Chương 332: phải lúc nhi nữ tình trường Ma quân Hắc Khởi, uy lăng thiên hạ! Tuy người của đệ ngũ giới công pháp đặc thù, rất ít khi phát ra nguyên khí dao động, nhưng khi Hắc Khởi cảm nhận được cái chết của Tùng Tán Đức Bố liền phát ra hào quang sáng rực khiến Đỗ gia Huyền giới chịu nổi, lập tức vỡ tan. Hắc Khởi thịnh nộ, nguyên khí phát ra triệt để hủy diệt Huyền giới. Nên biết đây là hình ảnh thu của tàn phá thế giới, là nhân tố kiên cố nhất cấu thành đại thế giới mà cũng chịu nổi áp lực kinh hồn của Hắc Khởi, hoàn toàn vỡ tan. Dòng năng lượng điên cuồng tỏa ra, sau cùng phán nát thành vô số bán gian, dần dần quy về hỗn độn, co thành điểm rồi biến mất. Trùng thể như ngọn núi liên miên của Pháp Tổ lạnh lùng nổi , dòng năng lượng từ gian phá toái dù cực mạnh nhưng thể hủy diệt thiên giai cường giả như y. Tuyệt thế sát thần Hắc Khởi cao chừng trượng rưỡi, toàn thân như đúc bằng thép khiến người có lực cảm sâu sắc. Chiến y mình y bị máu nhuộm đỏ, thoáng nhìn là biết cách đó lâu y trải qua thảm liệt đại chiến. Nửa thân gần như lộ hết ra ngoài, làn da màu cổ đồng sáng choang đem lại cảm giác đáng sợ cho người nhìn vào y. Mái tóc đen dài lất phất trước ngực và sau lưng, gương mặt cương nghị như được điêu khắc, đôi mắt sâu thẳm lãnh khốc phát ra hàn mang lạnh người. Quanh y là vùng hỗn độn, gian chi môn găm trong đó, ma khí trào ra ào ào. Khí tức của vô số cường giả liên tục tuôn tràn, từng thân ảnh cao lớn bay ra ngừng. Sau lưng Hắc Khởi có dưới mấy trăm người. Hắc Khởi quả nhiên dùng đại pháp lực giữ vững gian chi môn, chuyển từ Đỗ gia Huyền giới ra đây, từ thời Thái cổ có cánh cửa thần bí này, bất quá lần này tàn phá thế giới chuyển di lên Nhân gian, trực tiếp nối Nhân gian và đệ ngũ giới thông qua giới trung gian. Đương nhiên sát tâm của Hắc Khởi dâng cao, y động nộ , huyết sát trăm vạn dặm phải lời chơi. Lúc Đỗ gia Huyền giới vỡ tan, toàn bộ kí ức thủy tinh được Thần Nam lệnh cho Thiên Quỷ bố trí trong đó vỡ tan nên mất tác dụng. Người Nguyệt lượng, và các bí địa ở Thiên giới, Nhân gian thể nhìn tình cảnh trong đó. Thần Nam lại mạo hiểm triệu hoán Thiên Quỷ, cho nó ở ngoài xa dùng đại pháp lực tái phong ấn mấy chục viên kí ức thủy tinh vỡ. muốn nhìn thấy thực lực của Hắc Khởi để tìm đấu pháp. Thiên Quỷ tuy hơi hoảng sợ, cảm giác được tử vong uy hiếp, tuy cùng là thiên giai nhưng nó mới đạt thiên giai sơ cấp cao thủ, đối diện với quân vương Hắc Khởi quả quá bé. Còn may, Hắc Khởi bị Pháp Tổ thu hút chú ý nên để ý đến nó, mặc nó thuận lợi bố trí kí ức thủy tinh. Lúc hình ảnh lại lên ràng, ai nấy hít sâu hơi khí lạnh, sau lưng Hắc Khởi có tới ba ngàn cao thủ, người nào cũng cao cả trượng, phát ra xung thiên sát khí. Thoáng nhìn cũng biết là những cường giả kinh qua tử vong tẩy lễ. Hắc Khởi muốn huyết sát giới này? Câu hỏi này khiến tất cả cảm giác lòng mình lạnh ngắt. “ , dùng song thủ đồ sát thế giới này thành màu máu cho ta. Bắt đầu từ các cường giả.” Lời lẽ Hắc Khởi băng lãnh, thông qua quá kí ức thủy tinh truyền khắp Thiên giới và Nhân gian, khiến ai nấy rùng mình. Mây đen cuồn cuộn, ba ngàn đôi mắt vô tình phát ra huyết quang rợn người, lời Hắc Khởi khiến họ bùng lên thú tính chiến ý. Nhân ảnh lấp loáng, ba ngàn cường giả từ đệ ngũ giới như ác lang lao về xa xôi. Nguyệt lượng. Thiên giới, Nhân gian, mọi cường giả đều chấn động tâm thần, tiếng quát vang lên từ khắp nơi. “Chuẩn bị đại chiến!” “Chuẩn bị chém giết chúng!” … Tất cả đều hiểu đại chiến sắp bắt đầu, trận này chắc chắn vô cùng thảm liệt. Ba ngàn thần ma nhiều cũng ít, kém hơn hẳn Thiên giới và Nhân gian về số lượng nhưng chiến lực của họ quả kinh hồn, đều là những đồ phu trải qua sinh tử chi chiến. Khắp Thiên giới và Nhân gian rối tung, rất nhiều cường giả chuẩn bị đại chiến! “Người rồi, chiến trường trống , để ta giải quyết con trùng đáng ghét này .” Lời lẽ của Hắc Khởi băng lãnh nhưng vô cùng tự tin. Pháp Tổ tuy chịu áp lực cực nặng nhưng nhe vậy khỏi đại nộ, y vốn là tinh thần hệ pháp tổ, sau trận chiến năm xưa phải gửi thân vào con trùng, đó là nỗi đau vĩnh viên trong lòng, ghét nhất bị ai chạm vào. “Ta từng tiếp xúc với người của giới các ngươi, tuy công pháp quái dị, nhưng hiểu rồi cũng chả có gì đáng sợ. Những kẻ đấu với ta năm xưa đều bị ta thịt hết.” “Con trùng nhược tiểu kia, chết .” Sát thần Hắc Khởi tựa hồ dưới mắt người, coi Pháp Tổ vào đâu, Tuyệt vọng ma đao bổ xuống, nhắm thẳng vào trùng thể lớn như hòn núi. hề có dao động năng lượng, có cả đao mang sáng rực, chỉ có đại đao quang lóa lên, đó là ánh sáng phản xạ từ Tuyệt vọng ma đao, Hắc Khởi tiến tới mấy ngàn trượng, xuất đầu trùng thể. Hào quang rực lên, tòa băng sơn đột ngột xuất phía trùng thân của Pháp Tổ chặn đứng nhát đao lăng lệ, đó là phòng ngự mạnh nhất của thủy hệ: Vĩnh hằng chi thuẫn! “Soạt.” Thể tích của Tuyệt vọng ma đao kém hơn băng sơn nhiều nhưng dưới uy lực của đao, đòn phòng ngự siêu cấp của thủy hệ tan tành, từng khối băng sơn văng tứ tung khắp trời. Thế chém của ma đao đổi. Nhưng Pháp Tổ lách mấy dặm, trùng thể khổng lồ nhìn có vẻ chậm chạp nhưng động tác chân chính lại như chớp, lưu lại tàn ảnh tại chỗ đứng, cùng đòn ma pháp công kích ngợp trời. Băng tuyết mịt mù che kín, băng phong Hắc Khởi trong nháy mắt thành tòa băng sơn. Nhưng Thái cổ quân vương đối phó khá dễ dàng, quát vang tiếng, băng sơn vỡ tung. Y cầm Tuyệt vọng ma đao lướt tới chỗ Pháp Tổ. “Vĩnh hằng chi quang!” Pháp Tổ quát vang, hào quang sáng chói chiếu khắp thiên địa, trường toàn bạch quang, quang hệ thiên giai cấm chú ma pháp ào ào đổ tới. “Ha ha ha…” Tiếng cười lạnh vang lên trong làn sáng. Tuyệt thế sát thần Hắc Khởi lạnh lùng cất tiếng: “Ngươi lớn lối muốn đại chiến với người của giới bọn ta, mà phạm sai lầm ngớ ngẩn thế này. Cực hạn quang năng ma pháp của ngươi chỉ thành bổ phẩm cho ta.” Pháp Tổ uốn trùng thể to lớn, đứng ngoài xa cười lạnh, tịnh đáp. “Cái gì? Sao lại thế…” Trong làn bạch quang nóng rãy vang lên tiếng hét kinh hãi của Hắc Khởi, tiếp theo là tiếng gầm thống khổ: “A …” Hào quang hơi mờ , những người quan chiến qua kí ức thủy tinh đều hoan hô vang dội, đòn ma pháp công kích đánh tan nửa thân thể Hắc Khởi, tiêu tan như hoa tuyết gặp hơi nóng. Thần Nam kinh hãi, thầm than Pháp Tổ hổ là trong những cường giả mạnh nhất Tây phương, tạo thành vết thương cỡ này cho tuyệt thế ma quân. “Ngươi tưởng đó là quang hệ năng lượng đơn thuần sao? Là ma pháp công kích kết hợp với tinh thần hệ.” “A …” Hắc Khởi gầm vang, mái tóc đen tung bay cuồng loạn, trong mắt bắn ra hào quang kinh nhẫn, dáng vẻ cực độ nanh ác. “Con trùng nhu nhược đáng ghét kia, ngươi khiến ta phẫn nộ rồi.” Nửa thân thể Hắc Khởi chợt phát ra vô tận hắc mang, nuốt chửng bạch quang sáng rực, hai nửa thân thể hợp lại trong nháy mắt. Lúc ma khí đen ngòm bùng lên, y cầm Tuyệt vọng ma đao lao vào Pháp Tổ. La Khải Nhĩ biết thiên giai cấm chú ma pháp khó lòng hủy diệt đối phương nhưng ngờ Hắc Khởi chặn lại dễ dàng như vậy. “Thâm lam chi phạt!” La Khải Nhĩ quát vang, khe nứt gian đột nhiên xuất , vùng biển mênh mang ra trời, vong hải chi thủy được coi là có thể diệt cả thần ma trút xuống, che kín Hắc Khởi. Vong hải trong truyền thuyết chính là tử vong chi hải ở Tiểu lục đạo, thần ma dính vào đều tịch diệt. Nhưng Hắc Khởi đề phòng, y biết đối phương là Pháp Tổ của tinh thần hệ, thể chỉ dựa vào thủy hệ ma pháp công kích. Toàn thân y trùng trùng sát khí, do giết ngàn vạn thần ma khi xưa tạo thành, sát ý tăng lên cực điểm. Ma đao phát ra tuyệt vọng sát ý phá tan vô tận ma hải chi thủy, y hóa thành dải lưu tinh lao tới, xé toang gian xuất trước mặt Pháp Tổ, chém ngay đao xuống. “Phập.” Sóng máu ngập trời, trùng thể khổng lồ của Pháp Tổ bị đao chém thành hai đoạn, tiếng hét thê thảm vang lên. Đương nhiên giết nổi y bởi với thiên giai tu vi, hai đoạn trùng thể nhanh chóng gộp lại. “Con trùng nhược tiểu kia, đúng là biết tự lượng sức.” Hắc Khởi buông lời lãnh khốc, ma ảnh lóe lên, thoáng chóc y hóa thân thành cả ngàn vạn, vô số ma ảnh từ bốn phương tám hướng chém vào Pháp Tổ. Quả nhiên thạch phá thiên kinh! Mỗi đạo ma ảnh đều tồn tại chân , mỗi lần ma đao bổ xuống lại chẻ nát núi non bên dưới, cả dãy núi liên miên bất tuyệt bị vạt mất mảng lớn. Pháp Tổ đại nộ, dù thân thể khổng lồ nhưng động tác nhanh cực độ, liên tục biến ảo thành vô số tàn ảnh. Tránh được hầu hết mọi đòn chém của ma đao song mình vẫn xuất nhiều vết thương , huyết nhục mơ hồ. “Tâm linh phong bạo!” Pháp Tổ thi triển ma pháp công kích đắc ý nhất, thần thức hóa thành từng đạo phong lợi chi mang nhanh chóng lao tới. “A …” Hắc Khởi kêu lên thảm thiết, ma ảnh khắp trời tan biến, y đưa tay ôm đầu, thống khổ kêu gào, gần như phát cuồng lên. Tuyệt vọng ma đao bị quăng sang bên tự chém loạn xạ khiến gian tan vỡ, năng lượng chảy loạn. Nhưng thoáng chốc tiếng kêu ngừng bặt, phong nổi lên quanh y, hắc ảnh ngun ngút nổi lên, vô số thần ma ảnh xuất , những ác linh này điên cuồng gầm gào khiến ai nấy rợn tóc gáy. Pháp Tổ kinh hãi: “Tiếng gầm của oán linh khắc chế tinh thần ma pháp! Ngươi là Hắc Khởi…trong truyền thuyết.. của giới khác… giết bốn mươi vạn thần ma trong ngày? Là tuyệt thế ma tinh dẫn bốn mươi vạn thần ma chi hồn nhập vào mình?” “ sai, chính thị bản quân.” Tuyệt thế sát tinh Hắc Khởi cầm ma đao tiến tới, mỗi lần y hành động, bốn mươi vạn thần ma oán hồn cũng làm theo. Khí thế kinh thiên địa! Cả Thiên giới và Nhân gian đều cảm nhận được khí tức đáng sợ của oán linh. Hắc Khởi giơ cao ma đao, tuyệt vọng chi ý xung thiên, thực lực chân chính được thể . Lai lịch của Tuyệt vọng ma đao khiến thần ma tuyệt vọng, phối hợp với bốn mươi vạn thần ma oán hồn mà xuất ra, tuyệt vọng sát ý khi tràn ra khắp thiên địa, cả thần lẫn ma đều khó lòng chống nổi. Thần Nam biết Pháp Tổ sinh lòng sợ hãi, trận chiến này kết quả . bay lên, hướng về Nguyệt lượng, đến lúc phải dùng đến sức mạnh của bát hồn. Thiên Khanh có thể lợi dụng được nhưng Hắc Khởi là Thái cổ quân chủ, thể ơ hờ, phải đến lúc tối hậu quan đầu mới đưa ra. Nguyệt lượng, tên của Tiểu Thần Thần được xác định, chỉ có chữ: Long. Tuy có họ Thần nhưng tiền bối Thần gia đều làm lơ, họ biết giữa Thần Nam và Mộng Khả Nhi có tâm kết chưa được giải khai. Từ đó mọi người Nguyệt lượng đều gọi hài tử khả ái này là Long Nhi. Thần Nam quay lại Nguyệt lượng, ai cũng biết định làm gì, bầu khí nặng nề bao phủ khắp nơi. “Ba ba …là ba ba quay về, con cảm giác được khí tức của ba ba.” Long nhi mũm mĩm ngẩng mặt nhìn Mộng Khả Nhi. tay nó cầm bình sữa, tay cầm bút luyện chữ. Mộng Khả Nhi âu yếm vuốt tóc nó: “Ngoan, tiếp tục viết .” Nàng đương nhiên Thần Nam định làm gì, vẫn vận dụng thiên nhãn thông quan sát hình ảnh được kí ức thủy tinh truyền về nhưng muốn Long nhi thấy những hình ảnh đẫm máu đó. “Hay quá, chắc ba ba nhất định đến thăm con.” Long nhi ngây thơ reo lên. Thần Nam quả rất muốn đến thăm nó nhưng muốn tâm thêm loạn nên trực tiếp đến nơi bát hồn an nghỉ. hoang mạc tịch, thê lương, tám ngôi mộ đứng chơ vơ. Tứ tổ và Ngũ tổ vẽ xong trận đồ đón bát hồn. Thần Nam gì, lập tức mời bát hồn thượng thân! Sức mạnh của bát hồn vừa nhập vào, cảm giác tự tin hẳn lên nhưng liên đó lại rúng động, ràng sức mạnh của bát hồn kém hơn lần trước. Sức mạnh của tổ tiên, dùng bao nhiêu là giảm bấy nhiêu. Lần này có đánh bại được đệ nhất ma tinh Hắc Khởi ? nắm chắc. “Hỏng rồi.” Có người chợt kêu lên kinh hãi. phải họ lo lắng cho Pháp Tổ, y địch nổi, vừa đánh vừa chạy. Người Nguyệt lượng kinh hãi bởi lại co thêm quân chủ nữa định vượt giới, trong gian chi môn phun ra sinh mệnh dao động cực mạnh. Thái cổ ma quân đối phó chật vật, thêm kẻ nữa, làm sao chống nổi? Ai tranh phong được với họ? Lẽ nào hôm nay ta phải chết? Trong lòng Thần Nam dấy lên cảm giác lành, trải qua vô số lần sinh tử đại chiến, tận giờ mới nếm cảm giác cùng đường. quân chủ gần như vô địch, thêm người nữa đúng là thảm họa. Trước lúc đại chiến, lại có cảm giác muốn nhìn thấy người thân. Nhìn người Thần gia đứng đông nghịt cạnh đó, gật đầu rồi tìm hài tử. Mộng Khả Nhi thông qua kí ức thủy tinh, biết sắp xảy ra chuyện gì, đứng yên hồi rồi nắm tay Long nhi: “ tiễn ba ba nào.” Thần Nam nhìn ra xa. Mộng Khả Nhi đưa Long Nhi bay tới. biết trận chiến này có lẽ là vĩnh biệt, thấy nàng và Long nhi xuất lòng vừa ấm áp vừa chua xót. “Ba ba … ô ô …” Long nhi khả ái chạy tới, ngẩng mặt lên khóc vang: “Mụ mụ tưởng con biết gì, kì con biết hết, ô ô …” “Để ba ba ôm con lần.” Thần Nam tuy mỉm cười nhưng ánh mắt xót xa: “Đừng khóc… sau này phải nghe lời mụ mụ…” “Ô ô …ba ba nhất định đả bại đại ác nhân …” Mặt Long nhi đẫm nước. Thần Nam nhàng đặt nó xuống: “Hảo hài tử, ba ba làm tốt trách nhiệm phụ thân, con phải tự mạnh mẽ lên.” Đoạn quay ngay, để lại trong lòng Long nhi hình ảnh kiên nghị, cùng cảm giác hiu hắt trong lòng Mộng Khả Nhi… “Ba ba, nhất định phải quay về…” Long nhi vẫy tay, thanh trẻ thơ nghẹn ngào. “Còn sống quay về…” Mộng Khả Nhi cũng run lên. Thân hình Thần Nam hơi sững lại rồi rảo bước xuyên qua đám người Thần gia vây quanh. đỉnh núi ngoài xa của Nguyệt lượng, thân ảnh tịch lặng lẽ nhìn . Lúc bay lên, tinh sinh cảm ứng, quay ngoắt lại nhìn, thấy đôi mắt mênh mang đượm nước. Vũ Hinh vạn năm trước? suýt nữa kêu lên nhưng nén lại được, bởi đám mây bay qua tuyệt mĩ thân ảnh, lúc vận vụ tan , đôi mắt cũng biến mất, thần thái vạn năm trước cũng còn. “Ta quyết nhìn nhầm! Vừa… vừa nãy…” Trong lòng gào lên, cảm giác muốn bật khóc. Nhưng sinh tử đại chiến sắp bắt đầu, mọi nhi nữ tình trường đều bị dẹp sang. cầm tuyệt thế hung binh phương thiên họa kích hóa thành đạo lưu quang rời khỏi Nguyệt lượng. Ba ngàn sát tinh của đệ ngũ giới phân thành mười mấy nhóm nhân mã, tung hoành thiên địa, dấy lên huyết tinh đại chiến. Có những môn phái bị hủy diệt. Tiếng chém giết vang vọng đất trời. Nhưng cũng có người phi thường hưng phấn, như Tiềm Long, Huyền Trang đều thấy huyết dịch sôi lên, dấm thân vào trường tranh đấu. Thần Nam lao khỏi Nguyệt lượng, cực tốc phi hành Thiên giới, gặp ngay nhóm ma tinh. Mấy chục sát tinh được Thần Vương lãnh đạo truy sát mấy trăm Thiên giới tu giả, máu nhuộm đỏ trời cao, thê thảm vô cùng, những tu giả này có Thần Vương nên bị đồ sát. “Tìm chết.” Thần Nam thấy cảnh này đương nhiên thể bỏ qua, tuyệt thế hung binh phương thiên họa kích vung lên, thoáng chốc chẻ nát đầu bốn Thần Vương, tàn thi tung tóe. “Giết.” “Giết.” … Mấy cuồng nhân đệ ngũ giới lao vào nhưng đối diện với thiên giai siêu cường giả, nhưng cao thủ chưa đạt đến Thần Vương này khác nào sâu kiến. Phương thiên họa kích quét vòng, mấy chục cái đầu nổ tung, toàn bộ ô hô ai tai. Ngoài xa có ba người nhanh chóng bay tới, hiển nhiên là ma tướng trong dố ba ngàn sát tinh, Thần Nam cảm giác được đó là ba Thần Hoàng. gì, cầm phương thiên họa kích lao tới, cả ba liền bị xuyên thành xâu. Đoạn ngoái đầu lại, hất văng ba tử thi, nhanh chóng lao xuống Nhân gian.
Chương 333: Đấu với Hắc Khởi Thần Nam như dải cầu vồng vạch qua bầu trời Thiên giới, cầm phương thiên họa kích đánh tan toàn bộ hai đội đệ ngũ giới ma tinh, lưu lại mảy may dấu vết hư tan nát. nhanh chóng tiến vào Nhân gian giới, nhìn lại sơn hà tráng lệ, trong lòng cảm xác lẫn lộn. Vùng đất trầm tịch nhiều năm này bị giày vò. Chiến hỏa ngùn ngụt, tất cả đại loạn, cảnh này còn xa xôi nữa. từng cho rằng huyền giới đại chiến xảy ra, nhưng kinh qua Vô thiên chi nhật, những kẻ thao túng phía sau đều bị Ma Chủ ép vào đệ tam giới, vì thế trận chiến do các thiên giai đại nhân vật định phát động phải ngừng lại. Nhưng mối uy hiếp lớn hơn lại tới. Thần Nam hiểu Nhân gian và Thiên giới dựa vào đâu để chống lại Thái cổ lục vị ma quân, đó đều là những nhân vật đồng cấp với Ma Chủ nhưng trong lúc này, bọn Ma Chủ làm sao có thể trở về? Hiển nhiên thể. gia tốc phi hành, phương thiên họa kích trực tiếp phá toái hư , mở ra gian thông đạo, lao vào hỗn độn. “Ầm.” Tiếng nổ vang vang, ra khỏi vùng hỗn độn đến vùng đất cách Đỗ gia Huyền giới ngàn dặm, Pháp Tổ La Khải Nhĩ và tuyệt thế sát thần Hắc Khởi đại chiến. Lúc này trùng thể khổng lồ của La Khải Nhĩ quét ngang thiên địa, lăn lộn lên xuống, dấy động ô vân ngập trời, thanh thế kinh hồn như Thiên Long xuất thế. La Khải Nhĩ địch nổi Hắc Khởi. Tinh thần hệ pháp tổ vốn bản lĩnh siêu phàm thoát tục, từ Thái cổ thời đại danh chấn thiên hạ, là trác tuyệt cường giả của Tây phương, chỉ có Thời Gian chi thần và Gian chi thần đứng còn những người khác ai dám chế trụ nổi y. Tu vi siêu tuyệt khiến y hoành hành suốt nhiều năm tại Tây phương nhưng tại đạt tuyệt đỉnh, trùng thể phải chân thân, tuy được quá nửa linh lực biến hóa của Kim Dũng nhưng còn lâu mới sánh được thực lực năm xưa. “Con trùng ngu xuẩn, chết .” Hắc Khởi sát khí xung thiên, y động chân hỏa, bốn mươi vạn thần ma oán hồn cùng tiến thoái với y nên khi ma đao giơ lên, oán linh rền rĩ, cũng làm theo động tác y hệt, dù là Thương Thiên tái cùng kinh hãi, gì đến La Khải Nhĩ trong trạng thái giờ. Khắp trời toàn là thần ma hồn ảnh, tiếng quỷ khiếu, thần ma gào khóc chấn thiên, cả phiến địa vực sôi trào, ô vân cuồn cuộn, bầu trời đen đặc, đâu đâu cũng là tử linh khí tức! Trùng thể khổng lồ của La Khải Nhĩ lúc lắc trong ô vân, thân thể như dãy núi bị chặt thành mấy trăm đoạn, những vết thương khủng khiếp như những khe nứt khiến sóng máu phun ra ào ào. Hắc Khởi cười tàn nhẫn: “Con trùng nhược tiểu, đom đóm dám đua ánh sáng với vầng trăng, giết ngươi cũng dễ như giết con xú trùng.” Y vùng mạnh tay, vô tận thần ma oán linh nhanh chóng lao tới, mình La Khải Nhĩ, oán hồn gào hét, chập chờn, xé nát thân thể y. Đó phải ác linh thông thường mà từng là thần ma, hồn phách này mạnh hơn quỷ phách biết bao nhiêu lần. Hơn nữa tiếng gào của oán linh vang lên mây xanh, tựa hồ là thiên sinh khắc chế với tinh thần ma pháp mạnh nhất của Pháp Tổ khiến tuyệt học mạnh nhất của y thể được. La Khải Nhĩ phẫn nộ, vô cùng uất ức, phát huy được thực lực lại phải chịu nhục nên nộ hỏa bừng bừng, nhưng y cũng bó tay, chỉ biết toàn lực tránh né. Y gầm lên: “Tên đồ phu thô bỉ, ngươi bất quá là tên lỗ mãng, nếu bản thể của ta bị diệt, thắng bại rất khó . Nhưng dù sao nay ngươi cũng khó giết được ta, ta phải khiến ngươi trả giá.” Hắc Khởi cười lạnh: “Nếu Ma Chủ quay về, Độc Bại Thiên tái sinh ta còn e ngại, nhưng… ngươi sao? Dù đạt đỉnh cao năm xưa năm tên cũng phải đối thủ của ta. Cho ngươi biết ta cũng nguyên khí đại thương, chưa toàn khôi phục, nên mới … nguoi phải đối thủ của ta.” Kĩ nghệ bằng người nên còn gì để , từ xưa đến giờ thắng làm vua thua làm giặc, lắm chỉ tổ chịu nhục. Pháp Tổ vừa tích lực, vừa quẫy thân thể hất văng hồn ảnh mình, nhanh chóng tụ lại thân thể. Thần Nam cầm phương thiên họa kích đứng cách ngoài trăm dặm, thu liễm toàn bộ sinh mệnh dao động, triệu hoán Thiên Quỷ. lâu sau, hư phá toái, khô lâu cốt khổng lồ trắng xóa loáng lên “Tham kiến chúa thượng.” Thiên Quỷ run lên, nó cảm ứng được Thần Nam tại đáng sợ thế nào nên sợ hãi, nên biết bình thường tuy nó nghe lời nhưng cung kính lắm. Giờ Thần Nam tái uy thế lúc thu phục nó khiến nó hoảng sợ cực điểm, e Thần Nam giết mình. “Ta bảo ngươi diệt đám ngươi đệ ngũ giới, có gặp thiên giai sơ cấp cao thủ ?” “Tạm thời chưa phát , diệt mấy chục người, bao gồm Thần Hoàng và hai Thần Vương, chúng quá phân tán nên nhất thời ta chưa thể nắm chắc tung tích.” “Được phát thiên giai sơ cấp cao thủ là được, nhưng tốt nhất ngươi nên tìm quanh khu vực này, đồng thời mật thiết quan sát gian chi môn cho ta, có gì lạ phải báo ngay.” Thiên Quỷ thở hắt hơi, vốn cho rằng Thiên Quỷ ra lệnh tấn công tuyệt thế sát thần Hắc Khởi, mà loại sát lục ma quỷ này, thiên giai cường giả cũng chống nổi, “tấm gương” chính là lão trùng tử, tại bị “quay” đến nơi đến chốn. Thân ảnh Thiên Quỷ tan trong hư , Thần Nam nắm chắc hung binh phương thiên họa kích. Ngoài đó trăm dặm, La Khải Nhĩ đại chiến đến lúc thảm liệt nhất,. thân thể bị chém thành nhiều đoạn, nhưng đành liều mạng tử chiến. Y cũng muốn đào tẩu nhưng thể nào dứt ra được. Lúc Hắc Khởi còn chưa vượt giới, ma đao đấu với Pháp Tổ, bây giờ Tuyệt vọng ma đao có nhiễm khí tức của y, dù y có chạy đến chân trời góc bể cũng bị tìm ra. Hơn nữa y là Thái cổ cao thủ, tôn nghiêm của cường giả khiến y thể bỏ chạy nhục nhã được. Mấy đoạn trùng thể bị chặt như mấy ngọn núi lớn, phát ra tiếng sấm rồi ép xuống Hắc Khởi. Bất quá, Thái cổ quân chủ cầm Tuyệt vọng ma đao quét mạnh, trùng thể liến hóa thành huyết vũ và tương thịt, tan nát trong trung, chỉ còn lại vô tận huyết vụ phiêu tán. La Khải Nhĩ rống lên thê thiết, chấn tan tàn thể, huyết quang rợp trời, thịt nát văng tứ tung, thảm liệt đến cực điểm. “Nhân danh ta, huyết tẩy thiên hạ!” Pháp Tổ điên cuồng gầm lên. Dùng huyết nhục của mình làm vật dẫn, cộng thêm tinh thần hệ ma pháp thi triển huyết chi thiên giai cấm chú. Loại ma pháp đáng sợ này gây hại cho chủ nhân trước rồi mới tới địch nhân, đến lúc sinh tử quan đầu, ai nguyện ý thi triển. Huyết quang ngút trời văng tứ tán, nuốt gọn ô vân cùng bầu trời xanh biếc, bốn mươi vạn thần ma oán linh gào lên kinh hãi, tiếng quỷ khiếu chói lói chấn động thiên địa! Trong màn huyết quang, bóng dáng bốn mươi vạn oán hồn mơ hồ dần, bị tiêu hủy mất nửa linh lực. Hắc Khởi đứng ở chính giữa vùng huyết quang, liên tục bị đánh tan hai lần nhưng đều tụ lại được. Y gầm lên phẫn nộ, sát khí vô tận bắn ra, sát ý ngùn ngụt do ngàn vạn sinh linh ngưng tụ thành. Bốn mươi vạn thần ma trải khắp trời vốn hư nhược gần như tan hẳn nhưng được sát khí của Hắc Khởi cấp dưỡng, tất cả lại hiển , điên cuồng gào rống. Pháp Tổ bất chấp nguyên khí đại thương, thi triển huyết hệ ma pháp lưỡng bại câu thương, tuy thương tổn được Hắc Khởi và bốn mươi vạn thần ma chi hồn nhưng thể hủy diệt đối phương. Hắc Khởi quá mạnh. Trùng thể khổng lồ vỡ tan thành huyết ngục ngập ngụa mềm nhũn, sau cùng hóa thành từng con tiểu trùng như linh xà cuộn mình, cơn mưa rắn dày đặc đổ vào Hắc Khởi. Đao quang lóe sáng, Hắc Khởi giơ Tuyệt vọng ma đao chém xuống như chớp, huyết vũ và tàn trùng thi thể văng tung tóe. “Dù chết, ta cũng kéo theo ngươi.” La Khải Nhĩ cười thảm, trùng thể tan nát, chỉ còn lại trùng đầu. Y rít lên, huyết nhục nát vụn lại ngưng tụ, điên cuồng lao vào Hắc Khởi. Bốn mươi vạn thần ma oán hồn thể ngăn trở toàn bộ, mặc cho ma đao của y lấp lánh nhưng vẫn bị huyết nhục trói buộc, cả Hắc Khởi cũng bị bao phủ, cơ hồ bị động vật cầu thể quấn rịt. Hắc Khởi biết đối phương chống nổi nên muốn kéo mình chết theo, nhưng y là ai? Là sát thần Hắc Khởi, xưa này chỉ có y giết người, làm gì có chuyện y bị người ta giết. Huyết nhục có năng lực ăn mòn nên y vung ma đao, toàn lực tránh né. Cùng lúc, hư phía nhục cầu bị xé toang vô thanh vô tức, ngọn tuyệt thế hung binh lóe sáng lao tới. Thần Nam nắm chắc phương thiên họa kích, chúc đầu lao xuống như thần ma từ thiên ngoại bay tới. “Phập.” Huyết quang rực rỡ, lưỡi kích cắm thẳng vào nhục cầu. Tiếng gào thảm thiết vang lên tận mây xanh, bốn mươi vạn thần ma cũng đồng loạt khóc theo. Huyết nhục của Pháp Tổ nhanh chóng dạt ra, để lộ tuyệt thế sát thần Hắc Khởi ở trong. Sắc mặt y nanh ác, hai mắn trợn trừng. Hung binh phương thiên họa kích cắm thẳng từ đỉnh đầu y xuống, lưỡi kích xuyên qua hạ thân, đòn thiên ngoại nhất kích này của Thần Nam xuyên qua y. “A…” Thái cổ quân vương Hắc Khởi điên cuồng gầm lên, mái tóc đen tung bay cuồng loạn, y thống khổ cực điểm. Thần Nam giữ chắc cán kích, điên cuồng xoay tít, chỉ đơn giản phá nhục thể của Hắc Khởi mà toàn lực phá linh hồn của ma vương. “Tuyệt Diệt Thái Hư!” “Sát Na Vĩnh Hằng!” “Hồn Phách Tịch Diệt!” xuất ra tam đại pháp tắc của bát hồn như phát cuồng. Cơ hội này khó gặp, biết khó lòng triệt để hủy diệt đối phương, nhưng nhất định phải khiến Hắc Khởi trọng thương. Hắc Khởi bị phương thiên họa kích đóng đinh, điên cuồng giãy giụa, gầm hét, bốn mươi vạn thần ma chi hồn đồng thời gầm lên, thiên địa chấn động, lan đến tận thái hư! “A… đáng chết, Tùng Tán Đức Bố chết trong tay ngươi, ta phải giết ngươi…a…” Thiên cổ vô địch quân vương này quát lớn, thân thể nổ tung rồi nhanh chóng tụ lại. Tuy thoát được nhưng Hắc Khởi cũng lãnh đủ, linh hồn trọng thương, khiến vô địch sát thần xưng hùng cõi bốc lửa giận lên tận chín tầng trời. y thể nhẫn nhịn nổi. Pháp Tổ chỉ còn lại trùng đầu như ngọn núi, phẫn hận nhìn Thần Nam cầm phương thiên họa kích, lạnh giọng: “Tiểu tử ngươi được lắm, hôm nay ta chết, ngày khác tính sổ với ngươi.” Y tuy muốn tính sổ với Thần Nam nhưng biết giờ phải thời cơ, sát thần Hắc Khởi xưa nay chưa từng tha cho cừu địch, đó mới là uy hiếp lớn nhất, cần diệt trừ trước, bằng sau này ăn ngủ khó yên. Hắc Khởi lạnh lùng nhìn Thần Nam, hai mắt sáng lên tia cừu hận, cháy rực lên khiến những người quan chiến qua kí ức thủy tinh kinh hãi, đủ thấy ma vương phẫn nộ thế nào. “A…” Hắc Khởi ngẩng lên rống vang bi thảm: “Tùng Tán Đức Bố chết rồi, chết trong tay tên nhóc này, ngay cả binh khí cũng bị luyện hóa, đáng ghét , bi thảm . Yên tâm , ta báo thù cho đệ, huyết sát trăm vạn dặm, lấy ức vạn sinh linh bồi táng cho đệ.” “ chết là đáng.” Thần Nam chỉ lạnh lùng thốt ra câu. “Cái gì, chết đáng kiếp ư? Ngàn vạn sinh mệnh của sinh linh tại thế giới này cũng sánh được với Tùng Tán Đức Bố. Tiểu tử ngươi tên gì? Ta thề phải cấm cố linh hồn ngươi vạn năm tại luyện ngục, để ngươi vĩnh viễn sống trong đau khổ.” Thần Nam nhìn Hắc Khởi lộ hung quang và sát khí xung thiên, cảm giác uy hiếp cùng cực, địch nhân hình như mạnh hơn, điên cuồng hơn Tùng Tán Đức Bố. “Ta tên Thần Nam, ngươi nghe cho đây, ngươi nhất định chết tại giới này.” “Ha ha…” Hắc Khởi cười điên cuồng, lạnh lùng đáp: “Tu vi của ngươi tệ nhưng dù gấp ba lần cũng làm gì được ta. Giết ngươi rồi ta giết nốt đàn tạp cẩu.” Thần Nam động nộ, phi thường bình tĩnh đáp: “Dù chết, ta cũng kéo theo ngươi.” Cùng lúc, hai nhân ảnh tan . vang lên tiếng tương giao như ánh sao băng, tuyệt thế hung binh phương thiên họa kích và Tuyệt vọng ma đao chạm nhau cả ngàn lần trong nháy mắt, thiên địa rúng động, hư liên tục phá toái.
Chương 334: Trùng sinh Ma quân Hắc Khởi, thiên cổ bá chủ, nhất chiến diệt Thiên, uy danh động lục giới! Bị phong ấn vô vàn năm tháng mà ma tâm diệt, thiên cổ ma công tu luyện ngừng, ngày thoát khốn gây họa loạn thiên địa. Tuy nguyên khí đại thương nhưng cảnh giới càng thịnh hơn, hôm nay vượt giới tiến tới, khó gặp đối thủ. Thần Nam đại chiến với tuyệt thế sát thần đến thiên hôn địa ám, hoành tảo thiên địa, cơ hồ khiến nhật nguyệt vô quang, sao trời thất sắc. Núi cao bị nhổ bật lên , quay tít rồi vỡ tan, những dòng song nghịch bay lên như ngân long, sóng biển quét khắp thiên địa. Đó là trường hạo kiếp, lưỡng đại cao thủ đấu nhau khiến trời đất ngả nghiêng, sát khí lên tận bắc đẩu. Trận kinh thế đại đối quyết này thảm liệt hơn hẳn lần Thần Nam đấu với Tùng Tán Đức Bố. Ngay cả tinh thần hệ pháp tổ La Khải Nhĩ cũng rùng mình, sau thời Thái cổ đến nay, qua bao tuế nguyệt y mới được chứng kiến lại, bất giác nhiệt huyết dâng lên, phảng phất quay về thời kì Thái cổ chư thần tỏa sáng. Trong nửa thời thần, phương thiên họa kích và Tuyệt vọng ma đao va chạm vô số lần, trung toàn là tàn ảnh của hai người, ở trung tâm trận chiến bị họ xé toang hắc động, gian chung quanh bị tan nát vô số lần. Các kiểu chiến kĩ, võ kĩ được thi triển, sát chiêu liên tục tung ra, cả hai đấu đến lúc hưng phấn. Hắc Khởi quân vương hơn hẳn Tùng Tán Đức Bố, sức mạnh bát hồn của Thần Nam lại bằng trước nên đấu dằng dai, chiến lực của Thần Nam quyết địch lại Hắc Khởi. Sát thần thân cao trượng rưỡi, cơ nhục cuồn cuộn, mái tóc dài tung bay, ánh mắt sáng rực như ngọn lửa, liên tục gầm lên, Tuyệt vọng ma đao phát ra sát ý vô hạn, mỗi lần ma đao bổ ra là bốn mươi vạn thần ma chi hồn cùng gào rú theo, bốn mươi vạn oán linh đẩy tuyệt vọng chi ý lên cực điểm. Y trở thành ma vương thể chiến thắng. Thần Nam thẳng thừng va chạm với ma đao, nhãn thần sắc tựa lãnh điện, đối diện với uy thế của bốn mươi vạn thần ma mà mình gạt hết, độc chiến với Hắc Khởi đến giờ. lần lượt quất ra pháp tắc của bát hồn, quả Hắc Khởi có bốn mươi vạn thần ma trợ lực nên dẫu Thái cổ chư thần quay lại cũng dễ đối phó. Sát thần này quá mạnh. hổ danh thiên địa vô địch, thế gian hiếm có đối thủ. Thần Nam hất văng Tuyệt vọng ma đao, quát vang: “Tịch Diệt Luân Hồi.” Hắc Khởi quá mạnh, dù đối diện với Tịch Diệt Luân Hồi mà vẫn gầm vang, bốn mươi vạn thần ma chi hồn gầm theo, tiếng oán linh rền rĩ như biển gào vang khắp thiên địa, truyền ra Nhân gian giới. Trước mặt Hắc Khởi nổi lên bộ khô lâu cốt, lao vào Tịch Diệt Luân Hồi. Trong làn sáng chói lòa đất trời, Tịch Diệt Luân Hồi bị nó an nhiên vô dạng đánh tan rồi quay về cạnh Hắc Khởi. Y cười cuồng vọng, tiếng cười chấn động trời cao, hư run rẩy. Bộ khô lâu do y giết bốn mươi vạn thần ma, rút tinh hoa luyện thành, đương nhiên kiên cố vô cùng, thậm chí còn hơn cả thân thể y. “Tiểu tử, ngươi mới thấy sức mạnh bề nổi của ta, sau cùng ta phải cho ngươi nếm mọi đau khổ rồi mới giết ngươi.” Hắc Khởi cười tàn nhẫn, trong mắt lóe sáng huyết quang. “Lưỡng Thế Vi Nhân!” “Sát Na Vĩnh Hằng!” “Hoàn Vũ Tận Diệt!” Thần Nam lại xuất ra tam đạo pháp tắc, hơn nữa đồng thời thi triển, định khiến đối phương trọng thương. Nhưng ma uy của Hắc Khởi vô cùng, lần này y dùng Ma cốt mà quát lớn, bốn mươi vạn thần ma oán hồn cùng động. Hồn ảnh vô tận tụ thành ngọn núi cao sau lưng, y nhanh chóng bay lên đỉnh, đứng sừng sững đó như vô thượng tôn chủ. Bốn mươi vạn thần ma oán hồn lần lượt phát ra hồn lực, từng phiến tử vong quang huy bùng lên biến nơi đây thành địa ngục. Từ xa nhìn lại, quanh hồn sơn do oán linh tổ thành là hài cốt trải khắp hư . Vô số máu tươi tụ lại thành dòng lớn tràn lan thinh , cảnh tượng như ở địa ngục. Pháp Tổ hít hơi khí lạnh, Hắc Khởi quả thâm bất khả trắc! Thần Nam nhận ra tam đạo pháp tắc tuy đánh tan hơn nửa hài cốt và hồn sơn nhưng chạm nổi vạt áo Hắc Khởi. Trước mặt đối phương hình như có mấy tầng tử vong chi lực, hóa giải hết mọi pháp tắc. Đương nhiên y mạnh hơn Tùng Tán Đức Bố. Hắc Khởi hú vang vọng đứng hồn sơn, ma thể cao lớn càng trở nên khôi vĩ, quả xứng danh tuyệt thế hung thần. Vô tận sát khí phát ra, ma vân cuồn cuộn hướng về hồn sơn, những thần ma oán hồn bị đánh tan lại ngưng tụ. Y đứng đỉnh hồn sơn, cầm Tuyệt vọng ma đao: “Xưa nay chỉ có ta giết người, có chuyện người giết ta, ngươi chết .” Ma khiếu vang vang, khuấy lên ô vân ngập trời đổ vào Thần Nam, hợp cùng Tuyệt vọng ma đao, nháy mắt chém tới. Thần Nam máy động, phương thiên họa kích hất mạnh ra, tiếng choang choảng vang lên, hoa lửa tung tóe, văng xa ngàn trượng, cổ họng phun máu. Hắc Khởi lại truy tới, Tuyệt vọng ma đao sát khí xung thiên bổ xuống, Thần Nam chặn lại, thân thể lần nữa bị hất văng. Hắc Khởi lúc này như ma hóa, hung hãn như Thái cổ hung thú, uy mãnh tuyệt luân, mạnh như Thần Nam cũng thể đấu lực nổi. Mọi người hông qua kí ức thủy tinh quan chiến đều lo lắng, Thái cổ quân chủ này quá mạnh, căn bản thể dùng sức đấu chiến. “Gừ…” Hắc Khởi lại hú lên lao vào Thần Nam, bốn mươi vạn thần ma oán hồn sau lưng y ngưng tụ lại thành ma hồn cực lớn giữa thiên địa, động tác giống hệt chủ nhân. Hắc Khởi chém vào Thần Nam, ma hồn cũng vung đao chém xuống, thanh thế kinh nhân. Thần Nam cả kinh, đó quả là vô địch ma vương. tận lực chống lại, đồng thời cố triệu hoán Thần ma đồ nhưng lập tức thất vọng phi thường, Thần ma đồ hề động tĩnh gì. đòn này khiến Thần Nam tan nát nhục thân, Hắc Khởi cười lạnh như thể báo phục lại việc y bị đối phương đánh tan nhục thân lúc bắt đầu. Thần Nam vô cùng phẫn nộ, than thở sức mạnh bát hồn được như trước, nhanh chóng ngưng tụ nhục thân, cầm hung kích đối diện với Hắc Khởi. “ mạnh như vậy phần lớn dựa vào bốn mươi vạn thần ma oán linh, ta dùng ma pháp cầm chân số thần ma chi hồn này, ngươi và bản thể của đại chiến.” Trầm tịch lúc, Pháp Tổ hồi phục thân thể tan nát, khôi phục được quá nửa nguyên khí, bí mật truyền cho Thần Nam. “Hảo!” Tính huống cực kỳ nguy cấp, hai thiên giai cao thủ liên thủ! “Giết!” Thần Nam vung phương thiên họa kích nhanh như sao băng, lưu lại tàn ảnh cùng dải hào quang lạnh lẽo, rợn người lao tới gần Hắc Khởi, lãnh quang xạ ra, ánh lửa tung tóe. Trong trận ác chiến, hung binh phương thiên họa kích và Tuyệt vọng ma đao cùng xuất vết tổn hại. Nhưng với những bảo vật có binh hồn này, lúc nào cũng khôi phục được. Đại chiến thảm liệt vô cùng, Tuyệt vọng ma đao sáng rực rỡ, hàn quang xạ ra sát ý vô cùng, đao chém xuống hớt mất nửa đầu vai Thần Nam. Huyết quang xung thiên, Thần Nam vô cùng đau đớn nhưng kêu lên. cố ý như vậy, tại chiến lực của Hắc Khởi mạnh hơn, chỉ có cách lưỡng bại câu thương mới có cơ hội thương đối phương, tạo cơ hội cho Pháp Tổ. Lúc này phương thiên họa kích cũng xuyên vào ngực Hắc Khởi, quay tít khiến lồng ngực Hắc Khởi nát mất nửa. Lối đánh thảm liệt này khiến nhục thể phục nguyên được nhưng linh hồn bị trọng thương, thể hồi phục trong thời gian ngắn. Hơn nữa nỗi đau đơn khác gì với người thường, ý chí kém kiên cường bao giờ chịu nổi. Hắc Khởi nén đau, lạnh giọng: “Tiểu tử độc ác , cũng giống ta năm xưa.” Y cùng Thần Nam lại đối chiến, đao, kích liên tục va nhau, huyết quang lóe lên. “Nhân danh ta, Linh hồn tịnh hóa!” Pháp Tổ xuất thủ, Quang minh hệ thiên giai cấm chú mới sáng tạo gần đây để đối phó tử vong oán hồn bùng lên. Bốn mươi vạn thần ma oán hồn bị làn sáng thần thánh bao trùm, tiếng kêu khóc rền rĩ vang lên bất tuyệt, bốn mươi vạn oán linh đồng thời giãy giụa. Mấy vạn oán linh tan tành như bóng đêm gặp ánh lê minh. “Con trùng đáng chết, diệt ngươi ngươi dám đối phó với ta như vậy, tan xương nát thịt mau.” Hắc Khởi phẫn nộ cực độ, ơ hờ chốc mà thần ma chi hồn bị phá dễ dàng như thế, sao khiến y đại nộ? Y rút đao chém vào Pháp Tổ. La Khải Nhĩ kinh hãi, phát quang hệ thiên giai cấm chú ma pháp Linh hồn tịnh hóa nhanh chóng tan mất, mấy vạn oán linh vốn tan biến lại xuất . “ thể nào.” “Ta thể hủy diệt, làm gì có chuyện thần ma chi hồn ta tế luyện ra lại bị hủy diệt.” Hắc Khởi gầm lên lao tới, bốn mươi vạn thần ma oán hồn cũng điên cuồng gào rú, lần này chúng hợp lại cùng Hắc Khởi, hung hãn đánh tan trùng thể như ngọn núi. “Lần này ta quyết giết ngươi, cho ngươi cơ hội nữa.” Hắc Khởi rít lên. Y xuất ra bốn mươi vạn thần ma chi hồn, ma đao liên tục vạch lên , từng đạo chú văn xuất gần Tuyệt vọng ma đao rồi giơ lên cao chém vào Pháp Tổ. Thần Nam cũng hành động. Thân thể và phương thiên họa kích hợp nhất, liên tục gầm lên. “Tam Thiên Đại Thế Giới!” “Băng Phong Tam Vạn Lí!” “Lưỡng Thế Vi Nhân!” “Sát Na Vĩnh Hằng!” “Hoàn Vũ Tận Diệt!” Chỉ đợi mỗi cơ hội này. Hắc Khởi xuất thủ, Thần Nam cũng xuất thủ, pháp tắc, hung kích và cả thân thể hòa làm lao vào tuyệt thế ma quân. Hiển nhiên, Hắc Khởi có phần kị húy khi hai thiên giai cường giả liên thủ. Y quyết định diệt Pháp Tổ trước rồi từ từ xử lý Thần Nam, báo thù cho Tùng Tán Đức Bố. Khô lâu cốt do bốn mươi vạn thần ma hài cốt tinh hoa tế luyện thành ngăn trước mặt y, che đỡ đòn công kích của Thần Nam, bản thân y cùng thần ma oán linh vung Tuyệt vọng ma đao bổ mạnh vào La Khải Nhĩ. “Tịch diệt cho ta.” “A …” Pháp Tổ kêu lên thảm thiết, thân thể tụ lại vỡ tan, cả linh thức tựa hồ cũng bị đánh tan. Hắc Khởi lộ ra nụ cười mãn ý tàn nhẫn, nhưng lập tức tắt ngay. Thần Nam phá tan bộ khô lâu cốt, bổ thẳng vào bản thể của y. Thân thể bị chẻ làm đôi, linh hồn cũng thụ trọng thương. Nộ hỏa lan tràn, Hắc Khởi vô cùng phẫn nộ. Bất quá, diệt được con trùng kia nên giờ có thụ trọng thương cũng đáng, y có thể thoải mái hành hạ cừu nhân. Nghĩ vậy, nộ hỏa của y tan ngay, thân thể nhanh chóng tụ lại, lộ ra nụ cười tàn nhẫn. “Đến phiên ngươi, ta phải hành hạ ngươi vạn năm.” Y thu hồi khô lâu cốt rải rác , chỉ Tuyệt vọng ma đao vào Thần Nam. Thần Nam thầm nghĩ, chẳng lẽ dự cảm cách đây lâu lại thành ? Hôm nay e là lành ít dữ nhiều. Nhưng giờ còn chỗ lùi, buộc phải tử chiến đến cùng. Đến nước này hề chán nản mà hào khí dâng lên ngùn ngụt, chiến ý cháy sáng trong lòng, huyết dịch dần sôi lên. “Chết, ta cũng phải kéo theo ngươi.” lùi, cầm kích lao tới, quyết tử cùng đối phương. Lập tức vô số vùng hư tan tành, thảm liệt đại chiến lại bắt đầu. Thần Nam mang lòng quyết tử cùng xung thiên chiến ý nên trận chiến với Hắc Khởi thiên hôn địa ám. Cùng lúc tia dao động kì dị tràn ra, sáng rực hào quang, con nhộng chừng hơn trượng xuất tại hư . “Soạt.” Con nhộng phát ra kim quang đột nhiên phá toái, cánh bướm nhanh chóng bay ra. Pháp Tổ La Khải Nhĩ. Y còn giữ trùng thể chậm chạp, cao như người thường, trừ mang trùng đầu cùng đôi cánh bướm màu vàng sau lưng, y giống hệt thường nhân, hình dáng dễ coi hơn lúc mang trùng thể vô số lần. Biến hoá. Trong hoàn cảnh này y lại biến hóa thành công. Y quan sát trận khoáng thế đại chiến giữa Thần Nam và Hắc Khởi ở ngoài xa, đến những thời khắc thảm liệt nhất. Thoáng chốc, y phảng phất thấy mình quay về Thái cổ thời kì. Trong thời đại có vô vàn cường giả đó, bao nhiêu hùng đều rơi rụng trong những trận đại chiến thế này. Đó là trang sử hủy diệt, đầy tối tăm khiến cường giả rơi máu lệ. La Khải Nhĩ cơ hồ thấy cường giả mạnh nhất năm xưa tung hoành thiên địa, phong thái cao vời. Tựa hồ thấy lại cảnh tượng bi thảm hùng mạt lộ, máu của cường giả nhuộm khắp thiên địa. Y tuy đau lòng, tiếc nuối nhưng biết trận chiến năm xưa xứng đáng. Phảng phất như khung cảnh Thái cổ chư thần năm xưa rơi máu khắp thiên địa, nhiệt huyết đại chiến. Tựa hồ nghe thấy tiếng hét bi thương khí tráng sơn hà của Thời đại thần, tự hủy tu vi bách thế để nghịch chuyển càn khôn, điên đảo dương, bất chấp cái giá phải tịch diệt mở con đường máu cho chư thần. Như nhìn thấy Ma Chủ, người được coi là điên cuồng nhất thiên địa, trong trận chiến tuyệt vong hút lấy trăm vạn sinh hồn, dùng phương thức tàn nhẫn nhất giết địch. Sau cùng, hình ảnh dừng lại nơi đại thần Độc Bại Thiên, người lật tay cũng làm càn khôn biến đổi, máu nhuộm trời xanh. Trận chiến thành công để thiên cổ tuế nguyệt yên bình. “Ha ha…” Pháp Tổ cười vang, bước khỏi tâm linh thế giới, ngẩng mặt lên bật cười: “ ngờ ta còn có ngày khôi phục thực lực.” Ngoài xa Hắc Khởi và Thần Nam tách nhau ra. Mắt Hắc Khởi xạ ra hào quang đáng sợ, lạnh lùng : “Được lắm, quả nhiên may mắn chết, tu vi càng tinh tiến.” Pháp Tổ tỏ ra cực kì tự tin: “Đấu được với ngươi.” “Vô dụng, ngươi vẫn còn lâu mới là đối thủ của ta.” Hắc Khởi lạnh tanh . “ ổn, quân chủ khác của đệ ngũ giới sắp tới.” Thiên Quỷ ngoài xa truyền cho Thần Nam. Trong lòng dậy sóng, giữ nổi bình tĩnh. Thoáng chốc, nghĩ tới việc – biến hóa. Được Pháp Tổ châm ngòi, đến quyết định gian nan: có tu luyện Thái Thượng vong tình lục .
Chương 335: Bắc Đẩu Phục Ma Thái Thượng vong tình lục là bảo điển danh truyền Thiên giới vô số năm, được coi là thiên thượng địa hạ đệ nhất kì công, uy danh còn hơn cả Hoán Ma kinh của Thần gia. Điểm kì tuyệt thần dị của thần công đương nhiên vô vàn, nếu tu thành biết mạnh đến mức nào. Thần Nam từng đọc qua Thái Thượng vong tình lục, chỉ đọc nửa bộ vô cùng chấn động, dám đọc tiếp nửa sau, sợ mình nhập ma rồi thể rút chân mà tự luyện, sau cùng đành bỏ . Nửa bộ công pháp mà tu thành mỗi ngọn cây, cọng cỏ, thiên địa vạn vật đều là của , từ lớn như núi non sông ngòi cho đến như hạt bụi, sâu kiến, thậm chí cả thân thể địch nhân cũng vậy. Ý niệm đến đâu, phàm là vật chất phải nghe lệnh của , nếu đại thành lên thêm mức. Đáng sợ hơn là khi hoàn thanh, và Thiên là , cách làm là ‘tắc’, thiên địa pháp tắc do mình định. Đó tuyệt đối là bộ thần ma cấm thư. Tu luyện là đạt đến thần ma chi cảnh, xứng danh thông thiên kì thư! Nhưng bộ kì thư này quá tà dị, tuy luyện nó phải ngừng giết tự ngã, biến hóa thành tự ngã hoàn toàn mới, để nhục thể và tinh thần liên tục tăng cao. Cứ như thế, sau cùng thành thiên địa hay còn là bản thân? Vì nguyên nhân vày, ngó ngàng đến Thiên giới đệ nhất kì thư. Đến cuối cùng tu luyện thành cái gì? biết. Từ Hoán Ma kinh, nắm được đôi chút. Bộ công pháp đó cũng kì dị kém – dùng thân thể người khác làm trận pháp cho cường giả chết nhiều năm sống lại. Thái Thượng vong tình lục có chứa mưu như vậy ? Đó là điểm Thần Nam lo lắng nhất, từ lúc tiếp xúc với quyển sách này liên tưởng như vậy, liên tục biến hóa bản thân, cuối cùng thành tự ngã hoàn toàn mới, có phải là điều tác giả Thái Thượng vong tình lục dự liệu trước, rồi bày ra cái bẫy cực lớn? lo rằng tiến hóa thể sau cùng lại phục vụ cho Thiên nhân, tác giả của tà thư. Tu luyện hay ? Thần Nam phi thường mâu thuẫn, thấy Pháp Tổ biến hóa, liên tương đến Thái Thượng vong tình lục, với thiên giai tu vi chắc chắn có thể lập tức thi triển vài cấm pháp trong đó nhưng chỉ e thể quay đầu. tại tình huống quá nguy hiểm, chỉ có thực lực mới là đạo lí. Tuy Pháp Tổ cực mạnh nhưng ràng phải đối thủ của Hắc Khởi. Dù gì Thái cổ quân chủ cũng là nhân vật ngang cơ với Ma Chủ. Tu luyện hay ? Quả khó quyết định. La Khải Nhĩ và Hắc Khởi đại chiến, cả hai đều là cường giả từ Thái cổ thời kì, thân kinh bách chiến, kinh nghiệm đối địch vô cùng phong phú. Vừa giao thủ biết nhau mạnh yếu thế nào. Quân vương Hắc Khởi hú vang trời, tư thái cuồng bá bất khả nhất thế! La Khải Nhĩ biến sắc mấy lần, biết mình dù tái tu vi gần như năm xưa nhưng vẫn phải địch thủ của đối phương. Nhưng giờ thể giơ mình chịu nhục như trước được. Dù chiến bại cũng phải chết cho tôn nghiêm, buộc đối phương phải trả giá. Y từ thủ đoạn đối đãi với người khác, đương nhiên đối địch càng cố kị gì. Thái cổ ma pháp ảo ma lĩnh vực nhanh chóng được thi triển, cơ hồ có vòng sáng che kín thiên địa, phạm vi ngàn dặm đều trở thành ảo ma vực trong tay y, mọi sinh mệnh thể trong lĩnh vực đều tử vong. “Tuy có thêm cánh nhưng cuối cùng ngươi vẫn là con trùng. Loại pháp tắc gian này cấm cố được ta sao? Đúng là buồn cười. Chẳng qua là huyệt chôn con trùng ngươi.” Hắc Khởi bật cười. “Tâm hữu linh tê!” Pháp Tổ đứng trong lĩnh vực của mình quát vang, phải dạng cảm ứng lãng mạn mà là tinh thần ma pháp công kích kinh nhân giết người trong vô hình. Y muốn quán thông ý nghĩ trong lòng Hắc Khởi rồi tạo thành ảo cảnh trong tâm hải đối phương, để đối phương tự giết mình. Hắc Khởi ngẩng lên gầm vang, cuồng phong quét qua tâm hải, hơi lộ vẻ thất thấn, đó là đòn công kích đến từ linh hồn, cây kiếm lớn tung hoành trong tâm hải, dấy lên ô vân dày đặc, toan chấn nát tâm hải của y. Thế giới tâm hải của y có dấu hiệu tan ra, cây thần kiếm cấu thành từ tinh thần sắp hủy diệt tâm hải y chợt gào lên tuyệt vọng, trong tâm hải liền có thanh ma đao cũng do tinh thần ngưng tụ thành hoành xuất thế, đánh gãy thanh thần kiếm. Thế giới tâm hải rạn vỡ liền ổn định rồi khôi phục nguyên trạng. Thế giới tâm hải của y như trải qua luân hồi nhưng với ngoại giới chỉ là nháy mắt. Y mở bừng mắt với Pháp Tổ: “ cần thi triển tinh thần ma pháp với ta. Vô hiệu thôi. Tâm chí ta còn cứng hơn thép.” “Ta biết, chả trách được.” Pháp Tổ cười lạnh. “Thấy được tâm hải của ta? Ha ha…” Hắc Khởi ngẩng mặt cười vang nhưng thần thái vô cùng nanh ác, phát ra tuyệt vọng chi ý, lạnh lẽo : “Lúc chưa thành danh ta bị người ta bức phải ăn thịt phụ mẫu. Mới thành danh bị người ta phong ấn trong tuyệt địa, để sống sót ta phải ăn cả chín nhi nữ theo bên mình. Cả ái thiếp nữa. Lúc thành danh đỉnh cao, dẫn bốn mươi vạn thần ma tung hoành thiên địa, nhưng tình hoàn mĩ, lại trúng kế của người ta, bị hai quân vương bố trận vây khốn vạn năm, trong lúc tuyệt vọng giãy giụa sáng tạo ra thiên cổ ma công, tự tay động thủ giết bốn mươi vạn tâm phúc đem tế luyện họ thành thần ma oán linh, sau cũng cũng thoát được tuyệt trận, giết sạch cường địch. Ngươi đời cho rằng ta giết bốn mươi vạn thần ma cừu địch, có ai biết họ đều là thủ hạ theo ta chinh chiến? Ha ha.. đích xác, sau này ta giết địch nhiều hơn số đó nhiều nhưng đầu tiên vẫn phải giết thủ hạ. Ha ha…” Hắc Khởi điên cuồng cười vang, sắc mặt méo mó cực điểm. Thần Nam và Pháp Tổ tăng công lực lên cực hạn. Hắc Khởi kinh qua nhưng hoàn cảnh tuyệt vọng nhất, lịch trình tâm linh này quá đáng sợ, khi y ra tay, thủ đoạn hành ắt tàn nhẫn hơn người thường trăm lần. Hắc Khởi chìm vào tuyệt vọng là đáng sợ nhất. Tinh thần ma pháp công kích của La Khải Nhĩ thương tổn đến y mà kích dậy ám hắc chi tâm tàn bạo nhất, tâm tình tuyệt vọng lan tràn thiên địa, khí thế của Hắc Khởi lên đến cực điểm! “Thế giới này ai ngăn nổi ta! Nhìn khắp Tam giới Lục đạo, trừ vài ba người, còn ai đáng là đối thủ của ta.” Hắc Khởi cười điên cuồng, biết y khẩu xuất cuồng ngôn hay đạt đến cảnh giới đó. Bất kể thế nào, Pháp Tổ và Thần Nam đều cảm thấy áp lực chừng từng có. Thái cổ quân vương mạnh hơn hẳn, vết trọng thương cơ hồ ảnh hưởng gì, bốn mươi vạn thần ma oán linh quanh y phảng phất như ngọn lửa hừng hực cháy lên. Lĩnh vực được Pháp Tổ bố trí khắp ngàn dặm tiêu tan. “Thế” mà Hắc Khởi phát ra lên tận thái hư. “Thời đại thần ở đâu? Ma Chủ ở đâu? Độc Bại Thiên ở đâu? Ra đây. ai chống nổi ta trăm chiêu.” Hắc Khởi gần như phát cuồng. Pháp Tổ và Thần Nam nhìn nhau, lộ vẻ kinh hãi, họ liên thủ cũng chống nổi Hắc Khởi. “Chiến hồn lang thang trong thiên địa, các chiến hữu của ta, xin hãy nghe lời ta triệu hoán…” Pháp Tổ lần đầu tiên trịnh trọng ma trang nghiêm ngâm xướng cổ lão chú ngữ như phổ thông ma pháp sư. Đương nhiên hiệu quả khác hẳn, chú ngữ của Thái cổ ma pháp tổ thần ắt uy lực thạch phá thiên kinh! Từ lời chú ngữ là biết uy lực này khác trời vực với pháp sư tại. Pháp sư mạnh nhất bây giờ dù thi triển được Thái cổ ma pháp cũng chỉ ngâm xướng: “Những Thái cổ thần linh vĩ đại lang thang trong thiên địa…” Pháp Tổ xưng hô họ là chiến hữu, cách biệt vô cùng. “Tuyệt diệt chi - Thiên ngoại vẫn thạch!” Pháp Tổ quát vang. chỉ Thần Nam kinh hãi mà Hắc Khởi điên cuồng cũng lộ vẻ ngạc nhiên. Các cao thủ Thiên giới và Nhân gian quan chiến thông qua kí ức thủy tinh đều tỏ vẻ kinh hoàng. Trong truyền thuyết, Thái cổ ma pháp sư có thể triệu hoán thiên ngoại vẫn thạch về đại chiến, nhưng ai nấy chỉ coi đó là lời đồn, ngờ hôm này được chứng kiến . Từ trời cao màn mưa sao băng nhanh chóng phá bay tới, đúng là tưởng tượng nổi do người triệu hoán tới. Hào quang sáng chói thoáng chốc tới như diệt thế chi quang. Pháp Tổ lại triệu hoán được thiên ngoại vẫn thạch tấn công. “Ầm, ầm, ầm…” Thinh chấn động, vô vàn vẫn thạch phát ra hào quang chói lọi lao tới Hắc Khởi, nuốt chửng y. Nhưng trong lúc mọi người ở Nhân gian, Thiên giới chưa kịp hoan hô tiếng cười điên cuồng phát ra trong màn mưa sao băng. “Ha ha ha… Ta rồi, ai giết nổi ta, ‘Thiên’ cũng .” “Ầm.” Cơn mưa sao băng thoáng chốc sáng rực lên cực điểm rồi vỡ tan, hóa thành cái bụi tầm thường, biến mất trong hư . Tất cả tan , thân thể cao lướn của Hắc Khởi đứng , cầm Tuyệt vọng ma đao phát ra sát ý xung thiên, bốn mươi vạn thần ma oán linh đốt lên sát khí rừng rực. Sắc mặt Pháp Tổ nhợt , triệu hoán đến sát chiêu Thiên ngoại vẫn thạch, cấm kị tuyệt học của ma pháp mà vẫn làm gì được Hắc Khởi, làm thế nào mới giết được y? “Trừ phi ngươi triệu hoán sao trời vô tận, hoặc 'Thiên' đến đây.” Quân vương Hắc Khởi buông lời lạnh lùng, chấn nhiếp hồn người. La Khải Nhĩ lần đầu tiên có cảm giác vô lực. Thần Nam định dùng Thiên Khanh nhưng biết rằng Hắc Khởi phải con nít ba tuổi mà là thiên cổ quân vương điên cuồng, dù dẫn y tới chắc y cũng bằng thần thức tu vi hùng hậu mà cảm ứng được nguy hiểm. Chỉ khi đến lúc cuối cùng, lưỡng bại câu thương, mất hết chiến lực, đó mới là chiến trường quyết định. Nhưng biết mình có kiên trì nổi đến lúc đó . tại cần thực lực. biết mình được chọn lựa, nếu bây giờ nghịch chuyển huyền công, có lẽ tăng tu vi lên mức vô tận, nhưng được sao? Hiển nhiên thần công chịu khống chế của , tại chỉ còn cách dùng tới vài tuyệt học trong Thái Thượng vong tình lục. bị bức phải lên con đường lối về. “Mỗi ngọn cây, cọng cỏ, thiên địa vạn vật đều là của ta… ý niệm đến đâu, phàm là vật chất phải nghe lệnh của ta… ta và Thiên là . Cách ta làm là ‘tắc’, thiên địa pháp tắc do mình ta định…” Đệ nhất kì công Thái Thượng vong tình lục cổ lão mà thần bí. Mỗi câu chảy trong lòng Thần Nam là những cấm kị chi pháp khủng khiếp lên trong óc. Dù tuyệt lộ, cũng đành cay đắng chấp nhận. Tâm pháp gia truyền Hoán Ma kinh bị cố cắt đứt, thay bằng Thái Thượng vong tình lục, xương cốt vang lên tiếng lách cách, chân nguyên trong kinh mạch như sóng biển gầm gào, thân thể cơ hồ nổ tung. thể quay lại nữa rồi. Chỉ đành tiến lên… Chân nguyên phá nát gân mạch, tiến vào cốt cách, đường lối hành công hoàn toàn bất đồng. cần gân mạch hay huyệt vị, toàn thân đều là huyệt mạch, kể cả tóc tai hay làn da. Thiên thông địa động! Thần Nam cảm giác bản thân dung nhập vào thiên địa, nhìn thấy sao trời sáng rực, ánh sao vô tận rạng ngời. môn tuyệt học trong Thái Thượng vong tình lục lóe lên trong óc. quát lớn: “Bắc Đẩu Phục Ma!” Hòa vào thiên địa, cảm giác mình và bắc đẩu thất tinh trời tạm thời nối liền. Bắc đẩu thất tinh phát ra ánh sáng vô hạn, từ trời cao xạ ra bảy quang trụ.
Chương 336: Tiến vào đệ ngũ giới Thiên thông địa động, bắc đẩu phục ma! Thần Nam nhục thân tuy đứng hư nhưng cảm giác hóa thân thiên địa. Ức vạn tinh mang chiếu sáng hoàn vũ, tưởng mình ở trong tinh . Sao sáng vô tận trường tồn thiên cổ, bảy vì sao sáng rực đáp lại cảm ứng của . Bắc đẩu thất tinh rải xuống hào quang ngập trời, tụ lại thành bảy đạo thần quang từ thiên ngoại bay về, ngưng tụ thành bảy quang trụ, chụp xuống Hắc Khởi. Thông thiên thất quang! Thần Nam cảm giác vô cùng quen thuộc, nhớ lại Thông thiên thất trụ ở Phiêu Diêu phong. Bảy đạo thần quang cùng bắc đẩu thất tinh trời tương ứng chiếu sáng mặt đất. Rốt cuộc Hắc Khởi giữ nổi bình tĩnh, lưu lại tàn ảnh rồi nhanh chóng lướt mấy ngàn trượng, bốn mươi vạn thần ma oán linh di động theo, tiếng rền rĩ như sóng biển quét qua thiên địa, dấy lên vô tận ô vân. Đạo quang trụ đầu tiên bay lên , ép xuống mặt đất vô tận, tuy phát ra dao động năng lượng nhưng sức mạnh hàm chưa trong đó vô cùng kinh nhân. Đương nhiên nếu kích trúng mặt đất hủy diệt vùng thành tử địa. Tâm niệm của Thần Nam tuy liên thông bắc đẩu nhưng tâm thần vẫn quan sát chiến trường, đạo tinh quang này do Thiên Xu tinh phát ra, kết thành pháp ấn phức tạp, miệng quát lớn tinh thần chi quang. Vô tận tinh thần chi lực đổi hướng đuổi theo Hắc Khởi. “Gừ…” Hắc Khởi đại nộ, xưa nay gặp mạnh càng mạnh hơn, chưa từng thoái lui, tại ma hỏa đại thịnh, bèn đưa Tuyệt vọng ma đao chỉ vào tinh quang, bốn mươi vạn thần ma oán linh cùng gào lên. Tuyệt vọng ma đao và tinh thần chi quang va nhau, bùng lên hào quang, tiếng gầm điên cuồng của Hắc Khởi vang khắp thiên địa. Đạo tinh thần chi quang bị cái thế ma vương đánh tan. Tinh thần chi lực từ Thiên Xu tinh bị y đánh bạt , bốn mươi vạn thần ma oán linh cùng gào lên. Qua kí ức thủy tinh, các tu giả của Nhân gian và Thiên giới đều biến sắc, Thái cổ quân chủ này quả bất khả chiến thắng! Cùng lúc, đệ nhị đạo và đệ tam đạo tinh thần chi quang đồng thời chiếu tới. Bạch quang từ Thiên Tuyền và Thiên Cơ tinh sáng chói, tụ thành hai quang trụ, xuyên xuống gần chỗ Hắc Khởi, định bao phủ y. “A …” Hắc Khởi phát cuồng, mái tóc dài tung bay, cuồng loạn vũ động, diện mạo nanh ác cực điểm. Bốn mươi vạn thần ma hóa thành vô tận ma vân, chặn trước mặt y, hòa vào thần quang của sao trời. bên sáng chói, bên ảm đạm va nhau kịch liệt. Ngay cả La Khải Nhĩ cũng kinh hãi. Nhưng kết quả vượt khói ý liệu, hai bên vô thanh vô tức, điên cuồng hút lẫn nhau. Sau cùng, Tuyệt vọng ma đao kết thúc tình hình giằng co, tinh quang tan tác, bốn mươi vạn thần ma oán linh hồn ảnh ảm đạm. Hắc Khởi gầm lên điên cuồng, quanh mình phát ra vô tận sát khí khiến bốn mươi vạn thần ma oán linh đồng thời phục nguyên! Hắc Khởi đáng sợ, quả nhiên vĩnh hằng bất diệt! Nhưng nhìn kĩ thấy khóe miệng y rỉ máu, nội thể bị tổn hại, thụ trọng thương, nghiêm trọng hơn nhiều vết thương ngoài thể phách. ra trong thời gian quá ngắn, Thần Nam thể hiểu tường tận Thái Thượng vong tình lục, nhưng dựa vào thiên giai tu vi và tâm pháp tà thư mà vận chuyển thể nội chân nguyên theo những gì ghi trong môn công pháp đáng sợ này, thi triển vài tuyệt học như Bắc Đẩu Phục Ma. Nhưng về ý cảnh của Thái Thượng vong tình lục cần tham ngộ nhiều chỗ kì diệu khác mới nắm được tinh túy. Nhưng giờ đành phải học kiểu mô phỏng, dựa vào thiên giai tu vi, cưỡng ép thi triển vài cấm kị tuyệt học. Bằng bảy đạo của tinh quang của Bắc đẩu thất tinh cùng chiếu xuống. tại bảy quang trụ tuy đến cách nhau chỉ nháy mắt nhưng với cao thủ cỡ Hắc Khởi, thế cũng đủ rồi, có thể ung dung hóa giải. Thiên Quyền, Ngọc Nhai, Khai Dương ba đạo tinh quang thoáng chốc kích tới, quán thông thiên địa. Lần này ma đao của Hắc Khởi giữ phương chính giữa, thần ma oán linh giữ mé tả, khô lâu do thần ma hài cốt luyện thành giữ mé hữu, cùng đối kháng ba đạo tinh quang. “Ngẩn ra đó làm gì, lên .” Thần Nam quát vang với Pháp Tổ. La Khải Nhĩ tỉnh mộng, tại phải lúc ngẩn ra, diệt đối phương bị y huyết sát trăm vạn dặm, cân nhắc thế nào ắt loại người bất cần thủ đoạn Pháp Tổ biết chọn lựa. Thiên địa lóe lên từng trận hỗn độn chi quang, gian chung quanh tan vỡ thành hình dạng gì, cũng quay về hỗn độn. Ba đạo tinh quang va chạm với Hắc Khởi vô cùng kịch liệt. Tuyệt vọng ma đao suýt nữa gãy gục, bốn mươi vạn thần ma oán linh bị oanh kích tứ tán, khô lâu cốt tan thành vô số đoạn. Ba đạo tinh thần chi quang tan biến, Hắc Khởi vừa thò khỏi vùng hỗn độn liền bị dải ma pháp hỗn hợp của La Khải Nhĩ kích trúng, tan tành từng mảnh. Y phẫn nộ gầm lên, thân thể lại ngưng tụ, nhưng đạo tinh thần chi lực sau cùng do Thần Nam khống chế lại giáng xuống. Thần lực phá bay tới, đập vào mình Hắc Khởi, Tuyệt vọng ma đao gãy làm đôi, Hắc Khởi bị đánh tan xương nát thịt, linh hồm ảm đạm hẳn, thụ trọng thương thể tưởng tượng nổi. Nhưng dị biến đáng sợ nằm ở phía sau. “A …” Hắc Khởi phẫn nộ gầm lên, thanh truyền khắp Thiên giới và Nhân gian, thân thể tan nát tụ lại ngay, bốn mươi vạn thần ma chi hồn bị đánh tan tràn về chỗ y như mây đen đầy trời, toàn bộ bị hồn phách y hút lấy. Cả khô lâu cốt tan tành cũng bay về, dung nhập vào toái cốt của y, lúc đó y với chân chính tụ lại. Tiếng gầm tuyệt vọng vang lên, bốn mươi vạn thần ma oán linh giãy giụa trong tuyệt vọng, phát ra sát khí xung thiên rồi toàn bộ tan vào thể nội Hắc Khởi. Hắc Khởi tụ lại cách đáng sợ. Trong tuyệt vọng, y tăng thêm mức. “Cho các ngươi biết, ta vĩnh hằng bất diệt. Tam giới Lục đạo mấy ai đáng là đối thủ của ta.” Hắc Khởi cầm Tuyệt vọng ma đao bị gãy, ma đao nhanh chóng liền lại. Những người quan chiến qua kí ức thủy tinh gần như tuyệt vọng, Thái cổ ma quân này quả bất khả chiến thắng, mạnh hơn cả Tùng Tán Đức Bố. Hắc Khởi lạnh lùng nhìn Thần Nam: “Ngươi cũng dùng Bắc Đẩu Phục Ma, quả là xảo hợp, năm xưa bọn ta cũng bị trận pháp kiểu này phong ấn. Giờ lại gặp, giết người khó với nỗi hận trong lòng.” tại Thần Nam có thời gian cân nhắc chuyện Hắc Khởi bị phong ấn năm xưa. tại trong lòng tịch, cuối cùng bước lên con đường lối về của Thái Thượng vong tình lục. Công pháp trong đó vô cùng quái dị, hổ là Thiên giới đệ nhất công pháp. Nhưng thời gian ngắn ngủi, căn bản thể phát huy toàn bộ uy lực của các cấm kị tuyệt học trong đó. Hắc Khởi trong lúc tuyệt vọng lại lên cao hơn cấp, dù làu thông Thái Thượng vong tình lục cũng nắm chắc triệt để diệt được đối phương, gì lúc có thời gian này. “ ổn, đệ ngũ giới gian chi môn mở, quân vương vượt giới.” Thiên Quỷ sợ hãi truyền cho . Trong óc nổ vang, Hắc Khởi chống nổi, thêm người… dám tưởng tượng hậu quả. Vô tận sát ý cùng “Thế” kinh nhân của cường giả ngút trời tràn tới như tiếng biển gầm, quét vào tiểu thôn yên tĩnh bờ, thanh thế vô cùng đáng sợ. Quân vương vượt giới thoáng chốc tới. Người này cao trượng, thân thể cao ráo, dung mạo tuấn lãng, da trắng mịn, vốn trông cực kì văn nhã nhưng lúc này y toàn thân nhuộm máu, sát cơ lồ lộ như lưỡi thần kiếm sắc bén vừa rời vỏ. Tà áo nguyệt bạch rách tan, bị máu nhuộm đỏ, nhất là những nơi yếu hại càng tan tác, chắc y từng chịu ít đợt công kích trí mệnh. Tay y cầm thanh đoạn kiếm ra hình dạng gì, đủ thấy trận chiến vừa rồi khốc liệt cỡ nào. Đệ ngũ giới tới thêm cao thủ, tức khiến mọi tu giả của Nhân gian và Thiên giới tuyệt vọng cực độ. Còn ai có thể tiến ra đối kháng cường giả đến xâm phạm? “Đức Mãnh ngươi quả nhiên chết, còn dám vượt giới đuổi theo ta, đúng là biết lượng sức.” Lời Hắc Khởi khiến Pháp Tổ cả kinh. Thần Nam lại như tỉnh mộng, vốn tính tới trường hợp xấu nhất nhưng ngờ tình nghiêm trọng như tưởng tượng. nhớ lời tín sứ của đệ ngũ giới, Bất tử lão cường, rằng người này chính là quân vương phe họ cùng đấu với Hắc Khởi. Đức Mãnh gật đầu với Pháp Tổ và Thần Nam, dùng thần thức dao động chào hỏi: “Tại hạ đường đến đây dựa vào oán niệm của tử linh mà biết chuyện gì xảy ra, tại hạ là đối thủ của Hắc Khởi, cùng các vị đối phó .” tin nào tuyệt như thế, giờ Hắc Khởi coi như vô địch, cường viện cỡ này quả là đến đúng lúc. “Ha ha… các ngươi tưởng đông người giết nổi ta sao? Thiên cũng làm được, tính gì các ngươi. tại đời còn ai làm gì được ta.” Đức Mãnh cầm đoạn kiếm, toàn thân sắc bén như thanh thần kiếm nhìn Hắc Khởi chằm chằm. Ở đệ ngũ giới, nếu y trá tử, chắc bị Hắc Khởi diệt. Y quay lại bí mật truyền với Thần Nam và Pháp Tổ: “ đúng, dù ba người chúng ta liên thủ cũng đánh nổi. vốn là đệ nhị cường trong Thái cổ thất quân vương, nếu bị bức vào đường cùng sinh ra tuyệt vọng sát ý, thậm chí lúc đó xếp thứ nhất, cơ hồ ai tranh phong nổi.” Pháp Tổ truyền : “ bị chúng ta bức phải lộ ra tuyệt vọng sát ý.” Đức Mãnh : “ tại… ai đối phó nổi nhưng giới của tại hạ có trọng bảo vây khốn được hai ngày.” “ ra .” Thần Nam biết đối phương có kế sách chu mật. “Tại hạ muốn mời các vị đến đấu chiến thánh giới, giúp chúng ta diệt hai người trong Thái cổ lục quân vương, sau đó chúng ta dùng ưu thế quân số, mấy vị quân vương hợp lực diệt Hắc Khởi.” Vào đệ ngũ giới đấu với các Thái cổ quân chủ khác, dù Đức Mãnh ai được như Hắc Khởi nhưng cũng dám đại ngôn, chắc chắn vô cùng hung hiểm. Pháp Tổ đáp, Thần Nam cân nhắc hồi rồi : “Ta có thể cùng nhưng chỉ ở lại đấu chiến thánh giới hai ngày, Pháp Tổ thể được.” “Vì sao?” Đức Mãnh hỏi. Thần Nam cân nhắc rất nhiều, ai dám chắc khi diệt xong cường địch, phe Đức Mãnh trở mặt, nhưng thể lộ ra, lên tiếng: “Thể chất của ta rất đặc thù, chiến lực chỉ duy trì được hai ngày. Giờ Hắc Khởi bị khốn nhưng cần cường giả giám thị. Bằng thoát được, huyết sát trăm vạn dặm hậu quả thể tưởng tượng.” Đức Mãnh đành gật đầu, nhưng trong lòng rúng động, nhận ra tu vi của Thần Nam kém mình. Hắc Khởi bị khốn tại đây, nếu bọn họ quay về… Pháp Tổ La Khải Nhĩ tỏ vẻ đồng ý, y muốn mạo hiểm tiến vào đệ ngũ giới đáng sợ. Hắc Khởi lạnh lùng nhìn ba người, Tuyệt vọng ma đao hoàn toàn hồi phục, y cười tàn nhẫn, định trận diệt gọn ba thiên giai cường giả. Nhưng mười ba lá đại kì đột nhiên che kín đất trời che kín chu vi quanh y. Thoáng chốc, phong gào rú, sóng máu ngập trời, khung cảnh đại biến dạng. Ma vân cuồn cuộn, mười ba lá cờ cao đủ ngàn trượng, rung lên phần phật trong phong, che kín vùng thiên địa này, vây khốn Hắc Khởi vào trong. “Gừ…” Y tựa hồ chấn kinh cực điểm, phát cuồng gào lên: “Đức Mãnh ngươi quả nhiên là truyền nhân của hai tên khốn kia, chết tiệt, ta phải diệt hết tộc của ngươi, ngọn cỏ cũng tha.” Năm xưa, y và bốn mươi vạn thủ hạ bị khốn vạn năm, cũng do những lá Tru Thiên ma kì này, sau cùng đành phải tự tay giết hết thủ hạ, mình thoát khỏi phong ấn, điều đó trở thành tử kết trong lòng y. “ sai, hai vị quân vương năm xưa là cao thủ của tộc chúng ta.” “Ha ha…” Hắc Khởi đứng trong Tru Thiên ma kì đại trận, giận quá hóa cười: “Năm xưa giam được ta nữa là tại, các ngươi chuẩn bị đợi diệt tộc.” Đức Mãnh cười lạnh: “Giam ngươi ba ngày đủ rồi, lần này chúng ta phải thắng trong trận chiến tại đệ ngũ giới.” Hắc Khởi biến sắc, cố sức xông ra nhưng mười ba lá ma kì rung lên, che kín đất trời, đâu có chuyện dễ dàng xung phá. “ nào.” Đức Mãnh với Thần Nam. “Đợi chút, ta bố trí trận pháp .” Thần Nam bước vào con đường lối về, cần cố kị Thái Thượng vong tình lục nữa, nên thi triển vận dụng bất kể hậu quả. phải , nhưng muốn sau đó Hắc Khởi gây ra chuyện gì bất ngờ. “Bắc Đẩu Phục Ma!” Vẫn là cấm kị tuyệt học này, Hắc Khởi bị khốn, thể phá ngang quá trình thi triển. Bảy đạo thần quang từ giáng xuống, bắt đầu từ chòm sao bắc đẩu kéo dài đến cuối, thất tinh chi lực chia thành bảy phương vị: Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Nhai, Khai Dương, Diêu Quang xạ thẳng từ biển sao xuống phía ngoài mười ba lá cờ, hình thành Bắc Đẩu Phục Ma trận! Tuy Thần Nam chưa nắm chắc Thái Thượng vong tình lục nhưng để trận pháp vận chuyển hai, ba ngày thành vấn đề. Bảy quang trụ quán thông thiên địa. Pháp Tổ ở lại, Thần Nam buồn ngoái lại cùng Đức Mãnh tiến vào gian chi môn thông đến đệ ngũ giới. “Ba ba …” Nguyệt lượng, Long Nhi mắt đẫm lệ, nắm chặt tiểu quyền đầu, gọi to. Mộng Khả Nhi, Vũ Hinh, Đạm Đài Tuyền, Đại Ma… nhiều người nữa thông qua kí ức thủy tinh nhìn Thần Nam xa. “Thiên Quỷ, dọn dẹp sạch bọn người Hắc Khởi mang tới.” Trước lúc vào gian chi môn, Thần Nam lớn tiếng hạ lệnh cho Thiên Quỷ ngoài xa. Chỉ trong hai, ba ngày có thể xoay chuyển càn khôn. Thần Nam được lựa chọn, chỉ đành tiến vào đệ ngũ giới. Thái Thượng vong tình lục khiến đặt chân lên tuyệt lộ, tại còn gì đáng sợ nữa. Đệ ngũ giới quân vương Đức Mãnh mở ra gian, năm vạn sinh linh bị y rút từ thiên địa của mình ra rơi xuống, y dùng đoạn kiếm quét ngang, vô tận huyết dịch phun trào, đầu người lăn lóc, tàn thi rơi rụng. Cảnh tượng đại đồ sát đẫm máu như ở luyện ngục. Máu nhuộn đỏ vùng thiên địa, đả thông lưỡng giới chi môn vốn cần vô vàn sinh linh huyết tế, khung cảnh cực kì tàn nhẫn. Sư hổ săn bắt mà thành danh, còn hươu dê có ai thương đến? Thế gian xưa này mạnh nuốt yếu, có lý cũng vô dụng. Thần Nam ngăn cản, xuyên qua trùng trùng sóng máu tiến vào gian chi môn … Trong đó, oán linh gào khóc, hồn phách giãy giụa, tiếng quỷ khiếu bất tuyệt nhưng tại lúc bi thương, Thần Nam và Đức Mãnh nhanh chóng qua. Đệ ngũ giới được gọi là đấu chiến thánh giới, mảnh đất của cường giả, những cường giả mạnh nhất đều ghé qua đây. Ba thời thần sau, Thần Nam và Đức Mãnh cũng vào được đấu chiến thánh giới.