1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thất Dạ Sủng Cơ - Vô Ý Bảo Bảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Tiểu Túc
      Beta: Hà Đoàn & Quảng Hằng

      Chương 16: Ngươi uy hiếp bổn vương

      Quản gia cung kính trả lời : "Dạ."

      Trong đại sảnh, Hồng Vân nghe được Hiên Viên Vân lần thứ hai cự tuyệt sau, đột nhiên trong tay áo rút ra chủy thủ đặt xuống cổ, bi thương kêu: "Vương gia, tiểu nữ chí quyết định, nếu Vương gia cần Hồng Vân, Hồng Vân cũng còn mũi nào để sống! Vương gia! ! !"

      Nhược Khả Phi lạnh lùng nhìn việc.

      Hiên Viên Vân mặt trầm xuống.

      là ai? là đương kim cửu Vương gia.

      Cho tới bây giờ, ai có thể uy hiếp . Đương nhiên, trừ bỏ tiểu Phi nhi của .

      Hiên Viên Vân ánh mắt mị lên.

      Tuy còn , nhưng phải là đứa ngốc.

      Đại sảnh khí dần dần biến lạnh.

      Nữ tử run run cắn môi, chủy thủ ở cổ ko chút sức mẻ. cha quỳ ở bên cạnh cũng bị dọa cho ngây ngốc, nhìn nữ nhi ra lời.

      "Vương gia, Hồng Vân nhờ ngài cứu giúp, cuộc đời này phụng dưỡng người thứ hai. Phụ thân biết phải như thế nào báo đáp ngài, Hồng Vân , Hồng Vân ít nhất còn có tấm thân trong sạch hiến cho Vương gia, có lẽ Hồng Vân xuất thân thấp hèn, nhưng cũng cầu nhiều, chỉ cầu Vương gia có thể đem Hồng Vân giữ ở bên người!" Nữ tử dõng dạc.

      Hiên Viên Vân nở nụ cười, cười cổ quái.

      Nữ tử tên Hồng Vân bị cười trong lòng phát lạnh. Tay cầm dao ko ổn định.

      Trong đại sảnh ko gian trở nên yên tĩnh. Sau lúc lâu, Hiên Viên Vân chậm rãi mở miệng, thong thả : "Ngươi, uy hiếp bổn vương?"

      Hồng Vân run run, lúc lâu đc gì.

      Hiên Viên Vân cầm chén trà bàn, uống.

      Đột nhiên, "Rầm" tiếng, chén trà vỡ nát ra, phòng truyền đến tiếng hét thảm .

      Hồng vân quỳ gối trong đại sảnh, khóc rống lên, nước trà bắn lân mái tóc đen. Nữ tử khóc đến ko cách nào chế ngự. Nàng nghĩ, nàng nghĩ Cửu Vương gia muốn giết nàng! Vừa nhìn bóng dáng nàng sợ, vừa kính vùa sợ, chủy thủ rơi lúc nào ko hay. Quản gia đến phía trước đem chủy thủ nhặt lên lui vào góc đại sảnh. Cha nữ tử mờ mịt nhìn hết thảy, nhìn xem lên tóc của nữ nhi.

      Rơi mặt đất là mảnh của chén trà, Hiên Viên Vân tựa hồ đem chén trà tạo thành mấy cánh hoa, rồi rắc lên tóc nàng kia. ( Tiểu Túc: đoạn này tớ chém ác, ko hiểu đừng hỏi tớ...)

      "Đem bọn họ cho du côn đánh! Chết cũng tốt, sống cũng tốt, đừng để bổn vương nhìn thấy bọn họ!"

      Hạ nhân lĩnh mệnh, ko quan tâm trước mắt người khác nhìn, phen kéo lấy cánh tay Nhược Khả Phi ra khỏi đại sảnh. Lưu lại ở trong đại sảnh là tiếng khóc thê lương bi ai của nữ tử, mờ mịt lão phụ. Còn có chờ hạ nhân xử lý.

      Thở dài, quản gia sờ sờ cái mũi nhìn nữ tử câu:

      "Chưa từng có người có thể uy hiếp Vương gia, lần trước thất vương gia đưa tới nữ tử xinh đẹp hơn ngươi biết bao nhiêu, Vương gia ngay cả nhìn cũng chưa liếc mắt cái, thiếu chút nữa lấy roi đánh chết nàng. Ngươi vận khí tốt, nếu phải phu nhân tại đây, Vương gia nghĩ trước mặt phu nhân giết người, ngươi mới..."

      Nữ tử bổ nhào trong lòng cha gào khóc.

      Hiên Viên Vân lôi kéo Nhược Khả Phi gấp, Nhược Khả Phi nghe phía sau tiếng khóc thê thảm, tiếc hận : "Người ta còn ngại làm nha hoàn làm ấm giường cho ngươi. Chậc ~~ đáng tiếc ..."

      "Vừa rồi ai đem lưng ta làm cái bị thịt, cấu nhéo?" Hiên Viên Vân tức giận .

      "Có sao? Có sao?" Nhược Khả Phi cười, tay đưa lên, "nịnh" cách tay Hiên Viên Vân.

      Hiên Viên Vân đau nhe răng, trợn mắt, trong lòng nở hoa.

      Tiểu Phi nhi của , Nàng để ý , phải sao? Nàng ghen tị.

      "Tiểu tinh, , vừa rồi có phải là ngươi ghen tị hay ?" Hiên Viên Vân phen ôm lấy Nhược Khả Phi, hướng trong phòng, chuẩn bị đem chuyện vừa rồi làm tiếp.

      "Ha ha, đúng vậy, ta ghen tị đấy." Nhược Khả Phi ôm cổ Hiên Viên Vân cười trả lời.

      Ghen? Kia là cái gì? Đó là cái tình cảnh buồn cười?

      Chính là, nàng có chút tò mò, là ai trăm phương ngàn kế muốn để nữ nhân ở bên cạnh tiểu hài tử này. Đứa này, so với tưởng tượng của nàng còn đáng rất nhiều.

      Bộ dạng lúc ấy cực lạnh, câu : "ngươi, uy hiếp bổn vương" là đáng cực kỳ. Ha ha...

      Ở Hoa thành lưu lại hai ngày, hai người rốt cục quay trở về Hứa thành.

      Nhược Khả Phi dọc đường đều nhớ quán lẩu. Về tới Hứa thành, Hiên Viên Vân có việc muốn làm, rời trước. Nhược Khả Phi mang theo Tiểu Vũ cùng vài hạ nhân cái lẩu điếm.

      Xuống xe ngựa, lại bị mỹ nam tử hấp dẫn

      Nam tử tóc dài tới thắt lưng, trong lòng ôm kiếm. mặt lạnh lùng mang vài phần cuồng dã. Ánh mắt như băng, lạnh lùng nhìn chăm chú vào cửa điếm.

      (Tiểu Túc: tèn ten ten ten, nam thứ chính 1 xuất , chương sau rất đáng đó mọi người...)

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Tiểu Túc

      Beta: Quảng Hằng

      Chương 17: có tiền

      Nhược Khả Phi chậm rãi đến bên cạnh nam tử, nam tử ko quay đầu lại, cũng nhúc nhích, chỉ chuyên tâm nhìn cửa điếm .

      Hạ nhân phía sau Nhược Khả Phi có chút lo lắng nhìn nam tử trước mắt cả người tản ra hơi thở lạnh như băng, mặt người này viết hai chữ: Nguy hiểm. Nhưng chủ tử nhà mình thong thả gần người nọ, nếu thực xảy ra chuyện, phải bẩm báo Vương gia thế nào ?

      "Chủ tử..." Tiểu Vũ có chút lo lắng, giọng kêu.

      Nhược Khả Phi khoát tay áo, ý bảo nàng cần .

      Tiểu Vũ đem câu kế tiếp nuốt trở về.

      Nhược Khả Phi chậm rãi tới bên cạnh nam tử, nam tử hề động.

      "Muốn ăn?" Nhược Khả Phi mỉm cười.

      Nam tử gật gật đầu, lạnh lùng phun ra ba chữ: " có tiền." ( này bùn cười gê, mất hình tượng wá) (QH: Tỷ mún té ghế nà)

      " theo ta, ăn miễn phí." Nhược Khả Phi nhấc chân về phía trước. Nam tử lãnh khốc hai lời, theo Nhược Khả Phi.

      Phía sau, mọi người tròn mắt nhìn nhau nhìn việc trước mắt làm họ ko kịp phản ứng. Đây là chuyện gì?

      Nhược Khả Phi tiến vào cửa điếm, chưởng quầy lập tức ra chào đón.

      "Được rồi, chuẩn bị cho ta nồi canh tốt nhất, ta muốn chiêu đãi khách quý. chốc lát đem danh sách lên lầu ba, giờ làm việc của ngươi ." Nhược Khả Phi phân phó .

      Chưởng quầy cung kính, lui xuống. Đơn giản là nhà này điếm chủ ko phải là Vương gia mà là Khả Phi.

      Mang theo nam tử lãnh khốc lên lầu hai ghế lô, Tiểu Vũ nhanh nhẹn cởi áo choàng cho Nhược Khả Phi, đặt ở bên.

      Nhược Khả Phi đưa tay mời lãnh khốc nam tử : "Tọa". chính nàng cũng ngồi xuống.

      Lãnh khốc nam tử cũng khách khí, đặt mông ngồi xuống, vẫn đem kiếm ôm vào trong ngực. Tiểu Vũ lên, cẩn thận : "Công tử, kiếm của ngươi ko muốn bỏ ra sao?"

      "Kiếm còn người còn, kiếm mất người mất." Nam tử khẩu khí giống khối băng làm đông lạnh động tác của Tiểu Vũ.

      Tiểu Vũ sờ mũi, ngượng ngùng lui ra.

      Nhược Khả Phi thản nhiên nở nụ cười, gì, phất phất tay làm cho Tiểu Vũ lui ra.

      Lẩu rất nhanh được bưng lên, lò hỏa thiêu hương khí nóng bỏng.

      " cần khách khí, mời ăn." Nhược Khả Phi cầm lấy chiếc đũa gắp đồ ăn nóng lên.

      "Quả miễn phí?" Lãnh khốc nam tử lại nghẹn ra câu. (Sax)

      "Quả ." Nhược Khả Phi nhìn mặt lãnh khốc nam tử hồi đáp.

      Nam tử này nghe thế mới cầm lấy chiếc đũa lên ăn.

      lâu sau, nam tử ăn no rồi, thư thái, tựa vào ghế. Trầm giọng : " , muốn cho ta làm cái gì?"

      "Ăn ngon ?" Nhược Khả Phi có trả lời vấn đề, chỉ hỏi.

      "Ăn ngon." Lãnh khốc nam tử mặt có tia thỏa mãn tươi cười, biểu tình nhu hòa.

      "Làm cận vệ của ta, lúc nào muốn ăn đều có thể đến, miễn phí." Nhược Khả Phi quăng ra điều kiện.

      "Được." Lãnh khốc nam tử ko có tia do dự liềnđáp ứng.

      "Tên?" Nhược Khả Phi mỉm cười nhìn trước mắt lãnh khốc nam tử.

      "Diêm Diễm." Lãnh khốc nam tử hộc ra hai chữ.

      Nga? Nhược Khả Phi nhíu mày, tên như vậy à. Đến từ địa ngục hỏa diễm? Nhưng lạnh như băng.

      "Về sau liền theo ta." Nhược Khả Phi đứng lên, Tiểu Vũ chạy nhanh đem áo choàng mặc cho Khả Phi.

      Diêm Diễm giống u linh lặng yên tiếng động theo.

      Nhược Khả Phi tựa vào ghế , tùy ý xem sổ sách. nhiều ngày buôn bán càng ngày càng cao, coi như xem qua. Gọi người đem sổ sách mang xuống, Nhược Khả Phi liền mang theo mọi người rời .

      Trở về vương phủ, gọi quản gia dàn xếp chỗ ở cho Diêm Diễm, Nhược Khả Phi liền trở về phòng. Trở lại trong phòng, Tiểu Vũ giúp nàng thay y phục xong ngủ.

      Khi Hiên Viên Vân trở lại vương phủ, gặp khuôn mặt Nhược Khả Phi điềm tĩnh ngủ. nhàng hôn lên gương mặt trắng nõn nà, rồi lui ra ngoài. Ở hành lang nhàng vỗ tay, phía sau lập tức xuất hắc y nhân, ràng là ám vệ.

      "Hôm nay nàng ra ngoài làm gì, gặp người nào?" Hiên Viên Vân thản nhiên hỏi.

      " đến lẩu điếm, mời cao thủ ăn cơm, sau đó người kia thành cận vệ của phu nhân. Tiếp theo là trở về." Ám vệ cung kính trả lời . Trong lòng lại kinh ngạc ánh mắt Nhược Khả Phi tồi, người kia tuyệt đối là hàng danh môn cao thủ trong giang hồ. Chính từ nơi bí mật gần đó đều cảm thấy áp lực rất lớn.

      "Nga, biết, xuống ." Hiên Viên Vân vẫn thản nhiên . Ám vệ lập tức biến mất.

      Cận vệ sao? Tùy nàng, chỉ cần nàng cao hứng.

      Nhưng mà, ngày mai nghi thức duyệt binh chính nhất định phải mang theo nàng. Quân doanh cho nữ tử tiến vào,cải trang thành nam tử là đến được. Nghĩ điều này, Hiên Viên Vân nhàng đẩy ra cửa phòng, rón ra rón rén vào.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 18: ngươi đáng giận!



      Edit: Tiểu Túc

      Beta: Quảng Hằng





      Đêm, lạnh như băng.

      Nhược Khả Phi bị cảm giác khoẻ áp bách bừng tỉnh.

      Mở mắt ra, phát Hiên Viên Vân giống như bạch tuộc ôm chặt nàng. Vừa định đẩy ra, lại thấy khóe mắt có lệ trong suốt chảy xuống.

      Tiểu hài tử này, rốt cuộc mộng cái gì vậy?

      "Mẫu phi..." Hiên Viên Vân miệng thào phun ra hai chữ. tay ôm càng chặt, đầu chậm rãi vùi vào trước ngực Nhược Khả Phi. Nhược Khả Phi nhàng nở nụ cười, cúi đầu ôn nhu hôn lệ khóe mắt , đưa tay ôm lại Vân, nặng nề ngủ.

      Hôm sau sáng sớm, Hiên Viên Vân tỉnh lại, chịu đứng lên càng ôm chặt Khả Phi.

      "Cũng bị ngươi làm cho ngạt chết." Nhược Khả Phi có chút thở nổi.

      ", nàng chết. Ít nhất ta cho phép nàng chết trước ta." Hiên Viên Vân bốc đồng xong, lực tay được thả lỏng.

      "Ừm, ừm được rồi. Hôm nay có việc gì sao? Còn đứng dậy?" Nhược Khả Phi ngáp dài, cúi đầu hôn lên mặt Hiên Viên Vân vừa hôn, vui cười , "Đây là nụ hôn chào buổi sáng."

      Hiên Viên Vân tinh thần tỉnh táo, xoay người chặn Khả Phi, cười : "Còn muốn, hôn lại cái nữa. Về sau buổi sáng mỗi ngày đều thế."

      " xuống, nặng chết ta. Lui ra chút, hôn." Nhược Khả Phi dùng sức đẩy Vân.

      " xuống, nàng cho hôn xuống, áp nàng, đè ép nàng." Hiên Viên Vân tùy hứng.

      "Hừ! Nhược Khả Phi dùng sức đẩy, Hiên Viên Vân nhất thời phòng bị, trực tiếp ngã xuống giường, ngã ngồi dưới đất. Ngẩng đầu lẳng lặng nhìn Khả Phi, trong mắt lộ vẻ thể tin.

      Nhược Khả Phi để ý, xoay người đắp chăn, nằm xuống.

      lâu sau, dưới đất ko có thanh.

      Nhược Khả Phi xốc lên chăn, ngồi bật dậy, lại chỉ thấy Hiên Viên Vân ngồi dưới đất, trong mắt lộ vẻ ủy khuất. biểu tình bi thương kia làm cho người khác tâm ko khỏi giao động, trong mắt mang đầy bi thương.

      là... Nhược Khả Phi bất đắc dĩ xuống giường, ngồi xổm xuống, nhàng ôm chầm lấy Vân. ( Vân Ca như trẻ con ý JU thế !!)

      "Được rồi, là ta đúng." Nhược Khả Phi ôn nhu khuyên giải và an ủi .



      "Nàng đúng, chính là nàng đúng!" Hiên Viên Vân bị thương ánh mắt lên án Nhược Khả Phi.

      "Ừ, ừ, ta đúng. Ngoan, đứng lên, dưới đất lạnh, đứng lên trước ." Nhược Khả Phi ôn tồn an ủi. dù sao cũng chỉ là đứa trẻ 15 tuổi.

      "Dậy ko nổi !" Hiên Viên Vân bốc đồng.

      " là!" Nhược Khả Phi mỉm cười ghé vào Hiên Viên Vân , "Chúng ta cùng nhau đứng dậy ."

      "Nàng đáng giận!" Hiên Viên Vân tức giận xoay người đem Nhược Khả Phi đặt ở dưới thân.

      "Ân, ta đáng giận, tại đứng lên ? Hôm nay có việc gì làm sao?" Nhược Khả Phi vẫn thản nhiên mỉm cười.

      "Có, hôm nay phải duyệt binh." Hiên Viên Vân bất mãn đứng dậy, "mặc quần áo cho ta, lát, nàng với ta."

      Nhược Khả Phi lên, lấy quá quần áo bắt đầu giúp Hiên Viên Vân mặc lên, khó hiểu : " phải nữ tử thể tiến quân doanh sao?"

      "Cho nàng thay nam trang là được." Hiên Viên Vân thản nhiên, "Quần áo, ta đều chuẩn bị tốt ." Dứt lời, chỉ chỉ bên cạnh.

      Nhược Khả Phi quay đầu, quả nhiên thấy được bộ nam trang mới tinh. giúp Hiên Viên Vân mặc quần áo xong, Nhược Khả Phi cầm lấy quần áo bắt đầu mặc vào.

      Tay lại bị tay của Vân đè lại, khó hiểu ngẩng đầu nhìn lên thấy khuôn mặt mỉn cười của Vân.

      "Ta mặc cho nàng." Hiên Viên Vân tiếp nhận quần áo, bắt đầu mặc cho Khả Phi. Xuyên qua lớp quần áo Vân sờ soạng người nàng.

      Nhược Khả Phi nhìn vẻ mặt chăm chú của Hiên Viên Vân, khỏi lộ ra ý mỉm cười. tiểu hài tử này, thực đáng a.

      Hai người mặc xong dùng qua cơm, rồi xuất môn.

      Diêm Diễm thay bộ quần áo mới, trong lòng vẫn ôm kiếm như cũ, lặng yên tiếng động theo phía sau hai người. Làm tròn trách nhiệm bảo tiêu.

      Lên xe ngựa, chậm rãi hướng giáo trường chạy tới.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 19: thu

      Edit: Tiểu Túc

      Beta: Quảng Hằng



      Gió lạnh đến thấu xương.

      Cách giáo trường xa, liền nghe tiếng hò hét, đó là các tướng sĩ thao luyện.

      "Cửu Vương gia đến ~~~~ "

      tiếng ngân nga thông báo, giáo trường có người ra nghênh đón. đầu trong đó là năm tướng quân, bên cạnh là tiểu tướng trẻ tuổi, vẻ mặt trẻ con. Hai người tướng mạo có chút tương tự.



      Là phụ tử sao? Nhược Khả Phi thản nhiên cười, cha con đồng lòng ra trận giết địch, ha ha.

      "Mạt tướng tham kiến Vương gia." Tướng quân cung kính cúi người thi lễ

      "Miễn, vệ tướng quân, bắt đầu ." Hiên Viên Vân nâng tướng quân dậy.



      "Dạ!" Vệ tướng quân xoay người, mời Hiên Viên Vân cùng Khả Phi về phía trước, sau đó tiến lên.

      đài cao, Hiên Viên Vân ngồi vào chỗ của mình, Nhược Khả Phi đứng ở phía sau Hiên Viên Vân, Diêm Diễm lẳng lặng đứng phía sau Nhược Khả Phi. Vệ tướng quân khỏi nhìn Diêm Diễm phía sau Nhược Khả Phi. Nhận thấy nội lực người này thâm sâu, hơi thở vững vàng. Cao thủ! Chỉ có cao thủ chân chính mới có thể làm như thế này.



      Vệ tướng quân nâng tay ý bảo nổi trống trận lên, tiểu tướng trẻ kia lĩnh lệnh càm lá cờ phối hợp với tiếng trống truyền đạt mệnh lệnh.

      "Ân?" Nhược Khả Phi nhìn tiểu tướng kia vẻ mặt kiên định, khỏi có thắc mắc.

      "Làm sao vậy?" Hiên Viên Vân nghiêng đầu thấp giọng hỏi.

      "Tiểu hài tử này là con cuả vệ tướng quân?" Nhược Khả Phi hỏi.



      "Ừm." Hiên Viên Vân gật gật đầu, bỗng giống như bị đá trúng yếu điểm mạnh mẽ quay đầu, "Nàng nhìn làm cái gì? Hỏi làm cái gì?"



      Nhược Khả Phi nhìn dáng vẻ khẩn trương của Hiên Viên Vân, cúi đầu nở nụ cười, kéo quần áo , giọng : "Ngồi thẳng, đừng làm cho người khác nhìn vào cười chê."



      Hiên Viên Vân bất mãn miễn cưỡng ngồi thẳng, trong lòng lại rủa thầm.



      Nhược Khả Phi nhìn tiểu tướng kia thao luyện rất thuần thục, bày quân thành hàng dài đủ các trận đồ: Nhị long xuất thủy trận, Tam tài thiên địa trận, tứ môn lật tẩy trận, ngũ hổ đàn dương trận, Lục đinh lục giáp trận, Thất tinh bắc đẩu trận, Bát môn kim khóa trận, Cửu tự Liên Hoàn Trận, Thập vị mai phục trận. khỏi thầm sợ hãi, tuổi còn trẻ, như thế có thể phong chức đại tướng.



      "Đem thu nhân tiểu hài tử này." Nhược Khả Phi ở bên tai Hiên Viên Vân nhàng .



      Hiên Viên Vân sắc mặt lập tức biến thành xanh mét, ràng hiểu lầm lời của Nhược Khả Phi.



      "Là ngươi thu, phải ta thu." Tay Nhược Khả Phi lặng lẽ ở lưng Hiên Viên Vân nhéo, Hiên Viên Vân đau đến chảy nước mắt.

      Hiên Viên Vân thở sâu, đem nướcmắt nuốt ngược trở về. Đứng bên, Vệ tướng quân nhìn sắc mặt ko thích hợp của Vương gia, nghi hoặc quay đầu, lo lắng nhìn Hiên Viên Vân, thân thiết hỏi: "Vương gia, người sao chứ?"

      " có việc gì, có việc gì." Hiên Viên Vân ngừng nghiêm mặt , "Đúng rồi, thao luyện xong gọi Vệ Lượng đến phủ bổn vương vương ."

      " biết Vương gia có chuyện gì cần khuyển tử?" Vệ tướng quân nghi hoặc hỏi.

      "Vệ Lượng còn tuổi xuất sắc như thế, bổn vương là muốn thưởng cho , ko hiểu ý tứ thế nào." Hiên Viên Vân .

      "Được vương gia chiếu cố, thần thay khuyển tử tạ Vương gia." Vệ tướng quân đứng dậy hành đại lễ.

      Hiên Viên Vân đứng dậy đỡ Vệ tướng quân, khiêm tốn : "Ngươi khách khí quá, người nhà cả." phía sau, Nhược Khả Phi chỉ cười nhè , tiểu hài tử này cũng ngốc.

      đường hồi phủ, Hiên Viên Vân ôm Nhược Khả Phi vào trong lòng. Tựa cằm lên mái tóc nàng, ngửi mùi hương của cơ thể nàng, cúi đầu : "Thu làm cái gì?"

      "Về sau, là "kiếm" của ngươi." Nhược Khả Phi ôn nhu trả lời.

      "Nhưng là ta nghĩ..." Lời chưa dứt, môi muốn bị Nhược Khả Phi hôn lên. gì, Hiên Viên Vân đáp lại nụ hôn của Khả Phi.

      muốn ôm tiểu Phi nhi của mình hôn triền miên .

      Về tới vương phủ, Hiên Viên Vân sai người chuẩn bị ngự thiện muốn mời khách quý đến, sau đó liền theo Nhược Khả Phi vào thư phòng.

      "Nàng nghĩ gì vậy, sao lại đến thư phòng làm gì? trước nàng đâu có đặt chân đến." Hiên Viên Vân phía sau, theo.

      "Đến để viết cái này." Nhược Khả Phi ngồi ở trước bàn học , Hiên Viên Vân nghi hoặc nhìn Khả Phi .

      Tiểu Phi nhi của biết chữ? Trước kia nàng qua cho biết?

      Nghi hoặc nhìn Nhược Khả Phi viết chữ lên giấy, Hiên Viên Vân gì, chỉ im lặng tiêu sái tiến lên tiếp nhận tờ giấy của Khả Phi.

      Nhược Khả Phi có trí nhớ siêu việt, hơn hẳn người thường có thể do "ma luyện mà thành", chính nàng rất nhiều chuyện muốn quên nhưng ko thể làm được. Tựa hồ, người thừa kế của Nhược gia đều phải là thần.

      Cầm lấy bút, chậm rãi đem Binh Pháp Tôn Tử viết xuống dưới. Nhưng có viết hết, chỉ viết trước ba kế.

      Hiên Viên Vân nhìn chữ của Nhược Khả Phi, ngây ngẩn cả người. Đây là tiểu phi nhi của viết? Chỉ sợ cái này ai bì nổi Đường Tông Sư thấy cũng biến sắc.

      Nhìn dến nội dung mà Khả Phi viết, mới kinh ngạc.



      "Đây là nàng viết ?" Hiên Viên Vân mở lớn miệng, thể tin nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Nhược Khả Phi.



      "Ha ha, là ta viết, nhưng là cũng ta nghĩ ." Nhược Khả Phi ôm cổ Hiên Viên Vân, thản nhiên , "Khi tiểu tử kia đến, ngươi đem cái này cho . để xem hiểu được bao nhiêu và cách thể của .



      Hiên Viên Vân đối với việc này tuyệt để bụng. để tiểu tử kia thành " kiếm" của sao? Nhưng đâu có muốn cướp cái gì mà cần đến "kiếm". ( ý của là ko muốn tranh giành ngôi báu nên ko cần quân đội)

      Chính là, quên, ko phải là tranh giành. Mà là bảo hộ, bảo vệ lấy mình khi có biến.

      Ngoài cửa lại vang lên, thanh ko sợ chết của quản gia.

      "Vương gia, có thánh chỉ đến."

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 20: thánh chỉ

      Edit: Tiểu Túc
      Beta : Quảng Hằng
      "Thánh chỉ?" Nhược Khả Phi nhàng đẩy Hiên Viên Vân, "Có thánh chỉ, ra ngoài tiếp chỉ .

      "Ừm." Hiên Viên Vân chỉnh sửa quần áo, cùng Nhược Khả Phi mở cửa.

      Tất cả mọi người trog vương phủ quỳ xuống nghe xong chỉ.

      Tiêm Công Công đến tuyên chỉ cổ họng vang thanh, như vậy... vân vân...., Cuối cùng, Nhược Khả Phi nghe hiểu được: Chính là nạp thiếp cho Hiên Viên Vân.

      Nhược Khả Phi nhíu mày, cái này kỳ quái. Sao có thể là chuyện nạp thiếp? Bình thường những chuyện như vậy ko cần Hoàng Thượng quan tâm. Hoàng Thượng tốt nhất nên quan tâm xem là mình nên nạp Nghiêm phi hay Sườn phi hơn.

      Hiên Viên Vân nghiêm mặt tiếp nhận thánh chỉ, cảm tạ hoàng ân. Gọi người mang bạc tới thưởng Công Công, phái người hầu hạ nghỉ ngơi, xoay người lại khẩn trương nhìn Nhược Khả Phi .

      Nhược Khả Phi mặt biến sắc, đứng dậy đến bên người Hiên Viên Vân, nhàng : "về phòng thôi."

      "Ừm." Hiên Viên Vân cầm thánh chỉ cùng Khả Phi trở về phòng...

      Kinh thành.

      "Nương nương, muốn Vũ nhi làm thiếp có phải hay rất..." thân hình đẹp đẽ của vị phu nhân ko chút cam lòng nhưng ko giám phản kháng, chỉ đè nén cảm xúc trong lòng.

      "Ta tỷ tỷ, ngươi sao ko thử suy nghĩ kĩ." Hoàng hậu nhàng buông chén trà trong tay, "Hoàng Thượng là muốn cho Cửu nhi nạp phi, ta khuyên can mãi mới làm cho Hoàng Thượng hạ chỉ, trước là cho Cửu Nhi nạp thiếp sau chờ Cửu nhi trưởng thành, đem Vũ nhi tuyên thành phi, ko được sao?"

      Phu nhân xinh đẹp có chút lo lắng: "Nhưng là, nghe , Cửu Vương gia rất sủng hạnh vị tiểu thiếp của , ta sợ Vũ nhi qua đó phải chịu ủy khuất..."

      "Tỷ tỷ!" Hoàng hậu có chút hơi uất giận, "Tỷ tỷ, ngươi lo lắng đau vậy. Vũ nhi tốt xấu cũng là Hoàng Thượng chỉ hôn. Tuy rằng là thiếp, nhưng cũng là hôn thú đàng hoàng. Tiểu thiếp kia gây sóng gió. Sau thời cơ đến, đừng là Sườn phi, phong Vũ nhi thành chính phi có gì mà ko được?"

      Vị phu nhân tôn quý nghe xong cảm thấy an tâm, khỏi nở nụ cười. Đúng vậy, nữ nhi của nàng như thế nào cũng là Hoàng Thượng chỉ hôn a. Tiểu thiếp kia là cái gì? chút quyền thế cũng có, chỉ nha đầu hạ lưu thôi.

      "Dạ, nương nương phải." Phu nhân tôn quý cũng nâng trà lên, hai người nhìn nhau cùng cười rộ lên. Ý cười ko giống nhâu.

      Mà Đỗ Vũ, nữ tử mà Hoàng Thượng chỉ hôn cho vương gia, giờ phút này đường tới Hứa Thành.

      Trong vương phủ Hứa thành.

      Hiên Viên Vân nắm thánh chỉ, miên man suy nghĩ .

      "Phụ vương sớm qua, ta chưa đến 18 tuổi ko ép buộc ta. tại lại muốn đưa nữ tử kia đến." Hiên Viên Vân lo lắng nhìn Nhược Khả Phi. hứa với Nhược Khả Phi, lời đó vẫn ghi nhớ trong lòng, cũng nhớ Nhược Khả Phi qua nếu nuốt lời ... Hết thảy đều nhớ rất ràng.

      "Đứa ngốc, ngươi sợ cái gì?" Nhược Khả Phi ôm chầm lấy Hiên Viên Vân, "Này! phải ngươi nạp thiếp, là Hoàng Thượng đưa tới. tính. Ta rời ngươi đâu." Dứt lời, hôn lên mặt Hiên Viên Vân.

      "Ân, thể rời ta nga." Hiên Viên Vân đem thánh chỉ vứt xuống, tay ko ôm Nhược Khả Phi .

      "Ân..." Nhược Khả Phi cúi đầu trả lời, "Nhưng mà tiểu thiếp kia đến ngươi xử lí thế nào?"

      "Xử lý như thế nào a?" Hiên Viên Vân đột nhiên lộ ra nụ cười tà mị, "Đến lúc đó nàng biết." Dứt lời tay bắt đầu ko yên phận.

      " là, ban ngày ban mặt, đừng náo loạn, lúc nữa cái gì "Vệ " kia tới?" Nhược Khả Phi ngăn Hiên Viên Vân lộn xộn lại.

      "Chậc, là." Hiên Viên Vân ngượng ngùng thả tay xuống dưới. Kỳ muốn nhận người kia, chỉ là thu nhận là nguyện vọng của Khả Phi.

      Có người ở ngoài nhàng gõ cửa, cho Vệ Lượng đến.

      " thôi." Nhược Khả Phi mỉm cười hôn nhàng lên mặt Hiên Viên Vân, "Ngoan, nghe lời."

      "Hảo, hảo." Hiên Viên Vân vuốt mặt mình, lấy binh pháp tôn tử tam kế mà Khả Phi viết ra ngoài.

      Đợi Hiên Viên Vân bóng dáng biến mất ở cửa, Nhược Khả Phi nhàng gọi: "Diêm Diễm."

      "Ừh." Trong phòng đột nhiên xuất thân ảnh của Diêm Diễm.

      "Ta nghỉ ngơi, bất luận kẻ nào thể tiến vào." Nhược Khả Phi thản nhiên .

      "Dạ." Diêm Diễm ứng thanh, về tới cửa, đóng cửa phòng lại.

      Nhược Khả Phi chậm rãi đến trước giường, ngồi xuống. Nhớ lại Nhược gia tương truyền công pháp khẩu quyết ( tớ đoán đây là bí quyết võ công), nàng muốn thử xem.

      Đáng để tin cậy chỉ có thể là chính mình.

      Cho nên, nàng phải mạnh mẽ hơn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :