hướng lên trời, cười đáp: “Thần gia dù chỉ còn lại mình ta sao? Tất cả đệ tử Đỗ gia các ngươi cùng tới, Thần Nam mỗ tiếp đón tất.”

      Long Vũ ở ngoài xa nhìn đến xuất thần, cảnh tượng lúc nãy khiến nàng ta liên tưởng tới việc Thần Nam cứu Tiểu Thần Hi khi xưa, mình đánh hàng nghìn quân binh ở đô thành Tấn quốc, chỉ lưỡi đao vào siêu cấp cường giả Đào Nhiên thực lực mạnh hơn nhiều..
      tutuChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :