CHƯƠNG 14 – ĐIÊN PHONG ĐỐI TRÌ Cột sáng lớn chiếu rọi sáng rực cả tòa thành, nguyệt hoa chi lực tựa hồ khai mở thần bí kết giới cổ xưa. Luồng ba động phát ra từ lòng đất càng thêm kịch liệt. Mặt đất bắt đầu chao đảo, tất cả chỉ còn là đống gạch vụn, tàn tích còn lại cũng bị thổi bay, cổ thư khố lên trong ánh sáng rực rỡ thuần khiết. Trước mắt mọi người ra cái hố lớn đen ngòm, đây ra là động đạo do lão quái tạo nên. Luồng ba động dâng lên từ lòng đất hữu nơi động khẩu này. Cách động khẩu xa là vài vết nứt lớn dài chừng 4-5 trượng, bề ngang khoảng nửa trượng phát ra ánh sáng lộng lẫy từ dưới đáy. Linh khí bắt đầu phát tiết ngừng. Ba động nguyên lai là phát xuất từ đây. Cả lão quái ở và Thần Nam ở dưới đất cùng nhíu mày. Dị bảo xuất nhưng lại phải là ở cổ mộ mà lại ở phía phải động khẩu. Lúc này ở trung, nguyệt hoa tụ tập năng lượng đến mức cực đại, quang trụ phát tiết ba động năng lượng khắp bát phương. “Uỳnh!!!...” Cùng với tiếng nổ lớn phát ra, quang trụ xuyên thủng mặt đất, giờ đây tất cả mọi người đều nghe thấy thanh đổ vỡ, thanh lạ, rất lạ nhưng tất cả đều có chung cảm nhận, có cái gì đó bị quang trụ đánh nát. Ai đó lớn : “Đất dưới đó bị thay đổi, kết giới bị phá hủy hoàn toàn, thôi, lấy thần bảo nào!” Ba nhân ảnh rất nhanh hướng quang trụ phóng tới nhanh như thiểm điện, nghi ngờ gì nữa, đó chính là các tuyệt thế cao thủ. Nguyên lai có rất nhiều tứ giai cao thủ, tựa hồ quên mất lời cảnh báo của lão quái, nghe thấy lời xúi bẩy, lập tức lao mình phóng tới. Đám người này chỉ đứng quanh quang trụ, dám có chút dị động. Đến lát sau nguyệt hoa dần ảm đạm rồi biến mất, quần hùng lập tức nhằm thẳng hướng địa quật tiến đến. Rất nhiều người cùng vào động quật, rồi ngoái lại nhìn những người phía sau tỏ vẻ ngần ngại. trung, ba lão quái vật sẵn sàng động thủ. Bọn họ biết rằng pháp khí dị bảo ở đây có thể sánh với Hậu Nghệ cung. Hơn nữa, lại có vẻ như bị phong ấn, nếu để người ta lấy mất, kiểm sóat được nó, muốn cướp lại phải hao tổn tâm sức rất nhiều. Tuy nhiên tại lúc này, luồng quang mang rực rỡ bất chợt phóng lên, phảng phất tựa như nối liền vòm trời mặt đất, bầu trời đêm rực sáng như ban ngày. Nguyên lai những người xuống dưới động quật đều bị thổi bay trở lại, vô số người kêu gào thảm thiết, cơ hồ đều tan xương nát thịt, rơi thẳng xuống đất. Sau thảm trạng đó, tất cả quần hùng đều thất kinh, đình chỉ cước bộ kể cả 4 tuyệt thế cao thủ, cái chết của những kẻ đó khiến cho khí cực kỳ khủng bố. “Rầm rầm rào rào….” Mặt đất lại rung chuyển, toàn bộ hoàng thành rung lắc dữ dội. quang chưởng cực lớn phát lên từ lòng đất, chưởng lực mạnh vô ngần, buộc 3 lão quái vật phải nhanh chóng lùi lại tránh né. Quang chưởng mới đầu chỉ lớn chừng 10 trượng, sau ngừng bành trướng lớn gấp trăm lần, gần như vô tận, tưởng như có thể nắm lấy cả bầu trời. Tất cả quần hào đều dạt rộng ra, thể tin rằng cảnh tượng trước mắt lại là có . Thủ chưởng khổng lồ phát ra áp lực cực mạnh, khiến cho trời đất rung động kịch liệt, ba động khủng bố bao trùm lấy bầu trời thành đô, Biến cả Bình Dương Thành (Pinyang) thành quầng sáng khổng lồ. Qua thời gian độ tuần trà, quang chưởng mỗi lúc mờ tối, tuy nhiên thay đổi diễn ra khá chậm chạp, phải qua khoảng nửa khắc mới hoàn toàn biến mất. Bầu trời đêm khôi phục lại vẻ tịch mịch vốn có, nhưng thời kẻ nào dám bước tới dù chỉ bước. Tất cả đều sợ phải thành đống máu thịt bầy nhầy, giống như những kẻ vừa rồi. Đại địa quật phát ra quang mang đẹp mắt, lung linh vũ động, nhất định bên trong có vô số trân bảo, bảo quang rực cả góc trời. Chẳng biết tên nào toáng lên : “Các người chẳng khác nào mớ củi mục, vừa rồi là dị bảo xuất ra linh mang đó thôi, bây giờ hết nguy hiểm rồi. Sao có ai dám vào tranh đoạt chứ?” Thanh hư ảo vang vọng khắp hoàng thành, khiến người ta thể biết nó được phát ra từ đâu, hiển nhiên đây là lời của tuyệt thế cao thủ sử dụng công cao minh phát thoại. Lúc này đám tứ giai cao thủ còn mờ mắt manh động như trước nữa, cũng chẳng kẻ nào dám tiến thêm bước, độ hơn chục ngũ giai tuyệt thế cao thủ cũng đứng yên quan chiến, cũng hề có chủ ý tiến tới. Ngay lúc này, tràng cười dài từ phía hoàng cung phát ra, ba vang động tựa sấm sét : “Khà khà…, nếu có kẻ nào dám, vậy bổn tọa đánh trận đầu”. “A di đà phật, Hỗn thiên Đại Ma Vương, ngươi vẫn còn mê muội chưa tỉnh ngộ ư?” “Lão lừa trọc bậy, ngươi theo ta mấy ngày nay, cứ như là có vài trăm con ruồi vo ve bên tai, là phiền quá!” thân ảnh cao lớn nhanh như thiểm điện đến trước cổ thư khố, lão hòa thượng râu tóc bạc trắng cũng theo sát như hình với bóng. Hỗn thiên đại ma vương vẫn náu phía trong hoàng cung, cũng kẻ nào dám mạo hiểm. là người thứ nhất thả người nhảy vào địa quật chút do dự. Bạch mi hòa thượng khẽ nhướn mày, lâm râm tụng niệm, rồi cũng nhảy theo luôn. Quang vụ trong địa quật ngừng lay động, hai người được ước chừng tuần trà, cũng thấy dị biến gì phát sinh. Cho đến lúc này những người bên ngoài mới tin rằng nguy hiểm thực qua. “Xoạt xoạt…” Khoảng gần chục nhân ảnh nhanh như thiểm điện cũng tăng tốc hướng về địa quật, có thể thấy đây đều là ngũ giai tuyệt thế cao thủ. Cách đó xa, đám tứ giai cao thủ cũng vọng động, nhưng lúc này từ giữa thinh lão quái vọng xuống : “Lão phu ngoa, tứ giai cao thủ dám tiến đến bước, ta đều giết tha. Lời như sấm nổ ngang tai đám tứ giai cao thủ, tất thảy được phen run bần bật, lần nữa lại có kẻ nào dám tiến tới. Lục giai cao thủ cảnh báo, kẻ nào dám đối đầu. Lão quái sở dĩ làm như thế bởi vì lão sợ rằng, có quá nhiều người vào đó có thể khởi động cấm chế nào đó có thể tồn tại. thời, ngoại từ 3 ông phương tu đạo giả, 2 Tây phương ma pháp sư và 2 thánh long kỵ sĩ, hầu như tất cả ngũ giai cao thủ đều tiến đến địa quật. Trước đó họ bị chùn bước bởi lời cảnh báo của 3 lão ma đầu lục giai, tuy nhiên giờ phút này, đối diện với cám dỗ của bảo vật bọn họ nhịn được, vụt nhảy xuống. 3 lão quái nhìn nhau cảnh giác, cùng lúc ba bóng người thả mình xuống động quật, nhưng khi gần chạm mặt đất đồng thời chỉ trụ thân hình, cùng lúc nhìn nhau úy kỵ, người này sợ người kia tấn công mình. Có thể tưởng tượng được, nếu quả 3 lão ma này đánh nhau trong động quật, hoàng cung Sở quốc phía có thể bay mất chừng. Tuy nhiên lúc này, từ chân trời phía tây đột nhiên xuất 3 đạo quang ảnh, lão già cười lớn : “Khửa khửa.., nhanh hay chậm đều bằng đúng lúc, chúng ta đến đúng lúc” Ba bóng nhân ảnh gồm 2 nam 1 nữ, đích thị Tây phương phục hoạt tam nhân, lão già là Quỳnh n Tư, trung niên là Tạp Mâu Lạp, thiếu nữ Ngải Mĩ Ti. Ba bóng người nhanh như thiểm điện phát ra ba động khủng bố, gây nên tiếng gió vun vút, cũng lần lượt nhảy vào động quật. 3 lão quái vật lộ vẻ kinh dị, bọn họ cảm giác được đối phương trước mắt quả cường đại. Bọn họ vạn lần cũng có cơ hội đánh bại 3 tây phương tu luyện giả. Lão quái nhìn thẳng 3 người mới đến, song mục phát ra lục sắc quang mang tựa như hai ngọn đuốc. Chu lão quái cùng Lý lão quái đều cảm thấy dị thường, đồng thời ngầm vận chuyển thần công, gần như thực chất hóa ánh mắt (vật thể hóa) nhìn thẳng 3 người. Dưới địa quật này, 3 người tây phương ngờ lại có 3 nhân vật cường mãnh như thế, họ có thể cảm nhận được hơi thở đáng sợ của 3 lão quái này. Quỳnh n Tư nghiêm nghị : “Tuyệt đối được đánh giá thấp Đông phương cao thủ, đừng quên rằng vài ngàn năm trước xảy ra quyết chiến giữa Đông-Tây tu luyện giả, khi đó những vô địch cường giả Đông phương quả đáng sợ. Những người này ràng thuộc về thế giới này, nhưng họ cũng muốn rời .” Tạp Mâu Lạp tiếp lời : “ may mắn là họ chưa thể vượt qua được bế tắc, đạt đến tiên đạo chi cảnh. Nhưng mà tình tạng của chúng ta thế này, muốn đối phó với họ cũng phải dễ dàng gì.” 3 lão quái vật sắc mặt bây giờ rất khó coi, bọn họ phát ra rằng đám người tây phương kia đều là khổi lỗi nhân (người rối), bị chiếm cứ thân thể, thao túng nguyên thần. Ba lão quái vật chia làm 3 hướng, hướng đối phương hợp long mà đến, ba người liên thủ nhằm phía trước tung chưởng. Lão quái song chưởng phát tiết lục quang. Lý lão quái tay cũng phát ra tử quang rực rỡ, song thủ Chu lão quái cũng phát ra bạch quang đẹp mắt. Tam sắc quang mang đẹp mắt như thực chất hóa quang đao nhắm thẳng vào Tây phương tam nhân nhằm ngăn cản họ. Cuối cùng 3 chùm sáng kết nối nhau, thực chất hóa thành đĩa sáng, vây khốn 3 người tại chỗ. Lực lượng bài sơn đảo hải bị 3 lão quái dồn vào gian hẹp thúc ép Tây phương tam nhân khuất phục. Tây phương tam nhân biến đổi sắc mặt, đồng loạt chấn động thân thể, luồng quang mang thánh khiết khuếch tán từ thân thể họ ra bao bọc 3 người. Quang mang thánh khiết thực chất hóa từ từ đẩy tam sắc quang mang ra ngoài. Tuy nhiên lúc này luồng khí tức tà dị, hãi thế kinh nhân, rất nhanh từ chân trời phía Đông vọt đến. Tây phương tam nhân đồng loạt biến sắc mặt, Ngải Mĩ Ti cả kinh hét lớn : “Côn Lôn tộc"
Chương 15: Địa để thế giới Ba tây phương tu luyện giả thần bí vội vàng vung chưởng chống đỡ, chặn phiến thanh quang cách đầu trượng. Quỳnh n Tư bay lên cao, gào lớn: “ tộc các ngươi bị phong bế ở Côn Luân, được tùy ý tiến vào nhân thế nửa bước, lẽ nào các ngươi quên lời thề khi xưa?” “Hừ.” tiếng hừ lạnh truyền lại, vang vọng bên tai mỗi người như tiếng sấm nổ. “ được tùy ý có nghĩa là thể, thân phận ba tên các ngươi còn lén lút hơn, có dám để lộ trước mặt đông người ? Chỉ sợ đến lúc đó các ngươi rời khỏi Đông đại lục nổi.” Ba cao thủ phương tây nghe vậy, sắc mặt biến hẳn. Tạp Mâu Lạp : “Xem ra người cũng có chút lai lịch, cũng dám lộ mặt như chúng ta, nếu phải bóc trần nhau, chúng ta đều có lợi.” Lúc này ba lão quái vật cùng phe lão quái lại biến sắc, bọn họ ngờ hôm nay lại xảy ra nhiều việc bất ngờ như vậy. Tu vi của họ có thể coi là vô địch trân thế nhưng giờ lại thò ra mấy nhân vật thần bí đáng sợ khiến họ nhức óc. Thần Nam ở ngoài xa cũng kinh hãi vô cùng, tài nào đoán ra lai lịch của ba cao thủ đến từ phía Tây, nhưng mấy chữ Đông phương Côn Luân tộc nghe . lau mồ hôi lạnh, thầm nhủ: “Đó mới là nhân vật quan trọng, ma đến rồi, e là lão quái cùng mấy quái vật kia cũng chỉ có nước bại, phiền phức này mới khó giải quyết.” Lúc đó các tu luyện giả xông vào hoàng cung vừa hưng phấn vừa khẩn trườn, lục giai cao thủ trong truyền thuyết thường ngày vô cùng khó gặp. Giờ lại xuất tộc cùng ba tây phương tu luyện giả thần bí, quả là trường thịnh hội trăm năm khó gặp. trung truyền lại tràng cười lạnh, cao thủ Côn Luân tộc tựa hồ coi lời lẽ của ba đối thủ vào đâu, cất giọng lạnh tanh: “ tại các ngươi có thể rút lui. Ở đâu đến về lại đó, bằng sau này xảy ra chuyện gì chắc các ngươi cũng biết.” Ba người bọn Ngải Mỹ Ti đưa mắt nhìn nhau, đồng thời phát ra dải hào quang chói lòa, nhanh chóng đánh lùi hào quang ba màu của ba lão quái vật. Liền đó đồng thời phất chưởng lên , đánh tan thanh quang của Côn Luân tộc. Ba người nhảy luôn xuống địa quật. Ba lão quái vật nhìn nhau rồi cũng nhảy xuống, bọn thể lo lắng gì thế, tại có tới mấy chục ngũ giai cao thủ và ba tây phương tu luyện giả thần bí. Giờ mà xuất thủ chắc bảo vật vào tay người khác. Lão quái vừa được tích tắc, giọng già nua từ trong địa quật truyền ra: “Thần Nam mau vào . Sau chuyện này tặng Hậu Nghệ cung cho ngươi.” Thần Nam nghe vậy, những tiến tới mà thoái lui mấy bước, chuẩn bị rút chạy. Đúng là trò đùa, dưới địa quật là nơi các quái vật tụ tập, tứ giai cao thủ như vào khác nào tìm chết. Nhưng lập tức có cỗ áp lực khủng khiếp chặn đường lui của , tuyệt thế cao thủ Gia Cát Thừa Phong tỏ ra trịnh trọng: “Tiên gia cổ động có rất nhiều cấm chế, phải dùng thần vật mới phá trừ được. Chỉ có túc hạ mới mởi được Hậu Nghệ cung, người khác thể, phiền các hạ xuống giúp Sở tiền bối tay.” Ngất mất thôi! Thần Nam thở dài, bốn cao thủ bọn Gia Cát Thừa Phong trấn giữ bốn góc kho sách cổ, tại cả bốn chặn đường mong gì tẩu thoát. Gia Cát Thừa Phong hòa hoãn lên tiếng: “Các hạ cần lo lắng, Sở tiền bối tuyệt để các hạ xảy ra chuyện gì. Hơn nữa giờ ta truyền cho các hạ nửa phần công lực, trong thời thần, các hạ chính là cao thủ đạt được cảnh giới tứ giai đại thành.” đoạn, lão nhanh như chớp lao tới đặt tay lên lưng Thần Nam, công lực như thủy triều liên miên bất tuyệt tràn vào thân thể . Quả là bị người ta ép phải vào Thần Nam tuy cảm giác thấy thể nội hùng hồn nội lực nhưng cười nổi, cố lấy hết dũng khí đến bên địa quật. Bên dưới hào quang ngút trời, hình như là bảo tàng khổng lồ, mấy bóng người nhanh chóng lay động. Thần Nam tuy tạm thời công lực đại tiến nhưng còn lâu mới so được với những tuyệt thế cao thủ kia nên dám nhảy mà chầm chậm bò xuống. Xuống đến nơi, Thần Nam bất giác chấn kinh, bên dưới sáng lòa, vô số trụ đá vươn lên như kình thiên ngọc trụ chống đỡ cho gian rộng lớn. Thế giới dưới lòng đất này đâu đâu cũng có điện vũ quỳnh đài, đẹp như tiên cảnh. Ngoài cung điện nối nhau còn có vô số bức tượng ngổn ngang khắp vùng gian, hầu hết đều là những nhân vật trong thần thoại truyền thuyết. mỗi kiến trúc đều có khảm minh châu, ánh sáng từ đó phát ra. “ tình đây quả là công trình vĩ đại!” Thần Nam cảm thán. Hơn mười tuyệt thế cao thủ xuyên qua xuyên lại trong các cung điện, tìm kiếm dị bảo. Ba người phương tây thần bí lại nổi lập lờ trung chăm chú nhìn cung điện bên dưới, mắt họ phát ra mấy đạo thần quang, quét qua mỗi thốn gian. Ba lão quái vật đứng yên lặng phía trước cung điện, tịnh hành động gì. Thấy Thần Nam đến, lão quái vẫy tay gọi . Thần Nam cầm Hậu Nghệ cung. Ba lão nhân lên thần sắc nặng nề, ba người tây phương thần bí và Côn Luân tộc xuất khiến họ thấy có áp lực, ba người cũng liên thủ. Lí lão quái gầy gò như xác chết khô lên tiếng: “Kì bảo của đông phương bọn ta quyết để cho bọn tây phương mang , bằng truyền ra tu luyện giới người ta cười chúng ta vô năng.” Hai người còn lại cùng gật đầu, bây giờ ba lão quái có cùng mục tiêu. Mười mấy tuyệt thế cao thủ tìm kiếm hồi lâu vẫn vô hiệu. Giờ họ mới thấy ba tây phương tu luyện giả lập lờ , lại thấy cả ba lão quái vật cũng đến đây, lập tức họ đều ý thức được rằng dẫu mình có đoạt được kì bảo cũng chẳng qua dâng vào tay người khác. Bảy, tám bóng người thoát khỏi cung điện, lướt qua chỗ lão quái mà dừng lại, nhanh chóng bò lên mặt đất. Nất quá còn lại tám, chín tuyệt thế cao thủ hề rút lui, dị bảo có sức quyến rũ quá lớn với họ. ai quên rằng có mặt cao thủ siêu cấp, chẳng qua họ cho rằng chỉ cần tìm được kỳ bảo rồi khống chế, chắc chắn có thể đấu với cả cao thủ vô địch. Cùng lúc, ba cao thủ tây phương thần bí cùng ba lão quái vật tựa hồ đồng thời cảm ứng được gì đó. Sáu người nhanh chóng lướt tới phía cuối cung điện. ở đó có bức tường đá khổng lồ phát ra hào quang vạn trượng, phảng phất như nơi kết thúc của đất trời, ngăn trở vùng gian trước mặt.
Chương 16: Dị bảo Trong tay ba người thần bí đến từ phương tây đột nhiên xuất quang kiếm, ba người đồng thời thôi động kiếm mang bổ vào bức tường đá. Ba đạo hào quang uốn lượn như giao long, đập vào bức tường, “ầm, ầm, ầm”, vô số tảng đá đổ xuốn rào rào. bức tường xuất vô số vết nứt, quang hoa chói lào theo đó tỏa ra, quả nhiên bên trong còn có động thiên. Tám, chín tuyệt thế cao thủ ở phía xa thấy vậy đều nhanh chóng lao tới, sức hấp dẫn của dị bảo khiến họ quên mất uy hiếp của lục giai vô địch cường giả. Ba thần bí cao thủ của phương tây lại vung quang kiếm lên, tiếng nổ động trời vang vọng, rốt cuộc, bức tường đá cứng rắn cũng sụp xuống, lộ ra phiến gian đầy hào quang sáng chói. bàn tay dài chừng trượng lấp lánh hào quang, cơ hồ trong suốt, phảng phất như do thần ngọc điêu khắc thành trôi nổi . Bất quả bàn tay hình như trống rỗng, có phần giống chiếc găng tay. Thần Nam thất kinh, cảm ứng được bàn tay này và kết giới tại cổ mộ ngày đó giống hệt nhau. Cùng lúc ba tây phương tu luyện giả thần bí, ba lão quái vật cùng các tuyệt thế cao thủ nhất tề xông tới, ai cũng muốn đoạt được ngọc chưởng. Nhưng tất cả mới đến gần liền gặp phải luồng sức mạnh như biển lớn dâng sóng chặn lại. Cả nhóm cao thủ xông lên mãnh liệt, nhưng lực xô càng mạnh phản lực cũng mạnh theo. “Bịch.” “Bịch.” Rất nhiều người bị phản lực đánh bay lại tạo thành nội thương, ngã lăn dưới đất. Lão quái thấp giọng: “Quả nhiên như ta dự tính, có kết giới bảo vệ tiên bảo.” Lão quay qua với Thần Nam: “Thần Nam ngươi mau dùng Hậu Nghệ Cung, chúng ta trợ lực.” Ba lão quái vật tựa hồ thỏa thuận trước, cùng đặt song thủ lên lưng . Luồng sức mạnh như sóng biển nháy mắt tràn vào thân thể . Bất quá ba lão nhân chỉ đẩy vào nửa, dám quá tay, sợ chịu nổi. Dẫu vậy, luồng sức mạnh đột ngột suýt nữa khiến nổ tung. thầm rủa ba lão già gian ác, nhiên ép ba cỗ sức mạnh khác nhau đẩy vào thân thể mình. Nếu là người khác chắc bị luồng sức mạnh thác loạn xé toạc, vội rút Hậu Nghệ Cung xuống, đặt mũi lang nha tiễn lên dây cung, chân trái bước lên, chân phải hơi quỵ xuống, toàn lực kéo cánh cung. Ngàn vạn đạo thiên địa tinh khí như thủy triều điên cuồng đổ về Hậu Nghệ Cung. và Hậu Nghệ Cung phảng phất như thành thể, hút lấy thiên địa tinh khí rồi tỏa ra hào quang vạn trượng. Trong động vốn dồi dào linh khí, Hậu Nghệ Cung hút lấy khiến linh khí tạo thành dòng chảy tụ tập lên cây cung, cả người và cung đón lấy tinh khí như biển lớn mở rộng vòng tay đón trăm sông chảy về. Thần cung xanh đen tỏa ra hào quang sáng chói, làn sương mỏng màu vàng kim từ thân cung tỏa ra nhanh chóng chảy về lang nha tiễn, nháy mắt mũi tên hóa thành kim quang tiễn, sắt thường hóa ra kim tinh, mũi tên thông thường hóa thành thần binh. Ba lão quái vật thấy Thần Nam chưa kéo căng dây cung bèn tiếp tục thôi động công lực vào nội thể . Thần Nam thiếu điều rú lên, thầm rủa ba lão già điên khốn kiếp, cứ thế này nổ banh xác mới lạ. vội buông dây cung, tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, thế giới thoáng đãng dưới lòng đất ầm ì tiếng sấm, cuồng phong ào ào khiến diện đài lay chuyển, đủ thấy uy lực tên này khủng khiếp thế nào. Ba tây phương tu luyện giả thần bí cũng vung quang kiếm chém ra. Ba đạo kiếm mang theo sát mũi thần tiễn đập vào kết giới. Ba lão quái vật cũng vội buông Thần Nam ra, đông loạt tung chưởng. “Ầm.” Trời lay đất chuyển, cả thế giới dưới lòng đất rung lên, nếu nhờ kết giới bí mật che chắn, chắc chắn tất cả bị hủy diệt. Thần tiễn xuyên qua kết giới phía trước ngọc chưởng, quang tiễn nát vụn, cơn bão năng lượng từ ngọc thủ xô ra, nhắm thẳng mấy người mà ép tới. Mọi người đều thất sắc, vội vàng lách tránh, năng lượng cuồng bạo bao phủ ngọc chưởng sáng chói, lướt qua mình mọi người rồi tiếp tục bay vút về phía trước. Nơi nào quang chưởng qua, điện vũ lâu đài lần lượt bị phá nát, mọi vật cản trở đều bị hóa thành bụi. Những ai nhìn thấy đều cả kinh thất sắc, đó là sức mạnh của dị bảo? đạo quang chưởng bột phát phá tan được tất thảy, nếu dùng ngọc chưởng đánh ra liên tục, đời này có ai chặn nổi? Đạo quang chưởng phá nát hơn nửa số cung điện, tuy ảm đạm hẳn nhưng dừng lại mà tiếp tục lao tới. “Ầm.” Tiếng nổ rền trời vang vọng, quang chưởng ảm đạm ấn lên bức tường phía xa. Cả thế giới dưới lòng đất rung lên, lúc lâu sau mới bình tĩnh trở lại. “Bốp”, bức tường đá bị quang chưởng oanh kích vớ nát, vô số đá tảng lăn xuống. Phía sau bức tưởng quả nhiên có động thiên. Bất quả cảnh tượng bên trong khiến mọi người kinh hãi bởi đó phải là động phủ tiên gia hiền hòa gì hết. Đó là tòa động như nhân gian luyện ngục, minh châu tỏa ánh sáng u ám, mặt đất ánh lên ánh sáng trắng, là do vạn bộ xương khô phát ra. Có bộ xương hoàn toàn mục nát, khí lưu quanh quẩn, cuộn lên từng làn bụi mỏng, khí tỏa khắp lòng động. Giữ rừng xương khô là huyết trì cạn trơ, bốn bên của huyết trì ánh lên màu máu khô dị, hàn khí u, phảng phất có u hồn phiêu đãng phía . Đó là vực chôn vạn người đáng ghê rợn cực độ, giữa yên lặng như thể có ngàn vạn linh hồn gào rú khiến ai nấy nảy sinh nỗi sợ, trong lòng ớn lạnh. Ngọc chưởng lơ lửng hoàn toàn bị ngoại lực tác động, đột nhiên phát ra từng dải hào quang chói rực. luồng sáng như ánh chớp xạ vào cổ động. Hào quang vừa chạm vào rừng xương khô, động liền rung lên kịch liệt, vạn bộ xương nát vụn. Ba tiếng rống trầm trầm khiến người khác rởn gai ốc vang vọng khắp gian, từ đống xương trắng có vật thể to lớn bước ra…
Chương 17: Vô địch đại chiến Ngọc chưởng ngập trong khí tức thần thánh, đủ để quét sạch tà khí, ngờ nó vừa tỏa sáng liền kinh động đến ba quái vật. Ba quái vật đều cao hàng chục trượng, thân thể có thể sánh với viễn cổ cự nhân, bất quá diện mạo hệt như ác ma, mình mọc đầu lông lá đỏ rực. Mỗi quái vật đều lấp lánh hai dải quỷ hỏa mà xanh lạnh lẽo trong mắt, há rộng chiếc mồm to như chậu máu liền lộ ra hàm răng sắc nhọn như kiếm, lấp lánh hàn quang. Ba quái vật hung tàn từ trong đống xương trắng mò ra tạo thành cảnh tượng đáng sợ khiến ai nấy lạnh mình. “Grào…” Ba quái vật gào lên, tiếng rú như ma khiếu, cả thế giới dưới lòng đất rung lên bần bật. Ba tây phương tu luyện giả hành động trước tiên, Quỳnh n Tư nhanh nhẹn hướng tới ngọc chưởng khổng lồ lơ lửng . Cây kiếm trong tay hai người còn lại hóa thành cầu vồng vắt ngang trời, độc địa chém vào ba quái vật lông đỏ. Quái vật hình như cũng biết lợi hại, đồng loạt nhảy lên tránh khỏi kiếm quang lăng lệ, đoạn lần lượt vung trảo chụp tới đám đông. Ngọn trảo sắc bén của ba quái vật lông đỏ xạ ra ba dải sáng màu máu, khí ràn rụa, quỷ khí vấn vít chung quanh, đặt trong khung cảnh thế giới dưới lòng đất khiến mọi người sởn gai ốc. Chín tuyệt thế cao thủ đồng loạt xuất chưởng, chưởng lực bài sơn đảo hải tỏa ra chống lại quỷ khí u của dải sáng màu máu. Lúc đó lão quái liền xông vào Quỳnh n Tư đứng ôm ngọc chưởng trong lòng. Chu lão quái và Lí lão quái triển khai đại chiến với hai tây phương tu luyện giả thần bí còn lại. “Grào…” Toàn thân quái vật lông đỏ phát ra hàn khí lạnh lùng liên tục gầm rống, chín danh tuyệt thế cao thủ chống nổi, liên tục bị đẩy lùi. Thần Nam cả kinh thất sắc, thầm kinh hãi trước sức mạnh biến thái của mấy tà vật đáng sợ từ trong đống xương trắng chui ra. Bọn lão quái tranh đoạt dị bảo cũng khỏi kinh hãi, nhanh chóng tách khỏi vòng chiến tranh đoạt ngọc chưởng, xuất thủ hướng vào mấy quái vật lông đỏ. Dao động khủng khiếp khiến lòng đất rung lên bần bật, liên tục phát ra những tiếng nổ chấn động màng tai. Nếu được kết giới bí bảo vệ, phiến gian này chắc sụp đổ từ lâu. Chín tuyệt thế cao thủ và ba hồng mao tà vật quấn lấy nhau. Ba lão quái vật lại cùng đại chiến với ba tây phương tu luyện giả, sáu cường giả mạnh đến đáng sợ này như sáu đạo quang ảnh liên tục va nhau trung, thi thoảng họ lại xuất ra chưởng lực hùng hậu, hỗ trợ chín tuyệt thế cao thủ đối phó với ba tà vật. Thế giới dưới lòng đất hỗn loạn, đại chiến giữa các tuyệt đỉnh cao thủ bùng nổ, dao động năng lượng tràn ra như nộ hải cuồng đào. Quỳnh n Tư giữ ngọc chưởng đột ngột ấn xuống lão quái ở phía dưới. đạo quang chưởng chói lọi dấy lên cuồng phong, bổ vào lão quái cách ác liệt. Lão quái cả kinh thất sắc, vừa nãy lão được chứng kiến uy lực đáng sợ của quang chưởng, quả gì chặn nổi! Lão vội vận huyền công đến cực hạn, thân thể hóa thành đạo lục quang lách sang bên. Bất quá ngọc chưởng bị Quỳnh n Tư khống chế thể phát ra chưởng lực hùng hậu đáng sợ như đòn tự phát lúc nãy. Dù vậy, uy lực tuyệt luân của quang chưởng khiến tất cả đều kinh hãi. Tiếng nổ ầm ầm vang lên, quang chưởng ấn xuống như chớp giật. tuyệt thế cao thủ bị ấn trúng, tức nát thành bốn, năm mảnh, lập tức ô hô ai tai. Tám tuyệt thế cao thủ còn lại và ba quái vật lông đỏ đều tỏ ra sợ hãi, động tác liền chậm . Thần Nam đứng ngoài xem mà lạnh mình, vội vàng lùi lại, chạy ra lối vào. cảm giác thế giới dưới lòng đất này quá nguy hiểm với mình, nếu còn dùng dằng có khi nát xác. Tám tuyệt thế cao thủ tận mắt thấy tiên bảo lọt vào tay ba tây phương tu luyện giả, biết rằng còn cơ hội, trước mắt lại phải ứng phó với tà vật bất tử khiến họ nảy ra cảm giác sinh mệnh bị uy hiếp. Ai nấy đều thoái chí, vừa đánh vừa lui ra gần lối thoát lên mặt đất. Đại chiến dưới lòng đất vô cùng kịch liệt, dao động năng lượng tràn ra như biển lớn, dấy lên ngút trời như sóng vỗ bờ. Thần Nam chật vật mới mò ra đến chỗ thoát thân lập tức bò ngay lên . Lúc sắp rời khỏi địa quật, tám tuyệt thế cao thủ và ba hồng mao tà vật cũng xông đến gần chỗ thoát ra, dao động năng lượng cực mạnh suýt nữa hất ngã xuống. Các tuyệt thế cao thủ nhanh chóng bò lên, tà vật lông đỏ nhảy lên theo, tức toàn bộc các cao thủ bò vách động bị đánh rớt xuống hết. Quát vật phát Thần Nam sắp thoát thân, thân thể khổng lồ rơi xuống liền bật lên, bổ vào . Thần Nam ngờ quái vật to lớn là thế lại bỗng nhiên bay lên được! Trong trận đại chiến lúc nãy, chúng hề phi hành, xem ra chắc tại gian đủ rộng rãi. sợ đến hồn phi phách tán, nếu bị bổ trúng, chắc chắn tan xương nát thịt. Cùng lúc, từ vang lên tiếng kêu kinh hãi: “Quả nhiên là thi sát.” dải thanh quang nóng bỏng che kín đất trời từ cao trải xuống, đánh bật quái vật lông đỏ gầm rít rớt xuống. Tiếp đó, luồng thanh quang bao quanh bóng người mơ hồ tiến vào địa quật. Thần Nam thở phào hơi dài, nhanh chóng nhảy lên khỏi địa quật. Vừa nãy mà Côn Luân tộc xuất thủ, chắc chắn tan nát xương cốt. Trong những tòa kiến trúc khổng lồ bên ngoài địa quật đầy rẫy tứ giai cao thủ. Bất quá các tuyệt thế cao thủ như Gia Cát Thừa Phong có mặt tại trường, họ chia ra bốn góc trấn giữ hoàng cung, đề phòng những “người có lòng” gây ra hỗn loạn trong hoàng cung. Khán giả đều tỏ ra khẩn trương nhìn vào lối ra địa quật, xem ra họ cũng biết động tĩnh bên dưới, biết được dưới đó nổ ra kịch chiến. Cao thủ Côn Luân tộc tu vi cao tuyệt đáp xuống, tức dưới địa quật vang lên từng trận gầm rít giận dữ, có cả tiếng thi sát gầm gào, tiếng tây phương tu luyện giả mắng chửi. Địa quật rung lên như thể trời xoay đất chuyển, nổ vang như sấm rền. quang trụ khổng lồ đột nhiên bay vút lên chiếu sáng trời đêm. Ngọc chưởng dài chừng trượng, phát ra hào quang sáng chói bay lên.
Chương 18: Thần huyết nhiễm tiễn Hai mắt Thần Nam lấp lánh tinh quang, Cầm Long thủ lại bung ra, quang chưởng vàng chóe kẹp lấy ngọc chưởng rồi nhanh chóng lùi lại. dụng lực ôm vào ngực rồi nhanh chóng lui khỏi vùng địa chấn. Những người đứng quanh đều là tu luyện giả nên nóng mắt, lờ mờ đoán rằng đó là tiên bảo trong truyền thuyết, nhiều người điên cuồng lao tới tính chuyện cướp đoạt. Thần Nam kinh hãi, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh, vừa nãy thấy uy lực đáng sợ của ngọc thủ, bây giờ dùng còn đợi đến bao giờ? chầm chậm truyền công lực vào ngọc thủ rồi ấn vào đám người xông tới như thủy triều. “Ầm, ầm, ầm.” Tiếng nổ động trời vang lên, đạo quang chưởng khổng lồ ập tới. “A, a, a…” loạt tiếng kêu thê thảm vang lên, đám người xông lên đầu tức khắc bị đánh bay , ai nấy đều thổ huyết ngừng, có người xem ra ô hô ai tai. Thần Nam nhìn ngọc chưởng trong lồng ngực, kinh ngạc đến há hốc miệng, dị bảo bị phong ấn mà uy lực vẫn khủng khiếp đến cực điểm. Nhất thời mọi người đều kinh hãi, dám xông lên. Thấy Thần Nam khua khua ngọc chưởng, tất cả đều lùi lại như nước triều rút. Từ dưới lòng đất truyền lên dao động đáng sợ, mặt rung lên bần bật, thế giới dưới lòng đất cơ hồ sụp xuống. dải hào quang xanh thẫm lao vút lên trời mang theo khí đậm đặc, hiển nhiên bay về Côn Luân tộc. Liền đó ba tu luyện giả thần bí mà đáng sợ từ phương Tây đuổi theo, rồi ba lão quái vật trong nhóm lão quái và ba hồng mao thi sát cao lớn như viễn cổ cự nhân bay vút lên. Chỉ có bốn tuyệt thế cao thủ tiến ra, những người khác ai dám xông lên. Hơn mười tuyệt đỉnh cường giả tu vi cực cao hỗn chiến , tiếng nổ vang trời, hào quang chói lọi chiếu rạng trời đêm khiến nửa đế đô sáng như ban ngày, áp lực khủng khiếp tràn khắp tám hướng. Tuy mười cường giả đứng cách mặt đất cả ngàn thước, nhưng mọi người trong hoàng cung đều cảm giác được áp lực đáng sợ, nặng nề đến độ thở nổi. Những người quan chiến kinh hãi vô cùng, đại chiến kinh hoàng, thi sát khủng khiếp khiến họ há mồm trợn mắt, đồng thời dấy lên cảm giác sợ hãi. Trong mười cường giả hỗn chiến , ba thi sát chịu đòn cực tốt nhưng thực lực chiến đấu chân chính lại kém hẳn các cường giả khác. lâu sau có thi sát bị đánh văng xuống đất, liên tục gầm rú khiến đám đông rợn tóc gáy. lúc định lao lên , thi sát mình đầy quỷ khí u đột nhiên phát Thần Nam đứng bên địa quật, ôm chặt ngọc chưởng trong lòng. Nó tỏ vừa sợ vừa hận ngọc chưởng tỏa ra khí tức thánh khiết, lao thẳng vào Thần Nam, tựa hồ muốn triệt để hủy ngọc chưởng. “Ta khinh, ác quỷ này dám nhắm vào ta!” Thần Nam vội vàng ôm ngọc chưởng dụng lực ấn lên. Lần này dùng toàn lực, hề giữ lại mảy may. Trong tiếng sấm động ầm ầm, quảng chương chói rực ào ạt tràn lên, biến thành khổng lồ, sáu cùng chi kín diên tích mấy chục trượng. Quang chưởng khổng lồ mà tốc độ nhanh như chớp ấn vào thi sát lao tới. “Ầm.’ tiếng nổ rền trời, hồng mao tà vật cao cả chục trượng bị đánh nát thành bốn, năm mảnh, nháy mắt vong mạng. Bọn tiểu công chúa, Long Vũ, Khải Lợi, Đông Phương Phượng Hoàng đứng gần rìa hoàng cung đền trợn mắt kinh ngạc. Dựa vào quan hệ với tiểu công chúa, bọn họ chiếm được vị trí quan sát cao nhất, thuận lợi nhất, đồng thời cũng an toàn nhất. Mọi tình huống từ đầu đến giờ đều thoát khỏi mắt họ, giờ đây ai nấy đều như hóa đá, hồi lâu sau mới hô lên kinh hãi: “Trời ơi!” “ thể tin nổi.” “Đáng sợ!” Hai thi sát tham gia hỗn chiến hình như bị đả kích, phát ra những tiếng kêu nhọn hoắt, chói tai khiến khán giả bên dưới bất giác phải bịt tai lại bởi thanh quá tà dị, ngờ muốn triệu hoán hồ phách bọn họ. Quái liền xảy ra. Thi sát bị Thần Nam dùng ngọc chưởng đánh nát hóa thành dải khí lưu màu máu tụ về phía hai thi sát . Từng tràng quỷ khiếu chấn động chân trời, khí lưu màu máu phảng phất hóa thành ngàn vạn oan hồn nhanh chóng xông về phía hai thi sát. “Grừư…” “Grừư…” Hai thi sát hút toàn bộ luồng khí lưu màu máu vào thân thể, hai dải quỷ hỏa trong mắt càng sáng rỡ, sức mạnh cơ hồ mạnh hẳn, liên tục gầm rít chói lói khiến mọi người rơn tóc gáy. Tiếng rít vừa ngừng, hai thi sát rời khỏi vòng chiến, nhìn Thần Nam với vẻ hung tàn, dịch thể đỏ lòm từ hai chiếc mồm lớn như chậu máu liên tục đổ vào . Thần Nam cả kinh, hai ác quỷ nhằm vào , phiền nhiễu rồi. vội vung ngọc chưởng lấp lánh ấn mạnh tới, quang chưởng tạo thành bàn tay che kín đất trời, càng lúc àng lớn, nhanh chóng bổ tới. Hai tà vật vội vàng thoái lui, chúng biết chỗ đáng sợ của ngọc chưởng, dám ngạnh tiếp. Nhưng tốc độ của quang chưởng quá nhanh, nháy mắt lao lên ấn trúng mình hai thi sát, đẩy chúng văng gần trăm trượng. Cự ly lần này quá xa, hai thi sát chỉ liên tục phun ra từng ngụm máu tanh lớn giọng, tịnh nguy hiểm đến sinh mạng. Chúng liên tục gầm rú, chăm chắm nhìn Thần Nam từ cao. Ba tây phương tu luyện giả ở thấy quang chưởng lọt vào tau tứ giai tu luyện giả mà có uy lực như vậy, đều lộ ra nét kinh hãi xen lẫn hưng phấn. Quỳnh n Tư đột nhiên thoát khỏi vòng hỗn chiến, phát ra đạo kiếm mang chói lòa hướng vào Thần Nam, hào quang trải dài như thiên giới thần quang, nhanh như ánh chớp xả vào . Thần Nam kinh hoàng, cao thủ cỡ lục giai trở lên xuất thủ với , dao động khủng khiếp khiến nghẹt thở, vội vàng vung ngọc chưởng ấn lên. “Ầm, ầm, ầm.” Quang chưởng kích tan dải kiếm mang rồi bay lên gần trăm trượng nữa với tiêu tan. Uy lực tuyệt luân của ngọc chưởng khiến tất cả đều cảm thấy sợ hãi, ngờ nó đủ khả năng khiến tứ giai cao thủ thẳng thắn tiếp đòn của lục giai cao thủ. Những người quan chiến trong hoàng cung đều thèm muốn xong ai dám xông lên tranh đoạt. Ở góc Tây bắc, đại công chúa Sở Nguyệt và tiên tử Đạm Đài thánh địa Mộng Khả Nhi đều kinh hãi cùng cực, ngọc chưởng lấp lánh kia hổ là thần vật, uy lực quá ư khủng khiếp. Hai người nhìn nhau, đều nhận ra người kia trong tâm trạng phức tạp: hưng phấn xen lẫn lo lắng. Những người ở cạnh hoàng cung đều thầm kinh hãi, họ vẫn giữ cự ly an toàn cách kho sách cổ khá xa, từ đầu đến giờ chưa lộ diện. “Hạng Thiên, tiểu tử kia là Thần Nam cướp kích của ngươi phải ?” “Hừ”, Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương hừ lạnh đáp. “Sư phụ ngươi lần nay đúng là tay trắng, cướp được thần vật xuất thổ còn phải ôm trọng thương đào tẩu. Nếu để ông ấy biết ngươi đánh mất thần kích, nhất định dễ dàng bỏ qua cho ngươi.” “Ngươi bớt mấy câu thừa thãi ấy ! Ta quyết tha cho tiểu tử đó, thần kích nhanh chóng quay về tay ta.” Đại chiến phía hoàng cung kịch liệt vô cùng, ba tây phương tu luyện giả mấy lần thoát khỏi trùng vây, định xông đến chỗ Thần Nam đoạt thần vật nhưng bị người của Côn Luân tộc và ba lão quái vật kì đà cản mũi. Thần Nam định quẳng ngọc chưởng rồi thoát khỏi vòng thị phi nhưng thấy ánh mắt hai thi sát nhìn mình đầy hung tàn, lập tức bỏ ngay ý định. Hai ác qủy này hình như thù rất dai, liên tục lao xuống, mấy lần suýt xé toạc bằng ngọn trảo sắc lẹm. “Soạt”, đạo kiếm khí như cầu vồng chói lọi vươn dài, hai thi sát đồng thời xông tới, mấy đạo quang trảo sắc bén cũng vồ theo. Thần Nam liên tục vung ngọc chưởng phá trừ mọi công kích đáng sợ. Bất quá lúc đó dần mệt mỏi, công lực bọn Gia Cát Thừa Phong và lão quái dồn vào thân thể hao tận. Cùng lúc, lão quái ở quát lớn: “Thần huyết phá thi sát, thiên sinh khắc chế! Thần Nam ngươi dùng cung còn đợi đến bao giờ?” “Thần huyết? sử dụng được sao?” Thần Nam lẩm bẩm, nhưng lú này cũng còn cách nào khác. Ngọc chưởng tuy nhiên uy lực tuyệt luân nhưng với công lực của tại thể đẩy quang chưởng xa, khó lòng tổn thương địch nhân cách hữu hiệu, lại nhớ đến công cụ phòng thủ khác. dụng lực cắm ngọc chưởng xuống đất, đoạn đứng thẳng người, rút Hậu Nghệ cung đeo sau lưng ra, lạnh lùng nhìn những kẻ quan chiến toan xuẩn động. Tất cả liền dừng bước ngay, họ đều biết gã thanh niên này có thể giương đương cây thần cung trong truyền thuyết bị phong ấn, bảo cung tỏa ánh sáng xanh đen kia chính là thần vật nổi danh thiên hạ, hề kém hơn ngọc chưởng. Thần Nam cắm lang nha tiền vào cổ tay, huyết dịch đỏ tươi thấm vào đầu mũi tên, ánh lên nét thêm diễm.. Đoạn lắp huyết tiễn vào dây cung, giơ cung lên, dụng lực kéo mạnh. Ảo ảnh xuất quanh khiến ai nấy đều kinh hãi, đám đông quan chiến có ý định tập kích để đoạt bảo đều dừng bước. Thiên sứ đầu, tiên tử mù hai mắt, chiến thần mất tâm tạng, ác ma gãy tay… Thân thể tàn phá của thần ma trong truyền thuyết vây quanh Thần Nam, tử vong khí tức và khí tức thần thánh đồng thời tỏa rộng.