1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần chết mỉm cười : bà xã sát thủ của tổng tài hắc đạo - Ngôn Aí (Chương 76)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 49: Bị Theo Đuôi
      [​IMG]


      Hera nhìn thấy biểu cảm tư xuân của An Tịnh Tuyết vô cùng ngạc nhiên, thậm chí còn suýt nữa đánh rơi cốc café đen tuyền tay. ta nhìn nhầm chứ, bà cụ non có trái tim sắt đá và máu lạnh nhất tổ chức vậy mà rồi, ông trời ơi, hôm nay mặt trời mọc ở đằng tây sao?

      “Em, em…em có…” Hera lắp bắp ra lời.

      An Tịnh Tuyết nhìn thái độ thể tin của Hera liền cảm thấy buồn cười. Cũng đúng thôi, chính còn tin được rằng mình có ngày người đàn ông cơ mà.

      “Uhm. ấy rất tốt. lát nữa giới thiệu cho chị.”

      “Con bé này, em giấu giỏi đấy!”

      Cuối cùng Hera cũng lấy lại bình tĩnh, bật cười cốc đầu An Tịnh Tuyết cái. Dù sao có người đàn ông chăm sóc cho Red cũng tệ, con bé này khổ nhiều rồi, giờ cánh cổng hạnh phúc mở ra cũng đúng thôi.

      “Nếu có bắt nạt em phải báo ngay cho chị đấy, lúc đó em khỏi phải lo vướng bận tình cảm mà thể ‘ra tay’.”

      Hai chữ “ra tay” được Hera gằn mạnh, cùng lúc đó là động tác tay xẹt ngang cổ vô cùng khoa trương. An Tịnh Tuyết nở nụ cười, cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp. Có lẽ được hưởng hạnh phúc từ cha mẹ nên ông trời đền bù bằng những người khác chăng?

      “Chị đừng coi thường con mắt của em. Tuyệt đối xảy ra trường hợp đó đâu.”

      “Em tin tưởng gã đó quá nhỉ, chị cứ tưởng cả đời này em tin ai cơ đấy.”

      Hera giả bộ thương tâm, hai mắt cụp lại hệt như chú cún bị bỏ rơi. An Tịnh Tuyết vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt môi, đáp. Trước khi gặp Bạc Á Thần, trong từ điển nhân sinh của đúng là chưa từng có chữ “tin” tồn tại, ngay cả đối với người mang danh nghĩa chị em kết nghĩa là Hera cũng vậy. Cũng chính vì Hera biết được điều này nhưng vẫn quý nên mới đối tốt với ta. Nhưng nếu bắt buộc phải chọn Bạc Á Thần hay Hera, ngần ngại mà chọn Bạc Á Thần. khó khăn lắm mới gặp được nửa của đời mình, đương nhiên thể nào buông tay, cho dù đối phương có là thần chết chăng nữa.

      Rốt cục, cuộc trò chuyện ở quán café cũng kết thúc trong lời ca thán của Hera. ta bắt An Tịnh Tuyết phải mua sắm với mình để đền bù “tổn thất tinh thần”, tất nhiên, An Tịnh Tuyết cũng phải phụ trách toàn bộ chi phí. Đối với tính tình trẻ con của Hera, An Tịnh Tuyết đành thôi ý định phản kháng, để mặc ta kéo mình , dù sao cũng lâu chưa mua quần áo mới rồi.

      Hera chở An Tịnh Tuyết chiếc xe Ferari màu đỏ chói của mình với tốc độ cực nhanh, thu hút biết bao nhiêu ánh nhìn của những chàng trai bên cạnh. Tổ hợp tinh và thiên sứ, nổi cũng được.

      “Oh, đằng sau chúng ta có chuột!”

      An Tịnh Tuyết nhìn vào kính chiếu hậu, quả thấy được chiếc xe BMW đen bóng theo sát xe của bọn họ. An Tịnh Tuyết hơi nhíu mày, nghĩ ra mình vướng phải rắc rối nào mà bị người ta theo dõi. Hera giống như nhìn ra thắc mắc của An Tịnh Tuyết, :

      “Chắc là nhắm vào chị. Chị em ấy mà, có chỗ nào quậy điên cuồng đâu.”

      Hera vốn là người rất thích náo nhiệt, những lúc có nhiệm vụ hay tham gia huấn luyện, đa phần ta đóng cọc trong các quán bar để uống rượu nhảy nhót, say xỉn thâu đêm. Các quán bar ở London có quán nào mà ta chưa từng đặt chân, có quán nào mà ta biết tên. Vấn đề là, vui chơi thường xuyên kèm với gây gổ, số người bị Hera đánh trong lúc say rượu trăm cũng chín chín. Vì thế, khi nhìn thấy có chiếc xe theo sau mình, ta liền nghĩ ngay đến việc kẻ thù của mình tìm tới nơi.

      An Tịnh Tuyết cũng đoán được phần nào, im lặng thắt dây an toàn chặt hơn. vừa chỉnh xong, Hera liền phá lên cười to, đôi giày cao gót đỏ chót giẫm mạnh vào chân ga.

      “Hừm, lũ chuột nhắt! Muốn theo đuôi chị mày ư, còn non lắm!!!”

      Chiếc Ferari tăng tốc tối đa, liên tục luồn lách đường cao tốc, hù dọa trái tim yếu đuối của biết bao nhiêu vị tài xế. Còn Hera càng lái càng hăng, gần như sắp vui vẻ đến bay khỏi ghế ngồi luôn rồi. An Tịnh Tuyết cũng tháo kẹp cho mái tóc đen óng tự do tung bay theo chiều gió, thả lỏng tâm trạng, ngắm nhìn cảnh vật xinh đẹp vùn vụt lướt qua tầm mắt.

      Cùng lúc này, trong chiếc BMW, người phụ nữ mặc toàn thân đồ đen cực kì tức giận, hai mắt ngừng lóe lên nỗi hận thù cùng oán độc sâu sắc nhìn chiếc Ferari dần dần biến mất trong biển xe cộ.

      “Mẹ kiếp, bọn mày làm gì đấy, chiếc xe cũng bắt kịp, bổn tiểu thư trả tiền cho các người có ích gì chứ?!!”

      Hai tên ngồi hàng ghế có dáng vẻ vô cùng hung tợn, người to mặt to, là điển hình của lũ lưu manh việc ác nào làm. Bọn chúng tuy khó chịu vì bị người phụ nữ quát mắng liên tục nhưng vẫn cố nhẫn nhịn.

      “An tiểu thư, đừng nóng, chúng tôi gắn thiết bị định vị siêu lên cái xe đó rồi, mất dấu đâu.”

      Người phụ nữ áo đen nghe thế mới bình tĩnh lại chút rồi hừ lạnh. ta bóp chặt chiếc điện thoại trong tay, nghiến chặt hàm răng. An Tịnh Tuyết, mày chờ đó, tao nhất định cho mày nếm đủ những nhục nhã mà tao từng gánh chịu, cứ chờ !!!

      ai đoán ra người áo đen là ai chưa? He he.

      Cho xin cmt và thanks nào các nàng tiên, ta bật mí xíu xíu chương sau, "tiếng sét ái tình", "đơn phương", "hợp tác".

      \

      Chương 50: Lần Đầu Đụng Độ
      [​IMG]


      Tuân theo nguyên tắc “nước phù sa chảy ruộng ngoài”, An Tịnh Tuyết dẫn Hera đến trung tâm thương mại XSX của “người đàn ông nào đó” để mua sắm. Hera biết rằng “trừng phạt” của mình chẳng chẳng có mấy tác dụng với An Tịnh Tuyết, vẫn thản nhiên shopping như thường, đồ mà ta ném cho nhân viên phía sau càng lúc càng nhiều, gần như sắp thành ngọn núi luôn rồi. An Tịnh Tuyết nhìn nhân viên vốn có khuôn mặt xinh xắn đáng giờ bị núi đồ ôm tay che gần hết có chút thông cảm. bắt đầu có ý nghĩ, có nên ngăn kẻ cuồng mua sắm phía trước lại đây?

      An Tịnh Tuyết còn phân vân, Hera bỗng nhiên kích động reo lên:

      “Red, lại đây, bộ váy này rất hợp với em này!”

      An Tịnh Tuyết vừa tới liền phát Hera chỉ tay vào cái tủ kính trưng bày rất cao. Trong đó là con ma nơ canh được tạo dáng rất sinh động với mái tóc giả màu vàng vừa dài vừa óng ả, người nó mang bộ váy dạ hội ren trắng xếp tầng, mỗi tầng đều được đính những viên pha lê li ti lấp lánh vô cùng cầu kì. Phần thân váy đẹp, phần ngực áo càng đẹp hơn, chỗ này được phủ rất nhiều lông vũ trắng muốt tỳ vết, tuy cổ áo có khoét hơi sâu, nhưng khẳng định người mặc vào mang chút cảm giác tục tĩu hớ hênh nào, thậm chí còn mang vẻ nữ thiên sứ thanh cao thánh thiện. Đừng là Hera, ngay cả An Tịnh Tuyết nhìn vào cũng nghĩ bộ váy này rất hợp với mình, à , phải là rất hợp với lớp da thiên sứ của mới đúng.

      “Hai vị tiểu thư tinh mắt, bộ váy này có tên là Angel Tear, nằm trong bộ sưu tập Heaven mới ra mắt của nhà thiết kế đệ nhất nước Mỹ Harry Houston. Bộ sưu tập này chỉ bao gồm năm chiếc váy, hai chiếc ở Úc, hai chiếc khác lần lượt ở Ý và , còn lại chiếc duy nhất này được tập đoàn XSX chúng tôi dùng giá cao mua về và chỉ bán cho khách hàng VIP có thẻ kim cương đen. Vị tiểu thư này, tôi thấy nó rất hợp với , có muốn mặc thử ạ?”

      Nữ nhân viên đằng sau biết từ khi nào gác tạm đống đồ cồng kềnh kia sang bên, mở miệng thao thao bất tuyệt về bộ váy trưng bày trong tủ kính với hai người An Tịnh Tuyết và Hera. Ban nãy lúc mới vào quầy hàng này mua đồ, An Tịnh Tuyết có xuất thẻ kim cương đen cho ta xem, vì thế hai người bọn mới được hưởng tiếp đón nồng nhiệt thế này. An Tịnh Tuyết thầm cảm ơn chu đáo của Bạc Á Thần, nếu lén đút chiếc thẻ VIP của tập đoàn XSX vào ví của , chắc hôm này đành nuối tiếc bỏ qua bộ váy xinh đẹp này thôi.

      An Tịnh Tuyết vừa định gật đầu đồng ý với đề nghị của nữ nhân viên, đột nhiên giọng lảnh lót xen lẫn bảy phần làm nũng vang lên từ phía sau, phá hoại hoàn toàn tâm trạng vui vẻ của .

      “Mẹ ơi, con muốn bộ váy đính lông vũ kia, mẹ mau bảo ả nhân viên đó lấy xuống cho con thử , nhanh mẹ ~”

      An Tịnh Tuyết và Hera quay đầu lại liền phát người tới là hai mẹ con trông cực kì giàu có. Người mẹ vì chăm sóc sắc đẹp kĩ càng nên nhìn rất trẻ so với tuổi , thân hình đẫy đà quyến rũ, mặc váy ôm Chanel cùng áo khoác lông chồn cao cấp, vành tai, cổ, và cổ tay cổ chân đều đeo trang sức sản xuất giới hạn của Tiffany. con bên cạnh hình như cũng trạc tuổi An Tịnh Tuyết, nhưng vì trang điểm khá đậm nên dù đẹp lại có vẻ giả tạo quá mức. Chiếc váy chiffon màu xanh tím than hơi mỏng tôn lên dáng người nhắn thướt tha của ta, kết hợp với giày cao gót Christian Louboutin đính đá quý lấp lánh khiến ta rất giống nàng công chúa bước ra từ lâu đài. Tuy nhiên, mái tóc uốn lọn sóng quá mức cầu kì cùng trang sức đeo người quá nhiều làm ta có vẻ hơi rườm rà, người khác nhìn vào đều cảm thấy thoải mái.

      kia, nghe con tôi gì sao, còn mau lấy bộ váy đó đến đây.”

      Người mẹ nhìn nữ nhân viên rồi dùng giọng hách dịch ra lệnh, hoàn toàn coi An Tịnh Tuyết và Hera biến thành khí. Ngay cả con của bà ta cũng dùng ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn hai người, khiến Hera lập tức nổi điên.

      “Ê, bà , bà có mắt sao, chúng tôi ràng nhìn trúng bộ váy này trước, em tôi còn chuẩn bị thử nó, bà và con bà xen vào là ý gì?”

      Người mẹ bị Hera gọi là “bà cực kì tức giận, phụ nữ trời sinh xem vấn đề tuổi tác là cấm kị, bà ta đương nhiên cũng ngoại lệ. Bà ta giận đến xanh mặt, vươn ngón trỏ được sơn móng bóng lưỡng chỉ thẳng vào mặt Hera, lớn tiếng quát mắng:

      “Ở đâu ra lại có hạng người vô văn hóa như thế này. Đây là đẳng cấp mà trung tâm thương mại các người luôn đến hay sao, hả, nhân viên kia? lập tức gọi bảo vệ tống bọn họ ra khỏi đây ngay cho tôi, nếu để tôi khiếu nại lên bộ phận quản lý cũng đừng mong còn việc nữa!”

      Nữ nhân viên bị lời bà ta dọa sợ, gấp đến độ run rẩy cả người. Hai này là khách hàng VIP đẳng cấp kim cương đen, là người thể đắc tội, nhưng hai mẹ con kia vừa trông cũng biết là người dễ chọc, ta phải làm sao mới tốt a.

      Lúc này, người vốn im lặng nãy giờ là An Tịnh Tuyết lại đột nhiên lên tiếng:

      cứ gọi quản lí đến đây , sao đâu.”

      Được An Tịnh Tuyết giải vây, nữ nhân viên cực kì vui mừng, vội vàng chạy ngay. Hai mẹ con kia ngờ rằng An Tịnh Tuyết lại chịu để cho quản lý đến giải quyết, có chút kinh ngạc. Tuy nhiên, nghĩ đến bộ dạng rẻ tiền của Hera, bọn họ đều cho rằng mình nhất định chiến thắng trong vụ tranh chấp này.

      “Hừ, các người khôn hồn mau cút cho nhanh, đợi quản lý gọi bào vệ đuổi chỉ có nhục nhã hơn thôi.”

      con mở miệng chế giễu, tuy nhiên đáp lại ta chỉ là im lặng của An Tịnh Tuyết. Hera vốn nóng tính nên kiềm chế được như An Tịnh Tuyết, mắng lại ngay:

      “Câu đó phải dành cho hai quý bà mới phải, hai quý bà cao quý sang trọng thế này, nếu bị bảo vệ đuổi còn mất mặt hơn chúng tôi gấp trăm lần đó nha, hai quý bà có đúng ?”

      Từ “quý bà” nghe có vẻ tất hay, rất tôn kính, nhưng kết hợp với giọng đầy châm biếm của Hera tuyệt dễ nghe chút nào, nhất là từ đó dùng để gián tiếp chê hai mẹ con kia già cả. Qủa nhiên vừa nghe xong, khuôn mặt vốn tái xanh của người mẹ càng thêm xấu , con đứng bên cạnh cũng biến sắc. Hai người họ định mở miệng mắng chửi lại lúc này nữ nhân viên ban nãy trở lại, còn dẫn theo người đàn ông đeo tấm bảng “quản lí” ở ngực bước vào.


      “Xin chào hai vị tiểu thư. Chúng tôi chân thành xin lỗi vì làm phiền nhã hứng mua sắm của hai vị, bộ váy Angel Tear kia coi như là tặng phẩm chuộc lỗi của chúng tôi, mong hai vị tiểu thư thứ lỗi cho.”

      Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột khiến hai mẹ con kia kinh ngạc lên lời, ngay cả Hera cũng ngờ quản lí xử lí thiên vị như vậy, chỉ riêng An Tịnh Tuyết vẫn bình thản giống như biết trước kết quả này. biết chiếc thẻ Bạc Á Thần đưa cho mình tuyệt đối chỉ mang ý nghĩa là thẻ VIP kim cương đen bình thường, nên mới nhân cơ hội ai để ý bào nữ nhân viên kia cầm nó tìm quản lí, quả nhiên… An Tịnh Tuyết khẽ nở nụ cười ngọt ngào, xem ra người kia cũng sắp xuống đây rồi a…

      “Hai vị, xin mời theo tôi.”

      Quản lí quay sang với hai mẹ con giàu có kia, ý tứ đuổi khách vô cùng ràng. Hai mẹ con kia vốn xuất thân tầm thường, kiêu ngạo quen, nay bị đối xử như thế tất nhiên chịu được.

      “Giỏi cho trung tâm thương mại XSX nho . Các người cư nhiên dám đối xử như thế với người Kim gia chúng ta, xem ra là muốn tồn tại nữa rồi!!!”

      Ban đầu ta định để dành Kim gia này cho mấy chương sau, nhưng ta nghĩ dạo này mấy vụ dạng này ít quá nên cho hai mẹ con họ Kim này lên sàn luôn. ^^

      Cho ta xin cmt và thanks ủng hộ nào ^^

      Nếu đc cmt ở ô trả lời nhanh cuối trang cho ta nhé, cảm ơn các nàng.

      Chương 51: Hera Rung Động
      [​IMG]

      Vừa nghe đến hai chữ “Kim gia”, sắc mặt An Tịnh Tuyết lập tức thay đổi. quan sát kĩ hai mẹ con kia lần nữa, cố gắng tìm kiếm dấu hiệu cho thấy bọn họ là người của Kim gia mà Bạc Á Thần nhắc đến trưa nay. Đương nhiên, cũng loại trừ khả năng bọn họ là “Kim gia” khác.

      “Mẹ!”

      Lúc này, con bỗng nhiên la lên, khuôn mặt cực kì khó coi xen lễn vài phần sợ hãi. Người mẹ bị con quát dường như cũng nhận ra mình lời nên , hơi bối rối chút, sau đó vì muốn giữ vững lòng tự kiêu của mình nên mắng lại người con:

      “Quát cái gì mà quát, con dùng thái độ gì với mẹ vậy hả? Chúng ta ở Trung Quốc, phải chịu quản thúc của ả đàn bà kia nữa, việc gì phải sợ hãi chứ. Chúng ta là người Kim gia, con mang dòng máu của Kim gia, vì cớ gì mà dám thừa nhận đây.”

      con nghe vậy liền tức đến giậm chân, vội :

      “Mẹ, chúng ta lén về Trung Quốc là chuyện lớn rồi, mẹ còn dám mở miệng dùng danh hiệu Kim gia để khoe khoang, nếu để bà già kia cùng cha biết, cả đời này mẹ và con đừng hòng bước vào được nhà chính!!!”

      Có vẻ như việc vào nhà chính rất quan trọng với người mẹ, vì thế nên khi vừa nghe con xong, cao ngạo mặt bà ta lập tức thối lui, thay vào đó là lo lắng tột độ.

      “Được…được rồi, xong chuyện này chúng ta lập tức bay về Mĩ.”

      con nhận được câu trả lời như ý nguyện liền thở phào hơi, sau đó liền căm giận liếc An Tịnh Tuyết và Hera cái. Vì hai con tiện nhân này mà ta và mẹ suýt nữa bị lộ thân phận, cho dù hôm nay phải tiêu hết sạch tiền trong tài khoản, ta cũng nhất định phải chiếm được bộ váy Angel Tear kia!!!

      An Tịnh Tuyết có thính lực như thế nào chứ, là thính lực đẳng cấp sát thủ mười sao đấy, vì thế tất cả những gì hai mẹ con kia ban nãy đều bay vào tai sót chữ. An Tịnh Tuyết gần như khẳng định 95% rằng hai mẹ con này là người có liên quan đến Kim gia hiển hách đóng đô ở Mĩ kia, tuy nhiên, nhất thời vẫn chưa đoán ra đó là quan hệ gì.

      Lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân từ ngoài cửa vang lên. An Tịnh Tuyệt vừa nghe thấy liền nở nụ cười vô cùng sáng lạn. “Ông chú dấu” của cuối cùng cũng nhịn được mà tới tận đây rồi. Chẳng qua, nếu biết hai mẹ con kia là người Kim gia tâm trạng có bị tổn hại hay đây? Vừa nghĩ, ánh mắt An Tịnh Tuyết nhìn hai mẹ con đứng đối diện khỏi lạnh vài phần.

      Bạc Á Thần xuất lập tức rước lấy tiếng hút khí của tất cả động vật giống cái trong phòng. Hai mẹ con Kim gia giống như bị phù phép, ánh mắt chẳng hề dời Bạc Á Thần lấy phút, thậm chí còn hận thể hóa sói xông lên. Nữ nhân viên đứng gần An Tịnh Tuyết hai má cũng đỏ bừng, chân cẳng mềm nhũn dường như có thể ngã xuống bất kì lúc nào. Hera tuy có biểu cảm thái quá như ba người đó, nhưng ánh mắt phẳng lặng sớm nổi đầy gợn sóng. Đối với Hera, hình ảnh của Bạc Á Thần lúc này chẳng khác gì ánh hào quang rực rỡ chiếu xuyên qua trái tim u tối của ta, khiến nó bắt đầu đập cách khác biệt, đập như sống. Hera nhận ra, mình rung động rồi, rung động trước người đàn ông tuấn mỹ phi phàm như vị thần này. Trong lúc ta bơi trong biển tình màu hồng phấn vô cùng xinh đẹp, hình ảnh tiếp theo phá hỏng toàn bộ ảo tưởng ấy.

      “Sao lại đến đây? ăn gì chưa?”

      Bạc Á Thần vượt qua tất cả mọi người, thẳng đến trước mặt An Tịnh Tuyết, ân cần hỏi han rồi đặt nụ hôn lên trán . An Tịnh Tuyết cũng cố kỵ gì, ôm chầm lấy lấy thắt lưng Bạc Á Thần, cười đáp:

      mua sắm mà thôi. Ban nãy em ăn với Hera rồi. À quên giới thiệu, đây là Hera, đồng nghiệp của em.”

      Bạc Á Thần hơi nhếch khóe miệng, tâm trạng cực kì tốt. biết thay đổi cách xưng hô đột ngột như thế là muốn xác định chủ quyền lãnh thổ của mình, đương nhiên, lãnh thổ đó chính là .

      Hera có cảm giác tất cả mọi thứ trong đầu mình vỡ vụn, ta ngẩn người nhìn hình ảnh quấn quýt của Bạc Á Thần và An Tịnh Tuyết, cổ họng như nghẹ đặc, thể phát ra bất kì thanh nào. Người đàn ông của Red… ta sao???

      An Tịnh Tuyết cũng phát ra khác thường của Hera, tâm trạng khỏi trầm xuống. vốn cũng có chút tình cảm với ta, nhưng nếu ta có ý nghĩ nên với người đàn ông của …xin thứ cho tàn nhẫn.

      “Hera, chị sao thế, vì ấy quá đẹp trai nên choáng váng đầu óc rồi sao?”

      Câu mang hơi lạnh của An Tịnh Tuyết thành công khiến Hera tỉnh ra. ta cố gắng tỏ ra bình tĩnh, sau đó lập tức nở nụ cười vô cùng quyến rũ, giơ tay phải ra rồi :

      “Xin chào, tôi là Hera, rất vui được gặp . Tôi cũng nghe An Tịnh Tuyết về rồi, nhưng ngờ người còn hoàn mỹ hơn trong tưởng tượng, khiến cho tim tôi đập nhanh nha.”

      Bạc Á Thần ràng thích dáng vẻ đầy quyến rũ của ta, hề có ý định bắt tay, chỉ nhàn nhạt đáp:

      “Bạc Á Thần.”

      Câu trả lời quá mức ngắn gọn cùng lạnh lùng của Bạc Á Thần khiến Hera vừa thất vọng vừa có chút ngượng ngập. ta nhanh chóng rút tay về rồi tiếp:

      ra là Thần, tên giống như người, rất hay.”

      ta vừa xong, An Tịnh Tuyết và Bạc Á Thần đều đồng loạt biến sắc. Nhất là Bạc Á Thần, cả người tản ra sát khí , ánh mắt tràn đầy ý tứ cảnh cáo:

      “Tôi nghĩ chúng ta thân thiết đến mức gọi thẳng tên nhau đâu, Hera. nên gọi tôi bằng họ tốt hơn.”

      Hera bị khí thế của Bạc Á Thần làm cho hơi run lên, ta biết người đàn ông trước mắt này phải loại bị sắc đẹp mê hoặc hay biết thương hoa tiếc ngọc gì đó, vội vàng trở nên thông minh hơn mà thu liễm lại:

      “Xin lỗi, Bạc, tôi hơi bất lịch rồi.”

      Bạc Á Thần lần này đến đáp cũng lười đáp, quay sang chuyện với quản lí:

      “Cậu gọi bảo vệ lôi bọn họ ra . Đây phải khu vực dành cho khách hàng bình thường.”

      Hai mẹ con Kim gia nghe vậy liền lập tức từ con mê trai tỉnh lại, bất mãn la lên:

      là cái gì ở đây mà dám đuổi chúng tôi , giám đốc sao? Tôi cho biết, nhà họ Kim chúng tôi đến tổng giám đốc các cũng phải nể đến mười phần đó…”

      An Tịnh Tuyết nhìn thấy ánh mắt Bạc Á Thần hơi đổi liền cực kì tức giận, hận thể lập tức giết chết hai mẹ con kia để làm bọn họ câm miệng lại. Tâm trạng tốt của Bạc Á Thần bị ảnh hưởng rồi, làm sao bây giờ?!

      “Thần~”

      An Tịnh Tuyết làm nũng cọ má vào lồng ngực Bạc Á Thần, ý định lôi kéo chú ý của . chứng minh, cách này cực kì hữu dụng. Bạc Á Thần lập tức bị dỗ vui vẻ, phất tay cho bảo vệ vừa đến khiến bọn họ lôi hai mẹ con Kim gia kia .

      Hai mẹ con nọ còn cam lòng muốn mắng chửi, Bạc Á Thần đột nhiên lạnh lùng thêm:

      “Kim gia hiển hách thế nào tôi đương nhiên biết, nếu hai vị là người của Kim gia, tôi hai lời tặng miễn phí bộ váy Angel Tear kia cho hai vị. Tuy nhiên, để đề phòng gian trá, tôi bắt buộc phải gọi cho gia chủ Kim gia để xác nhận, hai vị có muốn làm vậy ?”

      Hai mẹ con Kim gia nghe xong liền lập tức câm miệng rồi ngoan ngoãn để bảo vệ dẫn . An Tịnh Tuyết thầm than Bạc Á Thần phúc hắc, tuy nhiên, thế này mới hợp khẩu vị của .
      thuyt thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 52: An Mẫn Hi - Kẻ Theo Dõi
      [​IMG]



      Sau khi hai mẹ con Kim gia rồi, quản lí cúi đầu chào An Tịnh Tuyết và Bạc Á Thần rồi rời , nữ nhân viên cũng lui sang bên để kiểm kê và đóng gói số váy áo mà An Tịnh Tuyết và Hera chọn suốt buổi chiều nay. Vì thế, trong gian hàng rất nhanh chỉ còn ba người là An Tịnh Tuyết, Bạc Á Thần và Hera.

      Bạc, biết tôi có vinh dự được mời cùng ăn bữa cơm hay đây? Tôi nghĩ…chúng ta có rất nhiều chuyện cần phải bàn bạc…” Ánh mắt Hera cố ý lướt qua An Tịnh Tuyết cái, giống như muốn với Bạc Á Thần rằng: chuyện đó có liên quan đến người , thể !

      Tuy nhiên, trái ngược với những gì Hera nghĩ, Bạc Á Thần lại từ chối mà hề do dự mốt chút nào:

      “Tôi và Tiểu Tuyết còn có việc, lần khác hãy .”

      Dứt câu, liền ôm eo An Tịnh Tuyết ra ngoài. An Tịnh Tuyết cười cười, quên nhìn Hera cái, đầu hơi hơi lắc, giả bộ mình cũng lực bất tòng tâm với quyết định của người đàn ông này. biết rằng, hình ảnh này đập vào trong mắt Hera chói lọi đến mức nào, cũng mang tính chế giễu đến mức nào.

      “Tổng…tổng giám đốc…đống đồ này…”

      Nữ nhân viên nhìn núi đồ bàn, bối rối chạy theo hỏi Bạc Á Thần. Bạc Á Thần tầm mắt vẫn dừng ở khuôn mặt xinh đẹp của An Tịnh Tuyết, ngắn gọn đáp:

      “Giao cho kia. Còn bộ váy Angel Tear đưa cho thư kí của tôi.”

      Hera vẫn dõi theo An Tịnh Tuyết và Bạc Á Thần cho đến khi bóng dáng hai người biến mất hành lang. ta cắn môi chặt, ra Bạc Á Thần là tổng giám đốc của XSX, thảo nào lại xuất sắc và mê người đến như vậy.

      Tại sao, tại sao, ràng ta và Red đều là sát thủ dơ bẩn, thế nhưng Red lại có thể dễ dàng được người đàn ông tuyệt vời kia thương, còn ta phải chịu nỗi đơn giày vò, quanh năm suốt tháng đều phải cặp kè với những gã khốn dối trá, háo sắc và vô dụng. ta có cái gì bằng Red cơ chứ, xinh đẹp hơn, thành thục hơn, quyến rũ hơn…Còn việc giường chiếu, con nhóc mới mười sáu tuổi như Red có thể sao sánh với ta sao? Vậy mà…người đàn ông kia lại chọn Red chứ chọn ta, thậm chí cái nhìn cũng muốn cho…rốt cục là tại sao?!!

      “Tiểu thư, quần áo của …”

      Nữ nhân viên khó khăn lắm mới chất đủ đống quần áo đó trong năm cái túi lớn, muốn giao cho Hera. Tuy nhiên, Hera lại có ý định nhận lấy. ta trao cho nữ nhân viên cái nhìn sắc như dao, sau đó quay người bỏ . Đùa gì chứ, nếu ta nhận lấy đống quần áo này chẳng khác gì việc nhận bố thí từ Red, cũng chấp nhận mình bằng người. ta muốn, cũng cam tâm. Red, mày cứ vui vẻ hả hê thêm mấy ngày nữa , đợi người đàn ông của mày thuộc về tao rồi, mày muốn cười cũng cười được nữa đâu!!!

      Ngay khi Hera vừa lái chiếc Ferari ra khỏi bãi đỗ xe, ta liền phát bên kia đường là chiếc BMW ban nãy theo dõi mình. ta lập tức nở nụ cười tàn độc, đến đúng lúc, ta còn lo biết nên tìm chỗ nào để phát tiết đây.

      Hera lái xe đến công viên gần đấy, sau đó lợi dụng tầng cây cối rậm rạp che khuất tầm nhìn của đối phương, nhanh như cắt xuống xe. Lúc này, cách đó xa, chiếc BMW cũng dừng lại.

      “Chết tiệt, các người làm gì đấy, mau đến gần hơn chút nữa , chỗ này bị vướng cây cối rồi, bổn tiểu thư chẳng thấy gì cả!!!”

      Hai tên lưu manh ngồi ghế trước nghe vậy liền nhăn mày, khó chịu đáp:

      “An Tiểu thư, thể a, đến gần nữa chúng ta nhất định bị phát .”

      “Lũ vô dụng!!!”

      An Mẫn Hi tức đến nghiến răng, nhưng lại nhớ đến cảnh tượng hôm đó, ta lập tức run lên, bỏ ngay ý định tiếp cận gần thêm. Có trời mới biết, sau khi bị bắt cóc cùng An Tịnh Tuyết, ta bị lũ súc sinh kia chà đạp đến mức nào. Cả người ta chất đầy những vết thương lớn , nhất là vùng kín, đau đớn đến chịu nổi. Sau cùng, để thoát khỏi cảnh bị giết người diệt khẩu, ta giả bộ ngất xỉu, nhưng trong tay sớm giữ chiếc điện thoại lén lấy từ túi quần tên trong nhóm côn đồ kia.

      Nhân lúc bọn chúng bị lão đại gọi vào nhà kho, An Mẫn Hi liền nhặt chiếc váy rách nát mặc vào, sau đó muốn dùng điện thoại gọi cho cảnh sát. Tuy nhiên, ý định này của ta bỗng nhiên thay đổi. ta muốn cứu An Tịnh Tuyết, ta sợ rằng nếu mình gọi cảnh sát lúc này, An Tịnh Tuyết tránh được tai họa bị giết hay cưỡng dâm kia. ta muốn An Tịnh Tuyết cũng phải trải qua thảm cảnh như mình, hơn nữa còn mong An Tịnh Tuyết bị tra tấn đến chết. ta cho rằng, mình lâm vào tình trạng này đều là do An Tịnh Tuyết gây ra, nếu phải vì ta chỗ với An Tịnh Tuyết sao có thể bị bắt đến đây chứ!!! Nếu bị bắt , ta cũng bị lũ súc sinh kia hãm hiếp thế này.

      An Mẫn Hi bắt đầu nảy sinh ý nghĩ độc ác hơn. ta rón rén tiếp cận nhà kho kia, sau đó bật chế độ quay video của điện thoại, tìm ngách tường bị vỡ để quay cảnh bên trong. ta muốn An Tịnh Tuyết chết cũng bị thanh bại danh liệt, đến lúc đó Bạc Tổng của tập đoàn XSX nhất định rời bỏ ả (ATT). Như vậy, tài sản của ta bị bất kì kẻ nào nhòm ngó nữa. mũi tên trúng hai đích, đến An Mẫn Hi lúc đó cũng tự khen mình quá mức thông minh.

      Tuy nhiên, mọi việc xảy ra tiếp theo hoàn toàn nằm ngoài tính toán của ta. An Tịnh Tuyết những bị tra tấn mà còn giết chết lũ bắt cóc to khỏe kia, dễ dàng xoay chuyển tình thế chỉ trong khoảng thời gian cực kì ngắn ngủi. An Mẫn Hi sợ rằng nếu bị An Tịnh Tuyết phát cũng mất mạng, vì thế liền lập tức trốn .

      ta gọi điện cho mẹ mình sai người lái xe đến cứu, sau đó nằm trong bệnh viện chữa trị đến tận sáng hôm nay. Trong khoảng thời gian này, Lưu Tuệ vừa khóc vừa hỏi An Mẫn Hi chuyện gì xảy ra, nhưng An Mẫn Hi quyết định giữ bí mật. ta nghĩ kĩ rồi, đoạn video An Tịnh Tuyết giết người nằm trong tay ta, ta có thể dùng thứ này đe dọa An Tịnh Tuyết để kiếm lấy nhiều lợi ích to lớn khác. An Mẫn Hi lòng tham trỗi dậy, thậm chí bắt đầu mơ ước đến trung tâm thương mại XSX của Bạc Á Thần. Càng nghĩ, ta càng nóng lòng, cuối cùng lén trốn khỏi bệnh viện để tìm An Tịnh Tuyết, còn thuê hai tên côn đồ theo làm bảo vệ.

      Việc An Tịnh Tuyết ở lại trung tâm thương mại, An Mẫn Hi hề biết, vì thế vẫn theo dõi chiếc ferari của Hera như bây giờ. ta chờ cơ hội An Tịnh Tuyết chỉ có mình, như vậy mới có thể dễ dàng bàn chuyện. Nhưng, An Mẫn Hi hề biết rằng, người ta theo dõi phải An Tịnh Tuyết, mà là… con rắn độc khác.

      “Cộp, cộp, cộp.”

      Tiếng gõ cửa xe vang lên, An Mẫn Hi và hai tên côn đồ liền lập tức chuyển tầm nhìn sang phía bên trái. người phụ nữ có làn da mật ong vô cùng quyến rũ đứng đó, nở nụ cười vô cùng khát máu.

      Cho ta xin thanks và cmt, tuần này ta post thêm 1 chương ^^.









      Chương 53: Chúng Ta Lập Tức Có Thể Làm Đám Cưới.
      [​IMG]


      Lúc này, An Tịnh Tuyết hề biết những chuyện xảy ra ngoài kia, vẫn được Bạc Á Thần ôm eo dẫn đến phòng làm việc của .

      Phòng làm việc của Bạc Á Thần trước đây vốn là phòng của giám đốc trung tâm thương mại này, nhưng để phục vụ cho chuyến công tác dài hạn của Bạc Á Thần, nó được sửa chữa và thay đổi toàn bộ, ngay cả diện tích cũng được mở rộng ra. Các thiết bị trong phòng đều là những thiết bị cao cấp nhất, được nhà thiết kế nổi tiếng L.Y tự tay bài trí từng chút , vừa sang trọng lại phóng khoáng, rất hợp với chủ nhân thành đạt như Bạc Á Thần.

      An Tịnh Tuyết vừa bị Bạc Á Thần lôi vào phòng, thư kí Lâm liền lập tức nhảy ra, dáng mừng rỡ như điên, vội :

      “Bạc Tổng, may là ngài trở lại! Bên Aroic vừa mới gọi điện, họ đồng ý ký hợp đồng xây dựng khách sạn Blanca với chúng ta rồi! Ba tiếng nữa có cuộc họp, chúng ta phải nhanh chóng xuất phát mới kịp!”

      An Tịnh Tuyết hiểu lắm về công việc của Bạc Á Thần, nhưng theo những gì thư kí Lâm , hợp đồng này có vẻ rất quan trọng đối với XSX, hơn nữa thời gian cũng cực kì cấp bách. bỗng dưng có chút nuối tiếc , như vậy là Bạc Á Thần sắp phải công tác sao? Là ngày, tuần, tháng…hay…còn hơn thế nữa?

      Bạc Á Thần nghe thư kí Lâm thông báo cũng hề để lộ chút kích động hay vui sướng nào. Trái lại, cảm thấy tin này làm hỏng hết tâm trạng tốt đẹp của mình. và Tiểu Tuyết mới xác nhận tình cảm chưa được hai ngày, thế mà bây giờ phải công tác, phải là đổ gáo nước lạnh vào lò than sao? Bạc Á Thần lo lắng khoảng thời gian xa cách sắp tới hủy hoại toàn bộ cố gắng trong suốt những ngày qua của . sợ khi mình trở về lại phải đối mặt với căn biệt thự trống rỗng lạnh lẽo, bóng dáng vợ cũng thấy đâu nữa. Nếu như vậy, nhất định phát điên.

      “Hủy .”

      An Tịnh Tuyết và thư kí Lâm nghe vậy liền kinh ngạc thôi. Nhất là thư kí Lâm, biểu của ta vô cùng khoa trương, miệng há hốc to, hai mắt trừng lớn như sắp rớt ra đến nơi.

      “Tổng giám đốc, ngài gì thế…tôi…tôi nghe…chưa …”

      “Hủy .” Bạc Á Thần lạnh lùng lặp lại lần nữa.

      Thư kí Lâm sốc. ta vừa nghe được cái gì, tổng giám đốc cư nhiên muốn hủy việc ký kết hợp đồng với Aroic?!! Tổng giám đốc a, ngài điên rồi sao, vì muốn giành được gói thầu trị giá hàng tỉ USD này, đội ngũ nhân viên của XSX làm việc quần quật, quên ăn quên ngủ gần tháng trời. Riêng bản thiết kế tòa nhà phải huy động toàn bộ kiến trúc sư trong tập đoàn, sửa sửa lại hơn trăm lần. Bây giờ ngài bỗng dưng nổi hứng lên muốn hủy là hủy, còn để cho người ta sống nữa trời!!!

      An Tịnh Tuyết nhìn thấy ánh mắt nồng đậm thương cùng muốn rời xa của Bạc Á Thần dành cho mình, liền hiểu lí do đưa ra quyết định “phá sản” như vậy. bỗng dưng cảm thấy nuối tiếc gì nữa, chỉ thầm than người đàn ông này ba mươi còn quá mức trẻ con, cười khẽ:

      “Thần, cứ , chẳng qua chỉ có vài ngày mà thôi, cần quan trọng hóa như thế. Hơn nữa, nếu hủy hợp đồng này, tiền tổ chức hôn lễ phải làm sao đây?”

      Bạc Á Thần nghe xong liền ngây ra chút, sau đó lập tức mừng rỡ như điên. nhấc bổng An Tịnh Tuyết lên, ôm chặt vào lòng:

      thiếu tiền. Chúng ta lập tức có thể làm đám cưới.”

      Câu của Bạc Á Thần làm cho An Tịnh Tuyết dở khóc dở cười. Người đàn ông này nha, chỉ đùa chút thôi, vậy mà cũng tin sao? Mười sáu tuổi, chỉ mới mười sáu tuổi thôi đấy, còn chưa phát dục xong đâu, cưới gì mà cưới.

      “Thần, đừng trẻ con như vậy được ?” An Tịnh Tuyết bất lực . Lão đại Huyết Long bang lạnh lùng tàn nhẫn, tổng giám đốc tập đoàn XSX hùng bá thương trường, cớ sao cứ ở bên cạnh lại trở nên bộ dáng thế này?!!

      Bạc Á Thần hơi cắn môi, cuối cùng cũng chịu thôi ý định hủy bỏ việc ký kết hợp đồng kia.

      “Chuẩn bị .”

      Thư kí Lâm nhận được lệnh liền cực kì vui sướng. ta cảm kích gật đầu với An Tịnh Tuyết, sau đó hỏa tốc chạy ra ngoài. đùa, tổng giám đốc có thể rảnh rỗi, nhưng ta thể nha.

      Đợi thư kí Lâm rồi, Bạc Á Thần lập tức dán môi mình lên môi An Tịnh Tuyết, tặng cho nụ hôn cực kì nóng bỏng. Đến lúc hai người tách nhau ra, An Tịnh Tuyết gần như thở ra hơi, hai má đỏ hồng như trái táo chín, trông cực kì mê người. Bạc Á Thần dường như vẫn cảm thấy chưa đủ, lại hôn lên trán , lên má , lên vành tai thêm vài lần nữa. An Tịnh Tuyết thầm than khổ, biết vậy nhắc đến chuyện hôn lễ, nếu Bạc Á Thần phấn khích đến mức này. dám cam đoan, nếu phải do thời gian bị hạn chế, e rằng mình bị người đàn ông này ăn sạch sành sanh ngay tại đây rồi.

      An Tịnh Tuyết biết cứ để thế này chừng lửa cháy to hơn, vội vàng tìm chuyện để :

      “Thần, hai người ban nãy là người Kim gia sao?”

      Bạc Á Thần sao lại nhìn ra mưu kế nhặt của con mèo trong lòng. Nhưng vì thời gian cho phép, chuyện muốn làm cũng thể làm được, đành phải phối hợp với vợ thôi.

      “Gia chủ Kim gia rất phong lưu.” Bạc Á Thần lạnh lùng đáp, ý tứ chế giễu cùng khinh thường như có như .

      An Tịnh Tuyết vừa nghe liền biết hai mẹ con kia có thân phận gì. Thảo nào bọn họ lại sợ hãi khi Bạc Á Thần đề nghị gọi điện gia chủ Kim gia đến vậy. Hai mẹ con đó lén về Trung Quốc, đương nhiên muốn bị ông ta hay bà vợ cả phát . Nếu bị phát giấc mộng được bước vào nhà chính tan tành, hy vọng được có tên trong hộ khẩu Kim gia cũng tong, bọn họ sợ mới là lạ đó. Chỉ có điều, An Tịnh Tuyết hiểu tại sao gia tộc gốc Hoa như Kim gia lại cho phép người nhà mình trở về Trung Quốc.

      Bạc Á Thần giống như biết nghĩ gì, nhàn nhạt :

      “Bọn chúng coi thường vùng đất này.”
      Khụ, ta nha, ta cố gắng post thêm 1 chương các nàng cũng phải hăng hái thanks khích lệ chứ, trái tim bé của ta sắp đau lòng đến chết rồi đây > <

      Đc cmt ở ô trả lời nhanh cuối trang nhé ^^

      Chương 54: T- Rex

      Đợi Bạc Á Thần lên trực thăng riêng bay sang Mỹ, An Tịnh Tuyết mới bắt taxi về nhà. hiểu sao, dọc đường , mắt trái của cứ nháy liên tục. luôn có cảm giác tâm thần yên, giống như có chuyện gì đó sắp xảy ra.

      Lúc này, chiếc hoa tai hồng bảo thạch tai An Tịnh Tuyết bỗng nhiên rung lên. hơi nhíu mày, sau khi phát đoạn đường cách nhà mình còn xa lắm, liền bảo tài xế taxi dừng lại. Vừa bước xuống xe, An Tịnh Tuyết liền tìm góc vắng vẻ rồi bắt đầu nhận cuộc gọi tần số.

      Đó là cuộc gọi mong muốn.

      cuộc gọi từ người mà An Tịnh Tuyết bao giờ muốn nhận được.

      T- Rex!

      “Hello, my angel!”

      Chất giọng nam tính lại đầy sức cám dỗ quen thuộc vang lên, kéo theo chuỗi ký ức tăm tối bừng mở trong đầu An Tịnh Tuyết. hề chần chừ, lập tức kéo phăng chiếc hoa tai vành vai xuống, quăng mạnh!

      Tuy nhiên, thậm chí khi lớp ngọc hồng bảo thạch vỡ nát để lộ đống vi mạch phức tạp, giọng dụ hoặc kia vẫn chưa ngừng.

      “Ôi ôi, thiên thần của tôi, em vẫn nóng tính như ngày nào nhỉ. Thế nào, nghe được giọng của tôi…em rất sợ hãi à~”

      “Grắc”

      Chân trái trắng nõn giơ lên, An Tịnh Tuyết giẫm mạnh lên chiếc hoa tai vẫn chưa hỏng hoàn toàn kia, lực đạo kinh khủng đến mức gần như nghiến nát cả đá sỏi mặt đất.

      “Vô ích thôi, Red, em nghĩ em có thể chạy trốn khỏi tôi sao~, hắc hắc hắc, đừng quên, lời nguyền của tôi vẫn còn lưng em…Rè…rè…”

      Đến cú giẫm thứ ba, cuối cùng chiếc hoa tai hoàn toàn biến thành phế thải. An Tịnh Tuyết thở hồng hộc, cả người ngã quỵ mặt đất. Ánh mắt lúc này giống như mất toàn bộ ánh sáng, chỉ còn màu đen vô tận của địa ngục. nghĩ, thoát khỏi tay tên ác quỷ đó rồi, nhưng lại buồn cười biết bao. T- Rex a T- Rex, ngươi coi ta là món đồ chơi sao, hay là gia súc được chăn thả?

      An Tịnh Tuyết bỗng cảm thấy lưng mình đau rát, đau đến mức tim cũng muốn ngừng đập, đau đến thể thở nỗi. Xem ra, ngày đó T- Rex hề đùa với , đúng là để lại cho lời nguyền. Ha ha, lời nguyền, là virut ăn não ư, hay là dung dịch có thể khiến người ta nổ tung mạch máu mà chết.

      An Tịnh Tuyết biết, hơn nữa cũng muốn đoán. chỉ biết, mình bây giờ chẳng khác nào mầm bệnh chờ lây lan. Thứ T- Rex tiêm vào trong người , tuyệt đối phải là thứ tốt đẹp gì.

      Cơn đau lưng An Tịnh Tuyết càng lúc càng nặng hơn. Hai mắt bắt đầu mờ dần , sau đó cả người hoàn toàn mất tri giác.

      --- ------ ---------

      “Tít…tít…tít…”

      An Tịnh Tuyết mở mắt ra liền bị ánh sáng trắng lóa làm cho đau đớn. lập tức nhắm mắt lại lần nữa, sau đó từ từ mở ra để làm quen với ánh sáng. Đây là căn phòng bốn bề trắng xóa hệt như trong bệnh viện, xung quanh đặt rất nhiều máy móc đại, còn nằm chiếc giường kim loại, tay chân gắn đầy các loại dây đủ màu sắc. bất giác rùng mình, chỗ này là…

      Lúc này, từ bên ngoài hành lang bỗng vang lên tiếng bước chân đều đặn cùng giọng nam hát. Bài hát đó vô cùng quái dị, cả về giai điệu lẫn ca từ. Đối với An Tịnh Tuyết, bài hát đó chẳng khác nào ma chú mở cánh cổng sợ hãi trong người . Bài ca của chết chóc.

      “My angel, my angel, thiên thần mang màu đỏ của tôi…

      Em rất đẹp, tựa như máu tươi nhuộm đỏ tuyết trắng…

      Tựa như hoa hồng giữa địa ngục…tựa như mặt trăng vỡ nát…

      Hỡi thiên thần của tôi, cho tôi xem trái tim em nào…

      Phải chăng nó màu đỏ…hay trắng tinh hệt như đôi cánh của em…”

      Tiếng hát càng lúc càng gần, An Tịnh Tuyết run lên, sợ hãi nhìn về cánh cửa phòng đóng chặt. Kẻ đó sắp đến rồi, sắp đến…”

      “Két…”

      --- ------ --------

      An Tịnh Tuyết giật mình, hai mắt bừng mở. nhìn xung quanh, phát chỗ này vẫn là góc đường ban nãy mình vào. vẫn ở đây, vẫn chưa trở về nơi kinh khủng đó, tất cả chỉ là mơ, chỉ là mơ…

      “Reng…reng…”

      ra tiếng chuông điện thoại đánh thức . An Tịnh Tuyết vội vàng lấy điện thoại trong giỏ xách ra, phát màn hình ba chữ “Ông chú ngốc”. Nỗi sợ hãi còn xót lại vì ác mộng lập tức còn, khẽ nở nụ cười khuôn mặt tái xanh, nhấn nút nhận cuộc gọi:

      “Alo.”

      “Tiểu Tuyết, em có việc gì chứ?”

      Bạc Á Thần thở phào hơi vì An Tịnh Tuyết chịu nghe điện thoại. Ban nãy, ngực đột nhiên đau đớn dữ dội, khiến cứ nghĩ rằng vợ của mình xảy ra chuyện. Lúc đó, cực kì hối hận, hận thể bắn cho mình phát súng. Đáng lẽ ra nên để mình mới phải, đáng lẽ ra nên hủy việc ký hợp đồng với Aroic!!! Vớ vẩn, hợp đồng nhoi đó có thể sánh với Tiểu Tuyết sao, cho dù là Huyết Long bang hay tập đoàn XSX, vì Tiểu Tuyết, đều có thể bỏ!

      An Tịnh Tuyết biết người đàn ông kia lo lắng cho mình đến phát điên, liền cảm thấy trong lòng ấm áp. Được người khác quan tâm, tốt.

      “Em có chuyện gì đâu, còn đường về nhà đây. Bạc Á Thần, em ra lệnh cho , được làm quá lên rồi bay về, hợp đồng kia nhất định phải ký, nếu đừng hòng ăn cơm em nấu nữa.”

      Bạc Á Thần tuy cảm thấy An Tịnh Tuyết có gì đó ổn, nhưng vì kiên quyết giữ ý kiến của mình, đành phải nghe theo.

      “Vậy, chờ , vè sớm thôi.”

      An Tịnh Tuyết “ừ” tiếng rồi ngắt điện thoại. nhìn lên bầu trời, ánh mắt lộ ra kiên quyết cùng sát khí dày đặc. T- Rex, cứ đến đây , tôi còn là đứa nhóc mười tuổi yếu đuối ngày đó nữa đâu. Nếu nghĩ có thể hù dọa tôi bằng thứ được gọi là “lời nguyền” đó nhầm rồi. Tôi bây giờ…so với đám virus của còn nguy hiểm hơn gấp trăm lần. Tôi chết, bởi vì…tôi vẫn còn có người để…bảo vệ.
      thuyt thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 55: Ký Ức Năm Đó

      Đêm đó, An Tịnh Tuyết cách nào yên giấc. bắt đầu suy nghĩ về những chuyện xảy ra vào ngày hôm nay, việc gặp lại Hera, chạm mặt hai mẹ con tình nhân của gia chủ Kim gia, và cuối cùng là nhận được cuộc gọi bất ngờ từ T-Rex. Mọi thứ đều cho thấy cơn giông tố lớn sắp ập đến, khiến mối lo lắng bất an trong lồng ngực càng lúc càng lớn.

      An Tịnh Tuyết cảm thấy tấm màn bí mật về cái chết của ba mẹ cách xa nữa, nhưng con đường đến đó lại ngoằn ngoèo trắc trở vô cùng. Thậm chí, còn biết chắc mình có mất mạng trước khi kịp làm sáng tỏ mọi việc hay . “Lời nguyền” của T-Rex, rốt cục là thứ gì đây, khi nào nó phát tác, tất cả đều . chỉ biết, thứ do ta điều chế ra chưa bao giờ có thể phục vụ cho nhân ái.

      Nhắc đến T-Rex, phải quay lại bảy năm trước, khi vẫn còn là đứa trẻ chín tuổi. Khi đó, mới vừa hoàn thành khóa huấn luyện ba năm lần thứ nhất nên được Stephen cho nghỉ ngơi ba ngày. là nghỉ ngơi, nhưng trong ba ngày này, Stephen vẫn tìm chuyên gia đến giảng dạy cho về các loại vũ khí khác nhau, để tích lũy thêm kinh nghiệm và hiểu biết. “may mắn” làm sao, vào ngày nghỉ cuối cùng, lại vô tình bắt gặp T-Rex, người được mệnh danh là “Tiến sĩ ác quỷ” ấy.

      T-Rex, tên là Johan Agas, mang dòng máu nửa Trung nửa , thiên tài lí, sinh, hóa, bộ mặt vàng của đại học Johns Hopkins. Ngay từ khi vẫn còn ngồi ghế nhà trường, ta liên tục đạt nhiều giải thưởng lớn về các công trình nghiên cứu tầm cỡ, được rất nhiều thế lực chờ chực mời đón. Có lẽ vì là thiên tài, nên tính cách T-Rex rất quái gỡ. ta bỏ mặc tất cả những lời mời gọi với lợi ích khủng kia, tự mình mở phòng thí nghiệm bí mật, nghiên cứu những thứ ngược lại với nhân loại: vũ khí sinh hóa.

      Mặc dù nghiên cứu thứ độc ác và nguy hiểm như vậy, ta vẫn được các quốc gia lớn thầm bảo vệ và tài trợ ngừng, phải là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, ai dám đắc tội. người tưởng như chỉ có điên cuồng với nghiên cứu như vậy, thế nhưng ngay từ lần gặp đầu tiên lại thích An Tịnh Tuyết khi đó vẫn còn là ngực mông!

      An Tịnh Tuyết vẫn còn nhớ như in cái ngày hôm đó, người đàn ông mặc áo blouse trắng như tuyết với mái tóc màu nâu đỏ cuồng dã đến trước mặt , ta nở nụ cười vui sướng rồi :

      “My angel, I finally… found you~”

      Câu đó cũng bắt đầu chuỗi ngày sống trong địa ngục mới của . biết T-Rex gì với Stephen, chỉ biết rằng chỉ trong vòng vài phút đồng hồ, từ vật sở hữu của tổ chức M, trở thành vật cưng của T-Rex, sau đó được ta đem về viện nghiên cứu bí mật kia.

      bắt đầu được làm đủ mọi xét nghiệm, người luôn luôn gắn đầy thiết bị kì lạ, cả ngày hầu như chỉ nằm giường bệnh. Qua lớp tường kính trong suốt, thấy ít các vụ thí nghiệm lên vật sống của T-Rex. Có khi là chuột, là mèo, có khi lại là con người . Mỗi lần T-Rex tiêm thuốc vào, con người hay con vật đó đều xảy ra đột biến vô cùng kinh khủng. Chuột hút máu, dơi có móng sắc như khủng long bay thời xa xưa, thỏ có hàm răng của cá sấu và chỉ ăn thịt sống, ngay cả con người cũng mọc ra xúc tua của bạch tuột, mất ý thức… tài nào đếm hết được những vụ thí nghiệm đó, cũng muốn đếm.

      Lúc nào cũng chìm trong sợ hãi, lo lắng mình bị T-Rex biến thành quái vật như chúng. có thể chấp nhận cuộc huấn luyện sát thủ tàn nhẫn kia, nhưng cách nào chấp nhận được việc mình “ còn là con người”. Vì thế, đối với , tồn tại của T-Rex chính là nỗi sợ hãi tột bậc, mặc dù ta vẫn đối xử với rất tốt, rất dịu dàng, cũng chưa bao giờ nhắc đến việc muốn dùng làm thí nghiệm.

      ta nhắc đến, nhưng có nghĩa là ta có ý định làm thế. phát ra điều đó khi thấy T-Rex bắt đầu sưu tầm rất nhiều loại cánh của các loài chim khác nhau, thậm chí còn vài lần ướm thử lên lưng . biết, ta có định biến trở thành “thiên thần” đúng nghĩa, con người có cánh!!!

      Đối với những đứa trẻ năm sáu tuổi thích phim hoạt hình, luôn mơ ước được bay cao bầu trời, đây quả là chuyện rất đáng mừng. Nhưng đối với , đây tuyệt đối là chuyện vô cùng kinh khủng. nhiều lần thử thăm dò T-Rex, nhưng luôn luôn nhận được câu trả lời mập mờ đầy vẻ trêu đùa của ta.

      phải là có ý định trốn chạy, nhưng phòng thí nghiệm này được bố trí hệ thống an ninh quá mức tối tân và phức tạp, khiến đành lực bất tòng tâm. Tuy nhiên, chuyện kì lạ xảy ra. ngày nọ, sau khi tỉnh dậy, phát mình được đưa về tổ chức M. Stephen chỉ rằng T-Rex chơi chán nên thả về, ngoài ra còn gì nữa. Nhưng tin. Tuy chỉ mới sống chung với T-Rex hơn năm, nhưng biết ta có ham muốn chiếm giữ đặc biệt đối với mình, hơn nữa còn dành cho ít tình cảm. Mọi cửa chỉ, lời , ánh mắt của ta luôn thể điều này, nhất là cái nhìn đó, rất giống Bạc Á Thần mỗi khi nhìn .

      Thế nhưng, vì qua tận sáu năm mà T-Rex vẫn xuất , nên chủ quan tin rằng ta tha cho mình như lời Stephen . ngờ, T-Rex lại đột nhiên gọi điện cho , còn thông báo rằng người có “lời nguyền” của ta.

      biết “lời nguyền” này gây nguy hại cho , bởi vì tình cảm T-Rex dành cho là có . Nhưng có nghĩa là nó gây hại cho người tiếp xúc với , ví như Bạc Á Thần. bắt đầu cảm thấy lo lắng, liệu việc mình thân mật với Bạc Á Thần có đúng hay , trong khi người còn mang thứ virus nào đó kia.

      Chẳng phải ng ta trai ko hư ko theo sao, ta chính là muốn xây dựng T-Rex theo hình tượng này. Đọc chương này các nàng có thể thấy ấy biên thái, nhưng những chương sau khi T-Rex xuất mọi thứ khác. ^^

      Hôm qua định post chương mới mà viết lại cúp điện. CMN, tức ơi là tức, hại ta phải viết lại rồi post trễ, xin lỗi các nàng nhá.

      ^^

      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif
      http://***************.com/images/spacer.gif
      Rosela viết:
      Chương 55: Ký Ức Năm Đó

      Đêm đó, An Tịnh Tuyết cách nào yên giấc. bắt đầu suy nghĩ về những chuyện xảy ra vào ngày hôm nay, việc gặp lại Hera, chạm mặt hai mẹ con tình nhân của g
      http://***************.com/images/spacer.gif
      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif

      Hóng từng giờ,từng ngày.refesh liền tục để xem chương mới,nhưng mà hixhix...,mau ra chương mới Rosela chứ coi kiểu này mệt tim quá.hixhix.dù sao cũng tks Rosela nhiu nhiu !!!!!

      Chương 56: Lửa Lan Đồng Cỏ (1)

      An Tịnh Tuyết mải miết chìm trong suy nghĩ nên hề phát ra việc cánh cửa phòng bật mở từ lúc nào. Đợi đến khi nhận ra rằng trong phòng chỉ còn có mình quá muộn, bàn tay rộng hạ xuống đầu .

      Phản xạ sát thủ của An Tịnh Tuyết lập tức phát huy đến mức tận cùng. Trong 0.1s, nhanh như chớp nghiêng người muốn thoát khỏi phạm vi tấn công của kẻ thù, cùng lúc tay phải cũng hề nhàn rỗi, vội rút cây súng bạc mini giấu dưới gối ra.

      “Cách.”

      Chưa đầy 1s, An Tịnh Tuyết lăn xuống giường thành công, đồng thời tạo tư thế chân trước chân sau khụy người tiêu chuẩn, chỉa thẳng nòng súng vào mặt kẻ kia, còn quên mở chốt an toàn của súng.

      “Tiểu Tuyết, em là muốn ám sát chồng mình sao?”

      Giọng trầm thấp quen thuộc xen lẫn sủng nịnh cùng ít trêu đùa vang lên. An Tịnh Tuyết ngây ngẩn, lúc này mới phát kẻ đột nhập trái phép kia chính là người vừa lên đường Mĩ cách đây lâu – Bạc Á Thần!!!

      bờ môi mỏng của Bạc Á Thần là nét cười vô cùng dịu dàng. ngờ vợ của mình lại có phản ứng tốt quá mức như thế này, tốt đến nỗi ngay cả cũng nhận ra.

      “Á Thần? Sao lại ở đây?!!”

      An Tịnh Tuyết lập tức bỏ súng xuống, thả lỏng cơ thể cùng đề phòng, nhưng vẫn còn chưa hết kinh ngạc vì xuất bất ngờ của Bạc Á Thần. Lúc này phải nên ở Mĩ sao, tại sao lại…

      Bạc Á Thần khẽ mỉm cười, ánh mắt đầy ấm áp nhưng cũng chứa ít lo lắng. vòng qua chiếc giường, ôm lấy An Tịnh Tuyết rồi cả hai người cùng ngồi lên lớp đệm mềm mại.

      lo cho em nên mới tạm thời về đây vài giờ. Dù sao cuộc họp thứ nhất cũng xong rồi, cuộc họp thứ hai phải mười hai tiếng nữa mới bắt đầu…”

      hơi ngưng chút, sau đó mới tiếp:

      “Tiểu Tuyết, rốt cục xảy ra chuyện gì?”

      Bạc Á Thần rất hiểu An Tịnh Tuyết. Nếu phải có việc gì đó vô cùng phiền não mải mê suy nghĩ đến mức có người vào phòng cũng phát ra. Hơn nữa, cũng quên cơn đau ở ngực của mình lúc chiều cũng như cách chuyện kì lạ của khi gọi điện. nhất định là gặp phải vấn đề nào đó, thậm chí còn là vấn đề rất nghiêm trọng.

      An Tịnh Tuyết thầm thở dài. Qủa nhiên là Bạc Á Thần, chuyện gì cũng thể giấu được. Tuy nhiên, vẫn chưa có ý định kể cho nghe về T-Rex. ta quá nguy hiểm, người như thế cho dù là Bạc Á Thần có tài giỏi đến đâu cũng rất khó đối đầu, mà cho dù có đối đầu thành công cũng lưỡng bại câu thương.

      “Bạc Á Thần, sợ chết ?”

      An Tịnh Tuyết đưa đôi bàn tay nhắn lên, luồn vào hai bên tóc mai của Bạc Á Thần. Cùng lúc, cũng thu hẹp khoảng cách giữa khuôn mặt hai người, bây giờ chỉ cần An Tịnh hơi cúi xuống chút, môi lập tức chạm vào sống mũi của Bạc Á Thần. Bốn mắt nhìn nhau, nhưng An Tịnh Tuyết hề thấy được chút dao động nào trong mắt khi nghe thấy câu hỏi đó.

      Bạc Á Thần hơi nhướn cằm lên, cánh môi của hai người lập tức kề sát nhau. khàn giọng đáp:

      sống mình.”

      Dứt câu, môi lưỡi hai người liền quyện vào nhau. An Tịnh Tuyết vừa đắm chìm trong nụ hôn cháy bỏng đó, vừa tự chế giễu mình thôi. Đúng vậy, sao lại quên chứ, chính là người đầu tiên rằng họ xuống địa ngục cùng nhau cơ mà. Thế nhưng, chỉ vì chút nguy cơ từ bên ngoài, lại suýt nữa lung lay. rất ích kỷ, phải sao? Cho dù là chết, cũng đưa Bạc Á Thần cùng!

      “Bạc Á Thần, em từng chưa nhỉ, em rất .”

      An Tịnh Tuyết đưa chiếc lưỡi phấn hồng ra, mút lấy vành tai của Bạc Á Thần, giọng điệu đầy mê hoặc. Hai mắt Bạc Á Thần lập tức đỏ lên, càng ôm chặt lấy hơn, đồng thời hai tay cũng hề nhàn rỗi, bắt đầu xoa nắn phần đùi trắng nõn lấp ló dưới chiếc váy ngủ tơ tằm khá ngắn kia. Bàn tay càng lúc càng kích động, lúc đầu chỉ là đơn thuần sờ soạng, dần dần trở thành bóp nắn.

      “A…”

      An Tịnh Tuyết rên lên tiếng, người bỗng giật . biết từ lúc nào ngón trỏ và ngón cái của Bạc Á Thần cách lớp quần lót ma sát với khu vườn bí mật của . An Tịnh Tuyết cảm thấy cả người nóng kinh khủng, sâu thẳm trong cơ thể dường như khát cầu thứ gì đó hề tên. kích động, lại cúi đầu hôn Bạc Á Thần lần nữa.

      Nụ hôn lần nãy dữ dội hơn lần trước. Môi lưỡi hai người dường như dính với nhau, thể tách rời. Hai tay An Tịnh Tuyết sờ loạn vòm ngực rắn chắc của Bạc Á Thần, bắt đầu cởi cúc áo. Động tác của Bạc Á Thần cũng mạnh bạo hơn, ngón trỏ của ấn vào hoa tâm của An Tịnh Tuyết, ngừng khiêu khích trêu chọc. Chẳng mấy chốc, quần lót tơ tằm của An Tịnh Tuyết ẩm ướt, sợi vải lõm vòm, dính chặt vào hang động mê người kia.

      An Tịnh Tuyết tuy bị kích thích nhưng vẫn chịu thua, tay tiếp tục xoa ngực Bạc Á Thần, tay lần xuống đũng quần , cách lớp vải bắt đầu xoa nắn. Bạc Á Thần thở hốc vì kinh ngạc, khàn giọng rên lên tiếng, ánh mắt đỏ càng lúc càng đỏ hơn. cũng kiêng nể gì nữa, lập tức kéo phéc-mơ-tuya quần xuống, kéo mạnh tay của An Tịnh Tuyết áp vào.

      An Tịnh Tuyết hơi đỏ mặt vì nhiệt tình quá mức của “tiểu Á Thần” ngóc đầu dưới lớp quần lót CK kia. Nhiệt độ nóng bỏng cùng cảm giác cứng rắn ma sát vào tay khiến mạch máu trong người gần như muốn nổ tung, mà Bạc Á Thần cũng chẳng tốt hơn tí nào. gồng mình đến nổi cơ bắp cả người đều nổi lên, mồ hôi ngừng xuống. Bàn tay mềm mại xương của thiếu nữ khiến phát điên. có cảm giác khống chế của bản thân sắp cạn kiệt rồi, thực muốn đè An Tịnh Tuyết xuống dưới thân, ngụm nuốt trọn .
      thuyt thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      [​IMG]
      “Đừng che.”

      An Tịnh Tuyết nghe thế vừa thẹn vừa giận, từ đầu đến chân đều ửng hồng, trông cực kì mê người. Cảnh đẹp trước mắt làm dây thần kinh tự chủ của Bạc Á Thần đứt phựt! lập tức vùi đầu vào ngực , bắt đầu thưởng thức hương vị của nụ hoa đầy sắc hương kia.

      An Tịnh Tuyết bị liếm mút đến mềm nhũn, tay vẫn ngừng cách lớp vải xoa nắn tiểu Á Thần kia, tay nắm chặt ga giường. ngờ, sát thủ hàng đầu được huấn luyện về tâm lý kĩ càng như , nhưng đến lúc đụng phải tình dục vẫn cách nào tỉnh táo được. Cảm giác này, rất…mê hồn…

      “Tiểu Tuyết, chỉ vào chút thôi, được …”

      Bạc Á Thần ngậm lấy vành tai trắng sứ của An Tịnh Tuyết, khàn giọng . Mặc dù rất muốn làm hẳn bước cuối cùng kia, nhưng chỉ mới mười sáu tuổi, vẫn chưa phát dục hoàn toàn, nếu có con sớm ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe. lại muốn phải dùng thuốc tránh thai, tác dụng phụ của chúng cũng gây hại kém. Nhưng, nếu bảo buông tha cho An Tịnh Tuyết như trưa nay, thể nào làm được. Có câu, súng lên nòng thể bắn, nếu “bắn”, chắc chắn chết!!!

      An Tịnh Tuyết cắn môi, trừng mắt nhìn người đàn ông cố gắng kiềm chế đến mức chảy mồ hôi ròng ròng kia. Cái gì mà chỉ vào chút, nếu vào rồi, dừng được mới là lạ đó!!! Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng An Tịnh Tuyết vẫn mềm lòng ra. khẽ nhắm mắt, gật đầu.

      Bạc Á Thần nhận được đồng ý của liền vô cùng vui sướng. lần nữa mút chặt lấy môi , sau đó thâm tình :

      “Tiểu Tuyết, em.”

      Câu vừa dứt, Bạc Á Thần lập tức đứng dậy cởi sạch quần áo, động tác nhanh đến mức An Tịnh Tuyết cũng phải há hốc. ngây người ngắm nhìn thân thể tráng kiện hoàn mỹ như vị thần của người đàn ông nào kia, cuối cùng lại bị kinh sợ bởi hình dáng của “tiểu Á Thần”. Cái này… phải quá lớn !!! làm sao chứa nổi a~!

      Bạc Á Thần phát tầm mắt kinh ngạc của dừng ở đâu, liền khỏi kiêu ngạo nở nụ cười quyến rũ chết người. Lúc này, bộ dạng của nào còn giống vị tổng giám đốc lạnh nhạt vướng bụi trần nữa chứ, chỉ còn lại cuồng dã đến tận cùng mà thôi. An Tịnh Tuyết bị phóng điện đến lóa mắt, khỏi thầm than tiếng: ” nghiệt”

      An Tịnh Tuyết còn chưa kịp phản ứng, Bạc Á Thần đè lên người lần nữa, bàn tay rắn chắc mơn mớn từ ngực xuống eo , sau đó hề kiêng dè kéo vật cản cuối cùng người xuống.

      “Trời ạ…”

      Bạc Á Thần thở dốc. Thân dưới của hai người lúc này hoàn toàn dính sát vào nhau, thậm chí còn cảm nhận được ấm nóng và ẩm ướt của khu vườn bí kia.

      “Bạc Á Thần, chưa được đâu…”

      An Tịnh Tuyết nghi ngờ người đàn ông nào đó đủ kiên nhẫn mà xông vào, liền vội vàng la lên. Đùa gì chứ, còn chưa co giãn đâu, làm sao mà nhận nỗi con quái vật kia.

      Bạc Á Thần nghe giọng gấp gáp của , miệng liền nở nụ cười vừa trêu tức vừa quyến rũ.

      “Vậy trước tiên, chúng ta phải làm gì?”

      Mặt An Tịnh Tuyết đỏ đến mức sắp ra máu. Đây thực là người đàn ông luôn có phong thái đỉnh đạc lạnh nhạt kia sao? Sao cứ có cảm giác như hai người khác nhau vậy chứ.

      “Phải, phải…phải dùng ngón tay trước…”

      Bạc Á Thần ngờ có thể trả lời thẳng thắn như vậy, ánh mắt khỏi lóe lên, dục vọng càng lúc càng cuộn trào mãnh liệt. gục đầu lên hõm vai , đặt xuống chuỗi những nụ hôn nóng bỏng, rồi :

      “Được, hiểu rồi.”

      “A!”

      Hang động bí mật bất ngờ bị dị vật xâm lấn khiến An Tịnh Tuyết kịp trở tay. vô thức cong người lại, giật nảy lên như bị điện giật, động tác mị hoặc đến thể diễn tả thành lời.

      “Tiểu Tuyết, có cần thêm ngón nữa ~”

      An Tịnh Tuyết nhìn vẻ mặt tươi cười của Bạc Á Thần, lúc này mới biết mình bị người đàn ông này lừa gạt. Ai biết gì chứ, ràng còn rành hơn cả . Biết vậy…biết vậy

      “Chết tiệt, Bạc Á Thần!!!”
      thuyt thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 58: Dã Ngoại???

      [​IMG]
      chứng minh dự đoán của An Tịnh Tuyết là vô cùng chính xác. vừa ngồi vào chỗ lâu, Lương Đống bước vào, oang oang thông báo về buổi dã ngoại thường niên của học viện.

      Chuyến dã ngoại kéo dài năm ngày bốn đêm, nhằm mục đích cung cấp cho học sinh các kỹ năng sống cơ bản, cũng như giải tỏa stress để chuẩn bị cho kì thi cuối học kì I. Năm nay khối 10 được phân địa điểm tại núi Bàn Long, thành phố C. Nhiều học sinh vừa nghe thấy địa điểm là núi liền nhăn mặt nhíu mày, tiếng oán thán phàn nàn vang lên khắp nơi.

      An Tịnh Tuyết thầm lắc đầu, quả nhiên là các thiếu gia tiểu thư suốt ngày sống trong nhung lụa có khác, chỉ ngoại ở núi kêu la. Nhớ ngày đó, mới là đứa trẻ bảy tuổi bị các huấn luyện viên của M bắt phải chạy lên chạy xuống dốc núi Bạch Thiển nổi tiếng hung hiểm trong vòng năm ròng. Vừa phải mang bao cát 50kg lưng, vừa phải đối đầu với thú dữ, suốt khoảng thời gian đó chưa từng có chút hơi sức dư thừa để ngắm cảnh đẹp núi rừng. Vì thế, An Tịnh Tuyết liền có chút mong đợi vào chuyến dã ngoại bắt đầu vào ngày kia.

      An Tịnh Tuyết càng mong đợi bao nhiêu, những học sinh khác trong lớp càng tuyệt vọng bấy nhiêu. Bọn họ thường ngày rất ít khi tập thể dục, mỗi lần ra khỏi nhà đều ngồi xe ô tô, chân chạm đất, các cơ đều mềm nhũn như sợi bún, làm sao có thể leo núi đây? Mặc dù núi Bàn Long cũng cao lắm, độ dốc ít, nhưng như thế cũng đủ làm bọn họ sống dở chết dở rồi.

      “Thầy ơi, đổi nơi khác được sao?”

      Trần Ngọc Nhiên bất mãn lên tiếng. Chuyến dã ngoại kéo dài năm ngày bốn đêm, điều đó có nghĩa là ta phải nằm màn trời chiếu đất suốt bốn ngày sao? Hơn nữa, chỗ khỉ ho cò gáy đó còn có WC hay nhà tắm, chẳng lẽ bắt ta phải “” lung tung, ở dơ à?!! Trần Ngọc Nhiên càng nghĩ càng ghê tởm, sắc mặt đen còn hơn cả đáy nồi.

      “Đúng đó thầy ơi, chỗ đất đá cằn cỗi đó chúng ta làm gì chứ? biển phải tốt hơn sao?”

      suối nước nóng Thiên Thư ở thành phố D cũng được mà thầy. Chỗ đó cũng gần nữa.”

      Những người khác cũng hùa theo Trần Ngọc Nhiên, ý kiến mỗi lúc nhiều.

      Lương Đống nhìn cảnh này, thầm cười lạnh trong lòng. Cái lũ công tử bột này nghĩ buổi dã ngoại do nhà trường tổ chức giống như chuyến du lịch sao? Đúng là ngu xuẩn!

      “Đây là quyết định của hiệu trưởng, nếu như các em có ý kiến gì hãy tìm gặp thẳng thầy ấy. Nhưng thầy nghĩ rằng các em có làm vậy cũng có tác dụng gì đâu, bởi địa điểm của khối 11 và khối 12 cũng là núi cả thôi.”

      Bầu khí vốn sôi nổi lập tức bị câu của Lương Đống làm cho đóng băng, sắc mặt ai ai cũng xấu đến cực điểm. là chuyến dã ngoại được vắng mặt, nếu , dù là vì bất cứ lí do gì, hạnh kiểm cũng bị xếp loại thấp, thậm chí còn bị phê vào học bạ là năng nổ sinh hoạt. Các trường đại học danh tiếng đều rất quan tâm đến hạnh kiểm cũng như EQ của học sinh, nếu học bạ bị phê những lời như thế, cũng đừng mong đặt chân vào những cánh cổng lấp lánh vinh quang ấy nữa. Điều này, đồng nghĩa với việc các thiên kim thiếu gia trong lớp này dù cam tâm tình nguyện đến đâu cũng phải tham gia chuyến dã ngoại này.

      “Mọi người sao thế, hiếm khi chúng ta có cơ hội được đến nơi thú vị như vậy, tại sao lại muốn ? Đây chính là cơ hội đáng để trải nghiệm nha.”

      La Bích Như ngoài mặt nở nụ cười sáng lạn, biểu tràn đầy chờ mong, nhưng trong lòng lại thầm nguyền rủa hiệu trưởng học viện Thanh Nhật hàng trăm ngàn lần. Lão già chết tiệt, có bao nhiêu chỗ tốt chọn, lại nhất quyết muốn bọn họ phải đến những nơi khỉ ho cò gáy như vậy, đúng là đáng ghét mà. Thảo nào vài ngày trước, khi ta gọi điện cho La Chấn Bắc để hỏi về địa điểm dã ngoại, ông ta cứ úp úp mở mở, cuối cùng cũng tiết lộ. ra, ông ta biết trước ta nhất định nổi giận nên mới , chết tiệt!!!

      ra, còn chuyện tôi chưa thông báo…”

      Lúc này, Lương Đống bỗng nhiên nở nụ cười gian xảo. Ông ta khẳng định sau khi mình thông báo việc này, tất cả nữ sinh trong lớp đều thôi kêu ca phàn nàn mà hồ hởi dã ngoại ngay. Mà nữ sinh muốn rồi, bọn con trai còn có thể ở lại sao?

      “Trong chuyến lần này, thầy Thịnh Diệp Kiêu là giáo viên hướng dẫn cho các em.”
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :