1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thất tình đụng phải tình yêu - Kim Huyên (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10.2

      Mỗi bước ngoặt trong cuộc sống đều là khởi đầu.


      Đối với Trương Nhân Tịnh mà , tai nạn xe cộ là khởi đầu, kết hôn là khởi đầu, dọn đến nhà mới cũng là khởi đầu, bởi vì vừa chuyển đến nhà mới được mấy ngày liền phát mình có thai.


      Sau khi Tiết Hạo Nhiên biết được chuyện này cũng vui mừng đến muốn phát điên, ôm lấy xoay vài vòng, mãi đến khi thấy chóng mặt nhắc cẩn thận chút, mới giật mình, thận trọng thả xuống, từ đó liền trở thành cái đuôi của , làm gì cũng theo phía sau, khiến phải dở khóc dở cười.


      Đứa bé trong bụng mới hơn hai tháng mà thôi, giới tính là nam hay nữ cũng còn chưa biết, thế nhưng bắt đầu mua rất nhiều quần áo và đồ chơi con nít, nhìn thấy vừa bực mình lại vừa buồn cười, biết nên gì với mới phải, chỉ có thể đổ cho bị điên rồi, bởi vì nhìn rất vui vẻ, rất hạnh phúc.


      Em trai – Trương Nhân Kiệt – lính ở miền Nam cuối cùng cũng được nghỉ phép dài hạn, do dự gì liền chạy về Đài Loan gặp mặt rể chưa từng gặp mặt này.


      Hai người đàn ông này, lần đầu tiên gặp mặt giương cung bạt kiếm, nhưng biết tại sao, vừa mới ra ngoài chút rồi quay lại, bọn họ thân thiết như em trong nhà, chuyện rất sôi nổi, khiến – người làm chị, làm vợ – này cũng nhịn được mà nghẹn ngào.


      Mấy ngày sau đó, chỉ thấy hai người đàn ông này luôn xúm lại bàn bạc chuyện gì đó, lén lén lút lút biết làm gì, cho đến khi Trương Nhân Kiệt về miền Nam mới thôi.


      và Nhân Kiệt mấy ngày nay rốt cuộc bận làm cái gì?” nhịn rồi nhịn, vẫn nhịn được nữa nên hỏi Tiết Hạo Nhiên.


      “Chuyện công việc.” .


      “Công việc của sao? Sao lại bàn với Nhân Kiệt, nó có thể cho ý tưởng gì?” nghe hiểu.


      “Năng lực lập trình của Nhân Kiệt tệ, hỏi cậu ấy sau khi giải ngũ có đồng ý về công ty giúp .”


      “Công ty? phải muốn nghỉ ngơi thời gian, tạm thời chưa thành lập công ty sao?”


      “Vốn là như vậy, nhưng giờ e là thể nghỉ ngơi được rồi.”


      có ý gì?” trừng mắt nhìn, vẻ mặt vô cùng hoài nghi.


      “Lúc đầu khi thành lập công ty, có nhóm người theo , cũng coi như là những người sáng lập nên công ty, những người đó gần đây liên tục thay phiên nhau chạy tới tìm .”


      xảy ra chuyện gì?”


      “Hợp đồng lúc trước ký với công ty hết hạn, có mấy người quyết định ký tiếp nữa, còn vài người suy nghĩ xem có nên sang công ty khác , căn bản cũng muốn tiếp tục làm ở công ty nữa”.


      “Tại sao” kinh ngạc hỏi.


      “Bất đồng quan điểm, chịu tôn trọng, dù sao cũng có đống lý do. ra cũng có thể hiểu, bọn cũng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã nên lúc đầu mới có thể cộng tác với nhau, chịu được, sao bọn họ có thể chịu được chứ?” cười khổ.


      “Vậy bọn họ tới tìm làm cái gì, phải chỉ vì muốn kể khổ chứ?” tâm sáng như gương, đại khái cũng đoán ra được kết quả rồi.


      “Bọn họ muốn biết có tiếp tục thành lập công ty mới , nếu như có, bọn họ muốn theo , cùng nhau lập nên kỳ tích nữa”.


      Trương Nhân Tịnh nhất thời trầm mặc, cảm giác này tựa như cầm tay củ khoai lang nóng phỏng tay.


      “Ông xã, sợ rằng chuyện này đơn giản như nghĩ đâu’”. do dự mở miệng.


      “Em biết bây giờ nghĩ gì?”


      vừa mới sợ là thể nghỉ ngơi được nữa, phải là muốn bắt tay vào việc thành lập công ty rồi sao?” , “Vì những người kia là bạn cũ của , tìm tới nhờ vả vốn là chuyện dễ hiểu, nhưng có nghĩ tới , trai nghĩ thế nào về chuyện này? ấy cảm thấy cố ý đào góc tường nhà ấy.”


      cũng nghĩ tới vấn đề này”.


      “Vậy …”


      “Thanh giả tự thanh, tục giả tự tục” [Trong sạch tự mình biết, ô uế tự mình hay]


      Nghe được câu này, Trương Nhân Tịnh cũng biết tâm ông xã quyết, nhiều cũng vô ích.


      Nhưng nghiêm túc mà suy nghĩ chút, ban đầu ông xã nhường lại công ty, bây giờ cho dù “đào” mấy người đó tới đây, ra cũng tính là quá đáng. Vừa nghĩ như thế, cũng thấy nhõm hơn.


      “Tùy vậy”.


      Nhìn muốn kết thúc đề tài này, vẻ mặt muốn thêm nữa, Tiết Hạo Nhiên đột nhiên lại hơi lo lắng.


      “Bà xã, em giận sao?” thận trọng hỏi.


      có”. nhìn cái.


      giận sao?” nghiêm túc xác nhận lại, hy vọng giận dỗi mà với , hơn nữa bây giờ còn có thai.


      lo lắng em tức giận sao?” nhìn , trả lời mà hỏi lại.


      “Đương nhiên ”.


      “Tại sao?”


      “Bởi vì em là bà xã của , là người muốn sống chung cả cuộc đời, hạnh phúc của em, vui vẻ của em chính là hạnh phúc, là vui vẻ của , nếu như em tức giận, khổ sở, sao có thể hạnh phúc và vui vẻ được? Em xem, như vậy có thể lo lắng sao? Quan trọng nhất là bây giờ em có thai, tức giận đối với em và cả đứa bé đều tốt, càng thể lo lắng”. thẳng thắn .


      nghe xong liếc cái, tức giận : “Con người này, lãng mạn”.


      gì sai sao?” mờ mịt hỏi.


      thể điều gì dễ nghe sao? Cho dù lo lắng cho đứa bé trong bụng em, cũng nên thẳng như thế.” hừ tiếng, .


      trừng mắt nhìn, nhất thời bừng tỉnh hiểu ra.


      “Bà xã, em cũng thể oan cho , người lo lắng đương nhiên chính là em. Đối với , em quan trọng hơn bất cứ kẻ nào, bất cứ chuyện gì, em là tâm của , là mạng sống của , !”


      Đáy mắt Trương Nhân Tịnh thoáng có ý cười, nhưng miệng lại hừ : “ tại những lời này cũng kịp nữa rồi”.


      vô dụng, vậy hát nhé. Em là điện, em là ánh sáng, em là duy nhất trong lòng , chỉ em. You are my superstar. Em là Chúa Tể sùng bái, còn cách nào khác, chỉ có thể em. You are my superstar…….”


      Trương Nhân Tịnh cũng ngờ đột nhiên lại dùng chiêu này, đầu tiên ngây người như phỗng, sau đó cười to, cười đến thể kiềm lại được, cười ra nước mắt.


      “Ha ha ha! Ha ha ha. . . . . .”


      Nhìn cười vui vẻ như thế, mặt Tiết Hạo Nhiên cũng nở nụ cười, đưa tay thận trọng ôm vào trong ngực, để cười trong lòng mình.


      “Em cũng biết lại nhiều tài như vậy, còn có thể hát được bài hát em thích…” vừa cười vừa , nước mắt lại chảy xuống.


      giận chứ?” dịu dàng nhìn hỏi.


      “Em từ đầu tới cuối cũng giận, chỉ là có chút lo lắng cho mà thôi.” Nụ cười vụt tắt, có vẻ hơi bất đắc dĩ nhìn .


      “Lo lắng cho cái gì?” hỏi.


      và cha mẹ, cả trai nữa, quan hệ vốn tốt, làm như vậy chỉ làm bọn họ càng thêm thể tha thứ, em lo bị tổn thương, khổ sở.” nhíu mày .


      có dễ dàng bị tổn thương như vậy đâu, bà xã!” cười trấn an , trong lòng ấm áp.


      “Lời này cũng giống như em cần lo lắng vậy, phải cứ có hiệu lực. Em hiểu , bọn họ bạc tình vô nghĩa vẫn luôn khiến rất đau lòng, chỉ là biểu ra mà thôi”.


      “Trước kia rất đau lòng, nhưng tại có cảm giác gì đặc biệt rồi, em biết tại sao ?” nhìn dịu dàng , “ phải vì nó là thói quen, cũng phải bởi vì tâm chết, mà bởi vì có em và Nhân Kiệt lòng quan tâm , mến . Em, Nhân Kiệt và bảo bối của chúng ta đều là người nhà của , còn bọn họ chỉ có thể coi là người chung huyết thống với mà thôi”.


      “Ông xã….”


      “Đừng lộ ra vẻ mặt này”. cúi xuống hôn môi , sau đó khẽ cười với , nghiêm túc : “Bây giờ rất hạnh phúc, hơn nữa còn có dự cảm, chỉ cần em ở bên cạnh , càng hạnh phúc hơn”.


      “Em luôn ở bên , vĩnh viễn ở bên ”. đưa tay ôm .


      em, bà xã”.


      “Em cũng , ông xã. Mãi mãi”.


      Từng ngày bận rộn và hạnh phúc qua , bụng Trương Nhân Tịnh lại lớn từng chút, mang thai bước vào tuần ba mươi tám, bị Tiết Hạo Nhiên bá đạo ra lệnh cho xin nghỉ việc ở nhà chờ sinh.


      Căn bản cũng có ý kiến gì đâu, nhưng chỉ sợ đợi sinh con xong, ở cữ xong quay về công ty làm, công ty còn cần nữa.


      nửa nửa đùa với ông xã, ngờ ông xã lại khí phách : “ sao, em có thể đến công ty làm, chức vụ tùy em chọn, tiền lương tùy em cầu, thời gian làm cũng tùy ý em.”


      nghe xong dở khóc dở cười, nhưng thể phủ nhận trong lòng rất thoải mái, bởi vì những chuyện này, của quá khứ đều chỉ dám mơ mộng.


      Nhưng mà, mỗi chuyện xảy ra bây giờ, có bao nhiêu chuyện từng mơ đến?


      Ở khu nhà cao cấp, có ông xã thương mình, hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, trong bụng còn có đứa bé khỏe mạnh, ngay cả em trai mới vừa giải ngũ, cũng chưa từng nghĩ đến nó vừa giải ngũ lập tức có công việc ổn định, lại còn là công việc mà nó thích.


      Đây hết thảy đều là ông xã Tiết Hạo Nhiên thân mang đến cho , nhưng ông xã lại luôn với , tại có tất cả đều là do cho , làm cảm thấy vừa ngượng ngùng vừa lúng túng.


      Vì thế, vẫn ngừng suy nghĩ, nên làm gì mới có thể làm cho ông xã hạnh phúc hơn đây?


      Trái lo phải nghĩ, vắt hết óc suy nghĩ, vắt óc tìm mưu nghĩ kế….


      “Em nghĩ gì mà chuyên tâm thế?”


      Giọng Tiết Hạo Nhiên vang lên phía sau, chào đón chính là vòng ôm của và nụ hôn in gáy , vừa mới tắm xong, người còn phảng phất mùi sữa tắm thơm mát.


      “Nghĩ xem làm thế nào mới làm hạnh phúc hơn”. mỉm cười quay đầu, ngửa cằm lên hôn trả lại .


      rất hạnh phúc rồi”. ôm lấy , tay khẽ đặt lên bụng nhô cao của nhàng vuốt ve, thầm nghĩ, con trai bảo bối sắp chào đời rồi, biết nó lớn lên giống nhiều hơn hay giống mình nhiều hơn, là mong đợi đó ~~


      “Nhưng em muốn hạnh phúc hơn”. với : “Ông xã, có đề nghị nào ?”


      “Mỗi ngày với lần là em ?” đề nghị, cảm thấy đề tài này giống như cứ ba năm lần, khiến biết làm sao, nhưng cũng khiến có cảm giác hạnh phúc ngập tràn.


      “Nhưng em làm như vậy rồi, hơn nữa mỗi ngày chỉ lần”.


      “Vậy mỗi sớm tặng nụ hôn?”


      “Ý của là, mỗi buổi sáng, dù sớm hay muộn gì, sau khi hôn em xong, đổi lại là em chủ động hôn lần nữa sao?”


      “Cứ như vậy cũng được”.


      “Ông xã, còn có đề nghị nào khác trầm mặc lát, lại mở miệng hỏi .


      “Để suy nghĩ chút”.


      phút sau.


      nghĩ ra chưa?”


      “Chưa..”


      Năm phút đồng hồ sau.


      “Thế nào, nghĩ ra chưa?”.


      “Có cái”.


      “Là cái gì?” kích động hỏi.


      ra em được giận đấy”. do dự .


      “Muốn hạnh phúc em cố gắng hoàn thành, sao lại giận chứ? nhanh ”. bảo đảm.


      “Được, đó chính là trước khi ngủ, em có vấn đề khó khăn gì nhất định phải ra để nghĩ. Em cảm thấy đề nghị này thế nào, bà xã?” nghiêm túc , đáy mắt nồng đậm ý cười.


      phản bác được.


      nhếch miệng cười, hả hê nghiêng người hôn bà xã cái, sau đó ôm lấy nhắm mắt lại, hạnh phúc chìm vào giấc ngủ.


      Ngủ ngon, ngày mai cũng phải hạnh phúc đấy.

      HOÀN

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :