Thất giới hậu truyện - Tâm Mộng Vô Ngân

Thảo luận trong 'Kiếm Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
      Chương 29: Chương 029
      Mấy vị sư huynh Đinh Vân Nham bên cạnh đều kinh ngạc nhìn sư phụ, hiểu được vì sao mới lần đầu gặp mặt mà ông ta thích Thiên Lân như vậy.

      Chỉ có Hàn Hạc, Điền Lỗi và Mã Vũ Đào ba người lại nghe ra được ý trong lời của Triệu Ngọc Thanh, biết gốc tích Thiên Lân , căn bản còn chút hy vọng, vì thế đều bỏ ý niệm trong đầu đối với Thiên Lân.

      Để ý thần sắc của ba người, Triệu Ngọc Thanh thấy tốt đẹp rồi liền vỗ lên mặt Thiên Lân, thốt lên:

      - Được rồi, chỗ này chơi đùa được, hay con ra ngoài tìm đám bạn vui chơi trước .

      Thiên Lân nở nụ cười ngây thơ, gật đầu trả lời:

      - Dạ, con tìm bọn Linh Hoa vui chơi đây.

      rồi búng người lên, cố ý để lộ thân pháp tuyệt diệu trong động, sau đó loáng lên liền biến mất.

      Thôi nhìn Triệu Ngọc Thanh cười :

      - Đứa bé này rất tinh nghịch, hay chúng ta đừng quan tâm đến nó nữa. Lần này mọi người khó có dịp tụ lại như vậy, hay chúng ta chuyện tâm tình, ôn lại chuyện cũ …

      --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

      Ra khỏi Đằng Long phủ, Thiên Lân khi qua bức tượng đá thần long khỏi dừng bước lại chút.

      Đối với chỗ này, nó trước sau đều có cảm giác cổ quái, mỗi lần đến gần đều khỏi muốn dừng chân.

      Nhưng nó vòng quanh bức tượng đá thần long hai vòng, kết quả lại thấy điều gì. Chuyện này khiến nó rất khó hiểu nhưng tìm được chỗ nào để phát tiết.

      Giây lát, Thiên Lân bỏ câu hỏi trong lòng, bay ra khỏi huyệt động, loáng cái về lại đài cao ở cửa cốc.

      Trong lúc này, vẫn chưa có người đến, Lý Phong cứ trầm ngâm ở đó, tiếp tục chờ đợi.

      Thiên Lân đến bên cạnh ông ta cười cười, cũng gì cả.

      Lý Phong dường như hiểu được ý nghĩa của nó, cũng hề mở miệng, hai người cứ như vậy đứng chung với nhau nhìn về phía xa xa.

      lúc sau, phía Bắc của Đằng Long cốc xuất hai bóng người, do cự ly quá xa nên còn tạm thời nhìn được.

      Lý Phong thấy vậy nghi hoặc, tự :

      - Từ hướng này đến là ai đây?

      Thiên Lân hơi sửng, hỏi lại:

      - Thúc cũng đoán ra được là ai à?

      Lý Phong lắc đầu, giọng :

      - Kệ nó, người đến là khách, lát sau biết thôi.

      Từ xa xa, hai bóng hình phía Bắc hơi kỳ quái, bọn họ xem như bay nhưng tốc độ lại nhanh, điều này khiến Lý Phong và Thiên Lân phải chờ đợi lúc lâu.

      Nhưng khi hai bóng hình đó đến gần, Lý Phong và Thiên Lân vừa thấy họ, lập tức hô lên kinh ngạc, chẳng lẽ đây là việc lạ sao?

      Người đến ngoại hình đặc biệt, chia ra già trẻ.

      Lão già xem ra chừng sáu mươi tuổi, mặt đỏ hồng ánh lên, ngờ là hòa thượng, cổ đeo vòng Phật châu, mặc cà sa màu vàng, hình dáng mập mạp hệt như tượng Phật Di Lặc.

      Người trẻ ước chừng mười tuổi, khuôn mặt thanh tú lại tái nhợt, mặc tấm chế từ da sói che lưng và ngực, hai tay và hai chân đều để trần, cổ cũng đeo vòng Phật châu.

      Chỉ có điều vòng Phật châu này và vòng của lão hòa thượng khác nhau, những ngắn hơn rất nhiều, mà càng kỳ dị chính là vòng Phật châu này liên tục lấp lánh ánh sáng màu vàng kim, đó chính là ánh sáng của Thánh Phật trong truyền thuyết.

      Bốn người hướng vào nhau, lão hòa thượng vẻ mặt tươi cười, nhìn nhìn Lý Phong, sau đó lại đầy hứng thú nhìn Thiên Lân.

      Lý Phong vẻ mặt kích động, vội vàng tiến lên thi lễ :

      - Té ra là Thánh Tăng tiền bối đến, vãn bối Lý Phong nghênh đón từ xa xin được thứ tội.

      nhàng phất tay, lão hòa thượng cười trả lời:

      - Người thế ngoại chuyện lễ số, miễn , miễn .

      Bên cạnh, Thiên Lân và đứa bé kia nhìn nhau, trong mắt hai đứa đều có vẻ vui mừng bất ngờ.

      Thiên Lân tiến lên bước, hỏi:

      - Ngươi sao lại đến đây, lão hòa thượng là gì của ngươi vậy?

      Té ra, đứa bé chính là Thiện Từ năm xưa Thiên Lân gặp ở trong Tuyết Lang cốc.

      Bật cười, Thiện Từ hơi cứng nhắc trả lời:

      - Sư phụ, người dẫn ta đến đây.

      Thiên Lân vừa nghe liền nhìn lão hòa thượng lúc, cũng quá để ý, tiến lên nắm lấy tay Thiện Từ :

      - Ở đây ta quen thuộc nhất, đợi lúc ta dẫn ngươi chơi.

      Thiện Từ liếc lão hòa thượng, sau đó gật đầu nhè , hơi vui mừng.

      - Đa tạ ngươi, ngươi lại cao hơn trước rồi.

      Thiên Lân tới so với nó, cười khanh khách đáp:

      - Ngươi cũng vậy, chúng ta đều lớn lên vài tuổi rồi.

      Lý Phong sau khi chào hỏi lão hòa thượng, cũng lưu ý đến cử động của hai đứa bé, thấy bọn chúng ngờ biết nhau, trong lòng rất kinh ngạc, khỏi bật hỏi:

      - Thiên Lân, các con từng gặp nhau rồi?

      Thiên Lân cười tinh nghịch với Lý Phong, đáp lại:

      - Đây là bí mật của chúng con, thể . Đúng ?

      Hai chữ cuối chính là hỏi Thiện Từ.

      Cố sức gật đầu, khuôn mặt trắng bệch của Thiện Từ toát ra nụ cười.

      Lý Phong xấu hổ bật cười, bất đắc dĩ phải lắc đầu.

      Lão hòa thượng lại nhắc nhở:

      - Chuyện biết phải lo lắng. Những người ông chờ đến rồi, còn chào hỏi.

      Lý Phong sửng người, nhìn về phía Tây, hề thấy bóng người.

      Nhưng chỉ chớp mắt đoàn người đến như bay, tốc độ của bọn họ khiến người ta khó chấp nhận được.

      Lý Phong trong lòng chấn động, mơ hồ cảm thấy đúng, vội vàng tiến lên tươi cười nghênh đón. Nhưng người đến ai nấy vẻ mặt trầm, dường như phát sinh chuyện gì rồi.

      Thiên Lân kéo tay Thiện Từ, chăm chú nhìn nhóm khách đến. Chỉ thấy người đến tổng cộng có mười người, cầm đầu là người chừng hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt thô tháp cùng với ánh mắt sắc bén khiến người ta có cảm giác dám nhìn thẳng.

      Bên cạnh ông ta có người phụ nữ xinh đẹp tuổi trung niên chừng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi, khuôn mặt xinh đẹp hơi có vẻ giận dữ, mơ hồ có vài phần nghiêm túc.

      Phía sau người phụ nữ đó là ba thiếu nữ tuổi chừng hơn hai mươi, nhan sắc trung bình, ai nấy đều lạnh lùng như băng tuyết.

      Ngoài ra, còn có năm thiếu niên tuổi từ mười ba đến hai ba hai tư đứng yên như cổ thụ, trong đó người sáng chói nhất tuổi chừng mười chín, cao lớn lưng hổ eo gấu, có loại cương mãnh đặc trưng của người phương Bắc.

      Lúc này, Ly Hận thiên tôn Công Dương Thiên Tung miễn cưỡng bật cười, gật đầu với Lý Phong xem như chào hỏi, ánh mặt lại nhìn đến lão hòa thượng, hơi tỏ vẻ kinh ngạc, chủ động tiến đến chào hỏi:

      - Té ra Tuyết Sơn Thánh Tăng cũng đến rồi, quả lâu gặp, Thánh Tăng thân thể xem ra rất khỏe mạnh à.

      Lão hòa thượng cười :

      - Thiên tôn cũng rất cường kiện, nhưng xem ra tâm tình được tốt.

      Công Dương Thiên Tung giận dữ :

      - Ban đầu hôm nay ta ra khỏi cửa rất là cao hứng, ai ngờ khi đến Thiên Đao phong, gặp nhân vật biết ở đâu xuất phá hỏng cao hứng, còn làm ta bị chậm trễ.

      Lão hòa thượng kinh ngạc à tiếng, :

      - Với địa vị và thực lực của thiên tôn, người có thể khiến ông lo lắng có thể nhiều. biết người đó hình dạng thế nào, đến từ nơi nào?

      Công Dương Thiên Tung hừ giọng :

      - Người đó bên ngoài ước chừng ba mươi, miễn cưỡng cho là cao lớn, nhưng phải loại người vùng Tây Bắc của Băng Nguyên, rất có khả năng đến từ Trung Thổ. thanh binh khí rất tà dị, giống kiếm mà phải kiếm, như đao mà phải đao, vô cùng lợi hại. Ngoài ra, người đó tu vi rất kỳ dị đặc biệt, dường như đến cảnh giới cao nhất của Quy Tiên.

      Lão hòa thượng mất nụ cười, trầm ngâm :

      - Nhân vật như vậy, thế gian nhiều, chắc hẳn người đó có lai lịch bất phàm.

      Lý Phong bên cạnh mãi lắng nghe, đến lúc này thấy thời cơ đến, vội vàng tiến lên cười :

      - Nơi này gió tuyết rất lớn, thiên tôn và Thánh Tăng hay là hãy vào trong cốc uống trà trước , nghỉ ngơi chút, có chuyện gì chúng ta từ từ đàm luận sau.

      Công Dương Thiên Tung rầu rĩ vui, nhưng lại tiện phát tiết nỗi giận lên Lý Phong, nên cố gắng gật đầu, rồi mời chào Tuyết Sơn Thánh Tăng cùng nhau vào trong cốc.

      Thiên Lân và Thiện Từ sau cùng, hai đứa bé lúc này rất quen thuộc, xì xào bàn tán.

      Giây lát, Lý Phong dẫn mọi người đến Đằng Long động thiên.

      Ly Hận thiên tôn và Tuyết Sơn thánh tăng thẳng vào trong Đằng Long phủ, Thiện Từ và Thiên Lân lại dừng chân ở bức tượng đá thần long nơi cửa vào.

      Lần này, Thiên Lân kéo tay Thiện Từ đến gần bức tượng đá thần lòng, trong lòng cảm giác kỳ quái càng thêm mãnh liệt.

      Mà Thiện Từ ràng phát được cảm giác quái dị trong đó, vẻ mặt bình tĩnh nghi hoặc, dừng lại ở đó .

      Mãi rất lâu sau, Lý Phong tiến ra gọi hai người , bọn chúng mới đành rời khỏi đó.

      Trong đại động của Đằng Long phủ, Triệu Ngọc Thanh tiếp đãi Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào, Ly Hận thiên tôn Công Dương Thiên Tung, Tuyết Sơn thánh tăng và Dịch viên Giang Thanh Tuyết chuyện vui vẻ.

      Khi Thiên Lân kéo tay Thiện Từ tiến vào, ánh mắt mọi người đều nhìn hai đứa, trong vẻ quái dị có mấy phần hâm mộ.

      Triệu Ngọc Thanh thấy Thiện Từ, kinh ngạc :

      - Thánh tăng, chuỗi Phật châu cổ đồ đệ của ông có thể là vật phi phàm.

      Tuyết Sơn thánh tăng cười đáp:

      - Nhãn quang của cốc chủ độc đáo, vật này đúng là có chút lai lịch, nhưng nay tiểu đồ tuổi còn , chưa phù hợp cho nó biết.

      Hiểu điều thánh tăng , Triệu Ngọc Thanh cười đáp:

      - Cũng đúng, nên để bọn chúng ỷ lại quá đáng. Được rồi, bây giờ cũng còn sớm nữa, chúng ta bắt đầu thôi.

      rồi liếc Mã Vũ Đào và Công Dương Thiên Tung, giọng có ý hỏi han.

      Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào cười :

      - Mọi thứ cứ theo ý của cốc chủ, ta có ý kiến.

      Công Dương Thiên Tung lớn giọng:

      - Ta cũng có ý kiến gì.

      Triệu Ngọc Thanh đứng lên :

      - Như vậy, chúng ta cùng thôi.

      rồi dẫn mọi người ra khỏi phủ.

      Đến cửa cốc, môn hạ Đằng Long cốc sớm chuẩn bị sẵn sàng, đài cao đặt loạt ghế ngồi, tập trung mọi dân chúng trong cốc quanh đài, để bọn họ hình dung được đại hội chuyến.

      Như vậy, khí náo nhiệt tràn ra bốn phía, đại hội hiếm thấy vùng Băng Nguyên sắp sửa khai mạc.

      Bay lên đài cao, Triệu Ngọc Thanh liếc bốn phía, sau đó mời mọi người vào chỗ.

      Trong đó, Thiên Tà tông đệ tử ngồi bên phải, môn hạ Ly Hận thiên cung ngồi bên trái, Triệu Ngọc Thanh ngồi chính giữa, hàng bên trái thứ nhất chính là Công Dương Thiên Tung, tiếp theo là hai vị sư đệ, bên phải đầu tiên là Mã Vũ Đào, Tuyết Sơn thánh tăng và Giang Thanh Tuyết là quý khách nên ngồi kế Mã Vũ Đào.

      Thiên Lân và Thiện Từ đứng sau lưng Tuyết Sơn thánh tăng và Giang Thanh Tuyết, thỉnh thoảng lại giọng chuyện với nhau.

      Còn sáu đệ tử của Triệu Ngọc Thanh, mấy người này phụ trách chuyện trận đấu, thỉnh thoảng tới lui đài cao.

    2. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
      Chương 30: Chương 030
      lúc sau, Triệu Ngọc Thanh thấy đến giờ, đứng dậy đến giữa đài, ánh mắt nhìn bá tánh bốn phía, thanh vang dội cất lên:

      - Rất cao hứng, hôm nay Đằng Long cốc lại nghênh đón Băng Tuyết thịnh hội mười năm lần ở nơi này, ta trước hết cảm ơn quan tâm và ủng hộ của mọi người, cảm ơn Ly Hận thiên cung và Thiên Tà tông coi trọng Đằng Long cốc chúng ta. Ngoài ra, còn muốn hoan nghênh Tuyết Sơn thánh tăng và Dịch viên Giang nương đến, có các vị, chúng ta càng thêm phần đặc sắc. Bây giờ ta tuyên bố, Băng Tuyết thịnh hội lần này chính thức khai mạc.

      Bốn bề, thanh hoan hô cổ vũ, vài trăm bá tánh và môn hạ Đằng Long cốc cùng vỗ tay chúc mừng.

      Ngừng lại giây lát, Triệu Ngọc Thanh tiếp tục :

      - Bây giờ, trước hết cho mọi người được xem tiết mục đặc sắc, cho mời tuyển thủ tham dự của Đằng Long cốc chúng ta tiến lên đài biểu diễn tiết mục .

      rồi quay về chỗ ngồi cũ.

      Dưới đài, Lý Phong thân là người tổng phụ trách đại hội lần này, nhanh chóng phi thân lên đài, nhìn quanh bốn phía, tay phải làm thủ thế giữa trung, lập tức, dưới đài liền bay ra sáu bóng người, ai nấy xoay lượn giữa trung, dùng thân pháp nhanh nhẹn, hoa lệ xuất trong mắt mọi người.

      Năm người này tuổi tác khác biệt, lớn nhất chừng mười bảy mười tám tưởi, nhất mới chừng mười tuổi, đó chính là Từ Tĩnh, Tuyết Xuân, Huyền Vũ, Phi Hiệp, Tân Nguyệt, Lý Phàm.

      Khi mới ra mắt, hai người đáng chú ý, thứ nhất chính là Từ Tĩnh, tuổi chừng mười bảy, thân hình cao lớn, khuôn mặt tuấn cùng với ánh mắt đầy vẻ trí tuệ khiến người ta vừa thấy nhận ra khác biệt của .

      Thứ hai chính là Tân Nguyệt, năm nay mười lăm tuổi, mang bộ áo da tuyết điêu hệt như bông hoa sen tuyết vùng Băng Nguyên, toàn thân phát ra khí thánh khiết, lạnh lẽo, khiến người ta thấy kinh hãi, rung động.

      Thời khắc đó, ánh mắt mọi người đều tập trung lên hai người này.

      Đối với Công Dương Thiên Tung và Mã Vũ Đào, bọn họ để ý chính là tiềm lực tương lai của hai đứa bé, ảnh hưởng đến tình thế của Băng Nguyên.

      Đối với Tuyết Sơn thánh tăng và Giang Thanh Tuyết, bọn họ chỉ là cảm thấy kinh ngạc, mới lạ mà thôi.

      Đối với Thiên Lân, Từ Tĩnh mạnh yếu thế nào có ảnh hưởng đến tương lai của nó, nhưng nó hoàn toàn để ý.

      Ngược lại lạnh lùng của Tân Nguyệt khiến tâm hồn mới mười tuổi của nó lưu lại ý niệm đẹp đẽ.

      Thời khắc này, nó lần đầu tiên trong đời có cảm giác mông lung đối với cái đẹp của phụ nữ.

      Đồng môn sư huynh, sở học tương đồng.

      Sáu người thi triển Phiêu Tuyết thân pháp, đan xen lẫn nhau trung đài cao, quay cuồng như rồng bay phượng múa.

      Trong đó, khi Từ Tĩnh ở giữa, hệt như thủ lĩnh những con rồng, khi Tân Nguyệt ngạo nghễ ở giữa hệt như trăm chim chầu về phượng.

      Các loại hình dáng màu mè đều có hết, có thể là tập trung tinh hoa khiến người khác chú ý.

      đài, Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào cười với Triệu Ngọc Thanh:

      - Cốc chủ, lần này xem ra danh hiệu đệ nhất hẳn phải thuộc về Đằng Long cốc các vị.

      Triệu Ngọc Thanh khiêm tốn đáp:

      - Tông chủ chê cười, bọn họ chỉ có trò chơi nho , thích hợp tiêu khiển mà thôi.

      Bên trái, Công Dương Thiên Tung :

      - Cốc chủ chớ quá khiêm tốn, trong sáu môn hạ đó của người, hơn nữa đều có tư chất rất cao, đặc biệt là bé kia, có thể là nhân tài khó thấy, rất đáng để bồi dưỡng.

      Mã Vũ Đào hơi hừ giọng, đốp chát thẳng:

      - Ta thấy trong sáu môn hạ Đằng Long cốc, người có tiềm năng nhất phải là bé , mà là đứa tuổi nhất.

      Công Dương Thiên Tung trừng lại, lạnh giọng :

      - Ta là có tiền đồ nhất.

      Mã Vũ Đào phản bác:

      - Đứa bé trai tuổi nhất tương lai có thành tựu nhất.

      Thấy hai người bắt đầu tranh đấu, Triệu Ngọc Thanh cười khổ tiếng, khuyên bảo:

      - Hai vị nên vì chuyện này mà tranh đấu, thành tựu bọn chúng thế nào, tương lai có định sẵn, nên tranh luận chuyện này lúc bây giờ.

      Công Dương Thiên Tung và Mã Vũ Đào nghe vậy hừ tiếng, tự động quay , ai mở miệng nữa.

      Ở sau lưng Tuyết Sơn thánh tăng, Thiên Lân chỉ Lâm Phàm với Thiện Từ:

      - Đó là đứa bạn chơi từ đến lớn, tên là Lâm Phàm, ngươi còn nhớ nó hay vậy?

      Thiện Từ giọng :

      - Ta nhớ, lần trước chính nhờ mà chúng ta mới gặp nhau. Bây giờ dường như lợi hại hơn lần trước rất nhiều.

      Thiên Lân cười đáp:

      - Ba năm nay sư phụ nó quản lý rất nghiêm khắc nên có tiến bộ rất lớn. Còn ngươi, ngươi theo sư phụ học tập được những gì?

      Thiện Từ chần chừ lát, giọng :

      - năm trước sư phụ mới tìm được ta…

      Thiên Lân thấy nó hơi lo lắng, biết nó có chuyện tiện , liền đổi sang chuyện khá:

      - Ngươi bây giờ còn sống ở đó ?

      Thiện Từ lắc đầu đáp:

      - Ta theo sư phụ ở Trụ Tuyết phong cách đây vài chục dặm.

      Giữa sàn đấu, loạt biểu diễn đặc sắc chấm dứt. Sáu đứa Từ Tĩnh theo hướng dẫn của Lý Phong đứng ở ngoài biên trái nhất của đài cao.

      vào trong trường, Lý Phong liếc nhìn môn hạ Ly Hận thiên cung và Thiên Tà tông, tình cảm mãnh liệt :

      - Bây giờ, chúng ta kính mời những người tham gia thi đấu ở hai phái tiến lên cho mọi người biết mặt, mọi người vỗ tay hoan nghênh.

      Dưới đài, vài trăm người vỗ tay như sấm động, nhiệt tình khiến người ta kích động.

      đài, đệ tử dự thi của hai phái theo lời ra.

      Thiên Tà tông bên trái có năm đệ tử, Ly Hận thiên cung bên phải cũng có năm người, hai bên ánh mắt lạnh lùng, ràng trong lòng sớm có ấn tượng thù hận và đối nghịch.

      Đợi đệ tử hai phái vào chính giữa rồi, Lý Phong bảo bọn họ chia thành hai bên, mặt hướng xuống dưới để mọi người có thể thấy được.

      Sau đó, Lý Phong lên tiếng:

      - Bây giờ, trước tiên để ta đề nghị những người tham gia tự giới thiệu, mọi người hoan nghênh.

      Tiếng vỗ tay vang lên, bá tánh Đằng Long cốc phối hợp nhuần nhuyễn.

      Theo tiếng vỗ tay vang lên dưới đài, mười người tham gia thi đấu đài bắt đầu tự báo tên.

      Trong đó, thiếu niên môn hạ đáng chú ý nhất của Thiên Tà tông tên là Hạ Kiến Quốc, năm nay mười chín tuổi, vẻ mặt môi hồng răng trắng, hơi có vẻ văn nhược.

      Người đáng chú ý nhất của phía bên Ly Hận thiên cung tên là Tiết Phong, năm nay cũng mười chín tuổi nhưng thân hình cao lớn khôi ngô, tướng mạo thô tháp khiến cho người ta cảm thấy bá đạo.

      Nghe mười người giới thiệu xong, Lý Phong :

      - Băng Tuyết thịnh hội lưu truyền đến nay trải qua hơn ba trăm năm, chính là tượng trưng cho giao tiếp trao đổi và sống chung hòa thận của ba phái vùng Băng Nguyên. Vì để chúc mừng lễ hội này, mỗi lần chúng ta đều cử hành số cuộc tỉ thí thú vị, cũng để tăng thêm tình hữu nghị giữa ba phái. Bây giờ, chúng ta hãy cùng nhau chứng kiến cuộc tỉ thí thứ nhất.

      Tiếng hoan hô như sấm, tiếng vỗ tay điếc tai, bá tánh Đằng Long cốc nhiệt tình khiến khí dâng lên cao trào.

      Đợi tiếng hoan hô yếu , Lý Phong tiếp tục :

      - Cũng như mọi năm, cuộc so tài lại chia thành thân pháp, tu vi, tổng hợp ba hạng mục, do cốc chủ, thiên tôn và tông chủ cùng nhau quyết định thắng thua. Bây giờ, chúng ta hãy tiến hành hạng mục so tài thứ nhất, xin mời những người tham gia tiến lên rút thăm số hiệu để xác định thứ tự trước sau.

      Dứt lời, Đinh Vân Nham dưới đài bay lên đưa ra hộp gỗ.

      lúc sau, hoạt động rút thăm kết thúc.

      Trong mười sáu người, Phi Hiệp thứ nhất, Tân Nguyệt thứ ba, Huyền Vũ thứ sáu, Từ Tĩnh thứ bảy, Tuyết Xuân thứ chín, Lâm Phàm thứ mười hai, Tiết Phong thứ mười, Hạ Kiến Quốc thứ mười lăm.

      Sắp mười sáu người tham gia thành hàng theo thứ tự rút, Lý Phong bắt đầu giảng giải quy tắc và cầu.

      - So thân pháp chia thành hai loại, thứ nhất là tốc độ, thứ hai là vận dụng. Cái trước do chúng ta chỉ định, cái sau các ngươi tự mình chọn lựa. Bây giờ, chúng ta trước hết tiến hành so tài tốc độ, cứ hai người thành tổ. Ai đoạt được vật chỉ định trước là người thắng. Sau đó, người thắng tiến vào vòng trong, mãi cho đến khi chỉ còn người cuối cùng. Đương nhiên, trong lúc di chuyển nếu có người ra tay ngăn cản hoặc công kích người khác bị xem là phạm quy, bị mất tư cách thi. Bây giờ, để cho mọi người chút thời gian điều chỉnh trạng thái, sau đó chúng ta mới bắt đầu.

      rồi, Lý Phong liền xuống đài. Mười sáu người tham dự ở lại, ai nấy khẩn trương, kích động, biết phải theo ai.

      --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

      Ở cửa Đằng Long cốc, Băng Tuyết thịnh hội mười năm cử hành lần khẩn trương tiến hành.

      Trước đây, Lý Phong cho những thí sinh chút thời gian, thực tế là chuẩn bị vật tranh đoạt thích hợp.

      Lúc này, ông đứng giữa sân, tay phải giơ cao quả cầu băng, với mọi người:

      - Lúc này trong tay ta là quả cầu rỗng ruột, chỉ hơi mạnh tay bị vỡ vụn. Bây giờ, giữa sân chúng ta đặt bàn gỗ , sau đó đặt quả cầu băng lên giữa bàn, thí sinh tham dự đứng đối diện nhau cùng khoảng cách, để ta phát hiệu lệnh.

      Khi có hiệu lệnh, ai có thể đến trước bước đoạt được quả cầu này mà hoàn toàn bị vỡ nát xem là thắng. Nếu như đoạt được quả cầu trước nhưng khiến nó vỡ nát kết quả lần đó bị hủy bỏ, tiếp tục lần thứ hai để tránh bị dối trá. Mọi người nghe ?

      - Hiểu rồi.

      Mười sáu thí sinh đồng thanh đáp lời.

      Lý Phong hơi hơi gật đầu đến bên bàn gỗ đặt ở giữa sân, nhàng đặt quả cầu băng vào chính giữa.

      Sau đó, Lý Phong lùi lại bước, nhìn những người đài cao, nghiêm túc :

      - Tỷ thí bây giờ lập tức bắt đầu, bất quá trước hết có điểm cần phải làm , đó là ta đứng ở nơi này, thiết lập kết giới đơn sơ ở ngoài quả cầu băng, ảnh hưởng đến việc thí sinh tranh đoạt nhưng lại có thể biết được ràng biểu của hai bên tranh đoạt trong chớp mắt. Nếu ai muốn lợi dụng cơ hội để dùng tiểu xảo, hình bóng chưa đến đến đoạt vật từ xa coi là dối trá, bị mất tư cách tỉ thí vòng này. Bây giờ mọi người đều biết quy định rồi, mời thí sinh số và số hai tiến vào, chia ra đứng ngoài hai vạch xuất phát hai bên, sau đó nghe khẩu lệnh của ta. Sau đó, ta đếm hai ba rồi mới phất tay phải. Đúng lúc này, các ngươi bắt đầu.

      Nghe những lời của Lý Phong, mọi người vẻ mặt nghiêm túc. Ai cũng ngờ được, vòng thi đấu thứ nhất của đại hội năm nay lại nghiêm khắc như vậy. Xem ra, tỉ thí năm nay hẳn khác với những năm trước.

      đến bên trái Lý Phong, Phi Hiệp đứng ở vạch xuất phát, vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên.

      Thời gian ba năm trôi qua, nó thay đổi nhiều, vẫn khiến cho người ta cảm thấy thà chất phác, nhưng thân pháp của nó tinh tiến hơn rất nhiều.

      Lúc này, số hai đối diện cũng chuẩn bị xong.

      Vì thế, Lý Phong do dự nữa, lên tiếng đếm:

      - … Hai … Ba, bắt đầu!

      Thời điểm tay phải phất, chỉ thấy hai bóng hình bắn vào giữa sân, tốc độ cực nhanh như mũi tên rẽ mà tiến.

      Vòng này, Phi Hiệp thể thiên bẩm kinh người của nó, dễ dàng đoạt được quả cầu băng, mang lại khởi đầu hồng cho Đằng Long cốc.

    3. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
      Chương 31: Chương 031
      Đỡ lấy quả cầu băng Phi Hiệp đưa, Lý Phong giơ cao khỏi đầu, đợi mọi người nhìn lúc, ông mới lên tiếng:

      - Hoàn hảo chút hư hao, Phi Hiệp thuận lợi tiến vào vòng trong.

      Dứt lời liền đặt quả cầu băng vào chỗ cũ, sau đó lên tiếng:

      - Tổ thứ hai.

      Chầm chậm bước ra, Tân Nguyệt toàn thân trắng như tuyết, phảng phất như công chúa băng tuyết, điềm đạm mà thản nhiên như thường, đứng lẳng lặng ở vị trí được chỉ định, lành lùng nhìn quả cầu băng bàn.

      Thí sinh số bốn thuộc Thiên Tà tông, vẻ ngoài chừng mười bảy mười tám tuổi, đứng đối diện với Tân Nguyệt có phần khẩn trương, biết bởi mất bình tĩnh hay do bởi Tân Nguyệt.

      Lý Phong vẻ mặt nghiêm túc, nhàng đưa tay phải lên, chầm chậm đếm:

      - … Hai … Ba, bắt đầu!

      Chữ đầu vừa mới ra khỏi miệng, bóng trắng chớp mắt đến, dùng ưu thế tuyệt đối đoạt lấy quả cầu băng vào tay.

      Kết quả, Tân Nguyệt theo lẽ thường tiến vào vòng kế tiếp.

      Hai lần thắng lợi đều thuộc Đằng Long cốc, điều này khiến những bá tánh dưới đài thưởng lãm hưng phấn vô cùng, Công Dương Thiên Tung và Mã Vũ Đào đài lại hơi có vẻ lạnh lùng.

      Tiếp sau đó, tổ thứ ba tỉ thí bắt đầu.

      Lần này lại là Huyền Vũ môn hạ của Đằng Long cốc thắng lợi. Chuyện này khiến mọi người dưới đài đều sôi nổi hẳn.

      Sau đó, tổ thứ bốn của Từ Tĩnh thi đấu, tự nhiên Từ Tĩnh dễ dàng giành chiến thắng.

      Tổ thứ năm của Tuyết Xuân gặp phải cường địch, sau khi cố hết sức đối phó, cuối cùng thất bại trong tay Tiết Phong của Ly Hận thiên cung.

      Tổ thứ sáu của Lâm Phàm xuất kích. Nó do năm xưa thất bại dưới tay Từ Tĩnh nên khổ luyện thân pháp, vì thế đây là sở trường của nó, cũng gặp phải khó khăn gì.

      Tổ thứ bảy chính là giữa môn hạ của Ly Hận thiên cung và Thiên Tà tông, hai bên mới lần đầu gặp tự nhiên hết sức so tài, kết quả môn hạ của Ly Hận thiên cung thắng.

      Trận cuối cùng, Hạ Kiến Quốc môn hạ của Thiên Tà tông đối trận với đệ tử Ly Hận thiên cung, kết quả tự nhiên khác dự đoán.

      Vòng tỉ thí thứ nhất tốn thời gian lắm, tiếp theo liền chuyển sang vòng hai.

      Lúc này, chỉ còn tám người, trong đó có năm người của Đằng Long cốc, nên khó mà tránh khỏi tranh đấu giữa đồng môn.

      Nhưng trong năm người bọn họ, ai thắng ai bại đây?

      Rất nhanh chóng, Phi Hiệp và Tân Nguyệt được xếp trước bắt đầu tỉ thí, kết quả Phi Hiệp bị chậm bước, thất bại trong tay của Tân Nguyệt.

      Thấy vậy, Phi Hiệp hơi thất vọng, liếc Lý Phong, cười khổ lùi lại.

      Lý Phong vẻ mặt bất động, thân là người ra hiệu lệnh, ông tuy có cảm xúc với thất bại của đồ đệ nhưng lại thể tỏ được.

      Trận thứ hai, Huyền Vũ đấu với Từ Tĩnh, hai người tương đối phân biệt, vì thế kết quả ràng, Từ Tĩnh thuận lợi tiến vào vòng trong.

      Ở trận thứ ba, Lâm Phàm đấu với Tiết Phong, đây là tổ đối thủ kỳ quái, chỉ bởi vì Đằng Long cốc so tài với Ly Hận thiên cung, mà điều bất thường hơn, Tiết Phong chính là người lớn tuổi nhất thi còn Lâm Phàm lại là người tuổi nhất thi.

      Tranh đoạt giữa hai người khiến người ta cảm thấy công bằng.

      Kết quả cuối cùng hoàn toàn phù hợp với suy đoán của mọi người, Tiết Phong chính là người đoạt được quả cầu băng.

      Trận thứ bốn, Hạ Kiến Quốc biểu nổi bật, dễ dàng chiến thắng đối thủ.

      Như vậy, xuất Tứ Cường.

      Lúc này, Thiên Lân theo dõi với Thiện Từ:

      - Bây giờ chỉ còn bốn người, ngươi cho là ai có khả năng chiến thắng đây?

      Thiện Từ cau mày đáp:

      - So về tốc độ thể biểu toàn bộ tu vi, chuyện này dễ đoán được. Còn ngươi, suy nghĩ thế nào?

      Thiên Lân :

      - Ta đoán Tân Nguyệt chiến thắng.

      Thiện Từ nghi hoặc hỏi lại:

      - Sao lại thấy được vậy?

      Thiên Lân bật cười thông minh, thấp giọng :

      - Tu vi Tân Nguyệt mạnh nhất trong Tứ Cường nhưng thân pháp lại có chỗ độc đáo.

      Thiện Từ , chỉ yên lặng trầm mặc.

      Giang Thanh Tuyết ở gần lại quay đầu nhìn Thiên Lân, cười hỏi:

      - Độc đáo ở chỗ nào vậy?

      Thiên Lân tinh nghịch đáp:

      - Thiên cơ bất khả lộ, nếu còn linh nghiệm.

      Giang Thanh Tuyết sửng người, sau đó cười mắng:

      - Tiểu quỷ, ngay cả ta cũng dám trêu chọc. Ta phải xem đệ lần này có thể đoán trúng được .

      Giữa sân, vòng tỉ thí thứ ba chính thức bắt đầu.

      Tân Nguyệt và Từ Tĩnh đứng đối diện nhau, hai người đều rất nghiêm túc.

      Tuy là đồng môn nhưng lại cùng sư phụ, vì thế rất nhiều thứ phải tranh đoạt với nhau.

      Ở giữa, Lý Phong nhìn cả hai giây lát, sau đó trầm giọng :

      - Chú ý, …hai … ba, bắt đầu!

      Thời khắc đó, Tân Nguyệt như tiên tử bay lượn, Từ Tĩnh như rồng ở trong mây, hai người ai nấy thi triển sở học, toàn lực ứng phó, chớp mắt đến giữa sân đấu.

      Nhưng cho dù thế nào, giữa hai người vẫn có trước có sau, cho dù chút cũng đủ để phân thắng bại.

      Kết quả, Tân Nguyệt nhanh hơn chút đoạt lấy quả cầu băng, Từ Tĩnh đành kinh ngạc im lặng rút lui.

      Trận thứ hai, Tiết Phong đấu với Hạ Kiến Quốc, trận này càng kịch liệt hơn.

      Nguyên nhân hai bên là kẻ thù, môn phái hai bên tranh giành năm trăm năm.

      Trận này, Tiết Phong và Hạ Kiến Quốc tốc độ chia trước sau được, nhưng Tiết Phong thân hình to lớn, thể thay đổi khiến cuối cùng đành ôm hận trong lòng.

      Thấy vậy, Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào bật cười đắc ý chọc tức Công Dương Thiên Tung nổi giận trong lòng.

      Cuộc so tài tốc độ đại biểu cho chuyện gì.

      Nhưng hai bên ngầm hơn thua, cho dù chút cơ hội có thể đả kích đối phương đều hề bị bỏ qua.

      Cuối cùng, trận chung kết bắt đầu. Tân Nguyệt và Hạ Kiến Quốc đối mặt nhìn nhau, trong ánh mắt đều lộ vẻ kiên định.

      Cho dù thế nào nữa, trận chiến này đều phải phấn đấu toàn lực, vì thế hai người tập trung tinh thần, trong lúc hay biết lộ ra khí thế của bản thân, vô hình trung chạm vào nhau, từ đó sinh ra cảm giác kì diệu.

      Thời khắc đó, Tân Nguyệt tuổi còn quá, mười lăm năm qua nó chỉ lòng muốn luyện công, vì thế có gì.

      Nhưng Hạ Kiến Quốc mười chín tuổi biết rất nhiều chuyện, vì thế trong thời khắc đó, trong lòng xuất chút dao động, thầm ghi nhớ hình bóng Tân Nguyệt vào sâu trong lòng.

      Khi tay phải của Lý Phong hạ xuống, người đài ngoại trừ Triệu Ngọc Thanh và Tuyết Sơn thánh tăng vẻ mặt còn bình thản, những người khác đều tỏ vẻ tập trung cao độ.

      Lúc này, Tân Nguyệt biến chuyển thân pháp trước đây, cả người hơi nghiêng về phía trước, mũi chân điểm xuống mặt đất, thân thể xoay tròn bay tạo thành cơn gió xoáy giữa gian.

      Hạ Kiến Quốc thẳng băng mà bắn , hình bóng di chuyển tốc độ cao khi tiến lên tạo thành tiếng rít chói tai, có thể thấy tốc độ kinh người thế nào.

      Phương thức khác nhau, tốc độ kinh người giống nhau, cuối cùng Tân Nguyệt thắng lợi nhờ cơn trốt xoay tròn của nàng.

      Vật thể di động tất nhiên phải chịu khí ngăn trở.

      Tân Nguyệt chọn phương thức xoay tròn để hạn chế tối đa trở lực ngăn cản, so với việc Hạ Kiến Quốc thẳng băng tiến đến nên vượt hơn rất nhiều.

      Lúc này, vòng so tài tốc độ thứ nhất kết thúc, Tân Nguyệt thay mặt Đằng Long cốc giành được thắng lợi huy hoàng.

      Dưới đài, bá tính Đằng Long cốc cao giọng hoan hô, chúc mừng Tân Nguyệt đoạt được thắng lợi.

      đài, Mã Vũ Đào và Công Dương Thiên Tung đều quay lại chúc mừng Triệu Ngọc Thanh, chỉ có điều hai người toàn đánh võ mồm, mượn chuyện để lại tranh đấu hơn thua.

      Đối với Mã Vũ Đào, Hạ Kiến Quốc tuy thua, nhưng ít ra cũng đạt đệ nhị, cho thấy ông ta tạm thời ở thế thượng phong.

      Nhưng Công Dương Thiên Tung cũng ngu, cố gắng hết mức tán tụng tiền đồ của Tân Nguyệt, từ đó chứng minh bản thân có nhãn lực hơn hẳn Mã Vũ Đào.

      Triệu Ngọc Thanh bị kẹp ở giữa, ông chút lo sợ bởi cảnh hai bên tranh đấu, nhưng cũng khó mà chiều, chỉ đành nghe như hiểu.

      Bên cạnh, Giang Thanh Tuyết kinh ngạc nhìn Thiên Lân, tán tụng:

      - Có nhãn lực, đoán được bên trong.

      Thiên Lân cười ha hả đáp:

      - Tri kỷ tri bỉ, tự nhiên đoán sai được.

      Giang Thanh Tuyết hiểu, hỏi lại:

      - Câu này giải thích như thế nào?

      Thiên Lân cười đáp:

      - Ta là người quen nơi này, chuyện của Đằng Long cốc tự nhiên tương đối quen thuộc. Tân Nguyệt học được nhiều ít thế nào, ta tự nhiên là … ha ha ha…

      Nghe như thế, Giang Thanh Tuyết cười :

      - Ngươi là cơ trí quỷ quái, quả là thông minh.

      Thời khắc đó, Giang Thanh Tuyết hoàn toàn biết được, mấy câu của Thiên Lân ra là có cơ sở, bởi vì nó muốn hiển lộ quá nhiều.

      Vòng so tốc độ kết thúc, tiếp theo chính là vận dụng thân pháp.

      Bởi vì vòng này để tùy ý phát huy, cho nên gọi là tỉ thí, ra là khác biểu diễn, nhưng cuối cùng có nhiều người phê bình đánh giá mà thôi.

      Trước hết, người đầu tiên thi đấu vẫn là Phi Hiệp, thi triển Phiêu Tuyết thân pháp là tuyệt kỹ của Đằng Long cốc, biến hóa rất nhiều khiến người ta nhìn thấy vui mắt.

      Sau đó môn hạ Ly Hận thiên cung xuất trận, thi triển “Ly Mộng thân pháp” của bọn họ, khiến người nhìn có cảm giác buồn bực ưu phiền.

      Sau đó môn hạ Thiên Tà tông xuất , thi triển thân pháp “Thiên Phong Tường Vân” phiêu dật linh động, thể phong cách khác hẳn.

      Biểu diễn của mười sáu thí sinh hề lập lại, trong đó đáng nhắc đến có bốn người, chính là Tân Nguyệt, Từ Tĩnh, Tiết Phong và Hạ Kiến Quốc.

      Biểu diễn của Tân Nguyệt là sinh động nhất, bé chọn lựa múa kiếm, hơn nữa còn phối hợp với Hàn Băng pháp quyết, khiến bản thân trong lúc bay lượn, quanh người hoa tuyết rơi xuống, khiến mọi người cảm thấy như Băng Tuyết tiên tử giáng phàm.

      Từ Tĩnh thi triển Phiêu Tuyết thân pháp, nhưng biến hóa phức tạp, so với mấy người còn lại đều thuần thục hơn nhiều, đáng tiếc lại thiếu sáng tạo của Tân Nguyệt.

      Còn Tiết Phong và Hạ Kiến Quốc, bọn chúng đều phát huy Ly Mộng thân pháp và Thiên Phong Tường Vân thân pháp đến mức ổn đỉnh cực điểm nhưng lại quá ổn định mà đủ sáng tạo.

      Cuối cùng, Triệu Ngọc Thanh, Công Dương Thiên Tung, Mã Vũ Đào đều nhất trí chọn màn biểu diễn của Tân Nguyệt, cho là về mặt vận dụng thân pháp, bé có được thiên phú tuyệt vời.

      Đến lúc này, Tân Nguyệt đứng hạng nhất về thân pháp, đoạt được cả hai giải nhất, bộc lộ tài năng xuất chúng so với đồng môn đệ tử.

      Lúc này, trời đúng ngọ.

      Lý Phong sau khi được đồng ý của sư phụ Triệu Ngọc Thanh, liền tuyên bố vòng thi thứ nhất kết thúc, chỉ còn hai loại tỉ thí cử hành sau khi ăn cơm.

      Mọi người đài đứng lên rời , bá tính dưới đài ai nấy tự quay về.

      Trong Đằng Long phủ, tiệc trưa phong phú sớm được chuẩn bị thỏa đáng.

      Đợi Triệu Ngọc Thanh, Công Dương Thiên Tung, Mã Vũ Đào, Tuyết Sơn thánh tăng, Giang Thanh Tuyết mấy người đến liền chính thức bắt đầu khai tiệc trưa.

      Lúc đó, Thiên Lân ngồi cùng mâm với Thiện Từ và năm người Triệu Ngọc Thanh, mọi người vừa ăn vừa chuyện, bao lâu chuyển sang chuyện của Tuyết Sơn thánh tăng và Giang Thanh Tuyết.

      - Thánh tăng bình thường khi đâu, lần này đến, biết …

      Người hỏi chính là Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào, giọng có mấy phần nghi hoặc.

      Tuyết Sơn thánh tăng giữ nguyên nụ cười quen thuộc, đáp lại:

      - Lần này đến chỉ là tùy ý thôi, thuận tiện dẫn đồ nhi này của ta giới thiệu mọi người, sau này còn hy vọng mọi người chiếu cố nhiều hơn.

      Mỉm cười gật đầu, Mã Vũ Đào và Công Dương Thiên Tung đều hết sức chiếu cố.

    4. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      Triệu Ngọc Thanh hơi hơi gật đầu, ánh mắt nhìn Giang Thanh Tuyết, giọng hỏi:

      - Trận hạo kiếp xảy ra mười năm trước lay động thiên hạ, biết tình thế nay của trung thổ thế nào?

      Giang Thanh Tuyết ngờ Triệu Ngọc Thanh hỏi chuyện này, hơi bất ngờ trả lời:

      - Trận hạo kiếp năm xưa thổi khắp thần châu, cả Thất giới đều chịu ảnh hưởng rất lớn. Vô số môn phái bị hủy diệt, vô số cao thủ bị chết , nhất thời lòng người tu chân kinh khiếp. May mà lúc đó có Trừ Ma liên minh chống đỡ, thiên hạ mới bị đại loạn, sau đó dần dần khôi phục. nay, Trừ Ma liên minh là liên minh đệ nhất thiên hạ, đệ tử phân bố đến từng nơi trong Tu Chân giới, thực lực hùng hậu. Còn Dịch viên ta được thống lĩnh của chưởng giáo Lâm Vân Phong, cũng nhanh chóng phát triển trở lại, bây giờ là đại phái đệ nhất trong Tu Chân giới, uy danh đuổi theo Trừ Ma liên minh.

      Triệu Ngọc Thanh gật đầu :

      - Dịch viên và Trừ Ma liên minh chính là hai cột trụ to lớn ở trung thổ, điều này dĩ nhiên thiên hạ đều biết. Ta vừa rồi hỏi câu này, chỉ là muốn hiểu thêm tình hình những phương diện khác.

      Giang Thanh Tuyết trầm ngâm đáp:

      - Theo những điều ta biết được mấy năm nay, Lục Viện Tu Chân ngày trước chỉ còn lại Dịch viên, trong năm phái Tu Chân, Thiên Ma giáo luôn luôn danh, Ma Thần tông từ mười năm trước quy ra mặt, Vạn Phật tông nhân tài điêu linh, Vô Vi đạo hỏi đến thế , Tiên Kiếm môn biết ở đâu. Quỷ vực, Ma vực gnày đó bị hủy diệt, Vu Thần cũng chết, chỉ còn lại vực đóng cửa xuất . Vì thế tổng thể nay, so với mười năm trước, tình hình xem ra thiên hạ thái bình rồi.

      Nghe vậy, Triệu Ngọc Thanh chìm vào trầm tư, khiến mọi người biết ông nghĩ điều gì.

      Công Dương Thiên Tung :

      - Cao trào rồi thoái trào, trong thời gian ngắn, Tu Chân giới hẳn có biến động nào quá lớn lao.

      Mã Vũ Đào phản bác lại:

      - Thế khó liệu được, ai biết trước ràng.

      Công Dương Thiên Tung hừ lạnh tiếng, căn bản để ý đến nữa.

      Tuyết Sơn thánh tăng cười :

      - Chuyện tương lai cần phải lo lắng, phúc hay họa từ bản thân, chi bằng nắm lấy từng giây từng phút của cuộc sống, đó mới là sống hư mất .

      Triệu Ngọc Thanh trầm tư ngửng đầu lên tán đồng:

      - Thánh tăng đúng, hay chúng ta đừng nghĩ quá nhiều, hưởng thụ vui vẻ từng giây phút khoái lạc của cuộc đời. Đến đây, ăn cơm thôi, lát nữa còn có những cuộc tỉ thí đặc sắc.

      Thấy cốc chủ lên tiếng, những người ngồi cùng bàn đều nhiều, tập trung ăn cơm.

      Chưa đến ba khắc sau giờ ngọ, vòng tỉ thí tu vi thứ hai tiếp tục triển khai đài cao ở cửa cốc.

      Lúc đó, Lý Phong đứng giữa sân, giảng giải quy tắc tỉ thí với mười sáu thí sinh.

      - Tỉ thí tu vi chia thành hai loại, thứ nhất chính là ngưng tụ băng, thứ hai chính là làm tan băng. Cái trước là đo lường khối lượng, thể tích khối băng của người nào ngưng kết lớn hơn thắng. Cái sau so về tốc độ, ai làm tan hoàn toàn cùng thể tích trước được xem là thắng. Mọi người có nghi vấn gì nữa ?

      Mười sáu thí sinh đều trầm ngâm, người nào lên tiếng.

      Lý Phong thấy vậy gật đầu :

      - Nếu mọi người đều nghe hiểu rồi, thế bây giờ các thí sinh tiến lên xếp thành hai hàng, khoảng cách chừng sáu thước, đứng yên được động đậy.

      Mười sáu thí sinh theo vậy mà làm, đứng theo trình tự, sau đó chờ đợi dặn dò của ông.

      Vừa vòng quanh các thí sinh, Lý Phong vừa :

      - Chút nữa, khi ta phát xuất khẩu lệnh bắt đầu, các vị đứng nguyên tại chỗ ngưng kết băng tuyết. Trong lúc này, trong lúc làm ảnh hưởng và gây nguy hại người khác, các vị có thể dùng bất kỳ phương pháp nào để tăng tốc tích lũy băng tuyết. Ta dùng giới hạn nén hương, đến lúc đó ta gọi mọi người dừng lại. Cuối cùng thể tích khối băng của ai lớn, người đó thắng. Bây giờ mọi người chuẩn bị sẵn sàng, ta đếm hai ba, sau đó bắt đầu. … hai … ba, bắt đầu.

      Lúc dứt lời, Lý Phong quay lại chỗ cũ, tay phải chỉ lên giữa trung, nén hương bàn gỗ liền được liệt hỏa chân nguyên của ông phát ra đốt cháy.

      Giữa sân, mười sáu thí sinh bắt đầu ngưng thần vận khí, mười sáu đôi tay nhanh chóng được bao trùm tầng sương băng, ngay sau đó khí lạnh lưu động, sương tuyết trắng toát mờ mịt theo khống chế của mười sáu đôi tay hình thành mười sáu quả cầu tuyết, dần dần lớn lên, từ từ dày hơn.

      bầu trời, mặt trời chói chang nhưng đài cao ở cửa Đằng Long cốc lại ngưng sương khí lạnh, mười sáu người đồng thời chế ngự cái lạnh, luồng khí lạnh kết thành vùng, chớp mắt thấy hoa tuyết rơi xuống.

      Ngưng băng là loại pháp quyết cơ sở của cả ba đại môn phái Băng Nguyên, cũng là môn học bắt buộc.

      Trong lúc này có chỗ nào có thể dùng kỹ xảo, tất cả hoàn toàn nhờ vào thực lực bản thân, vì thế tính ưa nhìn cao, có có gì đáng quan sát.

      Bốn bề, tất cả đều im lặng, mọi người đều chờ đợi kết quả cuối cùng.

      Nhưng nén hương hoàn toàn phải là chớp mắt, điều này khiến người ta khó chịu.

      Thiên Lân nhìn lúc liền thấy được mấy điểm đáng chú ý, liền thảo luận kết quả lần này với Thiện Từ.

      - Ngươi cho rằng vòng này ai đoạt ngôi đầu?

      Thiện Từ trầm ngâm lúc, chỉ vào Hạ Kiến Quốc :

      - Người này tương đối xuất chúng.

      Thiên Lân gật đầu :

      - sai, lĩnh vực tu vi, Hàn Băng pháp quyết của Hạ Kiến Quốc đúng là có chỗ hơn người, so với Tiết Phong hẳn mạnh hơn, nhưng so với Từ Tĩnh còn khó lắm.

      Thiện Từ lắc đầu :

      - Từ Tĩnh ban đầu quá mãnh liệt, sau đó hẳn phải yếu , cuối cùng thua.

      Thiên Lân nhìn lát, đồng ý:

      - Nhãn quang của ngươi lợi hại , điểm này cũng nhận ra được.

      Thiện Từ cười cười, lẩm bẩm nho :

      - Bởi vì chúng ta và bọn họ khác hẳn.

      Vì sao khác vậy?

      nhiều.

      lúc sau, khi thời gian hết, Lý Phong gọi dừng lại, mười sáu thí sinh lập tức dừng công.

      Lúc này, chỉ thấy mười sáu khối băng đặt ở đài cao trung ương, so sánh cũng có khác biệt chút đỉnh, nhưng lại sai biệt nhiều.

      Lý Phong tiến đến vòng, điềm nhiên :

      - Mọi người nhìn của nhau , so sánh lúc, cũng xem như là giao tiếp trao đổi.

      Mười sáu thí sinh vẻ mặt khác nhau, có phần tự phụ, có phần cảm thấy đỏ mặt.

      Giây lát, Lý Phong chờ mọi thí sinh giám định xong rồi, trầm giọng :

      - Bây giờ, mọi người cũng hiểu trong lòng, tự giác nếu thấy mình phải là đệ nhất lùi lại, cảm thấy có hy vọng đừng ngại đứng nguyên tại chỗ.

      Dứt lời, phần lớn mười sáu đệ tử đều lùi lại, cuối cùng chỉ còn Từ Tĩnh, Tiết Phong, Hạ Kiến Quốc.

      Thấy vậy, Lý Phong dám tự tiện làm chỉ, đưa mắt nhìn mấy người Triệu Ngọc Thanh, hỏi lại:

      - Kết quả như thế nào, thỉnh sư phụ và hai vị tôn chủ chỉ ra.

      Triệu Ngọc Thanh nghiêng đầu liếc Công Dương Thiên Tung, hỏi:

      - Thiên tôn thấy thế nào?

      Công Dương Thiên Tung vẻ mặt lạnh lùng, vui :

      - Ta có gì để , mọi thứ cứ theo chủ ý của cốc chủ.

      Quay đầu lại, Triệu Ngọc Thanh lại hỏi:

      - Tông chủ sao?

      Mã Vũ Đào cười :

      - Ta cũng có gì để , nghe theo quyết định của cốc chủ.

      Hơi hơi gật đầu, Triệu Ngọc Thanh vẻ mặt sáng ngời, ánh mắt nhìn lại Lý Phong, bình tĩnh :

      - Lần này tỉ thí ngưng băng, ngôi đệ nhất thuộc về Hạ Kiến Quốc.

      Tiết Phong nghe vậy vẻ mặt nhợt nhạt, Từ Tĩnh hơi có chút kinh ngạc, ràng nó còn chưa ý thức được bản thân vì sao lại thua cuộc.

      Lý Phong đem lời của Triệu Ngọc Thanh to với mọi người, đợi mọi người bình tĩnh lại, bắt đầu :

      - Tỉ thí ngưng băng kết thúc, bây giờ chúng ta bắt đầu tỷ thí làm tan băng. Trước hết, chúng ta đặt trước mặt mọi người khối băng to lớn giống nhau. Trong lúc này, mọi người có thể lợi dụng thời gian điều hòa hơi thở, đợi bọn ta làm xong, lập tức để cho mọi người tỉ thí với nhau.

      rồi, Lý Phong liền bắt đầu thực mười sáu khối băng giữa sân.

      Khoảng chừng khắc, Lý Phong hoàn thành thu tay lại, với những thí sinh tham gia:

      - Mười sáu khối băng này hoàn toàn giống nhau, để cho công bằng, mọi người có thể tự do lựa chọn trình tự. Sau đó, khi ta ra lệnh liền bắt đầu làm tan băng, mọi người có thể dùng khí thuần dương để làm tan, cũng có thể dùng Hàn Băng pháp quyết để hấp thu vào trong cơ thể. Chỉ cần tốc độ làm tan, bất cứ phương pháp nào cũng được. Bây giờ, mọi người hãy chọn lựa trước, cũng chuẩn bị sẵn sàng .

      Mười sáu người tham gia nghe vậy ai nấy tiến lên, cuối cùng ai thắc mắc, cứ y theo trình tự mà đứng.

      Nhìn thấy tỉ thí sắp sửa bắt đầu, Thiên Lân với Thiện Từ:

      - ra tỉ thí làm tan băng này lại có thể dùng kỹ xảo.

      Thiện Từ rất bình tĩnh, điềm đạm :

      - Ta biết, nhưng phương pháp chúng ta nhất định phải giống nhau.

      Thiên Lân ngạc nhiên nhìn nó lúc, :

      - Đúng thế, bởi vì chúng ta cũng khác nhau.

      Khác nhau ở đây là chỉ tính cách, chỉ may mắn hay còn ám chỉ vào điều gì đây?

      Giang Thanh Tuyết kỳ quái nhìn bọn chúng, cau mày :

      - Hai đệ có chút cổ quái, tuổi còn mà lời khiến người ta phải mơ hồ hiểu.

      Thiên Lân cười :

      - Tỷ biết bởi vì nguyên nhân tuổi tỉ lớn hơn bọn đệ.

      Thiện Từ :

      - Còn bởi góc độ nhìn vật của tỷ khác với chúng đệ.

      Giang Thanh Tuyết vẻ mặt ngạc nhiên, nhìn nhìn hai người, lại nhìn nhìn khuôn mặt cười cười của Tuyết Sơn thánh tăng, khỏi cười khổ :

      - Hai đệ phải là quái thai cũng là thiên tài. Quả khiến người ta hiểu gì cả.

      Tuyết Sơn thánh tăng cười ha hả :

      - Người hiểu, lo lắng, đây là chuyện tốt.

      Giang Thanh Tuyết khó hiểu, muốn hỏi lại phát tỉ thí sắp sửa bắt đầu, vì thế thể mở miệng được.

      Giữa sân, Lý Phong đợi các thí sinh đứng yên chuẩn bị sẵn sàng mới mở miệng :

      - Chú ý, … hai … ba, bắt đầu.

      Hiệu lệnh vừa vang lên, mười sáu người lập tức ai nấy thi triển sở học, đủ các dạng các kiểu.

      Tính chất việc làm tan băng và ngưng tụ băng có chỗ tương tự, lại cũng có những điểm khác hẳn.

      Trong mười sáu người, năm môn hạ của Thiên Tà tông chọn lựa phương thức hấp thu, hai tay ép chặt vào khối băng, toàn lực hấp thu nó.

      Môn hạ Ly Hận thiên cung và Đằng Longcốc dùng cả hai cách, có người thi triển pháp quyết Hàn Băng, cũng có người dùng pháp quyết cực dương cực cứng để làm tan băng.

      Trong đó, Từ Tĩnh, Tân Nguyệt môn hạ Đằng Long cốc dùng Hàn Băng pháp quyết chính thống, Lâm Phàm lại thi triển Tam Dương thần công.

      Môn hạ Ly Hận thiên cung Tiết Phong chọn cách tương tự Lâm Phàm, nhưng lại thi triển “Huyền Dương thần quyết” của Ly Hận thiên cung, uy lực và cấp độ đều vượt xa “Tam Dương thần công”.

      Tỉ thí làm tan băng bên ngoài quan sát thú vị hơn rất nhiều so với ngưng tụ băng.

      Trong đó, đáng chú ý nhất phải kể đến Lâm Phàm và Tiết Phong.

      Bọn chúng là hai thí sinh tuổi và lớn tuổi nhất, khi thi triển pháp quyết toàn thân có ánh đỏ vây bọc, khí nóng bốc hơi, hai tay hệt như hai tấm sắt nung đỏ, khi ấn lên khối băng sương tuyết tung bay, so với những người khác vẻ ngoài thầm lặng lẽ nhìn đặc sắc hơn nhiều.

    5. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
      Chương 33: Chương 033
      Thời gian theo chú ý của mọi người trôi qua.

      Tỉ thí làm tan băng có mấy người tiến xa chính là Tiết Phong, Hạ Kiến Quốc, Từ Tĩnh, Lâm Phàm, Tân Nguyệt… Khối băng trước mặt bọn chúng nhanh chóng thu , chỉ tốn khắc gần đến kết thúc.

      Trong những người quan sát, Thiên Lân than lắc đầu, giọng :

      - là có chút hùng.

      Giang Thanh Tuyết thấy nó mở miệng, hiểu hỏi:

      - Câu này của đệ là ý gì?

      Thiên Lân nhìn nàng cười hăng hắc, thần bí :

      - Chuyện này tỷ hãy hỏi Thiện Từ, chắc chắn nó biết.

      Giang Thanh Tuyết tin, đưa mắt nhìn Thiện Từ, lại nghe Thiện Từ :

      - Ý của Thiên Lân những người tham gia thi đều quá thành theo bổn phận, biết đạo ứng biến.

      Giang Thanh Tuyết kinh ngạc :

      - Các đệ mới có mười tuổi lại biết những chuyện này ư?

      Thiên Lân tinh nghịch :

      - Tỷ tuổi còn lớn hơn bọn đệ cộng lại, lẽ nào còn biết những chuyện này chăng?

      Giang Thanh Tuyết đáp được, vẻ mặt hơi có xấu hổ.

      Tuyết Sơn thánh tăng mỉm cười :

      - Bọn chúng thông minh hơn người, thích trêu chọc người khác, ngươi đừng để ý đến là được.

      Ở bên Triệu Ngọc Thanh, Công Dương Thiên Tung hăng hái :

      - Xem ra kết quả có, cốc chủ nghĩ sao đây?

      Triệu Ngọc Thanh cười cười, giọng bình tĩnh đáp:

      - Đúng thế, có kết quả rồi, trong trận tỉ thí này, Tiết Phong có ưu thế rất mạnh.

      Mã Vũ Đào trầm lời nào, ràng ông ta biết vòng này Hạ Kiến Quốc so lại với Tiết Phong.

      Công Dương Thiên Tung có ý vô tình liếc qua Mã Vũ Đào, với Triệu Ngọc Thanh:

      - Đứa bé Lâm Phàm trong cốc của ông cũng có biểu kém.

      Triệu Ngọc Thanh cười tiếng như là đáp lời.

      Cuối cùng, Tiết Phong là người đầu tiên hoàn thành mục tiêu chỉ định, ràng có ưu thế chiếm được thắng lợi vòng này.

      Ngay tiếp đó, Lâm Phàm là thứ hai, Hạ Kiến Quốc và Từ Tĩnh phân trước sau, những người khác còn kém chút.

      Lý Phong tiến đến bên Tiết Phong, mỉm cười gật đầu, sau đó tuyên bố với toàn trường:

      - Vòng tỉ thỉ làm tan băng này, Tiết Phong môn hạ Ly Hận thiên cung đoạt giải nhất. Như vậy, về so sánh tu vi, Tiết Phong và Hạ Kiến Quốc môn hạ Thiên Tà tông đều được liệt vào hạng nhất đồng hạng.

      Bá tánh dưới đài vỗ tay hoan hô để tưởng thưởng.

      Lý Phong phất tay ra hiệu im lặng, tiếp tục :

      - Hai vòng tỉ thí khiến thí sinh tham gia tiêu hao sức lực rất nhiều. Để cho vòng tỉ thí tổng hợp cuối cùng có thể hết sức công bằng công chính, nửa canh giờ tiếp theo là thời gian nghỉ ngơi. Các vị có thể lợi dụng để khôi phục chân nguyên, dùng trạng thái tốt nhất để tham gia vòng thi tới, phát huy biểu tốt nhất.

      rồi để mười sáu thí sinh ai nấy nghỉ ngơi, nhưng hề được rời khỏi đài cao. Bản thân ông lại phi thân xuống dưới đài, biến mất vào trong đám đông bao quanh.

      Thấy trận đấu dừng lại, Thiên Lân với Thiện Từ:

      - Bây giờ ở đây có gì đáng xem, ta dẫn ngươi chơi trong cốc, ở đó thú vị hơn đây nhiều.

      Thiện Từ lập tức trả lời, mà đưa mắt nhìn Tuyết Sơn thánh tăng.

      Tuyết Sơn thánh tăng cười đáp:

      - , nhớ đừng gây là được rồi.

      Thiện Từ cười cười, toát ra vui vẻ, sau đó theo Thiên Lân vui chơi.

      Giang Thanh Tuyết nhìn theo bóng dáng hai đứa bé, cảm xúc :

      - Hai đứa bọn chúng rất đặc biệt, tương lai lớn lên hẳn phi thường.

      Tuyết Sơn thánh tăng cười ha hả, nhưng dưới nụ cười lại có vẻ mơ hồ người ta nhìn ra được.

      Vì sao lại như vậy?

      Lẽ nào ông còn chưa vừa ý với Thiện Từ, hay là bởi vì nguyên nhân nào khác đây?

      --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

      Ngoài cửa Đằng Long cốc, những người đến xem lợi dụng lúc thí sinh nghỉ ngơi để bàn luận những cuộc tỉ thí trước.

      Đối với những đoạn ngắn đặc sắc trong đó, mọi người tự nhiên là thích thú vô cùng, nhưng đối với thắng thua trong so tài, Ly Hận thiên cung và Thiên Tà tông lại ngầm tranh đấu.

      Đứng phương diện Đằng Long cốc chủ trì, Triệu Ngọc Thanh vốn muốn mượn chuyện đáng này để loại trừ những ân oán giữa hai bên.

      Nhưng vài trăm năm qua rồi, thủ lãnh hai phái đều là hạng cao ngạo tự phụ, làm sao có thể chấp nhận chuyện nể nang cầu hòa được đây?

      Vì thế, Triệu Ngọc Thanh cảm xúc rất nhiều, nhưng cũng chỉ có thể duy trì trầm ngâm.

      Lúc này, Công Dương Thiên Tung chuyện với Hàn Hạc, Điền Lỗi, ông ta cơ hồ ngay cả đầu cũng quay về phía phải, để tỏ ra mình rất lạnh nhạt với Mã Vũ Đào.

      Mã Vũ Đào trong lòng cũng hiểu , khuôn mặt lạnh lùng nghiêng đầu chuyện với Tuyết Sơn thánh tăng và Giang Thanh Tuyết.

      Để lại mình Triệu Ngọc Thanh nhàn rỗi, điềm nhiên nhìn những thí sinh tham dự.

      - Được rồi, tông chủ, vãn bối muốn hỏi ông chuyện này.

      Trong lúc chuyện, Giang Thanh Tuyết đột nhiên . Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào nhìn nàng, nghi hoặc :

      - Giang nương muốn hỏi chuyện gì?

      Giang Thanh Tuyết :

      - Thiên Mục Phong thiếu hiệp của quý phái và chưởng giáo chúng tôi cùng với Trừ Ma liên minh quan hệ rất tốt, lần trước vãn bối được gặp huynh ấy cũng cách vài năm rồi. Vừa hay tiền bối ở nơi này, vãn bối muốn hỏi xem gần đây huynh ấy có làm việc gì vậy?

      Nghe vậy, Thiên Tà tông chủ Mã Vũ Đào cau mày, trầm ngâm đáp:

      - Mục Phong chính là đệ tử kiệt xuất nhất trong môn hạ của ta, thành tựu của nó cũng vượt hơn ta rồi. Lần trước nó quay về đây cũng khoảng chừng ba năm rồi, khi đó nó có bảo phải làm chuyện, trước khi có kết quả quay về. Lúc đó ta có hỏi đến, nhưng nó chuyện còn chưa khẳng định được, tiện nhiều, vì thế ta cũng hỏi thêm.

      Giang Thanh Tuyết thất vọng :

      - Nếu như vậy, tiền bối cũng có tin tức của huynh ấy?

      Mã Vũ Đào đáp:

      - Tạm thời chưa có. Bất quá chờ khi nó quay về, ta bảo nó đến Dịch viên tìm các vị.

      Giang Thanh Tuyết cười miễn cưỡng, gật đầu :

      - Thế phải làm phiền tiền bối rồi.

      Sau đó, hai người chuyển sang chuyện khác, nhắc đến chuyện này nữa.

      Ngồi nguyên tại chỗ, Triệu Ngọc Thanh nhìn những thí sinh tham gia tuổi còn trẻ đó, trong lòng khỏi dâng lên chút cay đắng.

      bao nhiêu năm rồi, sinh hoạt yên lặng ở trong Đằng Long cốc đơn là gạt người.

      Nhưng đơn như thế nào đây?

      phải giống nhau sao?

      Nghĩ đến mất mát, Triệu Ngọc Thanh trong lòng hơi dao động, chút ký ức phủ bụi lúc này dâng lên trong lòng.

      Cố nhân năm đó còn lại mấy người, các vị có khỏe ?

      Trong lúc suy nghĩ, Triệu Ngọc Thanh đột nhiên run lên, vẻ mặt bình tĩnh mờ chút kích động.

      Lúc này đây, chuyện gì khiến ông ấy như vậy?

      --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

      Chuồn khỏi đài cao, Thiên Lân dẫn Thiện Từ thầm vào trong cốc.

      Hai đứa hệt như những con chim non, bay lượn tự do trong bầu trời lớn lắm.

      - Thiện Từ, hỏi ngươi chuyện, ngươi có cảm giác đặc biệt thế nào với Thần Long thạch tượng ở cửa vào Đằng Long động thiên vậy?

      Thiên Lân có chút hiếu kỳ vừa dẫn đường vừa hỏi han.

      Thiện Từ lẩm bẩm nho :

      - Có, hơn nữa rất quái dị, ngươi hẳn cũng có cảm giác được.

      Thiên Lân hơi mừng, kích động :

      - Đúng thế, ta cũng có cảm giác, kỳ quái. , chúng ta chơi, thẳng đến xem thần long đó.

      Dứt lời đổi hướng thẳng về phía Đằng Long động phủ.

      Giây lát, hai đứa đến lối vào, phát ở đó có môn hạ Đằng Long cốc trông coi, nhân số nhiều, chủ yếu phân bố ở lối vào Đằng Long phủ.

      Còn vùng lân cận Thần Long thạch tượng, căn bản có người nào để ý, cho nên Thiên Lân và Thiện Từ đến đó, những người canh phòng tuy có thấy nhưng hỏi đến, dù sao cũng chỉ là hai đứa bé, hơn nữa trong đó còn có quý khách của cốc.

      Phát được điểm này, Thiên Lân lộ nụ cười hồn nhiên, kéo tay Thiện Từ lại lại, hiếu kỳ nhìn vào con thần long đó.

      Trong mắt của đứa bé, thần long này khá là uy vũ.

      chỉ có bộ dạng sống động, khiến người ta cảm giác như , mà ngay cả thân tượng cũng toát ra khí tức tràn đầy bá khí, hoàn toàn có cảm giác của long khí đó.

      lúc sau, Thiên Lân và Thiện Từ nhìn lượt từng góc của bức tượng Thần Long, rồi quay lại mặt chính của con rồng, giọng trao đổi với nhau.

      Thiên Lân hỏi:

      - Bức tượng đá này và con rồng thực có giống nhau chăng?

      Thiện Từ lắc đầu đáp:

      - Ta cũng chưa từng được thấy qua rồng thực , biết có hình dạng như thế nào. Bất quá theo cảm giác hẳn khác biệt nhiều lắm.

      Thiên Lân :

      - Nghe người lớn , rồng là thần thú mạnh mẽ và thần kỳ nhất, trong bụng bọn chúng có Long châu, có thể biến hóa khôn lường, nuốt mây nhả mù, quả có cơ hội phải nhìn lượt mới được.

      Thiện Từ nhìn tượng đá, hỏi:

      - Hạt ngọc màu trắng sữa trong miệng nó có phải là Long châu trong truyền thuyết chăng?

      Thiên Lân đáp:

      - Ta đoán hẳn là giả, nếu sớm bị người ta lấy mất rồi.

      Thiện Từ buồn bã :

      - Đúng thế, Long châu nếu là con Thần long này sao bay .

      Thấy nó có chút thất vọng, Thiên Lân an ủi lên tiếng:

      - Đừng nản chí, đợi chúng ta lớn lên, ta bắt rồng đến cho ngươi chơi để bổ túc lại thất vọng của ngươi lúc này.

      Thiện Từ sửng sốt chút, sau đó ánh mắt lóe lên vẻ kỳ dị nhìn Thiên Lân, :

      - Ngươi tốt với ta…

      Thiên Lân vỗ vỗ vai nó, cười trả lời:

      - Chúng ta là bằng hữu, bằng hữu cả đời mà!

      Thiện Từ hề gì, chỉ hơi hơi gật đầu, ánh mắt kiên định cố chấp.

      Ngắm nhìn lát, Thiên Lân dời mắt nhìn bức tượng, :

      - Cho ngươi biết, cả Đằng Long cốc này ngoại trừ chỗ này ta cơ bản đều quen thuộc. Nhưng đúng là kỳ quái, hôm nay ta lần đầu thấy được bức tượng đá này, liền có loại cảm giác ra được. Bây giờ cảm giác đó càng lúc càng mạnh mẽ, ngươi có cảm nhận tương tự như vậy ?

      Thiện Từ gật đầu đáp:

      - Có, ta cảm thấy phảng phất có thanh kêu gọi ta. Nhưng ấn tượng của nó lại rất mơ hồ.

      Thiên Lân cau mày, ánh mắt nhìn lên đầu rồng trầm ngâm :

      - Con Thần long này rất đặc biệt, phảng phất nắm giữ loại thần lực đặc thù, có thể điều khiển được rất nhiều chuyện chưa từng biết. Nhưng ta cứ mãi nghĩ hiểu, ra nó muốn biểu đạt chuyện gì với chúng ta.

      Thiện Từ hai mắt hơi khép hờ lại, chăm chú nhìn đầu tượng rồng, giọng :

      - Theo truyền thuyết, trong não của Thần long có hạt ngọc châu có tên là Long phách. Nếu ai có thể đoạt lấy nó liền có thể nắm giữ được sức mạnh của Thần long, dễ dàng hô mưa gọi gió, nghịch chuyển gian thời gian. Ngoài ra, Long châu và Long nhãn cũng là vật vô cùng trân quý.

      Thiên Lân nhàng thầm:

      - Long châu, Long nhãn, Long phách, ba thứ này chúng ta chỉ có thể thấy được hai loại trước, làm sao biết được có Long phách hay ? Trừ phi chúng ta bay lên đầu của nó, xem thử lượt thế nào. Đúng, chúng ta bay lên xem thử xem, dù sao cũng xem cho biết mà.

      rồi xoay chuyển giữa trung, như lông hồng rơi xuống sừng rồng bên trái, tinh nghịch ngồi ở đó.

      Thiện Từ thấy vậy, hơi động lòng, chần chừ chút rồi cũng phi thân lên hạ xuống ngồi sừng rồng còn lại.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :