Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 10: Lão Quái Quay Lại



      Lúc này, hai mắt Thần Nam thần quang lấp lánh, cuối cùng cảm ứng được tu vi thực của Mộng Khả Nhi, ngờ là dao động giữa tứ giai trung cấp và tứ giai đại thành cảnh giới, điều này làm người khác phải kinh dị!

      Trước đây, tu vi của Thần Nam bằng Mộng Khả Nhi, thêm vào đó nàng ta cố ý tàng thực lực, bởi vậy khó có thể cảm ứng được tu vi của nàng ta rốt cuộc đạt đến cảnh giới nào. tại hai người cùng cao độ, tự nhiên thấy rất .

      Thần Nam tự trong lòng: “ ngờ lại dao động giữa tứ giai trung cấp và tứ giai đại thành, cổ quái a! Thêm vào cỗ lực lượng rất đáng sợ bị phong ấn trong nội thể nàng ta, nữ tử này làm người ta khó mà đoán được……”

      Lúc này, Khải Lợi, đứng đầu trong tây phương thập đại cao thủ, từ tòa viện lạc được xây dựng chưa lâu lắm lơ lửng trung, từ từ bay đến nơi này.

      Hai mắt của Thần Nam thoáng tinh quang, cảm ứng được ma pháp nguyên tố ba động cường liệt xung quanh Khải Lợi, cho tận đến tại bước vào tứ giai đại thành lĩnh vực, mới biết rằng Khải Lợi, Mộng Khả Nhi những người trong hàng ngũ thập đại cao thủ đáng sợ như thế nào.

      “Cung hỉ Thần huynh tu vi đại tiến, tại ta cuối cùng cũng được biết thập đại cao thủ của đông đại lục cường đại đến thế nào!” tiếng cười sảng khoái của Khải Lợi từ trung truyền lại, sau đó từ từ hạ xuống trong viện.

      Thần Nam thu thần kích lại, bước nhanh về phía mọi người, nhận lấy mấy lời khách khí.

      Nhãn thần của chúng nhân nhìn Thần Nam đều quái quái, tên giá hỏa này thời gian từ khi xuất đạo đến giờ bất quá chỉ khoảng chừng ba năm, nhưng lại có liên quan đến nhiều đại kiện, nổi lên như diều gặp gió trong đám thanh niên, hiếm người bì kịp.

      Đặc biệt là lần này ngờ giương Hậu Nghệ Cung, thiếu chút nữa là bắn chết thiên sử, nó đơn giản là giống như thiên văn dạ đàm nhất bàn, đầy mấy ngày nữa truyền ra toàn đại lục, đến lúc đó chắc chắn làm dấy lên làn sóng lớn.

      Lúc này Thần Nam công lực đại tiến, xác là rất đúng lúc. Nếu bằng vào danh hiệu giờ của , như quả có thực lực của “thập đại”, sợ là rất nhiều thanh niên phục.

      Những người trẻ tuổi đều hướng về Thần Nam lời chúc mừng, viện lạc bị tàn phá náo nhiệt dị thường.

      Hai ngày sau, Long Vũ bị trọng thương từ hôn mê tỉnh lại.

      “Long Vũ, nàng cuối cùng tỉnh.” Thần Nam thu tay về, đình công. Hai ngày qua, ngừng mang chân khí truyền vào nội thể của Long Vũ, chầm chầm giúp nàng chữa trị thân thể, hiệu quả rệt, so với dự đoán của ngự y là bốn, năm ngày nữa mới tỉnh lại, nhanh hơn nửa thời gian.

      Long Vũ mê hoặc mở hai mắt ra, sau đó đôi mắt dần dần có thần thái, nàng ta cau đôi mày xinh đẹp hỏi: “xú bại loại ngươi sao lại ở trong phòng của ta, phải là có ý đồ tốt đối với ta đấy chứ?”

      Thần Nam á khẩu, ngờ được sau khi Long Vũ tỉnh lại lại câu như vậy, bất quá như vậy mới đúng là phong cách của nàng ta. Thần Nam mỉm cười, phát trong ánh mắt linh động của Long Vũ thoáng hiển vẻ sắc sảo.

      “Long Vũ nàng cảm thấy thế nào rồi?” Miệng hỏi đặt tay lên bắt mạch, cảm ứng được chân khí hỗn loạn trong nội thể nàng dần dần bình ổn lại.

      “Cái gì vậy..., tên bại loại nhà ngươi đúng là……” lần này Long Vũ xác là có chút xấu hổ, tuyệt mĩ dung nhan nhợt nhạt bỗng ửng lên như hai đóa mây hồng, nàng vội vã đẩy bàn tay to bè của Thần Nam ra, tức giận : “ được chạm vào ta.”

      Lúc này, phía bên ngoài truyền lại tiếng cười: “hi hi, Long Vũ tỉ tỉ đừng sợ, có muội tới đây.”

      trận gió thơm ùa vào trong phòng, tiểu công chúa rất nhanh vào đến. Nàng ta đảo đôi mắt to lia lịa, quét qua quét lại người Long Vũ và Thần Nam.

      “Long Vũ tỉ tỉ nếu có người khi phụ tỉ, muội gọi người đến bắt tên sắc lang.”

      Long Vũ cười : “tiểu ma phiền, muội đáng ra là công chúa nước, sao lại nghịch ngợm như vậy? đến đây, để tỉ tỉ ôm nào.”

      Thần Nam có chút ngạc nhiên, cảm giác Long Vũ lần này tỉnh lại, tâm tình tựa hồ còn phiền muộn như trước kia, tựa hồ cởi mở rất nhiều.

      Tiểu công chúa cười hi hi, nàng ta nhàng bước tới, ngồi xuống cạnh giường, bất quá dám ngồi quá gần. Lúc tại Thần Phong học viện nàng ta được biết, Long Vũ rất thích chọc ghẹo nữ sinh, trong tình huống bình thường nàng ta bảo trì cự li an toàn nhất định đối với Long Vũ.

      “Long Vũ tỉ tỉ khỏe nhiều chưa, hai ngày nay tỉ làm muội lo muốn chết được.” tiểu công chúa cười ngọt ngào, giả lả vài câu với Long Vũ.

      “Đồ thích vỗ mông ngựa!” đó là bình phẩm của Thần Nam đối với tiểu công chuá.

      “Xú bại loại ngươi dám nhục mạ ta, hừ, cẩn thận ta gọi người đến chặt đầu ngươi.” tiểu công chúa trừng mắt hung dữ nhìn Thần Nam. là nàng ta lúc quay về hoàng cung, từng muốn tìm người thu thập Thần Nam và Khải Lợi, nhưng kết quả bị Sở Nguyệt ngăn lại.

      Lúc này, trong viện truyền lại tiếng bước chân, những thanh niên cường giả của tứ đại học viện sau khi nghe được tin tức đều tìm đến thăm hỏi Long Vũ.

      lâu sau đại công chúa Sở Nguyệt, Mộng Khả Nhi, Khải Lợi cũng nối tiếp nhau đến nơi này.

      Chúng nhân thấy Long Vũ từ hôn mê tỉnh lại rất cao hứng, đặc biệt là đại công chúa Sở Nguyệt đối với nàng rất quan tâm, nắm lấy tay nàng, dặn dò nhất định phải điều dưỡng cho tốt, đồng thời phái ngự y mang tiên sâm tốt nhất trong hoàng cung đến cho Long Vũ bổ dưỡng thân thể.

      Thần Nam cười lạnh lùng, vốn biết gia tộc của Long Vũ tại đông đại lục được liệt thập đại tu luyện thế gia chi nhất, đại công chúa Sở Nguyệt chính vì vậy nên mới nhiệt tình như thế.

      Sau nửa thời thần, Thần Nam phải truyền chân khí cho Long Vũ, điều hòa lại nội tức hỗn loạn, mọi người trong phòng đều cáo từ ra về.

      “Long Vũ đa tạ nàng!” sau khi truyền chân khí xong, Thần Nam ngồi chiếc ghế trước giường, nhàng với Long Vũ.

      Lúc này sắc diện của Long Vũ từ từ khá lên, gương mặt vốn trước kia trắng bạch dần dần có chút huyết sắc, nàng thở dài, : “ cần phải cám ơn. Từ Tội Ác chi thành đến Sở quốc đế đô đường huynh liên tục khuyên giải, ta nghĩ ta có khả năng…… lần này cứu huynh, cũng là muốn nhân chuyện đó mà kết liễu sinh mệnh này.”

      Thần Nam lo lắng : “Long Vũ lẽ nàng cứ muốn tiếp tục chạy trốn sao? Nàng nên quá chán nản, chừng năm, hay ba năm, mười năm, nàng từ từ quên mọi chuyện từng phát sinh. Nàng muốn vì mình, cũng nên nghĩ cho phụ mẫu nàng chứ, bọn họ vừa mới mất nhi tử, lẽ muội lại nhẫn tâm để họ mất thêm nữ nhi nữa sao?” mấy câu này, Thần Nam có chút hổ thẹn, vạn năm trước làm như vậy.

      Long Vũ khẽ cười: “Huynh cần phí tâm khuyên giải muội, chết lần, muội mới minh bạch, thế gian này còn rất nhiều thứ đáng để muội lưu luyến, muội tự hủy mình lần nữa đâu.”

      “ha ha…… ta rồi mà, Long Vũ từng sáng lạn như ánh dương quang, làm sao lại có thể giống như tiểu nữ tử tầm thường đụng chuyện là khóc lóc dầm dề được chứ.”

      “Được nhá, huynh lại biến tướng sang móc bộ dạng của ta trước đây.” Long Vũ đánh quyền, nhưng ngay lập tức nhớ ra chuyện gì, : “lần này ta sở dĩ cứu huynh, nguyên nhân rồi, huynh được suy nghĩ lung tung đó.”

      “ây, ta suy diễn lung tung, ta chỉ biết rằng từng có nữ hài dùng chính sinh mệnh của mình để cứu nam tử……”

      “huynh, tên gia hỏa này được bậy!” Long Vũ đỏ mặt, vội vã ngắt lời Thần Nam, nàng biết rằng nếu để đùa lúc nữa, tên gia hỏa này khẳng định ra những câu làm nàng đỏ mặt phát sốt lên.

      Sau cùng, do nhiệt tình ép buộc của Thần Nam, uy phục được Long Vũ uống chén thuốc, sau khi cẩn thận dặn dò nàng ta tu dưỡng, chuyển thân li khai. Trong phòng yên tĩnh trở lại, Long Vũ thở dài, tuy bề ngoài nàng tỏ ra phấn chấn chút đỉnh, nhưng nội tâm vẫn còn đau khổ, trong thời gian ngắn làm nàng sao có khả năng quên được Tiềm Long đây.

      Trong hai ngày hôn mê, những chuyện cũ trong hai mươi năm, cứ lần lượt lên trong đầu nàng, những việc từng trải qua, biến mất, những thứ vĩnh hằng……

      Nụ cười, nước mắt, cảm động…… như phần hoa gấm lụa, phảng phất như mới vừa hôm qua. Sau khi hôn mê, tâm tình của Long Vũ dần dần phát sinh ít biến hóa, nàng thầm với chính mình: “hãy để quá khứ trôi ……”

      Ba ngày sau đại chiến ở hoàng cung, lão quái bí mật quay về, sau khi lão gặp qua Sở quốc hoàng đế cùng ngũ giai tuyệt thế cao thủ Tư Mã Lăng , liền tương kiến với Thần Nam tại mật thất.

      Khi Thần Nam trông thấy lão vô cùng kinh hãi, đầu tóc rối bù, toàn thân huyết tích, bề ngoài đáng sợ. Lão quái so với lúc chưa bị thương già rất nhiều, tóc đầu rụng hơn nửa, nước da nhăn nheo như vỏ quýt khô, lúc này trông lão hoàn toàn hư nhược.

      “tiền bối người là……” tuy trong lòng Thần Nam đại khái đoán được, nhưng vẫn có chút khinh ngạc với trạng thái của lão trước mắt.

      Lão quái vừa muốn mở miệng, đột nhiên ho kịch liệt, huyết thủy tinh hồng từ miệng lão tuôn ra, làm cho nước da nhăn nheo, trắng bệch của lão càng thêm đáng sợ. Lão xua xua tay, ra hiệu bảo Thần Nam ngồi xuống, lão tự mình: “đáng sơ...đáng sợ, đại loạn đến rồi……”

      “Tiền bối, mấy ngày nay phát sinh chuyện gì vậy?” Trông thấy bộ dạng này của lão quái, Thần Nam cẩn thận hỏi lại. Bằng vào tu vi của lão quái, nếu như muốn đào tẩu trong đại chiến của vô địch cường giả, cũng có thể an toàn rút lui. Rơi vào tình trạng thảm hại như thế này, lão nhất định là từ đầu đến cuối đều tham gia đoạt bảo.

      “đáng sợ a, đáng sợ! Ta chưa hề nghĩ rằng nhân gian giới lại có người có thực lực cường tuyệt đến như vậy. Ngươi nhất định biết ta đến ai, ta ngờ ta sau khi chết mấy ngàn năm, lại sống lại được.” Nét mặt lão quái lộ xuất tia sợ hãi, hoàn toàn khác biệt so với tư thái thường ngày, có thể thấy đại ma để lại cho lão ấn tượng khó quên.

      “Ngươi thấy được biểu lúc sau của đại ma, ngươi vĩnh viễn có cách nào đoán được lão cường đại đến mức nào đâu!” lão quái tựa hồ hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó, sắc diện biến thành trắng bệch vô bỉ, ngực ngừng phập phồng, qua lúc mới bình tĩnh lại được. Lão thở dài, :“ thực lực của đại ma cách rất xa cực hạn cho phép tại nhân gian giới, con người này căn bản có khả năng lưu trú lại tại thế giới này, nhưng tiến hành tự mình phong ấn, tại nhân gian giới chính là thần! ai có thể chiến thắng! Ta biết, đại loạn sắp sửa bắt đầu rồi !”
      tutuChó Điên thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 11: Truyền thuyết trung đích thần chi tả



      Thần Nam gật đầu đồng ý, tu vi đến cảnh giới đó, nhân gian giới Có đối thủ, trừ phi gặp phải vô danh thần ma của tử vong tuyệt địa- kẻ mà tồn tại của ai có thể nghĩ đến.

      “Điều này đối với ta mà cơn ác mộng, gần trăm năm nay ta chưa gặp đối thủ, nhưng cuộc chiến lần này, ta hoàn toàn mất tin tưởng vào bản thân.” lão quái có chút kích động : “bị đại ma đó đả bại dã đành, ít nhiều gì cũng có thể hiểu được nguyên do của , nhưng bị hai tên tu đạo giả từ đầu đến đuôi chưa từng lộ diện đánh bại, ta tại cảm giác hổ thẹn a!”

      “Người sao?” Thần Nam hỏi lại.

      “Ngươi có thể thấy Thái Cực Đồ và Ngọc Như Ý, hai thứ pháp bảo đó tuyệt đối là chí bảo của hai tu đạo nhân tu vi cao tuyệt, tu vi hai người này so với đại ma chỉ có hơn chứ có kém. Hai thứ pháp bảo phát ra ba động vô cùng khủng bố, ngờ là bao bọc tất cả mọi người bên trong......”

      Nguyên lai, hôm đó Ngọc Như Ý và Thái Cực Đồ thấu phát lực trường cường đại, cấm cố tất cả mọi người vào bên trong, lão quái liều mạng trùng kích, thoát ra khỏi đó. Những người khác, có người cũng bỏ chạy giống như lão, có người cam tâm bỏ qua thần vật, tiếp tục cùng đại ma và hai thứ pháp bảo thần bí quấn lấy nhau.

      Thần Nam kinh dị, có thể biết Thái Cực Đồ và Ngọc Như Ý, đó là pháp bảo của tu đạo nhân nào, chúng là “hoạt hỏa sơn” người kẻ đó a!

      Lão quái thở dài, tình tự kích động : “hôm đó ta phảng phất thấy hai kiện pháp bảo đó bay tới cách xa chỗ ngươi, ngươi có thể cảm giác được khí tức của hai người đó ?”

      Thần Nam cảm thấy buồn cười, ấn tượng ban đầu của lão quái quá nặng, cứ mực cho rằng hai kiện pháp bảo đó là sở hữu của tu đạo giả tu vi cao tuyệt, tuyệt ngờ đến chuyện ngọc như ý và thái cực đồ có ý thức tự chủ, kí túc người

      “Thần vật xuất thổ chưa đoạt được, ngược lại còn mất Hậu Nghệ Cung, ta cũng bị trọng thương, ai!” lão quái thở dài sườn sượt :“ta biết thế gian này có tồn tại những kẻ cường đại đến mức khó mà tưởng tượng nổi. Nhưng ngờ có môt ngày ta lại cùng bọn họ giao thủ. Bất quá có thể trốn thoát trong tay tuyệt đại cường giả như vậy, cũng có thể gọi là thứ may mắn rồi a!”

      Lão quái sở dĩ tìm đến Thần Nam chuyện, là bởi vì thấy Ngọc Như Ý và Thái Cực Đồ từ bên cạnh bay lên, muốn dò hỏi xem có cảm ứng được chút khí tức của chủ nhân chúng hay . Rất hiển nhiên, lão thể từ chỗ Thần Nam mà lấy được chút tin tức gì.

      Bất quá Thần Nam có chút hoài nghi. phát giác được lão quái khả năng thấy được gì đó, có lẽ lão biết hai kiện pháp bảo đó có liên quan với , chỉ bất quá lại giả vờ như biết gì.

      Nghĩ đến, Thần Nam liền có phần giới bị, sau đó bắt đầu hỏi thăm lão tường tận tình huống hôm đó. Đáng tiếc là lão quái và chúng nhân triền nhiễu đến nửa đêm, trọng thương rất nặng.

      Dùng hết toàn lực, mới thoát khỏi lực trường cường đại, sau đó lão đến cổ động trong tòa đại sơn để điều dưỡng mất ba ngày, tịnh bước chân ra, căn bản biết sau đó phát sinh chuyện gì.

      “Tiền bối, người có biết về lai lịch của thứ thần vật xuất thổ đó ?”

      Nghe Thần Nam đề cập đến ngọc thủ chưởng, lão quái díp hai mắt lại, trong mắt thấu phát điểm điểm tinh quang, lão phi thường bất cam :“ thần vật này khả năng có lai lịch rất lớn a, nếu như lọt vào tay ta, việc mượn lực của nó để khám phá sinh tử cũng phải là có khả năng.”

      Lão quái sắc diện đầy vẻ tiếc nuối. Hai mắt thấu phát vẻ chán chường, bất cam, áo não, lão cứ thở dài sườn sượt, :“như quả nó là thứ bảo vật tầm thường, làm sao mà có khả năng kinh động đến mấy lão quái vật lâu rồi xuất thế đó chứ? Lại còn cả tây phương thiên sử đều xuống nhân gian. Có thể đoán được, bảo vật đó có nhiều chỗ thần dị! Nếu như ta đoán sai, ngọc thủ chưởng này khả năng là thần chi tả thủ của truyền thuyết!”

      “Thần chi tả thủ?!” Nét mặt Thần Nam tràn ngập nét chấn kinh lẫn hiểu.

      “Phải, rất có khả năng là thần chi tả thủ trong truyền thuyết. Ta nghĩ kiện này ngoài ta ra, thế gian này rất ít người có khả năng biết được. Hồi còn trẻ, ta từng du lịch tại tây đại lục, biết được từ lão pháp sư già của Quang Minh giáo hội. Trong lần uống say, lão lộ ra số bí văn rất ít người biết đến. Đương nhiên là chỉ có vài phần. Nhưng như quả truyền ra ngoài cũng đủ kinh thế, trong đó có đoạn về ‘ thần chi tả thủ kiện’.”

      Thần Nam bị hấp dẫn, trực giác tố cáo , thần chi tả thủ khả năng có liên hệ với kinh thiên đại bí mật chúng thần biến mất vạn năm trước.

      Lão quái nó rất chậm: “tương truyền, vào thời thượng cổ, ừm, thời gian khả năng có thể chính xác, cũng khả năng là thượng cổ của thượng cổ, có lẽ là thời chúng thần vừa mới xuất , Quang Minh Thần cùng Thiên Ma mấy người liên thủ đại chiến với kẻ tồn tại ai có thể ngờ nổi trong trời đất này ......”

      “Đợi , đợi ......” Thần Nam ngắt lời lão quái : “Chủ thần cường đại nhất của Tây phương tựa hồ chính là Quang Minh Thần, chẳng lẽ là ? Còn có Thiên Ma đó, có vẻ đó là ma thần cường đại nhất trong Đông phương truyền thuyết?”

      “Ừm, đúng vậy.” lão quái gật đầu kể tiếp: “Khi ấy, Quang Minh Thần uy chấn Tây phương tam giới, Thiên Ma nhiếp phục Đông phương lục đạo.Cho dù bọn họ còn tồn tại, nhưng danh hiệu của bọn họ vẫn còn truyền lại, Quang Minh Thần và Thiên Ma trở thành loại danh hiệu được phong. nay, tại tây phương, thần linh được xưng là Quang Minh Thần hiển nhiên là chủ thần cường đại nhất, tại Đông phương cũng giống như vậy, người được gọi là Thiên Ma chắc chắn là công lực thông thiên, gần như là tượng trưng cho vô địch trong lục đạo.”

      “Ồ” Thần Nam gật đầu, : “Người vậy rốt cuộc chỉ là đề cập đến thời đại của Quang Minh Thần và Thiên Ma đúng ?”

      “Ta rồi, ta biết được chỉ là mẩu tin tức, cụ thể là chỉ thời đại đó, ta cũng lắm.”

      “Ổ” Thần Nam tịnh thất vọng, biết càng lúc càng ràng hơn, kiện lúc xa xưa rất khó còn lưu truyền, nghĩ chắc bí văn lão quái sở biết được chắc phát sinh mấy ngàn năm, thậm chí hơn vạn năm trước.

      “Tiền bối người tiếp .”

      “Lão pháp sư tây phương đó cho ta biết...... theo truyền thuyết đông phương Thiên Ma và tây phương Quang Minh Thần mấy người liên thủ đại chiến với kẻ tồn tại vô pháp tưởng tượng, đánh nhau đến long trời lở đất, hải lãng thao thiên, cuối cùng Quang Minh Thần tan xương nát thịt, Thiên Ma nơi nào. Chủ thần tham gia đại chiến, phàm nhân vô pháp tưởng tượng được thảm liệt, tàn khốc, tuy lão pháp sư đó chỉ rất ít, nhưng khó tưởng tượng được đại chiến khi đó kinh thiên động địa đến thế nào. Lão pháp sư , sau khi đại chiến, thiên sứ thu thập những mảnh vụn thi thể của Quang

      Minh Thần sau khi niết bàn (chết), nhưng tịnh nhặt được toàn vẹn. Những thiên sứ đó từng , như quả có thể thu thập đủ những mảnh vụn thi hài rải rác các nơi, bọn họ có thể làm Quang Minh Thần tái sinh!”
      tutuChó Điên thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 12: Nghi Bí



      Nghe thấy như vậy, Thần Nam lộ xuất vẻ mặt chấn kinh.

      lão quái tiếp: “giáo hội tây phương tại nhân gian giới ngừng thầm thu thập hài cốt của Quang Minh Thần, cũng biết vào năm nào nữa, bỗng nhiên tả thủ chưởng của Quang Minh Thần được bọn họ phát ra, chỉ là vừa mới đưa về giáo hội, lại bị trộm mất. Nghe là bị tên đại đạo mang đến Đông phương, cuối cùng qua tay mấy người, rơi vào tay của vị cổ tiên giáng lâm nhân gian, bị lão tế luyện thành thứ thần vật uy lực tuyệt luân, bất quá thần vật này chỉ xuất thoáng qua như vậy, sau đó biến mất vĩnh viễn....”

      “Người là... ngọc thủ chưởng chính là tả thủ chưởng của Quang Minh Thần năm đó? là bị cổ tiên nhân phong ấn dưới cổ động?”

      “Đúng là như vậy.”

      ngờ lại có chuyện như vậy, rốt cuộc là đời Quang Minh Thần nào nhỉ? kinh hãi là sau khi thu thập toàn bộ thi hài, lại có thể sống lại, bản lĩnh còn hơn cả quá thái kinh thiên a!” Thần Nam tự mình.

      Lão quái mỉm cười, :“nếu như ta đoán sai, chắc chắn đó chính là Quang Minh Thần chân chính, sau này Quang Minh Thần chỉ là danh hiệu được phong của chủ thần.”

      “Ta nghĩ... chỉ có kẻ vô thượng tồn tại uy chấn tam giới đó, mới có thần thông nghịch thiên như vậy, bất quá cũng gián tiếp rằng năm đó vô cùng đáng sợ , đối kháng với bọn người Thiên Ma liên thủ!” Thần Nam thở dài : “Vào cái năm xa xưa đó rốt cuộc phát sinh chuyện gì, ngờ lại làm cho đông phương Thiên Ma và tây phương Quang Minh Thần liên hợp lại để đối địch, kẻ đó ra như thế nào?”

      Hai mắt xạ xuất hai đạo tinh quang, nếu như đó đúng là Quang Minh Thần chân chính, có thể khẳng định thời gian mà lão chết cách đây hơn vạn năm. Thần Nam tâm trung điện chuyển, thiên sứ tựa hồ bị ràng buộc số quy tắc, trong tình huống bình thường rất khó thân chốn nhân gian, làm sao có thể là tây phương giáo hội sau thời gian đó khoảng bắt đầu thu thập hài cốt của lão?vì vậy bọn họ ràng bưng bít số tin tức chi tiết, có lẽ trong cổ tịch mà bọn họ bảo tồn có manh mối về bí mật vạn năm trước chúng thần biến mất!

      Nghĩ đến đây, Thần Nam vô cùng hưng phấn, lúc vô ý tựa hồ nắm được manh mối quan trọng. Có lẽ phải đến tây đại lục phen, tự trách trong lòng: nên sớm nghĩ ra rằng, đông phương cổ tịch mà tra kiếm được, sao lại đến tây phương thử tìm chứ? Tây phương giáo hội từ viễn cổ truyền đến tại, là chính thống tông giáo chưa từng bị biến đổi, tương đương với nước đứng vững qua hàng vạn năm, tư liệu văn hiến cổ đại mà bọn họ bảo tồn chắc chắn hoàn chỉnh hơn.....

      Thần Nam trong lòng kích động vô cùng, bị khốn nhiễu lạc lối dưới đáy hồ mãi cuối cùng cũng thấy lại mặt hồ, bất quá, nhớ lại kiện khác, lưỡng sắc kim, hắc quang cầu trong nội thể xuất hết ra ngoài, cả ngọc như ý cũng luôn. tại uy hiếp hết, có cần thiết phải tiếp tục tìm kiếm bí mật của vạn năm trước ?

      khẩn thiết muốn biết vạn năm trước rốt cuộc phát sinh chuyện gì, nhưng còn uy hiếp tiềm , có cần phải mạo hiểm ? kinh thiên đại bí mật của vạn năm trước đối với tu luyện giả mà tuyệt đối là việc cấm kỵ, nếu như thâm nhập vào để bới móc lên, ai dám đảm bảo dẫn đến xuất của thần bí bố cục giả công lực kinh thiên, ai dám đảm bảo xuất nguy hiểm rất lớn.

      Thần Nam gật đầu, trong lòng tự giễu cợt: kiện này ta thể do dự được, ta nhất định phải làm cho ràng chân tướng của vạn năm trước, ai, ta cũng chẳng phải là kẻ biết an phận mà.

      lão quái nhìn vẻ mặt thay đổi liên tục của Thần Nam liền hỏi:“ngươi nghĩ chuyện gì vậy?”

      “Ồ, có gì.” Thấy nét mặt lão quái thoáng chút tiếu ý, Thần Nam kinh hãi trong lòng, cảm giác được lão gia hỏa cao thâm mạc trắc này tựa hồ phát giác ra chuyện gì, vội vã chuyển đề tài, : “tiền bối, những người đến đêm đó là ai vậy? những người đó tu vi cường tuyệt làm vãn bối cảm thấy chấn kinh, tại vô pháp tưởng tượng có nhiều vô địch cường giả như vậy. so sánh với bọn họ, mấy ngũ giai tuyệt thế cao thủ giống như tiểu hài tử, bằng vào tu vi vãn bối lại càng thể so sánh, làm người ta phải hổ thẹn.”

      lão quái gật đầu, : “ngũ giai cao thủ chỉ là tuyệt thế cao thủ trong mắt thường nhân, hề khách khí mà , chỉ có tu vi đạt đến ngũ giai cảnh giới, mới tự nhiên chân chính bước vào lĩnh vực của tu luyện, tu luyện cải biến thể chất, thực quá trình tiến hóa tự ngã thăng hoa, dưới ngũ giai chưa được xem là nhập môn, cái mà bọn họ nắm giữ bất quá là cách kĩ xảo chiến đấu, xa vời với bản chất ý nghĩa của tu luyện. Với những người xuất đêm hôm đó, ngươi tại cần phải biết, nếu như có duyên, ngươi sớm muộn cũng bước vào lĩnh vực đó, đến lúc đó tự nhiên hiểu .”

      Thần Nam biết rằng, lão quái sai, cảnh giới của những cao nhân và thuộc về hai thế giới khác nhau, mỉm cười, : “tuyệt thế... tuyệt thế.... ha ha, tuyệt thế trong mắt thường nhân.....”

      lão quái thở dài, : “ta có thứ dự cảm, tu luyện giới yên bình nhiều năm nay sắp sửa trỗi dậy trường phong ba, rất nhiều lão quái vật lần lượt thân biết vì cái gì. Nhưng đám người trẻ tuổi các người làm người ta phải kinh ngạc, so với thế hệ cùng tuổi cách đây hơn trăm năm cao hơn biết bao nhiêu lần. tại mỗi người trong thập đại thanh niên cao thủ của đông đại lục, nếu như vào thời hơn trăm năm trước đây được liệt vào ba vị trí đầu tiên. Đó gọi là thịnh cực tất suy, suy cực tất thịnh, tương lai xa, tu luyện giới e là trường đại loạn.”

      “Tiền bối quá lo rồi chăng?”

      “Ta tịnh phải là vô duyên vô cớ mà lo lắng, ta có loại cảm giác, hơn ngàn năm trước đây tình huống giống như vậy tựa hồ lặp lại.”

      “ Ồ ” Thần Nam nghe thấy rất hứng thú, hỏi: “tình huống tại ngàn năm trước rốt cuộc như thế nào?”

      lão quái nhấp ngụm trà, kể tiếp: “ngàn năm trước tu luyện giới đạt đến trạng trạng thái cực thịnh mà ai có thể ngờ tới, chỉ là những thần công tuyệt học thất truyền, ma pháp kì dị tái xuất thế, hơn nữa còn có rất nhiều kì công bảo điển danh chấn thiên hạ, tại thiên công bảo điển trong tu luyện giới đều là những tuyệt học của thời kì đó.”

      Thần Nam ngẩn ngơ, thể tưởng tượng được, vào thời mọi nhà đều tranh đấu đó, nhất định có kì nhân xuất , nhưng ngờ lại nhiều người kiệt xuất như vậy.

      Lão quái kể tiếp: “Vào thời đó cao thủ như mây a, nhưng ngay lúc đó tại tu luyện giới phát sinh chấn động lớn, nguyên nhân ra sao chưa , nghe tây phương thiên sử và đông phương tiên nhân đều lần lượt giáng hạ nhân gian, tham gia vào tranh đấu của nhân gian giới, làm người ta ngờ nhất là có rất nhiều người và thiên sứ bị thương tổn tại trường quyết đấu đó, nghe sau này, có số thiên sứ và tiên nhân vẫn còn lưu lạc, bởi vì bọn họ suy kiệt hết sức mạnh, số kì tài của nhân gian giới đều chuyển thế thành thần tiên, hoặc là chuyển thế thành thiên sứ bậc cao.....”

      “Điều này....” Thần Nam hơi ngập ngừng, dường như nghĩ đến chuyện gì đó.

      lão quái nhìn , :“ta tình nghi bọn họ là chuyển thế thần tiên, chuyển thế thiên sứ, chỉ là nhận thấy có ám lưu chuyển động, tựa hồ có hỗn loạn lớn xảy ra .”

      Thần Nam gật gật đầu, bất quá trong lòng lại nghĩ đến Đạm Đài Tuyền, ngàn năm trước Đạm Đài tiên tử từng hạ phàm, tại ở Đạm Đài thành vẫn còn tượng của nàng ta, có thể thấy nguyên nhân nàng ta hạ phàm và chấn động lớn đó có liên quan, cụ thể là người nào, chuyện gì đáng để cho nàng ta phải hạ phàm?

      Sau khi li khai mật thất, Thần Nam ngừng suy nghĩ về vấn đề đó, từ sau khi từ thần mộ sống lại cho đến giờ, trong lòng thấy lo lắng , tiếc nuối... cũng có chút ác khí, đó chính là bởi những gì Đạm Đài Tuyền năm đó làm đối với .

      Sau khi minh bạch chân tướng, thể nào quên được, bất quá muốn hỏi cho ra lẽ cũng rất khó a!, nếu muốn chỉ mũi đao hướng vào Đạm Đài Tuyền, chính là đại chiến với Mộng Khả Nhi, truyền nhân hậu bối của nàng ta, ai thắng ai thua, cũng rất khó .

      Bị lão quái gợi nhớ đến tình về Đạm Đài Tuyền, Thần Nam thấy chạnh lòng, muốn tìm Đạm Đài Tuyền kiếm chuyện là quá khó. Đạm Đài Tuyền phá toái hư , tiến nhập tiên thần giới gần vạn năm rồi, tu vi giờ đạt đến cảnh giới như thế nào chỉ có trời mới biết!

      vạn năm trước tuyệt đại đa số thần ma tiên linh đều biến mất, sau trường đại kiếp đó lập tức phi thăng lên làm người của thần tiên giới, tại e là trở thành tiên chủ của phương. Đạm Đài Tuyền năm đó thông minh bẩm sinh, bằng vào tiềm chất của nàng ta mà , trải qua vạn năm, tại thần tiên giới, như quả thể trở thành chí tôn phương, đó tuyệt đối là chuyện có khả năng!

      Hồi tưởng lại Đạm Đài Tuyền phong hoa tuyệt đại của vạn năm trước, Thần Nam thở dài trong lòng, thể hiểu nổi nàng thiên chi kiêu nữ tựa như tuệ tinh phá trường , chiếu sáng cả vùng Tiên Ảo đại lục đó, vì cớ gì lại xuất thủ đối với ?

      “Đạm Đài a Đạm Đài, ngươi cuối cùng là vì cái gì chứ?”

      Nghĩ đến Đạm Đài Tuyền thành chí tôn phương tại thần tiên giới, Thần Nam khỏi chán nản, tại và hậu bối truyền nhân của nàng ta là Mộng Khả Nhi tranh đấu, làm thế nào mà vượt qua được nàng ta ? Trông chờ như sâu biến thành bướm ư? Như cá chép cú nhảy biến thành rồng ư? Mọi thứ đều thực, công lực thể chỉ sớm chiều mà có thể tu luyện thành công.

      So với Đạm Đài Tuyền, giống như con ốc sên xíu, bò từng bước từng bước lên bậc thang của thần tiên giới.

      “Làm thế nào có thể rút ngắn được cự li với nàng ta? muốn đối phó với Đạm Đài Tuyền chắc chắn phải tu luyện phi thường chi pháp a!”

      Trong lúc Thần Nam hồ tư loạn tưởng, trong phòng đột nhiên quang hoa lóe lên, hai quang cầu bằng nắm tay kim, hắc xuất trước mặt , Thần Nam trông thấy đại kinh, hai quang cầu này trước đó li khai quay trở lại, bất quá lúc này trông thấy hai quang cầu tựa hồ ám đạm rất nhiều

      “Mẹ kiếp các người…. sao biến luôn , còn quay lại đây làm cái quái gì?”Thần Nam mặt chửi bới, mặt thôi phát xuất ra từng đạo kiếm khí, hướng về lưỡng sắc quang cầu kích xạ, mặc dù biết rằng chẳng có tác dụng gì mấy, nhưng vẫn muốn ngăn cản lại phen.

      ngoài ý liệu của , lưỡng sắc quang cầu ngờ dừng lại cách khoảng mét, tiến lên phía trước nữa, đương nhiên kiếm khí đối với bọn chúng mà tịnh hề có chút tác dụng nào.

      Thần Nam lấy làm lạ, dò hỏi:“các ngươi rốt cuộc là thứ quái gì vậy? được qua đây!”

      Lưỡng sắc quang cầu giống như hiểu lời , đột nhiên rung lên, phát ra những tiếng hu hu, hệt như những đứa trẻ chịu phải ủy khuất khóc nấc lên.

      Hai tiểu gia hỏa tựa hồ khai tâm trí, có vẻ rất sợ , hơn nữa tựa hồ rất ủy khuất, Thần Nam tình hiểu, biết rốt cuộc là chuyện gì nữa.

      “y y nha nha……”

      “hu hu……”
      tutuChó Điên thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 13: Lục đạo truyền nhân



      Hai quang cầu chầm chậm trôi đến gần mặt Thần Nam, liên tục cọ vào má như hai đứa trẻ ranh mãnh. Quả kì lạ, hề thấy sợ hãi mà cảm giác được tình cảm phức tạp trang làn ánh sáng mờ mờ của quang cầu. Tựa hồ là tình thân máu mủ, hai quang cầu như thể là thân nhân của .

      Nghĩ đến đây rụng rời chân tay, như thế quá ư kì dị, hai quang cầu do rất nhiều thần ma chi lực ngưng tụ thành, sao có thể là thân nhân của ? Chưa biết chừng phản lại .

      Nhưng trong lòng đích xác có cảm giác thân tình từ xa xưa, nén được đưa tay ra cầm lấy hai quang cầu vào lòng tay. Hai quang cầu khe khẽ lay động, tựa hồ hoan hô, nhảy múa, hình như vô cùng cao hứng.

      Đột nhiên trong gian phòng lóe lên hào quang, ngọc như ý bay lên , hào quang nhu hòa khiến căn phòng ngập trong khí tức hiền hòa. Hai quang cầu trong tay rung động kịch liệt, quay sang líu lo mấy tiếng như hài đồng, tựa hồ cáo biệt, lại như báo cho biết tin tức gì đó rồi nhanh chóng nhập vào thân thể .

      Ngọc như ý truy kích, lần này nó phát ra ánh sáng rực rỡ vây quanh Thần Nam chuyển động mấy vòng rồi lại lóe sáng, xuất cổ .

      Đúng lúc đó, Thần Nam chợt thấy trước ngực nóng dần lên, tựa hồ có vật chui vào ngực , cúi đầu nhìn liền cả kinh. Ngọc như ý tựa hồ dung hóa, thấm vào thể nội , ngay cả sợi tơ để đeo cũng dần tan mất…

      vội đưa tay dứt ra nhưng buồn cười, viên ngọc quái dị lai lịch bất minh lại mang những loại thần thông đáng sợ này mà chui vào thân thể, hiểu ngày sau còn xảy ra quái gì.

      Bất quá hiểu có lo lắng cũng bằng thừa, ngọc như ý gây ảnh hưởng gì đến .

      “Ồ ồ,…tỷ tỷ à, tiểu đệ từng nghe qua giọng của tỷ tỷ, đối với phàm phu tục tử này, giọng của tỷ tỷ đúng là tiên . Tiểu đệ nghĩ nữ tử có giọng tuyệt diệu như thế chắc chắn là người mĩ lệ nhất gầm trời này. Tỷ tỷ sao lại muốn chui vào thân thể phàm phu tục tử như đệ, có khác nào khinh nhờn tỷ tỷ. Vậy nên xin tỷ tỷ hay chui ra…”

      Thần Nam mặc kệ ngọc như ý nghe có hiểu gì nhưng vẫn cất lên mấy tiếng hồ ngôn loạn ngữ ngăn chặn, hi vọng ngọc như ý đừng chui vào thân thể. Trong đan điền có hai quang cầu thần bí nan trắc, nếu từ ngực lại có thêm ngọc như ý, có phải thân thể thành khách sạn rồi , ai cũng muốn vào trú ngụ, đúng là quá đáng sợ.

      “Ôi ôi, tiểu đệ từng nghe về truyền thuyết cực hạn của tu di nạp giới tử, nếu tỷ đạt đến mức mạnh nhất thiên địa có thể mở thiên địa mới. Đệ biết tỷ là thần nữ mạnh nhất trong truyền thuyết, tuy bị khốn trong thế giới của mình nhưng dẫu vậy, tỷ cũng nên hành động thế này. Nữ chí tôn của trời đất như tỷ sao lại tự nhiên tiến vào thân thể kẻ phàm trần như đệ, tỷ là nữ chí tôn, chắc gây chuyện làm nhục đến thân phận của mình chứ.”

      Vượt ngoài ý liệu của Thần Nam là ngọc như ý chui vào thân thể mạnh mẽ như lúc trước.

      Ta xỉu mất thôi!

      Thần Nam kinh hãi há hốc mồm, thầm nhủ: “ phải chứ, ta còn cho rằng mình nhăng, đây…đây…”

      Ngực lại nóng lên.

      “Ôi ôi, tỷ tỷ này, tỷ là tiên tử xinh đẹp nhất cõi đời, là nữ chí tôn thiên địa, nếu chui vào thân thể đệ rồi sau đó mới chui ra phải trở thành con đệ sao, đệ sao nhưng tỷ…ôi chao…”

      luồng điện xộc vào ngực , khiến nhảy dựng lên, suýt nữa đụng vỡ nóc phòng.

      Cùng lúc, đại công chúa Sở Nguyệt và tiên tử Mộng Khả Nhi của Đạm Đài thánh địa mật nghị.

      ngờ lần này hoàng cung có thần vật xuất thổ lại châm ngòi cho phong ba như vậy, ít vô địch cường giả tu thi nhau xuất thế, lục đại tà đạo thánh địa cũng rục rịch, mấy truyền nhân của họ ra mặt rồi.” Mộng Khả Nhi khẽ nhíu mày ngài, truyền nhân tà đạo thánh địa lần lượt xuất thế phải tin tức tốt lành gì với nàng. Thân là truyền nhân kiệt xuất nhât của Đạm Đài thánh địa, tất phải đứng mũi chịu sào, sau này khó tránh khỏi phải tiến hành sinh tử chi chiến với truyền nhân các tà đạo thánh địa.

      Dung nhan tuyệt mĩ của Sở Nguyệt mảy may dao động, bất quá nàng ta cũng hiểu mối lo của sư tỷ, tuy biết Mộng Khả Nhi là linh tú trong trời đất, nhất thân tu vi khó gặp địch thủ trong lớp trẻ nhưng nghe truyền nhân lục đạo cũng đều là nhân kiệt, ai cũng đủ tư cách đứng trong hàng ngũ thập đại thanh niên cao thủ của Đông đại lục. Chỉ cần họ xuất thế, danh hiệu Thập Đại đương thời được viết lại.


      “Sư tỷ cần quá lo lắng cách đây lâu Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương bị Thần Nam đánh trọng thương, chắc lòng tin của bị ảnh hưởng nghiêm trọng, lần tới mà gặp lại, sư tỷ có thể thuận lợi giết . Hơn nữa truyền nhân Tuyệt Tình đạo mới xuất thế chắc sánh được với Hạng Thiên, xưa nay môn phái này là yếu nhất trong lục đạo, truyền nhân của họ thể là đối thủ của sư tỷ.”

      Mộng Khả Nhi lắc đầu, dung nhan như ngọc lộ ra nét ưu tư, đôi con ngươi linh động lóe lên dị quang, thở dài: “Muội hiểu Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, vô cùng đáng sợ, theo tính cách điên cuồng của , càng lúc càng mạnh. Còn về truyền Tuyệt Tình đạo mới xuất thế càng khiến ta lo lắng. Tuyệt Tình đạo chủ trương diệt tuyệt thất tình lục dục, đạt đến cảnh giới đáo thiên ma tuyệt tình diệt tính. Nết truyền nhân phái này luyện thành Tuyệt Tình chú tà dị đến mức hoàn hảo, là kẻ đáng sợ nhất trong lục đạo.”

      Sở Nguyệt tỏ ra hiểu: “Mấy trăm năm nay chưa từng thấy Tuyệt Tình đạo xuất cao thủ kiệt xuất nào? Muội còn nhớ mấy đời phái chủ đều thể đạt được tuyệt tình tuyệt tính, hơn nữa đều vì luyện công tẩu hỏa nhập ma, ít người sống qua bốn mươi tuổi, môn hạ có người truyền dạy, đành tự mình mày mò. Cứ vậy mà đạo này dần suy yếu, vị trí trong lục đạo thấp dần, sớm muộn cũng bị tiêu diệt. Phái này yếu như vậy, sao sư tỷ còn tỏ ra lo âu?”

      “Đó chỉ là biểu bên ngoài đạo này kém hơn năm đạo kia, nhưng muội đừng quên mấy trăm năm trước mình Tuyệt Tình Đại Ma Vương quét sạch lục đạo, đơn thân độc lực mà suýt nữa dánh bại toàn bộ chính đạo thánh địa. Nếu phải có vị kì nhân hoành xuất thế, e rằng lão vỗ ngực xưng đế trong lục đạo. Lão mà thành công hợp nhất cao thủ lục đạo làm quả là tai nạn khó lòng tưởng tượng với chính đạo. Kì công Tuyệt Tình chú là trong những công pháp thần kì nhất thiên hạ, nếu luyện thành phải có khả năng được coi là nhân gian vô địch.”

      Mộng Khả Nhi nhấc chén trà, nhấp ngụm, tiếp: “Thử nghĩ xem, mấy trăm năm nay, Tuyệt Tình đạo có ai tu vi tuyệt đỉn nhưng Tuyệt Tình chú bị gạt khỏi Thiên Công bảo điển, đủ thấy tu luyện nhân sĩ đời trước coi trọng môn công pháp này thế nào. Mấy đời nay, truyền nhân Tuyệt Tình đạo luôn là người xuất thế sau cùng, nguyên nhân chỉ vì tà công chưa thành. Nhưng lần này lại khác truyền nhân Tuyệt Tình đạo xuất thế sớm, ta đoán rằng luyện thành Tuyệt Tình thân.”

      Sở Nguyệt biến sắc, nàng ta đương nhiên nghe qua chuyện Tuyệt Tình Đại Ma Vương xưng đế lục đạo hồi máy trăm năm trước, ông ta là cường giả đượm màu sắc truyền kỳ. Kì , tranh đấu giữa chính đạo thánh địa và tà đạo thánh địa liên quan đến nàng ta nhưng gần đây có nghe rằng vài tà đạo thánh địa ngầm lại với hoàng thất mấy nước khiến lòng bất an. Nàng hi vọng sư môn và các chính đạo thánh địa chiếm được thượng phong.

      “Sư tỷ cho rằng truyền nhân Tuyệt Tình đạo tà công đại thành sao? có sư phụ chỉ điểm, chỉ tự mình mày mò mà có thành tựu này đúng là đơn giản! À, sư tỷ cần quá lo lắng, nếu thấy khó khăn, muội có thể nghĩ cách giúp đỡ.” Hai mắt Sở Nguyệt lóe hàn quang: “Nhân lúc sóng gió vì chuyện hoàng cung có thần vật xuất thổ chưa lắng, muội mời các cao nhân chưa rời ngầm trừ khử các truyền nhân tà đạo, chắc chắn thần bất tri quỷ bất giác!”

      Mộng Khả Nhi lắc đầu: “Muội cần gây chuyện, lẽ nào đơn giản như vậy, đời có chuyện gì bại lộ, kể cả tiện tuyệt thế cao thủ xuất thủ cũng khó lòng ngăn được thanh niên cường giả hàng đầu muốn bỏ chạy, có đạo nào trong lục đại tà đạo có tuyệt học đào mệnh? Lục đại tà đạo thánh địa và chính đạo thánh địa có ước định, chưa đến lúc nổ ra thánh chiến đại quy mô chỉ do môn hạ đệ tử giác so kè, các cao thủ tiền bối được nhúng tay. Nếu làm như lời muội tình lộ ra, tà đạo lục thánh địa mượn đó mà điên cuồng báo thù, tai nạn vô cùng đáng sợ. Bao nhiêu năm nay họ tu dưỡng, lục đại tà đạo chắc chắn có ít lão quái vật, nếu châm ngòi cho các vô địch cường giả đấu nhau, chắc lan khắp tu luyện giới.”

      Sở Nguyệt đương nhiên biết quan hệ lợi hại, bất quá sinh ra trong nhà đế vương, mỗi câu nàng ta đều liên quan đến quyền mưu sách lược. Nàng vậy chỉ muốn cho Mộng Khả Nhi biết mình lòng muốn giúp sư môn.

      “Sư tỷ cần lo, đại sư của Thiếu Lâm Tự vây Hỗn Thiên Đại Ma Vương ngày trước chắc truyền nhân kiệt xuất của phái này rời chùa, có khi cách Sở đô xa. Còn nữa, các tiền bối kì nhân của Tử Tiêu cung đến tầng Sở đô, truyền nhân của họ chắc xuất thế.”

      Mộng Khả Nhi cười mỉm: “Đúng, họ xuất thế. Bất quá ta nhận được tin rất xấu, truyền nhân Tình Dục đạo cũng xuất thế rồi.”

      Sở Nguyệt nghe xong liền cảm thấy cổ quái.

      Mấy trăm năm nay, tồn tại của Tình Dục đạo chính là đại sỉ nhục với Đạm Đài thánh địa.
      tutuChó Điên thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 14: Tình Dục đạo



      đến Tình Dục đạo, nhân sĩ tu luyện giới nghĩ ngay đến dâm loạn. Theo tên của đạo này đủ lột tả giáo nghĩa đến mức tận cùng, Tình Dục đạo coi hoang dâm làm đầu, từng tung hoành cõi đời, trong quá khứ xa xưa từng là đại họa của tu luyện giới, cơ hồ bị mọi môn phái chính tà truy sát.

      Trước đây, những môn phái có con đẹp đều phòng bị Tình Dục đạo như phòng giặc cướp, khi bị bọn họ nhìn trúng, đa phần người con đó coi như bị hủy hoại, họ mà đắc thủ quyết dừng tay.

      Sau cùng Tình Dục đạo khiến cho mọi người trong tu luyện giới coi là cừu địch chung, qua phen bị truy sát, cả phái cơ hồ bị diệt sạch nhưng vẫn lê lết sống sót. Nhưng họ dám tự tung tự tác, chịu lép nhiều.

      Tình Dục đạo duy tàn quyết tâm chấn chỉnh, sau mấy chục năm bị tu luyện giới vây ráp, đạo này xuất bậc kì tài, luyện Tình dục cực tình khúc đến cảnh giới cực cao, chỉ luyện dâm thuật bị người đời thống hận đến mức khó lòng phòng ngừa mà võ học tu vi cũng đạt đến hóa cảnh, tung hoành thiên hạ gần như có địch thủ.

      Tình Dục đạo đời đó giống những đời trước gây họa loạn thiên hạ khiến người ta vây đánh. Đương nhiên truyền nhân có tu vi tuyệt đỉnh đó chịu an phận mà hướng ánh mắt sáng truyền nhân kiệt xuất nhất của Đạm Đài thánh địa.

      Trải qua ba năm giao chiến, vị kì tài của Tình Dục đạo đó cũng gây ra chuyện chấn động của tu luyện giới: thu được truyền nhân kiệt xuất nhất của Đạm Đài thánh địa vào hậu cung.

      Chuyện tiên tử của Đạm Đài thánh địa bị truyền nhân Tình Dục đạo dâm loạn vô song thu vào hậu cung, hệt như trận cuồng phong quét qua tu luyện giới, khiến ái nấy trợn mắt há mồm, dá tin vào .

      vị tiên tử Đạm Đài thánh địa đời đó tu vi võ học đứng trong ba vị trí dẫn đầu lớp trẻ, dung mạo diễm tuyệt thiên hạ khiến vô số thanh niên say mê đến điên cuồng, ai ngờ lại bị người của Tình Dục đạo hái được cành hoa.

      Chuyện đó trở thành nỗi sỉ nhục với Đạm Đài thánh địa nổi danh thánh khiết xưa nay. Đạm Đài thánh địa cơ hồ dốc hết mọi hộ pháp cao thủ vây đánh vị kì tài Tình Dục đạo. Tuy nhiên công lực của truyền nhân Tình Dục đạo quá cao cường, bản thân lại tư chất cao tuyệt, ở tuổi trung niên mới xuất đạo, tức là tuy luyện mấy chục năm nên khó có đối thủ.

      Tuy nhiên ông ta mấy phen tương ngộ các hộ pháp Đạm Đài thánh địa, lần này cũng dễ dàng thoát , sau cùng còn bắt cả truyền nhân kiệt xuất nhất của thánh địa cùng tiến cùng lùi, khác nào tặng cho thánh địa bạt tai nên thân.

      Vào phút chót, ông ta bị mấy cao thủ kiệt xuất của các thánh địa vây ráp, thân thụ trọng thương mà vẫn mang được vị tiên tử .

      Mối sỉ nhục này khiến lửa giận toàn phái Đạm Đài thánh địa bốc lên chín tầng trời, nhưng kì tài của Tình Dục đạo bắt truyền nhân kiệt xuất nhất thánh địa hề xuất khiến họ đành bó tay.

      Mãi năm năm sau, truyền nhân Đạm Đài phái với xuất trong tu luyện giới khiến bát phương nổi sóng. Lúc bà ta quay về Đạm Đài thánh địa sinh ra người con khiến chưởng môn thánh địa giận đến phun ra mấy ngụm máu, suýt nữa chưởng lấy tính mạng vị truyền nhân.

      Đệ tử trong phái năn nỉ nhiều phen, vị tiên tử mới giữ được tính mạng. Ngoài ra, chưởng giáo Đạm Đài thánh địa tuyên bố vị tiên tử đó được coi là truyền nhân kiệt xuất nhất nữa, lâu sau lại sai đệ tử khác đến thánh sơn, thay mặt Đạm Đài phái hành tẩu tu luyện giới.

      Vị đệ tử bị giam cầm tại hậu sơn hết sức khổ tâm, tất cả đều đổ xuống đầu khiến bà ta sa vào cảnh này, quả lòng lạnh như tiền.

      Nhưng vị kì tài của Tình Dục đạo kia lại tự mua dây buộc mình, tựa hồ giống với đặc tính dâm loạn nổi danh cõi đời mà lòng thương vị truyền nhân kiệt xuất nhất Đạm Đài thánh địa. Chính vì nảy sinh cảm tình nên mới để cho bà ta .

      Vị kì tài biết được cảnh ngộ của người trong lòng khi về Đạm Đài phái, qua mấy phen điều tra cũng tìm ra nơi bà ta bị giam, cứu lấy người thương đưa về Tình Dục đạo.

      Chuyện sau đó khiến người ngoài cảm thấy hoang đường còn Đạm Đài thánh địa coi là sỉ nhục. Truyền nhân Tình Dục đạo và nữ đệ tử đó lại kết thành phu thê chân tâm tương ái.

      Bất quá nữ đệ tử đó làm chuyện có lỗi với môn phái, dạy tuyệt học của mình cho hậu nhân.Từ đó Tình Dục đạo thay đổi rệt, được nữ đệ tử của Đạm Đài phái ước thúc, phái này còn dâm loạn bất kham.

      Đương nhiên trong phái có rất nhiều đệ tử phục, bị vị kì tài nọ trấn áp thẳng tay, nhưng môn nhân an phận cơ hồ bị quét sạch. Sau cùng, phái này hoàn toàn truyền lại theo quan hệ máu mủ, môn hạ đệ tử đời sau đều là hậu nhân phái chủ.

      Từ đó đôi phu thê lập ra quy củ đặc thù cho hậu nhân, nam nhân coi việc lấy được nữ đệ tử Đạm Đài thánh địa là vinh dự, nữ nhân được thái quá dâm loạn.

      Vì thế Tình Dục đạo và Đạm Đài phái kết thành mối oán cừu giải được. Với Đạm Đài thánh địa, Tình Dục đạo tồn tại là sỉ nhục, còn môn nhân Tình Dục đạo cho rằng Đạm Đài thánh địa từ bỏ lã tổ tông của họ (tức vị truyền nhân của Đạm Đài thánh địa kết phu thê với vị kì tài Tình Dục đạo), bọn họ là hậu nhân nên phải trút hận cho lão tổ tông, mực chĩa mũi dùi vào đệ tử Đạm Đài thánh địa mà “gây .’

      Sở Nguyệt hiểu đươc nhân quả giữa hai phái, nghe được tin tức Mộng Khả Nhi báo liền lộ vẻ cổ quái.

      “Sư tỷ…lần này…’

      Thấy đại công chúa phong hoa tuyệt đại tỏ ra cổ quái, Mộng Khả Nhi cười bình tĩnh: “Việc này qua mấy trăm năm, muội bất tất ngượng đến mức thành lời, ta phải là mấy vị trưởng lão trong phái nên để ý. Bất quá Tình Dục đạo đúng là phiền hà, giống năm đạo kia, lúc nào cũng chĩa mùi dùi vào Đạm Đài thánh địa chúng ta.”

      “Sư tỷ…phải cẩn thận, muội nghe các trưởng lão trong phái giảng giải, trong phái chúng ta tựa hồ còn có người…nếm mùi của phái đó.” đến đây, trưởng công chúa tâm cơ thầm trâm lộ vẻ lúng túng hiếm thấy.

      Mộng Khả Nhi cơ hồ cũng thoải mái: “Ta biết, muội yên tâm, bọn họ làm gì được ta đâu.”

      “Bọn họ? phải là người ư?” Đại công chúa kinh hãi.

      “Đúng, tình huống lần này khá đặc thù, Tình Dục đạo đời này có hai vị đệ tử kiệt xuất nhất, lại là huynh muội ruột rà, đều đến Sở đô rồi.”

      Sở Nguyệt cả kinh: “À, sao lại thế? Tình hình cơ hồ…”

      Sở Nguyệt biết, Tình Dục đạo thanh danh tốt bởi truyền nhân của họ chuyên “cướp” tuyệt thế mĩ nữ, từng là tình địch của ít môn nhân trong tà đạo lục đạo thánh. Môn nhân Tình Dục đạo lại tìm những nữ đệ tử xuất sắc nhất của các tà đạo thánh địa khác và chính đạo thánh địa mà hạ thủ khiến các môn nhân lục đạo hết sức thống hận.

      Bất quá tình huống giờ đặc thù, đệ tử kiệt xuất nhất của phái này lại là nữ tử, nàng ta xứng đáng khuynh thành khuynh quốc, xinh đẹp nức tiếng thiên hạ, là tuyệt thế vưu vật điên đảo chúng sinh, nhan sắc có phần hơn vị tiên tử rời khỏi Đạm Đài thánh địa năm xưa.

      Chính vì truyền nhân kiệt cuất nhất của Tình Dục đạo là nữ tử, lại lợi dụng vẻ đẹp nức tiếng thiên hạ của mình cùng thủ đoạn “đặc biệt” đoàn kết truyền nhân tà đạo lục thánh địa. Đó quả là việc hay ho gì đối với chính đạo thánh địa.

      Mộng Khả Nhi đứng dậy, bước đến bên cửa sổ nhìn hoa tuyết bay bay bên ngoài, lẩm nhẩm: “ có chút phiền hà, đôi huynh muội này cực kì xuất sắc. Hơn nữa ta còn được tin rằng vị muội muội Tình Dục đạo kia muốn tụ tập mọi truyền nhân tà đạo thánh địa bên mình.”

      Lúc Mộng Khả Nhi và Sở Nguyệt đến bên ngoài phòng Thần Nam, thao thao:

      “Tiểu đệ biết thiên thượng địa hạ tỷ tỷ độc tôn, mạnh hơn Đạm Đài Tuyền nhiều lần. Đệ biết tam giới lục đạo phải ngưỡng vọng tỷ, so với tiểu nương bì Mộng Khả Nhi mắt cao quá trán kia còn xinh đẹp gấp mười, hơn tiểu nha đầu lừa đảo tâm cơ thâm trầm Sở Nguyệt biết bao nhiêu lần…”


      Cửa bị xô ra, Mộng Khả Nhi và Sở Nguyệt mặt mũi lạnh tanh bước vào, hai người vào nhà rồi tự ngồi xuống.

      Với tu vi của Thần Nam, đương nhiên cảm nhận được họ đến, thực muốn mắng hai con người kiêu ngạo này. Sau cùng ngọc như ý chui vào da , tạo thành vệt mờ mờ trước ngực, loáng thoáng thấy được hình dáng của ngọc như ý. bó tay.

      “Thần Nam, xem ra người nhàn rỗi quá nhỉ, mình tự trêu đùa vui !” Sở Nguyệt thân là công chúa nước, ai nhìn thấy cũng phải kính lễ, chưa từng gặp phải tình cảnh hôm nay, bị kẻ nàng thống hận hết mình xấu “sau lưng.”

      “Ồ, may quá, may quá.” Thần Nam hề đỏ mặt, tim đập nhanh, làm ra vẻ rất nghiêm túc.

      Mộng Khả Nhi lạnh lùng liếc : “ người ngươi lại thoải mái như vậy, ngươi có biết bên ngoài có bao nhiêu người muốn lấy tính mạng mình ?”

      Thần Nam ra vẻ thèm quan tâm: “Có hai ba con mèo con, chó nhép, làm sao phải lo lắng?”

      Đại công chúa phong hoa tuyệt đại bật cười, bên ngoài hoa tuyế bay bay nhưng trong phong được dung nhan khuynh thành khuynh quốc của nàng chiếu rọi liền sáng rực như ngày xuân hoa nở, khắp phòng hây hẩy gió xuân.

      Sở Nguyệt mỉm cười: “Ha ha, Thần Nam ngươi sảng khoái! Đánh tàn phế phụ thân của truyền nhân Phá Diệt đạo, cướp luôn thần kích của Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương, kết oán cừu với hai trong số Thập Đại mà còn cười được sao? Tà đạo lục thánh địa xưa nay đồng khí liên chi, cùng chung vinh nhục, ngươi làm mất mặt hai đạo, thử nghĩ xem người của bốn đạo kia có thể bỏ qua , truyền nhân lục đạo hợp lại liệu ngươi có chống nổi ? Sáu tuyệt đỉnh thanh niên cường giả trong nhóm Thập Đại cùng truy sát, ngươi sống nổi sao?”
      tutuChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :