Chương 462: Lại thấy quan tài máu Thủy tinh khô lâu quả thần dị, tự mình đại biến dạng, lại kéo theo năm đồng hành, khiến cả nhóm cả kinh. Năm bộ khô lâu màu vàng, bạc, ngọc, tím, đen đều tầm thường, màu sắc của chúng cực kỳ hiếm thấy trong đống hài cốt ở đây, có bộ thậm chí độc nhất vô nhị. Hơn nữa, trong đầu cốt chúng có bất diệt linh quang, thể là linh hồn bất diệt. Điểm khác với thủy tinh khô lâu ở chỗ bất diệt linh quang của chúng thành từng cụm, phải là những điểm . Vì sao lại thế này, thủy tinh khô lâu làm cách nào đào chúng lên? Ở dưới hắc ám đại hợp cốc sao? “ , xú tiểu tử mau lại đây.” Thần Nam muốn “điều trị” tiểu tử lắm trò này trước, vừa nãy dung túng hai tiểu bất điểm khống chế thân thể và Đạm Đài Tuyền đánh nhau, lại đứng ngoài hò hét cổ vũ, đáng ghét. Trước hết cứ cốc rồi . “Cốp.” “Á, cha sao lại đánh con?” “Xú tiểu tử, dạy đệ đệ muội muội làm toàn chuyện xấu. Ta tính toán, mau cho ta biết, năm bộ khô lâu này là sao?” Thần Nam chỉ vào năm bộ khô lâu: “Chúng đều có dao động linh hồn, lúc chúng bị đào lên, ngươi cảm ứng gì sao?” “Chuyện này hả. Cha, phải cha mang chúng vào sao?” xoa trán, lẩm bẩm: “Muốn đánh con cứ việc , còn tìm cớ.” “Ta đưa chúng vào từ bao giờ nhỉ? Ta chỉ đưa tiểu hành tinh bị luyện hóa thành minh châu vào thôi.” “Lúc đưa tiểu tinh vào có năm chiến hồn mê mê hồ hồ vào theo. Tiểu tinh được bọn con đưa lên thành thái dương.” chỉ lên “quả cầu” sáng chói . Tiểu tinh quả chứa năng lượng kỳ dị, lúc ở cổ tinh bị tàn phá hề có hằng tinh, nó phát ra ánh sáng nhu hòa khiến bề mặt tinh cầu sáng như ban ngày, giờ làm thái dương trong phạm vi hẹp quả nhiên thích hợp. “Hóa ra cùng với tiểu tinh vào đây.” Thần Nam bay đến trước mấy khô lâu, định thử giao lưu nhưng phát kí ức của chúng như tờ giấy trắng, mê mang nhìn thủy tinh khô lâu rồi lại nhìn . Tử Kim thần long cũng bay tới: “Là mấy chiến hồn ngốc nghếch, có kí ức nên biết gì, như tờ giấy trắng.” Thần Nam lập tức vô cùng trọng thị mấy chiến hồn này, hiển nhiên là những cường giả bị Thái Thượng cầm tù, tẩy hết ký ức. Những người bị Thái Thượng đối đãi như vậy, quyết tầm thường. Bất quá, nếu có cơ duyên đặc thù, họ rất khó khôi phục. Quả kỳ quái, họ vừa vào gian này liền bị thủy tinh khô lâu triệu hoán, hàng ngày tiến vào hắc ám đại hợp cốc, tìm cho họ năm bộ xương này giữa muôn vàn hài cốt ở đây. Thủy tinh khô lâu kỳ quái liên tục biến hóa, từ lúc Thần Nam đào được nó giữa núi hài cốt, cơ hồ được kích khởi sinh mệnh nguyên năng. Mỗi thời mỗi khắc đều biến hóa như hạt giống được gieo xuống đất, dần mọc rễ nảy mầm, hiển lộ sinh cơ. “Thần Nam, thả ta ra.” Tiếng Đạm Đài Tuyền vang lên, linh hồn nàng hoàn bị phong ấn tại bạch cốt thế giới này. “Đạm Đài Tuyền, ta thả ngươi nhưng phải đợi thêm thời gian nữa.” Thần Nam đành kéo dài thời gian, tại thả nàng ta ắt phải đại chiến. Cứ để thời gian mài bớt tính nóng nảy của nàng càng tốt. tại, cổ thiên lộ nhiệt náo hơn nhiều bởi có thêm mấy người, cả mấy khô lâu, thủy tinh khô lâu ngơ ngẩn mấy ngày lại dẫn năm bộ khô lâu tiến xuống hắc ám đại hợp cốc. Mấy ngày này Thần Nam nỗ lực luyện hóa Hồng Hoang Kỳ, cũng chuẩn bị tiến xuống, có lá cờ này coi như gặp nguy hiểm. Trong lúc ráo riết cổ chuẩn bị xuống thám thính hắc ám đại hợp cốc, đại lục hắc ám vang lời đồn toán Thái cổ chư thần thứ hai xuất . Tin đồn này lần trước khiến tình hình sôi lên, kết quả Thái cổ chư thần căn bản hiển ở thiên ngoại hỗn độn, mà Thái Thượng lại xuất . Lần này, biết ai truyền lời trước mà cho rằng Thái cổ chư thần xuất gần đầy. Nhóm thứ hai cũng là nhóm cuối cùng quay về, tiến lên Thông thiên chi lộ, cùng tiền hậu hô ứng với nhóm của Ma Chủ. Lời đồn rằng lãnh đạo nhóm này chính là Độc Bại Thiên chết trong truyền thuyết. Đại lục hắc ám nháo nhào. Qua ba tháng dốc lòng chuẩn bị, Thần Nam hoàn toàn nắm được Hồng Hoang Kỳ, đương nhiên chỉ mỗi là cờ nát này thôi: diễn hóa hồng hoang, hiển cổ tinh , hóa thành thế giới mông lung… “Cha cho con cùng.” cầu. “ được, con cứ ở lại thế giới này tu luyện đến lúc có thể ngự tự do phi hành . dẹp ngay.” “Long đại gia . Nhìn là ta quay cuồng…” Tử Kim thần long thẳng, cả ngày nó ở Sinh Mệnh nguyên tuyền uống nước thay rượu, giờ say mờ mắt rồi. Đợi thủy tinh khô lâu xuất phát, Thần Nam đẩy thần thức vào Hồng Hoang Kỳ bám theo. Năm khô lâu tựa hồ linh hồn dao động mạnh hẳn lên, mấy ngày ở cùng thủy tinh khô lâu khiến chúng biến đổi và tiến hóa. Trong lúc truy tìm bản thân, kim khô lâu khiến người ta có cảm giác nó mạnh mẽ, ngân khô lâu phiêu hốt, linh động, tử khô lâu trang trọng uy nghiêm, ngọc khô lâu lại nhu, hắc khô lâu u, hình như hài cốt và linh hồn cực kỳ hợp nhau. Thần Nam cảm tưởng đấy là hài cốt của các chiến hồn, hiểu thủy tinh khô lâu làm thế nào mà tìm được. Hắc vụ ào ào, sáu bộ khô lâu trước, Thần Nam phiêu phiêu đãng đãng bám sát. ngàn thước, hai ngàn, ba ngàn, bốn ngàn… sâu hơn nhiều lần thám thính trước, đương nhiên thần thức của mạnh hơn nhiều, lại có thêm Hồng Hoang Kỳ, tựa hồ nó tiêu trừ được sức mạnh cấm cố ở đây. Ma vụ vùn vụt, tối tăm bao phủ, hoàn toàn có ánh sáng. Dọc đường hề gặp trở ngại như lần trước. Nhưng xuống đến độ sâu năm ngàn thước, thủy tinh khô lâu tỏ vẻ khác thường, dẫn năm bộ khô lâu tránh thạch bích sát khí bức nhân. Khiến thủy tinh khô lâu e dè như thế, Thần Nam cũng cả kinh. điều động Hồng Hoang Kỳ bay sát thạch bích, lập tức chấn kinh, thấy quan tài treo đó. cỗ quan tài màu máu đỏ rực. cảm giác khí tức rất quen. Đó là khí tức của huyết quan từng thấy trong Thần ma đồ. quên bởi từng tận mắt thấy Hoàng Thiên bị huyết quan thanh toán, dù Hoàng Thiên đó chỉ là phần sáu chân hồn nhưng cũng đủ lạnh mình. Huyết quan đủ khả năng miếng nuốt Thiên. nghĩ ra nguyên nhân vì sao lại thấy huyết quan ở đây tuyệt đối là khí tức đó, cũng phát ra sát khí lạnh người như nhau, chất liệu của quan tài cũng giống hệt. Sao có thể? Sao lại ở đây? phải hỗn độn môn trong Thần ma đồ sao? Lẽ nào thần bí nam tử phục tại Thần Ma lăng viên xảy ra chuyện, Thần ma đồ vỡ tan nên huyết quan mới lạc đến đây? Trong thoáng chốc nghĩ tới rất nhiều, quyết phải hiểu nên Hồng Hoang Kỳ bay tới, trực tiếp dừng lại cách huyết quan xa. Yên lặng vô cùng. Trong huyết quan khổng lồ tựa hồ có ác quỷ ghê rợn hoặc hồng hoang cổ ma, khí tức kinh rợn thông qua quan tài phát ra. Quan sát kỹ phát giác, cự quan phảng phất treo ở đây vô tận tuế nguyệt, phải mới được người ta mắc lên. vách đá nhuộm đầy dấu ấn tuế nguyệt thương tang do huyết quan cọ vào, niên đại chắc chắn phi thường xa xưa. thậm chí có cảm giác nó tồn tại từ tuyên cổ đến nay. Lẽ nào, cùng là cổ lão huyết quan có tài chất tương đồng? Nhưng sao lại cảm giác được khí tức tương đồng trong đó? đến gần thế này mà huyết quan nổi cơn hung cuồng, Thần Nam dựa vào Hồng Hoang Kỳ hộ vệ linh thức nên lớn mật hành động, dùng Hồng Hoang Kỳ chầm chậm nhấc góc nắp huyết quan lên. “Ầm.” Hung cuồng sát khí phảng phất điên đảo càn khôn từ vực sâu vạn trượng bùng lên khiến Tử Kim thần long và ở mặt đất cũng kinh hãi hồi. Thần Nam liếc nhanh, thấy được trong huyết quan có gì: đống toái nhục và toái cốt, phảng phất như vừa bị chấn nát, huyết dịch còn chưa khô hết, nhưng đương nhiên được đặt vào vào huyết quan từ rất lâu rồi. Thần Nam vội lỏng tay, nắp huyết quan đậy xuống, vô tận hung cuồng khí tức tan ngay. Thoáng chốc ngẩn người, huyết quan ra phong ấn bí mật kinh thiên gì? Vì sao trong Thần ma đồ có cỗ mà ở đây cũng có cỗ? Các dấu hiệu cho thấy chúng cùng gốc. đoán rằng có lẽ là bị phân thi, phân táng. Nhưng thi hài trong huyết quan ở Thần ma đồ sống lại. Còn huyết nhục trong huyết quan ở đây có biến hóa gì, nhìn thấy toái cốt và toái nhục bên trong rồi, cảm giác khí tức lạnh lẽo quấn quanh mình nên vội vàng rời . Huyết quan đương nhiên có nguy hiểm, bằng thủy tinh khô lâu sao lại kỵ húy như vậy. lại lướt xuống dưới đuổi theo sáu bộ khô lâu, muốn xem dưới đáy vực sâu này có bí mật gì. Đến khoảng cách sáu ngàn thước, lại đuổi kịp nhóm của thủy tinh khô lâu. Nhưng lúc đó lại thấy hỗn độn môn vách đá. Ma ngục đáy này quả nhiên thần bí và đáng sợ vô cùng. Thủy tinh khô lâu dẫn năm bộ hài cốt vòng qua lần nữa, hề do dự xông vào, nhất định phải xem có bí mật gì.
Chương 463: Thái cổ chư thần nhóm thứ quay lại hỗn độn môn lại xuất vách đá, trong đó ánh sáng mông lung, ma vân cuồn cuộn, phát ra dao động khác thường. Địa ngục đáy là chốn đầy nghi hoặc, phát huyết quan đủ kinh ngạc rồi, giờ lại xuất hỗn độn môn. Đến trước hỗn độn môn, Thần Nam nhìn vào trong, tất cả mông lung, có điểm cuối, biết thông đến đâu. Thần Nam cũng vô cùng lớn mật, hề do dự gì, rảo bước tiến vào. Từng trải qua quá nhiều việc, giờ bất cứ hung hiểm gì cũng khiến hoảng sợ. Con người đều có ý muốn tìm hiểu cái mới, trải nghiệm nhiều sóng gió, còn sợ gì hung hiểm mà chỉ muốn hiểu được bí mật trong tuyệt địa. Trong hỗn độn thông đạo rộng rãi vô cùng im lặng, Hồng Hoang Kỳ chầm chậm phiêu động tiến tới. Thần Nam chợt có cảm giác độc như trong thế giới hủy diệt, phảng phất tất cả bị hủy diệt hết. Vô luận là bình dân hay thiên giai cao thủ tu vi cực cao đều ai sống sót, chỉ còn lại mình mệt mỏi cất bước. Thông đạo tựa hồ có tận đầu, như trong độc. Sau cùng tăng tốc độ, Hồng Hoang Kỳ bay trong hỗn độn thông đạo, chỉ nghe thấy tiếng lá cờ phần phật, nhìn thấy hào quang sáng lòa lùi lại phía sau. Lúc đầu thấy gì nhưng thời gian trôi , cảm giác được tâm tình, đây như là tuyệt vọng chi lộ, vĩnh viễn có tận đầu, mang lại cho người ta hy vọng. hồi lâu, Thần Nam muốn bỏ dở giữa chừng nên tiếp tục tăng tốc độ. Chỉ là vẫn thấy tận đầu, có hy vọng. Đột thiên cảm giác thân thể, thần thức bẫng, tựa hồ sức mạnh bị cấm cố ở cổ thiên lộ quay lại. Tuyệt vọng chi lộ đột nhiên mang lại hi vọng! Lẽ nào thuận theo gian thông đạo về cổ thiên lộ? Sức mạnh trở lại, tốc độ của tại vượt vạn dặm trong nháy mắt, hóa thành thần quang sáng chói lao . Phi hành nửa ngày, liền kinh hãi, hỗn độn thông đạo này biết thông đến đâu, dùng tuyệt đối tốc độ phi hành mà phảng phất thể đến điểm tận đầu. “Ầm, ầm, ầm.” Sa cùng xuất thanh dị thường, phía trước như có vạn mã tung vó, từng làn sóng hỗn độn tràn vào thông đạo. tấm bia đá khổng lồ đứng sững giữa vùng sóng hỗn độn. tấm bia có mấy cổ lão đại tự nhưng Thần Nam biết, dùng thần thức thăm dò, đạo tinh thần lạc ấn lên trong óc : Vĩnh hằng chi lộ Quay cuồng. Vĩnh hằng chi lộ, lẽ nào muỗn có tận đầu. Thần Nam cảm giác ổn, ở đây lấy lại được sức mạnh mất, ràng thoát khỏi cổ thiên lộ, thông đến nơi vô cùng trọng yếu. Ba ngày trôi qua, mất kiên nhẫn, hỗn độn thông đạo tách ra lối rẽ nhoi, do dự bay vào con đường . Con đường nay chưa bay bao lâu hết, lại tấm bia đá lớn xuất trong hỗn độn, vô cùng quái dị. vẫn hiểu ý nghĩa chữ viết, nhưng người lập bia rất chu toàn, có để lại tinh thần lạc ấn. Lúc biết đây là đâu, gần như chết sững. dám tiến tới. Bốn đại tự đó là: Thông thiên chi lộ! Quả nhiên là Thông thiên chi lộ! sao tưởng tượng được mình lại bước chân vào con đường bọn Ma Chủ , lẽ nào được thấy phụ mẫu? Lập tức phi thường kích động. hơi do dự, tiến vào Thông thiên lộ trong truyền thuyết, phía sau hỗn độn môn là vô tận thương tang khí tức, hoàn toàn là năng lượng cuồng bạo hỗn loạn phá tan mặt đất. Con đường trước mặt tan, có đường mà được. Chỉ có cự bi sừng sững ở đó tựa hồ ghi lại vài tình. Thần Nam thần tình ngưng trọng, đọc lại đoạn tinh thần lạc ấn, biết được đoạn ký ức bi tráng, những cường giả lên Thông thiên chi lộ, chưa đến cửu thiên toàn bộ chiến tử đường. Lúc đọc đến đây, lòng như dao cắt, phụ mẫu từ đây vĩnh viễn tiêu tan, nhưng đọc đến đoạn sau mới phát giác đó phải là bọn Ma Chủ, do những người từ trước nữa để lại. thấy trong danh sách có Đại Ma thiên vương, Huyên Huyên, Đông Hải lão nhân, Ma Tổ. Đại Ma thiên vương phải kiếp trước của Ma Chủ sao? Lại đưa bộ ma cốt cho Ma Sư. Nơi này qua vô vàn tuế nguyệt xa xưa. Thông thiên chi lộ quả nhiên là khúc bi ca. Mạnh như Ma Chủ mà cũng ủ rũ rút lui đường , vứt lại hài cốt, đưa linh thức thoát , lại phải mất vô tận tuế nguyệt tu luyện mới lấy lại được những gì mất. Đây là Thông thiên chi lộ hoang phế nên Thần Nam cần thăm dò nữa mà men theo đường cũ trở lại đường cũ: Vĩnh hằng chi lộ. tin có tận đầu, có khi lại phát lối rẽ kiểu Thông thiên chi lộ. Người ta thường kiên trì thắng lợi, có lúc kiên trì quả gặp được cơ ngộ. Thần Nam phi hành thông lộ biết bao lâu, dọc đường thấy sóng hỗn độn dâng trào, lại phát lối rẽ, theo tinh thần lạc ấn lưu lại, đọc được bốn chữ: Tiếp dẫn chi môn! Lúc tiến vào thấy vô số tầng gian trùng điệp bị tàn phá, cơ hồ mọi gian này đều tử tịch, nhưng có phiền có hào quang lấp loáng, đó là sinh mệnh ấn kí! “Tiếp dẫn chi môn…” Thần Nam lẩm bẩm, đứng trước tiếp dẫn môn, hướng vào sinh mệnh chi quang vạch qua tàn phá gian mà tống đạo năng lượng cuồng mãnh. Hồng Hoang Kỳ rung lên, đòn đánh này mở ra hỗn độn thông đạo thông tới tàn phá gian đó. Cùng lúc, làn khí tức hùng hồn rợp trời thuận theo gian thông đạo tràn ra. Quá đáng sợ, năng lượng mạnh tưởng tượng nổi, khí tức mạnh hơn bất kỳ cường giả nào từng gặp. Bất quá, cảm thấy ác ý, dao động năng lượng hùng hồn chứa những tình cảm phức tạp nhưng đại đa số đều cảm động… Khí tức thương tang, buồn bã lan tràn. “Ầm, ầm, ầm.” gian thông đạo vỡ tan, Thần Nam vội vung Hồng Hoang Kỳ, hỗn độn thông đạo được mở ra lần nữa, thông với gian tàn phá nọ. Sinh mệnh chi quang nhanh chóng bay tới, sau cùng cũng biết vì sao dao động năng lượng lại mạnh như vậy, là mấy chục cao thủ quay về. Mấy chục thiên giai cao thủ! Mỗi người đều mạnh đến mức khiến các cường giả đại lục hắc ám kinh hồn. Sao lại có đám người thế này, có nhiều cao thủ như vậy, phải dẫn đến hậu quả hay sao? vẫn hơi lo lắng, nhưng khi họ đến gần, nghe thấy tiếng gầm kích động, hô hoán liền yên tâm. Họ là nhóm Thái cổ chư thần thứ hai tiến vào đường hầm thời . dám tưởng tượng họ lại xuất ở đây, bị tiếp dẫn ra. “Sau cùng cũng có người phát Tiếp dẫn chi môn.” “Ta cuối cùng cũng thoát khốn.” “Lại được tự do.” Họ nhanh chóng lại gần, dựa vào lời lẽ của họ, dần minh bạch vì sao Ma Chủ cứu trợ họ. Hóa ra năm xưa Thái cổ chư thần tách làm đôi đề phòng vạn nhất, tránh cảnh tập trung tất cả lại rồi xảy ra bất trắc. Nhưng hai nhóm lại xuất với hai phương thức hoàn toàn bất đồng, nhóm thứ nhất chỉ xuất được theo luân hồi môn, nhóm thứ hai phải theo tiếp dẫn môn. Lúc này các thiên giai cao thủ đại lục hắc ám đoán xen khi nào nhóm chư thần thứ hai quay lại, nhưng Thần Nam đón họ ra. “Ha ha… Quang Minh võ thánh ta về.” “Ha ha… Chu Bá ta cũng quay lại.” Hiển nhiên chúng nhân đều vô cùng hưng phấn và cao hứng. nữ tử tinh linh như tiên tử, gom hết linh tuệ của thiên địa vào mình, linh phiêu diêu tựa hồ là thủ lĩnh. Nàng ta kích động hét lên: “Huyên Huyên ta về rồi.” Rất nhanh, chúng nhân thông qua gian thông đạo, tiến vào Tiếp dẫn chi môn. Hoan hô xong xuôi, mục quang tất cả đều tập trung vào Hồng Hoang Kỳ. Quay cuồng. Sao lại giống sói nhìn mỗi thế này. Thần Nam vội phát ra thần thức dao động truyền : “Các vị đừng đánh, tại hạ phải vô chủ pháp bảo, mà là người, thần thức chìm vào cổ kỳ cứu các vị.” “Ha ha…” Tất cả cười vang. “Tiểu huynh đệ hiểu lầm rồi. Chúng ta biết chứ, nhưng thấy bảo vật Hồng Hoang Kỳ lại nhớ đến chuyện cũ, cũng có gì báo đáp tiểu huynh đệ. Chúng ta có góc của Hồng Hoang Kỳ, tặng cho huynh đệ, tuy thể hoàn thiện cả lá cờ nhưng uy lực chắc chắn đại tăng.” “Soạt, soạt.” đạo thần quang bay tới, Hồng Hoang Kỳ rung lên, lá cờ rộng hơn hẳn, năng lượng cũng tăng cao. Nữ tử Huyên Huyên nhìn Hồng Hoang Kỳ chằm chằm, ra là nhìn Thần Nam: “Vì sao ta lại cảm giác được dao động kì dị mà quen thuộc trong linh hồn ngươi nhỉ? Kỳ quái.” “ nào. Chúng ta quay về Lục đạo.” người hô lên. đợi Thần Nam kịp gì, chư thần quay tiếp dẫn môn, tất cả hóa thành hào quang rồi tan biến. Quay cuồng. Họ quá nóng lòng, Thần Nam ngẩn ra, Lục đạo tan vỡ, họ xuất ở đâu. Nhưng còn mau, thông qua tiếp dẫn môn vẫn thấy được bóng dáng họ, tiến vào đại lục hắc ám.
Chương 464: Tiếp xúc lần đầu Nhóm Thái cổ chư thần thứ hai quay lại như thế. Vô cùng đột ngột và khó tin. Thần Nam tự thân tham dự kiện này, bởi là nguyên nhân đưa chư thần quay về. Trong Tiếp dẫn chi môn, Thần Nam nhìn thấy tàng đạo tàn phá gian, đoạn nhìn sang đại lục hắc ám, ở đó sinh mệnh dao động bạt ngàn, thể cảm ứng được Thái cổ chư thần đến đâu. Nhưng chắc chắn đại lục hắc ám vô cùng nhiệt náo. Nên biết gần trăm vị Thái cổ thần quay về tuyệt đối là chiến lực thể tưởng tượng nổi. Vài hồng hoang cự hung từ đệ tam giới trở về e rằng cũng bất an, chưa biết chừng trong số Thái cổ thần, có người năm xưa từng phong ấn chúng. trường sóng gió dấy lên ở đại lục hắc ám, trong số hồng hoang cự bá cũng có những nhân vật cực kỳ đáng sợ, ví như Huyền Hoàng thủa xưa từng đấu với Ma Chủ. Lần sóng gió này chắc chắn do có kẻ muốn đấu với Thái cổ thần. Hơn nữa trong hỗn độn hải mênh mang có ít hỗn độn di dân hùng mạnh, tuy Quảng Nguyên bị diệt nhưng đồng tộc với y chắc vẫn còn cao thủ, nhóm Thái cổ chư thần quay về ắt cùng họ giao tranh. Thần Nam càng lúc càng thấy nhóm Thái cổ thần này quay về là tất yếu. Họ giải quyết những hoạn của đại lục hắc ám, tạo thành hậu viện cho nhóm Thái cổ thần thứ nhất. Trong Tiếp dẫn môn sáng rực hào quang, Thần Nam lui ra, đứng từ bên ngoài quan sát hỗn độn môn, dùng Hồng Hoang Kỳ quét tới, định “đào” nó khỏi vùng hỗn độn, luyện hóa thành của mình. Đó là món trọng bảo, có thể xuyên qua các tầng gian, có nó trong tay, thiên địa lục hợp đâu mà chẳng được. Nhưng phát thể lay động mảy may, Tiếp dẫn chi môn như ngọn núi ngàn tầng, nó là thế giới chi môn nối các tàn phá gian, thể lay động được. Xem ra thể nắm được luân hồi chi môn như Ma Chủ. rút lui, sau này còn phải qua đây bởi đó là cánh cửa tiện nghi. Nhục thân của có thể rời khỏi cổ thiên lộ hoặc dẫn Thái cổ chư thần về đây cùng thám thính hắc ám đại hợp cốc, với chiến lực của họ còn sợ gì hung hiểm dưới địa ngục đáy? Gần trăm vị Thái cổ thần siêu tuyệt, dù đối diện với chân thân của Thiên cũng diệt được. quay lại hỗn độn thông đạo, lên con đường “vĩnh hằng”, có ý quay lại mà quyết tìm hiểu đến cùng. Lối rẽ thứ nhất là Thông thiên chi lộ, lối thứ hai là tiếp dẫn chi lộ, cả hai đều chấn động như vậy, đằng sau còn gì nữa? Càng thần bí càng khiến người ta muốn thăm dò ràng. cảm thụ thấy thời gian trôi hay thấy được cảnh tượng tân kỳ gì, phảng phất phi hành ngàn vạn dặm, ngàm vạn năm, vĩnh hằng chi lộ chỉ có độc và tử tịch. kiên trì nổi, hoài nghi mình phạm sai lầm, con đường có tận đầu, chắc có kết quả gì. rất muốn bỏ dở. Rồi lại kiên trì, theo tính toán chắc cũng phi hành tới ba năm trong hỗn độn thông đạo này. Quả có cảm giác chán nản rằng mình làm việc vô vị vĩnh hằng chi lộ phía trước vang lên tiếng dây xích khua rợn người. liền chấn động, Hồng Hoang Kỳ hóa thành đạo hào quang lao tới. Sợi dây xích rỉ sét, hề phát ra ánh sáng nhưng dao động lại kinh nhân khiến hơi rúng động. Sợi dây xích to ngang ngửa thân người chặn ngang hỗn độn thông đạo. Sợi dây xích sắt to lớn này mắc dày đặc, tạo thành cảnh tượng phi thường quái dị, phong tỏa hỗn độn thông đạo. thấy phấn chấn hẳn, điều sợ nhất là hỗn độn thông đạo cứ đều đều mãi giờ có biến hóa ra. cẩn thận qua sợi xích sắt rỉ sét, nhiệt độ càng lúc càng cao, tuy dung nhập vào Hồng Hoang Kỳ cộng thêm bất diệt chi thể mà vẫn cảm giác cực nóng. Trong khu vực có xích sắt này rừng rực lửa, là hỗn độn chi hỏa chói lói, phảng phất cháy suốt ức vạn năm. cả kinh nhận ra có dao động sinh mệnh. gian thông đạo chạy đến đây vô cùng rộng lớn, như tòa điện vũ, lớp xích sắt to lớn dệt thành tấm lưới nhện độc nhất vô nhị trong đại điện. Ở giữa thiết võng trói chặt “hồn”! Vô tận hỗn độn đại hỏa ở phía dưới thiết võng thiêu đốt hồn ảnh đó. Hồn ảnh bất động, hỗn độn thần hỏa có thể thiêu chết thiên giai cao thủ dường như hề tạo ra thống khổ cho y. Nhưng Thần Nam biết phải thế, hỗn độn thần hỏa cháy qua vô vàn tuế nguyệt, có nghĩa rằng hồn cảnh bị thiêu suốt thời gian đó. Hồn ảnh tuy nhiên bất động, hề giãy giụa bởi cứng lại. Người này đáng sợ, bị hỗn độn hỏa đốt lâu như vậy mà hồn ảnh chỉ mờ , tịnh diệt vong, quả kinh nhân. hiểu sao, lúc đến đây lại cảm giác toàn thân đau đớn, phảng phất bị hỗn độn hỏa thiêu đốt, cơ hồ chính là người bị dây sắt trói kia. Tuyệt phải ảo giác! tại là Hồng Hoang Kỳ, vốn thể bị hỗn độn hỏa gây thương tích, lại chưa tiếp xúc với hỗn độn hỏa, quả thể lý giải nổi. dây sắt truyền lại trận trận sinh mệnh dao động. Thần Nam quát: “Ngươi là ai, mau tỉnh lại.” có phản ứng nhưng dao động sinh mệnh càng mạnh, cảm giác thân thể đau đớn hơn, cơ hồ có Hồng Hoang Kỳ bảo vệ thân thể mà trực tiếp ở trong làn hỗn độn hỏa. cả kinh, lẽ bào hồn ảnh thi triển thông thiên thủ đoạn - Hoán hồn đại pháp để chết thay. Đại kỳ rung lên quét mạnh, hỗn độn hỏa quanh đó lung lay nhưng cảm giác đau đớn của vẫn tăng lên. Hồn ảnh vẫn bất động song linh hồn dao động tràn ra như biển cả. Thảng thốt, cảm giác mình bị trói thiết võng, thay thế hồn ảnh, đúng, phải là hợp lại với hồn ảnh. Cảm giác kỳ quái khiến hoảng sợ. “A…” Thần thức dao động truyền ra, gầm lên vang động. Hồng Hoang Kỳ phát ra hào quang chói lòa đập vào hồn ảnh, cảm giác mình trọng thương, thân thể phảng phất yếu vỡ tan. Vì sao lại vậy? vô cùng kinh hãi, Hồng Hoang Kỳ thể công kích , thử lại lần nữa vậy, đại kỳ rung lên, cổ tinh xuất , từng đạo tinh thần chi quang nổi lên xạ vào hồn ảnh bất động ở giữa thiết võng. Đau buốt. Cảm giác đau đớn bị tinh thần chi quang oanh kích xảy ra mình . cảm thấy vô cùng tà dị, lòng nổi gai, sao lại thế này, lẽ nào hồn ảnh đáng sợ đến thế? Lẽ nào đối phương sử dụng Hoán hồn đại pháp để chết thay? Hồng Hoang Kỳ chầm chậm lui lại, hắm cảm giác nơi đây tà dị khôn tả. lùi khỏi khu vực này, nhưng ngạc nhiên là hồn ảnh ngăn trở, lùi xa rồi còn cảm giác đau đớn vì bị thiêu đốt nữa. tình hề tầm thường, muốn thoái lui mà thử lại lần nữa. Hoàn toàn cảm giác thấy sát khí, hồn ảnh phát ra tà ác khí tức, có ý thương tổn đến , phát giác linh hồn của hồn ảnh rung lên, tức toàn thân đau đớn, phảng phất hợp lại với hồn ảnh. quá quái dị, đây hình như phải Hoán hồn đại pháp, giữa và hồn ảnh cơ hồ bị sợi dây vô hình buộc lại với nhau, cảm thụ được tất ca của đối phương. Từ khi xuất đạo đến nay, chưa từng sợ hãi nhưng hôm nay phát giác nội tâm run rẩy, trong linh hồn có tình cảm diễn tả được. Phảng phất hợp lại với hồn ảnh. hú vang, Hồng Hoang Kỳ thoát , muốn ở lại nơi tà dị mà đáng sợ này. Hồn ảnh bị trói cách đoạn vĩnh hằng chi lộ, con đường thám thính của bị cắt ngang, hồn ảnh và có liên hệ kỳ dị khiến kinh sợ, dám ngoái lại mà Hồng Hoang Kỳ hóa thành đạo hào quang quay lại theo lối cũ. Tốc độ đạt cực hạn, hỗn độn thông đạo gấp khúc, tựa hồ muốn vỡ tan. Tron con đương yên lặng này, biết mình phi hành bao lâu, sau cùng cũng ra khỏi hỗn độn thông đạo, xuất tại hắc ám đại hợp cốc cuồn cuộn hắc vân. Trong lúc quay về, dần tĩnh tâm. Hồn ảnh thần bí kia mạnh hơn tưởng tượng, bị hỗn độn hỏa có thể thiêu chết thiên giai cao thủ đốt suốt vô tận tuế nguyệt mà hủy diệt, đương nhiên là nhân vật đáng sợ cực điểm. Nhưng lại có thể hợp với hồn ảnh, quả khó tin. tại còn tâm tình thám thính tiếp địa ngục đáy, men theo vách đá tiến lên, ở khu vực của cổ thiên lộ, sức mạnh lại bị áp chế tuyệt đại bộ phận. Hồng Hoang Kỳ men theo vách đá, lúc qua huyết quan, máy động tâm tư, đại kỳ trải rộng ra, cuốn lấy cự quan, kéo lên theo. thể tay trắng quay về, phải nghiên cứu toái cốt và toái nhục trong huyết quan kỹ, dù gì chúng cũng có dấy hiệu tụ lại hay tỉnh dậy, muốn xem đó là sinh mệnh thể gì.
Chương 465: Huyết quan Huyết quan tuy đậy nắp nhưng vẫn khiến người khác kinh hồn. Đó là cỗ “thế” vô hình, phảng phất là nguồn gốc tội ác, mở ra tạo thành tai nạn kinh thiên, Thần Nam tuy hơi hé nắp quan tài ra, liếc thấy toái cốt và toái nhục, nhưng giờ vẫm cảm thấy bị áp bức, biết rằng có thể mình lỗ mãng. Khí tức kinh nhân chầm chậm trải rộng, vô tận hắc vân cuồn cuộn, Hồng Hoang Kỳ cuốn huyết quan bay lên, phía hắc ám đại hợp cốc dấy lên sát khí vô tận, phảng phất tuyệt thế ác ma bị chôn sâu dưới đất xuất thế. và Tử Kim thần long cả kinh thất sắc, biết phía dưới sơn cốc có vấn đề gì mà dao động kinh nhân lại tràn lên. “Sao lại thế này, phụ thân ở dưới đó có gặp nguy hiểm gì ?” Tử Kim thần long tỏ vẻ ngưng trọng, đứng vách đá cheo leo nhìn xuống nhưng ma vân dày đặc, nó thấy gì. “Ầm, ầm, ầm.” Hắc vân như hỏa sơn phun lên, hất văng con rồng du côn và lăn lộn lớp bạch cốt rải đất mặt đất. huyết quan bay lên vách đá, Hồng Hoang Kỳ theo sau. “A, sao lại là nó?” Tiểu rợn tóc gáy, nó và Thần Nam từng vào Thần ma đồ, từng thấy huyết quan nuốt sống Hoàng Thiên. Nhưng thấy Hồng Hoang Kỳ ở cạnh, xảy ra bất trắc gì, nó mới yên tâm. “Phụ thân, sao lại quay về nhanh thế? Còn mang cả cỗ quan tài này về nữa, xảy ra chuyện gì?” “Nhanh?” Thần Nam kinh ngạc: “ phải năm, sáu năm rồi sao?” phi hành trong hỗn độn thông đạo, cảm giác thời gian quá dài, đoán rằng ít nhất cũng phải năm, sáu năm. “Cha sao thế, ràng mới chưa lâu, hà cớ tận năm, sáu năm? phải cha bị đả kích gì quá đáng ở dưới đó nên loạn hết tâm trí rồi chăng?” “Đáng đánh.” Thần Nam cốc cho tinh ranh cái, hoài nghi nhìn Tử Kim thần long hỏi: “ ta mới sao?” “Đương nhiên, long đại gia còn chưa uống xong vò rượu này.” Nghe nó đáp vậy, trong lòng Thần Nam cả kinh, vĩnh hằng chi lộ quả thực vô cùng huyền bí, ở đó thời gian cơ hồ ngừng lại, hai chữ “vĩnh hằng” lên ý nghĩa chân chính của nó. “Cha, sao lại mang huyết quan lên đây, sợ nó nuốt luon chúng ta sao?” Tuy qua nhiều năm nhưng vẫn còn sợ, lúc đó nó mới tuổi, cảnh tượng huyết quan nuốt Hoàng Thiên để lại ấn tượng rất sâu. “ phải cỗ đó, đây là cỗ khác, ta cần nghiên cứu ràng phen.” Thần Nam định mở nắp. “Vù, vù”, và Tử Kim thần long nhanh chóng bay lùi lại, tuy thể phi hành nhưng tốc độ cực nhanh. Tử Kim thần long ở ngoài xa gầm lên: “Ta ngất mất, tiểu tử ngươi bị điên chứ? Lẽ nào ngươi cảm giác thấy huyết quan xuất là vùng đất bạch cốt này liền đầy khí tức u ghê rợn khiến người ta nghẹt thời, huyết quan đẳng cấp Thái cổ này có thể tùy tiện mở ra sao? Ngươi sợ rước phiền sao?” “Đúng, cha mau xem này, khắp vùng bạch cốt, mọi bộ xương đều rung lên, cỗ huyết quan kinh hồn này chắc do địa ngục triệu hoán.” sai, vùng bạch cốt vô tận tựa hồ bị luồng sức mạnh vô danh hấp dẫn, rung lên, phảng phất như mọi vong linh chết tỉnh lại và quay về. Huyết quan thần bí mà đáng sợ, như là nguồn gốc tội ác, phong bế ngàn vạn ác hồn bên trong. đưa huyết quan lên đây, Thần Nam đương nhiên trả nó lại chỗ cũ mà phải tìm hiểu ràng. Nhưng và Tử Kim thần long rất có lý, mở huyết quan ra ắt chứa hung hiểm cực lớn. quyết định đợi thủy tinh khô lâu soái lĩnh ngũ sắc khô lâu quay về, cùng áp chế huyết quan rồi mới mở ra. “Được, vậy đợi .” đưa thần thức rời khỏi Hồng Hoang Kỳ, quay lại nhục thể, tạm nghỉ lúc rồi dùng đại pháp lực xé tan gian, đưa thần thức hùng mạnh về đại lục hắc ám quan sát. muốn hiểu xem tung tích của Thái cổ chư thần làm gì khi họ quay lại. Nhưng vô cùng kinh hãi nhận ra, tuy cảm nhận được luồng đại lực lan tràn trong hắc ám thế giới, trong hỗn độn hải nhưng nắm được nhóm Thái cổ thần thứ hai quay lại ở đâu. Tựa hồ … họ định giáng lâm nhưng còn chưa làm thế. Quả là tin tức kinh nhân. Xem ra vĩnh hằng chi lộ cùng Tiếp dẫn chi môn đều có sức mạnh thần bí, ở đó thời gian và gian thể xem xét theo lẽ thường mà đình trệ, xem ra Thái cổ thần vẫn đường quay về, hướng về đại lục hắc ám nhưng chưa xuất . Thần Nam thu thần thức lại, rồi mở nội thiên địa ra. “Ai da da… sau cùng cha cũng chịu thả chúng con ra.” Hai tiểu bất điểm kêu lên nhảy ra, đứa nháy mắt, đứa tỏ vẻ đáng thương ôm chặt chân , tròe lên ôm cổ, nhất định chịu buông. Hai búp bê mũm mĩm vốn vô cùng khả ái nhưng tại khiến Thần Nam tức xì khói, mới thoáng chốc mà hai tiểu bất điểm khiến nội thiên địa của nháo nhào thành hình dạng gì, vùng thần thánh quả thụ bị bẻ cành vặt lá, còn may có Sinh Mệnh nguyên tuyền tưới tắm, bằng ắt tổn thất thảm trọng. “Hai các ngươi…” chỉ vào hai tiểu quỷ: “Sau này phải trói lại rồi nhốt trong lồng.” “Cha hung hãn quá.” “Cha ngược đãi chúng con.” Thần Nam muốn vòng vo, luôn: “Cho các ngươi cơ hội lập công chuộc tội, tiến vào thân thể mẫu thân rồi áp chế huyết quan cho ta.” “Tuân mệnh, cha!” Hai tiểu quỷ thống thống khoái khoái đáp ứng, chạy khỏi nội thiên địa. Thần Nam cảm giác mình thất bại, phải dùng cách này áp chế huyết quan. Chừng tháng sau, Thần Nam lại đưa thần thức vào đại lục hắc ám, phát Thái cổ thần vẫn chưa xuất . cảm giác mâu thuẫn, Thái cổ thần lẽ ra phải quay lại rồi, có lẽ tại Lục đạo tan tành có gian cũng tan nát khác tồn tại song song với đại lục hắc ám. Họ chắc nhớ lại quá khứ, đại phá diệt tạo thành đả kích quá lớn với họ, những gì xa xưa đều còn tồn tại. Thủy tinh khô lâu và ngũ sắc khô lâu quay về. Thủy tinh khô lâu lần này gần như tan tành, tuy cổ lão liên y chiến giáp tìm thêm được miếng, cổ thuẫn cũng gần như hoàn chỉnh nhưng hiển nhiên nó trọng thương. Đó quả là việc kinh nhân, nên biết điểm bất diệt linh quang của nó siêu tuyệt, Thái Thượng hóa thân cũng từng nếm đòn mà dưới hắc ám đại hợp cốc lại có sức mạnh thần bí đánh tan được, quả nhiên tầm thường. Kim, ngân, tử, ngọc, hắc ngũ đại khô lâu vương, cũng gần như tan nát, nhưng linh hồn trong đầu cốt vẫn y nguyên, cốt cách bị vỡ dần lành lại. Cho chúng đủ thời gian, thủy tinh khô lâu triệt để phục nguyên chắc có biến hóa rất lớn, cốt cách có huyết quang lưu động, là huyết thủy. Huyết nhục quả sinh sản. Thần Nam vốn định dùng Sinh Mệnh nguyên tuyền giúp nó nhưng sợ can dự từ bên ngoài xảy ra bất trắc, để nó tự biến hóa là hoàn mỹ nhất. Linh hồn dao động của năm bộ khô lâu mạnh hẳn, thấy được chúng mạnh mẽ thế nào. Tất cả đều chuẩn bị xong xuôi, Thần Nam để Tác Tác và Huyền Huyền khống chế nhục thân Đạm Đài Tuyền ở phía ngoài, Tử Kim thần long và ở trong, và mấy khô lâu ở trong cùng đoạn cầm Hồng Hoang Kỳ mở huyết quan. “Ầm,” trong cổ thiên lộ như có địa chấn, chấn động mạnh hơn lần hé mở huyết quan trước đây nhiều. Vô tận sát khí kinh rợn tràn lan khắp nơi, mọi hài cốt rung lên, biết do dao động gây chấn động hay chúng bị triệu hoán, mọi vong linh đều muốn quay lại. Huyết quang xung thiên! Trong huyết quan, toái cốt và toái nhục phát ra hồng quang dị, biết tại Thần Nam hay mà chúng phảng phất như phát ra sinh mệnh hoạt lực khẽ chuyển động mềm mại. “Ta ngất mất” Tử Kim thần long kêu lên kinh hãi. Quả là tính cảnh khiến người ta lạnh mình, chỉ dao động thôi cũng khiến người ta run rẩy, cộng thêm tình cảnh này tất nhiên lại càng buốt lạnh trong lòng. “Giữ chúng lại.” Thần Nam quát vang. Ai nấy dốc toàn lực, mấy đạo hào quang bùng lên xạ vào huyết quan, trùm lên mềm mại chuyển động. “A a a, đáng sợ .” Hai tiểu bất điểm kêu lên kinh hãi, Thương Thiên chi nhãn liên tục xạ ra hủy diệt chi quang, từng dải hào quang xạ vào khiến ít toái cốt và toái nhục tan , hóa thành huyết thủy. Nhưng người ta lại kinh hãi vì chỉ thoáng sau huyết thủy lại biến thành toái cốt và toái nhục. Huyền Huyền và Tác Tác khống chế Thương Thiên chi nhãn cũng hủy diệt nổi. Đương nhiên tại Huyền Huyền và Tác Tác công lực quá thấp, thể hoàn toàn chế ngự Thương Thiên chi nhãn nhưng cũng đủ thấy toái cốt và toái nhục vô cùng đáng sợ, chúng hề hoàn chỉnh, lại bị động, chỉ biết phòng ngự. Thần Nam quan sát hồi lâu vẫn hiểu nổi chỗ toái cốt và toái nhục là người, thú hay sinh mệnh thể nào. Cách đó xa, ngàn vạn hài cốt rung lên, nhiều khô lâu đứng thẳng dậy. “Được rồi, lần này ta thử sáng tạo sinh mệnh!” vẫy tay, bộ khô lâu hoàn chỉnh nhanh chóng bay tới, dùng đại pháp lực, cách hút phần toái nhục trong huyết quan ra, phân ly với toái cốt rồi rải đều bộ bạch cốt. “Ầm,” huyết quan đóng lại. Thần Nam chuyên tâm xử lý bộ khô lâu, dùng đại pháp lực của mình trợ giúp huyết nhục nhanh chóng mọc ra bộ bạch cốt, lại lấy phần Sinh Mệnh nguyên tuyền trong nội thiên địa rảy vào khô lâu thân. Huyết nhục sinh trưởng cực nhanh, trong sát na bạch cốt sinh nhục! Bất quá khuôn mặt phẳng lỳ, có hình tượng cụ thể. Lần ép buộc phải sinh ra này khẳng định có tác dụng phụ nhưng Thần Nam thể cả nghĩ, rất muốn xem thẻ uy lực của huyết nhục. Tử Kim thần long, , Tác Tác, Huyền Huyền cả kinh chứng kiến tất cả. Bạch cốt mọc thịt liền như có sinh mệnh, tự động đậy, hơn nữa có cả điểm điểm linh hồn dao động, khiến ai nấy cả kinh. Thần Nam cũng kinh hãi nhận ra linh hồn dao động đến từ huyết nhục, tuyệt phải từ bộc bạch cốt, tựa hồ có điểm điểm tàn hồn dính lên huyết nhục, vung chưởng ấn mạnh tới sinh mệnh thể vừa tạo ra. “Ầm”, huyết nhục khô lâu vỡ tan những chỉ sát na sau hợp lại. “Đại Ma thiên vương… ngươi đến đây… Thời đại thần, ngươi…” Quay cuồng! Tử Kim thần long cả kinh há hốc mồm, cũng trợn trừng mắt, họ đều cảm giác được cỗ tinh thần dao động đó, nghe thấy tiếng hô hoán ngắt quãng. Thần Nam cũng kinh hãi muốn biết khô lâu gì nhưng chỉ nghe thấy thế, biết bởi huyết nhục quá ít, tàn hồn bị thiếu nhưng dám cho hết toái cốt và toái nhục tụ lại. đoán rằng huyết quan có tác dụng trấn áp chỗ xương thịt này, nếu tất cả tụ lại có đại họa xảy ra. “Hay lắm.” Thần Nam nhìn huyết nhục khô lâu, dung thần thức mãnh liệt xé tan gian, quăng nó vào đại lục hắc ám. “Tiểu tử, ngươi làm gì?” Tử Kim thần long hiểu. “Nhóm Thái cổ thần thứ hai sắp về, tàn khuyết sinh mệnh thể mói tái tạo này cứ để họ đánh giá xem là thần thánh phương nào.” Đoạn lại cẩn thận lấy ra chút toái cốt, luyện hóa vào bộ xương tầm thường. Kết quả cũng có từng sợi linh hồn dao động phát ra. Vẫn thể biết được tin tức gì hay ho từ linh hồn dao động. Toái cốt và toái nhục trong huyết quan chỉ chứa điểm điểm tàn hồn, bị phân chia thế này nên đủ. Khô lâu bị đẩy toái cốt vào nhìn quanh tựa hồ nhớ lại nhưng nó chưa kịp làm gì bị Thần Nam đẩy vảo đại lục hắc ám. “Hy vọng Thái cổ thần có thể thấy được lai lịch của huyết nhục và toái cốt.” Thần Nam xé góc gian, quan sát hắc ám đại lục. Cùng lúc huyết quan đột nhiên vô thanh vô tức mở ra, hề phát ra dao động nào đoạn “ầm” tiếng, hút Thần Nam vào trong. “A… cha ơi.”
Chương 466: Huyết nhục dung hợp Huyết quan đột nhiên mở toang ra, vô thanh vô tức, hề có dao động nhưng hút luôn Thần Nam vào, lần này biến cố quá đột nhiên, căn bản ai kịp chuẩn bị tâm lý. “Soạt, soạt, soạt.” Hồng Hoang Kỳ rung lên, trong sát na nắp huyết quan đóng lại, nó cũng tiến vào. “Phụ thân!” biến sắc, vạn vạn lần ngờ lại thế này, lúc xưa nó tận mắt thấy huyết quan xử lý Hoàng Thiên, lần này được thấy việc tương tự, làm gì có chuyện sợ? Thoáng chốc trong tay nó xuất thanh thiên kiếm, nhân lúc Hồng Hoang Kỳ ngăn huyết quan lại, kiếm phong sáng chói cắm vào khe hở định hất nắp quan tài lên. Bất quá, lúc đó nắp quan tài khác trước nhiều, huyết quang cuồng loạn lưu chuyển, khí tức kinh hồn dao động kịch liệt, nắp áo quan như ngọn núi vạn cân, nó lay động nổi mảy may. “Grào…” Tử Kim thần long gầm lên chấn thiên, nhân hình thân thể biến hình, long thân khổng lồ ảo hóa ra, tử kim thần quang ập vào nắp áo quan. “A, trả cha đây.” “Thả cha ra.” Hai tiểu bất điểm kêu ầm lên, Thương Thiên chi nhãn xạ ra đạo hủy diệt chi quang đập lên nắp huyết quan. Mấy hài tử của Thần Nam đều có đặc điểm, bình thường cười đùa gây loạn nhưng lúc quan trọng lại như tiểu lão hổ, mạnh mẽ “ thể hiểu nổi.” Đây vốn là cổ thiên lộ, sức mạnh của chúng bị áp chế nhưng lúc này tiềm lực tưởng trong linh hồn hoặc năng lượng hùng hậu ngủ say tỉnh lại, bùng lên sức mạnh vô cùng đáng sợ. Dao động vô biên quét ra, thần quang chói lói tỏa rạng như sao trời rơi xuống hóa thành sao bằng bay ngang bầu trời, thanh thế kinh thiên động địa. Thiên kiếm trong tay cực kỳ sắc bén, tách được khe hở nắp áo quan. “A a a…” Huyền Huyền ra khỏi nhục thể Đạm Đài Tuyền, mặc hoàng chỉnh Huyền Vũ giáp có hồn, phát ra thần quang sáng choang, như kim oa oa đạp mạnh cào huyết quan. “Ầm.” Lực xung kích cực mạnh khiến huyết quan lắc lư. Tác Tác cũng ra khỏi nhục thể Đạm Đài Tuyền, toàn thân ngân sắc thần quang lấp lánh, múa tít ngọn roi vàng đập vào huyết quan, kim tác dựng đứng, đâm thẳng vào khe hở. Hai tiểu bất điểm lúc này như ma thần tỉnh lại, phát ra dao động kinh nhân, khiến những thành niên cao thủ chân chính thất sắc. Tử Kim thần long cũng bị chiến hồn cực mạnh của ba hài tử xung kích, sức mạnh lơ mơ trong thể nồi cuồng bạo hẳn, chiến hồn chi hỏa được đốt cháy, vô tận tử sắc thần quang chói lói, nó vô thức gào lên: “Grào… mẹ nó chứ, lão tử là Tử Phong.” Cả bốn đồng thời xuất thủ, sức mạnh thể đoán nổi liên tục oanh kích huyết quan nhưng nắp áo quan chỉ nảy lên vài cái rồi hề lay động nữa. Huyết quang như sóng nước từ cự quan phát ra, màu đỏ vô tận thê diễm bao phủ lấy cỗ áo quan. “Phụ thân phải kiên trì!” và hai tiểu bất điểm đồng thời kêu lên. Nhưng cự quan phát ra huyết quang càng lúc càng thịnh như vầng mặt trời màu máu sáng chói lòa khiến ai nhìn thẳng vào được. “Ầm.” Tiếng nổ vang vọng, huyết quang xung thiên, năng lượng hùng hậu bùng lên, hất bọn , Tử Kim thần long văng ra xa tít. Cự quan bay lên cao, phảng phất hóa thành “Mặt trời máu”, hào quang tà dị dâm vào mắt tất cả. và hai tiểu bất điểm gầm lên, định xông tới nhưng Tử Kim thần long chặn lại: “Chúng ta thể lay động huyết quan, tại xông tới chỉ tổ bị hại.” “Nhưng vẫn phải xông lên.” nóng lòng. Tử Kim thần long chỉ vào thủy tinh khô lâu cạnh đó: “Để mấy bộ khô lâu cùng lên mới được, nhưng thủy tinh khô lâu sao mà kỳ quái, thèm phản ứng.” Họ định điều động thủy tinh khô lâu dẫn ngũ sắc khô lâu gia nhập chiến đấu, nhưng chúng trơ trơ như gỗ đá, căn bản thèm nghe lệnh. “Ầm, ầm, ầm.” vang lên tiếng nổ động trời, huyết quan rung lên bần bật, phảng phất sắp nổ tung, đồng thời truyền lại giọng Thần Nam: “Các hài tử, đừng lo, ta sao.” “Oa, cha à, để chúng con giúp.” “ được, ai qua đây, huyết quan này quá tà dị, như các con tưởng tượng đâu, ai được đến gần, yên tâm , nó nuốt được ta đâu.” “Cha sao chứ?” “Tạm thời sao.” Thần Nam tựa hồ hơi hư nhược, lại vang lên tiếng quan tài cót két, huyết quan bị hất lên góc, nửa lá Hồng Hoang Kỳ lộ ra. Đồng thời, do cự quan bị mở ra, dịch thể như máu tươi tràn ra như nước sông vỡ đê, liền bị nhuộm đỏ, cơ hồ phát sinh nạn hồng thủy. Huyết thủy chảy tràn thinh , từ cự quan chảy ra chính thị huyết dịch, cảnh tượng như bao giờ ngừng chảy. Sau cùng, vùng biển máu trùm lên, cự quan như lá thuyền trong đó, quả quá tà dị. Huyết quan rất lớn nhưng thể chảy ra ngần ấy máu tươi. “Cha, chúng con phải làm gì?” “ gì hết… đám toái cốt và toái nhục tựa hồ định ăn ta nhưng tại ta diệt được nửa chúng rồi.” “Cha ăn chúng sao?” Trong huyết quan im lặng, áo quan lại rung động, tiếng va đập vang lên liên tục. Trong đó xảy ra cảnh giới tử nạp tu di, Hồng Hoang Kỳ hóa thành phiến cổ tinh , Thần Nam đứng giữa hư , bên ngoài vô tận huyết hải lan tràn, sóng màu liên tục lao vào cổ tinh . đánh tan từng đợt sóng nhưng mọi làn sóng máu tiến đến gần thân thể lại trực tiến vào. dám tin, đồng thời hơi hoảng sợ, máu tươi chỉ chạm vào người là thấm hết vào da, chừa lại nửa giọt. “Ầm.” Từ bốn phương tám hướng, sóng máu vô tận từ đầu ép xuống như sóng biển gầm gào, nhưng đến gần liền tan trong sát na, nhập vào thân thể. Có ít toái cốt và toái nhục theo huyết thủy tràn tới, dung nhập vào thể nội . cả kinh, hoàn toàn tắt tiếng, vừa nãy Tác Tác hỏi chơi nhưng quả chuyện nuốt ngược huyết nhục xảy ra mà sao được nguyên nhân là gì. Huyết nhục và toái cốt đáng sợ trong thân thể từ từ thấm vào thân thể.