Chương 13.Tương Khai Sát Giới Trong lúc này trong lòng Thần Nam xuất cảm giác lạ. Huyền công gia truyền lại quái dị như vậy. Sau khi huyền công nghịch chuyển khiến cho thích chém giết, rốt cuộc là con người chế ngự huyền công hay là huyền công chế ngự con người? Cuối cùng cũng hiểu ra tại sao cha khi bước vào cảnh giới tiên vũ cũng dám nghịch chuyển huyền công. Huyền công có thể điều khiển tình cảm của con người, khiến cho mặt tăm tối ở tận cùng trái tim của con người bùng phát ra cách ràng cụ thể. Huyền công gần giống ! Huyền công gần giống ma! Cảm giác lạ lùng tràn ngập trong tim . biết sau ngày hôm nay người xảy ra những gì? Tình thế trước mắt cho phép Thần Nan nghĩ ngợi nhiều. nhất định phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu khi quân đội điều các cao thủ tới có muốn rời cũng khó như lên trời. Hôm nay huyền công nghịch chuyển, mặc dù đạt tới Tứ Giai siêu cấp cao thủ nhưng so với ngày thường mạnh hơn rất nhiều. Muốn rời khỏi nơi này chỉ cần dựa vào công lực mạnh mẽ mở ra con đường máu xông ra khỏi vòng vây trùng trùng này. Trường kiếm trong tay Thần Nam hướng lên trời, xung quanh người ma khí bao phủ dày đặc. Quần áo nhuốm máu đỏ tươi, tóc nhuốm máu, giống như tu la ma thần hiên ngang đứng trong trận chiến. thét lớn: “ việc ngày hôm nay chư vị tại trường đều nhìn thấy. Thần mỗ đại khai sát giới ở đây hoàn toàn là do bị ép còn cách nào. Bọn chúng đáng bị giết! Ta quan tâm thân phận của bọn chúng là gì, quan tâm chúng có địa vị thế nào, hôm nay cho dù bọn chúng có may mắn trốn thoát ngày nào đó ta cũng lấy thủ cấp của bọn chúng. Bây giờ việc kết thúc, Thần Nam xin rời . Để bảo vệ tính mệnh của mình, nếu như có người ngăn cản, Thần mỗ tuyệt đối dung tình!” rồi Thần Nam xé áo ngoài thành sợi dài, buộc chặt Tiểu Thần Hi vào trước ngực mình. dám để Thần Hi ở sau lưng, vì sợ nếu cẩn thận, có chút thiếu sót lại hối hận kịp. Lúc này, hai nghìn binh sỹ vây chặt lấy . Mặc dù tay nắm chắc đao kiếm đứng đối diện với nhưng có ai dám liều mạng xông lên. Đúng lúc này, người đứng xem ở phía xa ngạc nhiên kêu lên: “Ta nhận ra rồi, ta chính là Sở quốc Hộ quốc kỳ sỹ Thần Nam, hôm đó ta ở Sở quốc hoàng thành giương cung bắn Thiên Long, lúc mọi người vây xung quanh ta có vinh hạnh được nhìn thấy ta!” hòn đá làm dậy lên nghìn con sóng. Lời vừa ra, chỉ những người đứng xem xung quanh nhốn nháo mà ngay cả hai nghìn binh sĩ bao vây Thần Nam cũng vô cùng kinh ngạc. Ngày hôm đó đại chiến Long kị sỹ ở hoàng cung Sở quốc, Thần Nam giương cung bắn Thiên Long, uy danh vang dội khắp các nước. Tu luyện giả ở khắp các nước đều biết tới Sở quốc có vị thanh niên cao thủ kiệt xuất tên là Thần Nam. Do Sở quốc phong tỏa tin tức cầm Hậu Nghệ cung chống lại Sở quốc nên bên ngoài rất ít người biết được rằng phản bội Sở quốc, còn là Hộ quốc Kỵ sĩ của Sở quốc. Người thanh niên giết chết ác thiếu của Tấn quốc là Hộ quốc Kỵ sỹ của Sở quốc, lại là nhân vật truyền kỳ bắn hạ cự long. Điều này nằm ngoại dự liệu của mọi người. Trong đó ngạc nhiên nhất vẫn là Khải Văn, Long Vũ, Quan Hạo của Thần Phong học viện. Bọn họ cũng thể nào có thể ngờ tới được kẻ ‘bại hoại’ này lại là Thần Nam đại danh lừng lẫy. Tên tướng trẻ tuổi ở trong quảng trường cũng đờ người ra. Hung đồ tay nhuốm đầy máu tươi kia lại có lai lịch lớn như vậy, điều này khiến cho ta rơi vào khó xử. Sở quốc là trong ba nước mạnh của đông đại lục. Nước này mạnh hơn so với Tấn quốc bé biết bao nhiêu lần. hùng hộ quốc của nước này lại gây ra sóng gió lớn như thế này ở Tấn quốc, chuyện này khó xử lý. Gã thể đơn giản coi Thần Nam là ma vương sát nhân rồi. Lúc này những tu luyện giả vây lấy xem càng ngày càng đông, có thanh niên cao thủ của tứ đại học viện, có các tiền bối danh tiếng của Tấn quốc, có cả những người tu luyện ở các nước khác vừa hay nhìn thấy cảnh này. Tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao. còn nghi ngờ gì nữa, hôm nay Thần Nam giết chết Phi long, giết ác thiếu, chống lại quân đội của Tấn quốc. Hàng loạt chuyện này nhất định truyền tới tất cả các nước. Đại danh của Thần Nam nhất định lần nữa trở thành tâm điểm bàn luận của mọi người. Hai nghìn quân đội đứng đối diện với Thần Nam. Viên tướng trẻ nhất thời biết làm thế nào. Lúc Thần Nam sắp sửa mở cuộc huyết chiến phá vòng vây. Bên ngoài quảng trường vô cùng hỗn loạn, cát bụi bay mù mịt, năm trăm kị binh tay cầm giáo dài xông đến. Những tu luyện giả đứng xem vội vàng nhường đường, năm trăm kị binh nhất tề xông vào quảng trường. đầu là vị tướng chừng bốn mươi tuổi, cưỡi con ngựa cao lớn. Vẻ mặt ông ta đau khổ, thét lên bi thương: “Hung thủ giết con trai ta ở đâu? Hôm nay ta nhất định băm nát ngươi thành nghìn mảnh!” Long Vũ sau khi nhìn thấy tướng quân mình khoác kim giáp, bố của người chết tới đây. Nàng ta phải công chúa, phải là nữ vương, cho dù có ra mặt cũng thể có bất cứ tác dụng gì, bây giờ chỉ có thể đứng cạnh quan sát. Khải Văn, Quan Hạo lo lắng cho Thần Nam vô cùng. Mặc dù thời gian Thần Nam sống với họ lâu nhưng cũng có chút tình cảm với nhau. Viên tướng trẻ sau khi thấy tướng quân trung niên tới thở hơi dài. Cuối cùng gã cũng có thể ném được củ khoai nỏng bỏng tay này . Gã bước lên phía trước hành lễ với vị tướng quân trung niên sau đó tình hình với ông ta. Vị tướng quân trung niên đau buồn căm giận : “Ta cần biết ta là cái gì của Sở quốc, ta cần biết ta là Hộ quốc Kỵ sỹ hay là cái thứ gì. giết con ta, hôm nay nhất định ta phải rút gân xé thịt .” Viên tướng trẻ vội vàng bước lên thầm với ông ta, về những lợi hại phân tranh có thể xảy ra giữa hai nước. Cuối cùng viên tướng trung niên vẫy tay : “Tất cả các em hãy cởi giáp trụ của mình ra!” Năm trăm kỵ binh tỏ ra trải qua huấn luyện rất lâu rồi, nghe thấy mệnh lệnh hề do dự đều nhanh chóng cởi bỏ áo giáp người. Dưới chỉ đạo của viên tướng trung niên, năm trăm kị binh mặc áo giáp thay thế hai nghìn bộ binh, vây chặt lấy Thần Nam ở bên trong. Mỗi người trong tay đều cầm giáo dài hướng về phía . “Ta bây giờ phải là tướng quân gì cả, chỉ là người cha báo thù cho con. Bọn họ cũng phải là binh sĩ gì hết mà chỉ là những binh đinh, gia tướng trong phủ của ta. Ngươi trong mắt ta bây giờ cũng còn là Hộ quốc Kỵ sỹ của Sở quốc. Ngươi chỉ là kẻ cuồng đồ giết người! Bây giờ ta dẫn những người trong phủ của ta báo thù cho con trai của ta! Hung đồ mau giao mạng ra đây!” Tướng quân trung niên xong liền hạ lệnh cho mọi người xông về phía Thần Nam. “Khoan!” Thần Nam : “Ngươi muốn biết tại sao ta ra tay giết chết con trai ngươi sao?” “Hừm, muốn! Ta bây giờ chỉ muốn giết chết ngươi, tiếc bất cứ giá nào!” Tướng quân vẻ mặt đầy dữ dằn . “Nghe xong câu này của ngươi, ta cũng còn kiêng kị gì nữa. Lát nữa ra tay nhất định nể tình. Đúng là thẳng dưới cong! Tới đây! Thần mỗ hôm nay phải đại khai sát giới!” Thần Nam giống như ma thần, mái tóc dài có gió cũng bay, hai mắt phóng ra hai đạo điểu quang, ma khí bao quanh người dường như có vết tích thực thể hóa hình thành tấm ma giáp hộ thể. “Xông lên! Giết cho ta!” Tướng quân gầm lên.
Chương 14.Ngũ Giai Lai Tập Năm trăm kị binh được huấn luyện kỹ càng, sau khi nghe xong mệnh lệnh lập tức xông lên hề có chút hỗn loạn. Phía đông trước tiên xông lên hai mươi chiến mã, người mình ngựa cầm giáo dài lao về phía Thần Nam. Lúc hai mươi kị sỹ đó tới cách Thần Nam tới mười trượng, phía bắc lại xông tới hai mươi kị binh tay cầm trường thương. Thần Nam hiểu trận thế của bọn họ. Cứ hai mươi người tạo thành nhóm, luân lưu xông tới từ bốn phía, khiến rơi vào gọng kìm tấn công vĩnh viên bao giờ kết thúc. Ông ta cười tàn nhẫn : “Hôm nay ta phải giết chết ác ma! Giết!” Hai mươi kỵ binh phía đông tiến lại gần, Thần Nam cầm đao chủ động xông lên. Luồng sáng màu đen dài hơn hai trượng quét ngang qua, bốn người bốn ngựa xông tới trước mặt bị tia sáng hóa thành thực thể chém thành tám đoạn, máu tươi phun trào, mảnh xác bắn ra. đao uy chấn khắp trường. Bất kể là binh sỹ hay những tu luyện giả đứng xem ở bên ngoài, tất cả tim đều đập thình thịch. Lúc này đám kỵ binh ở phía bắc cũng xông tới trước mặt Thần Nam. Lần này sau khi chém bay bốn người bốn ngựa xong, tiếp tục bay thẳng lên , chém hai đao xuống đám kỵ binh ở phía xa, lại tám người ngựa ngã lộn xuống đất. quảng trường tràn ngập xác vụn, hơi máu ngừng bốc lên, lại công thêm cái xác khổng lồ của Phi long, khiến cho nơi đây giống cõi tu la. Thần Nam cầm đao đứng ở giữa quảng trường động đậy, đợi kị binh xông lên. Ma vương! Đúng là ma vương thích máu người! Lúc này tất cả mọi người đều có ảo giác như vậy. quảng trường người thanh niên cao to sừng sững hề nhúc nhích giống như ma vương hóa thân, khí ma bao phủ bên ngoài người giống như ở bên ngoài hình thành hư ảnh ác ma, vô số ác ma tham bái trước mặt . Ảo giác? Ảo giác? Quảng trường chàn ngập khí chết chóc, khắp gian đều tràn ngập hơi máu, có ai có thể phân biệt ràng được là hay là giả. Hết đội kỵ binh này tới đội kỵ binh khác xông về phía Thần Nam, nhưng thể làm Thần Nam bị thương. Nếu như cứ tiếp tục như thế này, có lẽ bọn họ phải đợi tới lúc Thần Nam sức cạn lực kiệt rồi mới có thể giết chết . Nhưng cái giá như vậy lớn quá, tới lúc đó biết có bao nhiêu người phải chết. Xác chết quảng trường chất thành núi, máu chảy thành sông, Thần Nam chém chết gần trăm người, quảng trường biến thành địa ngục trần gian. Tuy nhiên Thần Nam cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Đúng lúc nhìn thấy cơ hội chuẩn bị đột phá vòng vây, người mặc áo đen bịt kín mặt xông vào trong quảng trường, chém mấy kị sỹ xông tới trước mặt Thần Nam. Thần Nam kinh ngạc : “Đứng lại? Ngươi là ai?” Trong tình huống này dám tin tưởng ai. Ở bên ngoài quảng trường là trường hỗn loạn. Những tu luyện giả ngừng bàn tán, chẳng ai có thể ngờ tới rằng có người xông vào trong vòng vây của thiết kỵ. “Là ta, đừng làm ồn! Ta tới đây để cứu ngươi!” Thần Nam kinh ngạc vô cùng. nhận ra giọng của người đó, đó chính lão họ Dương gặp ở Tiên Vũ học viện. Lão ta chính là giáo sư võ hệ phương đông của Thần Phong học viện, tên là Dương Lâm. Thường ngày lão thích mặc đồ màu tím cùng với gia gia của Đông Phương Phượng Hoàng thường ngày thích mặc đồ màu lam, được học sinh của Thần Phong học viện gọi đùa là “Song nhân háo sắc”. Trước khi tới Cổ Tiên Di Địa, Thần Nam hứa với lão ta là về trước khi trận đấu Nhiệt thân bắt đầu, nhưng cuối cùng lại mất tăm. Lúc này dưới tình hình nguy hiểm vạn phần, Dương Lâm đột nhiên xuất bên cạnh . Điều này khiến cho vô cùng cảm động. Dương Lâm : “Cao thủ của Tiên Vũ học viện tới đây, chúng ta nhất định phải nhanh chóng rời khỏi nơi này. Lát nữa ta giúp ngươi mở đường ra khỏi Khai Nguyên thành, đột phá vòng vây xong, Khải Văn và Quan Hạo ở ngoại thành tiếp ứng cho ngươi, ta tới sau.” Thần Nam nhìn lão già bịt mặt đứng trước mặt mình. Có điều gì đó thể ra lời. phải là học sinh của Thần Phong học viện. Trận đấu Cường giả nhiệt thân, cũng thay mặt Thần Phong học viện đấu được lấy trận. Vậy mà người này lại đúng lúc cấp bách nguy hiểm ra tay cứu . lúc cảm động khỏi có chút mê muội. Nhìn qua biết bao nhiêu người tính tình độc ác, khó có thể tránh được chút nghi ngờ. “Tại sao thầy lại cứu tôi?” Lão ta trách : “Bây giờ mà ngươi vẫn còn thời gian để nghĩ ngợi lung tung hay sao? cần nghĩ ngợi nhiều, ta hoàn toàn có ác ý. Sau khi chạy khỏi Khai Nguyên thành, ngươi và bọn Khải Văn nhanh chóng trở về Tội Ác chi thành. Thần Phong học viện có thể bảo vệ cho ngươi.” Sau khi nghe xong câu này, Thần Nam tỏ ra có chút kinh ngạc. Lão già này lại Thần Phong học viện có thể bảo vệ cho , điều này đúng là khiến người ta khó hiểu. Lão thào : “Thần Phong học viện làm cuộc nghiên cứu rất lớn, sau này cần có giúp đỡ của ngươi, nên tuyệt đối thể để bất cứ ai làm tổn hại đến ngươi. Ta thẳng thắn là cũng có chút công lợi, tuy nhiên tất cả đều là , xin ngươi hãy tin rằng Thần Phong học viện có chút ác ý gì với ngươi!” Dương Lâm thẳng thắn ra tình ở bên trong như vậy, Thần Nam càng có cảm tình với lão. nghiêm giọng : “Được, sau này nếu như có thể giúp đỡ nghiên cứu của Thần Phong học viện tôi nhất định tận lực giúp!” Lúc này viên tướng trung niên chỉ huy thiết kỵ hết đội này tới đội khác ngừng tấn công, xác chết quảng trường vô số. Đúng lúc này tiếng gầm lớn từ xa vọng lại, thanh giống như tiếng sấm dậy trung: “Kẻ nào giở thói càn rỡ ở Tấn quốc chúng ta? Chống lại quân đội đế quốc ở đế đô? Tấn quốc chúng ta có người hay sao?” Biết bao nhiêu kỵ binh giật mình suýt nữa ngã lộn từ lưng ngựa xuống đất. Nhiều người trong đám bộ binh phải dựa vào nhau. Những tu luyện giả đứng xem ở bên ngoài cũng cảm thấy luồng khí huyết bừng bừng. Dương Lâm : “ xong rồi, đây là lão quái vật của Tiên Vũ học viện, võ công sắp bước vào Ngũ Giai cảnh giới. tên công tử quý tộc ngươi giết ngày hôm nay là đồ đệ của ông ta. ngờ cao thủ đầu tiên của Tiên Vũ học viện tới đây lại là , mau cùng ta!” Dương Lâm kéo Thần Nam nhanh chóng chạy về phía trước. Lão hình như cảm giác được tình thế nguy cấp và nghiêm trọng nên ra tay lượng tình, mỗi chưởng đánh ra đều khiến cho vài người ngựa tan tành. Hai người liều chết đột phá vòng vây ra ngoài. Lúc này Thần Nam hai mắt đỏ lừ, biết là giết chết biết bao nhiêu người, đao bị cong queo. “Tất cả mọi người mau tránh ra cho ta! Ta cần xem xem là kẻ nào mà dám ngang ngược đến thế?” lão già râu tóc bạc phơ, người cao lớn bay cách mặt đất mười mấy trượng, từ đầu đám kỵ binh bay tới trường. Lão già này lạnh lùng nhìn Dương Lâm, sau đó nhìn Thần Nam chớp mắt. áp lực mạnh mẽ vô hình phóng về phía Thần Nam, dao động khủng khiếp, lan tỏa cuồn cuộn thôi khắp quảng trường.
Chương 15. Nghịch Thiên Thất Ma Đao Lão nhân nhãn mục lạnh nhạt lướt qua Dương Lâm, sau đó nhìn chằm chằm vào Thần Nam, cỗ áp lực vô hình to lớn hướng đến , ba động khủng bố đó làm cả quảng trường rung động theo. “Ngươi chính là chàng thanh niên dùng Hậu Nghệ cung bắn chết thiên long? Hừ, cũng tệ, ngờ lại đến Tấn quốc của ta giương uy.” Giọng lão trở nên gắt gỏng hơn: “Có phải ngươi xem thường Tấn quốc ta có người?” Thần Nam kiêu ngạo cũng khiếp sợ, đáp lời: “Mọi chuyện ta làm hôm nay, mọi người trong trường này đều thấy, mấy tên độc ác đó có chết cũng chưa hết tội! Việc ta giết mấy vị quan binh đó cũng chỉ là tự vệ mà thôi.” Lúc nghe đến chỗ “mấy tên độc ác đó có chết cũng chưa hết tội”, những sợi gân xanh đầu lão nhân hằn lên, lão tức giận : “Lại còn giảo biện, hôm nay ngươi tại kinh đô của Tấn quốc sát hại nhiều nhân mạng như thế, lão phu tuyệt để ngươi sống sót mà rời khỏi đây. Ta hề có quan chức gì tại Tấn quốc, tại ta bằng thân phận của mình mà lấy mạng tên cuồng đồ nhà ngươi. Nhớ lấy tên họ của lão phu là Đào Nhiên, để có chết cũng phải là tên quỷ hồ đồ.” Xem ra Đào Nhiên rất cố kị bởi thân phận Hộ Quốc Kì Sĩ Sở quốc của Thần Nam. Thần Nam đối với tình thế trước mắt như lòng bàn tay, biết rằng lão nhân này đối với động sát tâm, dù có gì cũng buông tha . Bất quá Thần Nam bỏ qua bất kỳ cơ hội sống sót nào, lạnh lùng hạ thấp giọng, cười : “Bớt lấy tuổi tác ra mà dọa ta , lão đúng là hồ đồ, hay lão là ông trời chăng? Ta là Hộ Quốc Kì Sĩ của Sở quốc, nếu như tại kinh đô Tấn quốc bị lũ vô sỉ vây đánh đến chết, lão xem có hậu quả gì? Tại nước Sở thân phận của ta tuy trọng yếu gì, nhưng vì thể diện của quốc gia, Sở quốc tuyệt đối dễ dàng gì mà bỏ qua, Tấn quốc hãy đợi đến lúc bị công thành !” Đào Nhiên hơi biến sắc, nhưng sau cùng lão cũng hạ giọng cười nhạt, : “Để ta làm thử chuyện động trời nhé, vì mình ngươi mà Sở quốc phát động trường chiến tranh sao? Hừ, hôm nay ta thử giết ngươi xem có bị làm sao !” Thần Nam biết rằng kế dọa nạt thất bại, lập tức thủ thế chuẩn bị chiến đấu. Đào Nhiên lộ xuất ra dáng vẻ chính khí lẫm liệt, cao giọng : “Hôm nay giết tên hung đồ như ngươi, thiên lý khó dung, lão phu thay trời hành đạo.” cỗ đại lực mạnh mẽ từ người lão xuất , lão cử chưởng phách về hướng Thần Nam. Sức mạnh như dời non lấp biển, cuồn cuộn trong quảng trường, lực lượng đó như nộ hải cuồng phong. Tuyệt đối phải là lực lượng mà Thần Nam có thể kháng cự. Dương Lâm đứng bên cạnh lập tức cử song chưởng thay Thần Nam nghênh tiếp, Thần Nam cũng cử đao dụng toàn lực phách ra. Nhưng lực lượng gần với cảnh giới ngũ giai này, hai người bọn họ có đủ sức để kháng cự. Đại lực đó bao la như trường giang cuộn sóng, lại liền mạch như đại hà, xung phá qua chưởng lực và đao mang của hai người, kích thẳng đến. Dương Lâm còn miễn cưỡng trụ được, chứ Thần Nam tuyệt đối vô pháp tiếp nhận kích này. Dương Lâm lập tức kéo lùi về sau, nhưng lúc lui lại Thần Nam lại đẩy tay Dương Lâm nắm ra, lập tức xoay người lại. thể để Thần Hi ở trước ngực trúng phải cỗ đại lực đó, lỡ như có chút sai lầm nào, phải ân hận suốt đời. Vì vậy mà bị chậm lại, chưởng lực dữ dội của Đào Nhiên kích đến, sau lưng Thần Nam bị cỗ lực lượng cường đại hung mãnh đập tới. thổ ra ngụm tiên huyết, văng lên trung tới bảy, tám trượng mới rơi xuống, phun ra từng ngụm, từng ngụm lớn huyết dịch. Thần Nam cảm giác dường như ngũ tạng bị vỡ nát, ngừng ho ra máu, cần biết thương thế bản thân nghiêm trọng đến mức nào, cũng cần biết còn có thể sống được hay . Ngược lại rất đỗi vui mừng, nếu như bản thân xoay chuyển kịp lúc, Tiểu Thần Hi e rằng khó có thể thoát khỏi. “Ca ca...” Lúc này Thần Hi trong lòng mở mắt ra, nước mắt ướt đẫm gương mặt, đôi tay hoảng loạn bụm miệng lại, nhưng tiên huyết vẫn cứ theo bàn tay đó tuôn ra ngoài. Thần Hi tựa hồ ý thức được điều gì, nó ôm chặt lấy cổ Thần Nam, nức nở khóc: “Ca ca... ca được bỏ rơi muội... ca phải chăm sóc cho muội suốt đời suốt kiếp này mà... hu hu...” Tiếng khóc thê lương của tiểu nữ hài làm những người quan chiến bên ngoài có cảm giác đau xót trong lòng, đối với hai người bọn Thần Nam nhất mực đồng tình. Dương Lâm lo lắng nhìn Thần Nam, chưởng lực ban nãy ai có thể hiểu bằng , đó là kích toàn lực của lão quái vật tiếp cận ngũ giai cảnh giới, nếu như là cao thủ tầm thường sớm vong mạng. biết Thần Nam bị trọng thương đến mức nào, cũng chẳng biết còn có khả năng sống sót được hay . Thần Nam lại ho ra thêm năm, sáu ngụm tiên huyết nữa, cuối cùng cũng có thể mở miệng được. lau vết máu nơi khóe miệng, nặn ra nụ cười, vỗ về: “Thần Hi ngoan, đừng khóc! Ca việc gì đâu, phải ca từng thề, phải được trông thấy muội vui vẻ mà trưởng thành, sau này còn xem muội lấy chồng hạnh phúc như thế nào nữa chứ. Trước khi đó ca ca tuyệt rời khỏi Thần Hi, quyết bỏ rơi Thần Hi cho dù...” đến đây gần như lại muốn phun ra ngụm tiên huyết, nhưng vẫn cố gắng ép trở xuống. Thần Hi vừa khóc vừa : “Ca ca được gạt muội, ca ca vĩnh viễn cũng được rời xa muội...” Thần Nam cố gắng lên tinh thần, làm ra bộ vui vẻ: “Ca ca vĩnh viễn rời khỏi muội, Thần Hi đừng sợ! Là ca ca tốt, vừa mới đưa muội rời khỏi núi để muội chịu nhiều ủy khuất rồi, để muội phải chứng kiến nhiều tội ác tại nhân gian như vậy. Bất quá khi mà phải chịu khổ nạn hẳn là xấu, nó làm cho muội được phú quý vinh hoa lúc trưởng thành. Thần Hi đừng khóc, đừng sợ, ca ca vĩnh viễn ở bên cạnh muội, vĩnh viễn bảo vệ muội... khụ khụ...” lại ho lên kịch liệt, liên tiếp thổ ra ba ngụm máu lớn. Đào Nhiên kinh dị nhìn Thần Nam, lão ngờ được Thần Nam sau khi chịu kích đó lại có thể đứng dậy được, quá sức tưởng tượng, lão cũng dám tin gã hậu sanh vãn bối lại có thể cường hãn như thế. “Ca ca...” Thần Hi khóc khản cả tiếng, nhè vuốt lên má Thần Nam. Thần Nam ôn nhu : “Thần Hi, muội tuy là nữ hài tử, nhưng cũng học được tính kiên cường rồi.” “Muội chỉ khóc vì ca ca thôi!” Câu của Thần Hi suýt chút nữa làm Thần Nam rơi lệ, giọng vỗ về: “Tốt rồi, đừng khóc nữa, bây giờ ca ca phải vận công liệu thương đây!” Thần Hi cố kìm nén phát ra tiếng khóc, thút thít lúc rồi từ từ bình tĩnh lại, ngoan ngoãn để phát ra tiếng động nữa. Vào lúc này hơn trăm vị cao thủ của Tiên Võ học viện tiến nhập vào trong trường, đa số trong đó đều là học sinh, bọn họ bao vây Thần Nam và Dương Lâm vào giữa. Tiên Võ học viện tọa lạc tại phía nam cách Tấn quốc đô thành hai mươi dặm, học viện tại Đông đại lục có địa vị thần thánh, trong các quốc gia có rất nhiều võ tướng tốt nghiệp tại nơi này. Tuy nhiên, nơi đây dù có địa vị siêu nhiên, nhưng chung quy vẫn thuộc đất Tấn quốc, tự nhiên có những mối quan hệ với thượng tầng giai cấp của Tấn quốc. Hôm nay do học viện nhận được phi cáp truyền thư từ trong nội thành, vội gấp rút phái người đến trước để tróc nã tên siêu cấp “hung nhân” bản lĩnh cường hãn này. Thần Nam nhắm hai mắt lại, thầm kiểm tra thương thế của bản thân, ngũ tạng của ngờ xuất rất nhiều vết rạn nứt, tính mệnh khó toàn! cười thảm: “Được lắm, ta thử liều phen xem sao. ngờ có lúc nội trong ngày, ta chỉ bị bức nghịch chuyển huyền công, mà lại còn bị bức phải thi triển Nghịch Thiên Thất Ma Đao!” Đây là bộ công pháp thảm liệt, bá tuyệt thiên địa, có tên là Nghịch Thiên, là môn tuyệt học thuộc loại cấm kỵ trong huyền công gia truyền của . Nghịch thiên chi pháp, cải thiên chi mệnh. Trong truyền thuyết từng có cái thế ma nhân trong hoàn cảnh sắp chết, liên tiếp tung ra bẩy đao, sau này phá thành tiên. Đương nhiên Thần Nam ngây thơ cho rằng bản thân thi triển Nghịch Thiên Thất Ma Đao, sau đó có thể phi thăng thành tiên, nhưng thực bây giờ còn phương pháp nào khác. Nếu như đột phá được vòng vây để thoát ra, tất nhiên Thần Nam phải chết, điều đó còn nghi ngờ gì nữa. Cần nhất trong lúc này là có được sức mạnh có thể xoay chuyển càn khôn, xem ra chỉ có Nghịch Thiên Thất Ma Đao mới có thể mang lại cho Thần Nam tia hy vọng. Nghịch Thiên Thất Ma Đao là loại đao pháp quỷ dị, người sử dụng phải trả giá bằng việc tiêu hao sinh mệnh. Lúc hoàn tất việc thi triển thất ma đao cũng là lúc xuất hồn, hầu như toàn bộ linh hồn bị xuất ra ngoài cơ thể, cũng có thể coi là biến thành “ma”, do đó có ai nguyện ý thi triển loại đao pháp như vậy. Thế nhưng đoạn sau cùng của đao quyết Nghịch Thiên Thất Ma Đao có nêu , nếu như đủ khả năng xuất ra thất đao mà chết, linh hồn bị thoát ra khỏi thân thể có thể nghịch chuyển mà quay trở lại, dù bước tới cửa tử mà vẫn lấy lại được sinh cơ, khiến cho tu vi của người thi triển tăng thêm bậc, đây chính là mặt nghịch thiên của nó. Nghịch Thiên Thất Ma Đao có uy lực vô cùng to lớn gì so sánh được, thể dùng lẽ thường mà diễn tả được. Nhưng do phải hãm nhập tử cảnh, nên có ai nguyện ý muốn thử. Ngày hôm nay Thần Nam còn đường để rút lui, thân thể trọng thương sống chết khó liệu, trước mắt có cách nào để chiến thắng địch nhân nhìn như hổ đói. tại đành bất chấp tất cả, quyết liều phen, nhằm xoay chuyển càn khôn. Hôm nay định trước rằng là ngày khó quên trong suốt cuộc đời của Thần Nam, vì cứu Thần Hi mà bị ép buộc phải nghịch chuyển huyền công! Vì hy vọng cứu lấy tính mạng nên phải thi triển Nghịch Thiên Thất Ma Đao! Cõi ty dường như có đôi tay vô hình dẫn dắt Thần Nam bước con đường có lối về! Thần Nam khép mắt khẽ hô: “Nghịch Thiên Thất Ma Đao, nghịch thiên chi pháp, cải thiên chi mệnh!” Vào lúc này cơ thể Thần Nam bỗng trở nên hư vô bất định, thân ảnh của dường như nhạt dần, xung quanh xuất bảy đạo ma ảnh to lớn. Thần Nam vận dụng công pháp của đao quyết Nghịch Thiên Thất Ma Đao, bảy đạo ma ảnh sống động như bao lấy xung quanh Thần Nam. Binh lính trong trường đấu và các tu chân giả xem ở vòng ngoài lập tức thất kinh khi nhìn thấy tình trạng của Thần Nam, họ thể tin được diễn ra trước mắt mình. Đương nhiên kẻ kinh ngạc nhất ai khác chính là những tiền bối Đông Phương vũ giả danh tiếng, theo truyền thuyết Đông Phương vũ giả tu luyện đến cảnh giới cực hạn mới có thể thân ngoại hóa thân, giết người cách vô hình. Họ cách nào tin được rằng trước mắt họ, chàng thanh niên khoảng hai mươi tuổi, có thể đạt đến trạng thái thân ngoại hóa thân, mà còn hóa thân đến bảy bản thể, điều này vượt xa phạm vi mà họ có thể nhận thức được. Dương Lâm thất kinh nhìn Thần Nam, ban đầu chỉ biết rằng có thể mở phong ấn Hậu Nghệ cung làm cho lão Cổ Đổng Môn của Thần Phong học viện ít kinh ngạc. tại ngờ còn thi triển thân ngoại hóa thân chi pháp. Dương Lâm cảm giác có màn sương huyền hoặc bao quanh người thanh niên trước mắt, đích có quá nhiều điểm thần bí! Đào Nhiên từ trạng thái ngạc nhiên chuyển sang chấn động, khỏi giật mình. Thần Nam có thể ngạnh tiếp cỗ khí lực bài sơn đảo hải cấp năm mà chết, làm lão ngừng kinh ngạc. tại lại có thể xuất ra loại võ công mà phải tu luyện đạt đến cảnh giới cực hạn mới có đủ khả năng thi triển là thân ngoại hóa thân, khiến cho lão trong lòng ngừng dao động. Bảy đạo quỷ ảnh được thực chất hóa cách triệt để, như bảy vị ma thần quấn quanh Thần Nam ngừng xoay chuyển, cỗ đại lực như biển động sóng gào lấy Thần Nam làm trung tâm, cuộn trào mãnh liệt bộc phát ra tứ phía. mặt đất, những mảnh thây người, những đoạn vũ khí gãy bị cuốn lên lơ lửng cách quỷ dị, dập dềnh trôi nổi bên ngoài vòng bảy đạo ma ảnh. Người người khi trông thấy cảnh đấy đều trố mắt đờ đẫn, những binh lính có gan bị dọa khiến cho vũ khí tay đều rơi cả xuống đất, ngoài ra những tu luyện giả có bản lãnh cường hãn đều có cảm giác thân thể phát lạnh, trong tâm rét mà run. Bảy vị ma thần vây quanh Thần Nam ngừng xoay chuyển với tốc độ ngày càng nhanh, tạo thành vòng xoáy màu đen, hắc sắc quỷ ảnh triệt để bao lấy Thần Nam, bỗng trong sát na, bẩy vị ma thần đột nhiên dừng lại, sau đó nhất loạt bay về phía Thần Nam, đồng thời phủ kín lên người , cuối cùng tiến nhập hoàn toàn vào nội thể. Thân ảnh của Thần Nam vốn trong trạng thái mờ ảo lần nữa ra ràng, cỗ cường giả khí tức từ trong nội thể phát xuất ra ngoài tạo thành lực lượng to lớn, mạnh mẽ chấn động toàn trường, trong lúc này Thần Nam như trở nên cao lớn gấp bội, hệt như cự nhân cúi đầu nhìn trời đất, mọi người ai nấy đều cảm thấy sức ép trầm trọng, bứt rứt đến ngạt thở, lúc này trong trường ngập tràn cỗ khí tức tử vong. Thời khắc đó, khi Thần Nam mở to hai mắt, tròng mắt chỉ còn là khối màu đen, lòng trắng hoàn toàn tiêu biến, giống như hai lỗ đen sâu hoắm. Trong đó có lấy tia sinh khí, chẳng khác nào địa ngục tối tăm, và cũng chẳng hề có dấu tích của sinh mệnh, nhìn vào chỉ thấy cảm giác trầm luân, và kích động hủy diệt. Bế Thần Hi đến trước mặt Dương Lâm, Thần Nam : “Giúp ta chăm sóc cho Tiểu Hi.” Lời lạnh buốt có chút tình cảm của Thần Nam như đến từ địa ngục tăm tối. Dương Lâm gật gầu cách ngờ nghệch, ngay chính bản thân ông ta cũng tại sao mình làm như vậy, vào thời khắc này Dương Lâm hình như thể kháng cự lại mệnh lệnh của Thần Nam, Dương Lâm cẩn thận đem Thần Hi ôm vào trong lòng. Lúc này Thần Hi ngủ say, ngày hôm nay phát sinh quá nhiều việc, khiến cho đứa bé tuổi còn như thế bị kiệt sức, ban nãy lại ở trong lòng của Thần Nam than khóc đến mức hôn mê, nếu như thể chất cũng như ý trí của bé hơn những đứa bé tầm thường khác sớm sụp đổ rồi. Thần Nam chuyển thân hướng về Đào Nhiên rồi cất bước, mỗi bước tiến đều tạo ra trận rung động mặt đất, cỗ áp lực vô hình dũng mãnh tiến tới, uy lực vô hạn, nặng tựa Thái Sơn. Khi Thần Nam đến gần Đào Nhiên, hơn trăm vị cao thủ của Tiên Võ học viện bị cỗ áp lực vô hình đó dẩy lui lại, trong trường chỉ còn lại Thần Nam và Đào Nhiên hai người. cuộc ám chiến vô hình bạo phát, thân thể hai người đều phát ra những nguồn năng lượng như bão táp điên cuồng, hình thành cỗ năng lượng như lốc xoáy, trong hư ngừng vang vọng tiếng sấm sét truyền đến. “Oanh” tiếng nổ kinh thiên động địa bạo phát xuất ra, mặt đất giữa hai người bị cỗ đại lực vô hình này oanh tạc tạo thành cái hố to khoảng hai trượng. “Lão thất phu chết !” Thần Nam nộ hống, rút đao lập tức bổ xuống. Hắc sắc đao mang dài gần năm trượng chói lọi như cầu vồng, thế mạnh như thiên thần phạt ác, phá tan hư , trực tiếp bổ xuống. Trong trường đấu, sấm chớp ầm ầm, cuồng phong trỗi dậy, cát bụi đầy trời. đao xuất ra, thiên địa biến sắc! Lực lượng ba động khủng bố bành trướng trong gian, cỗ áp lực oai dũng vô hình tỏa ra tứ phía, vô số người quan chiến bị chấn bay khỏi mặt đất . thực lực hề tầm thường tí nào, chắc chắn phải có khả năng phi phàm. Tại thời điểm này, lão tận lực phách xuất chưởng, lực lượng cực kỳ uy mãnh hóa thành đạo thanh sắc kiếm khí ngênh đón đao mang dài năm trượng hùng dũng lao tới, hai cỗ đại lực như vậy sau khi chạm vào nhau ngờ lại vô thanh vô tức, đáng ngạc nhiên là hắc sắc đao mang tựa như có sinh mạng đó thôn phệ thanh sắc kiếm khí, làm cho thanh sắc kiếm khí ngày càng ảm đạm, sau cùng biến mất vô hình. điểm ma tính của Nghịch Thiên Thất Ma Đao chính là khi xuất ra lưu lại chút gì, đao mang xuất ra ngờ lại kỳ dị như vậy! Hắc sắc đao mang sau khi thôn phệ thanh sắc kiếm khí, chỉ trong chớp mắt biến thành đạo ma ảnh, sau đó tiêu tán vào trung. Thân thể Đào Nhiên rung động, tự chủ được lùi về phía sau bước, lão có cảm giác khí huyết trong ngực như muốn trào ra, đau đớn ỉ. Lão chấn động dị thường, Thần Nam ngờ lại có thể công kích buộc lão phải thoái lui bước. Thân người Thần Nam cũng lắc lư trận, thân thể của tựa hồ như mờ nhạt chút. Lúc này trong tay chỉ còn lại chuôi đao, trường đao hoàn toàn bị gãy nát. Bất quá điều này tịnh có ảnh hưởng gì, nắm lấy chuôi đao trong tay, phách xuất tiếp ra Nghịch Thiên Thất Ma Đao đệ nhị đao. Tuy có thân đao, nhưng chuôi đao vẫn kích xuất ra đao mang sáng rực cường thịnh như trước, là đao bá tuyệt thiên hạ, phát xuất ra trận trận sấm sét cuồng phong, cỗ lực lượng ba động mạnh mẽ như nộ hải cuồng đào trào dâng. Đào Nhiên cảm giác được đao mang dị đó hề tầm thường, lão chỉ có thể tận lực chống đỡ. “Oanh”, “oanh”, “oanh”... Sáu tiếng động chấn thiên vang lên, Thần Nam liên tiếp phách ra sáu đao, mỗi lần phách ra đao, thân thể lại mờ nhạt ít, sau cùng thân ảnh trở nên mờ nhạt như cái bóng. Trong lúc đó, Đào Nhiên liên tục lui về sau sáu bước dài, khóe miệng lão xuất từng tia huyết dịch, chứng tỏ bị nội thương . Quá nửa quảng trường bị hủy, những vết nứt to và rộng hai thước xuất mặt đất, những mảnh thi thể trong trường bị cỗ năng lượng kích phá, tàn bạo đến nỗi chút cũng chẳng còn, đất chỉ còn lưu lại những vệt huyết tích. Binh sĩ và tu luyện giả đứng xem bên ngoài ngừng lui ra xa, chỉ dám đứng từ xa nhìn lại, dám vượt qua lôi trì nửa bước. Trong lòng mỗi người tràn đầy cảm giác kinh sợ, gã thanh niên cao thủ ngờ lại đánh trọng thương vị lão tiền bối nổi danh sắp bước vào hàng ngũ giai tuyệt thế cao thủ, đây là việc mà bọn họ dám tưởng tượng! Trận chiến lần này, danh tính Thần Nam nhất định được truyền tụng khắp đại lục. Nếu như may mắn chết, nghi ngờ gì trở thành nhân vật truyền kỳ trong tân sinh nhất đại cao thủ. Thần Nam cảm giác thân thể ngày càng trống rỗng, sinh mạng trong thân thể có lẽ mất bảy, tám phần, Nghịch Thiên Thất Ma Đao xuất ra sáu đao, chỉ còn đao sau cùng! Thành bại tất cả đều phụ thuộc vào đao cuối cùng này. Đệ thất đao! Có thể làm thân thể trọng thương tái sinh cơ, cũng có thể đưa hồn quay về chốn cửu tuyền! Vào thời điểm này Thần Nam có chút mênh mang, chút bàng hoàng... quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt đẫm lệ của Tiểu Thần Hi, nằm trong ngực Dương Lâm chăm chú nhìn . “Ca ca…” Thần Hi khe khẽ gọi, hàng mi dài khẽ lay động, nước mắt lại nhanh chóng tuôn trào ra. Thần Nam kiên cường quay đầu lại, nhìn nó nữa, giọng với Dương Lâm và Thần Hi sau lưng mình: “ thế gian này duy chỉ Thần Hi là ngoan nhất, là hài tử khả ái nhất, ca ca có việc có lẽ phải rời khỏi muội khoảng thời gian. Khi ca còn bên cạnh muội, muội được khóc, được nghịch ngợm... muội phải ngoan ngoãn mà đợi ca quay lại... tiền bối xin người hãy giúp ta chăm sóc Thần Hi, đừng để nó phải chịu bất cứ điều ủy khuất nào, để nó được vui vui vẻ vẻ mà trưởng thành…” Thần Nam ngừng lại chút, sau cùng đổi sang ngữ khí tựa hồ như ra lệnh : “Tiền bối xin người lập tức mang Thần Hi li khai khỏi nơi này, nơi đây mọi thứ đều liên quan gì với người cả!” Đây giống như là lời di ngôn trước lúc chết, làm cho rất nhiều người quan chiến đều cảm giác đau thương trong lòng, Long Vũ bên ngoài trường nhìn gã nam tử vừa quen thuộc lại vừa xa lạ này, đôi mắt mơ hồ. Đó có là tên bại hoại hay chọc ghẹo, nhăng càn ? Hay đó là nam tử hào khí xung thiên, thiết hán nộ sát tứ phương? Nhưng cũng rất ôn nhu, quan tâm muội muội của mình bằng tất cả tình cảm dịu dàng của vị huynh trưởng? “, ca ca huynh phải từng đáp ứng muội, vĩnh viễn rời xa muội, muội muốn vĩnh viễn ở bên cạnh huynh...” Tiểu Thần Hi bật khóc, tiếng khóc của trẻ thơ làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng thương tâm. Bộ mặt của Dương Lâm mấy lần xúc động, gặp phải Đào Nhiên cao thủ tiếp cận ngũ giai cảnh giới, lão cũng có cách nào cứu thoát Thần Nam. Bằng vào tu vi của lão làm sao mà nhìn Thần Nam đạt đến cảnh giới nào, sau khi Thần Nam phách xuất năm đao lão phát ra bí mật của Nghịch Thiên Thất Ma Đao, biết rằng mỗi lần Thần Nam phách xuất đao, sinh mệnh trong người mất phần, tại như ngọn đèn cạn khô dầu rồi! thanh niên xuất chúng, bẩm sinh có được kỳ tài võ học cực cao, lại sắp bị hủy diệt, Dương Lâm cảm thấy đau thương. Lão nhàng vỗ về an ủi Tiểu Thần Hi sau lưng: “Chúng ta trước, ca ca của cháu sau này đến thôi”, lão liền chuẩn bị phá vòng vây thoát ra. “, lão bá bá, con cầu xin người hãy thả con xuống, con muốn rời khỏi đây, con muốn ở cùng với ca ca...” Tâm trí của Tiểu Thần Hi vượt xa những đứa trẻ bình thường, có lẽ nó đoán ra được sắp tới phát sinh chuyện gì. Nó khóc òa lên, vùng vẫy muốn thoát ra... Thần Nam vốn là muốn đợi Thần Hi khỏi phách ra đao cuối cùng, muốn Thần Hi chứng kiến kết cục thể tiếp nhận này. Nhưng lúc này có cảm giác thực tại khó mà trụ lâu được, như quả còn trì hoãn nữa, nhất định mất hết tri giác. thét lớn: “Nghịch Thiên Thất Ma Đao đệ thất đao!” đạo đao mang bảy trượng bắn thẳng lên trung, hắc sắc đao mang như bao trùm trong mắt. Đây là đao có quan hệ sinh tử, có khả năng nghịch thiên cải mệnh, thành bại chỉ trong đao này! Khi đệ thất đao từ phách hạ, Đào Nhiên biết rằng thời khắc này năng lượng sinh mạng của Thần Nam hao tận, đây là kích sau cùng, nếu tiếp được đao cuối này lão toàn thắng. Tuy thân thụ trọng thương, nhưng lão bất chấp thương thế, ép buộc bản thân điều chỉnh đạt tới trạng thái điên cuồng, lão quyết chịu đựng nổi nếu bị bại về tay của tên hậu bối. Đao thứ bảy của Nghịch Thiên Thất Ma Đao phá vỡ hư , ánh sáng chói lọi cả trường đấu, đạo kinh lôi xuất . Hắc sắc đao mang cuối cùng cũng va chạm với thanh sắc kiếm khí của Đào Nhiên, đao mang vẫn vô thanh vô tức mà thôn phệ thanh sắc kiếm khí. Bất quá lần này nó hóa thành ma ảnh, tiêu thất tại trung, mà tiếp tục hướng về phía trước mà công phá, đao mang chói lọi sáng rực cả trường đấu. Đào Nhiên đại kinh, lập tức huy động song chưởng, phát xuất từng đạo từng đạo đại lực bài sơn đảo hải. Sau tiếng nổ kinh thiên động địa, hắc sắc đao mang cùng thanh sắc kiếm khí đều thấy nữa, thiên địa trở lại trời quang mây tạnh, trong trường khoảng tĩnh lặng
Chương 16: Long Bảo Bảo “Ha ha…” Trong quảng trường vang lên tiếng cười lớn Đào Nhiên. Mặc dù trước ngực bị chém nhạt sâu tới mức có thế nhìn thấy xương nhưng lão ta vẫn cười rất hào hùng đắc ý. Lão tiếp đao thứ bảy của Nghịch Thiên Thất Ma Đao, sinh tử cách nhau bước, nhưng lão vẫn có thể đứng thẳng dậy. Sau hồi rất lâu cười cách điên cuồng mới dừng lại, Đào Nhiên lớn: “Ngươi cho rằng ma công trong người ngươi đủ để chiến thắng ta sao? Hừm, ngây thơ!” Lão ta quay người lại với đám đông ở bên ngoài: “Kẻ hung đồ này tiêu hao toàn bộ năng lượng sinh mệnh, chết là cái chắc, bây giờ ta chém lấy đầu để tế cho những người chết!” Lúc này Thần Nam toàn thân đầy vết máu vẫn đứng hiên ngang trong quảng trường. Khí thế mạnh mẽ vẫn tồn tại nhưng hai mắt nhắm lại, toàn thân có dấu hiệu của sống. “Ca ca…” tiếng gọi xé nát tim gan. Tiểu Thần Hi cố gắng giãy giụa thoát ra khỏi Dương Lâm, từ phía xa chạy lại. Đại chiến kết thúc. mặt đất lồi lõm, khiến cho bé ngừng vấp ngã, đầu gối trầy xước, bàn tay bé xây xát, máu tươi ngừng chảy ra. Nhưng bé hề có cảm giác đau đớn, bé tập tễnh chạy tới bên cạnh Thần Nam, tay ôm chặt lấy chân Thần Nam, lay lay gào khóc… “Ca ca, huynh đừng bỏ muội… Ca ca! Huynh mau trở về…” Tiếng khóc bi thảm của bé làm những người nghe thấy đều đau lòng, rơi lệ. Đào Nhiên cau mày. Bây giờ lão ta thể quan tâm tới thân phận, thể ở trước mặt trẻ con chém đầu người thân của bé. Vì thế lão dừng lại chút. khoảng thời gian ngắn ngủi có thể thay đổi tất cả. Khoảng khắc có được đem tới cho Thần Nam cơ hội quý giá. trung đột nhiên xuất bảy đạo ma ảnh, giống như bảy tia chớp màu đen lao xuống phía Thần Nam. Nghịch Thiên Thất Ma Đao mang toàn bộ năng lượng sinh mệnh của Thần Nam nhưng phải là chết , mà chỉ là rơi vào loại trạng thái chết giả. Năng lượng sinh mệnh tự do trong trung vẫn chịu sức kéo của khí tức trong người , bây giờ lại quay trở lại. Nguyên của người tu đạo, thân ngoại hóa thân của vũ giả đều là loại năng lượng sinh mệnh đặc. Nghịch Thiên Thất Ma Đao là dựa vào lý luận của thân ngoại hóa thân sáng tạo ra. Năng lượng sinh mệnh hóa thành Thất Trọng Ma Đao, tách ra khỏi cơ thể, vô hình giết người. Giây phút Thất Trọng thân ngoại hóa thân quay trở lại cơ thể, Thần Nam mở to hai mắt. Hai đạo thần quang từ trong mắt phóng ra. Lúc này mọi vết thương người khỏi hoàn toàn. Huyền công gia truyền tự động lưu chuyển, cảm thấy toàn thân thư thái vô cùng, nguồn sức mạnh dồi dào lưu chuyển trong người . Cuối cùng đánh tan được rào cản của tu luyện, khiến cho võ công tăng thêm bậc. Bây giờ võ công của đạt tới cảnh giới Tam Giai đại thừa so với cảnh giới Tam Giai sơ cấp ban đầu cao hơn rất nhiều. Công lực nay của và lúc mới nghịch chuyển huyền công chênh lệch rất nhiều, đương nhiên thể bình luận xem tăng lên như thế nào so với lúc thi triển Nghịch Thiên Thất Ma Dao. Nghịch Thiên Thất Ma Đao phát ra huyền tà thể lấy những lý luận bình thường để về nó. “Thần Hi ngoan, đừng khóc!” Thần Nam ôm lấy Tiểu Thần Hi, mặt nở nụ cười rạng rỡ. Tiểu Thần Hi ngạc nhiên, sau đó ôm chặt lấy cổ Thần Nam khóc rống lên. Lần này là bé khóc vì hạnh phúc, chứ phải nghẹn ngào khóc vì đau buồn. Thần Nam cũng khuyên giải nữa, để cho bé được thoải mái giải tỏa. “Ca ca, huynh cuối cùng cũng trở về rồi, hu hu…Muội cứ tưởng huynh bỏ mặc Thần Hi ở lại quan tâm nữa, hu hu…” Thần Hi ôm chặt lấy cổ Thần Nam, chỉ sợ buông tay ra Thần Nam biến mất nhìn thấy đâu nữa. Thần Nam nhàng vỗ vào vai Thần Hi, rất lâu sau Tiểu Thần Hi mới ngừng khóc. Lúc bảy đạo ma ảnh lao về phía THần Nam, những người ở bên ngoài đều sững sờ, rất lâu sau bọn họ mới định thần lại. Lúc này tất cả mọi người đều nhìn về phía Thần Nam. ta chết rồi lại phục sinh, điều này khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc, huyền diệu kỳ bí. Dương Lâm xúc động vô cùng. Người thanh niên mà lão ta quý lần nữa lại đem tới cho lão điều ngạc nhiên. người ta ngừng có kỳ tích xảy ra, trong lòng lão vô cùng vui mừng. Long Vũ thất thần, hôm nay xảy ra biết bao điều thể ngờ tới, trong lòng nàng có rất nhiều cảm xúc. Đào Nhiên dám tin, nhìn Thần Nam. Lão ta quả tài nào hiểu nổi, tại sao người thanh niên ở trước mắt lại gan góc như vậy, lại có thể chết sống lại! Lão có cảm giác , vô cùng nghi ngờ mình rơi vào trong cõi mộng. Nhưng mà trong lúc này, Thần Nam ôm Thần Hi tiến lại phía lão. Thần Nam phát ra, sau khi bị Nghịch Thiên Thất Ma Đao làm bị thương, Đào Nhiên bị thoát lực. Lão trở nên yếu ớt vô cùng. “Hì hì…” Thần Nam cười nhạt. Đào Nhiên trong lòng kêu khổ. Với thân phận của của mình, lão tiện lên tiếng kêu cứu. Nhưng nếu như kêu, lão ta sao có thể tiếp được đòn của Thần Nam. Trong số hơn trăm cao thủ của Tiên Vũ học viện có người phát ra điều bất thường, vội vàng xông lên cứu viện, nhưng muộn. Thần Nam tung ra chưởng, Đào Nhiên kêu lên thảm thiết, máu tươi từ miệng hộc ra, ngã văng . Tất cả những chuyện này diễn ra rất nhanh. cao thủ tiền bối gần đạt tới cảnh giới Ngũ Giai lại bị thanh niên đòn đánh hộc máu tươi, chỉ còn thoi thóp. cao thủ tuyệt thế bị thanh niên đánh bại! Điều này khiến tất cả mọi người đều dám tin! Nhưng đó lại là . Chiến thắng của thanh niên cao thủ! thất bại của cao thủ tiền bối nổi tiếng! Sau trận chiến ngày hôm nay đại danh của Thần Nam vang khắp đại lục. Đào Nhiên vừa thổ huyết vừa đứt quãng: “Giết … Tuyệt đối thể để sống mà rời khỏi đây… Nếu hai mươi năm sau có ai có thể chế ngự được …” trăm người trong chớp mắt vây chặt lấy Thần Nam vào giữa, bi kịch dường như lại lặp lại. Nhưng chính vào lúc này tiếng rồng gầm trung vang lên, vang vọng hơn cả tiếng của Phi long biết bao nhiêu lần, giống như tiếng sấm dậy khiến cho tai như muốn nổ tung, vang khắp đô thành Tấn quốc. Tất cả chiến mã của kị binh quảng trường đều quỵ xuồng đất, tất cả kị binh đều ngã xuống khỏi mình ngựa. Đám đông ngẩng đầu nhìn lên. chiếc bóng màu xám tro từ trung nhào xuống. Cái bóng càng ngày càng gần, Tiểu Long dài chừng hai trượng sắp hạ xuống quảng trường. Thần Nam vẻ mặt vui mừng. Long Bảo Bảo tìm tới đây. Tiểu Thần Hi cũng vui mừng cười, bé vẫy tay lên trung gọi: “Tiểu Long Long.. ” Long Bảo Bảo nhìn thấy Thần Nam toàn thân nhuốm máu, nó lộ ra vẻ giận dữ, lại gầm lên tiếng động trời, khiến đám bộ binh, kị bịnh đều ngã lăn ra đất.
Chương 17: Danh Dương Đại Lục Tất cả mọi người đều nhận Tiểu Long bất phàm, tiếng gầm đáng sợ, khí thế vương giả của loài rồng. ‘Ngũ Giai Thánh Long’ bốn từ này cứ trong lòng mọi người. Hơn trăm vị cao thủ bao vây chặt lấy Thần Nam bất giác đều lùi lại phía sau. Tiểu Long lao mình hạ xuống bên cạnh Thần Nam. Dương Lâm nhìn thấy Thánh Long Ngải Mễ tới, tim ông ta nhảy ngược lên. ai hiểu hơn ông về đáng sợ của Tiểu Long. Tiểu Long chắc chắn có thể ung dung đưa Thần Nam . Thừa lúc hỗn loạn, Dương Lâm quay người, lặng lẽ thoát ra khỏi vòng vây trùng trùng. Thần Nam bế Tiểu Thần Hi nhảy lên lưng Tiểu Long. Tiểu Long lại gầm lên tiếng. Tiếng gầm lớn khiến cho những người đứng xem khí huyết đều chảy ngược lại, rất nhiều người ngã quỵ xuống đất. Long Bảo Bảo xòe rộng hai cánh làm cuộn lên trận cuồng phong mạnh mẽ. quảng trường đột nhiên cát bụi ngập trời. Hai mắt nó phát ra hai đạo thần quang, gầm lên tiếng bay thẳng lên, xông về phía hơn trăm cao thủ của Tiên Vũ học viện. Những người này đều là những cường giả , nhưng đối diện với Ngũ Giai Thánh Long đáng sợ như thế này, sắc mặt mọi người đều trở nên trắng bệch. Đám người vội vàng giương đao kiếm, hướng về phía Tiểu Long bổ nhào xuống, ngăn chặn nó tiến lại gần. Tuy nhiên, thực lực đáng sợ của Long Bảo Bảo khác xa so với những gì mà bọn họ có thể hiểu được. Toàn thân dưới của nó cứng như thép, đao kiếm thông thường của nhân gian thể làm nó bị thương. Tuy nhiên, Tiểu Long dường như muốn tạo sát nghiệp, chỉ là đảo đỉnh đầu đám đông vòng. Hai cánh của nó giống như thần binh bảo đao, sắc bén vô cùng. Tất cả những thanh đao kiếm giương cao chỉ trong chớp mắt đều bị cắt đứt nửa, rơi hết xuống đất. Long Bảo Bảo gầm lên lần nữa, vang rền như tiếng sấm, dường như muốn cảnh cáo mọi người được hành động cách ngông cuồng. Sau đó nó bay thẳng lên cao, dừng lại bầu trời của quảng trường nhìn xuống đám đông. Giọng Thần Nam vang vọng xuống phía dưới: “Các người có phải vẫn còn muốn bao vây tấn công ta?” Đào Nhiên tay run run chỉ về phía Thần Nam, giọng căm hận : “Thần Nam! Ngươi đừng quá đắc ý! Đợi vết thương bình phục hoàn toàn ta tới Sở quốc lấy mạng ngươi!” Thần Nam cười nhạt : “Ngươi có ấm đầu vậy? Tình hình như thế này mà mau tránh , lại còn đứng đó mà khoác lác! Đúng là tự tìm tới cái chết! Thần mỗ mặc dù phải là kẻ đại gian đại ác nhưng cũng tuyệt đối phải là tiên quân tử ngốc nghếch cổ hủ. Ta tuyệt đối để lại mầm họa cho mình, lão thất phu ngươi hôm nay chết chắc rồi!” Tiều Long chồm xuống dưới theo ý của Thần Nam, giống như tia chớp lao thẳng xuống phía Đào Nhiên. Thần Nam giơ tay phải chém xuống. đạo kim sắc quang mang trong chớp mắt chém Đào Nhiên thành hai đoạn. Tuyệt thế cao thủ tiếp cận với Ngũ Giai cảnh giới chết như vậy. Đào Nhiên chết mà thể nhắm mắt. Lão chết dưới tay kẻ hậu bối thực lực kém xa lão ta. Cảnh tượng bên ngoài vô cùng nhốn nháo. Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện ngoài dự đoán, kinh động hết lần này tới lần khác. Tuyệt thế cao thủ chết trong tay thanh niên, tất cả mọi người đều thể nào ngờ tới được. Đúng lúc này ở phía xa vô cùng hỗn loạn, lại có trăm cao thủ của Tiên Vũ học viện tới. Bọn họ vừa kịp chứng kiến cảnh Thần Nam chém Đào Nhiên. Những người này mặc dù đều lờ mờ hiểu được đáng sợ của Tiểu Long, nhưng hề suy nghĩ nhiều, hề biết Thánh Long hề tầm thường. biết kẻ nào thét lên: “Giết ! Báo thù cho Đào tiền bối!” “Giết !” “Ngăn lại!” “ được để rời khỏi đây!” Vô số người rút binh khí ra, nhìn Thần Nam gào thét. Thần Nam cười nhạt: “Kẻ nào có thể ngăn cản ta?” ra lệnh cho Tiểu Long lao xuống dưới, chém ra hết đạo kiếm khí này tới đạo kiếm khí khác. Những đoạn đao bay tới tấp, máu tươi bắn ra, rất nhiều kẻ kêu gào đều bị kiếm khí xuyên qua người, chết tươi. Đồng thời trong lúc này, Tiểu Long dường như tức giận, há miệng phun ra tia chớp cực lớn. Mười mấy người quảng trường hóa thành cát bụi. Thực lực đáng sợ như vậy đừng tới những người mặt đất mà ngay cả Thần Nam là người có chút hiểu về nó cũng khinh ngạc há hốc mồm. Những người còn lại đều sợ hãi kinh hồn bạt vía dám la hét nữa. Thần Nam sau khi hết kinh ngạc, cưỡi Tiểu Long bay thẳng lên cao, hướng xuống bên dưới thét: “Trận chiến ngày hôm nay, mọi người đều thấy. Thị thị phi phi, trong lòng mọi người đều biết! Thần Mỗ muốn nhiều, bây giờ ta cần phải rời khỏi đây, có ai muốn giữ ta lại ?” quảng trường tất cả đều im bặt. Cả viên tướng quân tới báo thù cho con trai kia và đám đông cao thủ của Tiên Vũ học viện, tất cả đều lời nào. Lúc này đây thực lực đại diện cho tất cả. người rồng uy hiếp hàng nghìn người! ai dám đáp lại Thần Nam cười lớn, cưỡi Tiểu Long bay xa . o0o Trận chiến ở đô thành Tấn quốc, Thần Nam uy danh vang khắp đại lục. Chỉ trong khoảng thời gian vài ngày, tin tức truyền tới mọi ngóc ngách của đại lục. Phẫn nộ giết ác thiếu, phi đao giết rồng, mình chống lại hàng nghìn quân binh, Nghịch Thiên Thất Ma Đao giết chết tuyệt thế cao thủ, tin tức dồn dập khiến cho uy danh của Thần Nam lên đến cực điểm, trở thành tâm điểm thu hút chú ý của mọi người. Sát nhân Ma vương, Dục huyết Tu La, các danh hiệu này đều được gán cho . Sở quốc Hộ quốc Kỵ sỹ Thần Nam trở thành nhân vật huyền thoại số trong giới tu luyện của tầng lớp thanh niên. o0o Thần Nam huyết chiến Khai Nguyên thành qua mười ngày, giới tu luyện vẫn còn bàn luận về đại chiến ngày hôm đó. Công pháp huyền tà của Nghịch Thiên Thất Ma Đao khiến cho mọi người phải suy nghĩ, là tâm điểm bàn luận của giới tu luyện. Thân ngoại hóa thân, thất trọng ma ảnh, sát nhân vô hình khiến cho người chết sống lại. Ma công huyền kỳ này khiến cho những lão nhân của rất nhiều môn phái quy nhiều năm phải chấn động. Bọn họ đều xuất quan, thăm dò tình hình cụ thể xảy ra ngày hôm đó. Thân ngoại hóa thân là khả năng đặc biệt mà nhiều cao tuyệt thế cao thủ của đông phương nghiên cứu cả đời cũng thể tìm ra, tuy nhiên lại xuất người thanh niên chỉ khoảng dưới hai mươi tuổi. Điều này thể khiến cho người ta kinh ngạc. Sau khi võ giả đông phương tu luyện tới Cực Chí cảnh giới, thể chất thay đổi. Lúc này có thể xuất số khả năng đặc biệt, ví dụ như Thiên Nhãn Thông, thân ngoại hóa thân… Nhưng điều này cần có công lực tuyệt thế, cần có võ học tinh thông. Căn bản có đường tắt để . Tuy nhiên, xuất của Thần Nam dường như đánh đổ lý luận này. với thân phận là Tam Giai võ giả, sử dụng Nghịch Thiên Thất Ma Đao, Thất Ma Đao hóa thành Thất Trọng ma ảnh, mặc dù phải là thân ngoại hóa thân chính tông nhưng khác biệt cũng đáng là bao. Rất nhiều người tinh thông võ học rất muốn biết rốt cuộc làm sao lại làm được. Nếu như thông hiểu được huyền môn kỳ công mới mẻ này, thực lực của võ giả đông phương chừng có thể tăng lên rất nhiều. Điều họ hề nghi ngờ chính là thần công này, khi thi triển dẫn đến tình trạng thập tử nhất sinh, bình thường chẳng có ai tình nguyện thi triển cả. chỉ những người tu luyện của phương đông bị chấn động mà ngay cả giới tu luyện của phương tây cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên về năng lực của Thần Nam. Chỉ là võ giả thanh niên cấp thứ ba của đông phương mà giương cung bắn chết Thiên Long, chém đôi Ngũ Giai tuyệt thế cao thủ. Điều này khiến bọn họ cảm thấy bất khả tư nghị. Gần trăm năm nay, giới tu luyện đông phương gần như suy yếu. Người tu đạo rất ít xuất thế, giới võ giả hầu như xuất những nhân vật kinh thiên động địa. Ở phương tây ngược lại. Ma pháp và vũ kỹ (kỹ thuật chiến đấu) phát triển phồn vinh, các học viện mọc lên như nấm. Những Long kị sỹ dũng mãnh, những Ma pháp sư đáng sợ, thế hệ sau đều mạnh hơn thế hệ trước. Tuy nhiên trong hai năm gần đây, đông phương xuất ít thanh niên võ giả dũng mãnh, lại thêm Thần Nam cùng với Nghịch Thiên Thất Ma Đao uy danh xuất thế. Giới tu luyện phương tây dường như nhìn thấy phục hưng của của võ thuật đông phương. Điều này khiến bọn họ cảm thấy lo lắng.
Chương 18: Kiếp Hậu Dư Ba Giới tu luyện phương tây thể nào quên được, từ xa xưa, họ từng vô cùng huy hoàng. Trong quá khứ, giới tu luyện đông, tây ít lần xung đột, trong đó có số cơn ác mộng mà bọn họ thể nào quên được. Trong số những người tu luyện, đáng sợ nhất phải là những người tu luyện phương đông thần bí, phải là những ma pháp sư phương tây kỳ bí, cũng phải là những Long kị sỹ mạnh nhất của phương tây, mà là những võ giả tuyệt đỉnh của phương đông. Loại cao thủ tuyệt thế này đều dựa rất nhiều vào khả năng đặc biệt thân ngoại hóa thân theo những góc độ lý luận thông thường Những võ giả phương đông tu luyện tới cảnh giới cao nhất, da thịt của họ quá nửa đều đạt tới cảnh giới kim cương bất phôi, đao khí của nhân gian đều thể làm họ bị thương. Ngoài ra khi võ công đạt tới cảnh giới đó, có thể giống như ma pháp sư, người tu đạo trực tiếp kiểm soát nguyên khí thiên địa. Cộng với hàng loạt những điều chưa được biết, có thể những võ giả tuyệt thế đạt tới cảnh giới này dường như là thiên hạ vô địch, là cơn ác mộng của tất cả tu luyện giả. xuất của Thần Nam giống như hiệu ứng hồ điệp, khiến cho giới tu luyện phương tây cảm thấy vô cùng bất an. Rất nhiều người cho rằng võ học phương đông vẫn chưa suy yếu sắp sửa lại huy hoàng, thời đại đông phương võ giả lại vùng lên sắp tới rồi! Thần Nam hoàn toàn thể biết rằng ảnh hưởng của huyết chiến đô thành Tấn quốc lại lớn đến như vậy. Nó chỉ dấy lên đợt sóng lớn trong giới tu luyện đông phương mà còn chấn động mạnh mẽ tới giới tu luyện phương tây. Mặc dù võ công của còn xa mới tới được liệt vào danh sách tuyệt đỉnh cao thủ nhưng tên tuổi của được rất nhiều tu luyện giả tài giỏi biết tới. Lúc này Thần Nam ngâm mình trong suối nước nóng, nhắm đôi mắt lại, cảm giác thoải mái lan khắp cơ thể, thần thái thư giãn. Nơi sống là khe núi phong cảnh tuyệt đẹp, mặc dù là thời tiết đầu mùa thu nhưng cây cỏ trong cốc vẫn rậm rạp tốt tươi. Cánh đồng cỏ phía đông điểm xuyết mấy bông cúc hoang, xem ra tươi đẹp. Phía tây là đám trúc xanh biếc, trong lành và tĩnh mịch. Suối nước nóng nằm ở giữa cốc, khí nóng bốc lên ngùn ngụt, khói lượn lờ, nhàng bay từ trong cốc ra ngoài. Thần Nam ở trong suối nước nóng thư giãn cơ thể, cảm giác toàn thân vô cùng thư thái. Mặt tươi cười nhìn theo Tiểu Thần Hi chạy qua chạy lại ở trong cốc. Lúc này Tiểu Thần Hi đuổi theo mấy cánh bướm sặc sỡ ở trong đám hoa. Do trời lạnh hơn, những con bướm sặc sỡ còn nhạy bén, bị Tiểu Thần Hi bắt được con. bé vui mừng vừa nhảy vừa kêu lên. Long Bảo Bảo vừa từ trong suối nước nóng bò lên, lúc này mãn nguyện nằm trong đám hoa cúc, chớp chớp đôi mắt lớn, có chút hứng chí nhìn theo Tiểu Thần Hi vừa nhảy vừa reo. Trong cốc cảnh tượng hài hòa, ấm cúng. Hôm đó sau khi Thần Nam mang theo Tiểu Thần Hi rời khỏi đô thành Tấn quốc, Long Bảo Bảo bay theo hướng tây. vốn dĩ định lập tức trở về Tự Do chi thành. Nhưng vừa vào tới biên giới Sở quốc, sau khi suy nghĩ hồi, quyết định tìm nơi yên tĩnh để lánh thời gian, xem xem “hướng gió” tiếp theo như thế nào? làm như vậy là cũng có những lý do nhất định. ở đô thành Tấn quốc giết mấy công tử con nhà giàu, chống lại quân đội quốc gia, chém chết cao thủ tiền bối của Tiên Vũ học viện. Hàng loạt những việc đổ máu đó đều là do làm, Tấn quốc thể nào dễ dàng buông tha được. Lúc đó Tấn quốc vẫn còn chưa biết sớm còn là Hộ quốc Kỵ sỹ của Sở quốc, nếu như bọn họ tới Sở quốc đòi người, Sở quốc phản ứng như thế nào? Tấn quốc cuối cùng có hành động gì? Thần Nam nghĩ trước tiên nên quan sát hướng phát triển của việc. Mặc dù Dương Lâm Thần Phong học viện tuyệt đối có ác ý gì với , hơn nữa lại còn tận lực bảo vệ an toàn của nhưng lúc này thể hoàn toàn tin vào người khác. Nơi đây cách đô thành Sở quốc tới trăm dặm, là dãy núi nổi tiếng của Sở quốc, phong cảnh tuyệt đẹp, cảnh sắc say đắm hồn người. Thần Nam rất lo là quá nhiều cảnh đẫm máu để lại bóng đen trong tim Tiểu Thần Hi nên chọn nơi phong cảnh đặc biệt tươi đẹp để an dưỡng. Tuy nhiên ngờ là khả năng chịu đựng tâm lý của Tiều Thần Hi rất mạnh. Thảm cảnh xảy ra ngày hôm đó dường như để lại ấn tượng tốt gì cho bé. bé vẫn ngây thơ hoạt bát như ngày trước. Ngoài ra, Thần Nam phát ra số điều rất đặc biệt. Tiểu Thần Hi ngày hôm đó bị vấp ngã mấy lần, chân tay đều xây xát chảy máu, nhưng chỉ trong vòng nửa ngày, những vết thương bé đều biến mất. người bé hề để lại vết sẹo . Má bé bị ả xinh đẹp kia beo thâm tím, sưng lên cũng chỉ canh giờ là hồi phục lại như cũ, lại trở nên láng mịn vết tích. chỉ còn có thể than thở Tiểu Thần Hi bẩm sinh kỳ lạ, đây là thể chất mơ ước trong mộng của những người tu luyện. Thần Nam từng hỏi bé có muốn tập võ hay , nhưng nằm ngoài dự liệu của Thần Nam, bé hề có hứng thú với chuyện này. đành gượng cười. muốn ép bé làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần bé vui là được. Qua hai ngày, Thần Nam rất nhiều nơi nghe ngóng nghe được tin tức đáng kinh ngạc. Tấn quốc quả phái người tới Sở quốc đòi người, cứ đòi giao sát nhân ma vương Thần Nam giao cho Tấn quốc, giết chết để tế người chết. Nhưng hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Thần Nam, Sở quốc mực từ chối, hơn nữa lại kịch liệt khiển trách Tấn quốc có chút pháp luật kỷ cương, đô thành của nước lại bị tên ác thiếu quấy nhiễu, thiếu chút nữa khiến Hộ quốc Kỵ sĩ của Sở quốc gặp nạn. Sở quốc là trong những nước lớn mạnh ở phương đông, lại hết sức bảo vệ Thần Nam như vậy, khiến cho Tấn quốc nước bé biết phải làm thế nào. Dựa vào sức mạnh chính thức để bắt Thần Nam ở đại lục chắc chắn là được. Nếu như thầm phái cao thủ tập kích ám sát, rất có thể dẫn tới báo thù của Sở quốc. Cuối cùng Tấn quốc tuyên bố tuyệt đối thể bỏ qua cho hung thủ nhưng thực chất cho qua chuyện. Thần Nam nghe xong vô cùng kinh ngạc, hiểu tại sao Sở quốc lại ra mặt giúp kẻ phản quốc như lại còn cật lực bảo vệ . Điều này khiến nghĩ nát óc cũng hiểu. Hôm Thần Nam phản bội Sở quốc, đại náo đô thành Sở quốc, khiến cho hoàng đế Sở quốc Sở Hãn canh cánh trong lòng. Nếu như phải lão quái xuất Sở Hãn sớm có hành động rồi. Lúc đầu Thần Nam làm loạn như vậy, Sở Hán vốn cũng định thuận theo lòng người, theo Tấn quốc phái người truy sát Thần Nam. Nhưng ngờ, đúng lúc quan trọng này, ông ta nhận được bức thư tay của lão quái. thư có viết mấy câu khiến cho ông ta thể thay đổi chủ ý. Lời của lão quái rất đơn giản, chỉ có mấy từ: "Người này theo ta rất quan trọng, phải tận tâm tận lực bảo vệ !" Sở Hãn đọc xong bức thư này, im lặng hồi lâu, ông ta biết rằng người lão quái là Thần Nam. Ông ta hiểu tại sao lão quái lại hết lần này đến lần khác bảo vệ . Công chúa trưởng Sở Nguyệt cũng có suy nghĩ. Nàng là người tu đạo, đối với những tin tức bí mật trong giới tu luyện cũng có chút hiểu biết. Nàng có điều phỏng đoán lờ mờ nhưng cũng dám khẳng định.
Chương 19: Diêu Tương Hô Ứng Thần Nam chỉ biết lần phong ba huyết chiến này tại Sở quốc và Tấn quốc rất ầm ỹ, chứ hề biết làm chấn động cả giới tu luyện. Thần Nam cũng hề biết bây giờ là nhân vật trung tâm. Khi Thần Nam sắp đưa Tiểu Thần Hi rời khỏi nơi này. Tiểu Thần Hi tỏ vẻ nỡ, bé ngẩng đầu lay cánh tay của Thần Nam : “Ca ca, tại sao chúng ta lại cứ phải ra bên ngoài. Người ở bên ngoài xấu như vậy, chúng ta được ?” Thần Nam trong lòng có chút giật mình. cho rằng trong lòng Tiểu Thần Hi lưu lại chút bóng đen nào, nhưng lúc này xem ra cảnh tượng khốc liệt ngày hôm đó vẫn còn để lại trong lòng bé ấn tượng khó có thể xóa mờ được. Muốn xóa tan những ấn tượng xấu trong lòng bé có lẽ phải cần khoảng thời gian. kéo tay Tiểu Thần Hi ngồi xuống phiến đá xanh, : “Thế giới này lớn như vậy, chắc chắn rằng loại người nào cũng có. Có số người tâm tính ác độc vô cùng. Nhưng tuyệt đối đại đa số mọi người vẫn rất lương thiện, tốt bụng. Lần trước chỉ là ngoại lệ, lần này sau khi ra muội có thể phát ra rất nhiều điều đẹp đẽ!” Tiểu Thần Hi nghiêng đầu : “ vậy ? Đại đa số mọi người đều vô cùng lương thiện sao?” Thần Nam cười : “, lần trước chỉ là ngoại lệ!” Thần Hi nghiêm túc : “Nhưng mà…. Trong lần ngoại lệ trước, tại sao muội lại nhìn thấy nhiều người xấu như vậy?” Tiểu Thần Hi tỏ ra vẫn muốn rời khỏi ngọn núi này. Thần Nam suy nghĩ xem làm thế nào để gỡ bỏ khúc mắc trong lòng bé. “Chà! thế nào nhỉ! Chính nghĩa và tà ác luôn cùng tồn tại với nhau, giống như có ban ngày và ban đêm. Có số thứ chẳng có cách nào để loại bỏ cả. Muội xem, mặt trời chiếu sáng chói mắt như vậy nhưng ở góc nào đó vẫn có những bóng đen. Đây chính là những quy luật của tự nhiên, thường có những mặt đối lập. Cuộc sống cũng phức tạp như vậy, nhưng muội thể trốn tránh được…” Thần Nam tới khô hết cả miệng, cuối cùng biết bỏ ra biết bao công sức mới có thể khiến đứa trẻ quá già dặn Tiểu Thần Hi này mỉm cười. Tiểu Thần Hi nhảy cẫng lên : “Thần Hi muốn làm tia sáng mặt trời vui vẻ!” Tiểu Long đưa Thần Nam và Tiểu Thần Hi bay qua bầu trời Sở quốc nhằm hướng Tự Do chi thành bay tới. Dọc đường Tiểu Thần Hi quan sát cảnh vật nhanh chóng lùi lại phía sau dưới mặt đất, những tiếng cười, tiếng trầm trồ ngớt. Rất nhanh, rồng và hai người rời xa biên giới Sở quốc, tới Thập vạn đại sơn của vùng trung bộ của Thiên Nguyên đại lục. Những dãy núi trùng điệp trải dài tới tận chân trời. Cảnh sắc ở những vùng đất khác nhau cũng giống nhau, có dãy núi hình dạng giống như được gọt dũa, vô cùng nhọn và dốc đứng, thế núi vô cùng hiểm trở, khiến cho người ta phải trầm trồ là công trình thần kỳ của chiếc quỷ phủ của tự nhiên. Có những dãy núi kéo dài êm đềm, cảnh sắc tươi đẹp, đỉnh núi xanh tươi, u cốc thu hút lòng người Lúc cách Tự Do chi thành khoảng trăm dặm, Thần Nam đột nhiên cảm thấy trước ngực nóng bừng. vội vàng đưa tay vào trong ngực. Vật phát nhiệt chính là Cổ Thần di bảo ngọc Như Ý đeo trước ngực . Lúc này miếng ngọc Như Ý lấp lánh trong suốt phát ra ánh sáng thánh khiết nhàng, lờ mờ có làn sóng dao động truyền ra. Tiểu Thần Hi hiếu kỳ hỏi: “Ca ca, thứ này là vật gì?” Vừa bé vừa lấy tay cầm lấy miếng ngọc như ý, nhưng đột nhiên bé kêu lên: “Ái cha! Nóng quá!” Thần Nam vội vàng cầm lấy. Đối với thứ Cổ Thần di bảo thần bí khó đoán biết này, dám để Tiểu Thần Hi tùy tiện động vào. Lúc này Long Bảo Bảo dường như cảm nhận thấy điều gì, nó quay cái đầu đồ sộ lại nhìn. Khi nhìn thấy ánh sáng thần thánh phát ra từ miếng ngọc Như Ý, người nó rung lên, tỏ ra vẻ hơi sợ hãi, cảnh giác quan sát Cổ Thần di bảo. Thần Nam vô cùng ngạc nhiên. Hổ vương Tiểu Ngọc lúc nhìn thấy miếng ngọc Như Ý này cũng vô cùng sợ hãi, Long Bảo Bảo lúc này mặc dù sợ hãi đến mức như vậy nhưng cũng tỏ ra có chút bất an, thần bảo này rốt cuộc có bí mật gì đây? trung gió rất lớn, Thần Nam lớn tiếng hỏi: “Long Bảo Bảo ngươi có biết lai lịch của miếng ngọc Như Ý này ?” Tiểu Long lắc đầu, vừa bay vừa ngừng quay đầu lại cảnh giác quan sát. “Vậy tại sao ngươi lại tỏ ra vẻ phòng bị như vậy?” Lần này Long Bảo Bảo bắt đầu kêu khẽ “ Y… y… ya… ya…” đồng thời đưa hai vuốt phía trước ngừng ra hiệu, vẻ mặt kết hợp với những biểu cảm rất sinh động. Do sống cùng Tiểu Long thời gian, Thần Nam dần dần có thể giao tiếp đơn giản với nó. Lúc này nhìn những biểu theo phong cách rồng của nó và những động tác của hai vuốt, Thần Nam hiểu được sơ qua ý của nó. Nó với Thần Nam rằng, nó từ trước tới giờ chưa nhìn thấy miếng ngọc Như Ý này, nhưng nó có thể cảm nhận thấy đáng sợ của miếng ngọc, bên trong miếng ngọc dường như có sức mạnh vô cùng đáng sợ. Lúc này miếng ngọc Như Ý càng ngày càng nóng. Ánh sáng cũng càng ngày càng sáng rực rỡ. Tiểu Thần Hi cũng càng ngày càng cảm thấy hiếu kỳ. bé muốn sờ vào nhưng lại có chút sợ hãi, : “Ca ca đây rốt cuộc là thứ gì? Tại sao muội lại cảm thấy bên trong dường như có tiếng người kêu gọi?” “Hả?” Thần Nam ngạc nhiên vô cùng, vội vàng hỏi: “Muội nghe thấy gì?” Tiểu Thần Hi ngừng lại lát : “Nghe , hình như là tiếng người con !” Thần Nam kinh ngạc vô cùng. Thần Hi nghe thấy giọng của người con , điều này lên cái gì? Trong ngọc Như Ý quả có người con sao? Điều này hoang đường! Đồng thời vô cùng ngạc nhiên bởi cảm linh giác phi phàm của Tiểu Thần Hi. Tiểu Thần Hi nghe thấy những thanh kỳ bí trong ngọc Như Ý trong khi thể cảm nhận được. chỉ là trong giấc mộng từng nghe thấy tiếng của người con vọng ra từ Cổ Thần di bảo. Lúc này Thần Nam đột ngột phát ra hướng tây nam, vùng tăm tối ở sâu trong dãy núi lớn, nơi đó dường như có đám mây đen. Trong khắp gian nắng rực rỡ, lại có đám mây đen, điều này bình thường. Tiểu Thần Hi tỏ ra cũng nhìn thấy. bé nhìn nhìn lại rồi : “Ca ca, đám mây đen kia là kì quái, khiến cho người ta có cảm giác nặng nề, đáng sợ!” Thần Nam gật đầu. cũng có cảm giác như vậy. Tuy nhiên nghĩ ngợi nhiều. Sau khi họ tiếp tục bay qua mười dặm, phát chút bất thường. Nhiệt độ của Cổ Thần di bảo dần dần giảm xuống, phát sáng, tỏa nhiệt nữa mà trở lại tình trạng ban đầu. Thần Nam suy nghĩ, sau hồi nghĩ ngợi với Tiểu Long: “Long Bảo Bảo quay lại theo đường vừa nãy. Ta phải xem xem chỗ vừa nãy có điều gì cổ quái?” Tiểu Long quay trở lại theo đường ban nãy. Ngọc Như Ý, quả nhiên đúng như dự liệu của Thần Nam, lại càng ngày càng nóng, lại phát ra ánh sáng thánh khiết. Đến khi đám mây đen xuất , Cổ Thần di bảo trở nên nóng vô cùng, phát ra ánh sáng thần thánh mãnh liệt. “Quả nhiên là như vậy, quả là có liên quan tới đám mây đen kia.” Thần Nam mình. “Ca ca, tại sao lại như vậy, trong đám mây đen kia có thứ gì cùng hô ứng với miếng ngọc Như Ý này!”
Chương 20: Thao Thiên Ma Khí Thần Nam thầm giật mình. cẩn thận suy nghĩ hồi rồi : “Ở đó hình như quả có vật thần bí gì đó chưa biết, tuy nhiên bây giờ vẫn dám khẳng định.” vỗ lưng Tiểu Long, : “Long Bảo Bảo, ta muốn ngươi đưa chúng ta quay lại xem chút. Ngươi bay nhanh như chớp, lát nữa nếu như có nguy hiểm gì, ngươi có thể nhanh chóng chạy trốn ?” Tiểu Long là vương của loài rồng, bình thường dường như có địch thủ. Nghe thấy từ “chạy trốn” nó có vẻ rất bằng lòng, tuy nhiên nó vẫn gật đầu, coi như là trả lời Thần Nam. “Thế được! Chúng ta xem chút ! Rốt cuộc là có cái gì kỳ quái nào?” Tiểu Long lúc đầu cũng quan tâm tới đám mây màu đen kia nhưng sau đó, dường như cảm nhận được điều gì, nên dần dần nó trở nên thận trọng, nhanh chóng giảm tốc độ bay, men theo dãy núi, cẩn thận tiến về phía đó. Đợi tới lúc cách ngọn núi có đám mây đen bao quanh đó quá mười dặm, Thần Nam cảm thấy cảm giác bất an khủng khiếp. Phía trước phát ra có làn sóng dao động rất kì dị, khiến cho người ta cảm thấy chấn động từ trong linh hồn. cảm giác ớn lạnh xuất trong tim . Tiểu Thần Hi co dúm lại trong lòng Thần Nam, khẽ : “Ca ca, muội sợ…” “Thần Hi đừng sợ! Ca ca bảo vệ muội!” Tiểu Long sau khi cảm nhận thấy làn sóng quái dị ở phía trước, cảm giác bất an trỗi dậy. Hai mắt nó ngừng nhìn về phía trước với vẻ cảnh giác, tốc độ bay càng ngày càng chậm. Khi cách đại sơn khoảng năm dặm có thể nhìn cảnh sắc ở phía trước. Phía dưới đại sơn là sơn cốc, sương khói dày đặc bốc lên từ bên trong. Đám mây đen bao phủ cả dãy núi đều bốc lên từ mặt đất, chứ phải là từ trung. Sau khi tới nơi đây, Thần Nam cảm nhận được ràng luồng áp lực mạnh mẽ. Áp lực khiến cho cảm thấy sợ hãi, tâm linh của cũng run rẩy. “Ca ca muội rất sợ! Ở đó dường như có luồng ma khí rất mạnh mẽ…” Tiểu Thần Hi . Thần Nam hoàn toàn tin tưởng linh giác của bé. Thể chất của Tiểu Thần Hi khác với người thường, cảm giác của bé thể nào sai. Ngoài ra, bản thân cũng cảm nhận được những làn sóng dao động đáng sợ ở phía trước. Ở đó dường như quả có cái gì đó vô cùng khác thường. Lúc này Tiểu Long sớm cảm nhận được sức mạnh đáng sợ ở phía trước, nó trở nên lặng lẽ vô cùng. Trong mắt nó có chút bất an. Nó tiến về phía trước mà dừng lại trong trung lặng yên quan sát. Ánh sáng phát ra từ miếng ngọc Như Ý càng ngày càng mạnh mẽ. Cùng với ánh sáng thần thánh rực rỡ nó bắt đầu nhàng rung lên, giống như sinh mệnh. Thần Nam giật mình, biết tiếp theo xảy ra chuyện gì. Ánh sáng chói mắt kéo dài trong vòng nửa khắc, nhưng ngọc Như Ý xảy ra bất cứ thay đổi dị thường nào. Ánh sáng phát ra dần dần ôn hòa, phiến ngọc cũng rung nữa. Tuy nhiên ánh sáng mà nó phát ra lại càng trở nên thánh khiết, giống như ánh sáng thánh khiết của nước, bao phủ lấy Thần Nam, Thần Hi và Tiểu Long vào bên trong. Ánh sáng thánh khiết nhàng chiếu ra bốn phía, hai người rồng giống như khoác thêm tấm quang giáp thần thánh. Sau khi được luồng sáng thánh khiết bao phủ, Tiểu Thần Hi dường như còn cảm giác sợ hại lúc nãy nữa. bé dần dần cảm thấy thoải mái hơn. Tiểu Long dường như cũng bình tĩnh hơn, vẻ bất an trong mắt dần biến mất. Thần Nam cảm nhận rất ánh sáng dịu của ngọc Như Ý đeo trước ngực , dường như trung hòa làn sóng dao động đáng sợ kia. Đồng thời luồng khí ấm áp tràn ngập trong cơ thể khiến hoàn toàn mất cảm giác hoảng sợ. “Cái này…” có chút kinh ngạc. Làn sóng dao động của ngọc Như Ý dường như có tính chất tương phản với làn sóng dao động đáng sợ phát ra từ trong cốc kia. Làn sóng dao động mà Cổ Thần di bảo phát ra phần lớn là sức mạnh tiên thần, làn sóng dao động ở phía trước thiên về sức mạnh ma. Từ điểm này có thể thấy dường như phía trước có có ma rất mạnh chiếm cứ, hoặc có ma bảo uy lực khủng bố. Nếu như Thần Hi ở bên cạnh, Thần Nam nhất định tiến lên trước thám thính chặp, để giải tỏa những nghi ngờ trong lòng. Nhưng bây giờ chỉ là mình . thể đưa cả Thần Hi bước vào chỗ nguy hiểm được. lúc quyết định xem có quay trở lại hay , phía trước đột nhiên bay tới làn thanh hương, giống như mùi hoa lan hoa xạ hương, thấm vào gan ruột. Hai mắt của Thần Long đột nhiên sáng lên. Dường như quên hết tất cả những cảm giác bất an ban nãy, nó liếm mép tỏ vẻ hưng phấn. Thần Nam cũng có chút dao động. Mùi hương từ phía trước truyền tới khiến cho Tiểu Long chảy nước miếng. Khiến cho tên tham ăn những vật lạ của đất trời này có biểu như vậy, điều này đủ để lên rằng phía trước có tiên chi, nhân sâm… các loại tiên phẩm. Tiểu Thần Hi cũng ăn những đồ ăn của trần gian. Những thứ này rất thích hợp với bé. Vùng đất nguy hiểm thần bí khó đoán biết ở trước mặt có tiên phẩm của trời đất xuất , Thần Nam cảm thấy có chút ngạc nhiên. Những loại tiên phẩm này đa phần sinh trưởng ở những nơi kỳ dị. Tiểu Thần Hi nhìn thấy Long Bảo Bảo bộ dạng sắp sửa trào nước miếng, nhịn được cười : “Tiểu Long Long tham ăn, được chỉ nghĩ đến ăn! Phía trước rất nguy hiểm, chúng ta thể tới đó được!” Tiểu Long liếm mép, quay đầu nhìn Thần Nam, dường như chờ đợi ý kiến của Thàn Nam rốt cuộc là có hay . Thần Nam suy nghĩ lát : “Cẩn thận tới đó xem lát, nếu như có nguy hiểm chúng ta phải nhanh chóng chạy trốn.” Tiểu Long gật đầu. Sau đó nó cẩn thận nép xuống mặt đất bay về phía trước. Càng tới gần sơn cốc, làn sóng dao động đáng sợ càng trở lên mạnh hơn. Lúc cách sơn cốc đầy nửa dặm, Thần Nam cuối cùng hoàn toàn hiểu ra bản chất của đám mây màu đen kia. Đó tuyệt đối phải là mây! Đó chính là ma khí! Những sóng dao động đáng sợ chính là xuất phát từ ma khí đó mà ra. Điều này khiến người ta thể nào tin được. Đám mây bao phủ cả vùng núi rộng lớn lại là ma khí cuồn cuộn. khác xa với những suy đoán ban đầu của Thần Nam. vốn nghĩ sơn cốc là hỏa sơn khẩu thấp bé, gần hỏa sơn khẩu có ma quái hung dữ, giấu ma bảo đáng sợ, đám mây màu đen là từ trong hỏa sơn khẩu bay ra. Nhưng sau khi tiến lại gần, phát ra sai hoàn toàn. Thông qua cảm ứng khí, thấy rằng đó căn bản phải là mây, mà là ma khí chính cống! Nơi đây rốt cuộc có thứ gì tồn tại? Chẳng nhẽ lại là nơi bước vào địa ngục hay sao? Chẳng nhẽ làn sóng dao động đáng sợ dị thường kia là từ trong địa ngục truyền ra hay sao? Thần Nam lạnh gáy. dám tiến về phía trước, điều này phải là hèn yếu mà là hiểu được tiến thoái. Nhưng Tiểu Long nghĩ như vậy. Khi Thần Nam còn chưa kịp ra lệnh nó đột nhiên tăng tốc độ, giống như tia chớp bay thẳng vào trong cốc. Long Bảo Bảo mặc dù biết nơi đó là nơi nguy hiểm nhưng nó muốn dựa vào tốc độ nhanh như chớp để xông vào, sau đó lại nhanh như chớp bay ra. Chỉ trong chớp mắt, Tiểu Long vào tới cửa cốc. Thần Nam chẳng còn cách nào khác đành vỗ lưng nó, nhắc nó cẩn thận chút. Long Bảo Bảo dường như cũng nghĩ rằng mình quá liều lĩnh, nó bay chậm lại cẩn thận tiến về phía trước. Ma khí trong cốc tràn ra, màu đen sì, ma khí cuồn cuộn chiếu lên trung phát ra tia sáng vô cùng u tối, khiến người ta khó có thể nhìn cảnh vật. Trong cốc là bức tranh rùng rợn, xương trắng bao phủ khắp mặt đất, lửa lân tinh lập lòe, phát ra luồng khí chết chóc đáng sợ.