Chương 12: Thái Cực Thần Ma Đồ Đám người ở trong cốc đều vô cùng kinh ngạc. Bọn chúng biết rằng lúc này Thần Nam sức cùng lực kiệt, nếu như lúc này đuổi theo có thể dễ dàng giết được . Tuy nhiên cảnh tượng trước mắt quá khủng khiếp khiến đám người dám liều lĩnh tiến lên. Đúng lúc Thần Nam cách đại điện khoảng trượng, kẻ đứng đầu của toán lính đánh thuê cuối cùng nhịn được, cưỡi Phi long lao tới. Những Long kĩ sĩ khác trung nhìn thấy có người bắt đầu hành động, cũng nhẫn nhịn được thúc Phi long lao về phía trước, cũng muốn chia phần công lao. Mấy Long kị sĩ trong những ngày truy sát Thần Nam hề có chút ưu thế nào, bởi sơn lâm làm hạn chế tầm nhìn làm bọn họ lại nhanh nhẹn được hơn những kẻ ở mặt đất. Ngoài ra, trong khu rừng nguyên thủy này, bọn họ cũng dám liều lĩnh cưỡi Phi long bay cao vì sợ kinh động tới những con Cự long thỉnh thoảng xuất bầu trời. Mấy ngày qua bọn họ bị hạn chế rất nhiều. Bây giờ bọn họ cuối cùng có thể dựa vào ưu thế của mình xông lên hành động trước. Mấy con Phi long dường như đều chụm đầu lại lao về phía ngọn cốt sơn. Thần Nam trong lòng lo lắng. thể ngờ rằng những kẻ truy sát lại tới nhanh đến thế, đuổi tới đây. Nhìn những Phi long kị sĩ càng ngày càng tiến lại gần, lấy hết chút sức lực cuối cùng của mình leo lên đỉnh núi, nhảy lên bậc thang của đại điện. bậc thang ngập tràn thần cốt, phát ra ánh sáng thánh khiết nhàng, phản chiếu rất đáng sợ lên người Thần Nam toàn thân đầy máu. Năm phi long kị sĩ nhanh chóng đuổi tới bầu trời đại điện, người nào cũng cầm đao kiếm lao xuống phía dưới. Trong mắt họ Thần Nam trở thành miếng thịt nằm thớt, tất cả đều muốn giành được trước. Tuy nhiên đúng trong lúc này, đại điện rung chuyển. Trong khu rừng phía xa xuất hai bóng người cao lớn, hai tiếng gầm vang vọng đất trời, hai người viễn cổ cự nhân phát ra những long kị sĩ bầu trời của đại điện, bọn họ như phát điên xông tới. “Rầm!’’ "Rầm!" "Rầm!" Mặt đất rung chuyển dữ dội. Đám người trong cốc hoảng loạn chạy trốn, nhanh chóng trốn vào trong rừng. Mấy long kị sĩ cũng còn lo tới giết Thần Nam nữa, đều cưỡi phi long chạy trốn. Tuy vậy trong lúc hoảng loạn, Phi long kị sĩ vẫn cam tâm, chém ra kiếm, đấu khí thanh thế mạnh khủng khiếp, phát ra thanh vang động đất trời. Thần Nam kiệt sức, vất vả lăn sang bên. "Bùm!" tiếng nổ vang lên. Thần cốt bị chém nát bay ra xung quanh, chín bậc thềm vỡ vụn. Thần Nam mặc dù bị tấn công ở chính diện nhưng dư sóng của đấu khí lúc này cũng làm khó có thể chống đỡ được. Năng lượng cực mạnh tiến vào trong người , lục phủ ngũ tạng vốn bị thương nay lại lần nữa bị chấn động. Vết thương vô cùng nghiêm trọng, gần như tiến tới ngưỡng cửa của cái chết. Viễn cổ cự nhân đời đời bảo vệ nơi này. Ma điện trong con mắt bọn họ là biểu tượng tối cao. Hai người khổng lồ nhìn thấy bậc thềm bị phả hủy phẫn nộ vô cùng, đuổi theo đám Phi long kị sĩ. Đám người trong rừng nhìn thấy cự nhân nổi điên như thế, tất cả đều vã mồ hôi hột. Bọn họ phân biệt phương hướng chạy toán loạn, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn. Mấy phi long kị sỹ kinh hãi thất sắc, thể ngờ rằng người khổng lồ phát cuồng lại thần tốc như vậy, dường như sắp sửa đuổi được bọn họ. Mấy con Phi long kinh hãi gầm lên lao lên bầu trời. Long kị sĩ bay ở sau cùng vô cùng kinh sợ, bởi vì ta nhìn thấy hai người khổng lồ nhằm tới , dường như để ý gì tới những Long kỵ sỹ khác. “Vù!” thanh vang trời. Cây cột đá trong tay người khổng lồ bay ra, nhằm thẳng tới tên Long kị sĩ bay sau cùng. “Wrào!” Phi long kêu lên tiếng thảm thiết ngắn ngủi. Máu bắn phụt ra, từ trung trút xuống như mưa. Cây cột đá lao thẳng tới đâm thẳng vào Phi long, trong chớp mắt đập gẫy xương đất gân của nó. Long kị sĩ lưng nó bị đập thành đống thịt. Những Long kị sĩ khác mặt cắt còn giọt máu, mấy người sợ tới nỗi muốn tè ra quần. Những kẻ chạy trốn ở trong rừng cũng nhìn thấy tất cả. Những kẻ yếu tim sợ tới nỗi chân tay mềm nhũn. Người khổng lồ sau khi đập nát kẻ dám khinh thường "thần sơn", dường như thoải mái hơn, tuy nhiên họ cũng có ý bỏ qua cho những người khác. Bình thường vốn có quái thú nào dám xông vào lãnh địa của họ, cho dù là Cự long, có ngửi thấy mùi bọn họ cũng phải lùi tránh chín mươi dặm. Hôm nay lại có biết bao người dám kéo tới, hơn nữa lại yếu ướt bé thế này, bọn họ cảm thấy quyền uy bị mạo phạm. Phi long kị sĩ cuối cùng càng chạy càng xa, thoát khỏi phạm vi tấm công của cự nhân, nhưng những người ở trong khu rừng dễ chịu như vậy, có chạy thế nào nữa cũng thể nào chạy nhanh bằng bước chân của người khổng lồ. Những tiếng kêu thảm thiết ngừng vang lên, rất nhiều người bị cự nhân dậm thành đống thịt. Tuy nhiên may mà có cây cối ngăn cản tầm mắt của những người khổng lồ, hơn nữa những người này chạy trốn tán loạn ra khắp các phương hướng vì thế cũng giảm bớt thương vọng. Nhưng cho dù là như vậy, cũng chết hơn chín chục người. Đại quân tới truy sát ở gần sơn cốc này dường như tổn thất mất phần tư. Thần Nam dựa vào ý chí cứng rắn cố gắng chống chọi tới cùng. dám nhắm hai mắt lại, vì biết rằng nếu như lúc này mà hôn mê chỉ sợ bao giờ tỉnh lại. Nhìn thấy đám người truy sát bị cự nhân giày xéo, Thần Nam mỉm cười. biết những khổng lồ săn ở bên ngoài buổi tối trở về đây. sớm tính được tới tình hình trước mắt. Tuy nhiên lúc này ý thức của Thần Nam càng ngày càng mơ hồ. cảm thấy thể trụ vững được nữa. dùng nốt chút sức lực cuối cùng bò vào trong ma điện. muốn cầu cứu vị pháp sư giống như bộ xương khô ở bên trong, nhưng chỉ mới bò được vào bên trong hôn mê. Hai người khổng lồ sau giẵm chết vô số kẻ tới truy sát lại trở về sơn cốc. Bọn họ vái ngừng, miệng lầm rầm khấn dường như sám hối điều gì. Sau đó, những người khổng lồ khác cũng lần lượt trở về. Bọn họ sau khi bỏ những vật săn được ở trong tay xuống cũng thành khẩn quỳ xuống đất, miệng ngừng cầu nguyện điều gì đó. Buổi tối, sau khi những người khổng lồ ăn xong đều về trong hang đá ở phía tây sơn cốc. Bọn họ trú đêm ở trong những cái hang khổng lồ đó. Ánh trăng giống như dòng nước chiếu sáng mặt đất. Sơn cốc là màu sáng bạc, chỉ có Bạch cốt sơn là có vẻ vô cùng lạnh lẽo, nơi đó lân tinh u, quỷ khí lẩn quất. Cung điện đỉnh núi xương trong đêm nhìn vô cùng đáng sợ, giống như ác ma khổng lồ từ trong bộ xương của nghìn vạn năm trước lấy ra cái đầu lâu đáng sợ. Sau cửa chính của đại điện là màn tối đen như mực, hề có chút ánh sáng, từng luồng khí lạnh phát ra ngoài và phát ra những thanh quái dị lúc lúc . Thần Nam nằm ở sau cánh cửa trong cung điện tối om. vẫn cứ nằm mặt đất, xung quanh là những vết máu khô. Lúc này ngừng thở, người lạnh dần, sinh khí trong người dường như mất hết. lúc này có thể chân bước qua ngưỡng cửa của cái chết, chân sau bước vào nửa. Đúng lúc tia sinh khí cuối cùng trong người sắp sửa biến mất, cơ thể đột nhiên bay lên, nằm ngang . Hai quang cầu vàng đen từ trong vùng đan điền của thoát ra khỏi cơ thể bọc lấy người , bắt đầu chuyển động xoay tròn. Hai quang cầu chuyển động xoay tròn mang theo Thần Nam bay ra ngoài cửa điện, bay lên bầu trời đại điện. Trong bóng đêm hai quang cầu vàng đen sáng như hai vì sao. Nhìn từ xa, bầu trời đại điện nằm Bạch cốt sơn đáng sợ, người thanh niên mình đầy máu me nằm ngang trung, quang cầu với kim quang chói mắt và quang cầu với ô quang lấp lánh bao bọc lấy , nhang chóng chuyển động xoay tròn, cảnh tượng trong trung vô cùng quái dị. Hai quang cầu chuyển động càng ngày càng nhanh, cuối cùng hình thành nên dải ánh sáng ở ngoài người Thần Nam, nửa ánh sáng là kim quang lấp lánh, nửa ánh sáng là ô quang phát sáng, cuối cùng dải ánh sáng biến thành vòng ánh sáng, nửa là kim quang, nửa là ô quang. Vòng ánh sáng càng ngày càng lớn. Tuy nhiên điều khiến người ta thể ngờ tới được chính là quang cầu màu vàng bay tới bên chỗ quang cầu màu đen quang cầu màu đến bay tới bên của quang cầu màu vàng. Vòng ánh sáng hai màu cuối cùng hình thành hình Thái cực. Hai quang cầu vàng và đen hình thành nên hai mắt dương của Thái cực đồ. Còn người Thần Nam ban đầu nằm thẳng, giờ co quắp lại thành hình chữ S, trở thành đường phân cách dương của Thái cực đồ. Sau khi Thái cực đồ hình thành, tinh khí thiên địa ở xung quanh giống như bị hút lại, nhanh chóng tập trung tới đây. lượng tinh khí thiên địa tập trung lại, dần dần hình thành nên ánh sáng rực rỡ như tiên khí. Xung quanh Thái cực đồ ánh sáng và khói dày đặc, ánh sáng ngừng tuôn vào bên trong. Cũng trong lúc này, ánh trăng cũng bị tập trung lại, tạo thành cột ánh sáng sáng chói, từ trung nối liền với Thái cực đồ. Trong tích tắc linh khí cuồn cuộn ma điện hùng vĩ, ánh trăng, thiên địa tinh khí ngừng tập trung về phía Thái cực đồ. Thần Nam nằm ở giữa Thái cực đồ, bây giờ được linh khi tập trung vào trong cơ thể, kinh mạch bị đứt rời được nối lại, lục phục ngũ tạng vỡ nát được hồi phục. Linh khi dày đặc giống như tiên dược chữa trị ngoại thương, những vết thương ngang dọc người Thần Nam dần dần kín lại thành sẹo sau đó những vết sẹo cũng mờ dần, cho tới lúc hoàn toàn biến mất. Ba canh giờ sau, khi người Thần Nam hồi phục lại tương đối, lại xảy ra điều kỳ lạ. Ngọc Như ý ở trước ngực đột nhiên phát ra ánh sáng lấp lánh, ánh sáng thánh khiết nhnah chóng bao phủ Thái cực đồ của hai quang cầu vàng và đen, dường như muốn bắt lấy chúng. Hai quang cầu vàng và đen lập tức giãy giụa, dường như muốn trở về trong đan điền của Thần Nam. Ánh sáng thánh khiết ngăn cản đường , cắt đứt đường trở về của chúng. Bọn chúng mặc dù ngừng giãy giụa những cũng có cách nào để thoát ra được Hai quang cầu thấy có cách nào để trở về vùng đan điền của Thần Nam, liền ngừng lao lên, ngừng tăng tốc chuyển động xoay tròn theo quỹ đao ban đầu, muốn làm tan ánh sáng thánh khiết do ngọc Như ý phát ra. Thái cực đồ càng ngày càng lên ràng, dần dần có dấu hiệu thực thể hóa, linh khí đến từ tứ phương tám hướng cuồn cuộn như sóng biển tuôn trào, ồ ạt tuôn về phía Thái cực đồ. Ánh trăng tập trung lại ở cao hình thành cột ánh sáng càng ngày càng sáng chói, cuối cùng giữa đất trời có cột ánh sáng bị thực thể hóa nối từ mặt trăng tới Thái cực đồ. Linh khí này như đồng thời truyền vào trong người Thần Nam, khiến như muốn nổ tung. Người căn bản thể nào tiếp nhận được nhiều tinh khí như vậy. Đúng trong lúc này, ánh sáng của ngọc Như ý mạnh hơn. Nó nhàng rung lên, tất cả thiên địa tinh khí và ánh trăng đều tập trung về phía nó. Chỗ của ngọc Như ý như xuất cơn lốc năng lượng và ánh sáng thánh khiết trở thành chiếc phễu lớn, hút tất cả linh khí ở xung quanh vào trong. Linh khí ngừng dồn dập chảy tới, còn ngọc Như ý giống như biển đón nhận hàng trăm con sông hề từ chối thứ gì. miếng ngọc bội bé lại tập trung được linh khí cuồn cuộn của thiên địa, đúng là thể nào tưởng tượng được. Hai quang cầu đen và vàng nhìn thấy linh khí thiên địa tập trung về phía ánh sáng thánh khiết của ngọc Như ý, chúng lại tăng tốc độ chuyển động xoay tròn lên gấp đôi. Thái cực đồ hoàn toàn thực thể hóa. Linh khí thiên địa trong vòng mười dặm cuồn cuộn mạnh mẽ, toàn bộ gian nổi lên cuồng phong, linh khí thiên địa cuồn cuộn tuôn trào về bầu trời ma điện. Còn cột sáng ánh trăng càng lớn dần lên, giống như chiếc cột trụ trời nối liền trời đất, từ các vì sao nối tới Thái cực đồ. Ngọc Như ý mặc dù giống như chiếc động đáy hút lấy linh khí trào tới, nhưng cũng có phần rất ít linh khí bị cuốn vào cơn lốc xoáy năng lượng đó và bị Thái cực đồ hút lấy. Đương nhiên phần rất ít linh khí so với mà ngọc Như ý hút được, thực tế là luồng linh khí mạnh vô cùng. Linh khí thông qua Thái cực đồ, tiến vào trong người Thần Nam, chữa trị những phần tạng phủ bị thương của . canh giờ sau, nội thương của Thần Nam hoàn toàn bình phục, ngoại thương càng sớm bình phục hơn, để lại dù chỉ là vết sẹo. Khi Thần Nam mở mắt ra thấy cảnh tượng mà hai quang cầu và ngọc Như ý tạo ra kinh ngạc. Cảnh tượng khủng khiếp khiến cho đại não nhất thời bị sững lại, tận hai phút sau mới định thần lại được. nhìn hai quang cầu mình: “Đây nhất định là hai sinh mệnh mà Vô Danh Thần ma tới. Bọn chúng dựa vào cái lò sưởi là mình mà ngừng lớn lên, chắc là sợ mình chết liên luỵ tới bọn chúng, vì vậy ra tay cứu giúp.” Cảnh tượng mà ngọc Như ý tạo ra càng khiến Thần Nam kinh ngạc. thể ngờ rằng miếng ngọc bội bé xíu lại giống hệt như chiếc động đáy, hút tất cả những linh khí cuồn cuộn vào bên trong. Điều này khiến khó có thể hình dung được. Ngọc Như ý hút lấy linh khí đồng thời cũng muốn hút lấy cả hai quang cầu kia khiến thần Nam vô cùng kinh ngạc. Cho tới tận lúc này mới tin lời Vô Danh Thần ma. Ngọc Như ý có thể là vật cấm kị của thời kì xa xưa, có lẽ đây cũng là hy vọng của , có thể lợi dụng ngọc Như ý để loại trừ uy hiếp của hai quang cầu.
Chương 13: Đột Phá Tu Luỵên Bích Luỹ Linh khí vẫn ngừng truyền vào trong người Thần Nam, làm sao có thể bỏ qua cơ hội ngàn năm có này chứ, nên bắt đầu lợi dụng thiên địa linh khí và tinh hoa viên nguyệt để tôi luyện cơ thể. Linh khí chảy vào trong người, hết lần này tới lần khác gột rửa thân thể , cải thiện thể chất cho . Chỉ trong tích tắc, người Thần Nam ướt đẫm mồ hôi, lượng những chất cạn bã theo lỗ chân lông ra ngoài. Thần Nam cảm thấy thoải mái giống như được ăn nhân sâm, toàn thân thư thái vô cùng. Đây là kỳ ngộ khó có được. Thần Nam vốn bị trọng thương, nhưng cuối cùng những cơ thể hồi phục lại mà thông qua hồi gột rửa, thể chất của được cải thiện rất nhiều. Trong quá trình tu luyện, thể chất ngừng thay đổi. Quá trình này giải phóng sức mạnh tiềm tàng. Đây là quá trình từ sinh tới tử từ tử tới sinh, cuối cùng khiến cho Thần Nam lại có đột phá, sau cùng phá vỡ được rào cản của Tam Giai, bước vào lãnh vực của Tứ Giai. Trong giây phút đột phá cảnh giới, sức mạnh lớn mạnh từ trong người phóng ra. Đây là sau khi cảnh giới tăng lên, sức mạnh tiềm tàng phóng ra ngoài. Thần Nam vô cùng vui mừng. con đường tiến quân vô thượng vũ đạo, lại làm lên đột phá để vượt qua bước vô cùng quan trọng. ra cho cùng, kỳ ngộ của buổi tối ngày hôm nay chỉ là loại chất xúc tác. Cho dù được linh khí truyền vào cơ thể, Thần Nam cũng có thể trong thời gian tới đột phá được hạn chế của Tam Giai cảnh giới, bước vào Tứ Giai cảnh giới. Quá trình tu luyện căn bản có đường tắt để . Thần Nam sớm đạt tới trạng thái cao nhất của Tam Giai cảnh giới, những ngày gần đây trải qua vô số trận tử chiến, sinh sinh tử tử, sớm ở bên bờ đột phá cảnh giới rồi. Có thể rằng võ công của Thần Nam là do chăm chỉ khổ luyện mà thành, trải qua biết bao nhiêu những khảo nghiệm sinh tử mới có được, có chút hiềm nghi là do may mắn. canh giờ sau, bộ quần áo đẫm máu dính người Thần Nam hoàn toàn rách nát, bay lên trung, những vết bẩn người cũng ngừng được linh khí tẩy rửa, cơ thể lực lưỡng có bảo quang . Tứ Giai cao thủ giống với Tam Giai cao thủ. Thực lực giữa các Tam Giai cao thủ khác nhau đáng bao nhiêu nhưng khi võ công đạt tới Tứ Giai cảnh giới mỗi khi cảnh giới tăng lên chút võ công tăng lên gấp bội. Có thể rằng sau khi bước vào Tứ Giai cảnh giới, thực lực giữa những cao thủ cùng đẳng cấp khác biệt rất lớn. sơ cấp cao thủ mới bước vào Tứ Giai cảnh giới có thể nhàng tiêu diệt vài cao thủ mạnh nhất của Tam Giai cảnh giới. Cao thủ Tứ Giai trung cấp còn đáng sợ hơn, cho dù đối diện với bao vây cả đám cao thủ mạnh nhất của Tam Giai cảnh giới cũng có thể ung dung bỏ . Còn về những đỉnh phong cao thủ của Tứ Giai cảnh giới là tuyệt thế cao thủ rồi, võ công đạt tới cảnh giới này có thể hàng Cự long, chiến đấu với người khổng lồ. Hôm nay Thần Nam bước vào Tứ Giai sơ cấp cảnh giới, cho dù nhìn khắp Thiên Nguyên đại lục cũng có thể đứng đầu trong số những thanh niên đỉnh phong cao thủ. Quang cầu hai màu trong Thái cực đồ rất lâu thoát khỏi ràng buộc của ngọc Như ý, dường như bắt đầu phát cuồng, tốc độc chuyển động xoay tròn tăng nhanh gấp đôi. Thần Nam là người nằm ở đường phần cách dương của Thái cực đồ cảm nhận sâu sắc nhất. Người cũng chuyển động xoay tròn cùng với chuyển động xoay tròn của Thái cực đồ. Thiên địa tinh khí được tập trung lại và viên nguyệt tinh hoa ngày càng cuồn cuộn, nhưng ngọc Như ý lại nhàng rung chuyển, dường như reo hò, dường như nhảy nhót. Cũng trong lúc này, lượng linh khí Thái cực đồ truyền vào trong người Thần Nam càng ngày càng lớn, nếu như phải vừa mới đột phá được cảnh giới Tam giai bước vào Tứ giai Thần Nam tuyệt đối thể nào chịu đựng được, rất có thể trong tuần hương nổ tung. Trong vòng mười mấy dặm, linh khí cuồn cuộn. Tất cả những tiểu sơn cốc ở khắp nơi của ma động rung chuyển, dòng linh khí mạnh mẽ tạo thành cơn bão năng lượng, trong sơn cốc hình thành nên cơn lốc xoáy lao thẳng lên trời, thanh đáng sợ, khiến cho những người khổng lồ quỳ mặt đất vội vàng tránh vào trong các động đá. Ma điện nằm đỉnh núi cũng bị luồng linh khí cuồn cuộn làm cho rung chuyển, có thể thấy được rằng cảnh tượng lúc đó đáng sợ tới nhường nào. Toàn bộ sơn cốc sáng rực. Vùng đất xung quanh Bạch cốt sơn xảy ra những thay đổi kỳ diệu, hàng loạt những viên ngọc thạch khổng lồ trong suốt lập lánh từ trong lòng đất bay thẳng lên trung từ khắp các phía. Tổng cộng có sáu mươi tư viên. Mỗi viên ngọc thạch khổng lồ bề mặt đều khắc những bức tranh vừa cổ quái vừa thần bí, ngọc thạch trong suốt phát ra ánh sáng lấp lánh, linh khí , bên trong hình như có chứa đựng loại sức mạnh thần bí nào đó. Sáu mươi tư viên ngọc thạch phải bay lên cách hỗn loạn xuất trung, mà là xếp hàng cách có trật tự, hình thành nên hình giống như hình bát quái. ràng đây là trận đồ. Cổ trận thần bí giống như hình bát quái cũng có thể tập trung sức mạnh thiên địa, tuy nhiên thể bằng với Thái cực đồ ở trung. Cổ trận cổ quái do sáu tư viên ngọc thạch tạo thành là bị Thái cực đồ trung ép xuất , dưới sức hút khủng khiếp của Thái cực đồ, sức mạnh thần bí trong sáu mươi tư viên ngọc thạch nhanh chóng bị phong ấn, bay thẳng lên bầu trời. Thần Nam nhìn thấy tất cả. đột nhiên nhớ tới những lời pháp sư giống như bộ xương khô ở trong ma điện từng với . Dưới ma điện có con dã thú đáng sợ vô cùng hùng mạnh trấn thủ. Những người khổng lồ có thể chất những bộ xương này thành núi hoàn toàn là làm theo mệnh lệnh của cổ thần để lại. Cổ thần bố trí ở đây cỗ Cửu U Bạch Cốt đại trận, tập trung sức mạnh của thiên địa, tập trung vô số hồn phách, trấn áp con dã thú ở phía dưới, khiến cho nó thể lên đây để hoành hành được. Còn Cửu U Bạch Cốt đại trận chính là lấy sáu tư viên ngưng nguyên thạch và ba trăm sáu mươi lăm viên tụ hồn thạch làm trận kỳ, là gốc rễ lấy sức mạnh của thiên địa, nếu như loại bỏ chúng, đại trận có thể bị phát huỷ. Được giấu ở trong ma điện, ràng sáu mươi tư viên ngọc thạch xuất trung chính là những viên ngưng nguyên thạch thần bí, do bị Thái cực đồ trung lấy linh khí ở bên trong mà xuất . Sáu mươi tư viên ngưng nguyên thạch bị Thái cực đồ cướp đoạt linh khí, ánh sáng dần mờ , linh khí chứa bên trong cũng nhanh chóng bị hút ra. Cuối cùng sáu mươi tư viên ngưng nguyên thạch nổ tung trung, hóa thành những mảnh vụn bay trong khí.
Chương 14: Man Thú Xuất Thế Đúng trong lúc này, tiếng gầm lớn phát ra từ lòng đất bên trong Bạch cốt sơn. Tiếng gầm này khiến cho những bộ xương Bạch cốt sơn bị chấn động ngừng rơi xuống, dưới chân Bạch cốt sơn là màu trắng xóa. Thần Nam kinh hãi, biết rằng Thái cực đồ vô tình phá hỏng sáu mươi tư viên ngưng nguyên thạch của Cửu U đại trận. Đại trận coi như mất nửa, con quái vật khủng khiếp ở bên trong sắp sửa thoát ra khỏi lòng đất. Bạch cốt sơn ngừng chao đảo, ma điện ngừng rung chuyển, tiếng gầm trong lòng đất dội ra đinh tai nhức óc. Hai quang cầu vàng và đen vẫn ngừng chuyển động xoay tròn, Thái cực đồ thực thể hóa ngừng tập trung tinh khí thiên địa và tinh hoa viên nguyệt, ngọc Như ý vẫn như cái động đáy hút lấy linh khí trong thiên địa cuồn cuộn. Thần Nam sắp thể chống chịu được nữa, linh khí cuồn cuộn tiến vào trong người sắp sửa khiến nổ tung, bất đắc dĩ đành phải vận ma công thông thiên động địa, ép linh khí ngừng chuyển vào trong người mình ra ngoài. Mặc dù như vậy cũng khiến cho có cảm giác đau đớn như bị dao đâm. Toàn bộ quá trình như vậy mặc dù vô cùng vất vả những đối với Thần Nam mà có ý nghĩa vô cùng to lớn. Linh khí thiên địa ngừng tôi luyện cho cơ thể vừa mới bước vào cấp thứ tư của , những củng cố thêm cho cảnh giới vừa mới đột phá mà còn giúp luyện ta cơ thể mình đồng da sắt, khiến cho da thịt ngừng rắn chắc hơn. Đúng trong lúc này, trong ma điện ánh sáng lấp lánh, ba trăm sáu mươi lăm viên tụ hồn thạch bay ra khỏi đại điện, sắp xếp cách có trật tự trong gian, lấp lánh giống như những ngôi sao bầu trời. Sức mạnh có trong tụ hồn thạch còn mạnh hơn của ngưng nguyên thạch, nhưng cuối cùng cũng vụn nát do bị Thái cực đồ cướp đoạt lấy. Cùng với việc tụ hồn thạch biến mất, ma điện Bạch cốt sơn rung chuyển mạnh mẽ, cuối cùng đổ rầm xuống. Cả ngọn Bạch cốt sơn cũng ngừng rung chuyển, tuy nhiên trước sau vẫn sụp đổ. Con quái vật đáng sợ vẫn ngừng gầm rú, khiến cho tất cả mọi người đều run lên bần bật. Mặc dù trận pháp của Cửu U Bạch Cốt đại trận hoàn toàn hoàn toàn biến mất, nhưng vẫn còn rất nhiều những thứ đáng sợ khác để khống chế, vì vậy quái thú tạm thời chưa thể phá vỡ cổ trận lao lên mặt đất được. Trong sơn cốc cảnh tượng kinh hãi xảy ra, Thái cực đồ thực thể hòa xoay chuyển trong trung, ngọc Như ý hóa thành cái phễu khổng lồ hút lấy linh khí ở xung quanh, thiên địa linh khí tập trung thành cơn bão năng lượng cuồn cuộn trong sơn cốc. Ánh trăng hóa thành cột ánh sáng thực thể hóa giống như cây cột ngọc chống trời, kèm theo những tiếng gầm rú đáng sợ từ trong lòng đất truyền tới. Đó đúng là đêm kinh hoàng. Ba canh giờ sau, thiên quang phát sáng, tiếng dã thú gầm rung chuyển đất trời, Bạch cốt sơn sụp đổ, xương trắng bắn tung ra tứ phía, cả vùng sơn cốc toàn màu trắng, chỗ nào cũng thấy xương trắng. Lúc mặt trời mọc, Cự long dài trăm trượng phá vỡ phong ấn, từ trong lòng đất xông lên, lao thẳng lên chín tầng mây. Đây là con Tử kim Thần long, dài chừng trăm trượng, toàn thân ánh sáng tím lấp lánh, lượn vòng trung, tiếng gầm vang động đất trời. Thần long xuất thế, gió mây cuồn cuộn, thiên địa thất sắc, trung phát ra từng hồi sấm rền vang. Con Cự long này ràng mạnh mẽ hơn Long Bảo Bảo vừa mới tiến hoá thành Thần Linh long rất nhiều. ràng nó tu luyện hàng nghìn năm rồi, có trời mới biết được nó đạt tới cảnh giới nào rồi. Lúc Tử kim Thần long từ mặt đất lao lên, Thái cực đồ và ngọc Như ý bị năng lượng mạnh mẽ đột nhiên xuất từ lòng đất làm cho chấn động rung chuyển. Hai quang cầu vàng và đen nhân cơ hội này nhanh chóng phá vỡ cản trở của ngọc Như ý, tiến vào trong cơ thể của Thần Nam. Thái cực đồ biến mất, thiên địa linh khí ở xung quanh cũng lập tức tản ra, ngọc Như ý rung lên, nhưng cũng thể làm gì được. Thần Nam kinh hãi thất sắc. Nếu như rơi xuống đất, biến thành đống thịt nát bét mới là lạ. Nhưng đúng này, ngọc Như ý phát ra ánh sáng rực rỡ bao phủ lấy từ từ hạ xuống mặt đất. Lúc này Thần Nam hiểu rằng, ngọc Như ý cũng như hai quang cầu, lúc này đều muốn xảy ra bất cứ chuyện gi. Nó có thể cũng coi như chiếc lò sưởi. Tử kim Thần long vừa mới xuất cảm thấy linh khí dày đặc trong gian, nó vừa gầm thét vừa tham lam hút lấy thiên địa linh khí và viên nguyệt tinh hoa. “Ha ha ha… Linh khí thiên địa đậm đặc! Ta vừa mới thoát ra khỏi giam cầm được hưởng bữa ăn thịnh soạn như thế này, ha ha ha!” Thần Nam kinh hãi vô cùng. Tử kim Thần long còn lượn vòng nữa, thân dài trăm trượng đứng trung, mồm lại còn cười ầm ỹ. “Trời ơi! Đạo pháp quả cao thâm, lại còn có thể được tiếng người nữa, rốt cuộc là Thần long hay là lão quái đây?” Thần Nam nghĩ ngợi. “Ha ha ha… Thoải mái quá! Cuối cùng ta cũng lại được nhìn thấy mặt trời rồi, ha ha ha.” Tử kim Thần long cười điên cuồng, vang động đất trời. lúc sau, Tử kim Thần long dường như cảm nhận thấy linh khí thiên địa đậm đặc như tản ra, nó cúi đầu nhìn Thần Nam ở trong sơn cốc, gầm lên: “Tên nhãi kia, có phải ngươi giờ trờ quỷ quái ra ? Vừa nãy ta ràng còn nhìn thấy pháp bảo trong tay ngươi tập trung linh khí của thiên địa sao chớp mắt thấy đâu nữa rồi? Biết điều mau giao pháp bảo đó ra, ta có thể tha chết cho ngươi. Nếu để Long gia gia ta nổi giận, hủy diệt ngươi.” Choáng, choáng . Chỉ trong chớp mắt địa vị của Tử kim Thần long trong mắt thần Nam sụt giảm. Trong mắt Thần Nam, cho rằng Thần long của phương đông vừa thần thánh vừa hùng mạnh, vô cùng cao quý, thánh khiết. Nhưng Tử kim Thần long trước mắt lại như vậy, chẳng biết nên thế nào, sững sờ nhìn Thần long trung. Thần Nam chú ý thấy Tử kim Thần long là Thần long có năm chân. Đây là biểu tượng của vua trong số Thần long, điều này khiến Thần Nam cảm thấy khó mà tưởng tượng được. Thần long đẳng cấp như vậy lại khiến cho người ta thể nào có thể khen ngợi được. “Này thằng nhãi! Ngươi có nghe thấy lời của bổn đại gia ? Mau mau giao pháp bảo ra đây. Hôm nay thiên long gia gia vừa mới thoát khỏi giam cầm, muốn tạo sát nghiệp tha mạng cho ngươi. Mau lên!” Tử kim Thần long hoàn toàn làm sụp đổ ấn tượng của Thần Nam về đông phương Thần long. Đông phương Thần long là tượng trưng của thần thánh, địa vị trong lòng hoàn toàn sụp đổ. thầm than thở: “Vẫn là Long Bảo Bảo đáng . Tên quái long này ràng giống như kẻ côn đồ, Long Bảo Bảo cũng là Ngũ Giai Thần long, mặc dù sau khi tiến hóa thành Thần long chỉ dài có hai mét, nhưng nhất định có ngày trở thành cự long dài trăm trượng." Nhìn Tử kim Thần long vẻ mặt hung hãn, Thần Nam hề có chút sợ hãi. nhịn được nữa bật cười, : “ có pháp bảo nào cả.” “Tên tiểu tặc nhà ngươi dám lừa Long đại gia!” Tử kim Thần long đứng thẳng trung cúi lưng xuống như người, giơ bàn chân rồng khổng lồ ra, chỉ trong chớp mắt tóm chặt lấy thần Nam. áp lực lớn thiếu chút nữa khiến nổ tung ra, may mà Tử kim Thần long tạm thời nới lỏng vuốt. “Tên nhãi này! Mau mau giao pháp bảo ra đây! Ngươi coi thường Long đại gia, nếu bây giờ còn biết hối cải, ta cho người sống được mà chết cũng xong.” Tử kim Thần long nhe nanh múa vuốt, nhổ đầy nước bọt vào mặt Thần Nam, vuốt lại bóp mạnh, suýt nữa bóp nát . Lúc này Thần Nam cuối cùng cảm thấy sợ cái tên rồng côn đồ này. Tên này nếu như lại tăng lực thêm nữa chừng bị bóp nát cũng nên. nghĩ ngợi lát rồi cởi ngọc Như ý ra, hai tay dâng lên : “Tất cả linh khí thiên địa đều do nó hút tới, ngươi chỉ cần trước tiên truyền chút năng lượng vào nó, là có thể thành công phát huy những thần thông của nó.” Tử kim Thần long giơ chân khác lên, nhận lấy ngọc Như ý. miếng ngọc bé tí như vậy thể so sánh với vuốt rồng, nó nhìn chằm chằm vào Thần Nam : “Tên nhãi nếu như ngươi lừa Long đại gia, ta lập tức bóp nát ngươi!” Thần Nam trong lòng thấp thỏm yên, biết tên đại đạo ngọc Như ý này có thể vắt kiệt tên Tử kim Thần long này . nay còn đường quay trở lại nữa, gượng gạo : “Ta làm sao dám lừa Thần long vĩ đại được. Ngươi cứ thử là biết ngay.”
Chương 15: Bĩ Tử Nhất Nhất Tủ Kim Thần Long Tử kim Thần long mặc dù nhìn có vẻ côn đồ nhưng kỳ thực lại rất thận trọng. Nó đầu tiên thử truyền vào trong ngọc Như ý chút long nguyên yếu ớt. Thần Nam nhìn bộ dạng cẩn thận của nó, trong lòng hồi hộp. ngờ tên này trông thô kệch thế mà cũng cẩn thận, giống với bề ngoài thô lỗ đáng sợ của nó. “Ha ha… Tên nhãi nhà ngươi quả nhiên lừa ta. Đúng là có thể nhanh chóng tập trung linh khí thiên địa, ha ha ha…” Tử kim Thần long đắc ý cười điên cuồng, tiếng cường vạng dội rung động đất trời, khiến cho hai tai Thần Nam váng động. Thần Nam lập tức bịt chặt tai lại. Ngọc Như ý phải là cường đạo cướp linh khí sao, nó quả có thể tập trung linh khí thiên địa sao? Tử kim Thần long hoàn toàn nới lỏng vuốt, nắm chặt lấy ngọc Như ý truyền vào đó nhiều long nguyên: “Ha ha, có bảo bối như thế này, long nguyên ta bị tổn thất trong mấy nghìn năm qua chỉ cần mấy năm là có thể hồi phục lại.” Tuy nhiên đúng trong lúc này biến cố đáng kinh ngạc xảy ra. Tiếng cười của Tử kim Thần long tắt vụt, vẻ mặt nó sợ hãi, kinh hãi nhìn miếng ngọc Như ý ở trong tay. “ đáng chết!” Tử kim Thần long gầm lên liên tục. Nó phát ra rằng long nguyên trong người nhanh chóng mất , lượng lớn long nguyên chuyển vào trong ngọc Như ý. Ngọc Như ý từ tập trung linh khí biến thành hút lấy long nguyên trong người Tử kim Thần long. Thần Nam cảm thấy bất ngờ. Ngọc Như ý lừa được con rồng. Nó quả có ý thức hoàn chỉnh. Tử kim Thần long tập trung toàn bộ sức lực chống cự lại ngọc Như ý, muốn cướp lại long nguyên bị đoạt mất. Tuy nhiên ở trước mắt đại đạo là ngọc Như ý này Tử kim Thần long hùng mạnh như vậy cũng là gì, cứ cố gắng như vậy long nguyên mất càng nhanh. Nó gầm lên vang trời, bắt đầu sống chết giữ lại long nguyên. Nó thể nào có thể chấp nhận được long nguyên khổ luyện trong hàng nghìn năm lại bị mất trắng như vậy. Nhưng ngọc Như ý là vật cấm kị của thời thượng cổ, Tử kim Thần long ràng chỉ có tốn công vô ích, long nguyên trong người nó cứ thế lưu chuyển ra ngoài. Ngọc Như ý phát ra ánh sáng lấp lánh chói mắt, ánh sáng thánh khiết dần dần lan tỏa khắp gian, bao phủ Thần long ở bên trong. “Thằng nhãi đáng chết, dám giở trò với Long gia gia. Ta phải bóp chết ngươi!” Tử kim Thần long vừa chống chọi với ngọc Như ý vừa nắm chặt vuốt, muốn bóp nát Thần Nam. Tuy nhiên cục diện sớm vượt qua kiểm soát của nó. Tới lúc này, nó mới phát ra thể nào cử động được, ngọc Như ý phát ra thần lực mạnh khủng khiếp cố định hoàn toàn Tử kim Thần long, tên đại đạo này hút lấy hút để long nguyên trong người nó. Tử kim Thần long cho tới tận lúc này mới ý thức được mình phạm phải lỗi vô cùng lớn, hai con mắt tím của nó nhìn chằm chằm vào ngọc Như ý gầm lên tuyệt vọng. "Hu hu, ngươi rốt cuộc là thứ quỷ quái gì, chẳng lẽ lại là vật cấm kị trong truyền thuyết, đáng chết, hu hu, đáng chết, mau thả ta ra, cầu xin ngươi, mau ngừng lại , vật cấm kị vạn năng, Tiểu long biết sai rồi, tha cho ta !” Tử kim Thần long trở nên , cuối cùng liên tục xin tha. Nhưng ngọc Như ý căn bản hề có chút phản ứng, vẫn ngừng hút lấy long nguyên. Thần Nam nhìn thấy tất cả, trong lòng thầm : "Vật thượng cổ cấm kị." Lúc này, những người khổng lồ nấp ở vách núi phía tây sơn cốc đều chui ra, chạy trốn về phía cánh rừng phía xa, khắp đất trời như rung động, phát ra những thanh vang dội. canh giờ sau, người Tử kim Thần long hóa thành chính mươi trượng, hai canh giờ sau hóa thành bảy mươi trượng, ba canh giờ sau hóa thành bốn mươi trượng, năm canh giờ sau tiếng cười lớn từ trong sơn cốc phát ra. “Ha ha ha.. Tên nhãi kia! Ta bóp nát ngươi, khiến ngươi sống cũng được mà chết cũng xong!” Thần Nam mình trần như nhộng đứng trong sơn cốc, tay cầm con vật hình con rắn cười lớn, hai tay vừa kéo vừa bóp con vật đó, coi nó giống như sợi mì: “Ha ha ha, đúng là phong thủy chuyển động luân hồi. Tiểu trường trùng! Xem ngươi làm sao uy phong nữa đây, ha ha ha!” Lúc này Tử kim Thần long bất lực giãy giụa. Nó thu lại chỉ còn dài hai mét, còn hơn Long Bảo Bảo rất nhiều, trở thành Tiểu Long xíu. Ngọc Như ý quả rất tàn nhẫn hút hết toàn bộ nguyên long do Tử kim Thần long tu luyện trong hàng nghìn năm để lại giọt, khiến cho nó biến thành bộ dạng như mới ra đời. Nếu như nó phải là đích thân hậu thế của vương giả long tộc, trong tình trạng bị hút cạn long nguyên nó sớm chết rồi. Đường đường là vua của loài rồng, Tử kim Thần long bị biến thành con giống bé tí yếu ớt, nó giận dữ điên người. Tử kim Thần long ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Thần nam : “Tên nhãi kia, mau mau đặt Long đại gia xuống. Nếu ta bóp nát ngươi!” “Muốn bóp nát ta, xem ai giải quyết ai.” Thần Nam ném mạnh Tử kim Thần long ra mặt đất, : “Ta giẫm! Ta giẫm! Ta giẫm mạnh! Ta đạp lực...” "Hừ hừ, dám bất kính với Long đại gia của ngươi? Tên nhãi, ta muốn ăn thịt ngươi!” Tử kim Thần long đáng thương bị Thần Nam giẫm lên giẫm xuống. Điều này đối với nó mà thể nào có thể tưởng tượng được. Đường đường là Thần long vậy mà lại chịu đối đãi như vậy. “Ha ha ha… Thích quá!" Thần Nam nắm chặt lấy Tử kim Thần long, lắc lắc : “Tiểu trường trùng, bây giờ có còn muốn bóp nát ta nữa ?” “Khốn nạn! Hỗn xược! Ta là Tử kim Thần long ngũ trảo, là Ngũ trảo long. Ngươi có nhìn vậy. Ta là vua của loài rồng mà còn bất kính với ta, ta khiến ngươi muốn sống được, muốn chết xong.” Tử kim Thần long nhe nanh múa vuốt đe dọa Thần Nam Chẳng qua cũng chỉ là nhiều hơn chân so với những con rồng khác, trong mắt Thần Nam điều đó cũng chẳng có gì khác cả. cứ giẫm, đạp khiến cho Thần long là khổ sở. Thần Nam vất nó mặt đất, điên cuồng giẫm hồi. "Hừ hừ… Dừng lại, tiểu tử! Ta thỏa hiệp…” Tử kim Thần long yếu ớt kêu lên. Lúc Thần Nam nhấc nó lên. Tử kim Thần long khôn ngoan bị buộc phải chấp nhận này. Nó còn là Thần long ở mãi cao nữa mà trở thành kẻ bị cầm tù hạ cấp. Nhìn lại cơ thể mình chỉ còn dài hơn mét, nó giận dữ muốn thổ huyết: “Trời ơi, ông trời ơi! Ông đùa con quá rồi. Bị nhốt trong lòng đất hàng nghìn năm, khó khăn lắm mới có thể thoát khỏi được, bây giờ lại thế này… hu hu hu…” Tới lúc này, Thần Nam mới phát người Tử kim Thần long có điều gì đó bình thường, cẩn thận xem xét hồi mới phát ra người Tử kim Thần long ngoài đuôi và năm chiếc chân ra tất cả những chỗ khác đều có vẩy. “Hà hà! Tiểu trường trùng, nhìn ra là ngươi cũng rất đẹp đó. Lại bảo vệ da tốt như vậy, là mượt mà. , ngươi làm thế nào khiến cho những đám vẩy này biến mất thế?” Thần Nam trêu chọc nó. Tử kim Thần long giận điên người, hai mắt nó đảo liên hồi, sau đó cúi gằm đầu xuống. “Tiểu trường trùng, mau ! Rốt cuộc là làm sao vậy?” Tử kim Thần long cảm thấy Thần Nam kích bác nó. Nó trợn ngược mắt lên, nhưng dám làm gì, chỉ cố nén cơn giận: “Ngươi tự nhìn được hay sao?” “Hừm, ra ngươi mặc bộ mã giáp, giống với màu của ngươi. Nếu nhìn kỹ nhận ra.” Thần Nam lật qua lật lại Tử kim Thần long giống như lật con búp bê vải, sau đó đột nhiên cao giọng : “ , đây có phải là Tiên bảo Huyền Vũ giáp trong truyền thuyết hay ?” Tử kim Thần long nghe câu này, cơ thể vốn mềm mại dựng đứng lên, cảnh giác : “Ngươi, ngươi làm sao lại biết?” “Ha ha ha…” Thần Nam cười lớn, giống hệt như tiếng cười của Tử kim Thần long khi vừa mới thoát khỏi giam cầm. : “Đúng là thể ngờ rằng có ngày ta được nhìn thấy bộ thần giáp trong truyền thuyết này, ha ha ha….” Huyền Vũ giáp màu tím ánh sáng , nhìn bên ngoài vô cùng rực rỡ, tuy nhiên thực tế dường như lại phát ra màu xanh sẫm cổ xưa, khiến cho người ta có cảm giác mâu thuẫn. “Ý, đúng! Huyền Vũ giáp trong truyền thuyết là màu xanh, bây giờ sao lại biến thành màu tím thế này? Tiều trường trùng, , sao lại như vậy?” “Lúc đầu là màu xanh nhưng mặc lên người, ta thấy hơi chói mắt nên dùng phép thuật để giấu hình dạng ban đầu của nó.” Thần Nam càng nhìn càng hiếu kỳ, : “Rồng dài trăm trượng cũng mặc vừa, tiểu xà dài mét cũng vẫn mặc vừa, Huyền Vũ giáp đúng là thần kì. Tiểu trường trùng! Mau cởi ra, trả lại hình dạng ban đầu của nó, để ta xem thần bảo từ thời viễn cổ lưu truyền tới ngày nay có hình dạng như thế nào?” Tử kim Thần long trợn ngược mắt lên, : “Ngươi cho rằng muốn trả lại nguyên dạng là trả lại được sao? Huyền Vũ giáp biết bị thần lực khủng khiếp nào phong ấn rồi, khi xưa ta hao tổn biết bao nhiêu long nguyên, luyện trong hàng trăm năm mới có thể mặc lên người, bây giờ để nửa giọt long nguyên cũng còn, đến cởi cũng thể được nữa rồi.” Thần Nam tay nắm đầu rồng, tay nắm đuôi rồng, cười : “Tiểu trường trùng, rơi vào tay ta rồi lại còn định giở trò sao? cởi ra, ta kéo đứt ngươi.” Tử kim Thần long vốn dĩ là dị loại của loài rồng, có ít tính lưu manh côn đồ. Nó nhẫn nhịn rất lâu rồi, cuối cùng nhẫn nhịn được nữa, chửi tục ầm ĩ: “……” “Dám chửi ta hả? Ta lôi, ta kéo, ta xé, hì hì hì… Ngươi cũng rắn chắc đó, ta nghĩ kéo đứt được ngươi.” Thần Nam ra sức kéo Tử kim Thần long. Mặc dù làm giống như giết lợn nhưng cũng thể nào kéo đứt được, chỉ thấy người Tử kim Thần long phải chỉ cứng như bình thường. dùng hết sức cũng thể nào có thể làm gì được nó. “Ta mạnh tay như vậy, mà người ngươi vẫn hề bị biến dạng. Đừng có khóc lóc kêu gào làm trò trước mặt ta.” “Tên tiểu tử trời đánh nhà ngươi, nếu như ngươi có thể kéo đứt được rồng ngươi thành thần rồi. Nhưng người ta bị đứt có nghĩa là ta cảm thấy đau, hu hu hu…” “Biết đau rồi mau cởi Huyền Vũ giáp ra, nếu , hì hì hì…” Thần Nam tìm viên đá, túm lấy đầu Tử kim Thần long ấn xuống đất : “ cởi, ta từ từ đánh ngươi. Thời gian còn dài, ta tin đập nát được ngươi.” “Tên tiểu tử trời đánh, ngươi quả nhiên độc ác!” Thần Nam nhìn thấy nó trợn mắt nên chịu khuất phục, quả bắt đầu đánh nó. Nhưng khi đá đập vào người Tử kim Thần long lại phát ra thanh của kim loại va đập vào nhau, tuy như vậy làm cho Tử kim Thần long bị thương nhưng làm cho nó đau đớn kêu khóc rầm trời. “Thằng khốn nạn, dám mạo phạm tới Long gia gia như vậy, ta… ta…” Nó mặc dù kêu khóc liên tục nhưng khi tới những lời độc địa nó lại vô cùng kém cỏi. Với tình trạng bây giờ của nó, từ từ hẵng tới có làm gì được Thần Nam , mà ngay cả tới những dã thú bình thường cũng chẳng có cách nào để đối phó. “Tên tiểu trường trùng nhà ngươi, đúng là thịt nát nhưng mồm nát, ta tin trị được ngươi. Hừ, bây giờ mặt trời sắp lặn rồi, ngày đêm ăn gì rồi, mẹ nó chứ, hôm nay ta phải sống cuộc sống của hoàng đế! Phải ăn thịt rồng nướng.” "……" Tử kim Thần long luôn miệng chửi bới. Thần Nam nhấc nó lên, bước ra ngoài sơn cốc, nhanh chóng kiếm lấy đống củi, hai tay xát vào nhau cái tạo thành ngọn lửa, đốt đám củi. Lúc này Tử kim Thần long vừa giận vừa sợ hãi. Vút tiếng nó chạy trốn vào trong cánh rừng, nhưng chỉ chạy được nửa mét liền bị Thần Nam giẫm chặt lấy. “Hu hu, thằng khốn nạn thả ta ra!” “Hì hì, muốn chạy à? dễ thế đâu!” Thần Nam túm lấy đuôi của Tử kim Thần long, đặt lên đống lửa bắt đầu nướng. “Thịt rồng trời, thịt lừa dưới đất, mới nghĩ thôi muốn ăn. Hôm nay có cơ hội được ăn thịt rồng, ha ha, đúng là việc vui mừng của đời người!” Bị lửa nướng, Tử kim Thần long lại kêu lên ầm ĩ. “Hu hu… Tên tiểu tử trời đánh, ta coi như sợ ngươi rồi, ta phục ngươi rồi được chưa? Mau thả ta ra, chúng ta từ từ chuyện, nóng chết được.” Ngũ trảo Thần long hổ là vua của loài rồng. Bây giờ long nguyên mất hết nhưng lửa lớn cũng thể nào làm tổn hại gì tới nó. Thần Nam thèm để ý tới nó, cầm lấy nó nướng đống lửa buông ra. “Hu hu… Chín rồi, chịu được nữa rồi, mau thả ta ra!” Tử kim Thần long kêu gào thảm thiết, ngừng giãy giụa, nhưng làm sao có thể thoát được khỏi tay Thần Nam đây. “Hu hu… Ta gọi người là đại ca được chưa? Đại ca hãy tha cho tiểu đệ , hu hu… Nóng chết được… hu hu…” Tử kim Thần long kêu gào đống lửa, hoàn toàn vất bỏ tôn nghiêm của Thần long. Thần Nam nhìn nó cũng bị dày vò đủ rồi, nó thể lại ngang bướng nữa, bèn nhấc nó ra khỏi đống lửa. Sau khi được tự do, Tử kim Thần long vừa kêu gào vừa nhảy đám cỏ: “Hu hu hu…” Thần Nam thầm tặc lưỡi, đối diện với lửa thiêu đốt mà nó chỉ cảm thấy có chút nóng, chứ chẳng hề bị tổn thương nào, đúng hổ là Thần long.
Chương 16: Ngôn Động Cửu Thiên Buổi tối gió thổi qua, mang theo hương thơm của hoa cỏ. Lúc này Thần Nam và Tử kim Thần long xa cách Ma điện mười mấy dặm, bởi vì nơi đó mùi tanh quá nồng nặc. Trong rừng người rồng ngồi đối diện bên đống lửa. Tử kim Thần long vừa xé con gà rừng được nướng vàng ươm vừa sùi bọt mép : “Hai tên thần thối tha đó đánh nhau cũng đến nỗi nào, quấy rầy việc tắm rửa của ta, ta tức giận cho chúng cái tạt đuôi, khiến chúng bay tung . Ai mà ngờ được hai tên khốn nạn bỉ ổi vô sỉ đó lại chịu bỏ qua cho ta. Đuổi tới cùng, đánh tới tấp, bà nhà tên thần đó chứ, hại ta đây phải tránh đông trốn tây, cuối cùng vẫn bị tên khốn nạn đó bắt được. Cái tên tự cho là mình đúng đó bắt ta làm tọa kỵ cho . Hừm! Ta đây vốn phong lưu phóng khoáng, tuấn nho nhã, như là rồng đẹp trai kẻ nào sánh bằng, làm sao có thể làm tọa kỵ cho tên vô sỉ đó được. Cuối cùng tên khốn nạn đó dùng Cửu U Bạch Cốt đại trận nhốt ta dưới lòng đất. Bà nhà tên thần đó chứ, ta bị nhốt cả nghìn năm! Hại ta hàng nghìn năm qua được tắm nắng mặt trời. Chàng rồng đẹp trai ai sánh bằng như ta phải chịu tàn nhẫn như vậy đó!” Tử kim Thần long nước bọt bắn tung tóe, giải tỏa những bất mãn trong lòng. Thần Nam giờ quen với việc nó lúc nào cũng tục tĩu, tuy nhiên cũng có chút cảm thán. Trong số Thần long sao lại có kẻ đốn mạt thế này chứ? Chẳng có chút uy nghiêm nào của thần thú, ràng giống với kẻ đồ lưu manh. Thần Nam biết được chuyện vô cùng đáng sợ từ Tử kim Thần long. Lão pháp sư trong ma điện chính là cổ thần năm đó may mắn thoát chết! Ông ta sao lại phải giấu giếm như vậy? Thần Nam từ trước tới giờ vốn biết, tuy nhiên cho rằng đó chẳng phải là chuyện tốt lành gì. Có lẽ cổ thần cảm nhận được ma khí người , có lẽ ông ta phát ra hai quang cầu trong người , có lẽ… “ Ngươi bị nhốt trong lòng đất phân biệt được ngày đêm, trong tình trạng có cái ăn uống, sao lại có thể sống được vậy?” Tử kim Thần long dường như vô cùng hận vị cổ thần đó, nó cắn mạnh đùi gà rừng, : “Tên thần thối tha đó quả vô cùng đáng ghét. Trong năm ta quá nửa thời gian là ở bên ngoài, mỗi lần trở về ném cho ta ít ma thú tinh hạch. Ta sợ nhất là ta chết ở bên ngoài, lại mong ta sớm chết . Đúng là cực kỳ mâu thuẫn.” Thần Nam cười : “Khi ông ta trở về, nhìn thấy Ma điện bị sụp, được biết ngươi thoát khỏi giam cầm, biết có thái độ thế nào?” “Đương nhiên là phải mau mau chạy trốn rồi. Lão ta trong trận thần chiến bị trọng thương. thể hồi phục lại được, đối diện với ta chỉ có thể chạy trốn mà thôi. Tuy nhiên đáng tiếc, ta cũng… grwào…” Tử kim Thần long ngẩng đầu lên trời gầm tiếng dài than thở ông trời công bằng, vừa mới thoát khỏi giam cầm gặp phải kiếp nạn lớn này. Khi Thần Nam ra lại lịch của ngọc Như ý, Tử kim Thần long mở to hai mắt, gào lên: “Ngọc Như ý chính là thần bảo năm đó hai tên thần khốn nạn đó tranh giành?... Grào… Sao ta lại đen đủi thế này! Theo như hai tên thần khốn kiếp đó , ngọc Như ý là vật cấm kỵ từ thần thoại thời đại trước truyền lại, cho dù là giới tiên thần cũng biết lai lịch của nó. Nghe những kẻ nào động tới vật này cũng có kết cục tốt đẹp. Hai tên thần khốn nạn đó chính là ví dụ. Grwào…” “Thần thoại thời đại trước…” Thần Nam mở to mắt. “Đúng thế! Giới tiên thần, từng bị hủy diệt lần. Những kẻ hùng mạnh nhất đều chết!” Tử kim Thần long cũng chỉ biết có như vậy, còn những tình tiết cụ thể nó cũng thông hiểu. Thần Nam nhìn chằm chằm vào miếng ngọc Như ý trong tay mình. Miếng ngọc bội bé này trong mắt nặng như núi Thái sơn, nếu như phải Vô Danh Thần ma với ngọc Như ý có thể giúp chế ngự được hai quang cầu trong người lúc này quả chỉ muốn ném cái vật cấm kỵ đáng sợ này . “Ngươi có ý thức hoàn thiện, vậy rốt cuộc ngươi chứa đựng những bí mật gì đây?” Thần Nam vừa dứt lời, ngọc Như ý đột nhiên phát sáng, tỏa ra ánh sáng thánh khiết lấp lánh. giọng con phát ra đứt quãng truyền vào trong tim Thần Nam: “Ta là ai… Ta là ai… Ta phải được nhìn lại sánh sáng mặt trời… Ta phải được nhìn lại ánh sáng mặt trời…” Thần Nam giật mình, tay run lên, ngọc Như ý rơi xuống đất. Tử kim Thần long dường như cũng nghe thấy giọng đó. Lúc này nhìn thấy vậy cấm kỵ đáng sợ tỏa ra ánh sáng khủng khiếp rơi xuống bên cạnh, nó sợ hãi tới nỗi vù cái leo thẳng lên đỉnh đầu Thần Nam, còn vẻ ngông cuồng tự cao tự đại hàng ngày nữa. “Sợ quá! Trời ơi! Nó dùng ý thức chuyện với ta…” Tử kim Thần long túm chặt lấy tóc Thần Nam, chỉ sợ cẩn thận rơi xuống đất. Ánh sáng của ngọc Như ý biến mất, giọng vẫn vang lên: “Ta là ai… Ta là ai… Ta phải được nhìn lại sánh sáng mặt trời… Ta phải được nhìn lại ánh sáng mặt trời." Thần Nam kinh hãi : “Tu Di Nạp Giới Tử…” “Gwào… Ta sợ quá… Đừng nữa, gwào…” Tử kim Thần long kêu ầm ỹ đầu Thần Nam. Đột nhiên ngọc Như ý phát ra chùm ánh sáng bao phủ Tử kim Thần long ở bên trong, khiến nó sợ hãi khóc lóc ầm ỹ: “Đại thần, xin tha mạng… Ta cũng biết người là ai…. Wào…” Nó rên rỉ. giọng con vang lên từ miếng ngọc Như ý: “Phá thiên thần đao, minh viết đại long, nếu như ngươi tìm. Ta trả lại long nguyên cho ngươi.” Vừa xong, gió mây biến động, thiên địa thất sắc, tiếp theo là chín tiếng sầm rền vang, vang dội chín tầng mây, kinh động chín tầng địa ngục, thanh chấn động tam giới lục đạo! Vô số kẻ sức mạnh thông thiên vô thượng ngủ say giật mình. Chín tiếng sấm vang động đất trời khiến Thần Nam và Tử kim Thần long bị kinh động tới mức suýt nữa ngã lăn ra mặt đất. Ngọc Như ý phát ra ánh sáng thần thánh mạnh mẽ, truyền vào trong người Tử kim Thần long. Chỉ trong giây lát tiếng sấm ngừng lại, mây đen bầu trời bay . Ánh trăng êm dịu lại xuất khu rừng. “Grwào!” Tử kim Thần long gầm lên như điên cuồng, sau đó lao thẳng lên bầu trời đêm. “Ha ha ha… Trong người ta xuất chút long nguyên, có thể bắt đầu tu luyện lại... Gwào..” Thần Nam trong lòng giật mình, biết bản lĩnh của nó giờ này thế nào. Nếu như nó hồi phục lại được mấy phần thần thông, lập tức bỏ chạy. Tử kim Thần long từ trung lao xuống, người vẫn bé như vậy nhưng ràng là có vài phần linh khí nên có thêm chút khí thần thánh. Thần Nam bình tĩnh lại, người chàng này mặc dù phát ra dao động năng lượng hề yếu nhưng ràng thể uy hiếp đến . Nếu như chia theo cảnh giới của cao thủ của con người Tử kim Thần long cùng lắm là cao thủ sắp có cấp bậc. Lúc này ánh sáng của ngọc Như ý dần mờ , giọng của người con ở bên trong vọng ra vẫn hề thay đổi, nhưng vẫn nhận ra bản thân, lại truyền ra câu ban đầu: “Ta là ai… Ta là ai… Ta phải được nhìn lại sáng sáng mặt trời… Ta phải được nhìn lại ánh sáng mặt trời.” Cuối cùng giọng biến mất, ánh sáng của ngọc Như ý cũng vụt tắt. Tử kim Thần long lấy chân vỗ ngực, sau đó lại vuốt trán, : “Grwào… Đáng sợ quá!” “ tìm đại long đao về ! Như thế ngươi có thể hoàn toàn hồi phục lại như ban đầu.” Thần Nam ngồi bên đống lửa cười . Tử kim Thần long lộ ra vẻ nghi hoặc, : “Tại sao ta lại bảo ta tìm đại long đao chứ?” Thần Nam cho thêm củi vào đống lửa : “Trong giới tu luyện, thần binh bảo đao như thế nào mới xứng với hai chữ ‘khôi bảo’ chứ? Chỉ có những binh khí thần được lưu truyền hàng vạn năm, trải qua khảo nghiệm của năm tháng được nhiều người chấp nhận mới được gọi như vậy. Huyền Vũ giáp chính là nằm trong danh sách này, tuy nhiên nó phải là mạnh nhất ở trong đó. Có thứ khôi bảo từ trước tới giờ chưa từng xuất , nhưng được mọi người lưu truyền, chỉ có nó mới xứng là đệ nhất thần binh. Nghe kẻ có thể chống lại với cả trời đất khi luyện long tinh, mất hàng nghìn năm mới có thể luyện ra thứ thần binh này, uy lực của nó có thể phá hủy trời đất. Ta cho rằng đại long đao mà trong ngọc Như ý chính là thứ khôi bảo này. ta tìm tới ngươi chính là vì ngươi là ngũ trảo Tử kim Thần long, vô cũng nhạy bén với khí tức của long tinh hàng ngàn năm trước.” “Ta cũng từng nghe truyền thuyết này. Chẳng lẽ thứ thần binh đó là đại long đao, thứ mà giới tiên thần đều có được. Ta làm sao có thể tìm được chứ. Gwào… Đáng thương cho ta. Công ta khổ luyện hàng nghìn năm bị hủy trong đêm.” Đêm nay, người rồng chuyện đến nửa đêm. Tử kim Thần long đúng là quái thai, mặc dù mất toàn thân long nguyên, nhưng dường như rất nhanh chóng thoát khỏi trạng thái buồn rầu. “Cá chạch, sau khi trời sáng chúng ta chia tay! Mỗi người phương.” Thấy mỗi lần gọi Tử kim Thần long là Tiểu trường trùng, đều khiến cho nó như phát cuồng, Thần Nam sau đó thay đổi, gọi nó là cá chạch, mặc cho nó kêu ca cũng thay đổi. “Gwào… Ta bây giờ biến thành bộ dạng hư thế này, nếu như gặp lại những con rồng thân quen thể nào cũng bị chúng cười cho chết, là khiến cho rồng ta đau đầu.” “Gwào…” Tử kim Thần long gầm gừ. ra từ rồng này mặt nó lộ vẻ buồn khổ, nó than ngắn thở dài rất lâu sau đó : “Hay là ta và ngươi nhập thế tu hành , gwào...” “Ngươi? Thôi bỏ ! câu là khóc lóc rồi. Sau khi , lại làm cho người ta chết khiếp.” Thần Nam lắc đầu. Đó đương nhiên chỉ là cái cớ. sợ Tử kim Thần long ngày nào đó hồi phục lại, quay ra thanh toán . Tử kim Thần long lộ vẻ mặt côn đồ, : “Tiểu tử, có phải ngươi sợ long lão gia sau này báo thù ngươi chứ gì?” Thần Nam nghe xong nhấc bổng lên, : “Con chạch con nhà ngươi vừa mới biết bay, ngông cuồng rồi, da lại ngứa rồi hả?” Thần Nam bóp nó trong tay mình sau đó vừa kéo vừa xé. “Grào!” Tử kim Thần long nhanh chóng giãy giụa thoát ra, bay lên phía đỉnh đầu Thần Nam : “Bổn long lòng, quả muốn nhập thế tu hành, chừng có thể tìm thấy đại long đao. Đến lúc đó cái người ngươi trả lại long nguyên cho ta.” Thần Nam trước kia từng có giấc mơ, võ công đạt tới cảnh giới tiên vũ, thuần phục con Thần long trong truyền thuyết làm tọa kỵ. Bây giờ nghĩ lại đúng là có chút buồn cười. Tuy nhiên quả có giấc mơ như vậy. nhìn Tử kim Thần long lẩm bẩm: “Bé xíu như vậy, làm tọa kỵ mới là bị người ta cười chết. Hừ, rất nhiều người có kế hoạch nuôi con từ , nếu ta cũng có kế hoạch nuôi rồng . Hay đấy! Nuôi mấy năm biết chừng nó có thể dần dần lớn lên, rồi từ từ thuần phục. Hì hì, tồi, tồi.” Tử kim Thần long đột nhiên cảm thấy hơi sợ hãi, nó kêu lên: “Tiểu tử, ngươi lẩm bẩm gì thế? “Gwào… có gì. Ta đồng ý! Ngày mai ta và ngươi ra khỏi núi.” Buổi sớm, bình minh chiếu sáng, sương mù trong cánh rừng dần dần tan ra. “Gwào...” Tử kim Thần long bò khỏi mặt đất ngửa cổ lên trời gầm lớn. “Gwào cái đầu ngươi ấy!” Thần Nam gõ mạnh vào nó : “Trời vừa sáng bắt đầu gầm rú, biết ngươi là rồng hay là sói thế biết!” Tử kim Thần long bay lên trời, : “Chúng ta bây giờ ra khỏi núi .” “Được!” “Nhưng mà phải ngươi rằng trong núi có hàng trăm người giăng thiên la địa võng đợi ngươi sao? Bây giờ ra khỏi núi, ngươi sợ bị chúng bắt được hay sao?” “Hôm qua ta nhìn thấy mấy người khổng lồ có vẻ như rất sợ khí tức mà ngươi phát ra. Ta sớm nghĩ ra cách rất hay. Lát nữa cần phải dựa vào khí bá vương của ngươi để dọa cho đám người khổng lồ đó, sau đó… Hì hì… Sau đó chúng ta cũng để cho đám khốn nạn bao vây ở bên ngoài nếm mùi bị truy sát.” “Quả nhiên độc ác! Gwào... Ta rất thích! Giết hết bọn chúng! Chúng ta lùa mười tên khổng lồ đó công phá Tội Ác chi thành . Ha ha ha… Chủ ý này cũng tồi” Thần Nam cười nhạt : “Nợ máu đương nhiên phải trả bằng máu rồi. Lăng Vân, Mộng Khả Nhi các ngươi hãy đợi mà coi. Từng bước , những kẻ ở bên ngoài… Hừm… Giết!” Tiếng 'giết" vừa được ra, nhiệt độ trong rừng hạ xuống, sát khí lan tỏa trong khu rừng, lá xanh bay lả tả… “Gwào!"