Chương 457: Vũ Hinh và Thái Thượng kết thúc Hồng Hoang Kỳ có thể đập tan tinh , đương nhiên xứng danh hung kỳ thượng đẳng. Thần Nam nhìn cây côn gãy nát trong tay mà kinh hãi, ngờ cầm cán của lá diệt thế hung kỳ a. Thủ mộ lão nhân tiết lộ tin tức khác khiến Thần Nam kinh hãi, nhân vật từng đánh tan Hồng Hoang Kỳ trong tryền thuyết chính là người sáng tạo ra pháp quyết Tuyên Cổ Thông Thông. Tin tức này khiến vô cùng xúc động, nên biết Thần Chiến chỉ từng sử sụng Vạn Cổ Giai , mà lúc ở đệ tam giới xuất ra Tuyên Cổ Thông Thông, lẽ nào trong đó có bí gì. Nhưng tại cho cả nghĩ, Thái Thượng hóa thân tất phải diệt trước. Cung điện phái dưới bị thiên ngoại vẫn thạch đập tan, mọi bảo vật bị phong ấn đều bay lên, mấy người nháo nhào tranh cướp. Thái Thượng hóa thân triệu hoán bánh xe phát ra khí tức khủng khiếp vào tay, nhìn đến bất cứ bảo vật nào, lạnh lùng nhìn tất cả. “Ta ¥#@%…” Thủ mộ lão nhân nhìn kỹ vật trong tay Thái Thượng hóa thân, chịu được bật lên tiếng chửi: “ còn thiên lý nữa, là… Ma Thế bàn. Ta hiểu, Thái Thượng này là Thiên chân chính, còn mạnh hơn cả Thương Thiên và Hoàng Thiên. Khống chế được cả vật đáng sợ thế này, đúng là còn thiên lý. Nên nhớ đây là hung vật ngang ngửa với Luân Hồi mà Ma Chủ sửa lại. Ma Thế bàn, ma toái thế giới. Cấm kỵ chi vật trong truyền thuyết này chính là vật Thiên dùng để hủy diệt Lục đạo? Ta ¥@#%…” Thủ mộ lão nhân lớn tiếng chửi, than thở Thiên đạo bất công, thở dài bất lực: “Hi vọng nửa cán lá Hồng Hoang Kỳ này chống nổi.” Làm sao đấu đây, đó là Ma Thế bàn, Thái Thượng hóa thân chỉ cần chập tay, khẽ chuyển động ma bàn, tất cả mọi người ở đầy đều xong đời. Thần Nam rợn tóc gáy, Thái Thượng này lẽ nào là Thiên chân chính? Thái cổ chư cường bước lên Thông thiên chi lộ phải để tìm y sao? giống, “Thiên” thể là sinh mệnh thể giản đơn thế này. Lúc này con rồng du côn, đều tìm được bảo vật thích hợp, đặc biệt là hai tiểu bất điểm ôm mớ trong lòng, chịu bỏ xuống, chạy nhảy tung tăng, hoàn toàn có cảm giác đại họa sắp lâm đầu. Giờ cũng còn gì đáng sợ nữa, dầu sao lâm vào cảnh này. Thần Nam cầm cây côn sứt sở xông lên, hi vọng chống nổi ma bàn. Thái Thượng hóa thân chập hai tay vào, ma bàn phát ra dao động vô cùng khủng khiếp, cả Tử Kim thần long, và hai tiểu bất điểm đều yên lặng, cảm giác được hung hiểm vô cùng. Ma bàn vừa động, cuồng phong bạo vũ liên tục xuất ra, cuồng phong là những làn gió thổi tan được núi, bạo vũ là những cơn mưa màu vàng tà dị, giống hệt cơn mưa giáng xuống trong ngày diệt thế. Hủy diệt khí tức lan khắp trung, khiến ai nấy bị áp lực cơ hồ muốn tự hủy, tinh thần đều bị khí thế kinh hồn làm cho suy sụp. “Soẹt.” Tiếng sấm vang động từ ma bàn phát ra, từng đạo vô hình hủy diệt khí tức tràn lan. “Ầm, ầm, ầm.” Hu tan tành, từng phiến hỗn độn xuất , tình cảnh như trong ngày diệt thế tái . Thần Nam che tất cả ở sau lưng, vung mạnh cây côn gãy, bổ tới. Quái xảy ra, nửa cây côn cũng bắn ra khí tức đáng sợ kém, vừa lay động phá tan hỗn độn, tầng tầng sóng lên trời cao, thậm chí cuồng phong bạo vũ chung quanh đều dừng lại, phía trước cây côn loáng thoáng lên cổ lão thánh kỳ được quang chất hóa. “Soạt, soạt, soạt.” Hồng Hoang Kỳ mờ mờ đón gió trải ra, bảo vệ hoàn hảo cho bọn Thần Nam. Dù ma bàn cực kỳ đáng sợ nhưng cán cờ tàn phá vẫn chống nổi, giữ cho họ chu toàn. Bên ngoài tiểu tinh, vẫn thạch khổng lồ cùng mấy tiểu tinh tàn phá khác được may mắn như thế, ma bàn chuyển động, toàn bộ nứt toác rồi vỡ vụn. Tiếng nổ ầm ầm chói tai vang lên, năng lượng vô tận như sóng biển ngút trời điên cuồng tràn khắp cổ tinh , đâu đâu cũng là năng lượng rồi tan thành ỗn độn. Quá sức kinh hồn. Dù địa vực này lớn, cộng mọi tiểu hành tinh lại cũng bằng tinh cầu chân chính nhưng cũng đủ chứng mĩnh chỗ đáng sợ của ma bàn. Bất quá, thủ mộ lão nhân lại tỏ ra vui vẻ, cao hứng bật cười. “Ha ha, đó phải là Ma Thế bàn chân chính, ta rồi, mà bàn sao lại nằm trong tay Thái Thượng, vật của Thiên chân chính mà lọt vào tay Thái Thượng mới là loạn thế. Vật này là phỏng chế theo nhưng uy lực cũng cực mạnh, chúng ta phải cẩn thận.” Đến giờ, tất cả đều hiểu, lần này đến khoắng nhà Thái Thượng thất bại, đều vì Ma Thế bàn phỏng chế xuất mà phát sinh nghịch chuyển. tại tất cả chỉ cần an toàn rút lui là may mắn, nếu có nửa cán Hồng Hoang Kỳ chắc chắn hậu quả còn kinh khủng hơn nữa. Thái Thượng hóa thân cầm ma bàn, uy lực cực kỳ đáng sợ, cơ hồ lúc nào cũng đánh tan tất cả được, khiến họ tịch diệt. Múa lên là hư tan vỡ, hỗn độn xoay chuyển, y như chúa tể đứng cao nhìn xuống chúng nhân. Nhưng tất cả đều khó dự đoán. Đúng lúc đó, thủy tinh khô lâu yên lặng nãy giờ chợt từ phía sau chầm chậm bay đến gần cả nhóm. Từ lúc khai chiến nó vẫn bất động, tựa hồ nhớ lại gì đó nhưng thu hoạch gì, giờ mới tỉnh lại, điểm bất diệt linh thức trán phát ra hào quang như lớp áo hoa sen che phủ cốt thân, thế giới mông lung hiển . Thủ mộ lão nhân cả kinh, đến giờ lão mới chú ý kỹ đến thủy tinh khô lâu, trầm giọng : “Lai lịch tệ, tệ.” Quái xảy ra, điểm bất diệt linh quang từ trong thế giới mông lung lôi ra vật khiến tất cả chấn kinh. lá cờ cổ lão lại bị tàn phá, bề mặt khắc dày đăc phù hiệu ràng, theo suy nghĩ tại, ai cũng liên tưởng đến Hồng Hoang Kỳ bởi họ vừa nghe thủ mộ lão nhân nhắc đến. ra có phải ? Vì sao thủy tinh khô lâu lại lấy ra lá cổ kỳ? Ai nấy quay nhìn thủ mộ lão nhân, lão nháy mắt, xác định nhìn nhầm, thất thanh kêu lên: “Là . Sao có thể… sao lại đột nhiên xuất .” Đúng vậy, vừa đàm luận xong ngờ lại xuất . Ma Thế bàn càng uy mãnh hơn, hủy diệt khí tức từ vùng hỗn độn sâu thẳm rung lên kịch liệt. Trừ nơi có nửa cán cờ của Thần Nam bảo vệ, những địa vực khác đều triệt để hủy diệt, ngay cả nơi này cũng sắp giữ được. Thần Nam cả kinh, càng lúc càng nhận ra thủy tinh khô lâu, điểm bất diệt linh quang quá thần kỳ. rằng đóa hoa là thế giới, ngọn cỏ là thiên đường, điểm sáng chỉ bằng hạt gạo lại tàng đại thế giới. Nửa lá Hồng Hoang Kỳ cũng ở trong bất diệt linh quang. tại phải lúc do dự, tình cảnh quá nguy hiểm, lúc nào cũng có thể bị ma bàn hủy diệt. Thần Nam nhanh chóng lắp nửa lá Hồng Hoang Kỳ lên cán cờ tàn phá. “Ầm.” Hủy diệt khí tức hùng hậu tràn khắp thiên vũ, vùng sâu hỗn độn sôi lên. Thần Nam cầm Hồng Hoang Kỳ phất mạnh. “Ầm, ầm, ầm.” Tiếng vỡ tan liên tục vang lên, vùng hỗn độn mênh mang vỡ tung, vùng bao quanh cả nhóm bị tan chảy, chung quanh họ lại trở nên trống trơn, Hồng Hoang Kỳ phá được tất cả, tuy là nửa lá cờ nhưng uy lực vẫn kinh hồn. “Ầm, ầm, ầm.” Đại kỳ lắc mạnh, đẩy lùi hủy diệt khí tức của ma bàn phát ra. “Hảo, triệt để áp chế ma bàn phỏng chế, chúng ta diệt y.” Thủ mộ lão nhân hét lớn, tâm thái tất ca điều chỉnh lại, cần chạy nữa mà phải diệt Thái Thượng hóa thân. “Gào…” Thái Thượng hóa thân sau cùng giữ nổi nét lạnh lùng nữa, tiếng gầm kinh động vang lên, vạn vạn lần ngờ tàn phẩm y sưu tầm nhiều năm trước tại tụ lại trước mặt mình, tuy vẫn là tàn khuyết hung khí nhưng uy lực hơn hẳn. “A...” Thần Nam truyền ra dao động tinh thần cực mạnh, phát cuồng lao tới, vung mạnh Hồng Hoang Kỳ, áp chế ma bàn. Hai cỗ khí tức hủy diệt liên tục va nhau, xung quanh đó trở thành cấm địa cuồng bạo thể lại gần. Sau cùng, cũng đến gần, Hồng Hoang Kỳ đặt lên ma bàn, hai hung khí đáng sợ nhất hấp dẫn nhau, dính chặt lại. Thái Thượng hóa thân thể chuyển động ma bàn, Thần Nam cũng thể lắc Hồng Hoang Kỳ. Hóa thân của thủ mộ lão nhân cùng bọn đều gầm lên lao tới, hai tiểu bất điểm Tác Tác và Huyền Huyền cũng chịu kém cạnh, ngọng nghịu gầm theo. Thủy tinh khô lâu cũng hành động, nhìn có vẻ nó di động chậm rãi nhưng mỗi bước đều xuất tại xa tắp, lao đến Thái Thượng trước tiên. đợi ai xuất thủ, điểm bất diệt linh quang trán nó bắn ra hào quang mềm mại như sóng nước, từng lớp từng lớp vây chặt Thái Thượng. Y cam lòng bỏ ma bàn nhưng tại cho y lựa chọn, đành tay khống chế Ma Thế bàn, tay đánh vào thủy tinh khô lâu. Nhưng áp lực hùng hồn phát ra khác nào bùn đất đổ vào biển khơi, chỉ phất được lớp áo bên ngoài, chưa chạm vào dải sáng như sóng nước tiêu tan vô thanh vô tức. Bọn định xông tới nhưng thủ mộ lão nhân thần tình ngưng trọng giơ tay ngăn lại, lẳng lặng quan sát biểu của thủy tinh khô lâu. Vô thanh vô tức, điểm bất diệt linh quang chầm chậm phát ra ánh sáng như sóng nước, triệt để vây khốn Thái Thượng hóa thân, khiến y sa vào tiểu thế giới mông lung, đồng thời cách ly ma bàn ở lại bên ngoài. Tỉnh cảnh vô cùng quái dị, vô cùng yên tĩnh, giống trận đối kháng kịch liệt lục trước, ai nấy đều cảm giác nghạt thở bởi thủy tinh khô lâu! Thần Nam ở cạnh đó khống chế Hồng Hoang Kỳ trấn áp ma bàn, nhìn ràng tất cả. càng ngày càng hiểu nổi khô lâu thần bí này. Thái Thượng kịch liệt giãy giụa, bất diệt linh quang của thủy tinh khô lâu cấm cố y, thế giới mờ mờ xuất khiến hóa thân của y ở trong thế giới khác. “Đáng sợ, đáng sợ .” Thủ mộ lão nhân lẩm bẩm. Trong thế giới mông lung, Thái Thượng giãy giụa, tựa hồ gầm lên điên cuồng nhưng bị cách đoạn tất cả, cả nhóm chỉ loáng thoáng thấy được thân ảnh y, căn bản biết y gào hét gì, thần thức dao động tiến vào được. Tử Kim thần long hít sâu hơi khí lạnh, ngầm kinh hãi, ngay cả hai tiểu bất điểm cũng từ nhục thân Đạm Đài Tuyền bò ra, hai tiểu quỷ mũm mĩm, dị thường khả ái, bước đến gần, nháy mắt rồi kinh hai hô lên: “Đáng sợ , dáng sợ .” Thủ mộ lão nhân thần tình ngưng trọng câu nào. Thời gian vô thanh vô tức trôi qua, Thái Thượng giãy giụa nữa, từng đạo sóng năng lượng từ mình hóa thân của y tràn ra, từ trong tiểu thế giới mông lung hướng vào thủy tinh hài cốt ở giữa. Hào quang như sóng nước liên tục tụ lại, hồi lâu sau Thái Thượng hóa thân tựa hồ khô kiệt, tình trạng này mới chấm dứt. “Bình.” Thái Thượng hóa thân từ trong tiểu thế giới bay ra, bất quá lúc đó y còn linh thức dao động, thân thể cũng còn sinh mệnh chi năng, hoàn toàn bị hủy diệt. Cả nhóm kinh hãi nhìn thủy tinh khô lâu, thế giới mông lung mờ dần, sinh mệnh quang ba từ thể nội Thái Thượng hóa thân liên tục quay quanh thủy tinh hài cốt, sau cùng từ từ thấm vào hài cốt. Ai nấy nhận ra hài cốt tựa hồ có huyết ti xuất , sắp sản sinh huyết nhục. Xương trắng được đắp thịt. Lẽ nào là kiểu phục sinh mới? Thần Nam chăm chú quan sát linh hồn Vũ Hinh trong thủy tinh đầu cốt, tựa hồ có dao động, chỉ có thủy tinh hài cốt nảy ra dấu hiệu sinh huyết nhục. Đó là kết quả thế nào? Thái thượng vẫn muốn nuốt người tu luyện Thái Thượng vong tình lục nhưng kết quả sau cùng hóa thân của y lại bị người ta nuốt ngược. Thủy tinh khô lâu quá đáng sợ. Tuy bị thanh toàn chỉ là Thái Thượng hóa thân nhưng ai nấy đều tận mắt thấy hóa thân này đáng sợ thế nào, ngờ y lại vô thanh vô tức bị thủy tinh khô lâu diệt gọn. Thủy tinh khô lâu vẫn bất động từ lúc bắt đầu đại chiến, nhưng khi xuât thủ lại uy thế kinh nhân, khiến ai nấy dám tin. “Ầm, ầm, ầm.” Đột nhiên ma bàn rung lên mãnh liệt, thoát khỏi Hồng Hoang Kỳ, bay lên cao rồi lao vào vùng sâu hỗn độn. “Chuyện gì nhỉ?” Thần Nam cả kinh. “Tựa hồ là Thái Thượng chân chính triệu hoán nó.” Thủ mộ lão nhân đáp. “Thái Thượng triệu hoán Ma Thế bàn? Lẽ nào y gặp kình địch, chính thân của ngươi phải lợi hại lắm sao?” Thần Nam nhìn thủ mộ lão nhân với vẻ kinh hãi. “Khụ…” Thủ mộ lão nhân tỏ vẻ ngượng ngập hiếm thấy: “Đương nhiên phải ta nhưng y gặp kình địch.” Thần Nam càng kinh hãi, thế gian còn có ai khiến Thái Thượng úy kị? Theo tu vi của hóa thân mà đoán, chân chính Thái Thượng chắc chắn vô cùng đáng sợ, thuộc nhóm hồng hoang vô địch cự bá “Hỏi thiên hạ hùng ai dám tranh phong.” “Là ai khiến y cố kỵ như vậy, cần ma bàn để xuất thủ?” “Khụ…” Thủ mộ lão nhân lại ho, lúng túng : “ phải Thần gia các ngươi có người sao?” “Thần tổ?” “Chắc là lão.” “Cái gì mà chắc là. Ta hiểu rồi…” Thần Nam đại ngộ, hung hãn nhìn thủ mộ lão nhân: “‘Lão nghiệt’ ngươi đưa Thái Thượng chân chính đến gần Nguyệt lượng của Thần gia, nhất định thế. Đúng là lão nghiệt!”
Chương 458: Thần tổ chiến Thái Thượng Thần Nam tại có cảm giác mãnh liệt rằng, thủ mộ lão nhân là lão họa hại, hoặc giả là tuyệt thế lão nghiệt! Chạm vào ai chạm lại định khoắng nhà Thái Thượng, lão kiếm nhầm chỗ lại khoác lác là cố ý. Bản thể lão dẫn Thái Thượng chính thân vào vùng hỗn độn mênh mang tiến đến gần Nguyệt lượng của Thần gia, đó tuyệt đối được dự mưu, lão nghiệt này ra muốn làm gì? Lẽ nào muốn lưỡng đại vô thượng cao thủ giao chiến, nhất định như vậy. Thần Nam giận dữ, lão nghiệt phạm sai lầm quá lớn, để thượng và Thần tổ đối quyết cũng được nhưng để mấy hài tử của bị cuốn vào vũng xoáy đáng ghét cực độ. “Phật, phật” nửa lá Hồng Hoang Kỳ rung lên, hư liền tan tành, thủ mộ lão nhân lảo đảo lui lại, hét lên: “Tiểu tử khốn, ngươi điên hả?” “Lão nghiệt ngươi làm gì cũng tính toán, lại nhắm vào ta, đáng ghét .” “A, ha ha, chuyện này hả. Đó là khảo nghiệm và mài giũa cho ngươi, ngọc bất trác bất thành khí.” “Vứt cái ngọc bất trác bất thành khí của ngươi .” Thần Nam lắc mạnh Hồng Hoang Kỳ, hư phiến phiến phá toái, thủ mộ lão nhân suýt nữa bị cuốn vào vũng xoáy hắc ám kinh hồn rồi hóa thành hỗn độn. “Ta @#%... tiểu tử mau dừng tay.” Thủ mộ lão nhân giật nảy ngươi: “Đây là lời gửi gắm của phụ thân ngươi bảo ta chiếu cố cho ngươi. Ma Chủ cũng nhờ ta mãi giũa ngươi.” “Lão đừng giở trò.” “Cái gì là giở trò. Lão nhân gia ta thần thông đầy mình, công tham tạo hóa, lẽ ra phải lên Thông thiên chi lộ, sao lại ? Vì có sứ mệnh trọng đại.” Thủ mộ lão nhân ra vẻ nghiêm túc. “Đừng là vì dạy dỗ ta, lão thế ta rợn gai ốc lên.” “Ngươi đừng có báng bổ, tuy là thuận tiện dạy dỗ ngươi nhưng chỉ là thuận tay mà thôi. Lão nhân gia ta là ai? Là vạn cổ bất diệt, tuyên cổ trường tồn, thiên hạ vô địch, thiên cổ đệ nhất nhân. Ta có sứ mệnh trọng đại.” Thần Nam thèm để ý đến, lão đầu tử này ra gì, trời mới biết lão câu nào là , lại tiện xuất thủ với lão, đành phải ngó lơ. Nhưng làm sao xử lý tình hình tại. , Tử Kim thần long, cả hai tiểu bất điểm đều lấy được bảo vật, thu hoạch rất khá. Nhưng đó là của Thái Thượng, đến khoắng nhà lại diệt hóa thân, sau này chắc phiền hà lớn. Dù gì cũng thực rồi, cần cố kỵ nữa, Thần Nam chuẩn bị dẫn tất cả rút lui, thủ mộ lão nhân lại ngăn cản: “Còn thứ chưa lấy .” “Còn gì nữa nhỉ?” Huyền Huyền và Tác Tác mũm mĩm tung tăng chạy tới. hai tiểu qủy hoàn toàn biến thành hai tiểu tham tài. “Đương nhiên là tiểu tinh này, làm phải cho sạch , lấy cho bằng hết.” Ngất mất! Thần Nam còn gì để về thủ mộ lão nhân, lão đầu tử này quả nhiên có bản , hoàng trùng bò qua làm sao cỏ còn mọc được. Đây là tinh cầu người ở, nhưng sinh cơ tràn trề, đâu đâu cũng có cây cối xanh tươi, thủ mộ lão nhân hoài nghi ở đây chứa sức mạnh thần bí. Sau cùng cả nhóm quyết định theo phương châm khoắng sạch, triệt để lấy bằng hết của Thái Thượng. Thần Nam, thủ mộ lão nhân, và hai tiểu bất điểm khống chế nhục thân Đạm Đài Tuyền cùng thủy tinh khô lâu, đồng thời xuất thủ luyện hóa tiểu tinh. Hành động điên cuồng, nếu Thái Thượng quay về phát sào huyệt cũng bị lấy , chắc chắn phát cuồng. Tiểu tinh xanh um bị các thiên giai cao thủ toàn lực thi triển luyện hóa, co lại nhanh chóng, sau cùng hóa thành quang cầu màu lục to như viên minh châu. Thần Nam nghịch viên châu trong tay, cảm giác hơi chân , hôm nay quá điên cuồng, sào huyệt Thái Thượng cũng bị thanh toán. lại rút thôi. Bất quá, đợi lên tiếng, Huyền Huyền và Tác Tác trước. Hai tiểu bất điểm sợ nhốt lại nên vung chân chạy cuống cuồng, quả là hai tiểu tặc trơn tuột. “Chạy đâu.” Thần Nam dùng đại pháp lực, đưa Hồng Hoang Kỳ cuốn chúng và nhục thân Đạm Đài Tuyền lại, “đáng tiếc ta thể tự do mở cổ thiên lộ, chỉ xé được khe , bằng nhốt luôn các ngươi vào đó.” “Cái gì, cổ thiên lộ?” Thủ mộ lão nhân cả kinh: “Ta hiểu rồi, hài cốt Đại Ma thiên vương nhất định phát ở đó? Bằng hài cốt cỡ này sao lại bị moi lên? Nhất định là thế. Ha ha, tiểu tử ngươi mở được đại môn cổ thiên lộ, chúng ta hợp lực, nhốt hai tiểu quỷ này vào đó, mặc chúng chạy đâu . Ai da, đau chết ta thôi.” Hai tiểu bất điểm động tác cực nhanh leo lên mình thủ mộ lão nhân, dụng lực vặt râu, kéo tai nhưng lại làm ra vẻ ủy ủy khuất khuất, đôi mắt sáng trừng trừng nhìn lão. “ còn thiên lý, các ngươi đánh ta lại làm ra vẻ muốn khóc.” “Đúng, hợp lực mở đại môn cổ thiên lộ!” Thần Nam vô cùng hoan hỉ, tất phải nhốt hai tiểu bất điểm vào đó, chúng quá tinh nghịch, để ở ngoài tất gây họa. , thủ mộ lão nhân, Tử Kim thần long, , thủy tinh khô lâu lại liên hiệp xuất thủ, con đường bạch cốt vô tận xuất trước mắt họ, thông đến nơi u ám. “Cổ thiên lộ quả là thần bí.” Thủ mộ lão nhân than, lão cũng hiểu gì bí trong đó. Mặc hai tiểu bất điểm kêu gào vẫn bị quẳng vào trong cốt đạo, Tử Kim thần long, , thủy tinh khô lâu bước ra, thoáng chốc, con đường bạch cốt tan biến. “Đợi .” Thần Nam gào lên với thủ mộ lão nhân: “Đưa bản thể của ta ra rồi đóng lại cũng muốn.” “Lần sau , lão nhân gia trước.” “Lão nghiệt!” Thần Nam lắc Hồng Hoang Kỳ định bảo lấy lão nhưng phát đó chỉ là hư ảnh, lão từ lâu. Thần Nam hậm hực nghiến răng, lão nghiệt tuyệt đối cố ý muốn thả bản thể ra. Bất quá cũng sao, tại trong đó có mấy vị thiên giai cao thủ, đặc biệt có thủy tinh khô lâu cao thâm khó dò, chắc thuận lợi mở được. cầm Hồng Hoang Kỳ phát tan hỗn độn bay vào vùng mênh mang. muốn xem trường khoáng thế đại chiến gần Nguyệt lượng, đó là trận đối quyết giữa Thái Thượng và Thần tổ. hy vọng Nguyệt lượng bị tổn hại, bởi nãi nãi và thân nhân của ở đó, đương nhiên cần lo Thần lão đại gặp nguy hiểm, càng nghĩ càng thấy Thần lão đại đáng sợ, tựa hồ nuôi dưỡng đại mưu. Phi hành qua tàn phá cổ tinh , xuyên qua trùng trùng hỗn độn, chính tại trước mặt xuất mấy nhân ảnh, là những thiên giai cao thủ từng liên thủ vây công lúc Huyền Huyền và Tác Tác xuất sinh. Nhưng mười mấy người này chạy hết, tại có sáu người tập hợp lại, thấy xuất mình liền lão tới, định tuyết hận. cười vang, Hồng Hoang Kỳ trong tay muốn thử uy lực. “Soạt, soạt”, nhân ảnh nhấp nhoáng bao vây vào giữa. “Hắc, mình ngươi sao chống nổi chúng ta.” “Hôm nay kết kiễu tất cả.” Thần Nam muốn nhiều, Hồng Hoang Kỳ phất mạnh, “phật phật”, tàn phá cổ kỳ đón gió trải ra, chú văn rợp trời xuất , nơi nào văn tự cổ lão xuất là hư tan tành. Sức mạnh khủng khiếp. Người đầu tiên lao tới, Hồng Hoang Kỳ trải ra, thiên giai cao thủ này bị cuốn vào, tan nát trong khoảnh khắc, linh thức cũng thoát được, bị nghiền nát dung nhập vào tàn phá cổ kỳ. Kinh hoàng xen lẫn đáng sợ. Những cao thủ này đều thành tinh, thoáng chốc chạy hết, lá cờ kinh dị này làm sao chống nổi. “Soạt, soạt, soạt.” Đại kỳ trải ra, Thần Nam lao tới, những kẻ cản đường đều hóa thành tro bụi ngay. Lá hung kỳ nào vô cùng rùng rợn, so với nhân hình binh khí được Thần tổ dùng “Thiên” luyện chế và Ma Thế bàn của Thái Thượng ngang cơ nhau. định truy sát bọn họ, việc quan trọng nhất giờ là đến gần Nguyệt lượng. Tốc độ đề thăng đến cực hạn, vùng hỗn độn trôi dần về phía sau. quăng tiểu hành tinh bị luyện hóa thành minh châu vào cổ thiên lộ, tin rằng sức mạnh nghiến nát của gian cũng hủy diệt được cầu thể này. Nhưng quái xảy ra, lúc viên minh châu xuyên qua khe hở gian, cầu thể xuất vết rạn, vào trong cổ thiên lộ rồi, có mấy hồn ảnh bay ra, là những chiến hồn cực mạnh bị mất linh thức. Thần Nam biết, cũng đoán được việc này. Trong cổ thiên lộ, thủy tinh hài cốt tụ tập hết mấy chiến hồn đột nhiên xuất , cùng tiến vào hắc ám đại hợp cốc. Thần Nam liên tục phá tan hỗn độn, sau cùng cũng ra khỏi, xuất tầng đại lục hắc ám, nhìn xuống mặt đất, cảm nhận được khí tức hủy diệt, hai vô thượng cao thủ đại chiến. Đương nhiên là Thái Thượng, người kia có là Thần gia lão tổ? Khí tức hủy diệt xuất gần Nguyệt lượng mà ở nơi sâu thẳm xa xôi của đại lục hắc ám, tại vùng tử vong người. Còn may là thế, bằng cả ba Nguyệt lượng khó giữ được. Dao động năng lượng kịch liệt tràn ra. Thần Nam thoáng chốc xuất tại đại lục hắc ám, nhìn ma ảnh cao lớn ngoài xa đấu với Thái Thượng. Ma ảnh mang lại cảm giác quái dị, có khí tức Thần tổ, cả khí tức của Thần lão đại. Cây nhân hình binh khí và Ma Thế bàn dính vào nhau, dừng lại . Thần tổ và Thái Thượng đánh đến hôn thiên ám địa, thảm liệt vô cùng! Còn may là hai đại hung khí dính vào nhau, nếu để hai đại cao thủ cầm vào tay, cả đại lục hắc ám chắc an lành. Thần tổ phục sinh? Thần Nam hơi hồ nghi, tuy linh hồn dao động của Thần tổ vẫn mạnh nhưng vì sao cảm giác được khí tức của Thần lão đại? Lẽ nào họ hợp lại? Bất kể thế nào, Thần Nam tin rằng Thần lão đại có mưu, dù lão muốn lấy hồn lực của Thần tổ nhưng e rằng cuối cùng công cốc. có cảm giác Thần tổ phục sinh ai cản được, tất nhiên phải quay lại cõi đời. Thái thượng, Thần tổ đều tỉnh lại trong lúc đại phá diệt này, xảo hợp sao? cảm giác đây mới là bắt đầu của trường phong vân tế hội. Thái cổ chư thần tiến lên Thông thiên chi lộ bất quá là khúc dạo đầu, đại kiện chân chính mới hé lộ góc. Đại phá diệt chỉ xảy ra lần, những lần này có lẽ thành lần cuối, những chiến hồn mạnh nhất chưa tụ lại, trong thời đại này có lẽ triệt để cải biến tất cả. “Ầm.” Thái thượng chân thân, công tham tạo hóa, pháp lực thông thiên, từ trong vùng hỗn độn triệu hoán tàn phá tiểu tinh đập vào Thần tổ. Đó quả là đại thần thông kinh người, triệu hoán thiên ngoại vẫn thạch là đáng kể, y lại gọi được cả cổ tinh tàn phá tới. Thần tổ xác chưa hoàn toàn trở lại, bằng thể cùng Thần lão đại hợp thể đại chiến Thái Thượng, tại ràng chống nổi. Mười mấy tiểu tinh phát sáng chói lòa lao tới như trời đất sụp đổ, cả đại lục hắc ám rung lên. Khí tức kinh hồn điên cuồng tràn ra tứ phương, Thần tổ rít lên đập tan từng tiểu tinh, đồng thời đối kháng sức mạnh hủy diệt của Thái Thượng, sau cùng chống nổi. Lúc đó, hai Nguyệt lượng kia đột nhiên bạo phát thần quang chói lòa, nơi bay ra chín đạo thiên kiếm, liên tục chém vào tiểu tinh phá bay tới. Nguyệt lượng thứ ba thần bí nhất cũng thể sức mạnh của họ trước thế nhân. nữ tử bay khỏi đó, phất tay áo dài dấy lên hào quang ngút trời khiến tốc độ các tiểu tinh chậm lại. Hai mắt Thái thượng xạ ra lãnh mang, trầm giọng: “Truyền nhân và nữ nhân của Độc Bại Thiên.”
Chương 459: Mở bức màn bí mật Người của hai Nguyệt lượng kia tham chiến khiến tất cả bất ngờ. Thần Nam biết Nguyệt lượng thứ hai có cửu đại truyền nhân của Độc Bại Thiên cư trú. Lúc trải qua đại kiện Lục đạo phá diệt, những cao thủ bị khốn tại đệ tam giới được tự do, khó cũng đoán ra được có người trong cửu đại truyền nhân quay về Nguyệt lượng thứ hai. Thần bí nhất là Nguyệt lượng thứ ba, họ rất kín tiếng, đây là lần đầu tiên lộ diện. Lai lịch của họ thế nào, trước giờ ngoại nhân đều biết, trở thành tò mò lớn nhất trong lòng người đời. Hôm nay Thái Thượng ra thân phận của nữ tử lại là thê tử của Độc Bại Thiên, ai cũng bất ngờ. Nữ tử mặc tay áo bay theo gió bạch y phất động, phong thái kiều, dung mạo như thiên tiên, phất tay cũng khiến tàn phá tiểu tinh từ thiên ngoại lao tới cải biến phương hướng, thậm chí trực tiếp quay ngược lại thiên ngoại, quả là siêu tuyệt đại thần thông. , chín thanh thiên kiếm tung hoành, liên tục ngăn cản tiểu tinh bay tới. Cửu kiếm hợp lại, chém những ngôi sao bay tới thanh từng cơn mưa sao băng, bay vào thiên ngoại. “Hắc hắc…đúng là náo nhiệt. Các ngươi muốn quần chiến?” Thái Thượng cười lạnh, thân thể cao lớn đứng sững giữa thiên địa, hề e ngại đám đông cao thủ. Từ Nguyệt lượng thứ hai có ba lão nhân bay ra, cùng khống chế chín thanh thiên kiếm, họ bay về phía nữ tử, đứng tham bái: “Bái kiến sư nương!” Ba người tuy còn rất trẻ nhưng mục quang đều thâm thúy vô cùng, thoạt nhìn là biết thuộc nhóm lão bất tử sống qua vô tận tuế nguyệt. “Miễn lễ!” Nữ tử rất đơn giản, “cùng đánh Thái Thượng.” “Vâng.” “Ngươi là Nguyệt Thần?” Thái Thượng cười lạnh. “ sai.” “Hắc, di sương của Độc Bại Thiên. Ngươi tưởng đối phó nổi ta sao? Nếu Độc Bại Thiên còn tại thế may ra tranh phong với ta được, những bằng các ngươi, hừ.” Thái Thượng cười lạnh. Nguyệt Thần thanh lệ vô song, tuyệt mĩ dung nhan như mộng như ảo, nhàng từ trời cao đáp xương, như nguyệt trung tiên tử giáng lâm phàm trần. Thần Nam cùng các thần tiên từng thấy hồn ảnh của nàng ở Tiểu Lục đạo, từng nghe nàng thổi khúc dịch ưu thương, khiến người ta thương tâm, nên ấn tượng của rất sâu, giờ gặp mặt càng thấy phong tư tuyệt thế. “Độc Bại Thiên, chàng chết.” Nguyệt Thần bình tĩnh . Tin tức kinh nhân khiến Thái Thượng ngẩn ra, cơ hồ dám tin vào tai mình. Trường đại chiến này kinh động đến các cường giả đại lục hắc ám, ngoài xa có ít thiên giai cao thủ quan chiến, ai nấy xôn xao, đệ nhất cấm kị ma thần xưa kia vẫn chưa chết. Đó là tin tức nghịch thiên. Nên biết chính miệng Ma Chủ xác nhận rằng Độc Bại Thiên chết. “Độc Bại Thiên ở đâu?” Thái Thượng hét lên, hai mắt bắn ra hai đạo kim quang, thoáng chốc chiếu sáng cả đại lục hắc ám. Y quét qua mỗi góc, nơi nào kim quang qua, mọi thiên giai cao thủ đều lạnh người. “Ngươi tựa hồ rất khẩn trương.” Nguyệt Thần thanh lãnh như nguyệt, toàn thâm chìm trong làn khói mờ như mộng ảo, vô cùng hư vô phiêu diêu nhưng linh khí bức nhân. “Buồn cười, Thái Thượng ta là ai, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ. Dù là Độc Bại Thiên sống lại sao, ta cũng sợ .” Tuy thế nhưng hàng động vừa rồi cho thấy y cực kỳ úy kị Độc Bại Thiên trở lại. Người có tên cây có bóng. Uy danh của Thái cổ cấm kị đại thần có ai dám coi thường, cao thủ vô địch năm xưa dù thể toàn thịnh quay lại cũng ai dám khinh thị. Thái thượng có tự phụ nữa cũng phải e dè. Lúc đó mọi tàn phá tiểu tinh từ thiên ngoại bay tới đều bị Thần tổ đánh tan, ma tức càng lúc càng dày, gầm lên trầm trầm, tựa hồ biến hóa. cỗ ma khí ngút trời bùng lên, lão tiến ra khỏi thân thể Thần lão đại khiến Thần lão đại suýt nữa tịch diệt, liên tục lăn lội , thiếu chút nữa vị hất ra ngoài thiên ngoại hỗn độn. Thần tổ phát ra tiếng gầm chấn thiên, đồi tròng mắt băng lãnh của ma hồn tựa hồ biến thành vô cùng thâm thúy, nhưng vẫn gì, chỉ lạnh lùng nhìn Thái Thượng. Lão chưa hoàn toàn phục nguyên nhưng cường thịnh hơn hẳn vừa nãy, ma hồn chứa tồn tại ngoại lai như Thần lão đại nữa. “Ha ha… xem ra lão quái vật ngươi sắp tỉnh.” Lúc đó những người dám lên tiếng toàn là cường giả, có Thái Thượng và Thần tổ, người đó đến Thần tổ. Y chính thị tuyệt thế lão nghiệt thủ mộ lão nhân. “Lão tặc ngươi.” Thái Thượng đại nộ. Tất cả đều bắt nguồn từ đối phương, Thái Thượng vung cự chưởng bổ tới nhưng đạo thân ảnh tan rã, lời thủ mộ lão nhân vẫn vang lên ràng: “Ha ha… lão nhân gia ta vạn cổ trường tồn, thế gian vô địch, muốn động thủ với ngươi, chỉ để lại hình ảnh truyền thanh. Lão đầu tử vào hỗn độn uống rượu, ngươi cứ từ từ đánh tiếp. Đúng rồi, quên báo cho ngươi biết, rượu này lấy từ sào huyệt của ngươi.” “Gào…” Thái Thượng đại nộ, gầm vang. Đồng thời Thần tổ cũng gầm lên, ma ảnh khiến người khác chịu áp lực cực nặng, cả thiên giai cao thủ cũng ngoại lệ. Tổ ma từ vạn cổ tịch diệt quay lại này như tấm cự bi đứng sừng sững giữa thiên địa, chấn nhiếp tâm phách. “Gào…” Thái thượng và Thần tổ đồng thời gầm lên, lại lao vào nhau. Bất quá, tại y thể toàn tâm toàn ý đối địch mà phải để ý hoàn cảnh chung quanh, y sợ Nguyệt Thần và ba truyền nhân của Độc Bại Thiên nhưng vẫn phải đề phòng vạn nhất cấm kỵ đại thần xuất . Mà Độc Bại Thiên xuất , tung ra đòn sát thủ cũng đủ rồi. Nguyệt Thần và ba đệ tử nhanh chóng lao tới nhưng họ cận thân đại chiến mà từ xa bổ ra từng dải cầu vồng đánh vào Thái Thượng. “Tình tang tình tang.” Ma cầm chi vang lên, Tà Tôn bay lên gia nhập chiến trận cùng đối phó Thái Thượng. “Grào…” Long khiếu chấn thiên, Cửu Đầu Thiên Long bay lên từ xa oanh kích Thái Thượng. Họ cùng đánh Thái Thượng, quả vượt ngoài dự liệu của Thần Nam. biết từ khi nào thủ mộ lão nhân ảo hóa cạnh : “Chuyện đó là đương nhiên, Thái Thượng được ‘đóng mác’ là nửa thiên địa, phàm cường giả có đại thần thông đều muốn đấu mấy chiêu.” “Gào…” Thái Thượng ngẩng lên hú vang. Bát phương phong vân lay động, đại lục hắc ám mờ mịt ô vân, tất cả bị y chấn tan. Thần tổ, Nguyệt Thần, ba truyền nhân của Độc Bại Thiên, Tà Tôn, Cửu Đầu Thiên Long cùng lên cũng áp chế được y, mà ai biết y dốc toàn lực chưa. Thủ mộ lão nhân lắc đầu hối lần: “ quá nóng ruột rồi, ta tưởng Thần gia lão ma khôi phục được bảy tám phần, ngờ vẫn chưa triệt để. Lão mà tỉnh lại ắt áp chế Thái Thượng được. Hỏng rồi, ta tưởng được xem Ma thôn Thái Thượng, tại chắc là Thái Thượng diệt ma. Còn có vài cao thủ đứng ngoài mà, sao mấy tên Vương bát đản này ai xuất thủ.” “Ầm.” Cùng lúc Nguyệt lượng thứ ba đột nhiên bùng lên cỗ ma tức hùng hồn, ma vân ào ạt tràn ra, hai nhân ảnh lao tới. Thần Nam quay sang nhìn liền cả kinh, ngờ là Ma Sư, đệ đệ của Ma Chủ và người còn lại là – Đại Ma, người mất tích lâu, lại tránh được đại phá diệt. Y ở cùng Ma Sư, nhưng sao họ lại ở Nguyệt lượng. “Sao họ lại…” nghi hoặc. Thủ mộ lão nhân : “Ma Chủ và Độc Bại Thiên đồng khí liên chi, Ma Sư là đệ đệ Ma Chủ, lúc xảy ra đại phá diệt, Ma Sư đế tương trợ Nguyệt Thần bảo vệ Nguyệt lượng, chuyện đó cũng bình thường.” Ma Sư công tham tạo hóa, thoáng chốc nhận ra khí tức của Thần Nam, dẫm Đại Ma lao tới, thủ mộ lão nhân trơn như trạch, để lại tàn ảnh rồi lặn mất tăm. Thần Nam định chào hỏi hai người. Ma Sư nhìn với vẻ bất thiện, lên tiếng trước: “Tiểu tử ngươi chán sống rồi chăng?” Y phải đùa mà lộ ra sát ý. “Sao vậy?” Thần Nam hiểu mình đắc tội chỗ nào. “Ngươi tìm đâu ra bộ Ma cốtt này, lại dám khinh nhờn như vậy, hừ.” Nguyên lai vì bộ Ma cốtt, Thần Nam hơi động nộ nhưng nghe ra hình như Ma cốtt có quan hệ với y, bèn hỏi: “Ma cốtt có gì đặc biết?” “Đương nhiên, ai được phép khinh nhờn nó.” Ma Sư tựa hồ rất khí phẫn: “Đó là Ma cốtt huynh trưởng ta để lại.” “A, Ma Chủ.” Thần Nam hô lên kinh hãi, tất cả vượt ngoài dự liệu. “Đó là thần thoại thời đại, huynh trưởng của ta chiến Thiên bại vong, để lại Ma cốtt này, linh thức quay về nhưng Ma cốtt vĩnh viễn lưu lại chiến trường đó. Lúc đó huynh ấy là Đại Ma thiên vương.” Thần Nam vô cùng chấn động, cổ thiên lộ ra là nơi nào? Kiếp trước Ma Chủ chiến Thiên ở đó. Quá kinh hãi. “Tiểu tử ngươi đến thần bí chiến trường đó?” Ma Sư nhìn chằm chằm, “ phải ngươi lại lôi kéo vài vật nên xuất chứ?” “À…” Thần Nam tắc tị, thứ nên xuất , thủy tinh khô lâu sao? Hay các sinh vật thần bí dưới hắc ám đại hợp cốc? “Giao vạn cổ bất diệt Ma cốtt cho ta.” Ma Sư biết cao hứng, kích động hay ưu thương: “Ta phải dùng bất diệt Ma cốtt của huynh trưởng tạo ra bất tử chân thân cho điệt nhi.” Đoạn nhìn về phía Đại Ma. “Ngất mất.” Tin tức kinh nhân nối nhau xuất . Thần Nam vô cùng kinh ngạc Lẽ nào Đại Ma là con Ma Chủ? Đương nhiên tin này khiến ai cũng kinh hãi. Đại Ma vẫn kiệm lời như trước, tựa hồ khóc nhưng vẫn bình tình giải thích với Thần Nam, y xác là đứa con của Ma Chủ, bất quá trầm luân nhân thế mà bản thân biết. Người dạy huyền công trong mộng chính thị Ma Chủ. Đại Ma biết người trong mộng là ai, mãi đến khi cho Ma Sư mới biết là phụ thân biến ảo dung mạo dạy y tu hành, để linh thức dần tỉnh lại. khó tin. Thần Nam im lặng hồi lâu, những nghĩ kĩ lại cũng lần ra manh mối. Ví như trước khi xảy ra Vô thiên chi nhật, sư phụ Đại Ma từng bảo y có đại phát sinh để y cẩn thận. Còn nữa, lúc ở tiểu Lục đạo, Ma Sư mang Đại Ma , lại đối xử đặc biệt, vậy là đủ biết họ có quan hệ tầm thường. Chỉ là đến lúc vén màn bí mật vẫn khiến Thần Nam cả kinh. “Tiểu tử, mau giao Ma cốtt cho ta, chúng ta còn phải chiến Thái Thượng.” Ma Sư giục giã. là Ma cốtt của huynh trưởng, phụ thân nhà người ta, Thần Nam đành bỏ , đưa cho họ. “Đại Ma, cháu dung nhân Ma cốtt của phụ thân vào thể nội, đợi lúc có thời gian ta giúp cháu luyện hóa, hợp thành thể, tên cháu và phụ thân cháu kiếp trước giống hệt nhau, hay lắm.” Ngất mất. Giao Ma cốtt rồi, Thần Nam mới phát khốn cảnh của mình, chỉ còn lại dải hồn lực bao lấy bất diệt linh thức lập lờ , lúc đó lại có người định diệt linh thức có thân thể của . Tìm chết. Thần Nam đại nộ, tuy chỉ còn lại linh quang nhưng có nghĩa bị áp chế. Linh quang quấn quanh Hồng Hoang Kỳ quay tít, quấn lấy cán cờ, đại kỳ rung lên phần phật, xé toạc thiên đại, xé thiên giai cao thủ đánh lén thành bụi. Những cao thủ định đục nước béo cò khác dừng chân ngay. Lúc đó linh thức phảng phất chìm vào Hồng Hoang Kỳ, cảm giác thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang, cổ lão tinh nổi lên quanh mình, tàn phá cổ thế giới vây quanh. Ngoại nhân chỉ thấy thế giới mông lung xuất quanh mình . vô cùng kinh ngạc, tứ phía tựa hồ xuất hiên từng đạo phù chú thần bí vốn ở lá cờ, những tại nổi . Ở trong thế giới đó nhìn thấy tất cả bên ngoài, thấy Thái Thượng càng lúc càng hung mãnh, mình áp chế chư cường! “Gào…” gầm lên, được Hồng Hoang Kỳ bao lấy, tia bất diệt linh quang lao vào Thái Thượng.
Chương 460: Cuồng loạn! Thái Thượng thần uy cái thế, lực áp chư cường, trường có khá nhiều cao thủ cũng vây đánh mà vẫn phải là đối thủ của y. thẹn là nhân vật trong truyền thuyết có liên quan đến Thiên. trung đại chiến kịch liệt vô cùng. Thần Nam cảm giác bản thân dung nhập vào Hồng Hoang Kỳ, môt vùng cổ lão tinh bao quanh , dấy lên ngàn sao bổ vào Thái Thượng, phát ra cường giả khí tức nhuốm đầy thương tang bá khí. Người ngoài chỉ thấy quanh có thế giới mông lung, hỗn độn lan tràn, sao trời lấp lánh, là cổ lão thế giới chưa được khai phá. Thoàng chốc, tinh giới cổ lão đó lại hóa thành lá cờ trài ra, rung phần phật khiến trời cao nét toác, mặt đất rung chuyển. Như mộng như ảo, Hồng Hoang Kỳ cùng thế giới mông lung ngừng chuyển đổi, Thần Nam ở trong lá cờ thấy gì nhưng những người khác lại nhìn rất , vô cùng kinh hãi. “Ầm.” Hủy diệt khí tức ngút trời tràn ra như sông rộng gầm gào khiến đất trời rung chuyển. Lúc này Hồng Hoang Kỳ và Thần Nam là , quét ngang quét dọc, cắt tan trời cao, bổ vào Thái Thượng. khe nứt vươn ra vô tận, chia thinh thành hai nửa, hỗn độn ào ào cách đôi hai phiến gian. Lá cờ ầm ầm đánh trúng mình Thái Thượng, hất y văng xa, thân thể y xuất vết nứt như sứ rạn, khiến y phẫn nộ gầm gào ngớt. đạo hào quang rực rỡ tràn ra như vầng dương sáng chói, chiếu sáng đại lục hắc ám, cách ly với hỗn độn phía dưới, mọi vết nứt thên thể y lành lại. Y giận giữ nhìn Thần Nam ở ngoài xa, thế giới mông lung nổ lên, phiến cổ tinh thoạt thoạt , lá cờ chấn nhiếp hồn người trải ra, rung phần phật. Thái thượng đại nộ, cán cờ gãy nát kia là nửa cán cờ Hồng Hoang Kỳ y thu giữ, lại lọt vào tay tiểu tử cổ quái kia, bị bất diệt linh quang có thân thể khống chế, đương nhiên sào huyệt của y bị khoắng sạch. Y suýt phát khùng. Thủ mộ lão nhân từng nhưng y tin, giờ tận mắt thấy, tức nộ hỏa bốc lên chín tầng trời, y là ai? Đường đường Thái Thượng! Thế gian ai dám trêu vào? Tên tiểu tử khốn kiếp, y nảy ra xung động muốn mắng người. “Gào…” Y gầm lên, bỏ qua tất cả, lao bổ vào Thần Nam, hận thể lập tức xé tan . “Ầm, ầm, ầm.” Hồng Hoang Kỳ rung mạnh, thiên địa động theo, Thái Thượng tuy thần uy cái thế nhưng Ma Thế bàn có trong tay, dựa vào bất diệt thể điên cuồng tấn công Thần Nam, vốn thể lập tức diệt được ngay như tưởng tượng. Phiến cổ tinh mông lung đó lại chịu nổi sức mạnh vô tận của y, liên tục hấp thu, dung nạp như tòa động đáy, tuy hất Thần Nam ra xa nhưng an nhiên vô dạng. có thân thể cũng có lợi thế riêng, thần thức chìm trong Hồng Hoang Kỳ, tuyệt thế hung khí uy chấn thiên cổ này vững chắc hơn nhục thể của nhiều, dù gì cũng là thiên cổ đại sát khí đánh tan được tinh . Thái thượng phẫn nộ triệu hoán hóa thân nhưng hề có phản ứng, quả nhiên bị diệt. “Gào...” y gầm lên vang trời, đó là sỉ nhục chưa từng có, bị người ta cướp nhà, diệt hóa thân, nếm mùi quá đau đớn. Thái thượng nhất nộ, chấn động vạn dặm, tầng tầng song dấy lên cao, tựa hồ định san bằng hắc ám thế giới nhất, lúc này vô thượng cao thủ như y định hủy diệt tất cả. “Giết.” “Cùng xông lên.” Nhưng người vây công Thái Thượng đều gầm vang, dốc sức lao tới. Nguyệt Thần phát tay áo, khinh linh và phiêu dật khôn tả, Thái Thượng tuy công tham tạo hóa, nhưng đối diện với thê tử của Độc Bại Thiên cũng dám coi thường, thạm chí hơi trọng thị, sợ Độc Bại Thiên trong truyền thuyết vẫn chưa chết ra tay. Y nghĩ rất nhều, sợ Độc Bại Thiên khống chế thân thể thê tử đột nhiên thi thố sát thủ với mình, lại sợ Nguyệt Thần nắm được đại sát khí do chồng để lại. Cạnh đó, tam đại đệ tử của Độc Bại Thiên thẹn là cao thủ kiệt xuất, mạnh hơn hẳn các thiên giai cao thủ, mỗ người khống chế ba thanh thiên kiếm, tung hoành ngang dọc, chín thanh kiếm chứa nghịch thiên chi lực, tổ thành kiếm trận sáng chói, phảng phất có thể nghịch chuyển thời , hư liên tục tan vỡ, hỗn độn lan tràn, xuất gian thông đạo hỗn loạn, Thái Thượng cũng phải cẩn thận ứng phó mới sa vào thông đạo bất ngờ xuất đó. Ma cầm chi của Tà Tôn chấn động màng tai, sáu dây đàn hóa thành sáu con Thiên Long giương nanh múa vuốt, gào hét toan xé nát Thái Thượng, nhưng y có pháp thân vạn cổ bất diệt, Thiên chi lực cũng khó lòng tổn hại. Sau cùng Tà Tôn thi triển ma đoạt lục dục. “Kiến dục!” dây đàn bay lên , Thiên Long mấy ngàn trượng cuồng loạn vũ động , phát ra vô tận lôi điện, như lôi trụ quán thông thiên địa, phát ra hào quang chói lọ về bốn phương tám hướng. Hai mắt Thái Thượng đau buốt, rồi thính dục, xúc dụ, ý dục xuất , lục dục của y hư nhược hẳn, tinh thần và nhục thể tựa hồ chống nổi. Bất quá với người khác, tan xương nát thịt, tịch diệt là tuyệt sát nhưng y chỉ thoáng chốc điều chỉnh xong xuôi, thực lực đáng sợ đến lạnh người. Nhưng chỉ thoáng chốc đó cũng đủ phát sinh rất nhiều việc. Thần tổ gầm lên, ma thể khổng lồ phảng phất xé toạc thiên địa, tuy linh hồn chưa tỉnh hẳn, công kích toàn bằng bản năng nhưng ma nguyên hùng hồn hơn hẳn các thiên giai cao thủ tầm thường, hai mắt y càng lúc càng thâm thúy, đại chiến càng lâu càng như tìm lại được ký ức từ xa xưa. Chộp lấy cơ hộ thoáng qua, song trảo của y đột phá thời , đột ngột phá tan gian, xé tan thân thể Thái Thượng, móc lấy tâm tạng. “Gào...” Thái thượng đau đớn, trong sát na lục dục quay về, y gầm lên, chấn nát ma trảo của Thần tổ rồi nhanh chóng lui lại. Y khác hẳn các tu giả khác, công pháp chú trọng tu luyện nhục thể mà bỏ qua hiệu dụng của pháp tắc, nên khi nhục thể thụ thương nghiêm trọng, cũng là thống khổ khó chịu nhất. Sau lưng y, Cửu Đầu Thiên Long vung Lượng Thiên xích như ngọn núi ép xuống, hung hãn đập mạnh vào lưng y, hất văng xa tít. Y vốn trọng thương, lại há miệng phun máu. Thần Nam cũng nhân cơ hộ ngàn năm có , thân hóa Hồng Hoang Kỳ hóa thành đạo quang ảnh lao tới. “Soạt, soạt, soạt.” Hồng Hoang Kỳ phần phật rung lên, đón gió trải ra, bề mặt lá cờ rộng đến trăm dặm, Thái Thượng bị hất văng , cuốn vào lá cờ, cũng tức là Thần Nam. Trong làn hào quang chói lòa, Hồng Hoang Kỳ lắc mạnh, thân ảnh Thái Thượng lại lăn lông lóc, trời cao nát từng mảng lớn. “Ầm, ầm, ầm.” Thái thượng gầm lên, Hồng Hoang Kỳ lắc lư, cổ tinh mông lung nổi lên tựa hồ sắp vỡ, toàn thân Thái Thượng nứt nẻ, máu phun ra ào ào. Y nóng lòng, gầm lên liên tục, nhanh chóng trị liệu thương thế nhưng chúng nhân hiển nhiên chơ y cơ hộ, khó lắm mới chiếm được thượng phong nên phải toàn lực diệt y. Ngay cả Thần tổ cũng khôi phục được chút linh trí, phát cuồng lao vào y. Trong cả đám, chỉ có Thần tổ và Hồng Hoang Kỳ Thần Nam uy hiếp đến Thái Thượng hơn cả. Quần chiến Thái Thượng! Thái thượng lúc này sa vào nguy hiểm, nhếch nhác vô cùng, đầu tóc rối bờ, toàn thân nhuộm máu, chư cường thay nhau tấn công, liên tục xung kích. “Gào…ta là bất tử.” Mạo hiểm tránh được loạt công kích, nhìn Thần tổ và Thần Nam với vẻ vô cùng cẩn thận rồi điên cuồng gầm lên, những vết thương ghê rợn mình y nhanh chóng lành lại. Lúc đó, đao sáng chói đột phá thời , từ đại lục hắc ám vô tận lao lên, tiến thẳng vào thiên ngoại hỗn độn. Kinh thế nhất đao khiến phong vân biến ảo thiên địa thất sắc! Mọi thiên giai cao thủ đều kinh hãi trước tuyệt thế nhất đao! “Phập.” Sóng máu phun lên, trước ngực Thái Thượng trào ra vô tận huyết lãng, dám tin vào mắt mình, lại có người xuyên qua thân thể y được. Ma đao đáng sợ! Kinh tài tuyệt diễm nhất đao! ma ảnh cao lớn bay lên, đoạt được nguồn Sinh Mệnh nguyên tuyền, Cái Thế quân vương Hắc Khởi trải qua nhiều năm tu dưỡng khôi phục tuyệt thế phong thái năm xưa cùng cái thế đại thần thông. Tuyệt vọng ma đao xuất ra, phá tan ngực Thái Thượng, thẹn là đệ nhị cường trong Thái cổ thất quân vương. “Hắc Khởi!” Thái thượng rít lên, huyết thủy từ ngực phun ra như suối, nhuộm đỏ . Biến cố đột ngột khiến tất cả kinh hãi. “Mọi người giết Thiên, ta đâu chịu lạc hậu.” Cái Thế quân vương phát ra khí thế lăng lệ như lưỡi ma đao kinh hồn, khác hẳn năm xưa. Đó là Hắc Khởi đạt được đỉnh cao chân chính, cũng là thực lực của Thái cổ quân vương, ngay cả Thái Thượng cũng bị xuyên qua. Cái Thế quân vương quay lại, dùng máu Thái Thượng chứng minh cho thế nhân thấy huy hoàng xưa kia. Thân thể Thái Thượng mơ hồ, nhưng thoáng chốc đột nhiên sáng chói. “Muốn giết ta đơn giản vậy đâu.” Tuyệt thế Thái Thượng thể nào chết đơn giản như vậy, y như nhập ma, mái tóc cuồng loạn vũ động, song mục hung quang bức nhân, toàn thân phát ra xung thiên sát khí, ô vân vây quanh lên tục uốn lượn như nước biển sôi lên, tràn ra ào ào. “Gào...” Thái Thượng gầm lên, chấn động bát hoang, y điên cuồng phát huy tiềm năng, cảnh giới liên tục tăng lên, thân thể gần như vỡ tan liền định lại, sinh mệnh nguyên lực cuồng bá từ thân thể phát ra, sinh mệnh chi quang cháy rừng rực khôi phục thân thể y. “Thái thượng bất tử!” Mái tóc y tung bay, trải khắp bát phương, lạnh lùng quát: “Kẻ chúa tể chúng sinh vĩnh sinh bất diệt!” “Ầm, ầm, ầm.” Hư tan tành, Ma Thế bàn dính lấy nhân hình binh khí bị y triệu hoán quay lại tay, ma bàn trong tay khiến khí tức hủy diệt trải khắp thập phương. Hiển nhiên, Thái Thượng muốn liều mạng. Ma Thế bàn hiệu xưng ma toái cả thế giới, tuy trong tay y chỉ là vật phỏng chế nhưng uy lực ai cũng thấy, dẫu thể khiến Lục đạo hóa thành hỗn độn nhưng để hủy dệt đại lục hắc ám lại có thừa. Hủy thiên diệt địa đại chiến sắp bùng phát! Những thiên giai cường giả quan chiến tựa hồ cảm giác thấy nguy hiểm nên bay hết về thiên ngoại hỗn độn, họ sợ đại lục hắc ám lại tan nát lần nữa. Trong lúc Thái Thượng điên cuồng, khí thế liên tục tăng lên Thần tổ lại xuất vấn đề, ra đó phải là linh hồn hoàn chỉnh, tròng mắt sâu thẳm mất hết ánh sáng, tựa hồ trở lại ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Quả đúng lúc, vốn định để y dùng nhân hình binh khí chế trụ Ma Thế bàn. Thần tổ bị Thần lão đại ở ngoài xa tiếp dẫn, thể tham chiến nữa. “Hắc, lão nhân gia đến rồi.” Cùng lúc thủ mộ lão nhân xuất , hiếm kh lão tỏ vẻ cười cợt, dáng vẻ già nua bay mất, hóa thành thanh niên cao lớn, tư bột phát! Thủ mộ lão nhân gầm lên khe khẽ, cầm nhân hình binh khí lơ lửng vào tay, quát vang: “Những người khác tạm lui , Thần Nam, Hắc Khởi, các ngươi lên công sát , ta bảo vệ thiên địa vỡ tan.” “Đến .” Thái thượng điên cuồng gầm lên “Các ngươi lên hết cho ta.” Thủ mộ lão nhân cầm nhân hình binh khí, liên tục huy động, đạo đạo thần quang rợp trời giữ vững vùng thiên địa, đoạn chỉ nhân hình binh khí vào Ma Thế bàn, khống chế món đại sát khí! Hắc Khởi tiến vào, Tuyệt vọng ma đao trong tay Cái Thế quân vương kinh diễm thiên hạ! Thần Nam hóa thân Hồng Hoang Kỳ, vung mạnh lên, cổ tinh nổi lơ lửng, đầy trời sao hóa thành thực chất, còn là hư ảnh nữa, xếp trời cao.
Chương 461: Hạ màn của Thái Thượng Thủ mộ lão nhân cầm nhân hình binh khí, dấy lên vô tận áp lực, thần thái khác hẳn vẻ cười cợt bình thường, khuôn mặt tuấn lạnh lùng vô kể, dao động cuồng bạo như biển lớn tràn lên khiến ai nấy đều bị áp bức. Nhân hình binh khí dao động kì dị, hào quang chói lòa cơ hồ giữ vững thiên địa, hóa giải khí tức của Ma Thế bàn. Tuyệt vọng ma đao quét ngang thiên địa, Cái Thế quân vương Hắc Khởi hung hãn chém xén vào Thái Thượng. Hỗn độn lan tràn, ma đao uốn lượn trong hỗn độn như con ma long gầm gào hóa thành thiên trượng ô quang, “ầm”, chém lên Ma Thế bàn. Trời đất lay động, Thái Thượng gầm lên điên cuồng: “Đừng tưởng vừa nãy đánh lén được ta mà có lần thứ hai.” Hắc Khởi đánh hụt, đệ nhị đao lại xuất ra. Đồng thời, Thần Nam hóa thành Hồng Hoang Kỳ biến ra khắp trời sao sáng trùm xuống. Tinh quang sáng chói trở thành màn sáng sát nhân, ngàn vạn đạo tinh thần chi quang, tụ thành dải sáng như dòng sông gầm gừ, phát ra tinh thần chi lực hùng hồn đánh vào Thái Thượng. “Ầm, ầm,” tiếng nổ vang vang, thân ảnh khổng lồ của Thái Thượng bị hất bay, Ma Thế bàn tuy chuyển động nhưng Tuyệt vọng ma đao đệ nhị đao của Hắc Khởi chém tới, áp chế tốc độ chuyển động, Thần Nam chọn luôn góc độ tấn công tuyệt hảo, tranh thủ bổ tới, hất y bay . “Các ngươi…” Khóe miệng Thái Thượng rỉ máu, gầm lên u: “Các ngươi giết nổi ta.” Hủy diệt khí tức của Ma Thế bàn mạnh thêm, nhân hình binh khí trong tay thủ mộ lão nhân phát ra dao động càng kịch liệt, lão toàn lực vận chuyển món thiên bảo này, nỗ lực hóa giải hủy diệt chi lực của Ma Thế bàn. Nhìn bề nhoài có vẻ Thần Nam và Hắc Khởi chiến đấu, kỳ có thêm cả thủ mộ lão nhân thâm bất khả trắc, tam đại cao thủ hợp lực mới áp chế được thái thương, đủ thấy tu vi của y vô cùng đáng sợ. “Thái thượng, cần lớn lối, hôm nay ngươi chết chắc.” Thủ mộ lão nhân quát vang: “Tiểu tinh ngươi ở bị chúng ta xử lý, hóa thân cũng bị diệt, tiếp đây là ngươi.” “Các ngươi nằm mơ.” Thái thượng ngửa mặt hú vang phẫn nộ: “Hợp đạo.” Thân ảnh y mờ dần, Ma Thế bàn nổi lên, thân ảnh và ma bàn quả nhiên hợp lại. “Giết!” “Giết!” “Giết!” Thần Nam, Hắc Khởi, thủ mộ lão nhân cùng xông lên, Thái Thượng điên cuồng như vậy, lại hợp nhất với Ma Thế bàn, thân thể vốn gần như vỡ tan, có Ma Thế bàn chống đỡ, ắt khó diệt nổi, tất phải ngăn cản. “Hắc hắc… muộn rồi. Các ngươi thể ngăn trở nhục thân của ta hợp lại.” Hư ảnh của Thái Thượng cuối cùng cũng hợp vói ma bàn, bọn Thần Nam tấn công thế nào cũng tách ra được. Thoáng chốc, thân ảnh Thái Thượng lại hóa xuất, trùm lên Ma Thế bàn khổng lồ, song phương trùng điệp khiến ai nấy có cảm giác quái dị, hủy diệt khí tức tràn khắp thập phương. Ngàn vạn tầng ma đao của Hắc Khởi, nhân hình binh khí trong tay thủ mộ lão nhân thủ điên cuồng bổ xuống quang ảnh hợp nhất Thái Thượng và Ma Thế bàn, Thần Nam hóa thân Hồng Hoang Kỳ trùm lên ma bàn, tinh quáng khắp trời giáng xuống, cổ tinh nổi lên. Lục đạo hủy diệt rồi, biết bao nhiêu năm thấy tinh , các thiên giai cao thủ ngoài xa đều thất thần. Tinh càng lúc càng sáng, sau cùng vô hạn tinh thần chi lực ngưng tụ thành dương ngư hút lấy Ma Thế bàn. Dù Thái Thượng mạnh thế nào cũng trọng thương, tại hoàn toàn bị tam đại cao thủ áp chế, hợp nhất với Ma Thế bàn để bảo toàn tính mệnh, đối phương có Hồng Hoang Kỳ của Thần Nam và nhân hình binh khí hề kém hơn ma bàn. “Luyện hóa .” Thủ mộ lão nhân đặt nhân hình binh khí lên ma bàn. Thái cổ quân vương Hắc Khởi dùng Tuyệt vọng ma đao chặn Ma Thế bàn. Thần Nam thu liễm thiên cổ tinh thần, hóa thành Hồng Hoang Kỳ, rung lên phần phật quét vào ma bàn. Ngoài xa, ai nấy thở phào, cuối cùng cũng áp chế được Thái Thượng, tất cả định lao lên giúp luyện hóa y, nhưng thủ mộ lão nhân hét lớn ngăn cản: “ được lại gần, Ma Thế bàn là đại hung chi khí, có thể chất tương ứng ắt chịu nổi. Lão ma vương ngươi tới còn đợi đến bao giờ? Lẽ nào vừa nãy ta đề cập đến nên ngươi cao hứng.” Ma Sư cười hăng hắc: “Ta đương nhiên biết, lão nhân ngươi định kích bác ta nhưng ta nổi hỏa khí, ngươi đành chỉ hai người bọn họ còn ta đứng xem kịch.” Đoạn Ma Sư tiến tới, trực tiếp xuất cạnh đó, ảo hóa ra ma trảo cực lớn, trùm quanh Ma Thế bàn, bắt đầu luyện hóa. Đệ đệ của Ma Chủ nào phải loại tầm thường, y là cao thủ từng bá chủ thời đại, ma quang ngút trời, Ma Sư hóa thành vạn trượng ma thể, trực tiếp cầm Ma Thế bàn tiến vào thiên ngoại hỗn độn. Thần Nam, Hắc Khởi, thủ mộ lão nhân theo, họ biết đại hung chi khí như Ma Thế bàn thể người xử lý được, vẫn có thể hủy diệt đại lục hắc ám. “Mấy tên đáng chết.” Lần đầu tiên Thái Thượng cảm thấy tuyệt vọng, trừ Thần Nam, tam đại cao thủ còn lại toàn là nhân vật chấn nhiếp thiên cổ hoặc Thái cổ cường giả lai lịch đầy mình. Tiền vào vùng sâu hỗn độn, y đành quyết định hi sinh để giữ được bất diệt thân. “Ầm.” Vô tận hủy diệt khí tức bùng lên, Ma Thế bàn phảng phất nổ tung, vang lên tiếng lạo xạo. Tứ đại cao thủ vội bay lùi lại, đạo quang ảnh mông lung bay ra, hóa thành ngàn vạn điểm quang mang, tản về tám hướng. “Diệt hết quang điểm!” Tứ đại cao thủ động thủ, hủy diệt chi lực liên tục nghiền nát quang điểm, bất quá vẫn có điểm điểm linh quang đào thoát. Thủ mộ lão nhân cười ha hả: “Vô phương, qua trận chiến này, Thái Thượng hồn lực bị hủy quá nửa, diệt được linh thức nhưng còn tung hoành được, nếu đợi dến thời khắc Thiên cho sức mạnh, chắc từ đây tịch diệt. Ài, đến ngày đó lão nhân gia ta lại ra tay, lôi linh thức của ra triệt để tiêu diệt.” Hành động diệt Thái Thượng kết thúc, thủ mộ lão nhân lại hóa thành dáng vẻ suy lão, cầm Ma Thế bàn đưa cho Ma Sư: “Lão ma vương ngươi phải thiếu món binh khí vừa tay sao, cho ngươi này.” Ma Sư ung dung tiếp lấy. Cùng lúc, đạo kinh thiên đao quang bùng lên trong hỗn độn, Hắc Khởi cầm ma đao chỉ vào Thần Nam quát vang: “Tiểu tử, đến phiên chúng ta giải quyết ân oán.” “Hắc Khởi, tên khốn.” Thần Nam đột nhiên bị công kích, chỉ kịp mắng lớn tiếng, gian chung quanh hủy diệt, y bị đánh bay về cổ thiên lộ, mặc Hắc Khởi ngơ ngẩn. Vừa vào cổ thiên lộ, thấy khung cảng kinh dị, “bản thân” cùng đấu với “Đạm Đài Tuyền.” Cạnh đó là Tử Kim thần long và đổ dầu vào lửa. Đạm Đài Tuyền ấn xuống, dụng lực véo mũi, cũng chịu kém, kéo tai nàng ta. Quay cuồng. Linh thức vừa quay lại gầm lên: “Tác Tác! Huyền Huyền!” Hai tiểu quỷ gây loạn, tách ra tiến vào nhục thân và Đạm Đài Tuyền, khống chế thân thể đánh nhau, quả đáng giận. biết hỏi trời xanh sao lại sinh ra hài tử vô pháp vô thiên, khiến người ta đau đầu thế nào? Hai tiểu bất điểm nên bị nhốt trong này. Tử Kim thần long và cũng đáng hận kém, lại vỗ tay xem kịch, thể tha được. “Ái chà, cha về rồi, mau chạy thôi.” Hai tiểu quỷ khống chế thân thể Đạm Đài Tuyền chạy xuống hắc ám đại hợp cốc. Thần Nam phát cuồng, Hồng Hoang Kỳ quét tới, định bắt chúng quay lại. Bất quá, có người ngăn chúng lại, thủy tinh khô lâu từ hắc ám đại hợp cốc tiến lên ngăn đường. “Ái chà, được ròi.” Hai tiểu quỷ kêu ầm lên nhưng vẫn bị Thần Nam lôi khỏi thân thể Đạm Đài Tuyền. Thần Nam quay về bản thể, mỗi tay giữ đứa rồi tống vào nội thiên địa, cổ thiên lộ mới thanh tĩnh lại. Thủy tinh khô lâu lại phát sinh kinh nhân biến hóa, tay trái cầm thủy tinh thuẫn bài nát nửa, bộ liên giáp nát nửa cũng tìm được phần, che kín hết nửa thân thể, chỉ còn lại tứ chi và đầu chưa có phòng hộ, còn lại được cổ lão giáp trụ che chắn cẩn mật. thủy tinh cốt cách, xuất từng đạo huyết văn, tựa hồ sinh ra huyết nhục, đó là biến số lớn nhất trong tương lai, biết nó thành thế nào. Khiến Thần Nam tin nổi là cùng thủy tinh khô lâu, từ hắc ám đại hợp cốc có năm bộ khô lâu bò lên theo: màu vàng, màu bạc, màu tím, màu bạch ngọc, còn cả bộ màu đen gần như hài cốt Đại Ma thiên vương. Ngất mất! lác mắt, thủy tinh khô lâu sao lại tìm được mấy tùy tùng? Quan sát kỹ, liền kinh hãi, năm bộ khô lâu đều có linh thức dao động cực mạnh, trong đầu cốt vẫn còn bất diệt linh quang lấp lánh.