Chương 417: Chiến! Chiến! Chiến! Ma vân vừa động, Lục đạo run rẩy. Lúc này mọi chí tôn cường giả khắp Lục đạo đều cảm thấy khí tức tầm thường, ước nhận ra trong Lục đạo có việc bất thường phát sinh. Luân hồi môn lại được lập trong đệ tam giới. Quanh Thái cực đồ, hào quang hai màu vàng, đen lấp lánh, Luân hồi môn xác lập, vào lúc ổn định. Luân hồi môn thuộc về Thái cực đồ. Ma Chủ và Huyền Hoàng cưỡi mây lại cuốn vào trận chiến mới, khí thế của hai vị cường giả mạnh bậc nhất Lục đạo đều thạch phá thiên kinh khiến mọi thiên giai cao thủ chấn kinh, xen lẫn ngóng đợi đại chiến triển khai. Nhưng tạm thời họ cảm ứng đươc tình hình trận chiến, bởi sát khí vàng rực ngợp trời và vô tận ma khí che kín thinh . Chúng nhân cảm nhận được uy lực vô cùng vô tận, dù là thiên giai cao thủ cũng khỏi rùng mình, phảng phất như có hai siêu cấp hồng hoang cự thú hủy diệt thiên địa, khí tức đáng sợ mà trầm trọng khiến tất cả nín thở. Dù dùng thiên nhãn thông cũng xuyên qua được dải năng lượng hỗn loạn, ai dám đến gần chiến trường cao quan chiến mà đành tạm thời chờ đợi kết quả đại chiến. Hai người đấu với nhau thân phận quá cao, lực phá hoại và hủy diệt đều thuộc hàng hiếm có trong Lục đạo, ai muốn vô duyên vô cớ thành vật tế thần. Trận chiến bên dưới lại vô cùng đặc dị, hấp dẫn ánh mắt mọi người. Tạm thời thấy trận chiến giữa Ma Chủ và Huyền Hoàng nên ai cũng chú thị vào đại chiến giữa Thần Nam với hai vị tổ thần. Chỉ thấy động tác của Thần Nam cực chậm, còm chậm hơn cả những lão nhân lưng còng tóc bạc nhưng vẫn đánh trúng các bộ vị yếu hại của hai vị thần cách cực kỳ chuẩn xác. Thời Gian chi thần chảy máu mũi ròng ròng, Gian chi thần lại bị đánh bầm mắt như đại hùng miêu, cả hai mắt đều tím đen, sưng vù lên. Hai vị thần tưởng chừng phun lửa ra mắt, họ là Thời Gian chi thần và Gian chi thần, những người nắm được sức mạnh thời , nhưng tại bị phản lại, tựa hồ vĩnh viễn bị nhốt trong thời lao lung này, trở thành mục tiêu đùa cợt của Thần Nam. Tình cảnh khiến mọi người đều lúng túng, đường đường là đại cường giả trong Tây phương chư thần, hiệu xưng sủng nhi của sức mạnh thời , được các thiên giai cao thủ cao thủ xếp lên nhóm tuyệt đỉnh lại bị hậu bối tiểu tử đánh đấm mất hết mặt mũi. Ngoài xa, các thiên giai cao thủ trợn trừng mắt. Thời gian chi tâm và gian chi tâm nhanh chóng hoàn toàn thoát khỏi, tựa hồ muốn tẩy hết những ấn kí họ lưu đó. Hai vị thần biết thể tiếp diễn, bằng mất mặt là chuyện , đáng sợ là có thể dẫn tới hậu quả vô cùng đáng sợ. Cả hai phun ra ngụm tinh huyết, bao gồm tinh hoa bản mệnh nguyên khí - thời gian mệnh nguyên và gian mệnh nguyên! Hau ngụm mệnh nguyên phun lên Thời gian chi tâm và gian chi tâm khiến tốc độ quây động của hai thánh vật chậm hẳn, lại có xu hướng vào mình họ. “Phụt.” “Phụt.” Hai người lại phun ra tinh huyết, hai trái tim lấp lánh mở hẳn , gần như bị trói buộc. Chúng nhân ngoài xa tin nổi, hai người là tổ thần nổi danh, cũng là đệ tử ruột của Thời đại thần, dám đấu với Ma Chủ bị trọng thương mà tại thổ huyết. Ai nấy chưa hiểu, cho rằng do ẩu đả với Thần Nam mà ra. Quả là chuyện cười ngàn đời. Đường đường hai vị tổ thần lại bị hậu bối thanh niên đánh đập! Hai trái tim bị lưỡng thần liên tục phun ra ba ngụm bả mệnh nguyên khí tạm thời áp chế hoàn toàn nhập vào thân thể họ khiến họ động đậy được, nhưng cũng như Thần Nam, động tác chậm tựa hồ ở trong đầm lầy. Vùng gian này bị cấm cố, ba người đều biết sức mạnh của thời , tại tạm thời động đầy được, liền đấu sinh tử ngay. Tốc độ chậm lại khiến quyền chường còn tí cưỡng mãnh nào, cũng có lực phá hoại đáng sợ. Ba người chậm rãi như vẽ tranh, các thiên giai cao thủ nhìn thấy lại nhìn nhau, hồi lâu sau mới biết đó là gian vĩnh hằng cấm cố, phải người tinh thông sức mạnh thời mà tiến vào, nhất định chế ở trong đó. Tiết tấu chậm nhưng đại chiến lại hung hiểm cực điểm. Tuy đấu hai những Thần Nam khiến hai vị tổ thần phát cuồng, bình thường họ là “ma pháp sư”, chưa bao giờ cận chiến với người ta, đều từ xa dùng thời đại thần thông. tại, hai ma pháp sư cực kỳ hùng mạnh phải bỏ loại ma pháp sở trường nhất và chiến sĩ thiện chiến cự ly gần, ai chiếm tiện nghi quá . Đây là lấy sở đoản chọi sở trường. Thần Nam “chậm rãi” tránh thoát quyền của Thời Gian chi thần rồi từ từ đá ra chân phải ra, bàn chân tống lên xéo đối phương. Thời Gian chi thần chảy nước mắt, ràng là cước cực chậm nhưng lão tránh được, bởi động tác bản thân cũng chậm như thế, tuy tránh được chỗ yếu hại nhưng xảo diệu như đối phương thành ra lãnh đòn. Lão vừa nghiêng , bàn chân của đối phương đá ngay lên mông. “Bịch.” Đối với tổ thần hùng mạnh, như thế đúng là sỉ nhục khủng khiếp nhất. “A a a…” Thời Gian chi thần gầm lên phẫn hận. Gian chi thần cũng khá hơn, lão là gian ma pháp tổ thần chứ phải chiến sĩ thiện nghệ cận chiến, tại bị đánh dến nơi đến chốn. “Bốp.” Lại tiếng cước đá ra, tuy chậm cực điểm nhưng lão tránh hết được bị trúng chiêu, sắc mặt nhợt nhạt hẳn đoạn gào lên thanh phải tiếng người: “Grào…” Các thiên giai cao thủ ngoài xa toát mồ hôi lạnh, trường chiến đấu này quá quái dị. Hai tổ thần thuộc hành tuyệt đỉnh trong hàng ngũ thiên giai lại… bị đánh ra hình dạng gì thế này. trung, thiên cổ Ma Chủ và Huyền Hoàng đại chiến, phát ra khí tức đáng sợ cực điểm. Trận chiến kịch liệt nhất từ Thái cổ đến nay, ngay cả thiên giai cao thủ tạm thời nhìn , còn trận chiến quái dị bên dưới lại hấp dẫn họ. “Bịch.” “Á….” “Ầm.” “A…..” Hai thần lần lần trúng chiêu, toàn là độc chiêu, lại lãnh thêm mấy cước, mặt mũi cả hai xanh lét. Đồng thời, Phiêu phiêu quyền xuất ra khiến hai vị thần tóe hoa cà hoa cải, mặt mũi tím bầm, máu chảy tơi bời, nhếch nhác cực điểm. Các thiên giai cao thủ sửng sốt, đó là trận chiến giữa các tổ thần tuyệt đỉnh sao? Sao giống cảnh lưu manh đánh nhau đến thế, có tí phong phạm cao thủ đại chiến nào. Yên lặng như tờ chốc đoạn vang lên tiếng cười. Thời Gian chi thần bị Thần Nam cười như cưỡi ngựa đoạn đạp Gian chi thần ngã xuống. Bị cấm cố trong vĩnh hằng gian nội, mọi pháp thuật đều vô dụng do thời bị phong tỏa! Lối đánh “trâu bò” là hợp nhất. Hai vị tổ thần đáng thương bị Thần Nam quăng xuống đất, liên tục đá ra. Đương nhiên, lối xuất cước này chỉ thoáng chốc lại dừng nhưng vậy cũng đủ rồi. Trong gian ngưng kết này, thể dùng sức mạnh cực hạn để hủy diệt lưỡng thần, nhưng lực sát thương của lối đá kích tinh thần này cũng kém. Hai vị thần gần như suy sụp, họ chưa bao giờ chịu nhục thế này, có nằm mơ cũng nghĩ rằng trước mặt bàn dân thiên hạ lại bị hậu bối tiểu tử đánh đập theo kiểu lưu manh. Cả hai cơ hồ phát điên, muốn tự sát cho rảnh chuyện. “Ha ha…” Thần nữ Độc Tiểu Huyên ngoài xa cười vang, quên vuốt ve khuôn mặt nuột nà nhăn nhó của Tiểu . Nghiêm túc như Thiên Ma cũng khỏi lộ ra nụ cười, nhưng y nhanh chóng nghiêm nghị lại. Các thiên giai cao thủ đều biết nên khóc hay cười. Hai tổ thần bị tiểu tử dần cho no đòn, máu mũi đổ tràn, cực kỳ khó coi, quả là việc cực kỳ khó tin. Hai vị thần muốn bật khóc. Cùng lúc, cao vang lên thanh uy nghiêm của Huyền Hoàng: “Những người cùng Thời Gian chi thần và Gian chi thần phảng kháng Ma Chủ đâu rồi, họ gặp nguy sao tương trợ, lẽ nào các ngươi sợ Ma Chủ mạnh lên. Hừ, có ta ở đây, Ma Chủ tất vong.” Đồng thời, mây gió tan tác, lá Huyền Hoàng đại kỳ bay phần phật ở chính giữa, phát ra vô tận sát khí. Độc cũng nổi , hoàn toàn có hào quang phát ra. Hai thánh khí giữ vừng vùng thiên địa, bằng phiến gian này tan nát. Hai thân ảnh cao lớn còn nhanh hơn quang tốc, thời gian và gian thể giữ được họ, vùng gian bị thánh khí giữ vững rung lên, từng đạo sức mạnh hủy diệt ào ào tràn ra tám hướng. Nếu có Huyền Hoàng kỳ và Độc giữ vùng gian ổn định, e rằng trung ương đại lục cũng rung chuyển. Đương nhiên cả hai thánh khí đồng thời là sát phạt hung binh, liên tục xạ ra hủy diệt chi quang vào hai nhân ảnh. Trận chiến vô cùng hung hiểm khiến ít thiên giai cao thủ bên dưới lạnh người. Huyền Hoàng quả có thể đấu tay đôi với Ma Chủ, nhớ lại lời y vừa nãy, ít người ngồi yên nổi, lao vào trong trường định cứu Thời Gian chi thần và Gian chi thần. Thiên Ma hú vang, tung quyền vào thiên giai cao thủ, hất đối thủ bay xa. “Thiên Ma ở đây, ai muốn cứu Gian chi thần và Thời Gian chi thần phải qua ải của ta trước.” Các thiên giai cao thủ quan chiến nháo nhào. Những người thuộc phe Thời Gian chi thần và Gian chi thần gào lên: “Xông lên! Cứu hai vị tổ thần, chẳng qua hai vị lão nhân may bị tiểu tử khắc chế, cứu họ ra rồi để người khác đối phó với tiểu tử, chiến cục đảo chiều ngay.” Hỗn chiến bắt đầu. “Lên.” “Giết.” “Thịt tiểu tử này .” … Tình huống phi thường bất lợi! Mặc cho Độc Tiểu Huyên và Thiên Ma tiến lên ngăn cản được bảy, tám người, nhưng còn nhiều người vẫn lao lên. Những người thuộc phe Ma Chủ trước đây ngần ngừ, họ hoài nghi thực lực của thiên cổ thần ma, sợ mình đứng sai phía, bởi vừa nãy Huyền Hoàng rất tự tin. “Xem ra Thiên Ma ta trầm tịch quá lâu, đến nỗi người ta quên mất rồi. Gào…” Thiên Ma gầm lên, thân thể như gân đồng xương sắt, đẩy ra ma khí ngùn ngụt vào đối thủ. Huyết vũ phụt ra, y… quả nhiên xông tới, trực tiếp chấn tan thiên giai cao thủ, đoạn ma tướng khổng lồ ảo hóa trước mặt, há miệng nuốt luôn linh hồn của cao thủ đó. Thủ đoạn lạnh gáy này cùng thực lực kinh hồn khiến ít thiên giai cao thủ biến sắc. Độc Tiểu Huyên lưu lại tàn ảnh , nàng ta tàn nhẫn như Thiên Ma nhưng thủ đoạn cũng phi thường cao siêu, vừa tham chiến phong ấn thiên giai cao thủ khiến rớt từ xuống. Nhưng Thiên Ma lại cười lạnh, tống tiến cao thủ đó gặp Diêm vương luôn, ảo hóa ra ma tướng, lao tới nuốt sống. “Cứu Thời Gian và Gian tổ thần, chúng ta hết cách rồi.” “Giết.” Phái hệ của hai vị thần liên tục cổ động, chiến trường trở nên hỗn loạn. Trận chiến thảm liệt lại bắt đầu. “Ha ha…” Huyền Hoàng đứng cười vang, y khua lá cờ thành những tiếng lật phật ngừng, tức khiến Ma Chủ còn chỗ đứng, dù xuất ở đâu cũng thấy gian sập xuống. hổ là Thái cổ cự hung do thiên địa huyền hoàng nhị khí sinh thành, ngày sinh ra có bất diệt chi thể, cộng thêm tu luyện vô số năm tháng, tại khắp vòm trời rất ít người áp chế nổi. Ma Chủ gầm rú chấn động đệ tam giới, thí thiên hung khí trong tay bùng lên hào quang vô cùng rực rỡ, phá tan huyền hoàng sát khí, lao về phía đối thủ, đồng thời vô số chiến hồn cổ xưa tụ tập bên mình gầm lên, chấn tan ít sát khí vàng rực. Ma Chủ xuyên qua trùng trùng gian tan tành, lao đến trước mặt Huyền Hoàng. Binh khí bổ xuống, “choang” tiếng, chém trúng Huyền Hoàng kì. Thiên địa tưởng như bị hủy diệt, mặt đất nứt toác, lan ra ngàn dặm, thinh cũng vỡ tan rồi hủy diệt. Đó là thực lực của Huyền Hoàng và Ma Chủ, trong lúc sơ ý phát ra sức mạnh hủy diệt, suýt nữa phá tan diện tích mấy ngàn dặm. Thấy Huyền Hoàng và Ma Chủ đại chiến sinh tử, các thiên giai cao thủ phía dưới cũng hỗn chiến. Thiên địa hỗn loạn. Thiên Ma tuy dũng, Độc Tiểu Huyên tuy trí, nhưng trong đại hỗn chiến cũng thể nắm được tất cả. Đó là trận hỗn chiến của hơn trăm thiên giai cao thủ. Bên cạnh chiến trường, búp bê Tiểu đột nhiên kêu vang: “Các ngươi… được qua đây. Ta rất lợi hại.” Ba vị thiên giai cao thủ thuộc phe Thời Gian chi thần và Gian chi thần lao về phía nó, định bắt lấy buộc Thần Nam thả hai vị tổ thần bị đánh đập. Tiểu quỷ cuống lên. Nó mới tuổi nhưng tâm trí thành thục “quá mức”, đúng là tiểu nhân tinh, đương nhiên biết đối phương muốn gì. Nó muốn thành gánh nặng cho cha nên quay người định bỏ chạy. “Ha ha…” Ba vị thiên giai cao thủ cười vang, chia thành ba hướng nhanh chóng vây tiểu quỷ vào giữa. “Ta rất lợi hại, các ngươi dám lên, đừng trách ta khách khí.” Tiểu nắm chặt hai tay, đôi mắt sáng rực tỏ vẻ bất an. “Tiểu tử, ngoan ngoãn lại đây.” người vung tay chộp tới. Nhưng lúc đó từ chân trời vang lên tiếng ma khiếu, dao động đáng sợ khiến cả ba cao thủ biến sắc. Tiếng ma khiếu xuyên vào óc, người đó quả nhiên lao đến chỗ họ. Đó tuyệt đối là nhân vật đáng sợ đến cực điểm. hắc phát thanh niên trong mắt như lãnh điện, mái tóc rối bời tung bay, cước đạp ma vân bay tới. Khí thế của y như núi non, phảng phất là bậc chúa tể khiến người khác ngưỡng vọng, thoáng chốc bay đến nơi. Thấy Huyền Hoàng và Ma Chủ đại chiến, sắc mặt y vẫn trơ trơ, lạnh lùng quát: “Vạn Cổ Giai .” Bốn chữ quát lên khiến phong vân biến hoán, thiên địa thất sắc, dao động năng lượng thể tưởng tượng nổi tràn ra. Ba thiên giai cao thủ chưa hiểu mô tê gì thấy thân thể nhanh chóng co lại thành hài đồng. “A…” Ba người cùng kêu lên kinh hãi. Thanh niên cao thủ thần bí lạnh lùng liếc nhìn ba người, rồi thèm nhìn thêm lần nữa mà lao vào chiến trường hỗn loạn.
Chương 418: Chín lần chết Hắc phát thanh niên vừa xuất , biến ngay ba vị thiên giai cao thủ thành hài đồng, tuyệt chiêu Vạn Cổ Giai xứng danh quỷ thần mạc trắc, kinh thế đại thần thông! Toàn thân y đậm đặc ma tính, hình như quan tâm đến chuyện gì, nhìn ba kẻ bại trận lần nào nữa mà lao tới phía trước. trợn trừng mắt, sáng lên như ánh sao, thanh niên lãnh khốc này khiến nó rúng động, thoáng sau mới tỉnh ngộ: “Cái…cái gì.. Vạn Cổ Giai . Hình như là… đại thần thông của gia gia. Ồ, đừng .” Nhưng tốc độ của hắc phát thanh niên quá nhanh, thoáng chốc lẫn và chiến trường hỗn loạn. Vẻ mặt vô cùng kích động, lẩm bẩm: “Đợi vậy.” Rồi quay lại, bật cười nhìn ba thiên giai cao thủ kinh hãi xen lẫn phẫn nộ . Ba người lúc này này chỉ chừng bảy, tám tuổi, vẻ mặt hoảng sợ cùng cực, thiên giai tu vi bị hủy, miễn cưỡng vẫn phi hành được nhưng đối phó nổi thần linh thông thường. nhìn ba “đại hài tử”, cười hăng hắc đầy xấu xa, mắt ánh lên vẻ ranh mãnh, hai tay bẻ răng rắc liên tục, như cao thủ chuẩn bị giãn gân giãn cốt, “Hắc hắc, phải các ngươi muốn bắt ta sao. Được, ta ứng chiến, cùng tam đại cao thủ quyết phân cao thấp.” Vù tiếng, tiểu bất điểm lao tới, quát lớn: “Ta đánh, đánh, đánh…” Tuy lời lẽ hung hãn nhưng còn ngọng líu lô, đương nhiên chiêu thức xuất thủ lại mềm mại tí nào. “Bịch.” “A… tiểu quỷ ngươi…” “Cốp.” “Ái chà… tiểu quỷ ngươi dám sao?” “Chát.” “Tên nhóc dám…” chẳng buồn quan tâm đến chiêu thức, học cách Thần Nam đối phó với Thời Gian chi thần và Gian chi thần, đánh đấm loạn xạ. Đôi tiểu quyền đầu vận lực đấm liên tục lên mình ba thiên giai cao thủ. Đáng thương cho ba người, bị tiểu quỷ đánh cho thất điên bát đảo, liên tục mắng chửi nhưng đành bó tay, tuy thân thể họ cao hơn tiểu tử tuổi nhưng tu vi kém xa. Quả là đại sỉ nhục, ba người muốn thổ huyết, nằm mơ cũng ngờ có ngày bị tiểu quỷ ranh mãnh dần cho no đòn. Tiểu quỷ quả nhiên lắm trò, tuy xuất sát thủ nhưng thủ đoạn khiến người ta chịu nổi, chỉ nửa khắc ngắn ngủi, cả ba bị đánh u đầu. đùa đến cao hứng, ba thiên giai cao thủ phẫn hận nghiên răng kèn kẹt. Tiểu quỷ quá xấu xa, chụp được ai là giữ rịt, gõ mạnh lên trán khiến họ đau đến nỗi chảy đầy nước mắt mới dừng tay mới đối phó người khác. “Tiểu quỷ!” “Tiểu thí hài!” … Quả mất mặt, đường đường thiên giai cao thủ lại bị tiểu mao hài đánh cho chảy nước mắt, khiến họ muốn đập đầu vào tường tự sát. Lúc này tuyệt thế cự hung Huyền Hoàng và Ma Chủ đại chiến kịch liệt, dù họ dùng thánh khí giữ vững tầng nhưng dao động phát ra vẫn vô cùng đáng sợ. Trận chiến giữa hai người đến hồi kịch liệt, còn thấy thân ảnh họ mà chỉ thấy Huyền Hoàng kỳ và thí thiên hung khí Độc giao phong, hai người tựa hồ thi triển đại thần thông khác, bất chấp tất cả hủy diệt đối phương. tầng bị phong tỏa cũng sôi lên. Trận chiến quyết tử này nếu có đột biến chắc chắn chỉ còn trong hai người Huyền Hoàng hoặc Ma Chủ sống sót. … Hắc phát thanh niên phát ra khí tức nhưng uy lực vô hình rải khắp chiến trường khiến các thiên giai cao thủ phải liếc nhìn. “Ngươi là ai? Mau lui lại, được thừa nước đục thả câu.” vị thiên giai cao thủ chặn trước mặt hắc phát thanh niên bổ ra chưởng. Mắt hắc phát thanh niên xẹt ra lãnh mang, phất tay phải, cảnh tượng đáng sợ diễn ra, là ảo ảnh hay ma thân chân . bàn tay khổng lồ phủ kín lông đen hợp cùng bàn tay thanh niên phất tới, đáng sợ như thú trảo. “Soạt.” Thú trảo xé toang cánh tay của vị cao thủ kia đoạn xén thân thể đối phương làm đôi, huyết thủy phun trào, khắp nơi bốc lên mùi máu tanh. đạo hồn ảnh bay ra, hắc phát thanh niên đuổi tận giết tuyệt, cũng dùng đại thần thông diệt hồn phách đối phương. Thú trảo biến mất, thanh niên tiếp tục lao tới, tựa chưa từng có ý động thủ. ít người cạnh đó quan sát được tất cả, trong lòng vô cùng kinh hãi, giết thiên giai cao thủ đáng kể gì nhưng hắc phát thanh niên ước phát ra khí thế duy ngã độc tôn, coi thường tất cả, kể cả cường địch, gì ngăn cản nổi. tại ai cũng hiểu rằng y phải tầm thường, thể đối địch hoặc ngăn cản nổi. Thành ra họ đều lặng lẽ lui lại, nhường đường cho hắc phát thanh niên. Hắc phát thanh niên lặng lẽ lao thẳng đến chỗ Thần Nam, lần này ai công kích mà y chủ động xuất thủ, đối tượng là các thiên giai cao thủ thuộc phe Thời nhị thần. Lúc này họ điên cuồng tiến công gian bị cấm cố đẻ cứu hai vị tổ thần ra. đạo ma quang khủng khiếp như nguồn gốc hủy diệt từ cửu u địa vực nhưng chóng che kín hai thiên giai cao thủ, hai tiếng kêu thê thảm vang lên, thân thể hai người tan nát, hồn phách bỏ chạy về phía xa, tiếp tục tụ hợp thể. Khủng cảnh quá kinh hồn khiến ai muốn đối đầu với hắc phát thanh niên. Các thiên giai cao thủ cạnh đó hiểu sao đều thấy người này có sức mạnh khủng khiếp, thể chạm vào được. Hai thiên giai cao thủ tụ hợp thân thể xong đều lộ vẻ hoảng sợ, nhưng người sau cùng vẫn xông tới, tựa hồ y thuộc phái hệ của hai vị tổ thần bị vây khốn. Vẫn có thành nào vang lên. Chỉ có bàn tay lãnh khốc vô tình và thú trảo khổng lồ đột ngột ảo háo ra, chụp lấy mình thiên giai cao thủ. Huyết quang bùng lên, người đó lại bị nát xác, hồn phách bị thú trảo phát ra ma quang vây kín, luyện hóa thành mây khói. Ròi từ từ tan … Kết quả đáng sợ là… Tất cả đều diễn ra trong tình huống cực kỳ bình tĩnh, bùng nổ khí tức hủy thiên diệt địa hay tiếng nổ trời đất sụp đổ nhưng là tử vong sát lục tuyệt đối, khiến người khác cảm thấy bị chấn nhiếp bởi sức mạnh đáng sợ sâu trong đó. Ngoài xa, Độc Tiểu Huyên thấy hắc phát thanh niên, hai mắt ánh lên vẻ kinh hãi, Thiên Ma cười lạnh hai tiếng, tựa hồ mọi thứ tất nhiên phải thế, lại như chào hỏi người quen. Nhân vật đáng sợ mới tới đứng ngoài gian cấm cố, lạnh lùng nhìn các thiên giai cao thủ định xông lên, vô hình trung phá ra uy lực chấn nhiếp lòng người. Yên lặng chốc lát nhưng khiến chín vị thiên giai cao thủ lao tới cực kỳ khó chịu. người lại chấn trụ được ngần ấy cao thủ khiến họ bị chạm tự ái. Sau cùng, tất cả nhìn nhau, cùng xông lên. Hắc phát thanh niên vẫn lạnh tanh nhưng hai tay khua lên theo quỹ tích thần bí mạc trắc, dao động kinh hồn dấy lên, toàn bộ chín thiên giai cao thủ bị vây lại. Bằng bản năng họ biết đại xong, toàn lực chống lại. Ma quang u bay ra, hắc phát thanh niên bị chấn bay , chín cao thủ chưa kịp hành động nhưng ai cũng kinh hãi, mỗi người mất mấy ngàn năm công lực. Họ đều là những siêu cấp cao thủ, mấy ngàn năm tu vi có gì quá to tát nhưng có người tước đoạt được ngần ấy năm tu luyện của họ, quả đáng sợ. Cả chín người đều lộ sát cơ, đồng thời quát vang: “Cùng lên giết .” Hắc phát thanh niên sau cùng cũng chịu lên tiếng: “Nếu ra tay, kẻ lên đầu tất bị hủy diệt.” đoạn, y cho chín người cơ hội, lạnh lùng quát: “Vạn Cổ Giai .” Thân thể y phát ra ma khí xung thiên, hủy diệt khí tức lan ra, thậm chí lan đến cả trận chiến giữa Huyền Hoàng và Ma Chủ. Người đầu bị ma quang nuốt trọn, ai nấy thấy người đó từ trung niên biến thành thanh niên rồi hài đồng, cuối cùng hoàn toàn biến mất! Triệt để “thành ”! Tám người còn lại kêu lên, lùi ngay lập tức, ai muốn lên đầu, tất cả bị phân hóa. Hắc phát thanh niên khiến họ rúng động. “Phụ thân……” Thần Nam bị cấm cố trong gian, kêu lên kích động, nhìn ra, ma tính Thần Chiến xuất . Bao năm rồi, biết vì sao ma tình mà thần tính Thần Chiến dung hợp. Ánh mắt lạnh lùng của ma tính Thần Chiến tựa hồ xuất tia ấm áp nhưng nhanh chóng tan ngay, khẽ gật đầu. Hai mắt Thần Nam ươn ướt, đồng thời trong lòng kinh ngạc. Đó là ma tính Thần Chiến, vốn lãnh khốc vô tình, gặp nhau lần trước chỉ thấy nguyên thủy thú tính, tại tuy vẫn lạnh lùng vô cùng, nhưng hơn trước nhiều. biết ma tính Thần Chiến có kí ức về tình thân, biểu như vậy hiếm có, hoặc ông ta giác ngộ được gì đó. Ma tính Thần Chiến đứng ngoài gian cấm cố, lạnh lùng nhìn trường hỗn chiến phía xa, vô hình uy lực đáng sợ phát ra khiến các địch thủ dám khinh cử vọng động. Lúc đó trong gian bị cấm cố phát sinh biến hóa kinh nhân, Thời gian chi thi và gian chi trùy từ thể nội hai vị tổ thần, chịu áp chế nữa mà bay ra, phân biệt hóa thành Thời gian và gian chi tâm. Hào quang sáng chói nhập vào thân thể Thần Nam khiến phiến gian càng yên lặng vĩnh hằng. Thời Gian chi thần và Gian chi thần lộ ra thần sắc hoảng sợ, họ vẫn thể động đậy mà Thần Nam nhanh chóng được tự do. Thời gian và gian chi tâm, đồng thời cả Thời bảo tàng dung hợp lại, khiến Thần Nam ảo hóa ra hào quang xung thiên, uy lực cường thịnh cực điểm nhanh chóng che khắp bốn phương tám hướng. Trong lúc bất ngờ, Thần Nam thấy lão nhân tóc bạc hiển hóa trong lòng, muốn báo cừu thay. hề do dự, xuất ra sức mạnh hủy diệt trùm lên hai vị thần. “A…” Hai vị thần đồng thời kêu lên. Huyền Hoàng kinh ngạc, lá cờ trong tay ngừng rung lên phần phật. hoàng quang rợp trời đổ xuống, che chở hai vị thần vào trong, đoạn kinh hãi hô lên: “Sức mạnh thời . Hừ.” Hai mắt ma tính Thần Chiến lóe lên lãnh mang, năng gì tung quyền đánh vào hoàng quang. Khí tức hùng hồn nghịch bay lên, ma khí vô tận cương mãnh cực điểm. Hoàng quang cơ hồ bị đánh tan. Huyền Hoàng cả kinh, ngờ bên dưới có người đủ khả năng đấu với Huyền Hoàng kì. Bất quá, hào quang sót lại cũng cứu được hai vị thần, đẩy họ ra ngoài ngàn thước, tránh được tất sát nhất kích của Thần Nam. Huyền Hoàng lạnh lùng nhìn Thần Nam và ma tính Thần Chiến, tỏ vẻ vô cùng kinh hãi. Y vừa lắc mạnh lá cờ đại chiến với Ma Chủ vừa quát hỏi: “Hai người đó là ai, tên vô cùng quái dị, tên vừa lạ vừa quen.” Thần Nam để ý đến trận chiến , mở vĩnh hằng gian bị phong tỏa xong liền kích động bay tới chỗ ma tính Thần Chiến, run giọng: “Phụ thân…” “A… đúng là gia gia. Cha, gia gia, con tới đây.” bay tới, phía sau có ba người theo sát. Thần Nam ngạc nhiên nhìn nó, tiểu quỷ cười hắc : “Cha, đây là tiểu đệ của con.” Ba thiên giai cao thủ cơ hồ muốn thổ huyết, nhưng vẫn chỉnh tề đứng khom người: “Lão đại.” chỉ Thần Nam há hốc mồm, cả ma tính Thần Chiến cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, gì đến các thiên giai cao thủ hỗn chiến ngoài xa. “Gia gia…” bất kể tất cả, ranh mãnh lao tới, leo lên vai hắc phát thanh niên, ôm cổ y: “Gia gia, con nhớ người chết được.” Thần Nam lo lắng, đây là ma tính Thần Chiến nên sợ gặp nguy hiểm. Nhưng biểu của ma tính Thần Chiến vượt khỏi dự liệu của , hai mắt y lộ ra nét ấm áp, tuy gì nhưng từ mục quang nhu hòa là biết lúc này trong lòng y còn sát lục khí tức mà đượm thương. Đoạn ma tính Thần Chiến nhàng đặt Tiểu xuống, quay đầu lại mà lao lên . Y xong thẳng vào trận đại chiến giữa Huyền Hoàng và Ma Chủ. Hơn trăm thiên giai cao thủ đại chiến đều kinh hãi, Huyền Hoàng và Ma Chủ đại biểu cho hủy diệt, ai nấy tránh được mà hắc phát thanh niên lại muốn lao vào vũng xoáy, quá điên cuồng. “ ra là ai.” Huyền Hoàng thấy ma tính Thần Chiến xông lên bèn quát hỏi. “Ta sao biết được! Có khi là người kết thúc vận mệnh ngươi tới.” Ma Chủ cũng đáp lại lạnh tanh. “Hắc, trong Lục đạo có kẻ giết được ta sao.” Ma tính Thần Chiến phá tan phong tỏa, tiến vào trận đại chiến giữa hai người, tung quyền vào Huyền Hoàng. Huyền Hoàng đại nộ, lay động lá cờ xuất ra hoàng quang rợp trời nuốt trọn ma tính Thần Chiến, “ầm”, máu thịt tung tóe. “Gia gia……” Tiểu ở dưới cả kinh kêu lên, bất quá trong sát na đó, ma tính Thần Chiến như phượng hoàng sống lại trong lửa, xuất tại chỗ cũ với khí thế hơn hẳn, quanh mình tỏa ra hủy diệt khí tức, vô tận ma quang lấp lóe. Mọi thiên giai cao thủ cũng đình chiến, ngẩng đầu nhìn lên. Thời Gian chi thần và Gian chi thần cùng lao tới, Thần Nam đưa đến chỗ an toàn rồi bay lên. Độc Tiểu Huyên, Thiên Ma cũng xuất cao. Nhưng lên đầu tiên vẫn là Gian chi thần và Thời Gian chi thần, vừa đến gần Huyền Hoàng, cả hai gào lên kinh hoảng, lá cờ sát nhân trùm lên họ. Tiếng gào thê thảm kéo dài lâu rồi im bặt, Huyền Hoàng kỳ càng ánh lên vẻ đáng sợ. Lúc này mọi thiên giai cao thủ đều kinh hoàng, vị Huyền Hoàng hung nhân này quá ác độc, ngay cả minh hữu cũng sẵn sàng hạ thủ. Ma tính Thần Chiến lại xuất thủ, Huyền Hoàng kỳ trải rộng, hoàng quang vô tận tràn sang, thân thể Thần Chiến lại nổ tung. Bất quá, vẫn như lần trước, lại hợp lại tựa phượng hoàng tái sinh trong lửa, thân thể tái tạo lại trở nên mạnh hơn tầng, khí tức mạnh hơn hẳn. Huyền Hoàng hơi nhíu mày: “Sao lại thế?” Trong lòng y kinh hãi, lại phất Huyền Hoàng kì. Cứ thế, thân thể ma tính Thần Chiến liên tục vỡ nát chín lần, mỗi lần hợp lại liền trở nên mạnh hơn mấy phần, khí thế liên tục tăng cao.
Chương 419: Tuyên Cổ Thông Thông trung, Huyền Hoàng kỳ bay phần phật, lắc cả phiến thiên địa liêu xiêu theo. Sát khí vô tận vàng rực che kín nơi nơi, dao động hùng hồn khiến cả trung ương cổ đại lục rung lên. Vùng địa vực, núi non liên miên gần chiến trường hơn cả bị áp lực vô hình chấn tan. Thanh thế hùng hậu cực điểm. Thái cổ cự hung Huyền Hoàng sinh ra từ thiên địa huyền hoàng nhị khí, xuất thân có ưu thế hơn hẳn, cơ hồ là vĩnh hằng bất diệt chi thể! Giờ lại thể tu vi kinh nhân cũng ngoài ý liệu của mọi người. Bên dưới, mọi thiên giai cao thủ lui xa, đứng quan sát tình hình. Thần Chiến tại chỉ là khía cạnh ma tính, phải bản thể hoàn chỉnh nhưng lộ ra thực lực cao thâm mạc trắc… lại dám khiêu chiến với Huyền Hoàng. Kiểu khiêu chiến này thường do những kẻ tự cho là bất phàm, liều mạng với tuyệt đại cao thủ mà tăng cao tu vi. Nhưng đối diện với những cao thủ như Huyền Hoàng, Ma Chủ, mọi kẻ dám khiêu chiến chỉ có kết quả là diệt vong. Dần dần, rất hiếm khi có người dám xuất thủ với những cấm kị cao thủ. Ma tính Thần Chiến cửu tử tái sinh, trong sát khí vàng rực mà khí thế ngừng tăng cao, thân thể mỗi lần phá toái lại hợp nguyên, sức mạnh cũng tăng theo. Chín đòn của Huyền Hoàng hoàn toàn diệt nổi, đúng là chuyện vượt ngoài dự liệu của mọi người, ai biết Thần Chiến mạnh đến đâu. Thiên Ma, Độc Tiểu Huyên, Ma Chủ lặng lẽ đứng quan sát, ai gì, tựa hồ muốn đứng ngoài cuộc. Trận chiến giữa Huyền Hoàng và Ma Chủ chuyển biến thành giữa Huyền Hoàng với Thần Chiến. Thần Nam lúc đầu hơi lo nhưng dần bình tĩnh lại. “ ra ngươi là ai? Bị Huyền Hoàng khí của ta đánh trúng, chín lần chết mà vẫn sống.” Lúc này Huyền Hoàng nhuốm đầy sát khí, bất kể màu da hay tóc đều biến hóa, trở thành màu tía rợn người. Dao động đáng sợ khiến ai nấy kinh hồn. “Ta bách chiến bất tử! Vì chiến mà sinh ra, mà sống, tên Thần Chiến.” Mái tóc đen của ma tính Thần Chiến bay loạn xạ, lần đầu tiên lên tiếng cách trịnh trọng. Khí tức bá tuyệt thiên địa tràn ra, toàn thân y như ngọn núi lớn khiến người đời ngưỡng vọng. “Chưa nghe qua.” Huyền Hoàng cười lạnh, tựa hồ quan tâm, lại như lục trong kí ức. “Từ nay cho đến ngày ngươi chết, ngươi vĩnh viễn nhớ.” Thần Chiến tỏ ra chiến ý ngút trời, toàn thân phát ra ma khí trải khắp thập phương, các cao thủ quan chiến đều biến sắc. “Ha ha…” Huyền Hoàng cười vang, sắc mặt lạnh tanh: “Hậu bối tiểu tử cuồng vọng ! Để ta nhớ sao? Hắc hắc.” Tu vi đến mức của y, các cao thủ đời sau gần như thể uy hiếp sinh tử nhưng vẫn tỏ ra giới bị cẩn thận với ma tính Thần Chiến, trực giác bản năng cho biết, Thần Chiến tầm thường. Huyền Hoàng chín lần phá tan thân thể đối phương nên vội ra tay, trong lòng y có dự cảm lờ mờ, phải làm trước : “Ngươi tìm ta chỉ để chiến đấu?” “ sai, hôm nay đến đây chỉ để đấu với ngươi.” Ma tính Thần Chiến lại vươn lên đỉnh cao mới: “Ta vốn vì chiến đấu mà sinh ra, mà sống.” Ngầm suy đoán hồi lâu, Huyền Hoàng trở nên nóng nảy, cảm giác được gì, Huyền Hoàng kỳ trong tay phất mạnh khiến bát phương vân động, gian liên tục vỡ tan. Y quát vang: “ vậy, ta cho ngươi tịch diệt để người biết cấm kị cao thủ cho phép ai mạo phạm.” Huyền Hoàng cầm đại kì, thoáng chốc đến trước mặt Thần Chiến, lá cờ trải ra, định mượn tay Thời Gian chi thần và Gian chi thần hút đối phương vào. Đó chỉ đơn thuần là ma quang vàng chói xuất ra, mà là thánh khí trực tiếp tập kích. Thánh khí kiểu này, ví như Độc trong tay Ma Chủ từng giết cả Thiên, mà Huyền Hoàng kỳ cũng tương tự, uy lực đương nhiên khủng khiếp. Ma tính Thần Chiến tựa hồ biết lợi hại, chân chính xuất thủ nghênh kích mà thân thể phân hóa thành trăm ngàn, khắp trời toàn bóng y. Huyền Hoàng kỳ chụp xuống, mấy chục đạo hư ảnh bên dưới vỡ vụn, ma tính Thần Chiến chân chính lui ra cả ngàn trượng. “Đón lấy.” Ma Chủ đột nhiên quát vang, tuy chỉ có hai từ nhưng khiến các thiên giai cao thủ ngoài xa kinh hãi vô cùng, Ma Chủ quả nhiên đưa đồ thiên thánh khí Độc trong truyền thuyết cho Thần Chiến. “Gào.” Ma tính Thần Chiến hề do dự, đón lấy rồi ngửa mặt hú vang khiến khắp nơi rung chuyển. Độc vào tay Thần Chiến, vẫn ảm đạm vô quang như sắt thường, cũng có gì lấp lánh nhưng thế cũng đủ rồi. Thần Chiến cầm Độc , phảng phất ngưng kết thành chỉnh thể, thân hóa thành đạo ma quang u, chủ động lao vào Huyền Hoàng. Huyền Hoàng rung lên phần phật, tựa hồ có thể giật vỡ cả đệ tam giới, thinh liên tục vỡ tan, sức mạnh đáng sợ trùm lên địch thủ. Nhưng Độc dù tỏa thần quang rực sáng nhưng cực kỳ sắc bén, Thần Nam cầm nó đột phá trùng trùng hoàng quang, nhanh chóng thi triển trận đấu kinh hiểm với Huyền Hoàng. Thinh lay động, mặt đất rung lên! Nước biển chung quanh sôi trào, khung cảnh đáng sợ như ngày tận thế. Độc và Huyền Hoàng kỳ liên tục va chạm, phát ra hào quang kỳ dị, lưỡi vẫn có hào quang nhưng liên tục lóe lên tia lửa. Lá cờ do thiên địa huyền hoàng khí ngưng luyện thành cũng có hoa lửa văng tung tóe, cả hai thánh vật đều có dấu hiệu tổn hại. Tàn ảnh bay khắp trời, Huyền Hoàng và Thần Chiến di đông nhanh hơn quang tốc, khắp thiên địa đều là hình ảnh họ, do tốc độ đạt đến cực hạn nên thời gian và gian cũng bị ảnh hưởng. chiến trường này, thời gian trở nên hỗn loạn, gian uốn khúc, thời có dấu hiệu vỡ vụn. Các cao thủ bên dưới kinh hãi, ma tính Thần Chiến lại đủ khả năng đấu ngang ngửa với Thái cổ cự hung Huyền Hoàng. Công lực này khiến mọi người đều tự nhận bằng. “Bình.” Huyền Hoàng kỳ trải ra, sau cùng hất ma tính văng , thân thể bay cả ngàn trượng mới dừng lại được. “Ngươi còn lâu mới là đối thủ của ta, nếu muốn chết cứ việc lên.” Hai mắt Huyền Hoàng lóe hung quang, sát cơ lộ. Tâm tình bình tĩnh của Thần Nam còn, xông lên hỏi: “Phụ thân có sao ?” Ma tính Thần Chiến khẽ đẩy ra, song mục sắc lẹm như đao phong, phát ra ma quang chấn nhiếp hồn người, lạnh lùng nhìn Huyền Hoàng: “Ta sinh tồn và trưởng thành trong chiến đấu.” Chiến ý lại lên cao, ánh mắt trở nên nóng bỏng. Đó phải tìm cái chết mà là hưng phấn và kích động, đúng là đấu chiến thánh giả trời sinh. “Được, ta thành toàn cho ngươi, tốt nhất là ngươi chết chiến trường.” Huyền Hoàng quát vang, trải lá cờ ra quét vào Thần Chiến. Trực giác cho biết thể để đối thủ lại. Uy lực của Huyền Hoàng kỳ quá mạnh, uy thế hoành tảo thiên quân quét tới, thoáng chốc cắt đứt trời cao. Hư nứt toạc vết lớn, nhanh chóng tràn ra vô tận hỗn độn quang mang, phân thành hai phiên thiên địa. Đó là đòn tất sát. Độc của Thần Chiến chạm vào đỉnh lá cờ, tuy chăn lại được sát na nhưng sau cùng vẫn bị lá cờ hất văng , hỗn độn quang mang do lá cờ làm tràn ra trùm lên y. Các thiên giai cao thủ ngoài xa kinh hãi, đòn đánh này quá kinh hồn, ai dám nghĩ mình chặn nổi! Thiên thiên giai cao tầm thường chắc tịch diệt. Huyền Hoàng kỳ dựng lên bất động, tầng bị cắt ra hóa thành hỗn độn, tựa hồ phân ra hai phiến thiên địa! khủng khiếp đến cực điểm. “Cạch.” Tiếng vỡ vụn vang lên, trong vùng hỗn độn mở ra phiến gian, ma tính Thần Chiến chết, lại xông ra. Bất qua thân thể y bị cắt thành hai đoạn từ eo. “Ngươi chưa chết?” Huyền Hoàng kinh hãi, tuy làm địch thủ trọng thương nhưng giết được khiến y cực kỳ phẫn nộ. “Ta bất tử.” Thanh của ma tính Thần Chiến cực kỳ lạnh lùng, hai đoạn thân thể chắp lại ngay. Các cao thủ quan sát càng kinh hãi hơn, ít người lầm rầm nghị luận. “Đúng là bất tử chiến ma.” “ chiến hồn giết nổi.” … trung, Ma Chủ quan chiến ở cự ly gần lộ ra nụ cười, khác hẳn cái thế ma uy thường ngày. “Hắc, giết chết? Hôm nay ta diệt ngươi, xưa nay chưa có ai mà ta giết nổi.” Huyền Hoàng nổi giận, địch thủ của y là Ma Chủ, giờ đột nhiên xuất ma tính Thần Chiến vượt hẳn khỏi dự liệu, thể đoán nổi cảm giác mù mờ trong lòng, cho rằng chỉ có diệt luôn địch thủ mới yên tâm được. Tiếng nổ vang vọng, vùng hỗn độn cao vỡ tan, Huyền Hoàng tiến lên bước, quát vang: “Tuyệt diệt!” lá cờ đáng sợ lại quét ra, ép xuống Thần Chiến. “Vạn - Cổ - Giai - .” Ma tính Thần Chiến từng chữ, Độc trong tay đâm tới. cỗ hủy diệt khí tức bùng lên, ma quang vô tận và huyền hoàng khí lấp kín gian, vùng thiên địa sụp xuống. Phảng phất như muốn diệt thế. Ma Chủ sau cùng cũng hành động, hai tay xuất ra từng đạo pháp ấn huyền bí, triệt để cấm cố gian bị tan vỡ, phong tỏa luôn luồng đại lực hủy diệt kia. Bằng đó là trường tai nạn vô cùng đáng sợ. Những cao thủ ngoài xa rúng động, thực lực của ma tính Thần Chiến vượt xa tưởng tượng của họ, lại… đấu tay bo được với Huyền Hoàng. cao thủ đời sau có thực lực như thế tưởng tượng nổi. Nhất đại nhân kiệt là đây. Ánh sáng hủy diệt sau cùng cũng tan dần, trong gian bị Ma Chủ phong tỏa, Huyền Hoàng cầm cờ giận dữ dựng đứng tóc gáy, ma tính Thần Chiến ngờ lại dám ngạnh tiếp khiến y tài nào chịu nổi. Vạn Cổ Giai đáng sợ khiến y bị thương. Toàn thân ma tính Thần Chiến đầy vết máu, xem ra cũng thụ trọng thương nhưng có vẻ gì ủ rũ, ngược lại chiến hỏa cháy lên rừng rực như được đổ thêm dầu, chiến ý cao thêm tầng. Chiến hồn chi hỏa cháy rực bất khuất bất diệt! Tuyệt thế hung diễm của Huyền Hoàng ngút trời, y phẫn nộ cực điểm, lòng muốn giết ngay ma tính Thần Chiến, ai ngờ lại thành như thế. Y quay đầu quát hỏi Ma Chủ: “Ngươi biết vì sao như thế này ?” Ma Chủ uy áp thiên hạ, cười lạnh: “Hắc, y bất quá là ma tính chủ thể, trừ phi ngươi diệt được cả thần tính chủ thể, còn y đúng là vĩnh hằng bất diệt! Bất quá, tại thần tính chủ thể và ma tính chủ thể có ý tránh nhau.” Thanh của Huyền Hoàng vô cùng lãnh khốc: “Ta tin giết nổi .” Y ngửa mặt lên trời hú vang, sát khí vàng rực vô tận tràn ra, Huyền Hoàng kỳ rời tay, trải rộng thành thông thiên cự kỳ rộng ngàn trượng, trùm lên ma tính Thần Chiến. Ma tính Thần Chiến cầm Độc : “Giết được ta, tất khiến người máu văng khắp tam giới.” Lời lẽ ma tính Thần Chiến tự tin mà lãnh khốc, đối diện với cao thủ như Huyền Hoàng mà sợ hãi, mái tóc bay cuồng loạn, chiến ý ngùn ngụt. “Giết.” Huyền Hoàng đại nộ gầm vang, thông thiên cự kỳ ngàn trượng rung lên phần phật, điên cuồng tấn công Thần Chiến. “Tuyên Cổ Thông Thông.” Ma tính Thần Chiến gầm lên, lại tung ra pháp tắc này. Các thiên giai cao thủ ngoài xa hô lên kinh hãi, cả Ma Chủ cũng xạ ra lãnh mang, tựa hồ suy nghĩ gì đó. “Ầm, ầm.” Thông thiên cự kỳ bị Tuyên Cổ Thông Thông hất văng , Huyền Hoàng cũng thổ huyết, văng theo. Ma thể cao lớn của Thần Chiến đứng ngang nhiên giữa thiên địa, tuy mình có mười tám huyết động nhưng lại hiển khí thế khí thôn thiên hạ. Các cao thủ hoàn toàn bị chấn động, có người hô lên: “Đó… từ thời Thái cổ hồng hoang, hình như có người từng dùng pháp tắc này.” “Tựa hồ là cao thủ vô danh.” “Truyền thuyết rằng đó phải là pháp tắc hoàn chỉnh, người đó doán rằng hậu thế có người hoàn chỉnh được.” … Huyền Hoàng gầm vang, lộ vẻ phẫn nộ. Ma tính Thần Chiến hú vang, sinh ra để chiến đấu, sống để chiến đấu. Ma khiếu vang vang, bát phương vân động, thử hỏi thiên hạ, ai dám tranh phong?
Chương 420: Đấu Chiến thánh giả Ma uy kinh lục giới, bá khí tráng sơn hà! Nhất đại thiên kiêu Thần Chiến, bằng ma tính chi thể trở thành đấu mà bách chiến bất tử, chiến ý lên tận mây, khí thế vươn tận chín tầng trời, khiến thập phương vân động! Toàn thân có tới mười tám huyết động, thể y trọng thương nhưng ai thấy y khó coi hay nhược tiểu mà từ khí tức hoành tảo bát hoang, ma thể càng tỏ ra cao lớn, phảng phất đứng giữa thiên địa như đấu chiến thánh giả vĩnh viễn bất khả chiến thắng. “Gào.” Tiếng ma khiếu khiến trung ương cổ đại lục rung lên, Độc trong tay chỉ vào Huyền Hoàng, sát ý bức nhân như lưỡi đao sắc bén chấn nhiếp tâm phách. Huyền Hoàng chùi sạch vết máu mép, toàn thân phát ra lệ khí, lá cờ trong tay rung lên lật phật, đến giờ y còn gì để , mất hết mặt mũi. Nếu giết nổi “tuyệt đối đệ nhất nhân” từ sau thời Thái cổ, y còn mặt mũi nào đối diện với các thiên giai cao thủ, ai ngờ cấm kị nhân vật được phép khiêu chiến lại thành trò hề. Sát khí vàng rực phủ kín bốn phương, hoàng quang hóa thành dịch thể sền sệt, tan hết vân vụ, chỉ còn lại dòng ác thủy màu vàng tràn lan. Cảnh tượng vô cùng kinh dị, sóng dâng ngút ngàn, phảng phất như ác thủy vô tận ngưng tụ thành hải dương. “Thần Chiến chịu chết .” Huyền Hoàng nhiều, y biết ngôn ngữ có tác dụng biểu đạt phẫn nộ như hành động thực tế chứng minh. Y đứng lớp sóng ác thủy, vung tuyệt thế hung kì, tạo thành sóng gió vô tận tràn vào Thần Chiến. Thoáng chốc, Thần Chiến cơ hồ bị bao trùm. Vô tận ma khí nối kín tầng , Thần Chiến như cự nhân đỉnh thiên lập địa đứng ác thủy, lại như thần long hô phong hoán vũ, đẩy nước biển quay quanh mình. Cảnh tượng hùng hồn này khiến các thiên giai cao thủ cứng lưỡi, họ phát thinh lay động, nếu ác thủy mà tưới xuống mặt đất đỏ sậm này, cả đệ tam giới khó lòng thoát khỏi ác mộng trở thành đầm lầy. Vô tận u minh hỏa diễm từ thân thể Thần Chiến bùng lên, ngọn lửa đen ngòm quét khắp thiên địa, cháy ngay làn ác thủy. Đó là ma hỏa trong truyền thuyết có thể đốt hết mọi thứ. Mây khói vàng rực phiêu tầng trung ương cổ đại lục thượng. yên hỏa cuồn cuộn và ác thủy giao, liên tục dâng tràn quét qua thinh , thảm liệt vô cùng, dị tượng quá ư khủng khiếp. Sau cùng, vô tận ma hỏa lụi tắt, Thần Chiến lại trọng thương nhưng ác thủy màu vàng phủ khắp trời bị luyện hóa hơn nữa, phần còn lại đủ dấy sóng lên. Lại lần giao phong thảm liệt. Thần Chiến tuy trọng thương nhưng tuy bại mà vinh, mọi thiên giai cao thủ đều nghĩ thế, cảm giác áp lực Thần Chiến tạo cho Huyền Hoàng càng lúc càng nặng. Đó là đấu chiến thánh giả vĩnh viễn khuất phục, khí thế ngày thịnh. Có lẽ đúng như y , sinh ra và sống vì chiến đấu, là bất diệt chiến hồn trời sinh. “Hảo.” Nộ hỏa của Huyền Hoàng bốc lên cao, chuyển thành ánh mắt băng lãnh, tuyệt thế hung kỳ bị quăng lên , thoáng chốc chiếu sáng hoàng quang chói lói. “Sát khí thôn thiên địa, trăm linh tám ma tướng thế mau.” Huyền Hoàng kỳ dấy lên sát khí ngút trời bỗng vỡ tan, mọi người chưa hết cơn kinh ngạc trăm linh tám lá thông thiên đại kỳ sừng sững đứng giữa thiên địa, mỗi lá tuyệt thế hung khí cao cả ngàn trượng, sát khí điên cuồng tràn ra. tràn lan vô tận cương phong, trong làn tử vong hoàng quang, trăm linh tám lá tuyệt thế hung kỳ như trăm linh tám lá ma tướng, tràn khắp thinh . Thông thiên hung kỳ che kín bầu trời. Vây chặt Thần Chiến vào giữa. Tuyệt thế hung trận này vốn chuẩn bị cho Ma Chủ nhưng Huyền Hoàng đành phải dùng đối phó với Thần Chiến. Thực lực y hơn hẳn Thần Chiến nhưng thể chất và linh hồn đối phương quá quái dị, mấy lần đáng lẽ tịch diệt nhưng vẫn sống trơ trơ. Y biết phương pháp tầm thường căn bản giết nổi Thần Chiến, đành tung ra tuyệt thế hung trận nhằm triệt để tiêu diệt kình địch. trăm linh tám lá hung kỳ bay phần phật, chấn nát thiên địa khiến nơi nơi hôn ám. Đáng sợ nhất là nhiều lá cờ có những hình ảnh nanh ác xuất , trong đó gồm cả Thời Gian chi thần và Gian chi thần. Các thiên giai cao thủ náo loạn, thủ đoạn của Huyền Hoàng quá đáng sợ, luyện hóa ít Thái cổ thiên giai cường giả thành kỳ hồn, loại thủ đoạn tà dị này khiến nhân thần cùng phẫn hận. trăm linh tám lá hung kỳ nếu toàn bộ được luyện thành, có trăm linh tám vị thiên giai cường giả, gặp phải hoàn cảnh này quả đáng sợ, vừa nãy y đến trăm linh tám vị ma tướng chắc phải ngoa ngôn. Còn may, chỉ có vài lá cờ mang tinh hồn nổi lên, đại đa số có mỗi sát khí. tại ai cũng cho Huyền Hoàng là nhân vật nguy hiểm nhất, nếu để y tụ tập được trăm linh tám vị ma tướng, lục giới ắt triệt để đại loạn. Chẳng trách năm xưa bọn Ma Chủ phong ấn y ở đệ tam giới, loại cự hung họa loạn thiên địa này nên bị phong ấn đến chết. “Gào.” Bị cả trăm tuyệt thế hung khí vây khốn, Thần Chiến hiển nhiên gặp phiền hà cực lớn, từng đạo hủy diệt chi quang còn hung hiểm gấp trăm lần công kích nào. Nhất là các lá cờ có thiên giai cao thủ bị phong ấn, càng lăng lệ đến cực điểm, xạ ra hủy diệt chi quang khiến thân thể Thần Chiến mấy lần bị xuyên qua. Nhưng y vẫn bất khuất bất phục, tung hoành trong tuyệt thế hung trận. “Hóa thành tro bụi mau.” Huyền Hoàng cười lạnh, ai hiểu uy lực hung kỳ như y, nếu tập thành trăm linh tám vị ma tướng, y dám mình nghịch thiên! Ngoài xa, các thiên giai cao thủ tan gan vỡ mật, nhiều người lau mô hôi lạnh, tự hỏi nếu đổi lại mình có chịu nổi trận pháp này . Thần Chiến như hùng ưng trong mưa gió, tung hoành trong hung trận. Nhưng mỗi lần tinh hồn từ hung kỳ hiển hóa, y lại gặp phiền hà bỏi đó đều là thiên giai cao thủ thành danh. Bị luyện hóa rồi, họ tuân theo hung kỳ chỉ huy mà công kích, thành ra càng khó đối phó. “Vạn - Cổ - Giai - .” Hắc phát Thần Chiến dựng đứng hàng mày kiếm, lãnh mang trong mắt xạ ra, toàn thân nhuộm máu, mái tóc gió mà dựng đứng, ma khí ào ạt tuôn ra. Chiến ý quét qua thiên địa. chiêu Vạn Cổ Giai xứng danh tuyệt học tiếu ngạo vạn cổ, tuy biến các tinh hồn trở về trạng thái nguyên thủy nhưng hất văng tất cả . Mười mấy cây hung kỳ ngàn trượng rung lên bần bật, suýt nữa văng xa. Huyền Hoàng kinh hãi, Thần Chiến quả nhiên khó chơi, nhưng nghĩ lại cũng hợp lý, tuyệt thế hung trận do trăm linh tám vị ma tướng hợp lại mới vừa luyện thành, còn xa mới đạt đến viên mãn cảnh giới, cần nhiều tinh hồn nữa bổ sung. Thần Chiến là nhân tuyển quá tốt, bất diệt chiến hồn mà nhập vào hung kỳ đương nhiên uy lực đại tăng. trung, cương phong cuồn cuộn, hư tan tành, sát khí lan tràn, tầng hai màu đen và vàng hiển vẻ ghê rợn. Lúc đó điểm lợi hại của hung kỳ mới được thể . Thời Gian chi thần, Gian chi thần cùng mười mấy vị thiên giai cao thủ được lá cờ che chở, thi triển đòn công kích hung hãn nhất, chuẩn bị nuốt sống Thần Chiến. Ma tính Thần Chiến cảm nhận được tất cả, ngẩng mặt hú dài, quát vang: “Huyền Hoàng bất quá như thế, hôm nay lĩnh giáo xong.” Đoạn ma xuyên khắp trung ương cổ đại lục: “Tuyên - Cổ - Thông - Thông.” Pháp tắc huyền bí đáng sợ này tấn công người khác mà dùng cho mình, nghịch chuyển dương, thác loạn thời ! Quả nhiên xuyên qua thiên cổ tuyệt trận, tạo thành thông đạo vượt ra ngoài phạm vi của trăm linh tám lá hung kỳ che phủ. Tuyên Cổ Thông Thông quả là đại thần thông, xứng danh thần bí huyền pháp được các thiên giai cao thủ truyền tụng. Huyền Hoàng kinh ngạc, tưởng sắp nuốt gọn Thần Chiến đối phương lại ung dung thoát . Y biết tuyệt trận chưa hút đủ chiến hồn nên chưa đạt đến cảnh giới đáng sợ kinh thiên địa khấp quỷ thần, nhưng để vây khốn cao thủ thành vấn đề. Y nhớ lại Tuyên Cổ Thông Thông khỏi biến sắc mấy lần, ngờ loại pháp tắc trong truyền thuyết chưa hoàn thiện này lại có uy lực đến thế, đúng là tuyệt học giữ mình. “Ngươi định đánh mà lui sao.” Huyền Hoàng quát vang, định dùng danh dự của thiên giai cao thủ giữ Thần Chiến lại. Nhưng Thần Chiến đến hùng hồn, cùng vậy, vẫn hết sức tự tin, tư thái như nắm cả thiên địa trong tay, quát trả: “Ngươi giết nổi ta, chỉ chiến thắng khía cạnh ma tính, có chưa được chứng kiến thần tính chi thể.” Đoạn tấm thân đầy máu để Độc xuống, như sao bằng bay ngang bầu trời, biến mất vào đệ tam giới mênh mang. Y để lại thân ảnh thể xóa nhòa, dấu ấn vĩnh viễn trong lòng các cao thủ. Thần Nam lặng lẽ nhìn Thần Chiến xa, biết ma tính Thần Chiến chỉ đánh thức bản năng chiến đấu, những thứ như tình phụ tử còn chưa nhớ được…. Hôm nay biểu của Thần Chiến vượt khỏi dự liệu của tất cả, đơn thân độc lực đại chiến Huyền Hoàng mà chết, chiến ý lại càng lúc càng cao, khí thế cường thịnh dần, quả khiến các thiên giai cao thủ kinh ngạc. Nên biết Huyền Hoàng là Thái cổ cự hung, nhân vật đủ tư cách ngồi ngang hàng với các đạo chủ của Tiểu lục đạo, là cấm kị cao thủ hiếm có xưa nay, khắp lục giới gần như có địch thủ, còn Thần Chiến chỉ là cao thủ đời sau. Kết quả này phá tan quan niệm, chứng minh cho nhân thế thấy rằng hậu thế nhân kiệt có thể đấu với nhưng nhân vật từ Thái cổ hồng hoang. Thần Chiến tuy bại mà vinh. Đó phải là toàn bộ thực lực của y. trăm linh tám lá hung kỳ ngàn trượng che kín thiên địa, sát khí cuồn cuộn tràn lan, vô cùng thảm liệt. Ma Chủ cầm Độc từng bước tiến vào tuyệt trận đáng sợ, hết sức ung dung tiến vào. thẹn là thiên cổ Ma Chủ. Uy áp lục giới, khí thôn thiên địa! “Huyền Hoàng, kết liễu thôi.” Ma Chủ lạnh lùng , lời lẽ vô cùng bình tĩnh nhưng uy nghiêm chấn nhiếp hồn người, dù là thiên giai cao thủ ngoài xa cũng tan gan vỡ mật. Mái tóc Ma Chủ bạc phơ, dung mạo tuấn lãnh khốc vô cùng, lúc này y toát ra khí thế như tuyệt thế ma đao. Huyền Hoàng biết sinh tử chi chiến đến. Ma Chủ dám tự hãm vào tuyệt trận, lộ tính kiêu ngạo và tu vi khoáng cổ tuyệt kim. Tư thái quả ung dung và tự tin. trăm linh tám lá hung kỳ điên cuồng quay tít, Huyền Hoàng tăng lực lên cực hạn. chết ngừng. Sát khí ngợp trời khuấy lên, cả trung ương cổ đại lục rung chuyển. Áp lực cái thế khiến các thiên giai cao thủ đại lục rúng động, nhiều nhân vật bị phong ấn trong đệ tam giới hú vang, tựa hồ giãy giụa trong Thái cổ lao lung, thoát khỏi nơi phong ấn hắc ám vô quang. Phong vân biến đổi, thiên địa thất sắc! Ma Chủ như ngọn núi đứng trong thiên cổ tuyệt trận, đối kháng từng đạo tử vong chi quang, chống lại cả đòn liên thủ công kích của vô số đạo tinh hồn. Ma Chủ tựa hồ bị vây, y tung hoành trong hung trận, có vẻ hơi lâm vào hạ phong bởi Huyền Hoàng còn chưa tự thân vào trận. Nhưng Thần Nam lại phát được tình huống vi diệu, cái thế Ma Chủ kéo cả tuyệt trận di động theo. trăm linh tám lá hung kỳ đồng thời chậm rãi tiến theo hướng của Ma Chủ. ai chú ý đến chi tiết này, bởi vì tuyệt thế hung trận chưa bị phá, hơn nữa sát khí càng lúc càng nặng. Vô tình, vùng kết giới xuất trước mắt Huyền Hoàng, y có cảm giác tình huống chuyển đổi quá vi diệu, gầm lên vang dội, tiến vào thiên cổ tuyệt trận giao thủ với Ma Chủ. Lúc đó các thiên giai cao thủ quan chiến mới nhận ra vấn đề, trong lúc bất tri bất giác, họ cách chiến trường cũ rất xa. Ma Chủ đạo diễn tất cả, y lại kéo cả trận pháp di động theo. Hào quang lóe sáng, tuyệt thế hung trận bị kéo vào trong kết giới, các thiên giai cao thủ hơi do dự nhưng đều tiến vào, họ nhanh chóng nhận ra vào dễ nhưng thể thoát được. Trong đó có ít thiên giai cao thủ tranh đấu, hấp dẫn nhất là Thái cực đồ to lớn treo . “Hút.” Ma Chủ quát vang, Thái cực đồ bắn ra ánh sáng đáng sợ, thoáng chốc chui vào hung trận, hút lấy tinh hồn bị Ma Chủ túm trong tay. Huyền Hoàng đại nộ: “Ma Chủ quả nhiên lắm trò, để xem ta hay ngươi thanh toán được nhau.”
Chương 421: Định luân hồi Năm xưa vì sao Ma Chủ gục ngã? Có rất nhiều lời diễn giải, các thiên giai cao thủ thường cho rằng y diệt Thiên, lấy tinh hồn làm chiến lợi phẩm mà giam giữ rất chặt chẽ. Truyền thuyết này hẳn hoàn toàn vô lý, ở tử vong tuyệt địa thần bí vô hạn ngoại trừ sức mạnh của Ma Chủ còn có luồng sức mạnh đánh sợ khác tàng, tương truyền là “Thiên” bị y diệt. Với tinh phách của Thiên, Ma Chủ có cách riêng hấp thụ, có người đoán rằng chuyện đó liên quan tới việc y sống lại. Đương nhiên kỳ tích phục sinh kiểu này cực kỳ hiếm thấy, nếu có cơ duyên đặc thù, gần như thể xảy ra. Khả năng lớn nhất là năm xưa Ma Chủ lấy ấn kí linh hồn, đẩy vào trong linh thức tinh phách của Thiên, khiến mệnh nguyên hùng hậu đó trở thành mảnh đất màu mỡ cho y tái sinh. Thần Nam từng vào tử vong tuyệt địa mấy lần, có lần vào cả huyệt của Ma Chủ quán thông Thiên giới và Nhân gian, cảm giác được luồng sức mạnh đáng sợ, nghe thấy tiếng xích sắt loảng xoảng, tựa hồ có sinh mệnh hùng mạnh bị giam giữ. Nên tin vào truyền thuyết Ma Chủ diệt Thiên. tại y chỉ là tàn hồn chi thể mà vẫn đưa thiên cổ hung trận đến đích, đủ thấy đáng sợ thế nào. Huyền Hoàng vô cùng điên tiết, thực lực của Ma Chủ hơn hẳn dự liệu, theo y tưởng tượng, kẻ chết rồi chỉ cần cố gắng đấu thẳng thừng, đến cuối ai tịch diệt quá . Thần bí Thái cực đồ che kín tầng , hào quang hai màu ngừng tuôn ra, phảng phất có ma lực cực mạnh, phát ra khí tức đáng sợ. Huyền Hoàng quát vang: “Đây là thiên bảo do ngươi bỏ tâm cơ luyện chế thành? Hắc, để ta xem có gì đặc biệt.” Lúc đó, trăm linh tám lá tuyệt thế hung kỳ phát ra khí tức ngút trời, chấn nhiếp tâm phách, như trăm linh tám cự nhân cao ngàn trượng đứng sững giữa thiên địa. Sát khí cuồn cuộn, hư liên tục tanh tành. Từng đạo hồn ảnh lóe lên trong hung trận, những Thái cổ cường giả này ngẩng lên gầm vang, thanh thế hùng hồn kinh nhân, khí tức hủy diệt tràn khắp nơi nơi. Tuy vừa bị Ma Chủ dùng Thái cực đồ hút mất tinh hồn nhưng vẫn còn tới hơn hai mươi chiến hồn tạo thành gốc rễ cho hung trận, mấy lần Ma Chủ thử phá trận nhưng thành. Huyền Hoàng hú vang, khắp ngàn dặm rúng động, tức Ma Chủ gặp phiền hà lớn với hung trận. Bao nhiêu hồn ảnh tương đương với ngần ấy thiên giai cao thủ, hơn nữa bị người ta khống chế, hoàn toàn hành động theo ý chí Huyền Hoàng nên uy lực càng khủng khiếp. Ma Chủ vẫn là Ma Chủ, thẹn là nhân vật chấn nhiếp thiên cổ. Y biết thể đồng thời đối chọi với ngần ấy cao thủ, toàn thân tỏa rộng hắc vụ. Thoáng chốc, ma khí ngút trời, vô tận u minh ma diễm lan ra, y quát vang, thân thể hóa thành hư vô, hung trận bị khoét lỗ, gian thông đạo tà dị xuất trong hư vỡ nát thông ra ngoài trận. “Đây là…” Huyền Hoàng kinh hãi. Mộ huyệt của Ma Chủ quán thông Thiên giới và Nhân gian, đương nhiên thủ đoạn của y cao tuyệt, tại chỉ nối mười mấy thông đạo với nhau, với y phải việc gì to tát. Mỗi gian thông đạo đột ngột hút thiên giai cao thủ quan chiến bên ngoài, nháy mắt đẩy họ sa vào tuyệt thế hung trận. Ma Chủ mượn lực, mượn cả tay người khác. Những người này đều biến sắc, cơ hồ muốn lớn tiếng mắng chửi. Dù là thiên giai cao thủ, ở trong hung trận cũng lành ít dữ nhiều, hơn mười người trong lúc bất phòng bị hút vào gian thông đạo, sức mạnh hợp lại của họ hề tầm thường, tức thời khiến hung trận dấy lên sóng gió vô biên. Được họ chia sẻ, áp lực nên Ma Chủ giảm hẳn. Bên ngoài vẫn còn ít thiên giai cao thủ, vốn có hơn trăm người theo Ma Chủ vào kết giới, thành ra dù hơn chục người bị hút vào hung trận nhưng vẫn còn lại cả trăm người Hỗn chiến cũng đến lúc kết thúc hẳn, ai nấy chăm chú quan sát đại chiến giữa hai nhân vật tuyệt đỉnh Thái cổ. Họ cùng lui xa, sợ bị cuốn vào trong vòng chiến. “Ma Chủ, ngươi làm ta thất vọng quá, chỉ có chút đạo hạnh này thôi sao?” Huyền Hoàng cực kỳ phẫn nộ trước việc Ma Chủ mượn lực từ bên ngoài. “Hừ ngươi tế luyện hung trận này thôn tính ngần ấy thiên giai cao thủ, lẽ nào phải tá lực?” Ma Chủ cầm Độc , bình tĩnh đối quyết với Huyền Hoàng. “Ta hiểu rồi, ngươi cố kéo dài thời gian.” Huyền Hoàng hình như tỉnh ngộ, nhìn Thái cực đồ chậm rãi chuyển động : “Ngươi đợi cho Thái cực đồ triệt để ổn định. Hừ, ta quyết cho ngươi cơ hội.” Y gầm lên, trăm linh tám lá hung kỳ vỡ tan, toàn bộ dung nhập vào thể nội y, rồi lại hóa hình khiến y biến mất, cùng hợp với lá cờ, còn phân chia riêng rẽ. “Muốn liều mạng ư?” Ma Chủ biến sắc, hú vang, thân thể phóng đại, cự chưởng chụp xuống, xé tan góc đại trận, nhảy ngay ra ngoài. thể chiến đấu trong vòng vây của hung kì, đối phương thân kỳ hợp nhất, còn ở lại bị thanh toán ngay. Hơn mười thiên giai cao thủ trong trận có bốn người gục ngã, những người còn lại nhanh chóng thoát ra. “Huyết sát vô hình!” Kì ảnh rợp trời lấp loáng. Khoảnh khắc, chín lá cờ cắm xuyên người Ma Chủ, lóe lên hào quang dị, tựa hồ hút lấy sức mạnh của y. “Ma Chủ ngươi chết chắc rồi.” Chín mươi chín lá hung kỳ còn lại vây chặt Ma Chủ, cùng xạ ra đạo đạo hủy diệt chi quang. Ma Chủ phảng phất bị giữ chặt cứng, chín mươi chín lá cờ nhanh chóng thu , xuyên qua người y, biến y thành con nhím, toàn thân chìm trong máu. Tất cả xảy ra trong thoáng chốc, các thiên giai cao thủ kinh hãi, lẽ nào Ma Chủ lại bị tiêu diệt như thế? Thần Nam, Thiên Ma, Độc Tiểu Huyên cả kinh, định xông lên. Cùng lúc, Ma Chủ gần như nát vụn đột nhiên bất chấp tất cả bay lên , lao về phía Thái cực đồ khổng lồ. Huyền Hoàng kinh hoảng, trăm linh tám lá hung kỳ rung lên bần bật, định thoát khỏi thân thể Ma Chủ nhưng y phát , tất cả là công cốc. Y và hung kỳ dung hợp, cũng có nghĩa y bị trói chặt vào thể nội Ma Chủ. “Ầm.” Tiếng nổ vang vọng, hào quang chói lọi bùng lên, Ma Chủ lao vào Thái cực đồ! “A…” Huyền Hoàng gào lên: “Ma Chủ, ngươi dám lừa ta.” Y biết mình quá sơ suất, tuy đoán được Ma Chủ kéo dài thời gian nhưng ngờ đối phương dùng cách liều mạng, bất chấp sinh tử dụ mình. “Bình.” Trong Thái cực đồ, hào quang của những lá hung kỳ ảm đạm hẳn, sức mạnh của y bị hút dần. Huyền Hoàng bất chấp tất cả, toàn lực gầm lên, đoạn nổ tung, cùng tan nát với Ma Chủ. Trong Thần ma đồ, huyết nhục mơ hồ, hai đại cao thủ đại chiến quá thảm liệt. Huyền Hoàng đề thăng công lực đến cực hạn, bất kể hậu quả nguyên khí đại thương, hóa thành hoàng quang mang theo mấy lá cờ nát bay ra ngoài. Tốn mất mấy tàn hồn trong hung kì, y mới thoát khỏi Thần ma đồ! Sau khi mười mấy đạo tinh hồn bị Thái cực đồ thanh toán, Thần ma đồ liên tục rung lên. Thân thể tan nát của Ma Chủ nhanh chóng tụ lại, ngẩng mặt lên cười vang, mái tóc trắng tung bay theo gió, thần tình kích động khôn tả. Y biết Luân hồi môn tàng trong Thái cực đồ tạm thời định trụ. Y bay khỏi Thái cực đồ, đứng đối diện với Huyền Hoàng, hề cố kị gì, dùng ngay thánh khí của mình. Huyền Hoàng vô cùng giận giữ dựng hung kỳ trước mặt, thiên giai tinh phách mà y phí tâm lực luyện hóa bị Ma Chủ hút mất gần nửa thành toàn cho Thần ma đồ. “Giết.” Huyền Hoàng kỳ đấu với Thần ma đồ! Hai người đều dung nhập bản thân vào thánh khí. Thấy Thái cực đồ sắp nuốt gọn mười lá cờ, Huyền Hoàng vô cùng tực giận, nhanh chóng tự cho nổ lá, phá tan góc Thần ma đồ, thoái lui ngay. Khung cảnh quả lưỡng nan, Huyền Hoàng đánh hay chạy đều được. Ma Chủ cười lạnh: “Huyền Hoàng, lần này có Thần ma đồ ở đây, ngươi mà lạc bại, kết quả chỉ đơn giản là bị phong ấn, dù ngươi do huyền hoàng nhị khí hóa thành, có tấm thân vĩnh hằng bất diệt cũng bị triệt để diệt vong.” Thần ma đồ lại lao vào hung kì. Cả hai gần như ngang nhau, phá tan từng phiến gian mà làm gì được đối phương. Đúng lúc đó, sau lưng Huyền Hoàng có Thần ma đồ vô thanh vô tức nổi lên chậm, chặn đường rút của y. Các thiên giai cao thủ ngoài xa xôn xao, há hốc mồm. Lại thêm Thần ma đồ! Quả khó tin. Nhưng nhìn kĩ thấy hai Thần ma đồ khác nhau, tuy vẻ ngoài khá giống nhưng dao động phát ra đồng nhất. “Đây là…” Huyền Hoàng kinh hãi. Thần Nam lẳng lặng quan sát tất cả, y vừa động tâm niệm, ngờ Thần ma đồ trong thân thể lại hoành xuất thế. Huyền Hoàng lui lại, định bỏ chạy, Ma Chủ và Thần ma đồ khiến y chật vật, lại có thêm Thần ma đồ khiến y dám tưởng tượng tới hậu quả. Nhưng Ma Chủ nào cho y cơ hội bỏ chạy, kéo Thần ma đồ trùm xuống, thoáng chốc thanh toán gọn mười tám lá cờ. Thần ma đồ của Thần Nam cũng phát ra ngàn vạn đạo hào quang, nuốt sạch mười mấy lá hung kì. Cả hai điên cuồng hút lấy sức mạnh của Huyền Hoàng. Y có cảm giác hoảng sợ. Đại nạn lâm đầu khiến y bỏ mặc cả hung kì, thân thể liên tục nhân đôi… hóa thành hư ảnh ngập trời hòng đào thoát. Nhưng thiên bảo Thần ma đồ quá bá đạo, hai Thái cực đồ che kín thiên địa, lấp cả thân ảnh Huyền Hoàng, cho hóa thân nào thoát được. “Ha ha…” Tiếng cười của Ma Chủ vang khắp đệ tam giới. Huyền Hoàng bị nuốt gọn, vốn y và Ma Chủ ngang cơ nhưng thấy đệ nhị Thần ma đồ xuất liền sinh lòng hoảng , còn ham chiến, chỉ cố thoát nên mới lạc bại. “Ma Chủ ngươi…” Tiếng gầm phẫn nộ từ trong hai Thái cực đồ vọng ra nhưng nhanh chóng biến thành tiếng kêu thảm, Huyền Hoàng bị phân giải, linh hồn ấn kí tan nát khiến y vĩnh viễn tiêu tan. “Thần ma đồ ác độc .” Tiếng gầm sau chót vang lên rồi triệt để tan biến. Cảm giác kỳ dị lan khắp tim Thần Nam, phát giác sau khi Thần ma đồ hút sức mạnh của Huyền Hoàng, tựa hồ xảy ra biến hóa, trong chín đạo hỗn độn môn lóe sáng. Ma Chủ đứng cao vạn trượng, sau lưng là Thái cực đồ khổng lồ chậm rãi xoay chuyển. Thái cực đồ của Thần Nam mờ dần, vô thanh vô tức quay lại thể nội . Đệ tam giới xôn xao, các cự hung bị phong ấn điên cuồng gầm lên, muốn phá ấn xông ra khiến cả giới rúng động. “Hôm nay ta định Luân hồi môn!” Ma Chủ quát vang. Thái cực đồ khổng lồ liên tục ảo diệt , sau cùng ngưng tụ thành khung cửa cao trăm trượng, bề mặt tuy sáng choang nhưng bên trong vô cùng tăm tối, như thể nối với vô tận hư , u tà dị khôn tả. Thái cực đồ và Luân hồi môn tàng trong nó dung hợp lại. Dao động kỳ dị lan khắp đệ tam giới! chỉ vậy, các chí tôn cao thủ trong đại Lục đạo, bất kể ngủ say hay khổ tu đều mở bừng mắt, cảm giác được có kiện trọng đại phát sinh tại lục giới.