1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần chết mỉm cười : bà xã sát thủ của tổng tài hắc đạo - Ngôn Aí (Chương 76)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 14
      An Tịnh Tuyết bắt taxi về đến An gia gần 9 giờ tối. Lưu Tuệ và An Mẫn Hi đều chưa về nên chỉ đối đáp vài câu với An Điền Phong rồi vào phòng để giao nhiệm vụ cho Stephen. Stephen cũng bất ngờ khi nghe An Tịnh Tuyết hoàn thành phần nhanh như vậy, chỉ dặn sớm xong việc ở Trung Quốc rồi quay lại tổ chức. Stephen như vậy bởi vì gần đây ông ta có linh cảm tốt, luôn sợ hãi đánh mất siêu sát thủ dày công huấn luyện này. Phải biết, M phải tổ chức sát thủ duy nhất thế giới. Nếu át chủ bài năng lực siêu cường, họ dễ dàng bị các tổ chức khác qua mặt, cho dù bị tan rã cũng chỉ tiếp nhận được vài vụ vụn vặt rẻ tiền.

      “Red, người mà muốn tìm có thông tin rồi.”

      An Tịnh Tuyết nghe vậy ánh mắt liền lóe lên. Mấy hôm trước, có nhờ Stephen tìm vài cá nhân hoặc tổ chức hắc đạo có mạng lưới thế lực và thông tin rộng lớn trong thành phố H để truy tìm tên sát thủ giết hại ba mẹ mười năm trước. Mặc kệ trốn đâu, chỉ cần biết danh tính gốc và hình dáng, dù là chân trời cuối đất, cũng tìm được và phanh thây ra hàng ngàn mảnh. Hơn nữa, An Tịnh Tuyết cũng tin ba mẹ mình bị giết đơn giản như vậy, nhất định phải vì mưu nào đó. Rốt cục là ai, là ai làm?

      “Theo mạng lưới tình báo ở Trung Quốc báo cáo, Huyết Long bang là thế lực lớn nhất Châu Á có tổng bộ ở Trung Quốc. có thể đến quán bar Grey, thành phố H để móc nối với bọn họ.”

      An Tịnh Tuyết xoay hoa tai kết thúc cuộc trò chuyện, sau đó mở lap top để xem thông tin về Huyết Long bang do Stephen gửi tới. Tổ chức Hắc Đạo này tuy mới thành lập năm năm nhưng phát triển cực nhanh, họ dần dần đánh chiếm các bang phái trong khu vực sau đó hùng bá Châu Á. Điều khiến An Tịnh Tuyết tò mò là lão đại của bang phái này vô cùng bí , nổi tiếng là thủ đoạn hung ác tàn nhẫn ai ai cũng kinh sợ. Hưm, thú vị nha.

      “Huyết Long bang, hy vọng các người làm tôi thất vọng.”

      An Tịnh Tuyết chống tay nhìn màn hình lap top mỉm cười. Xem ra ngày mai phải quán bar Grey chuyến rồi.
      --- ------ ------ ------ -----​

      Quán bar Grey nằm ở trung tâm thành phố H, là nơi vui chơi giải trí lớn nhất cả nước, tụ tập đủ mọi loại người vô cùng phức tạp. Lần này An Tịnh Tuyết xuất với bộ dạng vô cùng chững chạc, tóc uốn xoăn gợi cảm, áo da bó sát, giày cao gót mười hai phân cùng cặp kính đen Chanel đắt tiền. cũng trang điểm khá kĩ để che bớt nét trẻ con khuôn mặt, như vậy mới có thể thông qua kiểm tra độ tuổi mà vào.

      An Tịnh Tuyết đến quầy bar, gọi ly Vermouth rồi mỉm cười quyến rũ hỏi người pha chế:

      có biết tìm người của Huyết Long bang như thế nào ? Tôi có việc muốn hợp tác với họ.”

      Thanh niên pha chế nghe được ba từ “Huyết Long bang” khuôn mặt liền biến sắc, vội vàng phủ nhận:

      “Tôi biết gì cả! Tiểu thư nên nhờ người khác !”

      An Tịnh Tuyết thấy thái độ của ta như vậy liền biết ảnh hưởng của Huyết Long bang tuyệt đối tầm thường, trong lòng càng thêm nắm chắc khả năng tìm được kẻ thù. cũng gặng hỏi ta thêm nữa mà nhàng nhâm nhi ly rượu tay, giống như người vừa muốn tìm Hắc Long bang phải vậy. vội, dù sao cũng biết chắc chắn quán bar này thuộc sở hữu của Hắc Long bang rồi. Ưm, chỉ cần làm trận náo loạn nho là có thể tìm được người muốn tìm nha.

      Đúng lúc này, gã đàn ông to lớn như tinh tinh, bộ mặt vô cùng tục tằn hung dữ và háo sắc lại gần An Tịnh Tuyết.

      “Người đẹp, mình sao? Có muốn làm đêm với ông ?”

      Gã đưa cánh tay cơ bắp đầy hình săm xấu xí của mình ra muốn chạm vào vai của , ai ngờ chỉ còn cách tí xíu hai chân đột nhiên khụy xuống, ngã vật ra sàn nhà.

      “Á á á, giết người!”

      số sợ hãi la lên nhưng phần đông mọi người đều khá bình tĩnh vì chuyện này thường xuyên xảy ra. Có vài người còn chế giễu An Tịnh Tuyết vì sắp bị Huyết Long bang xử đẹp, ai bảo gây chuyện địa bàn của họ làm chi. An Tịnh Tuyết vẫn mân mê ly rượu, hề có ý định quay đầu xem gã đàn ông vừa bị chặt hai chân máu me lênh láng, quằn quại đau đớn la hét ở đằng sau.

      “Vị tiểu thư này, việc gì phải mạnh tay như vậy a~”

      Tiếng đầy ngả ngớn mị hoặc vang lên, người đàn ông mặc vest xám hở ngực vào, theo sau là hơn mười người khác mặc vest đen. An Tịnh Tuyết mỉm cười, người cần gặp đến rồi.

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 15
      Lâm Mạnh Nhiên nhìn trước mắt liền có chút bất khả tư nghị. Thân hình mảnh mai, cặp chân dài trắng muốt như gốm sứ, bộ đồ da bó sát cùng mái tóc xoăn khiến vừa quyến rũ mị hoặc, vừa có phần dịu dàng mong manh khiến người khác muốn che chở. như thế ràng hợp về nơi đen tối hỗn tạp như thế này, hơn nữa còn ra tay tàn nhẫn huyết tinh như vậy, đúng là khó tin mà.

      là quản lý của Grey?”

      An Tịnh Tuyết đẩy ly rượu sóng sánh sang bên, chống cằm quan sát Lâm Mạnh Nhiên, động tác lơ đáng toát lên cuốn hút lên lời. chỉ Lâm Mạnh Nhiên, tất cả động vật giống đực xung quanh đó đều bị mê hoặc đến ngây ngẩn. An Tịnh Tuyết nhếch môi, mị thuật của luyện đến vô cùng thuần thục người sánh kịp, có điều chưa có đối thủ nào khiến phải dùng đến phụ chiêu này. Dù vậy, mị thuật ngấm vào tận xương tủy An Tịnh Tuyết nên thỉnh thoảng động tác của vẫn lộ ra mị hoặc khôn cùng. Kết hợp hoàn mỹ quyến rũ và thanh thuần, chỉ có An Tịnh Tuyết mới làm được.

      “Là tôi. biết tiểu thư cần gì đây?”

      Lâm Mạnh Nhiên bừng tỉnh, nhanh chóng lấy lại điệu bộ lãng tử bất cần ban đầu, mỉm cười quyến rũ với An Tịnh Tuyết. An Tịnh Tuyết xuống khỏi ghế ngồi, bàn chân giày cao gót hề để ý mà bước ngang qua gã côn đồ còn quằn quại bên dưới. Mỗi bước chân của đều để lại vết máu sàn, tiếng cộp cộp vang lên như tiếng kêu của tử thần, nện sâu vào lồng ngực mỗi người ở đó, khiến họ tự chủ mà sợ hãi lùi bước.

      “Tôi có việc muốn nhờ Huyết Long Bang giúp đỡ. Giá cả thành vấn đề.”

      Còn cách Lâm Mạnh Nhiên ba bước chân, An Tịnh Tuyết liền dừng bước. Hai tay khoanh lại, lưng thẳng, ngực ưỡn cong, bộ dạng giống hệt nữ vương từ cao nhìn xuống tôi tớ, khí thế cực kì kinh người. Đến người lăn lộn trong hắc đạo nhiều năm như Lâm Mạnh Nhiên cũng khỏi bị lấn áp, suy nghĩ nhiều liền lập tức đáp ứng rồi.

      --- ------ -----

      biết chúng tôi có thể giúp gì cho tiểu thư đây?”

      Lúc này Lâm Mạnh Nhiên và An Tịnh Tuyết ngồi trong phòng bao riêng, Lâm Mạnh Nhiên châm thuốc hút, còn An Tịnh Tuyết ngồi đối diện lại để lộ chút biểu cảm nào.

      “Tôi muốn Huyết Long Bang tìm giúp thủ phạm giết tổng giám đốc An Thiệu Minh của công ty Thịnh Toàn cùng phu nhân ông ta vào mười năm trước.”

      “Công ty Thịnh Toàn? An Thiệu Minh?”

      Lâm Mạnh Nhiên có chút suy nghĩ nhìn An Tịnh Tuyết. Dựa theo cầu của đối phương, có thể đoán ra này có quan hệ tầm thường với An gia nổi tiếng giàu có nhất thành phố H, tuy nhiên nhất thời vẫn đoán ra thân phận của . Mười năm trước Huyết Long bang vẫn chưa tồn tại, điều tra có chút phức tạp đây.

      “Tiểu thư có thể đợi ở đây chút được ? Chuyện này đơn giản, tôi phải hỏi ý kiến của ‘bên .”

      An Tịnh Tuyết khẽ gật đầu đồng ý, ngay từ đầu biết quán bar Grey này chỉ do Lâm Mạnh Nhiên quản lý đơn giản như vậy. Tuy nhiên, cũng chẳng quan tâm người đứng sau nơi này là ai, mà chỉ quan tâm cầu của mình có được chấp nhận hay . Dù sao đối với bang phái lớn như Huyết Long bang, những vụ hợp tác này cũng quá mức nhặt đáng kể.

      --- ------ -----
      “Lão đại, có tin từ Ma Cao gửi đến, sòng bạc số 5 của chúng ta vừa bị nhóm người quấy rối, rất có khả năng chúng thuộc thế lực của Phục Hổ bang hoặc Thanh Long bang. Lão đại thấy việc này nên xử lí thế nào?”

      Lúc này tại tầng cao nhất của quán bar Grey, người được gọi là “bên ” của Lâm Mạnh Nhiên, Tùy Bách cung kính báo cáo với người đàn ông ngồi ghế sopha đối diện. ta có thân hình cực kì hoàn mỹ như vị thần, ngũ quan sắc sảo tinh tế, ánh mắt lạnh bạc chút gợn sóng, cả người tỏa ra khí thế vương giả nhàn nhạt. Người này ai khác chính là Bạc Á Thần, người mà hôm trước chạm mặt An Tịnh Tuyết rất nhiều lần, còn bị cảnh cáo vì “giở trò sàm sỡ”. Tuy nhiên, lúc này Bạc Á Thần lại hề đeo kính nên cấm dục nghiêm túc hoàn toàn mất , thay vào đó lại là bá đạo dã đến tận xương.

      “Diệt hết .”

      Môi mỏng khẽ nhếch, Bạc Á Thần trầm thấp ra lệnh giống như chuyện bình thường, chút để ý Phục Hổ bang và Thanh Long bang là hai bang phái lớn thứ hai và thứ ba Châu Á chỉ sau Huyết Long bang. Bạc Á Thần phải là người thích gây chuyện, nguyên tắc của luôn là người phạm ta ta phạm người, đó là lí do để Phục Hổ bang và Thanh Long bang còn tồn tại đến tận nay. Nhưng lần này chúng kiềm nén được nữa Bạc Á Thần cũng thẳng tay.

      “Vâng, lão đại.”

      Tùy Bách có chút khóc ra nước mắt, hai băng phái chết tiệt kia, sao các người mãi mãi núp kĩ trong mai rùa , chui ra làm chi để hại phải mệt nhọc thế này. A a a, kì nghĩ của a!!!

      “Cộp cộp cộp.”

      Tiếng gõ cửa vang lên, Tùy Bách hơi liếc Bạc Á Thần chút, phát lão đại tức giận vì bị quấy rầy mới dám ra mở cửa.

      “Cậu đến đây làm gì?”

      Tùy Bách quát khẽ Lâm Mạnh Nhiên, bộ dạng vô cùng khó chịu. Lâm Mạnh Nhiên ngờ thái độ của lão đại như thế, vội vàng :

      “Lão đại, có muốn nhờ chúng ta truy tìm thủ phạm sát hại vợ chồng tổng giám đốc An Thiệu Minh công ty Thịnh Toàn mười năm trước…”

      Lâm Mạnh Nhiên chưa kịp dứt câu bị Tùy Bách cắt ngang:

      “Từ chối ! Cậu nghĩ Huyết Long bang chúng ta là gì? Những vụ vụn vặt như thế còn cần tiếp nhận sao? Còn dám làm phiền tôi vì chuyện vớ vẩn đó, cậu muốn chết à???”

      Lâm Mạnh Nhiên khẽ ảo não cúi đầu, xem ra thể giúp vị tiểu thư kia được rồi. khi định thất vọng rời , Bạc Á Thần đột nhiên lên tiếng:

      ta trông như thế nào?”

      Lâm Mạnh Nhiên ngờ trong phòng còn có người khác, hơi ngây người chút liền bị Tùy Bách gõ mạnh vào đầu.

      “Lão đại hỏi cậu kìa, mau trả lời !”

      Lão đại? Lão đại nào nữa? Lão đại phải chính là Tùy Bách người sao? Lâm Mạnh Nhiên khó hiểu nhìn Tùy Bách, cuối cùng cũng ấp úng trả lời:

      khá trẻ, tầm hai mươi tuổi, tóc xoăn , cao khoảng mét sáu lăm.”

      Bạc Á Thần chú ý đến người muốn hợp tác với Lâm Mạnh Nhiên bởi tập tài liệu cầm tay. Từ sau khi trở về khỏi bữa tiệc, ra lệnh cho Tùy Bách điều tra thông tin về bé con thú vị kia. An Tịnh Tuyết, con duy nhất của vợ chồng tổng giám đốc An Thiệu Minh công ty Thịnh Toàn, mười năm trước sau khi may mắn thoát khỏi vụ thảm sát được chú nhận nuôi, sau đó thời gian bỗng nhiên mất tích đến nay mới trở về. Đọc đến đây, lồng ngực Bạc Á Thần liền nhói đau. đứa trẻ sau tuổi tận mắt chứng kiến ba mẹ mình bị giết hại, sau đó còn bị lưu lạc bên ngoài rồi trở thành sát thủ tàn nhẫn khi chỉ mới tròn mười sáu, ông trời rốt cục có mắt hay ?

      “Tôi muốn gặp ta.”

      Mặc dù nghe Lâm Mạnh Nhiên miêu tả hoàn toàn giống bé con, nhưng Bạc Á Thần vẫn ra lệnh như vậy. hiểu sao, lại có cảm giác rất quen thuộc, quen thuộc đến mức lồng ngực đều nóng lên.

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 17
      An Tịnh Tuyết ngồi chờ lâu Lâm Mạnh Nhiên trở lại. Khi nghe ta lão đại muốn gặp , An Tịnh Tuyết hề chần chừ mà đứng dậy. cho rằng lão đại trong lời của Lâm Mạnh Nhiên là lão đại thần bí tàn nhẫn của Hắc Long bang mà chỉ nghĩ đó là người đứng đầu quán bar này thôi. Vì thế, An Tịnh Tuyết hoàn toàn bình thản, chút áp lực mà bước . Nếu biết được người sắp gặp mặt là người mình muốn gặp nhất, biết có thái độ thế nào đây?

      “Lão đại, tôi dẫn người đến rồi đây.”

      Khi Lâm Mạnh Nhiên đứng gõ cửa phòng, An Tịnh Tuyết bỗng nhiên có cảm giác rất kì lạ. Đó phải là nỗi sợ hãi hay hồi hộp mà là đáng ghét mơ hồ. Đúng vậy, dường như có thứ gì đó mà rất ghét ở sau cánh cửa kia. An Tịnh Tuyết cau mày, rốt cục là thứ gì mà lại khiến có cảm giác quen thuộc như thế?

      “Cạch.”

      Người mở cửa là Tùy Bách. ta có chút suy nghĩ nhìn về An Tịnh Tuyết chút, sau đó tránh người để cho bước vào.

      Căn phòng rất rộng, bày trí theo kiểu Á Âu kết hợp trông rất độc đáo và trang nhã. Ở giữa phòng là bộ sopha bọc lông sói xám sang trọng, lúc này đó có người đàn ông ngồi nhắm mắt. Người đàn ông vô cùng hoàn mỹ, mỗi đường nét khuôn mặt đều cực kì sắc sảo tinh tế, dáng người rắn chắc khỏe mạnh mờ ảo triển lộ qua chiếc áo sơ mi trắng gợi cảm. Bàn tay phải ta vuốt ve ly rượu đỏ bàn, động tác vô cùng nhàng mê hoặc, giống như ly rượu đó phải là lớp thủy tinh bình thường mà là cơ thể của người phụ nữ vậy. Nếu là những người phụ nữ khác nhìn thấy cảnh tượng này, hẳn ngay lập tức hai chân mềm nhũn, mặt nóng ran, tim đập tình thịch, thậm chí là chảy máu mũi vì quá phấn khích, hận thể lao tới trong lòng ta. Còn An Tịnh Tuyết lại hoàn toàn trái ngược. Trong đầu lúc này chỉ có ý nghĩ rằng tại sao tên đáng ghét háo sắc này lại ở đây, tại sao tên luyến đồng vô sỉ này còn chưa bị bắt giam, tại sao lại còn xuất trước mắt ???

      “Lão đại, đây là vị tiểu thư muốn hợp tác với chúng ta.”

      An Tịnh Tuyết kinh ngạc, lão đại? Chẳng lẽ tên đáng ghét kia là người đứng đầu quán bar Grey này sao? , phải, tổng giám đốc của tập đoàn lớn nhất Châu Á sao có thể chỉ đứng đầu quán bar bé phụ thuộc Hắc Long bang được. Trừ khi, trừ khi… ta chính là lão đại bí trong truyền thuyết của Hắc Long bang! Điều này có thể sao???

      Thấy Bạc Á Thần dần dần mở mắt, An Tịnh Tuyết bỗng nhiên có chút chột dạ. hiểu sao lại muốn bị nhận ra chút nào, cảm giác giống như con chơi khuya sợ bị bố phát vậy. Tuy nhiên, An Tịnh Tuyết rất nhanh ổn định lại, rất tự tin với khả năng hóa trang của mình, với lại, việc gì phải sợ hãi tên đáng ghét đó chứ?

      Bạc Á Thần vừa nhìn thấy người tới là ai, hai mắt liền lóe lên tia lạnh lẽo, cả người tỏa ra khí thế vô cùng đáng sợ, đến Tùy Bách cũng bị chèn ép đến dám thở mạnh. Lão đại làm sao vậy, sao đột nhiên lại nổi giận? khi ta còn bối rối tìm lý do, Bạc Á Thần đột nhiên trầm giọng quát lên:

      “Ra ngoài.”

      Tùy Bách nghe vậy, lập tức kéo tay An Tịnh Tuyết bước , thầm nghĩ này nhất định làm lão đại chướng mắt rồi. Dù sao suốt bảy năm làm thành viên của Hắc Long bang, ta cũng chưa từng thấy lão đại đến gần phụ nữ, thậm chí những người to gan dám quyến rũ lão đại đều bị trừng phạt vô cùng thảm khốc. Đáng lẽ ra nên cho thằng nhóc Lâm Mạnh Nhiên kia dẫn ta lên đây mới đúng. Aizz.

      “Lão đại đừng nóng, tôi dẫn ta ngay, lập tức ngay!”

      Ai ngờ, hành động của Tùy Bách càng làm cơn giận của Bạc á Thần lớn hơn. nhìn chằm chằm cổ tay An Tịnh Tuyết bị Tùy Bách nắm lấy, sát khí bắt đầu tràn ra.

      “Buông tay ấy ra! Sau đó cút ra ngoài cho tôi!”

      Tùy Bách chưa bao giờ nghe Bạc Á Thần to tiếng như vậy, có chút ngây ra. Bình thường lão đại đều rất lạnh nhạt lạnh lùng hệt như thần thánh thuộc phàm giới trần tục, vậy mà lúc này lại…Có ai cho tất cả đều là , đều phải ảo giác ?

      Người bị kinh ngạc chỉ có Tùy Bách mà còn có cả An Tịnh Tuyết. lập tức rút tay mình ra, có chút suy nghĩ nhìn về Bạc Á Thần. lẽ ta phát rồi sao? Đừng đùa chứ, ràng hóa trang rất kĩ rồi mà, cho dù là Stephen có mặt ở đây cũng nhất định nhận ra .

      “Cút!”

      Bạc á Thần quát thêm tiếng nữa, lúc này Tùy Bách mới hồn hồn, vội vàng chạy ra ngoài. chưa bao giờ thấy lão đại tức giận như thế này, nếu còn ở lại chính là ngu ngốc đó. Mà tại sao lão đại lại tức giận như vậy nhỉ, là do đó sao?

      “Lại đây.”

      Lúc này giọng của Bạc Á Thần trở lại trầm thấp như cũ, cơn giận cũng vơi bớt ít. An Tịnh Tuyết nghe xong hiểu sao vô thức bước về phía trước chút, sau đó lập tức liền thanh tỉnh lại. Gì chứ, tại sao phải nghe ta ra lệnh, ta là cái thá gì chứ? Muốn cậy già lên mặt sao, đừng hòng!

      “Có lẽ hiểu lầm cái gì rồi. Tôi muốn hợp tác với Hắc Long bang, nhưng có nghĩa tôi dùng thân thể mình để trả giá. Xem ra chúng ta thể hợp tác rồi. Vậy tôi trước.”

      Bạc Á Thần nhìn thấy An Tịnh Tuyết định quay lưng bỏ , cơn giận vừa bình ổn chút lại trào lên. Bé con này, chẳng lẽ nghĩ rằng nhận ra sao! Dám ăn mặc hở hang như thế đến quán bar khi chưa đủ tuổi, còn dám chuyện với như vậy, đúng là trừng phạt được mà.

      An Tịnh Tuyết vừa được vài bước, Bạc Á Thần như mũi tên lao tới đây. Đến khi kịp phản ứng phát mình bị áp sát, muốn lách người thoát thân nhưng còn kịp nữa rồi.

      Thấy An Tịnh Tuyết vung cánh tay lên định sử dụng dây kim loại, Bạc Á Thần lập tức bắt lấy tay , dùng cả người áp ngã xuống sàn nhà.

      “Hừ, em nghĩ tôi lại bị món đồ chơi này làm bị thương lần nữa sao. Mơ tưởng.”

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 18
      An Tịnh Tuyết tuy là sát thủ siêu cường nhưng thể lực vẫn thua kém Bạc Á Thần nhiều lắm, loay hoay lát vẫn thoát được kèm kẹp của , liền quyết định buông tha.

      “Mau buông ra! Ông chú là gì mà quản tôi??? Chẳng phải tôi với chú rồi sao, nếu còn xuất trước mặt tôi, tôi nhất định giết chú.”

      An Tịnh Tuyết hoàn toàn mất vẻ mặt thiên sứ luôn tươi cười trước đây, thay vào đó là bộ dạng băng lãnh đầy sát khí. Lần đầu tiên có người có khả năng làm tức giận và căm ghét đến vậy, căm ghét đến mức đánh mất mặt nạ của mình. Bạc Á Thần thấy dãy dụa nữa lực đạo cũng giảm xuống, trầm giọng hỏi:

      “Em gọi tôi là gì?”

      Chú ư, chỉ hơn mười bốn tuổi mà thôi! Chẳng lẽ… già rồi sao? An Tịnh Tuyết nhìn vẻ mặt khó chịu của Bạc Á Thần liền đắc ý cười khẩy, đáp:

      “Gọi chú chẳng lẽ đúng sao? Chú hơn tôi rất nhiều tuổi nha. Hay là…phải gọi là bác, là ông…Ưm…”

      An Tịnh Tuyết còn chưa dứt câu, Bạc Á Thần đột nhiên áp môi xuống. Bé con này luôn dễ dàng trêu chọc tức giận như thế, vậy phải trừng phạt thôi.

      Trong khi Bạc Á Thần nhấm nuốt mỹ vị trần gian, hai mắt An Tịnh Tuyết lại trừng lớn! Fuck, ông chú này cư nhiên dám hôn ! Trái ngược với Bạc Á Thần cảm thấy mỹ mãn sung sướng, An Tịnh Tuyết lại cảm thấy nhục nhã vô cùng. Để báo thù cho ba mẹ, dồn hết tâm sức của mình vào việc huấn luyện, cho dù những bài huấn luyện đó có tàn khốc đến mức nào chăng nữa. Tập luyện, tập luyện, ngừng tập luyện, tập đến mức cả người An Tịnh Tuyết hoàn toàn chết lặng với đau đớn, tập đến mức trái tim và dòng máu đều đóng băng. cứ nghĩ mình có khả năng “ ngang” trong thế giới này rồi, nhưng hóa ra phải vậy. nực cười làm sao, chỉ trong vài chiêu đơn giản, bị người đàn ông này tóm gọn, thể nhúc nhích mặc cho người ta nhục nhã. Giống như, giống như lúc đó…

      “Bác, bác làm ơn tha cho chúng con , chúng con nhất định ngoan ngoãn…”

      “Kêu cái gì mà kêu, tao cho chúng mày dục tiên dục tử!”

      “Á á á!!!”

      Những hình ảnh về cái ngày kinh hoàng đó bỗng nhiên lại tràn về. Khuôn mặt đầy máu tươi chết nhắm mắt của Lâm Thi Thi, bộ mặt dữ tợn dâm loạn của gã đàn ông khốn kiếp, chiếc tua vít và thành xe vương vãi sắc đỏ tanh tưởi…Tất cả giống như cơn lốc cuốn phăng tất cả lí trí trong đầu An Tịnh Tuyết, nhuộm đỏ ánh mắt của .

      Bạc Á Thần còn đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào đột nhiên phát cơ hàm của An Tịnh Tuyết giật giật. Lăn lộn trong hắc đạo nhiều năm, cực kì mẫn cảm với sát khí và nguy hiểm, ngay lập tức rút đầu lưỡi của mình ra!

      “Phập!”

      Mặc dù phản ứng nhanh nhưng đầu lưỡi Bạc Á Thần vẫn tránh thoát răng nanh sắc bén của An Tịnh Tuyết, cả khoang miệng tràn đầy máu tươi. sờ chút khóe môi còn tràn ra tơ máu của mình, lo lắng nhìn về An Tịnh Tuyết.

      An Tịnh Tuyết lúc này còn bị Bạc Á Thần khống chế nữa, rất nhanh từ mặt đất đứng dậy. Cả người tràn ngập luồng sát khí nồng đậm như tu la đến từ địa ngục, hai mắt đỏ rực nhưng miệng lại mỉm cười. Có lẽ chính Bạc Á Thần cũng ngờ rằng, hành động ăn đậu hủ của mình lại đánh thức con quỷ trong người An Tịnh Tuyết, con quỷ khát máu và tàn nhẫn bậc nhất.

      Lúc này, Bạc Á Thần lại có chút sợ hãi nào, thay vào đó là đau lòng vô hạn. Tất cả là do , nếu phải tự tiện hôn , bị ám ảnh mà trở nên thế này. Rốt cục lúc gặp phải những chuyện gì chứ, nếu để điều tra ra…

      “Vút”

      Bạc Á Thần còn chưa dứt khỏi suy nghĩ, những sợ dây kim loại lao về đây. Chúng cực mỏng nhưng lại sắc bén vô cùng, số lượng thậm chí còn rất nhiều, Bạc Á Thần tuy thân thủ phi phàm nhưng thể tránh thoát toàn bộ, chỉ có thể đổi góc độ cơ thể để khỏi trúng chỗ yếu hại.

      An Tịnh Tuyết vẫn đứng đó nở nụ cười thị huyết, trong đầu chỉ có ham muốn giết chóc mãnh liệt. Ánh mắt đỏ rực chăm chú nhìn về tròng mắt của Bạc Á Thần, giống như khao khát móc nó ra để vuốt ve chơi đùa. Hai bàn tay điều khiển dây kim loại cực kì điêu luyện cùng thuần thục, rất nhanh làm áo sơ mi và quần tây của Bạc Á Thần rách rất nhiều chỗ, thậm chí còn nhuốm cả máu tươi. Tệ hơn là, máu tươi lại càng kích thích trí óc của An Tịnh Tuyết, muốn tỉnh lại quả khó lại càng khó hơn.

      Bạc Á Thần hữu kinh vô hiểm thoát khỏi sợi dây kim loại vừa muốn cắt đứt cổ mình, ánh mắt lên mạt kiên quyết cùng đau lòng. rút cây bút máy mắc túi áo ra, bắt đầu phản kháng.

      “Bé con, tôi nhất định làm em tỉnh lại.”


    5. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 19
      An Tịnh Tuyết chỉ cảm thấy mình chìm trong giấc ngủ dài, cả người đêu đau nhức kinh khủng, nhất là các đốt ngón tay. ôm trán ngồi dậy lại phát mình căn phòng vô cùng xa lạ. Tông màu đen trắng chủ đạo, vật dụng ít đến mức tối đa để tạo gian thoáng đãng và rộng rãi. Đơn giản, phóng khoáng, nghiêm túc...đây ràng là phòng của đàn ông!!!

      An Tịnh Tuyết có chút thích ứng được, vội vàng lục lọi trí nhớ. nhớ tối hôm qua mình đến quán bar Grey để hợp tác với Huyết Long bang, sau đó được đưa đến gặp lão đại...sau đó...sau đó ...Đúng rồi! gặp được ông chú háo sắc đáng ghét kia, còn bị cường hôn nữa chứ!!! Nghĩ đến đây, An Tịnh Tuyết liền chu môi bực tức, cư nhiên dám ăn đậu hũ của nhiều lần như vậy, a a a, muốn giết người quá !

      Khoan , giết người? Hình như...hình như lúc đó quả muốn giết ai đó. Những hình ảnh cực kì mơ hồ ngừng xẹt qua trí óc, An Tịnh Tuyết càng nghĩ càng đau đầu mãnh liệt. Rốt cục là chuyện gì xảy ra?

      Lúc này, ngoài cửa phòng lại bỗng nhiên náo loạn vô cùng, tiếng la hét ra lệnh chói tai của phụ nữ ngừng vang lên, theo sau đó là tiếng khuyên ngăn ngớt của vệ sĩ. An Tịnh Tuyết cau mày khó chịu vì trận ồn, nếu phải cơ thể còn khí lực, nhất định làm bọn chúng...câm-miệng-viễn-viễn.

      "Các người đúng là to gan mà. Lời của tôi mà các người dám cãi sao? Còn mau cút ra cho tôi xem mặt con hồ ly tinh kia!!!"

      Bên ngoài, người phụ nữ tầm ba mươi tuổi cao ngạo đứng chống nạnh ra lệnh cho bảo vệ canh cửa. ta mặc chiếc váy ngắn ngang đùi họa tiết vàng kim sang trọng, mái tóc đen óng được cố định bởi chuỗi ngọc trai đen quý giá, hoa tai, vòng cổ cũng đồng bộ, vừa nhìn liền biết là quý phu nhân giàu có. Người này ai khác chính là Tạ Ngọc Sương, mẹ kế đồng thời là thanh mai trúc mã của Bạc Á Thần.

      Tạ Ngọc Sương vốn là thiên kim danh giá của Tạ Gia ở tỉnh B, cách nhà họ Bạc của Bạc Á Thần chỉ có ba căn hộ nên lúc ta thường hay dính lấy Bạc Á Thần vui đùa, mặc kệ bản thân luôn bị hất ra vì chán ghét. Tạ Ngọc Sương luôn nghĩ rằng Bạc Á Thần lạnh lùng nên cho dù thích ta cũng thể ra, cứ thế si tâm vọng tưởng càng lớn, cuối cùng chủ động thổ lộ bị thẳng thừng từ chối. Quá thất vọng, ta đến quán bar sa ngã đêm, cuối cùng mạc danh kì diệu leo lên giường Bạc Chấn Đông, cha Bạc Á Thần. Sau đó, mọi chuyện thành ra như bây giờ.

      Tuy gả cho Bạc Chấn Đông nhiều năm, được ông ta cưng chiều hết mực, nhưng tình cảm của Tạ Ngọc Sương vẫn còn đó. trắng ra, ta hài lòng vì ông chồng già sắp 60 của mình, thỏa mãn về phương diện đương cũng như thể xác, nhiều lần an phận quyến rũ Bạc Á Thần nhưng đều thành công. Vì thế, Tạ Ngọc Sương đối với Bạc Á Thần là vừa vừa hận, quyết tâm ăn được cũng cho người khác hưởng, luôn tìm mọi cách ngăn cản phụ nữ đến gần . Có lần hầu cẩn thận va phải Bạc Á Thần, lại bị Tạ Ngọc Sương cho là cố tình gây chú ý, đánh đập dã man rồi đuổi . Có người còn bị ta sai người đâm xe chết hay cưỡng hiếp,...chẳng qua Bạc Á Thần biết cũng quan tâm mà thôi.

      Nửa đêm hôm qua, người của Tạ Ngọc Sương bí mật cài vào biệt thự riêng của Bạc Á Thần đột nhiên gọi điện cho ta, báo rằng Bạc Á Thần người đầy băng bó ẵm xinh đẹp về nhà. Ngay sáng sớm hôm sau, Tạ Ngọc Sương liền bay thẳng từ tỉnh B đến thành phố H với tức giận khôn cùng. ta ghen tỵ, rất ghen tỵ, lớn lên cùng Bạc Á Thần suốt bao nhiêu năm, đừng là ẵm, dù là chạm chút vào ta Bạc Á Thần đều thấy ghê tởm làm. Vậy mà, vậy mà giờ đây con đàn bà khác lại được như thế, Tạ Ngọc Sương điên lên mới là lạ.

      "Tránh ra, mau tránh ra, tôi phải xé nát mặt con điếm đó ra cho nó chừa cái thói quyến rũ đàn ông !"

      "Phu nhân, xin người thứ lỗi, chúng tôi chỉ nghe lệnh ông chủ thôi."

      Vệ sĩ mặt lạnh băng đáp lại, hề có chút cung kính hay sợ hãi nào càng làm Tạ Ngọc Sương tức giận hơn. ta định mở miệng mắng chửi tiếp đột nhiên Bạc Á Thần xuất .

      " làm gì ở đây?"

      Giọng băng lãnh cực độ cùng khí thế vương giả của làm ta giật bắn mình co rụt lại, vội vàng giả bộ tươi cười:

      "Thần, em nghe bị thương nên đến thăm, sao chứ, sao lại băng bó nhiều thế này..."

      Tạ Ngọc Sương đau lòng định tiến lên xem vết thương của Bạc Á Thần liền bị hất văng thương tiếc. ta trừng lớn đôi mắt thể tin, người lạnh nhạt như Bạc Á Thần cũng có lúc tức giận như vậy, hơn nữa còn là vì con đỉ mà đánh .

      " đánh em, cư nhiên đánh em! Là vì con tiện nhân trốn trong kia sao???"

      Người giúp việc và vệ sĩ xung quanh nghe thế đều khinh bỉ thôi, người phụ nữ này còn liêm sỉ nữa vậy, là mẹ kế ông chủ rồi mà còn tùy tiện như vậy, đánh, đánh ai? Ông chủ chẳng qua chỉ hất ta cái mà thôi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :