Chương 5: Hậu Kiếp “Ca ca…” Tiểu Thần Hi giọng gọi, sắc mặt đầy vẻ lo lắng: “Tiểu Long Long nó… nó…” Thần Nam ôm lấy bé, ôn nhu : “Đừng quá lo lắng! Tiểu Long Long giờ tạm sống tay trái của muội. Rồi có ngày nó lại xuất trước mặt muội. Đương nhiên việc trước mắt, là muội phải khỏe mạnh, mỗi ngày phải vui vẻ, có như vậy thân thể của Tiểu Long mới sớm có ngày được khôi phục lại.” “ ?” “ chứ!” “Vậy hay quá! Muội tựa hồ nghe được tiếng của Tiểu Long Long trong tâm vậy. Nó nó rất mệt. Muội cứ tưởng đó là ảo giác chứ, nguyên lai là !” Hàng mi dài của Tiểu Thần Hi vẫn còn đọng đầy nước mắt, nhưng mặt lại tràn đầy vẻ vui mừng phấn khởi. Vào ngày Thần Linh long xuất thế, toàn bộ Tội ác chi thành sôi động. Có điều ai biết Thần Linh long cuối cùng ở đâu. sân lớn của Thần Phong học viện đa số các tu luyện giả cũng trông thấy đám 'mây đen' dị thường đó, cũng nghe tiếng kêu thảm của Thần Linh long. Chỉ có điều bọn họ tịnh cảm thụ được sức ép khủng khiếp của đám 'mây đen' đó, tuy trong lòng tuy có vài phần nghi hoặc, nhưng cũng biết bắt đầu từ đâu mà đoán. Cuối cùng Phó viện trường cũng được Tam đại tuyệt cao thủ tường thuật lại toàn bộ tình lúc đó. Để bảo đảm cho an toàn của Tiểu Thần Hi cùng với Thần Linh long, ông ta bất đắc dĩ phải dối, cho là Thần Linh long chính là Nhất đầu Thánh long của Thần Phong học viện, lần này độ kiếp thành công tiến hóa thành Lục Giai Thần thú, tại ly khai khỏi học viện, thấy tung tích. Môn nhân đối với đám “mây đen” dị thường đó, có chút nghi hoặc, nhưng cuối cùng lại tưởng nó là phạm trù của lôi kiếp. Đương nhiên đó là suy nghĩ của tuyệt đại đa số mọi người, nhưng phải mỗi người đều nghĩ giống nhau. Trong số đông những tu luyện giả đó thiếu những cao thủ sắp đạt đến Ngũ Giai cảnh giới. Những người này cảm ứng được đám “mây đen” phát xuất ba động khủng bố. Có người thậm chí còn nghe được tiếng trầm trầm từ trong “mây đen”. Bọn họ biết rằng việc tuyệt đơn giản như vậy, bất quá biết đoán từ đâu. Họ hoài nghi, nhưng căn bản thể tìm hiểu đến chân tướng việc. Cuộc thi giữa thanh niên cường giả của tứ đại học viện nhân vì kiện này mà rối loạn. Cuối cùng người phụ trách của tứ đại học viện quyết định trì hoãn việc tiến hành lại ngày. Đa phần các tu luyện giả được Phó viện trường phê chuẩn, nhất tề nhắm hướng góc tây bắc học viện mà tới. Bọn họ mong mỏi được trông thấy Thần Linh long sau khi đối kháng với lôi kiếp biến thành hình dạng như thế nào. Khi mọi người đặt chân đến nơi đó đều nhất thời kinh ngạc, trợn mắt há mồm. Tại rừng trúc, trong phương viên trăm trượng là sa mạc thu . Sa mạc đầy cát vàng này phù hợp với phong cảnh u nhã xung quanh. Rất ràng, đó là kết quả của việc Thần Linh long đối kháng với lôi kiếp. Rừng cây trong phương viên trăm trượng bị năng lượng phong bạo tàn phá thành sa ̣a. Có thể tưởng tượng được lúc đó lôi điện khủng bố đến mức nào. Cùng thời khắc đó, Thần Nam và Tiểu Thần Hi lánh đến nơi khác, vào tận sâu trong rừng trúc. Nơi đây phong cảnh hoàn toàn u nhã, yên tĩnh. Tám, chín tòa lâu các giữa biển trúc như tô điểm thêm vẻ đẹp. Xung quanh mỗi tòa lâu các đều là cảnh đẹp như tranh vẽ. Bao quanh lâu các, thảm cỏ xanh mượt, tiên hoa thơm ngát, cầu bắc qua dòng suối , kỳ thạch la liệt. Phía xa, rừng trúc xanh mướt, chim chóc hót líu lo. Cảnh đẹp nên thơ làm lòng người thanh tân, tâm hồn khoáng đạt. “Ca ca! Nơi này cảnh đẹp quá! Sau này chúng ta ở đây phải ?" Tiểu Thần Hi nằm lên thảm cỏ, sung sướng mỉm cười. Từ khi biết rằng Tiểu Long vẫn sống tả thủ của mình, bé dường như thoát khỏi bi thương, khôi phục lại dáng vẻ hoạt bát khả ái. “ ngờ được Thần Phong học viện bỗng nhiên có môt nơi u tĩnh, mĩ lệ như nơi đây…” Thần Nam lầm bầm vài tiếng trong cổ họng, sau đó quay sang Tiểu Thần Hi : “Phải rồi! Sau này chúng ta sống ở nơi đây, có thích ?" “Thích lắm.” Tiểu Thần Hi hoan hô ngay, sau đó chạy vào trong những bụi hoa đuổi bắt những con bướm nhiều màu sắc. Thần Nam đương nhiên biết có gian trá, hiểu được tại sao Phó viện trường đối với lại có hào khí như vậy. tại, huyết dịch trong nội thể của có tác dụng quan trọng đối với các nghiên cứu trọng đại của học viện, đồng thời phong ấn trong thân thể Tiểu Thần Hi chính là Thần Linh long. Phó viện trường quyết chịu để bọn họ chịu bất kỳ tổn thất nào. Viên lâm này có vẻ là nơi ở được chuẩn bị đặc biệt cho các vị tiền bối danh túc trong Thần Phong học viện. Qua vùng lâm ảnh có thể thấy phía xa trong viên lâm có vài lão nhân tám, chín mươi tuổi tản bộ. Địa vị của những người này tại học viện được tôn sùng vô cùng, tất cả đều là những tiền bối cao thủ thối . Nơi đây chính là nơi họ bế quan tu luyện lúc tuổi già. Phóng mắt nhìn ra toàn bộ Thần Phong học viện, có đến mười người có thể được sống ở khu vực này, bao gồm cả Tam đại tuyệt thế cao thủ xuất thủ cứu Tiểu Long. Có thể , nơi ở giờ của Thần Nam giống như tường đồng vách sắt, trừ phi vài vị tuyệt thế cao thủ ra tay, căn bản ai có khả năng công phá nơi này. Thần Nam vận hành Nghịch chuyển huyền công lần nữa theo đúng hướng. Lần này làm cũng có cảm giác gì đó thỏa đáng. Huyền công chính hướng vận hành lúc này so với khi trước tịnh khác nhau. Bất quá thủy chung vẫn nhớ lời của cảnh cáo phụ thân , trừ phi tính mệnh bị đe doạ, phải là lúc vạn bất đắc dĩ, vạn vạn lần nên Nghịch chuyển huyền công. Thần Chiến vốn thành công đạt đến Tiên Vũ chi cảnh, vậy mà vẫn rất úy kị, khẳng định là có đạo lý. Thần Nam ngồi thảm cỏ, cảm thụ được ôn nhu của những cơn gió, ngửi thấy hương hoa ngào ngạt thấm đẫm nhân tâm. chầm chậm để tâm thần chìm đắm vào nội thể, bắt đầu điều trị nội thương. Lần tọa công này mất ba thời thần. Lúc mở mắt ra, mặt trời xuống núi. Phía cuối trời ráng chiều đỏ rực, bất quá Thần Nam lại thấy cảnh tượng ấy có chút thê lương. kiểm tra lượt phát giác trong nội thể kim hoàng sắc chân khí lại tạp lẫn một ít hắc lượng chân khí thô tráng. Trong ba thời thần vừa rồi một mặt liệu thương, một mặt thử hóa luyện các loại chân khí đó, nhưng rốt cục vẫn là tốn công vô ích. Nghịch chuyển huyền công sau khi sản sinh hắc lượng chân khí thủy chung vẫn tồn tại trong nội thể . Thần Nam có thứ dự cảm, hắc lượng chân khí thế nào cũng có ngày cải biến thành cái gì đó, có điều biết phải bắt đầu từ đâu. Lúc này phía xa trong trúc lâm truyền lại tiếng cười của Tiểu Thần Hi. lão nhân râu tóc bạc trắng cùng nó bắt bướm trong những bụi hoa. Thần Nam nhìn đến ngây ngốc. thừa biết nơi đây mỗi vị lão nhân ít nhiều cũng là tiền bối cao nhân, vị mưu diện lão nhân từ trước tới nay này bỗng nhiên có vẻ rất thích Tiểu Thần Hi. Điều này chưa kịp tính tới. Bất quá trong lòng, cảm thấy cao hứng thay cho Tiểu Thần Hi. Có được thương của lão nhân ở nơi này, nói lên Tiểu Thần Hi rất khả ái. Có bảo hộ này cần phải lo nhiều về tương lai của Tiểu Thần Hi. Thần Nam sở dĩ có ý nghĩ như vậy, bởi vì mấy ngày này tâm có dự cảm, đó hoàn toàn là loại trực giác theo bản năng, tựa hồ tương lai sắp sửa có tình phát sinh thân thể . Thế nhưng vô phương biết được là hung hay cát. vô cùng tin tưởng vào trực giác huyền diệu này, bởi vì trải qua lúc hai mốt tuổi, thứ hai dự cảm này lần được chứng là phát sinh! lo lắng cho bản thân, mà lo cho Thần Hi. Tiểu Thần Hi chính là điểm yếu của . tại trông thấy các vị tiền bối danh túc tại Thần Phong học viện lòng thương bé, đương nhiên cao hứng. Nếu có ngày ly khai nơi đây, cũng có thể an tâm đem Thần Hi phó thác cho bọn họ. Thần Nam ước đoán được rằng thứ cảm giác này và tử vong tuyệt địa nhất định có liên quan, bởi vì ngừng muốn khám phá nơi đó, nhưng nơi ấy tuyệt đối là vùng đại hung đại ác, rất có khả năng lại phát sinh tình ngoài ý muốn. Lần này Vô Danh Thần ma huy động ma khí kinh thiên đến Thần Phong học viện, tại trung mấy câu. Những thanh đó của lão truyền đến tai Thần Nam. Trong khắc đó lòng kích động thể tả được. Có vẻ ngoài của Tây phương Cổ lão Thần ma, lại bằng ngôn ngữ của thời kỳ Đông phương Viễn cổ, điều này ám chỉ cái gì? Bao hàm quá nhiều tin tức! Giải thích đơn giản nhất là Vô Danh Thần ma chính là cổ lão tồn tại vạn năm trước. Lão trải qua niên đại mà chúng thần bị tiêu diệt! Lão chính là kẻ chưa được biết đến đã may mắn sống sót sau tai nạn!
Chương 6: Tá Thể Trọng Sinh Lòng Thần Nam vô cùng bấn loạn. Trước đây từng có vô số phỏng đoán đối với tử vong tuyệt địa, nhưng tựa hồ với chân tướng có khoảng cách nhất định. nay Vô Danh Thần ma mang đến cho hi vọng lớn lao, nếu như có khả năng, rất muốn cùng Vô Danh Thần ma trực tiếp đối thoại! quyết định nhất thiết phải giải thích với Phó viện trưởng về tử vong tuyệt địa. Trước mắt lực lượng của người đủ, cần có trợ giúp từ lực lượng của Thần Phong học viện để đến nghiên cứu về vùng đất này. Ngày thứ hai khí trời đột nhiên chuyển sang u, trời đất thình lình giông tố ngập trời. Cuộc thi đấu của thanh niên cường tứ đại học viện lần nữa buộc phải hoãn lại. Trong những ngày mưa gió này, Tam đại tuyệt thế cao thủ của Thần Phong học viện đến thăm. Thần Nam liền mời bọn họ vào trong phòng, cùng Tiểu Thần Hi hành lễ với bọn họ. Chiều hôm qua lúc Thần Nam liệu thương, Tiểu Thần Hi cùng các lão nhân láng giềng rất thân quen, lúc này Tam đại tuyệt thế cao thủ còn xa lạ gì nữa. bé trước tiên ngọt ngào hỏi thăm ba vị lão nhân vài câu, sau đó nắm chặt tay áo của ba tu đạo giả đó, nũng nịu hỏi: “Lão gia gia, người có đem theo tiểu kiếm ? Con muốn nó đưa con bay lên trung…” Lão nhân âu yếm ôm lấy bé, mỉm cười : “Được, đứa cháu ngốc này, để gia gia đưa cháu bay lên.” Sau khi những người khác ngồi xuống lão nhân quả nhiên thỏa mãn nguyện vọng của Thần Hi. biết làm cách nào mà nơi đó đột nhiên lộng xuất thứ khí vật quang vụ mù mịt, nhàng đưa Tiểu Thần Hi bay lên trung, sau đó lại đưa nó quay trở lại phòng. “A a! Thích quá …” Tiểu Thần Hi hề sợ hãi chút nào, tại trung thích thú cười vang. Thần Nam lờ mờ phát giác ra đó là loại khí vật giống như thuẫn bài. biết rằng mỗi vị tu đạo giả tu luyện thành đều có vài thứ pháp bảo uy lực kỳ đại, nên liên tưởng đó là pháp bảo của lão nhân này, nhưng nghĩ là lão lại đột nhiên đem ra cho Tiểu Thần Hi chơi đùa. Khi tu đạo giả và Tiểu Thần Hi chơi đùa, lão nhân bên cạnh tay cầm quải trượng, gương mặt đầy nếp nhăn nheo nói với Thần Nam: “Ta giới thiệu trước nhé, ba người bọn ta đều là lão giáo sư của Thần Phong học viện, vì là tại cũng thối lui, cư tu luyện ở nơi này. Lão hủ là Lôi Liệt, là một Thánh long kị sĩ. Nhưng ra hổ thẹn, ta chưa từng có được Thánh long…” Nguyên là Lôi Liệt chính là Lão Long kị sĩ mà Phó viện trưởng nhắc đến, là người dẫn Tiểu Long tới. Tuy là dẫn dụ Tiểu Long đếnThần Phong học viện, nhưng lại thể khống chế nó, trong lòng lão cũng chút gì đó canh cánh. Nhưng từ khi biết rằng Tiểu Long có khả năng là Long vương của Đệ nhất Đại Thánh long kỵ sĩ ngàn năm trước, lão liền cảm thấy vô cùng tự hào. Thông qua giới thiệu của lão nhân, Thần Nam dĩ nhiên minh bạch thân phận của ba người. Vị lão nhân râu tóc vàng uy mãnh thẳng tính ngồi bên cạnh từng là lão giáo sư của Tây phương Vũ hệ trước khi thoái , tên gọi Áo Duy, tu vi đạt đến hóa cảnh. Vị tu đạo giả chơi cùng Tiểu Thần Hi trước khi thoái là lão giáo sư của Đông phương Tu đạo hệ, tên gọi Duẫn Phong, thân tu vi cao thâm mạc trắc. Thần Nam minh bạch ba lão nhân này có chuyện tất chẳng đến đây, đa phần là vì việc phong ấn của Thần Linh long nội thể Tiểu Thần Hi. thấy lão Long kị sĩ tựa hồ muốn tránh mặt Tiểu Thần Hi để cùng chuyện gì đó, liền đứng dậy thỉnh lão vào trong phòng. Áo Duy cũng liền bước theo sau. Sau khi vào trong phòng, Lôi Liệt vào ngay vấn đề, thẳng thắn : “Lão hủ có gì nấy, muốn vòng vo. Ba người bọn ta muốn thu nhận Thần Hi làm ký danh đệ tử.” Thần Nam kinh ngạc há hốc miệng. Ba lão nhân đều có thân phận rất cao, sợ là cả đồ tôn đồ tử cũng thế, lại muốn thu Tiểu Thần Hi làm đồ đệ. Bất quá sau khi suy nghĩ kỹ, khẳng định tam lão nhân là vì chuyện của Thần Linh long. Áo Duy tựa hồ nhìn thấu tâm tư , mở miệng : “ mặt bọn ta nhìn thấy tiểu nha đầu này có thể chất rất khác với người thường, tựa hồ có thể dùng từ 'tiên cơ ngọc thể' để hình dung, quả là chấn kinh vô bỉ. Bọn ta xác là đã ái tài chi tâm. Mặt khác bởi vì duyên số với Thần Linh long. Thần Linh long có thể trầm thụy (ngủ yên) vài năm, có khi là vài mươi năm. Bọn ta hi vọng Tiểu Thần Hi gặp phải nguy hiểm mà chỉ hi vọng nó có thể tu được thân tu vi ngạo thế, tương lai sợ cường địch, khả dĩ có thể điềm nhiên mà ngao du khắp chốn.” Thần Nam gật đầu. Rất giống với suy nghĩ của hắn, ba lão nhân muốn thu Tiểu Thần Hi làm vi đồ, nguyên nhân chủ yếu chính là vì Thần Linh long. Thần Phong học viện tuyệt thiếu những người có tư chất siêu tuyệt, bằng vào tu vi và thân phận của ba lão nhân, nếu muốn thu đồ đệ, khẳng định có rất nhiều người tranh nhau. “Cảm tạ ưu ái của ba vị tiền bối! Ta cảm thấy vui mừng cho Thần Hi. Có thể được ba vị tiền bối để mắt tới là phúc phận của Thần Hi, có điều là…” “Bất quá cái gì? Ngươi thẳng ra .” “Là thế này! Trước kia ta từng lần nghĩ dạy Thần Hi vài môn võ học, nhưng tiểu nha đầu này tựa hồ căn bản thích lĩnh vực tu luyện này, rất là bài xích. Vì vậy nên ta ép nó nữa.” Áo Duy gật đầu, cùng Lôi Liệt nhìn nhau, : “Có thể thấy ngươi rất sủng ái tiểu nha đầu này. muốn nó có nửa điều ủy khuất nào. Nếu quả như bọn ta có phương pháp làm cho nó cảm thấy hứng thú tu luyện. Ngươi nguyện ý để nó bái bọn ta làm vi sư ?" Thần Nam hề do dự gật đầu: “Đương nhiên nguyện ý. Ta có thể làm môn hạ của ba vị tiền bối là khí phúc của Thần Hi mà.” Trong lòng trải qua phen suy tính. Vài năm đầu ba đại cao thủ tất nhiên phải xây dựng căn cơ của tiểu nha đầu, khả năng thể dạy cánh hệ thống cho nó tu luyện pháp quyết ngay được. Sau khi Tiểu Thần Hi nhập môn, Thần Nam muốn truyền gia truyền huyền công huyền diệu mạc trắc cho nó. Tu vi của Tam đại tuyệt thế cao thủ danh chấn thiên hạ, nhưng Thần Nam nhận thấy tu luyện pháp quyết của bọn họ vị tất hơn được huyền công gia truyền của . Có Tam đại tuyệt thế cao thủ xây dựng cơ sở vững chắc cho nó, tương lai nếu nó chính thức gia nhập lĩnh vực tu luyện lại cùng học tập huyền công, tất thu được kết quả gấp bội, thành tựu tương lai thể hạn lượng. Áo Duy và Lôi Liệt thấy Thần Nam đáp ứng, cao hứng phi thường. Lôi Liệt vui vẻ : “Ngươi đừng lo, ba người bọn ta nhất định xây dựng cho nó cơ sở vững chắc. Bọn ta tại tu luyện giới bằng hữu nhận thức rất nhiều, nhất định chọn cho nó pháp quyết tu luyện nhất đẳng thiên hạ, nhất định tài bồi cho nó thành nhân vật có thể ngạo thế thiên hạ.” Thần Nam hướng về phía hai người thi lễ, biểu thị tạ ơn. Sau khi ngồi xuống, Lôi Liệt sắc diện nghiêm túc, hỏi: “ tại ngươi có thể cho bọn ta biết thân phận của tiểu nha này ? Lai lịch của nó như thế nào?" Thần Nam ngạc nhiên, nghĩ bọn họ lại hỏi ngay đến điều này. Áo Duy : “Lúc trông thấy tiểu nha đầu này, bọn ta phát nó hề tầm thường. Sau đó Thần Linh long tự phong ấn vào nội thể của nó, làm cho bọn ta cảm thấy chấn kinh. Sau khi quan sát kỹ, phát thể chất của nó quả nhiên khác với người thường, thân thể bé của nó gọi là tiên thể cũng phải là quá. Nếu như phải vì nó còn quá , vả lại chưa hề có chút tu vi nào, bọn ta đã tưởng nó là tiểu tiên nhân.” Sắc diện của Thần Nam lên vẻ chấn kinh. ngờ rằng thông qua kiện Thần Linh long, ba lão nhân vô tình phát giác bí mật của Tiểu Thần Hi. suy tới tính lui, sau đó đứng dậy, quỳ xuống trước mặt hai lão nhân mà dập đầu. Hai lão nhân vội vàng đỡ dậy, Lôi Liệt : “Ngươi làm gì vậy?" Thần Nam chính sắc : “Thỉnh tiền bối đáp ứng vãn bối điều. Chuyện hôm nay ngoại trừ Duẫn Phong tiền bối tuyệt thể cho bất kỳ người nào khác biết được.” Hai lão nhân đưa mắt nhìn nhau, sau đó trịnh trọng gật đầu. Mấy ngày nay Thần Nam tâm thần bất an. Bằng trực giác huyền bí bẩm sinh, dự cảm có đại kiện phát sinh thân thể , đó hoàn toàn là nhất loại trực giác theo bản năng. Loại dự cảm này làm rất bất an, muốn nhân cơ hội này, phó thác Tiểu Thần Hi cho Tam đại tuyệt thế cao thủ. tại Tam đại cao thủ đối với Tiểu Thần Hi rất sủng ái. Nếu như quả đích tương lai phát sinh chuyện ngoài ý muốn, tin tưởng ba người nhất định chăm sóc tốt cho nó. tại trước tiên tất yếu phải kể tình của Tiểu Thần Hi cho bọn họ, bởi vì nếu như sau này Thần Hi cùng sinh họat chung với họ, bí mật nó ăn thức ăn của người thường khẳng định bị bọn họ phát giác, vì vậy tốt nhất là cho họ biết trước. “Tiền bối là sang suốt! Thần Hi tựa hồ đích thực phải là phàm nhân.” “Nói rõ xem thế nào?" Hai lão nhân động dung. Thần Nam chính sắc, : “Những điều vãn bối tuyệt đối là . Thần Hi được vãn bối mang về từ núi Côn Lôn, nó… nó được sinh là từ trong đóa kỳ hoa …” Thần Nam giấu việc ở Cổ Tiên Di Địa— Bách Hoa cốc, lược đoạn đến ngoài cốc gặp chuyện gì, hề đề cập đến chuyện của Vũ Hinh, chỉ thuật lại diễn biến thiên địa dị tương lúc Thần Hi xuất thế. “Là ngươi tiểu nha đầu chính là Thần ngọc trong lúc Tiên hoa nở sinh ra, vừa mới sinh biết biết chạy?" “Đúng vậy.” Hai lão nhân nghe xong sắc diện chấn kinh, thốt ra nổi lời nào. lúc lâu sau mới quay lại nhìn nhau, Áo Duy hỏi lại: “Lão thấy như thế nào?" Lôi Liệt sắc mặt trịnh trọng, đáp: “Tiểu nha đầu tuyệt phải là hóa hình của Ngọc , toàn thân nó có tiên khí, rất giống với tiên nhân tá thể trọng sinh (mượn thân thể để hồi sinh) trong truyền thuyết.” Áo Duy nét mặt đăm chiêu, gật đầu. “Cái gì?" Thần Nam chấn kinh kêu lên.
Chương 7: Mê Vụ Trọng Trọng Thần Nam trước đây nghĩ Tiểu Thần Hi là Vũ Hinh chuyển thế trọng sinh, mà là Thần ngọc thông linh, hóa hình mà thành. tại lại nghe đến tiên nhân tá thể trọng sinh, điều này làm cảm thấy kinh ngạc vô cùng. Đông phương có truyền thuyết xa xưa. Theo truyền thuyết này nếu như cường đại tiên nhân gặp phát sinh ngoài ý muốn, khi hình thể tiêu vong, có thể bảo trì linh thức bất diệt, từ từ tụ tập thiên địa nguyên khí, sau thời gian dài tu luyện có thể dựa vào ngoại vật tái xuất thân thể. Đương nhiên có rất ít cường đại tiên nhân có được bản lĩnh nghịch thiên như vậy. Quá trình nghịch thiên này gian hiểm vô cùng, thậm chí nếu có tái sinh nguyên tiên ký ức cũng gần như bị phong bế vĩnh cửu, trừ phi lần tái sinh lại có thể tu luyện thành, hoặc là gặp ngoại nhân đặc biệt nào đó làm cho khôi phục nguyên bản ký ức. “Thần Hi là tiên nhân tá thể trọng sinh?" Thần Nam lẩm bẩm. Lòng khó có thể bình tĩnh được, thân thế của Tiểu Thần Hi chính là mây mù mờ mịt! Lôi Liệt : “ thế nào cũng rất khó . Tất cả cũng chỉ là phỏng đoán của bọn ta thôi. Tất nhiên thiên hạ còn có rất nhiều chuyện lạ, có rất nhiều chuyện bọn ta cũng thể biết hết được.” Sau hồi đàm luận về vấn đề thân phận của Tiểu Thần Hi, hai lão rời khỏi phòng. Lúc này Tiểu Thần Hi tựa hồ đùa giỡn thấm mệt. Thần Nam đưa bé về phòng, nhìn nó ngủ ngon lành. Tam đại cao thủ và Thần Nam lại bàn luận thêm nữa, chung quy vẫn là về việc ma khí khủng khiếp xuất khi Thần Linh long đối kháng với lôi kiếp. Tam đại tuyệt thế cao thủ chưa từng đến tử vong tuyệt địa, biết có sự tồn tại siêu cấp khủng bố của Vô Danh Thần ma này. Hôm đó trong ma khí, thân ảnh cao đại đó kinh hồn xuất thế nào, bọn họ cũng tịnh thể nhìn rõ. Tất cả thể đoán ra kẻ tồn tại tàng giữa cỗ ma khí hắc ám đó cường đại như thế nào. Bất quá cỗ khí tức trầm trọng khủng bố đó tới giờ vẫn làm ba người còn cảm cảm thấy e sợ. Thần Nam tiếp tục suy tính cơ hội để tường trình với Phó viện trường những gì tận mắt thấy tại tử vong tuyệt địa để hỗ trợ cho việc điều động lực lượng của Thần Phong học viện cùng đến tham cứu nơi thần bí đó. Trong thoáng chốc nghĩ ra cách. Đó là thông qua Tam đại tuyệt thế cao thủ giải thích với Phó viện trường, chắc rất có sức thuyết phục. Thần Nam sắp xếp lại ngôn từ, kể cho Tam đại cao thủ về tình tại tử vong tuyệt địa. Đúng như sở liệu, ba người chấn kinh đến nỗi cả nửa ngày thốt ra nổi lời nào. Đương nhiên cũng lựa lời mà . thể kể về chuyện cổ thần di bảo dẫn đến nơi đó, cũng thể với ba nguời về những tiếng trầm trầm mà nghe được của cổ lão trong lúc Thần Linh long đối kháng với ma khí. Rất lâu sau đó, ba đại cao thủ mới định thần lại được. Duẫn Phong thở dài: “ tưởng được truyền thuyết bỗng nhiên thành …” Thần Nam hoang mang nghe, kìm được hỏi lại: “Tiền bối có thể nói hơn ? Sơn cốc hung hiểm đó có phải sớm đã được truyền văn ghi lại? Duẫn Phong sắc mặt ngưng trọng, : “Tội Ác chi thành có truyền thuyết về một ̉ lão. Tại Thập Vạn Đại Sơn có kẻ tuy thân chết, nhưng tâm vẫn sống tồn tại trôi nổi khủng bố. Người ta gọi là 'Nghịch thiên giả', nhưng biết là thần minh, hay là ma, chỉ biết vẫn tồn tại và thể bị đánh bại. Dù là cự nhân, cự long cũng trở nên bé, yếu ớt trước . Căn bản khó có thể chống lại công kích bá tuyệt thiên địa của . Thể mạo của Nghịch thiên giả và mô tả của ngươi hoàn toàn giống nhau, đầu bộ vỡ nát, tâm tạng bị móc ra, đôi cánh hắc bạch lưỡng sắc bị rách toạc nhiều chỗ. y, đơn giản là khó ai có thể tin tưởng đây là …” Thần Nam trong lòng kinh hãi, khẽ thở dài. Thập Vạn Đại Sơn trong Thiên Nguyên đại lục quả nhiên vô cùng huyền bí. Đầu tiên là tại Lạc Phong sơn mạch kinh của Sở quốc tây cảnh xuất thần thú kỳ lân, sau nữa là phụ cận Tội Ác chi thành xuất hiện đoạn thần thủ gây phong ba náo loạn. Cách đó lâu sâu trong đại sơn lại phát có thần bí Ma điện, tại tự nhiên xuất tử vong tuyệt địa cùng với Nghịch thiên giả tồn tại khủng bố. Duẫn Phong tiếp lời: "Theo truyền thuyết Nghịch thiên giả cứ vài trăm năm lại xuất thế lần, nhưng sau đó lại thất tung thần bí, ai biết lai lịch thần bí của . Theo sử sách của Thần Phong học viện ghi lại, người của học viện phát ra tử vong tuyệt địa cũng ở phương hướng mà ngươi vừa …” Thần Nam đại kinh, tưởng cũng có người giống như , phát nơi giống như là địa ngục đó. thất kinh hỏi: “Người đó phát gì ?” “Vị tiền bối đó có vận may như ngươi. Người này khi bắt đầu tiến nhập sơn cốc đó bị cỗ lực lượng dị thường khủng bố lực hất văng trở ra. Sau cơn chấn kinh, người ấy rút lui. Khi người liên hợp cùng nhiều cao thủ quay lại nơi đó tìm kiếm phát giác tử vong sơn cốc đó bỗng nhiên tiêu biến mất, dù tìm kiếm rất kỹ. Đương thời vài vị tuyệt thế cao thủ thảo luận rất nhiều, nhận thấy nơi đó có thượng cổ di trận, hơn nữa là đại trận uy lực kỳ tuyệt kinh thiên, che giấu tử vong tuyệt địa. Trừ khi có thông thiên chi năng, bằng việc tìm kiếm, tiến nhập vạn lần khó khăn. tại muốn đến nơi trú ngụ thần bí đó của Nghịch thiên giả, khó khăn là thể tưởng tượng!” Thông qua tường thuật của Duẫn Phong, cùng với những gì Thần Nam tận mắt chứng kiến tại nơi đó, khó khăn lắm cũng có thể đoán được tử vong tuyệt địa và Nghịch thiên giả có mối liên hệ. Tuyệt nghi vấn gì, nơi đó chính là nơi trú ngụ của . Có khả năng là đại trận tại tử vong tuyệt địa hằng năm phong bế, ngàn trăm năm mới đại khai lần. Điểm này cũng tương tự như Côn Lôn sơn mạch trong cổ tiên di địa. ai biết rằng, đại trận tại tử vong tuyệt địa là để khống chế Nghịch thiên giả, hay là tuân theo thiên địa chi lực tự hành vận chuyển. Tuy có thể đóan được phần, nhưng phần lớn là như mây mù mờ mịt! Sau cùng, ba đại tuyệt thế cao thủ phái người thỉnh Phó viện trường đến nơi đây, năm người tại phòng củaThần Nam bí mật đàm luận trong ba thời thần, cuối cùng quyết định sau khi cuộc thi tài thanh niên cao thủ của tứ đại học viện kết thúc mời các cao thủ tham cứu tử vong tuyệt địa, vén mở tấm màn thần bí. Ba ngày mưa gió trôi qua, đạo cầu vồng lên nơi chân trời làm cho phong cảnh thiên địa gian tăng thêm thêm phần diễm lệ. Cuộc đại chiến của thanh niên cường giả tứ đại học viện mà hàng vạn người chú mục vào cuối cùng cũng đã bắt đầu. Trận chiến lần này khác xa và có ảnh hưởng lớn hơn nhiều lần so với cuộc thi khởi động gần đó, hấp dẫn vô số tu luyện giả từ đại lục các ̣a đến. Chiến Thần học viện của Tây phương, Ảo Ma học viện, Tiên Vũ học viện của Đông phương, tổng cộng đến ba ngàn người, thêm vào đó là thanh niên cao thủ, tiền bối danh túc từ các nơi, sân lớn người đông như kiến. Thần Phong học viện bất đắc dĩ phải điều động lượng lớn các học sinh đến để duy trì trật tự. Nếu phải là sân lớn của Thần Phong học viện vô cùng rộng lớn, căn bản khó có thể chứa được nhiều người đến như vậy. Do bởi có Long kị sĩ tham gia đối kháng cường giả trong cuộc thi, ranh giới quanh võ trường có phương viên hơn trăm trượng, xung quanh bị che chắn bằng cảnh giới tuyến, người bên ngoài thể tiến vào nửa bước.
Chương 8: Đạm Đài Truyền Nhân Bởi vì số người đến quá đông, để tránh khỏi xảy ra số chuyện ngoài muốn trong lúc xem thi đấu, học viện bất đắc dĩ phải dựng thêm nhiều khán đài bằng gỗ vừa cao vừa rộng. Bên ngoài phòng ốc cùng vô số kiến trúc khác mới được dựng lên cũng đều nhanh chóng chật ních người. Bằng cách này hầu hết mọi người đều có thể theo dõi cuộc thi tài. Trong số khán đài có năm tòa là cao hơn cả, bốn trong số đó là để chuẩn bị cho tứ đại học viện. Người khán đài của Chiến Thần học viện và Ảo Ma học viện quá nửa đều là tóc vàng còn khán đài của Tiên Vũ học viện hơn nửa là tóc đen. khán đài của Thần Phong học viện đủ loại màu sắc, như tóc đen, tóc vàng, tóc đỏ, tóc xanh… Ở những vùng đất khác nhau, huyết thống cũng có khác biệt rất nhiều. Tòa khán đài thứ năm là để chuẩn bị cho các vị tiền bối danh túc đến từ các đại lục ̣a, hầu hết đó đều là cao thủ, quá nửa là những nhân vật từng lừng danh phương. Thần Nam dỗ dành cho Tiểu Thần Hi ngủ say, sau đó mới tiến vào sân trường. tìm được chỗ ngồi tốt khán đài, mà chen chúc trong đám đông ở dưới. Lúc này cuộc tranh tài vừa mới bắt đầu. võ đường, ma pháp sư cùng đông phương vũ giả tranh đấu kịch liệt. Ma pháp hắc sắc tung hoành ngang dọc công kích dữ dội với kiếm khí. Ngoài võ trường tiếng người la hét sôi động. Nhiều kẻ nhìn như say như mê. Thần Nam biến sắc mặt. Cả hai người đấu hiển nhiên đạt tới Tam Giai sơ cấp cảnh giới, thực lực cường hãn vô cùng. biết rằng hầu như những người đầu tiên thi đấu nhất định chưa phải là cường giả mạnh nhất. Những cường giả có thực lực trác tuyệt thường xuất lúc gần cuối. Từ điều này có thể tưởng tượng được thanh niên cường giả của tứ đại học viện tranh tài lần này lực lượng rất khủng bố. Những năm trước, nhân số tham gia của các học viện bị giới hạn là mười sáu người, lần này tứ đại học viện, sau khi hiệp thương, quyết định mỗi học viện xuất trường tám thanh niên cao thủ giỏi nhất, tổng cộng là ba mươi hai người. Hai người đấu mở màn kia thực lực cao tuyệt như vậy, có thể tưởng tượng lực lượng chính là những người đấu những trận cuối có thực lực cường hãn đến mức độ nào. Thần Nam ngấm ngầm xem xét. Nếu như phải có công lực đại tiến sau trận huyết chiến tại đô thành Tấn quốc, sợ rằng khó mà chiếm được nửa phần ưu thế so với ba mươi hai vị tối cường giả này. Thậm chí lúc này đạt đến Tam Giai đại thành cảnh giới, cũng dám tự đại vì nhận thấy những thanh niên cao thủ đó cũng rất mạnh. thầm cảm giác được trong số những người này khả năng có kẻ đạt đến Tứ Giai cảnh giới. Cảm giác của phải là có căn cứ. rời khỏi nơi hoang phế bốn năm, tu vi cũng đạt đến cảnh giới này. Thế gian người tài vô số, nhất định có rất nhiều người có tài năng siêu tuyệt, nếu như được danh sư thu nhận, lại khổ tu nhiều năm, tất nhiên có tu vi kinh thế siêu cấp thanh niên cường giả. Lúc này hai người đại chiến vũ trường cũng đến giai đoạn cuối. Đông phương vũ giả đó rất nhẫn nại, đợi đến khi ma pháp sư kiệt lực, cuối cùng mới bạo phát. Nắm lấy cơ hội ma pháp sư ở thấp hơn , liền khởi xuất đạo kiếm khí ngất trời, chớp mắt xuyên qua xương sườn của ma pháp sư. Sau tiếng la thất thanh, ma pháp sư bị thổ huyết, từ trung rơi xuống đất. Đông phương vũ giả coi như toàn thắng. khán đài của Tiên Vũ học viện vang lên những thanh hoan hô vang dội. Các cao thủ thành danh từ đại lục các địa đến Thần Phong học viện ngồi khán đài rất gần chỗ Thần Nam. ngồi đó là những nhân vật danh động phương, hầu hết là những lão nhân cao niên, phóng nhìn lên chỉ thấy toàn những mái đầu bạc trắng. Trận đại chiến thứ hai chưa bắt đầu, Thần Nam tranh thủ liếc nhìn những nhân vật đó. khán đài đại ước có hơn trăm người, tất cả lão đó tinh khí thần tuỵêt cao, mỗi cá nhân đều lộ ra cổ khí thế cường giả. khán đài có hàng nhân vật khoảng mười người. Những người này dường như là trưởng bối đức cao vọng trọng. Những người khác giống như là những vì sao bên cạnh mặt trăng, xúm xít quanh bọn họ. Đặc biệt là có nữ tử thu hút chú ý của mọi người. Những người khác tuổi tác đều sáu, bảy mươi tuổi, duy chỉ có nàng là chừng đôi mươi, nhưng lại có thể ngồi cùng các lão nhân đó, làm cho Thần Nam có cảm giác kinh dị. Khi nhìn kỹ, tâm thần đại chấn. Những thứ gọi là chim sa, cá lặn, hay cái gì gọi là hoa thẹn nguyệt nhường có dẫn chứng vô cùng sinh động chính là nữ tử trước mắt. Sắc đẹp của nàng thực có thể gọi là áp đảo thiên hạ, quan tuyệt quần phương. Toàn thân nàng vận bạch y, mái tóc dài mượt mà, đen nhánh chảy dài bên vai, làn da như tuyết trắng mịn màng như mỹ ngọc dường như có sắc hoa thấp thoáng. Đôi mắt trong sáng linh động, mũi cao thẳng, đôi môi tuyệt mỹ hồng sáng mê hoặc, thần khí như thu thủy, cốt cách như ngọc, xứng đáng gọi là tuyệt đại giai nhân. Thần Nam từng gặp qua vài vị nữ tử có thể gọi là tuyệt sắc, như Sở quốc Đại Công chúa Sở Nguyệt, Tiểu Công chúa Sở Ngọc, thiếu nữ ma pháp Đông Phương Phượng Hoàng, mỹ nữ trung tính Long Vũ. Mỗi người đều có nét khí chất đặc biệt. Đại Công chúa tâm tư cẩn mật, thành thục, trí tuệ; Tiểu Công chúa tâm tư linh lung, hoạt bát hiếu động, giống như tinh linh; Đông Phương Phượng Hoàng đằm thắm, thẳng thắn; Long Vũ thần thái phi dương, phong thái tự tin. Dung mạo những giai nhân đó cũng thua kém nữ tử trước mắt , nhưng khí chất bọn họ thể bằng phần của nữ tử này. Nữ tử khan đài duờng như tập hợp hết những tinh túy của thiên địa vào thân, cả người phát ra cỗ linh khí vừa giống tinh linh vừa như tiên tử... Dù sớm nhìn ngắm qua vài tuyệt sắc mỹ nữ, nhưng tim Thần Nam vẫn đập thình thịch. cảm giác mặt như nóng bừng lên. Tuyệt đại giai nhân đài dường như cũng sinh cảm ứng trong tâm, thoáng liếc qua nơi đứng cái, lãnh đạm mỉm cười, sau đó nhìn sang nơi khác. Thần Nam cảm giác như cây gặp gió xuân, tâm thần lâng lâng, khó khăn lắm mới rời mắt khỏi bạch y nữ tử. Trong khắc đó huyền công gia truyền của phảng phất cảm thụ được cỗ khí tức rõ kích phát, tự hành vận chuyển đến. Thần Nam chấn động trong lòng, đột nhiên tỉnh lại. "Nữ tử này rất lợi hại, linh giác vô cùng mẫn duệ, công pháp kì dị…" Thần Nam tự nhủ. Lúc này lòng hắt thoáng có cảm giác kỳ dị. thấy dường như nữ tử tuyệt trần đài cao đó vô cùng quen thuộc, như là từng gặp ở đâu đó trong tiềm thức. Hắn chìm vào trầm tư. Đột nhiên long chấn động mãnh liệt, chút nữa kêu lên thành tiếng. Vạn năm trước đây từng mê đắm nữ tử, giống như ngôi sao chổi trời, chiếu sáng cả Tiên Ảo đại lục. Đó là nữ tử thần bí tập hợp trong mình cả sắc đẹp và trí tuệ, ai biết sư thừa của nàng, cũng ai biết được quá khứ của nàng. Nàng bước vào giữa các đại thế lực, đương thời đại lục lúc đó rất nhiều kiện trọng đại đều có thân ảnh của nàng thoáng qua. thần bí, mỹ mạo, trí tuệ của nàng làm vô số thanh niên vì nàng mà phong cuồng. Nàng chính là Đạm Đài Tuyền… Trải qua vạn năm, Thần Nam cuối cùng mới minh bạch được vì sao tu vi bản thân chẳng những tiến mà còn lùi. Năm đó vô cùng ngưỡng mộ vẻ siêu trần thoát tục, tựa tiên tử phải thuộc chốn nhân gian hỗn tạp của Đạm Đài Tuyền. Từ khi biết được , ngừng thầm phát thệ, có ngày vũ phá hư , nhất định đầu tiên tìm Đạm Đài Tuyền kết liễu ân oán. Tuy nhiên trong lúc này, tại nơi đây, đột nhiên phát tuyệt đại giai nhân đó khán đài và Đạm Đài Tuyền cực kỳ giống nhau. Hai người tuy dung mạo có chút khác nhau nhưng khí chất giống nhau đến cực điểm.
Chương 9: Sát Thủ “Điều này…” Thần Nam cảm giác vô cùng kinh hoàng. phát bên cạnh có vài gã thanh niên say mê nhìn ngắm nữ tử đài cao. Thần Nam vỗ vào vai vào người bên cạnh, hỏi: “Huynh đài cho hỏi, nữ tử đó là người nào vậy? Tại sao lại có thể ngồi cùng chỗ các vị tiền bối cao thâm?" Người này thèm nhìn sang, vẫn si mê nhìn lên khán đài, nơi có nữ tử ngồi, thầm: “Mộng Khả Nhi… Đương đại tối kiệt xuất truyền nhân của Đạm Đài phái, đại biểu cho sư phó đến đây… trong những mỹ nữ đẹp nhất thiên hạ…” Y mơ mơ màng màng . Nghe thấy hai từ 'Đạm Đài', Thần Nam vụt biến sắc, song quyền nắm chặt, mắt xuất hai đạo hàn quang, nhìn chằm chằm vào Mộng Khả Nhi khán đài. hỏi lại: “Xin hỏi Đạm Đài phái là môn phái như thế nàp?" Nhưng gã kia tựa hồ như chìm đắm vào trong hư ảo chi cảnh, chỉ ngây ngốc nhìn tuyệt đại giai nhân khán đài, trả lời . Đương nhiên tịnh phải ai cũng như vậy. người ngồi bên cạnh kinh ngạc nhìn Thần Nam, hỏi: “ biết ư? Ngươi chưa từng nghe qua Đạm Đài phái ư? Đây là môn phái cổ xưa nhất của đông phương, cũng là thánh địa cổ nhất của giới tu luyện đông phương.” Thần Nam làm ra vẻ chăm chú lắng nghe: “Tiểu đệ lậu quả văn, phiền huynh đài từ từ qua lượt.” Người kia hề nghĩ ngợi, ngay: “ kém quá! Phái này đã truyền thừa mấy ngàn năm, luôn luôn sáng lạn. Tổ sư của phái lúc khai phái dung hợp vũ học và đạo pháp lại, tu luyện pháp quyết huyền bí vô cùng. Môn nhân đệ tử đều là cao thủ chân chính. Tuy vậy phái này rất ít người hành tẩu đến đại lục, nhưng phàm ai xuất diện tất là những rồng phượng trong nhân thế.” Trước kia Đạm Đài Tuyền là tu luyện vũ học, trong cùng thế hệ đó khó có địch thủ, sau đó chuyển sang tu đạo, bái một vị sĩ sắp phá thành tiên làm vi sư. Thần Nam trong lòng chấn động, bằng trực giác nhận ra đó chính là môn phái đo Đạm Đài Tuyền sáng lập. “Huynh cho hỏi tổ sư phái này tên là gì?” “Nghe rằng tổ sư của phái phá phi tiên, nhưng ngàn năm trước từng đến nhân gian. Tại đại lục các địa vẫn còn lưu lại dấu tích. Nghe người ta tựa hồ tên là Đạm Đài Tuyền. Truyền thuyết chắc là , nhưng cũng có cách nào phân biệt, bởi vì trải qua thời gian rất lâu rồi.” Thần Nam tại có thể khẳng định, Đạm Đài phái chắc chắn là do Đạm Đài Tuyền vạn năm trước sáng lập ra. kìm được cười lạnh: "Hắc hắc…” Người kia thấy Thần Nam nhìn Mộng Khả Nhi cười lạnh, khó hiểu : “Hắc hắc… Huynh đệ! Ta biết tỏng tâm tư của ngươi rồi! Nhưng truyền nhân tối kiệt xuất của Cổ Thánh địa ngươi dễ 'chọc' đâu. Người phái này tại đại lục rất được tôn sùng. Vả lại bọn họ thực lực ́ch thật kinh nhân, vượt trội hơn hẳn những kẻ cùng hàng, thậm chí cường giả mạnh nhất của tứ đại học viện trong cuộc thi tài lần này cũng chưa hẳn là đối thủ của bọn họ. Nếu như ngươi… Hắc hắc… Là tự rước họa vào thân đấy.” Thần Nam cười cười nói, chuyển thân nơi khác. Gã kia hét với theo sau lưng hắn: “Huynh đệ! Ta nói là sự thật đó, thiên hạ thiếu gì cỏ thơm, nếu quá hám sắc mà bị đao kề cổ…" Thần Nam lý đến hồ ngôn loạn ngữ của gã, vẫy tay về phía sau, nhanh chóng khuất khỏi tầm mắt của gã kia. Trong lòng hắn lại một phen tính toán. Giữa hắn và Đạm Đài phái nhất định sẽ phát sinh một số 'sự tình kỳ diệu'. Lúc này võ trường cuộc đại chiến thứ hai đã bắt đầu. Tây phương vũ giả của Chiến Thần học viện và một đông phương vũ giả của Thần Phong học viện đấu cùng nhau. Đấu khí đối kiếm khí, chiến cuộc kịch liệt phi thường. Thần Nam đã ra khỏi đám đông, nơi hắn đứng có thể nhìn thấu bóng nhân ảnh đấu trong vũ trường. Tuy nhiên lúc này, hắn cảm giác được một cỗ sát khí như có như . Bằng linh giác mẫn duệ hắn phát giác ra nguy hiểm từng bước đến gần. Lòng dấy lên kinh hãi. Xét cho cùng, ai mà lại e sợ gì, lợi dụng ngay lúc hỗn độn vũ trường này mà tập sát hắn? Thần Nam tay nắm chặt cán đao, khóe miệng khẽ nhếch lên. Hắn cảm giác sát khí tiến đến từ sau lưng, nhưng hắn đã xác ̣nh được kẻ đó. Một đạo hàn quang như thiểm điện đột ngột xuất , từ phía sau Thần Nam hướng đến hậu tâm của hắn. Cách ám sát này quả rất có kỹ xảo. Kẻ này tu vi hiển nhiên thấp, nhưng để tránh bị Thần Nam phát giác, hề kích phát một tí đấu khí nào, chỉ trực tiếp dùng một vật sắc nhọn đâm vào hắn. Nói chung sát thủ này kinh nghiệm rất lão luyện, biết ẩn tàng công phu, trước khi ra tay tính toán cẩn mật, nhưng may gặp phải một kẻ chẳng phải tay mơ. Thần Nam tịnh chưa chuyển thân, tay nắm chặt cán đao, vỏ đao hướng phía sau, trong sát na đao rời khỏi vỏ, đao mang ánh như ngọc, như tường chắn phá vỡ thế kiếm công kích từ phía sau. Đao khí giảm, sau khi phá thế đâm tới của thích khách, phong mang vẫn sáng như ngọc, chớp mắt đã xuyên qua xương sườn trái của thích khách. Máu vọt ra như suối, trung xuất hiện một trận mưa máu. Thích khách hiển nhiên là tay lão luyện, sau khi bị trọng thương, hề hoảng loạn, đảo người phi ra ngoài ba trượng, sau đó nhảy lên, nhanh như chớp đào tẩu ra hướng ngoài trường. Tất cả điều này chỉ phát sinh trong một sát na, đại đa số mọi người đều nhìn vào bên trong xem cuộc đại chiến, một ai chú ý đến nơi này. Thần Nam vẫn giữ nụ cười lạnh lùng đó, vội vã đuổi theo. Vừa rồi phải là hắn có cơ hội giết tên thích khách, nhưng hắn muốn làm. Hắn muốn lần theo dấu vết, tìm ra kẻ sai khiến đứng sau lưng. Hắn vội vã đuổi theo sau tên thích khách đó, cách hắn cũng khá xa. Điều làm Thần Nam kinh ngạc là thích khách tịnh chạy trốn khỏi Thần Phong học viện, mà lại chạy vào Tam hào Diễn Võ trường của Thần Phong học viện. Tuy Tam hào Diễn Võ trường rộng lớn bằng sân lớn, nhưng nơi này cũng rất rộng, thường ngày trong học viện những trận đấu được coi là quá lớn thì sẽ được tiến hành trong Diễn Võ trường này. Sau khi đến nơi, Thần Nam lại nhếch môi cười lạnh, rất hiển nhiên sát thủ này có ý muốn dẫn dụ hắn đến chỗ này. tại Thần Phong học viện gần như huy động hết học sinh để duy trì trật tự cho sân lớn. Những học sinh được phân công nhiệm vụ cũng đã đến võ trường xem thi đấu. Có thể nói ̣a phương hắn đứng gần như có một ai. Hiển nhiên thích khách phải là một người. Bọn chúng ́ ý dụ dẫn Thần Nam đến nơi người, để thực hiện hành vi ám sát hắn. Thần Nam tuy đã đoán được, nhưng vẫn tiếp tục bước, tiến nhập vào Diễn Võ trường. Hắn lúc này tu vi đại tiến, hề có ý sợ hãi. Hắn tin tưởng nếu ̣ch lại, cũng có thể yên ổn thối lui. Quả nhiên như sở liệu, phía sau khán đài xuất hiện ba kẻ bịt mặt. Tên thích khách vừa đào thoát cũng đã được băng bó, sau đó bốn tên cùng hướng về phía Thần Nam áp tới. “Hắc hắc… Hộ quốc Kỵ sĩ đại nhân, đã như vậy thì hôm nay, vì kiếm miếng cơm để sinh tồn, bọn ta chỉ còn cách đắc tội …” Thần Nam cắt ngang lời hắn, lạnh lùng nói: “Bớt lời thừa ! Nói thẳng ra ai phái bọn ngươi tới? Nếu thì đành phải động thủ thôi.”