1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thất Dạ Sủng Cơ - Vô Ý Bảo Bảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 26: thưởng cho



      Edit: Tiểu Túc
      Beta: Quảng Hằng



      "Ừm, chơi cái gì tốt trước đây?" Hiên Viên Vân tâm trạng khổ sở trầm tư, khó xử nhìn ngọn nến cùng trà nóng bàn.

      "Ô ~~ ô ~" Đỗ Vũ nên lời, chỉ có ánh mắt hoảng sợ nhìn Hiên Viên Vân, đáy mắt sâu cầu xin. , Vương gia muốn làm cái gì? Đỗ Vũ bản năng cảm giác được nguy hiểm, muốn đứng dậy chạy trốn tránh xa nguy hiểm này, vừa đứng dậy, lại bị Hiên Viên Vân nhấc chân cước đá ngã xuống đất.

      "Thực ghê tởm a." Hiên Viên Vân cười sáng lạn , "Ngươi thích trà nóng như vậy, bổn vương cố ý gọi người chuẩn bị tốt cho ngươi là bình trà nóng nhất." Hiên Viên Vân đề cập qua trà nóng bàn, đem nhắm ngay miệng Đỗ Vũ. Đỗ Vũ hoảng sợ liều mạng vặn vẹo thân mình muốn chạy trốn. ra, Vương gia sớm nhìn ra hôm nay ở đại đường nàng dâng trà là cố ý đem nước trà đổ lên người mình giáng họa cho nữ nhân kia. Quay đầu, muốn nhìn chút biểu tình của Nhược Khả Phi, lại phát Nhược Khả Phi vẫn như cũ mặt chút thay đổi nhìn bên này.

      Hiên Viên Vân mỉm cười giống như đứa thuần khiết, chậm rãi cầm trà nóng trong tay đổ lên người Đỗ Vũ. Nước trà nóng bỏng rơi vào người Đỗ Vũ, hỏa lạt đau tập trung quanh chỗ trà nóng đổ xuống da. Đỗ Vũ hoảng sợ nhìn nụ cười thuần khiết của Hiên Viên Vân, mặt tuấn mỹ kia vẫn điềm tĩnh, giống như chuyện làm là che trở cho nàng.

      Đỗ Vũ chỉ có thể kêu rên, liều mạng vặn vẹo thân mình giãy dụa. Sợ hãi tràn ngập lòng của nàng. Nàng là Hoàng Thượng chỉ hôn a! làm sao có thể như vậy đối đãi với nàng! Làm sao có thể trước mặt nữ nhân kia đối với nàng như thế! Đúng rồi! Nhất định là tiện nữ kia cho Vương gia chủ ý. Tiện nhân này! Trong lòng nàng trào ra vô số ý niệm ác độc muốn tính sổ với tiện nhân kia thế nào, lại lập tức bị cơn đau nhức người đánh gãy suy nghĩ.

      Ngẩng đầu nhìn, đồng tử đột nhiên nở lớn! Trong tay Vương gia là roi! vô tình hướng vào nàng! ! Đỗ Vũ rất muốn thét chói tai, muốn chạy trốn, nhưng là thể kêu ra tiếng, trốn."Ba" roi rắn chắc vút người Đỗ Vũ, cái vết máu lập tức liền tuôn ra.

      Nhược Khả Phi đứng ở cạnh cửa, nhàng thở dài, tiểu hài tử này, tựa hồ rất thích cái trò chơi nàng dạy. Nhưng là nữ tử này dù sao cũng là Hoàng Thượng chỉ hôn, nếu cái này rơi vào tai Hoàng Thượng là ko tốt. Chậm rãi tiêu sái tiến lên, kéo cánh tay Hiên Viên Vân lại, nhàng : "Được rồi, bấy nhiêu thôi."

      Hiên Viên Vân nhìn mấy cái vết máu mới người Đỗ Vũ, khinh thường hừ tiếng, đem roi vất xuống. Đột nhiên nhếch môi nở nụ cười, ngồi xổm xuống dùng sức nắm cằm Đỗ Vũ, nhàng : "Ngươi phải làm cho Bổn vương đam mê, bổn vương nhận ngươi. Cái Bổn vương thích chính là cái ngươi vừa cảm nhận." nhìn hoảng sợ trong mắt Đỗ Vũ cùng thể tin, Hiên Viên Vân hờ hững xoay người, kéo Nhược Khả Phi rời khỏi tân phòng. Để lại Đỗ Vũ lòng tràn đầy sợ hãi, run rẩy.

      phải người! phải người! Đỗ Vũ trong lòng ngừng hò hét. hoàn toàn phải là người! Là từ địa ngục ác linh mà đến! Nàng nên làm thế nào cho phải? Chưa từng nghe qua Cửu Vương gia có loại đam mê này. Quất nữ nhân! Như thế là khủng bố, ngược đãi. ràng vẫn là đứa chưa trưởng thành, làm sao có thể nghĩ thủ đoạn độc ác. người nóng rực đau lại từng đợt truyền đến. Đáng chết, chính nàng nên mặc ít như vậy.

      Hối hận! hối hận. nên cầu Mẫu Thân cầu Hoàng Hậu việc hôn nhân này.

      Nhưng quá muộn. Ngày mai, về sau, nàng sống thế nào ở chỗ này?

      "Nhanh như vậy để cho ta chơi ." Hiên Viên Vân tựa hồ có chút hài lòng.

      "Đồ ngốc, nàng dù sao cũng là thứ mà phụ vương ngươi đưa tới. Về sau, chỉ cần là phụ vương ngươi đưa tới cái gì, ngươi đều phải hảo hảo quý." Nhược Khả Phi nhìn Hiên Viên Vân bất mãn ôn nhu . Nhưng Đỗ Vũ là người, đúng vậy, nàng chỉ là "thứ ". Đương kim hoàng thượng dùng "thứ này đó" để thử chính con mình mà thôi.

      "Dạ, nghe lời nàng." Hiên Viên Vân ghé sát vào Nhược Khả Phi vô lại , "Ta ngoan như vậy, tiểu Phi nhi có phải hay nên thưởng cho ta cái gì đây?" (Tiểu Túc: ko thể tin ấy là 1 ác ma!!) ( đọc truyện này em có 1 ước ao, 1 khát khao: " ước gì mình được như ấy")

      "Kia, theo ta." Nhược Khả Phi mỉm cười, kéo tay Hiên Viên Vân.

      lát sau, trong bồn tắm, hơi nước lượn lờ, hết thảy đều là mờ ảo tuyệt đẹp.

      "Dùng sức chút, a, thoải mái." Hiên Viên Vân kêu lớn tiếng.

      "Kêu chút. là." Nhược Khả Phi bàn tay thêm độ mạnh yếu khác nhau.

      "Nhưng tiểu Phi nhi của ta, nàng như thế nào làm cho ta là thoải mái." Hiên Viên Vân thoải mái nheo mắt.

      Nhược Khả Phi bất đắc dĩ lắc đầu, phải chỉ là mát xa thôi mà, tiểu tử này kêu như vậy thái quá. Bên ngoài người khác còn tưởng rằng chính nàng cùng ở bên trong làm cái gì đó.

      "Ngày mai trấn an tiểu thiếp kia của ngươi chút." Nhược Khả Phi mắt thâm thúy nhướng lên. Chỉ sợ chuyện buổi tối hôm nay muốn có người truyền ra ngoài.

      "Được rồi, được rồi, biết." Hiên Viên Vân thoải mái ứng đáp. Trong lòng lại có tính toán khác. Trấn an nữ nhân kia? Ha ha...

      "Đúng rồi, Vệ Lượng vẫn truy vấn ta tam kế kia là ai viết." Hiên Viên Vân đột nhớ tới chuyện này.

      "Nga?" Nhược Khả Phi thản nhiên nở nụ cười, "Ta đây chỉ cho .

      " cho phép!" Hiên Viên Vân bị dẫm phải đuôi nhảy dựng lên, thiếu chút nữa bật dậy, xoay người trừng mắt nhìn Nhược Khả Phi minh xác thái độ của nàng.

      "Ta nữ phẫn nam trang được rồi?" Nhược Khả Phi tức giận . Đây là ăn dấm chua sao?.

      "Cũng được." Hiên Viên Vân thái độ kiên quyết.

      "Kia, cách bình phong được rồi chứ?" Nhược Khả Phi bàn tay thêm lực đạo, mát xa Hiên Viên Vân thoải mái kêu ngao ngao.

      "Được rồi, được rồi." Hiên Viên Vân thỏa hiệp .

      ———————————————————— nhìn đến dùng sức chút kia hiểu sai toàn diện , ha ha ~~~

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 27: hôn ta, hôn ta ( U40. đó xem xog các ty ko đc nghĩ bậy nhé)



      Edit: Tiểu Túc

      Beta: Quảng Hằng

      Hôm sau, Hiên Viên Vân nghe lời Nhược Khả Phi đến trấn an Đỗ Vũ.

      Mà Nhược Khả Phi cách bình phong gặp Vệ Lượng. Cách bình phong, nên ko cần cải trang nam chỉ đè thấp thanh , làm cho Vệ Lượng nghĩ lầm sau bình phong là nam tử. Là phụ tá của Cửu Vương gia trong quý phủ .

      biết Hiên Viên Vân là trấn an Đỗ Vũ như thế nào, tóm lại Đỗ Vũ nguyện ý lập tức vì Hiên Viên Vân mà chết tâm. là tình chân ý thiết.

      Cũng biết Nhược Khả Phi đối Vệ Lượng cái gì, tóm lại, Vệ Lượng thời điểm là dõng dạc, tư thế kia là hận ko thể lập tức ra trận giết địch báo ân triều đình.

      việc xong xuôi, hai người ở đại đường.

      "Chúng ta Mai Viện ở lần được ko?" Hiên Viên Vân vuốt tóc đen của Nhược Khả Phi, thương .

      Nhược Khả Phi hiểu được Hiên Viên Vân là sợ tiểu thiếp kia làm chướng mắt nàng, khỏi buồn cười. Mình là người đủ tự tin như thế sao?

      "Được." Nhược Khả Phi nhìn bộ dáng hi vọng của Hiên Viên Vân, gật gật đầu.

      "Tốt lắm, ta gọi quản gia lập tức chuẩn bị, bên kia còn có ôn tuyền (suối nước nóng), chúng ta có thể bơi." Hiên Viên Vân si mê nhìn Nhược Khả Phi trước mắt. Nhược Khả Phi mặt thản nhiên cười đều làm cho mê say.

      Hai người ra cửa, ngồi lên xe ngựa. Ra khỏi thành, đường tựa hồ bắt đầu có rung xóc.

      là rất thoải mái, Nhược Khả Phi cau mày. Đột nhiên cảm giác ở thắt lưng của nàng có đụng chạm, cúi đầu, nhìn thấy tay của Hiên Viên Vân để ở đó. Hiên Viên Vân tay ôm nàng, chậm rãi tựa đầu tựa vào bụng Nhược Khả Phi. Vốn đường xóc nảy, tại lại bị đầu của ai đó dựa vào bụng, thoải mái. Nhược Khả Phi đẩy Hiên Viên Vân ra, Hiên Viên Vân bị đẩy ra, lại gì, vẫn tiến lên. Nhược Khả Phi lại đẩy, Hiên Viên Vân lại dựa vào.

      Như thế vài hiệp, Nhược Khả Phi nhấc tay đầu hàng, ko có biện phát gì được với tiểu tử này. Phải dựa vào , tay vuốt ve đầu Hiên Viên Vân, ôn nhu độ mạnh yếu vừa vặn.

      Đột nhiên, Hiên Viên Vân ngẩng đầu lên, ha ha cười rộ, ánh mắt sáng lạn nhìn Nhược Khả Phi, cúi đầu : "Hôn ta..."

      Nhược Khả Phi bây giờ mới biết: tiểu tử này ko thể quá nuông chiều.

      "Hôn ta, hôn ta..." Hiên Viên Vân bám riết tha than thở , chịu tựa đầu chôn xuống.

      " là tùy hứng." Nhược Khả Phi giọng oán giận, nhưng lại đem môi áp lên môi .

      Hiên Viên Vân thỏa mãn dán vào môi Nhược Khả Phi nhàng vuốt phẳng, giống như con mèo làm nũng. Nhược Khả Phi nở nụ cười, vươn đầu lưỡi, tự chủ được tiến lên dây dưa.

      Hô hấp hỗn loạn dồn dập nổi lên.

      Nhược Khả Phi cảm giác thân thể của nàng khác thường, trong lòng có chút cười thầm chính mình. Biết làm sao đây? Xuyên qua đây, liền có nhu cầu như vậy ?

      "Ta muốn nàng, ta muốn nàng..." Hiên Viên Vân cúi đầu thanh vang lên ở bên tai Khả Phi, như là lời vô nghĩa mông lung, nhưng lại mang theo 1 cỗ ma lực ko lên lời.

      Nhược Khả Phi cười bất đắc dĩ, biết làm sao đây?

      Nàng hạ thân xuống, ngồi ở đùi Hiên Viên Vân. Lúc này đây, tư thế của nàng là chủ động.

      Kích tình chậm rãi, điểm nhiên, nhưng lại điên cuồng thiêu đốt, cho đến khi thiêu đốt hoàn toàn.

      Thở dốc, tình dục nồng đậm tràn ngập trong xe ngựa.

      lâu sau, hai người hôn môi đối phương xong kích tình lần này.

      Hiên Viên Vân tựa vào trong lòng Nhược Khả Phi nặng nề ngủ. Nhược Khả Phi sờ sờ thắt lưng đau nhức của nàng, oán hận nhìn Hiên Viên Vân ngủ say sưa. Đứa này, luôn biết cơ thể nàng suy nhược mà vẫn cố làm mấy lần.

      Nhìn khuôn mặt Hiên Viên Vân khi ngủ rất điềm tĩnh, thân thuần trắng, tóc đen phân tán ở đùi nàng. Nhược Khả Phi khóe miệng lộ ra ý cười. Tiểu hài tử này, vĩnh viễn cấp cho nàng cảm giác trong sáng, tốt đẹp.

      Đến Mai Viên, Nhược Khả Phi mới biết được vì sao kêu Mai Viên. Toàn bộ sơn cốc đều là hoa mai, mà biệt viện cũng là ở tận cùng bên trong sơn cốc. Chung quanh đều là những cây mai cổ thụ, mặt sau ở biệt viện chính là ôn tuyền.

      Hương thơm tẩm quanh phủ.

      Nhược Khả Phi trong sơn cốc, dưới chân tuyết dày tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt vang lên. Bên cạnh Tiểu Vũ vốn là nên đỡ lấy Nhược Khả Phi, lại chính nàng vừa trượt chân, mắt thấy sắp bị ngã xuống. Nhược Khả Phi đưa tay đỡ lấy nàng, nhưng Khả Phi lại bị mất đà. Ngay sau đó, rơi vào cái ôm ấm áp, ngẩng đầu liền nhìn thấy con ngươi trong trẻo của Hiên Viên Vân...

      Tiểu túc: Tớ để cái kia chỉ là lừa tình thui đó... có ai bị lừa ko??? He he, cái này... hơi nhạt nhỉ các ty. mọi người thông cảm tg chỉ viết có thể tớ chỉ có thể làm có thế...

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 28: lại có thánh chỉ



      Edit: Tiểu Túc
      Beta: Quảng Hằng

      "Ta ôm ngươi ." Hiên Viên Vân cười thuần khiết, ôm Nhược Khả Phi vững vàng tiêu sái bước tuyết.

      Nhược Khả Phi thế này mới nhớ tới, đúng rồi, trong hoàng thất hoàng tử sao lại luyện võ ? Đột nhiên nhớ tới lần trước ở vương phủ, Hiên Viên Vân đem bóp nát chén trà bắn về phía Vân gì đó, chắc là dùng nội lực.

      Nhược Khả Phi nhàng tựa vào trong ngực Hiên Viên Vân, tiếng động nở nụ cười. Đứa này, tựa hồ là cho tâm nàng trở nên ấm áp. Vốn dĩ lúc trước tâm chết nhưng giờ nó lại chậm rãi sống lại.

      Thời khắc này Hiên Viên Vân ôn nhu cẩn thận ôm Nhược Khả Phi vững vàng tiêu sái tuyết, muốn vĩnh viên ko dừng lại. Mặc kệ về sau trưởng thành làm đế vương lợi hại cỡ nào, còn ở trong ấn tượng của Khả phi vĩnh viễn ôn nhu như thế.

      Tiểu Vũ ánh mắt sương mù, nhìn phía trước Vương gia ôm chủ tử của nàng từng bước về phía trước. Khoảnh khắc đó như trong trời đất chỉ có hai người bọn họ tiêu sái bước tuyết vĩnh viễn như vậy.

      Ở Mai Viên rất vui vẻ, ngày hai người thưởng mai, mát-xoa, bơi trong ôn tuyền. Mỗi khi xoa bóp cho Vân, Nhược Khả Phi luôn làm Hiên Viên Vân "giết gà bay chó sủa", lưu tình chút nào.

      Như vậy ngày ngày cùng sống vui vẻ, nhưng Nhược Khả Phi hiểu được, khả năng này ko thể tiếp tục được lâu. Bọn họ nguyện ý, bọn họ hề muốn làm người của hoàng thất. Bọn họ muốn trải qua cuộc sống an nhàn tiêu dao tự tại, điều này nàng so với ai khác đều ràng. Còn có thân thể phải được rèn luyện, nàng đương nhiên biết chuyện này hơn ai hết.

      Cho nên, quấn quít lấy Hiên Viên Vân bắt dạy nàng cách bắn cung cơ bản, cầu Diêm Diễm dạy nàng phương pháp nhu hòa nội lực. Đương nhiên, điều kiện là về Hứa Thành đều phải thường xuyên cho ăn điểm tâm.

      Ngày vui vẻ lại luôn ngắn ngủi. Lại có thánh chỉ, lúc này đây thánh chỉ lại thực quái dị, có gì lý do, triệu Hiên Viên Vân hồi kinh!

      Đương nhiên, Hiên Viên Vân nhất định đem Nhược Khả Phi mang theo bên cạnh. Trở lại vương phủ Hứa Thành, Đỗ Vũ thậm chí có nhìn thấy Hiên Viên Vân, Hiên Viên Vân liền mang theo Nhược Khả Phi lên đường hồi kinh.

      Trong xe ngựa, Nhược Khả Phi cuộn mình thành hình tròn, nhắm mắt lại, sắc mặt tái nhợt đáng sợ. Chán ghét mùa đông này! Nhược Khả Phi nguyền rủa thời tiết chết tiệt này.

      Hiên Viên Vân lại lấy cái áo choàng, choàng lên người Nhược Khả Phi.

      nghĩ tới, nàng tựa hồ có chút yên lòng với đứa này. Lần này hoàng đế kia đem đứa này kêu trở về là làm cái gì đây?

      "Đúng rồi, Hoàng Thượng là chỉ triệu ngươi trở về, Hoàng tửu ở các đất phong đều được triệu trở về?" Nhược Khả Phi nhướn mày, nếu nàng nhớ lầm, Thái Tử còn chưa chọn được ai, chẳng lẽ lão kia có ý định chọn người kế vị ?

      "Đúng hoàng tử có đất phong đều bị triệu hồi." Hiên Viên Vân dứt lời, đột sắc mặt trầm xuống. Bởi vì nhớ tới đến nam nhân kia cũng trở về. Nam nhân kia, chỉ cần là "" thích liền nghĩ biện pháp cướp hoặc phá hư. Phi nhi, tiểu Phi nhi của . mạnh mẽ, Hiên Viên Vân ôm chặt Nhược Khả Phi. Chính tuyệt đối để cho "" (" " ở đây ý chỉ Hiên Viên Phong đó các ty) cướp tiểu Phi nhi. (hơi khó hiểu nhỉ mọi ngưòi thông cảm)

      Nhược Khả Phi cảm giác được Hiên Viên Vân đột nhiên bất an, trong lòng giật mình hiểu được. Đứa này, tựa hồ nhớ tới nam nhân kia, Thất Vương Gia có sở thích quái dị kia. Hay là nam nhân kia vẫn thường là ác mộng đứa này? nhàng vỗ lưng Hiên Viên Vân, trấn an .

      Hiên Viên Vân cũng thèm nhắc lại, chỉ tựa đầu sâu chôn ở trước ngực Nhược Khả Phi.

      Bảy ngày đường dài cũng dài, ngắn cũng ngắn. Hai người trở lại vương phủ ở kinh thành, Nhược Khả Phi mỏi mệt ko thốt nên lời.

      Hiên Viên Vân săn sóc đem Nhược Khả Phi ôm vào phòng, phân phó hạ nhân chuẩn bị nước ấm.

      muốn đích thân giúp Nhược Khả Phi tắm rửa!

      Hỗn loạn Nhược Khả Phi cảm giác chính nàng bị Hiên Viên Vân chậm rãi cởi quần áo, mở mắt ra, chống lại ánh mắt của Hiên Viên Vân cẩn thận giúp Nhược Khả Phi lau rửa thân mình.

      Nhược Khả Phi nhàng nở nụ cười, đó là Vương gia sao? thể dùng lẽ thường để hình dung . Nếu tùy hứng quật cường, chỉ sợ đứa này ko ai có thể sánh bằng.

      Giúp Nhược Khả Phi lau thân mình xong, Hiên Viên Vân đem Nhược Khả Phi ôm trở về giường. Lúc này kinh thành là cuối mùa xuân hạ, Hiên Viên Vân ôm Nhược Khả Phi, hai người lẳng lặng ngủ.

      Trong kinh thành, nhìn thấy mạch nước ngầm đàn cuồn cuộn mãnh liệt... (ý là cuộc tranh đấu ngầm sắp xảy ra.)

      Hôm nay bỏ thêm giờ. Về sau ta muốn thêm nhất định trước tiên. Cúi đầu, cám ơn mọi người duy trì ~ (lời của tác giả)

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 29: thỉnh Vương gia tự trọng


      Edit: Tiểu Túc
      Beta: Quảng Hằng

      Quả nhiên, Thất vương gia cũng nhận được thánh chỉ về tới kinh thành.

      Nhược Khả Phi biết hoàng thất rất quái dị. Đại hoàng tử được lập là Thái tử, lại chết rất ly kỳ. Tiếp theo lại ấn kết lập Nhị hoàng tử là Thái tử, cũng chết ly kỳ. Đồng dạng, Tam hoàng tử cũng như thế. Hoàng Thượng vẫn truy cứu nguyên do. tại lại đem Hoàng tử ở các đất phong triệu hồi về. Đây là ý gì?

      Nhược Khả Phi trăm ngàn vấn đề thể giải thích được. tại các hoàng tử còn lại rất kỳ quái. Tứ hoàng tử là vị ái phi Hoàng Thượng vô cùng sủng ái sinh ra, sinh hạ lâu chết non. Nhưng Hoàng Thượng sợ ái phi đau lòng, bảo lưu danh phận cho đứa chết non—— Tứ hoàng tử. Kế tiếp là Ngũ hoàng tử, Thất hoàng tử, Cửu hoàng tử. Lục công chúa và Bát công chúa sớm gả xa quốc trở thành công cụ hòa thân.

      Cũng , chọn Thái tử chính là trong ba vị hoàng tử sao?

      Nhược Khả Phi trầm tư.

      Nghe Ngũ hoàng tử trời sinh tính đạm bạc, đối việc danh lợi cầu. Bình thường thú vui lớn nhất là ngắm hoa dưới trăng cùng người đối thơ, phẩm rượu. Mà Thất hoàng tử, nàng tiếp xúc qua. Khuôn mặt ôn hòa, nhưng tính cách lại bạo ngược, còn có cặp mắt kia ôn nhu, nhưng đáy mắt cũng là con sói ngoan. Chỉ là vị Ngũ hoàng tử này đúng như thế nhân trời sinh tính đạm bạc sao?

      Còn có lần trước ám sát người của nàng, đoán chắc cũng là người trong cung kia, chỉ là biết hay đoán, Hiên Viên Phong hẳn là phái người ám sát nàng. Chỉ là ánh mắt kia của nhìn nàng giống như con mồi chưa bao giờ thay đổi.

      Ngày này, Hoàng Hậu đem chúng hoàng tử triệu vào cung. Nhược Khả Phi tự nhiên là nhàn nhã ở trong phủ thưởng hoa tản bộ. Vẫn là thời tiết kinh thành sảng khoái, mặc dù sắp tiến vào mùa hè lại tuyệt nóng bức.

      "Đệ muội là hảo hứng trí a." thanh ôn nhuận đột ngột ở phía sau Nhược Khả Phi vang lên, nghe được Khả Phi nhăn mi lại. thanh này phải của ai khác, chỉ có là của tên biến thái Thất Vương Gia. Sao lại ở đây? phải Hoàng Hậu kêu bọn họ tiến cung sao?

      Nhược Khả Phi xoay người, lạnh lùng nhìn nam tử tuấn mỹ đột nhiên xuất ở trong vườn .

      "Thỉnh an Vương gia." Nhược Khả Phi thản nhiên hành lễ. Tiểu Vũ bên cạnh có thất thố như lúc trước, cung kính hành lễ.

      "Ha ha, xem thái độ đệ muội như vậy, tựa hồ chào đón bổn vương tới đây." Hiên Viên Phong cười như xuân phong ấm áp, nhưng đáy mắt lại lạnh như băng.

      "Vương gia đùa, thiếp thân là cái thân phận gì, sao dám chào đón Vương gia." Nhược Khả Phi như trước lời ko mang hàm xúc. Nam nhân này biết đứa kia có ở nhà liền lập tức tới cửa, đúng là vô địch.

      "Ha ha." Hiên Viên Phong mỉm cười, chậm rãi tới. Nhược Khả Phi nhìn nam nhân trước mắt, trong lòng chán ghét càng phát sâu sắc. Chính nàng đối với nam nhân sở thích đam mê biến thái có được tia hảo cảm.

      Đột nhiên, nam tử trước mắt tiến đến trước mặt của nàng, ở bên tai của nàng thấp cắn: "Bổn vương rất nhớ ngươi, ngày đêm đều nhớ đến."

      Nhược Khả Phi lui về phía sau hai bước, né tránh , lạnh lùng : "Thỉnh Vương gia tự trọng." Đáy mắt sâu chán ghét tránh được ánh mắt của Hiên Viên Phong .

      Ha ha, tiểu nữ nhân này tựa hồ thực chán ghét . biết bị - Người đáng ghét bắt buộc đặt ở dưới thân, nàng có dạng biểu tình gì đây.

      Nhược Khả Phi phải chú ý tới nam nhân trước mắt trong mắt toát ra mâu quang sói, trầm hạ mặt. Nam nhân này, tựa hồ đúng là muốn làm chuyện càn. Đả kích đứa kia là chuyện ham thích như vậy sao?

      Hiên Viên Phong nở nụ cười, nữ tử trước mắt bất quá chỉ là nữ tử nhu nhược. Chậm rãi lại lần nữa tiến lên.

      Lại thấy Nhược Khả Phi khẽ chu môi, sâu kín thốt ra hai chữ: "Diêm Diễm."

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 30: Trừng phạt

      Edit: Tiểu Túc

      Beta: Quảng Hằng

      Lại thấy Nhược Khả Phi khẽ chu môi, sâu kín hộc ra hai chữ: "Diêm Diễm.”

      Trong nháy mắt, Hiên Viên Phong đột nhiên cảm thấy cỗ sát khí sắc bén bao phủ chính mình, làm cho có chút hít thở thông. Cổ lạnh như băng thoáng như tử vong tới gần. Là loại người nào có thể làm cho chính có cảm giác như vậy?

      Nhược Khả Phi nhìn Hiên Viên Phong thể nhúc nhích nhàng nở nụ cười, ngữ khí sung sướng: "Vương gia, bị điểm trụ huyệt đạo có thể chịu được ko?"

      "Nàng đối với bổn Vương như vậy là bất kính, cẩn thận bổn Vương trừng phạt ngươi nga." Hiên Viên Phong khóe miệng khởi lên nụ cười tà mị.

      "Chậc, Vương gia vừa rồi dục đối với thiếp gây rối, thiếp cũng muốn trừng phạt Vương gia đây." Nhược Khả Phi chậm rãi tiêu sái gần Hiên Viên Phong thể nhúc nhích, khóe miệng tràn đầy ý cười ôn nhu.

      "Nga, nàng muốn trừng phạt bổn vương như thế nào đây?" Hiên Viên Phong khóe miệng lên ý cười tàn khốc, thần sắc lại tràn đầy kiêu ngạo. Nữ tử trước mắt có thể làm gì ? Chính là tò mò.

      "Vương gia suy nghĩ cái gì vậy?" Nhược Khả Phi vươn tay, đáp xuống ngực Hiên Viên Phong, nhàng ôn nhu đẩy quần áo trước ngực ra, đầu hạ, rất nhanh liền lộ ra vồng ngực tráng kiệt của Hiên Viên Phong.

      "Suy nghĩ ở trong mắt của nàng, cơ thể của ta rất có lực hấp dẫn?" Hiên Viên Phong vẫn cười tà mị nhìn dấu hiệu bé trước mắt. muốn đem nàng mang về phủ của , chậm rãi tra tấn.

      "Ha ha, Vương gia là đánh giá cao chính mình đấy. Thân thể của ngươi ở trong mắt ta bằng nam nhân của ta đâu." Nhược Khả Phi độc miệng , thành công thấy được đáy mắt Hiên Viên Phong có tia tức giận.

      "Chưa thử qua làm sao có thể biết?" Hiên Viên Phong nhẫn tức giận trong lòng. Cư nhiên đem so sánh cùng tiểu tử kia, hơn nữa bằng tiểu tử kia! ! !

      "Chậc chậc ~" Nhược Khả Phi lắc lắc đầu, "Vương gia tựa hồ thẹn quá thành giận đây. Trừng phạt đều chưa bắt đầu."

      "Ha ha, nàng muốn trừng phạt bổn vương thế nào đây?" Hiên Viên Phong hứng trí nhìn nữ tử trước mắt cười sáng lạn.

      Nhược Khả Phi thèm nhắc lại, trong tay áo lấy ra đem chủy thủ khéo léo. Xem Hiên Viên Phong sửng sốt, nữ nhân này cư nhiên mang theo chủy thủ tùy thân? Ngay sau đó trước ngực bị đau đớn chấn động.

      Nữ nhân trước mắt cư nhiên cầm chủy thủ ở trong ngực nhàng vẽ vòng, máu chậm rãi chảy ra. Miệng vết thương sâu, phải rất đau, màu đỏ có chút chói mắt. Đây là máu của ? Hiên Viên Phong cúi đầu nhìn máu trước ngực mình, giật mình. Này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy máu của chính mình!

      "Vương gia, ngươi ta đao đâm vào , ngươi có đau hay đau đây?" Nhược Khả Phi miệng nở nụ cười. Tiểu Vũ ở bên vẫn gì, ánh mắt lộ ra sợ hãi. Chủ tử điên rồi sao? muốn ám sát Thất vương gia, đây là tử tội a! Người trong phủ đâu rồi? Bình thường trong viện có rất nhiều người qua lại, vì sao tại lại có ai, muốn tiến lên ngăn cản chủ tử nhà mình, lại phát chính nàng cũng đột nhiên động đậy, là bảo tiêu bên người chủ tử làm sao?

      "Ừm, có lẽ có nhiều điểm đau." Hiên Viên Phong trong mắt bắn ra nguy hiểm, nữ nhân này, can đảm! Cư nhiên dám đối với ko hề sợ hãi. Sắc mặt bình thường tựa như nàng bổ dưa hấu (Tiểu túc: haha, sak vì so sánh của này). Đáng chết, chính như thế nào trong lúc này nhớ tới bổ dưa hấu để hình dung.

      "Cũng biết trái tim của Vương gia có màu gì?." Nhược Khả Phi tay chủy thủ chậm rãi di động tới, chuyển hướng nơi mẫn cảm của . Tiền sinh (lúc trước), nàng rất hiểu biết mẫn cảm của nam nhân mang.

      "Moi ra, nhìn xem chẳng phải biết sao." Hiên Viên Phong trong mắt nóng cháy, nữ nhân này rất hợp khẩu vị của . Là người điên, giống như cùng là điên. Muốn nàng, muốn đem nàng buộc bên người. Dục vọng này càng ngày càng mãnh liệt.

      "Moi ra thể được, ta đây phỏng chừng còn có thể chôn cùng với ngươi." Nhược Khả Phi sợ hãi, nhưng trong giọng hoàn toàn giống chút nào. Trong mắt lại tia ý sợ hãi.

      tay động tác có ngừng, chuyên hướng Hiên Viên Phong mẫn cảm mang hoa. mặt lại cười vô tội, cười thuần khiết. Khoái cảm kia nhè tập trung xuống Hiên Viên Phong. Hiên Viên Phong chính mình là làm sao vậy, bị chủy thủ họa xuất huyết lại rất hưng phấn.

      Đột nhiên, Nhược Khả Phi mạnh mẽ cầm trong tay chủy thủ cao giơ lên, thứ hướng về phía trong ngực Hiên Viên Phong.

      Hiên Viên Phong giật mình.

      Chủy thủ rất nhanh đâm xuống dưới, lại ở trước ngực Hiên Viên Phong liền ngừng lại.

      "Ha ha, Vương gia là rất cam đảm đấy, ánh mắt cư nhiên đều tia sợ." Nhược Khả Phi cười tươi như hoa, đem chủy thủ có huyết của Hiên Viên Phong xuống quần áo xoa xoa, thu hồi bỏ vào người.

      "Như thế có phải động tâm đối với bổn vương hay ?" Hiên Viên Phong lãnh mị cười lại lần nữa tiến lên.

      " Trình độ còn chưa đủ làm cho thiếp thân động tâm. Vương gia phải ngừng cố gắng ." Nhược Khả Phi che miệng lại, cười ngại ngùng. Nam nhân trước mắt chỉ sợ dục hỏa quấn thân , "Thiếp thân cáo lui trước." Nhược Khả Phi khôi phục sắc mặt bình thường, khách khí sau khi xong xoay người rời .

      Đợi Nhược Khả Phi thấy bóng người, thân thể Hiên Viên Phong buông lỏng, có thể nhúc nhích .

      Nâng tay sửa sang lại quần áo trước ngực, Hiên Viên Phong tiếng động nở nụ cười, trong mắt nóng cháy lại càng đậm liệt. Nữ nhân này, chính muốn, rất muốn.

      Càng nóng cháy hơn là hạ thân của .

      Hiên Viên Phong cười bất đắc dĩ, nữ nhân này cư nhiên khơi mào dục hỏa của . nay vẫn là nhanh hồi phủ tìm nữ nhân đem hỏa tiết hạ xuống. Về phần,còn người nào đó ở nơi bí mật điểm trụ huyệt đạo của ... còn nhiều thời gian... chậm rãi mà đùa.

      Xoay người, Hiên Viên Phong ly khai khỏi vương phủ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :