Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 402: Viễn tổ muốn sống lại



      Tứ tổ và Ngũ tổ trở lại dung mạo năm xưa, như thanh niên hai mươi tuổi. Tứ tổ toàn thân kim quang lấp lánh, thân thể này từng tan nát khi luyện công rồi hợp lại. Ngũ tổ kiếm mi tinh mục, khí bột phát, người lại khó lòng nhận ra đó là lão bất tử sống qua nhiều năm tháng.

      Lúc đó, họ lạnh lùng ngồi trong nghị sảnh, hề có con cháu Thần gia phục thị, mấy dặm quanh đó cũng ai lại gần, càng tạo thành vẻ yên tĩnh đặc biệt.

      Thần Nam biết đệ tam giới có tin truyền về, khả năng quan hệ trọng đại, bằng hai vị lão tổ tỏ ra nghiêm trọng như vậy.

      “Hai vị lão tổ, ra có chuyện gì? Tin tức từ đệ tam giới thế nào, chả lẽ lại có người từ đó quay về Nhân gian?” Thần Nam mang trong lòng ít nghi vấn, thấy thần tình hai lão ngưng trọng như vậy nên rất muốn biết tình hình.

      “A.” Ngũ tổ trầm trọng thở dài, thần sắc vô cùng phức tạp, tựa hồ khó ra, Tứ tổ trầm mặc ngồi bên.

      Tim Thần Nam đập thình thình, biết có việc hay xảy ra, gấp gáp gào lên: “Phải chăng phụ mẫu cháu xảy ra chuyện gì?”

      Nhất đại thiên kiêu Thần Chiến năm xưa dùng đại thần thông, đại nghị lực mà hóa thành thần tính và ma tính Thần Chiến. Thần tính Thần Chiến mang thê tử vào đệ tam giới trước còn ma tính Thần Chiến cùng bọn Ma Chủ tiến vào trong Vô thiên chi nhật.


      Trong lòng Thần Nam vẫn nhớ họ, đến đệ tam giới, việc đầu tiên là lo lắng an nguy của hai người.

      Ngũ tổ lắc đầu thở dài: “ cần lo lắng cho phụ mẫu cháu, y đúng là nhân kiệt xuất sắc nhất Thần gia.”

      Thần Nam thở hắt ra hơi: “Vậy là chuyện gì? Hai vị lão tổ mời cháu đến đây, xin cứ thẳng ra.”

      có dự cảm lành, tựa hồ có việc gì đó phát sinh với bản thân.

      Tứ tổ lên tiếng, thanh trầm trầm, mỗi chữ đều gõ vang trong lòng Thần Nam: “Viễn tổ chi hồn có thể triệt để sống lại nhưng… cần…”

      Chỉ mười mấy chữ nhưng vang bên tai Thần Nam khác nào ngũ lôi oanh đỉnh, biết sớm muộn gì cũng có ngày này nhưng ngờ đến đột nhiên như vậy.

      Trước đây chắc do dự cự tuyệt ngay nhưng từ khi cảm thị Thần gia bát hồn, lay động.

      Tâm trạng bàng hoàng, lẽ nào vận mệnh được chú định, sinh ra cho Viễn tổ sống lại?

      .

      Mệnh do trời! Câu này thường do những thiếu niên hận đời gào thét, quả thực bây giờ cũng muốn hét lên như thế, muốn giao vận mệnh vào tay người khác nắm giữ, tự mình phải giữ lấy.

      “Hai vị lão tổ, tại cháu thể chết được, bằng ân hận vô cùng, còn nhiều việc cháu phải làm, thấy Vũ Hinh sống lại, thấy hài như trưởng thành. Giờ ai có thể khiến cháu chết được, các vị có thể mắng cháu là tử tôn bất hiếu, là phản đồ những cháu thể thỏa hiệp.”

      Lời như chém đinh chặt sắt.

      Tứ tổ và Ngũ tổ đồng thời thở dài, Ngũ tổ : “Chúng ta cũng muốn thế, nhưng… bát hồn tan mới có được kết quả này, đến cuối cùng lại… tay trắng.”

      Tứ tổ cũng : “Thần Nam, ai hi vọng cháu chết, cha con cháu là những người kiệt xuất nhất của Thần gia, từ thủa thanh niên bước vào hàng ngũ cường giả tuyệt đối. Nhưng…. nhưng…”

      Thần gia Viễn tổ ra là cao thủ thế nào mà khiến Thần gia phải chịu trả giá lớn như thế? Đến giờ Thần Nam vẫn nghi vấn, Thần gia bát hồn có ai là nhân kiệt? Nếu họ còn sống, tu luyện đến giờ, chắc chắn xuất thêm tám nhân vật lay trời chuyển đất.

      Thần tổ vì sao mà chết, nhân vật cần tới mười chiến hồn cực mạnh mới sống lại được chắc lúc sinh tiền pháp lực vô biên, ai khiến Viễn tổ mất mạng?

      “Có đáng ?” Thiên ngôn vạn ngữ trong lòng nhưng đến sau rốt chỉ hỏi được hai vị lão tổ có mấy từ.

      “Có đáng ?” Hai lão tổ cũng hỏi lại, sau cùng trong mắt họ lấp lánh ánh lệ, đáng ? Cha họ bỏ ra sinh mệnh, đều vì… Viễn tổ trong truyền thuyết.

      Tứ tổ cảm thán: “Theo tình thân, tử tôn chúng ta nên làm thế, xét về mặt chiến lực, Viễn tổ mà sống lại ắt Thần gia lên đến đỉnh điểm trong hàng ngũ lục giới. Chiến lực của mình Viễn tổ mạnh hơn thập hồn cộng lại.”

      “Viễn tổ vì sao lại chết?” Thần Nam hỏi thẳng, Viễn tổ mạnh thế sao lại tử vong được! Đồng thời, nhớ lại trận chiến thảm liệt ở Thái cổ, hề có bóng dáng Thần tổ.

      “Cái chết của Viễn tổ quá mù mờ nhưng vì thế mà hoài nghi thực lực của Viễn tổ, có dấu hiệu cho thấy mình Viễn tổ từng diệt Thiên chân chính, phải hóa thân. Đương nhiên đó là bí mật được lưu truyền lại, vạn lần cháu cũng được lộ ra, bằng dẫn tới tai họa.”

      Thần tình Thần Nam ngây ra, đó… quả là kiện đáng sợ.

      Bảy vị quân vương của đệ ngũ giới trong thời đỉnh cao từng liên thủ diệt Thương Thiên, sau đó Hoàng Thiên bị phong ấn, lại nghe rằng Thanh Thiên chưa chết… thế gian này có bao nhiêu Thiên? Lẽ nào lục giới có lục Thiên?

      từng thấy hóa thân của Thiên nhưng tin đó là Thiên chân chính. “Thiên” là danh xưng? ra là dạng tồn tại nào? Có sinh mệnh , hay là pháp tắc vĩnh hằng bất biến?

      ra “Thiên” đó là gì?

      Trong lòng ôm vô vàn nghi vấn nhưng vấn đề này Tứ tổ và Ngũ tổ cũng hiểu.

      thế nào ai cũng biết “Thiên” cũng hùng mạnh kinh nhân, thể cho sức mạnh chí cao vô thượng, Thần tổ diệt được Thiên, công lực quả kinh dị.

      Thần Nam nhớ ra việc: “Hai vị lão tổ rằng Viễn tổ có thể sống lại, phụ thân cháu ở đệ tam giới, lẽ nào bị các vị khống chế?”

      Thần lão đại, Thần lão nhị đều tự vào đệ tam giới trước, sau này Tam tổ bị Ma Chủ “mời” vào, ba đại thiên giai cao thủ đồng thời xuất thủ, Thần Chiến e rằng khó thoát, cả ba lão tổ đều là những người tu luyện vô vàn năm tháng.

      “Chuyện này… phụ thân cháu bị chế phục.” Ngũ tổ biết nên cao hứng hay hổ thẹn, hậu bối càng lúc càng mạnh, đến độ ba nhân vật mạnh nhất Thần gia cũng thể hàng phục.

      “Các vị định giúp lão tổ sống lại thế nào, dù có cháu cũng chỉ là cửu hồn, còn thiếu hồn nữa.”

      “Việc này… chúng ta nghĩ cách.” Tứ tổ và Ngũ tổ ậm ừ cho qua, Thần Nam đứng dậy, rít giọng: “Các vị phải định động đến Long Nhi, Y Y và đấy chứ?”

      Trước khi Long Nhi sinh ra, nghe hai vị lão tổ rằng nó là cường giả hàng đầu trong thiên địa chuyển sinh, nếu dung nhập vào huyết mạch Thần gia, hòa toàn có thể thay được bất kỳ ai trong số thập hồn.

      có chết cũng quyết để hài nhi tống mệnh theo, nhìn hai lão tổ với vẻ bất thiện.

      “Hiểu lầm rồi.” Tứ tổ và Ngũ tổ muốn xảy ra những việc kiểu Thần Chiến phản lại Thần gia, Ngũ tổ giải thích: “Bọn Long Nhi là hi vọng của Thần gia, chúng ta sao có thể nhẫn tâm để những hài tử mất mạng? lòng, chúng ta quyết định, Thần lão đại, Nhị tổ, Tam tổ, Tứ tổ, và ta chấn tan linh hồn, hợp thành chiến hồn! Tuy chúng ta là những kẻ thất bại bị đào thải nhưng vẫn là những người tiếp cận thập hồn nhất, năm người hợp lại, hồn lực chắc mạnh hơn của các cháu, nếu như…. nếu hồn lực của Viễn tổ trong thân thể chúng ta đủ mạnh, hi vọng tránh cho cháu khỏi vong mạng.”

      Trong lòng Thần Nam đau nhói, đó là huyết mạch thân tình, nếu đến lúc bất đắc dĩ, có ai nguyện ý trơ mắt nhìn thân nhân chết?

      Lời đó khiến vô cùng xúc động.

      “Được rồi, nếu cần… tương lai cháu tận lực, trước đó cháu phải gặp phụ mẫu, thấy Vũ Hinh sống lại, hài nhi của mình trưởng thành.”

      “Ầm.” Cử phòng tung ra.

      “Ai, ai… dám hại cha? Chúng ta liều mạng?” Tiểu quỷ mới hơn tuổi cùng Y Y tiến vào.

      Phía sau chúng là Long Nhi ngày càng già dặn, nó vốn là thiếu niên mười lăm tuổi nhưng do thể chất giống hài tử nên dáng vẻ vẫn như lúc bảy, tám tuổi. Nhưng thực lực lên đến mức độ tưởng ở tuổi đó, gần như là thiên giai cao thủ.

      “Lão tổ tông, chuyện gì vậy mà định giết cha, hôm nay chúng cháu… chúng cháu… phải khi sư diệt tổ!” bập bẽ .

      Ba hài tử này phải chỉ ra trong lúc nóng giận, thần thái hết sức chân thành.

      Long Nhi có vẻ nghĩ ngợi: “Muốn Viễn tổ sống lại nên nghĩ cách khác, nếu phải thương tổn phụ thân, chúng cháu nhất định đồng ý.”

      “Đúng, nếu động đến cha, chúng cháu tạo phản.” Tiểu tiên tử Y Y cũng chịu kém.

      Thấy ba hài tử như vậy, Thần Nam mỉm cười an ủi, đoạn nghiêm mặt bảo: “Các con lui ra, cần lo chuyện của ta.”

      được, lần này cha phải nghe chúng con, nếu chúng con lui.” và Y Y cậy còn nên thẳng thắng cự tuyệt.

      “Yên tâm , chúng ta hại cha cháu.” Tứ tổ và Ngũ tổ cùng .

      tin, chúng cháu .” Ba hài tử đồng thanh.

      Thần Nam hỏi hai vị lão tổ: “Tin tức từ đệ tam giới truyền về như thế nào? Lẽ nào có người thuận lợi về được?”

      Nếu thế đúng là việc trong đại, thiên giai cao thủ vào đệ tam giới muốn về còn khó khăn vô cùng.

      , nhưng vẫn có tin.” Ngũ tổ giấu: “Cháu còn nhớ việc Thần lão đại và Thần lão nhị mang song nhãn Viễn tổ vào đệ tam giới, phần hồn lực của Viễn tổ tán tại đó nhưng phần lớn hồn lực ở Nhân gian. Nếu nắm chắc về được, hai người đó sao dám lỗ mãng xông vào, Thần gia chúng ta biết khe hở gian, tuy tạm thời thể quán thông nhưng dùng bí pháp truyền tin về được.”

      Tin tức bí này mà lộ ra ắt gây thành phiền hà.

      “Đệ tam giới ra thế nào?” Thần Nam rất quan tâm tới tình hình của bọn Ma Chủ.

      biết, bọn Thần lão đại chỉ bảo loạn, thiên giai cao thủ cẩn thận là mất mạng ngay.”

      Thần Nam đứng phắt dậy cao giọng: “Thế giới tàn phá hiểu tế luyện được , tại cháu… muốn có đủ thực lực vào đệ tam giới.”

      Hơn vạn năm rồi, rất muốn gặp phụ mẫu.

      Bái biệt hai vị lão tổ, mình trong tiên viên, Viễn tổ muốn sống lại, dự cảm thấy đại chiến đến gần, buộc phải hành động thôi.

      Trong tòa đình đài phía xa, Mộng Khả Nhi đứng cạnh lan can, nàng được hai tiểu quỷ cho biết Thần Nam muốn vào đệ tam giới.

      Thần Nam ngẩng lên, thấy nàng bèn chậm rãi tiến tới, cùng nàng vòng quanh tiên viên, hai người gì nhưng lúc này vô thanh thắng hữu thanh, có nhiều việc cần lắm lời.

      Sau cùng, Mộng Khả Nhi lên tiếng: “Muội muốn cùng huynh, muội muốn tìm lại sức mạnh, thần thông của Thất Tuyệt thiên nữ dễ dung hợp. Ả còn sức mạnh thất lạc tại lục giới, ở Nhân gian và Thiên giới tìm thấu nên phải giới khác tìm.”

      Ngoài xa, hai tiểu quỷ và Y Y vỗ tay nhìn nhau, mỉm cười. Đạm Đài Tuyền yên lặng bay đến, nhấc chúng mang .

      “A, mẫu thân trẻ trung xinh đẹp, nếu muốn nhớ mang chúng con theo.”
      Chó Điêntutu thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 403: Chợt hiểu



      “Grào… long đại gia gào tiếng, tiểu tử Quảng Nguyên bỏ chạy, long đại gia gầm hai tiếng, tiểu tử Hắc Khởi cũng phải cong đuôi, grào… long đại gia gầm ba tiếng, Thần tổ cũng kinh hoàng.”

      đỉnh núi của Nguyệt lượng, thần thụ xanh tươi, hoa cỏ thơm nức, màu sắc rực rỡ toát ra mùi rượu thơm dụ người.

      Mấy túy quỷ uống rượu ca hát, cảm khái đời là mấy nỗi.

      Tử Kim thần long say khướt, liên tục gầm lên khiến thần lang do Thần gia tự nuôi tưởng là đồng loại hú, cũng nhìn trăng hú theo.

      Long Bảo Bảo say mờ mắt, lúc lắc đầu, lớn lối: “Đời ăn nhậu đúng là mất hết thú vị, Tiểu Thiên Thiên đúng là loại ra gì, lại bắt nạt những người thiện lương. Vì sao người bị hại lại là chúng ta? Kì , với ta mỗi ngày có năm ngàn cặp cánh gà nướng, thêm ngàn thùng mĩ tửu là đời sống hạnh phúc rồi, cần gì nữa. Nhưng lại có kẻ muốn hất văng cánh gà nướng của ta, đá vỡ mỹ tửu, coi thường cánh gà và mĩ tửu của ta cũng là coi thường ta, nên ta phải phản kháng…”

      Long Nhi cũng ôm vò rượu, uống bét nhè, líu lưỡi: “Ta phải chiến đấu, phải thành mạnh nhất…”

      Tử Kim thần long gõ trán nó, mồm sặc mùi rượu: “Chiến đấu cuồng nhân, ngươi chán ốm được… đợi lão long ta giới thiệu cho ngươi mỹ nữ.”

      “Ồ, còn việc giữa ngươi và Giai Lệ Ti sao?” Long Nhi uống nhiều, buồn để ý mà hỏi lại.

      “Còn sao nữa, đương nhiên là êm đẹp rồi, grào…”

      “Cái gì mà êm đẹp…” Long Bảo Bảo vỗ ngực: “Ta lấy long cách đảm bảo… những gì ta . Ta thấy … ngươi bị lão bạo long Khôn Đức truy sát, bức ngươi phải cưới còn lão, đúng là đáng thương.”

      “Ta khinh, tiểu đậu đinh người còn chưa phát dục hoàn toàn, sao lại nhìn những việc vớ vẩn thế? Có phải ganh tỵ với lão long , có cần ta nhờ Khôn Đức giới thiệu tiên nữ long cho ngươi. Đương nhiên Đông phương thần long đừng mơ, đến giờ còn mỗi hai chúng ta.”

      “Ta cần, ta muốn… muốn thuần khiết.” Long Bảo Bảo ấp úng phản bác.

      “À, thuần khiết hả? thành vấn đề, bất kể thanh thuần hay quyến rũ đều có, Tây phương còn mấy thánh nữ long, để lão long giúp cho ngươi.” Lão du côn bàn đến vấn đề này hai mắt sáng rực, ra dáng chuyên gia.

      “Hai con rồng các ngươi ra gì.” Long Nhi mơ mơ hồ hồ ấp úng.

      “Sao lại ra gì? Đó là tính tình của ta, long đại gia xưa nay vẫn vậy, bao giờ ra vẻ, tiểu đậu đinh nó thích thuần khiết, nên…”

      “Ta ta thích thuần khiết là bản thân ta thuần khiết.” Long Bảo Bảo kháng nghị với vẻ bất mãn.

      “Tiểu long ca ca, là chờ muội, sao lại… hừ, giữ lời hứa.” Tiểu Y Y như ngọc từ xa bay tới.

      Ba túy quỷ tỉnh ngay, Long Nhi nhìn Long Bảo Bảo với vẻ bất thiện, Tử Kim thần long càng kinh hãi há hốc mồm lẩm bẩm: “Cao thủ… cao thủ luyện thành như thế này đây.”

      Đoạn lão du côn giơ ngón cái lên với Long Bảo Bảo: “Lão long ta phục ngươi.”

      Đôi mắt lờ mờ của Long Bảo Bảo dần tỉnh lại, rồi tỉnh hẳn: “Ngẫu mễ đầu phát, hiểu lầm, đúng là hiểu lầm tưởng, phải như các ngươi tưởng tượng.

      “Đúng như họ nghĩ, tiểu long ca giữ lời hứa, bất tuân nghĩa khí, là con rồng xấu xa.”

      Hai mắt Long Nhi phát ra sát khí, Tử Kim thần long làm ra vẻ khinh khỉnh: “Kì cũng có gì ghê gớm, đó có phải mất hết long tính? Có phải thập ác bất xá đáng tùng xẻo ? Có phải tội đại ác đáng thiêu thiên đăng ? Đều phải, ngươi cần cố sống cố chết chối cãi, cứ giải thích cụ thể là được.”

      Long Bảo Bảo nhìn Long Nhi, nhìn Tử Kim thần long rồi lại nhìn tiểu tiên tử Y Y, kêu lên thảm thiết: “Ngẫu mễ đầu phát, Y Y ngươi lại hãm hại ta, ta muốn sống nữa.” Nó đưa đôi tiểu trảo hoàng kim lên che mặt, gào lên: “Ta có nhảy xuống Hoàng hà cũng rửa sạch được, nếu Thần Nam biết hiểu lầm này, chắc chắn giết ta, chúng ta là hảo huynh đệ mà. Ta sao lại… sao lại có thể. Ta muốn thuần khiết, ta cần như thế này.”

      “Hi hi……”

      “Ha ha…” Ai cũng thấy Y Y giở trò, chốc sau cũng tới, lớn tiếng: “Ta tới đây…”

      Mấy tên quậy này tập hợp lại phải vu vơ mà chuẩn bị vượt xuống giới khác.

      “Hình như Tiềm Long, Huyền Trang cũng muốn .” Long Bảo Bảo .

      “Họ ở đâu?” Long Nhi hỏi.

      vượt qua địa ngục tại Nhân gian giới Quang Minh giáo hội, biết tầng bao nhiều, chỉ muốn tu luyện đột phá.” Tử Kim thần long đáp.

      “Chúng ta xem.” Long Nhi đề nghị.

      “Hay lắm, hay lắm.” Hai tiểu quỷ và Y Y nhảy cẫng lên.

      Định vượt giới nên Tử Kim thần long muốn mang hai nhóc tỳ theo nhưng tin tức do chúng mang đến, nên đành đưa theo.

      hiểu Thần Nam có thu hoạch gì ở tàn phá thế giới ? , chúng ta đến mười tám tầng địa ngục xem thử.” Cả đám cùng xuống Nhân gian.

      Trong thế giới tàn phá, đất đại vô biên, còn lớn hơn cả Nhân gian, cũng có người cư trú nhưng còn lạc hậu hơn thời nguyên thủy.

      Biển xanh vạn tầng, sóng dâng ngút trời, Thần Nam nổi lơ lửng tầng mặt biển bảy ngày liền, dùng tâm cảm ứng rung động của tàn phá thế giới, cố liên hệ với nội thiên địa của mình.

      Từng bước luyện hóa nó.

      Nhưng bảy ngày rồi mà thể tương liên thế giới này với nội thiên địa, có lần suýt nữa tan xương, dám cảm ứng thêm nữa.

      Sớm biết việc này cực kỳ hung hiểm nhưng lúc bắt tay mới thấy khó hơn cả tưởng tượng.

      Cơ hồ thể hoàn thành.

      “Luyện hóa thế giới? Mộng tưởng xa vời quá, năm xưa phụ thân có được thế giới tàn phá này cũng chỉ biết vị trí chính xác chứ thể chân chính hợp vào nội thiên địa, bằng ông sao lại rút ra được? Tiểu thế giới của mình là hạt giống thế giới hoàn mỹ, liệu có làm được ?” Thần Nam vô cùng nghi hoặc, cảm giác đó là nhiệm vụ bất khả thi.

      Tu vi tại của còn chưa có được đại thần thông để luyện hóa thế giới.

      “Vì sao nhất định phải luyện hóa, ta nên có con đường riêng của mình.” Thần Nam tỉnh lại từ yên lặng, trong lòng nảy ra ý nghĩ khác.

      Lúc này chợt thấy thiên địa tĩnh lặng theo.

      Hắt chợt ngộ ra điều huyền diệu, Thái Thượng vong tình lục và Hoán Ma kinh cùng nổi lên trong lòng, hợp lại, bất giác đẩy ra từng đạo pháp ấn, hai mắt bình tĩnh như nước.

      có sức mạnh bung ra, mặt biển mênh mang phảng phất như bị cấm cố, sôi trào chợt yên lặng.

      Thái thượng!

      Ma!

      “Ta phải chém Thái Thượng.”

      “Phải đánh bật ma.”

      hiểu sao lại nảy ra xung động này, muốn thoát khỏi phong tỏa của hai huyền công, con đường của mình.

      Lúc này hiểu được tâm cảnh của Thần Chiến năm xưa, rũ bỏ tất cả, mở ra con đường riêng.

      biết Thần Chiến chắc bỏ Hoán Ma kinh từ lâu.

      có cảm ngộ này cũng là bình thường, Thái Thượng là dạng tồn tại nào biết nhưng đối phương là địch nhân của , dù huyền công này được xưng là Thiên giới đệ nhất kỳ công nhưng thể theo con đường đó. Theo bước địch nhân còn đường của đối phương thắng sao nổi.

      Thần tổ là tổ tiên của , theo lí thuyết phải địch nhân nhưng cũng muốn nấp bóng tổ tiên, mà quyết theo cách của phụ thân – vượt hơn Viễn tổ.

      Muốn vượt hơn tất phải con đường khác.

      Quên! còn Thái Thượng vong tình chính là cảnh giới tinh thần của “quên”, phải khiến cho kí ức trong óc mờ , đạt tới tâm cảnh siêu thoát, vứt bỏ tất cả.

      Quên! chữ mà cực khó, có bao đời thánh hiền mà thực được chữ quên này.

      Nửa tháng trôi qua, Thần Nam liên tục xuất ra các loại pháp ấn, đều từ cảm giác bung ra nhưng muốn thoát khỏi Thái thượng, Hoán ma nào dễ dàng.

      Nhưng trong lúc tư duy hỗn loạn nhất, bất ngờ đẩy ra thức khiến mặt biển ngưng lại đoạn cuốn lên , hư vỡ tan, mặt đất chìm xuống. Trong sát na, suýt nữa dấy lên trường hạo kiếp tại đệ tam giới.

      Nhưng chỉ sát na đó vô ý xuất ra thức, qua rồi, tất cả lại nguyên dạng, như trường mộng cảnh vừa xong.

      Đó là…

      Thần Nam cả kinh, đó phải ảo giác mà là thông linh chi cảnh, thức này thấy trước đây, tà dị mà thần bí, thoáng chốc cảm giác được tương lai, cảm thụ được kết quả của thức này.

      Đó là… đệ nhất thức trong Nghịch Loạn bát thức.

      chợt hiểu, trong lòng cực kỳ kinh hãi, thức vô ý vừa qua so với đệ nhất thức của Nghịch Loạn bát thức giống nhau nhưng ý cảnh và kết quả lại kinh nhân như thế.

      Lẽ nào… đó là chân ý của đệ nhất thứ thể phục chế? thấy con đường thoát khỏi phong tỏa của Thái Thượng và Hoán Ma… nhưng biết con đường đó do tự tìm ra, tuyệt theo lối của Nghịch Loạn bát thức.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 404: Diệt ma tính, giết Thái Thượng



      Trong thế giới tàn phá, Thần Nam nổi lơ lửng hai tháng hơn mặt biển vôn tận sôi trào, khổ công suy tư tìm cách đột phá để tìm ra con đường riêng.

      “Ngộ” bao giờ cũng gian nan, có người ngộ ra trong sát na, có người khổ công suy tư mà hẳn đạt được.

      Cũng như lúc xuất ra đệ nhất thức trong Nghịch Loạn bát thức do vô ý, sau đó vươn đến ý cảnh đó được. biết nếu có điều kiện tác động, vẫn còn cách quãng nữa mới thấu triệt.

      Nhìn nước triều lên xuống, phong vân biến ảo, thiên địa vận hành, ngồi mặt biển trải nghiệm vạn vật, suy nghĩ về mọi điều.

      Phảng phất như nhập vào thiên địa, là phận của tàn phá thế giới, thân tâm chìm vào cảnh giới huyền diệu.

      Diệt ma tính, giết Thái Thượng

      Làm sao thoát khỏi hai loại huyền công này?

      “Ầm.”

      Sau cùng mình bùng lên hào quang sáng chói, chìm trong đáy sâu thần thức, cực tốc phi hành trong đó, đoạn tung chưởng đánh tan vùng hỗn độn mênh mang, kéo nhân hình như cuộc trong kén ra.

      “Thái thượng Thần Nam, ta giúp ngươi khôi phục công lực!”

      bạch phát thiếu niên chỉ chừng tám, chín tuổi từ trong kén chui ra, đưa ánh mắt đầy cừu hận nhìn Thần Nam: “Ta tàng kĩ thế mà vẫn bị ngươi phát giác.”

      “Hừ, mọi việc về ngươi đều được ta quan sát nên ta biết ngươi chết dễ thế. Quá trình tu luyện lại tuy thống khổ nhưng có ngày đứng lên được, ngươi nhẫn cũng khá.”

      Nhìn bản thể Thần Nam thâm bất khả trắc, bạch phát Thái Thượng Thần Nam ngẩng đầu, rít giọng: “Ngươi muốn thế nào?”

      “Ta rồi, muốn giúp ngươi khôi phục công lực!”

      “Ngươi mà hảo tâm thế ào, sợ ta phản lại sao?” Thái Thượng Thần Nam lóe sáng trong mắt, hung tàn như ánh mắt ác lang.

      “Ngươi có được thực lực đó tùy.” Bản thể Thần Nam vô cùng trấn tĩnh.

      Đoạn nghịch chuyển nguyên lực để sức mạnh sâu trong thân thể cuốn về bóng dáng tóc trắng, bắt đầu bồi bổ linh hồn trọng thương đó.

      “Ha ha… ha ha…” Thái Thượng Thần Nam cười lên điên cuồng: “Ngươi nuôi hổ gây họa, sau này ta quyết mềm lòng.” Suy cho cùng y tuyệt tình tuyệt tính nhưng vẫn từ nhân cách Thần Nam tách ra, có đôi phần bất khuất và cao ngạo. tại được người khác cứu trợ, gần như ban phát khiến lòng y hi vọng nhưng phẫn nộ và đau đớn nhiều hơn. Nhưng với tính tình hung tàn lãnh khốc, y gạt bỏ hết những điều đó, chỉ cần có cơ hội khôi phục rồi điên cuồng báo phục.

      “Ta cho ngươi cơ hội”, bản thể Thần Nam vô cùng bình tĩnh, giọng lạnh tanh.

      Trong lúc , nguyên lực hùng hồn vốn thuộc về Thái Thượng Thần Nam trong thân thể bản thể được đẩy sang hết.

      “Ha ha,” bạch phát Thái Thượng ngẩng mặt cười điên cuồng, trong nháy mắt y từ tiểu đồng tám, chín tuổi biến thành thanh niên, cười lạnh: “Đừng cho rằng ta như xưa, tại ta là thiên giai cao thủ chân chính. Hơn nữa, ta còn tu luyện Thiên giới đệ nhất kỳ công Thái Thượng vong tình lục.”

      Thần thức hề có dao động năng lượng, nhưng bàn tay khổng lồ vô thanh vô tức xuất cạnh Thái Thượng Thần Nam, hất văng y.

      Bản thể Thần Nam bình tĩnh : “Ta tại dùng võ học sơ đẳng của Nhân gian giới, tam lưu chiêu pháp!”

      “Ngươi!” Thái Thượng nghe cầu này xong liền điên tiết, tuy vừa rồi y sơ ý nhưng thế nào vẫn là bị đánh ngã: “Vậy được, chúng ta chân chính quyết sinh tử.”

      Thần Nam cười, tịnh đáp lời, tung cước đá văng vùng hỗn độn ngoài xa, ầm tiếng, ma khí bùng lên, tiểu đồng năm, sáu tuổi rớt xuống, đôi mắt vừa kinh vừa nộ.

      “Ma tính Thần Nam?” Bạch phát Thái Thượng Thần Nam đại nộ: “Lần trước do ngươi chúng ta đâu sa vào cảnh này.”

      “Hừ.” Ma tính Thần Nam cười lạnh: “Tưởng ai, hóa ra cành củi mục bị ta phế khi xưa.”

      Bạch phát Thái Thượng đại nộ: “Lần trước ta mượn tay ngươi để biến hóa lần hai, ngươi tin đấu tiếp trận nữa.”

      “Bại là bại, lắm cũng vô dụng.” Ma tính Thần Nam tuy năm, sáu tuổi nhưng khẩu khí vô cùng lớn lối.

      Bản thẩn Thần Nam với y: “ tại ta khôi phục nguyên lực cho ngươi.”

      ? Ngươi sợ ta và liên thủ đối phó ngươi?”

      Thời gian pháp tắc được thi triển, nguyên khí hùng hậu từ thể nội tràn ra, phủ lấy ma tính Thần Nam, thân thể nhược tiểu nhanh chóng bành trướng, chỉ khắc ngắn ngủi hóa thành hắc phát thanh niên, toàn thân quấn quít ma khí, hai mắt bắn ra hào quang đáng sợ.

      “Ha ha … ha ha…” bạch phát Thái Thượng Thần Nam và ma tính Thần Nam đều cười vang, cùng dứt khoát lao về phía bản thể, cơ hồ thành hiệp nghị.

      “Ngươi điên cuồng tự đại , dám thả cả hai chúng ta ra, chết .”

      “Hôm nay chúng ta thịt bản thể rồi lập lại.”

      Cả hai điên cuồng gầm lên, kẻ tà khí ngút trời, kẻ ma vân áp đỉnh, quả cuồng bá bất khả nhất thế!

      “Tử khí đông lai, Thái Thượng phong ma!” Bạch phát Thái Thượng Thần Nam quát vang, trong thần thức tràn lên tử khí, vây phủ bản thể Thần Nam, như vô tận núi non ép xuống.

      “Hoán ngã chân ma, Ma kinh thiên hạ!” Ma tính Thần Nam hóa thành cự ma cao ngàn trượng, há mồm to như chậu máu nuốt bản thể.

      Bản thể Thần Nam vô cùng bình tĩnh, trong lúc đòn công kích đáng sợ tràn tới, biến mất rồi đột ngột xuất cạnh Thái Thượng Thần Nam, tung ra quyền xuyên qua ngực, quát vang: “Nhìn chưa? Đây là tam lưu chiêu thức thường thấy nhất ở Nhân gian giới.”

      Thái thượng Thần Nam bị đánh xuyên ngực, rít lên thê thảm, thi triển vô thượng tâm pháp tránh thoát. Kì , Thần Nam lui trước khi hành động, xuất cạnh ma tính Thần Nam, tung cước đá xuyên eo khiến y rống lên thê thảm.

      Đoạn ung dung thoái lui: “Về thực thực đấu trận, bằng các ngươi nghĩ gì ta đều biết, bị ta đoán trước mọi động tác, căn bản chống nổi ta.”

      Thái thượng Thần Nam và ma tính Thần Nam đồng thời hừ lạnh, trong lòng thầm phẫn hận, trước đây chúng và bản thể Thần Nam tâm linh tương thông, có thể cảm được ý nghĩ của nhau nhưng tại thành phụ thuộc, cảm ứng được đối phương nữa, còn đối phương lại biết bọn chúng nghĩ gì.

      Hào quang lóe sáng, chúng rời khỏi thần thức Thần Nam, xuất tầng mặt biển ngàn trùng sóng biếc.

      Nhưng hai phân hóa này có nhục thể nên thoát khỏi bản thể được. Vì thế, Thần Nam lo chúng đào tẩu.

      “Để công bằng, ta dựa vào nhục thể đối phó các ngươi. Đến , lòng hôm nay kẻ gục xuống, triệt để tuyệt diệt.”

      “Hừ, kết liễu thôi.” Hai Thần Nam phân hóa tại có cùng cừu địch lần lượt thi triển tuyệt học tối thượng.

      Thái thượng Thần Nam quát: “Đẩu chuyển tinh di, Thái Thượng tru ma!”

      “Ầm.” Bản thể Thần Nam dùng quyền phi thường phổ thông hất văng , đoạn : “Quên cho các ngươi biết, đây là tàn phá thế giới, có tinh thần chi lực cho các ngươi dùng.”

      “Chết tiệt.” Thái thượng Thần Nam gầm lên: “Thiên địa nghịch chuyển, Càn khôn phát lực! Tru diệt!”

      Thiên địa phảng phất lật nhào, năng lượng hùng hồn thần bí từ dưới đất và cao tràn về bản thể Thần Nam, như muốn xé tan .

      Đồng thời, ma tính Thần Nam hóa thành cự ma cao ngàn trượng, ma trảo rợp trời, hắc ám ma khí che kín tầng đại hải, dấy lên bão tố vô tận, mặt biển cuồn cuộn, gầm réo sôi trào.

      “Hay, phải thế chứ.” Bản thể Thần Nam quát vang, lao lên đón, dùng Thái Thượng vong tình lục hay Hoán Ma kinh mà dùng phổ thông tâm pháp vận chuyển nguyên lực trong thân thể cùng chiêu thức đơn giản mà hữu hiệu ở Nhân gian chống lại hai đại cường giả.

      Trận chiến khiến biển động sôi trào, sóng trào lên tận trời. Trời cao liên tục vỡ nát, cảnh tượng như ngày tàn.

      Đại chiến thảm liệt vô cùng, bản thể Thần Nam đấu với hai cường địch, thân thể mấy lần vỡ vụn, máu muộn đỏ trời xanh, lần nghiêm trọng nhất gần như tan nát hẳn.

      làm thế phải chán sống mà tìm phiền phức mà vì muốn đột phá, trừ chướng ngại, tất cả phải từ vấn đề bản chất nhất mà giải quyết. Bắt đầu từ Thái Thượng và ma, vậy cũng từ đó là phá phong tỏa.

      Thái Thượng và ma tính Thần Nam định phá rồi lập, bản thể Thần Nam gặp vấn đề tương tự, sao lại nghĩ thế? Dùng thực lực chân chính diệt cả hai, chính là “phá”, còn “lập” thế nào phải dựa vào “ngộ”!

      Trận đánh hôn thiên ám địa, phong vân biến hóa, tất cả đều rung chuyển, với tàn phá thế giới mà , đó là cơn đại chấn động.

      Sau cùng, đấu dạt ra tận rìa thế giới, Thái Thượng Thần Nam trực tiếp triệu hoán tinh thần chi lực, định phong ấn .

      Tinh quang chiếu sáng vô tận, toàn bộ hướng về bản thể Thần Nam, định dung luyện . Ma tính Thần Nam tỏ ra khí thôn sơn hà, phát ra ma khí vô tận, dùng cái thế ma uy ép xuống.

      Đại chiến thảm liệt khiến Nhân gian và Thiên giới đều kinh hãi, nhiều cao thủ lao tới, Tứ tổ và Ngũ tổ cũng bọn con rồng du côn đến trường đầu tiên, kinh hãi nhìn ba người đại chiến, biết nên giúp ai.

      Bản thể Thần Nam toàn thân muộn máu, trận đại chiến kịch liệt này kéo dài ngày đêm, gian khổ khủng khiếp. Sau cùng, chiến trường quay lại thế giới tàn phá, bản thể Thần Nam đánh tan được Thái Thượng Thần Nam, triệt để dẹp tan linh hồn y, lúc đó như được giải khai tâm kết, khoái cảm phá được phong ấn tràn khắp trong tim.

      Toàn thân là huyết tích, chiến bào rách tan theo gió rung lên phần phật, lúc đó bản thể Thần Nam còn nhiều ma tính hơn Ma tính Thần Nam. Khí thế phát ra bức nhân cùng cực.

      Ma tính Thần Nam thở dài: “Chết chết, có gì đâu, lần này ngươi cần động thủ, tự ta xử lý.” Đoạn định tự sát.

      Nhưng bản thể Thần Nam dùng pháp lực giữ lại, lạnh lùng : “Sinh tử của ngươi ta quyết định.” Đoạn phất chưởng đánh vào óc đối thủ, lau sạch toàn bộ linh thức nhưng linh hồn được bảo tồn.

      lẩm bẩm: “Linh hồn chi thân của ngươi chưa chết được.” Rồi cấm cố trong thần thức.

      Dùng thực lực chân chính diệt Thái Thượng Thần Nam, thanh toàn ma tính Thần Nam, bản thể Thần Nam lúc này có cảm giác thư thái.

      xếp bằng tầng mặt biển, thần thức phiến linh, chìm trong diệu cảnh.

      Nhân thể nổi chìm, trăm đời cũng chỉ là chớp mắt, dưới bánh xe lịch sử, bất kỳ vương triều vĩ đại nào, kiến trúc kiệt xuất nào đều hóa thành cát bụi.

      Đời người như mộng, phấn đấu cả đời nhưng giây lát tiêu tan.

      muốn chết nên mới có thần ma tung hoành, thần ma chính là bước tiến quan trọng, từ đây thoát khỏi sinh lão bệnh tử tiến về cảnh giới vĩnh sinh bất hoại.

      Nhưng đời có tuyệt đối, thần ma khó thoát được thiên địa lay động, dù cho tu vi thông thần, pháp lực vô biên cũng tránh khỏi bị hủy diệt trong cơn thần ma đại kiếp vô tình vô dục.

      Bất tử, thế nào mới là bất tử? Vĩnh viễn, thế nào mới là vĩnh viễn? ai ràng được.

      Xuyên qua vũ trụ hồng hoang, ngưng luyện thiên địa huyền hoàng, dù thoát được Lục đạo luân hồi, cũng khó thoát được thiên địa hạo kiếp!

      Lúc nào trong lòng Thần Nam trôi qua cảm ngộ kỳ quái, tâm thần phảng phất xuyên qua vũ trụ hồng hoang, nhìn xuống tất cả chúng sinh.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 405: Hết bụi lại phát sáng



      Thần Nam cảm thấy thời gian trôi qua, yên lặng ngôi mây, cảm giác xuyên qua vô tận thời , lang bạt qua những vì sao vô biên.

      phảng phất như hóa thành trăng sao nhìn xuống nhân thế nổi chìm, lại như hóa thành hạt bụi mình lữ hành trong vũ trụ.

      Cảm giác này quá kỳ diệu, liên tục chìm vào những thể nghiệm mới mẻ, trong tinh , hắc ám, hư vô…Trời sao vô tận sáng rực trong lòng, biển sao chiếu rọi ánh sáng rồi hắc ám che phủ hoàn vũ, nuốt hết mọi tia sáng khiến thiên địa hóa thành hư vô, tất cả lại quy về hỗn độn.

      Thần Nam cứ thế thần du thái hư, liên tục lữ hành giữa trời sao.

      hiểu bao lâu sau mới tỉnh lại, ngước mắt lên thấy trời vẫn xanh như xưa, nước vẫn vạn tầng sóng rập rờn vô biên, mặt đất vẫn rộng mênh mang vạn dặm.

      Trong quá trình thần du thái hư, tất cả đều biến hóa, từng thấy trời sụp đất nứt, biển động sóng trào, đại lục phiêu di…Nhưng trước mắt có gì thay đổi, khiến chợt tỉnh ngộ, tất cả đều quen thuộc mà lạ lẫm.

      vung tay ấn xuống biển, chưởng ấn khổng lồ vô thanh vô tức xuất tại đại hải mênh mang, ép nước biển dạt ra bốn phía, trong làn nước ra vùng chân hình bàn tay.

      Đoạn phất chưởng lên trời, biển canh vô tận tại tràn lên.

      Sau cùng tăng tới độ cao ngàn trượng, gần chạm bàn chân .

      Tất cả đều vô thanh vô tức, căn bản cần dùng tới dao động nguyên khí.

      Pháp tắc!

      Nguyên lực!

      Tất cả đều thống nhất, bản chất nội tại tương đồng, bất quá hình thức biểu giống.

      Cũng như đạo thuật thần bí và ma pháp quỷ dị khá giống nhau, các loại đại thần thông biểu ra đều có cùng kết quả.

      Mấy tháng tham ngộ thu được nhiều biến hóa, chân nguyên cũng mạnh lên bao nhiêu nhưng tinh thần cảnh giới tăng tiến đáng kể.

      chỉ là con người chứ phải chúa tể, trong mấy tháng trời mà muốn công tham tạo hóa, lục giới vô địch quả là viển vông.

      tìm được đường lối, dần dần thấy phương hướng theo con đường của mình, cần theo bước tiền nhân lối mòn mà mở hẳn con đường thênh thang cho mình.

      hề do dự, phá hủy Thái Thượng nguyên lực trong thân thể, tụ lại kinh mạch khiến tất cả khôi phục nguyên dạng.

      Lúc xưa, chỗ bá đạo của Thái Thượng vong tình lục vượt xa tưởng tượng của Thần Nam, phá nát kinh mạch khiến thân thể hóa thành chỗ vận chuyển Thái Thượng huyền công, kinh mạch khác hẳn người thường.

      Giờ giết Thái Thượng Thần Nam, tuyệt diệt huyền công này nên phải thay đổi hết, đưa tất cả về lại ban đầu. thấy đường lối kinh mạch của Thái Thượng huyền công có gì hay mà cấu tạo của người bình thường mới là hoàn hảo nhất.

      Bởi là người, bất kể cảnh giới tại là thần hay vượt hơn thế vẫn từ người tiến lên, tất cả phải bắt đầu từ điểm gốc.

      Người là sinh vật phát triển qua nhiều năm tháng, khai sáng ra văn minh phồn vinh, đủ lên địa vị của mình.

      Thái thượng là sinh vật phải loài người, thể theo con đường đó là tất cả “dĩ nhân vi bản”. Tuân theo phác đồ kinh mạch của người là phát triển công pháp thích hợp.

      “A……”

      Tiếng gầm vang vọng, toàn thân huyết nhục mơ hồn, từng đường kinh mạch gần như bật khỏi da thịt rồi vỡ tung khiến thân thể nhuộm máu. cứ thế đứng , khôi phục thân thể, quên hết những việc trong quá khứ.

      bóng hình mờ mờ từ thân thể bay ra, vung tay chộp lấy chấn nát vụn, vô tình tàn hồn do Thái Thượng huyền công vận chuyển tạo thành tan thành khói bụi.

      Kinh mạch tụ lại, trong thân thể vang lên tiếng sấm, quanh mình xuất từng tia sét, điện quang kinh nhân vây khắp người, làn da sáng loáng bảo quang như được đúc từ tinh kim.

      Sau cùng sấm vang ì ùng, thân thể sáng chói, trở thành hùng mạnh như vĩnh hằng bất diệt thể, đương nhiên chứa sức mạnh vô tận.

      con đường của mình.”

      Nước biển dâng lên từ từ hạ xuống.

      Mây dịu gió mơn, tất cả đều tự nhiên.

      Thần Nam chợt hiểu: “ con đường riêng phải do mình tìm ra.”

      Từ ngoài xa, nhiều người cùng bay tới.

      Tứ tổ và Ngũ tổ dẫn đầu, theo sau là Long Bảo Bảo, con rồng du côn, Long Nhi, và Y Y, ngoài ra còn có Tiềm Long, Huyền Trang, tất cả nhanh chóng vây quanh Thần Nam.

      biết họ đều muốn vào đệ tam giới, mảnh đất các cường giả trong truyền thuyết gục ngã. Nhưng hơi suy tư, đông người như thế nhưng thực lực mạnh, đệ tam giới là lao ngục của thiên giai cường giả, trừ Long Bảo Bảo, ai là thiên giai cao thủ chân chính, Long Nhi mới là thiên giai sơ cấp, làm sao đối diện với hung hiểm ở đó?

      Tứ tổ và Ngũ tổ định nhưng họ phản đối mọi người cùng, tựa hồ thấy được nỗi lo của Thần Nam, Tứ tổ kéo sang bên, truyền : “Bằng hữu của sư tử thể là dê cừu, ai biết tiềm lực của họ cỡ nào. Cháu nên biết, lúc thiên địa rung chuyển cũng như khối từ thạch xoay chuyển trong vùng cát, chỉ có đinh sắt mới tụ lại, cường giả gặp trường hợp đó phải xảo hợp mà có luồng sức mạnh ngấm ngầm khiến những người có thực lực tụ lại trong cơn đại loạn. Bạn bè cháu đều là những người bách chiến bất tử, sáng tạo kỳ tích trong thời gian ngắn nhất, mạch từ Nhân gian thăng lên vị trí cường giả hàng đầu của Thiên giới ắt phải có đạo lý.”

      Thần Nam ngẫm nghĩ đoạn trịnh trọng gật đầu.

      Thiên địa là lò luyện, tinh kim càng luyện càng tinh thuần.

      Từ thủa khai thiên tích địa, bao đời kiệt đều về với hư vô, chỉ có vài người ngoan cường còn sót lại, họ đều trải qua thiên kiếp vạn hiểm mà vẫn giữ được linh thức bất diệt!

      Còn lại chỉ là tinh kim.

      Trong thời đại loạn động, cơn bão quét qua lục giới tràn tới, mọi “tinh kim” thể trầm tịch mãi mà phải phát quang.

      Tuy có thể tạm thời bị bùn đất che khuất nhưng thời khắc chiếu sáng sơn hà còn xa.

      Cùng lúc, thân ảnh cao lớn từ xa bay tới, miệng ngâm xướng: “Ta có viên minh châu bị bụi bám lâu, hôm nay bụi hết lại phát sáng, chiếu rạng sơn hà.”

      Là Đại Ma! Đệ tử của Ma Sư trong Tiểu lục đạo xuất quan.

      Thần Nam lớn tiếng: “Ngươi định đâu chiếu sáng sơn hà?”

      “Sư phụ để ta đến đệ tam giới.” Khí chất của Đại Ma thay đổi, bớt hẳn sát khí, thần thái ung dung hẳn.

      Thần Nam nhìn mọi người ngẫm nghĩ hồi, ai dám họ phải là minh châu bị bụi che phủ, họ muốn hà tất ngăn cản? Đương nhiên, có người được chú định thành cát bụi, vĩnh viễn tan biến tại đệ tam giới.

      Họ chọn, kết quả thế nào phải dựa vào bản thân.

      Thần Nam quát: “Được, mọi người cùng đến đệ tam giới thử cơ duyên, nhưng đó là nơi đặc biệt, trong quá trình tiến tới, chúng ta có thể bị phân tán ra những nơi khác nhau trong thời thông đạo. Nếu chết lại gặp nhau.”

      Đại Ma, Huyền Trang, Tiềm Long, Tử Kim thần long, Long Bảo Bảo, Long Nhi, và Y Y quyết định tới, từ xa vang lên tiếng gào, Long Vũ bay tới. Từ hướng khác, Đông Phương Trường Minh lâu gặp cũng tới, sau cùng, cả Đạm Đài Tuyền, Mộng Khả Nhi, tiểu công chúa cùng tới.

      Trong hoàn cảnh đặc biệt này, Thần Nam cũng biết sau cùng ai còn ai mất.

      Ngoài xa hơn có những người lặng lẽ quan sát, bao gồm Nam Cung Tiên Nhi, Pháp Tổ, Tây phương chúng thần, Đông phương tu giả.

      Trong đó có ít người quen cũ của Thần Nam như tuyệt sắc đại công chúa Sở Nguyệt được tiểu công chúa giúp sức tiến vào cảnh giới tiên nhân, là nữ hoàng của Sở quốc.

      Còn có gã dâm đãng phong lưu đứng cạnh Nam Cung Tiên Nhi, ôm tiểu nhi, vẫy tay với Thần Nam: “Thần Nam huynh, các vị sáng tạo thế giới, ta sáng tạo sinh mệnh.” Là Nam Cung Ngâm ôm nhi tử bảo bối, cạnh y là sư tỷ Vương Lâm của Mộng Khả Nhi nắm tay chồng. Hai kẻ đối lập sau cùng kết thành phu thê.

      Cách đó xa, Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương Hạng Thiên thần tình phức tạp nhìn bọn Thần Nam, gã quyết định ở lại Thiên giới tu luyện.

      Ngoài xa nữa là Thánh Chiến thiên sứ Nạp Lan Nhược Thủy…

      Thần Nam cười vang: “Hảo, Nam Cung Ngâm đợi ta về xem ngươi có mấy hài tử, các vị tái kiến!”

      “Ha ha… tại đệ có bảy rồi. phục sau này chúng ta thi đua.” Nam Cung Ngâm cười hăng hắc.

      Đệ tam giới là nơi ai biết, chứa đầy thần bí, phải thiên giai cao thủ khó lòng tiến vào, đủ thấy nó đáng sợ thế nào.

      Thần Nam và Long Bảo Bảo là những cường giả mạnh nhất nhóm tiến vào, đương nhiên phụ trách phá toái hư dẫn cả nhóm vào vùng đất trong truyền thuyết.

      vùng hào quang từ thân thể Thần Nam chiếu rọi, đệ tam giới trong truyền thuyết sau cùng cũng mở ra, bạch quang chiếu rọi thiên địa.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 406: Đệ tam giới trong truyền thuyết?



      Thái cổ chư thần là tinh kim qua trăm lần luyện, từ thủa khai thiên tích địa, những người còn sống sót là bậc kiệt ngoan cường chân chính. Cũng có người tinh thần kiên nghị, đối diện với đại hủy diệt vẫn quyết liệt phản kháng chỉ vì muốn sống sót…

      Đại bộ phận bị khốn tại đường hầm thời vĩnh hằng, nhẫn nại chờ đợi trong tịch, khó được khi nào họ quay về, tuy theo truyền thuyết thời khắc đó xa nhưng độ vênh khá lớn. Ai biết được trong khoảng thời gian đó xảy ra chuyện gì?

      bộ phận các Thái cổ chư thần sống sót trong trận chiến Thái cổ, vào trong đường hầm thời , nhưng cũng vào đệ tam giới như đại đa số cường giả.

      Bọn Thần Nam phá toái hư tiến vào đệ tam giới. Nhưng lúc đó thông đạo nối liền Nhân gian và tàn phá thế giới chợt sáng lên, thần bí chi quang vô tận tràn vào, che kín đám cường giả vào đệ tam giới.

      Thần Nam và Long Bảo Bảo là chủ lực phá toái hư , cảm giác thân hình rúng động, luồng đại lực tác dụng với sức mạnh của họ, đồng thời tựa hồ có vô số thần ma chi hồn gầm gào. Họ kinh hãi nhận ra thời thông đạo hình thành sau khi hư phá toái uốn khúc.

      Nhưng có chỗ cho họ cả nghĩ, mọi người bị hút vào trong.

      Hào quang sáng chói tan , tầng mặt biển lại yên lành, mọi cường giả đều biến mất. Những người quan sát kinh nghi, khiểu khoảnh khắc vừa rồi xảy ra chuyện gì.

      Ở Thần Ma lăng viên ngoài xa, Thần bí thanh niên chậm rãi hút hào quang vào thể nội, đoạn biến mất trong mạch tổ…

      Trong gian thông có vô số lối rẽ thông đến các giới, những ngã rẽ thần bí này nhanh chóng tách đám cường giả ra, duy có và muội muội Y Y bị ảnh hưởng, nó xuyên qua mọi ngăn trở, theo sát Thần Nam. Đương nhiên, cũng giữ chặt hai hài tử, chúng còn quá nên yên tâm.

      vốn cho rằng chúng cạnh Mộng Khả Nhi và Đạm Đài Tuyền nhưng ngờ hai tiểu quỷ lại chạy đến bên mình, tả hữu bò lên vai, ôm chặt cổ . gian rung động, bọn rớt khỏi gian thông đạo, mọi thân ảnh quanh mình biến mất, ngoại trừ hai tiểu quỷ vai.

      “Oa, cha mau xem kìa, ở đây đáng sợ .”

      “Cha, phải chúng ta xuống địa ngục chứ?”

      Hai tiểu quỷ hô hoán.

      Sắc trời u ám cực độ, trung đầy mây vẩn xám xịt khiến thế giới này đượm vẻ nặng nề. Mấy ngọn núi đá cạnh đó trọc lóc, hề có màu xanh mà nhuộm hắc vụ, u như vân.

      Dưới chân họ là rất nhiều khô cốt trai qua biết bao nhiêu năm. biết là hài cốt người hay động vật nhưng đều bị phong hóa, xuất những chỗ rộng, giẫm lên là nát thành bụi.

      Bạch cốt có gì đặc biệt nhưng phân bố dày đặc, từ dưới chân họ đến núi đá đều có rải rác, khiến nơi này tỏ ra hoang lương và tịch, đồng thời tà dị vô cùng.

      và Y Y nhăn nhó: “Chỗ quỷ quái nào nhỉ, tưởng là rất hay ai ngờ chả có gì đặc sắc, cha à, mau thôi.”

      Thần Nam lý đến hai tiểu quỷ, lặng lẽ quan sát chung quanh, vừa tiến vào đệ tam giới trong truyền thuyết, vô cùng cẩn thận, đồng thời liên tưởng đến vùng hào quang đột nhiên xuất lúc phá toái hư , khiến dám chắc ăn.

      và Y Y nhảy xuống khỏi vai , bắt đầu tìm kiếm tại vùng đất hoang vu đầy xương trắng.

      “Cốp.”

      tiếng động lạ vang bên tai, và Y Y kêu ầm lên, khô lâu đầu cốt trước mặt lăn đến chỗ hai tiểu quỷ khiến chúng ôm đầu bỏ chạy.

      “Vù.”

      “Vù.”

      Tốc độ cả hai nhanh như điện lao lên vai Thần Nam.

      Hán điểm ra chỉ, hào quang phá tan khô lâu đầu cốt, con chuột to từ trong đó chạy ra.

      “Con chuột khốn kiếp, dọa chúng ta sợ gần chết.” Hai tiểu quỷ phi thường bất mãn.

      Thần Nam bình tĩnh lại, có sinh vật ắt đến nỗi là tuyệt địa, tử địa như tưởng tượng. bay mà đưa hai tiểu quỷ cất bước tiến về ngọn núi đá, dọc đường gặp nhiều hài cốt, thậm chí thấy cả những thanh thiết kiếm bị hoen rỉ thành hình dạng.

      Thần Nam cẩn thận quan sát, thanh kiếm rỉ chứa sức mạnh kỳ dị, đương nhiên phải binh khí bình phàm, có lẽ là thần binh bảo nhận năm xưa, mà giờ tan nát thành hình dạng, hiểu qua bao nhiêu năm tháng.

      cảm khái nhìn bạch cốt rải rác, những người chết ở đây năm xưa chắc là những nhân vật kiệt xuất, thời gian quả vô tình, dù là hùng ngàn đời cũng thành xương trắng.

      Thần Nam cẩn thận quan sát từng chút , mang hai tiểu quỷ tinh linh cổ quái leo lên núi đá, tuy chỉ cao chừng năm trăm thước nhưng dựng đứng.

      nhíu mày, ngọn núi này chắc là sản vật của đại chiến, tựa hồ bị lợi khí chặt đứt, bởi mấy ngọn núi cạnh đó đều giống vậy. Khung cảnh càng khẳng định rằng hài cốt rải rác ở đây đều đơn giản, ít nhất cũng đạt tới thiên giai sơ cấp.

      Lúc leo lên đỉnh núi, lập tức cả kinh, dao động sinh mệnh khá mạnh dấy lên.

      Dưới tảng đá lớn trong đóng loạn thạch tựa hồ có khe hở khá lớn, Thần Nam tung chưởng đánh văng ra. Đồng thời cỗ chưởng lực hùng hậu, uy thế bức nhân quét vào .

      Quả nhiên có người sống.

      Thần Nam sợ, cần phí sức cũng đánh tan đạo chưởng lực, đồng thời vận chuyển thần lực xuất ra khiến mọi tảng đá đỉnh núi bay lên như rơm khô.

      Trong khe nứt đỉnh núi, bộ khô lâu vùng vẫy, toàn thân phủ hào quang mờ mờ.

      “Cha, có cánh dài bằng xương.” kêu lên.

      Sau lưng khô lâu có đôi cánh, hiển nhiên là sinh vật kiểu thiên sứ, nếu đoán sai, đó là thiên sứ mười hai cánh.

      Tuy bộ xương màu vàng như mọi thiên sứ mà hết sức bình phàm, giống hệt của phàm nhân, Thần Nam lại cảm giác được khô lâu cực kỳ cứng rắn, tuyệt kém hơn thần binh lợi khí.

      Trong thế giới kỳ dị mà tân kì, gặp sinh vật có trí tuệ đầu tiên.

      bình tĩnh hỏi: “Ngươi là ai?”

      Khô lâu cốt còn huyết nhục, chỉ có hào quang mông lung che kín bộ xương, trong hốc mắt sáng rực u minh quỷ diễm, lộ vẻ điên cuồng, tiếng quỷ khóc thần gào đáng sợ vang lên khiến người khác lạnh mình, quỷ trảo trắng nhởn hung hãn chộp lấy Thần Nam.

      Hai tiểu quỷ lại tỏ ra trấn tĩnh cực độ, hề sợ hãi, Thần Nam ép chưởng xuống cắt đứt quỷ trảo. nhíu mày, cảm ứng được dao động tinh thần của đối phương, hình như là kẻ điên tâm tình vô cùng cuồng loạn nên thể nối thông được.

      Sau cùng nhận ra khô lâu chết, chỉ còn lại cỗ oán niệm tan. cố nhập vào tàn tồn tinh thần lạc ấn, chỉ phát được tin tức: tạp chủng Ma Chủ. Trong linh thức của thiên sứ mười hai cánh oán niệm tan này duy nhất có câu như thế, oán khí quả cực nặng.

      Thần Nam bật cười, Ma Chủ bị mắng như vậy, đúng là tư vị khác thường. ra phát sinh chuyện gì, quan tâm, bởi thiên hạ có nhiều bí mật, thể chuyện gì cũng hiểu .

      “Cha, trong tay vật.” Búp bê Tiểu Y Y nhãn thần đặc biệt mẫn duệ, lên tiếng nhắc. mở tay khô lâu cốt lấy ra khối tiểu mộc bài đen xì rộng chừng hai ngón tay, dài ngón, phát ra khí tức cổ xưa. Mộc bài cực nặng, so với tinh thiết cùng thể tích còn nặng hơn.

      Đương nhiên đó phải phàm vật, mọi thần binh lợi khí quanh đó đều hoen rỉ thành hình dạng, mà qua tuế nguyệt vô tận, mộc bài vẫn y nguyên, xứng danh thần dị.

      Bề mặt điêu khắc mấy khoa đẩu văn ngoằn nghoèo, Thần Nam đọc được, đương nhiên cũng biết ý nghĩa.

      “Loại chữ này quen quá nhỉ.” và Y Y lẩm bẩm.

      Thần Nam giật nảy người, hai tiểu quỷ bình nhật ở Nguyệt lượng vẫn trốn tránh chịu học chữ đại, hai chữ quen mắt của chúng có ý nghĩa hề đơn giản. Cả hai là những chí tôn nhân vật từ trước đại phá diệt chuyển sinh, có thể khối tiểu mộc bài là vật từ thời đó.

      Khô lâu thiên sứ mười hai cánh tung ra mấy chưởng đoạn hoàn toàn bất động.

      Thần Nam cầm tiểu mộc bài nhìn ngang ngó dọc nhưng hiểu gì, lại nhìn đến mớ khoa đầu văn mặt, vạch xuống đất, vừa hoàn tất đột nhiên bùng lên dải hào quang sáng rực cả đỉnh núi.

      Tiếng ầm ầm vang vọng, núi đá vỡ tan từ đỉnh trở xuống, Thần Nam bốc mình bay vụt lên cao.

      Thinh u sáng rực, thạch đài khổng lồ mang bọn Thần Nam bay về hướng đông, dọc đường vô cùng hoang lương, khắp nơi là loạn thạch vô tận, có màu xanh.

      Cảnh vật bên dưới nhanh chóng lùi lại, tiếng gió u u vang bên tai.

      Thần Nam đương nhiên có thể rời khỏi thạch đài nhưng cả kinh, muốn xem thạch đài thần bí đưa mình đến đâu.

      “Oa, hay lắm, hay lắm.”

      “Hi hi, thú vị .”

      Hai tiểu quỷ nhảy tung tăng thạch đài, cảm giác vô cùng mới mẻ.

      Thần Nam cười nổi, lúc nào cũng quan sát bên dưới, sẵn sàng chuẩn bị.

      “Soẹt.”

      Trong vùng loạn thạch phía trước đột nhiên xuất từng đạo sấm sét, điện xà bay lượn ngút trời, xét toang hư thành những vết nứt.

      “Hai con đứng cạnh ta.”

      Hai tiểu quỷ có lúc rất tinh quái nhưng có lúc rất ngoan ngoãn, chạy ngay đến bên .

      Hai tay Thần Nam ngừng khoa lên, từng đợt dao động kỳ dị xuất ra, đó là pháp quyết kỳ dị mới ngộ ra mấy tháng gần đây, hào quang mênh mông đấy dạt hết sấm sét, thạch đài lại dễ dàng mang ba cha con bay qua.

      Khung cảnh phía trước rất kỳ dị, vừa nãy còn tử khí trầm trầm, giờ ngập ngụa sinh cơ, nhiều thực vật nổi lập lờ .

      Bên dưới vẫn là loạn thạch, là mây xám u, nhưng ở giữa ngập sinh cơ, mọi thực vật nổi lơ lửng tạo thành bức tranh kỳ dị khiến người ta lí giải nổi.

      Nhưng đóa hoa sặc sỡ, cây cối xanh um, tươi roi rói, vô cùng thanh tân, tuyệt phải ảo ảnh. Đó là khu rừng , chiếm vùng rộng lớn, bọn Thần Nam bây mười mấy dặm mới qua.

      Đồng thời, họ thấy phía trước có bức màn từ tầng mây vô tận buông xuống như thác nước. bức tường ánh sáng thần bí khổng lồ chặn đường ba người.

      Hào quang nhu hòa thánh khiết chiếu tới, cỗ sức mạnh kỳ dị lưu chuyển trong bức tường tràn ra.

      Thạch đài mang bọn Thần Nam lao tới, định xuyên qua.

      “Ầm.”

      Thạch đài vỡ nát, bức màn ánh sáng chứa sức mạnh cực kỳ tà dị, trong sát na đánh tan thạch đài thành bột. Cũng may Thần Nam phòng bị, nhảy xuống trước, hai tiểu quỷ túm chéo áo , đứng sau lưng nhìn mọi vật với vẻ hiếu kỳ.

      Cùng lúc, thấy mộc bài trong tay rung lên, hình như gặp gì đó, tiến tới từng bước, đưa mộc bài vào bức tường ánh sáng.

      Quái xảy ra, cả cánh tay mất chút sức lực nào lại xuyên qua, tựa hồ tiểu mộc bài là chìa khóa.

      “A, hay quá.” Hai tiểu quỷ hoan hô, chui vào áo , cùng xuyên qua bức tường hào quang.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :