Chương 12: Ngũ thiên niên tiền (Thượng) Càn Thi Phái nghìn năm trước từng bị hủy diệt, có quan hệ rất lớn với chính tà thánh địa, lão cổ đổng của lục đại tà đạo và ngũ đại thánh địa hạ ít hắc thủ, cũng gần giống như tội khiến cho Càn Thi Phái tới bại vong Càn Thi Phái đào mộ phần tổ sư của người khác để luyện hóa thi thể thành tà thi, khiến cho tất cả mọi người đều phận nộ oán thán, đây chính là nguyên nhân khiến cho chúng bị vô số môn phái trong giới tu luyện truy sát Năm đó xảy ra chuyện ầm ỹ, tên cuồng đồ của Càn Thi Phái từng lớn tiếng rằng: “Mộ phần của của tổ tông các ngươi ta tới đào, mộ phần của các ngươi con cháu ta đào!” Lần này lập phái lại, phái này mặc dù chưa làm ra việc gì tổn hại tới luân thường đạo lí, nhưng rất khiến mọi người có thiện cảm được, có phái nào có tổ tông chứ, trời mới biết được cái đám chuyên nhằm vào xác chết này lén chú ý tới mộ phần tổ tông của mình Truyền nhân của chính ta thánh địa bởi vì có thù oán với Càn Thi phái, đương nhiên muốn làm suy yếu thậm chí là hủy diệt phái này Khi Thần Nam đem chuyện phá tụ trận, thi mạch ra, hai huynh muội Nam cung lập tức suy nghĩ, nếu như có thể hoàn toàn tiêu diệt thi mạch, cũng giống như hủy mệnh mạch của Càn Thi Phái Sau giờ đồng hồ hai người bí mật thương lượng , ý kiến của ba người thống nhất, Huynh muội Nam Cung đồng ý liên kết với chính đạo truyền nhân, chuẩn bị đại náo Phong Đô Sơn Đạm đài thánh địa truyền nhân Vương Lâm có quan hệ mập mờ ràng với Nam Cung Ngâm chẳng còn nghi ngờ gì nữa trở thành người trung gian tốt nhất liên hệ với chính phái thánh địa, tài trí võ học của người con này hề kém so với Mộng Khả Nhi, đứng thứ hai trong số những thế hệ thanh niên của Đạm đài thánh địa, nàng ta mà ra mặt còn gì hay bằng Vương Lâm vô cùng tán đồng việc chính tà thánh địa liên kết lại cùng tiêu diệt Càn Thi Phái, đương nhiên lúc tìm nàng ta tới, bốn người lại phải bàn bạc bí mật lần, bên trong có nhiều tình tiết cần phải thương lượng nhiều lần Cuối cùng, Thần Nam làm người chỉ huy, Vương Lâm phụ trách liên kết chính đạo thánh địa truyền nhân, Huynh muội Nam Cung Ngâm phụ trách liên kết tà đạo thánh địa truyền nhân, đương nhiên, Thần Nam cũng hề được nhàn nhã, có trọng trách mà chàng phải phụ trách đó chính là cung cấp ‘thần huyết’ Đại thể của việc được quyết định, tuy nhiên hành động cụ thể cần phải có những thánh địa truyền nhân khác gật đầu đồng ý, tập trung lại bàn luận mới được Ngày hôm nay, Thần Nam xem trận đấu cường giả khiêu chiến của Càn Thi Phái, tuy nhiên có thể đoán được rằng thi đấu thể nào hay được. Thần Nam cuối cùng lại dùng tiền thuê gian nhà, buổi tối Vũ Hinh nắm bắt được khí tức của chàng, lại đúng hẹn tới. Nhìn thấy Thần Nam hề bị tổn hại gì, nàng ta vô cùng vui mừng, đồng ý để Thần Nam tiếp tục hút tử khí trong người nàng ra thực tế nếu như có giúp sức của hai quang cầu, Thần Nam quả khó có thể chịu đựng được đám tử khí này, cho dù là như vậy, mỗi đêm sau khi Thần Hi , chàng mình dưới giúp sức của Thái cực đồ luyện hóa tử khí, đều cảm thấy vô cùng khó chịu Thái cực thần ma đồ mặc dù giúp chàng luyện hóa tuyệt đại bộ phận tử khí, nhưng chàng vẫn cảm nhận được lượng ít tử khí vĩnh viễn nằm lại trong cơ thể chàng, mặc dù chàng biết được rằng làm như thế vô cùng nguy hiểm, rất có thể phá vỡ cân bằng sinh tử, nhưng vì Vũ Hinh, chàng còn lựa chọn nào nữa, chỉ có thể tiếp tục làm như vậy Ba ngày tiếp theo, ban ngày Thần nam cùng huynh muội Nam Cung bàn bạc việc hợp tác với chính đạo thánh địa, buổi tối lại chuyên tâm hút tử khí cho Vũ Hinh Đương nhiên, mỗi ngày Thần Nam đều phải lấy máu ra, máu tươi được bảo quản trong cốc ma pháp sinh mệnh do Nam Cung Tiên Nhi tìm về, tiến hành ‘chiến lược dự trữ’, vài ngày sau phân phát cho các thánh địa truyền nhân, hàng ngày, Thần Nam đều ăn rất nhiều những đồ bổ, tránh để cơ thể quá suy nhược Lần hai đạo chính tà thánh địa đại liên thủ này, dường như thuận lợi vượt ngoài tưởng tượng, mọi thánh địa truyền nhân sau khi nghe xong chuyện hủy diệt thi mạch là có thể khiến cho nguyên khí của Càn Thi Phái bị tổn hại , mất gốc rễ, dường như tất cả mọi người đều hứng thú Tuy nhiên tất cả mọi người đều vô cùng cẩn thận, chỉ sợ rơi vào bẫy, tất cả đều cẩn thận thăm dò Lần này, truyền nhân của tình dục đạo, tuyệt tình đạo, Hỗn thiên đạo, Hiên Viên đạo trong tà đạo lục đại thánh địa đều đến Phong Đô Sơn, truyền nhân kiệt xuất nhất của Hiên viên đạo là Hiên Viên Phong vừa mới xuất sư, Thần Nam chưa từng gặp qua Còn truyền nhân của Đạm đài thánh địa, Thiếu lâm tự, Tử Tiêu Cung, Vô ưu cung đều tới Phong Đô Sơn, truyền nhân của Vô Ưu Cung Nhạc Kình cũng vừa mới xuất sư Ngày thứ 5, tà đạo tứ thánh địa truyền nhân, chính đạo tứ thánh địa truyền nhân và Thần Nam đều tụ tập lại, bắt đầu thương lượng những chuyện có liên quan lần đầu tiên Điều này đối với chính ta thánh địa mà đúng là cuộc gặp mặt có ý nghĩa lịch sử, gần nghìn năm nay,đây là lần đầu tiên chính tà thánh địa chuẩn bị liên thủ chống kẻ địch Suy cho cùng các thành địa đều có mối thâm thù với Càn Thi Phái từ hàng nghìn năm trước, đều lo lắng sau này bị phái này báo thù, nay có người đứng đầu kêu gọi liên kết chống kẻ thù, các thánh địa đều vui mừng chấp nhận Sau khi dùng ‘thần huyết’ của Thần Nam chém đứt bàn tay của Đọa lạc thiên sử, tất cả mọi thánh địa truyền nhân đều trầm ngâm lúc lâu, tuy nhiên cuối cùng mọi người đều chấp nhận này Ánh mắt đám đông nhìn Thần Nam mặc dù giống nhau, nhưng tất cả đều là những nhân vật tuyệt đỉnh của thế hệ thanh niên, họ để lộ ra quá nhiều vẻ kinh ngạc Nửa canh giờ sau, chính tà thánh địa truyền nhân đều tin rằng lần liên thủ hành động này là , chứ phải là cái bẫy nào cả, tiếp theo đó bắt đầu chính thức bàn bạc xem nên hành động như thế nào Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương mặc dù ánh mắt ngừng lộ ra vẻ hung hãn nhưng trong thời gian đặc biệt này ta cũng dám bộc lộ ra ngoài Đến Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương kẻ cuồng bạo ngạo mạn cũng phải nén nhịn cơn ác khí lại, hợp tác cùng với Thần Nam, có thể thấy rằng, hung uy của Càn Thi phái đáng sợ đến nhường nào, cho dù ngàn năm qua ,nhưng vẫn khiến cho những thánh địa truyền nhân này kiêng kị vô cùng Lúc Thần Nam điên cuồng phát động bát đại thánh địa truyền nhân, những lời với họ cũng cần bảo lưu lại, chàng tuyệt đối đem chuyện quái vật tà ác ngủ say ra, ngược lại còn cho các thánh địa truyền nhân uống liều thuốc an tâm, chàng dẫn Vũ Hinh tới hội trường, để mọi người tin rằng, chung cực vũ lực của Càn Thi Phái phản bội, đại phá Càn Thi Phái dễ như trở bàn tay Vũ Hinh trước kia từng xuất ở trọng địa của Càn Thi Phái, nhàng đánh bại Thần hồn cái Thụy Lạp của Vong linh ma pháp sư điều khiển, ma uy của nàng ta mọi người đều thấy , thực lực mà nàng thể ra tuyệt đối thua kém gì với vị cao thủ bí mật trong trận đại chiến ở hoàng cung Sở quốc đại đô, tranh giành thần bảo Trước đó, bát đại thánh địa truyền nhân chỉ muốn phá hoại thi mạch của Càn Thi Phái, có nhân vật bán thần như Vũ Hinh bọn họ dám chính diện khai chiến với Càn Thi Phái Nhưng từ khi biết cao thủ tuyệt thế phản bội lại Càn Thi Phái, niềm tin của Bát đại thánh địa truyền nhân tăng lên gấp bội, chung cực vũ lực của kẻ địch phản bội, như vậy còn gì phải sợ nữa Tuy nhiên trong lòng, tất cả các thánh địa truyền nhân đều nhìn Thần Nam với con mắt kì quái, nghĩ thế nào cũng thể hiểu được, chàng ta tại sao lại có thể khiến cho Linh Thi Vương trong truyền thuyết phản bội lại phái mình Trong hai ngày tiếp theo, bát đại thánh địa truyền nhân tập trung lại, thương lượng cẩn thận từng chi tiết , cuối cùng thống nhất được ý kiến, Chính phái tứ thánh địa truyền nhân Vương Lâm, Huyền Trang, Vương Huy, Nhạc Kình, tà đạo tứ thánh địa truyền nhân Nam Cung Ngâm, Nam Cung Tiên Nhi, Tề Đằng, Hiên Viên Phong, Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, lại thêm Thần Nam tất cả có mười đại cao thủ Bọn họ dường như đại biểu cho mười thanh niên cao thủ của đại lục, thực lực hùng mạnh khiến cho những nhân kiệt của thế hệ thanh niên càng tin tưởng hơn, sau khi có được thần huyết của Thần Nam, mỗi người đều muốn đánh lớn trận Bát đại thánh địa truyền nhân đều đưa ra thủ tịch đệ tử lệnh, điều động tất cả những sức mạnh trong phải của mình tới đây, vô số thánh địa môn đồ đều tập trung tại đây thực tế, Càn Thi Phái lập lại phái ở Phong Đô Sơn, sớm kinh động cả giới tu luyện, phàm làm những thánh địa truyền nhân tu luyện ở bên ngoài đều tới đây rồi, tuy nhiên có số người cách nơi đây khá xa, vẫn còn đường ,. Tới nay sư huynh, sư tỉ có thủ tịch đệ tử lệnh đốc thúc , tất cả mọi người đều nhanh chóng tới đây Tin tức của bát đại thánh địa truyền nhân linh thông vô cùng, sớm biết được ngoài phái chủ Cổ Nguyệt và trưởng lão Cổ Phong của Càn Thi Phái đạt tới ngũ giai cảnh giới ra, những kẻ khác đều có gì đáng sợ cả. Điều đáng sợ nhất chính là những thượng cổ kì thi mà chúng có được, nhưng bây giờ kẻ hùng mạnh nhất là Vũ Hinh rời bỏ, còn đám người lại có thần huyết, bây giờ Cản thi phái đối với họ mà chàng còn uy hiếp gì nữa Tuy nhiên tình chỉ như vậy thôi sao? Chỉ có Thần Nam và trời mới biết được Tới nay, Thần Nam điên cuồng rồi, bát đại thánh địa có thể có tổn hại hay chàng hề quan tâm, Càn Thi Phái suy cho cùng là đại chiến sinh tử của tất cả thánh địa, muốn tiêu diệt đối phương, bọn họ đương nhiên phải trả ra cái giá nhất định Chàng chỉ quan tâm tới nguy an của Vũ Hinh vào lúc này, chàng gửi bức thư cầu cứu tới Lão quái vật vủa hoàng cung Sơ đô, thuật lại lượt tình hình ở Phong Đô Đại Sơn, xin lão quái tới giúp đỡ, vì điều này chàng trả bất cứ giá nào Chàng muốn để Vũ Hinh đại chiến sinh tử với đám quái vật trong đại sơn, chàng muốn xảy ra bất cứ bất trắc nào Đêm ngày thứ mười, tử khí trong người Vũ Hinh đều được Thần Nam hút hết, khi nàng ta giống như tinh linh hoạt bát nhảy ra khỏi chiếc quan tài pha lê bảy màu, mắt Thần Nam ướt nhòa Chàng nhớ tới người con hiểu thể , ngây thơ hồn nhiên của vạn năm trước, dung mạo như nhau, ánh mắt như nhau, người con áo trắng tung bay, tóc dài bồng bềnh, giống như thiên sứ dường như trở lại Dung nhan tuyệt mĩ. hề nhuốm chút bụi trần thế, giống như tiên tử của thiên giới hạ phàm Hai mắt trong suốt như dòng suối mát, long lanh như sao đêm, ánh mắt trong sáng khiến cho người ta mến, muốn bảo vệ “Vũ Hinh nàng về rồi sao?” Mắt Thần Nam nhạt nhòa Cảnh gặp gỡ tại Nhãn Đãng Sơn vạn năm trước từ từ ra trước mắt, người con đáng , vô cùng vui vẻ mỉm cười ngọt ngào : “Ta tên là Vũ hinh, trong đêm mưa, được sư bác nhặt được trong khóm hoa!” Chỉ có điều người con trước mắt phải là Vũ Hinh của vạn năm trước rồi, người con của vạn năm trước còn nữa…
Chương 13: Ngũ thiên niên tiền (hạ) “Ý, sao ngươi lại khóc rồi?” da dẻ của người con trước mắt giống như tuyết, thánh khiết xinh đẹp giống như tiên tử. nàng ta có điều hiểu, nhưng lại vô cùng chăm chú quan sát Thần Nam, giống hệt như người con trong đại sơn vạn năm trước, có chút ngây thơ, có chút đơn thuần Thần Nam trong lòng vô cùng đau khổ, chàng lau khô những giọt nước mắt mặt, : “Ta vui mừng quá ấy mà, nàng cuối cùng cũng đứng được rồi, có thể cáo biệt quá khứ rồi, bây giờ nàng có khởi đầu hoàn toàn mới” Chàng thân mật xoa mũi Vũ Hinh, : “Nàng hoàn toàn thoát ra khỏi Càn Thi Phái, nàng bây giờ là nhân vật bán thần, chừng ngày nào đó có thể bay tới giới tiên thần” Vũ Hinh có thể đứng dậy từ chiếc quan tài pha lê, dường như vô cùng vui mừng, nàng ta ôm chặt lấy cánh tay Thần nam, vui mừng cười : “Quá tốt rồi, chân ta hồi phục lại được chi giác, cuối cùng hoàn toàn thoát khỏi cảm giác lạnh lẽo khi xưa, ta quả rất vui mừng, ta cần tới giới thần tiên, ta muốn khắp từng tấc đất đại lục, chơi khắp các ngọn núi dòng sông” “Được, tới lúc đó ta thưởng ngoạn giang sơn cùng với nàng” “Cứ quyết định như vậy nhé, được nuốt lời đâu đó!” Vũ Hinh vui vẻ giống như bé Thần Nam mỉm cười, nhìn nàng ta, tới lúc này ta bình tĩnh lại, mới : “Bây giờ ngươi hoàn toàn hóa giải được tử khí trong người, nhưng khi ở trước mặt đám người Càn Thi Phái đừng có để lộ ra sơ hở, và cũng đừng để cho đám quái vật trong đại sơn phát giác ra, ta bố trí xong xuôi rồi, chỉ đợi cường viện tới là có thể động thủ, sau khi hủy diệt hoàn toàn đám quái vật trong đại sơn, chúng ta cùng chu du thiên hạ” Vũ Hinh gật đầu, ngây thơ : “Yên tâm , bây giờ ta cảm thấy sức mạnh từ từ trở về, tin rằng rất nhanh có thể đạt tới trạng thái toàn thịnh, thậm chí còn mạnh hơn nữa, ta có lòng tin đánh bại được đám quái vật trong đại sơn” “, nàng được động thủ với đám quái vật trong đại sơn” Thần Nam lo lắng, nuối tiếc của vạn năm trước, tới tận bây giờ vẫn khiến cho chàng đau đớn hối hận vô cùng, mặc dù Vũ Hinh trước mắt phải là người con của vạn năm trước, nhưng chàng cũng muốn nàng xảy ra bất cứ điều bất trắc gì “Nếu như quả cần khai chiến, nàng nhất định phải bên cạnh ta, nhất định phải nghe lời ta, lần này cần nàng phải ra tay, có người lo liệu đám quái vật trong đại sơn” “Tại sao?” Vũ Hinh nhìn chàng khó hiểu “ tại sao cả” Thần Nam kéo cánh tay nàng ta, : “Vũ Hinh nàng nhất định phải nghe lời ta, tới lúc đó phải bên cạnh ta, ta làm vậy là muốn tốt cho nàng, chẳng lẽ nàng tin ta sao?” “Ta..ta tin ngươi. Được rồi, tới lúc đó ta ở bên cạnh ngươi” Vài ngày này, bát đại thánh địa truyền nhân đều chuận bị chu đáo, triệu tập vô số đệ tử bổn môn, bát đại thánh địa dựa theo bản đồ mà Thần Nam đưa cho, phái người thầm thâm nhập vào Phong Đô Sơn, tìm tới Tụ m trận, chôn thuốc nổ, chỉ cần đợi thời cơ tới, sau khi đốt lửa, hủy diệt thi mạch của Càn Thi Phái Bát phái đệ tử đều kiếm tra xong xuôi địa hình của trọng địa của Càn Thi Phái, đám đông diễn tập vô số lần, khi khai chiến, bát phái đệ tử phân thành tám phương, tấn công tới trọng địa của Càn Thi Phái Thần Nam thầm lo lắng, tất cả đều chuẩn bị kĩ lượng, chỉ thiếu mội lão quái Tên rồng bỉ ổi ban ngày tránh, ban đêm mới xuất , rồng đại cần sống cuộc sống ban đêm, sống như vậy mới sinh động, tuy nhiên là sinh động chi bằng nó là nguy hại, đương nhiên nguy hại cũng lớn, chỉ là nhà bếp của vài tửu lầu mà thôi Cuối cùng tên rồng bỉ ổi cuối cùng cũng gặp được Vũ Hinh, Nó giật mình kinh hãi, giọng run run : “nàng…nàng là tiên tử Vũ Hinh, điều này…làm sao có thể! Wào …ta bị điên rồi? chẳng lẽ mắt ta hoa rồi…. Wào….” Tên rồng bỉ ổi run rẩy,đưa chiếc long trảo lên dụi mắt, run lẩy bẩy : “Wào… cái thế giới này là điên cuồng, nàng…nàng đúng là Vũ Hinh tiên tử, ta…làm sao có thể? Nhưng mà…ta cảm thấy khí tức giống nhau, ta… Wào” Nhìn thấy tên rồng bỉ ổi sợ hãi bất an, Thần Nam vốn vui sướng hứng thú nhìn nó, nhưng nghe thấy những lời nó , chàng thể ngồi yên được nữa, đứng phắt dậy, kéo lấy tử kim thần long, : “Ngươi gì? Ngươi quen Vũ Hinh sao? Ngươi nhìn thấy người ở trước mặt rồi sao?” Thần Nam vô cùng kích động, vị tiên tử mà Tử Kim Thần Long tới nhất định là “Vũ hinh khi xưa”, nó từng gặp nàng ta từ hàng nghìn năm trước, điều này… “Ý, trông quen quá”Vũ Hinh đứng dậy, nhàng bước tới trước mặt tử kim thần long, bộ dạng hiếu kì vuốt cặp sừng của nó,: “Rồng, đông phương thần long, ta hình như từng gặp rồi, cảm giác quen thuộc” Vẻ mặt xinh đẹp của Vũ Hinh dần lộ ra nét mơ hồ, chỉ là dù nàng ta nghĩ thế nào nữa, cũng thể tìm ra chút kí ức nào về thần long cả, trong mắt nàng ta dần xuất nước mắt, : “Tại sao ta cảm thấy ta đánh mất thứ vô cùng quan trọng, ta cảm thấy…ta hình như đánh mất đinh linh hồn, tại sao lại như vậy?” Ánh mắt Vũ Hinh càng ngày càng trở nên tán loạn, cả người giống như mất linh khí Thần Nam thất kinh, vội vàng vất tử kim thần long ra ngoài cửa sổ, sau đó nhàng lắc hai vai Vũ Hinh, lớn tiếng thét: “Vũ Hinh, nàng tỉnh lại , nàng đánh mất điều gì cả, nàng chính là nàng, Vũ Hinh duy nhất thế gian” Hai mắt của Vũ Hinh dần dần có sinh khí từ từ hồi phục lại thấn thái, khẽ: “ta..vừa nãy trong lòng vô cùng khó chịu, muốn nắm bắt lấy điều gì đó, nhưng đều bắt được” Thần Nam trong lòng dấy lên đợt sóng lớn, đây là sinh mệnh mới hay sao? Sao lại giống với kế tiếp sinh mệnh của Vũ Hinh vậy? Nhưng chàng thể giả vờ tỏ ra bình tĩnh, để an ủi Vũ Hinh, chàng mỉm cười : “Nha đầu ngốc, phải nghĩ nhiều, đừng có tự tìm phiền não, ngày ngày đều vui vẻ là được” “Được, ta nghĩ lung tung nữa” Tới khi Vũ Hinh rời rồi, Tử kim Thần Long mới ‘soạt’ tiếng chui vào trong phòng, lúc này nụ cười mặt Thần Nam tắt dần, chàng nhìn chằm chằm vào con rồng bỉ ổi, : “ , ta muốn biết toàn bộ” “Ta..wào…” Tử Kim Thần Long lúc này tâm tư đại loạn, nhất thời luống cuống kêu gào ầm ỹ,: “ta.. Wào…” Thần Nam ép nó, bình tĩnh chờ đợi, đợi tới khi con rồng bỉ ổi từ từ bình tĩnh lại, chàng mới : “ cần vội, từ từ ” Tử Kim Thần Long từ từ nghĩ lại,: “Khoảng năm nghìn năm trước, ta từ đông đại lục du lịch qua tây đại lục, lúc đó là thời đại hoàng kim của tây đại lục, trong số ma pháp sư chỉ xuất thần pháp sư, còn xuất cả pháp thần, trong giới võ giả chỉ xuất thần long chiến sĩ mà còn xuất cả đấu thần. Pháp thần và đấu thần có thể là những kẻ cường giả hùng mạnh giống như thần linh, lúc đó quả có thể là cường giả nhiều như mây, ta ở thời điểm năm nghìn năm trước, khi đối diện với đám cường giả đó cũng phải lùi xa, tuy nhiên tại thời đại truyền kì của thế hệ cường giả tuyệt thế, nhân vật nổi trội nhất phải là pháp thần và đấu thần của tây phương, mà là người con tới từ đông đại lục, tên của nàng ta là Vũ Hinh” Thần Nam trong lòng nổi sóng cuồn cuộn, năm nghìn năm trước, Vũ Hinh vẫn còn ở nhân gian, lúc đó nàng ta chưa hề biến mất, vậy quãng thời gian vạn năm trước tới năm nghìn năm này nàng ta ở đâu? Vết trống năm nghìn năm… “Lúc đó, có ai biết được quá khứ của tiên tử Vũ Hinh, chỉ biết rằng nàng ta tới từ đông đại lục, nàng ta giống như ngôi sao chổi, chiếu sáng khắp cả bầu trời Tây đại lục, chém ma long bảy đầu, diệt Đọa lạc thiên sử tám cánh, giết viễn cố thần thú…. Nàng ta để lại hàng loạt những truyền kì ở tây đại lục, lúc đó, những kẻ theo nàng, chỉ có những nhân vật Pháp thần và đấu thần ít hơn năm. Dấu chân của Vũ Hinh tiên tử trải khắp mỗi tấc đất tây đại lục, để lại vô số truyền thuyết” Thần Nam kinh ngạc sững sờ, ngờ người con đáng ngây thơ đơn thuần, hiểu thế , cần mình lo lắng lại có những tháng ngày huy hoàng như vậy ở tây đại lục Con rồng bỉ ổi lại tiếp tục : “Vũ Hinh tiên tử du lịch khắp tây đại lục, tìm kiếm di tích của các thần ma, dường như nàng ta truy cứu bí mật gì đó, lại giống như nàng ta tìm kiếm cái gì đó, tuy nhiên có ai biết được tại sao nàng ta lại từ đông đại lục tới tây đại lục, cho dù là tiểu bạch long cũng biết suy nghĩ của nàng ta” “Tiểu bạch long là ai? Thần Nam ngắt lời tên rồng bỉ ối, hỏi nó “Wào..hừ hừ…”con rồng lại kêu lên: “Tiểu bạch long chính là hộ pháp thần long của Vũ Hinh tiên tử, và cùng là nàng rồng mà ta thích, ta ngại vạn dặm, từ đông đại lục tới tây đại lục, chính là đuổi theo tung tích của nàng ấy” Thần Nam lấy tay bóp huyệt thái dương, : “ tiếp , sau đó thế nào?” “ có sau đó, lâu sau, Vũ Hinh tiên tử biến mất, bỏ lại tiểu bạch long, rời xa tất cả mọi người, ai biết nàng ấy đâu” Thần Nam mở chừng mắt : “sau đó có tin tức của nàng ta nữa?” “Đúng thế, hề có bất cứ tin gì của nàng ta” “Sao lại như thế được? sao lại như thế được?” Thần Nam thể ngồi yên, lại lại trong phòng, có quá nhiều câu đố, có quá nhiều bí mật, chàng nghĩ nghĩ lại, cũng tài nào hiểu nổi. “Năm đó Vũ Hinh ở đông đại lúc có những tích gì?” “ có, ở đông đại lục chưa từng nghe thấy danh hiệu của VŨ Hinh tiên tử, ta chỉ nghe tiểu bạch long thế, sau này biết được nàng ta tới tây phương, ta mới đuổi theo” Thần Nam trầm ngâm Rất lâu sau, rồng mới : “Vẫn còn truyền thuyết liên quan tới Vũ Hinh tiên tử nữa, người tây đại lục đều rằng nàng ấy là em của Sinh mệnh nữ thần” “Ừm, trời tối rồi, cá trạch ngươi hãy sống cuộc sống ban đêm của ngươi , ta cần yên tĩnh chút” Thần Nam mệt mỏi Con rồng bỉ ổi vô cùng mơ hồ, hôm nay nó gặp được bóng hình quen thuộc, nó suýt nữa ngất xỉu, bây giờ nhìn thấy tâm trạng nặng trĩu của Thần Nam nó cũng tiện nhiều, chớp mắt biến mất ngoài cửa sổ “Quãng thời gian từ vạn năm trước, tới năm nghìn năm trước hoàn toàn trắng xóa, năm nghìn năm trước nàng ta xuất tại tây đại lục, trải qua những năm tháng huy hoàng, nàng ta tìm kiếm thứ gì? Nàng ấy có tìm thấy ? Nàng ấy là em của Sinh mệnh nữ thần? cuối cùng nàng biến mất, xuất tại đông đại lục, trở thành vô địch linh thi vương, hàng nghìn năm nay có người con bí mật vẫn bảo vệ nàng ấy, bấy giờ Vũ Hinh này là sinh mệnh mới, hay là tiếp tục của Vũ Hinh khi xưa? Thần Nam trong lòng rối loạn, chàng thét lên: “Quá khứ rốt cuộc xảy ra chuyện gì
Chương 14: Giá Lâm Cuộc thi đấu cường giả khiêu chiến của Càn Thi Phái kết thúc, ngoài trận đại náo của Thần Nam ra những trận đấu khác đều có gì đặc sắc cả Trong vài ngày này, đám đông giới tu luyện dần dần tản , hết gần phần ba, những người khác thấy vậy cũng chuẩn bị rời THần Nam càng ngày càng sốt ruốt, bát đại thánh địa truyền nhân nhiều lần giục chàng ra tay, tình hình còn có thể kéo dài được nữa, nếu như cần chàng mời Vũ Hinh ra tay, chắc rằng bọn bát phái truyền nhân sớm động thủ rồi Ngày thứ mười lăm, trong khu nhà của Thần Nam đột nhiên cuồng pho ng nổi lên, cát bụi bay mù mịt, chàng vội vàng đưa mắt nhìn ra ngoài, chỉ thấy con phi long từ trời hạ xuống, bên có hai lão giả vô cùng già nua đứng Chàng trong long vô cùng vui mừng, trong hai người đó chính là Huyền tổ lão quái của Hoàng đế Sở quốc, lão già gian giảo này cuối cùng cũng tới rồi, chàng quan sát kĩ người còn lại và cũng lập tức nhận ra, đó chính là Chu lão quái người khi xưa xuất trong trận đại chiến tại Sở đô hoàng cung, tranh giành thần bảo Lão già này ngày hôm đó cùng với Lão quái vật và lão già khác kề vai tác chiến, cùng chống lại ba thiên sử của tây phương, để lại cho Thần Nam ấn tượng vô cùng sâu sắc Đừng nhìn mặt ông ta chồng chất nếp nhăn, đứng khó khăn, bộ dạng già yếu, nhưng Thần Nam vẫn còn nhớ rất , thần uy của lão già này ngày hôm đó, nhất khẩu phi kiếm thượng hạ tung hoành, kiếm khí vô cùng mạnh mẽ, chiếu sáng cả tòa hoàng cung Sở quốc, là kẻ tu đạo võ công cao thâm khó đoán, võ công của ông ta tuyệt đối hề thua kém lão quái vật Lần này Lão quái vật chỉ đích thân tới lại còn tìm thêm trợ thủ hùng mạnh như thế này tới, quả khiến cho Thần Nam mừng ra mặt “Tiền bối người quả tới rồi, vãn bối vô cùng cảm kích!” Thần Nam vội vàng thi lễ với hai người, mời bọn họ vào trong phòng “Ha ha…, nhìn thấy thư cầu viện trợ của ngươi, ta làm sao có thể tới được? Ta phải từng với ngươi rồi hay sao, trong những năm tháng ta vẫn còn sống, nhất định ta đặc biệt quan tâm tới ngươi, suy cho cùng ngươi cũng là kì tài của Đại Sở chúng ta” lão quái cười rạng rỡ Tuy nhiên Thần Nam rùng mình, lão quái ràng qua lời như vậy, hơn nữa chỉ lần, nhưng sau vài lần Thần Nam đều rất đen đủi Trước tiên là tại thành tội ác suýt nữa bị đoạt xá, sau đó tại Sở đô lại bị gọi làm tay sai, trong trận đại chiến tại Sở quốc hoàng cung, suýt nữa bị Thi sát ăn tươi nuốt sống, sau đó lại bị gọi tiến cung để cống hiến ít ‘thần huyết’ Thần Nam nhìn thấy nụ cười quen thuộc ấy, biết lại có việc đen đủi gì tới nữa Lão quái vật dường như nhìn thấu mọi tâm của chàng, cười : “ cần căng thẳng thế đâu, nào, ta giới thiệu cho ngươi chút, đây là cố hữu của ta Chu lão quái, là kẻ tu đạo. phái của bọn họ và Càn Thi Phái cũng có mối oán hận , nghìn năm trước phần mộ tổ sư của họ từng bị Càn Thi Phái phá hoại Thần Nam vội vàng thi lễ lần nữa Hai lão quái vật dáng người còng còng, râu tóc dường như đều rụng sạch, những người bình thường mà nhìn thấy nhất định sợ chết khiếp, đặc biệt là gần Phong Đô Sơn, quả khiến cho người ta nghi ngờ có phải đó là vị trá thi trong đại sơn thực tế hai vị lão già này với bộ dạng da bọc xương, trông còn giống xác chết hơn cả những cổ thi của Càn Thi Phái, tuy nhiên Thần Nam dám coi thường chút nào, hai lão già này chính là trong số những cao thủ hiếm hoi thế gian này Chu lão quái mặc dù là kẻ tu đạo, nhưng hề có tiên phong đạo cốt, hòa khí như những kẻ tu luyện trong truyền thuyết , ngược lại, tình tình ông ta có chút nóng nảy “Tiểu tử, ta giả dối như Sở lão quái, có gì đó, đưa cho ta ba cân máu của ngươi, ta cần dựa vào huyết dịch của ngươi hủy diệt kẻ trong số ba tên vô địch thi vương, đoạt lấy xá lợi của chúng” Lạnh, lạnh run người Thần Nam toàn thân chao đảo, suýt nữa ngội sập xuống đất, lão cổ đổng này đúng là tham như sư tử, ba cân huyết dịch, đây là khái niệm như thế nào vậy? đây đâu phải là nước để cho chứ, đâu phải loại nước sông muốn lấy bao nhiêu lấy, người có đến mấy cân huyết dịch đây? Chàng cho bát đại thánh địa truyền nhân mỗi người ngụm máu tươi, lão cổ đổng này lại há mồm đòi ba cân huyết dịch, Thần Nam nếu như phải võ công đủ mạnh, bây giờ đúng là muốn lập tức giết ngay lão già này, đây đúng là muốn lấy mạng người ta Lão quái vật nhìn thấy thần Nam biến sắc, cười : “Lão già này ăn chẳng ra thể thống gì, thời trẻ có cái tật này rồi, ngươi phải sợ, chỉ cần cho bọn ta mỗi người cân là đủ rồi!” Thần Nam bây giờ quả muốn rút kiếm đâm hai lão cổ đổng này, đây ràng là mưu sát, gần đây chàng lấy ra ít huyết dịch rồi, lại tiếp tục lấy ra hai cân huyết dịch nữa, chàng mặc dù đến nỗi chết, nhưng nhất định suy nhược tới cực điểm, lạnh mặt “Hai vị tiền bối mời hãy về , Càn Thi Phái này, chúng ta diệt nữa” Mắt Chu lão quái lập tức trợn ngược lên, tuy nhiên đợi ông ta thể ra, lão quái vật cười, : “Ha ha, vừa nãy chỉ là đùa với ngươi thôi, thế này , ngươi cho chúng ta mỗi người nửa cân huyết dịch, suy cho cùng cũng là đối phó với vô địch Thi Vương danh chấn giới tu luyện hàng nghìn năm nay” Thần Nam cuối cùng thỏa hiệp Chu Lão quái tính tình hơi nóng nảy, giảo hoạt giống như lão quái vật, lâu trước đây Thần Nam nghe được rất nhiều tin tức hữu dụng từ phía ông ta Chu lão quái và lão quái vật đều gần hai trăm tuổi rồi, tới nay vẫn chưa phá vỡ tử cảnh, xem ra cũng cầm cự được mấy năm nữa, bọn họ thể rẽ sang phương thức nhanh chóng hơn, tìm kiếm phương pháp để trường sinh Sau khi biết được Càn Thi Phái khôi phục lại, Chu lão quái nảy ra ý định, chú ý tới đám vô địch Thi Vương trong truyền thuyết Vô địch Thi Vương trong truyền thuyết tiền thân điều là nhưng nhân vật tầm cỡ thần tiên, muốn đem họ luyện chế thành Thi Vương, độ khó khó mà tưởng tượng được, trong quá trình luyện chế bọn họ, ít nhất cũng phải cần tới tinh hoa huyết của hàng ngàn hàng vạn người, ràng là dùng tính mệnh con người để tích lũy ra, trong đó chỉ cần có sai sót , là có thể bị hủy trong ngày, vì vậy từ trước tới nay, thời kì cường thịnh nhất của Cản thi phái cũng chỉ là ba bộ vô địch Thi Vương này thôi Thi Vương chí chí tà, bình thường trốn trong huyết trì trong thi mạch, tinh hoa huyết tinh túy nhất, kết thành huyết đan trong cơ thể chúng, còn được gọi là Thi Vương Xá Lợi, tà đan như vậy đương nhiên có kì diệu đoạt thiên hạ của tọa hóa Trước đây Chu lão quái mặc dù có ý đồ này nhưng cũng dám ra tay, vô địch Thi Vương coi như là lục giai cao thủ, hơn nữa cơ thể chúng cứng như kim cương, dường như là vô dịch giới nhân gian. phải nhân vật của tiên thần giới ra tay, những cao thủ trong nhân gian giới cho dù đánh bại được chúng cũng thể nào hoàn toàn hủy diệt được chúng Tuy nhiên xuất của Thần Nam, phá vỡ cái lí thông thường này, ‘Thái cổ thần huyết’ của chàng ta có thể hủy diệt mọi tà vật thế gian, khi lão quái vật tin này cho Chu lão quái biết, ông ta lập tức lên đường tới Sở đô, sau đó lập tức tới đây cùng lão quái Hai ông già này muốn trường sinh đến phát điên, hai lão già điên lại cộng thêm tiểu tử điên vô cùng muốn báo thù, Càn Thi Phái muốn bình yên cũng thể nào! “ biết hai vị tiền bối có nghe tới những tình của Càn Thi Phái hay ? Chính là Vô địch Thi Vương xuất linh tri, tử khí hoàn toàn được hóa giải hết, trở thành nhân vật bán thần” Chu lão quái tiếp lời : “Đương nhiên nghe rồi, Thi vương xuất linh trí, huyết đan trong người từ từ hóa khai, năng lượng sinh mệnh bắt đầu luyện hóa tử khí trong người, khi huyết đan và tử khí đồng thời biến mất, ta từ cõi chết sống lại” Thần Nam coi như có thể yên tâm, chàng rất sợ hai lão già này sau khi biết được tồn tại của Vũ Hinh nhân vật bán thần, điên cuồng cướp huyết đan trong người nàng ta, bây giờ mọi lo lắng biến mất “hì hì…”Lão quái cười, : “Ngươi sợ chúng ta làm tổn thưởng tới người bạn bé của ngươi à?” “hả?” Thần Nam giật mình “Lão quái vật : “Yên tâm , chúng ta là bạn đồng minh, hơn nữa, cho dù chúng ta ra tay, cũng khó có thể làm tổn thương tới kì nữ tử bán thần” “Lão…lão cũng biết” “Đất trong khắp thiên hạ này chỗ nào phải của Đế Vương, người trong thiên hạ có ai phải thần dân của đế vương, trong đất của Sở quốc này, nếu như ta có hứng thú với Càn Thi Phái, có chuyện gì có thế giấu được ta chứ? Càn Thi Phái xuất kì nữ tử bán thần, sớm truyền khắp giới tu luyện rồi, trong biên giới Sở quốc của ta, ta đương nhiên biết tường tận hơn những người khác rồi” Thần Nam thấy việc gì cũng thể nào giấu được lão quái, đành hỏi: “Lão thấy rằng nên đánh Cản thi phái như thế nào?” Lão quái cười tít mắt, hai đạo tinh quang phát ra,: “Cứ làm theo phương án của bọn thanh niên các ngươi là được, trước hết dùng thuốc nổ hủy tụ trận, phá tan thi mạch, sau đó các ngươi giết Càn Thi Phái tổng đàn, ta và Chu lão quái , Vũ Hinh đối phó với hai tên thi vương, ba đánh hai, chắc hoàn toàn thắng lợi, lại nhờ uy của thần huyết, hoàn toàn tiêu diệt phái này” Thần Nam cảm thấy khó xử, chàng muốn Vũ Hinh phải đối đầu với thi vương vô địch Lão quái dường như nhìn thấu tâm của chàng, cười : “ngươi phải lo lắng, Vũ Hinh uy chấn giới tu luyện hàng ngàn năm nay, hơn nữa có linh tri, kinh nghiệm chiến đấu của nàng ta ai có thể sánh bằng, thế giới này có ai có thể làm tổn hại tới nàng ta, huống hồ, hai tên quái vật trong đại sơn, còn là vô địch Thi Vương năm xưa nữa, mấy tên già chết của đám Càn Thi Phái tu luyện cái gì nhân thi hợp nhất, ép mình hòa nhập vào với thể xác của Thi Vương, mặc dù thi vương có linh trí, nhưng trước khi đại thành, nhược điểm có rất nhiều, được trạng thái như ban đầu được Thần Nam gật đầu : “Vậy giờ ngọ ngày mai ra tay, nghe ánh mặt trời buổi trưa cũng có chút tác hại với đám cổ thi” “Được, vậy giờ ngọ ngày mai ra tay” Lão quái vật vỗ vai Thần Nam : “Càn Thi Phái liệt ngươi vào danh sách kẻ thù số , để tránh tai mắt mọi người, bọn chúng định đợi ngươi rời Phong Đô Sơn ra tay, vì vậy lần này, chúng ta nhất định phải thành công, nếu chúng ta đều có kết cục tốt đẹp” Thời gian trôi nhanh, thời gian ngày chớp mắt qua , tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, trong Phong Đô Sơn đá bay tung lên , cát bụi mù mịt, đỉnh ngọn thổ sơn bị thuốc nổ hất tung Tiếp theo đó, những tiếng nổ kinh thiên liên tục vang lên, cả bầu trời Phong Đô Sơn đều trấn động, từng đợt sóng khí cuồn cuộn lan ra khắp xung quanh, lập tức thiên địa rung chuyển, khiến cho vô số nhà cửa ở xa hàng dặm đều rung chuyển kịch liệt Phong Đô đại chiến bắt đầu mở màn.
Chương 15: Thi vương Tiếng nổ kịch liệt kinh thiên động địa khiến cho tất cả những kẻ tu luyện vẫn còn ở đâu đều nổ tung, mọi người đều biết xảy ra chuyện gì, tất cả đều chạy tới quan sát về hướng đại sơn Đám người Càn Thi Phái mặt biến sắc, trong tích tắc tiếng nổ phát ra, phái chủ Cổ Nguyệt hiểu ra chuyện gì xảy ra, nhưng lão ta thể nào nghĩ ra kẻ nào lại to gan tới như vậy, dám động tới vô địch Thi Vương Giết Giết Giết Bên ngoài tổng đàn Càn Thi Phái tiếng ‘giết’ vang trời, bát đại thánh địa truyền nhân từ tám hướng lao về phía tiểu sơn cốc, bao vây chặt lấy trọng địa của Càn Thi Phái. Huyền trang, Tề Đằng, Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương ai cũng dẫn theo hơn trăm người của bản môn tiến vào trong chém giết, bát đại thánh địa truyền nhân có nghìn người đều như lang hổ lao vào trong sơn cốc Tới tận lúc này, những người tu luyện thị trấn mới biết xảy ra chuyện gì, có người tấn công Càn Thi Phái, đây đáng kinh ngạc. Tiếng nổ trong đại sơn cuối cùng ngừng lại, tuy nhiên ngọn núi cao nhất vẫn chao đảo mãnh liệt, sau tiếng nổ kinh thiên động địa, đại sơn giống như ngọn núi lửa tuôn trào, ngọn lửa màu đen phụt lên, tiếp theo đó ma khí cuồn cuộn tuôn ra, mây đen bao phủ bầu trời, cả bầu trời đại sơn toàn màu đen kịt Hai tiếng quỷ thét khiến cho người ta sởn tóc gáy vang động khắp đất trời, khiến cho tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi Bát đại truyền nhân bao vây tấn công cản thi phái lập tức biến sắc, Huyền trang, Tề Đằng, huynh đệ Nam Cung Ngâm lập tức biết được rằng việc xấu , tin tình báo của Thần nam có sai sót, trong Phong Đô sơn có tuyệt thế Thi Vương trốn, điều này khiến cho tất cả mọi người đều biến sắc. Nhưng lúc này bọn họ giao đấu kịch liệt với Càn Thi Phái, muốn bỏ chạy cũng muộn rồi, bây giờ dường như tất cả mọi người đều chửi Thần Nam là khốn nạn đỉnh núi cao nhất của Phong Đô sơn ma khí cuồn cuộn, đen kịt vùng, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến cho người ta sợ vỡ mật Lão quái và chu lão quái bay lên trung, hai người đứng thẳng , nhìn về phong Đô sơn cười nhạt vài tiếng Lão quái lợi dụng thuật thiên lí truyền thét về đám ma vân trong đại sơn : “Hừm, đừng có giở huyền hư ra, tên người ra người, quỷ ra quỷ kia mau mau thân ” Lúc này, Thần Nam cưỡi Tử Kim thần long cùng Vũ Hinh bay lên trung, đứng sau lưng hai lão quái vật Trong ma khí cuốn cuộn trong đại sơn, hai ma ảnh cao lớn đáng sợ, lúc lúc . cả hai kẻ đó đều cao tới hai mét, bốn đạo u mang giống như quỷ hỏa đầy thù hận, phẫn nộ nhìn qua đám người Thần Nam giọng lãnh lẽo vang lên từ cách đó mấy dặm: “Các ngươi dám phá hoại thi mạch của phái ta, tội thể tha, tất cẩ đều phải chết” Chu lão quái thét lên tiếng, cười nhạt : “Từ cổ xưa tới giờ, Càn Thi Phái đánh mất thiện lương, gậy họa cho giới tu luyện, mọi người đều muốn giết, hôm nay khoan hãy tới phá thi mạch của các ngươi, chúng ta hoàn toàn giết sạch đám tà vật các ngươi” “Bùm” Đỉnh ngọn đại sơn đó hoàn toàn nổ tung, ràng hai tên tuyệt thế Thi Vương này nổi giận tên Thi Vương khác giọng đáng sợ: “Ta tung hoành giới tu luyện hàng nghìn năm, mặc dù từng thất bại, nhưng từ trước tới giờ chưa từng có kẻ nào có thể giết được chúng ta, hôm nay, cho dù ta đánh được các ngươi song các người cũng chẳng thể làm gì ta được, sau ngày hôm nay, ta giết sạch toàn bộ các ngươi” Lời lạnh lùng giống như đến từ Cửu u địa ngục, cả thiên địa như rung chuyển, khiến cho tất cả mọi người trong vòng mấy chục dặm đều nghe mồn , tất cả mọi người đều lạnh sống lưng Trong mắt lão quái vật phát ra đạo lục quang dài chừng hơn trượng, lạnh lùng : “Càn Thi Phái từ nay trở trở thành trần ai trong lịch sử, mãi mãi xuất lại nữa, hôm nay ta nhất định tiêu diệt hoàn toàn đám tà sát các ngươi” Ma vân trong đại sơn che phủ mặt trời, hai ma ảnh cao lớn lúc lúc , vô cùng khủng khiếp đáng sợ, Thi Vương lạnh lùng : “Ta sớm biết linh thi có hi vọng sớm thoát khỏi bó buộc của xác chết nhất có ngày trở thành mối họa ngầm của phái, ngờ trở thành rồi, hối hận cho trước kia! Lời bâng quơ này khiến cho Thần Nam giật mình, chàng dùng vô thượng công thét lên: “Ngươi gì? Vũ Hinh nàng ta rốt cuốc có quá khứ như thế nào?” Thi Vương trả lời, hai đạo u mang giống như quỷ hỏa lạnh lùng nhìn đám người Thần Nam, mặc dù còn cách hàng mấy dặm nữa, nhưng Thần nam vẫn cảm thấy lạnh thấu xương “ nhiều cũng chẳng có ích gì, các ngươi tới đây rồi ta cũng muốn xem xem các ngươi tiêu diệt chúng ta như thế nào đây?” Lão quái vật và Chu lão quái đưa mắt nhìn nhau, gật đầu, bọn họ chuẩn bị rất kĩ lượng cho trận đại chiến, sau đó lão quái vật quay đầu lại. khách khí với Vũ Hinh: “ nương còn phải nhờ ở bên tương trợ” Thần nam nắm lấy tay Vũ Hinh, nàng ta gật đầu Lão quái vật và Chu lão quái người hóa thành hai đạo điện quang, nhanh chóng lao về đám ma vân cuồn cuộn trong đại sơn Những người trong giới tu luyện dưới đất nhìn lên vô cùng kinh ngạc, trong đại sơn quả quả quá đáng sợ, vô địch Thi Vương trong truyền thuyết đúng là có tồn tại, đó chính là tuyệt thế ma vương uy chấn giới tu luyện hàng nghìn năm nay! Còn xuất của Lão quái vật, Chu lão quái, Thần Nam cũng khiến cho những người trong giới tu luyện ở mặt đất kinh ngạc há hốc mồm, có người khiêu chiến cùng với Thi vương, hơn nữa lại còn muốn tiêu diệt đối phương, niềm tin còn lớn hơn cả hai lão ma Vương đáng sợ kia, đều này khiến cho mọi người đều thể nào có thể tưởng tượng được. Tuy nhiên cũng ít người từng chứng kiến trận đại chiến ở hoàng cung Sở quốc, nhận ra Lão quái vật và Chu Lão quái, biết rằng hai vị này đều là những nhân vật đài chưởng toái thiên, đọa cước liệt địa Tuyệt thế cao thủ sắp sửa đại chiến với vô địch Thi Vương, những người xem ở dưới mặt đất đều dần dần lấy lại thần thái, nhiều người lập tức nhiệt huyết sôi sục, quét mọi sợ hãi ban nãy Truyền nhân kiệt xuất nhất của bát đại thánh địa hận Thần Nam vô cùng, nếu như biết được Vô địch Thi Vương đáng sợ như vậy, bọn hộ dù có thể nào cũng dám lỗ mãng hành động Tuy nhiên may mà được biết có hai vị tuyệt thế cao thủ tới, bây giờ tinh thần của họ dần ổn định lại, nếu đệ tử kiệt xuất nhất của bát đại thánh địa dẫn người của mình rút lui hết rồi Lão quái vật và Chu lão quái hóa thành đạo lục quang và đạo bạch quang, chớp mắt lao vào trong ma khí ngút trời, ma vân cuồn cuộn ngừng, ma khí cuồn cuộn trào ra bốn phía xung quanh, trung vốn lãnh lẽo đáng sợ bỗng chốc sáng lóe lên Hai Thi Vương cao hơn hai mét lạnh lùng nhìn qua hai người, hai lão đều tóc tai bù xù, toàn thân trần truồng, thân hình thô kệch tử khí dày đặc, có chút sinh khí nào, cái đầu khổng lồ dữ tợn vô cùng, mồm rộng toàn răng nanh sắc nhọn, giống như là thú nhân Dữ dằn nhìn hai người, ngoài chuyện to lớn hơn người bình thường ra, hình như cũng khác là mấy so với những kẻ hung ác, tuy nhiên, càng nhìn kĩ càng thấy hai kẻ này tà dị vô cùng, cho dù dưới ánh nắng chính ngọ, nhưng vẫn khiến lòng người kinh hãi, nhìn thế nào,nghĩ thế nào đều thấy hai kẻ này đúng là ác quỷ “Chúng ta lấy danh nghĩa của tổ tông đời thứ hai mốt của cản thi phái thề rằng, sau này giết sạch toàn bộ môn phái của các ngươi!” hai ác quỷ hung hãn thét lên, ma khí trong toàn gian cuồn cuộn kịch liệt Lão quái cười nhạt: “Thề làm gì cho phí, hôm nay ngươi chết là cái chắc” Thi Vương cười nhạt : “Đừng tới các ngươi, năm xưa đến thần linh của giới tiên thần tới cũng bị chúng ta giết hết, các ngươi tự hỏi các ngươi có mạnh hơn thần linh hay ?” Lão quái cười nhạt : “Các ngươi quả cho rằng ta biết những việc xảy ra khi xưa sao? Hừm, từ trước tới giờ, Càn Thi Phái tổng cộng xuất bốn đại thi vương, thời của tên Thi Vương giết chết thần linh từ xưa rồi, khi xuất linh trí, bay tới giới tiên thần, các ngươi vẫn chưa xuất . tên thi vương từng giết thần linh cũng phải là các ngươi, nàng ta ở kia” Lão quái vật chỉ tay về phía Vũ Hinh ở phía xa : “Nàng ta bây giờ cũng xuất linh trí, sống lại, ngươi cho rằng nàng ta bây giờ vẫn cùng các ngươi liên thủ đối phó với kẻ địch sao?” Chu lão quái cười nhạt : “Đúng là tà quái, lại cam tâm cùng Thi Vương hòa nhập, khiến cho người ra người, quỷ ra quỷ, hừm, chỉ là các ngươi vẫn chưa hoàn toàn cùng Thi Vương hợp hai thành , vẫn còn kém vị Linh Thi Vương mà tại võ công kém hơn kia, hừm, , là Vũ Hinh” Bốn cục quỷ hỏa ngừng bập bùng tron mắt hai Thi Vương, bọn chúng nham hiểm, dằn giọng : “ đáng sợ của Nhân thi hợp nhất , các ngươi tài nào có thể hiểu được, đừng phí lời nữa, các ngươi hãy giao mạng ra đây!” Hai kẻ đó giống như ma quỷ, khẽ rùng mình, biến mất khỏi chỗ cũ, trung cuồng phong lập tức nổi lên, ma vân che kín bầu trời, bốn đạo huyết trảo xuất trong ma vân, chộp mạnh về phía hai lão quái, gió tanh nổi lên từng trận, thi khí cuồn cuồn, huyết trảo khổng lồ dài ba bốn trượng, vô cùng khủng khiếp đáng sợ Đám người tu luyện đứng xem ở phía xa trong lòng đều kinh hãi, cảnh tượng đáng sợ như vậy quả quá tà dị, chỉ thấy trong ma khí vô biên, bốn cái huyết trảo khổng lồ điên cuồng múa lượn, đuổi theo hãi lão quái chỉ bằng ngón tay cái Kĩ cận hồ thuật pháp Tuy nhiên hai lão quái cũng nhanh chóng thay đổi cục diện, trong người Chu lão quái xuất ra thanh đoản kiếm dài chừng tấc, mình kiếm sáng chói, chém về phía đám ma vân ở gần đó Đoản kiếm gặp gió rung lên, biến thành càng ngày càng lớn, cuối cùng dài tới bảy tám trượng, chặn chém lấy huyết trảo, kiếm mang chói lóa chiếu rọi gian mây dầy đặc, sau khi lao vào huyết trảo phát ra thành ‘keng keng’ từng hồi Lão quái vật đánh mạnh chưởng ra phía sau, quang chưởng khổng lồ chặn hai đạo huyết trảo đuổi tới từ phía sau, sau đó tay phải lão lấp tức phát ra hai đao kiếm mang thực thể hóa dài chừng năm trượng, bắt đầu phản công Thần Nam nhìn thấy hai lão quái giao đấu với thi vương, trong lòng yên tâm, thù oán giữa hai bên kết định rồi, chàng vận công thét lớn: “Hai vị tiền bối, hai tên ác quỷ đó tạm thời giao cho hai người, ta từng hứa với bát phái truyền nhân mời Vũ Hinh ra trận thanh toán hai tay ngũ giai cao thủ của Càn Thi Phái, bây giờ giúp đỡ họ tay, sau đó lại mời vũ Hinh tới giúp hai người” Hai lão quái thầm chửi Thần Nam xảo trá vô sỉ, hai người chỉ có thể vùi đầu vào tác chiến, tuy nhiên bọn họ cũng lo lắng, suy cho cùng hai người đều chưa dùng tới vũ khí mạnh nhất là ‘Thái cổ huyết thần’ Thần Nam nhì Vũ Hinh cười, kéo nàng ta bay tới trọng địa của Càn Thi Phái, người con trai chân đặt thần long, phát ra hào khí tuyệt thế, người con áo trắng tung bay, vẻ đẹp như tiên tử, giống như cặp thần tiên Lúc này tiếng hò hét giết trong Càn Thi Phái trấn động khôn gian, hai bên đều tổn thất rất nhiều, trân mặt đất xác chết vô số, máu nhuốm đỏ mặt đất.
Chương 16: Diệt chiến Khi Thần Nam và Vũ Hinh tới đây, hai bên giao chiến tới hồi cao trào. Bát đại thánh địa truyền qua hàng nghìn năm, kì công tuyệt học vô số, để tử trong phái đều có những thần phông bất phàm, đặc biệt là những đệ tử kiệt xuất nhất của bát phái đều ở đây, tam nguồn sức mạnh khủng khiếp này chính là tổ hợp của những kẻ hùng mạnh nhất thế hệ thanh niên Tuy nhiên Càn Thi Phái hung danh truyền từ lâu, mặc dù lập lại phái, nhưng thực lực của phái vẫn khiến người ta khó có thể tưởng tượng được, để tử tám phái mặc dù vì điều này bỏ ra cái giá rất lớn Lại thêm ít cổ thi tham chiến, nhất thời khiến cho bát phái rơi vào hiểm cảnh, may mà huyền trang, Nhạc Kình, Nam Cung Ngâm đều mang theo ‘thần huyết’ liến tiếp chém chết gần mười tên thượng cổ kì thi hùng mạnh, khiến cho Càn Thi Phái đại loạn Cùng với việc ba thiên sử bốn cánh bị hủy diệt, đám người Càn Thi Phái rơi vào cảnh tuyệt vọng, bọn chúng thể ngờ được rằng, những thần linh thi thể gần như là vô địch đều bị những đệ tử kiệt xuất nhất của bát đại thánh địa liên tiếp chém chết Những cổ thi vốn dĩ đao thương thể xâm phạm, bây giờ lại bị người ta chém thành nhiều đoạn, tám người này cũng giống như Thần Nam mấy hôm trước, lợi hại vô cùng, điều này che phủ toàn bộ nhận thức của chúng, đám người Càn Thi Phái lập tức cảm thấy ngày tận thế tới Trong hàng nghìn năm trước, Càn Thi Phái cũng có lúc mạnh lúc yếu, nhưng chưa bao giờ bị người ta giết nhiều cồ thi đến thế, những kì thi này chính là điều gốc rễ để lập phái, khi bị tiêu diệt, chúng chẳng còn gì “Càn Thi Phái hôm nay nhất định phải diệt vong” Thần Nam thét lớn trung , : “Hai Thi Vương trong đại sơn chết tới nơi rồi, đám người còn lại các ngươi, nếu như ngoan cố chống lại kẻ nào có thể sống sót để rời khỏi đây” Đệ tử tám phái đại đa số đều biết Thần Nam, trong đó có ít người biết lai lịch của Vũ Hinh, vừa nhìn thấy bọn họ bay tới trọng địa của Càn Thi Phái lập tức tinh thần phấn chấn, công kích càng mạnh mẽ, còn sĩ khí của cản thi phái thấp tới cực điểm, chớp mắt bị tổn thất thảm thương Phái chủ Cổ Nguyệt của Càn Thi Phái ô trong mắt hung quang , lão ta căm hận nhìn Thần Nam trung, ngờ tên tiểu tử vạn ác này những có thể chém chết thượng cổ kì thi mà còn có thể chiêu hàng Linh Thi Vương, đều này khiến cho thể nào có thể tin được, ràng thể nào có thể tưởng tượng được, Cổ Nguyệt muốn phát điên Đệ tử tám phái sĩ khí như cầu vồng, điên cuồng truy sát đệ tử của Càn Thi Phái Huyền Trang hòa thượng ngừng niệm phật hiệu, tuy nhiên mỗi khi ta luyện câu ‘a di đà phật’ là cổ thi bị chém thành hai đoạn, khi niệm câu ‘thiên tai’ đều có đệ tử của Càn Thi Phái ngã vũng máu Đều này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy kẻ xuất gia này giống với hòa thượng, mà giống với ác ma, Thần nam cũng có chút ngỡ ngàng, bình thường nhìn Huyền Trang hòa thượng có bộ dạng là cao nhân, có khí chất thoát tục, ngờ chàng này cũng thích giết người như vậy, giống hệt như tên đao phủ Bên kia, Hỗn thiên tiểu ma vương lưng có cánh thần ma, tay vung phương thiên họa kích, đuổi chém người, luôn mồm thét: “Cổ Hi ta xem ngươi có thể trốn vào đâu? Hôm đó phải ngươi to mồm vậy sao, hôm nay ông đây tìm tới nơi báo thù, ta từng rằng, ngươi nếu như có giúp đỡ của Đọa lạc thiên sử, mình ta có thể đánh được mười tên nhà ngươi, mẹ nhà ngươi chứ…” ta vừa đuổi vừa lớn tiếng chửi Hạng Thiên gần đây vô cùng buồn phiền, hai lần đều bị Thần Nam đánh bại, sau đó tại quảng trường Sở đô lại bị Cổ Hi sỉ nhục, hôm nay giết tới đây, ta thẳng tới tìm Cổ Hi, nhìn thấy tên khốn nạn chân vẫn chưa khỏi, ta cuối cùng tìm được đối tượng để trút cơn giận dữ, điên cuồng đuổi đánh” Cổ Hi là đệ nhất cao thủ thế hệ thanh niên của Càn Thi Phái , vốn thực lực đại chiến trận với Hạng Thiên, có điều chân phải suýt nữa bị Thần Nam phế, vết thương tới giờ vẫn chưa khỏi, ảnh hưởng nghiêm trọng tới năng lực chiến đấu, kết quá bị Hạng Thiên điên cuồng tấn công, chẳng mấy chốc thể cầm cự được, bị chém thành ba đoạn Lúc này bốn người Tề Đằng, Vương Huy, Nhạc Kình, Nam Cung Ngâm vất vả chiến đấu với Ngũ giai cao thủ của Càn Thi Phái là Cổ Phong, tứ đại cao thủ liên thủ cũng làm gì được trưởng lão của Càn Thi Phái , và còn cần tới giúp đỡ liên tục của các đệ tử trong bát phái Vòng ngoài của trận chiến này, ít đệ tử của tám phái ngã xuống, máu nhuộm đỏ mặt đất, có thể thấy được lợi hại của ngũ giai cao thủ Nam Cung Tiên Nhi, Vương Lâm, Hiên Viên Phong tung hoành chém giết đám đệ tử của cản thi phái, lúc này, tất cả mọi người mắt đều đỏ ngầu hai người con cũng quên mất thân phận nữ nhi của mình, hề tỏ ra yếu ớt, giống như nữ sát thần Phái chủ Cổ Nguyệt của Càn Thi Phái xung quanh đều có cường địch, vô số đệ tử bát phái đều ngã xuống dưới chân lão, mỗi chưởng lão đánh ra, đều có hàng thánh địa truyền nhân bị khí cương lấp lánh chém nát người, căn bản có ai có thể chống lại đòn của lão ta, dưới chân lão xác chết vô số, hơi máu bốc lên khiến cho toàn thân lão nhuộm đỏ Thần Nam để Vũ Hinh đứng trung, đề phòng hai Thi Vương trong đại sơn đột ngột giết tới nơi này, chàng nhảy xuống khỏi tử kim thần long, nhanh chóng lao về phía Cổ Nguyệt Sau khi huyền công thông thể, chàng lại luyện thành ma công thông thiên động địa, lại có thêm tuyệt học thiên ma bát bộ và Diệt thiên thủ, chàng tin tường trăm phần, mặc dù võ công vẫn chưa leo lên tới cảnh giới ngũ giai, nhưng chàng tin rằng đại chiến trận này chắc thắng. “Cổ Nguyệt, ta tới chiến với ngươi!” Thần Nam thét lên tiếng,vài bước bước tới phía trước Cổ Nguyệt Cổ Nguyệt sau khi nhìn thấy Thần Nam, hai mắt đỏ ngầu, điên cuồng thét lên: “Tiểu bối hãy chịu chết ! Ta chém ngươi thành muôn nghìn mảnh” chưởng lực mạnh mẽ vung ra, giống như con sóng cuồn cuộn lao , cương khí sáng lóa, hất tung vô số đệ tử tám phái ở gần đó , rất nhiều người đứng gần đó đều bị xé thành mấy đoạn, máu rơi xối xả, hơi máu bốc lên tanh nồng Thần Nam tung chưởng ra đỡ, chưởng lực mạnh mẽ vô cùng lao , chưởng khí màu đen như dòng sông cuồn cuộn, lao về phía trước, ánh sáng chói lòa chiếu sáng từng tấc đất trong gian, cả thiên địa như rung chuyển, cũng trong lúc này chàng điên cuồng vận ma công thông thiên động địa Hai chưởng lực cuồn cuộn lao vào nhau, phát ra luồng sáng rực rỡ chói mắt, tiếng nổ điếc tai chấn động thiên địa vang lên, luồng khí cuồn cuộn lại lao về phía để tử của tám phái hất tung họ bay ra còn nghi ngờ gì, Thần nam trực tiếp bị Cổ Nguyệt đánh bật ra dù sao hai người cũng là những cao thủ cùng đẳng cấp. tuy nhiên mặc dù chàng bị đánh bay ra bảy tám trượng, nhưng chưởng lực mạnh mẽ đó hề đánh bị thương chàng, thông thiên ma công dẫn đại bộ phận sức mạnh tấn công vào người chàng ra ngoài, tất cả đều bị chàng luyện hóa hết Thần Nam bay bật ra, khiến cho Vũ Hinh ở trung giật thót mình, tuy nhiên nàng ta lập tức cảm thấy được chàng ta hề bị thương, mới lao xuống Cổ Nguyệt cười nhạt, theo như lão ta, Thần Nam mặc dù võ công bất phàm nhưng dù sao cũng vẫn chưa được liệt vào danh sách ngũ giai cao thủ, cản bản thể nào có thể chống lãi lão được, liều chết chống lại chưởng của lão ràng là tự tìm cái chết Tuy nhiên điều khiến lão kinh ngạc là Thần Nam vẫn đứng vững chắc mặt đất, hề thổ huyết như lão tưởng tượng, lại còn hề bị tổn thương gì. chỉ có vậy, trong khi Cổ Nguyệt ngạc nhiên, Thần Nam nhìn lão cười, sau đó lão nhìn thấy bàn tay màu đen khổng lồ, che lấp thiên địa từ đỉnh đầu lão đánh xuống “Diệt thiên thủ”Thần Nam thét lớn Quang chưởng khổng lồ đập mạnh lão lún xuống đất, mặt đất nứt ra xuất hố sâu, phái chủ của Càn Thi Phá mặc dù bị nguy hiểm tới tính mạng nhưng cũng bị chút nội thương Dựa vào công lực thâm hậu của lão, võ công đạt tới ngũ giai cảnh giới, nếu như đổi lại là tứ giai cao thủ, chịu đòn diệt thiên thủ đáng sợ này, cho dù chết cũng coi như chết nửa “rầm, rầm” Thần nam liên tiếp vung ra sáu đòn diệt thiên thủ, ấn chặt Cổ Nguyệt xuống đất, nếu như là tứ giai cao thủ bình thường, có thể mất mạng rồi Nhưng Cổ Nguyệt hổ là ngũ giai cao thủ, võ công thực của lão vượt xa so với tứ giai cao thủ, lão lao lên, thoát khỏi hố sâu, tuy nhiên khóe miệng xuất vết máu, lão bị nội thương Nếu như phải Thần Nam huyền công thông thể, có thể nối liền với linh khí thiên địa, lúc nào cũng có thể bảo toàn nguyên khí, chắc rằng đánh xong ba tới năm đòn diệt thiên thủ chàng kiệt sức rồi Chàng thầm kinh ngạc, ngũ giai cao thủ quả là dũng mãnh, tứ giai cao thủ đúng là còn xa mới có thể chống lại được Cổ Nguyệt tức giận muốn thổ huyết, cách đây lâu Thần Nam thể ma uy, liên tục chém chết Thập Tam Huyết Thi của Càn Thi Phái, sau đó lại diệt hai thiên sứ bốn cánh, hôm này lại đánh bị thương phái chủ là lão, lão ta quả muốn phát điên Nếu như võ công của đối phương mạnh hơn hẳn lão tốt, đằng này công lực của đối phương ràng bằng lão, vẫn chưa bước vào lĩnh vực ngũ giai, nhưng cuối cùng kẻ chịu thua thiệt lại chính là lão, lão ta xấu hổ giận dữ vô cùng Lúc này Nam Cung Tiên Nhi, Vương lâm. Hiên Viên Phong, Huyền Trang Hòa thượng đều đánh tới, bọn họ thấy Thần Nam có thể mấy lần đánh bay Cổ Nguyệt đều kinh ngạc há hốc mồm. mấy người này đều hiểu rất đáng sợ của lão già này, từ đầu tới giờ, bọn họ vẫn cố gắng tránh đối đầu với lão ta, cố giết đám đệ tử Càn Thi Phái, muốn đợi những thánh địa truyền nhân khác giết xong ở bên kia cùng hợp lực để đối phó với lão già này “A di đà phật, bái phục! bái phục! Thần thí chủ hãy đánh thêm sau đòn diệt thiên thủ nữa , khiến cho vị Cổ thí chủ này hộc ra mấy ngụm máu nữa, việc còn lại cứ giao cho mấy người chúng ta là được rồi” Huyền Trang hòa thượng vẻ mặt từ thiện, tư thái siêu nhiên, hòa khí ra mấy câu Mấy vị thánh địa truyền nhân đều bị hòa thượng làm cho buồn cười, Thần Nam nhịn được thở than: “hòa thượng đại gian nhược trung, đại ác nhược thiện, đại gian đại ác” Thần Nam phụ lòng Huyền trang hòa thượng, diệt thiên thủ lại vung lên ‘bùm’ , ‘bùm’…liên tiếp sáu đòn, đập Cổ Nguyệt ngập xuống đất