Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 22: Ở tiểu sơn thôn xa xôi



      Nữ tử đương nhiên là Mộng Khả Nhi, cũng hôn mê như Thần Nam, theo dòng sông trôi đến đây.

      Mộng Khả Nhi quả nguyệt thẹn hoa nhường, khuynh thành khuynh quốc: làn tóc mai buông xuống, sống mũi vươn cao, cặp môi đỏ tươi, mặt vương mấy giọt nước tạo cho nàng vẻ thanh tân tú lệ như xuất thủy phù dung.

      Lần này đến lượt lão Đan Ni Đông ngại, tạm thời vào trong khoang để Cát Lệ Ti gỡ Mộng Khả Nhi khỏi lưới rồi mặc y phục sạch cho nàng.

      Mộng Khả Nhi hề hấn gì, nằm trong khoang như mĩ nhân ngủ, ngay cả nữ tử như Cát Lệ Ti cũng ngắm nhìn si dại.

      Lão Đan Ni Đông sáu chục tuổi, kinh nghiệm già đời, thấy liên tục đánh cá được hai người liền hiểu có chuyện tầm thường, vội giong thuyền vào bờ, rồi cũng con chia nhau cõng hai người về nhà.

      Lúc này Liệt huyết tổ độc trong thân thể Thần Nam cơ bản bị bài trừ, Hậu Nghệ cung hóa thành cổ thụ cứu , bằng giờ này nổ tan xác rồi.

      Kịch độc như thế gây thương tổn cho nhưng để lại di chứng nghiêm trọng, khiến quên sạch mọi tình trong quá khứ, thậm chí biết mình là ai.

      “Ta là ai?” vật vã suy tư, thống khổ phi thường, hoàn toàn quên hết, mỗi khi trong lòng có ấn tượng gì đó nổi lên lại có lớp mây khói nhanh chóng che . đứng trong sân ngửa mặt lên trời hét: “Ta là ai?”

      Hai cha con lão Đan Ni Đông chỉ biết đồng tình, cứu người thanh niên về nhà nửa ngày là tỉnh lại nhưng lúc nào cũng mê mang, hỏi han tình hình mù tịt. mất trí.

      Lão Đan Ni Đông là lão nhân thiện lương, thấy đau khổ như vậy bèn lên tiếng an ủi: “Người trẻ tuổi cần nóng ruột, có nhiều người mất trí thời gian sau lại nhớ lại được, lão thấy cậu có thể như vậy.”

      Cát Lệ Ti cũng khuyên giải: “Đúng, huynh nên tĩnh tâm, sớm muộn gì cũng nhớ lại việc trước kia, ồ, đúng rồi, nữ tử dẹp như thiên sứ kia cũng từ thương du trôi xuống giống huynh, có phải đồng bạn của huynh chăng?”

      Lão Đan Ni Đông : “Ừ, lão cũng nghĩ hai vị là đồng bạn, chàng trai trẻ thử đến thăm xem, biết đâu lại nhớ ra chuyện gì.”

      Thần Nam vội tiến vào trong nhà, thấy giường có môt nữ tử đẹp như thiên tiên, cảm giác trong óc rúng động, buột miệng ra ba chữ: “Mộng Khả Nhi…”

      “Xem ra hai người đúng là đồng bạn.” Cát Lệ Ti cười : “Huynh coi, vừa nhìn thấy liền gọi được tên nàng ta, quan hệ tầm thường đâu, a, mà tên mình huynh còn quên, lại nhớ tên nàng ta. Ồ, có khi hai người nhau, có lẽ nàng ta cẩn thận sa chân xuống sông, huynh nhảy xuống cứu nên mới bị nước sông cuốn .”

      Cát Lệ Ti tuy xinh đẹp như thiên tiên giống Mộng Khả Nhi nhưng cũng là mĩ nhân trong vòng trăm dặm quanh đây. Thiếu nữ trẻ tuổi thích ảo tưởng, chỉ mỗi chuyện Thần Nam gọi tên Mộng Khả Nhi mà nghĩ ra ngần ấy chuyện.

      Thần Nam trước lúc mất trí đặc biệt muốn giết Mộng Khả Nhi nên nhớ được tên nàng, Cát Lệ Ti mà biết tình chắc kinh hãi trợn tròn mắt.

      Lão Đan Ni Đông trải nghiệm nhiều, cắt ngang ảo tưởng của con : “ vậy, hai người quen nhau, chàng trai trẻ cứ an tâm, nàng ta chắc biết quá khứ của cậu, đợi khi nàng tỉnh lại giúp cậu khôi phục kí ức.”


      Thần Nam chăm chú quan sát dung nhan như ngọc của Mộng Khả Nhi, cố gắng suy nghĩ nhưng sau cùng đành buông xuôi, chỉ biết mỗi nàng ta là Mộng Khả Nhi, ngoài ra biết gì nữa.

      Đó là thôn trang ở hạ du sông Ba Lạp Khắc, đầy trăm hộ dân sinh sống. Thôn kề với sông ở phía tây, phía đông là núi non liên miên bất tuyệt, đa phần thôn dân đánh cá hoặc săn kiếm sống.

      Chỉ hai ngày sau, cả thôn dều biết lão Đan Ni Đông cứu được hai thanh niên, những người dân chất phác đều đến thăm.

      Từ lúc bị Long Bảo Bảo đả thương năm ngày, Mộng Khả Nhi vẫn hôn mê, chưa có dấu hiệu tỉnh lại, vết thương quả cực kỳ nghiêm trọng. Nếu vì có sức mạnh phong ấn thần bí trong người, e rằng nàng bị đòn công kích khủng khiếp của tiểu long biến thành tương thịt.

      Sức mạnh phong ấn dần trị liệu thân thể, điểm điểm quang hoa từ thể nội nàng phát ra tạo thành nét thánh khiết vô vàn. Cát Lệ Ti tin rằng kiếp trước của nàng là thiên sứ, bằng người sao có thể thánh khiết và mĩ lệ đến thế?

      Kỳ , Thần Nam cũng có những biểu dị thường, tuy quên quá khứ, nhưng huyền công vẫn vận chuyển ngừng, ban ngày thấy gì song ban đêm toàn thân phủ lớp hào quang nhàn nhạt.

      Do mất trí nhớ, biết che giấu thực lực, nếu tình huống này mà bị cao thủ tu luyện giới phát nhất định chấn kinh trước tu vi của , chân khí hộ thể lại hóa thành chất. May mà trong tiểu thôn có ai thuộc tu luyện giới, nhãn quang người thường khó lòng phát nét dị thường của .

      Thêm ngày nữa, Mộng Khả Nhi cuối cũng cũng tỉnh lại, con ngươi trong vắt như thu thủy vô cùng thuần tịnh, ngây thơ như trẻ sơ sinh ra nhìn ba khuôn mặt. Ánh mắt từ lão Đan Ni Đông chuyển sang Cát Lệ Ti rồi dừng lại mình Thần Nam.

      Dung nhan thanh lệ vô song giữ nổi bình tĩnh, lóe lên ánh sáng khác lạ, hô vang kinh hãi: “Thần Nam…”

      “Tốt quá rồi, các vị có biết nhau, vậy nàng ta có hi vọng khôi phục kí ức.” Cát Lệ Ti chỉ là ưa ảo tường mà luôn lạc quan, đặc biệt hướng ngoại, thấy hai người nhận ra nhau bèn cao hứng cười vang: “Sau cơn mưa là đến cầu vồng xuất .”

      “Nàng gọi ta là Thần Nam, vậy tên ta là Thần Nam?” Thần Nam tỏ vẻ nóng ruột hỏi.

      Ánh mắt Mộng Khả Nhi nhìn chớp: “Huynh là Thần Nam… nhưng… ta là ai?”

      Giọng có phần mê mang như từ trời cao vọng xuống, lúc này tiên tử từ Đạm Đài thánh địa tỏ ra bơ vơ như tiểu nữ hài sa vào mê lộ, vẻ đáng thương lộ hẳn ra ngoài. So với truyền nhân thánh địa tâm cơ thâm trầm trước kia, như thể là hai người.

      “A, tỷ… cũng quên mất mình là ai?” đoạn Cát Lệ Ti đưa tay bịt miệng, tỏ vẻ tin nổi.

      Hai người đều mất trí nhớ, chuyện này tật ly kì, lão Đan Ni Đông tỏ ra nghĩ ngợi, bất quá cón ghĩ nát óc cũng hiểu là chuyện gì.

      Hai cha con lương thiện bèn giữ hai kẻ mất trí nhớ lại nhà, hai miệng ăn liền trở thành bốn.

      Thần Nam và Mộng Khả Nhi đều có cảm giác quen nhau nhưng tài nào nhớ lại những chuyện trong quá khứ. Cứ vậy, hai người sống yên lành trong tiểu thôn được tháng.

      quen với đời sống ở đây, Thần Nam thường theo lão Đan Ni Đông đánh cá, Cát Lệ Ti cần phải lên thuyền mỗi ngày nữa mà số tiền kiếm được lại hơn hẳn.

      Thôn dân đều cho rằng Thần Nam là thanh niên chăm chỉ, trừ những lúc giúp lão Đan Ni Đông đánh cá, thường vào núi săn thú.

      người trong ngày giết sạch tám vị ngũ giai cao thủ mà săn quả thực… đại tài tiểu dụng! Dẫu mất kí ức nhưng huyền công vẫn ngừng vận chuyển, quên chiêu thức song tốc độ kinh người và sức mạnh vẫn vượt xa tưởng tượng của thường nhân.

      Ngày đầu tiên săn, mang về con dã trư cực lớn, lão Đan Ni Đông cười ngậm miệng nổi, trước đây trong nhà có nam tử cường tráng nên lão và Cát Lệ Ti mới đánh cá kiếm sống, cứu được Thần Nam quả là quá hay, lần nào đánh cá cũng đầy khoang, tại bản lĩnh săn của cũng xuất sắc như vậy.

      Lão rất muốn gả con cho thanh niên này, nếu có con rể xuất sắc như thế, nửa đời sau lão chỉ việc hưởng phúc.

      Chỉ là lão chỉ cứu thanh niên mà cả nữ tử nữa, đương nhiên nhìn ra quan hệ giữa hai người bình thường. Bọn họ dẫu quên mình là ai vẫn quên được đối phương, chính là đôi tình nhân.

      Nếu lão mà biết hai người trẻ tuổi kia trước lúc mất trí vì muốn diệt nhau mà nhớ được tên đối phương chắc há hốc mồm.

      Mấy ngày này, Mộng Khả Nhi cũng hòa mình vào đời sống ở tiểu sơn thôn, từ khi học được chút ít kĩ thuật dệt may của Cát Lệ Ti, thiên tư võ học liền biểu ra.

      Nàng cũng như Thần Nam, huyền công vận chuyển ngừng trong mình, ngân châm trong tay được mấy ngón tay mảnh mai như ngọc đưa đưa lại, trở thành vật có sinh mệnh, xuyên liên tục manh vải bố.

      Cát Lệ Ti há mồm quan sát, phát ngón tay Mộng Khả Nhi hề chạm vào cây châm, mà cách điều khiển, quả quá đỗi thần kỳ, làm sao tin nổi.

      Ngoài ra, vẻ đẹp của Mộng Khả Nhi khiến cả sơn thôn rúng động, dung mạo khuynh quốc khuynh thành hợp cùng ánh mắt thuần khiết khiến nàng như thiên sứ từ trời xuống.

      Tuyệt đại giai nhân xuất tại tiểu thôn trang lập tức gây ra xôn xao, thanh niên trong thôn cả ngày quanh quẩn gần nhà lão Đan Ni Đông để ngắm dung nhan.

      Hôm đó, Thần Nam và các thợ săn vào núi, con mãnh hổ đột nhiên xuất , nhanh nhẹn nhảy bổ tới, nhàng vặn gãy cổ.

      Những thợ săn còn lại há hốc mồm, quả nhiên là quái vật! Lại…dùng tay giết được mãnh hổ cách nhàng, hình như việc đó đáng gì với , đó… tin nổi.

      tại họ hiểu vì sao lần nào săn cũng mang rất nhiều về, thân thủ tuyệt diệu như vậy đủ để tung hoành vô địch, vào núi khác nào cá về nước.

      săn tiếp, Thần Nam lại khiến các đồng bạn triệt để kinh hãi, cước chết con lợn lòi nặng cả ngàn cân, quyền đấm chết con gấu, nhưng khủng khiếp nhất là tay hạ gục con voi.

      Đó là người ư? thể nào. Nhưng thợ săn cùng há hốc mồm, dám tin vào mắt mình, gã thanh niên được lão Đan Ni Đông cứu về quá đáng sợ, lại đánh gục được cả con voi lớn ngang trái núi ! mới chân chính là dã thú.

      Lúc toán thợ săn mang hổ, gấu, lợn lòi, voi về thôn liền tạo thành xôn xao, săn được máy con mãnh thú ăn thịt đủ kinh người rồi, mà gã thanh niên lão Đan Ni Đông cứu về lại… mình vác cả con voi vào thôn.

      Thôn dân đều dụi mắt, tin vào tình cảnh xảy ra, gã thanh niên quăng con voi bị trói gô xuống chân như thể vừa vứt con chó săn được trong núi mang về.

      “Ôi, mẹ ơi, đây là sao?”

      “Ta nhìn thấy gì vậy?”

      “Quang Minh thần cao! Ta hoa mắt chứ?”



      Đối với người bình thường, tình cảnh này vượt quá tưởng tượng, đương nhiên họ mà biết gã thanh niên đó từng hạ cả thánh long ắt kinh ngạc nữa.

      chia nửa số vật săn được cho đồng bạn rồi tay xách xách hổ, gấu và voi về nhà lão Đan Ni Đông.

      đường về, ai cũng tỏ ý kính sợ, đối với thôn dân, thực là dã thú của dã thú.

      Lúc gần đến nhà lão Đan Ni Đông, chợt nghe thấy tiếng cãi cọ, vội bước nhanh hơn, liền thấy tên vô lại trong thôn dẫn theo hai tên khác tranh cãi cùng lão Đan Ni Đông.

      Mấy hôm nay, Mạn Lợi Áo lang thang gần đây.

      Từ lúc gã vô ý nhìn thấy Mộng Khả Nhi, cả ngày muốn ăn uống gì nữa, hôm nay nhịn nổi mới tìm hai tên bạn bè du đãng đến trêu cợt, ngờ bị lão Đan Ni Đông ngăn lại, thẹn quá hóa giận nên mốn động thủ.

      Vừa hay lúc Thần Nam về, Mạn Lợi Áo thấy xách cá voi, hổ, gấu tới suýt nữa lăn ra đất, dám thêm nửa câu, vội dẫn hai tên đồng bọn chạy ngay.


      Lão Đan Ni Đông cũng vô cùng kinh hãi, kéo Thần Nam vào trong nhà rồi : “Thần Nam, cậu và Tiểu Mộng đều được lão cứu về, tại lão và Cát Lệ Ti đều thấy hai người là đôi tình nhân nên muốn giúp hai người thành hôn.”


      “Đừng kinh hãi, cậu cũng thấy rồi, tên vô lại đó từ sáng đến tối đều quanh quẩn gần đây, lão sợ để lâu có chuyện. Gia tộc của và bọn khốn thị trấn quen nhau, vạn nhất chạm vào chúng gặp phiền hà. Vậy nên mau thành hôn cho cậu và Tiểu Mộng dập tắt ý niệm của tên vô lại đó.”
      tutuChó Điên thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 23: Đêm say đắm



      Lúc lão Đan Ni Đông đem chuyện lấy chồng cho Mộng Khả Nhi biết, dung nhan tú lệ của vị đệ tử kiệt xuất nhất cổ thánh địa ửng lên hai đóa mây hồng, quả khác hẳn Mộng Khả Nhi trước lúc mất trí nhớ.

      tại nàng như dóa sen trắng thuần khiết, khó khiến người ta liên tưởng tới nữ nhân tâm cơ thâm trầm trước kia.

      “Ô la la, cung hỉ Khả Nhi tỷ tỷ, đừng thẹn nữa, đây là việc vui mừng mà.” Cát Lệ Ti trêu.

      “Cát Lệ Ti đừng nhăng, tại tỷ còn chưa muốn gả cho người ta.” Mộng Khả Nhi tức giận đáp.

      “Nhưng tên vô lại Mạn Lợi Áo nhìn trúng tỷ, nếu lấy chồng, cả ngày tới gây phiền. Hơn nữa tỷ và Thần đại ca từng hứa sống chết có nhau rồi.”

      Nhắc đến Mạn Lợi Áo, Cát Lệ Ti tỏ ra chán ghét, dung mạo của nàng ta tuy thể so với Mộng Khả Nhi nhưng nhìn chung cũng được coi là tú lệ, chắc trước đây Mạn Lợi Áo từng bị quấy nhiễu.


      Nhớ lại những việc đáng hận, Cát Lệ Ti mắng: “Tên vô lại này vô cùng đáng ghét, giúp đỡ người cùng thôn lại lấy lòng bọn nha trảo của gã nam tước vạn ác phải nâng thuế má, thường cùng bọn du côn thị trấn bức hiếp thôn dân, đúng là đáng hận cùng cực.”

      Lão Đan Ni Đông thao thao bất tuyệt, hai cha con ông ta đều hi vọng Thần Nam và Mộng Khả Nhi sớm thành thân. Hai cha con đều cho rằng Thần, Mộng vốn là cặp tình nhân, thành thân là tránh được phiền hà.

      Thần Nam và Mộng Khả Nhi mất trí nhớ, cả ngày nghe Cát Lệ Ti họ là đôi nhau, dần đâm ra tin tưởng.

      Tiểu thôn lớn, tổng cộng đầy trăm hộ, khắp cũng mất mấy thời gian, hầu như ai cũng biết đôi thanh niên nam nữ lão Đan Ni Đông cứu về thành thân.

      Thôn dân đều cho rằng nam tử thiên sinh thần lực, hàng phục được cả hổ, gấu, sư tử và thiên sứ thanh lệ vô song quả là đôi tân nhân tương xứng.

      Chỉ có người phẫn nộ là gã lưu manh Mạn Lợi Áo, từ khi gặp Mộng Khả Nhi gã như mất hồn phách, thề rằng phải cưới được nàng.

      Nhưng lúc thấy cảnh tượng khủng khiếp Thần Nam săn về dám khinh cử vọng động, chọc đến quái vật đó. Đấu với Thần Nam khác nào kiến đấu với voi.

      Nhưng gã cam lòng, lợi dụng lúc Thần Nam và lão Đan Ni Đông đánh cá bèn tụ tập mấy tên vô lại dùng thuyền lớn va vào thuyền để trừ địch thủ.

      Nhưng việc khủng khiếp xảy ra, Thần Nam lao lên thuyền bọn chúng như thần điểu, túm cổ từng tên quăng xuống sông như ném bao cát, tên nào cũng bị văng hàng mấy trượng mới rớt xuống nước.

      Chiếc thuyền của chúng bị Thần Nam dùng cước đá tan, cơ hồ đùa giỡn với thứ đồ chơi nào đó.

      Mấy tên vô lại bị đánh bán sống bán chết, uống no nước sông, trôi mười mấy dặm mới dám lên bờ.

      Từ đó, Mạn Lợi Áo vừa hận vừa sợ Thần Nam, nhưng dám động đến.

      Hôn lễ của Thần Nam và Mộng Khả Nhi cử hành dưới ánh mắt hâm mộ của các thanh niên trong tiểu thôn.

      Hôn lễ của tây phương rất trang trọng, lãng mạn, do thần chức nhân viên của Quang Minh thần điện chủ trì nhưng sơn thôn này hẻo lánh, tìm đâu ta thần điện ở quanh đó, nên trưởng bối đức cao vọng trọng trong thôn đóng vai trò thay thế.

      “Mộng Khả Nhi, con có đồng ý gả cho nam tử này, cùng y kết thành hôn ước? Bất kể bệnh tật hay mạnh khỏe, hoặc bất kì lí do gì cũng thương, quan tâm, tôn trọng y. Chấp nhận y, vĩnh viễn trung thành với y cho đến khi nhắm mắt xuôi tay?”

      “Con đồng ý.”

      “Thần Nam, con có đồng ý lấy nữ nhân này, cùng nàng kết thành hôn ước? Bất kể bệnh tật hay mạnh khỏe, hoặc bất kì lí do gì cũng thương, quan tâm, tôn trọng nàng. Chấp nhận nàng, vĩnh viễn trung thành với nàng cho đến khi nhắm mắt xuôi tay?”

      “Con đồng ý.”

      “Giờ ta nhân danh Quang Minh thần tuyên bố hai con chính thức kết thành phu thê…”

      Hôn lễ cứ thế diễn ra, Thần Nam và Mộng Khả Nhi vốn là hai kẻ địch mà bây giờ lại kết thành vợ chồng trong tiếng chúc phúc của thôn dân thuần phác.

      Nếu các truyền nhân của chính tà thánh địa mà biết ở phương tây có hôn lễ lãng mạn này, chỉ e tất cả sửng sốt mãi thôi.

      Đó là việc thể tưởng tượng nổi, thánh khiết tiên tử của Đạm Đài thánh địa lại cam tâm tình nguyện gả cho kẻ đối địch, quả quá hoang đường!

      Hôn lễ kết thúc, cánh tay phải của Thần Nam lóe lên kim quang, giọng bập bẹ chưa sõi phát ra: “Cái gì thế này! Quang Minh đại thần côn cao! Ta nhìn thấy gì thế? phải ảo giác chứ? Thần dạy, thế giới này điên cuồng quá rồi, ta… ta ngất mất.”

      ra Long Bảo Bảo vừa tỉnh lại liền ngất xỉu.

      Với thôn dân, hôn lên đó vô cùng bình thường nhưng với người tu luyện giới – đó là kiện hề tầm thường. Nếu đôi thanh niên nam nữ từng đối địch này khôi phục kí ức, hậu quả là…

      Ở tu chân giới bên ngoài lúc đó quả trong cảnh gió cuốn mây vần, trận chiến sa mạc ngày đó tạo cho Thần Nam tuyệt thế uy danh, thanh niên mới hai chục tuổi trong ngày giết được tám vị tuyệt thế cao thủ, xứng danh đại kiện của tu luyện giới suốt ngàn năm nay.

      Đó cũng là chiến tích vô cùng đáng sợ khiến cả tu luyện giới nháo nhào, vị trí đệ nhất lớp trẻ đương nhiên có chủ.

      Trong trường sóng gió này, uy danh Thần Nam lên cao vô tận, đông thổ hoàng tộc mới quật khỏi cũng nếm trái đắng, bị tặng cho mấy bạt tai nên thân.

      thiên lí truy sát Đỗ Huyền rồi thất tung, vô số người trong tu luyện giới đợi tái xuất.

      Hắc ám thần điện bắt đầu hành động, người trong Quang Minh giáo hội ngầm hoạch định kế sách, đông thổ hoàng tộc Đỗ gia càng muốn báo phục, đồn rằng cho cường giả số lớp trẻ trong gia tộc xuất sơn. Đủ thấy tu luyện giới nổi cơn sóng gió vô biên.

      Nhưng nhân vật trung tâm Thần Nam lại thấy đâu, bất kể thế nào nhân sĩ tu luyện giới cung tưởng tượng được cảnh ngộ thời của : kết thành vợ chồng với tiên tử của Đạm Đài thánh địa.

      Ánh trăng như nước rải xuống núi rừng, xuống sơn thôn dần trở nên trong vắt, cả sơn thôn như được phủ lên lớp sa mỏng.

      Trong nhà lão Đan Ni Đông, đèn đuốc rực rỡ, sơn thôn rất , cả trăm hộ đều đưa lễ vật tới khiến trong nhà ngoài sân đầy những hũ rượu mừng.

      Mộng Khả Nhi mặc áo cưới may bằng vải sa trắng toát, đường may cực đẹp phối hợp với chất liệu thượng hạng tạo cho nàng phong vận tuyệt đại giai nhân, tôn thêm vẻ lung linh cho thân thể.

      Mái tóc dài đen nhánh tết lại rổi vấn lên, dùng cặp thủy tinh cài đỉnh đầu, tỏa sáng lấp lánh. Dải tóc sau lưng rũ xuống như suối chảy, tự nhiên xõa lên vai, càng đẹp đến mê người. Cần cổ trắng như tuyết đeo chiếc vòng ngọc thạch, hòa cùng làn da trắng ngần, càng rạng rỡ hơn.

      Tuyệt đại dung nhan cần son phấn vẫn đẹp tự nhiên, thanh tân tú lệ, vẻ mặt như mộng như ảo, dù cho thiên sứ hạ phàm cũng sánh nổi.

      Dưới ánh đèn thủy tinh, ánh mắt nàng trong như nước hồ thu, lớp áo sa trắng như tuyết hòa cùng làn da và mái tóc đen như mực tỏa ra ánh sáng vô hạn, khiến ai nấy nghẹt thở.

      Đêm đó trăng rất sáng nhưng so với tuyệt thế phong tư của Mộng Khả Nhi, ánh trăng cũng thành mờ nhạt.

      Người trong tiểu sơn thôn chưa từng thấy tuyệt thế giai nhân như vậy, đều ngơ ngẩn, hồn nhiên biết rằng dĩa bạc và chén rượu trong tay rơi xuống. Đương nhiên những ánh mắt đó tỏ ra tham lam mà là những rúng động xuất phát từ linh hồn, ai ôm lòng tà quái mà đơn thuần là hân thưởng cái đẹp.

      Vẻ đẹp của Mộng Khả Nhi hoàn toàn thu hút mọi nam thanh nữ tú, già trẻ trai đến dự hôn lễ.

      Ánh trăng như nước, mãi đến khi tiếng nhạc vui tai vang lên, ai nấy mới tỉnh mộng.

      Tuyệt đại giai nhân mời rượu, ai cũng say sưa, rượu chẳng say mà người tự say…

      Trăng lên đỉnh trời, mọi người ra về, đêm nay thuộc về đôi tân nhân.

      Mộng Khả Nhi băng cơ ngọc cốt, dịu dàng như cửu thiên tiên tử giá lâm nhân gian, trong đêm tân hôn, dung nhân khuynh thành ửng lên hai đóa mây hồng, cộng thêm lớp áo cưới trắng ngần, càng lay động lòng người.

      Hai người nắm tay nhau tiến vào tân phòng.

      Mộng Khả Nhi chống nổi hơi rượu, vào nhà liền mềm nhũn ngã xuống giường, ngọc thể lộ ra, tư thế cực kỳ lung linh quyến rũ. Cánh tay như ngọc và cặp chân dài trắng muốt lộ khỏi lớp áo sa khiến thánh khiết mĩ nữ quyến rũ vô ngần, sức lôi cuốn vô cùng vô tận.

      tại, thuộc về thế giới của hai người.

      Da thịt trắng ngần mềm mại, cặp chân ngọc tròn lẳn được ánh đèn chiếu vào cơ hồ trở thành trong suốt, toàn thân nàng phủ lớp ánh sáng nhàn nhạt, tóc mây tán loạn, gò má dần ửng lên…

      Đó là đêm say đắm…
      tutuChó Điên thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 24: Thánh long kị sĩ mạnh nhất



      Ánh trăng như nước, trong chiếc tổ ngoài song cửa, đôi chim yến gục đầu vào nhau ngủ, đôi tân nhân trong phòng cũng chìm vào giấc mộng thơm lành. Đó là đêm yên tĩnh.

      Trong mắt người của tiểu thôn, hai con người thương nhau ấy kết thành cây liền cành quả là chuyện đáng mừng, nhưng chuyện này mà lan ra tu luyện giới, tất nhiên dấy lên sóng gió.

      Mộng Khả Nhi, đệ tử kiệt xuất nhất của Đạm Đài thánh địa, là hình tượng mĩ lệ và thánh khiết, tiên tử của tu luyện giới, tại trở thành phu thê đúng nghĩa với kẻ đối đầu, làm sao có thể tưởng tượng được.

      có ngày, nàng tỉnh mộng, lúc đó đôi thanh niên nam nữ này đối xử với nhau thế nào?

      Từ sau đêm tân hôn, Thần Nam và Mộng Khả Nhi vô cùng ân ái, ngọt ngọt ngào ngào, khó lòng tưởng tượng được cả hai từng là tử đối đầu của nhau.

      Mộng Khả Nhi kiều như nước, nét tinh minh ngày xưa hoàn toàn mất dấu, sau khi kết hôn trở thành thê tử hiều hậu hết mực, khuôn mặt lúc nào cũng rạng rỡ nụ cười hạnh phúc.

      Vạn năm trước, Tiên ảo đại lục và Ma ảo đại lục sáp nhập, nơi giao nhau hình thành những dãy núi liên miên bất tuyệt, chia cắt Đông đại lục và Tây đại lục.

      Tiểu thôn lão Đan Ni Đông sinh sống nằm ở phía đông nam Tân Lan đế quốc, thuộc về vùng biên giới, dãy núi ở phía đông tiểu thôn kéo dài mấy trăm dặm, vừa hay nối liền với vùng có người sinh sống của Thiên Nguyên Đại Lục.

      Trong núi sâu thi thoảng lại bóng trân cầm, man thú hoành hành, nếu dám vào sâu rất có thể chạm trán ma thú, loại quái thú biết ma pháp này chính là khắc tinh của thợ săn, người trong tiểu thôn chưa ai dám vào nơi sâu nhất của dãy núi săn bắn.

      Thần Nam biểu bản lĩnh siêu nhiên, lập tức trở thành đầu lĩnh của các thợ săn trong thôn, mình kiếm đủ cho mọi thanh niên nam tử khác. Lần đầu tiến vào mấy chục dặm trong núi, kết quả rất dễ đoán, những ai theo đều tay xách nách mang trở về.

      Lão Đan Ni Đông cần đánh cá nữa, mỗi lần theo đám thợ săn vào núi đều giúp họ mang thú vật săn được về, rồi chở từ hàng tiểu thôn ra hơn chục tiểu trấn cách đó mười mấy dặm.

      Ngày nào thợ săn trong thôn cũng săn được khiến ai nấy vui vẻ vô cùng, thôn dân đều thà, chỉ cần đủ ăn đủ mặc là thỏa mãn.

      Sau hôn lễ, lại bảy ngày trôi qua êm đềm.

      Nhưng sau bảy ngày, thân thể nàng phát sinh dị biến, liên tục tỏa ra khí tức hùng hậu chấn nhiếp tâm phách khiến những người tầm thường dám nhìn thẳng.

      Thần Nam vẫn như thường nhưng bản thân là cường giả, ảnh hưởng mảy may. Nhưng lão Đan Ni Đông và Cát Lệ Ti lại chịu nổi, mỗi lần chạm phải uy thế của Mộng Khả Nhi đều tỏ ra sợ hãi, trong lòng an. Bọn họ đoán rằng ma quỷ ám người nàng.

      Dần dần cả thôn đều biết chuyện, vị trưởng lão mách cho Thần Nam rằng muốn hóa giải khí “tà sát” mình thê tử phải vào sâu trong núi săn Thất Sắc ma hồ trong truyền thuyết, lấy ma tinh hạch bảy màu đeo lên mình Mộng Khả Nhi là trừ được.

      Trong tiểu thôn vẫn lưu lại truyền thuyết rằng, có thần điện đổ nát cung phụng vị thần bí mật, Thất Sắc ma hồ là sinh vật vô danh thần linh điểm hóa rồi lưu lại phàm gian nên vô cùng thông linh. Đôi ma hồ sống ở phụ cận cổ thần điện, bảo vệ cho vị thần.

      Thần Nam mất kí ức, quên cả mình là ai, hòa mình vào đời sống của thôn dân nên khi nghe lão nhân kể liền đem tư duy thuần phác cân nhắc, cho rằng nên bắt cho thê tử con ma hồ.

      Trước lúc vào núi, rất nhiều thanh niên trong thôn muốn đồng hành nhưng bị các vị cao niên cản ngăn. Trong núi thường có mãnh thú xuất , man thú hoành hành, theo họ thể phách biến thái của Thần Nam còn có thể ung dung thoát được còn người khác theo vào ắt còn đường sống quay về.

      Lúc chia tay, Mộng Khả Nhi muốn trào nước mắt, tỏa ra vẻ đẹp bàng hoàng, nhan sắc như ngọc, từng đạo hào quang từ thể nội phát ra, như thiên sứ xuống trần, đẹp đến mức khiến người khác dám nhìn thẳng. Sau cùng, nàng bịn rịn chia tay Thần Nam, ai nấy đều cho rằng họ là đôi phu thê ân ái vô cùng.

      Trong núi cây cối rậm rạp, vượn hót hổ gầm, vô số trân cầm dị thú, nhưng Thần Nam vẫn ung dung tiến vào.

      Cổ thần điện trong truyền thuyết ở nơi sâu nhất vủa vùng núi, ngay các vị lão nhân già nhất của tiểu thôn cũng biết nó ở đâu, đành chỉ cho phương hướng đại khái.

      Vùng núi liên miên bất tuyệt rộng mênh mang, Thần Nam liền hai ngày vẫn phát bóng dáng cổ thần điện, giết ít mãnh thú to lớn hơn mình nhiều lần đến tấn công, thậm chí còn giết cả số ma thú. Trong núi quả nhiên hung hiểm, nếu là người bình thường chắc nổi mười dặm bị hung thú xé tan xác.

      liền năm ngày trong núi, chợt nghe thấy phía trước vang lên tiếng gầm liên tục khiến lá bay ngập núi, dã thú trong rừng cong đuôi bỏ chạy.

      Thần Nam kinh hãi vô cùng, dựa vào kinh nghiệm săn trong mấy ngày nay, khẳng định có dã thú cực lớn, thậm chí là thú vương phát cuồng.

      Tuy quên mất quá khứ, nhiều chiêu thức tinh diệu biến mất khỏi đầu óc nhưng nội lực vẫn vận chuyển, thân thủ vẫn mẫn tiệp vô cùng, hiểu thực lực bản thân.

      nhanh nhẹn tiến lên, chỉ thấy vùng rừng núi quay cuồng, cực long màu lục dài hai chục trượng lăn lộn đè lên vô số cây cối, dã thú cuống cuồng bỏ chạy.

      trung có lão nhân và thanh niên nam tử đứng lưng con rồng màu bạc, liên tục vung quyền đánh xuống, từng dải khí mang sáng chói ngừng đập vào mình cự long khiến nó chật vật tránh né.

      Nếu Thần Nam còn nhớ được nhất định động dung, ngân long mà lão nhân và nam tử đứng lên là con thánh long.

      Cự long dưới đất bị thánh long uy hiếp, dám đào tẩu, chỉ bị động tránh né, hiển nhiên hai người cao có ý lấy tính mệnh nó, mà muốn hàng phục.

      “Ồ, quả nhiên là ,” thanh niên nam tử đứng lưng ngân long phát Thần Nam lao tới liền kêu lên. Trong mắt y lấp lánh hàn quang, nghiến răng: “Sao lại đến đây?”

      “Con biết người trẻ tuổi này?” Lão nhân cưỡi thánh long dừng ánh mắt, ngoái lại nhìn thanh niên nam nhân đứng bên.

      “Sư phụ, là tuyệt thế sát tinh Thần Nam gần đây cực kỳ nổi danh, trong ngày giết tám tuyệt thế cao thủ! Cũng là cướp mất hôn thê của con.” Trong mắt thanh niên nam tử ánh lên tia nhìn cừu hận, vẻ mặt tỏ nét hung ác.

      “Ồ, là y à!” Mắt lão nhân xạ ra hai đạo thần quang, quan sát cẩn thận Thần Nam tới gần dần.

      “Đồ đệ vô năng, biết mình ngu xuẩn, khổ tu lâu như vậy cũng chỉ đạt đến tứ giai trung cấp, nhưng tên khốn kia lại bước vào ngũ giai rồi, đồ nhi khó lòng dựa vào sức mình mà báo cừu! Sư phụ nhất định phải trút giùm đồ nhi cục tức này.”

      “Con muốn giết y?”

      “Vâng. Nỗi nhục ngày đó đến nay con vẫn quên, hận thể lập tức giết . Chỉ là đồ nhi vô năng… sư phụ, người là trong những cao thủ đứng đầu phương Tây, hiệu xưng cường giả mạnh nhất trong các long kị sỹ, nhất định phải làm chủ cho con.”

      “Ta bao nhiêu lần rồi, đời này có nhiều cao thủ con thể tưởng tượng được. Sư phụ cũng coi là có chút danh tiếng trong mắt thế tục nhưng với những tuyệt thế cao thủ đó chỉ là trò đùa. So với họ, chúng ta là thế giới khác, ngày con được tận mắt thấy những cao thủ như thế.”


      “Nhưng. Họ phải là người trong thế tục, người đời cho rằng ngũ giai cao thủ là tuyệt thế cao thủ, sư phụ là ngũ giai thánh long kị sĩ mạnh nhất, đương nhiên được coi là trong những người đứng đầu đời.” Thanh niên nhìn thánh long kị sĩ với ánh mắt nóng bỏng.

      Lão nhân lắc đầu: “Sợ rằng lâu nữa có những người xuất thế, huyền chiến ngàn vạn năm lần sắp xảy ra.”

      “Huyền chiến thời đại?” thanh niên tỏ vẻ hiểu.

      “Đến lúc đó con biết.”

      Lúc này Thần Nam đến cách đó xa, chăm chú nhìn con cự long dưới đất, rồi ngẩng đầu nhìn lên . Ánh mắt hắt lướt qua thánh long uy thế lăng nhân mà hướng sang lão nhân lưng, cường giả khí tức hùng hậu tiếp nhận cảm ứng liền hùng hậu tràn ra, ầm, cây đại thụ cạnh bật gốc, bị sức mạnh vô hình chấn nát.

      Tu vi của lãnh nhân quả là kinh thế hãi tục, còn đứng nguyên, lại cách xa mà chân khí tỏa ra cũng tạo thành lực phá hoại đáng sợ như vậy.

      Thần Nam lại hướng ánh mắt sang thanh niên đứng cạnh, cảm nhận được địch ý của y, đôi mắt ấy rừng rực lửa giận, cơ hồ muốn đốt thành tro tàn.

      Đó là ai? Trong lòng Thần Nam đầy nghi vấn, cảm giác khuôn mặt của thanh niên nam nhân khá quen nhưng nhớ nổi.

      “Thần Nam, ngờ lại gặp ngươi ở đây, hắc hắc…” thanh niên nam tử cười lạnh.

      Thần Nam lập tức hiểu rằng nam tử đó biết , chỉ là mất trí nhớ nên còn ấn tượng gì về những việc trong quá khứ. Bất quá tâm trí vẫn như thường, hề tỏ ra kinh ngạc, lẳng lặng quan sát, muốn người khác biết được tâm trạng của , im lặng đợi chờ biến hóa, xem có thu được tin tức gì hữu dụng .

      “Tư Mã Lăng ta vĩnh viễn quên, hôm đó ngươi đại náo hôn lệ của ta tại Sở quốc khiến ta bị nhục nhã, ta từng thề rằng sớm muộn cũng có ngày khiến ngươi tan xương nát thịt.”

      Y chính là con trai Tư Mã Lăng của Sở quốc Tư Mã đại tướng quân Sở quốc, y học nghệ ở phương tây, hôn lễ lần đó xảy ra kinh biến bèn quay lại phương Tây tu luyện lại để báo thù bị nhục.

      Rất ít người biết rằng sư phụ y là Tây phương đệ nhất thánh long kị sĩ La Mạn Đức Lạp. Quay về rồi, y chuyên tâm học nghệ, tu vi vì thế tiến bộ thần tốc, từ nhị giai phi long kị sĩ trở thành tứ giai cự long kị sĩ. (Sau này sư phụ y mạnh cỡ nào, vì sao lúc đầu y yếu kém như vậy.)

      Nhưng khi nghe những tin tức về Thần Nam, y vô cũng thất vọng, mình tiến bộ nhanh cường địch còn tiến bộ với tốc độ đáng sợ hơn, từ tam giai sơ cấp sang ngũ giai lĩnh vực, thực lực song phương cách xa nhau, dẫu có cưỡi ngựa cũng theo nổi.

      Hom nay mời sư phụ La Mạn Đức Lạp trợ lực, vào trong núi bắt con cự long để tăng cấp cho vật cưỡi nhưng ngờ lại gặp đại cừu nhân.

      Thần Nam vô cùng bình tĩnh, trấn định : “Ngươi muốn gì?”

      Quên mất quá khứ có nghĩa tâm trí yếu mà hiểu rất tình thế trước mắt.

      Muốn đánh là đánh! Đó là tâm thái của tại.

      Tuy mất trí nhớ nhưng tâm thái cường giả ngày xưa bị mài mòn.
      tutuChó Điên thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 25: Giết



      Thần Nam trầm tĩnh như vậy khiến Tư Mã Lăng bừng bừng lửa giận, cho răng đối thủ miệt thị mình nên nghiến răng nghiến lợi: “Hay lắm, cứ đợi mà cười.” Y quay sang nhìn sư phụ La Mạn Đức Lạp : “Sư phụ, người…”

      “Ta quyết định đấu với y, gặp được đối thủ thế này dễ đâu! kình địch trẻ như vậy khiến người ta hưng phấn.” Ánh mắt La Mạn Đức Lạp lóe lên vẻ dị dạng.

      Tư Mã Lăng thở hắt hơi, y chỉ lo sư phụ chịu ra tay, nhưng thoáng sau y lại khẩn trương, việc trong ngày Thần Nam thịt gọn tám vị tuyệt thế cao thủ truyền lan khắp tu luyện giới, sư phụ y tuy được xưng là tây phương thế tục giới đệ nhất long kị sĩ, đạt đến cảnh giới cao nhất của ngũ giai nhưng so với loại quái vật biến thái như Thần Nam, rốt cuộc ai mạnh hơn?


      Trong lòng Tư Mã Lăng dám chắc, nhớ lại những chuyện về Thần Nam đều thể theo lẽ thường lý giải, nếu La Mạn Đức Lạp thảm bại, y dám tưởng tượng…

      “Trẻ tuổi mà tệ chút nào, đạt được mức tu vi ấy quả là kì tài võ học mấy trăm năm nay thấy, bất quá ngươi hơi cuồng ngạo!” Lời lẽ La Mạn Đức Lạp trở nên lạnh tanh: “Dám đại khai sát giới tại tây phương tu luyện giới của ta, ngày giết bát đại tuyệt thế cao thủ, khoa trương quá đáng như vậy đúng là coi người phương tây chúng ta ra gì! Nghe người ta gọi ngươi là tuyệt thế sát tinh? Chuyên môn giết những tuyệt thế cao thủ đạt đến gũ giai lĩnh vực? Hắc hắc, cuồng vọng lắm! Hôm nay gặp gỡ, ta muốn lánh giáo bản lĩnh của tuyệt thế sát tinh. luôn, giao thủ với ta chết cũng bị thương, ngươi phải cẩn thận.”


      Thần Nam ngầm suy tính lời lão nhân , đoán được ông ta có thể là nhân vật tiếng tăm. Được khí thế hùng hồn của lão nhân tác động, huyền công trong thân thể điên cuồng vận chuyển, sức mạnh hồn hậu tỏa ra khiến rất nhiều cây cố thụ bật gốc, chổng ngược lên trời, lúc đến gần thánh long đều nát vụn.


      Chân khí hộ thể của Thần Nam vươn ra ngoài thân thể xích, cương khí đen nhánh gần như hóa thành thực chất. Tu vi cỡ này quả thực khó thấy dưới trần thế. mất kí ức nên biết tàng thực lực, tu vi chân lộ ra khiến La Mạn Đức Lạp biến sắc.

      “Chả trách lại giết được tám vị tuyệt thế cao thủ trong ngày, phỉa dựa vào may mắn. Tu vi này đủ để tung hoành thiên hạ!”

      Tư Mã Lăng lạnh người, hiểu rằng cả đời này thể vượt qua Thần Nam, mới hai chục tuổi thuộc nhóm cao thủ hàng đầu dưới trần thế, thêm năm, mười năm nữa trong thiên hạ có ai áp chế nổi ?

      “Sư phụ.”

      “Con phải gì thêm, ta biết làm gì, hôm nay đừng hỏng rời khỏi đây.”

      Tư Mã Lăng vui mừng, ai hiểu La Mạn Đức Lạp hơn y, tu vi của lão nhân xứng danh tuyệt thế, rất ít địch thủ đời mới được coi là tây phương đệ nhất thánh long kị sĩ! Chỉ là tu vi tuy cao nhưng quan niệm lại thủ cựu, nảy sinh địch ý với người của đông phương tu luyện giới mà lòng theo đuổi “chủ nghĩa đèn nhà ai nhà nấy rạng.”


      Đó là nguyên nhân vì sao lão là đệ nhất thánh long kị sĩ của phương Tây mà khi Tư Mã Lăng thành nghệ chỉ là phi long kị sĩ. La Mạn Đức Lạp muốn dạy công phu chân chính cho đồ đệ đến từ phương Đông, những gì tinh túy đều dạy cho mấy đệ tử người phương Tây.

      Mãi đến khí Tư Mã Lăng đại bại thụ nhục, quay về phương Tây lão mới đem võ học cao thâm nhất ra dạy, dù sao y cũng là đệ tử của lão, y thảm bại lão cũng chẳng đẹp mặt với ai.

      La Mạn Đức Lạp quả hổ là kẻ bảo thủ của “chủ nghĩa đèn nhà ai nhà nấy rạng.”

      tại Thần Nam chấn thiên hạ, tu vi đứng đầu lớp trẻ, thậm chí vượt hơn nhiều cường giả lớp trước, các thanh niên phương Tây ai là đối thủ của .

      Con người theo chủ nghĩa hùng nhất khoảnh như La Mạn Đức Lạp động sát cơ, lão muốn danh hiệu đệ nhất nhân lớp trẻ rơi vào tay thanh niên phương Đông, muốn thấy cảnh mấy chục năm tới tây phương tu luyện giới ai chống nổi Thần Nam nên quyết định trừ khử đại địch cho cả tu luyện giới của Tây đại lục trước khi bước vào giai đoạn hoàng kim.

      Tư Mã Lăng nhìn ra sát ý trong mắt sư phụ, biết lão quyết tâm hạ thủ.

      “Ồ, muốn đánh với ta sao? Kì ta hạ thủ là lưu tình. Ở trong núi có biết bao nhiêu con voi ngu xuẩn, gấu đen, lợn lòi chết trong tay ta, chưa có con nào thoát được.”

      Tuy Thần Nam nhưng trong tình huống này lại trở thành quái dị cực độ, La Mạn Đức Lạp nghe mà thấy rát tai, cho rằng gã thanh niên kia trào phúng lão, bèn vung tay, dải thanh quang phủ lấy Tư Mã Lăng đưa y bình ổn đáp xuống đất.

      “Thần Nam, ngươi theo ta, chúng ta đến đằng kia quyết chiến!” La Mạn Đức Lạp đạp lên thánh long bay về đỉnh núi phía xa.

      Cự long dưới đất thấy thánh long bay xa liền gầm lên động trời rồi nhanh chóng bay lên và biến mất. Tư Mã Lăng thầm oán hận, cự long phải cứ muốn gặp là được, bắt con hề dễ dàng, ai ngờ lại bị Thần Nam làm gián đoạn.

      La Mạn Đức Lạp giống các thánh long kị sĩ khác phải dùng dây cương sắt để cố định thân mình với thánh long mà lão xuôi tay đứng luôn lên lưng, lạnh lùng nhìn kình địch trẻ tuổi, giận dữ cực độ.

      Thần Nam ngẩng đầu lên nhìn con ngân long dài cả chục trượng, thầm tính nếu lấy được ma tinh hạch đưa cho Lão Đan Ni Đông chắc lão nhân thiện lương đó hạnh phúc lắm.

      Tuy chưa giao thủ nhưng dòng năng lượng đáng sợ từ khoảng giữa hai người tràn ra.

      “Ầm.”

      Tiếng nổ vang lên, mọi cây đại thụ trong phạm vi mười trượng quanh Thần Nam đều nát vụn, tung bay khắp trời.

      Tia nhìn độc ác lóe lên trong mắt La Mạn Đức Lạp, chưởng phải bổ xuống, luồng khí mang dài mười trượng như thiên đao tỏa ra hào quang chói lọi xẹt xuống.

      Thần Nam tuy quên chiêu thức cố định nhưng bất kể nhãn lực hay nội lực thuộc về bản chất của siêu cấp cường giả vẫn còn. gầm vang, vung hữu quyền đấm lên.

      quyền này thể uy nghiêm cái thế bá vương, quyền kình cương mãnh tảo khắp nơi, chỗ nào quyền phong qua là vô số đại thụ gãy gục, vạt rừng rạp xuống. Quyền kình đáng sợ bay ngược lên, khí mang đen ngòm như ma long va vào đao quang từ đổ xuống.

      “Ầm.”

      Tiếng nổ vang lên, trung tỏa hào quang chói lòa như mặt trời chiếu rạng. Vùng rừng núi rung động kịch liệt, dòng năng lượng hùng hậu thoáng chốc phá hủy khoảng rừng lớn, quét sạch mọi thứ.

      Thần Nam ngập xuống đến đùi, chân xuyên qua lớp đất, từng vết nứt từ đó lan ra xung quanh. La Mạn Đức Lạp lắc lư liên tục, thánh long lão cưỡi rống lên khiến lá rừng tung bay mù mịt.

      “A….” Thần Nam gầm lên, hai mắt chuyển dần sang màu máu, mái tóc đen nhánh dựng đứng, bật lên như giao long phá , đồng thời tung ra quyền uy thế bá tuyệt, góc đất trời rung lên bần bật.


      đợi La Mạn Đức Lạp hành động, thánh long há miệng phun ra tia sét khổng lồ, va chạm với cương khí của Thần Nam, hóa giải phần lớn sức mạnh, ngân long lại quất đuôi, đập vào mình .

      “Bốp.”

      Long vĩ va vào cương khí cách mình Thần Nam thước, cương khí cơ hồ hóa thành thực chất, đẩy phần lớn sức mạnh dạt , hai tay giữ chặt đuôi ngân long.

      La Mạn Đức Lạp nhíu mày, thanh niên phía dưới xuất chiêu theo lẽ thường, lại dám dùng tay đấu với thể phách của thánh long, … khiến người ta ngạc nhiên.

      Đúng lúc, thánh long đột nhiên rống lên, đuôi lắc qua lắc lại nhưng bỗng phát giác, hai tay Thần Nam thuận theo kẽ hở của vẩy mà đâm vào, ngập thẳng vào đuôi nó.

      La Mạn Đức Lạp đại nộ, địch thủ làm gì vậy? dám giở trò với đuôi ngân long khiến lão có cảm giác trận đấu này quá ư quái dị, có vẻ gì là hai bên quyết chiến.

      Lão bổ chưởng xuống đuôi ngân long, cuồng phong dấy lên, khí mang hung hãn tràn ra.

      Đúng lúc đó Thần Nam chợt gầm lên, hai tay tỏa hào quang, sau cùng giật đứt đuôi thánh long, khối huyết nhục chừng nửa thước theo đáp xuống đất.

      La Mạn Đức Lạp vừa giận vừa lo lắng, trận quyết chiến này quá ư quái dị, thế sát tinh trong truyền thuyết lại hành động khác nào man thú, công kích theo thể thống gì.

      Thần Nam đối với đại địch này, hoàn toàn dựa vào tâm thái săn động vật, quên quá khứ, quên chiêu thức võ học, đương nhiên là dựa vào man lực.

      vậy, ta khách khí nữa.”
      tutuChó Điên thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 26: Hóa thân thiên địa



      La Mạn Đức Lạp khẽ an ủi thánh long gầm rú rồi cười nó điên cuồng công kích, đấu khí hoá thành thực chất nối nhau bổ xuống, long ngữ ma pháp của ngân long cũng đánh xuống ngưng nghỉ, long vĩ liên tục tăng lực quét ra.

      Thần Nam quên mất chiêu thức võ học cực kỳ chật vật ứng phó, bị đánh đến tối tăm mặt mũi, mấy lần trúng đòn khá nặng, khóe miệng rỉ máu. Nhưng dẫu vậy, La Mạn Đức Lạp cũng thể đánh trọng thương, trận chiến vô cũng kịch liệt khiến cát bụi mù mịt, loạn thạch văng tứ tán lên .

      Tư Mã Lăng đứng xa quan chiến mà lạnh người, cương khí dấy lên quả có uy thế thiên băng địa liệt, vạn lần y cũng thể so bì, hiểu rằng tu vi của mình mà bất cẩn xông vào ắt lập tức tan xương nát thịt.

      Đại chiến chừng nửa thời thần, Thần Nam từ chỗ bị động dần vãn hồi cục thế.

      La Mạn Đức Lạp càng đánh càng kinh hoàng, gã thanh niên này quá mức tà dị, nội lực cao thâm tưởng nổi nhưng chiêu thức lại quá tệ. tiến bộ cực nhanh, kĩ xảo vận dụng sức mạnh càng lúc càng thuần thục, từ chỗ bị động chịu đòn công thủ song song khiến lão kinh hãi vô cùng. Biểu đó khác hẳn lời đồn, La Mạn Đức Lạp nghĩ nát óc cũng thông.

      Tư Mã Lăng dần thấy hoảng sợ, lời đồn rằng gã Thần Nam này biến thái gần đây quá nhiều, cứ theo tình hình dần xoay chuyển cục diện là thấy, vạn nhất sư phụ y thất bại, hậu quả có thể tưởng tượng được, chắc thể thoát mạng.

      Cùng lúc, La Mạn Đức Lạp đột nhiên quát to: “Tiểu bối ngươi chết , ta muốn luyện chiêu với ngươi nữa.” Lão phát Thần Nam dần mạnh lên trong lúc chiến đấu nên quyết định sử dụng sức mạnh đáng sợ nhất, cần thăm dò hay nghi ngại nữa, mặc kệ thanh niên dưới đất kia có cố ý tàng thực lực .

      La Mạn Đức Lạp đứng lưng thánh long, tay phải giơ cao lên trời, dải kiếm mang hóa thành thực chất từ bàn tay bắn ra, thiên địa nguyên khí quanh đó đột nhiên tràn về như triều thủy, tụ lên quang kiếm.

      Lưỡi quang kiếm sáng chói như thiên giới thần quang chiếu soi mặt đất, khiến vùng rừng núi sáng như ban ngày, hào quang còn rực rỡ hơn cả vầng dương trời.

      Thiên địa nguyên khí tụ tập lại khiến quang kiếm mỗi lúc lớn, từ thước biến thành năm trượng. Đó phải kiếm mang thông thường mà là năng lượng quang kiếm hoàn toàn thực chất hóa, tụ tập vô tận thiên địa nguyên khí.

      Dao động năng lượng cực mạnh từ La Mạn Đức Lạp tràn ra, luồng đại lực khiến cả dãy núi chấn động.

      có gì phải nghi ngờ, sức mạnh của quang kiếm hóa thành thực chất kia vô cùng mãnh liệt, dù tu vi như Thần Nam mà bị chém trúng chắc cũng mất mạng lập tức.

      Trong lúc này Thần Nam cảm nhận chân mối uy hiếp tử vong, huyền công trong thân thể bất giác điên cuồng vận chuyển, hộ thể cương khí gần như hóa thành thực chất chuyển từ thốn thành thước.

      bóng dáng mơ mơ hồ hồ xuất sau lưng, cương khí cách thân mình cả thước liền hóa thành thực thể.

      Biến chuyển điên cuồng và huyền diệu đó tạo ra hình ảnh đen nhánh khác gì những lần trước: tay phải cầm tử vong trường đao, tay trái cầm loại binh khí nhìn .

      Những kiện binh khí thần bí khác xuất , hiển nhiên sau khi Thần Nam mất trí nhớ nên quên luôn pháp quyết, trạng thái nay quả quá ư khác thường.

      La Mạn Đức Lạp nhận ra tình ổn, dám tiếp tục tụ tập thiên địa nguyên khí. Quang kiếm đáng sợ bên tay trái chém ra, như thần phạt từ thiên giới xuống, dấy lên dao động năng lượng hùng hậu khiến mặt đất bên dưới rung lên ầm ầm.


      “A…” đố diện với nguy cơ sinh tử, Thần Nam rống lên cuồng loạn, tung quyền lên cao, hắc ảnh sau lưng lại thể động tác khác hẳn, cả hai tay cầm chắc ma đao đâm lên theo động tác xuất quyền, nghênh đón quang kiếm khổng lồ bổ xuống.

      “Ầm.”

      Tiểng nổ vang lên kinh thiên động địa như tiếng sấm ùng ục lan khắp tầng , mấy ngọn núi phụ cận đều rung lên, dường như có tới mười vầng mặt trời chiếu rọi khiến ánh sáng chói lòa, ai mở mắt ra được, cơn bão năng lượng khủng khiếp điên cuồng tỏa .

      Trong cơn bão năng lượng, thánh long giống như lá thuyền lắc lư theo từng cơn sóng giữa biển lớn. Thân thể thánh long vô cùng mạnh mẽ, đứng đầu trong các ma thú nhưng lúc này từng mảnh vẩy của nó rớt xuống, khắp người toàn là vết máu.

      Từng tràng long khiếu thê thảm chấn động đất trời vang lên giữa vùng núi non khiến các loại quái thú đều run rẩy, hoảng sợ cùng cực.

      “Ầm, ầm, ầm.”

      “Bình, bình, bình.”



      Những vạt rừng phía xa thi nhau nổ tung vô số đá tảng văng tứ tán.

      Lúc cơn bão năng lượng lắng , Thần Nam bị đánh văng năm chục trượng, nơi nào lướt qua, núi rừng đều bị quét sạch. Toàn bộ y sam La Mạn Đức Lạp rách tan, hở hết nhục nhân, thánh long lão cưỡi càng thê thảm, từng mảnh vẩy rớt xuống, liên tục lăn lộn gầm gào .

      Thần Nam đứng dậy, lau sạch vết máu miệng rồi cười tàn nhẫn, rảo bước tiến đến chỗ con thánh long lắc lư.

      La Mạn Đức Lạp cả kinh thất sắc, lúc này lão bị nội thương , thương thế của thánh long còn nặng hơn mà đối phương lộ ra chiến ý cao ngất từng bước tiến tới, tạo cho lão cỗ vô hình áp lực. Lão có ảo tưởng rằng gã thanh niên kia chính là con dã thú.

      Ngõ hẹp đụng đầu, kẻ mạnh chiến thắng!

      Thương thế của Thần Nam tuyệt hơn La Mạn Đức Lạp nhưng khi tiến hành sinh tử đại chiến, ngọn lửa hiếu chiến của lại được thắp lên, khí thế mạnh hơn hẳn đối thủ, kết quả sau cùng đương nhiên có thể đoán ra.

      La Mạn Đức Lạp tung hoành tây phương tu luyện giới hơn nửa đời, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, đương nhiên minh bạch tình thế trước mắt, chỉ là nghĩ đến đối phương còn trẻ như vậy đánh ngang với cao thủ tiền bối như mình đâm ra vô cùng thảm não, càng nghĩ càng thể dấy lên chiến ý.

      Cùng lúc, thánh long dưới chân lão đột nhiên lắc lư kịch liệt, rớt thẳng xuống! Giờ cõi lòng La Mạn Đức Lạp triệt để lạnh ngắt, còn lòng tin chiến thắng đối phương, lão bại hoàn toàn về tinh thần.

      “Soạt, soạt, soạt.”

      Thần Nam tuy quên chiêu thức nhưng trước uy hiếp tử vong lại nhập vào võ cảnh kì diệu. Mỗi bước chân chậm rãi, hữu lực tiến lên đều giẫm vào cành lá gãy tan khác nhau nhưng phát ra thanh nào.

      La Mạn Đức Lạp cả kinh thất sắc, cước bộ này chứa thiên địa huyền cơ, trong lúc này Thần Nam như dung nhập vào đất trời, tiếng “thịch” dưới chân tỏa ra sức mạnh khiến người ta đoán được, cũng chống nổi.

      “Soạt, soạt, soạt.”

      Bảy tiếng động vang lên liên tiếp, thánh long gầm lên kinh thiên động địa, phun ra trái tim bị đánh tan nát, long thi khổng lồ va “rầm” xuống, mặt đất rúng động, La Mạn Đức Lạp liên tục phun máu ra rồi rơi xuống.

      Dùng “thế” để giết người.

      Lúc đó Thần Nam phảng phất hóa thân thành thiên địa, trong bảy bước dồn thánh long vào tử địa, khiến La Mạn Đức Lạp trọng thương.

      , La Mạn Đức Lạp và thánh long tổ thành tiểu thế giới, còn Thần Nam tiến lên cảnh giới huyền diệu. Trong mảnh thiên địa đó, là trời! là đất! Là chúa tể.

      Tiếng bước bình tĩnh, có tiết tấu, chứa thiên địa huyền cơ, tỏa ra sức mạnh của khoảng thiên địa đó, dồn thánh long trọng thương vào tử địa, khiến La Mạn Đức Lạp liên tục thổ huyết.

      Ở đó, bất kể ai tránh né thế nào cũng vô dụng, tất cả phải tuân theo phép tắc của thiên địa. Thần Nam là Trời trong đó, La Mạn Đức Lạp có tránh né thế nào cũng thể thoát được.

      Nếu muốn phá vỡ thế quân bình của tiểu thế giới, phương pháp đơn giản nhất là can thiệp từ phía ngoài.

      Tư Mã Lăng thấy sư phụ lạc bại, hoảng sợ bay hết hồn vía, nếu La Mạn Đức Lạp chết, y mất người chống lưng, đương nhiên cũng sống nổi.

      “Sư phụ…” Y gào lên, đồng thời quăng cây trường thương vào Thần Nam.

      m ba cuồn cuộn dấy lên, tràn về phía tiểu thế giới Thần Nam, thánh long và La Mạn Đức Lạp cấu thành, cây trường thương bay theo sau. “Thế” mà Thần Nam sáng tạo ra tan biến, trong thoáng chốc đó, La Mạn Đức Lạp từ cửa tử về lại cửa sinh, nhưng bóng ma ám ảnh nổi lên trong lòng lão.

      Trường thương mang theo toàn bộ công lực của Tư Mã Lăng , phát ra kim quang và lãnh quang xạ vào lưng Thần Nam. Nhưng lúc tiếp xúc với cương khí hóa thực chất cách Thần Nam chừng thước, hào quang cây thương ảm đạm dần, vỡ nát từ mũi, mỗi khi trường thương tiếp cận phân lại vỡ nát thêm phân, lúc cán thương đến nơi toàn bộ cây thương hóa thành từng đoạn gãy nát.
      tutuChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :