Chương 32: Tranh đoạt thần cách Dòng năng lượng tuôn vào trong tế đài gia cố cho sức mạnh phong ấn của vô danh chủ thần, tế đài lóe sáng, cột ánh sáng khổng lồ chiếu vào Bất Tử Chi Vương càng trở nên sáng chói. Bất Tử Chi Vương cao ba thước, toàn thân phủ vảy màu xanh , đau đớn kêu lên: “Grừ…ta là chủ thần, thần cách thuộc về ta, hai tên chết tiệt các ngươi lại dám phá hoại kế hoạch, khiến ta hao tổn trăm năm tu luyện…sau khi thoát khốn nhất định băm vằm các ngươi thành vạn mảnh!” “A…..” Bất Tử Chi Vương ngửa cổ lên trời gầm rú khiến thần điện rung chuyển ngừng, cả vùng sa mạc đều rúng động., Mái tóc màu lục đáng sợ dựng đứng lên, hai mắt đỏ ngầu hung dữ, gầm lên: “Thần cách mau ra đây…” Toàn thân Bất Tử Chi Vương phát ra hàng loạt đạo quang mang màu lục, kim quang bao phủ nhạt dần, tế đài cao lớn rung chuyển kịch liệt, cuối cùng từ từ nứt vỡ. “Ầm.” tiếng nổ lớn vang lên, tế đài đổ sập hoàn toàn, luồng ánh sáng đen lánh to chừng nắm tay từ từ bay lên, đánh tan mọi sức mạnh phong ấn vàng rực gần tế đài, luồng tử vong khí tức dày đặc tỏa ra. “Minh Thần.. đó là thần cách của Minh Thần!” Bất Tử Chi Vương kinh ngạc kêu lên, tiếp theo đó, y ngửa mặt lên trời cười điên cuồng: “Ha ha ha, nhất định là thần cách của Minh Thần Gia Long đời trước, chủ thần của tộc bất tử chúng ta, ha ha… ta trở thành Minh Thần, ha ha ha…!” La Mạn Đức Lạp thét lớn: “Dưới sức mạnh phong ấn màu vàng thần thánh lại là thần cách mang thuộc tính hắc ám do Minh Thần Gia Long đời trước để lại như trong truyền thuyết, kẻ nào phong ấn thần cách ở đây?” Bất Tử Chi Vương bộ dạng vô cùng hung ác, há to miệng, lộ ra hàm răng trắng nhởn, dụng lực phun mạnh ngụm bản mệnh nguyên khí màu lục, bao phủ lấy thần cách . Thần cách của Minh Thần Gia Long nhanh chóng bị lục quang kéo xuống, lao vào miệng Bất Tử Chi Vương. Vẻ mặt lộ ra nụ cười dữ tợn, hai quỷ trảo màu xanh thẫm ngắm chuẩn Thần Nam và La Mạn Đức Lạp, tuy nhiên đúng lúc này, trong tế đài đổ nát bay vụt lên mũi kim tiễn sáng chói, phát ra dao động năng lượng vô tận.giống như tia chớp vàng rực đâm thẳng vào ngực Bất Tử Chi Vương. “Á……” Bất Tử Chi Vương thét lên thảm thiết, kim tiễn khiến huyết nhục trước ngực tan nát, xương ngực dường như đều bị đánh gãy, hàng loạt tia sáng vàng giống như sóng nước từ mũi kim tiễn trước ngực phát ra, khuếch tán khắp người. Những nơi kim quang qua, ánh sáng màu lục của bản mệnh nguyên khí của đều tối dần lại, Bất Tử Chi Vương lập tức lăn ra đất, cố gắng rút mũi kim tiễn, nhưng kim tiễn dường như mọc rễ cắm vào trong xương, mảy may nhúc nhích. “Đây…dường như là Xạ Nhật thần tiễn, thánh vật của Tây thổ,, trong quá khứ xa xưa từng tru sát ít đại ác ma, ra bị phong ấn ở đây, trấn áp thần cách của Minh Thần Gia Long.” La Mạn Đức Lạp vô cùng kinh ngạc, ngờ ở trong tòa thần điện này lại có nhiều bí mật như thế. Bất Tử Chi Vương nhất thời tài nào để rút Xạ Nhật tiễn ra, tuy nhiên chế ngự được kim quang lan ra nữa, giữ luồng sức mạnh thánh khiết lại trong ngực. “Á…” gầm lên tiếng, há hốc miệng phun ra bản mệnh nguyên khí, muốn nhanh chóng hấp thu lấy thần cách, tuy nhiên lúc này vô cùng yếu nhược, bản mệnh nguyên khí ảm đạm vô quang. “Đừng si tâm vọng tưởng!” Thần Nam vung tay chém ra đạo kiếm cương, chém mạnh lên bản mệnh nguyên khí của Bất Tử Chi Vương. Cùng lúc, La Mạn Đức Lạp cũng tấn công cuồng bạo, khí mang lấp lánh ngừng đánh về phía Bất Tử Chi Vương ngã dưới đất. Bất Tử Chi Vương bị Xạ Nhật tiễn gây trọng thương, vì chế ngự thần tiễn nên sức mạnh có thể sử dụng thực chất cũng có hạn, mặc cho luồng khí mang cuồng bạo đó tấn công. Từng đòn tấn công mạnh mẽ đánh lên người , lớp vảy xanh bị quất bay tứ tung, máu thịt lẫn lộn, nhiều nơi lộ ra xương trắng. Vẻ mặt y nanh ác, trong mắt lóe lên quang mang dữ dằn, nghiến răng chịu đựng vết thương, đẩy những sức mạnh có thể tập kết được vào trong bản mệnh nguyên khí, tiếp tục giành giật thần cách. “Quái vật này quả quá mạnh, tài nào tiêu diệt được .” La Mạn Đức Lạp thiêu đốt năng lượng sinh mệnh của bản thân, chỉ trong thoáng chốc tung ra mấy chục chưởng, huyết nhục người Bất Tử Chi Vương đều bị đánh nát, lộ ra bộ khung xương dài ba thước. Nhưng Bất Tử Chi Vương do khô lâu vương tăng cấp bậc mà thành, đánh tan huyết nhục cũng tổn hại gì tới , trừ phi đánh nát hài cốt của y, chấn tan linh hồn chi hỏa, ngược lại vạn lần thể hủy diệt được . Thần Nam tung ra mấy chục đạo kiếm cương, ngừng tấn công bản mệnh nguyên khí của Bất Tử Chi Vương, ngăn cản chiếm lấy thần cách của Minh Thần Gia Long, nhưng thực lực của Bất Tử Chi Vương quá mạnh, dù chỉ thôi động được sức mạnh hữu hạn nhưng vẫn ngăn chặn mọi đợt tấn công cuồng mãnh của Thần Nam. “Vớ vẩn, ta tin loại tà môn này!” Thần Nam tiếp tục tấn công mấy chục đòn nữa mà vẫn công cốc, phẫn nộ : “Ngươi có thể hấp thụ thần cách, chẳng nhẽ ta lại thể sao, thần cách này ta quyết lấy bằng được!” cũng giống như Bất Tử Chi Vương, há miệng theo bản năng phún ra ngụm bản mệnh nguyên khí, bao phủ lấy thần cách của Minh Thần Gia Long “Grừ…” Bất Tử Chi Vương vừa ngạc nhiên vừa tức giận, gầm rống liên tiếp. Thần cách di chuyển lại giữa Thần Nam và Bất Tử Chi Vương, trận chiến giằng co bắt đầu! “Nhân loại ngu xuẩn, ngươi tưởng có thể lấy được thần cách của Minh Thần Gia Long sao? Đây là chủ thần của tộc bất tử chúng ta, đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa! Grừ…” Bất Tử Chi Vương phẫn nộ gầm lên. “Như vậy ta đoạt lấy, trở thành chủ thần cho ngươi xem” Đoạn Thần Nam lớn tiếng với La Mạn Đức Lạp: “Lão đầu giúp tay nào, nhanh đánh nát chỗ xương kia.” “Vết thương của ta tái phát, ta chắc xong….” La Mạn Đức Lạp dường như bị thiêu đốt, khí mang ngoài cơ thể lão khác gì ngọn lửa cháy bừng, ngừng nhảy nhót. Các cơ năng người lão sớm tổn thương, nhưng lão lại ngừng huy động sức mạnh, cuối cùng năng lượng sinh mệnh hoàn toàn bị thiêu đốt, muốn dập tắt cũng tài nào. Luồng sức mạnh này tan cũng là lúc lão ô hô ai tai. “Lão đầu phải kiên trì, đợi ta cướp được thần cách, trở thành Minh Thần mới, nhất định có cách cứu sống lão.” Cùng đối phó với Bất Tử Chi Vương, địch ý trước đây của Thần Nam biến mất, tâm muốn giúp La Mạn Đức Lạp sống lại. “ thể nào, còn thời gian… cho dù ngươi quả lấy được thần cách, trong khoảng thời gian ngắn cũng thể dung hòa, trở thành Minh Thần mới….” Thân thể của La Mạn Đức Lạp càng ngày càng sáng, sinh mệnh chi hỏa rừng rực bao phủ, lão ngừng phóng ra năng lượng cuồng bạo khiến Bất Tử Chi Vương gầm rú liên miên, cả sa mạc đều rung chuyển. “Thần cách rốt cuộc là cái gì?” Thần Nam vừa dốc toàn bộ sức mạnh đoạt lấy thần cách vừa lên tiếng hỏi. “Thần cốt là lĩnh vực, là pháp tắc…” La Mạn Đức Lạp giới thiệu sơ qua. Ở tây phương, thần cách là loại quy tắc, trật tự, là thiên địa pháp tắc mà chủ thần tinh thông, cũng là những thần thông được truyền thừa. Chủ thần dựa theo những pháp tắc mà mình có, ban cho các thiên sức thủ hạ những thần thông tương ứng. Đương nhiên còn có những thiên sứ hùng mạnh, thậm chí số thiên sứ sánh được với chủ thần, bọn họ cũng lĩnh ngộ được điểm cốt yếu của thiên địa pháp tắc. “ ra là như vậy” Thần Nam cuối cùng cũng hiểu ra, thét lớn: “Tử quỷ kia, ngươi đừng hòng trở thành Minh Thần, thần cách này ta lấy.” Thân mình phát ra luồng dao động năng lượng cuồng bạo, khí cương đen ngòm dường như bốc cháy hừng hực, hề thua kém gì sinh mệnh chi hỏa La Mạn Đức Lạp thiêu đốt, dốc toàn lực đoạt thần cách. “Muốn tranh giành với ta, ngươi vẫn chưa đủ tư cách…” Lời lẽ oán độc của Bất Tử Chi Vương đột nhiên ngắt quãng. kinh ngạc nhìn phía sau lưng Thần Nam, hắc ảnh từ từ hóa hình, mấy kiện binh khí màu đen lúc lúc , dựa vào trực giác bản năng, cảm thấy tình hình ổn. Thần Nam điên cuồng vận chuyển huyền công, ma ảnh thần bí lại xuất , tay phải của hắc ảnh cầm chắc tử vong ma đao, mắt mở to, lạnh lùng nhìn Bất Tử Chi Vương. “Thần Nam, mau phối hợp cùng ta tấn công , ta sắp xong rồi…” La Mạn Đức Lạp đột nhiên hét lớn, tung người lao về phía Bất Tử Chi Vương, ôm cứng bộ xương trắng toát. “Á…” Bất Tử Chi Vương kêu lên thảm thiết, sinh mệnh chi hỏa được La Mạn Đức Lạp thiêu đốt nung đỏ khung xương sánh với thần linh này, đặc biệt là phần ngực bị Xạ Nhật tiễn bắn, ngọn lửa sáng rực dường như thiêu đốt tới tận cốt tủy, khiến đau đớn cùng cực, cộng thêm bị thần tiễn áp chế, dần lảo đảo, luồng sức mạnh vàng rực ngừng dao động, sắp sửa đánh tan sức mạnh dùng để phong bế vết thương. “Chết .” Thần Nam thét lên tiếng, ma ảnh sau lưng nhấc tử vong ma đao, lập tức lao lên, chém mạnh vào Bất Tử Chi Vương. “! Á…” Bất Tử Chi Vương kêu lên thảm thiết, ngừng lăn lộn trong thần điện. Năng lượng sinh mệnh của La Mạn Đức Lạp, thần lực mạnh mẽ trong Xạ Nhật tiễn, trường đao tử vong trong tay ma ảnh thần bí, ba nguồn sức mạnh đáng sợ tập hợp lại tấn công Bất Tử Chi Vương, khiến nguyên khí vốn đại thương của càng khó chống chịu thêm. “Rắc, rắc…” m thanh khung xương gãy khô khốc vang khắp thần điện, xương cốt nhiều nơi người Bất Tử Chi Vương gãy nát, đặc biệt là tại các khớp xương, cả những đốt bạch cốt dính liền bắt đầu rơi ra.
Chương 33: Minh Thần “Á…ta hận! Ta hận!” Bất Tử Chi Vương thét lên rùng rợn, lý tới việc đoạt thần cách của Minh Thần Gia Long nữa. “Thần Nam…nhất định phải tiêu diệt…tên Bất Tử Chi Vương này…tuyệt đối để y…chạy tới khu vực loài người sinh sống, nếu điên cuồng báo thù…những nơi qua…nhất định xương chất thành núi.” Bóng của La Mạn Đức Lạp càng ngày càng mờ nhạt, cuối cùng quang mang lóe lên, sinh mệnh chi hỏa của lão hoàn toàn tắt ngúm, nơi lão đứng đến chút xương tàn cũng còn. “Á..”Thần Nam ngửa cổ lên trời hét vang, mái tóc dài dựng đứng, thần cách của Minh Thần nhanh chóng bay vào miệng gã, ma khí vô tận từ người phóng ra, cuồn cuộn lao ra khắp bên ngoài thần điện Cổ thần điện vẫn tồn tại số loại sức mạnh thần bí bảo vệ, trải qua hàng nghìn năm rồi, bây giờ cuối cùng đổ sập, ‘rầm’ tiếng, cát bụi bay đầy trời. Trong khu núi phía xa, vong linh ma pháp sư Lai Ngang và người thần bí mặc áo bào màu đen thùng thình, đều cảm nhận được luồng khí tức tử vong đáng sợ. “Tang Đức hiền giả, người cảm nhận thấy ? Chẳng nhẽ tên Bất Tử Chi Vương đoạt được thần cách rồi, thành công phong thần rồi sao?” Lai Ngang hơi sợ hãi “Ta biết, ma pháp thủy tinh cầu căn bản cảnh tượng trong sa mạc, tuy nhiên….thần cách của Minh Thần Gia Long dường như quả phá được phong ấn rồi thoát ra ngoài rồi…” “Đại hiền giả, tình hình của chúng ta vô cùng tệ, nhân viên chấp pháp của Quang Minh giáo hội sắp tới rồi, còn chúng ta rất khó đoạt được thần cách trong lãnh địacủa Bất Tử Chi Vương, bây giờ càng trở nên vô vọng.” Trong vùng thâm sơn xa xôi, nhân viên chấp pháp của Quang Minh giáo hội cùng kinh ngạc kêu lên: “Chẳng lẽ…truyền thuyết là đúng hay sao, Minh Thần Gia Long được an nghỉ ở đây?” “Trời ơi, hai tên vong linh pháp sư thể đoạt được thần cách của Minh Thần Gia Long sao?” “Như vậy làm sao đây, chẳng lẽ quả có người muốn nhân gian phong thần sao?” Người đứng bên cạnh Lai Ngang là Tang Đức, xuyên qua chiếc áo chào màu đen dài rộng có thể nhìn thấy bên trong là bộ khung xương trắng nhởn, thịt của lão sớm bị phân hủy hết, để có thể sống lại, lão chuyển hóa thành vong linh cấp cao. Tuy nhiên, trải qua hàng ngàn năm phong ấn, lão tiêu hao hết năng lượng vong linh, cuối của chỉ còn lại sợi linh hồn chi hỏa, sau khi thoát khỏi giam hãm, để tiện cho việc lại, lão chọn bộ khô lâu cốt thượng đẳng, để linh hồn chi hỏa của mình nhập vào trong, chuẩn bị tu luyện số thuật pháp thất truyền của vong linh hệ, để chuyển hóa thành khô lâu vương. Tang Đức là đại hiền giả của vong linh hệ, hơn nữa là nhân vật của hàng nghìn năm trước, lão biết rất nhiều bí mật mà người khác biết, trước sau gì đều giấu trong lòng mình, chưa từng nhắc tới với ai. Lão biết được thần cách của Minh Thần Gia Long đời trước dường như bị phong ấn ở trong dãy núi ở phía đông nam của Tân Lan đế quốc, nếu như có thể phá được phong ấn, có được truyền thừa, có thể tạo ra vị Minh Thần mới, tuy nhiên quá trình phá phong ấn, vô cùng nguy hiểm, nếu cẩn trọng, rất có thể hóa thành tro bụi Vài ngày trước,Tang Đức và Lai Ngang bắt đầu sâu vào trong dãy núi phía đông nam của Tân Lan Đế quốc, thực kế hoạch tìm kiếm, đúng trong lúc đó, hồng y đại giáo chủ Mã Luân của Quang Minh giáo hội đột nhiên phái người truy sát. Đến tận lúc này, Tang Đức mới biết, người của Quang Minh giáo hội nhật đình giở trò ở người bọn họ, để lúc lão những bí mất với Lai Ngang, bị những pháp sư hùng mạnh của Quang Minh giáo hội thông qua ma pháp thủy tinh cầu biết được. số nhân viên quan trọng trong Quang Minh giáo hội, mặc dù biết Tang Đức được cứu ra, nhưng vẫn có hành động gì, cho tới khi biết được bí mật kinh người, hồng y đại giáo chủ Mã Luân mới bắt đầu hạ lệnh truy sát. Tang Đức lập tức bảo Lai Ngang phá giải ma pháp ấn tích mà Quang Minh giáo hội sử dụng người họ, hai người mấy ngày hôm nay ngừng phải chạy trốn nhân viên chấp pháp của Quang Minh giáo hội trong núi, chưa từng đối diện chiến đấu. Bọn họ mấy lần tới bên ngoài mép sa mạc, pháp sư vong linh hệ có trực giác vô cùng mẫn cảm với những sinh vật bất tử, biết được bên trong có Bất Tử Chi Vương hùng mạnh khó dò. Hai người dám bước vào nửa bước. cuối cùng quyết định trong lúc Bất Tử Chi Vương phá được phong ấn của thần cách lại tới nơi này, xem có thể tìm kiếm cơ hội đoạt lấy hay ? suy nghĩ, bọn họ dường như tới chậm bước, cả vùng sa mạc bị bao phủ bởi lớp ma khí đen kịt, ma khí vô biên bắt đầu lan tràn ra ngoài núi, lúc này mà xông vào chắc rằng những thu hoạch gì, ngược lại mất mạng vô ích. Lai Ngang hỏi: “Đại hiền giả, chúng ta phải làm thế nào đây?” Tang Đức khoác áo bào, nhìn chằm chằm về phía sa mạc, hơi nghĩ ngợi rồi : “Xem ra, thần cách của Minh Thần Gia Long và chúng ta có duyên phận, bây giờ chắc có người chiếm được rồi, ta cảm thấy giống với Bất Tử Chi Vương. Chúng ta hãy ở đây đợi xem nào.” Cũng trong lúc này bảy vị chấp pháp của Quang Minh giáo hội ở phía xa cũng dám tiến thêm, bọn họ cảm thấy khí tức hắc ám đáng sợ, tất cả đều kinh hãi, nếu đúng là có người nhân gian phong thần, bọ họ quả dám tưởng tượng… Theo truyền thuyết, Minh Thần và Quang Minh thần hề thân thiết gì, mặc dù đến nỗi như Hắc Ám đại ma thần thù hận đội trời chung với Quang Minh Thần, nhưng tuyệt đối cũng chẳng phải là thiện nam tín nữ gì. Những người này truy sát tín đồ vong linh ma pháp sư của lão, hơn nữa đuổi tới nơi… tình hình vô cùng nghiêm trọng, vài vị chấp pháp thầm cầu nguyện, nếu như có người phong thần thành công, hi vọng người đó có thể giữ lại được linh thức của bản thân, đừng đồng hóa với kí ức còn lại của Minh Thần Gia Long đời trước. Ma khí vô tận vẫn tiếp tục tuôn ra cuồn cuộn, lan tràn theo dãy núi dài vô tận, cảnh tượng của ngày tàn ra, bọn Tang Đức, và vài nhân viên chấp pháp của Quang Minh giáo hội, bây giờ đều ở trong ma khí. Nếu như cứ tiếp tục như thế này, chừng ma khí hắc ám lan tỏa tới thị trấn ở bên ngoài đại sơn, suy cho cùng đây cũng là thần cách của chủ thần tiến hành truyền thừa. Tuy nhiên đúng trong lúc này, Thần Nam ở trong sa mạc thét lên tiếng ‘Á…” ba cuồn cuộn khắp gian, truyền khắp dãy núi liên miên, cảm thấy trong người dường như có linh hồn tàn khuyết dãy giụa, muốn cướp lấy cơ thể. “A…là kẻ nào? Mau ra đây cho ta!” Thần Nam vô cùng phẫn nộ, cảm thấy hơi bị lừa, cái gọi là truyền thừa giống với trong tưởng tượng, phải là đoạt được thần cách cách đơn thuần, có linh hồn tàn khuyết muốn đoạt lấy quyền chỉ đạo cơ thể , thậm chí nhận được luồng ý thức, linh hồn đó muốn dung hợp với gã. “Tuyệt đối được! Ta chính là ta, tuyệt đối thể chấp nhận ý thức của kẻ khác, dù là thần cũng được, Gia Long ngươi mau ra đây, cút ra khỏi người ta!” Từ trước tới giờ, người dám mắng chủ thần quả nhiều, bây giờ Thần Nam những lớn tiếng quát mắng, nếu như có thể động thủ, e rằng còn muốn đánh cho vị Minh Thần trong truyền thuyết này trận, tin vị Minh Thần tuyệt đối thể dung hợp vào với gã, rất có thể xóa sạch ý thức của gã. thực tế , linh hồn tàn khuyết đó còn phẫn nộ hơn, từng là chủ thần lại tài nào chinh phục được cơ thể của người bình thường ở trước mắt, đây đúng là quá tà dị. “Thể chất kì quái! ý chí mạnh mẽ! Cơ thể này ta lấy chắc!” Linh hồn tàn khuyết của Minh Thần Gia Long dùng dòng ý thức lớn tiếng kêu lên trong đầu Thần Nam. “Á..á..” Thần Nam đột nhiên cảm thấy đầu đau đớn vô cùng, giống như bị kim đâm, dao chém, cơ hồ vỡ tung. “Đừng có phản kháng, chấp nhận ta, chúng ta hòa làm , chỉ trong chớp mắt ngươi có được những thần thông của ta, có được thần cách của ta, ngươi là người mạnh nhất trong khắp thiên hạ này, , cho dù là tới tiên giới, cũng kẻ nào có thể làm gì được ngươi! Chẳng lẽ ngươi muốn trở thành thần hay sao? Ta chính là chủ thần thiên giới, chỉ cần ngươi đồng ý hòa nhập lại, sau này chúng ta tại cùng với thiên địa, tỏa sáng cùng nhật nguyệt..” Minh Thần Gia Long vừa giành lấy quyền điểu khiển cơ thể Thần Nam, vừa ngừng mê hoặc. “Ngươi là tên thần ngu ngốc, cút ra khỏi người ta, ta chính là ta, tuyệt đối nhập vào với ngươi!” Thần Nam ôm đầu, lăn qua lăn lại mặt đất, đau đớn khiến suýt nữa ngất , nhưng biết rằng tuyệt đối được phép nhắm mắt lại “Kì quái, kì quái, kia là con người sao?” Minh Thần Gia Long vô cùng phẫn nộ, mặc dù linh hồn tàn khuyết, thần lực còn lại chẳng là bao, nhưng dù sao lão cũng từng là chủ thần, lại cách nào chế được ý thức và cơ thể của Thần Nam. Trong khi bị từng đợt sóng tinh thần của Gia Long tấn công, Thần Nam đột nhiên thét lớn lên tiếng, “á..” trong đầu đau đớn vô cùng, chợt cảm thấy trong lòng lóe sáng, cánh cửa đóng kín dường như đột nhiên mở ra. cảnh tượng xất trong đầu gã. vách đá cheo leo, Mộng Khả Nhi cầm kiếm về phía gã, Liệt huyết tổ độc trong người ngấm vào xương cốt, có sức lực chống đỡ, thần trí dần dần mơ hồ, hai mắt đỏ ngầu, tóc rối bời, chạy tới nơi vách vỡ nát, chút do dự nhảy xuống dưới. Dòng sông cuồn cuộn cuốn về hạ lưu, lưu lạc tại sơn thôn mộc mạc, và sống cùng với kẻ đại thù là Mộng Khả Nhi. Gã theo lão Đan Ni Đông ngày ngày bắt cả, sau đó trở thành thợ săn xuất sắc nhất của thôn. Gã đánh bại tên vô lại Mạn Lợi Áo, cùng với Mộng Khả Nhi kết thành phu thê, sau khi kết hôn hai người tương kính như tân. Trong não chấn động tiếng, hoàn toàn phục hồi lại trí nhớ, nhớ lại những chuyện trong quá khứ, dám tin cùng với Mộng Khả Nhi kết thành vợ chồng, điều này… sững sờ, là hoang đường,, đúng như giấc mơ,, “Đáng ghét, tại sao lại như vậy, người bình thường, tại sao lại khó chinh phục tới như vậy?” Lời của Minh Thần Gia Long kéo Thần Nam về với thực tại, lúc này cảm thấy đầu còn đau đớn nữa.
Chương 34: Thanh toán Minh Thần “Ta nhất định phải thành công” Gia Long cuồng nộ gào lên.. Đột nhiên trong lúc này, đan điền Thần Nam phát ra hàng loạt những tia sáng chói lóa, hai quang cầu đen vàng phát ra những luồng sáng rực rỡ, ngừng xoay tròn nhanh chóng đó, Thái cực đồ lâu ngày thấy lại lần nữa xuất . luồng sức mạnh đáng sợ trong Thái cực đồ tuôn ra, lao về phía linh hồn tàn khuyết chiếm cứ thân thể Thần Nam. “Ha ha ha…Ta nhìn thấy gì thế này!” Linh hồn tàn khuyết của Minh Thần Gia Long điên cuồng thét lên: “A, nhất định phải là ! Nhất định là ảo ảnh….bí mật kinh thiên! m mưu! m mưu đáng sợ!!!” Minh Thần Gia Long dường như nhìn thấy việc vô cùng đáng sợ trong đan mạch của Thần Nam, lão điên cuồng kêu lên: “Khải Tát, Na Ti, Chiến Vô Cực, Ngạo Thương Thiên…ha ha ha ha… mưu đáng sợ! Là kẻ nào đạo diễn ra tất cả? Kẻ nào làm ra việc này!! Ha ha ha...” “Đồ khốn cái gì, mau ràng xem nào” Thần Nam lập tức hiểu ra, Gia Long ở trong người biết được bí mật kinh thiên, có lẽ Gia Long thông qua biết được bí mật hàng vạn năm của Thần ma lăng viên. “Ha ha ha…quá tàn khốc. để ta thoát khỏi nơi này, ta muốn chết, ta phải thoát khỏi nơi này…kết cục đáng sợ, ta phải là Minh Thần đời đầu tiên, cần tiểu thần hầu bối của ta như thế này, ta muốn biến thành tro bụi…” “Gia Long ngươi mau ràng, rốt cuộc là có chuyện gì?” Thần Nam cảm thấy bí mật cách rất gần, thét lên: “Gia Long khốn kiếp, ngươi mau mau cho ta biết rốt cuộc là chuyện gì!” Chỉ là tất cả muộn, sức mạnh mà Thái Cực thần ma đồ phóng ra hình thành nên cơn lốc xoáy, cuốn lấy linh hồn tàn khuyết vào trong. “Thần Ma lăng Viên, chúng thần tề tụ, đều là vật dẫn…” Lời của Minh Thần Gia Long ngắt quãng, linh hồn tàn khuyết bị hút vào trong Thái Cực ma đồ. Thái cực ma đồ điên cuồng xoay chuyển, hai quang cầu vàng, đen trong như nước ngừng chảy vào trong cơ thể Thần Nam. Cho tới phút cuối cùng mới từ từ yên tĩnh lại, hai quang cầu từ từ dừng lại ở đan điền Thần Nam, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Ma khí vô tận trong gian vẫn còn, nhưng khí tức tử vong đáng sợ biến mất theo Minh Thần. “Tại sao, rốt cuộc là tại sao? người ta rốt cuộc có che giấu bí mật thế nào? Ta là đỉnh lô hay sao? là quân cờ trong đại cục kinh thiên?” Thần Nam ngửa cổ lên trời hét lớn, lúc này trong lòng vô cùng tức giận, cam tâm bị người khác lợi dụng, cho dù pháp lực của người đó thông thiên, cũng phải phản kháng. “Á…” gầm lên phẫn nộ, huyền công trong người chịu khống chế, điên cuồng vận chuyển, ma ảnh màu đen nhanh chóng xuất ở sau lưng, sáu bảy bộ binh khí mờ nhạt xuất quanh người, ngừng chuyển động. “Keng” thanh tử vong ma đao trong tay bóng đen phát ra thanh kim loại, vang vọng khắp thiên địa dần dần nổ lên, treo lơ lửng vai phải Thần Nam, điên cuồng hút lấy ma khí ở xung quanh. tiếng va chạm của kim thuộc vang vọng khắp sa mạc, truyền khắp trong dãy núi, bóng mảnh thuẫn mờ ảo từ thanh binh khí bay ra, lơ lửng vai trái của Thần Nam, ma khí vô tận cuồn cuộn tuôn trào “Choang, choang.” Tiếng kim loại vang khắp gian, truyền khắp dãy núi, sáu bảy thanh binh khí màu đen mờ nhạt, đều ngừng chuyển động, lơ lửng ở xung quanh Thần Nam, bắt đầu điên cuồng hút lấy ma khí trong thiên địa. Bóng đen ở sau lưng Thần Nam cũng để binh khí thần bí trong tay trái, đưa hai tay ra, ma khí vô tận lao về phía và thanh binh khí Trong ngọn núi cách đó xa, Lai Ngang và Tang Đức đều vô cùng kinh ngạc, họ vừa nghe thấy tiếng thét của Thần Nam, bây giờ lại phát giác thấy ma khí trong núi dần thu lại, từ từ thu lại về phía trong sa mạc. “Ý, chẳng lẽ là Thần Nam đạt được Thần cách của Minh Thần Gia Long” Lai Ngang nghi hoặc : “ biến mất lâu, sau lại chạy tới nơi này nhỉ ?” Tang Đức nhìn về phía sa mạc, cau mày : “Khí tức của Minh Thần vừa nãy đột nhiên biến mất, dường như….thần cách tồn tại nữa, chẳng nhẽ bị phong ấn lại sao?” Trong dãy núi phía xa, ma khí biến mất, vài nhân viên chấp pháp của Quang Minh giáo hội thở phào. “Minh Thần truyền thừa hình như thất bại rồi.” “ ràng giống như thành công, luồng khí chết chóc đó hoàn toàn biến mất rồi.” “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đợi lúc nữa chúng ta xem xem..’ Nửa canh giờ sau, ma khí vô tận trong thiên địa hoàn toàn biến mất, ma ảnh ở phía sau Thần Nam ràng hơn chút, hơi chân thực hơn. Ngoài Tử vong ma đao và cổ thuẫn ra, nhưng binh khí thần bí khác vẫn rất mơ hồ. Tử vong ma đao biến hóa lớn nhất, gần như thực chất hóa, có thân đao với độ cong hoàn mĩ vô cùng đáng sợ, lưỡi đao màu đen tỏa ra từng luồng khí chết chóc, cán đao có khắc cái đầu rồng giống như có sinh mệnh, hai mắt liên tục phát ra hai đạo quang mang. Cổ thuẫn còn hư ảo mờ nhạt như trước kia nữa, hoa văn ở bên ràng có thể nhìn thấy được, có cảm giác hóa thành thực chất, giống như thượng cổ thần vật lại nhìn thấy mặt trời, phát ra những luồng khí tang thương. Thần Nam vô cùng kinh ngạc, thể ngờ được rằng những thứ binh khí thần bí này có thể hút hết toàn bộ những ma khí che lấp đất trời đó, ma khí mà Minh Thần để lại đối với chúng giống như những món ăn bổ dưỡng. Ma đao và cổ thuẫn thực chất hóa, uy lực nhất định mạnh hơn nhiều trước, cùng với những suy nghĩ của Thần Nam, ma ảnh và những binh khí thần bí đều từ từ biến mất, lúc này niềm kích động của dần bình tĩnh lại. Thần Nam đứng sững sờ trong sa mạc, Minh Thần Gia Long rốt cuộc phát ra bí mật gì? thể tưởng tượng nổi cùng Mộng Khả Nhi kết thành phu thê, sống với nàng ta như thế nào đây, biết được. đứng lặng lúc, sau đó bắt đầu tìm kiếm tung tích của Bất Tử Chi Vương, cổ thần điện hoàn toàn đổ nát, trong sa mạc chỉ còn lại vùng phế tích. vung quyền hất bay những đám tường đổ nát, nhưng hề phát ra tung tích của Bất Tử Chi Vương, thậm chí đến đám hài cốt mà đánh nát cũng tìm thấy mảnh nào, tất cả biến mất cùng với thánh vật Xạ Nhật tiễn. Thần Nam cau mày, La Mạn Đức Lạp trước lúc chết từ dặn dò nhất định phải tiêu diệt được Bất Tử Chi Vương, bây giờ lại để cho quái vật này chạy mất, cảm thấy vô cùng nuối tiếc. Thực lực của Bất Tử Chi Vương này quả vô cùng đáng sợ, ít nhất cũng đạt tới lục giai, nếu vì có sức mạnh phong ấn thần cách và Xạ Nhật tiễn, e rằng và La Mạn Đức Lạp vừa bước vào Thần điện bị Bất Tử Chi Vương giết rồi. Thần Nam có thể đối phó với sinh vật bất tử này, may mà đối thủ xui xẻo, cuối cùng thịt nát xương tan, tổn hao mấy trăm năm tu luyện, giờ là cơ hội tiêu diệt, tuy nhiên ta lại biến mất tiêu khiến Thần Nam tiếc mãi. “ chạy thoát mất, đáng hận nhất là còn mang cả Xạ Nhật tiễn , sau này nhất định là mối họa lớn” Thần Nam rất quan tâm tới mũi thần tiễn đó, cứ nghĩ mãi, nếu dùng Hậu Nghệ cung bắn mũi tên đó, có uy lực như thế nào? chừng chỉ chớp mắt có thể tiêu diệt được cả thần linh… Ma khí vô biên biến mất, sa mạc trở về với trạng thái yên tĩnh, bạch cốt đại quân cũng biến mất, trong lòng Thần Nam suy nghĩ, đám xương đó nhất định mình dưới sa mạc, vậy tám chín phần là Bất Tử Chi Vương cũng trốn trong cát, gã quyết chưa thể trốn được. Thần Nam quyết định ở lại chờ Bất Tử Chi Vương, là để hoàn thành tâm nguyện của La Mạn Đức Lạp, hai là quả rất lo lắng tới đại họa này, nếu nhân lúc đối thủ suy yếu mà tiêu diệt, ắt hậu quả khó lường Lai Ngang và Tang Đức đợi trong đại sơn hai canh giờ, thấy trong sa mạc yên ắng, bọn họ bắt đầu cẩn thận vào trong, sau khi tới mép của sa mạc liền tỏ ra kinh ngạc, bọn họ phát ra khí tức của Bất Tử Chi Vương. “Điều này là thế nào? Chẳng lẽ Bất Tử Chi Vương bị người ta đánh bại?” Lai Ngang vẻ mặt nghi hoặc, vong linh pháp sư tu vi cao thâm vô cùng mẫn cảm với khí tức của những sinh vật hệ bất tử, bây giờ tượng này lên rằng, Bất Tử Chi Vương biến mất khỏi thế giới này mà chỉ cẩn thận che dấu khí tức mà thôi. Tang Đức : “Lai Ngang, chúng ta vào xem sao. Thông qua vong linh sưu tác pháp thuật và đám xương trong sa mạc, ta cảm thấy Thần Nam dường như tới đây, hơn nữa dường như vẫn chưa .” Hai người từ từ tiến sâu vào trong sa mạc, rất nhanh bọn họ phát ra vết tích đổ nát của Thần điện và Thần Nam. Lai Ngang đứng ở rất xa lớn: “Thần Nam, sao ngươi lại ở đây?” Thần Nam phát ra hai người, hơi ngạc nhiên, hai vị vong linh ma pháp sư sao lại xuất ở nơi này ? Hai bên hàn huyên lúc, đều hiểu được nguyên nhân tại sao đôi bên có mặt ở đây, đương nhiên Thần Nam mình hút lấy thần cách của Minh Thần Gia Long, suy cho cùng đó cũng là thần linh của hệ bất tử và hệ vong linh, muốn ở trước phạm sai lầm ngớ ngẩn. “ ngờ thần cách của Minh Thần lại bị nổ tung, chẳng lẽ thần cách của chủ thần trở về với thiên giới rồi, ta tin thần cách bị hủy diệt” Lai Ngang về Gia Long với vẻ mặt tôn thờ và cung kính. Thần Nam : “Đúng rồi, vừa nãy mọi người cũng biết, Bất Tử Chi Vương sau khi bị Xạ Nhật tiễn bắn bị thương, lại bị ta và La Mạn Đức Lạp liên thủ tấn công, nhưng linh hồn chi hỏa của vẫn chưa bị dập tắt, mang theo đám xương vụn đó trốn vào trong sa mạc, các người là vong linh ma pháp sư, có cách nào ép xuất ?” Tang Đức : “Nếu như sau khi bị thương, thực lực của yếu hơn ta và Lai Ngang, chúng ta có cách thông qua tử linh triệu hoán thuật, kêu gọi khiến xuất .” “Vậy còn đợi gì nữa, nhất định phải nhanh chóng tìm ra mối đại họa này, nếu hậu quả khó mà tưởng tượng được.” Thần Nam giục.
Chương 35: Người chấp pháp Tang Đức và Lai Ngang bước tới thần điện, khắp nơi mọi thứ ngổn ngang, sau đó liền nhắm mắt cảm nhận khí tức Bất Tử Chi Vương để lại, sau đó lầm rầm đọc chú ngữ, thi triển tử linh triệu hoán thuật. Trong trung tràn ra từng đợt ma pháp dao động cổ quái, lan tỏa khắp sa mạc. “Ầm.” bạch cốt trảo khổng lồ đột nhiên bật lên khỏi đám đổ nát, nhanh chóng lao về phía Lai Ngang và Tang Đức. Thần Nam chuẩn bị trước, Diệt Thiên thủ lập tức vung ra, kéo bạch cốt trảo khổng lồ của Bất Tử Chi Vương xuống đất. “ có gì, dù các ngươi niệm chú ngữ ta vẫn bảo đảm các người bị làm phiền. bây giờ tên này bị thịt nát xương tan, căn bản làm nên được trò trống gì”. Tử linh triệu hoán thuật lại được tiếp tục, đám xương tàn của Bất Tử Chi Vương, bay khỏi đống đổ nát. Cuối cùng lời chú ngữ kết thúc, tiếng gầm đáng sợ vang vọng khắp trời đất, cái đầu khô lâu khổng lồ ba sừng từ trong lòng đất nhô lên Trong đầu khô lâu lập lòe quỷ hỏa lúc mờ lúc tỏ, đó là linh hồn chi hỏa yếu ớt sau khi Bất Tử Chi Vương bị thương, nó độc ác gầm lên: “Ba tên nhân loại ti bỉ các ngươi, đáng chết hàng ngàn hàng vạn lần…” “Câm mồm lại cho ta, ngươi đúng là đồ quỷ đáng chết, hôm nay ngươi chết chắc rồi” Thần Nam vung ra đòn Diệt Thiên thủ, đập mạnh xuống, chiếc đầu khô lâu khổng lồ “ầm” tiếng, bị đánh ghì xuống mặt đất “Đáng chết, grừ…” Bất Tử Chi Vương chưa từng thảm hại như thế bao giờ, tức giận gầm rú liên miên “Ngươi gầm rú cũng có tác dụng, ta đánh đánh đánh….” hai tay Thần Nam liên tiếp ra đòn, từng quang chưởng khổng lồ liên tiếp đập xuống đầu của khô lâu. Lai Ngang và Tang Đức đưa mắt nhìn nhau, đây là Bất Tử Chi Vương hùng mạnh tới cực điểm đó sao? Vậy mà bị người thanh niên ở trước mắt đối xử như vậy, đây…đúng là khiến người ta dám nghĩ tới. Tuy nhiên Bất Tử Chi Vương vốn rất hùng mạnh, quả nhiên phải tầm thường, Diệt Thiên thủ của Thần Nam cũng thể đập vỡ được đầu nó, đừng tới dập tắt được linh hồn chi hỏa ở bên trong. “Grừ.. nhân loại ngu xuẩn, có thánh vật như Xạ nhật tiễn, ngươi có làm thế nào nữa cũng thể hủy diệt được ta, đợi tới khi nguyên khí của ta hồi phục, tế luyện lại cơ thể, nhất định băm vằm ngươi” Bất Tử Chi Vương độc ác gầm lên. “Ngươi có tương lai đó đâu, bây giờ ngươi chết chắc” phía sau Thần Nam xuất ma ảnh, tử vong ma đao hung hãn chém xuống Bất Tử Chi Vương “Á….” Bất Tử Chi Vương gào lên tiếng, cảm thấy tình hình ổn, lúc này suy yếu như vậy thể nào chống cự được thanh ma đao vô cùng thần bí kia, bèn liều mạng trầm xuống dưới cát, cuối cùng nhanh chóng biến mất. “Lai Ngang nhanh đọc chú ngữ, gọi nó ra đây cho ta” cứ thế mỗi khi Lai Ngang và Tang Đức đọc chú ngữ Thần Nam lại vung tử vong ma đao lên, Bất Tử Chi Vương cứ mỗi lần xuất lại bị Thần Nam đánh mạnh cho đòn, tới nửa giờ sau, chiếc đầu khô lâu khổng lồ bị tử vong ma đao chém mười mấy nhát, vô số vết nứt xuất xương đầu. “Grừ…tiểu tử mau ngừng tay, có gì từ từ thương lượng”. “Ai thèm thương lượng với ngươi chứ, ngươi phải có thánh vật như Xạ nhật tiễn, ta thể nào giết chết được ngươi hay sao? Bây giờ ta dùng hành động thực tế cho ngươi xem”. Bất Tử Chi Vương đáng thương, lại bị Thần Nam liên tiếp chém cho mười mấy đao, cuối cùng thể nào chịu đựng được nữa, chiếc đầu lâu to tướng “ầm” tiếng nổ tung, linh hồn chi hỏa lúc mờ lúc tỏ vụt lao ra ngoài. “Chết !” Thần Nam chém xuống đao, linh hồn chi hỏa trong chớp mắt bị hủy quá nửa. “Đợi chút, đừng hủy diệt linh hồn chi hỏa đó, hãy giao nó cho ta.” Tang Đức lớn giọng lớn. Ông ta bây giờ có da thịt, chỉ có thể tu luyện lửa linh hồn, linh hồn chi hỏa này đối với ông ta còn bổ hơn cả tiên đơn diệu dược. Thần Nam đưa mắt nhìn Tang Đức từ từ luyện hóa linh hồn chi hỏa, sau khi nó bị hấp thụ hoàn toàn mới thu tử vong ma đao về. Bất Tử Chi Vương quả quá mạnh mẽ, ở trạng thái yếu nhất vẫn có thể chống chịu hai mấy đòn của tử vong ma đao, điều này quả là đáng sợ. “Tang Đức đại hiền giả, vẫn cần xin ông giúp đỡ chuyện” “Người thanh niên có chuyện gì cứ nào, đừng khách sáo” “Là thế này, trong thần điện có thánh vật là Xạ nhật tiễn, bị Bất Tử Chi Vương giấu trong sa mạc, xin hỏi ông có cách nào tìm ra nó ?” Tang Đức cười, : “Dễ thôi” rồi bắt đầu nhanh chóng đọc chú ngữ, sa mạc rung chuyển kịch liệt, hàng vạn bộ khô lâu bò lên, sau đó theo mệnh lệnh của Tang Đức, tiếp tục chui vào trong sa mạc tìm kiếm. Nửa giờ sau, sa mạc lại trở lại bình tĩnh, thanh kim tiễn dài nửa thước xuất trong tay Thần Nam, toàn thân phát ra ánh sáng lấp lánh chói mắt, bên có chạm trổ hoa văn cổ xưa và luồng sức mạnh thần bí mạc trắc. “Đây là cái gì? Đây…hình như là thánh vật Xạ nhật tiễn của Quang Minh giáo hội chúng ta!” “Trời ơi, quả đúng là thần tiễn trong truyền thuyết, chẳng nhẽ quang Minh Thần chỉ dẫn, muốn chúng ta tới đây thu hồi thánh vật?” Mấy chấp pháp của Quang Minh giáo hội cuối cùng đuổi tới sa mạc. Bảy người từ trong khoảng từ hai mươi đến hơn bảy mươi tuổi, trong đó có nam nữ khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, nam tuấn, nữ xinh đẹp, ba người trung niên khoảng ba bốn mươi tuổi xem ra rất uy thế, hai ông già râu tóc bạc phơ, khoảng chừng ngoài bảy mươi tuổi. Những người chấp pháp của Quang Minh giáo hội là lực lượng chủ chốt trong thần điện, trực tiếp phụng mệnh giáo hoàng và các vị hồng y đại giáo chủ, những người này sau khi được thần điện lựa chọn trải qua huấn luyện cực nhọc, thẳng ra, họ chính là mấy con chó săn trung thành của giáo hội, chức trách chủ yếu là phán xử những dị giáo đồ. Họ nhìn Xạ nhật tiễn trong tay Thần Nam đều lộ ra vẻ vui mừng, nữ tử trẻ tuổi với Thần Nam: “Vị bằng hữa này, Xạ nhật tiễn trong tay huynh chính là thánh vật của Quang Minh giáo hội chúng ta, xin hãy trả lại.” “Hừ, ai có thể chứng minh đây là thánh vật của giáo hội các ngươi? Nó bị phong ấn trong tòa thần điện này dưới nghìn năm rồi, làm sao lại thấy các ngươi tới lấy, ta vừa lấy được các ngươi tới đòi là sao? Chẳng lẽ nhìn thấy ta có mình nên định cậy đông ức hiếp sao?” Thần Nam lạnh lùng trả lời. Người thanh niên đứng cạnh nữ tử, lạnh lùng lên tiếng: “Thần tiễn lưu truyền hàng nghìn năm trong Quang Minh giáo hội chúng ta rồi, hơn nghìn năm nay biến mất cách kì bí, đại lục đại đa số mọi người đều biết. ngươi chẳng nhẽ muốn độc chiếm hay sao? Hừ, ta sớm biết, ngươi và hai tên vong linh ma pháp sư cùng nhau, xem ra hôm nay phải giải quyết thêm dị giáo đồ nữa!” “Hừ, ngươi rằng thần tiễn ở trong tay Quang Minh giáo hội hàng nghìn năm rồi, vậy ta hỏi ngươi, trong thời đại xa xôi hơn nữa, thánh vật này có nằm trong tay của Quang Minh giáo hội ? Thần điện cũng chỉ là có được nó trong khoảng thời gian nào đó mà thôi, các ngươi nghìn năm trước làm mất nó, Xạ nhật tiễn trở thành vật vô chủ rồi, bây giờ ta giành được, đương nhiên thuộc về ta!” tới đây, Thần Nam cười nhạt: “Còn về nửa câu sau của các ngươi, ta cảm thấy buồn cười, hắc hắc, coi ta là dị giáo đồ, ngươi còn văn vẻ nỗi gì, muốn tới cướp cứ thẳng ra, việc gì phải làm ra vẻ đường hoàng thế?” Thanh niên vẻ mặt biến sắc: “Ngươi… quả nhiên là dị giáo đồ tà ác, dám tranh giành thánh vật của thần điện, xem ra hôm nay chúng ta phải thay Quang Minh thần chấp pháp!” “À… ta sớm rồi, muốn tới cướp cứ tới, phí lời làm gì, đúng là phiền phức” Thần Nam tỏ vẻ thèm quan tâm. Tang Đức cau mày, với Thần Nam: “Đôi thanh niên nam nữ này rất mạnh đấy, ta nghi ngờ bọn chúng từng được ‘Thánh hàng”. Thần Nam sớm nhận thấy đôi thanh niên nam nữ này tầm thường, thực lực của bọn họ dường như thể xác định được ở mức nào, người họ dường như tỏa ra dao động của ma pháp nguyên tố hay của đấu khí, giống như thần linh khí tức thánh khiết. “Thánh hàng là thế nào?” Tang Đức : “Thiên sứ hoặc những thần linh khác của thiên giới, thể tùy ý tới nhân gian, nếu vi phạm vào thiên địa pháp tắc và bị trừng phạt. Những thần linh này để tránh trừng phạt, tìm tới cơ thể người có tư chất siêu phàm, trong thời gian ở lại nhân gian nhất định phải dốc sức cải tạo cơ thể của người đó, để có thể chịu đựng được thần lực. Sau khi thần linh trở về thiên giới trả lại quyền điều khiển cơ thể cho người chủ ban đầu, đó là những người được ‘thánh hàng’, thực lực đáng sợ vô cùng, căn bản thể lấy tuổi tác để đo lường thực lực, suy cho cùng cơ thể của họ cũng từng được thần linh cải tạo.” Thần Nam hiểu được là chuyện gì, điều này cũng giống với việc đoạt xá của đông phương, tuy nhiên đằng có mượn có trả, đằng hoàn toàn chiếm làm của mình. “Ông rằng hai người trước mắt từng được thần linh sử dụng cơ thể”. Tang Đức gật đầu : “Đúng thế, chính bởi đôi thanh niên nam nữ này, ta và Lai Ngang mới dám chính diện đối kháng với bọn họ, thực lực của hai người đó khó đoán, có thể cũng bình thường, nhưng cũng có thể vô cùng đáng sợ”. Lúc này, người thanh niên rút thanh trường kiếm ở sau lưng ra, bước nhanh tới, lớn tiếng thét: “Bây giờ ta phải thay quang Minh Thần thanh lý dị giáo đồ!” “Đầu óc của ngươi có vấn đề , thời đại nào rồi mà vẫn còn những lời hủ lậu như thế” Thần Nam tỏ vẻ thèm quan tâm, tiếp : “Ta tới dạy cho ngươi biết, ngươi nên như thế này, vùng sa mạc này là địa bàn cai quản của Quang Minh lão đại, các ngươi dám tới chỗ của chúng ta gây , bây giờ ta dẫn các huynh đệ tới đánh các ngươi!” Nhìn thấy Thần Nam hề sợ sệt, hai ông già trong đám chấp pháp đưa mắt nhìn nhau cau mày, trong hai người : “Vẫn chưa hỏi đại danh của các hạ, xin hỏi các hạ là…” “Thần Nam” Người nam thanh niên vừa rút kiếm bước tới, nhưng khi nghe thấy Thần Nam báo danh ngay lập tức dừng lại, vẻ mặt vô cùng khó coi, mồ hôi vã ra như tắm. Mấy vị chấp pháp giả cũng kêu lên kinh ngạc, bây giờ trong tu luyện giới có ai nghe tới cái tên Thần Nam, được gọi là tuyệt thế sát tinh, mới hơn hai mươi tuổi mà trong vòng ngày giết hết tám vị tuyệt thế cao thủ, giống như trận động đất, làm rung chuyển cả tu luyện giới. Bây giờ vị tuyệt thế sát tinh đứng trước mặt bọn họ, làm sao khiến bọn họ kinh ngạc cho được, người thanh niên đờ đẫn, vẻ mặt vô cùng căng thẳng.
Chương 36: được đặt tên Thần Nam cũng muốn gây với người của Quang Minh giáo hội, dù sao nữa thực lực của giáo hội cũng rất mạnh, cười : “Các người cũng biết, Đỗ gia là Đông thổ hoàng tộc gây với ta, thanh Xạ nhật tiễn này cho ta mượn hai hôm, sau khi dùng xong ta trả lại cho Quang Minh giáo hội”. Mấy người đưa mắt nhìn nhau, họ muốn đối đầu với vị sát tinh này, mà nổi giận, chắc rằng trong phàm nhân giới này có ai chống nổi, có thể khiến cho cả tu luyện giới kinh hãi. “Điều này…” Bảy người đều do dự, mượn như vậy ràng là mượn có trả! Thần Nam : “Các người lần này tới nơi đây mục đích chủ yếu phải vì tìm thần cách của Minh Thần Gia Long hay sao? Ta có thể cho các ngươi tin tức quan trọng này, thần cách của Minh Thần bị Bất Tử Chi Vương đoạt mất, đương nhiên cũng bị Xạ nhật tiễn làm bị thương rồi, các người bây giờ hãy nhanh chóng tìm , khi dung hòa được thần cách của Minh Thần Gia Long, Tây thổ e rằng có biến cố lớn xảy ra” “Cái gì?” “Điều này…” Mấy người vẻ mặt kinh hãi, những ngày này bọn họ vẫn ở trong quần sơn gần đây đuổi theo Tang Đức và Lai Ngang, từng vài lần cảm nhận được khí tức tà ác mạnh mẽ, bây giờ nghe Thần Nam lập tức tin vài phần. “Việc này nhất định phải bẩm cáo lên đại giáo chủ của thần điện cấp cao nhất!”. “Chúng ta cần phải nhanh chóng truyền tin .” “Hi vọng vẫn còn kịp” các vị chấp pháp giả trong lòng như có lửa đốt, nhanh chóng rút lui, Quang Minh giáo hội nhất định phải giết bọn Tang Đức và Lai Ngang, mục đích chủ yếu phải huy động những người chấp pháp vì thần cách của Minh Thần. Sa mạc lần nữa hồi phục lại vẻ tĩnh lặng, lúc Thần Nam và Tang Đức chia tay, hỏi về việc liên quan tới Thất Sắc ma hồ, được biết đó là loại ma thú có linh tính, chỉ dài thước, toàn thân trắng như tuyết, lúc vui mừng và phẫn nộ, ma tinh hạch trong người phát ra ánh sáng nhiều màu. Nghĩ tới việc của mộng Khả Nhi, Thần Nam thấy trong lòng có chút rối bời, biết nên giải quyết việc sau này như thế nào. Lang thang trong dãy núi gần sa mạc suốt bốn năm ngày mà vẫn tìm tới Thất Sắc ma hồ, biết mình suy nghĩ như thế nào, chỉ cảm thấy phải bắt linh hồ trở về. Ma hồ toàn thân trắng như ngọc, hai mắt đen nhánh đầy linh khí, sau khi bị Thần Nam bắt ngừng giãy dụa muốn bỏ trốn, nhưng sau mười mấy lần thất bại cuối cùng dần bình tĩnh lại. Loại tiểu ma thú này rất có linh tính, biết rằng chạy thoát, nên cũng phí công sức nữa. Thần Nam đưa tay nhấc tiểu ma hồ, trong lòng hơi rối loạn, đứng đỉnh núi nhìn về phía tiểu sơn thôn, cuối cùng cũng quyết định nhanh chóng bước xuống dưới núi. Trong thôn tĩnh lặng vô cùng, cửa mỗi nhà đều đóng chặt, khắp nơi dường như tràn ngập mùi máu tanh, Thần Nam trầm ngâm cảm nhận tình hình có gì đó ổn, liền nhanh chóng chạy về nhà của lão Đan Ni Đông. Mùi máu tanh càng lúc càng nồng nặc, mặt đất nhiều nơi đều biến thành màu đỏ, vừa nhìn biết rằng đó là những vết máu khô chưa lâu, vội vàng đẩy cánh cửa lớn của nhà lão Đan Ni Đông, trong vườn là vết máu đỏ loang lổ, vô cùng đáng sợ. “Cát Lệ Ti” “Đan Ni Đông đại thúc” “Khả Nhi…Mộng Khả Nhi” Thần Nam nhanh chóng chạy vào trong phòng, tuy nhiên trong nhà có lấy bóng người, ngừng lớn tiếng gọi vang. Đúng trong lúc này, người thợ săn già trong thôn nhìn trước ngó sau bước vào nhà lão Đan Ni Đông, : “Thần Nam ngươi mau chạy , nếu đại họa rớt xuống đầu…” “Rốt cuộc là thế nào, xảy ra chuyện gì?” Thần Nam vội vã hỏi. ra sau khi Thần Nam , tên vô lại Mạn Lợi Áo trong thôn vẫn chịu từ bỏ lòng háo sắc, chạy tới nhà lão Đan Ni Đông muốn chọc ghẹo Mộng Khả Nhi, những người dân chất phác trong thôn cho dù sợ hãi tên vô lại này, nhưng vì biết ơn Thần Nam giúp đỡ trong lúc săn nên khi biết chuyện kéo tới đông nghịt, tất cả đều nặng tay, đánh cho Mạn Lợi Áo dở sống dở chết. Tên lưu manh này biết rằng thể hoành hành trong thôn được nữa, ngoài ra còn sợ hãi sau khi Thần Nam trở về giết mình, vẫn ôm hận trong lòng đối với những chuyện xảy ra gần đây vì vậy chạy lên thị trấn bẩm báo lên tên nam tước ác ôn rằng trong thôn có tuyệt thế nữ tử đẹp hơn cả thiên sứ, đồng thời dùng kế li gián, người trong thôn từng chửi rủa nam tước. Hàng ngày tên nam tước này chuyện ức hiếp người dân, lại có tiếng là ác bá ở trong vùng, sau khi nghe bẩm báo lập tức phái người tìm hiểu, quả nhiên phát ra nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, bèn dẫn theo mấy chục người rầm rộ kéo tới đây, muốn cướp Mộng Khả Nhi . Lão Đan Ni Đông và Cát Lệ Ti cực lực ngăn cản, kết quả lão Đan Ni Đông bị đánh trọng thương, Cát Lệ Ti do dung mạo xinh đẹp nên nên bị tên nam tước ác ôn bắt cùng với Mộng Khả Nhi. Khi tên nam tước ác bá tìm thấy Mộng Khả Nhi điều đáng sợ xảy ra, nàng ta phẫn nộ ném đĩa, bát, đũa những dụng cụ vốn bình thường này đột nhiên trở lên sắc nhọn giống như đao kiếm, đâm qua tên nam tước, đồng thời năm sáu tên thủ hạ cũng bị đâm chết. Ở tây phương người dân bình thường giết quý tộc được gọi là đại tội bất xá, nhất định bị treo cổ. Nha trảo của nam tước đều rút đao kiếm đòi báo thù cho lão ta. Kết quả là tất cả đều theo tên Nam tước đó, Mộng Khả Nhi vì quá kinh hãi nhìn thấy gì trong vườn là quăng thứ đó, ai xông tới đều bị những vật dụng đó đâm chết. Lúc đó, Mộng Khả Nhi giống như người con khổ, quên mất mình từng là thanh niên cao thủ lợi hại nhất trong tu luyện giới. Lúc giết hết tất cả mọi người, tinh thần Mộng Khả Nhi bị kích động, ngừng kêu thét, đồng thời đạo ánh sáng chói mắt tỏa ra từ người nàng ta. Lúc người dân chạy tới nơi, chỉ thấy trong vườn và lối xác chết chất đầy, đâu đâu cũng là vết máu, hai cha con lão Đan Ni Đông ôm nhau ngồi khóc, mọi người muốn an ủi Mộng Khả Nhi tinh thần thất thường, nhưng tất cả những người tới gần nàng ta đều bị luồng sức mạnh vô hình đánh bật ra. Nửa giờ sau, Mộng Khả Nhi đột nhiên bình tĩnh lại, người nàng ta phát ra hàng ngàn đạo hào quang, xinh đẹp giống như cửu thiên tiên nữ. Những việc sau này, trong mắt những người trong thôn đều thấy như những kì tích thần thánh, đạo ánh sáng lóe lên, đài sen bằng ngọc đột nhiên xuất dưới chân Mộng Khả Nhi, sau đó nàng ta bạch y tung bay phát ra ánh sáng bảy màu, từ từ bay lên trung. Lúc đó, nàng trông thánh khiết và xinh đẹp, đến cả thiên sứ giáng trần cũng thể nào so sánh được với nàng. Chỉ là, bức tranh đẹp đẽ đó diễn ra lâu, Mộng Khả Nhi kêu thét lên đau đớn: “A…làm sao lại như vậy? Làm sao lại như vậy chứ?” Sau đó, nàng phóng vút lên trời, biến mất trong trung. Ở tây phương, giết quý tộc là tội thể tha thứ được, lão Đan Ni Đông và con chạy trốn vào trong núi, rất nhiều người sợ bị trút giận, cũng trốn theo, vì thế trong thôn mười nhà có tới chín nhà bỏ trống. Những ngày này, hàng ngày đều có đám hung binh mặc áo giáp tới thôn, bây giờ bắt rất nhiều người rồi. Thần Nam trầm mặc rất lâu, ngờ lại xảy ra nhiều chuyện đến như vậy, theo như lời người thợ săn già , Mộng Khả Nhi dường như .. khôi phục được trí nhớ. Chỉ với mười ngày ngắn ngủi làm vợ chồng, có lẽ bức tranh tới hồi kết, Mộng Khả Nhi bây giờ đâu? Lần sau gặp lại, hai người đối diện với nhau như thế nào? Thần Nam rời khỏi thôn, bởi và Mộng Khả Nhi mà sơn thôn mới bị kiếp nạn này, cần phải nhanh chóng tới thành lớn thứ hai của Tân Lan đế quốc Phí Sa thành, tìm Áo Liệt Lợi công tước nhờ giúp đỡ. Bây giờ, trong phàm nhân giới, dường như có đối thủ, nhưng muốn dựa vào vũ lực mà giết sạch đám quân đội, bởi cần cứu người, thể chống đối với quân đội quốc gia. mình đáng lo, cho dù giết vào tận hoàng cung Tân Lan cũng có thể an toàn rút lui, nhưng bây giờ phải cứu cả đám người tay tấc sắt. thực còn đen tối hơn cả trong tưởng tượng, bất luận vạn năm trước, hay là thời đại này, pháp tắc vẫn nằm trong tay số ít kẻ nắm quyền ở cao. tới phủ của Áo Lợi Liệt công tước mục đích, hi vọng ông ta có thể giúp đỡ cứu giúp những người dân kia. Áo Lợi Liệt công tước thân là đại quý tộc của tây phương, tin tức vô cùng thông linh, cho dù phải là nhân sĩ trong tu luyện giới, nhưng cũng nghe về những lời đồn chấn động về Thần Nam gần đây. Thanh niên cao thủ mới hơn hai mươi tuổi mà dường như có địch thủ, tiền đồ rộng mở, nếu có thể duy trì được tình hữu hảo với người như thế, những năm về sau, chừng cả gia tộc của ông ta có thể có thêm võ thần để dựa vào. Áo Lợi Liệt vô cùng vui mừng nhận lời cầu của Thần Nam, pháp luật quốc gia trong mắt những kẻ nắm quyền như ông ta, có khác gì món đồ trang sức, lúc cần tận tình giẫm đạp. Mệnh lệnh của nhất đẳng công tước rất nhanh truyền tới vùng thôn trấn, nam tước ác ôn ức hiếp dân thường, coi thường pháp tắc quốc gia, bây giờ tước bỏ tất cả phong hiệu của gia tộc này, tịch thu toàn bộ tài sản. Lão Đan Ni Đông cứu được đôi thanh niên nam nữ, vốn là những người bạn quan trọng tới thăm Tân Lan Đế quốc, để biểu dương công lao nên phong lão làm nam tước, tiếp quản đất phong của tên nam tước ác ôn kia. thực là như vậy, tàn khốc cũng được, trào phúng cũng được, đạo chỉ lệnh của lão công tước, khiến cho việc lập tức quay ngoắt, lời của kẻ nắm quyền đủ để thay đổi tất cả. Áo Lợi Liệt vì để lôi kéo vị vũ thần trong tương lai, bỏ ra ít nhân tình. Cha con lão Đan Ni Đông trong sơn thôn biết tin, hiểu cục diện đảo ngược như vậy bởi vì Thần Nam mời lão công tước ra mặt, hai cha con lương thiện, chỉ thầm cầu phúc, hi vọng mọi chuyện sau này của đều hanh thông. Cát Lệ Ti vuốt ve con Thất Sắc ma hồ trong lòng: “Con vật bé này là do Thần Nam đại ca bắt cho Khả Nhi tỉ tỉ, biết tỉ tỉ lúc nào mới trở về xem.” Nàng ta biết rằng, trong lúc đó, Mộng Khả Nhi đứng ở bên ngoài cửa sổ… nghe được câu này trong lòng dấy lên niềm cảm động.