Chương 11: Tiết độc tiên tử Ngày thứ sáu, thân nhân của bảy vị hùng gặp nạn ở vùng đất chết hầu như đều tới đủ, chuẩn bị xét xử công khai Lăng Vân. Lăng gia cũng cử người đại diện , là người thân phận hiển hách, đó là thúc thúc của Lăng Vân, Lăng Tử Hư, là người quyền cao chức trọng trong đại thế gia nhà họ Lăng Thời gian xét xử Lăng Vân được định, vào ngày mùng mười tại thành tội ác, tất cả những thanh niên trong giới tu luyện của thành tội ác đều suy nghĩ, chuẩn bị tới ngày hôm đó dùng nước bọt để nhấn chìm Lăng Vân, dùng đao kiếm để chém ra thành trăm mảnh Ngày thứ bảy, Thần Nam mãn nguyện ngâm mình trong suối nước nóng, thư giãn cơ thể, vẻ mặt hưởng thụ, tử kim thần long cẩn thận điều tra lượt, sau khi hiểu được tình hình tại của thành tội ác, quyết định kết thúc mọi chuyện, trở về thành tội ác Trước khi trở về, Thần Nam thoải mái ngâm mình xuống dòng suối nước nóng, sau đó thở sâu, bắt đầu khai sát giới, những kẻ bị giết đương nhiên phải là người, chàng chạy khắp khu sơn lâm giết các loài hung thú, khiến cho máu của chúng thấm đẫm người mình, đến mái tóc đen nhánh cũng biến thành màu đỏ thẫm Sau cùng, chàng lưu chuyển huyền công, làm khô quần áo, như vậy trông chàng giống như nhiều ngày trước trải qua cuộc chém giết khốc liệt. Thần Nam cố gắng chịu đựng mùi máu tanh tưởi bốc lên mui,, trợn mắt nhìn tử kim thần long trung: "Cười cái đầu rắn nhà ngươi, phải là muốn chân thực, hình tượng chút, ta hà tất phải làm khổ mình như vậy?" Tử kim thần long gầm gào ầm ỹ trung, vẻ mặt tử kim thần long đầy vẻ cười nhạo " trước hết cần phải ràng, ngươi ngon ngoãn chút, được phép xuất trước mặt mọi người, loài người có rất nhiều cao thủ mà ngươi thể nào tưởng tượng được. với tình hình này của ngươi, những người đó có thể dễ dàng bắt được ngươi, vạn nhất bị người ta bắt đem luyện thuốc là phiền phức, ngoài ra, sau khi ta vào thành, sau vài ngày ngươi hãy tìm ta để tránh bị người ta phát giác Thần Nam cuối cùng cũng ra được khỏi đại sơn, bước đường trở về thành tội ác. Áo màu máu. Tóc dài màu đỏ thẫm, mặt toàn vết máu, hai mắt lộ ra sát khí. Lại thêm trong tay lăm lăm thanh trường đao. Nhìn chàng giống với người hùng trăm trận chết Khi thần Nam xuất ở bên ngoài dòng sông bao quanh thành tội ác, lập tức gây ra náo loạn, cách đây lâu, Lăng Vân ngầm treo thưởng để giết Thần Nam, nhiều người đều nhìn qua tranh vẽ chàng, lập tức nhận ra cháng Trời ơi! Thần Nam ta… vẫn chưa chết Đúng là ta… ta… vẫn còn sống Tin tức nhanh chóng được truyền , lâu sau dường như cả thành tội ác đều náo loạn. thậm chí còn gây ồn ào hơn cả khi Mộng Khả Nhi trở về, người hùng chết lại sống sờ sờ xuất trước mặt mọi người, điều này quả đúng là chuyện lớn động trời Thành tội ác. Tất cả những người tu luyện đều ngay lập tức chạy tới nơi Thần Nam xuất , các đường phố chật ních người, cảnh tượng vô cùng nhốn nháo Thần Nam tấm áo thấm máu dính vào người, bước chân vững chắc, mắt lạnh lùng, khắp người phát ra sát khí nặng nề, cả người giống như giống như thanh kiếm rút ra khỏi bao sắc bén vô cùng Mỗi bước chân tiến về phía trước của chàng, mặt đất đều rung chuyển theo, khí tức của kẻ hùng mạnh bao phủ khắp con đường, khiến cho tất cả những người đứng xem đều cảm nhận thấy khí thế mạnh mẽ, giống như cơn lạnh thấu xương Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào vị hùng giống như vừa mới trở về từ địa ngục này, người chàng ta tỏa ra khí sát phạt, đám đông con phố đều cảm thấy cảm giác đau buồn giống như gió mùa thu hiu hắt, tất cả những người tu luyện đều biết rằng, đây cần phải trải qua vô số trận đại chiến sinh tử mới có thể tập trung thành sát khí như vậy biết người nào hét lên đầu tiên: " hùng" Tiếp theo đó, tất cả mọi người con đường đều nhảy lên, thét lớn hùng hùng hùng Có số người thanh niên quá kích động chạy tới giữa đường, quỳ xuống trước mặt Thần Nam sám hối hùng xin hãy khoan dung tha thứ cho những hành động tội lỗi của tôi hùng xin hãy tha thứ cho tôi Đều tại Lăng Vân tên tiểu nhân bỉ ổi vô sỉ đó làm điên đảo thị phi trung tử kim thần lòng nhìn từ cao xuống dưới, xúc động : "wào… ngưỡng mộ, tuy nhiên tên tiểu tử đểu cáng này giả vờ cũng giống, giống hệt như hùng trở về sau hàng trăm trận chiến Những danh túc tiền bối của Thần phong học viện cũng biết được tin, hiệu trưởng của tứ đại học viện đích thân dẫn vô số cao thủ tới nghênh đón Thần Nam Nguyên nhân có nhiều, thứ nhất là do họ cảm thấy Thần nam phải chịu nỗi oan khuất bao nhiêu ngày nay thê thảm, thứ hai là mười đại cao thủ thăm dò vùng đất chết, chủ yếu là do nhận mệnh từ tứ đại học viện, trong đó có bảy người gặp nạn ở đó, khiến cho các hiệu trưởng của tứ đại học viện cảm thấy vô cùng có lỗi với những người thanh niên này, vì an ủi những người thân của bảy hùng của thành tội ác, bọn họ đặc biết nghênh đón Thần Nam, để thể lòng kính trọng đối với mười đại cao thủ Mộng Khả Nhi đương nhiên cũng ở trong đoàn người đó, nàng ta ngừng cười khểnh trong lòng, tính toán xem sau này nên làm thế nào để giết Thần Nam Khi đoàn người của Thần phong học viện xuất , Thần nam làm chuyện khiến cho tất cả mọi người đều trố mắt ra nhìn, chàng nhanh chóng chạy tới trước Mộng khả Nhi, ôm chặt lấy Mộng Khả Nhi biết làm gì vào trong lòng, gọi lớn: "Khả Nhi" ầm Cả đường ồn ào, đám đông ràng dám tin vào mắt mình nữa, mộng Khả Nhi ở mãi cao bị người con trai ôm vào lòng, mặc dù người con trai này trở thành hùng, nhưng đám đông vẫn khó có thể chấp nhận được, điều này nằm ngoài những dự liệu của mọi người Mộng Khả Nhi vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, mặc dù nàng ta sớm nhìn thấy Thần Nam chạy về phía mình, nhưng lại thể ngờ được rằng trước mặt đám đông chàng ta có lại làm cái việc như thế này, nhưng cũng kêu lên, nàng ta muốn trước mặt mọi người tỏ ra cái yếu đuối của đàn bà, bởi vì lúc này nàng ta là hóa thân của tiên tử, tuyệt đối thể giống như những người con bình thường kêu gào ầm ỹ Những hai cánh tay của Thần Nam giống như thép ôm chặt lấy eo bé của nàng ta, nàng thể nào có thể gỡ chàng ra được, trong khi cấp bách, nàng muốn rút thần kiếm chém chết chàng Nhưng đúng trong lúc này, Thần Nam xúc động kêu lên: "Nàng quả nhiên là chưa chết, ta cuối cùng nhìn thấy nàng rồi….hu hu nàng biết đâu ngày nào ta cũng nằm thấy ác mộng, lần nào cũng nằm mơ thấy Tiêu Phong, Tiềm Long và những người khác, bọn họ ta chăm sóc nàng chu đáo, ta là tội nhân, hu hu hu…" Thần Nam rống lên, nhưng hề rơi giọt nước mắt Rất nhiều người đều lộ ra vẻ thư thái, hiểu trưởng của thần phong học viện giải thích giúp cho những người ở xung quanh: "gần đây ta phải đánh nhau với các cao thủ, phải chống chọi giữa cái sống và cái chết, lúc này tinh thần có chút bình thường, đột nhiên gặp lại người bạn cùng chung sống chết,, khó tránh khỏi tinh thần mất chế" Đám người vây quanh như bừng tỉnh ngộ, tỏ ra vẻ thông cảm, những người ở vào tình trạng như thế này đều khó tránh khỏi tinh thần suy sụp Đám đông hiểu lòng người như vậy khiến cho Thần Nam cảm động suýt nữa khóc , chàng vừa rống lên, vừa chửi mắng Lăng Vân, chốc chốc lại cười ha ha cách ngốc nghếch Đám đông vây quanh đều tỏ vể thông cảm Mộng Khả Nhi giận muốn phát điên, tên tiểu tử đáng chết này lại dám giả điên giả dại, coi thường nàng ta, nhưng đám đông lại cứ tin rằng thần kinh chàng bình thường Thần Nam toàn thân là vết máu, mùi máu tanh tưởi, khiển cho Mộng Khả Nhi suýt nữa nôn ra, càng tức hơn nữa là tên tiểu tử này lại khóc , nước mắt nước mũi đều lau lên người nàng ta Mộng Khả Nhi vẫn chưa hết tức, nước mũi lau vào chỗ nào? Á, Mộng Khả Nhi suýt nữa kêu lên, cố gắng nôn, tên khốn này dám quẹt nước mũi vào cổ áo nàng ta Hu hu hu…tên Lăng Vân đáng chết… tiêu Phong, tiềm Long, ta cuối cùng cũng báo thù được cho hai người rồi… ha ha ha Thần Nam vừa cười vừa khóc, khiến cho biết bao nhiêu cảm thấy đau lòng, họ nhìn thấy vị hùng này bị oan khuất, như phát điên, lập tức thấy thông cảm xót xa rơi lệ Mông Khả Nhi ngầm nghiến răng, hận nỗi thể chém thần nam thành trăm mảnh, nhưng thể mỉm cười, an ủi Thần Nam ‘ thần trí rối loạn’, hai tay vỗ phía sau lưng của Thần Nam, tỏ ra vể hòa nhã, giống như tiên tử thánh khiết Nhưng Thần nam trước sau gì cũng thể bình tĩnh lại được, tình cảm dường như vẫn ở trong trạng thái thể khống chế được, chàng ta ôm lấy Mộng Khả Nhi lau lau, quẹt quẹt Mộng KHả Nhi hận Thần Nam tới tận xương tủy, nhưng lại thể cố gắng cười, tỏ ra tư thái mà tiên tử cần có. Đột nhiên nụ cười của nàng ta ngưng lại, đợi chút, chàng đáng chết này đặt tay ở chỗ nào thế, tên chó chết này dám đặt tay lên mông nàng ta. Mộng Khả Nhi suýt chút nữa kêu lên, tên khốn nạn dám véo mạnh vào mông nàng ta Mông Khả Nhi quả muốn rút kiếm chém Thần Nam, nhưng bây giờ nàng ta thể ra tay, tên tiểu tử đáng chết nhàng rút tay về, đặt vào eo nàng, sau đó lại túm chặt lấy Đáng chết! Mộng Khả Nhi tức phát điên! Đợi chút, hả, tên tiểu tử đáng chết lại lau nước mắt nước mũi lên chiếc cổ trắng ngọc ngà của nàng ta Mộng Khả Nhi muốn phát điên, điều này đúng là thể nào khiến cho người ta có thể chịu đựng được, nàng ta hết lần này tới lần khác thề rằng sớm muộn gì cũng có ngày nàng ta chém Thần Nam thành trăm mảnh, đặc biệt là hai cánh tay lợn này nhất định phải thái nát, lại còn cái mũi đáng chết này nữa và cả cái mắt phải móc ra giẫm nát Cuối cùng dưới cảm hóa kêu gọi của nụ cười thánh khiết như thiên thần của Mộng Khả Nhi, Thần nam dường như dần dần hồi phục lại được thần trí, nuối tiếc bỏ hai tay ra Mông Khả Nhi nhanh chóng lùi lại nửa trượng, lúc này tấm áo trắng tinh của nàng ta toàn vết máu, đương nhiên là có cả những vết bẩn mà mắt và mũi của Thần Nam vừa nãy gây ra. Tuy nhiên Mộng Khả Nhi trước sau gì cũng vẫn nở nụ cười, cùng với hiệu trưởng của tứ đại học viện, dẫn Thần Nam vào trong thần phong học viện Tử kim thần long trung gầm gào: "wào… chàng dâm đãng có tính người!ha ha ha"
Chương 12: Tiểu thần hi – thần Nam Đám đống giống như trăng ôm lấy sao vây quanh Thần Nam đường phố, hai bên đường có vô số người đứng xem. Mọi người đều xì xào bàn tán: Nhìn kìa, đó là vị Sở quốc hộ quốc kị sĩ mình chống lại vô số tử sĩ nhà Lăng gia "trời ơi, sát khi dày đặc, ta cảm thấy mình run lên rồi!" "Đêm hôm đó, mình ta chỉ giết được tứ giai cao thủ của Lăng gia mà còn đại chiến với cao thủ toàn thành đêm, quả nhiên dũng mãnh "Chân tướng cuối cùng cũng sáng tỏ, oan khuất cuối cùng được đưa ra ngoài ánh sáng" "Ánh mặt lạnh lùng, dáng vẻ oai phong, tên nhóc Lăng Vân đúng là nham hiểm, đây mới là vị hùng " Thần Nam lắng nghe những lời bàn tán Trở về Thần pHong học viện, Thần nam từ chối tất cả mọi lời mời, trước hết tắm trận thoải mái, sau đó mặc bộ y phục sạch , sau đó chạy thẳng tới nơi sâu thẳm tĩnh mịch, nơi mà những người cư của Thần phong học viện sinh sống Nhiều ngày gặp Tiểu Thần Hi, chàng thể nào có thể yên tâm, vội vội vàng vàng chạy vào khu rừng trúc Trong rừng trúc, khung cảnh tĩnh mịch,tám, chín khu nhà nằm lác đác trong rừng trúc, quang cảnh xung quanh mỗi khu nhà đều đẹp như tranh vẽ Gần các khu nhà, cỏ mọc um tùm, hoa tươi thơm ngát, nước chảy dưới cầu, những phiến đá hình thù kì lạ xếp thành từng hàng. ở phía xa, lá trúc xanh mướt, tiếng chim kêu lảnh lót vui tai, khung cảnh nên thơ khiến người ta cảm thấy thoải mái, tâm hồn thư thái Tất cả đều giống với trước kia, chỉ có chút ít thay đổi, THần Nam nhanh chóng bước tới cạnh khu nhà của tam đại tuyệt thế cao thủ, nhìn qua những bóng cây chàng thấy cảnh tượng khó có thể tin được Tiểu thần hi múa kiếm, tư thái mềm mại, thanh tiểu kiếm và ngắn trong tay bé phát ra tia sáng dài chừng hơn trượng, phát ra thanh trong trung Thần Nam giật mình suỵt nữa ngã xuống đất, chàng ta nghi ngờ mình ở trong cõi mộng, điều này đúng là quá sức tưởng tượng của chàng, bé ba tuổi lại có thể phát ra kiếm khí bẩm sinh, đây là điều mà võ giả phương đông phải đạt tới cảnh giới tam giai mới có thể làm có được Chàng cấu mạnh vào đùi mình, cảm thấy vô cùng đau, tin tưởng rằng mình phải nằm mơ, sau đó chàng gọi lớn "Thần Hi" Tiểu Thần Hi run lên, nhanh chóng quay người lại, sau khi nhìn thấy Thần Nam, bé lập tức vất cây tiểu kiếm , nhanh như bay chạy tới phía chàng, mắt ngấn lệ gọi: "ca ca" Mắt Thần Nam cũng nóng lên, chuyến tới vùng đất chết, chết sống lại, suýt nữa mất mạng ở đó, lúc này cảm thấy hạnh phúc. Chàng vội vàng chạy tới, ôm chặt lấy Tiểu Thần Hi, cười : "Thần Hi ngon, đừng khóc, ca ca phải trở về rồi hay sao, ha ha" "Hu hu…ca ca…." Tiểu thần Hi nước mắt giàn giụa, ôm chặt lấy cổ THần Nam, cứ như sợ nếu buông tay ra chàng biến mất Thần Nam vỗ lưng bế, nhàng an ủi. lúc này ba đại tuyệt thế cao thủ cũng tới, mặt ai cũng nở nụ cười Thần Nam thi lễ với ba người bọn họ, hỏi: "Thần Hi làm sao lại bắt đầu học kiếm pháp vậy, bé phải rất ghét việc tu luyện hay sao? Hơn nữa ta vừa mới nhìn thấy bé phát ra kiếm khí, vậy là như thế nào ?" Ba vị mỉm cười nhìn Tiểu Thần hi, Doãn Phong : "là tiểu nha đầu cầu học kiếm pháp đó…" "hả" ánh mắt Thần Nam chuyển tới nhìn Tiểu thần hi ở trong lòng mình Lúc này mặt Tiểu thần Hi ướt lệ, bé : "ca ca mãi trở về, Thần Hi rất buồn, trước đây lâu muội chạy tìm mấy chị của Thần phong học viên chơi, bọn họ nó ca ca là ác ma, là người xấu, mấy chị vốn quý Thần Hi đều quý Thần Hi nữa, lại còn chửi rủa ca ca, muốn giết ca ca, sau đó muội lại nghe nó có người muốn truy sát ca ca. Thần Hi rất buồn, vô cùng lo lắng cho an nguy của ca ca, trở về cầu các ông dạy Thần Hi kiếm pháp, Thần Hi sau khi luyện tốt rồi cứu ca ca…" Thần Nam cảm thấy trong lòng ấm áp, chàng ôm chặt lấy Tiểu thần hi, nhàng : "Đều trách ca ca tốt" ", trách ca ca, là bọn họ tốt, ca ca là người tốt, bọn họ nghĩ oan cho ca ca!" vẻ mặt ngây thơ của Tiểu Thần Hi lộ ra vẻ oán trách, cuối cùng bé khẽ: "Tuy nhiên Thần Hi tha thứ cho họ rồi, sau này bọn họ xin lỗi Thần Hi rồi, cho muội biết, ca ca là hùng , tất cả mọi người đều trách nhầm huynh. Tuy nhiên…bọn họ huynh tạm thời chưa trở về được, vì vậy Thần Hi càng phải cố gắng luyện kiếm, để có thể tìm được ca ca trở về…" Tuyệt thế cao thủ Áo Duy : "may mà ngươi kịp thời trở về, tất cả mọi người đều với bé là sắp về rồi, nếu như ngươi vẫn xuất , chúng ta đúng là biết làm thế nào để an ui bé. Cũng trách chúng ta tốt, để cho bé biết số chuyện phiền lòng, tuy nhiên bây giờ tất cả mọi chuyện đều kết thúc rồi!" Thần Nam mỉm cười, lau khô nước mặt má Thần Hi, : "Thần Hi lợi hại, có thể phát ra kiếm khí, chỉ e lâu sau còn lợi hại hơn cả ca ca!" "Các ông đó phải là kiếm khí, nay, uy lực vẫn chưa mạnh bằng kiếm khí" "Hả?" Thần Nam nhìn về phía ba đại tuyệt thế cao thủ, chẳng lẽ lại là sai hay sao, chàng vữa nãy ràng nhìn thấy tiểu Thần Hi phát ra kiếm khí Lão long kị sĩ Lôi Liệt : "Đó quả phải là kiếm khí, trong người bé có sức mạnh kì lạ, dường như ở trong trạng thái phong ấn, bé mới chỉ luyện tập những bài cơ bản khi nhập môn, là có thể phát ra sức mạnh này rồi. bây giờ mặc dù vẫn chưa thể nào so sánh được với kiếm khí, nhưng nếu như bé chăm chỉ luyện tập hàng ngày chắc rằng sức mạnh đó càng ngày càng mạnh thêm, tới lúc đó có thể đạt tới cảnh giới nhất định, khẳng định phải là tầm thường Thần Nam nghĩ ngợi rồi gật đầu, sau đó ba đại thế cao thủ quay người rời , để lại hai người ở lại chuyện Thần Nam dẫn Tiểu Thần Hi, trở về nơi ở của mình, kể lại cách đơn giản những gì mà chàng trải qua, Tiểu Thần Hi là bé bình thường, những lời dối thể nào có thể giấu được bé, nếu như với bé, thích hợp, vì vậy cuối cùng cách tóm tắt sơ qua toàn bộ quá trình "Đám đàn bà đó đáng ghét, lại đem những truyện của ta đổ lên đầu Thần Hi, tìm cơ hội ca ca giúp muội dạy dỗ cho họ trận" Tiểu Thần Hi vội vàng : ", ca ca đừng trách các chị ấy, Thần Hi trách họ nữa rồi, hơn nữa, lúc đó phải tất cả mọi người đều chơi với Thần Hi. Phượng Hoàng tiểu thư, Long vũ tỉ tỉ và còn cả cái chị rắc rối ấy nữa vẫn đối xử tốt với Thần Hi, bọn họ đều rất quý Thần Hi" "Ừm" Thần Nam gật đầu, : "Ba người bọn họ coi như để ta thất vọng" "tuy nhiên mấy ngày này Long vũ tỉ tỉ vô cùng buồn rầu, chị ấy khóc lóc cả ngày. của chị ấy vĩnh viễn trở về nữa, còn buồn hơn cả Thần Hi." Long vũ bình thường tự xưng là ‘ca ca’ thích mà đồ con trai, mặt lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ, thần thái ngông nghênh, phong thái tự tin, vô cùng cởi mở, ràng trong lòng Long Vũ vô cùng đau buồn Ngày trước Thần Nam tận mắt nhìn thấy Long Vũ khi đứng trước mặt Tiềm Long, vô cùng dịu dàng, lần này khiến cho nàng ta bị sốc" "Phương hoàng tỉ tỉ cũng vui, cười ít hơn mọi khi" Ồ Thần Nam giật mình,Đông phương phượng hoàng có tâm , chẳng lẽ là vì…>Tiêu Phong? Rất có khả năng, nghĩ lại trong trường vô số thần tượng trong lòng các Đông Phương phượng hoàng chắc là vô cùng có thiện cảm với chàng ta, chỉ có điều từ trước tới giờ biểu ra mà thôi, và giống như Long Vũ chìm sâu trong biển tình cảm "Chỉ có chị rắc rối đó là vẫn giống như mọi khi, cả ngày cười , chị ấy thường xuyên cưỡi bạch hổ trốn đưa muội chơi" " Hả…. cái gì? Cái gì?" Thần Nam kinh ngạc, vội vàng hỏi: "Muội thường xuyên chơi với tiểu ác ma đó" "Đúng thế, chị phiền phức đó rất hiếu động, chị ấy thường dẫn muội trêu trọc mọi người" Thần Nam nghe xong, cảm thấy sốc, : "Thần Hi muội… học theo ta đấy chứ?" có, muội chỉ đứng bên cạnh xem thôi "vậy tốt, vậy tốt" Thần Nam liền hai lần, vỗ ngực : "Làm ta sợ quá, ta chẳng hi vọng muội bị tiểu ác ma làm hư người" Tuy nhiên câu tiếp theo của Tiểu THần Hi suýt nữa làm Thần Nam ngồi phịch xuống đất "chị phiền phức đó với muội rằng, muội nên học chị ấy nhiều, tránh để sau này bị người ta ức hiếp" Thần Nam lập tức phản đối : " được học theo ta, nàng suốt ngày gây phiền phức đó nhập ma rồi, còn thuốc chữa nữa!" "Hì hì, Thần Hi hiểu rồi" Thần Nam vỗ trán, nhìn bộ dạng Tiểu Thần Hi dường như rất thích tiểu công chúa, nếu như để cho bọn họ cả ngày ở bên nhau, khẳng định thế giới này có thêm hỗn thế tiểu ma đầu nữa. chàng nhất định phải ngăn cản, thể để Tiểu Thần Hi bị công chúa làm cho hư được Ngày thứ hai, Long Vũ tới thăm,theo như lí thuyết ngoài tiểu công chúa thường lén tới đây ra những người bình thường được phép tiếp cận với vùng đất cầm này, đương nhiên giống như tiểu công chúa cần phải có những cao thủ ở đây mắt nhắm mắt mở cho qua mới được, tuy nhiên quan hệ của Long Vũ và Tiềm Long phải là bình thường, hiệu trưởng của Thần Phong học viện nợ bảy vị hùng quá nhiều, nên vô cùng quan tâm tới những thân nhân của họ, phá lệ phái người đưa Long Vũ tới đây Thần Nam đương nhiên hiểu được mục đích tới đây của nàng ta, nên dẫn Tiểu Thần Hi tới chỗ ba đại tuyệt thế cao thủ, để tiện cho cuộc chuyện tiếp theo Nhiều ngày gặp, Long Vỗ tiều tụy nhiều, tuyệt thế mĩ nữ tóc ngắn thần thái vốn ngang ngược, phong thái tự tin, lúc này thể nào có thể thoát khỏi nỗi buồn "Ta nghĩ, huynh biết tại sao ta tới đây tìm huynh, ta hiểu được những tình hình xảy ra ở vùng đất chết từ Mộng Khả Nhi, nhưng ta vẫn muốn huynh lại lần nữa, ta muốn biết những chi tiết liên quan tới Tiềm Long" Long vũ bình thường mặt luôn nở nụ cười rạng rỡ lúc này mắt ngấn lệ, nước mắt trào ra Thần Nam thở dài, tình cảm Long Vũ dành cho Tiềm Long đúng là rất sâu đậm. chàng kể lại tỉ mỉ lần nữa những chuyện xảy ra ngày hôm đó, đương nhiên có số chỗ là ‘gia công’, chàng rắc những mảnh giấy kia ra, bây giờ nếu như ra, nhất định xảy ra biến cố Long Vũ miễn cường chế tình cảm của mình, nàng ta nhắm hai mắt lại, hai hàng lệ lăn gò má, phải rất lâu sau nàng ta mới có thể ngừng khóc, mở hai mắt ra, nhìn Thần nam chớp mắt : "ta muốn báo thù cho Tiềm Long, tu nhiên thực lực của lăng gia quá hùng hậu, ta sợ thể giết chết được Lăng Vân, gia tộc của Tiềm Long mặc dù cũng rất lớn nhưng gia tộc này có biến cố xảy ra, chỉ có thể do ta ra mặt" Thần Nam gật đầu : "Ừm, đúng là vấn đề, ta nghe tông chủ Lăng gia cuối đời có con, nên vô cùng cưng chiều đứa con độc nhất này, xem ra ông ta thể trơ mắt ra nhìn đứa con duy nhất của mình phải chết, tuy nhiên, ông ta cũng thể nào dám chống đối lại với cả thiên hạ, cứ thế cứu Lăng Vân, biết ông ta rốt cuộc giở thủ đoạn gì Long Vũ : "Lăng gia chắc chắn sớm có chuẩn bị trước, lần này Lăng gia phái Lăng Tử Hư là em trai ruột của Lăng Gia tông khuê, nghe võ công của ông ta đạt tới cảnh giới ngũ giai tuyệt thế cao thủ" "hey, Ngũ giai tuyệt thế cao thủ, ha ha ha, chỉ e rằng chết ở Thành tội ác"
Chương 13: Chu quả Thần Nam. Thần Nam chắp tay sau lưng vòng, cười nhạt : "Lăng gia mặc dù là trong thập đai tu luyện gia thế ở đại lục. nhưng nếu như muốn chống lại cả thiên hạ e rằng lần này phải đạp tan chiêu bài, phải chịu mất mặt. Lăng Vân lần này nhất định thể nào có thể sống mà rời khỏi đây, có người còn muốn giết hơn cả chúng ra, sức mạnh động viên của ta vô cùng đáng sợ." "Ai?" "Mộng Khả Nhi" Long Vũ gật đầu : "Ừm, nàng ta cũng giống như huynh, có mối thù thể hóa giải với Lăng Vân, ta nghe lúc mọi người vừa thoát ra khỏi vùng đất chết, khi huynh tìm thuốc cho Mộng Khả Nhi, Lăng Vân đánh lén nàng ta, nếu như phải nàng ta có đạo gia chí bảo ngọc liên đài bảo vệ, tuyệt đối khó mà trốn thoát được, tuy nhiên cho dù là như vậy, nàng ta cũng phải điều dưỡng trong rừng sâu thời gian dài mới có thể hồi phục lại được" Thần Nam cười thầm, xem ra bây giờ ‘chân tướng’ của vùng đất chết có thể tùy do chàng ta và Mộng Khả Nhi biên kịch ra rồi "Yên tâm , nàng, ta và Mộng Khả Nhi, lại còn cả những thanh niên cao thủ giỏi nhất của tứ đại học viện nữa, nhất định có thể lấy mạng Lăng Vân, nếu như bị tên ngũ giai cao thủ đó ngăn cản chúng ta cũng giết luôn cả lão ta!" là như vậy , Nhưng trong lòng Thần Nam cũng bắt đầu suy tính, liên thủ với mộng khả Nhỉ chàng có chút lo lắng, có trời mới biết trong lúc chống lại ngũ giai tuyệt thế cao thủ, ả ta có giở thủ đoạn gì hay . Tuy nhiên đối với chàng mà đó cũng là cơ hội, nếu như có thể nắm bắt được cơ hội, chừng có thể xử lí được Mộng Khả Nhi Sau khi tiễn Long Vũ, đông phương phượng hoàng cũng tới thăm. Nàng ta và Thần Nam là oan gia đối đầu, hai người gây ra biết bao nhiêu phong ba ở Thần phong học viện, mỗi lần nghĩ tới những việc cam go đó, đông phương phượng hoàng đều có cảm giác muốn phát điên, nàng ta hận nỗi thể tóm lấy Thần Nam cắn cho vài nhát Nhưng sau này, Thần Nam trải qua trân đại chiến ở đô thành Tấn quốc, thân phận còn như xưa, khiến cho nàng ta hiểu được ra rằng bất luận là phương diện nào nàng ta cũng chẳng thể làm gì được đối phương, từ đó trở nàng ta im hơi nặng tiếng, thầm tức giận, bao giờ nhìn chính diện Thần nam Đông phương Phượng hoàng xinh đẹp toàn thân mặc đồ màu tím, phong thái tuyệt thế phát ra quý phái, vẻ mặt lạnh lùng như băng. Ngày hôm nay nàng ta chủ động tới thăm viếng, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Thần Nam, chàng cười rạng rỡ : "Quý khách, mau vào trong này" Hừm Đông Phương phượng hoàng hừm tiếng, có thể thấy rằng trong lòng nàng ta vẫn còn oán trách nhiều, tuy nhiên hôm nay có chuyện nhờ cậy người ta nên nàng ta cũng thể nào có thể thể ra. Thần Nam nét mặt vui vẻ, đưa cho nàng ta tách trà, : "Mời dùng trà" Đông Phương phượng hoàng dù có nhìn như thế nào nữa cũng vẫn thấy nụ cười của Thần Nam đáng ghét, giống như nhìn thấy cái mồm khi xưa ta trêu ghẹo mình. Nàng ta nghiêng đầu , nhận tách trà, nghiến chặt răng, : "Mau thu lại cái điệu cười đáng ghét của ngươi lại , nếu ta quả muốn lập tức đập cho ngươi trận đấy" "ha ha ha…. hổ là đông phương phượng hoàng, lúc nào cũng đáng như vậy." "ngươi…muốn chết à. Đừng có cậy ngươi là trong số Thất hùng , bát hùng hoặc là cửu hùng, là có thể thiếu khiếm nhã như vậy nhé, trong mắt ta ngươi mãi mãi là kẻ khốn nạn đáng ghét" Đông phương phượng hoàng vẻ mặt giận dữ, trong mắt bốc lửa, chuyện căng thẳng nhất trong đời nàng ta, chính là mấy lần ở bên Thần nam với Thần Nam, cho dù bây giờ nghĩ lại đều có cảm giác như muốn phát điên Thần nam chịu được nữa bật cười, Đông phương phượng hoàng cảm nhận về chàng hơi bị sâu sắc rồi, tuy nhiên giận dữ của nàng ta, để lộ ra tích cách của nàng ta vô cùng đặc biệt, mặc dù khó có thể khiến người ta nịnh bợ nhưng cũng khiến cho người ta phải ghét "Ấy Đông phương tiểu thư sao lại hận ta tới như vậy? Những chuyện trước kia đều là hiểu lầm, bỏ qua là xong mà Đúng rồi, nàng tìm ta có chuyện gì sao?" thần nam bình tĩnh bưng trà lên, nhấp ngụm Đông Phương phượng hoàng càng nhìn thấy bộ dạng nho nhã của chàng càng thấy tức giận, nhưng có việc muốn nhờ cậy, nàng ta đành kiềm chế giận dữ trong lòng, : "ta muốn hỏi chuyện, mặc dù ta cũng biết được chút ít từ Mộng Khả Nhi nhưng ta vẫn cảm thấy có số chỗ nàng ta ràng." Nếu như người khác lấy cái ngữ khí này với Thần nam, càng có thể trả lời mới lạ, nhưng mối quan hệ giữa chàng và đông phương phượng hoàng có chút đặc biệt, có chút kì lạ, nên chàng từ chối, kể lại chân tướng ở vùng đất chết dưới góc độ nhìn nhận của chàng lượt Tuy nhiên chàng có ý trêu trọc Đông phương Phượng Hoàng, cố ý giấu tất cả những thông tin liên quan tới Tiêu Phong, rất ràng những biểu của những người khác. Đông Phương phượng hoàng kiên nhẫn lắng nghe, nhưng có thể thấy được rằng nàng ta thầm nghiến răng, có cả những oán hận với Lăng Vân và cả những bất mãn với Thần nam, nàng ta làm sao có thể nhận ra Thần Nam cố ý trêu trọc mình chứ? "ngươi có làm sao đấy, những chuyện quan trọng lắm, còn chuyện trọng yếu nhắc tới" cuối cùng nàng ta cũng chịu được nữa bắt đầu hỏi Thần nam "Cái gì là trọng điểm chứ?" Đông Phương Phượng Hoàng dường như có chút phận nỗ trở thành giận dữ, mặt đỏ bừng bừng, tức giận : "những tình tiết về lời và hành động của Vô danh thần ma ngươi chưa ràng" "À, dường như có chút chưa cẩn thận lắm, để ta nghĩ cái , đúng rồi, dường như có việc của người ta vẫn chưa tới, ta quên mất chưa nhắc tới chuyện của Tiêu Phong huynh đệ, huynh ấy đối diện với vô danh thần ma vẻ mặt biến sắc…" Thần nam muốn trêu trọc nàng ta nữa, nghĩ lại, Đông Phương phượng hoàng ở trong hoàn cảnh hay ho gì, chàng ta còn có chút hối hận vì những lời vừa nãy và bắt đầu kể lại lượt cách cẩn thận những biểu của tiêu phong" Đông Phương phượng hoàng sau khi nghe xong, rất lâu gi, mãi thời gian dài sau mới bình tĩnh lại : " chút về những gì xảy ra với ngươi ở trong đại sơn , ta muốn nghe chút" Thần nam nhận ra, Đông Phương Phượng Hoàng có tình cảm với Tiêu Phong, nhưng khôn giống những tình cảm sâu đậm chìm đắm trong biển tình của Long Vũ, nàng ta dường như quá đau buồn Tuy nhiên Đông phương phượng hoàng lại muốn nghe những gì xảy ra với chàng ở trong đại sơn điều này khiến cho chàng vô cùng ngạc nhiên, nhất thời hiểu nổi. Bây giờ chàng muốn và cũng thích trêu trọc nàng ta nữa, cũng kiên trì kể lại tất cả lượt, tuy nhiên cũng là kể cách có tính chọn lọc, có số việc khiến người ta quá đỗi kinh hãi, thể nhắc với người ngoài được Đông Phương Phượng Hoàng đứng dậy cáo từ, bóng dáng mảnh mai lặng lẽ, Thần Nam có chút sững sờ, rất lâu sau mới định thần lại được "wào…tiểu tử đa tình, vừa mới bước vào thành phi lễ với mẹ mìn ư, bây giờ mới chỉ có hai ngày câu được thêm hai em …" tử kim thần long biết từ lúc nào tới trong khu vườn, lúc này đứng ở bên ngoài cửa sổ kêu gào ầm ỹ Thần Nam tức giận, cầm long thủ vung ra, quang trưởng khổng lồ túm lấy tử kim thần long "wào…cái thứ võ công thối tha gì thế, giống như chuyên dùng để đối phó với ta vậy…" tử kim thần long dù có giẫy giụa như thế nào cũng thể thoát ra được "hì hì, ngươi đúng đó, cầm long thủ chuyên dùng để bắt những loại rắn bốn chân nhà ngươi" "wào…mau buông ta ra" Thần Nam tức mình ném nó vào góc nhà, : "Ta phải với ngươi là sau vài ngày nữa hãy tới đây sao, ngươi lỗ mãng như vậy chừng những tuyệt thế cao thủ ở đây phát ra ngươi rồi đó "wào…. Ta yên tâm về ngươi nên tới xem thế nào" "tên rồng tham ăn nhà ngươi, e rằng chịu đựng được hành hạ của cái đói nên mới chạy tới cướp rượu thịt đúng ?" Đúng trong lúc này, tiếng của Tiểu thần Hi vọng tới: "ca ca huynh chuyện với ai thế?" bé chạy vào, sau khi nhìn thấy tử kim thần long, vô cùng kinh ngạc, hai mắt mở to, chớp chớp, cúi cùng : "Lại chú tiểu long long, là đáng ." Tử kim thần long sau khi nghe thấy câu này, vẻ mặt có vẻ bàng hoàng, đường đường là hậu thế của vương giả trong long tộc, tu luyện hàng nghìn năm Lại bị bé ba tuổi gọi là chú rồng con đáng , nó ngã đánh rầm tiếng xuống đất Tiểu Thần Hi vui mừng nhảy cẫng lên, ôm chặt lấy tử kim thần long, : " tiểu long long là đáng , buồn cười, lại có thể làm trò nữa.." Tử kim thần long trợn ngược mắt, nhưng lại dám nhe năng múa vút trước mặt bé ngây thơ non nớt như thế này Thần nam cười ngặt ngẽo,: "thích ? Đây là em của Long bảo bảo, gọi là Long bối bối, ta mang nó về chính là để chơi cùng muội" "wào… " tử kim thần long tức muốn hộc máu, giãy giũa trong lòng tiểu Thần Hi, lập tức nhảy lên đầu của Thần nam, túm lấy tóc của chàng, gào lên: "Hôm nay long đại gia liều chết với ngươi, dám phỉ báng ta như vậy à, hạ nhục ta…wào" Nó cứ thế túm tóc kéo tóc Thần nam, kêu thét ầm ỹ, tiểu Thần Hi cười ‘hi hi" bé đương nhiên biết Thần Nam trêu trọc con thánh long này, tuy nhiên thể ngờ được rằng thánh long này lại nóng tính đến mức độ này Thần nam túm lấy tử kim thần long, ; "được rồi, chỉ là đùa chút thôi, đây là em ta Thần Hi, sau này khi ta ở đây hãy thay ta bảo vệ bé" chàng lại với Tiểu thần Hi,: "Tùy ý gọi chàng này là gì cũng được, ví dụ như trường trùng, cá trạch, tứ cước xà, Long bối bối…" Tiểu Thần Hi ngẩng đầu mở to mắt, nhìn tử kim thần long tức giận giãy lên đành đạch, : "Hay là muội gọi nó là Đại long , nó nhìn có vẻ như vậy thoi, nhưng khiến cho người ta cảm giác thấy dường như phải là con rồng " Tử kim thần long gật đầu liên tục, : "Ngươi đúng là có con mắt, gọi ta là đại long , tiểu nha đầu là đáng !" khó có dịp có người thừa nhận có là con rồng, hơn nữa chỉ dựa vào chữ ‘đại’ này là tử kim thần long cũng vô cùng vui mừng rồi, so với những cái tên loại như ‘ trường trùng’ cũng hoành tráng hơn rất nhiều rồi Tử kim thần long bay quanh tiểu thần hi vòng, hai mắt phát quang, : "Kì lạ, sao ta lại cảm nhận thấy mùi của tiên chi, nhân sâm vậy?" Tiểu Thần hi lấy ra quả màu hồng, trong suốt lấp lánh từ trong túi : "ngươi tìm gì thế, chẳng lẽ lại là nó" "w ào.. trời ơi, chu quả hàng nghìn năm, người ngươi sao lại có thứ đồ này?" "đương nhiên là ăn rồi!" Tiểu thần Hi để ý gì, mở miệng cắn miếng, trong phòng lập tức tỏa ra mùi hương thơm ngào ngạt Tử kim thần long thèm dãi, hai mắt mở tròn, giọng run run : "Ngươi bình thường vẫn lấy thứ này làm đồ ăn vặt sao?" " phải là làm đồ ăn vặt mà là làm cơm ăn" Tiểu thần hi quan tâm gì trả lời, bé trèo lên chiếc ghế, ngồi lên , vừa ăn chu qủa vừa rung đùi Tử kim thần long nghe xong, mắt như muốn nhảy ra ngoài, lắp bắp : "ngươi..làm cơm ăn…! Trời ơi, tiểu nương, cho ta quả được , có được ?" Thần Nam nghe xong gõ cho nó nhát : "đồ tham ăn đúng là chẳng được tích gì, tranh ăn với bé ba tuổi, ta thấy xấu hổ thay cho ngươi." Tử kim thần long tu luyện hàng nghìn nắm rồi, mặc dù thần kinh vững chắc nhưng nghe thấy những lời này cũng đỏ bừng mặt lên, lí nhí: "Ta phải nguyên khí bị tổn hại hay sao, nhìn thấy những thứ đại bổ như thế này,đương nhiên thể nào cầm lòng được, hơn nữa phải bé lấy chư quả ăn thay cơm hay sao, đương nhiên là phải có rất nhiều rồi!" Thần Nam nhìn tử kim thần long, : "Ngươi đừng có mà giở trò với Tiểu Thần Hi, bé thể ăn được đồ ăn của nhân gian, chỉ có thể ăn nhưng thứ kì quả được tạo ra từ thiên địa tinh khí mà thôi, này mặc dù có ít nhưng đó là thức ăn của mười mấy năm của bé đó, ngươi nhất định được có ý đồ xấu" " chẳng lẽ lại là tiên tử chuyển thế" sau đó tử kim thần long lại kêu lên : "wào..trời ơi, ta nghe thấy gì vậy, những thứ quý giá của trời đất tích trữ có thể ăn trong mười mấy năm, có lẽ nào! Cái thế giới này là điên cuồng" say đó nó lại lí nhí : "Bổn long có xấu xa thể nào cũng thể giở thủ đoạn gì với tiểu nha đầu, tuy nhiên chỉ cần có thể cho ta quả, ta mãn nguyện rồi" Tiểu Thần Hi chớp chớp đôi mắt, cười hì hì : "Đại long ra chỉ cần thề với ta sau này nghe lời ta, chơi cùng ta, ta có thể cho ngươi quả" Đợi chút, Thần nam tại sao lại có cảm giác cảnh tượng này có chút quen thuộc, chàng nghi ngờ nhìn tiểu thần hi, phát ra trong mắt bé tràn ngập niềm vui. Thần nam nghĩ thầm: "Hỏng rồi" tiểu Nha đầu và tiểu ác ma ở gần nhau quả nhiên học được giảo hoạt, chưa đáng bao nhiêu thời gian, tiểu nha đầu bắt đầu nghịch ngợm!" Tử kim thần long mồm mép nhanh nhẹn, lắp bắp : "quả có thể cho ta quả sao? Tuy nhiên…lời thề của long tộc rất trang trọng, thể tùy tiện thề..ừm…tuy nhiên ta vẫn có thể chấp nhận kiến nghị này." Tử kim thần long sau khi kêu lên hồi, chờ đợi tiểu thần hi Tiểu Thần Hi vẻ mặt rạng rỡ, mặt đỏ vui mừng , tay đưa ra nhanh,: "cho ngươi" "wào..hai quả! Đều cho ta?" "Đúng thế, đều cho ngươi, ngươi sau này phải nghe lời ta đó!" " wào…tiểu nha đầu đáng , sau này có cầu gì cứ với ta, long tộc chúng ta mà thề, tuyệt đối phản bội lời thề, ta bây giờ luyện linh khí của chu quả đây’ tử kim thần Long xúc động nhận lấy hai quả. ‘soạt’ tiếng bay ra ngoài cửa sổ "thần Hi mấy trò vặt vãnh lúc nãy đều là tiểu ác ma dạy cho muội đúng ?" Tiểu thần hi cúi đầu, : " ra muội thấy rằng những thứ mà chị rắc rối dạy cho cũng rất có ích, chỉ cần lừa người hại người là được rồi!" Thần Nam ngồi phịch xuống ghế, trong lòng cầu nguyện: "Thần Hi nhất định được lây cái thói xấu của tiểu ác ma đó" Lại hết ngày nữa, khi thần Nam dạo trong rừng trúc, đột nhiên cảm thấy luồng sóng dao động lạ thường, đột ngột quay đầu lại, phát thấy thanh phi kiếm hàn quang lấp lánh bay về phía chàng, "Mộng khả Nhi"
Chương 14: Cường cường liên thủ thần đông Phi kiếm đột nhiên dừng lại ở cách người Thần Nam ba trượng, run run quay về phía chàng, sau đó từ từ lùi lại Thần Nam cầm lấy cán đao, bước nhanh lên, chàng tin tưởng rằng Mộng Khả Nhi dám ra tay với chang trong Thần Phong học viện, nhất định muốn gì với chàng Ven bìa rừng trúc vô cùng yên tĩnh, chiếc hồ phẳng lặng như gương nằm ở chỗ đó, Mộng Khả Nhi đứng bên bờ hồ, lặng lẽ nhìn những con cá bơi qua bơi lại ở trong hồ, vẻ mặt lạnh lùng, vẻ đẹp tuyệt thế giống như hòa nhập vào với trời đất này với chiếc hồ với cả khu rừng trúc Thần Nam bước tới bên cạnh chiếc hồ, ngáp dài, xoay người, khung cảnh yên tĩnh đột nhiên bị phá vỡ Mộng Khả Nhi lập tức quay người lại, vẻ mặt giận dữ nhìn chàng, giống như vẻ ung dung hàng ngày nữa, bình tĩnh lại, ánh mắt nàng ta lộ ra vẻ giận dữ, : "Thần Nam ngươi là kẻ khốn nạn bỉ ổi, vô sỉ, hạ lưu, vô đạo đức, khiến ta thực tức giận! Ta nhất định khiến ngươi phải hối hận vì những hành động mà hai ngày trước ngươi làm với ta, ta thề chém đứt cái tay lợn của nhà ngươi, cắt nát ra, khoét cái mắt và cái mũi của ngươi, vứt xuống đất giẫm nát "Suỵt, thôi, như vậy có thể làm tổn hại tới hình tượng tiên tử thánh khiết của , nơi này cách nơi các vị tiền bối cao thủ của Thần phong học viện tu luyện xa,, nếu cẩn thận bị người ta nghe thấy" Thần nam tư thế nhàn nhã "Hừm" Mộng Khả Nhi khẽ hừ lên tiếng, tâm tư dần bình tĩnh lại, nhưng dung nhan tuyệt thế vô song vẫn vô cùng lạnh lùng, nàng ta lạnh lùng : "Đừng có đắc ý, mặc dù ngươi tạm thời có thể rửa sạch được tôi danh ác ma nhưng ta vẫn có cách có thể giết ngươi cách dễ dàng." Thần nam thèm để ý : "trong thời gian này giữa hai chúng ta nhất định có bên phải ngã xuống, tuy nhiên yên tâm, ta thể giết được, tử kim thần long đúng, ngọc liên đài là của nó, còn về , là của ta." "Ngươi…" Mộng Khả Nhi lông mày dựng ngược, còn là hình tượng của tiên nữ thánh khiết nữa, lúc này nàng ta muốn lấy phi kiếm lập tức chém về phía Thần nam. Nhưng giây phút này nàng ta lại thể làm như vậy "thần nam, bây giờ ta muốn đấu khẩu với ngươi, món nợ giữa chúng ta sau cùng tính" "Ừ, ra ta nghĩ rằng chúng ta căn bản nhất thiết phải thù hận lẫn nhau, chẳng phải là cẩn thận mà ôm ta khi còn ở Hư thiên huyễn cảnh hay sao? ra ta cũng chẳng để ý, là nghĩ ngợi nhiều thôi. A, đừng có đụng tới phi kiếm nhé!" Thần nam vẻ mặt bình tĩnh, nhưng lời lại khiến cho Mộng Khả Nhi muốn phát điên, khiến cho nàng ta rút phi kiếm ra, giọng lạnh lùng: "Ngươi mà dám ăn linh tinh nữa, ta tiếc bây giờ lột da ngươi, quyết đấu với ngươi." "ừm được rồi, chúng ta hãy duy trì bình tĩnh, bây giờ, chúng ta hãy thay đổi khí , cả ngày ở trong rừng trúc, chẳng có gì mới mẻ cả" Thần Nam mặc dù lời nào quá đáng nhưng với ngữ điệu như vậy cũng khiến cho Mộng Khả Nhi thể nào có thể chấp nhận được Nàng ta lạnh lùng : "Hôm nay ta tìm ngươi là có vấn đề muốn thương lượng, muốn nghe ngươi mấy lời vô vị đó!" "Được rồi, như vậy, chúng ta hãy ngồi đây chuyện!" Thần nam ngồi chiếc ghế đá trong rừng trúc, tuy nhiên Mộng Khả Nhi ràng là muốn tiếp cần chàng quá gần, nàng ta vẫn đứng ở chỗ cũ." "Ta chắc rằng ngươi cũng biết rằng ngày mai là ngày xét xử công khai Lăng Vân?" Mộng Khả Nhi nhìn Thần Nam lạnh lùng : "Lăng Tử cuối đời mới có con, thể nào cứ trơ mắt nhìn đứa con độc nhất vào chỗ chết, nhất định tìm mọi cách để giữ lại tính mạng cho ." tới chính , Thần nam còn linh tinh nữa, kiên trì lắng nghe "Lăng Vân từng ép hai ngươi, ngươi muốn giết ?" Thần nam gật đầu, : "Đương nhiên, chúng ta có cùng mục đích, đều muốn nhanh chóng dồn ta vào chỗ chết, để tránh đêm dài lắm mộng. tuy nhiên ta nghe , thúc thúc lăng tử hư của ta tới rồi, đây là nhân vật vô cùng đáng sợ, chúng ta chi bằng hãy hợp lực lại để dối phó với ông ta." Có rất nhiều chuyện động tới là ràng, tới mức nà, hai người cũng giấu giếm gì nữa, trực tiếp bạn bạc xem làm thế nào để giết Lăng Vân Mộng Khả Nhi hành động từ trước rồi, tập hợp gần mười siêu cấp thanh niên cao thủ của tứ đại học viện lại, những người này đều có quan hệ phải là bình thường với bảy đại cao thủ gặp nạn tại vùng đất chết, đều muốn giết Lăng Vân, báo thù cho người bạn tốt khi trước Thần Nam : " cho rằng bọn họ cứu Lăng vân như thế nào?" ‘Theo những tin tức mà ta có được, Lăng Tử Hư có thể tìm lí do nào đó để đưa Lăng Vân trở về Lăng Gia trước, sau đó tìm cách hóa giải cái họa sát thân của , như tìm kẻ thế thân, thay Lăng vân chết Thần nam cau mày : "Như vậy dễ dàng!" Mộng Khả Nhi cười nhạt: "bất kể bọn chúng dùng cách nào cũng mặc kệ, ta bảo đảm bất cứ lúc nào cũng có thể nắm được hành tung của lăng vân" Thần nam trong lòng giật mình, vạn năm trước, Đạm đài tuyền tằng từng sử dụng loại kĩ nghệ đặc biết trước mặt chàng, chủ yếu biểu ở mặt vận dụng chân khí Như là đưa chút chân khí vào trong cơ thể của người, trong khoảng cách nhất định dựa vào khí cơ cảm ứng, có thể nắm được hành tung của đối phương. Đương nhiên, loại khí cơ cảm ứng này chỉ là kĩ thuật bé, thủ đoạn đáng sợ nhất là lợi dụng loại công lực đặc biết để phá vỡ công lực của đối phương,. Vạn năm trước,Thần Nam bị chịu thua thiệt trước Đạm Đài Tuyền, trong khi có chú ý bị bà ta truyền luồng chân khí màu vàng nhạt vào trong người, kết quả là công lực của chàng từ đó trở về sau hoàn toàn bị tiêu diệt Bây giờ nhìn Mộng Khả Nhi, lòng cảnh giác trong lòng chàng lại tăng thêm, ả ta tu luyện thành công tới cách khí cơ cảm ứng, khó có thể đảm bảo rằng tu luyện hàng loạt những công pháp cổ quái, Thần Nam cười nhạt : chuẩn bị hết tất cả, tất cả chuẩn bị hết, xem ra ta phải làm việc nặng nhọc thôi!" Mộng Khả Nhi lắc đàu : " việc làm gì có chuyện đơn giản như thế, ngươi biết Lăng Tử Hư đáng sợ như thế nào, nghe võ công của ông ta đạt tới ngũ giai cảnh giới. tuy nhiên cũng may đó chỉ là đồn đại như thế, Lăng Tử Hư bây giờ ở vào trạng thái đỉnh cao nhất của tứ giai đại thành, còn cách ngũ giai cảnh giới chút nữa, tuy nhiên cho dù là như thế, những cao thủ tam giai cũng còn lâu mới có thể đối phó được với lão." Nhìn thấy Thần nam có chút biểu gì, Mộng Khả Nhi tiếp tục : "Người bước vào tứ giai cảnh giới cũng nên hiểu rằng những thăng cấp tùy theo cảnh giới, cách biệt giữa những cảnh giới giống nhau là vô cùng lớn. cao thủ tứ giai sơ cấp cảnh giới có thể dễ dàng tiêu diệt nhiều cao thủ mạnh nhất của tam giai cảnh giới, cao thủ tứ giai trung kì càng đáng sợ, cho dù phải đối diện với bao vây của rất nhiều kẻ hùng mạnh nhất của tam giai cảnh giới cũng có thể ung dung mà thoát ra, còn về những cao thủ đạt tới mức mạnh nhất của tứ giai cảnh giới sắp sửa trở thành tuyệt thế cao thủ rồi, võ công đạt tới cảnh giới như vậy có thể hàng cự long, chiến đấu với cự nhân, ngươi tự hỏi có thể so sánh với cao thủ mạnh nhất của tứ giai cảnh giới ? Thần nam xoa cằm : "Xem ra có thể chém chết lão Đào Nhiên đúng là may mắn" "Hừm, Đào nhiên của trường Tiên vữ và Lăng tử Hư so sánh với nhau cách biệt rất lớn, Đào nhiên có phải đạt tới tứ giai đại thành cảnh giới hay khiến người ta phải nghi ngờ, đều là những đồ tử đồ tôn của ta gọi là tuyệt thế cao thủ, theo ta ta chưa vượt qua tứ giai trung cấp cảnh giới. tuy nhiên nghịch thiên thất ma đao của ngươi đúng là rất đáng sợ, tại sao khi giao đấu với ta lại thấy ngươi sử dụng?" "Hừm, trong người phải cũng có đạo phong ấn sao:? Tại sao lại phải giấu võ công của mình như vậy chứ?" Hai người thăm dò lẫn nhau, đều muốn làm bản lĩnh của đối phương, tuy nhiên ràng những lời của Thần nam càng có giá trị hơn từ trước tới giờ chưa từng có ai có thể nhìn thấy phong ấn trong người Mộng khả Nhi, đây là lần đầu tiên bị người ta phát Vẻ mặt nàng ta lập tức thay đổi, vội vàng hỏi: "ngươi sao lại biết được?" "Cảm nhận thấy"’thần Nam bừa như vậy, chàng tuyệt đối thể về lão quái ra " thể nào, cho dù là ngũ giai tuyệt thế cao thủ cũng thể nào cảm nhận được" vẻ mặt Mộng khả Nhi ngừng thay đổi, sau rất lâu nàng ta mới có thể bình tĩnh lại : "Thôi được rồi, chúng ta tiếp tục bàn xem làm thế nào để đối phó với Lăng Tử Hư, với những cách thông thường mà , cho dù là mười mấy kẻ tu luyện tới mức cao nhất của tam giai cảnh giới cũng thể nào có thể thắng được ta, nhất thiết phải sử dụng những thủ đoạn đặc biệt, mới có thể đối phó được ta." Thần Nam làm sao lại biết điều này chứ, lần trước khi chuyện với Long Vũ mặc dù rất nhàng nhưng chủ yếu là để an ủi nàng ta, tới nay thực cần phải ra tay rồi, chàng thể khách quan dự đoán thực lực của hai bên địch và ta, chàng hỏi: " có cách gì ?" "Dùng độc" Mộng Khả nhi hai từ đơn giản Thần nam gượng cười lắc đầu, : "Với võ công của ta và , những độc dược bình thường có thể uy hiếp được chúng ta ? Đừng tới cao thủ tuyệt thế. Chắc rằng lão ta có chút ít cảm giác là đẩy chất độc ra khỏi cơ thể rồi, mấy trờ vặt vãnh này làm sao có thể uy hiếp tuyệt đại cao thủ sắp bước vào ngũ giai cảnh giới chứ Mộng khả Nhi cách ràng: "Điều này cần phải xem người hạ độc là ai, lần này ta tìm ngươi để thương lượng chủ yếu chính là để ngươi ra tay, xin chút thuốc độc đặc biệt của kì nhân" "ta?" Thần Nam hiểu có chút sững sờ " sai, ngươi còn nhớ Lão tú quái hay ?" "Cái gì……"Thần nam kinh ngạc : "Tại sao lại nhắc tới ông ta, chẳng nhẽ vị kì nhân mà tới chính là ông ta?" "đương nhiên" mặt mộng khả nhị lộ ra nụ cười khó hiểu, : "Tất cả mọi thứ khi ngươi ở Sở quốc ta đều nắm rất " Thần nam trầm tư, ràng Mộng Khả Nhi từng điều tra về chàng, e rằng có chút kiêng sợ nghịch thiên thất ma công của chàng nên muốn hiểu chi tiết về thực lực của chàng." Trước đó lâu, khi thần phong học viện tổ chức thi đấu giữa những thanh niên xuất sắc, khi THần nam dạy dỗ tiểu công chúa, tiểu ác ma từng cầu viện Mộng Khả Nhi, rằng chỉ của nàng ta Sở nguyệt vốn là để tử vòng ngoài của Đạm đài cổ thánh địa." Vì thế, Thần Nam hiểu Mộng Khả Nhi lấy những tin tức đó ở đâu? Chắc chắn rằng đều biết được từ công chúc cả của Sở quốc là Sở nguyệt " có biết lão tú quái đó ở đâu ? Ta mấy tháng gặp ông ta rồi" về độc thuật của lão quái này Thần nam vô cùng bái phục, có thể được chọn vào Sở quốc kì sĩ phủ đủ để khả năng dùng độc của ông ta rồi." "đương nhiên là biết, lúc trước vị tiền bối này sau khi thoát khỏi Sở quốc chạy thẳng tới tây đại lục, gần đây tới Thành tội ác, được thần phong học viện mời làm thầy dạy độc thuật Ngất xỉu Thần nam chạy tới Thành tội ác chính là do lão quái bày cho, sau khi tới đây chàng từng tìm tung tích của ông ta, nhưng tìm thấy chút dấu vết nào, ngờ rằng ông ta lại nhát gan đến thế,chạy thẳng tới tây đại lục, nghĩ tới những hành động hoang đường trước kia của lão quái Thần nam lại bật cười Độc học của lão quái vô cùng lợi hại, rất ít người có thể so sánh được cùng với ông ta, chắc rằng chí có ông ta mới có thể hạ độc được tuyệt thế cao thủ. Lăng Tử hư nay ở trong Thần phong học viện, nếu như có thể xin ít thuốc độc của lão quái có thể đễ dàng hạ độc vào trong đồ ăn của Lăng Tử Hư, đến lúc đó cho dù có bản lĩnh lớn đến thế nào chăng nữa e rằng cũng khó mà phát huy được Thần nam và Mộng Khả Nhi đều chẳng phải là những nhân vật quân tử cứng nhắc, dùng thuốc độc để đối phó với tuyệt thế cao thủ căn bản cũng cảm thấy trong lòng có gì bất an, hai người bàn bạc kĩ lưỡng lại lượt, sau đó chia tay trở về." Khi Thần nam tìm tới nơi ở của lão quái, cảm thấy có chút gì đó khó đoán biết, chàng dường như nhầm nơi. Trong vườn chỗ nào cũng là bồn hoa, trong mỗi bồn đều là khoa tươi, rực rỡ. cả khu vườn trăm hoa đua sắc, rực rỡ muôn màu, mùi thơm ngào ngạt Khu vườn phía trước giống với nơi ở của lão độc quái, khi trước khi ở trong phủ Sở quốc kì sĩ, Thần nam từng tận mắt chứng kiến cảnh tượng đáng sợ trong vườn của lão độc quái, khắp vườn đều là rắn độc trườn qua trườn lại, những cái hố rắn to nằm đầy trong vườn, trong hố rắn lúc nhúc, đáng sợ Cảnh tượng vừa nãy khiến cho Thần nam nghi ngờ, nhưng đúng trong lúc này, bóng người quen thuộc xuất trước mắt chàng "ha ha, tiểu tử đừng nghi ngờ gì, đây chính là khu vườn của ta, chúng ta cuối cùng lại gặp được nhau rồi", lão độc quái vẻ mặt hồng hào, dường như gần đây tâm tình rất tốt "lão già biến thái" "tiểu tử trời đánh" Hai người trước tiên ôm chầm lấy nhau, sau đó đều cười ha ha, khi xưa hai người đều phản bội sở quốc, sau khi chia tay đến tận bây giờ mới gặp lại, vô cùng xúc động Hai người cùng nhau những chuyện xảy ra với mình lượt, đúng là giống như những gì Mộng Khả Nhi , lão độc quái tới tây đại lục trước, gần đây mới tới thành tội ác "lão già lão đúng là đồ gan chuột nhắt, lại chạy tới tận tây đại lục, ha ha…" Khi Thần nam kể về những điều phức tạp mà mình trải qua, hề mất nhiều thời gian, lão độc quái cũng nghe về tình hình của chàng rồi, gần đây chàng ta rất nổi tiếng, tất cả những tin tức về chàng đều truyền khắp các hang cũng ngõ hẻm rồi "lão già biến thái, phải lão bị kích thích gì đấy chứ, sao tự nhiên lại chuyển sang nuôi hoa cỏ thế này?" "Hì hì, đây đều nhờ vào độc kinh mà ngươi cho ta, bây giờ độc thuật của ta dần dần thành công rồi, trước kia trực tiếp luyện độc dịch người rắn độc, tuy nhiên chỉ là tí tẹo mà thôi, bây giờ ta có thể tùy ý điều chế những thứ có độc trở thành thuốc độc, đây mới là độc công cao thâm nhất, đừng coi thường những đám hoa này, mỗi đóa hoa đều có độc, nhưng nếu như để những loại hoa đặc biệt lại cạnh nhau, chỉ trong chớp mắt là có thể cho ra khí độc, đương nhiên đó còn cách chút so với cảnh giới cao nhất của độc thuật, tuy nhiên ngày nay thế giới này, tin chắc rằng có ai có thể so sánh được với ta rồi" lão độc quái dương dương tự đắc Thần Nam lập tức vui mừng, : " như vậy, độc thuật của lão bây giờ tiến triển rất nhiều" "Đương nhiên, ta có thể khiến cho người bị trúng hàng mấy chục loại thuốc độc có thể bình an vô nhưng cũng có thể chỉ cần loại thuốc dẫn vô độc cũng có thể khiến ta chết ngay tức khắc, ta có thể dùng mấy thứ có độc, khiến cho người trong lúc cẩn thận phải mất mạng, đây chính là cách tổ độc "Ha ha ha, tốt, quả nhiên độc thuật tiến bộ như vậy! bây giờ ta muốn xin lão vài loại vật vô độc tạo thành vật có độc, người bị hạ độc có chút cảm giác gì, chất độc có thể nằm trong cơ thể ta vài ngày mà phát tác, nhưng chỉ cần dùng chút thuốc dẫn để kích thích , ta kịp vận công loại trừ chất độc, lập tức độc tố phát tác ra toàn thân, có chất độc như vậy ? "Đương nhiên là có, tuy nhiên tên tiểu tử trời đánh này muốn làm gì vậy" lão độc quái vẻ mặt nghi hoặc nhìn chàng "Đương nhiên là để hạ độc người khác rồi, vì vậy mới xin thuốc lão, những người khác căn bản thể nào hạ độc được ta" "Ngươi….ngươi muốn hại độc ai?" " kẻ tuyệt thế cao thủ" Lão quái hít hơi, : "Ngươi điên rồi, ngươi dám gây chuyện với tuyệt thế cao thủ, ngươi chán sống rồi à?" Thần nam thở dài, : "Ta thực còn cách nào khác, nếu như lão có thể điều chế ra loại độc như vậy, đưa thuốc cho ta là được, những chuyện khác lão cần quan tâm, cũng đừng hỏi." Lão độc quái do dự rất lâu, cuối cùng tìm giấy và bút, dập dập xóa xóa lúc viết được đơn thuốc độc Thần Nam cầm lấy đơn thuốc, cáo từ lão độc quái, rồi tìm Mộng Khả Nhi, đưa đơn thuốc cho nàng ta Thuốc độc xuất thế chắc chắn vị tuyệt thế cao thủ sắp sửa phải chết, cuộc đại chiến kinh thiên thể nào có thể tránh khỏi Ngày xét xử công khai Lăng vân, Thần Phong học viện chật ních người, dường như giới tu luyện trong toàn thành đều đến đây. Tuy nhiên, Thần nam nghe phán quyết, chàng biết đây chỉ là hình thức mà thôi, những hành động khác còn ở phía sau, Lăng Vân rốt cuộc có thể sống để dời khỏi đây được hay phải chờ vài ngày sau mới có thể định luận Ngày hôm nay, Lăng Vân dường như nhận mệnh, ta nhận tất cả mọi tội lỗi, chính là những ‘ ’ mà Mộng Khả Nhi và Thần Nam tạo ra, ta hề biện bác, thừa nhận từng việc Thần Phong học viện sôi sục, tiếng chửi mắng vang lên ngớt, nước bọt sắp sửa nhấn chìm Lăng Vân, nếu như phải Thần phong học viện huy động vô sô cao thủ đám đông phẫn nỗ ngay lập tức chém Lăng Vân thành nghìn mảnh Lăng Vân khóc lóc, ngừng sám hối về những lỗi lầm của mình, chấp nhận chịu mọi trừng phạt, cuối cùng ta ngừng quay về phía đông dập đầu, lớn tiếng gào khóc, xin lỗi cha mẹ, xin lỗi người thân" việc tới nước này, tuyệt thế cao thủ - chú của lăng Vân và mấy chục danh túc tiền bối đề nghị Thần phong học viện cho Lăng Vân về nhà lần làm tròn đạo hiếu, sau đó trở lại đây, mổ bụng moi tim. Tế lễ những người chết Lời thỉnh cầu vô cùng thành khẩn, nhưng thủ đoạn hề quang minh, lần phán quyết này mời tới mấy chục vị danh túc, đến quá nửa đều bị hối lộ, quá nửa đồng ý với cầu này Tất cả những điều này đều là ngòi lửa cho những trận đại chiến tiếp theo
Chương 15: Tiệt sát Thần Đông Cho dù đám đông có căm phẫn, cho dù có chửi rủa ngớt cũng thể thay đổi được điều gì, việc Lăng vân trở về nhà lần cuối cùng để tận hiếu đạo được định ra, có cách nào có thể thay đổi được Tuy nhiên, tình cảm của con người đúng là thứ kì diệu, dễ dàng thay đổi Hai mươi mấy vị danh túc tiền bối, thi nhau dùng công cao thâm, giải thích thiện hiếu phải đặt lên hàng đầu, bất luận người có tội lỗi lớn đến đâu cũng có quyền vĩnh biệt cha mẹ Kết quả là, những lời đó khiến cho những tiếng huyên náo cứ dần, mọi người dần dần chấp nhận ‘Lăng Vân trở về nhà làm tròn đạo hiếu’ Lăng Tử Hư dường như dự cảm được việc khi rời thành tội ác nhất định xảy ra nguy hiểm nên ngày nào rời thành, tuy nhiên dựa vào những cảm nhận khí cơ của Mộng Khả nhi đối với Lăng Vân có hay cũng có vấn đề gì Hai ngày sau, Thần Nam nhận được thông báo gấp, đoàn người của Lăng vân sắp bí mật rời , theo những ước định khi trước, chàng nhanh chóng tới long trường của thần phong học viện Lúc này, long trường tập trung mười thanh niên giỏi giang Ba vị á long kị sĩ của chiến thần học viện đứng lưng á long giống như những ngọn núi, phát ra khí tức của những kẻ hùng mạnh, khiến cho người ta có cảm giác giống như bị núi đè nặng Ba vị võ giả của Tiên vũ học viện, trong đó hai người đạt tới tam giai đại thành cảnh giới, người còn lại đạt tới tứ giai sơ cấp cảnh giới, đây là nhóm người với lực lượng hùng mạnh Bốn vị ma pháp sư của Huyễn ma học viện, bọn họ bay trung, xung quanh mỗi người đều pháp ra dao động sóng ma pháp rất mạnh. Tuy nhiên, trong số ba người có dao động của ma pháp nguyên tố mạnh hơn hẳn so với ba người còn lại, ràng là bước vào tứ giai cảnh giới lâu sau, Khải Văn. Lãnh phong và vị võ giả của Thần Phong học viện cũng tới Mỹ nhân nam tóc vàng Khải Văn, từ khi chiến bại trong tay Thần Vũ tiểu hầu gia ở Tiên Vũ học viện, sau khi trở về ngày đêm tu luyện, tới nay võ công đại tiến, đạt tới tam giai đại thành cảnh giới Lãnh Phong vẫn như ngày nào, cả người phát ra khí lạnh lẽo, ta vẫn là trong những cao thủ của Thần Phong học viện, và cũng là trai của Đông Phương Phượng Hoàng, khi xưa ta ra mặt hộ Đông Phương Phượng Hoàng, tìm tới Thần Nam gây chuyện, hai người đánh quen biết, sau này đều chuyên tâm cùng nhau khảo cứu võ học Võ giả cùng đến với Khải Văn và Lãnh Phong tuổi tác có vẻ nhiều hơn mọi người chút, khoảng chừng ba ba hai tuổi, người phát ra khí tức bức nhân, chỉ cần nhìn qua cũng biết đạt tới tứ giai cảnh giới, thực lực thâm sâu khôn lường Thần Nam thầm tặc lưỡi, đám người này đúng là quá hùng mạnh, có số người hề xuất ở cuộc đấu của những thanh niên xuất sắc nhất lần trước, nhưng thực lực đáng sợ đến như vậy, tứ đại học viện đúng là ngọa hổ tàng long tiếng chim ó vang lên, Đông Phương phượng hoàng cưỡi lưng con chim ó khổng lồ màu vàng từ trung hạ xuống, Thần Nam thể ngờ răng nàng ta lại tham gia vào lần hành động này, đúng lúc đó bóng nữ nhân cao lớn xuất trước mặt mọi người, mĩ nữ tuyệt thế Long Vũ, mặc giả nam, dáng người dong dỏng phát ra sát khí, khí thế của kẻ hùng mạnh tỏa ra Thần Nam quả có chút kinh ngạc, trước đây chàng chưa bao giờ biết được võ công của Tiềm Long cho tới tận hôm nay chàng mới phát ra nàng ấy đạt tới cảnh giới tam giai đại thành, bất cứ lúc nào cũng có thể vượt lên khỏi tam giai cảnh giới, bước vào lĩnh vực tứ giai Biết bao nhiêu thanh niên võ công lợi hại tập trung lại, thực lực vô cùng đáng sợ Cuối cùng Mộng Khả Nhi bước lên ngọc liên đài, giống như Lăng Ba tiên tử từ phương xa bay tới. Ba vị á long kị sĩ của Chiến Thần học viện, ba vị võ giả của tiên vũ học viện, bốn vị ma pháp sư của huyễn ma học viện, ba vị võ giả của Thần Phong học viện, và hai vị ma pháp sư lại có thêm Thần nam và Mộng Khả Nhi, tất cả có mười bảy thanh niên cao thủ Trong đó, có vị tứ giai cao thủ của tiên vũ học viện, vị tứ giai ma pháp sư của huyễn ma học viện, vị tứ giai võ giả của Thần phong học viện, lại thêm Mộng Khả Nhi và Thần Nam, tất cả có năm đại tứ giai cao thủ, thực lực hùng hậu khiến cho người ta phải ngạc nhiên. Lăng Tử Hư cho dù trúng độc, với võ công tuyệt thế cao thủ chỉ e rằng cũng thể nào địch lại được với nhiều cao thủ thế này Mộng Khả Nhi : "chúng ta mặc dù lực lượng đông đảo thực lực hùng hậu, nhưng cũng nhất định thắng, cùng với võ công mạnh hơn theo từng cảnh giới, thực lực của cảnh giới khác nhau cách biệt càng ngày càng lớn, cao thủ tứ giai sơ cấp cảnh giới có thể dễ dàng đối phó với, vài cao thủ lợi hại nhất của tam giai, cao thủ tứ giai trung cấp mạnh hơn chút nữa, cao thủ lợi luyện tới mức cao nhất của tứ giai cảnh giới chỉ có thể dùng từ đáng sợ để hình dung mà thôi, cho dù chúng ta có đông người chăng nữa, nhưng đối đầu với Lăng Tử Hư cũng thể nào dám khẳng định chúng ta dành được thắng lợi Mộng Khả Nhi hề với mọi người rằng Lăng Tử Hư trúng thuốc độc, mặt vì những cao thủ này sau khi biết lơ là, Đúng lúc này, trung vọng tiếng hổ gầm, sở quốc tiểu công chúa cưỡi Hổ vương tiểu ngọc xuất đỉnh đầu mọi người, nàng ta mặc váy dài màu trắng, đầu quấn chiếc khăn màu tím, giống như tiểu tiên tử bay trung dung nhan tuyệt mĩ của tiểu công chúa, sóng mắt long lanh đảo khắp lượt chúng nhân, nàng ta cười : "Ai ya, cũng coi như là tới muộn, mọi người đợi ta hay sao? ngại quá, ta tới muộn" tiểu công chúa nhảy xuống từ lưng hổ vương, dunh nhan tươi cười hớn hở Đám đông đưa mắt nhìn nhau, đầu lắc đầu bảo rằng hẹn với nàng ta Đông Phương phượng hoàng nhìn bộ dạng cổ quái của nàng ta, lập tức hiểu ra rằng nàng chuyên gây phiền toái này muốn cùng với bọn họ để tìm trò vui, nàng ta hạ giọng : "Tiểu quái, đừng gây rối nữa, chúng ta còn phải làm việc quan trọng, ngươi thể cùng với chúng ta được "Hì hì, vậy sao? Nhưng Vũ tỉ tỉ đồng ý mang theo ta" tiểu công chúa cười hì hì chạy tới bên cạnh Long Vũ, : "Vũ tỉ tỉ đừng đau buồn, muội ở bên tỉ" Ánh mắt Long Vũ lộ ra vẻ đau buồn, sau đó nàng ta cười : "Hôm nay chơi cùng muội được, mau về " Tiểu công chúa cười ha ha : "hai người chẳng có ra sao cả, nhưng , hơ hơ, may mà ta và Khả Nhi tỉ tỉ là sư tỉ muội, Khả Nhi tỉ tỉ nhất định cho ta theo" Tiểu công chúa chạy tới bên cạnh Mộng Khả Nhi, lắc lắc cánh tay nàng ta "Ta và tỉ tỉ của ngươi là đồng môn, ngươi từ lúc nào trở thành sư muội của ta vậy?" mặt Mộng Khả Nhi lộ ra vẻ giễu cợt "Sư tỉ của tỉ tỉ phải là sư tỉ của ta sao?" "Nhưng phải là đồng môn, ha ha ha, tiểu nha đầu nhà ngươi quả nhiên thông minh đúng như lời chị ngươi , nhưng quá tinh nghịch" Có thể thấy được rằng Mộng Khả Nhi rất thích tiểu công chúa, vuốt mái tóc dài của nàng ta, : "Hôm nay ngươi thể cùng chúng ta được, nếu như muốn , vô cùng nguy hiểm. Ngươi đừng lắc tay ta, cũng đừng cầu ta, gì chăng nữa ta cũng thể đồng ý được. ngoài ra, ngươi được phép lén sau chúng ta, nếu ta chuyện với chị ngươi, để ấy lập tức phái người tới đưa ngươi về!" Lúc này Mộng Khả Nhi dựa vào Khí cơ cảm ứng, được biết đoàn người của Lăng Vân lên phi long được rất xa, nàng ta vội vàng với mọi người: "Chúng ta khởi hành thôi!" Tiểu công chúa kéo dài giọng : "Biết===rồi===" Đám đông lục đục nhảy lên lưng ba con á long, Thần Nam khi qua bên cạnh tiểu công chúa, bị nàng ta gọi lại : "Đồ khốn nạn, hừm, đừng có nghĩ ngươi bây giờ là thứ hùng thối tha gì đó, sớm muộn gì cũng có ngày ta giẫm lên mũi ngươi, giẫm ngươi dưới chân ta!" "Ừ, cứ tiếp tục nằm mơ " Thần Nam thèm quan tâm đáp tiếng, nhanh chóng bước về phía trước, bây giờ chàng có thời gian để dây dưa với tiểu ác ma này "hừm. đồ khốn nạn, đừng cho rằng ta thể làm gì được ngươi, đợi lát nữa ta đem Tiểu Thần Hi tìm ngươi…" Thần Nam nghe đên câu này, may mà chưa ngồi xuống đất, càng dám lôi thôi gì với nàng ta, tránh nàng ta làm, chàng trong lòng than thở: "tìm cơ hội nhất định thực đến cùng kế hoạch nuôi con từ thuở …" Bầu trời trong vắt, hàng vạn dặm có bóng mây, bầu trời ba con á long và con ó màu vàng bay nhanh như chớp, giống như bốn dải ánh sáng đuổi về phía đông ở đằng sau á long năm dặm, Tử kim thần long gian khổ đuổi theo đằng sau, nó vừa nhanh chóng bay vừa ngừng thở dốc, nó kêu gào ngớt,: "wào… đáng chết, ba con thạch sùng này bay nhanh như vậy làm cái gì, may mà ăn chu quả, nếu đúng là đuổi kịp: "Sau đó nó tiếp tục chửi bới…. nếu như ta mất long nguyên, ba con sâu thối tha nhà các ngươi có thể khiến ta đuổi theo vất vả đến như vậy sao? Wào…" Chỉ trong vòng nửa khắc, Thần Nam , Mộng Khả Nhi và mọi người nhìn thấy phi long ở phía trước "ngăn bọn chúng lại" Tốc độ của á long biết nhanh hơn bao nhiêu lần so với tốc độ của phi long, rất nhanh vượt lên ở bên cạnh, ba con á long đồng loạt ngửa cổ lên trời gầm lên, thanh vang vọng tầng , khiến cho tất cả những phi long ở trung đều run lên bần bật, dám tiếp tục bay nữa, nhanh chóng giảm tốc độ lại lưng phi long có năm người ngồi, ông già tuổi cao ngồi vững chãi giữa đám người, vững vàng và bình tĩnh, luồng khí tức mạnh mẽ bao phủ khắp xung quanh phi long,đây phải là ông già có công lực huyền diệu cường kình mà chính là chân khí trong người ông ta lưu chuyển tạo ra làn sóng dao động phát ra ngoài, đúng là kẻ hùng mạnh! còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là em trai Lăng tử Hư của Lăng gia tông chủ của trong thập đại tu luyện thế gia ở đại lục, nghe đó là tuyệt đại cao thủ Lăng vân ngồi bên cạnh ông ta, vẻ mặt lo lắng, với ông ta điều gì đó, ba người còn lại đều mặc quần áo khoác màu xanh, dường như là hạ nhân của Lăng gia Mộng Khả Nhi nhíu mày mình: "Bên cạnh Lăng Tử hư phải chỉ có hai người thôi hay sao? Sao tự nhiên lại có thêm người nữa?" Lúc này, đôi mắt nhằm nghiền của lăng Tư Hư đột nhiên mở ra, trong trung giống như xuất hai tia chớp, ông ta lạnh lùng đảo mắt nhìn khắp lượt, trầm giọng : "Các người có ý đồ gì" Tất cả những người bị ông ta đưa mắt nhìn đều có cảm giác đau đớn da thịt, công lực đáng sợ này khiến cho tất cả mọi người đều thất sắc kinh hãi, hình như võ công của ông già này còn ở phạm trù tứ giai đỉnh phong cao thủ nữa