Chương 362: Ma Sư Tình cảnh thật quá kinh hãi, bàn tay khổng lồ che kín bầu trời đột phá thời , kéo tuột bọn bốn người Thần Nam xuống. Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi ở ́ gắng tránh khỏi bàn tay, đột phá hư bay . Bóng dáng Thần Nam mờ dần, xuất hiện tại một vùng hư khác. Khung cảnh xứng danh với bốn chữ thạch phá thiên kinh, chúng thần phía dưới sửng sốt. Đó là tứ đại thiên giai cao thủ cơ mà, vốn đã tiến vào đường hầm thời , chuẩn bị đột phá hư mà cũng bị tóm lại. Bàn tay đó của ai? Thần thánh phương nào? Tứ đại thiên giai cao thủ tự thân chứng kiến nên càng kinh hãi. Lúc đầu, họ hiểu chuyện gì xảy ra, đột nhiên phát đường hầm thời vỡ tan, liền cho rằng xảy ra biến ́, xuyên thời gian thất bại. ngờ lại thấy một bàn tay che kín trong đó, hất văng ra. Bàn tay màu vàng sậm, phát ra hào quang mờ mờ, che mất một khoảng trời, chắc phải đến ngàn trượng, khí tức toát ra hùng hồn kinh nhân. Uy thế này cần phải che giấu, khiến chúng thần có cảm giác lạnh buốt cõi lòng. Hình dạng bàn tay có gì khác thường, ngoại trừ màu sắc bất đồng và kích cỡ khiến người ta dám tin. Thần Nam, Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi tuy kinh hãi nhưng đến mức loạn tâm như chúng thần, họ từng trải qua sóng to gió cả, có gì mà chưa từng chứng kiến? Bàn tay lớn thế này, họ cũng lấy làm lạ, bởi họ từng thấy có người hóa thành bàn tay che kín đất trời như thế. Khiến kinh ngạc chính thị công lực của chủ nhân bàn tay, tuy nói rằng bốn người phòng bị nhưng đột phá được thời , hất tứ đại thiên giai cao thủ ra, công lực đó mạnh hơn bất cứ ai trong bốn người. Nên biết sau Vô thiên chi nhật, thiên giai cao thủ của Nhân gian và Thiên giới cơ hồ tuyệt tích! Trừ những nhân vật đặc thù như Thiên Quỷ, Pháp Tổ. Chủ nhân bàn tay là ai? Là chúa tể ngầm chăng? Lẽ nào hành động của họ đã mạo phạm uy nghiêm của y? Tứ đại cao thủ đồng thời nghĩ tới cao thủ như Thương Thiên, Hoàng Thiên trong truyền thuyết, hiểu đây có phải chúa tể như thế! Họ muốn đến tương lai, xem trộm thiên cơ, nếu có những chúa tể cỡ này, hành động đó khác này gấy hấn nghiêm trọng đến y. Nhưng bốn người tin đây là chúa tể như thế. Họ đồng thời nghĩ đến một vấn đề khác, có phải trong Vô thiên chi nhật, mọi thiên giai cao thủ đều được đưa đến đệ ngũ giới? Hay vẫn còn con cá lọt lưới? Hình như…đây là con cá hề nhỏ chút nào? Ma Chủ phát hiện ra y, hoặc y sợ Ma Chủ. Bất giác, Pháp Tổ và Đức Mãnh sánh vai nhau, Nam Cung Tiên Nhi và Thần Nam tụ thành một nhóm, họ cùng cảm thấy áp lực cực nặng, một người vô vọng chiến thắng đối phương, hai ba người liên thủ cũng nắm chắc. Chủ nhân bàn tay khổng lồ này vô cùng đáng sợ, e là kém hơn Hắc Khởi. Chỉ là, tứ đại cao thủ chưa kịp hành động thì bàn tay chợt mờ dần, y hệt bong bóng mất màu, chỉ lưu lại tàn ảnh rồi hoàn toàn tan biến. Chuyện gì vậy nhỉ? Thần tình ai nấy ngưng trọng, tìm kiếm tứ phương xem có thấy khí tức của bàn tay. Nhưng chúng thần đều thất vọng, tìm thấy gì, phảng phất như bàn tay chưa từng xuất hiện. Thần Nam, Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi cũng thấy luồng sức mạnh khủng khiếp đâu nữa. “Chắc là… cao thủ trong Tiểu lục đạo…y vẫn ẩn phục trong Vĩnh hằng sâm lâm….” Thần sắc Pháp Tổ vô cùng khó coi. Đó đều là những cường giả mạnh nhất năm xưa tự sáng tạo ra đạo riêng, nhưng người của Tiểu lục đạo, bốn người đã biết tới Ma Chủ, Thời đại thần, phải toàn những cao thủ chấn cổ thước kim sao? Xem ra nhân vật vừa xuất hiện có lai lịch nhỏ. Nam Cung Tiên Nhi vô cùng nghi hoặc: “ hẳn, Tiểu lục đạo từng bị phá diệt, mọi người cơ hồ đều rời hết…sao vẫn còn kẻ ở lại được?” Pháp Tổ nhíu mày: “Nếu là người đến sau đó, tình huống càng bất lợi, sáu vị thần tôn ma chủ năm xưa tuy còn ở đó nhưng ai dám chạm vào uy nghiêm của họ hay đến gây hấn… tất nhiên chuyện gì cũng có thể xảy ra, có khi bằng hữu của Tiểu lục đạo chủ nhân vẫn ẩn cư tại đó.” Có người dám…gấy hấn với uy nghiêm của Ma Chủ sao? ai dám chắc. Thần Nam buông tiếng thở dài, Tiểu lục đạo quả nhiên sâu thể dò. “Tiến đến tương lai, tất phải chết…” Đột nhiên, thanh từ vòm xanh vang vọng khắp vùng thiên ̣a, như tiếng hoàng chung rung lên bên tai mỗi người. Chúng thần chấn kinh, toàn lực truy tìm căn nguyên của thanh. “Xin hỏi…ngài là ai?” Pháp Tổ tỏ ra ngưng trọng, nhìn lên vòm xanh vô tận, y tuy là Thái cổ cường giả nhưng đối diện với một kẻ vô hình, khỏi nảy lòng sợ hãi. “Ta là ai quan trọng, mà quan trọng là các ngươi được đến tương lai.” Thanh vang lên như tiếng sấm, vọng lại hồi lâu . Phảng phất như đó là bậc chúa tể từ cao nhìn xuống chúng sinh, truyền đạt ý chỉ. “Hừ.” Đức Mãnh hừ lạnh, cầm thần kiếm lao lên , thần kiếm hợp nhất, chỉ vào tầng xanh, kiếm mang chói rực sáng lòa bầu trời. “̀m,” đợi y lao lên mây, bàn tay khổng lồ lại phá toái hư xuất , đánh tan kiếm quang ngút trời, làn ánh sáng rực rỡ bị đập vụn như ánh sao băng, cự trảo hung hãn hất Đức Mãnh xuống. “Bịch.” Y nặng nề cắm xuống đất, tạo thành một vết nứt dài. “Phụt…” Đức Mãnh từ vết nứt bò ra, há miệng phun máu, y bay đến bên Pháp Tổ, Thần Nam, Nam Cung Tiên Nhi nói: “Kẻ này biết so với Hắc Khởi thế nào nhưng khẳng ̣nh phải là chúa tể ở đây…” Tứ đại thiên giai cao thủ đưa mắt nhìn nhau. Nam Cung Tiên Nhi hướng lên trời nói: “Xin ngài đưa ra một lý do, vì sao thể đến tương lai.” “Ta cứu giúp các ngươi. Một khi các ngươi tiến vào thời đạo đến tương lai, chắc chắn sẽ chết.” Bàn tay khổng lồ biến mất nhưng thanh vẫn từ tầng vọng lại: “Có biết Thời đại thần vì sao tiêu tan ? Ông ta vì muốn cứu một nhóm mạnh nhất trong Thái cổ chư thần mà mở một đường hầm thời đến tương lai, cái giá phải trả là tan xương nát ́t, bị tịch diệt hoàn toàn. Tiến đến tương lai hung hiểm gấp trăm lần quay về quá khứ, nếu ta xuất hiện, các ngươi đến tương lai, biết được sự tình, lúc về hiện tại sẽ có ý thức tránh dữ tìm lành, tức là cải biến tương lai. Một khi như vậy, cái giá là giống như Thời đại thần.” Tứ đại thiên giai cao thủ đều cảm giác ướt đẫm mồ hôi lạnh. Thanh như sấm từ vọng về: “Năm xưa mạnh như Thời đại thần cũng ít khi dám tiến đến thời tương lai, vì khi quay lại mà tiến hành thay đổi sẽ phải trả giá cực đắt. Trở về quá khứ an toàn hơn nhiều, những gì các ngươi chứng kiến đều đã xảy ra, trở về thời hiện tại cũng thể thay đổi được.” Pháp Tổ từng nói với Thần Nam, mượn Thời tháp để xuyên qua thời gian sẽ có ảnh hưởng nhất ̣nh nhưng xem ra y cũng hiểu biết hữu hạn, chỉ hiểu sơ sơ bề ngoài, còn lâu mới sánh được với Thần bí nhân. Thần Nam chân thành hỏi: “Quay về quá khứ có thay đổi được gì ?” “Bất kể ngươi về quá khứ hay đến tương lai, nếu chịu trả giá bằng sinh mạng đương nhiên cải biến được phiến thời đó. Bất quá, có một lời khuyên là thể cải biến tiến trình thời đại, bằng sẽ phí sinh mệnh vô ích.” Thanh sang sảng vọng khắp thiên ̣a, bất kể tứ đại thiên giai cao thủ, hay chúng thần đều cảm giác cực kỳ thần bí. Thần Nam thấy Thần bí nhân này thấu triệt thời , bật lên câu hỏi: “Ta đến tương lai hay về quá khứ, chỉ ở lại phiến thời này, vận dụng sức mạnh bản nguyên của thời , sao có những việc vẫn thể thay đổi?” “Ngươi nói đến việc vận dụng thời gian pháp tắc với con ngươi, tiểu long và Tiểu Phượng Hoàng?” Thần Nam ngẩn ra, ngờ đối phương hiểu hết mọi sự, gì lọt qua được mắt y. Lúc thu được sức mạnh bản nguyên của thời , hắn đã ̣nh lợi dụng sức mạnh thời gian giúp Long Bảo Bảo và Tiểu Phượng Hoàng đốt chiến hồn lên ̉nh điểm, triệt để đánh thức chiến lực mạnh nhất nhưng hiểu sao lại thất bại. Hình như hiểu được y nghĩ gì, lại vang lên giọng nói. “Vì ngươi tuy có được sức mạnh bản nguyên của thời nhưng chưa thể so được với Thời đại thần. Một thiên giai cao thủ lấy được bảo tàng, ngươi cho rằng dựa vào đó mà chế tạo ra bảo tàng vô tận sao? Với trạng thái hiện tại của ngươi, một bảo tàng chỉ là một, thể tạo ra thêm nhiều bảo tàng.” Đạo lý vô cùng đơn giản, sức mạnh bản nguyên của thời tuy thần dị nhưng thể dựa vào con số tạo ra thiên giai cao thủ! Với trạng thái hiện tại của hắn, một “Bảo tàng” thủy chung chỉ là một, thể tạo ra thêm nhiều Bảo tàng!” “Phá thì dễ, khôi phục mới khó.” Thần bí nhân cảm thán. Thần Nam rúng động trong lòng, chìm vào thần thức, thử khôi phục sức mạnh của ma tính Thần Nam, quả nhiên “Phá thì dễ, khôi phục mới khó.” Gần như hắn thể thực hiện được. Một lúc lâu sau, tứ đại thiên giai cao thủ đưa mắt nhìn nhau, Thần bí nhân hình như phải địch nhân. Bất quá, nhưng người hiểu rõ về các cường giả thái ̉ như Pháp Tổ, Nam Cung Tiên Nhi cũng đoán ra đối phương là ai. “Sư phụ…sư phụ phải ?” Từ trong chúng thần vang lên tiếng hô kích động. Thanh đột ngột khiến mọi người sửng sốt, Thần Nam, Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi cũng vô cùng ngạc nhiên, tứ đại thiên giai cao thủ đồng thời ngoái nhìn, liền phát hiện người lên tiếng là ai. Quả nhiên là …Đại Ma. Người từng là chấp pháp giả và thủ hộ giả của Đông thổ. Chúng thần tỏ vẻ kinh ngạc, nhìn Đại Ma ngưỡng vọng vòm xanh lớn tiếng hô hoán, quả thật quá ư khó tin…khiến người ta tắt tiếng. Trong lòng Thần Nam dị thường chấn động, từng nghe Đại Ma rằng trước Vô thiên chi nhật phát sinh, sư phụ lão từng dự cảm thiên địa xảy ra đại biến, cầu lão chuẩn bị trước. Việc này Thần Nam nhớ , lúc đó cực kỳ nghi hoặc, sư phụ Đại Ma là thần thánh phương nào? Sao lại biết Ma Chủ hành động như vậy? khiến người ta dám tin. tại, thần bí cự trảo xuất , Đại Ma kêu gọi sư phụ, đúng là việc điên cuồng! Thần bí nhân tu vi hẳn cao hơn Ma Chủ nhưng chắc chắn có liên quan trọng đại. “Sư phụ…là người sao? Con cảm giác thấy khí tức của ngươi…tuy mỗi lần người đều truyền công trong mộng nhưng con vẫn nhớ …” Chúng thần kinh hãi, chỉ là truyền công trong mộng là đào tạo được Thần Hoàng. Thần Nam nhớ lại mấy việc, Đại Ma từng từng lão vào Vĩnh hằng sâm lâm nhưng an toàn quay lại. tỉnh ngộ, việc đó chắc chắn có liên quan đến Thần bí nhân này. Cùng lúc, hư vỡ vụn, cự trảo đột ngột hiển , che kín thiên địa phủ xuống đỉnh đầu chúng thần tỉnh khỏi cơn kinh hãi, Đại Ma mất bóng. Hồi lâu sau, chúng thần vẫn yên lặng. Trong lúc chúng thần ngây ngẩn, hư vô thanh vô tức kéo tứ đại thiên giai vào, Nam Cung Tiên Nhi, Đức Mãnh, Pháp Tổ kêu lên kinh hãi. “Thần Nam, ngươi định làm gì?” “Mau dừng lại, ngươi định làm gì?” “Chúng ta muốn về quá khứ với ngươi.” Lọt vào đường hầm thời , ba người lại đánh vỡ hư . Thần Nam vội quát ngăn lại: “Ngàn vạn lần được loạn động, nếu lạc vào thời vô danh, ta tìm được các vị, cũng coi như cải biến lịch sử và quá khứ, ắt phải trả giá bằng sinh mệnh.” Kì , tam đại thiên giai cao thủ có thể dùng lực thoát ra, cũng như cự trảo phá toái hư , vì lúc đó đường hầm thời chưa triệt để nghịch chuyển về quá khứ.. Nhưng ba người hiểu biết về thời hữu hạn nên dừng tay hết. “Chư vị, chúng ta chứng kiến những câu đố trọng đại trong lịch sử.” Nét mặt Thần Nam lộ ra nụ cười bình thản, kéo được tam đại cao thủ theo, còn sợ Nhân gian và Thiên giới nữa. “Thần Nam, ta muốn giết tên khốn ngươi.” Nam Cung Tiên Nhi rít lên. “Chết tiệt.” Pháp Tổ phẫn nộ nguyền rủa. “Thần Nam ngươi…” Sắc mặt Đức Mãnh trắng bợt . …. Tam đại thiên giai cao thủ, ai nấy mặt mũi cắt còn hột máu. “Nơi đến đầu tiên – Thần Ma lăng viên.” Thần Nam vô cùng kích động, về Thái cổ thời đại, tất nhiên phải trải qua quãng thời gian vạn năm trước., muốn tận mắt nhìn thấy bí của Thần Ma lăng viên. Trong đường hầm thời , vùng hỗn độn chi quang mông lung, lóe lên hào quang thần bí. Tứ đại thiên giai cao thủ nhất thời im lặng, Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi bực dọc. Lúc thời chân chính nghịch chuyển họ mới biết lúc trước hoàn toàn có cơ hội đào thoát. Ba người đều nhìn Thần Nam với vẻ phẫn nộ, hận thể lập tức ra tay cho trận. Nhưng thời gian nghịch chuyển, họ dám hành động gì, chỉ sợ cẩn thận tạo thành chuyển biến trong lịch sử. Tu vi đến mức này, kì họ càng trân quý sinh mệnh. Sắp về quá khứ, trong lòng Thần Nam dâng tràn. “Nghịch chuyển rồi.” Nam Cung Tiên Nhi kêu lên kinh hãi: “Thời gian quay lại nhanh quá.” Lúc này tứ đại thiên giai cao thủ cảm nhận được ràng chỗ dị thường của đường hầm thời . Họ tiến về phía trước với tốc độ thường nhân khó lòng tưởng tượng, thân thể cơ hồ trong suốt, cuối cùng gần như tự phân giải, chỉ có ý thức dừng lại trong vùng hư . Xung quanh ánh sao lấp lánh, đường hầm thời biến mất, đạo hỗn độn thần quang bao quanh họ, đẩy xuyên qua các vì sao. Tốc độ cực nhanh, sao băng bừng lên rực rỡ như pháo hoa.
Chương 363: Thần Ma lăng viên Từng ngôi sao màu lam cơ hồ lướt qua ngay cạnh mình, phảng phất lóe sáng như trân châu, tinh chói lọi mà mĩ lệ. “Ầm,” vì sao bùng nổ, cực thịnh rồi suy, làn hào quang cuối cùng chiếu rạng tinh , nhưng với tứ đại cao thủ bất quá là tia sang thoáng qua rồi tan biến. Tốc độ của hỗn độn chi quang quá nhanh, hơn cả tốc độ ánh sáng. Nếu bốn người pháp lực cao thâm, thể nhìn được tinh quang ảo diệt. Họ tiến bước dưới ánh tinh , ngược dòng lịch sử mà . Những vì sao tan biến, thời gian trôi , bốn người tiến vào lịch sử thời ! “Ầm, ầm, ầm.” Tiếng nổ như thủa khai thiên tích địa vang lên bên tai bốn người, sao phủ khắp trời tan , trước mắt họ quang mang đại thịnh, đoạn đường hầm thời ra, vỡ vụn, họ bước vào phiến thời trong lịch sử. Đập vào mắt là bia mộ cao lớn đứng dưới tịch dương, xung quanh ngập đầy cánh hoa bay. Cánh hoa trắng muốt, lấp lánh như ngọc, bay phất phới đầy trời, khí tức ưu thương dìu dịu tỏa ra khắp vùng gian. Tịch dương uể oải, hoa rơi ưu thương khiến nơi đây nhuồm màu bi ai khôn tả. “Thần Ma lăng viên?” Nam Cung Tiên Nhi kêu lên kinh hãi. Thần ma mộ phần trải khắp nơi, đâu đâu cũng là cỏ xanh và hoa tươi thơm ngát khiến lăng viên khác hẳn những khu mộ địa bình thường. Xung quanh là những cây Tuyết Phong cao vút, xanh um, từng chùm hoa trắng muốt như ngọc toát ra mùi hương dìu dịu, theo gió lả tả rơi xuống lăng viên. Tương tuyền cây Tuyết Phong do thần ma linh khí hóa thành, cánh hoa rơi chính là nước mắt thần ma. “Chết tiệt, ta hận.” Đức Mãnh gầm lên, y là đệ ngũ giới quân vương, nhưng vô tình bị Thần Nam kéo vào trong lịch sử gian của Nhân gian, nhỡ mà có biến cố chắc chắn ko lấy gì làm hay ho. Y hung hãn quay lại, gầm lên: “Thần Nam, ngươi….được lắm.” Thần Nam lạnh nhạt đáp: “Cẩn thận, đừng động nộ! Quân vương nhất nộ, thây trải vạn dặm, nếu ngươi bất cẩn cải biến lịch sử, bốn người chúng ta đều xong đời.” “Ngươi…” Đức Mãnh giơ tay lên, muốn tống cho Thần Nam đòn mạnh nhưng sau cùng đành rũ xuống. Trong lăng viên chỉ có bốn người mà cả những tu giả đến tế bái thần ma qua đời. Những ngạc nhiên là những người đó coi bốn người như khí, hề nhìn thấy. Sau cùng, họ thử phen mới phát nhìn lầm, người của thời đó căn bản thấy họ, lúc những tu giả qua, đều xuyên qua thân thể bốn người, quả cả bốn trong suốt như khí. Pháp Tổ thử thi triển ma pháp đánh gục cây Tuyết Phong nhưng ma pháp chỉ phát ra nửa dừng lại. Y phát chỉ là ma pháp vớ vẩn cũng lấy mất gần hết sinh mệnh nguyên khí của y. Quả nhiên như truyền thuyết, muốn thay đổi gì đó trong lịch sử đều phải trả giá bằng sinh mệnh. “Đây là niên đại nào nhỉ?” Nam Cung Tiên Nhi hỏi. Lúc này tuyệt thế mị nữ tuy đứng yên, hơi khom người nhưng vẫn toát ra vô hạn dụ hoặc, dù vậy ai cũng thấy nàng ta ung dung như trước. Thần Nam đáp: “Thời này cách thực đại khái ngàn năm.” “Cái gì? Nhầm nhiều thế à?” Nam Cung Tiên Nhi tức giận: “ phải ngươi rằng nắm chính xác thời gian sao?” “Đúng vậy, ta cũng ngờ lại thế này.” Thần Nam đáp vậy khiến tam đại thiên giai cao thủ gần như phát điên, vậy…Ngược dòng lịch sử theo chiều còn khả dĩ, nhưng lúc quay về sao? Có về được thực ? thể xác định. Nếu như vậy… Nam Cung Tiên Nhi, Pháp Tổ, Đức Mãnh tối sầm mặt mũi, suýt nữa hôn mê. phải họ thể trở về. Ba người tức lao bổ tới, bất kể thân phận, định bóp cổ Thần Nam. Cũng may nắm được sức mạnh bản nguyên của thời , biến khỏi chỗ đứng. “ tại ta thể xác định thời gian nhưng có nghĩa sau này thể.” Nghe vậy, ba người mới dừng lại, nhưng thấy bộ dạng nhơn nhơn của , cả ba lại phẫn hận nghiến răng kèn kẹt. “Mau về Thái cổ thời đại, tìm thấy Sinh Mệnh nguyên tuyền rồi quay về, ta muốn ở lại lịch sử thời khắc nào hết, kiểu gì cũng thể an tâm.” “Chi bằng ngươi đưa chúng ta quay về.” …. Thần Nam mỉm cười: “ nguy hiểm gì hết, yên tâm . Thần Ma lăng viên có bí mật ngàn đời, vì cớ gì lại sản sinh ra huyền án trong lịch sử, chúng ta cứ từ phiến thời này triệt để tim ra câu đố.” Kì muốn giải khai câu đố sinh tử của mình hơn hết, muốn xem ai sắp đặt, ra ai thi thố thủ đoạn khiến có Thái Cực Thần Ma đồ. “Hắc, suýt nữa quên mất, chúng ta xem lão.” Tam đại thiên giai cao thủ tuy bất mãn nhưng đành bó tay, cùng Thần Nam ra ngoài mộ viên, xuyên qua rừng Tuyết Phong rậm rịt, phía trước xuất ba gian nhà cỏ. lão nhân thân thể gầy còm, mặt mày nhăn nheo từ trong nhà ra. Thần Nam chưa kịp biểu gì, hai mắt Pháp Tổ trợn trừng, kinh hãi: “Lão biến thái này…vẫn còn sống. Lão…” Đó là thủ mộ lão nhân xuất trong Vô thiên chi nhật. “Ngươi biết lão?” Thần Nam hỏi. “Đương nhiên! Đúng là biến thái …những người khác đều trọng thương mà chìm vào giấc ngủ, lão những chết, hơn nữa… tinh lực sung túc, ở đây hưởng nhàn…đúng là biến thái, lâu quá rồi….càng sống lâu càng biến thái.” “ ra lão thân phận thế nào?” Thần Nam nén được hiếu kì hỏi. Pháp Tổ đáp: “Lão là Đông phương cường giả, ngươi cứ hỏi tổ thần Tình Dục đạo.” “Ta sao biết được, lão còn hơn ta cấp, chỉ biết rất nhiều gọi lão là 'Lão Bất Tử'.” Nghe Nam Cung Tiên Nhi vậy, Thần Nam có cảm giác kinh hãi. Bốn người chăm chú quan sát “Lão bất tử”, thủ mộ lão nhân đột nhiên xoay người, mắt xạ ra hai đạo thần quang nhìn về phía bốn người. Thần Nam vội dùng thời bản nguyên chi lực mang cả bốn xa. Ở cao, Pháp Tổ lên tiếng: “Lão bất tử này…đúng là biến thái, cảm ứng được chúng ta sao? Chúng ta khác nào khí với người ở thời này mà mắt lão…lại xuyên qua thời được?” Thần Nam cũng kinh hãi, chưa thấy thủ mộ lão nhân chân chính thể thực lực nhưng vừa thấy hai đạo thần quang xạ ra, trong lòng rúng động. Nửa thời thần sau, bốn người mới lén đến gần căn nhà tranh, thủ mộ lão nhân lẩm bẩm: “Hình như mấy tên khốn đến nhòm trộm ta, lão già như ta có gì hay, ồ…hình như lại đến…” “Ầm.” dấu chưởng xanh biếc đột ngột phá toái hư , lao tới gần bọn Thần Nam, ấn mạnh lên mông Đức Mãnh. Thần Nam gì, vội vàng đưa ba người chạy ra xa. Trong lòng khỏi kinh thán, lão đầu tử này quá mức biến thái! Thần thức quá sắc bén, lại cảm ứng được chỗ khác biệt của “ khí trong suốt”. xa rồi, Đức Mãnh mới gầm lên, ôm mông ngảy loạn xạ, y đường đường là đệ ngũ giới quân vương, tại phẫn nộ, khuất nhục đến cực điểm, mông bị người ta đánh đến nở hoa, lớn tiếng chửi: “Ta ¥#¥%…nếu ở đó chiến đấu, ta và ngươi quyết tử đến cùng! Lão bất tử ngươi…” Nam Cung Tiên Nhi cười vang, Pháp Tổ và Thần Nam cũng nhịn được. Pháp Tổ thở dài: “Bỏ , lão bất tử đó thâm bất khả trắc, an nhiên vô dạng thoát được trùng trùng kiếp nạn, đủ thấy hề đơn giản. Chỉ e ai nắm chắc được tu vi của lão, nên ai cũng đánh giá thấp.” Họ dám đến gần thủ mộ lão nhân, mà xuất tại tầng phía xa trong Thần Ma lăng viên. Thần Nam tiến hành thời nghịch chuyển, bất quá lần này gian tọa tiêu đổi, chỉ xuyên qua thời gian, mục tiêu là Thần Ma lăng viên ngàn năm trước. gian bất biến, thời gian như sóng nước tản ra, họ ngược dòng mà tiến, tình cảnh trước mắt biến đổi ngừng, trong lăng viên, từng toàn người đến bái tế…đương nhiên hình ảnh nổi bật nhất là thủ mộ lão nhân. Trong ngàn năm nay, Thần Ma lăng viên trừ lần thần ma thi thể bạo động, bị thủ mộ lão nhân trấn áp, có gì đặc biệt xảy ra. Thần Nam lại định vị thời gian, tọa tiêu là Thần Ma lăng viên năm ngàn năm trước. Thời gian nhanh chóng trôi lùi, tình cảnh trước mắt biến đổi ngừng, thoáng chốc đến năm ngàn năm trước. Trong quá trình này tựa hồ có gì đặc biệt xảy ra. Nhưng Thần Nam nhắm mắt, cẩn thận tìm lại những bức họa trong óc, chợt mở bừng mắt: “Các vị có thấy ai khác thường ?” Ba người kia đều là thiên giai cao thủ, kí ức và tinh thần lực vượt xa tưởng tượng, những gì nhìn thấy lại nhanh chóng lưu chuyển trong óc. Đoạn cả ba đồng thời kêu lên kinh hãi: “Có người, mỗi ngàn năm lại xuất , tựa hồ lần nào cũng vòng quanh ngôi mộ .”
Chương 364: Hòa tan một vạn năm Thân ảnh mông lung ấy nêu nhìn kĩ, căn bản chú ý đến. Năm ngàn năm nay, dung mạo y hề thay đổi, tựa hồ vẫn là thanh niên. Sở sĩ dùng từ “Tựa hồ” vì bốn người cố gắng hồi tưởng lại dáng vẻ của y mới phát giác thể nào. Càng cố nhớ, thân ảnh y càng mờ, cảm giác đó vô cùng quái dị, phảng phất như đạo thân ảnh chầm chậm vuột khỏi óc họ. “Cổ quái!” Nam Cung Tiên Nhi nhíu mày: “Người này tựa hồ thể đoán được.” Pháp Tổ gật đầu: “Đích xác là quái nhân.” Thần Nam tuy ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng vô cùng kích động, người này hình như rất có lai lịch, mỗi ngàn năm lại xuất tại Thần Ma lăng viên, lần nào cũng lướt vòng quanh mộ phần. Nếu bảo y là tu giả bình thường, chắc chắn thể nào. Đức Mãnh gật đầu: “Đúng lắm, đó hình như là loại đại thần thông trong truyền thuyết, khiến thân ảnh mờ dần trong lòng người khác, đến khi mất hẳn. Trọng yếu ở chỗ y có phát chúng ta ? Vì sao lại thi triển thần thông đó với chúng ta? Ồ, chắc chắn y là thiên giai cao thủ.” Pháp Tổ cũng : “Hơ nữa y thi triển thần thông này với mọi người, chắc hi vọng dung mạo mình lưu lại ấn tượng trong lòng ai. Y chắc chắn là người có lai lịch, tựa hồ muốn ai biết y từng qua đây.” Nam Cung Tiên Nhi cũng lên tiếng: “Các vị quên mất điểm, năm ngàn năm trước ở đây vẫn có lão biến thái. Lão mực ở tại nơi này, Thần bí nhân làm vậy chủ yếu đề phòng bị thủ mộ lão nhân nhận ra tẩy.” “Các vị, ta , Thần Ma lăng viên là nơi chứa bí mật ngàn đời, là huyền án trong lịch sử, chúng ta nên điều tra cẩn thận. tại gặp phải Thần bí nhân này, tất phải tra ra thân phận y. Chúng ta nên bắt đầu lại, quan sát cẩn thận năm ngàn năm này, bốn người cùng để tâm, tra xét từng chân tơ kẽ tóc của y.” Thần Nam đương nhiên muốn tìm hiểu, người này tựa hồ từng đặc biệt chú ý đến phần mộ mà ngủ say trong đó. Bốn người lại men theo dòng sông lịch sử xuôi dòng, tuy Thần Nam thể nắm chắc về được đúng năm ngàn năm trước nhưng hơn bốn ngàn năm là chắc chắn. Xuôi cách thời thực mấy trăm mới dừng lại. Dòng sông thời gian cực lớn, bốn người đều là thiên giai cao thủ, đổi lại người khác ắt tiếp thu nổi lượng tin tức lớn như vậy. Chỉ là mộ viên nhưng năm ngàn năm nay có biết bao nhiêu cao thủ đến tế bái. Bốn người đều là thiên giai cao thủ, cũng phải lựa chọn tin tức, loại trừ những tin tức vô dụng. Nỗ lực nhớ lại những gì trải qua lúc xuôi dòng, bốn người đưa mắt nhìn nhau, họ phát nhân ảnh nọ vẫn mơ hồ như thế, thủy chung thể nắm bắt được dung mạo. “Ngược lại , xuất tại quãng thời gian gần lúc y đến, cần xuyên qua quá nhiều năm tháng.” Nam Cung Tiên Nhi kiến nghị, nữ này nảy lòng hiếu kỳ, muốn xem đó là thần thánh phương nào. Thần Nam đương nhiên dốc toàn lực truy theo thân ảnh, lại nghịch chuyển thời . Thời gian chảy ngược, bất quá tốc độ chậm hẳn, chia theo đơn vị trăm năm . Cứ mỗi trăm năm lại xuất thân ảnh đó, họ liền dừng lại, chia thành mười năm…đến khi chia thành khoảnh khắc mới xác định được thời gian Thần bí nhân xuất . Thần Ma lăng viên bốn mùa đều là mùa xuân, buổi sớm gió mát mơn man, từng giọt nắng ấm rai xuống hoa cỏ đọng sương, tạo nên phong vị trong trẻo lạ thường. Thủ mộ lão nhân có ở đó, chỉ có thanh niên cao lớn, hơn người thường nửa cái đầu, thân thể gần như hoàn mỹ, thon gọn khiến người ta có cảm giác tràn đầy sức mạnh, như được đúc từ thép mà thành. Thần Nam, Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi dừng lại ngoài xa, lẳng lặng quan sát thanh niên nam tử, bản năng cho họ biết, người đó hề tầm thường. Họ đợi thanh niên quay lại để xem dung mạo. Nhưng lúc y quay lại, họ đều ngẩn ra, chỉ thấy được tròng mắt sáng rực như ánh sao, mi dài đến thái dương còn dung mạo chân chính thể nhìn thấu. Phảng phất như có tầng mây khí ngăn cách khiến thiên nhãn thông của tứ đại thiên giai cao thủ cũng bất lực. Quan sát cẩn thận mới thấy đó phải là mấy khói mà là cỗ sức mạnh bí ngăn cách thị tuyến bốn người lại. Cả bốn người cùng thấy phi thường kì dị, ràng người ta đứng cách xa, có chướng ngại vật mà vẫn thấy chân dung. Trong mắt sáng rực chuyển động, lộ ra nỗi niềm tang thương vô tận, hiển lộ tâm cảnh nhìn thấy những chìm nổi của nhân thế. Thanh niên này cực kỳ đặc biệt, tứ đại cao thủ cũng thể nhìn . Càng chú thị càng thấy thân ảnh đối phương phiêu hốt, dường như dần biến mất. Đoạn, thân ảnh cao lớn giữa lăng viên, lướt vòng quanh mộ phần Thần Nam. Y vừa như hữu ý, vừa như vô ý liếc nhìn lên trời cao. Bốn người đều rúng động, đối phương hình như nhìn ra họ. Đáng sợ , linh giác y hình như còn biến thái hơn cả thủ mộ lão nhân. Nhưng chỉ nhìn họ xong, mục quang y lại chuyển sáng hướng khác, tứ đại thiên giai cao thủ chăm chắm nhìn y, mong nhận được y. Nhưng càng vậy, thân ảnh đối phương càng mờ nhạt, sau cùng tan biến như làn khói! Tứ đại cao thủ cũng bó tay, biết y theo hướng nào. “Chuyện này…” Pháp Tổ nghẹn lời. Ánh mắt Nam Cung Tiên Nhi ánh lên những tia khác lạ: “Đúng là kì dị.” Đức Mãnh : “Thử lại lần nữa xem.” Thần Nam lắc đầu: “ cần, lui lại ngàn năm nữa xem y định làm gì.” Thanh niên thần bí mạc trắc đó khiến tứ đại thiên giai cao thủ nảy lòng hiếu kỳ. Thời gian lại chảy ngược, qua từng đoạn phân chia thời gian, nắm chắc khung cảnh hai ngàn năm trước, sau cùng bốn người cũng nắm được lúc thanh niên xuất . Họ đứng cao lẳng lặng quan sát y. Thanh niên đó vẫn hiểu làm sao xuất , tựa hồ làn khói từ xa chầm chậm ngưng tụ thành hư ảnh, lại như tự nhiên ảo hóa ra, cơ hồ đứng sẵn ở đó khiến người ta nắm bắt được. Y giống như làn mê vụ. Ngay cả dung mạo cũng ai nhìn thấu, hoàn toàn lai vô ảnh khứ vô tung! Bốn người nhíu mày, tựa hồ thể nắm bắt được gì của thanh niên. Lần này, thanh niên vẫn trong lăng viên lượn quang mộ phần vòng rồi bình thản liếc nhìn bốn người . Rồi từ từ tan biến như khói tan vào trung, vô ảnh vô tung lướt khỏi tầm mắt tứ đại thiên giai cao thủ. Thần Nam, Nam Cung Tiên Nhi, Đức Mãnh, Pháp Tổ đưa mắt nhìn nhau, lộ ra thần sắc bất an, Thần bí nhân quả phi phàm. “Ba ngàn năm trước.” thu được manh mối gì đáng giá, bốn người lại tiến thêm ngàn năm nữa, theo dòng sông thời gian ngược lên. Lần này vẫn thế, thần bí thanh niên vẫn thực những việc như hai lần trước, bìn thản nhìn lên rồi theo gió tan biến. Bốn người vẫn hiểu gì. “Bốn ngàn năm trước.” “Năm ngàn năm trước.” “Sáu ngàn năm trước.’ Mãi đến bảy ngàn năm trước, cuối cùng bốn người cũng nắm bắt được đôi chút. Thần bí thanh niên vòng trong lăng viên, lượn quanh mộ Thần Nam, nhìn lên rồi sắp tan biến thủ mộ lão nhân vừa hai tiến vào lăng viên. Thân ảnh y tuy mờ mờ nhưng thủ mộ lão nhân vẫn nắm chắc, lộ ra thần sắc cực kỳ kinh hãi, thất thanh: “Sao thế được, ta vừa…thấy y! phải ta hoa mắt chứ?” Thủ mộ lão nhân kinh hãi như vậy, tựa hồ tin mọi thứ. Tứ đại thiên giai cao thủ kinh hãi, thủ mộ lão nhân biến thái mà cũng tỏ ra như vậy, lai lịch của thanh niên chắc vô cùng đáng sợ. Bốn người nhanh chóng lướt ra xa, thủ mộ lão nhân tựa hồ phát có người đáng quan sát. Rời xa Thần Ma lăng viên, Pháp Tổ lo lắng: “Ta thấy chúng ta nên bỏ cuộc, nên truy tìm thân phận y nữa. Chắc chắn y là cao thủ phi thường đáng sợ, hơn hẳn bất cứ ai trong chúng ta, trong vùng thời này chúng ta thể xuất thủ, liên thủ đối phó y cũng nổi. Y có thể vượt thời nhìn thấy chúng ta! Ta thấy….cao thủ cỡ đó là Thái cổ cấm kị nhân vật. Nếu chạm vào y, chỉ e y phá tan thời , giam chúng ta vĩnh viễn trong dòng sông thời gian!” Đức Mãnh gật đầu: “Quay về thời cổ đại vô cùng nguy hiểm, thế nào cũng gặp những nhân vật tuyệt đỉnh.” “Đành vậy, dù y mạnh thế nào, ta cũng thấy y có ý định đối phó với chúng ta, bằng xuất thủ lâu rồi.” Thần Nam quyết bỏ cuộc, trực giác cho biết người này có liên quan đến việc phục sinh. Sau cùng, bốn người hướng về tám ngàn năm trước, lúc đó thủ mộ lão nhân chưa đến Thần Ma lăng viên. Tuy nhiên, trong thời gian này, bốn người thấy được Thần bí thanh niên song vẫn thu hoạch được gì. Cho đến chín ngàn năm trước mà vẫn thế. Sau cùng, Thần Nam kích động hét vang: “ vạn năm trước.” Lúc bốn người xuyên đến vạn năm trước, cảnh tượng ra khiến họ vô cùng kinh hãi. “Ầm.” Thinh tối tăm, từng đạo sấm sét từ trời giáng xuống, vô số đạo quán thông thiên thượng Nhân gian! m phong gầm rú, thần khốc quỷ khiếu, trong Thần Ma lăng viên, quỷ ảnh chao chát, u cực độ. thân ảnh cao lớn như thần ma đứng trước mộ Thần Nam, song thủ ngừng biến ảo các loại cấm kị pháp quyết …
Chương 365: Lập bố cục trong mộ Thần Nam, Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi tức ngẩn người, tình cảnh này quá kinh hãi. trung lôi quang trận trận! Trong Thần Ma lăng viên, vô số thần ma thi thể bạo động, tất cả gầm lên thê thiết. Mộ bia toàn bộ gục xuống, mộ phần nứt ra, thần ma thi thể giãy giụa đòi ra. Đập vào mắt là cảnh thi hài tràn lan. Nơi này chỉ mai táng thần ma thi thể, hình như vừa trải qua trường chiến đấu, rất nhiều thi thể tu giả bị xé nát, khung cảnh thê thảm nỡ nhìn. Thần Ma lăng viên khác nào tu la trường. Thần Nam chăm chăm nhìn phần mộ của mình, nơi có thân ảnh cao lớn, phát ra uy thế kinh nhân, mái tóc dài gió mà dựng đứng, tay kết thành đạo đạo pháp ấn, hệt như cái thế ma tôn sừng sững đứng đó. Những thần ma thi thể bạo động dám lại gần. Uy lực từ người này toát ra khiến mọi thần ma thi hài đối diện đều run run rẩy rẩy. Lực bạt sơn khí cái thế! Khí thế đó dù toàn thân bất động, kết thành bất kì pháp ấn nào, thân thể vẫn như hòn núi cao khiến người đời ngưỡng vọng. Đó là khí khái khí thôn sơn hà, duy ngã độc tôn. Người đó là ai? chỉ Thần Nam nghi vấn mà Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi cũng chung câu hỏi. Những chỉ thoáng sau, thần tình họ cùng chấn động, dù khí chất đại biến dạng nhưng họ nhận ra người đó chính là…Thần bí thanh niên thấy lần trước. Khí chất của y lúc này khác hẳn mấy ngày năm sau, khiến tứ đại cao thủ suýt nữa nhận ra. Mấy ngàn năm sau, y như làn gió , tại như hòn núi vạn cân, áp bức người khác thở nổi, khí thế cơ hồ khí thôn sơn hà, toàn thể hạ nằm trong lòng tay. Tay y liên tục kết pháp ấn, sấm sét liên tục giang xuống. Tiếng sầm rền khắp Thần Ma lăng viên, lôi quang ngút trời khiến màn đêm sáng như ban ngày. “Lôi Hải Động Thiên!” Sấm sét ngập trời nối liền thành dải, chân trời chói lòa, màn đêm hoàn toàn thành ban ngày! Tiếng sấm bất tuyệt giữa đất trời. Lần đầu tiên Thần Nam nghe y mở miệng, tuy là giọng thanh niên nhưng phát ra vô thượng uy nghiêm, y tụ vô số đạo lôi quang lại, áp lực toát ra khiến Thần Nam, Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi đều kinh hoảng liên hồi. “Chúng Thần Quy Vị!” Lại tiếng quát, các thần ma thi thể bạo động đều run rẩy rồi quay về phần mộ. Thần Ma lăng viên vừa nãy con huyên náo, tức an tĩnh, còn tiếng thần ma gầm rống nữa. “Lôi Quán Thiên Địa!” Lôi quang vô tận rợp trời ép xuống, nhưng hủy diệt gì mà từng đạo thiên lôi quang bổ xuống Thần Ma lăng viên chui hết xuống đất, đoạn lăng viên rung lên bần bật, mọi thần ma mộ thay đổi phương vị, vận động theo quy luật đặc biệt. Pháp Tổ hít hơi kinh hãi: “Y dùng lôi quang thông với linh căn của đại địa tổ mạch. Dưới Thần Ma lăng viên là vạn linh chi căn, mọi thần ma mộ đều chiếu theo quy luật phức tạp mà sắp xếp, tựa hồ bày thành trận pháp.” Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi đều kinh hãi vô cùng. Thần Nam cuộn sóng trong lòng, người này chắc chắn có liên quan đến . Cả Thần Ma lăng viên rúng động, mọi thần ma mộ được sắp xếp lại, duy có ngôi mộ Thần Nam nằm có mộ bia vẫn bất động. Thân ảnh cao lớn đứng bên mộ dùng đại pháp lực vận chuyển hết thảy. Tất cả đều lấy ngôi mộ làm trung tâm, mọi thần ma mộ liên tục thay đổi vị trí. Sau cùng, lôi quang thông thiên toàn bộ thu liễm, mặt đất lại bình thường, mọi ngôi mộ thay đổi phương vị. Bọn Pháp Tổ, Đức Mãnh trơ mắt nhìn, hiểu sắp xếp thần ma mộ như thế để làm gì, là bày loại cổ trận pháp nào chăng. Thanh niên nam tử cao lớn lạnh lùng nhìn về phía bọn Thần Nam, tức khiến họ lạnh người, nhưng đối phương chỉ liếc mắt rồi quay đầu lại. Bốn người nhìn nhau, biết đối phương phát giác ra. “Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hàng, Khai Dương, Diêu Quang!” Thần bí thanh niên khi thế trùm thiên hạ hét lớn: “Bắc Đẩu Hàng Lâm!” Song thủ y liên tục kết ấn, đoạn ấn về vòm trời sao lấp lánh, từng đạo hào quang xạ tới dẫn ánh sáng của bắc đẩu thất tinh từ trời xuống, bảy quang trụ chiếu rọi mọi phần mộ trong lăng viên. “Thất Sát, Phá Quân, Tham Lang!” Y lại hét lớn: “Sát Phá Lang Hàng Lâm!” Ba ngoi sao lớn trời cao vô tận chiếu xuống ba quang trụ rực rỡ, quang huy chói lói rải xuống góc Thần Ma lăng viên. Y lại liên tục kết ấn., đem hết thần quang từ dẫn vào Thần Ma lăng viên khiến nơi đó rực rỡ ánh sao như ban ngày, mọi ngôi mộ chìm trong ánh sáng. Chỉ có ngôi tiểu mộ bia hoàn toàn tối tăm, khác hẳn những nơi khác, như thể giữa ban ngày xuất đạo ảnh nhoi. Pháp Tổ kinh hãi run lên, lời lẽ lắp bắp: “Đây tựa hồ là…tuyệt trận trong truyền thuyết, tụ hết tinh hồn trời…để chúng chìm xuống mộ viên, về sau…mỗi đêm sao, nơi đây là tinh tương ứng, vô hình trung tụ tập vô hạn thần lực của các vì sao xuống lăng viên.” Dn kinh ngạc, liên tục gật đầu: “Chắc là vậy. Người này đáng sợ vô cùng, thủ đoạn tưởng tượng được.” “ người hùng mạnh mà thần bí.” Nam Cung Tiên Nhi cảm thán. Pháp Tổ trịnh trọng gật đầu: “Người này quyết kém hơn Ma Chủ. Y… ra là ai? Mấy ngàn năm nay, chúng ta đều thấy y xuất trong thời , cách mõi ngàn năm lần. người mạnh thế này bố trí gì, với mục đích gì?” Lúc đó chỉ e mình Thần Nam biết ngọn ngành, người này mạnh sao được? Nếu đoán sai, chính người đó tay dàn dựng, Thái Cực Thần Ma đồ chắc cũng vì nguyên nhân này mà sinh ra. quan tâm việc có phải nhờ thế mình sống lại vì từ những gì được biết, việc đó liên quan đến phụ thân . “Chắc còn gì sai sót nữa. So với lần trước, trận pháp này hơn hẳn của Thần Chiến bố trí. Nhân thế nổi chìm, thương hải tang điền, có ngày thiên bảo tự thành.” Thần bí nhân lẩm bẩm, lạnh lùng nhìn về phái bọn Thần Nam thân, đoạn đột nhiên biến mất. Thần Nam kích động muốn gào lên, sau cùng nén được tân tư trào dâng trong lòng, với Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi: “Kế tục nghịch chuyển thời gian, đến vạn ngàn năm trước xem kẻ đó là ai, nhất định phải biết ra ai kiến tạo bố cục, ai xây dựng Thần Ma lăng viên.”
Chương 366: Lục đạo luân hồi “ vạn ngàn năm trước.” Thần Nam quát vang, quyết định lại nghịch chuyển thời , quay về lúc Thần Ma lăng viên mới được tạo ra. Lúc đó trong Thần Ma lăng viên ngập đầy ánh sao, duy có ngôi mộ nhỏ khác hẳn, chìm trong ảnh, mọi làn sáng thể chạm đến. Pháp Tổ, Nam Cung Tiên Nhi, Đức Mãnh đều biến sắc, họ muốn tham gia điều tra tiếp, thanh niên thần bí đó quá ư đáng sợ, tuyệt đối sánh được với nhân vật như Ma Chủ, khiến họ rung động. Họ biết rằng lúc nghịch chuyển thời , gặp loại cao thủ như thế là việc nguy hiểm nhất. Những cao thủ như thế có năng lực xuyên thấu thời , vạn nhất y nổi giận ra tay, họ sẽ chết có đất chôn, triệt để tiêu tan trong lịch sử thời . “ cần tìm hiểu nữa, chúng ta vạn vạn lần nên chạm vào loại người đó.” Pháp Tổ kêu lên. Đức Mãnh cũng tỏ ra gấp gáp: “ cần tìm hiểu nữa, Thần Ma lăng viên ẩn tàng bí mật ngàn đời cũng liên quan gì đến chúng ta, tìm hiểu làm gì.” Nhưng kịp nữa, Thần Nam đã nghịch chuyển thời , thời gian như sóng nước, chảy qua mình họ, gian cong lại biến hình, xung quanh che phủ hỗn độn chi quang mông lung. Đoạn một bức tranh lướt tới, thời gian bắt đầu chảy ngược. Trong khoảng một vạn năm đến một vạn một ngàn năm trước, Thần Ma lăng viên xảy ra chuyện, mọi thứ tràn ra như sóng nước, tin tức ngập tràn bao phủ bốn người. Trong ngàn năm này, từng có ít thần tiên đến đây, hình như đều kinh hãi trước tòa lăng viên. Mỗi vị thần linh đến đây đều cẩn thận tra xét, tựa hồ muốn tìm ra manh mối hữu dụng nào đó. Mặc cho Đức Mãnh, Pháp Tổ, Nam Cung Tiên Nhi vô cùng bất mãn cũng đành bó tay. Thời gian đã nghịch chuyển, hiện tại thể thay đổi, đành tập trung tinh thần quan sát tất cả. Bọn họ nào biết tâm tình Thần Nam lúc này, hắn từ Thần Ma lăng viên sống lại, hình như lại do thủ đoạn của ai đó, coi thân thể hắn là ̉nh lô đưa Thái Cực Thần Ma đồ đến thế gian. Hắn muốn phá thế cục nến phải biết được bí mật ẩn tàng trong đó. Tuy Thần Nam cho rằng hắn đã ngủ liền vạn năm, nhưng lần nghịch chuyển thời chắc phải lâu hơn, ít nhất cũng xấp xỉ một vạn một ngàn năm. Lần nghịch chuyển ngàn năm này thường gặp nhất là hình ảnh thần ma, hình như họ tìm kiếm gì đó. Tứ đại thiên giai cao thủ nhận ra có những thần ma nóng nảy, ̣nh lật tung cả lăng viên lên xem nguồn cơn nhưng hậu quả vô cùng đáng sợ: đều bị sấm sét từ thập phương đổ về và vô tận tinh quang hủy diệt. Quang trụ sấm sét khổng lồ cùng trời sao tụ lại thành từng đạo thần quang rợp trời đáng sợ, thoáng chốc biến thần ma đó thành tro tàn. Tình cảnh vô cùng khủng khiếp. Thời gian nhanh chóng nghịch chuyển, ́ch đến một vạn một ngàn năm trước hiển hiện, khung thời gian vừa ̣nh, một bức tranh kì dị hiện ra. Thần Nam vội điều chỉnh hướng chảy của thời gian, tìm hiểu những sự kiến trọng đại thần bí trong quãng thời gian này. Tấm màn thần bí của Thần Ma lăng viên dần được vén lên. Bên trong lăng viên, hoa tươi đua nở, cỏ xanh trải thảm, bốn phía là những cây Tuyết Phong chưa cao lắm, nhưng những cánh hoa vô tận bay múa, thần ma linh khí hóa thành thần thụ chứng tỏ lăng viên mới được xây dựng chưa lâu. Ngôi mộ của Thần Nam đã tồn tại nhưng lúc đó có người đến xem xét nó. Một thân ảnh cao lớn như thể ngưng tụ từ khói ảo hóa xuất hiện, chính là Thần bí nhân họ thấy lúc trước. Y đưa tay đẩy ngôi mộ nhỏ ra, bùn đất văng lên, một huyệt dần được đào ra, Thần Nam đứng xa quan sát, tim như nhảy vọt lên. Hắn từ phần mộ đó sống dậy, hiện tại cũng biết được phần nào những chuyện thần bí trước đây. Đức Mãnh, Pháp Tổ, Nam Cung Tiên Nhi cũng tỏ ra kinh ngạc, đều bức thiết muốn biết thanh niên này ̣nh làm gì. Sau cùng y cũng mở toang được ngôi mộ rồi ôm một thanh niên từ trong đó ra. Tim Thần Nam cơ hồ ngừng đập, đó là chính hắn. Nam Cung Tiên Nhi, Đức Mãnh, Pháp Tổ càng kinh hãi, suýt nữa kêu lên, họ thật tưởng tượng nổi cách hiện thực một vạn một ngàn năm lại thấy Thần Nam bị người ta đào từ trong mộ huyệt ra. Thật sự quá kinh ngạc. Thần Nam là người từ vạn năm trước, sau vạn năm mới sống lại, từng gây loạn Thiên giới, những chuyện đó Nam Cung Tiên Nhi đều đã nghe nhưng vạn vạn lần ngờ rằng hắn thật sự đã ngủ say trong Thần Ma lăng viên. Ngôi mộ nhỏ thần bí đó thuộc về hắn. Tam đại thiên giai cao thủ nhìn hắn với vẻ kì dị, họ hiểu, ̣nh từ nét mặt hắn tìm ra đôi điều nhưng chỉ thấy thần sắc hắn cực kỳ kích động, cuối cùng cũng biết vì sao hắn kiên trì muốn tìm ra bí mật của Thần Ma lăng viên, quả nhiên có ẩn tình trọng đại. Thần bí thanh niên lạnh lùng quét mắt lên , hơi nhíu mày với tứ đại thiên giai cao thủ, tựa hồ ̣nh nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Y đặt Thần Nam xuống đất, lắc đầu lẩm bẩm: “Bố trí hẳn lý tưởng lắm.” Nói đoạn song thủ y phát ra thần quang bảy sắc, từng đạo đẩy vào thể nội Thần Nam khiến thân thể gần như trong suốt, ẩn ước thấy trong đó có ánh sáng màu đen và vàng nhanh chóng di động. Thần Nam suýt nữa kêu lên, đó chính là sơ hình của Thái Cực Thần Ma đồ. Pháp Tổ, Nam Cung Tiên Nhi, Đức Mãnh chăm chắm nhìn vào trong lăng viên. Lúc đó lăng viên xảy ra biến ́ kinh nhân, thanh niên quăng Thần Nam lên cao, vô hạn tinh liền xuất trời. là ban ngày nhưng những vì sao lấp lánh vẫn hiển hiện toàn bộ, nhưng những viên bảo thạch điểm xuyết nền trời. Mái tóc của thanh niên tung bay rối bời, khí thế phát ra bá tuyệt thiên địa, uy lực vô tận khuếch tán khắp thập phương. Trời xoay đất chuyển! Trong lúc đột ngột, tứ đại thiên giai cao thủ chỉ thấy những vì sao rung lên, cơ hồ sắp rơi xuống. Công lực chấn cổ thước kim này khiến Pháp Tổ và Đức Mãnh trợn trừng mắt, vô cùng hoảng sợ. “̀m, ầm, ầm.” phải ảo giác, những vì sao nơi chân trời lay động. Thần bí thanh niên bay lên cao, vô số vì sao rơi rụng, khí thế hùng hồn cơ hồ khiến mọi vì sao đều chấn động. Thần Nam được đưa vào trong tinh quang vô tận, tinh mang tụ tập hết lên mình , đồng thời Thần bí thanh niên quát lớn: “Xuyên qua vũ trụ hồng hoang, ngưng luyện thiên địa huyền hoàng!” Tứ đại thiên giai cao thủ triệt để chấn kinh, họ cảm nhận được thời gian năng lượng dao động, hai cực chính phản đồng thời vận chuyển, xuôi chiều và nghịch hướng. Hỗn độn chi quang vô tận từ tương lai và quá khứ đuồng thời hướng về “Thần Nam thi thể” , sau cùng bao phủ lấy . Thi thể càng lúc càng bay lên cao, phảng phất như dung nhập vào trời sao, thần bí thanh niên mực bám theo bảo hộ. Tựa hồ y tiền hành nghi thức thần bí vĩ đại. Thi thể Thần Nam được đưa vào luồng đại lực vô tận, toàn bộ tinh quang từ biển sao và hỗn độn chi quang từ quá khứ và tương lai đều dồn vào. Tất cả đều lọt vào mắt Thần Nam, sau cùng cũng biết Thần bí nhân là nhân vật quan trọng nhất khiến sống lại. Y là ai? Thân phận thế nào? Thần Nam biết nhưng ghi nhớ toàn bộ thủ pháp của Thần bí nhân, loáng thoáng nhận ra rằng đối phương hình như có y cho thấy. Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi thể nhìn được sức mạnh thần bí của người đó, nhìn gương mặt nóng lòng lẫn giận giữ của họ là biết họ tiếc nuối. “Chết tiệt, loại pháp ấn kế từ tâm linh chi lực này mà ta nhìn được lần hay quá.” Đức Mãnh phẫn hận lẩm bẩm. “Lục đạo luân hồi!” Thần bí thanh niên đứng cao quát vang, toàn bộ sao trời biến mất, Thần Nam từ vòm xanh rơi xuống ngôi mộ . Chung quanh ngôi mộ, sau cánh cửa tối om mở tung, vô tận phong thổi ra, khí tức u bao trùm thiên địa, từng mảnh linh hồn vỡ nát bị đưa vào trong ngôi mộ. Thần bí nam tử đáp xuống, dứng trước ngôi mộ, dùng vô thượng đại pháp lực khống chế sáu cánh cửa u, biết chúng nối với phương nào nhưng dao động phát ra khiến tứ đại thiên giai cao thủ ngoài xa cũng bất an liên tục. “Lẽ nào nối với Tiểu lục đạo?” Pháp Tổ kinh hãi. “Người này là ai? Lại có được thần thông nghịch thiên địa như thế, kéo được những mảnh hồn vỡ nát về, thể tưởng tượng nổi.” Đức Mãnh thân là đệ ngũ giới quân vương cũng tỏ vẻ cảm thán, đương nhiên Thần bí nhân vô cùng đáng sợ. Sáu cánh cửa thần bí liên tục xuất ra những mảnh linh hồn tan nát, toàn bị bị nhập vào thể nội Thần Nam. “Luân hồi!” Thần bí nam tử gầm lên tiếng cuối cùng, đoạn vô tận bùn đất từ đáp xuống, chon vùi Thần Nam. Sáu khung cửa thần bí biến mất, nam tử cũng theo gió mà tan , phảng phất như nơi đây chưa từng xảy ra chuyện gì. đến nước này, trong lòng Thần Nam vừa gấp rút vừa hoảng sợ, hiển hiên việc sống lại liên quan đến Thần bí nhân, bố trí nhiều thủ đoạn như vậy mà mỗi ngàn năm y lại xuất . thể dừng lại nữa, lại nghịch chuyển thời , mục tiêu là vạn hai ngàn năm trước. Thời gian bay qua, chợt Thần Nam gầm lên, trong khoảng ngàn năm này nhìn thấy hình ảnh phụ thân. Chỉ là thời gian quá nhanh, khảnh khắc đó vụt qua, bốn người nhanh chóng có mặt tại thời gian cần đến. Tình cảnh ra cơ hồ vượt khỏi ý liệu của tứ đại thiên giai cao, tất cả đều phẳng lặng, căn bản có Thần Ma lăng viên. Thần Nam vui mừng, vượt qua được khởi điểm, cuối cùng cũng biết được ai xây dựng tòa lăng viên. Thời gian trôi xuôi, lâu sau bức tranh đáng sợ xuất , thinh mọc ra thú trảo khổng lồ quát tứ phía, mỗi đòn đều có vô vàn thần ma rơi rụng. Thần Nam hô lên kinh hãi, đương nhiên đó là kẻ hủy diệt thần bí mà thủ mộ lão nhân tới, cũng là sức mạnh thần bí mà Ngũ tổ đề cập. Thần Nam lại xuôi dòng, định vị thời gian tại vạn ngàn năm trăm năm trước, bức tranh vừa rồi lại vụt qua. vạn ngàn năm trăm năm trước. “Phụ thân!” Thần Nam nén được bật lên tiếng gọi, bức tranh vừa xuất nhìn thấy nhất đại thiên kiêu Thần Chiến. Thần Ma lăng viên tựa hồ mới được kiến tạo, mộ huyệt mới được lấp, nhiều ngôi mộ chưa được lập bia. Thần Chiến tỏ vẻ mệt mỏi, toàn thân đầy máu, hình như qua trường thảm liệt đại chiến. Ông ôm thi thể trẻ tuổi, từng bước tiến vào Thần Ma lăng viên. Đương nhiên thi thể đó là Thần Nam năm xưa. Thần Chiến ôm Thần Nam đứng giữa lăng viên, đối diện với sáu cánh cửa thần bí mở rộng, bên trong tối hun hút, u đáng sợ. Thần Chiến gì, cứ thế đứng hồi lâu. Tứ đại thiên giai cao thủ đứng cánh đó xa cả kinh, sáu khung cửa thần bí đột ngột xuất , đương nhiên là Lục đạo Luân hồi môn mà Thần bí nam tử gặp lúc trước đến. Nhưng họ lại kinh hãi bởi sáu cánh cửa hiểu sao tự nhiên xuất mà Thần Chiến cỏ vẻ gì ngạc nhiên, phảng phất như biết đến tồn tại của Lục đạo Luân hồi môn. “Bắt đầu thôi.” Thần Chiến thấp giọng mấy câu, tựa hồ hiệp nghị với Lục đạo Luân hồi môn có từ trước. Đoạn lạnh nhạt liếc nhìn lên nơi tứ đại cao thủ tàng thân cao. “Àm.” Tiếng nổ vang vọng, sáu khung cửa thần bí phóng đại trăm ngàn lần, che kín tầng lăng viên, triệt để che thân ảnh Thần Chiến lại. Ngay cả tứ đại thiên giai cao thủ cao cũng nhìn thấy gì. Mây đen cuồn cuộn, bên trong sáu khung cửa, hồn ảnh múa lượn, vô số oán linh kêu gào, khí tức u, ma vẫn sôi trào phủ khắp Thần Ma lăng viên. tình tiếp theo càng kì dị, sáu dòng suối mát từ trong sáu khung cửa đột nhiên trào ra, trút xuống lăng viên phía dưới. “Sinh Mệnh nguyên tuyền.” Pháp Tổ đột nhiên kêu lên, hai mắt trợn trừng. Thần Nam vô cùng kinh hãi, vốn định về những năm tháng hỗn loạn thời Thái cổ tìm Sinh Mệnh nguyên tuyền nhưng cũng điều tra luôn câu hỏi về sinh tử bản thân, ngờ tại Thần Ma lăng viên lại phát vô căn chi tuyền. “Trời ạ, ra là chuyện gì?” Nam Cung Tiên Nhi liên tục kêu lên kinh hãi. Đức Mãnh cũng tỏ vẻ tin, hiểu vì sao Sinh Mệnh nguyên tuyền lại từ Lục đạo Luân hồi môn chảy ra. Sáu dòng suối mát như sáu dòng thác chảy xuống nhưng tứ đại thiên giai cao thủ tài nào nhìn thấy phía dưới xảy ra chuyện gì. Chỉ thấy vô tận ma vân cuồn cuộn, tiếng sấm ầm ì, hồn phách gào rú. Trong lòng Thần Nam dậy sóng, câu đố sinh tử vén lên nửa, qua nhiên là phụ thân đưa đến đây, hơn nữa tự tay bố trí mọi việc. Chỉ là hiểu Thần Chiến thỏa hiệp kiểu gì, sau lưng Lục đạo Luân hồi môn tất có ai đó chống lưng. Duy nhất biết được là mỗi ngàn năm lại có Thần bí thanh niên thân. “Ô ô ……” “Grào...” Thần khốc ma khiếu, Thần Ma lăng viên đại loạn, trong hắc vụ trùng trùng ước thấy được mọi thi hài trong mộ phần tựa hồ đều xông ra, giãy giụa trong mây đen. “Chúng thần tề tụ, trở thành vật dẫn.” Tiếng thở dài u oán từ trong Thần Ma lăng viên truyền ra. cao, tứ đại thiên giai cao thủ hoàn toàn nghe ra ai cất tiếng. thời thần sau, Thần Ma lăng viên triệt để sôi trào. Ngàn vạn thần ma gầm gào. Đến khi Sinh Mệnh nguyên tuyền từ sáu khung cửa gian chảy ra, lăng viên mới từ từ yên tĩnh. Ma vân vô tận tan , mọi thần ma thi hài giãy giụa trong Thần Ma lăng viên đều quay về phần mộ, mặt đất xuất ngôi mộ có bia lập. Thần Chiến mất dạng. Hồi lâu sau, Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi mới quay lại nhìn Thần Nam, cơ hồ đồng thời quát hỏi: “Ngươi ra có bí mật gì, vì sao họ lại làm thế với ngươi?” Thần Nam đứng lặng , sau cùng đột nhiên nghịch chuyển thời . Tứ đại thiên giai cao thủ xuất tại năm tháng chúng thần rơi rụng. “̀m.” Một bàn tay rợp trời bổ tới, hiển nhiên đã phát hiện ra bốn người.