Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 8: Như hà diệt sát?



      Tử Kim thần chưởng hình thành từ Diệt Thiên Thủ liên tục đập vào đọa lạc thiên sứ, từ xa nhìn lại cỏ vẻ hoạt kê, thanh niên vung Tử Kim thần thủ lớn hơn mình nhiều lần lèn tổ hợp thể giết chết xuống đất. Tử Kim thần chưởng giống như thủ chưởng của Cự Nhân khiến cả người thi triển và người chịu đòn đều trông rất bé.


      Liên tiếp thi triển năm lần Diệt Thiên Thủ, Thần Nam mới dừng lại, có cảm giác kiệt lực, thể lãng phí công lực kiểu này được.


      Nếu phải lúc trước uống vào giọt máu thần long, dược lực còn chưa mất công hiệu, e là tại hư nhược cực độ rồi. thể sử dụng Diệt Thiên Thủ hủy diệt đọa lạc thiên sứ, muốn vô cớ lãng phí công lực, phải nghĩ cách khác mới được.


      Cổ Hi được đôi cánh của đọa lạc thiên sứ che chở, lực phá hoại của Diệt Thiên Thủ bị ngăn lại toàn bộ, bất quá cả hai nhếch nhác cực độ, bị Tử Kim thần thủ lớn năm trượng liên tục ấn xuống đất.


      Cục diện kinh người trong trường khiến mọi khán giả ngây người, hồi lâu sau mới bật lên tiếng hoan hô.


      Đôi mắt mĩ miều của Nam Cung Tiên Nhi lóe lên kì quang, tư dung tuyệt thế điên đảo chúng sinh ngập vẻ vui mừng, nàng phát giác Thần Nam còn rất nhiều bí mật, nảy ra lòng quyết đạt được Diệt Thiên Thủ và Thiên Ma bát bộ.


      Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương vừa kinh ngạc vừa tức giận, biểu của Thần Nam cơ hồ vượt ngoài tưởng tượng của y, đối thủ mà y hận đến nhập cốt lại mạnh hơn cả tưởng tượng khiến y phiền muộn vô cùng.


      Mộng Khả Nhi cũng loáng qua tia dị quang trong mắt, ân oán giữa nàng và Thần Nam vẫn đeo đẳng, ngờ chỉ trong nửa ngày gần đây đối phương liên tục thi triển hai loại thượng cổ tuyệt học thất truyền Diệt Thiên Thủ cùng Thiên Ma bát bộ, khiến nàng rúng động, cực kì muốn biết xuất thân của , bằng lòng thể yên.


      Huyền Trang, Tề Đằng, Nam Cung Ngâm, Vương Huy, bốn vị truyền nhân của thánh địa chính tà lưỡng đạo đều hết sức kinh ngạc. Vừa nãy họ đại chiến với đọa lạc thiên sứ nên hiểu hơn ai hết Thượng Cổ Kì Thi lợi hại đến đâu. Nhưng mắt thấy đọa lạc thiên sứ liên tục bị Thần Nam chèn ép khiến họ xung động, ngấm ngầm kinh hãi trước thần công tuyệt kĩ của .


      Mọi người đều có tâm tư, ý niệm liên tục xoay chuyển.


      Đúng lúc này, Cổ Hi và đọa lạc thiên sứ thoát khỏi miệng hố, toàn thân dính đầy bùn đất, khác hẳn dáng vẻ coi thường thiên hạ, cuồng ngạo vô địch lúc đầu. Cổ Hi giận đến mức lỗ mũi xịt khói, ngửa mặt lên trời kêu rống.


      “Đáng chết! Ta thề xé nát ngươi, , phải chế luyện ngươi thành cương thi, nô tài trung thành nhất của Càn Thi phái chúng ta!” Y đứng dưới đất chỉ tay vào Thần Nam , lửa giận thiêu đốt đến chín tầng trời, ngay cả lời cũng run rẩy.


      Vù!


      Đọa lạc thiên sứ lại cõng Cổ Hi bay lên, nhanh nhẹn lao bổ vào Thần Nam.


      Thần Nam tránh , lệnh cho Tử Kim thần long nhanh nhẹn hạ xuống, muốn chiến đấu với đọa lạc thiên sứ trung, đối phương là cường giả về chiến, nếu dựa vào Tử Kim thần long ắt chiếm lợi thế chút nào, hơn nữa tuyệt học Thiên Ma bát bộ thể thi triển được.


      Đứng xuống mặt đất, Thần Nam cầm chắc chí bảo phương thiên họa kích của Hỗn Thiên đạo, lạnh lùng nhìn đọa lạc thiên sứ lao xuống. quán thâu công lực toàn thân vào thân kích, thần binh được tạo thành từ thiên ngoại kim tinh tỏa ra tử kim thần quang chói rực, lưỡi kích sắc bén lạnh băng, quang hoa lấp lánh, kích mang xạ ra mấy trượng, thanh thế kinh người.


      Đọa lạc thiên sứ cuốn lên cỗ cuồng phong mãnh liệt, tử khí vô tận tỏa ra cuồn cuộn, nháy mắt lướt đến phía đầu Thần Nam.


      Thần Nam quát vang: “Sát!”


      Lưỡi kích sắc lẹm của phương thiên họa kích xạ ra thần mang nóng rực, xé toạc hư bắn vút lên, xuyên vào luồng tử khí vô tận. Tử khí đen ngòm bị hàn mang tím sẫm đánh bật, nhưng cánh tay độc nhất của đọa lạc thiên sứ như quỷ trảo nơi cửu u địa phủ thò ra, hung hãn chộp vào kích mang bắn lên.


      Trong dự liệu của Thần Nam tịnh có ngọn trảo kia, đọa lạc thiên sứ chỉ trảo đánh tan kích mang nóng bỏng, kích chứa sức mạnh cực độ của hoàn toàn bị hóa giải.


      vội biến chiêu, thần kích chuyển sang thế chém vào hông đọa lạc thiên sứ.


      “Ầm!”


      Tiếng đổ động trời vang vang, đọa lạc thiên sứ lắc la lắc lư trung, còn Thần Nam cũng bị chấn bay. Trận chiến kinh nhân khiến mọi khán giả hít sâu hơi khí lạnh.


      Cổ Hi cười lạnh, ai hiêu mạnh mẽ của đọa lạc thiên sứ bằng y: binh đao chốn nhân gian cơ hồ thể thương tổn đến thân thể, có thể coi là kim cương bất hoại, miễn dịch với công kích vật lí. Y nhìn Thần Nam với vẻ tàn nhẫn, lệnh cho đọa lạc thiên sứ lao xuống, chuẩn bị trong đòn giết chết đối thủ khiến y phải bêu xấu.


      Sắc mặt Thần Nam biến đổi liên tục, các tuyệt thế cao thủ cách nào đả động được đọa lạc thiên sứ, rốt lại làm thế nào mới hủy diệt được Thượng Cổ Kì Thi đáng sợ này? Nếu nghĩ ra biện pháp, chỉ có hai con đường để , là tự sát, hoặc bị đầy đọa đến chết.


      “Thiên Ma bát bộ, liệu có thể phá hết mọi thứ thế gian này ?” Đối mặt với đòn đánh ác độc của đọa lạc thiên sứ, Thần Nam thi triển Thiên Ma bát bộ, hóa thành đạo quang ảnh, nhanh chóng lướt ra ngoài mấy chục trượng, tránh khỏi đòn hung bạo.


      Đọa lạc thiên sứ đánh trượt liệt vẫy đôi cánh đánh “soạt” tiếng, quay ngắt lại.


      Tử Kim thần long trung lại kêu ngao ngao: “Giá mà có Hậu Nghệ cung hay quá, đừng loại tử quỷ chết mấy ngàn năm nay, ngay cả thiên tiên chân chính cũng bắn rụng được.”


      Đích xác như vậy, nếu có Hậu Nghệ cung trong tay, Thần Nam chắc chắn bắn chết được đọa lạc thiên sứ.


      “Thiên Ma bát bộ phá được mọi thứ thế gian, nhưng…phải đạt đến tốc độ cực hạn của thiên địa mới đủ khả năng nghịch chuyển thời , tại ta còn xa mới đạt được mức tu vi ấy, làm thế nào phá giả được kiếp nạn này?” Thần Nam thầm lo lắng, cứ dây dưa thế này, khó lòng chống nổi.


      Liên tục thi triển Thiên Ma bát bộ, hóa thành đạo tử quang, ngừng thay đổi vị trí trong trường đấu, tránh thoát truy kích của đọa lạc thiên sứ.


      Lúc đó, mấy vạn khán giả bên ngoài cũng khẩn trương hết cỡ, lẳng lặng dõi theo trận chiến hung hiểm trong trường.


      Truyền nhân các thánh địa cũng ngoại lệ, chăm chú theo dõi trận chiến, cũng có người muốn giết Thần Nam nhưng giờ khắc này họ đều hi vọng thắng, dầu gì người vẫn dễ đối phó hơn tử vật. Đọa lạc thiên sứ xuất khiến truyền nhân các thánh địa tâm tư đại loạn.


      Lúc đó, Thần Nam tận lực tránh né đột nhiên linh quang lóe lên trong óc, nghĩ tới phương pháp có thể giết được đọa lạc thiên sứ.
      tutuChó Điên thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 9: Sát



      “Thần Huyết phá Thi Sát!”


      Trong trận kinh thế đại chiến tại hoàng cung Sở quốc hôm đó, để giết ba quỷ vật từ trong cổ mộ chui ra, lão quái từng hô lên như vậy với .


      Khi tẩm mũi tên vào huyết dịch của tức uy lực tăng gấp bội, triệt để tiêu diệt Thi Sát, đọa lạc thiên sứ hôm nay cũng là tử vật như vậy, nếu đem Thần Huyết đối phó, có hữu hiệu ?


      Nghĩ đến đây, huyết dịch trong mình sôi lên, có cảm giác Thần Huyết diệt được đọa lạc thiên sứ này.


      Rốt cuộc cũng tìm được phương pháp hủy diệt Thượng Cổ Kì Thi, hàn quang trong mắt Thần Nam lóe sáng, vẫn thi triển Thiên Ma bát bộ, nhanh nhẹn biến đổi vị trí trong trường, tránh khỏi truy sát của Cổ Hi.


      dùng cả hai tay nắm chắc phương thiên họa kích, rạch vết ngón giữa tay phải, khẽ vận lực, tức huyết dịch vẩy ra như con rắn có linh tính, nhanh chóng hướng tới lưỡi kích, chỉ nháy mắt, vệt máu xíu chạm đích. Tình huống quá nhanh nên ai chú ý, lưỡi kích bị nhuộm thành màu máu.


      Cổ Hi trung cuồng vọng cười vang: “Thần Nam, ta xem ngươi còn chống chọi được bao lâu, hôm nay ngươi nhất định phải chết! Ha ha ha…”


      Thần Nam tránh khỏi đợt công kích hung mãnh, đột nhiên dừng lại, nhìn lên lạnh lùng với Cổ Hi: “ lòng, nếu ngươi dựa vào Thượng Cổ Kì Thi, ta dùng tay cũng đủ giết mười tên như ngươi.”


      Cổ Hi giận đến cực điểm, tu vi của y cũng đạt đến mức cảnh giới tuyệt thế cao thủ, đủ bản lĩnh đứng vào hàng Thập Đại của Đông đại lục, y hận nhất việc người khác tu vi của y kém cỏi, chỉ biết dựa vào Thượng Cổ Kì Thi.


      Tà khí mặt y càng lúc càng thịnh, cười tàn nhẫn: “Trong mắt ta ngươi là người chết rồi, ta thèm tính toán với người chết. Được rồi, kết thúc trò đùa này thôi. Ngươi chết !”


      “Choang, choang, choang!”


      Đoạt Mệnh thi hoàn liên tục rung lên, đọa lạc thiên sứ đột nhiên trở lên điên cuồng, tốc độ nhanh hơn trước gấp bội, hung hãn lao bổ vào Thần Nam.


      Ngược hẳn với ý liệu của mọi người, Thần Nam lại đứng im, hề vận dụng Thiên Ma bát bộ tránh né, nắm chắc phương thiên họa kích giơ lên nghênh đón.


      “Grào….mẹ ơi! Tiểu tử ngươi điên rồi, còn mau tránh !” Tử Kim thần long vội vàng ngao ngao kêu ầm lên.


      đạo tử mang nóng rãy bắn lên , bất quá thể ngăn nổi thân thể kim cương bất hoại của đọa lạc thiên sứ, kích mang đập vào mình y hoàn toàn vô hiệu.


      Cánh tay độc nhất của đọa lạc thiên sứ giáng xuống, chộp vào Thần Nam.


      tỏ vẻ gì, nắm chắc thần kích, đâm thẳng vào ngực đọa lạc thiên sứ cách độc địa.


      Trong mắt mọi người, ràng tự sát. Mọi công kích vật lí vô hiệu với đọa lạc thiên sứ, bất kể thần kích sắc bén đến đâu cũng thể xâm phạm đến ngực Kì Thi được, ngược lại ngọn quỷ trảo nát bét.


      Nhưng tình hình xảy ra lại cực kì rúng động, cương phong mãnh liệt thổi tung mái tóc Thần Nam.


      Ngọn quỷ trảo cách cánh tay liên dừng lại, cây thần kích trong tay ngờ lại xuyên qua ngực đọa lạc thiên sứ, đóng đinh y lại .


      Mũi kích xuyên thấu lưng đọa lạc thiên sứ, xâu luôn qua chân phải Cổ Hi nên y cũng bị giữ lại . Tình cảnh khiến mọi người đều chấn động.


      “A…”


      “A a a…”


      Cổ Hi rít lên chói tai, khuôn mặt tuấn của y đau đến méo mó. Đọa lạc thiên sứ cũng rú lên thảm thiết, như thể tử vật này cũng có tri giác, cũng biết đau.


      Thần Nam lúc này giống như thần ma, giơ cao đọa lạc thiên sứ lên , ánh mắt băng lãnh tỏa ra hàn ý thấu cốt.


      Đoạn quay đọa lạc thiên sứ và Cổ Hi mấy vòng, giơ lên cao rồi ném mạnh xuống đất.


      “Bùng!”


      Đọa lạc thiên sứ và Cổ Hi bị quăng xuống khiến bụi bốc mịt mờ.


      Ngoài trường đấu ồn ào, mọi người cơ hồ tin vào mắt mình, đọa lạc thiên sứ gần như vô địch, miễn dịch với công kích vật lí lại bị Thần Nam dùng thần kích đâm thủng, khiến người ta khó tin! Khán giả lại sôi lên sùng sục.


      Truyền nhân thánh địa chính tà lưỡng đạo kinh hoàng nhìn Thần Nam, họ từng giao thủ với đọa lạc thiên sứ, hiểu chỗ đáng sợ, nên giờ thần sắc phức tạp vô cùng.


      Đọa lạc thiên sứ gục mặt đất, thân thể co rút lại, bò dậy nổi. Cổ Hi ngồi yên, thần sắc thống khổ, lúc bị Thần Nam xuyên qua , y phải muốn tránh thoát nhưng cỗ sức mạnh kì dị trói chặt chân phải, trừ phi y có quyết tâm bỏ di chân phải mới thoát được, rốt cuộc y dám phản kháng.


      Cuối cũng, Thần Nam dựa vào thần kích tống cỗ sức mạnh mãnh liệt vào chân y y hiểu chân phải mình có lẽ bị phế, có phục nguyên dược chỉ ông trời mới biết được.


      Thần Nam lí tới Cổ Hi, nắm lấy phương thiên họa kích, rảo bước tới gần đọa lạc thiên sứ, vung kích lên, “phập”, ngọn kích lại cắm vào ngực thiên sứ, giống như đâm vào gỗ, tịnh có huyết dịch phun ra.


      “Dừng tay!” tiếng quáng lớn từ ngoài trường đấu truyền lại, lão nhân áo xám râu tóc trắng xóa nhanh nhẹn lướt tới, động tác nhanh đến cực điểm, như phù quang lược ảnh.


      Thần Nam lạnh lùng nhìn qua phía đó, hề dừng lại, cần nghĩ cũng biết có người đến bảo vệ cho Cổ Hi và đọa lạc thiên sứ.


      Vừa nãy ngươi làm gì? Lúc đọa lạc thiên sứ đại phát hung uy sao thấy ngươi đến ngăn cản? Thần Nam vung thần kích nhấc đọa lạc thiên sứ lên, đoạn ném lên , quay cây kích chặt xuống.


      “Phập!”


      Phương thiên họa kích được tẩm Thần Huyết lạnh lùng vô kể, tỏa ra dải quang mang chói rực, chặt đọa lạc thiên sứ thành hai đoạn.


      Mấy vạn khán giả sôi lên, đọa lạc thiên sứ mạnh mẽ gần như vô địch lại bị chặt đứt, quá ư kinh nhân. Tất cả chỉ xảy ra trong cái búng tay, mọi người xem Thần Nam đánh bại Cổ Hi còn chưa kịp định thần hành động, ngoài trường liền nổi lên trận huyên náo.


      Trận chiến hôm nay, Thần Nam muốn dương danh thiên hạ được, Càn Thi phái định xuất thế oai phong, vô tình lại tô điểm cho uy danh của .


      Càn Thi phái biến mất gần ngàn năm, nay chuẩn bị “Đông sơn tái khởi”, môn chủ đặc biệt phái đệ tử trẻ tuổi có tu vi cao nhất là Cổ Hi đến tu luyện giới lập uy, cho đọa lạc thiên sứ theo để y có thể quét sạch mọi cường giả, ngờ đọa lạc thiên sứ mạnh như vậy lại ô hô ai tai trong tay Thần Nam.
      tutuChó Điên thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 10: thỉnh



      Lão nhân áo xám nhanh chóng lướt vào giữa trường đấu, thấy đọa lạc thiên sứ bị chặt ngang hông, sắc mặt đượm vẻ đau xót, gò má liên tục co rút lại.


      Thần Nam coi lão như khí, lí gì đến, rảo bước tiến về phía Cổ Hi, vẻ mặt đầy sát ý, phương thiên họa kích tỏa ra quang mang lạnh buốt, lúc này giống hệt như sát thần.


      Sắc mặt lão nhân trầm hẳn xuống, thân hình loáng lên, chặn trước mặt Cổ Hi, với : “Người trẻ tuổi nên phong mang thái quá, làm người nên chịu lún chút tốt hơn, bằng khó sống được dài lâu.”


      “Người phạm ta, ta phạm người, người muốn giết ta, ta tất tru diệt!” Thần Nam nhìn thẳng vào ánh mắt lão nhân, lạnh lùng đáp lại.


      Lão nhân áo xám dần dâng lên nét cười trong mắt, vẻ mặt trầm từ từ hòa hoãn, : “Người trẻ tuổi lúc nào cũng sôi lên, hà hà, Cổ Hi đúng là hơi quá đáng, lão phu thấy chuyện hôm nay coi như xong, các hạ nhường cho bước.”


      Sát khí mặt Thần Nam dần thu lại, cảm giác tu vi của lão nhân rất khó đo được, tuyệt đối là cao thủ đệ ngũ giai, muốn ra vẻ “tuổi trẻ hùng hổ” nên tình nguyện giao chiến với cao thủ cỡ đó trong tình huống chưa đủ lông đủ cánh.


      Chẳng qua vừa nãy lão nhân có ý muốn uy hiếp, nếu chịu nhũn trước mặt cả vạn tu luyện giả, từ này về sau tránh sao khỏi bị người đời cười chê.


      Thói đời có thể tha được tha, nên để cho người ta lối thoát, nhưng biết hôm nay triệt để đắc tội với Càn Thi phái. Kì thực lúc lão nhân áo xám lao đến, hô vang dừng tay, từng hơi do dự có nên hủy diệt đọa lạc thiên sứ hay , cân nhắc lợi hại cuối cùng hạ sát thủ.


      đắc tội với đệ tử kiệt xuất Cổ Hi của Càn Thi phái, cũng coi như đắc tội với cả phái này, thể coi nhau là địch nhân, nên buộc phải triệt bớt sức mạnh của họ.


      sợ Cổ Hi nhưng tương đối úy kị đọa lạc thiên sứ, hôm nay có thể thuận lợi giết , vượt ngoài ý liệu của đối phương. biết Thượng Cổ Kì Thi cỡ này, Càn Thi phái nhất định có nhiều, tại tiêu diệt được , trong tương lại bớt được dịch thủ khó chơi.


      Mọi người ngoài trường sôi ào ào, trong mắt họ, Thần Nam tạo ra kì tích, ngờ lại giết được Thượng Cổ Kì Thi đọa lạc thiên sứ của Càn Thi phái, cơ hồ có thể sánh với thần linh.


      Lão nhân áo xám lạnh lùng nhìn Cổ Hi : “Để mi thông cáo với hùng toàn thiên hạ về khai phái thánh điển của Càn Thi phái chúng ta, mi lại đến đây múa may quay cuồng, đúng là vô dụng!”


      Hung quang trong mắt Cổ Hi lóe lên nhưng vẫn cúi gằm đầu: “Xin sư thúc trách huấn.”


      “Hừ, sư phụ mi trừng phạt sau!” Lão nhân áo xám quét mắt nhìn y rồi thèm đê mắt tới nữa.


      Liền dó ông ta vận vô thượng công, đẩy thanh vang khắp nơi: “Chư vị, lão hủ xin được đứng đây mà xin lỗi mọi người, kể các truyền nhân kiệt xuất nhất của thánh địa lưỡng đạo. Vị sư điệt này của lão hủ hiểu chuyện, cậy học được chút Khống Thi bí pháp, biết trời cao đất dày, đến đây khiêu chiến các bậc hùng trẻ tuổi của thiên hạ, lão hủ xin các vị thứ lỗi, mong các vị đừng chấp. Lão hủ nghĩ tuyệt đại đa số mọi người đều biết chúng tôi xuất xứ từ môn phái, sai, chúng tôi là người Càn Thi phái. Hơn ngàn năm rồi, Càn Thi phái diệt lại phục hồi, lâu nữa cử hành khai phái đại điển. Gần đây nghe rằng Sở đô tụ tập hùng thiên hạ, quá nửa số cao thủ tu luyện giới đều có mặt, vốn định sai Cổ Hi đến báo tin, mời các vị hùng đến dự đại điển, ngờ tịnh lại thành thế này. Lão hủ Cổ Phong thay mặt Càn Thi phái, xin lỗi các vị lần nữa, đồng thời mời các vị hùng sau đây tháng đến Phong Đô sơn tham gia khai phái đại điển của chúng tôi…”


      Phong Đô sơn nằm trong biên giới Sở quốc, là dải núi nằm ở phía Tây nam. đến hòn núi này ai là biết, bởi nó có đại danh đỉnh đỉnh là Quỷ sơn.


      Tương truyền, dù giữa ban ngày, cả dãy núi cũng ràn rụa khí, quỷ khóc vang rền. Ban đêm giống như u minh địa ngục, cả ngọn núi quỷ hỏa chiếu soi, vong linh lập lờ.


      Phong Đô sơn trở thành quỷ địa bởi nơi đây người chết vô số. Năm xưa Tiên Ảo đại lục và Ma Ảo đại lục nhập lại làm , phương Đông và phương Tây từng xảy ra vô số trận đại chiến, chinh chiến kéo dài hơn ngàn năm, mấy ngàn vạn quân binh chết trận được mai táng trong ngọn núi này, biến nó thành quỷ địa khí nặng nhất toàn cõi đại lục.


      Ngọn núi quỷ khí u này trở thành nơi ưa thích nhất của Càn Thi phái phái và vong linh ma pháp sư của Tây phương. Có nó, Càn Thi phái mới đào được Thượng Cổ Kì Thi, vong linh ma pháp sư mới sưu tập được những oan linh mạnh mẽ.


      Ngàn năm trước Càn Thi phái ở đây, ngàn năm sau khi khai phái cũng chọn chỗ này, mọi người dự liệu được như vậy.


      Tuy lời xin lỗi của Cổ Phong xem ra rất có thành ý nhưng tuyệt đại đa số mọi người đều biết lão cố vớt vát. Nếu Cổ Hi được sư trưởng trong phái chỉ dẫn đời nào dám tự động đến khiêu chiến với ngần ấy thanh niên cao thủ.


      Hiển nhiên, Càn Thi phái muốn để môn hạ đệ tử lập uy vô địch trong lớp trẻ, tạo thanh thế cho lần khôi phục này, ngờ mọi chuyện đều bị Thần Nam phá hỏng, lập uy khôi phục phái lại thành tạo uy danh vô địch cho .


      Cổ Phong lợi dụng vô thượng công giảng giải hồi rồi cõng Cổ Hi, xách luôn hai mảnh thi thể đọa lạc thiên sứ dưới đất, hóa thành đạo điện quang, rời khỏi trường đấu.


      Cổ Hi và đọa lạc thiên sứ đến quấy rối, truyền nhân của thánh địa chính tà lưỡng đạo thể tiếp tục đấu nữa.


      Mộng Khả Nhi và Nam Cung Tiên Nhi cũng muốn tính toán với Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương. Họ vốn cho rằng Hạng Thiên bị Thần Nam đánh trọng thương, sinh mệnh nguy ngập, nhưng ngờ sau đó y lại biểu lực chiến đấu siêu cường, trong tình huống này, nếu y muốn thoát , ai có thể ngăn được.


      Mấy vị truyền nhân thánh địa nhìn Thần Nam với ánh mắt phức tạp, hôm nay đánh bại kẻ gần như có thể vỗ ngực xưng là vô địch trong lớp trẻ Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, sau đó lại đại chiến với đọa lạc thiên sứ, chém chết Thượng Cổ Kì Thi được coi là bất tử.


      Trận chiến này nhất định khiến cái tên Thần Nam chấn động cả tu luyện giới, cộng thêm biểu ngày trước, ắt thành ngôi sao được tu luyện giới quan tâm nhất.


      Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương lạnh lùng nhìn lần nữa rồi tung mình lên trời, nhanh chóng biến mất vào trung. Huyền Trang hòa thượng niệm câu Phật hiệu rồi phiêu nhiên rời khỏi trường đấu, tiếp đó Tề Đằng và Vương Huy cũng rời .


      Sau nửa thời thần, mọi khán giả bên ngoài cũng giải tán gần hết, trong trường chỉ còn lại bốn người: Thần Nam, Mộng Khả Nhi, Nam Cung Ngâm và Nam Cung Tiên Nhi.


      Đương nhiên vẫn còn vài người ở ngoài xa như Đại công chúa Sở quốc Sở Nguyệt, Thần Phong học viện Đông Phương Phượng Hoàng, Lãnh Phong.


      Tuyệt thế tư dung của Nam Cung Tiên Nhi đúng là vưu vật, cặp chân dài xinh đẹp tròn lẳn, vòng eo mảnh mai, ngọc phong đầy đặn nhô cao, dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, hổ có thể điên đảo chúng sinh, gây loạn cả thiên hạ.


      Nụ cười như hoa, bạch y phất phơ, bước uyển chuyển như cánh hoa sen, làn da trắng như tuyết được ánh năng chiếu vào tỏa ánh sáng lấp lánh. Người chưa đến, làn hương dìu dịu như lan như xạ truyền tới, hơi thở thơm như hoa lan, nàng bước đến bên Thần Nam, dịu giọng : “Hảo thân vương của thiếp, chàng đúng là lợi hại, thiếp nhất định phải phong chàng làm chính cung đệ nhất nhân.”
      tutuChó Điên thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 11: Thái cổ Thần tộc



      “Bịch!”


      Tử Kim thần long từ tầng phía đầu Thần Nam hạ xuống, nó bò lên vai , trợn mắt nhìn Mộng Khả Nhi.


      “Ồ, thần long đáng quá, đến đây, để tỷ tỷ ôm cái nào.” Dung nhan như ngọc của Nam Cung Tiên Nhi lộ ra nụ cười mê người, nàng đưa ngọc thủ ôm lấy Tử Kim thần long.


      “Vèo!”


      Tử Kim thần long vừa hạ xuống lại vút lên, đạt độ cao mấy chục trượng mới dừng lại. Nó dài gần trượng mà còn bị người ta gọi là tiểu khả ái, hơn nữa nữ nhân này lại tự xưng là tỷ tỷ với quái vật mấy ngàn tuổi, nó xung động như vậy mới lạ.


      Con rồng du côn mà còn sợ đến vậy, Nam Cung Tiên Nhi quả là quá ư quái dị, lại học theo thói ăn chơi nạp thân vương của đế vương. Hai cánh tay ngọc chưa chạm vào, nó bay sạch hồn vía.


      “Ha ha, còn e thẹn nữa cơ đấy, được rồi chọc ngươi nữa. Thần Nam, nào, thiếp có chuyện với .” Vẻ mặt Nam Cung Tiên Nhi tươi cười, đưa tay nắm lấy tay Thần Nam.


      “Soạt”, Thần Nam thi triển Thiên Ma bát bộ, nhanh nhẹn lùi lại ba trượng, : “Cho xin , muốn tin thân vương ta phản đối nhưng đừng có tìm ta.”


      Thiên hương quốc sắc như vậy, nếu bảo Thần Nam động tâm là giả dối, nếu là nam nhân, tất nảy lòng hươu dạ vượn. Nhưng tư tưởng của nữ nhân này quá ư kinh thế hãi tục, muốn người ta hiểu lầm mình trở thành thân vương ban đêm của Nam Cung Tiên Nhi, đương nhiên phản ứng như vậy.


      tránh ra quãng, thấp giọng : “Nam Cung Tiên Nhi sao vậy? Chúng ta phải cùng cộng tác, ngầm hợp tác, liên thủ đối phó địch nhân, tại tìm tôi thế này, phải tiết lộ quan hệ hợp tác của chúng ta sao?”


      “Ha ha…” nụ cười của Nam Cung Tiên Nhi kiều cực độ: “Thiếp thấy chúng ta có thể hợp tác quang minh chính đại.”


      …” Thần Nam hiểu, Nam Cung Tiên Nhi muốn bóc toạc quan hệ giữa hai người trước mặt Mộng Khả Nhi khiến thể chối cãi. Bất quá, nàng ta to tiếng, người ngoài tài nào nghe ra họ đàm luận chuyện gì, hình như chừa cho lối thoát.


      “Đùa với quả dưa ngốc chút thôi,” Nam Cung Tiên Nhi cười : “ giả giả khó đoán lắm, với thanh danh của Tình Dục đạo bọn thiếp, nếu cứ vậy mà có biểu gì mới khiến người ta hoài nghi, đây gọi là bày nghi trận, biến thành giả, giả lại biến thành .”


      Nam Cung Tiên Nhi giả giả khiến Thần Nam tài nào hiểu được.


      Lúc đó, tuyệt thế mĩ nam tử rỡ ràng như ngọc Nam Cung Ngâm cùng Mộng Khả Nhi cười cười , xem dáng vẻ phong lưu lỗi lạc của y rồi nhìn Nam Cung Tiên Nhi kiều mị tuyệt thế trước mặt, Thần Nam im lặng hồi lâu, đôi huynh muội này đúng là những nhân vật phong lưu.


      Nam Cung Ngâm phong độ ngời ngời, toàn những lời có cánh, tán tỉnh Mộng Khả Nhi. Tình Dục đạo và Đạm Đài thánh địa tuy là địch nhân lâu đời nhưng tại phải lúc đấu đá sinh tử, Mộng Khả Nhi tỏ ra nhiệt tình dị thường, cơ hồ muốn theo học Tình Dục đạo.


      Bề ngoài, Mộng Khả Nhi hề có phản cảm với thanh niên nho nhã này, nhưng trong lòng cực lực bài xích. Nàng hiểu rất thủ đoạn của Tình Dục đạo, hiểu cách họ đối phó với môn nhân đệ tử của Đạm Đài thánh địa. Đối với đệ tử Đạm Đài thánh địa, truyền nhân Tình Dục đạo được gọi là dâm tặc.


      Mộng Khả Nhi thấy Nam Cung Tiên Nhi đến tìm Thần Nam liền có cảm giác hết sức bất an, lợi dụng linh thức mẫn duệ liên tục tra xét nhưng vô hiệu.


      Sau cùng huynh muội Nam Cung cũng khuất, trước lúc Nam Cung Tiên Nhi quên quay đầu lại liếc nhìn Thần Nam say đắm, ngân nga : “Thần Nam, thiếp nghe có giai nhân của thánh địa có ý với , tại là đệ nhất thân vương của thiếp, ngàn vạn lần phải cẩn thận, bảo trọng thân mình, nhớ đến thiếp hàng ngày đấy.”


      “Nữ nhân này quá đáng ghét!” Thần Nam nghiến răng.


      Mộng Khả Nhi nhìn , tuyệt gì, biểu hôm nay của vượt khỏi ý liệu của nàng. Nàng quyết định trước khi tra xét nguồn cơn ràng, nên khinh cử vọng động. Biểu vô địch của Thần Nam hôm này khiến vị thế của nặng thêm.


      Chớp mắt, ba ngày trôi qua. Trường đại chiến phong ba tại giữa Sở đô chưa hoàn toàn bình tĩnh, ở đầu đường góc phố người ta vẫn bàn luận về mọi tình tiết ngày đó. Cái tên Thần Nam trở thành vô địch trong lớp trẻ Đông đại lục, chấn động cả tu luyện giới.


      Đương nhiên có là vô địch trong trang lứa hay , Thần Nam hiểu hơn ai hết, biết mình chưa thể là “đệ nhất nhân”, thực lực mỗi truyền nhân thánh địa đều thể xem thường, tại căn bản biết tu vi của họ đạt đến cảnh giới nào.


      đạo pháp của Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương còn chưa đại thành, nếu y nắm chắc được sức mạnh của dị gian, lúc đó ai là đối thủ?


      Nội thể Mộng Khả Nhi có phong ấn cỗ sức mạnh đáng sợ, nếu ngày nào đó nàng giải khai phong ấn thuận lợi, khó tưởng tượng mạnh đến mức nào.


      Hơn nữa, đến tận hôm nay mới phát giác nàng nắm trong tay nhiều loại đạo gia bí pháp thần bí mà đáng sợ, có trời mới biết “điểm tận cùng” của nàng ở đâu.


      Ngay cả “người thường gặp” như Mộng Khả Nhi mà còn nhìn thấu gì đến truyền nhân các thánh địa khác mà chưa từng giao thủ.


      Lời đồn rằng các cao thủ vô địch đại chiến hoàng cung Sở quốc, đọa lạc thiên sứ đại náo trường đấu, hai kiện lớn lao này gây ra ảnh hưởng vang dội, vô số tu luyện giả quanh quẩn tại Sở đô, muốn rời , chờ xem tình phát triển tiếp theo thế nào.


      Liên tục mấy ngày, Sở đô hoàn toàn yên bình, xảy ra chuyện gì.


      Các tu luyện giả cũng dần dần cũng rời Sở đô, đến tụ hội tại Phong Đô sơn, tham gia khai phái đại điển của Càn Thi phái.


      Mọi người đều tin rằng khi đến lúc nhất định có việc lớn xảy ra, Càn Thi phái bị diệt hơn ngàn năm, nếu có thực lực kinh người, tuyệt dám khua chiêng gióng trống như vậy. chừng, phái này tìm được ba Thượng Cổ Kì Thi vô địch, sánh được với thần linh trong truyền thuyết.


      Đó quả là thời kì đặc biệt, gió nổi mây vần.


      Đúng lúc Thần Nam chuẩn bị rời khỏi Sở đô, lão quái phái người đến mời vào hoàng cung.


      trai trẻ, cậu đúng là khiến lão già này kinh hỉ vô cùng, hôm đó lão phu tận mắt chứng kiến mọi việc, nhận ra càng lúc càng thể hiểu được cậu. Đương nhiên cậu cần khẩn trương, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, lão phu ép cậu phải ra những chuyện muốn. Sau đây cậu định đâu?”


      “Chuẩn bị du lịch thiên hạ, đến Tây đại lục chuyến, đương nhiên trước đó, vãn bối muốn đến Phong Đô sơn xem thế nào.”


      “Ồ, bận rộn quá nhỉ!” Lão quái tỏ ra cảm thán: “ ngờ sau hơn ngàn năm vắng bóng, Càn Thi phái lại Đông sơn tái khởi. Ba Cổ thi vô địch chấn động cổ kim, sánh được với cả thần linh, biết tại có còn .”


      Thần Nam hiểu chỗ dáng sợ của Càn Thi phái, có quá nhiều điều hiểu về phái này nhưng giờ kết oán với đối phương, thể hỏi lão quái vài vấn đề.


      “Tiền bối, lẽ nào muốn phá Thượng Cổ Kì Thi của Càn Thi phái, dùng Thần Huyết được?”


      “Hắc hắc…” nụ cười của lão quái có phần phức tạp: “ trai trẻ à, cậu đúng là may mắn, lại là hậu duệ của Thái Cổ Thần Tộc.”
      tutuChó Điên thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 12: Thi thuyết



      “Cái gì,” Thần Nam cả kinh, tự hiểu hơn ai hết hoàn cảnh của mình.


      “Từ xưa đến nay, có ít người tu luyện thành thần tiên, nhưng đừng huyết dịch của đời sau bọn họ mà ngay huyết dịch của họ cũng khó lòng giết được tà vật như Thi Quỷ, chỉ có huyết dịch của Thái cổ thần tộc pháp lực thông thiên mới có uy lực này! Bất quá các vị thần thái cổ đều ở thời đại thần thoại biến mất. Cậu đúng là có phúc khí, sinh ra có thân thể của Thần, nhất định là hậu duệ của Thái cổ thần tộc, huyết mạch ưu tú của tổ tiên thể mình cậu. Có thể cậu là khắc tinh của tử linh, quỷ vật, đương nhiên tác dụng chỉ có vậy, sau này cậu từ từ hiểu ra.”


      “Nếu lão già này sớm, mình đâu phải chịu khổ hôm nọ, lại định lừa mình, đúng là lố bịch.” Thần Nam mắng thầm trong lòng. Bất quá tin mình là hậu duệ của Thái cổ thần tộc, duyên cớ chắc do Thần Ma lăng viên.


      “Chẳng lẽ trừ Thần Huyết ra, thể hủy diệt được Thượng Cổ Kì Thi sao? Thế Càn Thi phái khác nào vô địch thiên hạ?”


      “Đương nhiên phải vậy, cậu cho là đọa lạc thiên sứ miễn dịch với công kích vật lý? thần linh chết làm gì có chuyện là thiên hạ vô địch? đời này sức mạnh quyết định tất cả, mấy người trẻ tuổi các cậu hủy diệt được đọa lạc thiên sứ vì sức mạnh đủ, nếu đổi lại là cao thủ đệ ngũ giai đại thành tất có thể dùng chưởng lực đánh nát , Thần Huyết bất quá chỉ là khắc chế trời sinh mà thôi.”


      “Ồ,” Thần Nam gật đầu, “cho dù vậy cũng quá đáng sợ, Thượng Cổ Kì Thi sánh với được cao thủ đệ ngũ giai, Càn Thi phái có mấy thi thể cỡ đó?”


      Lão quái bật cười: “Cậu tưởng thi thể đọa lạc thiên sứ như thi thể chiến trường, tìm đâu cũng thấy sao? Đừng quên y là thần linh! Dù phái này có lịch sử mấy ngàn năm, e rằng cũng tìm được nhiều Thượng Cổ Kì Thi cỡ đó đâu.”


      “Té ra là vậy, xem ra Càn Thi phái cũng đáng sợ như tưởng tượng.”


      , kì , phái này đáng sợ phi thường.” Lão quái lắc đầu “nếu ba Cổ thi vô địch trong truyền thuyết vẫn còn, nhìn khắp tu luyện giới cũng có mấy người dám chọc vào phái này đâu.”


      Có thể khiến lão quái e ngịa như vậy đủ chứng minh Càn Thi phái phải tốt lành gì, Thần Nam hỏi: “Ba Cổ Thi đó biết còn tại thế ? Rốt cuộc chúng đáng sợ đến mức nào?”


      “Ba Cổ Thi vô địch danh truyền tu luyện giới mấy ngàn năm, từng giết cả thần linh thiên giới, cậu bảo có lợi hại ? Ta thấy họ thể bị người ta hủy diệt, tất còn đời, có thể có cả linh tính.”


      “Có linh tính?” Thần Nam tỏ ra mù mờ, bất kể dạng tồn tại cường mãnh nào chết rồi là hết, dẫu khi còn sống hùng cỡ nào nhưng thân xác để lại cũng thể sản sinh ý thức .


      Lão quái thở than: “Sinh mệnh có nhiều bí mật huyền diệu mạc trắc, ai có thể chân chính hiểu được. Ta từng được đọc ghi chép của vị tiền bối rằng, theo truyền thuyết có những cường giả khi chết rồi cũng có thể sinh ra linh tính, tái sinh ý thức. Có trời mới biết được đó là sinh mệnh mới hay là sinh mệnh kéo dài của tiền thân thi thể.”


      “À, lại có chuyện này sao?”


      “Đích xác là có, bất quá Kì Thi kiểu này nhất định phải là thi thể thần tiên, hơn nữa phải kinh qua mật pháp tế luyện ngừng của Càn Thi phái mới dần thành công. Trong quá khứ xa xưa, Càn Thi phái từng xuất Vô địch thi vương như vậy, từ từ sinh ra linh tính, rốt cuộc hoàn toàn có được ý thức tự chủ, lại tu thành thần tiên.”


      “Chuyện này quá ư mù mờ, Càn Thi phái này đúng là thái quá tà dị.” Thần Nam chấn kinh phi thường.


      “Đúng là thần dị cực độ, người tầm thường khó lòng tiếp thụ pháp môn đến cùng, người ta bảo phái này có loại bí pháp truy cầu nhân thi hợp nhất, tà ác khủng khiếp, bất quá có rất ít người chịu tu luyện.”


      Nghe tên là biết bản chất, Thần Nam ngầm than, Càn Thi phái này đúng là tà phái.


      Lão quái tiếp: “Chỉ cần cơ duyên xảo hợp, tìm được Thượng Cổ Kì Thi, thực lực của Càn Thi phái gia tăng rất nhiều. Điều đáng sợ nhất là như vậy.”


      Thần Nam hỏi: “Đối với họ, thi thể kiểu gì được xem là có giá trị?”


      “Đương nhiên là những người lúc sống càng cường mãnh càng tốt, chết rồi thi thể rữa nát.”


      “À, vậy sao….” Thần Nam tựa hồ nghĩ đến chuyện, lấy làm kinh hoàng: “Nếu…nếu họ đào mọi thi thể tron Thần Ma lăng viên lên, phải càn quét khắp tu luyện giới sao?”


      Lão quái nhìn với vẻ kì quái: “Vì sao cậu lại có ý nghĩ kì quái này?”


      Thấy phản ứng của lão như vậy, Thần Nam có phần hiểu: “ phải vậy ư? Những người được mai táng ở Thần Ma lăng viên đều là thần ma cường giả từ viễn cổ, nếu họ bị Càn Thi phái khống chế, e là ngay cả thần tiên thiên giới cũng kinh hoảng.”


      Nhưng nhanh chóng nghĩ ra, mà có ý nghĩ này, chả lẽ Càn Thi phái nghĩ được sao? Nhưng Thần Ma lăng viên tồn tại qua bao tháng năm nhưng có ai dám chạm đến đâu, chuyện này là sao?


      Lão quái nhìn rồi lấy làm ngạc nhiên : “Xem ra cậu hiểu, chẳng lẽ ngay cả chỗ đặc dị của Thần Ma lăng viên cậu cũng biết gì?”


      Thần Nam đột nhiên hiểu ra mình phạm phải sai lầm thường tình, từ viễn cổ thần mồ sống dậy mới hơn năm, những hiểu biết về đại lục này đa phần thông qua sách vở, lúc đầu định từ trong cổ thư điển tịch tại Hoàng cung Sở quốc tìm ra bí mật của Thần Ma lăng viên nhưng mọi cuốn sách đều ghi chép gì về địa danh này, như thể có người nắm trong tay lịch sử, cố ý che giấu chân tướng.


      “Ừm, quê vãn bối ở trong ngọn ní tách biệt thế giới bên ngoài, mãi năm trước vãn bối mới từ trong núi ra, hề biết có Thần Ma lăng viên đời, tất nhiên biết bí mật của nó.”


      “Ồ,” lão quái gật đầu: “Thần Ma lăng viên bất kể ngày hay đêm đều có thần linh hiển thánh, có thể nhìn thấy những lời nguyền do thần niềm bất diệt của viễn cổ thần ma ảo hóa thành, trở thành thánh viên của cộng đồng tu luyện giả tại cả phương Đông và phương Tây. Trong lịch sử chưa có người nào dám chạm đến Thần Ma lăng viên, vì bất cứ ai hủy diệt nhành cây ngọn cỏ ở đó tất bị trời hành thần phạt, bị thiên lôi đánh chết.”
      tutuChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :