1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thất Dạ Sủng Cơ - Vô Ý Bảo Bảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Phiên Ngoại Trình Thiên Miễu (mẹ Khả Phi)

      darkEdit: Phạm Trang

      ']Beta: yunafr


      <img class="alignnone size-full wp-image-23732" title="12b6095660cf2ffab645aec4" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/12b6095660cf2ffab645aec4.jpg" alt="" width="542" height="329" />




      Khi nàng tỉnh lại, nhìn thấy Thượng Quan Thanh Vân còn ngồi bên cạnh.

      "Ngươi làm gì thế?" Trình Thiên Miểu tò mò nhìn đứa trước mắt, ràng mới chín tuổi, mặt có uy nghiêm. Danh môn thế gia dạy dỗ tốt như vậy sao?

      "Chờ ngươi tỉnh lại." Thượng Quan Thanh Vân nghiêm túc trả lời.

      " thôi, ăn cơm." Trình Thiên Miểu đứng lên, về phía trước, "Ngươi muốn theo cũng được, chỉ cần đừng bị trúng độc chết."

      Thượng Quan Thanh Vân chợt nhớ Trình Thiên Miểu , trưa nay Độc quả phụ mời nàng ăn cơm. Độc quả phụ? Chính là nữ nhân trước kia đầu độc toàn bộ Lưu gia. Bởi vì chồng mất, bị mấy đại ca, thậm chí cả công công đều muốn chiếm tiện nghi của nữ nhân xinh đẹp như nàng. Nàng giận dữ, giết toàn bộ người Lưu gia bằng thuốc độc, tới Vạn Tướng Cốc định cư. Những điều này là do nghe gia gia kể lại. Người nguy hiểm như vậy, nàng lại hoàn toàn xem ra gì. Nàng rốt cuộc là loại người nào?

      " ." Thượng Quan Thanh Vân chịu nổi khẩu khí miệt thị của Trình Thiên Miểu.

      "Ha ha, đứa đơn thuần." Trình Thiên Miểu nở nụ cười, lại ngừng lại, lấy từ trong lòng ngực ra viên thuốc đưa cho Thượng Quan Thanh Vân, "Ăn hết, nếu buổi chiều ta mang thi thể ngươi trở về, lão già chắc chắn chặt chân ta."

      Thượng Quan Thanh Vân vốn khinh thường muốn cự tuyệt, nhưng viên thuốc tay lại tỏa ra mùi thơm ngát mê người, khiến thể cự tuyệt. ngụm nuốt vào, khiến thân thể sảng khoái cực kỳ.

      "Ăn cơm nhanh còn quay về, lão già kia khỏi tìm, phiền toái." Trình Thiên Miểu thầm, mặt lộ vẻ bất mãn. Cũng phải là bảo mẫu, làm sao mình lại cùng tiểu hài tử này bộ khắp nơi?

      Thượng Quan Thanh Vân buồn bực theo Trình Thiên Miểu, ánh mắt kiên nghị. Mình nhất định, nhất định mạnh hơn.

      Buổi chiều, Thượng Quan Thanh Vân có người đón , Trình Thiên Miểu cũng đưa tiễn, mà lại trèo lên cây cao nhất,trông về phía xa.

      Khi nào mình mới có thể rời khỏi cốc ra ngoài?

      "Nha đầu, ngươi lại sốt ruột rồi, còn tám năm, ta rồi, chờ ngươi mười sáu tuổi để ngươi ra ngoài." Cốc chủ bỗng nhiên xuất phía sau Trình Thiên Miểu, sủng nịch nữ nhi bảo bối của mình.

      "Ân, còn tám năm." Trình Thiên Miểu nhàng đáp lại.

      Tám năm sau, thế nào đây?

      Vạn tướng cốc ngồi chỗ cao nhất cây, Trình Thiên Miểu ngồi bên cạnh, nhìn ra phía xa. Tất cả vẫn như cũ có gì đặc biệt. Nấu cơm, rửa rau. Phía trung tâm quảng trường, họp chợ phiên ba ngày lần. Ngoại trừ các các cư dân trong cốc mua bán trao đổi cũng có các thương nhân bên ngoài vào buôn. Thương nhân đứng đắn có thể thoải mái bình yên vào cốc buôn bán. Từng có người có ý định vào cốc với ý định báo thù, ngày thứ hai liền bị phát chặt thành mấy khúc vứt ra ngoài.

      Vừa vào cốc này, ngăn cách.

      Đây là lời được khắc tấm bia đá.

      "Tiểu thư ~~~~ tiểu thư ~~" xa xa truyền đến tiếng gọi của tổng quản.

      Trình Thiên Miểu làm như có nghe thấy, chuyển thân nhàng, hướng đến nhà Vương Tiểu Bạch. Hôm nay Vương Tiểu Bạch dạy mình ám khí tận xương đinh, thuận tiện tới nhà trốn.

      Tổng quản tới gốc cây, nghi hoặc nhìn chút, nhưng có phát tung tích tiểu thư. Thở dài, xoay người rời . Phu quân tương lai của tiểu thư hàng năm đều phái người đưa tới rất nhiều thứ, nhưng là tiểu thư cũng nhìn qua. Thiếu gia Thượng Quan Thanh Vân từ bốn năm trước cũng xuất quá. Nghe mỗi ngày đều chăm chỉ luyện công. Xem ra bốn năm trước cước kia làm cho khắc cốt ghi tâm.

      "Tiểu Bạch, Tiểu Bạch ~~" Trình Thiên Miểu đến trước cửa nhà Vương Tiểu Bạch, muốn đẩy cửa vào, lại nhìn đến cửa có điều khác lạ.

      " hiểm." Trình thiên thầm, cẩn thận lui về phía sau vài bước, nhặt lên cục đá , ném tới cạnh cửa, cửa bị văng ra , liên tiếp ám khí cửa bắn xuống dưới, đính tại chỗ vừa rồi Trình Thiên Miểu đứng.

      "Ai nha, mỗi ngày lại tiến bộ." Trong cửa truyền đến thanh trêu tức.

      "Dừng! Đồ ăn lấy lòng có hả?" Trình Thiên Miểu bước qua cửa vào.

      "Mua xong rồi. Bất quá. Hôm nay ta nghĩ ăn gà kho tàu." Người trong phòng chuyện ôm tay mình, nhìn bức họa tường xoay người lại, "Thiên Miểu, ngươi xem bức họa này như thế nào? Ta vẽ đêm qua đấy."

      "Xấu." Trình Thiên Miểu liếc mắt xem bức tranh tường, khách khí trả lời.

      "Làm sao có thể? Ngươi xem, trong đêm đen, trong phòng tối đen , người trầm tư, có nhiều tâm ." Vương Tiểu Bạch đắc ý nhìn bức tranh tường đều là màu đen, mặt có bất kỳ nét vẽ gì, tất cả đều là màu đen.

      "Được rồi, hôm nay làm gà kho tàu, dạy ta tận xương đinh, vô nghĩa nhiều." Trình Thiên Miểu khách khí. Người trước mắt ràng biết vẽ tranh, còn cả ngày mình là đại sư. Mỗi lần đem trang giấy bôi đen toàn bộ, sau đó mình vẽ cái gì. Có lẽ, đúng là thiên tài.

      "Ngươi đây là thái độ với sư phó sao? Hả?" Vương Tiểu Bạch lộ ra nguy hiểm, xoay người qua, lộ ra gương mặt còn xing đẹp hơn cả nữ nhân, nhướn lông mày nhìn Trình Thiên Miểu.

      "Uy, sư phó, vừa rồi ta ngang qua cửa nhà Lý đại thẩm, gặp nàng tìm gà. Còn nếu ta thấy cho nàng biết tiếng." Trình Thiên Miểu cũng cười nguy hiểm, nhướn nhướn mày, "Sư phó tốt nhất, khi nào dạy ta?"

      Vương Tiểu Bạch kéo khóe môi xinh đẹp , gì nhìn con người trước mắt. Luôn tìm nhược điểm người khác đả kích vô cùng tàn nhẫn. Thực biết cốc chủ dạy dỗ thế nào. Lý đại thẩm chính là Độc quả phụ, mình vừa trộm gà của nàng, nếu bị nàng biết, biết mình bị tra tấn thành cái dạng gì.

      "Ha ha, đồ nhi ngoan. Sư phó lập tức dạy ngươi." Vương Tiểu Bạch đổi bộ dáng nịnh nọt cười, từ trong ngực móc ra thứ gì đưa cho Trình Thiên Miểu.

      Sau giữa trưa, Vương Tiểu Bạch dạy xong cho Trình Thiên Miểu liền bảo nàng có thể , đến thời gian ngủ trưa của mình.

      Trình Thiên Miểu cầm tận xương đinh Vương Tiểu Bạch đưa, lòng tiêu sái .

      Ngày cứ như vậy trải qua. Mỗi ngày cuộc sống đều là hết sức đặc sắc. Mọi người trong Vạn Tướng Cốc hề đơn giản.

      Trình Thiên Miểu hướng phòng Trương Mỹ Nhân đến. Người đàn bà kia từng là nữ nhân tam đại đế vương sủng hạnh, cuối cùng ngán cuộc sống cung đình. Điều khiến Trình Thiên Miểu cảm thấy hứng thú là mị thuật của nàng.

      "Thiên Miểu ~~~" Mới vừa vào cửa, thanh chết người liền truyền đến. Trình Thiên Miểu nghe trận run, thanh này quả thực mỵ đến tận xương tủy, mỗi lần tới đây người mình đều nổi da gà.

      "Trương Mỹ Nhân sư phó. . . . . ." Trình Thiên Miểu đầu toát ra mồ hôi lạnh, "Cũng cần dùng loại thanh này chuyện cùng ta?"

      "Ngươi làm lão nương nguyện ý a, thói quen dễ dàng như vậy sửa đổi sao?" Mới vừa rồi còn nũng nịu mà giờ đổi giọng nhanh chóng.

      Trình Thiên Miểu trong lòng lại đổ mồ hôi, đây mới là bản chất của nàng. biết trước kia hoàng đế sao lại bị nàng lừa, còn có, tuổi của nàng xưng lão nương tuyệt đối có vấn đề gì. Nhưng gương mặt chăm sóc giống như mới hai mươi, làm người ta kinh sợ.

      "Sư phó a, ngươi bao giờ dạy ta chăm sóc mặt đây?" Trình Thiên Miểu gượng cười.

      "Xem tâm tình lão nương ." Trương Mỹ Nhân ngồi xuống, chỉ bả vai của mình.

      Trình Thiên Miểu kéo khóe miệng, tiếng động đến bên cạnh Trương Mỹ Nhân vì nàng chỉ chỉ lên bả vai.

      "Sư phó giống khuê nữ, làn da này ~~ ai nha, có thể kháp xuất thủy ." Trình Thiên Miểu gượng cười sủng nịnh.

      "Là hoa cúc khuê nữ! ! !" Trương Mỹ Nhân sửa.

      "Đúng đúng, sư phó tựa như hoa cúc khuê nữ." Trình Thiên Miểu vô lực nịnh hót .

      "Được rồi, bỏ cái vẻ mặt đó ." Trương Mỹ Nhân bĩu môi, "Sớm đem những gì ta dạy ngươi lừa bọn nam nhân đáng ghét kia , ha ha ha."

      "Ha ha. . . . . ." Trình Thiên Miểu gượng cười, chính mình cũng chưa muốn mang tai họa cho nam nhân, bất quá học thêm cái này có lúc hữu dụng .

      "Còn bốn năm nữa ngươi là có thể rời cốc rồi, khi trở lại nhớ cho ta mang ít son của Bắc Lăng nha." Trương Mỹ Nhân híp mắt phân phó .

      "Dạ, sư phó." Trình Thiên Miểu đáp ứng. Người trong sơn cốc này đúng là bình thường .

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên Ngoại Trình Thiên Miễu (mẹ Khả Phi)
      Edit: Phạm Trang
      Beta: yunafr

      Trong mấy năm gần đây, Trình Thiên Miểu đem các kỹ năng của bọn quái nhân trong cốc học cho giỏi. Cuối cùng tới ngày nàng ra khỏi cốc.
      ngày trước khi , Trình Thiên Miểu lần lượt chào đám thợ cả, thuận tiện vơ vét đống lớn này nọ.
      "Nha đầu, đeo vào." Cốc chủ đem cái vòng tay, lời gì, liền đeo vào tay Trình Thiên Miểu.
      Trình Thiên Miểu cau mày nhìn vòng tay tinh xảo tay mình: "Đây là cái gì?"
      "Đây là đồ gia truyền nhà Thượng Quan, chỉ cho con dâu ." Cốc chủ sớm biết này nha đầu chết tiệt kia nghe lời của mình vào nhà Thượng Quan, tại đeo vòng tay này, còn sợ người nhà Thượng Quan tìm thấy nàng sao? Vòng tay này chỉ có người nhà Thượng Quan mới có thể đeo.
      Quả nhiên, Trình Thiên Miểu căm tức nhìn vòng tay, lấy xuống. Lại kinh ngạc phát thể. thể nào, vòng tay này tại sao mở ra? !
      "Nha đầu, đừng cố gắng. Mở ra này vòng tay này chỉ có , là Thượng Quan gia trong tay người." Cốc chủ cười gian trá, " ra ngoài phải cẩn thận nha."
      "Lời này ngươi nên với người ta gặp nha." Trình Thiên Miểu thầm, "Được rồi, ta phải ."
      "Ân, bảo trọng, nữ nhi ngoan." Cốc chủ lau mắt, mặt giọt nước mắt.
      "Tiểu thư bảo trọng. Mệt mỏi quay trở lại." Tổng quản cũng tiễn Trình Thiên Miểu .
      "Ân." Trình Thiên Miểu trả lời, xoay người phất tay, "Ta ." Xoay người lên hắc mã Vương Tiểu Bạch đưa .
      Cốc chủ trạm nhìn bóng lưng Trình Thiên Miểu xa, nhàng thở dài. Chính mình sớm biết có ngày như thế, nhưng trong lòng vẫn còn có chút chua xót.
      "Cha, cám ơn ngươi. Ngươi bảo trọng. Còn có, Độc quả phụ nếu nàng nguyện ý ngươi liền cưới ." Rất xa, thanh của Trình Thiên Miểu theo gió bay tới, sâu kín, gió thổi qua liền tan, dường như cũng gì quá bình thường.
      Cốc chủ sửng sốt, nhìn chằm chằm bóng lưng Trình Thiên Miểu dần biến mất. Đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên nha đầu kia gọi mình là cha. Mặc dù mình sớm biết nha đầu kia giống với người bình thường, nhưng tâm trí vượt ra khỏi dự đoán của mình. Nàng kiêu ngạo, nàng tự tin. Rất nhiều người đều có để vào mắt.
      Hôm nay, nàng rốt cục kêu mình tiếng cha. Ha ha.
      Cốc chủ cười nheo lại mắt, đứng lâu ở cửa cốc hề động.
      Xa xa, Trình Thiên Miểu ghìm chặt ngựa, quay đầu nhìn nơi mình sống mười sáu năm qua, mỉm cười, xoay người giục ngựa .
      Cốc chủ để mình đến nhà Thượng Quan trước đưa này nọ. Trình Thiên Miểu nhìn cái bao, bên trong đúng là có đồ gì đó cốc chủ bảo mình mang đến. Cũng biết, cho bọn bước .
      Mấy ngày đến Tế thành, Trình Thiên Miểu đánh giá phồn hoa thành trì. Bụng truyền đến thanh kháng nghị, tìm quán ăn, đưa ngựa cho tiểu nhị, bận tâm ánh mắt tiểu nhị kinh diễm, Trình Thiên Miểu mang theo bao kia vào tửu lâu.
      "Khách quan, dùng gì?" Tiểu nhị có chút kinh ngạc nhìn nữ tử xinh đẹp.
      " Mang vài món là được." Trình Thiên Miểu chọn bàn trong góc khuất ngồi xuống.
      "Được, ngài chờ chút, lập tức có." Tiểu nhị trả lời Trình Thiên Miển, hét lớn.
      Trình Thiên Miểu nhàm chán nhìn chung quanh chút, lại cúi đầu nhìn vòng tay tay mình, chết tiệt, chính mình chưa thể mở thứ này. là phiền chán, cảm giác thoải mái, cảm giác mình như đồ vật được khắc lên.
      Trong lúc Trình Thiên Miểu nhìn vòng tay trong tay mình ngoài của nam hai nữ tiến vào. Người nam tuấn phiêu dật, bên cạnh người nữ kiều mỵ, theo ở phía sau là người con khuôn mặt lạnh như băng.
      "Ai nha, Thượng Quan công tử, ngài tới, xin mời ngồi." Tiểu nhị cười tươi chào hỏi.
      "Ừm." Thượng Quan Thanh Vân thản nhiên gật đầu, trong lòng có chút phiền chán. Vạn bá bá dùng bồ câu đưa tin với mình Trình Thiên Miểu đến Tế thành nhiều ngày rồi, khiến mình chú ý. Người kia, gặp lại lại có chút sợ. Qua nhiều năm như vậy, liều mạng luyện công, vì ngày gặp lại nàng. Nhớ lần đầu tiên gặp mặt liền cho mặt mình cước, chính mình nên cái gì đây?
      "Biểu ca?" Bên cạnh Thúy nhi nghi hoặc lên tiếng kêu Thượng Quan Thanh Vân, biểu ca mấy ngày nay thế nào, tâm trạng luôn để nơi đâu.
      "Ừm, có gì, thôi, ăn cơm trước." Thượng Quan Thanh Vân mỉm cười quay đầu nhìn lo lắng mặt Thúy nhi, ý bảo mình sao.
      "Oa, tiểu tử, ngươi trưởng thành." Thanh trêu tức truyền đến, thanh êm tai, nhưng giọng điệu này khiến người nghe cảm giác thư thái.
      Thượng Quan Thanh Vân quay đầu nhìn người ở góc, giật mình.
      Là nàng! ! !
      Thượng Quan Thanh Vân giật mình bất động, chính là nàng, gặp mặt lại biết nên cái gì cho phải.
      "Ngươi là ai? !" Thúy nhi khẽ lên iếng, nữ nhân này là loại người nào, lại có thể với biểu ca lời như vậy.
      "Vậy ngươi là ai?" Trình Thiên Miểu nhíu nhíu đôi mi thanh tú, cười rộ lên.
      Trong mắt Thúy nhi có chút tức giận, nữ nhân lễ phép này là ai? Mạc danh kỳ diệu!
      Ở phía sau Thúy nhi, Thượng Quan Nhạc Đình có chút hứng thú nhìn mọi việc trước mắt.
      " lâu gặp, ha ha, tiểu tử, lại đây ngồi." Trình Thiên Miểu vẫy vẫy Quan Thanh Vân.
      Trước ánh mắt kinh ngạc của Thúy nhi, Thượng Quan Thanh Vân hướng phía bàn Trình Thiên Miểu tới. Thượng Quan Nhạc Đình cũng theo, Thúy nhi cắn chặt răng, đập mạnh dưới chân, theo.
      "Ha ha, vừa vặn gặp ngươi. Cái này cho ngươi." Khi Thượng Quan Thanh Vân mới vừa vào cửa, Trình Thiên Miểu liếc mắt cái liền nhận ra . Năm đó xúc phạm đến , giờ trưởng thành.
      "Đây là vạn bá bá đưa?" Thượng Quan Thanh Vân có chút nghi hoặc, vẫn nhận lấy. vừa gặp cũng nhận ra nàng, cũng nhận ra chính là nàng năm đó cước đạp mình xuống cây. Nàng lớn duyên dáng kiều, khiến tâm người động .
      "Ân, còn có, mở ra cho ta, nhanh chút." Trình Thiên Miểu trong lòng vui mừng, là may mắn, tại đây liền gặp được tiểu tử này, đồ cần đưa đến cũng đưa, cũng tiện bảo mở vòng tay ra. Sau đó chính mình Tiêu Dao.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên Ngoại Trình Thiên Miễu (mẹ Khả Phi)
      Edit: Phạm Trang
      Beta: yunafr

      Thượng Quan Thanh Vân sau khi ngồi xuống nhìn vòng tay tay Trình Thiên Miểu, nhíu mày, đây là tín vật đính hôn, làm sao có thể tháo liền tháo? Thượng Quan gia tôn chỉ là được lấy xuống!
      "Thất xảo linh trạc!" Thúy nhi lên tiếng kinh ngạc, mình chỉ thấy có lần, nằm mộng cũng muốn có được nó, nhưng bây giờ lại mang tay nữ nhân vô lễ này!
      "Uh , tên sai." Trình Thiên Miểu nhìn vòng tay tay mình, tên gọi nghe rất hay.
      "Ngươi ~~" Thượng Quan Thanh Vân nửa ngày cũng ra câu, chỉ nhìn Trình Thiên Miểu khó hiểu.
      "Tiểu tử, nhanh chút tháo xuống cho ta." Trình Thiên Miểu kiên nhẫn nhìn vẻ mặt phức tạp của Thượng Quan Thanh Vân.
      " được, đeo vào lấy xuống được." Thượng Quan Thanh Vân trả lời lưu loát vô cùng.
      "Ngươi là ai? Vì sao thất xảo linh trạc của Thượng Quan gia ở tay ngươi? Có phải ngươi trộm!" Thúy nhi tức giận sắp nổi điên rồi! Nữ nhân trước mắt là ai? Vì sao mình chưa từng nghe qua vòng tay tặng người khác? Mà thái độ biểu ca cũng khiến nàng tò mò.
      Nghe được từ trộm, hai mắt Trình Thiên Miểu phát lạnh, cầm chiếc đũa lên ném về phía cánh tay Thúy nhi. Thúy nhi kinh hãi, ngờ người trước mắt lời liền động thủ. Lắc mình tránh thoát, nhưng vẫn bị chảy máu.
      "Ở đâu ra chó sủa loạn vậy?" Trình Thiên Miểu thản nhiên , "Lại thêm tiếng thử xem, ta cắt đầu lưỡi của ngươi." Thản nhiên câu, khiến Thúy nhi toát ra mồ hôi lạnh.
      Thượng Quan Thanh Vân kinh ngạc, trong mắt ngược lại lộ ra ý cười. Nàng vẫn là nàng, hề thay đổi.
      Trong mắt Thượng Quan Nhạc Đình lại có ý thưởng thức, sớm muốn dạy dỗ biểu tỷ chán ghét này.
      Liễu Thúy nhi tức giận mãn nhãn đỏ bừng, phát tác.
      "Ngươi là người nào? Như thế dã man vô lễ?"
      Liễu Thúy nhi muốn động thủ, nhưng vẫn là lý trí đè xuống xúc động, đơn giản là nàng xem ra trước mắt nữ nhân này vừa rồi chỉ sợ là mới chỉ dùng nửa lực đạo. Tu vi cao hơn mình, nếu là tùy tiện động thủ, chịu thiệt nhất định là chính mình.
      "Ha ha" .Trình Thiên Miểu chỉ cười đáp.
      "Nàng là tẩu tử tương lai của ta."
      Thượng Quan Nhạc Đình bình tĩnh . Liễu Thúy nhi tuy rằng vừa mới ngay tại hoài nghi, nhưng là tại Thượng Quan Nhạc Đình ra lại hoàn toàn giống là đùa. Đội thất xảo linh trạc nhất định là con dâu Thượng Quan gia
      Nhưng là! Chính mình chưa từng có nghe qua biểu ca có vị hôn thê a. Liễu Thúy nhi quay đầu, ủy khuất nhìn Thượng Quan Thanh Vân, hi vọng cho nàng đáp án.
      Thượng Quan Thanh Vân nhưng có để ý tới Liễu Thúy nhi, mà là nhìn Trình Thiên Miểu nhàng :
      "Ăn cơm xong cùng ta về nhà , cha mẹ ta rất muốn trông thấy nàng." Lời này thể nghi ngờ càng khẳng định lời Thượng Quan Nhạc Đình . Liễu Thúy nhi sắc mặt lập tức thành màu gan heo, nhưng vẫn là có phát tác.
      Trước mắt tình thế nàng xem ràng, chính mình còn phải cái loại này ngu ngốc đầu óc . Thượng Quan Nhạc Đình nhịn xuống muốn cười khóe miệng muốn co rút. Trước kia Liễu Thúy nhi vẫn đem mình cho rằng con dâu tương lai của Thượng Quan gia, tại xem nàng thế nào.
      " ." Trình Thiên Miểu ràng cự tuyệt, cả kinh Thượng Quan Nhạc Đình cùng liễu Thúy nhi đều há to miệng. Thượng Quan Thanh Vân lại tuyệt kinh ngạc, chính là như trước tiếp tục :
      "Mở vòng tay gì đó ở chổ cha ta, nàng muốn mở ra phải về nhà ta."
      " ? Kia gặp chút . Cũng rất lâu có nhìn thấy cha mẹ ngươi." Trình Thiên Miểu nhớ lại hình như mình mười tuổi hay mười hai tuổi gặp qua, sau lại vốn có gặp lại.
      "Ân, vậy ăn cơm xong hãy ." Thượng Quan Thanh Vân phân phó tiểu nhị đem thêm chút thức ăn, mọi người đều ngồi xuống đến ăn cho xong cơm.
      Ăn cơm xong, Thượng Quan Thanh Vân mang theo Trình Thiên Miểu ra cửa, vì muốn giới thiệu với Trình Thiên Miểu Tế thành nên hai người phiá trứơc,Thượng Quan Nhạc Đình dắt ngựa cùng Liễu Thúy nhi ở phía sau.
      "Nhà ngươi làm cái gì?" Trình Thiên Miểu đột nhiên hỏi làm cho mọi người cười ngất. Thượng Quan Thanh Vân thèm so đo, ngẫm lại cũng là tính cách của nàng.
      Chính mình làm như thế nào cho nàng biết? Thượng Quan gia tại triều đình có người làm quan, giang hồ cũng là danh môn thế gia, thương trường cũng là Đại Đầu?
      "Quên , ta cũng vậy muốn biết." Trình Thiên Miểu khoát tay áo, ánh mắt nhìn căn nhà ở góc đường đầy thích thú.
      Bách Hoa Các? Ha ha, cái này hay, Trình Thiên Miểu ở trong lòng bật cười, tên này vừa thấy chính là pháo hoa liễu hạng. Thượng Quan Thanh Vân nhìn Trình Thiên Miểu dừng bước lại, ngẩng đầu nhìn theo, theo ánh mắt của nàng nhìn lại, sắc mặt biến hóa. Thanh lâu, nàng xem này làm cái gì? Nếu biết giờ phút này Trình Thiên nghĩ gì, chừng tức giận hộc máu.
      "Bách Hoa Các? Nơi này kinh doanh cái gì ?" Trình Thiên Miểu chăm chú hỏi.
      "Này, đây là nơi đàn ông tới uống rượu." Thượng Quan Thanh Vân gượng cười trả lời, trong lòng có ý cười, nàng lớn lên tại vạn tướng cốc tiếp xúc bên ngoài nhiều, biết đây là thanh lâu là bình thường .
      "Nga, vậy ngươi có tới đây uống qua rượu ?"
      ", có." Thượng Quan Thanh Vân có chút xấu hổ lắc đầu.
      "Nha." Trình Thiên Miểu giọng chán nản, thu hồi ánh mắt, tiếp tục về phía trước. Trong lòng cũng khinh bỉ , xú tiểu tử, nhưng ra có thể , uống rượu là sai, cũng là uống là hoa tửu . tưởng nàng cái gì cũng biết. Phải biết rằng trong cốc này lão quái vật, thứ tự cao thấp, người nào đều có! Có hoàng thân quốc thích, có người buôn bán , còn có giết người chớp mắt , đám người, có cái gì mà nàng biết .
      ở phía sau Liễu Thúy nhi nhưng có chút kinh ngạc, nữ nhân này là biết hay là giả vờ?

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Phiên Ngoại Trình Thiên Miễu (mẹ Khả Phi)

      ']Edit: Phạm Trang

      darkBeta: yunafr


      <img class="alignnone size-full wp-image-24052" title="ac411b66c36fd1b717cecb0b1" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/ac411b66c36fd1b717cecb0b1.jpg" alt="" width="297" height="307" />




      Trở lại kinh thành trước phủ đệ Thượng Quan gia, Thượng Quan Thanh Vân  đem theo nữ tử xa lạ xinh đẹp vào cửa, đứng ở cửa bọn gia đinh quả có chút giật mình. Đây là lần đầu tiên nhìn đến thiếu gia mang nữ tử vào cửa. Thượng Quan Thanh Vân đem Trình Thiên Miểu đưa trong hành lang ngồi xuống phân phó hạ nhân dâng trà liền thỉnh cha và nương của mình tới.

      Thượng Quan Nhạc Đình tò mò nhìn Trình Thiên Miểu bộ dạng thèm quan tâm cái gì, theo nàng vào cửa đến bây giờ, mặt của nàng vẫn luôn là bộ dạng này chút để ý đến ai.

      Người thường vào cửa, ngoài miệng , nhưng là trong mắt tuyệt đối lộ ra kinh ngạc vì xa hoa của Thượng Quan phủ . Mà nàng như cũ là bộ dạng thản nhiên thờ ơ, quan trọng nhất là, nàng dường như cũng muốn làm chị dâu của mình. Phải biết rằng, trong thành này biết có bao nhiêu nữ tử kỳ vọng có thể vào cửa của Thượng Quan gia , cho dù là làm tiểu thiếp.

      Liễu Thúy nhi vẫn trầm mặc cúi đầu, nhớ lại những lời Trình Thiên Miểu đường..., thoáng chút đăm chiêu. Này con quê mùa ngay cả thanh lâu cũng biết. Nàng rốt cuộc là người nào!

      Ngoài sảnh đường vang lên tiếng bước chân dồn dập, ở cửa hai thân ảnh mập mạp bỗng nhiên xuất , đúng là cha mẹ Thượng Quan Thanh Vân . Trình Thiên Miểu nhìn hai người cùng mọi dáng người sai biệt lắm , khóe miệng dưới co giật, quả nhiên là vật họp theo loài, đều như vậy thích ăn, cho nên, xem , này thân thể đúng là to lớn.

      "Thiên Miểu ~~ ngươi đến rồi!" Ngoài cửa cái thanh nghe rất thân thiện vang lên, hai người liền đến trước mặt Trình Thiên Miểu

      "Ai nha, trưởng thành rồi, xinh đẹp, chúng ta đều già rồi!" Trình Thiên Miểu gượng cười đứng lên, nhìn trước mắt hai người hòa ái dễ gần. Hai người hẳn là vẫn chưa tới bốn mươi a, này dáng người, chậc chậc ~~~ trước mắt nam tử chính là Thượng Quan Trường Phong cha Thượng Quan Thanh Vân cùng mẹ Liễu Tiếu Tiếu của . Lâu như vậy gặp, hai người dường như lại mập ra thêm, đúng là cái gì đều cần quan tâm.

      "Vạn bá bá, vạn bá mẫu ~~" Trình Thiên Miểu còn chưa hô xong. Tay bị Thượng Quan Trường Phong cùng Liễu Tiếu Tiếu người cầm cái. Hai người cười, trực tiếp :

      "Kêu cái gì? Kêu cha mẹ!"

      Trình Thiên Miểu có chút hôn mê. Chính mình cũng tính gả cho con của bọn họ a. Đây là phải nhiệt tình quá rồi? Thượng Quan Thanh Vân chưa bọn họ biết mục đích nàng đến đây sao? Trình Thiên Miểu ngẩng đầu trừng mắt nhìn người kia đứng ở bên Thượng Quan Thanh Vân, Thượng Quan Thanh Vân vẻ mặt vô tội nhìn Trình Thiên Miểu. Trình Thiên Miểu có chút bất đắc dĩ nhìn trước mắt hai người đáng quá đổi nhiệt tình, gượng cười:

      "Thượng Quan Thanh Vân cho bá bá ta tới là làm cái gì sao?"

      "Có thể làm cái gì? Đương nhiên là đến tặng đồ, đến chơi chứ sao." Thượng Quan Trường Phong ha ha cười, cầm tay Trình Thiên Miểu

      "Thiên Miểu a, ngươi rốt cuộc tới, chúng ta rất nhớ ngươi,theo giúp ta chơi tiếp bàn cờ ."

      " bừa cái gì? Thiên Miểu vừa mới tới xong, hẳn là cần nghỉ ngơi trước!" Liễu Tiếu Tiếu trừng mắt liếc Thượng Quan Trường Phong, Thượng Quan Trường Phong ngượng ngùng thu tay lại, gật gật đầu.

      "Vậy cứ như thế, thời gian còn dài mà, nương dẫn ngươi nghỉ ngơi." Liễu Tiếu Tiếu nắm lấy tay Trình Thiên Miểu liền hướng đại đường đến.

      Trình Thiên Miểu xấu hổ cực kỳ, muốn vung khỏi tay nàng lại cảm thấy dường như tốt lắm, đành phải tạm thời theo phía sau của nàng. Thân ảnh của hai người biến mất ở tại cửa đại đường, Thượng Quan Trường Phong thế này mới xoay người vỗ vỗ Thượng Quan Thanh Vân bả vai, ý vị thâm trường hộc ra hai chữ:

      "Cố gắng."

      Thượng Quan Thanh Vân bất đắc dĩ cười khổ, ra cha cái gì đều nhìn ra, nàng hoàn toàn là nghĩ gả cho mình. Mà chính mình? Nàng ở tám năm trước liền vào trong lòng của mình, rốt cuộc đuổi được.

      Liễu Thúy nhi thủy chung cúi đầu, người nào thấy nàng muốn cắn chặt răng, mặt là vẻ giận dữ. Chính mình tới nơi này, là vì cái gì? Vì gả cho Thượng Quan Thanh Vân, lên làm Thượng Quan gia thiếu phu nhân, về sau Thượng Quan gia nữ chủ nhân duy nhất, nhưng bây giờ đột nhiên chui ra cái dã man nữ nhân kia. Nhất định phải nghĩ biện pháp trừ bỏ nàng! ! !

      Trình Thiên Miểu bị Liễu Tiếu Tiếu đưa vào gian phòng khác, phân phó hạ nhân đưa tới nước tắm, đưa tới bộ đồ mới, dặn dò nàng trước nghỉ ngơi tốt, buổi tối thời điểm lại đến gọi nàng ăn cơm, thế này mới vừa lòng rời . Trình Thiên Miểu bất đắc dĩ tiển Liễu Tiếu Tiếu, tại chính mình đúng là hối hận theo tới đây . Tên kia đáng giận mà, dường như hoàn toàn với cha mẹ chuyện nàng muốn, hai ngày nữa mình hỏi cách mở vòng tay, chính mình còn muốn thăm thú đây đó.

      Tắm rửa xong, cho bọn nha hoàn lui ra, Trình Thiên Miểu thỏa mãn nằm ở giường, nhắm mắt lại chuẩn bị nghỉ ngơi, cửa lúc này nhàng có động.

      "Ai ?" Trình Thiên Miểu rất bực mình, ghét nhất mình lúc ngủ bị quấy rầy.

      "Biểu tẩu, là ta."

      Cửa vang lên ôn nhu thanh của Liễu Thúy nhi. Trình Thiên Miểu vừa nghe đến cái thanh này, khóe miệng lên nụ cười quỷ dị . Nhanh như vậy tìm tới cửa rồi, đúng là sốt ruột a, ha ha, có ý tứ.

      "Vào ." Trình Thiên Miểu có đứng dậy, chính là lấy tay chống đỡ đầu của mình, mỉm cười nhìn cửa. Liễu Thúy nhi tiến vào liền nhìn đến người nằm ở giường Trình Thiên Miểu, trong lòng có chút khinh bỉ, xem ra dã man liền dã man chút lễ tiết cũng hiểu. Chẳng lẽ biết có người tới bái phóng nên xuống giường sao?

      Trình Thiên Miểu đương nhiên chú ý tới liễu Thúy nhi trong ánh mắt có khinh bỉ, trong lòng buồn cười, đối loại nữ nhân này chính mình cần xuống giường tiếp đón sao? Chẳng lẽ biết tại chính là thời điểm nàng cần nghĩ ngơi?

      "Biểu tẩu ~~~" Liễu Thúy nhi thu hồi cảm xúc, cười khanh khách nhìn Trình Thiên Miểu, ngữ khí cực kỳ hiền lành.

      "Đừng loạn kêu "

      Trình Thiên Miểu kiên nhẫn cắt ngang lời của nàng

      "Tìm ta có chuyện gì?"

      Liễu Thúy nhi ngẩn ra, nhìn đến Trình Thiên Miểu trong mắt vui chứ phải giả bộ, có chút hiểu được người trước mắt có lẽ là nghĩ gả vào Thượng Quan gia, nhưng là, dượng cùng dì đều như vậy thương nàng, bằng điểm ấy, chính mình cũng buông tha nàng.

      "Biểu tẩu tuy rằng như vậy, nhưng là ta nghe , ngươi cùng biểu ca là từ liền đính hôn. Cho nên biểu muội muốn chuyện để chúng ta hiểu nhau hơn, ở bên ngoài ta có làm tiệc rượu vì ta muốn cùng biểu tẩu bồi tội. Hôm nay là ta đúng."

      Liễu Thúy nhi cười ôn nhu động lòng người, trong lời lại nồng đậm xin lỗi.

      "Nga?" Trình Thiên Miểu trêu tức nhìn trước mắt nử nhân, nữ nhân này vừa thấy cũng phải là lòng, muốn làm gì đây?

      "Đêm mai ta ở Bách Hoa Các vì biểu tẩu thiết yến bồi tội, thỉnh biểu tẩu nhất định phải tới, còn có thỉnh cần cho biểu ca, hôm nay ta đối biểu tẩu vô lý muốn làm cho biểu ca tức giận." Liễu Thúy nhi có chút ủy khuất .

      "Ha ha, tốt." Trình Thiên Miểu khóe miệng lên tia cười mỉa mai , đáng tiếc Liễu Thúy nhi nhìn thấy. Bách Hoa Các, đúng là cho rằng mình biết đấy là địa phương gì, lừa gạt mình địa phương đó làm cái gì? Chính mình nhưng ra cũng muốn nhìn chút.

      "Kia biểu tẩu nghỉ ngơi tốt, ngày mai buổi tối ta lại đến tìm biểu tẩu." Liễu Thúy nhi vui sướng , chào Trình Thiên Miểu rồi ra ngoài đóng cửa lại. Đóng cửa lại sau, trong mắt lộ ra cay nghiệt ràng. Quả nhiên là con quê mùa, ngay cả Bách Hoa Các là địa phương nào cũng biết, vậy thể trách mình. Đến lúc đó, được chuyện rồi, lại thông tri biểu ca tiến đến, ha ha, ngươi nữ nhân này còn có cái gì để ! ! !

      Liễu Thúy nhi cao hứng rời , lại biết từ nơi bí mật gần đó đôi mắt đem tất cả thu hết vào. Trình Thiên Miểu ngáp cái, nằm xuống, nhắm mắt lại ngủ say. Ban đêm, lúc ăn cơm, Thượng Quan Trường Phong cùng Liễu Tiếu Tiếu gấp cho Trình Thiên Miểu đầy thức ăn,đến còn chổ để nữa mới chịu dừng. Liễu Thúy nhi là khuông mặt vui cố gắng ăn xong bửa cơm . Trong lòng hận đến nghiến răng, nữ nhân này hôm nay cứ đắc ý, chờ xem, ngày mai đây tất cả đều kết thúc .

      Ăn cơm xong, Liễu Tiếu Tiếu chuẩn bị hoa quả đem cho Trình Thiên Miểu, nhìn nàng ăn, thế này mới chịu thả người.

      "Thanh Vân a, con đưa Thiên Miểu về phòng ." Trình Thiên Miểu khoát tay áo: " cần, chính con ~~~"

      "Ai nha, nhanh về nhanh." Liễu Tiếu Tiếu cắt đứt lời Trình Thiên Miểu hoàn toàn cho nàng phản đối. Thượng Quan Thanh Vân đứng dậy nhìn chằm chằm vẻ bất đắc dĩ của Trình Thiên Miểu, Trình Thiên Miểu liếc mắt nhìn , cũng đứng dậy nhìn mọi người chào hỏi xong, xoay người ra cửa. Thượng Quan Thanh Vân quay đầu hướng Liễu Tiếu Tiếu nhíu mày, theo phía sau.


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên Ngoại Trình Thiên Miễu (mẹ Khả Phi)
      Edit: Tiểu Đông Tà
      Beta: yunafr

      lát sau, Liễu Thúy Nhi hiểm cười , Trình Thiên Miểu vỗ vỗ trán:
      "Như thế nào cảm thấy hơi nóng?"
      " ? Ta cũng vậy, căn phòng này có điểm kín gió ." Liễu Thúy Nhi lúc này phải là phụ họa, mà cảm thấy có chút nóng. khỏi có chút nổi lên nghi ngờ, trong phòng này có chút nóng sao?
      "Ân, càng ngày càng nóng. Đầu cũng choáng váng." Trình Thiên Miểu phối hợp phản ứng, vẻ mặt thoải mái.
      "Biểu tẩu, cách vách kia nghỉ ngơi , cách vách có sương phòng. Bên kia có vẻ mát mẻ." Liễu Thúy nhi nhìn Trình Thiên Miểu có chút chóng mặt, trong lòng là mừng rỡ, dược hiệu phát huy à.
      "Ân, cũng tốt." Trình Thiên Miểu đứng lên, nhưng có chút mê muội. Liễu Thúy nhi hảo tâm lại đỡ Trình Thiên Miểu, chậm rãi giúp đến sương phòng cách vách. Trình Thiên Miểu dưới chân mềm nhũn, Liễu Thúy Nhi dùng sức vỗ về nàng đứng vững. Còn kém nụ cười rất tươi, đơn giản như vậy đại thành công. là trời giúp mình!
      cánh tay lúc này chạm vào còn đau. Chưa từng có người dám vũ nhục mình như vậy. Nhất định phải làm cho thối nữ nhân này phải trả giá nhiều. Mở sương phòng cách vách, bên trong mảnh tối như mực. Đột nhiên, trong bóng đêm, Liễu Thúy Nhi cảm giác đại huyệt người bị điểm trúng, ngay cả á huyệt cũng bị điểm. Thân thể mềm nhủng thể nhúc nhích.
      Sao lại thế này? Này tiểu tiện nhân điểm huyệt đạo của mình? Muốn mở miệng tức giận muốn mắng, lại như thế nào cũng ra được.
      "Ngoan a, hảo hảo hưởng thụ lần đầu tiên của ngươi." Trình Thiên Miểu cúi đầu, thanh bên tai Liễu Thúy nhi.
      Cả kinh, hồn phi phách tán! Nữ nhân này trúng xuân dược? Nàng là giả bộ! Liễu Thúy Nhi bị ý nghĩ của mình làm cho sợ tới mức thân mình đều run run, kế tiếp Trình Thiên Miểu trong lời càng làm cho nàng tâm muốn chết tâm .
      "Ông, ngài muốn nương đến đây, thỉnh điểm ôn nhu a. Đây chính là hoàng hoa khuê nữ a." Trình Thiên Miểu thanh lạc lạc mạnh mẽ đem Liễu Thúy Nhi đẩy hướng nàng định đưa mình tới.
      Liễu Thúy Nhi tâm sợ hãi tới cực điểm, càng là oán hận. Nữ nhân này cái gì nàng cũng biết, nàng giả bộ! Từ đầu tới đuôi đều ngụy trang! Xong rồi! Xong rồi! Cái này tự làm tự chịu? ! Mà làm cho nàng khó chịu là, thân thể giống như muốn bốc hỏa, nóng đến đòi mạng. Trong cổ họng phát ra tiếng kêu rên kỳ quái. Lại tưởng là rên rỉ, nhưng bị điểm á huyệt nên lời, chỉ có thể ở trong cổ họng cúi đầu nức nở. Vì sao thân thể lại kỳ quái như thế?
      Trong phòng vang lên tiếng cười dâm đãng, đợi người trong phòng thắp sáng đèn, Trình Thiên Miểu liền lui ra. Trình Thiên Miểu xoay người trở về phòng cách vách, ngồi xuống tiếp tục ăn. Tai cẩn thận nghe..., có thể nghe được phòng cách vách truyền đến tiếng quất roi cùng tiếng cười dâm đãng của nam nhân. Còn tiếng hỗn tạp của nữ nhân ở trong cổ cúi đầu nức nở. Trình Thiên Miểu bất đắc dĩ nhún vai, đối với người muốn thương tổn mình, nàng chưa bao giờ nương tay.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :