Thần mộ (16/16), tru ma (Full 513c) - Thần Đông

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 327: Giết



      Thần Nam quay lại với Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo: “Các ngươi trước, cần lo, ta có gì nguy hiểm.


      Mấy con thần thú biết tính , khuyên được nên thêm, nhanh chóng bay lên, thoáng chốc khuất bóng.


      Thần Nam cầm phương thiên họa kích, lặng lẽ đứng ở cửa Đỗ gia Huyền giới.


      Trong Huyền giới rung lên kịch liệt như nồi nước sôi, chỉ có tiếng gầm giận dữ của Thiên Quỷ, cả tiếng hú thảm liệt truyền ra.


      Thiên Quỷ giết chết ít cường giả đệ ngũ giới, giờ gặp cường địch tu vi kém bao nhiêu, đáng đấu nhau kịch liệt. Hình như Thái cổ quân chủ chưa đến, cả Thiên Quỷ và Thần Nam đều cảm ứng được “Thế” kinh hồn của đối phương.


      “Thiên Quỷ, tình huống thế nào? cần dằng dai, đến Phong Đô sơn mau, dẫn đến Thiên Khanh.”


      “Gừ…”


      Thiên Quỷ gầm vang, dùng thần niệm truyền : “Mấy nhãi nhép xong ra bị ta thịt hết, còn lại hơn mười con cá lọt lưới. Nhưng mẹ nó chứ…có tới hai thiên giai cường giả xông ra. Con mẹ tên khốn tín sứ của đệ ngũ giới, tại ta bị vây rồi.”


      cách đó hơn ngàn dặm, đệ ngũ giới tín sứ được Tử Kim thần long cõng lưng phi hành, linh hồn run lên, lại tỉnh lại, rung giọng: “Có người… trớ chú ta…”


      “Ta #%#…ngươi chưa chết sao?” Tử Kim thần long nổi giận: “ cần nghĩ lắm, ngươi còn thoi thóp, hơi thở cuối cùng chưa trút ra sao? Còn gì để chết nhắm mắt chăng?”


      Đệ ngũ giới tín sứ im lặng, thanh yếu ớt cất lên: “Ta nhớ ra rồi… có việc còn… chưa …”


      Tử Kim thần long phát cuồng, Long Bảo Bảo, Cổ Tư, Tiểu Phượng Hoàng cũng khó chịu, tặc tử này quả khiến người ta hết chịu nổi.


      “Đồ lừa đảo, lừa chúng ta phát khùng, đến nuốt nổi nữa! Tin tức nghe thôi, trước sau gì tên quạ đen này cũng ra toàn tin xấu.” Tử Kim thần long gào lên.


      Long Bảo Bảo xông tới đấu tiên, đẩy hồn năng thành dòng vào linh hồn tín sứ để kích thích: “Thần dạy, ngươi đáng ghét.”


      “Tựa hồ có… hai thiên giai sơ cấp cường giả dẫn đầu…”


      “Quả nhiên tin còn xấu hơn, tên Bất tử lão cường này dám lừa ta, xem ra chết cũng đáng.” Tử Kim thần long phẫn hận: “Tặc tử này mở mồm toàn lời xui xẻo.”


      “Sai rồi… có… tin tốt…” Tàn hồn được Long Bảo Bảo kích thích, liên tục run lên: “Lúc ta… đến, đối phương tuy… có Thái cổ quân chủ nhưng phe bọn ta… cũng có quân chủ, bằng sao ta xông qua được…”


      xong, y hoàn toàn bất động.


      Trong Đỗ gia Huyền giới, quỷ trảo khổng lồ của Thiên Quỷ ngừng phá toái hư , nhưng hai đối thủ cũng vô cùng đáng sợ, thủ đoạn của nó thể giết được đối phương.


      Thần Nam truyền : “Đừng xuất ra dao động năng lượng, kìm lại chứ phát, chỉ khi tiếp xúc với nhục thể chúng mới phát ra.”


      từng đại chiến với Tùng Tán Đức Bố, biết được chỗ đáng sợ của người đệ ngũ giới, công pháp phi thường đặc dị, có thể mượn sức đối thủ, chỉ có dùng nhục thể mạnh mẽ mới trấn áp được.


      Thiên Quỷ phát vấn đề, đổi ngay phương thức tác chiến, nhưng bề ngoài vẫn vô cùng nghiêm nghị.


      Gần nửa thời thần sau, Thái cổ quân chủ của đệ ngũ giới vẫn xuất , chợt Thiên Quỷ đột nhiên kinh hãi kêu lên: “ ổn, ta cảm giác có Thái cổ hung thú cực mạnh, tựa hồ hút được cả linh hồn sắp xông ra khỏi gian chi môn.”


      Thiên Quỷ có cảm giác này, đương nhiên người ở góc kia gian chi môn cực kỳ đáng sợ.


      Đương nhiên đó là trong Thái cổ lục quân chủ.


      Thần Nam nóng ruột giục: “Mau, nghĩ cách thoát khỏi ngăn cản, đưa hai thiên giai sơ cấp cường giả đên Thiên Khanh, nếu Thái cổ quân chủ tới, tất nhiên tìm đến đó, mau mau lên.”


      Lúc đó vô cùng khẩn bách và nguy cấp.


      Thiên Quỷ liên tục gầm hét, sau cùng tìm được cơ hội, gầm vang đột vây chạy .


      Thoáng chốc Thần Nam cách Đỗ gia Huyền giới trăm dạm, Thiên Quỷ phá toái hư bay ra, hai đệ ngũ giới thiên giai sơ cấp cường giả rú lên lao theo.


      Trải qua Vô thiên chi nhật, ba thiên giai cường giả chính là “Vua”, là bá chủ chân chính, họ liên tục xé toang hư , nhanh chóng bay về Phong Đô sơn.


      Thần Nam cảm giác cả ba xa, bèn quay lại Đỗ gia Huyền giới. Đồng thời mười chín nhân ảnh cũng tiến ra cửa Huyền giới, chính thị mấy con cá lọt lưới khoi quỷ trảo quả Thiên Quỷ, có bảy, tám người được cảm ứng thuộc hàng Thần Vương.


      cầm phương thiên họa kích, mái tóc dài gió mà lay động, mắt xạ ra lãnh điện, quét vòng rồi lạnh lùng lên tiếng: “Thần Vương? Dù là Thần Vương cao thủ sao? phải các ngươi phụng mệnh huyết sát thế giới này sao? có hai thiên giai cao thủ, ta xem các ngươi làm được trò gì.”


      Thái cổ lục quân cũng biết mọi thiên giai cao thủ ở đây đều vào đệ tam giới nên hai thiên giai sơ cấp cao thủ dẫn đầu là đủ quét sạch. Nhưng có những việc ngờ tới, họ nào biết còn có cao thủ như Thiên Quỷ, lại ngờ có cả “vực” chờ người ta nhảy vào.


      Mười mấy cường giả đệ ngũ giới đều cao trượng, khôi vĩ vô cùng, mục quang họ đều dồn vào phương thiên họa kích tay Thần Nam.


      Đột nhiên người kêu lên kinh hãi, thần tình vô cùng kích động xen lẫn hoảng sợ.


      Thần Nam tuy nghe hiểu nhưng dựa vào tinh thần mà hiểu được dao động tinh thần của họ, biết họ gì.


      “Trời ơi, đó là… thể nào. Sao lại thế được? Hung binh khiến người ta rùng mình đó vì sao lại khiến ta có cảm giác rằng nó có tính chất tương tự với Thích Thiên thần mâu trong truyền thuyết? Thích Thiên thần mâu phải là binh khí của quân chủ Tùng Tán Đức Bố sao? Lẽ nào…”


      Hiển nhiên những gười khác cũng thấy quái dị, thần tình phi thường kích động.


      Có mấy người đòng thời rút binh khí ra, quả nhiên khá giống với thanh đồng cổ mâu của Tùng Tán Đức Bố.


      Đương nhiên đó chỉ là phỏng chế theo, thể bì với cây cổ mâu , họ là đời sau của Tùng Tán Đức Bố nên hiểu binh khí của tổ tiên.


      “Các ngươi đến Tùng Tán Đức Bố sao? Bị ta giết rồi.” Lúc này Thần Nam sát khí xung thiên, khí thế như ma vương, hai mắt bắn ra quang kiếm thực chất hóa từ lãnh điện khiến đối phương nhức nhối.


      “Khốn kiếp, dám bất kính như vậy với Tùng Tán Đức Bố quân vương.” Mười mấy người đều đại nộ, mắng mỏ Thần Nam.


      “Ha ha… ha ha ha…” Thần Nam cười vang đoạn giơ thế gian đệ nhất hung binh lên, đáp bằng giọng lạnh tanh: “Cảm giác của các ngươi sai, đây là binh khí rèn từ Thích Thiên thần mâu mà các ngươi đến, nhưng mạnh hơn thần mâu nhiều. Nó thanh toán binh hồn của thần mâu, tại là binh khí của ta.”


      thể nào.”


      “Ngươi nào.”


      “Thiên cũng diệt được tổ quân!”


      “Ngươi nhất định là ăn trộm tùy thân binh khí của ma quân.”





      “Các ngươi ngây thơ , ta muốn thêm những lời thừa, các ngươi phải phụng mệnh huyết sát thế giới của bọn ta sao, hôm nay để xem ai giết ai.” Thần Nam lộ sát cơ, lời lẽ lạnh tanh.


      tuy là Thần Vương nhưng nhục thân đạt đến thiên giai chi cảnh, có thân thể như thế, dù đối diện với mấy vị Thần Vương, cũng chịu lép.


      “Giết.”


      Đối diện tử địch cần nhiều, Thần Nam múa phương thiên họa kích khiến thinh rung lên. Sát khí lạnh buốt khiến những đệ ngũ giới cường nhân chưa đạt đến Thần Vương bị hất lùi lại.


      “Các ngươi lui lại.” Mấy cao thủ Thần Vương quát vang, cây tuyệt thế hung binh quá tà dị, “Thế” phát ra mạnh đến mức có thể hút cả linh hồn địch thủ.


      Nhưng cao thủ chưa đạt cấp Thần Vương nhanh chóng lùi khỏi Đỗ gia Huyền giới. Họ dám tưởng tượng hung binh này nằm trong tay thiên giai cường giả có uy lực thế nào.


      cự hán đầu tóc rối bời, thân cao trượng hai cầm thần mâu quát vang: “Ta phải đâm , dám khinh miệt tổ quân.”


      đợi người khác đồng ý, y nhanh chóng xông tới, muốn ngăn cản cũng kịp.


      Trong mắt Thần Nam xạ ra hai đạo u minh hàn quang, phương thiên họa kích chầm chậm giơ lên, dùng lực nắm chắc, đoạn thần dực ở sườn xòe ra, lao tới nhanh hơn sao băng.


      Trong thoáng chốc tuyệt thế hung binh phương thiên họa kích đánh tan cây thần mâu, lưỡi kích sáng choang xé tan thân thể đối phương rồi xả ra.


      Hung kích xuyên qua, Thần Nam cũng xuyên qua, huyết thủy đỏ lòm nhuộm khắp thinh .


      Thân thể cao lớn bị chẻ làm đôi, khuôn mặt mất nửa vẫn lộ ra nét hoảng sợ, thể tin nổi, hồn phách y cũng bị hung kích chấn tan. Thần Nam và hung kích từ giữa hai mảnh thân thể lao ra.


      Khung cảnh cực kì kinh động, Thần Vương cao thủ bị giết trong nháy mắt.


      Nến biết Thần Vương chỉ ở thế giới này mà ở đệ ngũ giới cũng được coi là cao thủ. Hai giới đấu nhau, so kè về thực lực tất nhiên do mấy lão bất tử thiên giai cao thủ ra tay, Thần Vương cao thủ là hi vọng về sau của cả giới.


      Nếu so sánh , Thần Nam thể chỉ chiêu giết được đối thủ. Cả hai đều muốn tốc chiến tốc quyết mà mãng hán quá khinh địch, Thần Nam súc tích toàn bộ sức mạnh, định đòn uy nhiếp đối phương, cộng thêm tuyệt thế hung binh phương thiên họa kích phụ trợ mới đạt hiệu quả như thế.


      “Giết .”


      Tiếng quát vang lên, sáu Thần Vương còn lại nhất tề xông vào Thần Nam. Nhưng kinh hoảng bởi tại nào sợ gì quần chiến. Nếu địch nổi cũng có thể bỏ chạy


      chỉ lo Thái cổ quân chủ có đến bằng đường gian chi môn nên mới quay lại xem xét.


      thêm câu nào, vung phương thiên họa kích lao tới, tấm thân như thép đúc, mái tóc dài đen nhánh tung bay trong gió, lưỡi kích sáng choang phản xạ ra khiến người khác lạnh mình, tung hoành giữa vòng vây của sáu người.


      Nhất vương chiến lục vương!


      Tuy áp lực khó lòng tưởng tượng nhưng huyết dịch hiếu chiến trong mình Thần Nam sôi lên, chỉ có kiểu chiến đấu hầu như thể thắng này mới kích phát tiềm năng của .


      Lâu rồi phải đối diện với uy hiếp của tử vong, hôm nay múa phương thiên họa kích như gió, định đột phá giữa cơn sinh tử.


      Bất quá, hôm nay trời cao cho cơ hội.


      Hai tiếng hú từ xa truyền lại.


      “Ta đến đây.”


      “A di đà phật!”


      Tiềm Long và Huyền Trang nối nhau xông tới.


      Hai mắt Tiềm Long nóng bỏng, đệ tử như Tử Thần của Ma Chủ cũng là hiếu chiến cuồng nhân, gần đây thường chiến đấu với người ta. tại rồi còn quay lại, gặp đối thủ thế này, y gia nhập được.


      Khí chất đắc đạo cao tăng của Huyền Trang đâu còn, y hóa thân thành huyết hòa thượng, hai mắt loáng thoáng phát ra huyết mang. Đại phật đại ma chỉ là ý niệm.


      Hai người đều là Thần Vương, gì mà lao tới đón đánh hai đối thủ.


      “Ha ha…” Tiếng cười trong như chuông bạc của Nam Cung Tiên Nhi vang lên ngoài xa, tà áo màu rực rỡ phất phơ, thân thể gợi cảm biến ảo , thoáng chốc tới nơi.


      Thực lực nữ tử dung nhan tuyệt mĩ, điên đảo chúng sinh, làn da như tuyết, thân thể tuyệt vời này thể ra vượt hẳn ý liệu của Thần Nam. Nàng ta kéo ngay hai đối thủ về phía xa.


      Tiềm Long hình như nhận ra vẻ cả kinh của : “ cần ngạc nhiên, ngươi còn biết ả là ai, cánh đâu lâu ta tìm ngươi giao chiến mới biết được thân phận của ả. Là chân thân bị diệt rồi tái của Tình Dục đạo tông chủ.”


      “Cái gì?” Thần Nam kinh hãi, chợt nhớ tới lời Nam Cung Ngâm.


      “Tổ sư của Thiên giới Tình Dục đạo có lẽ gặp biến, bởi Huyền giới lưu lại ở Nhân gian gần như vỡ tan…”


      Lại nhớ dến mấy hôm trước Nam Cung Tiên Nhi vào Tây phương Thiên giới, Tình Dục đạo chúng nhân vây chặt nàng ta, tất cả… tựa hồ chứng thực cho lời Tiềm Long.


      Biết được chân thân của Nam Cung Tiên Nhi, Thần Nam vẫn cảm thấy hơi quái lạ, nữ “cướp” hai người kia dẫn , hiển nhiên giết, nhưng với cá tính của ả, chắc đến nỗi đọa lạc.


      Tiềm Long và Huyền Trang tuy là cường giả nhưng đấu với người của đệ ngũ giới cũng dễ, mãi đến lúc phát ra dao động năng lượng mới dẫn xoay chuyển cục thế.


      Thần Nam đại chiến với hai Thần Vương cao thủ, áp lực giảm hẳn, chặt đầu đối thủ, chấn nát linh hồn khiến huyết thủy phun ra cuồng loạn, rải cả lên người, đoạn lại chặt ngang lưng đối thủ còn lại.


      Xuyên qua màn mưa máu, tiến vào Đỗ gia Huyền giới, câu nào mà vung hung binh trong tay giết sạch số cường giả còn lại của đệ ngũ giới.


      Máu nhuộm đỏ y phục, từng mảnh thi thể văng tứ tung, cảm giác được xung động trong gian chi môn lặng dần, phán đoán được xảy ra chuyện gì.


      Lúc ra khỏi Huyền giới, Tiềm Long và Huyền Trang chiến thắng, hai người như ma nhân, mắt Tiềm Long bắn ra hào quang nóng rực, mắt Huyền Trang sáng lên huyết quang hưng phấn, nhìn hai đối thủ bị bắt như thấy tiểu bạch thử.


      Cả hai muốn nghiên cứu người của đệ ngũ giới, kể cả tu luyện pháp môn rồi chia nhau bỏ , ước hẹn gặp lại tại Tây phương Thiên giới.


      Thần Nam rời khỏi Đỗ gia Huyền giới, nhanh chóng lao về Phong Đô sơn, người của đệ ngũ giới, trừ hai thiên giai sơ cấp cao thủ, đều bị tiêu diệt. tại muốn biết tình hình ở Phong Đô sơn thế nào.


      Lúc đến nơi chỉ thấy được phần bức tranh rùng rợn.


      Hai thiên giai sơ cấp cường nhân bị Thiên Quỷ dẫn dụ vào nơi có tấm bia đá cực lớn, liền như hai khối đá chìm xuống biển, ngay cả chút tăm cũng thấy sủi lên, hoàn toàn biến mất.


      Chỉ có hai từ kinh hồn mới hình dung được.


      Thiên Quỷ rùng mình, với vẻ hoảng sợ: “Chắc chắn chết, năm xưa ta chỉ đến gần chút bị hủy mất nửa tu vi.”


      Thần Nam hoảng sợ mà đại hỉ, đó đích xác là “Thiên khanh!” Có lẽ đủ để… thịt gọn Thái cổ quân chủ.


      để Thiên Quỷ ở Phong Đô sơn tiếp tục tu luyện, quyết định đến Tây phương mượn sức linh cảm của Nguyên Tố thổ thần, dù phải đào nát ba thước đất cũng nhất định tìm được tuyền nhãn của Sinh Mệnh nguyên tuyền.


      Để Vũ Hinh sống lại nhất định cần linh tuyền, đồng thời cũng muốn dựa vào đó cung cấp sinh mệnh chi năng cho bát hồn. Nên biết Thời Gian chi thần và Gian chi thần vốn tiêu tan, nhờ tìm được “Tuyền nhãn” trong truyền thuyết nên mới sống lại.


      Có lẽ mất rất lâu mới khởi tử hồi sinh nhưng trong thời gian ngắn cũng có tác dụng nhất định.


      Lúc ở Phong Đô sơn, tại gian chi môn trong Đỗ gia Huyền giới, hề có sinh mệnh dao động nhưng đột nhiên thò ra cột đá, cắm xéo vào Huyền giới…
      Chó Điêntutu thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 328: Tuyệt vọng ma đao



      Thần Nam rời khỏi Phong Đô sơn, tịnh về Tây phương Thiên giới, thấy bất an trong lòng, dự cảm tựa hồ có đại kiện phát sinh.


      Sau cùng, quay lại Đỗ gia Huyền giới, thấy mười mấy bóng người lăng xăng, họ là thám tử của các đại thế lực ở Thiên giới và Nhân gian, quan sát tình huống ở đây.


      Thấy họ lại lại có vẻ bất an, biết có chuyện.


      Quả nhiên lúc lao vào Đỗ gia Huyền giới, cảm giác ngay được sát khí lãnh liệt lan tràn, hiu hắt hơn cả gió thu cuốn lá.


      Nhưng phải lạnh kiểu đêm đông, cơn lạnh khiến lòng người tuyệt vọng, nảy ra ý định tự hủy, qua là loại sát ý đầy ma tính dụ hoặc.


      Sát ý đáng sợ tà dị đến cực điểm.


      Thần Nam nhíu đôi mày kiếm, giới bị tiến vào sâu trong Huyền giới, qua thi sơn cốt hải, xuất hoang mạc yên lặng. Từ xa nhìn vào gian chi môn, sững lại, biết từ bao giờ ngọn núi đá có thêm cột đá cắm xéo vào.


      Cây cột đá xanh dài chừng mười trượng, cắm thẳng xuống chừng trượng, thò lên mặt đất đoạn chừng sáu, bảy trượng, chỉ chéo lên gian chi môn. Từ vị trí, cự li, tư thế đều dễ dàng nhận ra nó từ trong cánh cửa bay ra.


      “Tuyệt vọng hàn ý” lan khắp Huyền giới bắt nguồn từ nó, sát ý lãnh liệt đầy ma tính dụ hoặc cũng từ đây mà ra.


      Cảm giác bất an dấy lên mạnh hơn trong lòng Thần Nam , ngay cả lúc thấy Thiên Quỷ và hai thiên giai cao thủ đấu nhau cũng có cảm giác này, bây giờ đứng trước cây cột đá xanh lại thấy tim đập thình thịch, thực phải việc tốt lành.


      Tài cao mật lớn nên chậm rãi bay tới, định xem nguồn cơn ra sao.


      Bay chưa đầy ba dặm thấy tình huống dị thường, cây trụ và gian chi môn hình như có liên hệ quái dị. vòng qua cây cột đá, đến khoảng trung gian giữa nó và gian chi môn, cảm giác có cỗ năng lượng vô hình lưu chuyển.


      Giữa cây cột và cánh cửa tựa hồ có mối liên hệ năng lượng mà thiên nhãn cũng nhận ra. Thần Nam hiểu mối liên hệ này có dính dáng gì đến đệ ngũ giới .


      xuất ra đạo kiếm khí, thử cắt dòng vô hình năng lượng nhưng hào quang sáng chói lóe lên, kiếm khí va vào năng lượng liền tan ngay.


      Sức mạnh vô cùng đáng sợ.


      Thần Nam kinh hãi, tựa hồ đệ ngũ giới có cường giả liên hệ với cây cột khí vượt giới. Công lực này ắt thuộc nhóm Thái cổ quân chủ.


      nghi hoặc, hiểu chuyện gì xảy ra.


      Quan sát liền hai thời thần mà phát gì, sau cùng nén được, quyết định thử hủy diệt thạch trụ. Bất kể thế nào, thạch trụ và đệ ngũ giới có liên hệ, quyết phải việc tốt lành.


      lộ ra thần tình ngưng trọng, chầm chậm tiến tới, lúc cách cây cột hơn trăm thước, phương thiên họa kích trong nội thiên địa truyền ra dao động bất an, hung binh lay động dù cách nội thiên địa.


      Hung binh có dự cảm hoặc cảm ứng đặc thù?


      nhanh chóng triệu hoán phương thiên họa kích, nắm chắc trong tay, hung binh rung lên, phát ra chiến ý cao vút, chỉ thẳng vào cây cột.


      Dù vậy, Thần Nam hề kinh ngạc, nắm chắc hung binh từ từ tiến tới, cách cây cột hơn mười trượng mới dừng lại, giơ cao hung kích theo thế Lực Phách Hoa Sơn hung hãn bổ xuống.


      Lưỡi kích bắn ra hào quang chói lòa như cầu vồng vắt ngang trời, soạt tiếng, chém trúng cột đá xanh.


      Hào quang tỏa sáng, cây cột nổ tung nhưng phát ra cỗ sát khí lăng lệ hơn, vô tận tuyệt vọng chi ý bùng lên, lưỡi ma đao sáng rực hiển .


      Sát khí phát ra tuy bằng phương thiên họa kích nhưng “Thế” lại hùng hậu kém gì.


      Lưỡi ma đao cong đường hoàn mỹ, bề mặt điêu khắc ma văn, dạng thức vô cùng cổ lão, cây đao tập trung hết những đặc điểm: đẹp đẽ, thương tang, cổ kính, tà dị.


      Ma đao hơn hẳn hung kích ở chỗ nó có bố trí chú văn, từng dải văn tự cổ lão quấn quanh, nổi lên trung, giữ cho nó đứng yên.


      còn cây cột đá bao phủ, sát ý của ma đao càng đậm, Thần Nam cũng bị ảnh tưởng tâm thần, dấy lên bi ý.


      “Chết tiệt, đúng là ma đao, thỉ phát ra 'Thế' cực mạnh mà ảnh hưởng được cả tâm thần người khác.” Thần Nam nhanh chóng liên tưởng đến Thái cổ thất quân chủ, tựa hồ có người cầm ma đao, lúc họ phá phong ấn, loáng thoáng có ấn tượng.


      biết đại hỏng, ma đao của Thái cổ quân chủ sao lại vô duyên vô cớ xuất ở đây? Lẽ nào người đó tới?


      Dải năng lượng vô hình vẫn liên hệ với đệ ngũ giới, Thần Nam hiểu vị quân vương kia làm gì, cầm phương thiên họa kích xung động, chém vào ma đao mấy lần nhưng làm gì được, ma văn nổi hóa giải hết công kích của hung kích.


      Thần Nam phí liền hai thời thần cũng phá nổi chú văn cũng làm gì được thanh ma đao, tuy biết nó và đệ ngũ giới có liên hệ gì nhưng tuyệt phải hảo .


      Ở lại cũng thay đổi được gì, hề do dự, rời Đỗ gia Huyền giới, trước lúc quát to với các thám tử: “Giám thị thanh ma đao trong nay cho cẩn thận, nếu có gì khác lạ, mau bẩm báo với các đại thế lực ở Thiên giới và Nhân gian.”


      quyết định tìm tuyền nhãn của Sinh Mệnh nguyên tuyền, tận lực bổ sung sinh mệnh chi năng cho bát hồn, ma đao chủ nhân sắp tới, cần sức mạnh của bát hồn.


      Ở vùng giao nhau giữa đông tây phương Thiên giới, gặp Tử Kim thần long, Long Bảo Bảo, cách rất xa nghe tiếng con rồng du côn gào: “Y @#%%…đúng là tà môn, còn chưa chết hả, lại tỉnh rồi.”


      Thần Nam đại hỉ, thấy Bất tử lão cường này đến nỗi đáng ghét, thậm chí hơi khả ái, muốn hỏi y vài việc.


      Thấy tới, nỗi lo trong lòng Tử Kim thần long, Long Bảo Bảo được trút bỏ.


      “Y còn sống ?”


      “Grào....sống dai đến mức làm ta phát sầu, lúc lại tỉnh lại, phun ra vài câu xui xẻo. Đáng ghét nhất là lần nào trọn vẹn. Đáng đánh.”


      ra là chuyện gì, y sao?”


      “Y có hai thiên giai cao thủ tới, còn cả quân vương của phe y cũng ở góc trong gian thông đạo, đấu với vị Thái cổ quân chủ…” Tử Kim thần long kể lại cho Thần Nam.


      Thần Nam vội quay lại, hỏi đệ ngũ giới tín sứ vừa “tỉnh” lại: “Ta phát lưỡi ma đao trong Đỗ gia Huyền giới, tựa hồ từ đệ ngũ giới lên, đầy tuyệt vọng sát ý …”


      “A” linh hồn hư nhược của đệ ngũ giới tín sứ run lên: “Là cây… Tuyệt vọng ma đao …hung binh đáng sợ…” Đoạn linh hồn chi hỏa của y lập lòe.


      “Sao, chết rồi à? Vừa đến lúc quan trọng.” Thần Nam vô cùng ảo não.


      “Yên tâm, con gián này bất tử, hơi thở cuối này, ta thấy phải tám ngày mười ngày mới thở xong, chốc nữa tỉnh lại.” Tử Kim thần long tức giận giải thích.


      Vậy sao? Ngất mất.


      Thần Nam tắt tiếng.


      Cả nhóm nhanh chóng đến Thần Vực, Thần Nam trực tiếp đến Nguyên Tố Thổ Thần điện tìm thổ hệ chủ thần: “Theo lời đánh cá, ta thắng, cần mượn lực cảm ứng với mặt đất của thổ hệ thần linh các vị, mong rằng cự tuyệt.”


      , đương nhiên ta thể tự xuất , vậy để hai vị tộc đệ tương trợ, ra ngươi định làm gì?”


      sao, đào bảo vật .”


      Nguyên Tố thổ thần đứng trong chủ thần điện gọi hai vị tộc đệ Khải n Tư và La Lợi Đức, họ tuy chưa đạt tới Thần Vương cảnh giới nhưng còn cách bao xa.


      Vừa rời khỏi Thổ Thần điện, đệ ngũ giới tín sứ tỉnh lại, đến giờ Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo quen với Bất tử lão cường sống dai như gián này, phải cố nén giận nhưng cục tức vẫn khó lòng nuốt xuống


      “Tuyệt vọng ma đao là… hung binh… của quân vương Hắc Khởi… trong Thái cổ lục quân chủ, góc khác trong gian chi môn…đấu với quân vương của bọn ta.”


      “Cha nó chứ, chết luôn .” Tử Kim thần long giận cành hông.


      Thần Nam cũng quen với Bất tử lão cường, quay sang với Khải n Tư và La Lợi Đức: “Tây phương Thiên giới có bao nhiêu cấm địa? Nhất là đại hung đại ác chi địa, tuyệt đối có ai dám tới.”


      Hai thổ hệ thần linh hồ nghi nhìn , hiểu vì sao lại hỏi vậy.


      “Ta muốn thử vận khí xem có đào được bảo bối nào chăng.”


      Quỷ mới tin được những lời này, hai thổ hệ thần linh ngẫm nghĩ rồi đáp: “Hung ác chi địa có khá nhiều nhưng thể coi là tuyệt đối ai dám tới. Thần vực thiếu cao thủ, ở Thiên giới, thần linh là chúa tể, làm gì có nơi nào thần linh dám đặt chân tới.”


      sao, ở Đông phương Thiên giới có Ma Chủ chi mộ, thần linh nào dám tới, lẽ nào Tây phương Thiên giới có nơi như thế?” Giờ Thần Nam chỉ còn cách chọn nơi như vậy, nếu Sinh Mệnh nguyên tuyền còn tồn tại, nhất định phải ở nơi như thế, nơi thông thường chắc bị các thần linh tìm ra.


      Khải n Tư và La Lợi Đức liên tục biến sắc, đồng thời đáp: “Ngươi phải muốn chúng ta đến nơi như thế chứ?”


      có nơi như thế?”


      có.” Cả hai vội lắc đầu.


      Thần Nam mỉm cười: “Được rồi, chúng ta nghỉ ngày, mai tiếp. Ồ, đến chỗ ta, có việc cần hỏi các vị.”


      Đến nơi, Thần Nam vội vàng chế trụ hai người khiến họ hôn mê.


      Tiểu Phượng Hoàng nghi hoặc nhìn sang, bật cười: “Mượn lực cảm ứng thổ nguyên tố của họ là được, họ ngủ thế này càng hay, bằng đâu có chịu ngoan ngoãn hợp tác.”


      Lúc đó đệ ngũ giới tín sứ tỉnh lại.


      “Hắc Khởi… là tuyệt thế sát thần. Trong ngày… giết sạch bốn mươi vạn tiên thần … là lãnh huyết quân vương trong Thái cổ lục quân chủ. đưa ma đao đến để phát tin cho quân chủ chưa quay về, nếu quá lâu thấy gì, tất nhiên… tự công lên.”


      Sau cùng y cũng được hoàn chỉnh ý tứ, Tử Kim thần long tức giận quăng y vào nội thiên địa: “Thi thể sống dai, để ta xem ngươi còn sống được mấy ngày.”


      Thần Nam tỏ vẻ ngưng trọng: “Hắc Khởi lúc nào cũng sẵn sàng vượt giới, tất phải chuẩn bị sẵn cho đại chiến. Cổ Tư, ngươi về Nguyệt lượng báo tỉ mỉ tin tức cho Thần gia biết.”


      Cổ Tư biết tình khẩn bách nên nhanh chóng ngay.


      Đoạn Thần Nam lại phái Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo thăm dò xem Tây phương Thiên giới ra có cấm địa nào.


      Nửa ngày sau hai con rồng quay lại, thăm dò được ít cấm địa nhưng đại đa số đều phải tuyệt đối cấm địa, vài thần linh vẫn ra vào dễ dàng.


      Nhưng Long Bảo Bảo trong lúc vô ý nghe được tin khiến Thần Nam chú ý, trong Thần Vực có nơi cực kì đặc thù do các thần điện phái cao thủ liên hợp canh giữ nghiêm mật, cho ai đến gần nửa bước.


      “Trong Thần Vực có nơi như thế hả? Hay lắm, chúng ta đến đó trước.”


      Thần Nam khống chế thần trí hai thổ hệ thần linh, mang họ và ba con thần thú ngầm về cấm địa.


      Đó là hoa cốc mĩ lệ, cực kì rộng lớn, bốn mặt có núi cao vây phủ diện tích mười mấy dặm, trong cốc hoa cỏ đua nở, sắc màu rực rỡ, hoa trải khắp nơi, hương hoa thơm nữ thấm vào tâm tì.


      Từ xa nhìn lại, vạn hoa lay động, ong bay bướn lượn, biển hoa trải ra rước mắt


      Quanh đó có ít bóng dáng thần linh, bày bố bên ngoài hoa cố, lại trông coi. Cúng trách được bởi từ thiên cổ đến nay chưa từng xảy ra chuyện gì ở đây nên họ ơ hờ phòng thủ.


      Thần Nam dễ dàng đột nhập vào hoa cốc, cả nhóm dùng pháp lực nhấn chìm khoảng đất để xuống. Khối đất vừa chìm, Tiểu Phượng Hoàng kêu lên kinh hãi: “Dưới đất sao lại chảy máu, còn có nhiều hài cốt…”


      Bọn Thần Nam kinh hãi, vừa chìm xuống, phát giác dưới lớp đất cuồn cuộn huyết thủy, dưới đáy sâu mai táng vô số hài cốt trắng phau.
      Chó Điên thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 329: Đào cường địch cho Hắc Khởi quân vương



      Thần Nam vô cùng ngạc nhiên, huyết thủy chảy ào ào, tựa hồ họ phải đào đất mà đào huyết nhục của người. Hài cốt trắng phau rải khắp dưới lòng đất, được dòng máu nhiễm vào khiến khúc xương trắng lấm tấm đỏ, màu sắc trái ngược nhau khiến vùng lòng đất càng thêm tà dị.


      “Chuyện gì nhỉ?” Long Bảo Bảo trợn tròn mắt, cẩn thận nhìn vào với vẻ giới bị.


      Tử Kim thần long cũng thấy tình quá quỷ dị. Lão du côn trầm giọng: “ là nơi khiến Thần Vực thần điện kị húy, các cao thủ liên hợp trông coi, tuyệt đối là tà địa, chúng ta phải cẩn thận.”


      Tiểu Phượng Hoàng gật đầu, đứng vai Thần Nam, bất giác xuất ra phần thiên hỏa, người khác chắc bị nó nướng chín.


      Thần Nam quan sát cẩn thận bốn phía lòng vực, mong tìm ra manh mối. rút vào gióng xương từ lòng đất ra, ngưng thị quan sát, mớ hài cốt gần như phong hóa, biết tồn tại bao nhiêu năm rồi.


      Lúc rút mấy gióng bị nhiễm máu, kinh dị nhận ra, số bạch cốt này lại như mới, ánh sáng phát ra rất , căn bản có lỗ thủng hai dấu hiệu bị rã.


      Xương mới và tàn cốt bị phong hóa cùng tồn tại, ra là chuyện gì?


      Đột nhiên Thần Nam phát quái xảy ra, những gióng xương nhuộm máu mang lại cho câu trả lời về bản chất của vấn đề, bạch cốt vốn bị phong hóa, bề mặt có nhiều lỗ , nhưng được máu nhuộm những lỗ đó tự động khép lại, biến thành gióng xương mới.


      Chuyện này…


      cả kinh, loại biến hóa này quá tà dị, máu tươi lại có diệu dụng như vậy. Chợt ngẩng đầu lên, tim đập nhanh, đây phải nơi tọa lạc của Sinh Mệnh nguyên tuyền sao? Bằng máu tươi sao lại thần hiệu như vậy?


      Nếu đúng thế, tất cả đều có đáp án.


      tại vấn đề cực kì ràng trải ra trước mắt .


      “Grào…”


      “Thần dạy, phải chứ?”


      Hiển nhiên hai con rồng cùng phát vấn đề, nhớ tới khả năng.


      “Đây là nơi có Sinh Mệnh nguyên tuyền?” Tiểu Phượng Hoàng nháy mắt hỏi.


      Thần Nam buồn nghiên cứu kĩ xem vì sao ở đây có nhiều bạch cốt như vậy, dưới lòng đất lại có máu tươi rỉ ra mà chỉ muốn tiến xuống xem nguồn cơn. Nếu có gì bất ngờ, Sinh Mệnh nguyên tuyền ở dưới.


      Tất cả đều bất ngờ, thuận lợi như tưởng tượng, tìm được mà phí nhiều khí lực, linh tuyền ra ngay trước mắt.


      Đương nhiên ba con thần thú rất hưng phấn, nghĩ ngợi gì nhiều, Thần Nam dùng pháp lực mở thông đạo xuống, cả ba vội vàng tiến vào.


      Xuống được hơn trăm trượng, đạo thần quang sáng rực đột ngột xẹt ra, dưới đáy sâu rung lên bần bật. Thần Nam, Tử Kim thần long, Long Bảo Bảo, Tiểu Phượng Hoàng đều bị điện hồ màu lam đánh trúng, hai thổ hệ thần linh ở phía sau may mắn tránh thoát.


      Thần Nam có thiên giai nhục thân sao nhưng ba con thần thú đều thấy đau nhói, thân thể xém chút nát vụn, lớp lông đẹp đẽ của Tiểu Phượng Hoàng bông lên, nhìn khá hoạt kê.


      Tử Kim thần long đại nộ, kêu lên: “Con mẹ nó, ai đánh lén ta?”


      Dưới mặt đất rung lên, rồi lại yên tĩnh, căn bản thấy khí tức kẻ đánh lén.


      mặt đất truyền lại tiếng hò hét, hiển nhiên những người bảo vệ cảm ứng được dị động dưới mặt đất.


      Thần Nam lãnh tĩnh lại ngay, thở dài: “Chúng ta quá khát vọng lấy được Sinh Mệnh nguyên tuyền nên vừa rồi mới xung động quá mức, kì có thể thấy ở đây có linh tuyền hay đều thể dễ dàng lấy được. Bằng các Tây phương thần linh động thủ từ lâu, còn phái nhân thủ trấn giữ làm gì? Ở đây có cấm chế cực mạnh, chúng ta mới chỉ chạm vào vài cấm chế đơn giản ở ngoài cùng mà thôi.”


      Long Bảo Bảo nháy mắt, gật đầu đồng ý: “Đúng vậy.”


      “Làm sao bây giờ, những người mặt đất hình như phát giác dị động, tiếp tục chứ?” Tử Kim thần long hỏi.


      “Tiếp tục. Bất quá, các ngươi cách ta xa ra, đừng đến gần quá, nhục thân của ta mạnh hơn nhiều, cấm chế này làm gì được.”


      Thần Nam lao xuống trước, điện hồ kinh nhân lại bắn ra nhưng thể thương tổn đến , tuyệt thế hung binh phương thiên họa kích được rút ra, liên tục bổ xuống, phá trừ từng đạo cấm chế.


      mặt đất sôi lên, các Thần Vực cường giả bảo vệ đều biến sắc, bao nhiêu tuế nguyệt trôi qua nhưng chưa bao giờ xảy ra chuyện gì. Tận hôm nay lại có dị biến phát sinh, đương nhiên họ kinh hãi.


      Họ biết phía dưới có bí gì nhưng từ cổ chí kim, các bậc tiền bối khi chết đều thần tình ngưng trọng dặn hậu bối được để nơi này có gì sơ sót, nhất định bảo vệ tốt, được thăm dò, truy tìm gì.


      Nguyên Tố thủy thần Tây Lạp Lệ Ti xông tới đầu tiên, vị mĩ nữ thần linh Thiên giới hiếm có này bất kể hình tượng mắng chửi: “Chết tiệt, chuyện gì thế?” Xen ra nàng ta nóng ruột xen lẫn hoảng sợ.


      Ngoài xa, Nguyên Tố thổ thần, Trí Tuệ nữ thần, Quang Minh thần, toàn bộ bị kinh động, nhanh chóng bay tới.


      Ngoài xa nữa là các thần linh tiền bối lui vào phía sau hậu trường. Thần vực xôn xao, nhiều đại nhân vật đời trước đều xuất .


      Dưới đáy sâu, bọn Thần Nam xuyên qua mấy trăm trượng, cách mặt đất khoảng tám trăm trượng trở lên. Nơi này huyết thủy chứa chan, bạch cốt trắng phau, họ phát huyết thủy chảy ra bởi tác động phá hỏng các tầng đất của mình.


      Thần Nam có cảm giác hoang đường, vùng đất này như thân thể, bất quá xương cốt phía trong hỏng mà huyết dịch vẫn tươi nguyên. giật mình với ý nghĩ này.


      Tiến thêm hơn trăm trượng nữa, Thần Nam có thiên giai nhục thân cũng có phần chịu thấu. Cấm chế càng lúc càng mạnh, tại chỉ có sấm sét bổ ra, cả hỏa diễm, băng mâu, thổ thích, bạch quang, đủ loại ma pháp cấm chế.


      Đương nhiên đó phải ma pháp công kích thông thường, đều là siêu tuyệt cấm chú!


      Mỗi đòn ma pháp công kích đều khiến ngọn núi tan thành bột, nếu Thần Nam có thiên giai nhục thân, đổi lại là thần linh khác chắc xong đời.


      Nhưng vùng dưới đất vô cùng tà dị, toàn bộ ma pháp công kích bùng lên sát tầng mặt đất mà dưới đáy sâu chỉ rung lên mãnh liệt, tuyệt bị hủy diệt.


      Ở độ sâu ngàn trượng, tấm màng màu lam ngăn đường cả bọn.


      Tấm màng lấp lánh như lam bảo thạch chất lại, hào quang rực rỡ, vô cùng đẹp đẽ. Nhưng cả Thần Nam và ba con thần thú đều cảm giác nguy hiểm chực chờ.


      Đó phải vòng sáng bảo vệ của thủy hệ tầm thường, cảm thụ năng lượng chầm chậm lưu động bên trong, ít nhất cũng do thiên giai cao thủ bố trí.


      Thần Nam muốn chạm vào, gọi hai thổ hệ thần linh tâm trí bị khống chế lại, đặt hai tay lên lưng họ, để họ vận dụng bản năng thiên phú quan sát tình huống chung quanh kĩ.


      Đó là Thần gia huyền công bí pháp. Hai thần linh nối với thân thể Thần Nam, thiên phú của họ lúc này biến thành của . Thoáng chốc cảm giác được mọi thứ ở đáy sâu.


      Cảnh vật bên dưới đập vào mắt , vô tận hài cốt phân bố trong lớp đất theo quy luật nào, từng đạo “Huyết quản” như mạng lưới bố trí dày đặc trong các tầng đất, đầy sức sống và sinh cơ.


      kinh ngạc nhận ra mọi “Huyết quản” nối nhau, sau cùng thông qua mấy “huyết mạch” cực lớn tụ về tấm màng màu lam dưới đáy sâu.


      Giống như trái tim khổng lồ.


      Thần Nam quăng hai thổ hệ thần linh vào nội thiên địa, liên tục phá tan cấm chế quanh tấm màng, quan sát trái tim khổng lồ.


      Diện tích trái tim phải đến trăm ngàn trượng, hình dạng gần giống trái tim, huyết mạch cực lớn bị cắt đứt chảy ra lượng lớn huyết dịch rồi liền lại nhanh chóng.


      Quan sát kĩ thấy mỗi khắc, “trái tim” màu lam lại đập mạnh, phát ra dao động kinh hồn khiến người ta vỡ mật.


      Bọn Thần Nam lớn mật quan sát trái tim màu lam, mọi người mặt đất cũng nóng ruột như cào, rất nhiều Tây phương thần linh đổ tới, tản ra tìm kiếm trong hoa cốc.


      Nhưng địa động bọn Thần Nam để lại đóng chặt, biến mất vô ảnh vô tung. Sau cùng mấy nhân vật kiên quyết hạ lệnh cầu mấy vị chủ thần xuống dưới mặt đất quan sát, nhất định phải tìm hiểu chuyện gì xảy ra.


      Thần Nam cùng ba con thần thú quanh vị trí trái tim mấy vòng, sau cũng thấy được chỗ dị thường, trái tim màu lam cực lớn có nơi ánh sáng cực kì ảm đạm. Ở đó có khối sáng lớn cỡ ngón tay cái khác hẳn màu ánh sáng chung quanh.


      ngờ, trùng, là con trùng.” Long Bảo Bảo kêu lên kinh hãi.


      con trùng dài chưng ngón tay cái toàn thân trắng tinh, trong suốt, như điêu khắc từ ôn ngọc gặm lớp màng màu lam khiến khe nứt mỏng manh khó thấy xuất , nó thò được phần thân thể vào trong.


      Nhưng con bạch ngọc trùng hình như cũng quá mệt, nằm xoài luôn ở đó, tựa hồ động đậy nổi, hiển nhiên nó có sinh mệnh dao động, cảm giác được bọn Thần Nam tới, hơi động đậy, đưa cặp mắt mê hoặc nhìn cả nhóm, đoạn rùng mình, toàn thân co lại.


      Tử Kim thần long tỏ vẻ hiểu: “Con trùng này… tựa hồ có trí tuệ, rất sợ chúng ta.”


      Thần Nam thô thiển như con rồng du côn, tựa hồ gặp đại địch, nên biết tấm màng màu lam là dao động năng lượng thiên giai mà con bạch ngọc trùng khoét được, quả nhiên đáng sợ.


      Có điều đợi hồi lâu thấy bạch ngọc trùng công kích, ngược lại tỏ vẻ sợ hãi gần như tuyệt vọng. Thần Nam lấy làm kì quái, thấy nó có vẻ kiệt sức, tựa hồ minh bạch.


      nhanh chóng lấy chiếc hộp ngọc trong nội thiên địa ra, thu con trùng vào rồi dùng dĩ đại pháp lực liên tục thi thố mười ba tầng phong ấn, ngăn cho nguyên khí từ ngoài tràn vào.


      Tử Kim thần long thấy con bạch ngọc trùng ăn được sức mạnh thiên giai, cũng cảm giác lưng ướt đẫm mồ hôi.


      “Lão đầu, có lão đầu!” Tiểu Phượng Hoàng kêu lên kinh hãi. Nó đứng vai Thần Nam, đôi phượng mục nhìn qua khe nứt mà bạch ngọc trùng đào mà thấy cảnh tượng bên trong.


      Thần Nam kinh hãi, vội vàng quan sát.


      Trái tim màu lam thần bí tuy tương thông với nhiều huyết quản nhưng bên trong có nửa giọt máu, máu chảy vào đều biến thành năng lượng cực mạnh. Thiên giai năng lượng dao động tấm màng màu lam liên tục được dòng năng lượng kia bổ sung.


      Trong trái tim trống rỗng, là vùng hư rộng lớn, nhưng ở vị trí chính giữa lại có thân thể khô xác nổi lập lờ.


      Đó là lão nhân khô, thân hình gầy gò, thấp bé, mái đầu bạc lưa thưa, da mặt nhăn nheo, múi nhô cao, mắt nhắm tịt, hàm râu dê buông xuống, cuộn mình , áo mình cổ kính, hiểu mày từ năm tháng nào, hết sức luộm thuộm.


      Nhưng lão nhân có gì bắt mắt lại khiến Thần Nam và ba con thần thú cảm thấy nguy cơ cực lớn, cơ hồ đó phải là lão giả suy nhược mà là Thái cổ hung thú.


      Tử Kim thần long, Long Bảo Bảo, Tiểu Phượng Hoàng nhìn vào tay Thần Nam, cũng bất giác nhìn xuống hộp ngọc trong tay, tỏ vẻ vô cùng gượng gạo, cố nuốt nước bọt: “ phải chứ…xảo hợp vậy sao? Lão đầu này… bạch ngọc trùng… có liên hệ gì ?”


      “Thần dạy, chúng… chúng ta tựa hồ sai lầm.”


      Tử Kim thần long cũng thấy miệng đắng nghét, hơi lập cập lên tiếng: “Ta cảm giác chúng ta gặp phiền hà .”


      sao?” Tiểu Phượng Hoàng bay đầu Thần Nam, hoảng sợ nhìn hộp ngọc ngoài xa.


      “Ầm.”


      Vị Tây phương thần linh phía chạm vào cấm chế, vội vàng hạ xuống.


      Thần Nam nhìn tiểu lão đầu trong trái tim màu lam, lại nhìn hộp ngọc trong tay, cảm giác bối rối, sau cùng đành : “Chúng ta rời khỏi đây .”


      Đoạn rút phương thiên họa kích ra, với mấy con thần thú: “Theo ta.”


      Tuyệt thế hung binh phá toái hư , mở ra gian thông đạo!


      Mấy lão bất tử ở dưới mặt đất mở bừng mắt: “Mau tìm kiếm tại gian phụ cận, có người muốn phá hư bỏ chạy.”


      Tức , khắp trời thần linh bay múa, cánh thiên sứ tưởng che kín thinh .


      Nhưng Thần Nam chạy cực xa, được hung binh phương thiên họa kích tương trợ, thoáng chốc mở gian thông đạo, chui vào rồi quay về chỗ ở.


      Hai ngày sau, trường phong ba mới dần bình tĩnh, mấy lão bất tử trong Thần Vực lo lắng với địch nhân quái dị nhưng làm gì được, sau cùng có kinh thiên cự biến phát sinh khiến nỗi lo trong lòng họ hẳn.


      Lúc này Thần Nam trừng trừng nhìn con bạch ngọc trùng, cạnh đó là ba con thần thú.


      tại tất cả đều giữ bản thân tuyệt đối hư , có nửa tia dao động năng lượng. Đến giờ Thần Nam vẫn chưa yên tâm, sợ con bạch ngọc trùng thần bí này lại hút năng lượng nên bí mật triệu hoán Thiên Quỷ trấn giữ trong bóng tối.


      truyền ra dao động tinh thần trước: “Bọn tại hạ vô ý mạo phạm tiền bối, bất quá vì tìm Sinh Mệnh nguyên tuyền, xảo hợp tiến vào chỗ đó.”


      Nhưng bạch ngọc trùng phản ứng gì, trong mắt tỏ vẻ sợ hãi.


      “Chắc người là đại nhân vật, có phải lão nhân gia từ trong trái tim màu lam ảo hóa ra?”


      Nghe vậy, bạch ngọc trùng run lên, tựa hồ kinh hãi.


      Nó phản ứng vậy khiến Thần Nam và ba con thần thú giật này người, chả lẽ lại đúng vậy?


      Nhưng thấy dáng vẻ hoảng sợ của nó, Thần Nam hơi có hi vọng, hình như con trùng thần bí này trong thời khắc hư nhược nhất. Có nên cho chưởng là rảnh nợ? Coi như giải quyết xong, mặc kệ nó là con trùng hay là lão đầu thần bí kia.


      Bạch ngọc trùng tựa hồ phi thường kinh sợ, truyền ra dao động tinh thần: “Ngươi muốn giết ta?”


      Thần Nam giật nảy ngươi, chỉ vì nó truyền ra dao động tinh thần mà nó đoán trước được hành động của .


      có, sao tại hạ lại làm thế? Tại hạ tính cách thả tiền bối, hóa giải hiểu lầm giữa chúng ta.”


      “Ngươi vốn giết nổi ta, nhưng lúc này ta phi thường hư nhược, ngươi khiến nỗ lực trong thời gian dài của ta thành công cốc. Nếu ngươi thả ta, sau này được hậu tạ, ngươi muốn làm Tây phương Thiên giới chi chủ, ta cũng thực được. Nếu ngươi vừa ý, tính thêm cả Đông phương Thiên giới vào cũng được.”


      “Quả là lão đại gia.” Tử Kim thần long ngầm kinh hãi, lão trùng tử này ra lai lịch thế nào mà dám khẩu xuất cuồng ngôn?


      Thần Nam cũng cực kì kinh hãi, đồng thời cảm giác khó xử, chạm phải nhân vật khó chơi thế này, phiền hà ắt nhở.


      “Lão nhân gia ra là ai?” Tiểu Phượng Hoàng cất lên tiếng khiến người khác mát lòng.


      “Các ngươi cần biết ta là ai, nhưng ta có thực lực đó.”


      Thấy con tiểu trùng buông lời như vậy, bọn Thần Nam cảm giác hoang đường vô cùng nhưng lại trọng thị nó.


      “Được, tại hạ thể tù cấm tiền bối, nghĩ cách xem có thả khu thể của tiền bối ra .” Thần Nam cho nó có cơ hội , trực tiếp phong ấn vào hộp ngọc.


      Đoạn bố mười ba đạo phong ấn quanh chiếc hộp, chìm vào trầm tư. Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo trợn trừng mắt, sao bảo muốn thả mà lại vội phong ấn.


      “Lai lịch của con trùng này cao vô cùng nhưng ta tin lời nó. Chúng ta phải làm thế, thả nó ra, nhỡ may nó khôi phục thực lực diệt chúng ta. Đại nhân vật cỡ này quyết cho những kẻ từng “bắt” mình sống đời. Bằng sau đó mà lộ ra có phải mất mặt .”


      “Ngươi định thế nào?” Tử Kim thần long hỏi.


      Thần Nam trầm tư hồi lâu: “Ta nghĩ có nên sai Thiên Quỷ đào trái tim màu lam cho vào Đỗ gia Huyền giới .”


      “Thần dạy, ta đồng ý.” Tiểu long tỏ ra rất kích động.


      “Grào…”


      Tử Kim thần long liền gào lên.


      Ý tưởng này quá điên cuồng nhưng ba con thần thú chỉ sợ thiên hạ loạn này lại hưng phấn kêu ầm lên.


      Thần Nam quyết định đợi mọi yên lại rồi mới lệnh cho Thiên Quỷ đào trái tim.


      Mấy tên lưu manh này quả nhiên điên cuồng.


      Đây là bí mật cấm địa của Thần Vực.


      Qua mấy ngày, Thiên Quỷ lại xuất động, lão khô lâu tuy hề muốn nhưng dám phản kháng ý của Thần Nam. Mấy lần nó thử đều lãnh đủ, quả tim màu lam chứa sức mạnh kinh hồn, dù là thiên giai tu vi cũng dám ngạnh tiếp.


      Sau cùng, Thần Nam đưa ra kiến nghị, Thiên Quỷ thực việc làm vô cùng điên cuồng với Thần Vực.


      Trong đêm, nó khiến mọi thần linh bảo vệ hôn mê, dùng ma vân che kín tất cả đoạn mở toang nội thiên địa, dựa vào thiên giai đại thần thông thu hoa cốc rộng mười mấy dặm, để lại địa điểm gốc vực sâu hoắm.


      Ngày hôm sau, Thần Vực sôi lên.


      Quá ư điên cuồng, bí cốc được bảo vệ bao nhiêu năm giờ bỗng nhiên tan biến.


      Thần Nam dừng tay, ngày nào cũng cảm thấy bị tử vong uy hiếp từ cây Tuyệt vọng ma đao trong Đỗ gia Huyền giới, mỗi lần nghĩ tới lại thấy cổ lạnh buốt.


      Hôm nay có cơ hội xuất , tất nhiên phải lợi dụng.


      cùng Thiên Quỷ vào Đỗ gia Huyền giới, hạ lệnh cho nó bỏ hoa cốc ra, quỷ vực ầm ầm hạ xuống, phát ra quang mang vạn trượng, che kín cây ma đao với tuyệt vọng sát ý vô tận.


      Phía dưới hoa cốc vang lên tiếng ma khiếu, dao động hùng hậu từ chú văn quanh thanh đao tựa hồ tranh đấu.


      Thần Nam sẵn sàng trấn thủ trong Huyền giới, biết rằng chỉ mấy ngày nữa tuyệt thế sát thần Hắc Khởi vượt giới, phải đợi cơ hội thả bạch ngọc trùng ra.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 330: Thái Thượng tổ Kim Dũng



      Thần Nam vào Đỗ gia Huyền giới, sai ba con thần thú nơi khác, để mạo hiểm nên cho chúng tham dự, mình là đủ.


      Ba con thần thú gì, trong thời khắc liên quan đến sinh tử, cần gì nhiều, tất cả cần biểu lộ bằng lời.


      Lúc này trong Huyền giới, hủ thi xú khí xung thiên, Thần Nam đành vào hoa cốc rộng mấy chục dặm bị đưa đến đây. Trong đó hoa tươi đua nở, mùi thơm thấm vào tâm tì theo gió bay xa, khí thanh tân, khác hẳn với cảnh tượng địa ngục cách đó xa.


      vào hoa cốc, có cảm giác dao động dị thường, thủy chung vẫn cho rằng hoa cốc là nhục thể cực lớn, chứ đơn giản là mấy lớp đất.


      Bạch ngọc trùng vẫn bị phong ấn nhưng ý thức được rằng lúc Hắc Khởi đột nhiên tới, thả nó ra hiểu nó súc tích đủ sức mạnh chưa? Đó là vấn đề quan trọng, bằng bị Thái cổ quân chủ làm thịt.


      Nhất định phải giao đàm với nó phen, dùng lời lẽ sáo rỗng cũng được.


      lại lấy hộp ngọc ra, triệu hoán Thiên Quỷ tới thân trong bóng tối rồi bố trí xung quanh thành chân , tránh để nửa tia linh khí nhập vào.


      Mỗi lần thấy con trùng trắng như ngọc này, trong lòng Thần Nam lại dấy lên cảm giác cực kì hoang đường, gần như chân , thiên giai cường giả lại xuất với bộ dạng này…


      “Ngươi thấy buồn cười lắm sao?” Bạch ngọc trùng phát ra thần thức dao động lạnh lùng.


      Thần Nam cả kinh, linh thức của đối phương quá sắc bén, thậm chí đáng sợ, vừa có ý nghĩ mà con trùng lại nắm được tâm linh dao động.


      “Ta rồi, thân phận của ta rất lớn, có thể cho ngươi cả Tây thổ Thiên giới. Chỉ cần ngươi thả ta, để ta vào hoa cốc là được.” Nó đến đây, Thần Nam cảm giác trong đôi mắt nó ánh lên nét tham lam.


      Dấu hiệu lành, xem ra con bạch ngọc trùng tựa hồ phải bậc chính nghĩa gì.


      “Tiền bối chắc nhận ra, chúng ta nên giở trò với nhau nữa, ai cũng hiểu nhau, tại hạ e ngài khi thả tiền bối, người đầu tiên bị giết là mình.”


      “Ngươi cần lo, chúng ta sao lại hạ mình ngang với ngươi, hơn nữa là ngươi vô ý.”


      “Xin hỏi tiền bối, cần bao lâu mới khôi phục nguyên khí xong?” Thần Nam quan tâm nhất đến vấn đề này.


      “Đại khái cần vài ngàn năm.” Bạch ngọc trùng đáp ngay.


      Nhưng Thần Nam tin, lại hỏi: “Tại hạ chỉ cần thả tiền bối vào hoa cốc là xong? cần phá phong ấn, bỏ bản thể trong trái tim màu lam ra sao?”


      cần, chỉ cần thả ta vào hoa cốc là xong.”


      Thần Nam lập tức lại hồ nghi, hình như hơi khác thường, sao có thể bỏ bản thể mà cần tới nữa?


      “Được rồi, tại hạ nhanh chóng khiến tiền bối đạt thành tâm nguyện.” buồn khách khí phong ấn hộp ngọc.


      Đoạn tìm khắp hoa cốc xem có bí gì mà khiến bạch ngọc trùng bỏ bản thể, lẽ nào hoa cốc khiến nó khôi phục nguyên khí ?


      lại lần xuống lòng đất, phí lực mở từng đạo cấm chế, đến gần trái tim màu lam khổng lồ, quả nhiên nó vẫn chầm chậm đập, vô tận huyết dịch tràn ra, hóa thành sức mạnh khủng khiếp trùm lên tấm màng màu lam.


      Thần Nam dừng lại trước vết vứt do bạch ngọc trùng cắn, giở thiên nhãn nhìn vào lão nhân co ro nằm trong trung.


      tuy cảm giác được thể nội lão nhân có khí tức cực mạnh như Thái cổ hung thú nhưng cũng cảm ứng được tia tường hòa khí tức.


      hiểu sao lại thấy chua xót, cơ hồ bị cỗ khí tức yếu ớt đó cảm nhiễm.


      Quan sát hồi lâu, lão giả gầy gò, khô kiệt như lão nhân đơn côi lúc sắp hết cuộc đời, còn chỗ dựa, co lại như nhi, vô cùng đáng thương.


      … nên… tin…”


      Đột nhiên dao động tinh thần cơ hồ nghe tấy từ khe nứt truyền ra.


      Thần Nam cả kinh, lạc giọng hỏi: “Tiền… tiền bối là…”


      có hồi đáp nhưng phát giác nguồn gốc dao động từ lão nhân đáng thương kia.


      ngẩn ra, lẽ nào bạch ngọc trùng phải là nguyên thần của lão nhân, trái tim màu lam phog ấn tới hai người?


      “Đó là… vị Pháp Tổ từ Thái cổ…là trong những cổ ma pháp sư… mạnh nhất năm xưa… cho đúng…. trong những Tây phương ma pháp tổ thần.”


      “A” Thần Nam cả kinh, thể tin nổi bạch ngọc trùng quả nhiên là ma pháp tổ thần.


      hiểu so với Gian chi thần và Thời Gian chi thần thế nào?” Thần Nam quan tâm đến vấn đề này.


      Hồi lâu vẫn có lời đáp, xem ra lão nhân trong trái tim rất hư nhược, câu cần nghỉ khá lâu khôi phục nguyên khí.


      Nửa khắc sau, dao động tinh thần yếu ớt truyền ra: “Gần đạt đến…mức của Thời Gian chi thần và Gian chi thần.”


      Tin tức chấn động. Nên biết lưỡng thần gần như là cường giả mạnh nhất xưa nay của Tây phương Thiên giới.


      “Tiền bối là ai, sao lại ở đây, Pháp Tổ kia vì sao lại biến thành con trùng?” Trong lòng Thần Nam đầy nghi vấn.


      “Ta là… lão trùng tử …đến từ…. Côn Luân của Nhân gian…”


      Trong óc Thần Nam lóe lên điện quang, nghĩ ngay đến thiên giai nhân vật trong truyền thuyết - Thái Thượng tổ Kim Dũng. sớm cảm giác lớp đất có gì đó ổn, lại giống như tấm thân huyết nhục, nếu đoán lầm đó là cự dũng (con nhộng) biến hóa thất bại.


      “Tiền bối là tổ Kim Dũng?”


      “Là… ta…”


      Quả nhiên là Kim Dũng, thiên giai cường giả năm xưa thất tung vô số năm, ngờ lại bị khốn ở đây.


      “Tiền bối sao lại bị khốn ở đây, ra là chuyện gì?”


      Thái Thượng tổ tốn hết mấy thời thần, ngắt quãng kể lại đại khái tình huống.


      Kim Dũng, trong những cường giả mạnh nhất của tộc là con trùng yếu ớt nhất tu thành tổ hùng mạnh, đương nhiên phải trải qua vô vàn gian khổ. Từ tầng thấp nhất của tộc tu lên chậm hơn thần thú nhiều.


      Y đạt được thành tựu này quả là kì tích.


      Nhưng vì luôn khát vọng đột phá, khi đạt đến thiên giai chi cảnh liền sang Tây phương, định từ những lĩnh vực mới mẻ tìm cơ hội đột phá.


      Trong lúc vô ý, y tiến vào nơi tinh thần hệ Pháp Tổ La Khải Nhĩ ngủ, bắt đầu sa vào vòng tranh đấu nhiều năm với sinh tử.


      Năm xưa trong trận chiến Thái cổ, chúng cường rơi rụng, La Khải Nhĩ là trong những cường giả hàng đầu Tây phương nên tránh khỏi trường ác chiến, may bị tan xương nát thịt. Nhưng y là tinh thần hệ pháp tổ, tinh thần tu vi cao siêu thế gian hiếm có.


      tia linh thức tan giữ cho y trong thời khắc nguy cơ gửi thân vào con trùng, cũng là bạch ngọc trùng mà Thần Nam nhìn thấy, nên sau cùng tịch diệt.


      Thái Thượng tổ Kim Dũng vô ý tiến vào nơi y ngủ, đánh thức y dậy. Tu vi của Kim Dũng cực cao, tự nhiên cảm ứng được thần thức tu vi cực mạnh của đối phương, sinh ra hiếu kì, hai bên giao lưu.


      Pháp Tổ La Khải Nhĩ là Thái cổ cường giả, chỉ giao lưu qua qua cũng khiến Kim Dũng cực kì kinh ngạc, thu hoạch rất lớn, từ đó hai người vừa là thầy vừa là bạn của nhau.


      Kim Dũng hoàn toàn biết Pháp Tổ bày bố sẵn nhắm vào mình.


      Kim Dũng xuất khác nào ân tứ của trời cao ban xuống cho La Khải Nhĩ. Y biết Đông phương có môn thần công uy lực kì tuyệt là Thái Thượng vong tình lục, nghe môn thần công này thoát thai từ ảo hóa chi pháp của nhộng tằm.


      Giờ có thiên giai thần dũng tìm đến, với Pháp Tổ lấy bản thể là trùng, quả cơ duyên thể lớn hơn.


      Thiên giai tàm dũng sớm muộn cũng phải biến hóa, tuy đạt được thành quả kinh hồn như Thái Thượng vong tình lục nhưng Pháp Tổ thân là trùng, mà tham cứu được ảo bí cũng đạt được nhiều lợi ích.


      Lúc đối phương biến hóa, y là trùng thần, tất nhiên cảm ngộ được, sau khi hiểu được kiểu biến hóa đó, chưa biết chừng khôi phục thực lực đỉnh cao năm xưa, thậm chí có thể vượt qua.


      Sau cùng Kim Dũng cũng biến hóa, mưu của Pháp Tổ cũng bắt đầu. Y cổ vũ Kim Dũng chọn địa điểm tiến hành loại biến hóa nguy hiểm nhất, y dùng tinh thần ma pháp khống chế danh túc của các hệ thần linh trong Thần Vực, từ đó Thần Vực mới có thần bí cấm địa.


      Kim Dũng chưa từng phòng bị y, vạn lần ngờ trong lúc quan trọng lại bị trọng thương tinh thần.


      Pháp Tổ quả hiểu được ít ảo bí nhưng bằng lòng, lại sợ bản thân thất bại nên muốn trực tiếp hưởng luôn thành quả biến hóa của Kim Dũng, cướp tinh hoa của cự dũng, nên trong lúc quan trọng, ngần ngại xuất thủ.


      Trước lúc chết Kim Dũng phản đòn, dùng trái tim khổng lồ của bản thể khốn La Khải Nhĩ vào trong, còn tinh hoa của cự dũng liên tục bổ sung cho sức mạnh phong ấn.


      Cả Pháp Tổ và Kim Dũng biến hóa thất bại cùng bị khốn trong trái tim màu lam. Nhiều năm qua , trong thân thể cự dũng bị Pháp Tổ bị Pháp Tổ bố trí ma pháp cấm chế, cự dũng khô hết thịt, xương nhưng huyết dịch vẫn còn sức sống, sức mạnh còn giữ lại trong tàn thể.


      Tinh thần thụ trọng thương khiến Kim Dũng gần như gục ngã, toàn bộ sức mạnh trong lúc biến hóa chưa xong bị Pháp Tổ hút, hơn nữa y lại thi triển tinh thần hệ cấm chế đáng sợ trong thân thể cự dũng. Pháp Tổ dựa vào sức mạnh cướp được, kinh quá nhiều năm tháng, sau cùng cũng xé được góc phong ấn.


      Nhưng lúc xé xong, sắp hút sạch sức mạnh của Kim Dũng Thần Nam xuất khiến Pháp Tổ hư nhược tuyệt vọng cực điểm.


      Thần Nam hiểu ngọn nguồn, nhớ đến việc Pháp Tổ hiểu được suy nghĩ liền ướt đầm mồ hôi lạnh. Tổ thần tà ác này hình như khôi phục phần sức mạnh tinh thần, nếu có Thiên Quỷ bảo vệ, chắc y thi triển tinh thần ma pháp công kích.


      “Tiền bối, phải làm thế nào mới cứu được ngài?” Thần Nam hỏi.


      “Pháp Tổ còn… sau này ta tự cứu được mình…quan trọng là… để hút mất sức mạnh… chứa trong cự dũng. là trùng thân, nắm được ảo bí, nếu có thêm sức mạnh cùng thuộc tính, dám tưởng tượng…”


      “Tiền bối yên tâm, tại hạ quyết cho vênh vang, tuy giết được nhưng có thể vĩnh viễn phong ấn.”


      Thần Nam cảm giác Thái Thượng tổ Kim Dũng quá bi thảm.


      “Ta tựa hồ…cảm ứng thấy… cỗ tuyệt vọng sát ý, ra là sao?” Hồi lâu sau, Kim Dũng lại lên tiếng.


      Nghĩ đến việc Hắc Khởi tới, Thần Nam nhức hết óc, qua loa tình huống.


      Lần này Kim Dũng trầm mặc mất thời thần mới phát ra dao động tinh thần: “Thả Pháp Tổ ra, để hút sức mạnh của cự dũng đối phó Hắc Khởi.”


      “Sao được?” Thần Nam phản đối: “Loại tà ác đó sao có thể cho lấy được sức mạnh vốn thuộc về tiền bối.”


      “Ta cần tu dưỡng… rất lâu, còn … chỉ cần hút được sức mạnh của cự dũng…là đấu được với Hắc Khởi.”


      Thần Nam trầm mặc.


      “Ngươ nên biết…cân nhắc nặng , để hút… sức mạnh của cự dũng, cắt đứt…huyết quản nối với trái tim…mang trái tim màu lam… khỏi đây…”


      Thần Nam cảm giác trong lòng chua xót cho Kim Dũng.


      khâm phục, cảm động trước tình cảm cao thượng của tổ, để đối phó Thái cổ quân chủ Hắc Khởi nên Kim Dũng cam nguyện thành toàn cho đại cừu nhân.


      “Theo ngươi … lúc sát thần Hắc Khởi vượt giới… tới, phát ra… sinh mệnh năng lượng dao động cực lớn… thả Pháp Tổ…lúc Hắc Khởi tiến vào giới này, Pháp Tổ cũng hoàn thành xong…làm theo ta bảo, ngươi nên biết…cân nhắc nặng .”


      Lúc đến đây, Thần Nam vốn định mượn sức Pháp Tổ, biết được chân tướng rồi, lại muốn. Nhưng những lời tang thương của Thái Thượng tổ liên tục vang lên bên tai: “Ngươi nên biết…cân nhắc nặng …”


      Để đối kháng Hắc Khởi, Kim Dũng cam nguyện hi sinh đời khổ tu khiến trong lòng Thần Nam vô cùng cảm động, đau thương.


      Sau cùng, làm theo lời Kim Dũng chỉ điểm, dùng bí pháp đưa trái tim vào nội thiên địa.


      Ngày thứ ba, ma đao phát ra tuyệt vọng sát ý xung thiên, trong gian chi môn tràn ra dao động sinh mệnh năng lượng kịch liệt, tuyệt thế sát thần Hắc Khởi sắp vượt giới tiến sang.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 331: Thái cổ quân vương Hắc Khởi vượt giới tiến sang



      Tuyệt vọng ma đao sát khí xung thiên, trực tiếp xuyên qua cự dũng, đao mang như hỏa sơn phun ra ngọn lửa nóng rực, vút lên mây cao.


      Trong gian chi môn, dao động sinh mệnh cực mạnh khiến lòng người rúng động, cỗ “Thế” đáng sợ vượt giới truyền tới. Uy lực thuộc về tinh thần nhưng lại cao hơn tinh thần khiến nhiều thám tử trong Huyền giới gần như suy sụp tinh thần.


      Uy thế khủng khiếp loang ra, ai nấy gần như hư thoát, mềm nhũn ngã xuống. Chỉ có mấy người ở gần Huyền giới hoảng sợ bỏ chạy, nhanh chóng báo tin về Thiên giới và Nhân gian.


      Hắc Khởi đến rồi.


      Tâm tình Thần Nam trầm trọng cực điểm.


      hận thể cước giậm chết con trùng nhưng tại còn lựa chọn.


      Phải biết cân nhắc.


      hề do dự lấy hộp ngọc ra, mở nắp rồi quăng vào hoa cốc.


      Bạch ngọc trùng như nhộng tằm đón gió mà phóng đại nhanh chóng, vô tận thiên địa nguyên khí tràn tới, thoáng chốc nó lớn ngang dã lang.


      Đôi mắt nó bắn ra lãnh mang đáng sợ, lạnh lùng hơn mắt sói nhiều lần, lúc quét qua Thần Nam lại sáng hẳn lên, gần như hóa thành thực chất. Thần Nam rúng động, biết vị tinh thần hệ tổ thần động sát niệm với mình, tại cần che giấu nữa.


      Trong mắt lộ ra sát ý tàn nhẫn nhưng bạch ngọc trùng động thủ ngay, bởi nó cảm ứng được Thiên Quỷ chằm chằm quan sát. Giờ sợ nữa, Thiên Quỷ cũng thể phong ấn được.


      Vô tận thiên địa nguyên khí tràn ra, bạch ngọc trùng nhanh chóng biến thành lớn ngang ngửa cự tượng, tại nó còn đáng sợ hơn cả con cự xà.


      dừng lại, rít lên chói lói, nhanh chóng lao vào hoa cốc, tựa như ác lang tham lam lao vào đàn dê béo, hưng phấn cực điểm.


      Bách hoa rực rỡ trong hoa cốc thoáng chốc điêu linh, rơi lả tả, tất cả đều điêu tàn, vô tận huyết dịch bay lên, tinh hoa của Thái Thượng tổ Kim Dũng cuồng loạn tràn ra.


      Pháp Tổ La Khải Nhĩ biến đổi từng giờ từng khắc, thoáng chốc vươn dài như cự mãng mười mấy trượng. Thân thể lấp lánh bạch quang quăng quật lên xuống như biển dậy sóng.


      Sóng máu cuồn cuộn, tinh hoa của tổ bị La Khải Nhĩ tham lam hút lấy, đó là huyết mạch trong lúc biến hóa nên khi hấp thụ vào, y liền phát sinh biến hóa, toàn thân dần xuất kim quang.


      Trong lúc này, áp lực từ gian chi môn truyền ra càng mạnh hơn, những thám tử chưa kịp thoát bị suy sụp.


      Phía dưới cự dũng, Tuyệt vọng ma đao lên tục rít lên, sát ý tràn lan chấn nhiếp lòng người tựa hồ sinh ra địch ý với Pháp Tổ trong cự dũng.


      Tất nhiên, thiên giai cao thủ liên tục tăng cường uy hiếp nghiêm trọng đến ma binh. Chú văn quanh ma đao phát ra hào quang vô tận, xung phá cự dũng, tựa hồ muốn chấn nát.


      Pháp Tổ đại nộ, tại y có sức mạnh thiên giai, đương nhiên cực kì phản cảm với cây ma đao liên tục gây hấn, tuy biết là binh khí của cường giả nhưng chịu nổi, đành xuất thủ. Nếu để ma đao phá tan cự dũng, y hút được ít linh lực hơn.


      Thần Nam có thiên giai nhục thân, nhưng thể ở lại, bởi nếu khi Pháp Tổ thành công thu thập . Còn cả tuyệt thế ma quân Hắc Khởi sắp vượt giới, lại càng có mối cừu bất cộng đái thiên với , tất nhiên tìm báo cừu tuyết hận.


      Trước lúc phải bố trí phen, lấy kí ức thủy tinh trong nội thiên địa, bảo Thiên Quỷ dùng đại pháp lực phong ấn, cố định mấy chục viên khắp nơi trong Đỗ gia Huyền giới.


      muốn tận mắt quan sát trận đại chiến để phân tích lực của Hắc Khởi, sau này lúc đối quyết tìm cách đối phó.


      Hơn nữa cũng ưa Pháp Tổ La Khải Nhĩ, bản thể của y bị hủy diệt từ lâu, dù hút được linh lực của Kim Dũng sao? Đó phải là thân thể biến đổi thành công hoàn toàn, chỉ là nửa “con nhộng”, còn chưa phá kén.


      Gọi Thiên Quỷ xong, Thần Nam nhanh chóng rời khỏi Đỗ gia Huyền giới.


      Trong Huyền giới, hoa cốc biến thành phế địa, cây cỏ điêu linh, toàn cốc chuyển sang màu máu, trùng thể của Pháp Tổ vươn dài trăm trượng, đáng sợ hơn cả cự mãng.


      Y hấp nạp chưa đủ huyết dịch nhưng lại cảm nhận được uy hiếp kinh hồn từ gian chi môn cùng xung thiên sát ý của Tuyệt vọng ma đao khiến tâm thần y thể an tĩnh.


      Tiếng rỗng cuồng dại vang lên, cự mãng biến hóa kịch liệt, trùng thể trăm trượng co lại, dần chuyển thành cầu thể, sau cùng trở thành quả cầu thịt cực lớn, há miệng điên cuồng hút lấy tầng đất lưu huyết của hoa cốc.


      Cơ hồ có hai ngọn núi chụp lại, khép, đáng sợ cực điểm, điên cuồng hút huyết dịch. Áp lực của Hắc Khởi khiến y hoảng sợ.


      Chỉ thời thần ngắn ngủi, quả nửa hoa cốc bị Pháp Tổ thanh toán, thân thể y phóng đại ngang ngọn núi, cầu thể liên tục uốn lượn, chiếc mồm màu máu như đại hợp cốc lúc khép mở đều có sóng máu tràn ra, khô cốt văng tứ tán.


      Bất kể thế nào cũng ai ngờ đó là Pháp Tổ năm xưa, họ chỉ nghĩ đó là ma quái đáng sợ.


      “Ầm.”


      Đệ ngũ giới phát ra hào quang sáng chói, Thái cổ quân vương Hắc Khởi vượt giới xuất thủ.


      Hào quang xung phá cự dũng xuống lòng đất, chú văn quanh Tuyệt vọng ma đao đột nhiên biến mất, ma đao phát ra vạn trượng quang mang xé tan tàn dũng rồi bay lên.


      Pháp Tổ càng lúc càng khẩn bách, y cần thời gian luyện hóa linh lực cực mạnh trong hoa cốc, tốc độ tại đạt tới cực hạn mà từ trong gian chi môn có mối uy hiếp cực lớn.


      “Chết tiệt, ta cần thời gian.”


      “Soạt.”


      Tuyệt vọng ma đao từ cao đột nhiên chém xuống tinh thần hệ pháp tổ.


      Hắc Khởi quả nhiên đáng sợ, có thể cách giới thi triển thần thông tác chiến!


      hề có dao động năng lượng, cũng phát ra thần quang sáng rực, chỉ là nhát đao tầm thường nhưng Pháp Tổ lại cảm thấy nguy hiểm vô vàn. Cầu thể như ngọn núi lăn sang bên tránh đòn.


      Hoa cốc bị Tuyệt vọng ma đao vô thanh vô tức chẻ làm đôi.


      Pháp Tổ đại nộ nhưng bất chấp tất cả phản kích mà ngược lại cố hút lấy nhiều hơn.


      Tren Nguyệt lượng, người Thần gia nhận được hình ảnh do kí ức thủy tinh truyền về, vội truyền lại cho các tu luyện thánh địa trọng yếu ở Thiên giới và Nhân gian.


      Nhất thời, lưỡng giới khẩn trương cực điểm, từ hình ảnh thấy được ma đao tung hoành, bổ chém cuồng loạn trong Đỗ gia Huyền giới, hàn quang đáng sợ khiến người khác lạnh gáy.


      Gần đây, tin Tuyệt vọng ma đao vượt giới truyền khắp tu luyện giới, ai cũng biết cây ma đao này đến từ đệ ngũ giới, tại nó phát động công kích, hiển nhiên chủ nhân sắp tới.


      Họ bất ngờ với quái vật như ngọn núi lại xuất ra được từng đạo ma pháp công kích cao hơn cả thần cấp cấm chú. Trong Đỗ gia Huyền giới như hỏa sơn phun trào, ma pháp năng lượng điên cuồng lan tràn.


      Trừ vài người như bọn Thần Nam, ai biết đó là quái gì là lại chống nổi ma quân.


      Các thần linh Tây phương tuy nhìn thấy tình cảnh nhưng thể hiểu tình cảnh trong hoa cốc, thần bí cấm địa bị Pháp Tổ biến thành ra hình dạng gì.


      Lúc này trong Đỗ gia Huyền giới xảy ra đại chiến kịch liệt. Thái cổ ma quân Hắc Khởi chưa tới nhưng cách giới thao túng Tuyệt vọng ma đao đại chiến với Pháp Tổ.


      La Khải Nhĩ kinh hãi, sau cùng cũng biết đối thủ cỡ nào, xưa nay chưa bao giờ y gặp địch thủ kiểu này: cường địch đến từ giới khác.


      Thiên giai cấm chú liên tục xuất ra, Đỗ gia Huyền giới mà phải là hình ảnh thu của tàn phá thế giới chắc bị phế.


      Tuy là tinh thần hệ pháp tổ, nhưng La Khải Nhĩ thi triển được thiên giai cấm chú ma pháp đáng sợ của các hệ khác. Hỏa hệ thiên giai ma hỏa đốt đỏ rực Đỗ gia Huyền giới, mọi hũ thi hóa thành tro bụi, nhiều ngọn núi bị nung chảy thành vô tận nham tương.

      Tất cả bị phá tan, trừ kí ức thủy tinh được Thiên Quỷ dùng thiên giai pháp lực phong ấn. Đỗ gia Huyền giới cũng biến dạng.


      Hỏa diễm đỏ rực khiến tất cả cháy lên hừng hực thành biển lửa, Huyền giới trở thành thế giới của hỏa diễm.


      Thiên hỏa tung hoành đối phó với ma đao chứ chưa phải chủ nhân chân chính của nó.


      Thái cổ quân chủ Hắc Khởi quả nhiên đáng sợ.


      Ai nấy đều cảm giác như vậy, thông qua kí ức thủy tinh nhìn mọi phát sinh trong Huyền giới.


      Thái cổ ma quân vượt giới tới gây chiến, hiểu cần sức mạnh cỡ nào.


      Vượt qua đệ ngũ giới và Nhân gian, loại siêu tuyệt đại thần thông này chắc chỉ có Ma Chủ vào đệ tam giới mới so được, mộ của Ma Chủ nối Thiên giới và Nhân gian thể cho sức mạnh tột đỉnh.


      “Ta – hận.”


      Đột nhiên, dao động tinh thần khủng khiếp từ trong gian chi môn phát ra, Thái cổ quân chủ Hắc Khởi truyền vượt giới.


      “Tùng Tán Đức Bố… đệ quả nhiên chết rồi, a…..”


      Tiếng rú chói chói vang khắp thiên địa.


      “Ai giết đệ? Ta phải huyết sát trăm vạn dặm, khiến thây chất thành núi, sóng máu ngập trời, giết sạch sinh linh cả giới đó. A…”


      Tiếng gầm chói tai phẫn nộ của Thái cổ ma quân Hắc Khởi vượt giới vang lên, khiến người người nhìn qua kí ức thủy tinh sởn gai ốc.


      Pháp Tổ La Khải Nhĩ càng thấy áp lực nặng hơn, “Thế” vô hình khiến y khó thở, ma đao tuy có dao động năng lượng nhưng phát ra tuyệt vọng sát ý làm y khó chịu. Y là Pháp Tổ của tinh thần hệ, biết được chỗ đáng sợ của kiểu tấn công tinh thần này.


      Cũng may hoa cốc bị y hút sạch, linh lực ngừng được chuyển hóa, cảm giác bản thân mỗi lúc hùng mạnh, lòng tin cũng tăng lên.


      Lúc này y to lớn như ngọn núi, hút xong hoa cốc, cầu thể lại tiếp tục lớn lên, biến thành con cự mãng khổng lồ màu bạc.


      Lớn như tuyết sơn miên miên bất tuyệt.


      Dao động năng lượng khủng khiếp điên cuồng bắn ra, sau cùng kim quang sáng chói, tuyết lĩnh biến thành kim sơn, trùng thể màu trắng liền chuyển thành màu hoàng kim, thoáng chốc thanh ma đao liên tục chém tới bị kim quang hất văng .


      Thần thực tu vi của Pháp Tổ cực mạnh, hiếm người nào sánh nổi, tại nhục thể ngừng tăng cường sức mạnh khiến thực lực tăng lên cảnh giới khó tưởng tượng, tái thời kì đỉnh cao khi xưa.


      Tâm tình bất an của y dần bình tĩnh.


      Cùng lúc, gian chi môn bùng lên dải hào quang sáng rực, vô tận thần quang kinh nhân khiến gian bên ngoài ngừng phá toái, ma ảnh cao lớn như được đúc bằng thép từ địa ngục về, rảo bước tiến tới.


      Thái cổ ma quân Hắc Khởi sau cùng cũng vượt giới mà tới.


      “Tùng Tán Đức Bố, ta báo thù cho đệ.”


      Tiếng gầm chấn động màng tai truyền khắp Thiên giới và Nhân gian. Tịnh hề thông qua kí ức thủy tinh truyền tống tới mà trực tiếp xuyên qua thời khiến mọi tu giả kinh hãi.


      Tuyệt thế sát thần Hắc Khởi chỉ tiếng gầm chấn động lưỡng giới!


      Pháp Tổ La Khải Nhĩ gặp đại địch.


      Thái cổ ma quân Hắc Khởi tiến tới.


      Đồng thời vô tận hắc vân cuồn cuộn, đệ ngũ giới cường giả liên tục từ gian thông đạo xông ra.


      Đỗ gia Huyền giới rung lên.
      Chó Điêntutu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :