Thất giới hậu truyện - Tâm Mộng Vô Ngân

Thảo luận trong 'Kiếm Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      THẤT GIỚI HẬU TRUYỆN
      Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
      Chương 81: Chương 081

      Ads
      May mà Thiên Lân pháp quyết cổ quái, hết sức thành thạo việc phòng ngự, chế ngự được phần lớn chân lực, kết quả chỉ bị lùi lại, hoàn toàn bị trọng thương như dự tính của bà lão xấu xí.

      Nghiêng mình lùi lại, Thiên Lân gia tăng cự ly, tay trái nắm chắc tay Dực Thiên Tường, truyền :

      - Bà lão quái này vô cùng lợi hại, ta rất khó áp chế được bà ta. Kế nay, ta chỉ có thể nghĩ ra cách kiếm chế bà ta và ông lão trọc đầu kia, còn lại Thôi Linh phải trông chờ vào bản thân ngươi.

      Dực Thiên Tường trầm giọng :

      - Ta hiểu . Chuyện đến mức này, thành công cũng thành nhân, chúng ta cùng nhau đối mặt thôi.

      Thiên Lân đáp lại, mang Dực Thiên Tường bắn thẳng về phía ông lão trọc đầu, xông thẳng qua.

      Thấy vậy, ông lão trọc đầu lạnh lùng :

      - Tiểu tử, ta đây dễ cho ngươi chiếm tiện nghi, ngươi hãy chạy về thôi.

      Trường thương múa lên, kình khí khuếch tán, bóng thương dày đặc như sao đầy trời, tạo thành mặt phẳng kết giới ánh sáng phòng ngự trước người ngăn hẳn đường của Thiên Lân.

      Hai mắt khép hờ, Thiên Lân dùng pháp quyết thần bí của bản thân chớp mắt phân tích được điểm sơ hở trong phòng ngự của ông lão trọc đầu, mang Dực Thiên Tường lóe lên xông qua, dùng phương thức bất ngờ vượt qua được tầng phòng ngự thứ nhất.

      Buông tay, Thiên Lân dặn dò:

      - Nỗ lực lên, Thiên Tường!

      rồi xoay người bố trí mười bảy kết giới huyền băng để Dực Thiên Tường tranh thủ chút thời gian cuối cùng.

      Đối với địch nhân khác nhau, Thiên Lân chọn lựa phương thức khác nhau. Đây chính là điểm thông minh của .

      Bà lão xấu xí trong lòng tức giận nguôi, bị Băng Thần quyết vô cùng kì diệu của Thiên Lân chọc cho trong lòng kích động, căn bản biết làm thế nào cho tốt được.

      Ông lão trọc đầu cũng bất đắc dĩ, Băng Thần quyết của Thiên Lân thi triển hề có dấu báo trước, chỉ cần trong lòng Thiên Lân máy động, liền có thể trong chớp mắt hình thành băng đóng, kết giới, phá băng, gió băng các loại công kích, khiến người ta căn bản thể thích ứng được.

      Lúc này, Thiên Lân vận dụng thần diệu Băng Thần quyết, cố hết sức trì hoãn thời gian.

      Cách đóng băng vốn được Thiên Lần thường sử dụng nhất với bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu thể tạo thương thế gì cho bọn họ, chỉ tạm thời đông kết thân thể bọn họ lại.

      Nhưng cao thủ giao chiến, chậm hơn chút ít thường có quan hệ đến thành bại trong cuộc chiến. Lúc này, bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu mới cảm thấy phiền não vô cùng.

      - Ta làm!

      Được hỗ trợ của Thiên Lân, Dực Thiên Tường né được hai địch nhân đáng sợ nhất, dùng tốc độ nhanh nhất phóng thẳng đến Thiên Dực phong cách đó ngoài dặm.

      Theo lý, dặm với tốc độ của người tu đạo chỉ cần chớp mắt đến.

      Nhưng kết quả lại được như ý nguyện của Dực Thiên Tường, gần như mới được nửa đường, bị Thôi Linh ngăn lại.

      Bật cười ha hả, Thôi Linh có phần kích động.

      - Tiểu tử, ngươi chạy tới chạy lui cũng rơi vào tay lão nương ta, quả là do ý trời thôi.

      Cảnh giác nhìn Thôi Linh , Dực Thiên Tường hơi trầm tư chút liền vòng qua tiến lên, bởi vì có thời gian nữa.

      Thôi Linh bật cười tự phụ, thân thể loáng lên, cả chục cả trăm bóng hình tự động phân ra, bắt chặt lấy Dực Thiên Tường sai ly, cho cơ hội vượt qua.

      Cứ như thế, hai người triển khai trận giao chiến thân pháp.

      Đáng tiếc, Dực Thiên Tường căn cơ bị thương tổn, tuy được Thiên Lân hết sức chữa trị nhưng cũng chỉ như hồi quang phản chiếu mà thôi.

      Liên tiếp mấy lần, Dực Thiên Tường vượt qua nổi phong tỏa của Thôi Linh , lập tức dừng lại giận dữ quát lên:

      - Cút , chớ có ngăn trở ta!

      Thôi Linh liếc cuộc giao chiến của ba người Thiên Lân cách vài chục trượng, đắc ý cười :

      - Định mệnh sắp sẵn, tiểu tử ngươi trốn thoát khỏi tay của lão nương ta, ngươi hãy ngoan ngoãn nhận mệnh thôi.

      Còn chưa dứt lời, Thôi Linh đột nhiên lóe lên xuất , tay chụp lấy cổ của Dực Thiên Tường.

      Ánh mắt lóe lên, Dực Thiên Tường toàn thân toát ra luồng khí bi tráng, ngay sát na địch nhân bắt được bản thân, song chưởng đột nhiên bắt chéo chữ thập trước ngực, lòng bàn tay chân nguyên kích xạ đột nhiên phát nổ, dùng phương pháp lưỡng bại câu thương hất bắn Thôi Linh ra xa.

      Thôi Linh vốn suy nghĩ bản thân bắt được cổ của Dực Thiên Tường rồi, chắc cực lực phản kháng và vung tay điên cuồng tấn công.

      Vì thế tay trái của bà ta đặt trước ngực, ngầm tập trung chân nguyên để bất cứ lúc nào cũng có thể ứng phó được.

      Ai ngờ Dực Thiên Tường trải qua đau khổ nhiều, sớm bỏ qua sống chết, dùng chiêu tận lực liều mạng khiến bà ta hoàn toàn phòng bị, thế cho nên kêu thảm văng ra.

      Bật cười đau thương, Dực Thiên Tường khóe miệng máu tươi tuôn ngừng, khi rơi xuống liếc nhìn Thiên Lân giao chiến, trong lòng cảm thấy khiếm khuyết khó mà báo đáp ân tình được.

      Giây lát, thân thể Dực Thiên Tường rơi xuống mặt đất, cố gắng chịu đựng đau đớn của cơ thể, hai tay giơ lên, thân thể đứng thẳng, ngay khi rơi xuống đất liền bắn mình lên, tiếp tục bay thẳng về phía Thiên Dực phong lần nữa.

      Điên cuồng rống lên, Thôi Linh ổn định thân thể, bất chấp thương thế gia tăng, gào thét bay thẳng về phía Dực Thiên Tường.

      Bà ta trong lòng hiểu , khi Dực Thiên Tường đến được Thiên Dực phong, mọi thứ liền trở nên quá muộn.

      Đồng thời, còn có Cuồng Đao ở Thiên Dực phong trừng mắt hổ rình mồi. Nếu bà ta nắm lấy cơ hội hiếm có này, liền còn chút hy vọng nào nữa cả.

      Song phương động tác nhanh nhẹn, mau lẹ, loáng cái liền gặp nhau giữa trung, ai nấy vung tay giao chiến.

      Dực Thiên Tường có lòng ham chiến đấu, dự liệu Thôi Linh ngăn cản, vì thế sớm có chuẩn bị, ngay thời khắc Thôi Linh ra tay, thân thể tiến lên đột nhiên dừng lại, sau đó lại tăng tốc tiến lên.

      Cứ như vậy, việc dừng lại trong sát na khiến Thôi Linh bất ngờ, khiến chưởng của bà ta rơi vào khoảng .

      Đợi khi Dực Thiên Tường tăng tốc tiến lên, bà ta muốn ngăn cản còn kịp nữa, trong lúc giận dữ khỏi nảy sinh ác niệm, chuông đồng ở eo đột nhiên bay ra hóa thành cái chuông to cả trượng, hai tay nhanh chóng đánh vào chuông đồng.

      Lúc này, chỉ nghe sấm sét gào thét, thanh do chuông đồng phát ra hệt như thiên lôi đánh xuống, cùng với từng luồng sóng ánh sáng hệt như lưới trời chụp xuống, hung hăng đánh vào người Dực Thiên Tường, lập tức đánh chìm xuống mặt đất.

      Tiếng kêu thảm thiết thê lương, khí tức tiêu tan.

      Thời khắc đó, Dực Thiên Tường chịu chiêu hủy diệt, bị Thôi Mệnh chung ép vào tuyệt cảnh, cơ hồ cả hồn lẫn xác bị tiêu diệt.

      Đối mặt với tiến công của bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu, Thiên Lân vẻ mặt trang nghiêm.

      Ban đầu, có thể nhờ vào chút thông minh, bày trò lòng vòng.

      Nhưng theo thời gian, bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu tính tình biến đổi hẳn, cả hai cùng rơi vào trạng thái cuồng bạo.

      Cứ như thế, Thiên Lân tình hình biến đổi, bị hai cường địch tuyệt thế vây công, phạm vi hoạt động từ từ thu , cuối cùng bị cố định trong khu vực gian hẹp chừng trượng.

      Phân tích tình hình bên ngoài cơ thể, Thiên Lân giận dữ la lên, bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu thế công ràng mô tả ý nghĩ phải giết chết Thiên Lân trong lòng. Điều này khiến cho Thiên Lân cảm thấy bất an thế nào.

      Theo tình hình Thiên Lân nắm vững, bản thân tại ở trong vị trí hoàn toàn vây kín bởi kết giới độc lập, bị phân cách với Băng Nguyên, khiến uy lực thần kỳ của Băng Thần quyết giảm hẳn.

      Ngoài ra, kết giới này có sát cơ tứ phía, dung hợp với ý muốn phải giết của bà lão xấu và ông lão trọc chứa sát khí lạ thường vô cùng, căn bản có biện pháp né tránh được.

      Với sức mạnh của Thiên Lân, so sánh pháp quyết còn chút hy vọng, nhưng nếu so về tu vi, tuy nuốt được huyết sâm vạn năm, nhưng phần lớn linh khí đều còn tiềm trong kinh mạch của , khiến căn bản phát huy được.

      Phát như vậy, Thiên Lân trong lòng dâng lên niềm cảm khái trước khi chết .

      chưa từng hối hận, nhưng trong lòng bất cam, đến chết rồi còn chưa tìm được biện pháp nào có thể đảo chuyển thế cục.

      Đột nhiên, trong não Thiên Lân lóe lên ý nghĩ, liền thấy được biện pháp có thể thi hành được.

      Nhưng phương pháp này khiến chần chừ chút, dường như có chút e ngại, tình nguyện dễ dàng thi triển được.

      Bên ngoài, bà lão xấu và ông lão trọc tuy đối lập nhau, nhưng cũng quen biết vài trăm năm rồi.

      Trong chuyện đối mặt với Thiên Lân, ngờ hai người lại có thể đồng tình, cùng chọn phương thức, dùng thực lực có tính áp đảo để hạn chế pháp quyết quỷ bí của Thiên Lân, biến thành cục diện hai người liên thủ, cùng nhau tiêu diệt Thiên Lân.

      Tu vi mạnh mẽ xem ra bình thường, nhưng lại có uy thế hủy diệt, dùng bá khí gì chống được, từng bước tiến gần đến Thiên Lân.

      Rất nhanh, khí quanh người Thiên Lân bắt đầu biến đổi, áp lực khí dày đặc cao độ tạo nên rung động phát tiếng ri ri, hình thành áp lực siêu trọng, ép cho toàn thân Thiên Lân căng cứng, phảng phất muốn vỡ nát ra.

      Trong lúc cực lực chống cự, Thiên Lân vẻ mặt như cảm thấy núi Thái đè xuống.

      Sau khi kiên trì lúc, thân thể Thiên Lân đột nhiên run lên, lại hề ngã xuống.

      Máu tươi chảy ra ngừng từ khóe miệng, Thiên Lân ánh mắt vô thần, thân thể bị dòng khí đáng sợ đó giữ nguyên tại chỗ, ngay cả ngã xuống cũng làm được.

      Kình lực ép vào trong thông qua lổ chân lông của Thiên Lân tiến vào trong cơ thể, nhanh chóng chiếm lấy hơn nửa cơ thể, khiến toàn thân máu nóng sôi trào, có cảm giác bị ép chặt.

      Trong lòng biết được tình thế nguy hiểm, Thiên Lân ngầm thở dài, ánh mắt vô thần lóe ánh lạnh, cả người ngũ sắc đột nhiên xuất , ảo hóa thành áng mây biến ảo bất định bao phủ quanh thân người của .

      Chớp mắt đó, thân thể Thiên Lân phát sinh biến đổi, nhưng cụ thể biến hóa thế nào ngoại trừ bản thân ra, ngay cả bà lão xấu và ông lão trọc tiến công cũng hiểu ràng lắm.

      Bọn họ chỉ đột nhiên cảm thấy khí tức Thiên Lân còn nữa, luồng áp lực đủ sức hủy diệt mọi thứ đó chớp mắt mất đối tượng công kích.

      Nhưng Thiên Lân lại ràng tồn tại, chuyện này là thế nào đây?

      Hôm nay là trận chiến khó khăn nhất đối với Thiên Lân từ trước đến nay, trong giao chiến bị thương thế , cũng học được rất nhiều kinh nghiệm.

      Quan trọng hơn, rất nhiều thứ chỉ vào lúc vật lộn sinh tử mới có thể hiểu được. Điều này đối với ra cũng có thể xem là loại khảo nghiệm.

      Tuy nhiên, cuối cùng vì mạng sống, bị ép phải thi triển ra loại pháp quyết mẹ dặn dò được thi triển, nhưng trong đó cũng có được lợi ích thể nào tưởng tượng ra được.

      Cao thủ giao chiến, tốc độ là quan trọng nhất!

      Khi bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu phát được khác thường của Thiên Lân, cùng thu hồi chân nguyên to lớn lại, nắm cây trượng và trường thương múa ra, bóng hình dày đặc hóa thành con rắn lớn và sói sáng bắn thẳng đến chỗ Thiên Lân.

      Kết giới vừa được giải trừ, Thiên Lân liền cảm ứng được tình hình bốn phía xung quanh, vừa hay phát được Dực Thiên Tường bị Thôi Linh cơ hồ ép vào chỗ chết.

      Thấy vậy, Thiên Lân vừa kinh hãi vừa giận dữ, sức mạnh tinh thần dị lực tập trung cao độ phân tích thế công của bà lão xấu xí và ông lão trọc, sau khi biết được cách gì chống nỗi, liền thi triển pháp Thuấn Gian Di Động, chớp mắt đến bên cạnh Dực Thiên Tường.

      Phép Thuấn Gian Di Động của Thiên Lân có phần cổ quái, nhờ vào sức mạnh của Băng Thần quyết, tạo nên cảm giác thần bí khó lường.

      chung, Thuấn Gian Di Động của người tu chân thường theo đường thẳng tắp.

    2. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      THẤT GIỚI HẬU TRUYỆN
      Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
      Chương 82: Chương 082

      Ads
      Nhưng Thuấn Gian Di Động của Thiên Lân lại phải vậy, thân thể sau khi nhạt , hoàn toàn tiến thẳng đến mà khí tức tan vào trong băng tuyết dưới chân, chỉ cần băng tuyết bao trùm đến nơi nào, liền có thể chớp mắt đến, đường lại thiên biến vạn hóa tùy ý tự nhiên.

      Thôi Linh trong lúc giận dữ phát xuất chiêu giết sạch, với ý nghĩ ăn được phá cho hôi, đánh Dực Thiên Tường bị thương nặng, kết quả bản thân thi pháp cũng bị trọng thương, từ trung rơi xuống, toàn thân khí tức thông.

      Nhưng kết quả hoàn toàn như bà ta dự tính, Dực Thiên Tường tuy bị trọng thương gần chết, nhưng lại hoàn toàn chết, ngược lại còn được Thiên Lân chạy kịp đến bên cạnh trước hết.

      tay nắm lấy Dực Thiên Tường, Thiên Lân nhanh chóng né tránh khỏi trường thương của ông lão trọc đuổi theo sau lưng, vẻ mặt hơi trắng bệch.

      Đối với Thiên Lân, tuy thể chất đặc thù, nhưng hết lần này đến lần khác bị thương cũng chịu nổi, lúc này cũng đến tình trạng nguy ngập.

      Cúi đầu, Thiên Lân nhìn Dực Thiên Tường, hơi khổ sở :

      - Ngươi quả vượt qua được cửa ải này sao? Kiên cường lên, được để ta phải thất vọng!

      Dường như nghe được tiếng gọi của , lại được chân nguyên của bồi dưỡng, Dực Thiên Tường chầm chậm mở hai mắt ra.

      Bên kia, tốc độ của bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu cũng rất nhanh, hai người liên thủ tiến vào, ý đồ bắt chết Thiên Lân, nhưng do bởi Thuấn Gian Di Động quá ư quỷ dị của có biện pháp nào làm được.

      Liếc lại Thiên Dực phong, Thiên Lân ánh mắt lóe lên, toàn thân mờ ánh ngũ sắc, chớp mắt xuất dưới chân của Thiên Dực phong.

      Lúc này, chỉ thấy ánh đao lóe lên, Cuồng Đao từ đỉnh núi bay xuống, thanh chiến đao trong tay mang theo uy thế khai thiên mở địa ngăn lấy Thiên Lân.

      Gầm lên giận dữ, Thiên Lân bị ép lùi lại, bị ý thức của Cuồng Đao bắt chặt, cho dù lùi theo bất cứ hướng nào đều trong phạm vi công kích của .

      Tình trạng như vậy, đao chém xuống khó mà né tránh, Thiên Lân trong lúc mang theo Dực Thiên Tường, muốn phản kích cũng quá trễ rồi.

      - Ồ, né nhanh!

      Dực Thiên Tường yếu ớt thất thanh la lên.

      Thiên Lân gì, vầng trán toát ra vẻ đau thương, tay trái nhanh chóng múa ra bên ngoài, phát xuất luồng sức mạnh êm ái đẩy thân thể Dực Thiên Tường tung vài trượng.

      Phát được hành động của Thiên Lân, Dực Thiên Tường rống lên điên cuồng:

      - ! cần …

      Tiếng hô hoán bất cam khó mà vãn hồi được cục diện định sẵn. Khi đao đáng sợ chém xuống, Thiên Lân chết dưới đao này chăng?

      Bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu khoảng cách khá xa, khi nhìn thấy cảnh này, ban đầu vừa kinh ngạc vừa giận dữ, sợ Dực Thiên Tường chết trong tay của Cuồng Đao.

      Nhưng sau đó thấy Thiên Lân đẩy Dực Thiên Tường , liền chuyển sang vừa giận vừa mừng, đồng thời nhảy phốc về Dực Thiên Tường.

      Lúc này, giữa trung đột nhiên vang lên thanh.

      - đao bá khí kinh người, sao lại làm chuyện đánh lén.

      Ánh sáng nhạt lóe lên, trường kiếm bay đến cùng với tốc độ nhanh như chớp điện, ngay trước khi đao chém xuống đầu Thiên Lân, kiếm kia đánh văng đao rung trời đó.

      đao thất bại, Cuồng Đao ánh mắt hơi giận, quát to:

      - Ngọc Kiếm thư sinh, ngươi lòng muốn làm phiền ta?

      Tay phải vung lên, trường kiếm quay về, Ngọc Kiếm thư sinh lạnh lùng :

      - Sai rồi, ta chỉ muốn Thiên Lân chết ở nơi này.

      Cuồng Đao hừ lạnh :

      - Phải vậy chăng, thế ngươi hãy thử thêm lần nữa.

      Thanh chiến đao múa lên, sát khí xoay vần, làn đao di động như cơn lốc, trong lúc tiến lên thổi tung cát đá theo sau làn đao, đánh thẳng về phía Ngọc Kiếm thư sinh.

      Nhìn đao này, Ngọc Kiếm thư sinh vẻ mặt nghiêm túc, với Thiên Lân vừa may mắn thoát được kiếp nạn:

      - Người này để ta ngăn lại cho ngươi, còn những chuyện khác phải trông vào vận khí của các ngươi!

      Cổ tay đảo chuyển, trường kiếm rung động, tiếng kiếm ngâm liên tiếp cùng với vài trăm làn kiếm bắn ra, khi đến ngoài trượng liền nhanh chóng dung hợp lại thành , hội tụ thành cột sáng màu xanh lam nhạt đón đỡ tiếng công của Cuồng Đao.

      Thiên Lân liếc Ngọc Kiếm thư sinh, kiên định :

      - Đoạn ân tình này ngày sau chắc chắn hoàn trả, ngươi cẩn thận chút.

      rồi lóe lên liền, phương viên trăm trượng băng lạnh lại xuất , thân thể bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu lại tiếp tục bị đông cứng thêm lần nữa.

      Khác nhau chỉ bước, Thiên Lân đoạt lấy Dực Thiên Tường bỏ , khuôn mặt lộ ra nụ cười có mấy phần đau khổ.

      - Chúng ta lại ở cùng nhau, nhưng lần này ngươi với ta giống như trước kia.

      Dực Thiên Tường than thở :

      - Thiên Lân, bỏ . Trước khi chết có thể làm quen với ngươi chính là điều đáng tự hào nhất cuộc đời này của ta. Tuy cách nhau bước, ta lại thể thực nguyện vọng của mình, khiến cho Thiên Dực tộc từ nay còn nữa. Nhưng chỉ cần ngươi còn sống, có khác biệt gì mấy với việc ta còn sống đâu? , ngươi cố hết sức, trọng thương rồi, ta muốn ngươi để mạng lại đây vì ta.

      Cố gắng né tránh, Thiên Lân kiên định đáp:

      - Ta qua rồi, nhất định cho ngươi toại nguyện, ta phải là người nuốt lời. Bây giờ ngươi hãy chuẩn bị , nhớ được quên đoạn ân tình này của chúng ta!

      Dực Thiên Tường cảm động đáp:

      - Thiên Lân, có đáng ?

      Thiên Lân trầm giọng :

      - Cuộc đời có cái nên làm, có cái nên. Ngươi hà tất phải hỏi nhiều.

      Dực Thiên Tường cảm nhận được kiên định của , lập tức bỏ hết thất vọng, toàn thân toát ra luồng khí chất ngoan cường bất khuất, lớn giọng :

      - Được, hãy để chúng ta lấy sinh mạng làm chứng cho đoạn duyên tình này!

      Chớp mắt, sinh cơ mờ người . Chỉ thấy toàn thân lóe lên ánh xanh lam, niềm tin bất khuất trước cái chết thể ràng.

      Bà lão xấu xí có phần ưa thích khí tức người Thiên Tường, gằn giọng :

      - Tiểu tử đáng ghét, các ngươi ai cũng đừng mong còn sống sót.

      rồi toàn thân lóe lên ánh xanh lục, luồng sức mạnh quỷ dị chấn động bốn phương liền bao trùm trong phương viên vài chục dặm, khiến mọi người ở đó đều biến hẳn sắc mặt.

      Ông lão trọc đầu thấy vậy, giận dữ gầm lên:

      - Bà lão quái, ngươi điên rồi! Ngươi cần nhưng ta vẫn cần mà.

      Bà lão xấu xí tàn khốc vô tình :

      - Ngốc Thiên Ông, ngươi muốn có được tiểu tử của Thiên Dực tộc, thế hãy thể bản lĩnh ra .

      Ông lão trọc đầu hai mắt khép hờ, kinh hãi giận dữ :

      - Ngươi từ đầu chưa từng muốn còn sống?

      Khí thế người bà lão xấu xí bộc phát nhiều lần, vừa khóa chặt lấy Thiên Lân và Dực Thiên Tường, vừa cười lạnh đáp:

      - Ngốc lão quái, ngươi cho thế nào đây?

      Ông lão trọc đầu trầm giọng :

      - Ta hiểu rồi, Thiên Dực tộc và Xà Thần tộc của ngươi vốn là kẻ thù trời sinh, ngươi đến đây mục đích chính là trảm thảo trừ căn.

      Bà lão xấu xí hiểm ;

      - Ngươi cũng coi là chưa quá ngu, đáng tiếc ngăn cản được nữa rồi!

      xong hai tay đẩy ra trước, thể tư thế ôm Thái Cực, cây trượng đầu rắn trong tay tự động bay ra, khi đến độ cao vài chục trượng liền hóa thành con rắn to đến vài trăm trượng, toàn thân lấp lánh ánh xanh lục.

      Con rắn lớn thân hình khổng lồ, miệng lưỡi đỏ vung vẩy, thỉnh thoảng phát ra thanh sàn sạt, ngưng trọng nhìn xuống mặt đất.

      Ông lão trọc vẻ mặt ngừng biến đổi, dường như suy tính điều gì, tạm thời chìm vào trạng thái trầm ngâm.

      Thiên Lân quan sát tình hình bốn phía, trong lòng ngầm tính toán, sau khi trầm tư lúc, truyền cho Dực Thiên Tường:

      - Sinh tử thành bại chỉ trận này, có hay có cơ hội sống sót phải trông vào vận khí của chúng ta.

      Dực Thiên Tường hơi mơ hồ, giọng hỏi:

      - Ngươi có biện pháp chăng?

      Thiên Lân vẻ mặt cổ quái, thắc thỏm nhìn , khổ sở đáp:

      - Cơ hội thành công chưa tới nửa, bởi vì ta biết bản thân có thể đủ kiên trì bao lâu. Bây giờ, ngươi cần phải làm gì cả, mọi thứ để ta an bài.

      Dứt lời, dưới chân Dực Thiên Tường đột nhiên xuất băng lạnh, cả người bị đóng băng mặt tuyết.

      Hơi bất ngờ, Dực Thiên Tường hỏi:

      - Thiên Lân, ngươi làm vậy là …

      Lắc đầu nhè , Thiên Lân đáp:

      - cần phải , chút nữa ngươi tự mình hiểu . Nhớ cho kỹ, thuận theo tự nhiên, nếu chúng ta ai cũng đừng hòng rời khỏi được.

      Dực Thiên Tường gật đầu vẻ hiểu , trong mắt lóe lên vẻ quan hoài.

      Lúc này, dòng khí bốn phía theo thúc động của bà lão xấu xí và con rắn lớn trở nên rung chuyển an, trong phương viên vài chục dặm, luồng khí tức lạnh lùng đầy tham lam, tà ác dâng trào khiến người ta cảm thấy sợ hãi an.

      Ông lão trọc đầu vẻ kinh hãi, trong lòng do dự lập tức bay xa, giận dữ quát to:

      - Lão bà, nếu hôm nay chúng ta gặp nhau rồi, thế hãy phân cao thấp, xem thủ đoạn ai cao minh hơn.

      Còn trường thương giơ cao, khí thông đến trời cao, luồng sức mạnh cực dương cực cương cực cường cực bá đạo thuận theo trường thương bắn ra, hóa thành cột sáng phá vỡ bầu trời, chấn động nhân gian.

      Ông lão trọc đầu toàn thân ánh đỏ xoay phủ, ánh sáng nhấp nhô như sóng biển giống với chân nguyên liệt hỏa của Thiên Lân, chứa vài phần sát khí bên trong.

      Trường thương trong tay khí thế dâng cao đến cực hạn, ông lão trọc đầu lập tức tay phải ném , trường thương bay lên trời cao, thân thể xoay tròn tại chỗ, người hệt như con quay chuyển động rất nhanh, từ đó sinh ra cơn lốc màu đỏ như máu kéo tất cả mọi thứ xung quanh đến gần.

      Nhìn thấy cảnh tượng này, bà lão xấu xí lạnh lùng tàn khốc :

      - Ngươi tưởng tiên hạ thủ vi cường, được đâu!

      Trong lúc ý nghĩ chuyển động, con rắn khổng lồ bầu trời lóe lên ánh xanh lục, há miệng phun ra luồng chớp điện, chớp mắt xuất đầu của Thiên Lân và Dực Thiên Tường.

      Đối mặt với chiêu này, Thiên Lân trong mắt lóe lên ánh sáng, vốn tính né tránh liền đột nhiên cải biến chủ ý, trong lúc ý nghĩ lóe lên, liền dùng Băng Thần quyết đẩy thân thể Dực Thiên Tường dời ngang chục trượng né tránh được phạm vi công kích của chớp điện, bản thân lại hoàn toàn phòng ngự, cứ để cho chớp điện từ đỉnh đầu đánh xuống.

      Tiếng la thất kinh từ miệng Dực Thiên Tường vang lên, tiếng rống giận dữ từ bên của ông lão trọc đầu.

      Hai người ý định khác nhau, nhưng thanh vang lên cùng lúc.

      Giữa trung, bà lão xấu xí có phần kỳ quái, Thiên Lân hề né tránh khiến trong lòng bà ta có phần mất niềm tin.

      Quả nhiên, khi chớp điện còn nữa, chỉ thấy Thiên Lân đứng nguyên tại chỗ, toàn thân hề có tượng bị sét đánh trúng, ngược lại tinh thần còn có phần tốt hơn nhiều, điều này quả kỳ quái.

      Ông lão trọc căn bản để ý đến, lão sau khi phát Dực Thiên Tường bị gì, thân thể liền có ý tiến gần đến , dự tính dùng sức mạnh cơn lốc để kéo đến gần mình.

      Đồng thời, trường thương giữa trung và cơn lốc kết nối, nhìn từ xa xa hệt như cột sáng ngàn trượng, theo khống chế của cơn lốc giao chiến với con rắn khổng lồ.

      Bà lão cảm nhận được uy hiếp của ông lão trọc đầu, chia ra phần lớn tinh lực cho con rắn khổng lồ, triển khai phản kích hung mãnh, vô số chớp điện ngoằn ngèo đan chéo, khi xoay tròn giữa trung, khi đánh thẳng xuống mặt đất, đồng thời coi Thiên Lân, Dực Thiên Tường và ông lão trọc đầu là mục tiêu tấn công.

      Tình hình như vậy, Dực Thiên Tường vẻ mặt kinh hãi.

      Nhưng mỗi khi nguy hiểm đến gần, hai chân liền có ánh trắng lóe lên.

      Quá trình này chỉ trong sát na, nhưng mỗi lần như vậy đều dời ngang vài trượng né được nguy hiểm.

      hiểu được Thiên Lân tác quái, nhưng đối với pháp quyết thần kỳ của Thiên Lân, bản thân ở trong đó cũng cách gì tìm ra manh mối.

      Ông lão trọc ban đầu phát , nhưng sau vài lần liên tiếp vồ hụt, lão liền lập tức tỉnh ngộ, quay lại chú ý đến Thiên Lân làm mục tiêu.

    3. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      THẤT GIỚI HẬU TRUYỆN
      Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
      Chương 83: Chương 083

      Ads
      Bật cười hiểm, Thiên Lân trong mắt lóe lên ánh sáng thần bí.

      Từ khi trong tia chớp xuất , vẫn luôn xảo diệu hấp thu sức mạnh chớp điện, khiến nó hóa thành sức mạnh bản thân để bổ sung hao tổn chân nguyên.

      Đồng thời, do bởi Băng Thần quyết, mọi thứ xung quanh đều biết như lòng bàn tay.

      Cho nên, khi ông lão trọc đầu dời mục tiêu tiến gần đến , Thiên Lân khóe miệng hơi nhếch lên, lợi dụng luồng chớp điện đánh xuống, tay trái hơi lay động, luồng chớp điện đánh xuống đột nhiên chuyển xéo , hung hăng đánh thẳng vào cơn lốc xoáy của ông lão trọc đầu.

      Lúc này, chớp điện và cơn lốc xoáy va chạm nhau, cả hai thuộc tính khác biệt lại cương mãnh vô cùng, lập tức phát nổ.

      Kết quả, chớp điện còn thấy, cơn lốc xoáy vẫn như cũ, nhưng lại truyền đến tiếng ông lão trọc đầu gào thét, ràng lão cũng bị tổn hại .

      Giữa trung, bà lão xấu xí thất kinh đối với việc Thiên Lân sợ chớp điện, hơn nữa còn có thể lợi dụng được. Điểm này rất là kỳ quái.

      Để tránh phát sinh bất ngờ, bà lão xấu xí thay đổi ý nghĩ, khí trường mạnh mẽ nhanh chóng thu , dự tính hạn chế Thiên Lân trong phạm vi nhất định, lại dùng sức mạnh ưu thắng tuyệt đối để hủy diệt .

      Phát được chuyện này, Thiên Lân dám trì hoãn, lập tức ngửa mặt kêu dài, toàn thân phát ra sức mạnh điên cuồng hoang dã.

      Trong lúc này, Thiên Lân còn che dấu thực lực, kể đến tình trạng cơ thể bị thương, sau vài lần liên tục bị kiềm chế, áp lực lâu, cuối cùng bộc phát cam lòng của thiếu niên.

      - Đến đây, để cho các ngươi được thấy, người Băng Nguyên phải dễ ăn hiếp được.

      Thân thể nghiêng tới trước hai tay ngửa ra sau, chân đứng độc lập hệt như chim ưng nhìn xuống thiên hạ, cả người toát ra luồng sức mạnh sắc bén mà bá đạo.

      Thời khắc đó, cuồng phong nổi lên, cả mặt đất gào thét, bầu trời trong xanh đầy hoa tuyết tung bay.

      mặt đất, gió lốc thổi tung từ thành lớn, vài trăm cột gió phân bố trong vài dặm quanh Thiên Dực phong, vừa xoay tròn cực nhanh, vừa di động vào giữa.

      Trong đó, rất nhiều cột gió kết hợp với nhau, hệt như chịu loại sức mạnh điều khiển, dần dần đến gần Thiên Lân.

      Cảnh tượng như vậy khiến người ta kinh ngạc, Thôi Linh bị thương lập tức bay lên lùi lại, ở xa xa quan sát. Cuồng Đao và Ngọc Kiếm thư sinh giao chiến lập tức dừng lại, ai nấy bay lên trung đứng nhìn, vẻ mặt bất ngờ.

      Bà lão xấu xí ánh mắt lạnh lẽo, tăng cường thế công.

      Ông lão trọc đầu ở trong cơn lốc xoáy nhìn hình dạng, nhưng lại gầm thét liên tục, ràng cảm thấy giận dữ trước biến hóa của Thiên Lân.

      Dực Thiên Tường kích động phi thường, lớn tiếng :

      - Được, đây mới là binh sĩ giỏi của Băng Nguyên, là niềm tự hào của Dực Thiên Tường ta.

      Ưng bay thẳng thiên hạ, hùng bá cả Băng Nguyên!

      Thiên Lân thân thể xoay chuyển, hai tay sau lưng đột nhiên giơ cao, chân nguyên toàn thân nhanh chóng bay ra hóa thành luồng sáng trắng liên tục ngừng, hệt như sóng biển dâng vút lên cao, cuốn lên băng và hoa tuyết mặt đất, lại được hơn chục cột gió hỗ trợ, trong phương viên trăm trượng gió tuyết ngập tràn, hình thành khu vực băng tuyết hỗn hợp, nhiệt độ giá lạnh.

      Bốn bề, cột gió di động nhanh chóng theo phạm vi thu mà tăng tốc kết hợp, bao lâu sau vài chục cột gió to cả trượng kết hợp lại thành chín cột gió khổng lồ đường kính năm trượng cuốn theo lượng lớn mảnh băng và hoa tuyết, theo khống chế của Thiên Lân liền phân bố theo Cửu Cung, vây chặt ông lão trọc đầu vào trong, ngoài ra còn chia ba cột gió cùng nhau đối kháng với con rắn khổng lồ bầu trời.

      Ở bên trong, ông lão trọc đầu gào thét liên hồi, cơn lốc xoáy của lão gặp phải cột gió có mảnh băng của Thiên Lân, cả hai thế cùng tồn tại, ngay khi va chạm ánh sáng tán xạ, tiếng sấm rung trời, mỗi lần tiếp xúc đều khiến người ta run rẩy trong lòng, chịu thương tổn cực lớn.

      Thân là cao thủ cảnh giới Quy Tiên, ông lão trọc đầu tự nhiên lòng cam chịu.

      Nhưng Băng Thần quyết của Thiên Lân thần bí cổ quái, chín cột gió có mảnh băng này chính là hút lấy khí băng lạnh vạn năm trong phương viên trăm trượng mà thành, làm sao có thể dễ dàng ứng phó đây?

      Giữa trung, con rắn khổng lồ bị ba cột gió có mảnh băng vây công, toàn thân nhanh chóng bị kết băng, hành động chậm lại.

      Bà lão xấu xí thấy vậy, lập tức gào thét giận dữ, chân nguyên trong cơ thể gia tăng gấp bội, khiến cho gian xuất chấn động vặn vẹo, đánh tan được cột gió của Thiên Lân.

      Nhưng điều tốt kéo dài, cột gió mảnh băng tuy bị vỡ nát đỉnh đầu nhưng căn cơ thay đổi, chỉ lát sau liền tăng cường mạnh mẽ hơn, lại cuốn theo khí lạnh đáng sợ nhiều hơn, mạnh mẽ ép lên người của con rắn khổng lồ, khiến nó bị đông cứng, hành động bất tiện.

      Đồng thời, Thiên Lân còn phân ra cột gió hệt như linh xà truy kích bà lão xấu xí, khiến bà ta khó mà phân tâm được, chịu ảnh hưởng rất mạnh mẽ.

      Dùng địch hai, Thiên Lân lợi dụng thần diệu của Băng Thần quyết, mượn thêm hỗ trợ của khí băng lạnh, tạm thời vây khốn phức tạp bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu.

      Nhưng công kích của Thiên Lân dù sao cũng là dùng kỹ xảo, Băng Thần quyết dù thần diệu thế nào, với tu vi nay của Thiên Lân cũng thể nào vây khốn hoàn toàn hai đại cao thủ được.

      Lại thêm lần này phạm vi công kích rất lớn, thân thể Thiên Lân bị thương, căn bản khó mà khống chế được.

      Cho nên chiêu này xem ra mạnh mẽ vô cùng, thực tế lại tồn tại rất nhiều sơ hở.

      Khi đó, bà lão xấu xí và ông lão trọc còn chưa hiểu hoàn toàn, bọn họ chỉ gia tăng tu vi lên, trong lúc nóng giận lưu giữ lại chút nào, từ giữa trung và mặt đất đồng thời phát động phản kích, dự tính mạnh mẽ áp chế chín cột gió của Thiên Lân lại.

      Lúc này, bầu trời mây đen ngập đầy, con rắn khổng lồ há miệng phun ra chớp điện, phối hợp với khí giới áp lực cao của bà lão xấu xí, phong kín cả phương viên trăm trượng, ý đồ muốn lập tức tiêu diệt Thiên Lân.

      mặt đất, ông lão trọc đầu càng xoay nhanh hơn, đồng thời khống chế trường thương giữa khôgn trung, khiến nó hóa ra ngàn vạn, hệt như trăm ngàn lưỡi kiếm sáng chém xuống tất cả mọi phương hướng.

      Như vậy, phạm vi công kích to lớn xuất , trùng lặp với công kích của bà lão xấu xí, lại có chút mâu thuẫn nhau.

      Đến lúc này, tình hình phức tạp khiến mọi người hoa cả mắt, chiêu hủy diệt lại khiến cho những người quan sát sợ hãi trong lòng.

      Khi mới động thủ, Thiên Lân dự tính được tình hình sau đó.

      Cho nên hấp dẫn toàn bộ sức chú ý của bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu, rút phần tinh lực truyền cho Dực Thiên Tường: “Bây giờ ta đưa ngươi đến Thiên Dực phong, mọi chuyện sau đó đều trông vào bản thân ngươi.”

      Dứt lời chờ Dực Thiên Tường đáp, Thiên Lân ý nghĩ thay đổi, Băng Thần quyết di động trong chớp mắt mang thân thể Dực Thiên Tường , trong sát na xuất bên dưới Thiên Dực phong.

      Lúc này, Cuồng Đao có phát , giận dữ gầm thét phóng đến, lại thấy thân thể Dực Thiên Tường khi tiến gần đến Thiên Dực phong liền nhanh chóng nhạt , chỉ chớp mắt biến mất còn thấy nữa.

      Hơi kinh ngạc, lại có chút cảm thán, Cuồng Đao khổ sở :

      - Định mệnh sắp sẵn, ai cũng khó mà thay đổi được.

      Ngọc Kiếm thư sinh vẻ mặt mơ hồ hỏi lại:

      - Ngươi lời này là thế nào?

      Cuồng Đao liếc , hừ lạnh :

      - phải mỗi người đều giống như ngươi tưởng tượng, chỉ giao chiến vì lợi ích.

      Ngọc Kiếm thư sinh hiểu, muốn tiếp tục hỏi, đột nhiên có cảm giác kỳ quái nhiễu loạn suy nghĩ của .

      Quay đầu lại, Ngọc Kiếm thư sinh phát Cuồng Đao, Thôi Linh , bà lão xấu xí đột nhiên xoay người, kinh hãi nhìn về phía Thiên Dực phong, miệng gào thét kinh hãi liên tục.

      Chuyện này là thế nào đây?

      Nhìn kỹ lại, vẻ mặt Ngọc Kiếm thư sinh biến hẳn.

      Chỉ thấy Thiên Dực phong, hai sơn động hệt như đôi mắt của chim ưng lúc này tuôn ra khói đen cuồn cuộn, giây lát hình thành hai luồng khí màu đen, hệt như cặp mắt chim ưng, lại có mấy phần sắc bén.

      Sau đó, cả Thiên Dực phong ánh sáng mờ , ở lưng chừng núi vốn là cánh chim bị chém đứt lúc này đột nhiên dài ra.

      Ngay sau đó, cả Thiên Dực phong bắt đầu rung động, vô số khối băng vỡ vụn chảy xuống, luồng sức mạnh say ngủ tỉnh giấc với tốc độ người thường cách gì tưởng tượng nổi.

      Vùng lân cận, núi băng bắt đầu sụp đổ, mặt tuyết bắt đầu lõm xuống, luồng sức mạnh uy chấn Băng Nguyên, rung động trời đất chớp mắt ngập tràn cả gian.

      Lúc đó, bầu trời đột nhiên biến đổi, mây đen trùm trời, chớp điện lóe sáng, cả vùng đất rung động, mây gió biến sắc.

      luồng sức mạnh điên cuồng phá trời đất, sát khí tuyệt cả càn khôn ngập tràn nhân gian.

      Ở vùng phụ cận, Thiên Lân và ông lão trọc giao chiến bị ảnh hưởng cũng chia nhau bay ra hai bên, ai nấy vẻ mặt kinh hãi, sớm quên cả giao chiến, đồng thời thu lại thế công, sửng sốt nhìn mọi chuyện trước mắt.

      Thiên Lân trong lòng có chút cảm khái, biến chuyển của Thiên Dực phong khiến hiểu , đó chính là do Dực Thiên Tường thừa kế sức mạnh vài ngàn năm nay của Thiên Dực nhất tộc.

      Nhưng kết quả cuối cùng thế nào lại cách gì biết được.

      Ông lão trọc đầu ánh mắt điên cuồng hoảng loạn, thất vọng sâu sắc lên trán của lão.

      Truy đuổi cả ngàn dặm chỉ vì sức mạnh đó, nhưng cuối cùng chỉ gặp thoáng qua, chuyện như vậy sao khiến người ta phẫn nộ và thương cảm.

      Biến đổi duy trì liên tục, mây đen bầu trời hệt như ác ma phát xuất chớp điện đáng sợ, phảng phất muốn hủy diệt tồn tại.

      Mặt đất, sức chấn động cứ kéo dài ra mãi, đến nơi nào tầng băng tan nát, phạm vi thẳng đến ngoài chục dặm.

      Thiên Dực phong lúc này bắt đầu run rẩy, trước hết là từng khối băng to lớn rơi xuống, tiếp theo là trong mắt chim ưng bắn ra luồng sáng rực, sau đó cả Thiên Dực phong đột ngột mọc lên từ mặt đất, hóa thành con chim ưng khổng lồ ngạo nghễ nhìn thiên hạ.

      tầng mây, chớp điện càng lúc càng dày đặc, tất cả đều đánh xuống thân thể con chim ưng khổng lồ.

      Nhưng chim ưng khổng lồ hề sợ chút nào, ngược lại còn ngửa mặt kêu dài, thanh phát ra chấn động trời cao, lập tức đánh vỡ tất cả khối băng trong phương viên chục dặm.

      Hai cánh giang ra che phủ mặt đất, cuồng phong mạnh mẽ thổi tan mây đen, để lộ bầu trời sáng ngời khiến người ta cảm thấy như mây tan trời vỡ.

      Lúc này, chim ưng khổng lồ cúi đầu hót nho , phát ra ý niệm cố chấp mạnh mẽ in vào trong trái tim của Thiên Lân.

      Hơi có chút ngạc nhiên, Thiên Lân nhìn con chim ưng khổng lồ, phất tay :

      - Bảo trọng, chúng ta còn gặp lại!

      Dường như nghe được lời của Thiên Lân, chim ưng khổng lồ lạnh lùng quét mắt qua những người còn lại, sau đó giương cánh bay lên trung, chìm vào tầng mây trong ánh mắt phức tạp của mọi người, rồi từ con chim lớn dần thành điểm, cuối cùng còn thấy nữa.

      Ngọc Kiếm thư sinh rất bất ngờ, chuyện này có thể là ngàn năm khó thấy, ai ngờ được hôm nay lại gặp được ở vùng Băng Nguyên. Cuồng Đao vẻ mặt hờ hững, hoàn toàn kinh ngạc trước cảnh tượng kỳ lạ trước mắt, nhưng lại mơ hồ toát ra mấy phần sầu lo và bất an.

      Thôi Linh vẻ mặt thất vọng, sớm áp chế kinh hãi.

      Bà ta luôn mơ mộng với kỳ duyên, ai ngờ cứ thế mà ra trong im lặng, kiểu mất mát này thể cam lòng là chuyện tự nhiên.

      Bà lão xấu xí kinh khủng bất an, phẫn nộ và oán hận đầy lòng lên hết mặt, cả ngươi cơ hồ muốn nổi điên lên được.

      Ông lão trọc đầu tình hình tốt hơn, lão cũng giận dữ vô cùng, nhưng oán hận lại mãnh liệt như bà lão xấu xí, ngược lại có cảm giác thất vọng nhiều hơn.

      Thiên Dực bay ngang trời, thần thoại xuất . xuất của Dực Thiên Tường mang đến cải biến thế nào cho nhân gian đây?

      Việc quen biết giữa và Thiên Lân có dấu hiệu của chuyện gì đây?

      Tiếp theo sau đây, nơi này còn phát sinh chuyện thế nào đây?

    4. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      THẤT GIỚI HẬU TRUYỆN
      Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
      Chương 84: Chương 084

      Ads
      tượng trời biến đổi chấn động các tầng trời cao.

      Khi chim ưng khổng lồ bay lên biển mây, trong Tu Chân giới ít cao thủ đều cảm ứng được khí tức đó, ào ào ngửng đầu nhìn lên bầu trời.

      Băng Nguyên, người chủ của ba đại môn phái cũng ngoại lệ, ai nấy vẻ mặt kinh hãi, mơ hồ cảm giác được bất an.

      mặt đất, số hình bóng di động nhanh chóng bị khí thể của chim ưng khổng lồ dọa nạt đều thay đổi phương hướng đến đó, muốn thăm dò được căn nguyên.

      Biến hóa ở Thiên Dực phong khiến người ta bất ngờ, Băng Nguyên an bình từ đây rung chuyển an.

      Đây là duyên hay là nghiệt?

      Là tốt hay là xấu?

      Ai có thể ràng được đây.

      Thôi nhìn nữa, Thiên Lân liếc bốn phía, mặt tuyết gập ghềnh, cái hố sâu mô tả thay đổi của Thiên Dực phong.

      Năm xưa, Thiên Dực phong từ nơi nào đến đây, nó vì sao gãy rời hai cánh, trong đó có chứa điều gì đây?

      Suy tưởng, Thiên Lân tìm ra đáp án, lập tức thu lại tâm thần chuẩn bị bỏ .

      Nhưng lúc này đột nhiên phát , hai luồng ý niệm oán hận ngờ đồng thời tập trung lên , khiến tâm thần hoảng sợ.

      nhìn, Thiên lân cũng hiểu đó là của bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu, bọn họ trong lòng mang oán hận.

      Nhưng giây phút này Dực Thiên Tường còn ở đây, bản thân nhất thiết phải giằng co dây dưa thêm với bọn họa.

      Vì thế Thiên Lân thay đổi suy nghĩ, thân thể đột nhiên nhạt , dự tính nhờ vào Thuấn Gian Di Động của Băng Thần quyết để bỏ .

      Giận quá bật cười, bà lão xấu xí giọng hận thù :

      - Muốn bỏ chạy, trễ quá rồi!

      Còn , chỉ thấy toàn thân bà lão xấu xí lóe lên ánh xanh lục, kết giới ánh sáng trong suốt thầm hạ xuống xuất quanh người Thiên Lân.

      Ông lão trọc đầu cũng hề chậm chạp, ngay khi bà lão xấu xí động thủ, trường thương trong tay đảo ngược, mũi thương hội tụ hào quang màu đỏ hồng, ngay khi cắm vào mặt đất liền đánh vỡ toàn bộ băng tuyết trong vùng phụ cận trăm trượng, hình thành khu vực có tuyết.

      Kể từ đó, Băng Thần quyết của Thiên Lân do bởi còn băng tuyết nữa, Thuấn Gian Di Động lập tức dừng lại, người bị vây trong kết giới ánh sáng trong suốt của bà lão xấu xí.

      - Tiểu tử, hôm nay ta phải giết ngươi, thần tiên cũng cứu được ngươi! Chịu chết !

      Hai tay bắt quyết, khuôn mặt đáng sợ của bà lão xấu xí đầy vẻ giận dữ, hai mắt đầy oán hận hệt như thanh đao bén khiến người ta dám nhìn thẳng vào.

      Quanh người lão bà gió lạnh từng trận, khí lệ sát bồi hồi tan, lại theo khống chế của lão bà trùm lên kết giới ánh sáng, khiến kết giới đó vốn trong suốt lập tức biến thành màu xanh lục thẫm.

      Ngoài ra, bề mặt kết giới ánh sáng xuất cặp mắt đáng sợ, hệt như rắn độc nhìn chằm chằm Thiên Lân.

      Bên cạnh, ông lão trọc đầu giận dữ :

      - Tiểu tử, lão phu cũng bỏ qua cho ngươi!

      Dứt lời tay phải múa lên đánh ra, lòng bàn tay chứa kình lực vô cùng mạnh mẽ, đột nhiên đánh trúng vào trường thương cắm mặt đất, khiến thân thương chấn động kịch liệt phát ra sóng ánh sáng chói mắt, cùng với tiếng nổ đến điếc tai.

      Trường thương rung động, ánh sáng ngừng phát ra.

      Ánh sáng dày đặc đó hệt như thanh đao ánh sáng nhắm ngang lưng của Thiên Lân chém tới.

      Đối mặt với công kích của hai đại cường địch, Thiên Lân vẻ mặt nghiêm trọng.

      Khi biết cách nào thoát khỏi kết giới này, trước hết nghĩ cách nào để giảm thấp nguy hiểm, ổn định hình thức.

      Thiên Lân tự thông minh mà bao giờ bị bất lợi.

      nay, khi bị vũ nhục quá mức, vẫn duy trì được đầu óc thanh tỉnh, hơn nữa hoàn toàn vì tình thế bất ổn mà kinh hoàng thất thố, đây chính là chỗ hơn người của .

      nay, theo phân tích của Thiên Lân, bà lão xấu xí phát xuất kết giới ánh sáng ngập đầy khí tà sát, hơn nữa uy lực kinh người.

      Với tình hình bản thân bị thương, căn bản khó mà chống cự được, cuối cùng chắc chắn phải chết trong kết giới ánh sáng này.

      Đây là dụng ý của bà lão xấu xí, ràng lão bà đó giận dữ vô cùng, còn muốn chơi đùa thêm nữa với Thiên Lân, chọn phương án kịch liệt nhất, trực tiếp nhất.

      Nhằm thẳng vào điểm này, Thiên Lân có biện pháp ứng phó.

      Nhưng đối với công kích của ông lão trọc đầu phát ra, lại có phần e ngại.

      Từ trước đến nay, kiêu ngạo của ông lão trọc đầu đều bị bà lão xấu xí áp chế, nhưng luận về thực lực chân chính, người bị bà lão xấu xí gọi là Ngốc Thiên Ông hoàn toàn kém bà lão xấu xí chút nào.

      Lão chỉ kịch liệt như bà lão xấu xí kia vì trong lòng dường như còn có điều gì đó e ngại.

      nay, khi bà lão xấu xí chọn phương thức công kích đầy phần bá khí, lão lại đến thầm, cả hai tương trợ lẫn nhau, động tĩnh khiến cho Thiên Lân bị uy hiếp rất lớn.

      Trong lúc suy tưởng, áp lực đột ngột đến.

      Kết giớ ánh sáng bà lão xấu xí phát ra chỉ tà ác, mà còn có sức mạnh nuốt hồn đoạt phách, ngay khi đến gần thân thể Thiên Lân liền dễ dàng nuốt lấy kết giới phòng ngự của , khiến rất khó mà phòng bị được.

      Đồng thời, cặp mắt màu xanh lục thẫm bề mặt kết giới ánh sáng lúc này bắn ra chùm ánh sáng màu xanh lục, xem ra có chớp điện lại chứa sức mạnh cực cực tà, sau khi liên tục đột phá được mười chín tầng phòng ngự của Thiên Lân, liền bắn thẳng đến trán của nhưng bị tay phải của Thiên Lân ngăn lại được.

      Sóng ánh sáng lóe lên, kết giới chấn động kịch liệt.

      chiêu sắc bén của ông lão trọc đầu va chạm với kết giới ánh sáng do bà lão xấu xí phát ra, hai bên phát sinh chút mâu thuẫn, nhưng kết quả lại khiến người ta kinh ngạc.

      Vốn ngay lúc đó, hai luồng sức mạnh cùng thuộc tính chạm vào nhau, thể tránh khỏi bài xích, nhưng hai bên lại có tính kết hợp rất mạnh, sau khi chấn động thoáng, sóng ánh sáng do ông lão trọc đầu phát xuất có bộ phận bị kết giới ánh sáng hấp thu, tăng thêm sức mạnh bản thân, bộ phận lại xuyên qua, chuyển hóa thành con sói ánh sáng bắn thẳng đến Thiên Lân.

      Thân thể run rẩy, Thiên Lân đột nhiên lùi lại, còn chưa kịp né tránh, công kích của ông lão trọc đầu phát ra đến gần rồi.

      Lúc này, ánh mắt Thiên Lân lạnh băng lóe lên, vừa mở miệng gào tiếng giận dữ, vừa đảo người bốc lên trung, vô cùng huyền diệu né tránh chiêu của ông lão trọc đầu.

      Sau đó, Thiên Lân thân pháp ngừng, tốc độ đảo chuyển càng lúc càng nhanh, cả người chớp mắt hóa thành luồng lửa đỏ, bay tới bay lui trong kết giới ánh sáng màu xanh lục thẫm, phiêu hốt bất định.

      Ngoài ra, theo duy trì liên tục di động của ngọn lửa, trong kết giới ánh sáng lưu lại những bóng lưu tạo thành hình vẻ phượng hoàng, ngay khi vừa hình thành liền giang cánh bay lên, hệt như phượng hoàng lửa tái sinh, đến nơi nào tà khí thối lùi.

      Cảnh tượng đó hơi kỳ quái, ít ra bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu cảm thấy thể lý giải được.

      Bên ngoài, Thôi Linh quan sát lúc, dường như suy đoán được kết quả, sau khi chần chừ lúc, liền thầm rời trong lòng đầy bất cam.

      Cuồng Đao vẻ mặt lạnh lùng, mặt chút biểu chăm chú nhìn tình hình giao chiến, lạnh lẽo :

      - Thiên Dực bay ngang trời, luôn phải có người nỗ lực trả giá mới được.

      Ngọc Kiếm thư sinh nghe vậy, trầm ngâm :

      - Ngàn đời nay khó khăn nhất là cái chết, Thiên Lân phải là người đoản mệnh, phần lớn suy đoán của ngươi là chuẩn.

      Cuồng Đao cười lạnh :

      - Hai lão quái kia, bất cứ người nào cũng có thể dễ dàng đẩy vào chỗ chết. Cho dù ngươi ra tay cũng chỉ là lãng phí tinh lực mà thôi.

      Ngọc Kiếm thư sinh hỏi ngược lại:

      - Ngươi khẳng định phát sinh bất ngờ hay kỳ tích nào chăng?

      Cuồng Đao ánh mắt hơi động, ý vị thâm thúy :

      - Bất ngờ thế nào? Cả thiên hạ này người đạt đến cảnh giới Quy Tiên phải lúc nào cũng có thể tùy ý tìm thấy. Ngươi phải ra tay nhanh , chậm trễ thêm nữa còn ý nghĩa.

      Ngọc Kiếm thư sinh nghe vậy thất kinh, đưa mắt nhìn về nơi giao chiến.

      Chỉ thấy ông lão trọc đầu kích thành, lập tức chuyển đổi phương thức, rút trường thương cắm mặt tuyết, hai tay thúc động chân nguyên trong cơ thể, khống chế trường thương bay lên tầng mây cao ngất, khi đạt đến cao độ nhất định, trường thương đảo ngược , toàn thân thương lấp lánh ánh sáng kỳ lạ, hóa thành cầu vồng rạch ngang trời, từ chín tầng mây đâm xuống thẳng vào đầu của Thiên Lân.

      Lúc này, kết giới ánh sáng do bà lão xấu xí phát ra thu đến phạm vi năm trượng, vây chặt chẽ chim phượng hoàng lửa vào trong đó.

      khi trường thương của ông lão trọc đầu đánh xuống va chạm vào kết giới ánh sáng áp lực cao, hai luồng sức mạnh nhanh chóng kích nổ, tất phải phát nổ kinh thiên, lập tức hủy diệt tất cả vạn vật bên trong kết giới ánh sáng.

      Nghĩ đến đây, Ngọc Kiếm thư sinh lập tức cảm thấy ổn, kịp suy nghĩ thêm điều gì, vội vàng xông thẳng lên trời, trường kiếm trong tay bay ra với tất cả tu vi cả đời, hóa thành cột sáng đỏ hồng hướng thẳng đến trường thương của ông lão trọc đầu.

      Ngọc Kiếm thư sinh ra tay quả quá kịp thời, vừa hay đúng lúc trước khi trường thương đánh trúng kết giới ánh sáng, hất trường thương bay , huyền diệu hóa giải được nguy cơ cho Thiên Lân lần này.

      mặt đất, bên trong kết giới ánh sáng, Thiên Lân ban đầu dùng phương pháp lửa đỏ hình chim phượng xua tan tà khí của kết giới thu được hiệu quả nhất định.

      Nhưng theo thời gian trôi qua, khoảng cách to lớn về phương diện tu vi của Thiên Lân ra, cho dù phượng hoàng lửa có công hiệu khắc chế được tà ác nhưng có thực lực tương ứng cũng khó mà làm được như ý nguyện.

      Lúc này đây, ngọn lửa do Thiên Lân biến ra có tốc độ di động từ từ chậm lại.

      Kết giới bên ngoài từng bước ép gần, tạo nên áp lực cực lớn ép cho cơ hồ khó mà động đậy được, dần dần rơi vào cảnh tuyệt vọng.

      Đối mặt với tử vong, Thiên Lân còn ngây thơ biết, hoàn toàn sợ hãi quá.

      Chỉ có tiếc nuối mà thôi, cùng với lưu luyến thế gian.

      Lúc này, chân nguyên của Thiên Lân cơ hồ hao hết, nhưng hề chịu thua.

      Băng Thần quyết vốn thể thi triển, sửa lại dùng pháp quyết khác.

      Lúc đó, Thiên Lân khôi phục lại chân thân, toàn thân ra ngũ sắc nhàn nhạt, luồng khí linh mà hư ảo bao trùm toàn bộ thân thể của .

      Cảnh tượng này trước đó từng xuất , xảo diệu chống được sức mạnh liên thủ uy bức của bà lão xấu xí và ông lão trọc đầu.

      Lúc này, khi cái chết đến gần, Thiên Lân bị ép bất đắc dĩ chỉ đành thi triển lần nữa.

      Lần này có thể hóa giải được nguy cơ ?

      chiêu chắc chắn thành công bị người bên cạnh phá hỏng, ông lão trọc đầu giận dữ trong lòng.

      Lập tức trừng mắt Ngọc Kiếm thư sinh rồi rống lên giận dữ:

      - Tiểu tử thúi, ngươi có phải chán sống ? Dám xen vào chuyện của lão phu?

      rồi tay phải vung lên bắt lấy trường thương quay về, cổ tay chuyển động múa lên điên cuồng, sát khí ép người.

      Trong trung, vô số bóng thương như sao đầy trời lấp lánh, bện thành cái lưới cực lớn, chớp mắt đến gần Ngọc Kiếm thư sinh.

      - Với thân phận của tôn giá mà bắt nạt thiếu niên chưa đầy hai mươi tuổi dường như là hơi quá chút. Ngoài ra, Đằng Long cốc hiệu xưng là đệ nhất ở Băng Nguyên, lão sao lưu lại chút nhân tình mà lại làm chuyện đến tuyệt tình như vậy?

      Trong khi đáp lời, Ngọc Kiếm thư sinh thân thể quay quắt, người như cá trong nước xảo diệu né tránh vài trượng.

      Đồng thời, trường kiếm trong tay múa lên, làn kiếm dày đặc bay ra rất nhanh, khi đến trước người liền tạo thành màn kiếm đón đỡ lấy chiêu của ông lão trọc đầu.

      Giữa trung, bóng thương và làn kiếm gặp nhau, chỗ giao nhau hoa lửa như mưa, sét đánh dứt.

      Vô số vụ nổ hội tụ lại tạo nên quả cầu ánh sáng đường kính sáu thước, chớp mắt tan vỡ, lập tức hất bay cả hai người .

      Rơi xuống mặt đất, Ngọc Kiếm thư sinh vẻ mặt hơi thất kinh, cảm thấy rất bất ngờ với tu vi của ông lão trọc đầu, ràng chỉ bằng vào thực lực, còn có khoảng cách nhất định với lão.

      Thấy vậy, trong lòng cảnh giác, trường kiếm liên miên ngừng triển khai du đấu, hết sức né tránh đấu thẳng với ông lão trọc đầu.

    5. An Yu

      An Yu Member

      Bài viết:
      151
      Được thích:
      13
      THẤT GIỚI HẬU TRUYỆN
      Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
      Chương 85: Chương 085

      Ads
      Thấy vậy, ông lão trọc đầu hừ lạnh tiếng, trường thương trong tay quét khắp tám phương, từng chiêu đều ngập đầy bá khí, khi thương bay ra mây gió biến sắc, có khí thế quét sạch thiên hạ.

      Giữa trung, bà lão xấu xí nhìn Thiên Lân, thấy từng bước rơi vào cảnh tuyệt vọng, trong lòng khỏi dâng lên niềm vui khoan khoái.

      Nhưng vô thường, có rất nhiều khác biệt.

      Mắt thấy Thiên Lân sắp sửa chống đỡ nổi, khí tức người đột nhiên biến mất, cả người phảng phất chìm vào hư , gần như chỉ để lại bóng hình ở trong kết giới ánh sáng.

      Kinh ngạc lên khuôn mặt của bà lão xấu xí, trong lòng lão bà lại là nỗi bất cam.

      Khi hy vọng trở thành thất vọng, bà lão xấu xí khuôn mặt nhăn nhó, miệng rống lên giận dữ, thân thể đảo chuyển giữa trung khiến mây bốn phương chuyển động, luồng khí tà sát xông thẳng lên trời.

      Thời khắc đó, bà lão xấu xí giận dữ vô cùng, nghĩ ngợi thêm liền thi triển tuyệt kỹ đáng sợ nhất của mình – Xà Thần Chú!

      Lúc đó, chỉ thấy kết giới ánh sáng mặt đất đột nhiên run lên, bề mặt có hào quang lóe sáng, lượng lớn ánh sáng màu xanh lục thẫm hội tụ thành khối, ảo hóa thành con quái vật mình rắn đầu người.

      Con quái này tóc dài đến vai che khuất hơn nửa khuôn mặt, dung mạo như phụ nữ nhưng lại nhìn được tướng mạo.

      Chỉ có thể mơ hồ nhìn ra người phụ nữ tóc dài tán loạn, đôi mắt màu đỏ sậm lóe lên ánh độc, oán hận.

      Khi nhìn ngắm Thiên Lân, chùm đao ánh sáng được phát ra liên tục, mang theo ý niệm phải giết sạch xuyên qua hào quang ngũ sắc vây quanh thân thể Thiên Lân.

      Đứng nguyên tại chỗ, thân thể Thiên Lân hệt như hư ảo, chỉ là hình dáng nhàn nhạt, cho dù lưỡi đao ánh sáng đâm thấu thế nào cũng hề bị bất kỳ thương tổn.

      Pháp quyết này cổ quái thần kỳ, thần diệu kể hết, về phương diện phòng ngự có thể là đoạt hết ưu ái của ông trời, khiến người có mặt cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng lại hiểu ràng được.

      Giữ nguyên tâm tính, Thiên Lân thúc đẩy pháp quyết thần bí, hờ hững nhìn bà lão xấu xí, có vẻ thản nhiên đối với hoàn cảnh trước mắt.

      Nhưng bất ngờ lại thường xuyên xuất . Khi biện pháp ứng phó của Thiên Lân vừa mới khiến bà lão xấu xí thất kinh, chỉ chớp mắt sau, “Xà Thần Chú” của bà lão xấu xí cũng khiến cho Thiên Lân kinh hãi vô cùng.

      Quái vật đầu người mình rắn bề mặt kết giới ánh sáng vốn là Xà Thần hóa thân trong truyền thuyết, làn sáng phát xuất từ cặp mắt của nó nhìn tầm thường, nhưng lại có sức mạnh quỷ bí mô tả được.

      Ban đầu, những làn sáng đó xuyên qua hình bóng hư ảo của Thiên Lân hoàn toàn tạo nên bất kỳ ảnh hưởng nào cả.

      Nhưng rất nhanh chóng, những làn sáng đó liền cảm ứng được khí tức Thiên Lân có khác biệt, màu sắc từ đỏ thẫm chuyển dần sang màu xanh lục thẫm, lại chuyển thành màu đen thẫm, dần dần phân tích và thăm dò.

      Cuối cùng, khi trong mắt Xà Thần bắn ra làn sáng từ đen thẫm chuyển thành màu đỏ nhạt, luồng sức mạnh cực tà cực sát mang theo khí tức tử vong ăn tươi nuốt sống được mọi thứ, liền bao trùm bên ngoài thân thể Thiên Lân.

      Đó là loại tồn tại thể giải thích, hệt như bà lão xấu xí hiểu được pháp quyết của Thiên Lân, Thiên Lân cũng hiểu được pháp quyết phòng ngự của bản thân mình vì sao mất hiệu lực.

      Bất ngờ phá vỡ bình thản trong tâm tình của Thiên Lân. Khi cái chết lại quay đến lần nữa, Thiên Lân trọng thương vừa kinh hãi vừa giận dữ, sau khi phân tích được luồng sức mạnh tà sát đáng sợ kia, cố gắng áp chế cơn giận trong lòng, chân nguyên trong cơ thể ngừng chuyển biến tính chất và tần suất, ý đồ muốn chế ngự được uy hiếp đó.

      Biện pháp của Thiên Lân tương đối lý trí, cũng có được hiệu quả nhất định.

      Nhưng hóa thân của Xà Thần tuy chỉ là do bà lão xấu xí thi pháp triệu ra, nhưng cũng có được sức mạnh quỷ thần khó lường, về mặt thăm dò và phân tích có chỗ hơn người, nhanh chóng hiểu được kế hoạch của Thiên Lân, dùng tốc độ kinh người triển khai trận so tài thầm với Thiên Lân.

      Loại so tài này thầm dấu tích vô cùng bình thường, nhưng lại so nhau về thần diệu của pháp quyết, khống chế sức mạnh cùng với thể thực lực của hai bên.

      đơn giản, loại so sánh này, thần kỳ của pháp quyết dĩ nhiên là quan trọng, nhưng có được thực lực phối hợp thúc động cũng thể nào làm được.

      nay, Thiên Lân bản thân bị trọng thương, muốn duy trì vận chuyển pháp quyết thần bí dĩ nhiên rất mệt mỏi.

      Lúc này lại thêm việc đẩy nhanh tốc độ thay đổi tính chất và tần suất của chân nguyên trong cơ thể, chẳng khác chất thêm gánh nặng, thân thể nào có thể chịu được?

      Cứ như thế, thời gian trở thành trở ngại to lớn nhất với Thiên Lân, càng kéo dài, càng chết nhanh hơn.

      Nhưng Thiên Lân cũng có biện pháp, hoàn toàn phải loại người bó tay chịu trói, cho nên phản kháng có vô dụng, cũng hề ngoan ngoãn chịu trói.

      Thời gian, là thước đo tồn tại của vạn vật thế gian, nó yên lặng tiếng động, lạnh lùng tàn khốc vô tình, lại tồn tại tất yếu.

      Có người thời gian vĩnh hằng bất biến, nhưng cũng có người thời gian khiến mọi thứ thay đổi.

      Nó quả có được sức mạnh thần kỳ thế ?

      Cách hơn chục trượng, Cuồng Đao trầm lặng quan sát, đối với cuộc chiến của Ngọc Kiếm thư sinh và ông lão trọc đầu, sớm hiểu trong lòng, biết kiếm pháp của Ngọc Kiếm thư sinh tuy xảo diệu, nhưng hoàn toàn phải là địch thủ của ông lão trọc đầu, chỉ có thể tạm thời kềm chế được lão.

      Còn về trận chiến của bà lão xấu xí và Thiên Lân, từ lúc bà lão xấu xí thi triển “Xà Thần Chú” rồi, Cuồng Đao liền đoán được kết quả, bởi vì trong số rất ít người biết được chuyện liên quan đến truyền thuyết Xà Thần.

      Nhưng Cuồng Đao suy đoán quả chính xác chăng?

      Kết giới ánh sáng mặt tuyết lúc này bắt đầu thu lại, còn thêm hóa thân của Xà Thần bề mặt kết giới ánh mắt phát ra ánh sáng kết thành thể, biến thành hai chùm sáng cơ hồ trong suốt quấn lấy hình bóng hư ảo của Thiên Lân, lúc này dùng sức thu lại.

      Chiếu theo tình hình, dải sáng này khi quấn lấy hình bóng hư ảo của Thiên Lân, hẳn tạo nên bất kỳ thương tổn nào cho Thiên Lân.

      Nhưng thực tế lại như vậy, dải sáng nhìn trong suốt đó lại là dạng Khổn Tiên Thằng trong truyền thuyết, vững vàng bắt chặt lấy nguyên thần của Thiên Lân. Khi thu , lập tức tạo nên thương tổn hủy diệt đối với nguyên thần của Thiên Lân.

      Khi Thiên Lân bị sức mạnh tà ác ăn dần, hình dáng hư ảo cuốn thành vầng, Thiên Lân chịu nổi sức mạnh, lập tức kêu thảm tiếng để lộ ra thân thể chân .

      Cứ như thế, kết giới ánh sáng thu tạo nên áp lực hủy diệt, cùng với ánh sáng trói buộc do hóa thân của Xà Thần phát ra, đồng thời tác dụng lên người , khiến Thiên Lân trọng thương sức phản kháng từng bước từng bước vào cái chết.

      Vài lần tranh đấu, Thiên Lân qua được kiếp nạn, vô tình nhúng tay vào cuối cùng dùng sinh mạng kết thúc để đặt dấu chấm hết.

      Điều này đối với phải quá bất ngờ, quá tàn khốc chăng?

      Phát khí tức của Thiên Lân bắt đầu yếu dần, bà lão xấu xí nhịn được bật cười lớn, trong giọng cười ngờ có mấy phần phẫn nộ và đau thương.

      - Tiểu tử đáng chết, nếu phải do ngươi phá hư, làm sao lại có kết quả như vậy được?

      Ngọc Kiếm thư sinh giao chiến nghe vậy biến sắc, quay đầu nhìn lại tình hình của Thiên Lân, trong lòng khỏi dâng lên cay đắng, vẻ tiếc hận xuất khuôn mặt của .

      Đối với Thiên Lân, biết vì sao có cảm giác kỳ dị, hoàn toàn giống những người khác, từ sâu trong lòng có mấy phần thích thú.

      Vì thế, tiếc đắc tội với ông lão trọc đầu để ra tay hỗ trợ Thiên Lân.

      Nhưng tại, Thiên Lân bị định sẵn khó thoát, làm sao thở dài được?

      Bật cười khổ, Ngọc Kiếm thư sinh rút người thối lui, dự tính dùng chút nỗ lực cuối cùng xem có thể cứu được Thiên Lân hay .

      Nhưng ông lão trọc đầu sớm nắm vững hành động này của như trong lòng bàn tay, vừa thấy rút người liền hiểu được ý định của , lập tức toàn thân lóe lên ánh sáng đỏ, kết giới đỏ rực đột nhiên xuất , dùng thực lực người nghe phát sợ lập tức ngưng đọng thân thể Ngọc Kiếm thư sinh giữa trung, khiến khó mà chuyển động được.

      Thời khắc đó, ông lão trọc đầu để ngăn trở Ngọc Kiếm thư sinh cứu được Thiên Lân, thể sức mạnh kinh người.

      - Muốn cứu người, ngươi còn chưa lo được cho mình đâu!

      Trường thương múa lên, bá khí tung lên, luồng hào quang đỏ như máu hệt như rồng bay ra hướng thẳng đến ngực của Ngọc Kiếm thư sinh.

      Gầm lên giận dữ tiếng, Ngọc Kiếm thư sinh gia tăng mạnh chân nguyên, ngay khi trường thương sắp đến gần liền đánh vỡ trói buộc bằng khí của gian, huyền diệu né tránh được chiêu đó, nhưng cũng phải trả giá rất đắt.

      Đến lúc này, cũng còn sức thoát được giằng co của ông lão trọc đầu, càng đừng đến việc cứu Thiên Lân.

      mặt tuyết, khí tức của Thiên Lân dần dần tan biến.

      Mắt thấy ngay cả cơ thể huyết nhục cũng sắp bị hủy diệt, tiếng gầm giận dữ đột nhiên truyền đến.

      Chỉ thấy giữa trung hào quang lóe lên, cột kiếm trăm trượng đột nhiên xuất với sức mạnh gì ngăn được, chớp mắt tới đầu của bà lão xấu xí.

      kiếm đó đến kỳ quặc nhưng lại có uy lực bất phàm.

      Khi bà lão xấu xí phát được, hai tay đột nhiên giơ lên, liên tục phát ra mười hai luồng chưởng lực dung hợp lại thành luồng hào quang màu xanh lục thẩm ngăn cản kiếm này.

      Lúc này, chỉ thấy giữa hai người ánh sáng mạnh mẽ lóe lên, sau đó liền xuất tiếng kêu thảm, kiếm sắc bén đó ngờ chém nát phản kích của bà lão xấu xí, hung hăng đánh thẳng vào người của bà, hất bay bà ta ngay tại chỗ.

      Sau đó, bóng kiếm lại xuất , làn kiếm dày đặc chớp mắt hợp nhất, hình thành kiếm khí màu đỏ nhạt, chớp mắt đánh vào kết giới ánh sáng quanh người Thiên Lân.

      Lúc đó, kiếm khí chém xuống hơi dừng lại chút, sau đó huyền diệu vô cùng chém nát kết giới, khiến hóa thân Xà Thần cùng mọi thứ đều bị biến mất, để lộ ra thân thể Thiên Lân bị trọng thương.

      Bóng vàng lóe lên, bóng người xuất .

      Người ra tay lúc này xuất , ngờ chính là Tân Nguyệt của Đằng Long cốc, khuôn mặt tức giận, ôm lấy Thiên Lân hôn mê vào trong lòng, ánh mắt đầy lo lắng và bất an.

      Cúi đầu xem xét, Tân Nguyệt phát Thiên Lân tình hình ổn, vội vàng dùng tay trái truyền luồng chân nguyên vào, ý đồ muốn đả thông kinh mạch bế tắc toàn thân của .

      Nhưng tình hình của Thiên Lân phức tạp hơn so với tưởng tượng của Tân Nguyệt, trong người chỉ kinh mạch bị tắc nghẽn, còn ngập tràn vài loại chân nguyên quái dị mà mạnh mẽ bài xích chân nguyên của Tân Nguyệt.

      Cứ như thế, Tân Nguyệt dám lỗ mãng, chỉ ôm chặt trong lòng, đưa mắt nhìn bà lão xấu xí xa xa, ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lùng tàn khốc.

      Gào lên tiếng, bà lão xấu xí bỏ thân thể bị thương, sau khi bị đánh bay vài trượng liền dừng lại coi thử người đánh lén là ai.

      Rất nhanh, bà lão liền phát được Tân Nguyệt, khi vừa thấy khuôn mặt xinh đẹp của Tân Nguyệt, biết bởi vì tật ganh ghét hay vì điều khác, bà lão tỏ ra vô cùng nóng nảy, giận dữ gầm lên:

      - Nha đầu xấu xí mới đến, dám đánh lén lão bà ta, nhanh báo tên cho .

      Ở xa xa, Cuồng Đao vừa thấy Tân Nguyệt, vẻ mặt hơi hơi khác thường.

      thế nào cũng nghĩ ra được, Tân Nguyệt lại có thể cứu được Thiên Lân, điều này ràng hợp lý.

      Quét mắt qua cuộc chiến của Ngọc Kiếm thư sinh và ông lão trọc đầu, Tân Nguyệt lạnh lùng tàn khốc :

      - Tân Nguyệt môn hạ Đằng Long cốc, ngươi là người nào, vì sao lại tàn độc vậy, muốn giết chết Thiên Lân?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :